kesinohana
Hana
2K posts
expect nothing
Don't wanna be here? Send us removal request.
kesinohana · 1 month ago
Text
Hôm nay tình cờ đọc được câu này, làm em nhớ đến không biết bao lần nước mắt rơm rớm, khóe mũi cay cay nghĩ về anh và chuyện chúng mình.
“Thời khắc bạn nghĩ về một người nào đó, nếu bạn cảm thấy có hơi chút muốn khóc, thì nghĩa là bạn đang yêu người này.”
(Hạ Hoa Xuân dịch)
Em vẫn không nghĩ là em yêu anh, bởi vì tình yêu thì không nên hời hợt như thế. Nhưng em càng không định nghĩa được tình cảm này là gì. Em cũng từng nghĩ đến chuyện kết thúc, bởi vì em chưa bao giờ là người cố chấp với những chuyện mà biết chắc sẽ không có kết quả. Vậy mà em để chuyện chúng mình kéo dài hơn 1 năm rồi.
Em không biết, em không mong muốn ai trong cuộc đời này. Em chưa gặp được người khiến cho em mong cầu.
Em sẽ cô đơn cho đến tận cùng thế giới.
Kể cả dù thế giới đó có anh hay không.
4 notes · View notes
kesinohana · 1 month ago
Text
Tumblr media
Xem một màn pháo hoa, cuối cùng ngửa mặt xem mãi đến mỏi cổ nhức mắt. Gió rất lạnh, thế là chúng tôi quyết định phải về nhà nghỉ ngơi. Tìm bờ vai ấm áp, thấy mình già đi, sức lực và năng lượng dần dần không đủ. Thế là chúng tôi quyết định không yêu nhau nữa.
Không cần nghĩ đến. Dù là nỗi nhớ thoáng qua. Bất cứ ai, mất đi một người khác, đều sẽ sống y như trước đó. Ủ ê chua xót là chuyện thuộc về hoài niệm. Nhưng lãng quên càng nhẹ nhõm.
Chẳng phải dạng như bạn nghĩ. Tình cảm tha thiết, xưa nay đều không bền bỉ.
-An Ni Bảo Bối
78 notes · View notes
kesinohana · 2 months ago
Text
Mình nghĩ thời gian trôi qua, bản thân bận rộn hơn thì sẽ quên đc đúng ko? Ko phải, bận đến đâu thì khi xong hết việc đều rất buồn.
6 notes · View notes
kesinohana · 2 months ago
Text
hôm nay trời Hà Nội đẹp đến giật mình, nhưng giật mình vì bản thân cứ lo âu bồn chồn bất an, cuối cùng không còn cảm nhận được cái đẹp nữa
Tumblr media
bận đến nỗi không có cả thời gian để nhìn ngắm mình.
bạn mình rời bỏ mình, chưa kịp nói câu chào, cũng không biết cách nào để liên lạc.
mình sử dụng gần như toàn bộ thời gian rảnh của mình để ngủ.
mình không đủ sức cũng như khả năng để nhìn nhận lại bản thân và con đường mình đang đi.
mình thả mình trôi sông, dạt đến đâu thì dạt. không mục đích, không kế hoạch.
mỗi sáng đi làm trong lo âu, và mỗi tối tan làm trong tuyệt vọng.
80 notes · View notes
kesinohana · 2 months ago
Text
em cho rằng một cô gái nếu như ngay cả việc làm đẹp cho bản thân cũng không còn sức lực và tâm trí, thì cô ấy đã quá quá rã rời rồi.
em không hay make-up. mặc dù em rất hiểu, đẹp tự nhiên chứ không tự nhiên mà đẹp. cho nên em vẫn rất thích dùng kem chống nắng nâng tone mịn màng, vì em không biết sử dụng kem nền và phấn phủ. em vẫn thích bỏ tiền mua dăm bảy loại phấn má, vì với em đánh má dễ hơn kẻ eyeliner. và tất nhiên, em vẫn bỏ tiền mua nhiều thỏi son vì đơn giản em không thể mang cái môi thâm ra đường được.
nhưng dạo gần đây, em không còn cảm thấy muốn mua thêm gì nữa. không phải do em thấy mình đã đủ đẹp, mà là em cảm thấy mình không bao giờ có thể đẹp lên được nữa.
thực ra nó chỉ là những suy nghĩ, mà suy nghĩ thì luôn có tính thời điểm. nhưng mà em đã ở trong tình trạng này khá lâu rồi. khi một cô gái mất đi hứng thú làm đẹp thì cô ấy đang bị làm sao?
thậm chí bây giờ, lúc 1h38’ sáng, em vẫn chưa đi tẩy trang rửa mặt. mà thực sự là em định mang lớp kem chống nắng này đi ngủ luôn đây.
4 notes · View notes
kesinohana · 2 months ago
Text
Ở một mình không cô đơn, nhớ ai đó mới cô đơn.
3 notes · View notes
kesinohana · 2 months ago
Text
Hôm nọ mình ngỡ ngàng nhận ra, người ngắm nhìn dung nhan của mình rõ nhất, có khi chính là… em gái ở hàng gội đầu.
Hôm nọ đang gội đầu, đột nhiên em ấy bảo tàn nhang của mình rất đẹp, trông giống như là trang điểm vì nó chỉ có ở 2 bên má và lấm tấm vài nốt ở sống mũi, đi đúng một đường ngang. Mình cũng thành thật chia sẻ với em là trước giờ mình không có vấn đề gì với tàn nhang trên mặt mình cả, mình đã như thế suốt mười mấy năm nay rồi. Mà thực ra mình cũng không còn nhớ rõ tàn nhang xuất hiện trên mặt mình từ bao giờ nữa. Hình như xem lại ảnh chụp hồi cấp 3 không có. Nói chung là chuyện cũng không có gì, chỉ muốn ghi lại cho khỏi quên, rằng trải qua suốt thời gian dài, người dành đủ nhiều thời gian để nhìn mặt mình và nhận ra những nốt tàn nhang của mình là cô bé gội đầu chưa biết gì về nhau.
1 note · View note
kesinohana · 2 months ago
Text
Hôm nay mình bị scam. Thực ra mình không bực gì người lừa mình cả. Mình bực bản thân hơn. Vì chỉ cần bình tĩnh suy xét lại một tí thôi sẽ thấy mình ngu dốt thế nào. Đúng là làm gì cũng không được nóng vội. Thôi mai uống một cốc trà sữa ngon cho quên đi cái thân ngu ngốc này vậy.
18 notes · View notes
kesinohana · 3 months ago
Text
Tumblr media
thật lòng rất nhớ và rất muốn gặp
1 note · View note
kesinohana · 3 months ago
Text
“Lựa chọn từ bỏ hoặc tha thứ cho chính mình đều đau buồn như nhau. Em không cần tha thứ.”
5 notes · View notes
kesinohana · 3 months ago
Text
Nếu em được chọn lại một lần nữa, ngay cả khi đã biết tường tận về hình hài của nỗi đau đó, em vẫn sẽ chọn anh. Anh có biết vì sao không?
Vì đoạn đường năm ấy cùng anh, em đã rất hạnh phúc, thực sự rất hạnh phúc. Cám ơn anh đã trở thành một phần hồi ức quá đỗi đẹp đẽ trong thanh xuân của em.
— Iris Cao, 2022
13 notes · View notes
kesinohana · 3 months ago
Text
Anh biết hôm nay là ngày gì không
Kỷ niệm một năm chúng ta ngủ với nhau
em chỉ muốn nói với anh vậy thôi
nhưng mà em còn chưa nói được với anh. không một câu nào trong hôm nay
3 notes · View notes
kesinohana · 3 months ago
Text
Đều là người trưởng thành, không ai nợ ai. Lãng phí thời gian đều do em tình nguyện.
6 notes · View notes
kesinohana · 3 months ago
Text
“Mọi người đau lòng, thường không phải vì tình yêu đã kết thúc, mà bởi vì khi mọi thứ đã kết thúc rồi, duy nhất chỉ có yêu vẫn còn.”
(hoahongdo)
162 notes · View notes
kesinohana · 3 months ago
Text
nhớ nhung là nỗi đau biết thở
có những ngày em khóc nức nở vì nhớ đến anh
32 notes · View notes
kesinohana · 3 months ago
Text
“Lấy đâu ra thiên phú chứ. Ai cũng phải vừa khóc vừa cố gắng.”
2 notes · View notes
kesinohana · 3 months ago
Text
Thời gian này, mỗi khi nỗi buồn ập đến, mình thường dừng lại một nhịp, lắng nghe từng giọt buồn chảy trong người, cảm nhận nó từ chân đến tay, đến tim, lan dần khắp cơ thể. Biết là mình buồn. Biết mình buồn vì điều gì, vì ai.
Rồi sau đó, để nó ở đó, hoặc để nó đi.
3 notes · View notes