#khắt khe
Explore tagged Tumblr posts
doanhnhantre · 1 year ago
Text
Theo Chủ tịch Hiệp hội Doanh nghiệp nhỏ và vừa Việt Nam, hiện có tới 25% hội viên của hiệp hội đang gặp khó trong việc tiếp cận vốn vay tín dụng do tiêu chí cho vay còn khắt khe, tình trạng gây khó dễ của các cán bộ ngân hàng vẫn còn tồn tại.
0 notes
kesinohana · 3 months ago
Text
chúng ta không cần phải quá khắt khe với bản thân mình, bởi vì thực tế chẳng có sự lựa chọn nào là chắc chắn đúng hết cả
cậu chỉ cần tin rằng dù nó có thế nào thì cậu cũng đều vượt qua được
vậy thôi
125 notes · View notes
antruongnguyenthuy · 8 months ago
Text
Tumblr media
Tình yêu từ đâu mà ra?
Hồi trước, gia đình nào cũng có một album ảnh. Người ta chuyển nhà sẽ đi tìm cuốn album mang theo, người ta nhớ nhớ quên quên nhưng hỏi cuốn album ở đâu vẫn nhớ. Bây giờ bao nhiêu ảnh trong điện thoại cả rồi. 512GB thôi đã chứa được cả một thời tuổi trẻ.
Nhà mình cũng có một cuốn alum như thế, số ảnh này Mẹ mình đã cẩn trọng giữ gìn trong ngần ấy năm. Một thời gian sau khi Ba mất, có lần Mẹ đã ngồi ở đó lần giở từng tấm. Trầm ngâm.
Chỉ có Mẹ mới hiểu rõ nhất cuối cùng thì bản thân sẽ nhớ và quên những gì.
Suốt một đời dài Mẹ cứ hoạnh hoẹ Ba về cái cô nào đó ở Sài Gòn mà có lẽ ký ức của Ba về cô ấy đã dừng lại vào cái ngày họ rời tay nhau. Hơn 20 mươi năm đầu ấp tay gối, Ba có vô vàn lỗi sai khác nhau nhưng có một điều là chưa bao giờ Mẹ bắt được Ba lén phén với ai. Sự chung thuỷ của một người đàn ông nếu có, chỉ là như vậy thôi.
Những lần uống say Ba cứ ngâm mãi cái câu thơ trong bài Hai sắc hoa Tigôn của TTKH: “…Mà từng thu chết, từng thu chết / Vẫn giấu trong tim bóng một người”. Cái bài thơ nó dài đằng đẵng mà cả đời Ba chỉ ngâm đúng có 2 câu... bảo sao Mẹ chẳng dỗi hờn.
Nhưng có lẽ vậy, mùa thu mà Ba yêu nhất là cái mùa thu chết ấy.
Ba lấy Mẹ ở cái tuổi muộn màng như vậy một phần là vì ông Nội tìm mãi mới ra một người con gái ăn học đàng hoàng và hai bên gia đình môn đăng hộ đối. Ông là nhà Nho, 15 năm học chữ Nho để đọc sách, bốc thuốc Bắc chữa bệnh cho dân. Ông có những nguyên tắc của riêng mình trong cuộc sống, vì thế tiêu chuẩn chọn vợ cho người con trai lớn mà ông kỳ vọng nhất cũng khắt khe hơn. Mình đã luôn biết ông Nội không phải người hẹp hòi khắc nghiệt. Cái cách mà một người đầy nguyên tắc nhưng thấy đứa cháu gái của mình đi ra, đi vô bốc táo đỏ trong kệ tủ thuốc ra ăn vụng và không la rầy một tiếng, đến khi hủ táo vơi dần, ông từ tốn chẳng nói năng gì mà lấy cái hủ ra, đổ đầy táo vào và đặt lại chỗ cũ (cho mình lấy tiếp) khiến mình tin rằng, ông vốn là người có chút ấm áp.
Mình đã luôn hiểu, tư duy môn đăng hộ đối của ông nếu có sai thì nó cũng chỉ là hệ luỵ của thời đại. Chỉ là mãi sau này mình mới hiểu, có thể ông nhìn được điều gì đó mà người khác thì không. Tình yêu có thể không đến từ những rung cảm vô điều kiện mà nó có thể đến từ nhiều lý do, dù rằng cuối cùng đều sẽ dẫn về sự nóng bỏng trong cõi lòng.
Hơn 20 năm Ba Mẹ mình sống với nhau, một cuộc hôn nhân không xuất phát từ tình yêu nhưng được duy trì bằng sự tôn trọng và những niềm thương kín đáo vô cùng. Mẹ tôn trọng Ba vì Ba uyên bác và rộng lượng, Ba tôn trọng Mẹ vì Mẹ đằm thắm, hiểu lẽ phải và vất vả nhiều. Những năm ấy cũng có vô vàn những lần cãi vả đau điếng lòng nhau nhưng với mình, tất cả đều là một phần cuộc sống. Và mình chọn nhớ, nhưng không nhắc.
Tình yêu đã ở đó nhưng theo một cách khác. Ba sẽ nhường Mẹ xem kênh truyền hình có cải lương mà Mẹ thích dù Ba đã biết kênh nào đang chiếu bóng đá, Ba ngồi đọc báo cả đêm để canh mẹ ở bệnh viện hồi mẹ phỏng ở tay, Ba luôn ra ngoài hút thuốc chỉ vì có lần Mẹ bảo khói thuốc gây ngột ngạt cho cả nhà. Cái lần đám tang ông Ngoại, Ba hỏi Mẹ điều gì đó và giữa những buốt nhức tâm can của chính mình, Mẹ cáu bẵng quát lên, tiếng quát vang ra trong không gian rộng lớn và yên ắng. Ba chỉ từ tốn: “đừng lớn tiếng thế em”.
Còn Mẹ, miệng chẳng bao giờ nói lời thương vậy mà mỗi mùa hè khi bệnh suyễn của Ba khiến Ba ho nhiều hơn, Mẹ nhặt hoa sứ ở trường về phơi khô, ngày nào cũng nấu nước để ở đầu nằm cho Ba: “uống đi để nó nguội”.
Mình đã 26 tuổi rồi. Tình yêu luôn là một phần trong người mình nhưng nhân tình thì vẫn cứ vời xa, vì mình không sẵn sàng cho những điều mình không chắc chắn. Và hơn hết, tình yêu thì quan trọng đấy nhưng mỗi giai đoạn trong đời sẽ có những điều khác hiển hiện và quan trọng không kém. Nhân duyên là một thứ có hạn kỳ nhưng tuần hoàn, những gì ta thả bay đều sẽ đậu về theo một cách khác vào một thời điểm chính xác hơn, tình yêu là một loại nhân duyên như thế mà.
Mình nhớ lần đầu tiên mình đi qua chỗ anh ngồi, cái cách anh chống tay lên càm suy tư làm mình thấy quen vãi. Gần 3 năm rồi sau khi Ba mất, mình mới thấy lại bộ dạng suy tư của một người (đàn ông). Sự phải lòng của mình nảy mầm chỉ từ một điều vô cùng nhỏ nhặt như thế và nó được duy trì qua ngày tháng chỉ bằng những nhỏ nhẹ, hiền lành cũng y chang.
Chỉ khác là Ba yêu mình cả đến khi về bên kia thế giới, mình yêu Ba cả khi Ba chỉ còn là sương khói, còn anh và mình — ngang qua nhau ở đoạn này mà thôi.
Tình yêu là tình yêu mà tình yêu cũng chỉ là tình yêu thôi. Ta giữ lấy nó để ta sống cho mình, tất cả những hồi ức và nhớ thương bất tận chỉ nên là của một mình mình thôi. Nó sẽ được nói ra một cách có nghĩa, khi nhớ thương là hai chiều.
— AN TRƯƠNG
95 notes · View notes
vanphuongdich · 7 months ago
Text
Xây dựng lại chính mình từ những mảnh vỡ
Thứ mà mọi người hay gọi là trưởng thành, chính là quá trình bản thân bị cuộc đời xé vụn, sau đó ta xây dựng lại chính mình.
Cả bạn và tôi, trên hành trình không ngừng trưởng thành này, chúng ta đều mang trong mình năng lực ấy, làm lại chính mình từ trong tan vỡ.
Đôi khi tôi cũng đắm chìm trong vũng lầy lo lắng và làm hao tổn nội tâm, thậm chí nhiều lần bật khóc trong vô thức, nhưng tư duy mà trước đây tôi đã rèn luyện cho chính mình đã không ngừng an ủi tôi, thuyết phục tôi.
Những gì mà tôi từng nếm trải, vào lúc này đây lại chính là ánh sáng soi đường dẫn lối cho tôi bước tiếp.
Tôi cứ luôn si mê tìm kiếm điều đẹp đẽ ở trong hồi ức mà bỏ quên đi khoảnh khắc hiện tại, luôn tiếc nuối bao điều trước đây chưa thể thốt ra, hay những việc chưa thể hoàn thành được.
Dù là thế, tôi cũng không bao giờ ngừng tự nhủ: bây giờ vẫn chưa muộn, lúc này đây cũng có thể tiếp tục được.
Nhiều lúc tôi đã khắt khe bắt bản thân phải hoàn hảo, nếu không đạt được thứ gì đó thì sẽ tự trách suốt một thời gian dài. Bây giờ tôi đặc biệt biết ơn chính mình, bởi vì chỉ có chính mình mới không bao giờ ngừng việc xoa dịu trái tim của chình mình mà thôi.
Gương mặt tôi tan vỡ, linh hồn tôi tan vỡ. Nhưng giờ đây lại chẳng cần người khác vỗ về, tôi cũng có thể tự chữa lành cho chính mình.
Thời gian cứ chậm rãi lăn bánh về phía trước, tôi cũng đang trưởng thành lên từng ngày, và rồi trở thành một người lớn.
Và bạn biết không? Trong cuộc sống này, tất cả chúng ta đều có thể xây dựng lại chính mình từ những mảnh vỡ và tỏa sáng thêm lần nữa!
Vạn Phương dịch Page Fb của mình là Niệm An
Tumblr media
52 notes · View notes
gixxnn · 2 months ago
Text
Tumblr media
Mẹ bảo: Ngoài kia thế giới rất rộng lớn, mình đi rồi mới biết là rằng để con đi để con có thể hiểu được trời đất rộng lớn đến thế con có thể ngắm nhìn, tận hưởng, trời đất đều có thể bao bọc ôm lấy con. Người mắng mình bị khùng cũng được, bị điên cũng chẳng sao, hâm hấp cũng cứ cười thoải mái được. Nhưng cứ chỉ cần cười tươi mỗi ngày là được. Con khó tính quá, sẽ khắt khe với người khác, cũng sẽ tự khắt khe với chính mình. Đối với mẹ, con khó với người khác chẳng sao, nhưng con tự khắt khe với chính mình, mẹ xót! Thế nên, mẹ cho con sự tự do, để con tận hưởng thế giới cuộc đời, con cũng nên vậy! Tận hưởng và thoải mái hơn với bản thân mình đi nhé. Ngủ một giấc dậy là quên hết. Lại cười hề hề hết ngày là xong thôi ấy mà...
(Mẹ nói về việc mẹ đi viếng Ngài Nguyễn Phú Trọng thì thấy được hàng người đi Viếng, mẹ cảm thấy rất tự hào về thời đại mà gia đình mình đang được sống. Nên mẹ muốn nếu có thể tớ hãy đi nhiều nơi hơn nữa để có thể hiểu- biết- thấu hơn nữa. Lan man mẹ nói thêm vài câu lại thành một tầng ý nghĩa khác hơn nữa)
20 notes · View notes
chilacaiten · 10 months ago
Text
Thế giới của mình giờ rộng lớn hơn, cũng đồng nghĩa với việc mình phải khắt khe với bản thân hơn, vì không muốn bị ai đánh giá bằng những sự qua loa, cẩu thả. Không phải là để ý người khác nhìn mình thế nào, vì thiên hạ biết bao nhiêu người mà chiều lòng hết, nhưng mà thà mình dở rồi người ta nói mình dở thì bình thường thôi. Một vài cái ẩu, qua loa lúc nào đó rồi để định hình con người mình thì mình khó chịu lắm. Nên là giờ mình có phần bị ám ảnh với sự cầu toàn và hoàn hảo.
Ví dụ như cái này.
Tumblr media
Cái điểm 10.0 này là kết quả của nguyên tuần ôn thi đúng stress luôn. Vì hồi đó học ĐH không có toán cao cấp, nên giờ học từ đầu thì cũng như mọi người. Nhưng mà giờ thì mình hơi khó chấp nhận cảm giác “vừa đủ qua là được”. Không phải trọng điểm số mà là không muốn mình dễ dãi với mức chấp nhận của bản thân quá. Nên cũng phải ráng, thành ra áp lực là vậy.
“Làm đại đi anh, đừng có nghĩ nhiều quá.” - đó là câu được cô nhắc từ hồi làm đồ án, tới chiều này được một đứa em khoá trên nhắc lại khi bàn về một dự án sắp tới.
Hồi đó, vẽ cái tranh một cách vô tri, theo bản năng chứ không biết gì phối cảnh, sắc độ, anatomy, mà vẫn dám up lên fb. Giờ vẽ thì đỡ hơn hồi vô tri đó rồi, nhưng cũng tự thấy thế giới rộng lớn, thấy xung quanh người giỏi nhiều quá rồi cũng cất hết. Lâu lâu có vài bài cũng để lên phần vì cũng có bỏ công sức ra, phần vì để bạn bè biết mình còn vẽ. Cảm giác hồn nhiên hồi năm I giờ đã nhường chỗ cho những sự thận trọng, dè chừng quá mức.
Tumblr media
Hình không minh hoạ cho câu chuyện. Lần đầu tiên thử qua chân dung bằng sơn dầu. Quá nhiều thứ không ổn, nhưng giờ ngủ, mai sửa tiếp.
24 notes · View notes
nhacuasg · 2 years ago
Text
"Vì đã quá vội vàng nên bây giờ phải khắt khe với chính mình."
-Nhà của Sg
69 notes · View notes
windaroma · 1 year ago
Text
Khi tay trắng, không một xu dính túi, kiếm được tiền liền vui như trẩy hội.
Khi thành đạt, công việc chất như núi, lại chỉ ước đến được ngày Chủ nhật thảnh thơi.
Khi ốm đau phải nằm một chỗ, tâm trí tràn ngập hồi ức về những khoảng trời xa.
Khi đã quen với bôn ba, lại chỉ mong ngóng đến ngày được về nhà...
Em ạ, những thứ đẹp nhất vĩnh viễn đều mang tên “Không có được!”
Đường còn rất dài, và xa. Thứ em sở hữu và đánh mất sẽ còn nhiều lắm. Như lá mùa thu rơi không cách nào đếm nổi...
Biết vậy rồi, thì đừng khắt khe với mình quá! Được mất mất được, cũng chỉ là những cuộc trao đổi thôi mà...
Hôm nay em vất vả rồi, ăn uống đầy đủ rồi ngủ sớm nha.
Có ước mơ thì cứ theo đuổi, nhưng thỉnh thoảng, đừng quên nghỉ ngơi!
Cre: Ước mơ đẹp nhất là khi em dốc cạn trái tim theo đuổi.
Tumblr media
47 notes · View notes
cuonglightning · 1 year ago
Text
Tumblr media
#1
Mình vẫn thích những ngày nuông chiều bản thân như những tối cuối tuần mình cho phép bản thân được chây ỳ và lười nhác. Lười nhác như một con mèo đã triệt sản và chây ì hàng giờ đồng hồ tựa mẹ bầu nghén ngủ, mình có một năng lực khá ấn tượng đó là có thể nằm dài cả ngày trên sofa và không làm một cái gì cả cho tới lúc đói thì sẽ lấy điện thoại đặt shopee food hoặc lười thì có thể không cần ăn mà vẫn vui..
Mình luôn tìm cách để không dẫn bản thân mình vào thế bị dồn ép, nhất là những dồn ép từ những khuôn mẫu chuẩn mực của xã hội hay cái nhìn của người khác. Sống như thế thì chán vãi cả cứt.
#2
Hồi chiều mình nằm mơ đá một trận bóng cùng ronando, hắn cứ ghi một bàn thì mình cũng ghi một bàn, ngang tài ngang sức... đang lúc gay cấn thì sực nhớ phải về làm bài kiểm tra Hoá 15 phút đầu giờ, mà mình thì chưa có giấy, thế là hộc tốc đi xin giấy kệ mẹ Rô đĩ í ới gọi mình. Lúc đang chạy đi xin giấy thì sực nhớ mình đã ra trường 15 năm rồi mà, thế là tỉnh dậy
Nói gì thì nói Ám ảnh lớn nhất cuộc đời mình hàng chục năm nay vẫn là môn hoá…
#3
Trăng hôm nay đẹp quá, mẹ mình bảo già sẽ khắt khe và cầu kỳ hơn với cái đẹp cũng như chuẩn mực của bản thân, vì thế mà càng ngày sẽ càng khó lấy vk, mình chẳng tin.
Cụ thể như mình đây thôi, mình không thích việc viết đạo lý trên mạng xã hội dù với bất kể mục đích câu like hay làm gì cả, mình thích giò của Bích Phương và ngực của mấy cô nàng làm đại sứ hình ảnh cho các thương hiệu đồ nội y trên tivi, mà mấy cái đẹp như thế trên mạng đầy …
33 notes · View notes
fightwithlife · 4 days ago
Text
Fan TY gần 15 năm, đi qua bao thăng trầm nhưng vẫn không thể giảm bớt sự yêu thích.
TY debut 2007, đến nay đã là 17 năm, đã là một nghệ sĩ hàng top nhưng phong thái làm việc của cổ luôn làm mình thấy tự hào và đáng học hỏi. Siêu có trách nhiệm, lúc nào cũng khắt khe với bản thân để cho ra một sản phẩm hay nhất, tốt nhất, hoàn thiện nhất đến người nghe.
Một người làm trong một lĩnh vực nào đó, cái quý nhất ngoài tài năng ra, với mình là kính nghiệp. Người như vậy mới có thể thành công.
youtube
4 notes · View notes
tamthoitiet · 3 months ago
Text
Top 3 máy đo khoảng cách laser 200m được ưa chuộng hiện nay
Máy đo khoảng cách laser 200m là một thiết bị đo lường đa năng và có phạm vi làm việc lên tới 200m. Với khả năng đo xa này, thiết bị rất phù hợp cho các công trình xây dựng, thiết kế nội thất, khảo sát... Trong bài viết này, chúng tôi sẽ giới thiệu top 3 thước đo laser bán chạy hiện nay.
Máy đo khoảng cách laser 200m Leica Disto D510
Giá tham khảo: 16.280.000 đồng (Giá có thể thay đổi tùy từng thời điểm)
Leica Disto D510 là thước đo laser 200m đa năng, được thiết kế để đáp ứng các yêu cầu khắt khe làm việc được trong môi trường rộng, đòi hỏi hiệu suất cao. Với 14 chế độ đo khác nhau, bao gồm các tính năng nâng cao như đo chiều ngang và chiều cao thông minh. Thước đo laser này có phạm vi đo 200m giúp việc đo trong không gian rộng dễ dàng hơn.
Xem thêm: Nên mua thước đo laser nào chất lượng tốt, giá phải chăng?
Thước đo laser 200m Leica Disto S910
Giá tham khảo: Liên hệ
Leica Disto S910 là dòng máy đo khoảng cách Leica có dải dải đo tới 200m. Với công nghệ đo lường tiên tiến từ Leica Geosystems, thiết bị này có thể thực hiện các phép đo khoảng cách giữa nhiều điểm từ một vị trí duy nhất. Đây là một tính năng rất hữu ích, giúp tiết kiệm thời gian và công sức so với việc phải di chuyển và đo từ nhiều vị trí khác nhau.
Xem thêm: Top 5 máy đo khoảng cách laser ngoài trời bán chạy nhất
Máy đo khoảng cách laser Leica Disto D810
Giá tham khảo: Liên hệ
Máy đo khoảng cách laser Leica Disto D810 là một sản phẩm tiên phong trong lĩnh vực máy đo khoảng cách. Với phạm vi đo rộng và các tính năng tiên tiến, chiếc máy này đáp ứng được đa dạng nhu cầu của người dùng trong các ứng dụng khác nhau.Trên đây là 3 mẫu máy đo khoảng cách 200m chất lượng, bán chạy hiện nay. Nếu bạn có nhu cầu mua hàng hãy liên hệ qua hotline 0904 810 817 (Hà Nội) - 0979 244 335 (Hồ Chí Minh) hoặc truy cập vào website chính thức của THB Việt Nam: thbvietnam.com, maydochuyendung.com để được tư vấn.
2 notes · View notes
antruongnguyenthuy · 5 months ago
Text
Tumblr media
Hơn 2 năm trước, mình đã viết một lá thư cho giáo viên người Ukraine có con bị mắc kẹt trong cuộc chiến giữa Nga và Ukraine. Sau đó mình nhận được một ít lời khen từ GĐ Nhân sự và cả Manager. Bạn biết không, ngay cả khi không có ai khen thì mình vẫn yêu lá thư đó vô cùng, hay nói đúng hơn, mình yêu tâm hồn của chính mình.
Từ lâu mình biết, trong mắt bạn bè phổ thông, mình là đứa già cỗi. Trong mắt bạn bè đại học, mình là đứa sắc lẻm. Trong mắt một ít người khác lướt ngang đời mình, mình là đứa khắt khe. Có một số người đã ngồi xuống để nói với mình về những điều đó, một số người nói sau lưng mình, một số người không nói,... nhưng mình đều vẫn biết chứ. Không phải vì mình hiểu họ mà vì mình hiểu mình.
Và khi mình dần đi đến những con dốc khác trong đời thì ở đó có những người đang hì hục leo lên những đỉnh cao của đời họ nhưng vẫn nán lại để nói với mình những lời êm ái đến vô cùng. Mình vẫn là mình thôi, nhưng dần đã được người khác diễn đạt theo một cách khác.
Ngày hôm nay, mình lại được khen sâu sắc (và mature), mặc dù mình chưa làm gì cho nơi này để gọi là ra hình ra dáng cả. Mình vừa vào đã đi Hà Nội mấy ngày, mình còn xin off vì lịch học,... nhưng chỉ mới bằng những góp ý cực kỳ nhỏ đã có người dừng lại để nói với mình những điều mà một số nơi khác, phải đến khi mình rời đi mình mới được nghe - một cách toàn vẹn và chân thành. Dĩ nhiên, việc ta có dịp để ngồi xuống nói điều gì đó với nhau hay không, chưa bao giờ là thứ có thể đóng đinh được thời điểm mà còn phụ thuộc vào nhiều thứ. Có đôi khi chưa từng nói nhưng cũng là chứa đựng hàng vạn lời rồi.
Cũng trong thời gian gần đây, một bài đăng hơn 5000 ký tự (đã cố rút xuống còn 4000 ký tự để được đăng) của mình cũng vượt mốc hơn 200K views. Và đa số cmt trong đấy người ta không tập trung vào câu chuyện mà lạ thay, người ta tập trung vào người viết - là mình.
Từ những điều này, thỉnh thoảng mình có tự hỏi: người ta cần gì ở mình nhỉ, nếu chỉ là nghe mình nói?
Thật tuyệt vời khi ta sống và làm việc, có (nhiều) ngư���i dừng lại để nghe ta nói. Nhưng mình muốn nhấn mạnh một việc đó là sẽ thật mỹ mãn nếu mọi người “có nghe mình nói” và có cả “nhìn những chuyện mình làm”. Bản thân mình đánh giá cao hành động hơn lời lẽ. Con người ta trên trang nhật ký của chính mình vẫn có thể viết sai sự thật, vì thế kết quả cuối cùng vẫn nên là những thứ thuộc về hành động. Nếu ta sống được bằng những lời ngợi khen thì có lẽ cũng đã nuôi nhau được bằng những ánh sao trời.
Khi mình không thấy mình tạo ra được “giá trị” hay “hiệu quả” có thể lượng hóa được thì người khác có nói với mình bao nhiêu lời có cánh thì cũng không giữ được mình ngồi lại ở đâu đó. Dĩ nhiên, tiêu chuẩn về cái gọi là “giá trị” và “hiệu quả” của chúng ta là khác nhau, cái đấy thì không phải nói làm gì.
Mình để lại lá thư an ủi giáo viên người Ukraine ở dưới cho ai ham đọc. Với mình, đây là một sản phẩm đạt tiêu chuẩn (của mình dành cho mình):
— AN TRƯƠNG
11 notes · View notes
gixxnn · 4 months ago
Text
Tớ với cậu ở đây, đều là người và người với nhau. Những năm tháng trải qua đều là chân thật. Cậu với tớ đều đang tốt dần lên từng ngày, khả năng chịu đựng lại càng tốt hơn quá khứ rất nhiều. Nhớ mấy lời này của tớ, cậu đã-đang-sẽ vẫn cố gắng từng chút một, rất dũng cảm, cũng rất biết suy nghĩ, biết tiến lên cũng biến nhún nhường. Thời điểm của mỗi người đều là khác nhau, nhưng chắc chắn sẽ có thời điểm cậu và tớ đều đứng trên đỉnh núi của cuộc đời mình. Làm cho người khác nhìn vào sẽ ngưỡng mộ, cảm thán và khâm phục. Công sức cậu leo lên đỉnh núi rất rất vất vả, cũng không phải là ai cũng sẽ biết được sự vất vả đó ngoài bản thân chính cậu. Chân có mỏi thì dừng lại nghỉ một chút chứ tớ biết cậu không hề có ý định bỏ cuộc vậy nên cũng đừng khắt khe quá với bản thân rằng mình không hề có tiến bộ gì cả. Mỗi ngày đều là đang tốt lên một chút, tớ với cậu. Cậu vất vả rồi, cảm ơn cậu nhiều lắm. Cảm ơn thay cho cuộc đời này vì có cậu tồn tại ở đây.
Tumblr media
32 notes · View notes
thanhnhiainu · 2 years ago
Text
Tumblr media
Bạn không nhất thiết phải giống như hoa sen nở rộ vào giữa mùa hè, nếu thích bạn có thể làm bông hải đường vào mùa thu, làm một nhánh hàn mai giữa mùa đông lạnh giá. Bất kì là mùa nào đi chăng nữa, đều có những đóa hoa đang nở rộ cả. Sẽ luôn có những người 30 tuổi vẫn giữ được những thơ ngây thuần khiết năm 18 tuổi, 40 tuổi vẫn có những nhiệt huyết của những năm 20, đừng khắt khe ép buộc bản thân sống thành kiểu người để kẻ khác ngưỡng mộ. Dù thời gian thuộc về thế giới nhưng một cuộc đời có thể tự điều khiển được thời gian, sẽ luôn thuộc về chính chúng ta.
30 notes · View notes
trongkien1008 · 1 year ago
Text
Buồn cười cái thế giới lạ lùng này ghê. Họ nhớ những chuyện chúng ta không làm cho họ, nhưng họ quên chuyện ta đã làm vì họ. Họ yêu cầu chúng ta cư xử với họ như với một con người có đầy đủ lòng tự tôn và kiêu hãnh, đồng thời hãy hiểu và thông cảm cho điều đó như những khiếm khuyết tất yếu của con người. Sau đó họ lại cư xử với ta như đối với một đứa con nít lên ba chẳng bao giờ biết phật lòng hay hờn dỗi. Họ khắt khe với từng thứ ta làm, sau đó hỏi ta tại sao lại quá ít bao dung trong cuộc sống. Họ bất nhân, lại trông chờ ngày ta trở nên tình nghĩa. Lạ lùng ghê. Họ thức giữa ban ngày mà cũng nằm mơ.
Tumblr media
7 notes · View notes
Text
Hanoi Signature được đánh giá sở hữu bộ 3 giá trị độc bản của một phân khúc bất động sản mới – Hyper Luxury với kỳ vọng sẽ thỏa mãn những yêu cầu khắt khe nhất của giới tinh hoa.
2 notes · View notes