Tumgik
#vatb
duckiebubbles · 4 months
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Victor and the Bully | Falling Down
⚙️🖤 Falling Down / Beating hearts in overdrive / And our spirits fight for air 🖤⚙️
3 notes · View notes
pacificmaritimegroup · 3 months
Text
Pacific Tugboat Service
Tumblr media
Cranes are an important part of construction on land projects. You can also use them for marine construction. You will use some of the same criteria in selecting a crane whether you are building on soil or water. But placing a big piece of equipment on top of a floating device has its own challenges. This type of crane vessel balances the weight placed upon it by partially submerging it into the water. This, obviously, keeps the crane from falling over into the water. The maximum weight limit for semi-submersible crane. And, the amount of buoyancy pressure it produces at a particular depth. Without knowing those details, your boat won’t float. These calculations are also used to figure out the crane vessel’s maximum carrying weight - pacific maritime group.
We provide transportation of raw materials & finished goods for the forestry industry, have specialized barges for transportation of bulk chemicals and oil products, and have an extensive fleet of flat-deck and bulk-material barges suitable for transportation of construction materials and project cargo. Whatever your needs, we offer competitive rates and industry leading performance. Read more about our extensive range of tug & barge services in the sections below. We provide tug and barge services for project cargo and marine construction. Whatever your needs, we have the specialized knowledge, skills, and equipment to support your business needs. Our ocean-going tugs are barges that can move equipment across vatb distances and provide service - pacific tugboat service.
Our large Bulk- Products barges are suitable for open-ocean conditions and can also be used to transport chips and hog-fuel when large quantities of product need to be moved over long distances. Our covered Paper Barges provide a dry, secure means to transport pulp and paper products from mills to distribution centers and local ports, while lumber can be efficiently transported on a variety of our flat-deck barges. We also transport bulk chemicals and rail cars to many coastal pulp mills. We provide tug and barge services for project cargo and marine construction. Whatever your needs, we have the specialized knowledge, skills, and equipment to support. For more information please visit our site https://www.Pacificmaritimegroup.com/
0 notes
diracsea · 1 year
Text
Viết linh tinh - Rating my own opening sentences.
1. “Ngay từ dạo còn thi đấu ở giải Hạng Nhất, Việt Anh đã không ưa gì sân Quy Nhơn.” (Một nghìn cây số): 3/10. Từ ngữ không có gì đặc biệt, nội dung cũng chẳng khơi gợi tò mò hay sự sâu sắc. Đọc lên lại còn vô cùng cụt lủn vì thiếu ngữ cảnh nữa.
2. “Năm lên bảy, tôi hay rủ thằng Bình, con bác hàng xóm nhà tôi, trốn ngủ trưa ra ngoài đường đồng chơi tha thẩn cùng đám bạn.” (Rồi tháng rồi ngày): 5/10. Mắc lỗi cụt lủn như câu trên, nhưng cách dùng từ khá hơn. Dù sao thì vẫn không hay.
3. “Nhân lúc đám Vạn Sự, Hải Linh còn đang mải chúi đầu vào điện thoại vừa chọn nhạc quẩy qua đêm vừa cãi nhau chí chóe, Thanh Nhã nhẹ nhàng mở cửa rời khỏi phòng, không muốn tâm trạng của mình ảnh hưởng đến các bạn.” (Sau trận chung kết): 5/10. Lẽ ra ngay từ câu này nên nêu cụ thể ngữ cảnh là sau chung kết SEA Games.
4. “Tuấn Tài ơi?” (Mượn bàn tay em): 6/10. Hơi ngắn, nhưng ít nhất gợi được mối quan hệ giữa hai nhân vật.
5. “Phan Tuấn Tài năm mười ba tuổi từng muốn làm thơ.” (Vàng nào ở lại): 9/10. Nếu mình là người đọc và bắt gặp câu này, mình sẽ tiếp tục đọc fic. Đủ ngắn, nhưng cũng đủ gây sự tò mò, cầu thủ vì sao lại muốn làm thơ? Và vì sao anh ta lại không làm thơ nữa?
6. “Khi Danh Trung tỉnh giấc, nền trời chỉ mới ửng hồng và ở phía đông, mặt trời còn chưa ló rạng.” (Ngày ta bên nhau): 6/10. Truyện kể về một ngày bên nhau bình thường của hai nhân vật, nên thật lòng tôi cũng không biết phải mở đầu theo cách nào khác. Nhưng trên đời đã có quá nhiều câu chuyện bắt đầu bằng nhân vật tỉnh dậy rồi, và cách mở này đã quá cliche rồi.
7. "Hà Nội quãng đầu hè, trời vẫn thường chuyển mưa bất chợt." (Trên cầu mưa rơi): 4/10. Khá hơn opening sentence của Một nghìn cây số xíu xíu, nhưng vẫn cụt lủn, mập mờ và không cuốn hút chút nào. Lẽ ra nên giới thiệu nhân vật ngay trong câu này. 
8. "Sao anh không kéo rèm ra?" (Dưới ánh ban mai): 7/10. Câu này được echo ở gần kết truyện nên mình nghĩ dùng nó làm mở đầu cũng được. Sự mundane của nó là tiền đề cho cú twist đằng sau.
9. “Bốn giờ chiều, thời tiết Hà Nội vẫn chưa có dấu hiệu gì cho thấy cơn mưa dông sẽ bớt dữ dội.” (Ngồi nhà nghe mưa): 3/10. Y sì đúc câu mở bài của Trên cầu mưa rơi, không khác gì. Trừ thêm điểm nữa vì bê nguyên một câu rất nhàm từ fic này qua fic khác.
10. “Tôi gặp thằng bé vào một trưa mùa hè năm tôi lên chín.” (Một ngày mùa hạ): 5/10. Để mở đầu cho fic này thì không có vấn đề gì, nhưng cũng không hề đặc sắc.
11. “Văn Xuân bước chầm chậm từng bước giữa cánh đồng bông lau bên triền sông, đưa mắt dõi theo vầng dương muôn thuở đang từ từ lặn xuống nơi chân trời.” (Bến bờ thời gian): 7/10. Keyword là vầng dương muôn thuở, và nếu tác giả may mắn thì người đọc sẽ để ý đến câu này và thắc mắc. Lỗi của người viết là giấu cụm keyword này ở giữa câu, ai đọc lướt chắc bỏ qua luôn.
12. “Khi Việt Anh tỉnh dậy giữa đêm hôm ấy, anh tưởng rằng Thanh Bình đang sốt.” (Dù sao đi nữa): 8/10. Tôi sẽ lao ngay vào đọc một con fic có mở bài như thế này, nếu tôi là fan VATB. Và fic này viết cho fan VATB nên tôi nghĩ câu này khá ổn. Gợi được một khung cảnh khá domestic, gợi được cả sự dịu dàng mà nhân vật dành cho nhau.
13. “Trọng tài vừa thổi còi kết thúc trận đấu, Việt Anh đã chạy ngay ra đường piste, nôn nóng muốn được vào sân.” (VÌ ta còn nhau): 7/10. Ổn, đối với người đọc hiểu context của truyện. Mà context này đã được giới thiệu ở tiêu đề mỗi phần rồi nên có lẽ người đọc sẽ theo được nội dung truyện khá dễ dàng.
14. “Tiếng trống hội vẫn xập xình vọng vào từ ngoài đường cái.” (Dưới trăng trung thu): 6/10. Gợi được không khí trung thu, gợi được cả không gian xa (xa vắng? xa xăm? xa xôi?) của lễ hội đối với hai nhân vật.
15. “Học viện Bóng đá Hoàng Anh Gia Lai, một buổi sáng tháng ba.” (Khung trời bỏ ngỏ): 6/10. Thật ra câu này được mình viết bắt chước cái vibe hề hước của fic về Hoàng Anh Gia Lai vào khoảng năm 2018 - 2019. Ngày đấy đọc câu này thì đảm bảo sẽ bật cười, nhưng bây giờ thì nghe nó chỉ vu vơ thôi.
16. “Khi tôi mở cửa và nhón chân bước vào, căn phòng khách sạn đã tối thui.” (Chỉ ôm anh thôi): 3/10. Sao mình hay có kiểu mở đầu như này thế nhỉ?
17. “Chiếc đồng hồ quả lắc trong nhà điểm mười ba tiếng chuông.” (Bóng hình thời gian): 8/10. Đủ dị để cuốn hút. Mình đoán vậy. Nhưng hơi cụt lủn quá.
18. "Lại thua!" (Oan gia ngõ hẹp): 6/10. Kết hợp với tiêu đề thì có lẽ câu này sẽ ổn. Chỉ là nó không quá đặc sắc.
19. “Mười giờ rưỡi tối ngày mười sáu tháng một, có một bóng người đứng chờ bên ngoài sảnh chính của khách sạn Novotel Bangkok Impact.” (To get it right): 5/10. Giống như câu mở của Sau trận chung kết, cần thêm context.
20. “Duy Cương sốt ruột nhìn vào chiếc đồng hồ đeo tay đến dăm bảy lượt, rồi lại nghển cổ ngó nghiêng vào bên trong con hẻm vắng.” (Su kem vỏ giòn): 2/10. No.
21. “Giai điệu ấy lọt vào tai Tuấn Tài khi thằng bé đang ngồi một mình trên băng ghế của nó, và trong thoáng chốc hơi thở trong lồng ngực nó như nghẹn lại.” (À ơi hoa cải): 7/10. Như câu mở của Dưới ánh ban mai.
22. “Tôi vẫn thường để ý, rằng đôi bàn tay của Thanh Bình sẽ run run không ngừng được mỗi khi em lo lắng điều gì đó.” (Tay em tay anh): 7/10. Nhận định giống như câu mở đầu của Dù sao đi nữa, fan VATB sẽ nhảy vào đọc.
23. “Lương Duy Cương nhận được tin nhắn của Phan Tuấn Tài vào lúc mười giờ không bốn phút của đêm giao thừa, khi đang ngồi bắn điện tử một mình trong căn hộ thuê ở thành phố, rượu Champagne và pháo giấy để sẵn trên bàn.” (Mùa xuân đầu tiên): 8/10. Mình thấy cảnh này hề nên mình cho điểm cao.
24. “Việt Anh có thói quen sử dụng máy pha cà phê vào đầu buổi sáng, trước khi bắt tay vào làm việc.” (Một nghìn thói quen): 5/10. Bình thường. Không có điều gì quá khơi gợi trí tò mò.
1 note · View note
vhatbofficial-blog · 6 years
Text
Calling all artists and writers!
In the year 2046, most of the human race had struggled with the rapidly changing climate, but a small percentage of the population had begun to evolve with the changing planet.
~•~
Humans with advanced and unique abilities had begun to emerge, some of these advanced humans were using their gifts for their own pleasure or for the good of others.
~•~
The world government had classified those who exploited their powers as Villains, and those who fought against them as Heroes.
~•~
Day after day, new heroes and villains began to rise up all around the world, increasing the numbers of both sides and the superhuman race throughout the human population.
~•~
The year now is 2050, 4 years after the onslaught between heroes and villains. Almost half of the Earth’s human population has some sort of supernatural ability. New sets of superhumans rose up to become Earth’s greatest protectors, or become the most infamous criminal.
Who will you be?
You won't have heard of VHATB. But you're missing out. Missing out on one of the best challenges out there. An art challenge. An OC challenge.
We started out small, but with the expansion of our community, we've decided to make a blog to help us grow further. Since our beginnings on the Arts and OCs Amino, the growing cast of interesting characters has brought people together, forged friendships. This challenge has had a big impact on all of us.
This Amino is different than all the other ones, if not then better, without a doubt.
Yes that is a bold statement but you should see for yourself. The leaders will make sure that your experience with the Amino will be the best it could be, they will listen to their community and interact with them. They'll try their best to fix problems in their Amino, and add in new content weekly..
Now for a quick but VERY IMPORTANT guide to the Amino!
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Interested? VHATB is only one click away.
38 notes · View notes
vatbpositivity · 7 years
Photo
Tumblr media
SIA-NGU3
2 notes · View notes
akram-dsa-me · 5 years
Link
0 notes
duckiebubbles · 4 months
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Victor and the Bully | Falling Down
5 notes · View notes
kari3622-blog · 5 years
Photo
Tumblr media
Shelly Manne "More Swinging Sound" おやっ?前にポストしたShelly Manne "My Fair Lady"は1956年8月17日の録音で、本作は1956年7月16日, 8月15,16日録音、つまり"My Fair Lady"の前日に録音していたとは!これは大発見ですね。 Contemporary Records Studio, Los Angeles, California #ContemporaryRecords レーベル、オリジナルはC3519、本盤はStereoのS7519、OJC320、ジャケット裏面にはバーコードもあり、Remastered 1987 by #PhilDeLancie (Fantasy Studios, Berkeley)、オリジナルはMonophonicでしょうか。ContemporaryレーベルのいつものTechnical Dataがありません... 残念。 録音評は... 左から管楽器、右からリズム・セクション、チャンネル・セパレーションが強引なくらいはっきりしています。楽器の音色や分解能は素晴らしいです。元の音源の良さに加え、リマスターも良いのだと思います。 Producer - #LesterKoenig #ShellyManne (ds) #StuWilliamson (tp, vatb) #CharlieMariano (as) #RussFreeman (p) #LeroyVinnegar (b) Sound - #RoyDuNann ジャケット裏面に"Holman's Quartet, etc."とありますが、Side B-2"Quartet, A Suite in Four Parts by Bill Holman."のことで、4つのパートからなる奇抜なアレンジが特徴のビル・ホルマンの楽曲。ちょっと不思議、あまり好みではないかな。 ジャケットは大人気。シャンデリアにぶら下がって、Swingしている猫。ジャズ・ミュージシャンのことを俗にCat(猫)と言い、ジャズをちゃんと表しているらしいです。Contemporaryで仕事をしていた、 #RobertGuidi (ロバート・グイディ)というデザイナーの作品。ワニもライオンも"My Fair Lady"も彼のデザインです。 アルトのチャーリー・マリアーノは後に秋吉敏子さんと結婚する人。完全に西海岸の人ではありませんが、白人アルト・サックスプレーヤーとしてはトップクラスの一人。彼を除いてはContemporaryレコードのスターたち=Catたちが楽しくSwingします。タイトルに"More"がつくのは、本作の前に、以前に紹介した、Shelly Manne & His Men, Vol. 4 "Swinging Sounds"(1956年1月19,26日、2月2日録音)があり、本作と同メンバーだからなんです。 #jazz #fuzey #vinyl #jazzvinyl #vinylcollection #jazzrecords #recordcollection #ジャズ #スイングジャーナル #レコード #シェリーマン #ラスフリーマン #レロイヴィネガー ※作品を知り、ジャズの素晴らしさを伝えたい。様々なソースをアレンジ、先輩諸氏に感謝。 https://www.instagram.com/p/Bwd0DaSgGYF/?utm_source=ig_tumblr_share&igshid=19p6tvzcirs44
0 notes
Link
you can take it i dont want it
0 notes
duckiebubbles · 5 months
Text
Tumblr media
The chances of you getting attacked by a herd of wild unicorns are very slim. Not zero, but slim.
0 notes
duckiebubbles · 5 months
Text
BABUSHKA!
Victor and the Bully @ Elfia (April 2024)
0 notes
duckiebubbles · 1 year
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Victor and the Bully | Danza de los Muertos
0 notes
diracsea · 1 year
Text
Some VATB snippets from a while ago. I think these drafts were eventually turned into that apocalyptic fic in Viết linh tinh? Anyway, so much is still left untold.
-----
Binh was sitting silently in our living room to watch the news when I brought him a cup of tea and some biscuits to chew on.
"Anything new?" I asked him, pulling out the chair and sitting down to look at him.
Instead of answering, he caressed my cheeks. "You look tired. What's on your mind?"
"Well," I shrugged, "it's hard not to have something on your mind when a literal apocalypse is approaching day by day."
He laughed lightly. That joke seemed to cheer him up.
-----
"So we're all made of stars?"
"Not really 'made of stars', because there're no stars - you know, those bright, burning, thousand-of-degree hot objects - constituting us. But the elements that make up the stars, make up us too. Carbon, hydrogen, nitrogen, those sorts of things."
"Hmm," Binh seemed wistful for a while, "so we are star-relatives."
"Yeah," I laughed heartily. Binh sometimes had some really creative remarks as such. "We're star-relatives."
"You are my star."
"Yeah," I was surprised by his sudden moment of affection.
"And the most special star of all."
"And why is that?"
"Because you're the only star that knows how to love me."
-----
"Funny, huh?"
"What's funny?"
"We're made of stars - well, constituted from what the stars are constituted of, as you said. But we're also the observers of stars. So does that mean we're, in a way, observing our own existence?"
-----
I met him, and my whole universe burst into existence.
I can't remember how it was before him, really.
-----
The world would continue, just the same. Stars would continue to emit light. Galaxies would keep on drifting apart, with an accelerating speed. The Earth would circle around the Sun and the Sun would continue to rise on the eastern sea. Even when there were no people left to witness the glorious daylight.
But that was on the part of the world. We didn't really need to care about it.
Right now, my whole universe is compacted within Binh's smile, as he held my hand and laid his head on my chest and whispered softly into my ears, "Don't let me go. I won't let you."
I closed my eyes, and my universe, too, collapsed to a singularity.
0 notes
diracsea · 2 years
Text
u23 | câu chuyện chiều cao (2)
Disclaimer: Đây là fanfic, các nhân vật dựa trên hình mẫu ngoài đời thật nhưng đã có hư cấu thêm, và họ tồn tại trong một vũ trụ hư cấu. Tác giả không cổ súy cho bất cứ ngôn từ và hành vi ngu ngục đi ngược lại với tiến bộ xã hội nào của các hình mẫu ngoài đời, nếu có.
Việt Anh x Thanh Bình
Việt Anh nhìn vào màn hình điện thoại, cười tủm tỉm dễ phải đến ba mươi giây trước bức ảnh chị phóng viên vừa gửi, rồi mới nhấn nút chuyển tiếp cho Thanh Bình. Mười một rưỡi đêm, không thấy Bình trả lời ngay, Việt Anh chắc mẩm là thằng bé về trụ sở rồi đi ngủ luôn, hoặc vẫn còn thức nhưng chẳng còn tâm trạng mà cầm vào cái điện thoại nữa. Ấy vậy mà, sau khi nó đi đánh răng rửa mặt xong xuôi, ra ngoài phòng kiểm tra, đã thấy Bình nhắn lại tới bốn tin liền.
Tin đầu tiên:
“gì đây?”
Một phút sau:
“bạn khịa tôi không chạm đầu được vào bóng đúng không”
“chó”
Một phút sau nữa:
“thôi, bạn thắng rồi, bạn là nhất, nói gì chả đúng.”
Trong số những cầu thủ đồng trang lứa, Bình là một trong những đứa Việt Anh hay trêu nhất. Một phần là vì hai đứa thường xuyên gặp nhau khi đá giải trẻ, tuy lúc cùng đội lúc lại ở hai đầu chiến tuyến, nhưng chạm mặt nhau suốt rồi cũng đâm ra quen thân. Phần khác là bởi, tính khí Bình còn có chút gì đó trẻ con, đôi khi vẫn thích thể hiện, phản ứng ra mặt khi bị chạm tự ái, vân vân mây mây. Trêu Bình còn có tí vui, không như hội anh em chí cốt của Việt Anh, vợ con đề huề rồi đứa nào cũng ra dáng ông bố trẻ đạo mạo.
Việt Anh rất nhớ cái giải U17 Quốc gia năm ấy. Có thể nó đã từng thi đấu cùng với Bình ở những giải trẻ trước đó, nhưng U17 là lần đầu tiên nó thực sự để ý đến thằng bé. Để ý, bởi nó với Bình cùng thuộc dạng cao nhất đội, lại chơi vị trí hậu vệ với nhau, trong những quả phạt góc lúc nào cũng kèm nhau chặt nhất. Giờ đây nghĩ lại, Việt Anh vẫn hình dung được rõ mồn một hình ảnh thằng Bình lúc bấy giờ, gầy như một que củi, dáng chạy trông rất buồn cười, đầu chúi xuống, vai so so, mặt ngáo ngơ, nhưng chơi bóng quyết liệt và lì lợm vô cùng. Ngày ấy thầy của Việt Anh đã chỉ Bình mà bảo rằng, thằng bé kia có tố chất lắm kìa, vài năm tới hai đứa kiểu gì cũng cạnh tranh nhau cho suất lên tuyển trẻ cho mà xem. Nếu biết cố gắng, tương lai còn được đá cho tuyển quốc gia không chừng.
Ngày ấy Việt Anh chẳng dám tin lời thầy. Thế mà giờ tất cả đã trở thành sự thật. Thằng bé gầy như que củi năm nào nay còn được báo đài ca tụng là “người hùng”, suốt cả tuần qua…
“đâu nào, ai dám lên mặt với cầu thủ việt nam duy nhất ghi bàn vào lưới nhật ạ”
Tin nhắn của Bình đến ngay sau đó:
“thôi, xin người”
Hôm hai chín tháng ba ấy, Bình đã làm không biết bao nhiêu người sửng sốt với bàn thắng của mình. Nhưng đồng đội của thằng bé, trong đó có Việt Anh, thì chẳng hề bất ngờ chút nào. Với các cầu thủ có chiều cao tốt, việc tận dụng lợi thế để ghi bàn trong các tình huống bóng chết là một nhiệm vụ phải làm khi ra sân. Huống hồ, trong đội hôm ấy, Bình chắc chỉ thấp hơn có Việt Anh là cùng.
Có chăng, cảm giác ngỡ ngàng của người hâm mộ đến từ việc Bình là một cầu thủ còn xa lạ. À thực ra cũng chẳng xa lạ lắm đâu, sau trận thua trước Trung Quốc hồi tháng mười năm ngoái. Ý là, trước đây, người ta thậm chí còn chẳng biết đến tiềm năng của Bình. Bình không quá nổi bật ở giải trẻ như mấy đứa đồng niên chung lò Viettel như Danh Trung, Hữu Thắng, Mạnh Dũng. Cũng gần như không được ra sân ở các lứa U quốc gia vài năm về trước, chính những giải đấu đã giới thiệu Việt Anh đến với người hâm mộ.
Việt Anh bắt đầu chơi với Bình từ đợt cùng nhau tham gia đội U19 tuyển chọn, tham dự giải U19 Quốc tế năm 2017. Giải đó hai đứa thay phiên nhau đá vị trí trung vệ, cũng có nhiều thời gian để nói chuyện và hiểu nhau hơn. Những lần tập trung đội tuyển sau đó, Bình bao giờ cũng là một trong những đứa mà Việt Anh mong được gặp lại nhất, nhưng chẳng hiểu sao hai đứa cứ vô duyên với nhau suốt. Không phải vì Bình chấn thương thì vì Việt Anh chấn thương, không phải vì Việt Anh bận đá giải lên tập trung muộn thì lại vì Bình bị loại sớm. Đội chủ quản gửi chúng nó đi đá Hạng nhất, thi thoảng hai đứa gặp được nhau trên sân, nhưng cũng chẳng có thời gian trao đổi nhiều hơn một cái bắt tay cùng vài lời hỏi han vội vàng.
“mà mày đang làm gì thế bình?”
“chat với người yêu”
“ghê ghê”
“chuyện”
“ba kèm một mà còn để lọt lưới thì người yêu trung vệ có chửi không ạ?”
“lại giọng bẩn”
“há há”
“đùa thôi, bu đang nhắn tin an ủi”
Trêu Bình là vậy, nhưng trong lòng Việt Anh vốn vẫn luôn hiểu cảm giác của thất bại. Đời cầu thủ, ai mà chẳng có lúc nếm mùi thua trận. Đá bóng bao năm, nhưng sau một trận thua, Việt Anh vẫn ức chế, vẫn buồn bực lắm chứ, vẫn cần có chỗ xả giận, hoặc chí ít cũng cần tìm ai đó để tâm sự. Điều quan trọng là phải xốc lại được tinh thần sau những lần thua như thế, để trở lại mạnh mẽ hơn. 
Bởi vì, một trận thua không phải là kết thúc. Có những thứ đáng sợ hơn nhiều. Như chấn thương, như miệng lưỡi người đời, như việc câu lạc bộ chủ quản giải thể. Trong những đồng đội ngày ấy của Bình và Việt Anh, đã bao nhiêu người phải từ bỏ sự nghiệp thi đấu đỉnh cao, chuyển sang công tác huấn luyện hoặc đi đá phủi vì vẫn còn niềm đam mê với bóng đá? Đã bao nhiêu người phải bươn chải đủ mọi nghề, vì bị nợ lương, không thể trang trải cho gia đình, hay vì không thể tìm việc ở nơi khác? Đã bao nhiêu người phải lang bạt khắp tứ phương, chỉ để được ra sân mỗi cuối tuần? Việt Anh không đếm xuể nữa.
Và bỗng dưng, nó thấy ngộp thở.
Sao hai đứa mình đi được tới tận đây, hả Bình?
Trong những năm tháng ấy, đã bao giờ mày mất niềm tin chưa?
Sau tất cả, tại sao tao với mày vẫn có thể đi chung đường?
Tương lai, liệu có đang chờ đợi điều bất trắc gì không?
“mà bình ơi”
“ơi ơi”
Ngón cái của Việt Anh vẫn ngần ngại trước nút gửi.
“nói gì nói nhanh, đây còn đi ngủ”
“cảm ơn mày vì vẫn ở đây.”
“sến thế, hôm nay bạn bị làm sao à?”
“sao sao cái đầu mày ấy”
“... em hỏi thật mà, có làm sao không?”
“có muốn tâm sự gì không?”
“không, hôm nay vui nên phá mày thế thôi” (Bình phẫn nộ tin này)
*sticker mèo cười chảy nước mắt* (Bình phẫn nộ tin này)
“ngủ đi nhá!”
“đm mệt bạn vl, ngủ ngon nha”
.
A/N
Cái drabble này thì chuẩn self-help cmnr.
Trận đấu mà đội của Việt Anh thắng và đội Bình thua là trận Viettel 0 - 1 Hà Nội hôm 4/4. Bức ảnh Việt Anh gửi cho Bình là ảnh này:
Tumblr media
Timeline bịa hết nhé, vì ai mà tìm hiểu được hai thằng biết nhau từ đời nào, trừ khi nắm đầu chúng nó hỏi thẳng. Có khi quen nhau từ giải huyện hồi còn ở Thái Bình cũng nên, Đông Hưng với Vũ Thư gần nhau lắm <(“)
(Vụ U19 tuyển chọn là thật tho...)
Tumblr media Tumblr media
Ảnh trái: U19 Viettel - Nguyễn Thanh Bình, Tống Văn Hợp, Trần Danh Trung, Nguyễn Hữu Thắng, Nguyễn Xuân Kiên. Tất cả đều đang được đăng ký ở danh sách đội 1 Viettel mùa giải 2022.
Ảnh phải: Bùi Hoàng Việt Anh toe toét ôm cúp.
Việt Anh ngoài đời... chắc chắn là không sến sẩm như này. Nhưng mà những cái story có Bình mà Việt Anh đăng cho mình cảm giác khá ấm áp, nó nằm giữa hai thái cực This human being is such a disaster và I adore him so much ấy, đúng kiểu thằng anh cưng thằng em, chs <(“)
Chả biết chúc gì, thôi thì chúc hai mày không chỉ là hiện tượng, luôn bền bỉ phấn đấu!
0 notes
diracsea · 2 years
Text
i swear everytime i look at việt anh & xuân tú i see hint bay phấp phới 😤 everytime they walk out onto the field together, everytime they prepare for the national anthem, everytime one of them score... the hints are right there, literally SHOVED down your throats why cant any of you see them...
0 notes
diracsea · 2 years
Text
bong bóng thời gian: tbtt | time machine au
bến bờ thời gian: vtvx | time traveler au
trật tự thời gian: vatb | precognition au
ba con fic mà mình hy vọng sẽ hoàn thành được trong tháng 9. nghe concept đã thấy nổ đầu cmnr.
mà tự dưng nghĩ có nên đổi tên cho cái fic "khung trời bỏ ngỏ" không nhỉ, chứ so far nó điềm vl =)))) bỏ ngỏ mãi đ viết xong được.
3 notes · View notes