#cai quan
Explore tagged Tumblr posts
Text
Nirvana in Fire || Episode 40
"This dire political situation truly makes one cold and bitter." "You're wrong. The more dire the political situation becomes, the more we cannot become discouraged."
#katangifs#nirvana in fire#lang ya bang#shen zhui#cai quan#the last time i rewatched this was the scene that stuck out to me the most
281 notes
·
View notes
Text
#lang ya bang#Nirvana in fire#LYB#NiF#琅琊榜#Gao Zhan#Grand princess liyang#Grand prince Ji#Yan que#Shen zhui#Cai Quan#Gong yu#Mu Qing#Zhen ping
52 notes
·
View notes
Video
youtube
CẦU PHÚ MỸ - CẦU DÂY VĂNG LỚN NHẤT TP.HCM
0 notes
Text
Sửa Máy In – Sửa Máy Tính – Nạp Mực In – Thay Bàn Phím Laptop – Cài Win – Lắp Camera Tận nơi – ( 0348360212 -0902834490 )
https://computertk.com/sua-may-in-tan-noi/
1 note
·
View note
Text
Kèo Penalty và kinh nghiệm đặt kèo chuẩn tại nhà cái 888b
#Kèo Penalty là một kèo cược khá đặc biệt trong bóng đá. Sở hữu tỷ lệ ăn cược siêu cao nên được rất nhiều anh em cược thủ quan tâm. Sau đây#tân cược thủ hãy đến với hướng dẫn đặt kèo cược Penalty tại nha cai 888b chuẩn xác dưới đây nhé. - https://888b.biz/keo-penalty/
0 notes
Text
Trong mắt có sao trời, trong tim có núi biển
🌿 Thời gian khiến người ta không kịp trở tay, chẳng thể tranh giành từng giờ từng phút, r��i lại nhớ về quá khứ.
🌿 Tôi đã chịu đựng những khoảnh khắc không ai quan tâm, sao có thể chết bởi sự hờ hững nóng lạnh này, bình minh không ai đồng hành, hoàng hôn cũng không cần ai cùng ngắm.
🌿 Hy vọng rằng bạn, trong mắt có sao trời, trong tim có núi biển, từ nay, lấy ước mơ làm chiến mã, không phụ thanh xuân tươi đẹp.
🌿 Đôi khi chúng ta luôn muốn trở thành một người khác, đến nỗi sự độc nhất vô nhị trong lòng bị lãng quên nhiều năm, điều độc nhất trên đời mang tên là tình yêu nhiệt huyết của tôi.
Vậy chúng ta hãy hẹn tái ngộ trong một ngày không xa nhé.
🌿 Núi có đỉnh, hồ có bờ, trên con đường dài của cuộc đời, vạn vật đều có sự trở lại. Khi chúng ta cảm thấy dư vị đắng cay, xin hãy tin rằng, tất cả cuối cùng sẽ ngọt ngào trở lại.
🌿 Trải qua thăng trầm, chia ngọt sẻ bùi. Nhưng suy và thịnh luân phiên thay đổi cũng không đáng sợ, trong tĩnh lặng cô độc giữ mình, trong phù hoa tôi luyện trái tim.
Người dũng cảm không phải là người không rơi nước mắt, mà là người tiếp tục tiến bước dù gương mặt đẫm lệ.
🌿 Ý nghĩa của cuộc sống rất phong phú, cho dù chúng ta nỗ lực thế nào cũng không hề dư thừa, vì chúng ta sinh ra là con người, sinh ra là chúng sinh.
🌿 Tôi đã từng nhặt được một tia sáng, lúc hoàng hôn trả lại cho mặt trời, tôi biết đó không phải là mặt trời của tôi, nhưng trong một khoảnh khắc nào đó, ánh sáng mặt trời thực sự đã chiếu lên người tôi.
🌿 Thế sự như mây bay, cuộc đời rồi cũng tàn lụi, nhưng theo đuổi sự vĩnh hằng và rực rỡ của cuộc sống giữa dòng chảy vô thường, lại được lưu giữ trong ký ức văn hóa của chúng ta.
Vạn Phương dịch Page Fb của mình là Niệm An
#trích dẫn#quotes#trichdanhay#life quote#caunoihay#vạn phương dịch#Tiengtrung#chinese#cuộc sống#tinhyeu#deep quotes#tâm trạng#deep thoughts#memories#Vanphuongdich
113 notes
·
View notes
Text
Trabalhava de domestica e dava pro meu patrão.
By; Fernanda
Eu me chamo Fernanda, tenho 28 anos, sou casada, tenho 1,67 de altura, sou negra, cabelo Black…
O que vou contar aqui aconteceu ano passado quando trabalhava de doméstica para um casal.
Já estava trabalhando em uma casa já faz um tempinho. Chegava às 8 e os patrões já estava de saída, lá pelas as 8:30 da manhã ela saia e meu patrão, saia mais tarde.
Bom, sempre achei meu patrão bonito, sou casada e bem casada. A minha vida sensual era bem ativa com meu marido.
Mais em um belo dia, eu cheguei no trabalho como de costume e fui arrumar a mesa, para minha patroa tomar café. Conversamos um pouco, ela me passou o que seria feito no almoço e saiu pro teu trabalho.
Eu comecei a minha arrumação e como não vi meu patrão, achei que ele já tinha saído, para trabalhar mais cedo e fui pegar as roupas do quarto e passar a vassoura no carpete, como a patroa me pediu.
Então estava varrendo o carpete do quarto, quando meu patrão saiu do banheiro só de toalha o com o corpo ainda meio molhado, me assustei pq não escutei o chuveiro. Pedi desculpas e sai do quarto.
5 minutos depois ele não saia do quarto então fui fazer outras coisas do meu trabalho, mas porta do quarto estava meio aberta e quando passei pela porta, ele tinha começado a trocar, estava pondo cueca, quando bati o olho naquela vara minha boca encheu d’água, andei um pouco mais de vagar e nem notei que ele tinha me visto, não consegui tirar o olho, quando dei por mim ele tava segurando o pau e olhando pra mim, eu saí e fui pra lavanderia. Nesse dia não aconteceu nada.
Escutei o carro saindo e fui fazer meu trabalho.
No outro dia, fui pro trabalho como de costume, e não o vi que ele tinha saído, então fui pra lavanderia começar os trabalhos, escutei barulho de carro e achei ser a patroa, estava chovendo muito. Um tempo depois, fui recolher a roupa do quarto.
Quando entrei no banheiro do quarto, ele estava lá peladão tirando a roupa molhada, eu pedi desculpas e fui saindo quando ele segura no meu braço. Me segurou e disse;
- eu vi, vc olhando pro meu pau ontem
Eu não disse nada! Ele segura minha mão e colocou no pau dele, ela começou a crescer e a endurecer, o do meu marido é maior mais, eu estava tomada pelo tesão.
Eu comecei a punheta, ele levantou minha camisa e ficou olhando nos meus peitos, o meu sutiã abria na frente, ele não disse nada, só segurou no meu ombro me forçando pra baixo, eu entendi o recado o pau de era lindo eu caí de boca.
Ele encostou no blindex do box, eu continuei a chupar muito, ele gemia, segurou minha cabeça e começou a fuder minha boca, eu tava com uma calça daquelas de ir pra academia, enquanto eu chupava, passava a mão na minha buceta que tava bem molhada, ele gemia, e eu chupava muito e punhetava.
Ele me segurava e colocou todo minha boca, quando ele acelerou, eu notei que ele iria gozar, gozou gostoso e eu engoli tudo.
Continuei chupando ate que começou a amolece levantei e sai…
Tava morrendo de tesão, ainda, mas fui continuar meu trabalho, estava na sala quando ele veio e me agarrou por traz, roçando aquele pau, notei que tava duro, ele pediu mais uma chupada e tirou o pau pra fora!
Eu sentei no sofá e chupei gostoso, pedi pra ele sentar no sofá, era hora de eu sentir aquela vara, virei de costa e sentei e comecei a rebolar. Nossa tava uma delícia nem pensei no meu marido, tava tão gostoso até ouvi o celular dele tocar, ele parou e disse é a patroa, fica quietinha.
Ele atendeu comigo no pau dele, levantei e cai de boca novamente, ele terminou de falar e levantou, pediu pra eu ficar de 4 no sofá, eu baixei mais a calça e ele colocou gostoso na minha buceta e começou o vai e vem segurando forte.
Nesse instante a chuva fica mais forte fazendo muito barulho no telhado, ele tira da minha buceta e põe no meu cu, no começo doeu um pouco, mais o tesão era maior, entrou tudo, depois de um vai e vem gostoso me virou e me colocou de frango assado e colocou de novo no meu cu e com dedo em minha buceta.
Quando ele anunciou o gozo, eu pedi pra ele dar na minha boca, e ele me deu mais leitinho que eu adoro.
Nos recompomos e eu fui fazer o almoço.
Depois disso acontece outras vezes, mais isso será outro contato.
Enviado ao Te Contos por Fernanda
61 notes
·
View notes
Text
Không bù lu bù loa tức tưởi, nhưng khoé mắt cay,dòng nước mắt nóng ấm cứ trào từ chiều giờ. Nhận lại tiền cọc mà nghe trong lòng rõ từng tiếng nứt gãy.
Lần đầu tiên trong đời đi xem,chốt rồi đặt cọc tiền mua đất. Cứ nghĩ mọi chuyện sẽ dần tốt lên, rồi mình sẽ xây cho mình một căn nhà bé bé,xung quanh trồng đủ loại cây, nhưng rồi ý trời hay do phận người, những lý do khách quan mà chuyện mua đất chẳng thành, do chủ đất và cũng có những nguyên nhân trời xanh mới thấu ở phía bên nhà mình,bàn bạc nói chuyện cứ vậy hai bên trả cọc rồi huề, có người chửi mình hiền, mình ngu,rõ ràng được đền cọc gấp đôi lại không đòi. Chỉ biết cười, chừa đường cho người lui cũng là chừa đường cho mình lùi lại. Chỉ mong sao trời phật thương,con đường phía trước, ngày tháng trôi qua,cho con quên được những điều người ta đối xử với con khi con mua đất. Bài học đắt giá! Cũng tội cho anh bạn chung giường.
23 notes
·
View notes
Text
Đừng sợ chồng ngoại tình,
Hãy sợ mình ngoại tình,
Vì sự cố ngoại tình do anh ta và cô gái kia gây ra, nó không hề liên quan đến nhân quả của cuộc đời mình,
Nhưng khi mình bắt đầu rung động, thổn thức vì 1 người đàn ông khác ngoài chồng, đó là nhân quả của chính mình,
Đừng giữ người,
Hãy giữ mình,
Vì 1 lần mình tổn thương là 1 lần mình tự hủy hoại trái tim và yêu thương trong chính mình,
Vì 1 lần mình cay nghiệt với họ là 1 lần mình tổn hại đến sự từ bi của chính mình,
Và 1 ngày mình chịu đựng thỏa hiệp với họ là thêm 1 ngày mình tiếp tay cho những hành vi sai trái,
Đừng tự hủy hoại chính phước đức của bản thân chỉ vì 1 người không xứng đáng nhé!
16 notes
·
View notes
Text
back on my amateur gif grindddd (this is a wip!!)
#katantalks#nif#katangifs#that one post about SZ and CQ making me want to gif this scene#anyways if u haven't watched nif/lyb pls pls pls do it#it's on dailymotion it's on viki for free (u need a free account and there's still ads...)#really really good story anyways here's a Shen Zhui and Cai Quan for everyoneeeee#also if anyone gif makers following me has suggestions for the text in the second gif pls pls lmk
0 notes
Text
Polls were so damn difficult last time so here's another one with some duos because they're just inseparable that way
#Yan que#lang ya bang#lyb#nif#nirvana in fire#琅琊榜#Tong Lu#Jun niang#Grand Princess Liyang#Grand Prince Ji#Shen zhui#Cai Quan#Li Gang#Zhen ping#lie zhanying#Gao Zhan#Gong yu
23 notes
·
View notes
Text
SUA NHA QUAN BINH THANH
#SUA NHA QUAN BINH THANH#NANG TANG NHA QUAN BINH THANH#CAI TAO MO RONG NHA QUAN BINH THANH#CONG TY SUA NHA QUAN BINH THANH
4 notes
·
View notes
Text
Điều quan trọng nhất là tìm thấy niềm vui trong cuộc sống hằng ngày.
Dạo này cảm thấy mình và cuộc đời có sự gắn kết kì lạ, chẳng hiểu bao lâu rồi mới lại có cảm giác vui vẻ vì những điều nhỏ nhặt xung quanh mình đến thế. Có một đợt cứ quay cuồng với công việc, tình cảm, gia đình, mệt mỏi phát quạu, cứ sơ hở là cãi nhau, sơ hở là xù lông nhím. Đợt này thì mình vẫn quay cuồng thôi nhưng mà chắc có lẽ là sống lâu trong cái khổ, Mị quen khổ rồi.
Từ ngày dọn ra ở riêng, mỗi ngày đi làm chỉ ngóng tới giờ tan làm để về với căn phòng của mình. Mình chăm vài cái cây bé bé, mỗi sáng sẽ tưới nước rồi bê chúng ra ngoài để tắm nắng, tối đi làm về thì ôm các bé vào nhà. Dạo này mình cũng dần tập tành nấu ăn trở lại, khổ, có cái chuyện tự nấu để chăm cho chính mình thôi mà cứ được dăm bữa lại bỏ, nhưng thôi kệ, xưa giờ mình vẫn luôn sống với phương châm là không ép chính mình, phải vui vẻ thì mới làm được.
Hai đứa mình cũng quen dần với chuyện lặng lẽ đồng hành cùng nhau, chẳng có mặt bên cạnh nhưng bù lại him luôn cho mình cảm giác an tâm. Mỗi tuần đều đặn him gửi hoa cho mình, nhờ vậy mà căn phòng của mình cũng ngập tràn màu sắc và hương thơm. Dù đứa nào cũng bận nhưng mỗi ngày vẫn dành ra ít nhất 10 phút để nói chuyện, rồi chụp ảnh check-in cho nhau các thứ. Mình hay nói vui (à cũng hong vui lắm) là thấy phiền, tự nhiên giờ cái phải life update mỗi ngày cho một người, vậy chứ mà cũng thấy vui, cũng thấy hay ho.
Hôm qua đi làm về, mình ghé siêu thị mua ít đồ về nấu ăn, sẵn tiện test luôn cái nồi chiên không dầu anh bạn đồng hành mới đặt cho. Tự nhiên mua được mớ khoai tây ngon, ít rau tươi ơi là tươi, vậy là vui quá trời. Một ngày năng suất làm mình thấy vui khi công việc hoàn thành xong hết, mang một tâm trí hoàn toàn sạch sẽ về nhà, cũng không phải lo lắng tối phải thức làm thêm bất kì deadline nào. Vừa vặn có thời gian dành cho bản thân, nấu ăn, nướng thịt, trong thời gian chờ thức ăn chín thì tranh thủ dọn dẹp nhà, mang quần áo đi giặt. Cảm thấy mình đang sống đúng nghĩa sống.
Mình vẫn hay nói với anh bạn rằng mục đích sống của mình chưa bao giờ là bán mạng làm để kiếm được một cục tiền to rồi ở không suốt khoảng đời còn lại. Mục đích sống của mình là mỗi ngày đều có thứ để cố gắng, để có thể cảm nhận được niềm vui nhỏ bé từ đống hỗn độn và bộn bề cuộc sống. Có lẽ cũng vì vậy mà mình enjoy từng khoảnh khắc một trong đời, dù là mua được bó rau ngon nhưng hơi đắt, dù là tự ăn món mình nấu dẫu hơi mặn, dù là cãi nhau rồi tắt điện thoại khóc đến ngủ quên,... mình đều trân trọng.
Chuyện tương lai thì khó nói, có thể sau này mình sẽ suy nghĩ khác đi, có thể sau này mình sẽ trở thành một người mà như hiện tại mình ghét cay ghét đắng, haha, không biết nữa. Tương lai vẫn là cái gì đó bí ẩn một cách thú vị. Nhưng ít nhất, hiện tại mình thấy vừa vặn đủ đầy, đủ giàu trong tâm trí và trải nghiệm cuộc sống, đủ nghèo để nhắc nhở bản thân phải cố gắng học hỏi hơn từng ngày. Giống như một câu mình đã từng đọc ở đâu đó: "Looking back, I'm nowhere near where I wanted to be, but quite far away from where I wanted to leave." Cảm ơn vì đã đọc đến đây nhá 🌹
17 notes
·
View notes
Text
Thờ ơ chưa bao giờ là một tính tốt.
Tuần rồi, giữa quay cuồng cuối tuần, tự nhiên con bạn thời đại học gửi cái thiệp từ năm 2019 mà mình đã viết nhân dịp sinh nhật nó. Đứng thiệt lâu mà mình thật sự đã không nhớ mình từng có tặng món này hay sao ta?! Mình hay vậy lắm, mình chỉ chân thành đúng giây phút hiện tại, sau đó nhớ hay quên là chuyện của người khác, mình không mang theo bên người nhiều tâm tư đến vậy.
Có đôi khi mình không hiểu hết được sự mong đợi của những người mình thương dù họ là một tệp rất thưa thớt người, cũng không phải là quá đông đến nỗi không quan tâm xuể. Nhưng điều ngọt dịu nhất mà mình nhận được từ họ đó là dẫu mình có thờ ơ ra sao, mình cũng không bao giờ phải trả lời tại-sao-thế-này, tại-sao-thế-nọ.
Bất chấp mình luôn nhìn ra thế giới muôn màu và chực chờ sải cánh bay, vẫn có vài người cứ ôn hoà đứng đợi.
2019 là cách đây 4 năm, 2016 là cách đây 7 năm. Nhớ cái buổi đầu tiên sinh hoạt công dân ở hội trường, mình chọn ngồi ở hàng ghế đầu tiên, một mình. Tự nhiên có con kia đi muộn, hụp hụp bước vào rồi lao thẳng tới chỗ cạnh mình và ngồi xuống. Từ đấy là hai đứa dính với nhau suốt 4 năm đại học, cùng ghét một người, cùng vượt qua muôn vàn ngốc dại đầu đời. Nhớ cả những ngày hẹn nhau cà phê học bài từ 7h sáng mà đến tận 4h chiều mình mới ra tới.
Thật, tệ đến thế chắc chỉ có mỗi mình.
Nhiều điều không vui trong đời đến nhanh quá mức và mình không có sự chuẩn bị nên thoắt cái, mình đã trở thành một người khác — một kẻ quên đi gần hết cách quan tâm đến người khác. Nhưng may mắn là dẫu khác đến thế nào, vẫn có nhiều người nhận ra mình và nhẹ nhàng vuốt ve mình từ trong những điều sâu thẳm nhất, như vậy đó.
Chiều nay, có con bé cũng viết cho mình cánh thư dài cả trang A4 dù chỉ mới biết mình mấy tháng trở lại đây. Có lẽ là vì nó biết mình mới mấy tháng đấy, chứ rõ hơn về mình có khi nó sẽ viết ngắn lại. Chỉ là trong từng lời mà cô bé đã viết, nó phảng phất sự chân phương của bóng dáng mình dăm ba năm về trước.
Những năm ấy, mình cũng từng là kẻ dành nhiều chữ nghĩa cho những người gần cạnh. Nhưng rồi ngày tháng trôi qua, đứng trước nhiều điều mòn mỏi, mình dần quên đi mong muốn tỏ bày. Rồi mình cũng nhận ra ở tầm tuổi này đổ đi, hành động mới là câu trả lời, ngôn từ không cần thiết phải nhiều đến vậy. Người ta giấu đằng sau những lời sáo rỗng nhiều ý nghĩ hợm hĩnh quá, thà không nói có khi sẽ đỡ ngượng cho nhau hơn. Mình hầu như chẳng còn bày tỏ gì, tệ hơn là mình chỉ “nhận và trả”, mình quên đi cách “cho”. Nhưng mà mình không có ý định thay đổi điều gì đâu, cuộc sống là vậy, ở mỗi thời điểm mỗi người sẽ chọn cách sống mà mình thấy đỡ mệt nhất. Cùng lúc ta chấp nhận được nhau thì ở lại, không thì đường vẫn rộng, cứ đi.
Chỉ là biết ơn đời khi mang đến gần cạnh mình những người như vậy, bất kể mình làm gì vẫn để lại cho mình đường lui, bất kể mình muốn gì vẫn giấu cả thế gian để lén lút thành toàn cho mình, bất kể mình đỏng đảnh ra sao vẫn đứng đằng xa nhìn theo không rời mắt. Họ không bao giờ bày tỏ lấy một điều gì vậy mà chưa bao giờ quên mình không ăn cay, nhớ rõ mình thích áo trắng kẻ sọc xanh, sợ mình ngủ bị giật mình, biết góc mặt phải của mình xinh hơn góc mặt trái,… và ti tỉ những điều chân thành ý nhị khác.
Ta rồi sẽ lớn, ta rồi sẽ già. Ta không có nhiều chọn lựa về những người bên cạnh, mà có chọn thì cũng chẳng mấy khi toại nguyện. Nhưng trong muôn vàn chuyển biến khôn lường và ngần ấy thảo mai gượng gạo, xin nói một lời biết ơn vì ở quanh đây, có vài người đã chân thành quý mình mà không đòi hỏi mình phải động tay động chân làm một thứ gì.
Thật may mắn vì quanh mình, không ai dúi kẹo vào tay mình và nói chuyện ơn nghĩa (dù mình sẽ trả lại bằng đúng viên kẹo đó ngay thôi). Trong thế giới của một người vốn có nhiều điều lớn lao và cũng nhiều điều thật ra nhỏ nhặt đến không đáng kể, thật t���t khi ta đã luôn ân cần trước khi ta đòi hỏi.
— AN TRƯƠNG
71 notes
·
View notes
Text
Suốt 4th vừa qua mình sống trong nước mắt, từ một con người lạc quan tích cực giờ mình trở thành người luôn bất an làm gì cũng lo sợ. Em bé đến với mình khi mình chủ quan không hề đề phòng, âu cũng là lỗi của mình. Chuyện lại càng bi đát hơn khi mình và bố em bé đều không hề xác định gì với nhau, cuộc đời mình lại càng rơi vào thảm kịch hơn khi mình bị cả nhà người ta nói mình úp sọt :)
Mình chẳng làm gì chẳng nói được gì mình không thanh minh không giải thích và nghiễm nhiên trở thành mẹ đơn thân năm 30 tuổi. Vừa gắn cho mình cái mác úp sọt chưa được ba bữa thì người ta đi du lịch với người yêu mới :) cay đắng thật sự. Bầu bí đã nhạy cảm lại còn hết chuyện này đến chuyện khác, mặc dù chẳng yêu nhưng nhìn bản thân chật vật mà người ta sung sướng mình ức lắm, gán cho mình cái mác úp sọt trong khi mình bị nang buồng trứng và khó thụ thai tự nhiên, khi có con mình vừa mừng vừa lo. Nhưng mình vẫn may mắn vì có bố mẹ vẫn luôn đồng hành tôn trọng quyết định của mình, mặc dù chẳng nói ra nhưng mình biết bố mẹ chẳng vui vẻ gì vừa thương vừa giận :(
Nay mẹ chợt nói với mình một câu: “Sau này nếu mẹ không còn nữa và có người muốn chăm sóc cho hai mẹ con, thương hai mẹ con thật lòng thì con hãy dựa vào người ta đừng chịu đựng vất vả một mình…” Mẹ nói xong mà mình không ngừng khóc mình vỡ oà sau 4th chịu đựng, đúng là chẳng ai thương con bằng mẹ, mẹ mình là vợ hai mẹ đã chịu đựng bao khổ sở nuôi cả con chồng khôn lớn vậy mà con gái của bà lại bơ vơ không dựa được vào ai …
Tệ thật, chưa bao giờ mình thấy bản thân thất bại như bây giờ, 30tuổi không có gì trong tay, công việc thì không ổn định lại còn làm mẹ đơn thân, mình cũng không thể ích kỷ bỏ con của mình mà nói rằng làm vậy sẽ tốt cho tương lai của cả hai mẹ con được mình sẽ hối hận suốt quãng đời về sau
chênh vênh giữa cuộc đời ngay lúc này mình chỉ muốn có một cái c h ế t nhẹ nhàng nhất
thế gian này buồn quá kiếp sau không tới nữa…
12 notes
·
View notes