#positive peer pressure
Explore tagged Tumblr posts
habitversary · 2 years ago
Text
Tumblr media
TiMbl4 Just wanted to say am glad, that stumbled upon Habitica the second time and started using it extensively! I've registered in 2019, but truly started using it 4 months ago! I've put a lot of effort into good habits and to minimize the effect of bad habits on me... So far, there is a difference! Difference in my physical and mental health! You'll hear this a million times Drink water! Eat healthy! Exercise! Do good things! Don't do bad things!, but the experience of other people doesn't influence you, if you're in a comfort zone and when all is relatively well. But when you're in a all time, low, low, low..., then it hits you harder and you start to truly understand. Habitica or any other app isn't a magic pill, you still have to put the effort, but they do make it a little easier!
And I like the quote from Bojack Horseman even more lately... It gets easier. Every day it gets a little easier. But you gotta do it every day —that’s the hard part. But it does get easier! Kudos to that!
(August)
4 notes · View notes
updownlately · 1 year ago
Note
I've pretty much wasted my entire day and I have my first exam in less than a week 👍
nah felt that fr 😭 though here's a friendly kick in the butt to go study a chapter or two homie
ill cut you a deal...do it, come back and lmk and ill finish up the last fic i was working on and post it if you like being here for the fics lol
0 notes
flannelepicurean · 1 year ago
Link
Hey hey, disco diamonds!!! Having been in the angst mines for too long, my brain blessed me with the following on the way home from the grocery store. 😂 Have some awkward teen Trunks and his goofy bestie Goten being 🎵young and sweet, only seventeeeen🎵 together. ✨💖 😁 💖✨
Chapters: 1/1 Fandom: Dragon Ball Rating: General Audiences Warnings: No Archive Warnings Apply Relationships: Trunks Briefs & Son Goten Characters: Trunks Briefs, Son Goten
Additional Tags: Dancing, Party, Best Friends, Teenagers, Peer Pressure, Fun, Fluff, Background Canon Cast, Self-Discovery, Platonic Relationships, Humor, When Your Best Friend Shouts Catch Me And You Have No Other Choice, The Magic of ABBA, Based on an ABBA Song, Goten Is Just LIKE THAT, Implied Son Goku/Vegeta - Freeform, Referened Son Goku/Vegeta, Teen Trunks Comes Out Of His Shell, Uncle Piccolo Has The Best Music
Summary: At a big celebration event, a teenage Goten tries to convince his best friend Trunks to stop being a wallflower and come dance with him. Trunks caves to peer pressure, and ends up having a great time.
1 note · View note
trvlytylar · 2 years ago
Text
Hi y’all, check out episode 20 of my podcast! Click the link in my bio to listen now🤗
0 notes
writtenroses1813 · 6 months ago
Text
“Its easy to blame everyone else” no no, im blaming the right person
I’m blaming the one who introduced bullying to the neighboring kids. I’m blaming the one who made it popular to “pick on” me. I’m blaming the one who had the “bright idea” to lock me out or in places. I’m blaming the one who manipulated everyone and lied her way out of punishment. I’m blaming the one who made me cry myself to sleep. I’m blaming the one who peer pressured my sister away from me. I’m blaming the one who began the eight years of torture.
43 notes · View notes
biiigtime · 29 days ago
Text
no longer writing things that do not serve me
8 notes · View notes
bercintalewatkata · 22 days ago
Text
‧₊˚✧ Surrender ✧˚₊‧
We've all heard that old saying, "It's easier said than done." And it's so true! Everything in life really is. But remember, just because something is challenging doesn't mean we shouldn't speak our truths. 𓍢ִ໋🌷͙֒
We live in a world that's always buzzing with noise and distractions, which can make it really easy to lose sight of the present moment. It takes a little practice and patience to train our minds to anchor ourselves in the present moment. It can be tough to accept what is, rather than what we wish it to be. It's a journey that can feel like an uphill battle at times. It can take a really long time to get used to reality and to let go of the resistance that can feel so strong in our hearts. ‹𝟹
🌸But I want you to know, it's okay. It's more than okay. It's totally normal to need time, to move at a pace that feels right for you. If that means taking it slow like a snail or a tortoise, that's okay!🌸
When you're going through a tough time and dealing with loss, it can feel like the days are dragging on forever, with each moment feeling heavy and sad. Maybe someone who used to be really important to you has left, and you feel like you can't go on without them. It's so important to recognize that the urge to fill that space or bring them back will come rushing in. Guess what? You don't have to fight it. There's no need to rush to fill that emptiness. Take your time and just sit with it, okay? Let yourself feel the pain, heartache, and sorrow.𓍢ִ໋🌷͙֒
Please, take all the time you need to grieve. If you need to, please stay in bed. Let those tears flow. Each wave of emotion is just part of life's journey. It's all part of the process of surrender. When we surrender, we don't lose our strength. We find it! As we surrender, we find the courage to look at our situations with fresh eyes. With this new perspective, we begin to make choices that guide us forward. In your moments of surrender, you'll find the love you've been seeking outside of yourself—right there within you! Remember, healing begins with a choice. We can choose to numb our pain with distractions, or we can choose the sometimes difficult but ultimately fulfilling path of healing. I know it can be tough, but we've got this! ‹𝟹 ⊹ ࣪ ﹏𓊝﹏𓂁﹏⊹ ࣪ ˖⊹ ࣪ ﹏𓊝﹏𓂁﹏⊹ ࣪ ˖⊹ ࣪ ﹏𓊝﹏𓂁﹏⊹ ࣪ ˖⊹ ࣪ ﹏𓊝﹏𓂁﹏⊹ ࣪ ˖
8 notes · View notes
harmonizewithechoes · 3 months ago
Text
My five year old has his very first day of kindergarten tomorrow 🥺🥺🥺 I didn’t expect to be hit with such a huge wave of emotions but I’ve been a WRECK all day
#personal#he’s so excited#we’ve been talking about school for so long and he’s so excited that it’s finally here!#and a little nervous too he said but he keeps asking about the other kids and if he gets to have lots of friends now#he really liked his teacher when he met her and he’s excited to see her#the only thing that tripped him up a little was when I told him that me and his daddy are bringing him to the school but we can’t go with#that he has to just listen to his teacher and we’ll see him after school 🥺#I’m mostly worried that he’s not going to get enough food at school because he doesn’t eat very fast at home#he doesn’t focus well on meals#I’m hoping that positive peer pressure helps him with that#if he sees the other kids eating he will hopefully follow their lead#he’s going to be taking the bus home as well and I’m nervous about that for him too#even though it’s silly because his bus will pick him up in the morning and bring him directly to the school and then drop him off first#after school#he’ll be on it for maybe 20 minutes each day#I just worry too much#i worry about how issues he might have that I can’t help with like what if it’s too cold in just one room#but I don’t know that and send him in shorts?#or what if he gets teased for things I can’t anticipate right now? how can I best set him up for success with his peers?#I only know what he likes not what other five year olds like#I don’t want him to feel like the odd one out#but maybe that’s inevitable at some point#I can’t protect him from the world if im not there 😔#that’s the hardest thing about it#obviously this is supposed to happen and school will be so good for him#but he was a tiny little baby just yesterday#at least that’s how it feels#they say it goes by fast but damn
9 notes · View notes
catgirlmagneto · 6 months ago
Text
hello catgirlmagneto nation i will be a very brave little boy tomorrow and go to the gym to start my workout scheme for getting more transgenderified muscles. i am saying this now because i know i will wake up tomorrow and may not want to go but if my little tumblrinas know about this then ill feel more obligated
12 notes · View notes
pa-pa-plasma · 2 months ago
Text
cannot believe this is controversial to say but you guys HAVE to be okay with others being uncomfortable/uninterested with sex/sexualization. if they aren't hurting anyone & are minding their own business then you have to not be an asshole about it.
3 notes · View notes
eohwyyn · 15 days ago
Text
having a friend who rambles is honestly the #1 best thing that's happened to me recently. If I ask my work friend a question during our lunch break she'll ramble with zero self-consciousness for a good long while, and it made me realize: "hey, I take up space too! I can also (and should!!) talk about things for as long as I want! No one's gonna say anything!"
3 notes · View notes
spaciebabie · 2 years ago
Text
IM WATCHING PHISNOM'S SMASH OR PASS FNAF STREAM AND HES SO BASED FOR SMASHING SPRINGTRAP FUCK YEAH ROTTING MAN WHO OWNS MY HEART AND SOUL DILF OF THE YEAR AWARD SMASH SMASH SMASH SMASH SMASH SMASH SMASH SMASH
69 notes · View notes
fuckyeah-dragrace · 1 year ago
Text
WIP Peer Pressure poll/post
Make a 24hr poll listing the titles of every WIP you want to work on. (It's fine if you only have one, still make a poll for the vote count)
Tag anyone you think might also enjoy this game (No pressure of course)
Whichever WIP title gets the most votes, write 1 sentence for every vote received.
If somehow that completes the fic or reaches the end of a chapter, move to the WIP with the second-highest votes and continue where you left off on your sentence/word count. Repeat until you reach your goal.
(Optional) Share what you wrote in a new Tumblr post with a link to the poll or in a reblog!
i just got a whole week off so might as well make my way through some wips!! i missed posting on here sm but things got so busy and it’s hard to find a groove again so im hoping this kicks me in the ass and gets the juices flowing! thank you so much to the lovely @hannahlovesdance07 for tagging me in this, love you boo!!
I think everyone’s been tagged in this so sorry if you get double tagged, @sweetlikesunflowersandhoney @winterboxx @missjanjie @sapphicsupremacist @phrynewrites @inthehytes
for some reason polls aren’t working for me so I’m going to just list them out and whatever gets the most attention I’ll post that and then whatever else y’all want to see
Hytesdoll Hunger games au
Spisey neighbors au
SugarxIrene strippers au
Sashnetra break up au
Camillow sugar baby au
Hytesdoll Vampire au
13 notes · View notes
Text
Real quick PSA for the followers, just to make sure my positions are clear on some issues and to make sure I am not causing any unintentional harm (that devolved into a minor hiatus):
-If I'm intending to talk about something specific, I'll mention it, I promise.
-I do be forgetting that you all recognize me on both my A03 and my tumblr. It is surprising to me every time. I tend to be vERY flippant on here, especially in my tags. I think we have reached a point where I should be more careful lol. I am not used to having an actual effect, so if I have an effect you don't appreciate, or I say something hurtful, please please bring it up to me! Dms, anon, replies; idc, I'm always down for a conversation.
-I am not in the business of apologies I do not mean, and I certainly do not back down from my opinions, I think that's been fairly clear. So, if I apologize it's because I mean it, and that won't change.
-I make a lot of posts that are critical of fandom culture in a lot of different fandoms, and culture around specific characters as well. I want it to be very clear that unless I am directly interacting with another user, then the criticism should never surround anyone specific. I never want to direct hate ever, unless I'm tagging.
-If there are questions about the appropriateness of my headcanon posts in response to asks, that can be changed. I would really hate to be making my very small community uncomfortable. I had thought I was fairly clear on the blogs boundaries and what I think is appropriate, but perhaps I haven't been careful enough. Please feel free to address issues with me, or to block me. That is always an option of course.
Uh, that being said, I might take a couple days. I have used this blog for fun and friends since 2015, it's not my first time fucking up nor will it be the last. But, it's upsetting to me that my blog might be harmful to some (who I hadn't intended it to be harmful to, it's always been an active warzone for irredeemable character excusers lol, since 2015). The queue will go on as usual but no new posts for a bit while I figure out if things need to change. I'll respond to DMs tho, probably, bc I'm obsessed with my mutuals.
10 notes · View notes
mlm-heimdall · 2 years ago
Text
bf who "please watch this with me please please" x bf who "jesus christ okay god damn"
29 notes · View notes
beyourplanet · 9 months ago
Text
Nỗi sợ mang tên " Peer pressure"
Tumblr media
Xin chào, tớ là Chi.
Hôm nay là ngày đi làm đầu tiên của năm mới, năm con Rồng. Tớ nhớ chỉ cách đây mấy ngày, chỉ xuýt một xíu nữa, có lẽ tớ đã không kịp chuyến xe cuối cùng của năm cũ để trở về quê ăn Tết. Ấy thế mà, nhanh thật, hôm nay lại tất bật đi làm như những ngày cũ. Cảm giác mọi thứ không có gì thay đổi, vẫn những con người ấy, vẫn những công việc ấy, vẫn vị trí ngồi quen thuộc ấy. Chỉ có khác là những con số ngày tháng năm dưới góc phải màn hình máy tính đã thay đổi.
Năm nay tớ 24 tuổi, tớ vừa mới tốt nghiệp, tớ cũng may mắn kiếm được việc làm trước Tết, và cho đến hiện tại mọi thứ vẫn đang rất ổn, tuy không phải là công việc đúng chuyên ngành với mức lương hậu hĩnh như tớ từng ao ước, nhưng nó giúp tớ trang trải được những chi phí khi phải sống xa nhà.
Tớ có đọc báo đài, cũng nghe từ các anh chị và bạn bè xung quanh, thế giới đang trải qua giai đoạn khó khăn, nhiều người đã bị xa thải trước Tết, cũng có người đã biết rằng sau cái Tết vừa rồi họ cũng sẽ chẳng còn có việc làm. Họ bảo mình thật may mắn…Vì ít ra, tớ cũng không phải chật vật tìm kiếm việc làm sau những ngày sum họp. Ít ra là, giữa thành phố to lớn này, tớ thấy mình “được việc”.
Tớ còn nhớ, năm tớ học lớp 1, có đợt dự giờ, cô giáo chọn những bạn học sinh chăm ngoan để phát biểu trong buổi dự giờ. Mọi thứ ngày đó đều đã được cô giáo tập dợt trước, tuy nhiên, mình không được chọn vì không phải là học sinh nổi trội.
Năm lớp 4, tớ được chọn làm đại diện lớp đi thi “Vở sạch chữ đẹp”. Tớ tập luyện rất nhiều, chép bài đến độ những ngón tay cầm bút đều chai đi. Nhưng kết quả cuộc thi năm đó tớ không phải là người nhận giải.
Năm lớp 6, nhà tớ rất nghèo, khi chuyển giao giữa cấp bậc tiểu học lên trung học cơ sở. Tất cả bài vở tớ đều tự mình mày mò và học hỏi. Trong một lần kiểm tra 1 tiết môn Toán, tớ thực sự đã không biết cách giải, lúc đó tớ bật khóc và cảm thấy thật nhục nhã với lũ bạn vì chúng biết cách làm nhờ đi học thêm.
Năm lớp 7, trên đường đi học thêm, tớ vừa dốc sức đạp chiếc xe cà tàng vừa lau nước mắt. Vừa nghĩ sau hôm nay, có lẽ mình sẽ phải nghỉ học. Có vô số lần tớ nợ học phí, và mẹ tớ phải tới xin giáo viên để nộp học phí trễ. Những cuộc điện thoại hay những cuộc gặp mặt giữa mẹ với thầy tớ đều ghi nhớ rất rõ. Tớ cũng nhớ, năm đó tớ là học sinh giỏi toàn diện và đỗ vào lớp chọn của khối. Năm đó mẹ tớ rất thích không khí trong buổi họp phụ huynh cuối năm.
Năm lớp 8, tớ nhớ rất rõ mình giữ chức vụ “Lớp phó học tập”, cả thầy chủ nhiệm và các bạn trong lớp đều rất tin tưởng và tôn trọng mình. Ấy thế mà, trong giờ Tiếng Anh, mình làm cô giáo và cả lớp bất ngờ vì không thể nào xác định được động từ của câu. Sau năm đó, thế giới của tớ tràn ngập trong sự xấu hổ và tủi nhục.
Năm lớp 10, tớ được tuyển chọn làm thành viên dự bị trong đội tuyển thi học sinh giỏi Văn cấp tỉnh. Dù các bài viết văn trên lớp tớ đều đạt điểm cao, tớ rất thích đọc sách, tớ đọc rất nhiều thể loại sách văn học khác nhau để trau dồi vốn từ, tớ cũng luyện tập viết lách, viết nhật kí. Tớ từng nói với bố mẹ là ước mơ sẽ trở thành nhà văn, tớ cực kì tâm huyết trong vòng thi loại. Nhưng đội dự bị có đến 10 thành viên, và kỳ thi năm đó không có sự tham dự của tớ…
Cũng năm đó, tớ nhận được học bổng học sinh xuất sắc toàn diện, cứ thế suốt 3 năm liền trong thời cấp ba, các thầy cô giáo bộ môn đều nhớ mặt tớ. Trong mỗi lần họp phụ huynh, mẹ tớ lần nào cũng được tuyên dương.
Tớ nhớ rất rõ câu nói mà nhỏ bạn thời chung cấp 2, nói lại với mẹ tớ rằng: “Con nhỏ đó, hồi xưa cấp 2 thấy nó học bình thường thôi mà sao lên cấp 3 năm nào cũng được học sinh giỏi thế?”.
Năm lớp 12, tớ có một người cậu là giáo viên chuyên ôn luyện thi đại học môn Toán, được học miễn phí nên dù nắng dù mưa tớ vẫn chăm chỉ đi học đều đều, chỉ trừ những hôm ốm đau không thể ngóc đầu lên nổi tớ sẽ nghỉ. Tớ nhớ, trong lớp luyện thi có rất nhiều bạn học giỏi từ các lớp chọn của khối, mình chỉ là học sinh bình thường của một lớp không chuyên. Cậu bảo với khả năng của mình sẽ chắc không qua nổi con số 4.
Cũng chính năm đó, năm 2018, những sấp đề chi chít chữ liên tục được chất chồng lên cao, đề Toán, đề Văn, đề Tiếng Anh,…Cuối cùng, năm đó tớ đỗ đại học NV2 vào chuyên ngành tớ ao ước. Và từ đó, tớ chính thức trở thành sinh viên Đại học chuyên Anh.
Nhiều lúc hồi tưởng lại câu hỏi của nhỏ bạn không mấy thân năm cũ, tớ cũng không biết vì điều gì?
Liệu có phải trên hành trình mình trải qua chỉ có toàn là may mắn hay không? Nhiêu đó cũng có thể được gọi là thành công chứ? Đôi lúc, tớ hay có suy nghĩ đó…Nhưng chỉ là đôi lúc…Vì tớ nghĩ mình không xứng đáng…Dạo gần đây, tớ lại hay có suy nghĩ đó, nhiều hơn…
Tớ 24 tuổi, đang độ tuổi mà tớ hằng rất ao ước được chạm đến, nhưng trong hình dung tớ của tuổi 24 năm đó không giống như hiện tại. Tớ không thật sự xinh đẹp, không tài giỏi, không có nhiều mối quan hệ xung quanh ở thế giới ngoài kia, công việc cũng không đâu vào đâu, đến định hướng con đường đi ban đầu cũng bị lệch lạc, vô vàn những dự tính, mộng ước vỡ tan vì mình chuyển ngành,…
Bằng tuổi mình, ở ngoài kia, người ta đã có sự nghiệp ổn định, có nhà, có xe, có hạnh phúc cho riêng mình,…Cảm giác như bị thế giới bỏ xa ấy. Tớ cũng đã cố gắng giữ bản thân mình ở trạng thái cân bằng nhất để có thể không sánh với người khác. Nhưng thật sự nhiều lúc tớ chán ghét bản thân đến nỗi…muốn vứt bỏ hết đi…
Tớ chán ghét cái tính xốc nổi, nhút nhát, thiếu kiên định của bản thân. Hàng ngàn lần tớ trốn chạy cái cảm giác hèn nhát đó, hàng ngàn lần tớ trốn tránh việc phải nhìn nhận bản thân mình yếu kém, nhìn nhận bản thân mình không theo kịp người khác khác… Có vô số lần tớ đã làm như thế, để chối bỏ trách nhiệm...
Nhưng đến thời điểm hiện tại, sau nhiều lần điên cuồng vớ vẩn trong mớ hỗn độn, nước mắt ngắn đến nước mắt dài nhiều đêm, kể cả những dự định không thành đến những ước mơ bỏ dở, ai hơn ai và ai không bằng ai,…Tớ dần dần bình tâm lại…
Tớ dần dần nhận ra khởi đầu của hành trình tự trưởng thành của bản thân đó là cảm giác chịu đựng được sự thiếu thốn, cả vật chất lẫn tinh thần. Tớ may mắn có một gia đình mà cha mẹ, chị em đều hòa thuận và yêu thương nhau, họ luôn tin tưởng và ủng hộ tớ hết mình trên những chặng đường tớ lựa chọn. Tớ may mắn được sinh ra trong nghèo khó, để đến ngày hôm nay, khi nhìn lại những gì đã trải qua, tớ biết trân trọng hơn những gì mình đã, đang và sẽ có. Tớ may mắn được đi học, may mắn được quen biết và gặp gỡ nhiều thầy cô, bạn bè. Có người giỏi và có người sẽ giỏi. May mắn kiếm được việc làm bằng tri thức của mình. Những năm tháng đại học, tớ đã rất cố gắng học tập, cố gắng làm thêm, đến hiện tại, tớ có thể chia sẻ được gánh nặng kinh tế trong gia đình, có thể làm chỗ dựa tinh thần lẫn vật chất cho bố mẹ.
Bản thân của tớ hiện tại, có thể không giống như trong tưởng tượng của tớ nhiều năm về trước, thỉnh thoảng tớ vẫn sẽ buồn và thất vọng, nhưng để đi đến được hiện tại, dù tớ có lựa chọn đúng đắn hay sai lầm, tớ biết bản thân mình biết hối lỗi và thật sự nỗ lực. Tớ cho bản thân mình một cơ hội để nghỉ ngơi.
Thôi những so đo, tính toán không đồng đều giữa bản thân mình với người khác. Nhiều khi, chỉ cần hồi tưởng đến khoảnh khắc mẹ tớ tự hào khi được thầy chủ nhiệm tuyên dương trước lớp vì thành tích học tập tốt của mình, tớ cũng thấy vui và hãnh diện. Tớ đã làm được những điều nhỏ be bé ấy, và tớ sẽ cố gắng làm thêm nhiều nhiều những điều nhỏ bé tương tự như thế ấy nữa,…
Có một câu nói mình từng rất tâm đắt rằng: " No pressure, no diamond". Những áp lực tớ từng đặt ra cho bản thân đã dạy cho tớ rất nhiều bài học. Tớ thật sự trân trọng chúng...
Nhân ngày đầu xuân chưa bị deadine dí, tớ tranh thủ tâm trạng một xíu để nhắc nhở bản thân mình không được quên những điều nhỏ bé ấy…
Blog#1: 15/02/2024
3 notes · View notes