#tha thứ
Explore tagged Tumblr posts
Text
“Tha thứ không phải đơn thuần là chỉ tha thứ 1 lần, mà mỗi lần nghĩ lại, bạn sẽ lại phải tha thứ thêm 1 lần”
_st_
#tha thứ#quote#quotes#yêu#tình yêu#love quotes#trích dẫn hay#sưu tầm#trích dẫn#sưu tầm#nỗi buồn#hối hận#chia ly#chia tay#phản bội
99 notes
·
View notes
Photo

Có những điều xíu xíu. Giữ cho riêng mình thôi. Như một chiều dịu dịu. Góc quán nhỏ mình ngồi. Nghe bình yên thỏ thẻ. Hiên trời đổ hạt mưa. Tí tách lời nhỏ nhẹ. “Bạn ơi, hết buồn chưa?” Dịu dàng cơn mưa đến, Ve vuốt kẻ biếng lười. Ông trời ngừng cáu gắt, Đổi lấy một nụ cười. [Trần Phan Thanh]
#trầnphanthanh #Thanhơi #chuyệncủaThanh
#trầnphanthanh#Tâm trạng#vui#buồn#vui buồn#mưa#cafe#kỉ niệm#ký ức#chiều#nắng chiều#bạn#tôi#ngày cũ#tha thứ#làm lành#yêu#thương#nắng mưa#tuổi trẻ#thanh xuân
226 notes
·
View notes
Text

Chúng ta, đã đi quá xa để có thể quay trở lại.
Bây giờ và mãi về sau này, chỉ có thể bước tiếp mà thôi.
- Ảnh: St
31 notes
·
View notes
Text
Kinh Sám Hối Sáu Căn (P1)
Kinh sám hối 6 căn là hành trình quay về với chính mình, nhận ra và sửa đổi những lỗi lầm từ sáu giác quan: mắt, tai, mũi, lưỡi, thân và ý. Mỗi lời kinh là một bước chân trên con đường giác ngộ, giúp ta thanh lọc tâm hồn, đón nhận ánh sáng từ bi và lòng bao dung. Sám hối 6 căn không chỉ là việc nhìn lại quá khứ, mà còn là sự quyết tâm sống một cuộc đời thanh tịnh, an nhiên.
Đại từ đại bi thương chúng sinh,
Đại hỷ đại xả cứu muôn loài,
Tướng Phật trang nghiêm, hào quang tỏa,
Chúng con kính lễ, hướng tâm về. … … …
Nam-mô Quá Khứ Nhất Thiết Phật.
Nam-mô Vị Lai Nhất Thiết Phật.
Nam-mô Thích-ca Mâu-ni Phật
Nam-mô Đại Trí Văn-thù-sư-lợi Bồ-tát.
Nam-mô Đại Hạnh Phổ Hiền Bồ-tát.
Nam-mô Đại Bi Quán Thế Âm Bồ-tát.
Nam-mô Đại Lực Đại Thế Chí Bồ-tát.
Nam-mô Đại Nguyện Địa Tạng Vương Bồ-tát.
Nam-mô Đại Ca-diếp Bồ-tát.
Nam-mô Xá-lợi-phất Bồ-tát.
Nam-mô Mục-kiền-liên Bồ-tát.
Nam-mô A-nan-đa Bồ-tát.
Nam-mô Tu-bồ-đề Bồ-tát.
Nam-mô Phú-lâu-na Bồ-tát.
Nam-mô Ca-chiên-diên Bồ-tát.
Nam-mô A-na-luật Bồ-tát.
Nam-mô Ưu-ba-li Bồ-tát.
Nam-mô La-hầu-la Bồ-tát. … … …
Từ vô thủy đến nay muôn kiếp
Quên bản tâm, đâu biết đạo mầu.
Ba đường khổ ải sa vào,
Sáu căn lầm lạc nhân sâu bao đời.
Nay con nguyện làm vơi tội lỗi
Để tránh điều thống hối về sau,
Xét soi nhân quả đuôi đầu,
Chúng con xin nguyện trồng sâu căn lành.
Trích từ Kinh Phật cho người tại gia Sa môn Thích Nhật Từ soạn dịch.
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.
#phật pháp#buddha#buddhism#phật#sám hối#từ bi#yêu thương#tha thứ#bao dung#đạo phật#phật giáo#việt nam
0 notes
Text
Cuộc sống là một tiếng vang, những gì bạn cho đi sẽ quay trở lại theo cách bất ngờ nhất
Napoleon Hill từng nói rằng: “Chừng nào bạn còn chưa học được cách khoan dung với những người không phải lúc nào cũng đồng ý với mình, bạn sẽ không bao giờ thành công hay hạnh phúc”. Có lần tôi đọc thấy đoạn này: Nếu bạn là người lái xe, bạn sẽ nghĩ rằng người qua đường phải tuân thủ luật lệ; nếu bạn là người qua đường, bạn sẽ nghĩ rằng người lái xe cần phải lịch sự. Continue reading Cuộc sống…

View On WordPress
2 notes
·
View notes
Text
Trong lúc chờ đợi mối nhân duyên đẹp đẽ sẽ đến của cuộc đời mình, thì dùng thời gian này để tớ đắp nặn bản thân dịu dàng hơn, có trách nhiệm hơn, tự tin hơn, dũng cảm hơn, tạm biệt bản thân của quá khứ, tha thứ cho những điều ngu ngốc đã qua. Tớ sẵn sàng rồi, cậu đến, tớ với cậu cùng nhau nha.
160 notes
·
View notes
Text
Nguyện năm tháng như nước biếc. Chảy trôi tĩnh tại. Thanh khiết mà trong lành.
Cần bao dung thì bao dung. Cần quên nên quên. Cần nhớ nên nhớ. Miễn cuộc đời trở nên bình an và thanh thản hơn là được.
Cuối năm dọn nhà cũng là dọn mình. Tha thứ cho người cũng quay lại tha thứ cho mình. Lấy bình lặng làm gốc mà phát triển. Lấy tĩnh tại từ bi làm đầu mà hướng tới. Làm được vậy an nhiên cả đời. Không lo quay cuồng, không lo thống khổ.
Chỉ lo mình rèn chưa đủ mà thôi !!

95 notes
·
View notes
Note
30 tuổi
Mỗi ngày 24h
15h làm việc
7h để ngủ
2h để ăn uống, đi lại
Phải sống có trách nhiệm!
Đôi khi có một vài nỗi buồn nhưng nó không được phép ở lại lâu. Chỉ thoáng qua phút chốc. Em là một người tích cực điển hình.
Cho tới khi cảm thấy trống rỗng vô cùng, em lúng túng không biết phải xử lý như thế nào với mớ cảm xúc hỗn độn đó. Bởi e cũng không rõ nguyên nhân là gì!
Chắc đây không phải một câu hỏi đâu ạ, vài lời tâm sự cùng người lạ thôi. Cảm thấy có lỗi vì dã cùng mọi người gửi những điều không vui vẻ đến anh!
Chào em, Thỉnh thoảng cho mình nghỉ ngơi, ngồi trống rỗng nhìn cây cối, đường xá, bóng nắng, hoặc chẳng làm gì cả. Tốt nhất hãy làm việc đó một mình. Cho phép mình có những phút giây như thế, không sao hết. Chúng ta luôn vội vã, luốn bị hối thúc, luôn có deadline, việc luôn chờ, người cần ta luôn đợi. Nhưng lạ là, có nhiều khi ta không bao giờ dành thời gian để ngẫm nghĩ về ta cho đủ, ngẫm nghĩ về những điều ta đang làm, đang thực hiện, đang sống ra sao. Phần lớn là ta phản ứng lại trước những sự kiện của cuộc đời thôi. Làm người, không phải là một cỗ máy. Trống rỗng, buồn chán, không kiếm việc gì làm mà chỉ nằm một chỗ, hình như thế giới này ko có chỗ cho những việc như thế? Mình cứ mỗi khi như thế lại cảm thấy việc đó cứ sai sai. Anh cũng thế thôi, nhưng anh phát hiện ra mấy cái này từ sớm. Anh cho mình thời gian. A không phán xét mình nữa, tha cho mình một hai hôm lười biếng, lang thang làm những việc không có chút ích lợi gì nhưng mà vui. Hôm nào mà có tiền, còn tự ra ngoài ăn một bữa hoành tráng một mình, đi chơi thật đã cũng một mình. Sau này, nó thành ra khoảng thời gian cá nhân mà cả gia đình anh ai cũng tôn trọng. Họ biết anh rồi sẽ về, sẽ trở lại, chấp nhận nó. Anh cũng vui vẻ hơn, yêu đời hơn, công việc vẫn phải làm thôi, mà đầu óc mình cũng đỡ hơn. Mình là con người, không phải là một cỗ máy, tích cực mãi, sống lối sống hustle mãi không phải là tốt. Cứ tiêm niềm vui, tiêm dopamine, tiêm tích cực vào người để triệt hạ nỗi buồn, những cảm xúc chán ghét, tránh xa tiêu cực thì đâu có đúng? Một hai ngày như thế không sao cả, nó giúp ta thức tỉnh à là cuộc sống còn vài thứ vài khoảnh khắc như vậy. Thế nên là cứ sống thôi. Dần dần, rồi mình sẽ hiểu ra. BeP
75 notes
·
View notes
Text
"Kẻ yếu báo thù.
Kẻ mạnh tha thứ.
Kẻ trí làm thinh."
58 notes
·
View notes
Text
Thành thật mà nói, lựa chọn yêu ai đơn giản cực kỳ.
Lựa chọn ở bên cạnh họ, thấu hiểu họ, tha thứ cho họ, rồi dành cả đời ấp ôm họ, đây mới là thứ khó nhất trên đời.
@cayeutinh

727 notes
·
View notes
Text

“Trưởng thành là bắt đầu chấp nhận những khuyết điểm và thiếu sót của mình, tha thứ cho những người và việc bên cạnh, thản nhiên đối mặt với cuộc sống tầm thường và vụn vặt.”
67 notes
·
View notes
Text
"Tha thứ cho chính mình cũng là một hình thức phóng sinh". -ST
22 notes
·
View notes
Text
Tôi nói với em rằng, tha thứ không phải là phong cách của chị. Chị luôn bị ám ảnh bởi những điều tệ hại người ta làm với mình, và chị mất niềm tin vì thế. Ngay thời khắc chị chọn tha thứ cho mọi lỗi lầm của đối phương, thì trong lòng chị đã cự tuyệt mối quan hệ đó rồi.
Nói vậy, chỉ mong em tỉnh táo và đủ nhẫn tâm, rời bỏ những người không xứng đáng. Chừng nào em còn định tha thứ, thì em vẫn còn cho người ta cơ hội tổn thương mình.
@giseleeeeeeee
165 notes
·
View notes
Text

Chúc những nơi mà người ấy đến không lỡ chuyến tàu, không muộn giờ bay; chúc thành phố mà người ấy sống bốn mùa nắng gió dìu dịu, không đủ để trở thành sự nóng nảy bức bối khiến người với người cáu bẳn to chuy���n; chúc cho năm tháng tới không có rủi may, mọi thứ đến tay đều là do người ấy chọn lựa.
Chúc cho tôi và cho chúng ta, năm tháng nào cũng như hồi 18, yêu cuộc đời này tha thiết dù biết thế quái nào cũng sẽ có chút đau.
Còn hẹn được cứ hẹn gặp lại nhau,
biết đâu không thành lại là duyên lành.
— AN TRƯƠNG
202 notes
·
View notes
Text
Tại sao trẻ con quấy khóc, quên trước quên sau, thậm chí làm bẩn quần áo cũng được tha thứ, còn người già thì không?
Bởi vì người già không còn cha mẹ để tha thứ cho họ nữa.
@taifang dịch

#trichdanhay#trích dẫn#câu nói hay#tuổi trẻ#thanh xuân#nỗi buồn#cuocdoi#cuocsong#già#trẻ#tuổi thơ#hạnh phúc#quá khứ#vui vẻ#manh me#cô độc#codon
27 notes
·
View notes
Text
Ngày của mẹ, trời mưa lớn tôi không về được.
Hôm nay gặp mẹ, ăn với mẹ một bữa cơm. Ra đến cửa tôi nói con hôm nọ nhớ mẹ rất nhiều, con có nhà mới nhưng lúc nào cũng nhớ nhà mình. Có lúc con không cảm thấy cái an toàn con cần ở nhà mới, nhưng con sẽ cho mình thời gian. Những năm trước, tôi không thường nói với mẹ như thế. Cách thể hiện tình cảm của tôi thường là lặng lẽ, với người tôi yêu, tôi thường tặng quà không vào dịp nào cả, thấy hay là mua, nghĩ rằng họ chắc sẽ thích. Với mẹ, tôi thường ngồi nói chuyện, đưa cho mẹ mấy cuốn sách mới mua. Thường xuyên nhất, chắc là vẫn nhờ mẹ việc này việc kia. Mặc dù là đơn giản, tôi làm nhoáng cái là xong, nhưng vẫn nhờ, thậm chí ăn vạ. Tôi biết cho dù tôi có lớn thế nào, vẫn là một đứa trẻ trong ký ức của mẹ. Chỉ là cuộc đời thay hình và đổi dạng tôi thôi. Tôi nhờ để mẹ biết rằng với mẹ tôi vẫn là con nhỏ, mẹ vẫn có ích, vẫn còn nhờ được. Nếu việc gì cũng làm được, gần như cha mẹ bị đẩy đến một chỗ xa mình quá đỗi. Nó đâu còn cần mình nữa. Mẹ tôi gày, mẹ vất vả rất nhiều. Với tôi mẹ là thần tượng sống lớn nhất. Tôi lớn lên với rất nhiều idol của mình, nhưng sau thời gian, tôi thấy mẹ chính là may mắn lớn nhất của bản thân. Mẹ dạy tôi nhiều thứ về cuộc đời, và bản thân cuộc đời của mẹ - cũng là bài học để tôi nhìn vào mà trưởng thành. Cho dù khó khăn thế nào vẫn luôn rộng lượng, vẫn sẵn lòng tha thứ và ngay thẳng đàng hoàng. Mẹ trồng một cây đậu biếc mới. Mẹ dọn dẹp, mẹ nấu cơm, mẹ chơi với con mèo và mẹ ngồi cắm một bình hoa rồi đọc sách trong nắng. Tôi đã ngắm rất nhiều hình ảnh như thế, tôi cố giữ những hình ảnh như vậy. Tôi biết câu chuyện nào cũng có kết thúc của nó. Tôi ý thức được về thời gian. Tôi biết cả những thiếu hụt của bản thân mà không cách nào bù đắp được cho mẹ. Nhưng tôi tin bởi vì trải qua như thế tôi mới hiểu thêm tấm lòng của bà, và trân trọng mỗi phút giây mẹ còn ở bên tôi. Đó chắc chắn là quãng hạnh phúc nhất. Các em hỏi, trưa anh có về ăn cơm với mẹ không. Tôi nói có, hôm nay anh nhớ mẹ quá. Cho dù đã gần 40 tuổi, tôi vẫn thấy vui vẻ vì điều đó. Nói câu ấy. Uống với mẹ một tách trà, rồi rong ruổi đi làm. 30 phút buổi trưa. Ngắn ngủi vậy đó. Tôi nói các em cố gọi cho mẹ nếu ở xa nhà. Tôi bảo, chúng mình không có nhiều thời gian đâu. Chúng nó cười. Tôi thỉnh thoảng lại lén lau nước mắt. BeP
199 notes
·
View notes