Text
Vì lẽ gì mà sống thì nhiều lắm.
Nhưng vì lẽ gì mà cố gắng thì chỉ có một.
6 notes
·
View notes
Text
Cuộc đời hay có kiểu lúc sức khỏe không tốt thì ném thêm vào mấy chuyện không vui, giống như muốn hỏi rằng với thế giới này, bạn quyến luyến hay không quyến luyến.
Venom kèo cuối. Bao rạp.
7 notes
·
View notes
Text
Tỉnh giấc vào lúc 2 giờ sáng và mất ngủ luôn tới giờ này. Thật ra mình rất mong cái giai đoạn đi học này qua nhanh nhanh một xíu. Bệnh muốn quỵ vẫn không thể nghỉ học, mệt đến phát điên sáng dậy vẫn phải lếch tới trường. Cái hồi mà bệnh hoài không hết nhưng không được nghỉ ngơi nó vừa ức chế vừa bất lực ghê gớm. Muốn đấm cả thế giới á không đùa đâu.
3 notes
·
View notes
Text
Trộm vía. Bệnh thì bệnh nhưng vẫn chạy kịp deadline.
6 notes
·
View notes
Text
Tối này sốt đến nỗi mớ luôn. Mình cũng không biết dùng từ chính xác không nữa, kiểu là nhớ mình đã nghĩ cái gì nhưng mà mấy cái mình nghĩ thì nó lung tung beng lắm. Trước khi chìm vào đợt mê man cuối còn nghĩ đến chuyện khi thức dậy phải ăn 1 tô cháo nóng và uống 1 viên hạ sốt. Rốt cuộc chiều trước khi đi học mới mua được 1 viên panadol sủi đem vào lớp pha uống, dĩ nhiên là không ăn gì.
Không có ai bên cạnh nó vậy đó. Nhưng mà cuối cùng thì cũng đã qua hết, cũng thật giỏi, đúng không?
4 notes
·
View notes
Text
Có những điều tưởng chừng rất dễ dàng, vụn vặt, nhưng có sống cả đời còn lại cũng không làm được.
Tỉ như trở về nhà sau một ngày dài mà không mệt mỏi, không kiệt sức, không vướng bận, không lo toan.
8 notes
·
View notes
Text
Có những điều tưởng chừng rất dễ dàng, vụn vặt, nhưng có sống cả đời còn lại cũng không làm được.
Tỉ như trổ về nhà sau một ngày dài mà không mệt mỏi, không kiệt sức, không vướng bận, không lo toan.
2 notes
·
View notes
Text
Hôm nay t lại giở cái trò tự tát đến tối mặt tối mày đi, chỉ vì t stress quá nhưng t không giải tỏa được. Đi làm thì áp lực đi làm, đi học thì áp lực đi học. T không ngại ở phe thiểu số, nhưng cái cách mọi người nhìn nhận vấn đề xong áp đặt nó vào t khiến t thật sự rất bức bối.
Còn chịu trận được đến bao giờ ha?
5 notes
·
View notes
Text
Thật ra bỏ lỡ lần này là sẽ không có lần nữa để mà hẹn lần sau, một là chưa chắc đã có kết quả tốt như lần này, hai là mình không bao giờ tham gia nữa. Cái gọi là đem về vinh quang cũng chỉ là một câu động viên suông từ những người vốn chẳng quan tâm, thì thôi nó trở thành chuyện cá nhân của mình, đi nhận giải hay không là quyết định của mình.
Bài vở chưa ôn xong, hơi đâu lạc lõng ở chỗ xa xôi. Vinh quang của ai thì tự thân vận động mà nhận.
6 notes
·
View notes
Text
Không tự nhiên mà người xưa có câu "nói trước bước không qua", thôi thì lỡ hẹn với Hà Nội lần này vậy.
Sắp gặp lại Hà Nội sau 2 năm chẵn rồi. Hẹn Hà Nội giờ này tuần sau nhé.
7 notes
·
View notes
Text
Sắp gặp lại Hà Nội sau 2 năm chẵn rồi. Hẹn Hà Nội giờ này tuần sau nhé.
7 notes
·
View notes
Text
Ê! Tính ra thì dạo gần đây mình nhắc đến chuyện muốn được ôm cả tỉ lần lận. Thế mà rốt cuộc là không có gì cả.
Bị thế giới ruồng bỏ còn không tệ như mình bây giờ. Kiểu mà chiều chạy xe về nhà chợt nhớ ra chuyện này xong tự tặc lưỡi bỏ qua rằng ừmmmm, thôi kệ đi không sao đâu. Cái thứ gọi là tủi thân này sẽ mau chóng đi qua, giống như cơn sốt.
6 notes
·
View notes
Text
Tính viết cap tiếng anh nhưng mà thôi, dịch trọn ra tiếng Việt thì là thi thoảng t muốn như vầy.
Hết!
1K notes
·
View notes