#THE MONG TEST!
Explore tagged Tumblr posts
Text
I would like to thank Delightfully
EAGER BINGE READER
@furislupus for READING and LIKING
My whole MASTER STORY INDEX SECTION,
and he found the time to READ and LIKE
THE MONG TEST!
A tale of ERIS, Inc. : Age Restricted 18+
A DIFFERENT POINT OF VIEW :
a SCI FI /MLP crossover
THE TAIL OF THE GHOST
MASTER SARGENT (RET.) WARRIN'S
HEARTHWARMING
THE PRICE OF AMBER (Parts 1 to 3 of 23)
MLP Fan Fiction
#@furislupus#THE MONG TEST!#Age Restricted 18+#A DIFFERENT POINT OF VIEW#THE TAIL OF THE GHOST#MASTER SARGENT (RET.) WARRIN'S HEARTHWARMING#THE PRICE OF AMBER#Parts 1 to 3 of 23#MLP Fan Fiction#Written by De Writer
3 notes
·
View notes
Text
SKZ React (Seungmin)
When your pregnant with twins
Thank God for auto-correct- 😅😅😅
-x-x-x-x-x-
You and Seungmin weren’t fans of surprises. Commonly scaring each other you don’t mind, but life changing decisions such as asking you out, proposing, and pregnancy, we’re all things you made each other aware was going to happen.
Maybe it was like that because of how you met, but that is a different story for a different time.
Right now you had just found out you were pregnant, and it was planned and you were going to tell Seungmin once you got home from work.
You just played with Li-Hyeon, and then put her down for her nap. She was three, and you knew she was ready for a sibling, so you and Seungmin were excited to give her one.
You were reading a book, and that’s when you heard the door open. You just sat there reading away while listening to the surrounding sounds.
You felt a peck on top of your, something commonly did when he came home from work. “Hi..Min” you say, turning a page in your book. “Hi my Citrus Scented, Bath and Body Works spray” he teases.
You just look back at him with an weirded out expression. He just chuckles and sits next to you. The moment was calm, and perfect. You shut your book and cuddled Seungmin lying on his chest.
“I took a pregnancy test today, and it came out positive..” You said, you felt Seungmin’s heart rate increase, and his chest grow. “Really? Did you take another one?” He asked with excitement filling his voice.
“Yeah, I scheduled a doctor's appointment for tomorrow..” You said, Seungmin put his hands on your stomach. “Our family is growing each and everyday!”
Your daughter was beyond happy when she learned that she was going to be a big sister, and you told Seungmin’s parents when you dropped Li-Hyeon off there.
You and Seungmin went hand and hand into your ultrasound, and when it was your turn to get your ultrasound, the sense of Deja-vu came over again.
It was like when you were pregnant with Li-Hyeon. But things were going to be way different. The lady hands you a folder of your sonogram, after your ultrasound.
You and Seungmin open it up, to reveal your child. “Mrs.Kim, 2 months pregnant, Twins”You were shocked and looked at Seungmin.
Seungmin's eyes widen very much, “Do you have twins in your family?” He asked. You shake your head “No..not any that I know of..” You were still shocked at the sonogram. Seungmin smiled and said, “Well this is a surprise..”
The two of you knew, as much as you tried to avoid surprises, you knew you were going to have a few surprises. Your daughter was excited to have two siblings, Seungmin’s parents were shocked, but then explained that Seungmin’s great-grandmother was a twin, they just never mentioned it.
The pregnancy itself came with surprises, you took Li-Hyeon when you figured out the gender. She was excited when she knew she was getting two little brothers now.
The next surprise was when your two little boys came 3 weeks early, it was expected they came early, just not that early. Finally after giving birth, you held your two babies in your hands, as Seungmin looked at the boys, who were identical, with a lot of his puppy features.
“I guess I will have to get used to having 4 Seungmin’s around” you said, as Li-Hyeon also resembled Seungmin in looks and attitude. Ji-Ho and Ju-woo grew up the same, except Ji-Ho was a bit shy, but they were all your sassy children, who learned well from Seungmin. -x-x-x-x-x-
Thanks for your support, comment if you wanted to be added to the tag list~! Tag List: @mong---mong
77 notes
·
View notes
Text
Love language của mình là words of affirmation.
Mình đã nhận ra điều này khá lâu trước đây nhưng dạo gần đây nhờ một bài test mà mình mới có thể gọi tên được nó. Nói ngắn gọn thì mình là đứa yêu bằng lời nói.
Cũng dễ hiểu thôi, mình có thể làm được ti tỉ thứ trong cuộc sống một mình, cái gì cũng tự làm được cho bản thân, từ nặng tới nhẹ, mình gần như chẳng cần một ai đến và "hành động" giúp mình. Thế nhưng đối với một đứa luôn khát khao sự công nhận thì dường như đó là việc duy nhất mình chẳng thể làm được cho bản thân, dù bản thân có công nhận chính mình đi nữa, vẫn cứ là chưa đủ.
Trong một cuộc nói chuyện gần đây với một người chị, chị ấy hỏi điều gì ở một công việc khiến em có thể ngay lập tức từ bỏ công việc đó, mình chẳng cần đến 3s suy nghĩ mà trả lời ngay, em sẽ rời đi khi môi trường thiếu sự công nhận.
Tương tự, cách mà mình yêu một người đơn giản lắm, là người mỗi ngày sẽ chúc mình ngủ ngon, mỗi ngày đều nhắc nhở mình rằng mình tuyệt vời và xứng đáng nhận được hạnh phúc nhiều như thế nào, là người sẵn sàng ôm và vỗ về mình bảo rằng mình rất giỏi mỗi lần mình khóc vì áp lực, hay đơn giản là họ thấy may mắn vì sự xuất hiện của mình trong đời họ.
Cách đây rất lâu, mình từng thích một người rất nhiều chỉ vì câu nói họ tin vào năng lực của mình, lặp lại xuyên suốt khoảng thời gian mình ôn thi đại học, họ động viên và công nhận những nỗ lực của mình, hệt như chỉ mình họ mới thấy rõ những điều đó. Rồi trong những cuộc first date hồi nào đó, mình từng rung động với một người chỉ trong khoảnh khắc họ nói "Anh thấy em đẹp lắm" khi mình lúng túng hỏi tóc mình có bị xù không.
Mặc dù mình biết nói thì ai chả nói được, để làm mới khó, nhưng mà dường như khi cái mình cần duy nhất chỉ có lời nói, thì từ lúc nào nó đã trở thành con đường chinh phục mình dễ dàng nhất. Và nó cũng đã khiến mình đau khổ không biết bao nhiêu lần, hết lần này tới lần khác, lời nói mà, người ta rót mật vào tai nhau được thì cũng có thể dùng chính nó để tổn thương nhau.
Mình không thích cái cách bản thân thấy vui vì lời nói của người khác, càng không thích cách mình tự dằn vặt bản thân khi nghe những lời không hay. Nhưng mà biết sao được, nó là 1 phần của mình mà, dù muốn dù không thì nó vẫn là mình, mình không chối bỏ được.
Mình chỉ mong bản thân có thể yêu chính mình nhiều hơn nữa, có thể hài lòng với sự tự công nhận chính mình, tự động viên, tự an ủi, giống như cái cách mình tự làm mọi thứ khác cho mình mà chẳng cần đến ai. Có khi lúc đó mình sẽ chẳng còn buồn đau vì tình yêu đôi lứa, hoặc có khi lúc đó mình cũng chẳng mảy may đi tìm ai đó đến bên đời mình nữa.
30 notes
·
View notes
Text
Random thoughts on a Sunday:
Gusto kong i-try 'yung NAWA Wellness sa Calatagan. May promo kasi 'yung eastwest, 20% off, not sure if applicable 'yun sa retreat. May mental wellness thing for women sila next month. Ang gastos ko na talaga these days.
Nagpakonsulta ako kahapon sa ENT. Tumawag ako sa hotline 2pm, pwede naman daw walk-in, first come, first served. Surprise, pang-14 ako pagdating doon noong 4pm. Ang schedule ay 4-6pm, pero 7:30pm na ako natignan. Siguro next time, may dala na lang din akong pending work or aaralin. Hindi ko kasi matantya kung tatawagin na ba ako or hindi pa. I mean, around 6pm, sabi, pang-6 pa lang 'yung tinatawag.
Bumalik ako kanina para magpakuha ng dugo. May mga hindi nasama sa listahan ng itinawag sa hmo na nasa request naman. Inayos naman nila no'ng sinabi ko, kaso +30 minutes waiting time or more nanaman kasi itatawag pa, paperwork pa ulit, and so on. Dati rin, pag ako 'yung nagpapaapprove sa app, andaming naiiwang lab test, kaya hindi ko na muna ginagamit 'yung app sa ngayon.
Naisip ko nanaman ang healthcare (delivery) in general. May mga "clinic" kasi sa ibang bansa na text-based na for non-urgent concerns, kasi alangan namang pipila ka nang pagkatagal-tagal every now and then. 'Yung concept ay asynchronous 'yung consultation and for specific concerns lang din naman.
Gusto kong maging understanding pero 'yung totoo, wala namang luxury of time 'yung most people para pumila at maghintay sa mga clinic. Naisip ko lang na other than APE and some citizens na concerned sa kalusugan nila, hindi pa rin masyadong uso 'yung preventive care sa atin. At kung magpapakonsulta ka man or lab test or imaging, andami-daming kinukuhang oras from you. Buti kung may dedicated day for that purpose na hindi affected ang work/pay and other things.
Hindi ko naman sinisisi 'yung clinic or anyone for that matter. Marami lang talagang tao. Siguro maganda kung may maisip silang sistema to make things more tolerable, like itetext ka na lang nila kapag tinawag na 'yung #8 samantalang #10 ka sa pila, para naman alam mong pwede kang kumain, magshopping, o umuwi muna, kaysa nakaupo ka lang doon. Pero unpredictable kasi minsan, gets ko rin naman.
Ang sarap ng greek yogurt!!!!!!!!
Bibilhan ko sana sila ng mcflurry pero naisip kong mag-lunch out na lang kami. Ilibre ko raw sila sa Yabu pagkauwi galing ospital.
Nakita ko 'yung Global Health Delivery Intensive, I thought interesting siya. Mag-aapply na sana ako kaso $10,000 pala ang tuition fee. Related sya sa Master of Medical Sciences in Global Health Delivery (MMSc-GHD) degree-program offered through Harvard Medical School. May scholarship, pero last year naaccept ako sa some program sa some university sa UK pero hindi sa scholarship so hindi ko tinuloy. And tl;dr tinatamad akong magpasa ng kung anu-ano ulit (tapos marereject lang).
8 notes
·
View notes
Text
new love of my life
We broke up after I knew the truth from your woman. I literally have to get drunk all the time to restrain myself from going back to you. I remember struggling to sleep and eat every day. All I wanted is to drink. But fucking and no self-respect me drunk texted you again. The bitch wanted to get back because she still loves you, the fuck? This time you rejected me, and I moved on. You sent me messages but I never replied back anymore, the rejection after hurting me seems too unreal to me. My pride can't take it.
During the five days of no contact...
I remember feeling always feeling nauseous because my heart is aching so much, I think of you all the time. I can't eat, I can't sleep. I felt my tummy being warm all the time, it's weird. I remember getting drunk and jokingly said "Tapos buntis ako no? Tangina talaga ng buhay kung ganon." One day, I just woke up and took a pee when my mom asked me "Meron ka na? Meron ka nanaman?" I don't know if she's seeing something that I'm not seeing but after that, I took a pregnancy test.
Pregnancy Test
I was not even expecting for a double line when I took that pregnancy test. I don't understand why I did that PT but the gut feeling said I should. I just wanted to check and confirm everything to stop the overthinking. I remember taking it like it was nothing... not until when I was about to go out of the bathroom, a blurred second line appeared. The uncontrollable chills from all over my body. I can't understand if I was crying because I don't know what to do or I'm laughing because the world got to be fucking kidding me at this point. Like all that happened is not even enough, I needed this too? The laugh while crying is fucking real at this point. Me? Pregnant? That disgusting man is the father of my child? I can't even stand the idea that he's the father. Up to this day, I am still questioning why him? I still wish he's not the father.
Telling him I am pregnant.
I talked with my closest cousin, told him I was pregnant and that I don't know what to do. My world shattered. He told me to talk to the baby daddy. I asked the baby daddy to meet me. He was all firm "Bakit? Hindi ba kayang sabihin nalang sa chat?" he did not want to meet so I sent a photo of the PT I just took. We were both in disbelief. But what astonished me is... "Dath! So ano nga gusto mong gawin ko sunduin kita at dumito ka muna hanggang sa macheck natin kung buntis ka ba o hindi. Hindi ba pwedeng tsaka tayo magkita at magusap pag positive talaga?" That left me with the impression that I got to do this alone. Pananagutan niya, pero kapag sigurado na. Anong kagaguhan yon? Fuck it, I don't need him. I stopped talking to him, I took a second PT. It's still positive. Later that night, he sent me multiple texts that he wanted to meet and wanted to know what's going on. I spent the night in their house, I slept there and took another pregnancy test first pee in the morning. It was still positive. It hasn't sinked it yet, I'm still indenial, we went to see a doctor for a blood test and I got laughed on "Parang hindi ka pa naniniwala sa mga PT mo? Nakailan ka, tatlo?" Fuck. This is real.
What do I want to do?
When we knew that I'm indeed pregnant, I insisted to not fix us but mentioned that we should be there for the baby. I was fucking being mature when I said I don't want my baby to grow up without a father, especially when he's very eager to be there for the baby. I don't want to take it from them just because I was fucking hurt. I saw how happy Harvey was. How excited he was. In fact, when I spent the night to really check if I am pregnant first thing in the morning. I was sleeping but I felt him touching my belly, I even caught him staring at me that night with his hand on his chin. But I was firm that I no longer want to fix our relationship, we can co-parent instead of building a home where our baby will be exposed with fights, traumas, and bad things. I appreciated how responsible he was because it was his dream to have a baby. Somehow, I felt at ease that he is the father. No doubt that he will not neglect my baby. Or so I thought.
First Ultrasound, July 18, 2024.
Later on, when I have gone through my ultrasound, I found out I was five weeks pregnant. I'm already pregnant when I'm going through all the pain and betrayals during La Union team building. I was furious and hurt. At the same time, I felt bad for my baby. I did not know that I'm pregnant. All I did was drink, not eat, and barely sleep. I even smoked stupid shits. I was ashamed of myself. I did not know but I was irresponsible. And yes, I blamed the baby daddy as well. I remember not hearing a heartbeat. I was like a stone. I can't say anything. I don't know how and what to feel. I don't even have anyone there inside when I was laying down to comfort me and say not to worry so much besides the doctor herself. I am lost for words, the baby daddy with me did not even talk to me that day and during the ride. He only asked me through message and I was fucking mad. I lost it. We were saying nasty things to each other, I even said "Kung mamatay man ang anak ko, kasalanan mo yon at hindi ko alam kung anong magagawa ko sayong hayop ka!" Hindi ko sinasabi sakaniya na wala pang heartbeat yung bata. Dahil pakiramdam ko, wala na siyang karapatan dahil wala naman na siyang magandang dulot kahit simula palang ng pagbubuntis ko. Wala akong natanggap kung hindi sakit at pagpapahirap. Kaso sa sobrang galit ko, napagmumura ko talaga siya at sinabi ko na wala pang heartbeat. "Masaya ka na?" He only stopped when i said the baby has no heartbeat earlier in the appointment. I felt how concern he is. Then he said that to end the things between us that is making me stressful which could possibly affect the baby, he wants us to fix everything and to move in together. He will do everything to keep us safe. He said.
The next day after the ultrasound, July 19, 2024.
I thought he was just bluffing but the next day, he went to our house. For the first time since knowing that I am pregnant, he faced my parents and talked to them. He even asked their blessing for us to move in together and try to fix everything because that’s what he wants and that his intentions are pure. I was astonished on how brave he was and the choice of words when he talked to my parents touched my soft spot for my baby. I realized, was I really being selfish? Was I thinking of my feelings after all and not my baby? Am I really trying to destroy a family he wants to be whole because I was hurt? My parents approved and said it depends on my decision. If I want to come with the baby daddy and explore our connection for the baby, it's all on me and that they will 100% support any decision. My father even asked me when do I want to move in? I can't believe that my parents will literally give me to this piece of shit. But deep inside, should I? What's the best for the baby?
July 21, 2024.
I haven't packed yet, but I felt like my decision is to try it once again and fix in order to have a "complete" family. That day, he asked if I was ready. He even asked me to come with me to buy some grocery which I will eat whenever I'm hungry when he's at work and I'm all alone in their house. Everything went smoothly. My parents sent us off. I still can't believe I'm pregnant, I'm in that house... with that man. But I tried my best to be happy and be as healthy for the baby. Not until...
July 22, 2024.
I am a light sleeper, whenever he bounces back and forth in bed, I always check if he's okay. I saw him around 2 a.m. getting irritated by his sweat so I asked him to switch places because I am cold. When we switched places, he rolled to the other side of the bed but forgot his phone and reached out for it. The fucking traumatic mind of mine is thinking about why is he half asleep but did not even forget to take his phone? This is a familiar feeling. I couldn't sleep that night. I had to shake it off, and he even saw me still not asleep so he hugged me and massaged my back.
July 23, 2024.
I am still trying my best not to check his phone. I don't want to hurt myself, and I don't want to entertain my paranoid thoughts. Not until... After work, I lay down beside him where he opened his eyes and hugged me to make me fall asleep again. I asked him to talk for a bit because I'm still not sleepy. I can't remember how the conversation started but I asked him "Meron ka bang nakasex na iba habang tayo pa?" and he answered me "Meron man o wala, hindi na para sabihin pa. Tapos na lahat yon." PUTANGINA??????? SOBRANG BABOY GAGO.
I remember him not confessing anything but the gut feeling again says that the answer to that question is yes.
He fell asleep and I checked his phone that night. I read a lot of conversations about me, masama ugali, selosa, paranoid, eskandalosa, hindi na para tanggapin pa pabalik ulit, etc.
Nabasa ko rin na palagi siyang nasa inuman at may mga babae sila. What caught my eye is this one thing. Madaling araw, nagchat siya sakin na nagpapaalam na siya, his last goodbye. Sobrang mahal na mahal daw niya ako, all that bullshit. Pero that same day, tanghali, kausapin niya yung tropa niya na bakit daw siya hinahanap. Kasama daw niya si ano, si Fiona daw, nadiskarte daw. Patingin daw ng mga babae sa kabilang inuman kung nice.
Yung sikmura ko parang bumaliktad nalang. Diring diri ako. Sobrang baboy na baboy ako. Sinuka suka na pala ako at talagang wala na akong balak balikan kung hindi lang ako nabuntis.
AT HINDI PA YUN YUNG PINAKAPLOT TWIST. PUTANGINA.
Gusto kong maintindihan lahat kung bakit sobrang baba niyang lalaki. Kung bakit kaya niya ng ganong sistema. Hanggang sa hindi ko namalayan, meron pa pala akong ibang malalaman. I asked him, "Meron kang nakasex habang tayo?" He said, "Meron, isa." "Kailan?" "Wag mo nang alamin kung kailan." "Sino?" "Wag mo nang alamin kung sino kasi hindi mo lang rin titigilan." I can't remember how he confessed it but... hindi ko alam kung meron pang sikmura sakin na pwede bang bumaliktad noong nalaman ko na may nakasex pala siya same week noong humarap siya sa pamilya ko para kuhain ako doon sa bahay. Noong alam na niyang buntis na ako.
Alam ko na sa sarili ko na hindi ko na kayang tanggapin yung ganong kababoy. Wala na akong nagawa kung hindi umiyak habang paulit-ulit kong sinasabi na "Buntis na ako, Kim? Buntis na ako?"
Wala akong tulog noong araw na yon dahil hindi ako makatulog sa mga nalaman ko. Tapos buong araw akong iyak nang iyak noong nalaman ko lahat ng kababuyan niya. Umuwi na ako sa bahay namin ulit after all that.
If only I can upload my recording of that confrontations. I can't even try to listen to it again because nobody deserves to be treated like that, especially when they are carrying your child.
10 notes
·
View notes
Note
Paano trade in for apple devices?
pwede ka pumunta powermac, then may gagawin silang test sa device mo para malaman kung magkano value niya then ibabawas yun sa total price nung bibilhin mong new device :) pero i suggest go for mobilecartph mas mataas sila magbigay ng value, sasabihin mo lang sakanila ano unit, ilang gb, battery %
12 notes
·
View notes
Text
Informações do Eneagrama]
Tipo Um
Tipo 1 saudável: o cidadão íntegro
trabalham duro, fazem mais do que se espera deles; termina a maioria das coisas que começa; ético
Tipo Médio 1: O Perfeccionista
limpo, arrumado, pontual, organizado; responsável, consciencioso, tenta viver de acordo com a moral
Tipo 1 insalubre: o anal-retentivista
rígido, inflexível, obsessivo compulsivo, excessivamente tradicional
Tipo Dois
Tipo Saudável 2: O Humanitário
compaixão no panorama geral; quer fazer a diferença no mundo não apenas com seus entes queridos
Tipo Médio 2: O Ajudante
atencioso, compassivo; sensível às necessidades dos outros, especialmente dos entes queridos
Tipo 2 doentio: o mártir
não tem identidade fora dos relacionamentos e se desfará com a perda desses relacionamentos
Tipo Três
Tipo Saudável 3: O Artista
impressionante sem ser arrogante, consegue lidar facilmente com os holofotes, artista/artista habilidoso.
Tipo Médio 3: O Histriônico
preocupado com fama, prestígio, status/atratividade social; quer que os outros os considerem impressionantes.
Tipo 3 insalubre: o invejoso
anseia pelo que não tem; competitivo; invejoso; agirá de forma inadequada para chamar a atenção
Tipo Quatro
Tipo Saudável 4: O Revolucionário
ousado, inovador, inovador, criativo/artístico, intuitivo
Tipo Médio 4: O Não Convencionalista
diferente, idiossincrático, experimental, único, aberto
Tipo 4 insalubre: o estranho
isolado da realidade, delirante, bizarro/esquizotípico/esquizofrênico, irracional, masoquista
Tipo Cinco
Tipo 5 Saudável: O Inovador
descobre/desenvolve novas tecnologias ou sistemas de pensamento que são úteis para outros
Tipo Médio 5: O Intelectual
gosta de discussão/debate filosófico, infinitamente curioso, adora aprender, atencioso
Tipo 5 doentio: o niilista
luta com a falta de sentido da existência, desapegado, hermético, frio, desprovido de sentimentos
Tipo Seis
Tipo Saudável 6: O Especialista em Segurança
vê os perigos antes dos outros, hábil em evitá-los, capaz de bravura
Tipo Médio 6: O Cuidador
seguro, protegido, estável, confiável, previsível, cauteloso
Tipo 6 doentio: o paranóico
desconfiado, ciumento, em teorias da conspiração, inseguro, medroso, errático
Tipo Sete
Tipo Saudável 7: O Aventureiro
destemido, cheio de energia, vive plenamente o momento, improvisado, infinitamente otimista
Tipo Médio 7: O Caçador de Emoções
emocionante, divertido, alegre, exploratório, espontâneo, loquaz
Tipo 7 doentio: o hedonista
escapista, hedonista, evita responsabilidades, problemas de saúde em decorrência dos citados
Tipo Oito
Tipo Saudável 8: O Líder
assertivo, dominante, destemido, poderoso
Tipo Médio 8: O Desafiador
intimidador, propenso à raiva, não recua, sarcástico, desafiador
Tipo 8 insalubre: o valentão
viciado em raiva, controlador, abusivo, violento
Tipo Nove
Tipo Saudável 9: O Estóico
silenciosamente forte, deixa os outros à vontade, sábio, mediador habilidoso, despretensioso
Tipo Médio 9: O Monge
agradável, tranquilo, plácido, pacífico, agradável, fundamentado
Tipo 9 prejudicial à saúde: o preguiçoso
preguiçoso, passivo, irresponsável, subdesenvolvido, perdido, espacial, excessivamente complacente
para mais informações sobre o sistema Eneagrama clique aqui
Para fazer outro teste de personalidade clique aqui
casa | contato | informações
@returning-tonowhere Olha, miga.🌸
7 notes
·
View notes
Text
I would like to thank Delightfully
EAGER BINGE READER
@furislupus for READING and LIKING
My whole MASTER STORY INDEX SECTION,
Now he is delving into
MLP Fan Fiction
Eris Inc.
THE MONG TEST!
3 notes
·
View notes
Text
Ngày kỉ niệm của bọn mình là ngày anh chọn, là lúc mình chưa yêu nhau, là thời điểm mở ra cơ hội cho mình được mở lòng với nhau - đó là ngày em bị covid lần đầu tiên, xách hành lý vào khu cách ly, cùng tham gia điều trị.
Em vẫn nhớ cái ngày phát hiện 2 vạch test covid đấy. Em ngẫm nghĩ về việc em sẽ làm gì trong suốt những ngày ấy đây. Có lẽ đợt cách ly F1 đầu năm giam mình trong phòng khi chưa thoát khỏi tình trạng thất tình làm em sợ một mình hơn cả việc bị mắc covid. Mà thực tế thì em cũng chưa từng sợ nhiễm con virus đó. Có lẽ đó là lí do khiến em quyết định nhập viện vào khu cách ly.
Ngày bước chân vào khu cách ly đấy em vẫn nhớ tự dưng trong lòng nhẹ nhõm. Dường như em đã bỏ lại được hết mọi thứ ở bên ngoài khu vực đó, dường như em được bao bọc bởi những bức tường cực kì an toàn. Vì vậy mà em cảm thấy em không phải người bệnh, cũng không mấy mệt mỏi và đau đớn. Thậm chí em bị sốt và bị lạnh nhưng em cũng không cảm nhận ra, mà là anh bác sĩ đang điều trị lúc ấy nhận thấy được.
Rồi em nhớ em có nhờ anh mang đồ cho. Em thấy anh đi từ phía thang máy ra bước về phía em và mình cách nhau 1 lớp cửa kính. Lúc đó em thấy anh đẹp trai lắm, em còn quay video lại. Chỉ đơn giản là vì đẹp trai nên quay lại thôi. Vậy mà sau đó đã có bao nhiêu dòng tin nhắn ngắn dài, bao nhiêu câu chuyện nhỏ to bắt đầu.
Khi em bắt đầu điều trị cho khu bệnh nhân nặng là em vẫn còn dương tính và vẫn còn phải cách ly. Em làm việc một mình trong căn phòng ở ngoài của khoa bệnh nhiệt đới. Em không có sợ hãi gì, chỉ hơi thấy mệt khi ngủ dậy. Rồi vào thời điểm đó đã bắt đầu kể cho anh về chuyện thất tình em đã úp mở trước đó. Em hứa với anh rằng anh sẽ được biết chuyện.
Hôm vừa rồi em chở anh về nhà. Vì anh uống rượu buổi trưa nên em lái xe. Em ngồi trước và thấy anh hát bài Trái tim bên lề. Em hỏi anh thời trước lúc chưa yêu, anh có bao giờ thấy "trái tim bên lề" không. Anh bảo nhiều chứ, nhiều lắm. Anh thích em từ trước khi mình nói chuyện nhỏ to lâu rồi. Còn nghe đồn em với nyc xong thấy buồn vui lẫn lộn, còn cảm thấy bực khi lại là tin đồn đấy nhưng xảy ra trục trặc. Rồi anh còn thi thoảng nhìn trộm em trong những lần đi chơi hay ăn uống có mặt nhau.
Anh biết không, mỗi lần anh kể lại những điều ấy em đều xúc động vô cùng. Hoá ra có một người ở trong bóng tối luôn đợi mình cho đến khi tự tay mình dắt người ấy ra ánh sáng.
Vừa mới tối nay em xem lại ảnh của chúng mình từ hồi tháng 3 năm ngoái, nào là lần đầu tiên em dắt anh ra đền Cửa Ông mà chỉ đi 2 đứa, nào là đi Cẩm Hải, nào là chuyến đi Yên Tử lúc em còn đang thất tình. Em tự hỏi từ lúc yêu em anh có được hạnh phúc không, có được vui vẻ không. Em tự trả lời mình rằng có, thậm chí nhiều hơn trước rất nhiều. Cứ nghĩ đến điều ấy là em vui lắm, nhớ anh nhiều lắm...
Từ h��m thứ 2 rời Cẩm Phả quay trở lại Hà Nội đến giờ em khóc nhiều lắm. Nhớ anh, nhớ nhà, giống như là phải một mình chiến đấu ở nơi xa lạ cảm thấy không đủ sức lực nên cứ khóc mãi. Vậy mà qua mấy hôm em cũng đã ổn ổn trở lại. Học tập và cuộc sống ở đây cũng dần cuốn em theo...
Cuối tuần rồi mình đi Yên Tử với nhau. Một chuyến trải nghiệm đủ các kiểu hình thời tiết từ nắng đến mưa, từ quang đến mây mù, và đặc biệt nhất là đã có cầu vồng trên lối xuống. Mong muốn được cùng anh leo Yên Tử 3 năm liền đã được thực hiện xong, nhưng anh vẫn bảo lần tới sẽ đi kiểu thanh cảnh hơn. Thật vui vì anh vẫn muốn cùng em đi tiếp tới nơi non thiêng nơi đã nhiều lần bao dung em và cả những giọt nước mắt của em.
Anh đã đi trực 2 ngày liền rồi, còn 1 ngày nữa để nghỉ ngơi rồi lại tiếp tục đi trực. Em cũng thương anh trực nhiều để kiếm thêm thu nhập, nhưng rồi lại không có thời gian chăm sóc bản thân và phòng ở. Có lẽ chúng mình đến với nhau đã là lựa chọn bắt đầu khó khăn và xác định khó khăn cùng nhau. Cả hai dường như đều ở thấp hơn vạch xuất phát và phải phấn đấu thực sự để có thể đuổi theo người khác... Nhưng cuộc đời có lẽ cũng ngắn ngủi, chỉ miễn ta luôn cố gắng tiến về phía trước, anh nhỉ?
Cầu vồng ở sườn núi xa xa, đó là nơi mà ta không chạm đến. Nhưng một lần hội ngộ, một lần đi qua cũng đã là một hạnh phúc.
15 notes
·
View notes
Text
Le mer 10 juillet 2024, mtl, quebec, ca
00:25
Ừa mình thấy suy cho cùng mình chỉ là một đứa trẻ bị cuộc sống đẩy lớn lên thôi. Ngày nào cũng gặp những khách vcl dũa theo form shape r lát tự cầm cây dũa dũa lại :( còn khách hẹn của ai chứ của mình thì cũng hãm nốt luôn. Đúng là lấy hẹn tại vì biết chơi fashion, khó bắt làm đúng ý họ chứ khách hẹn tốt lành gì. Bởi giờ nghe cô reception nói nghi ơi lát con có khách hẹn là sợ teo.
Mình thấy nhiều khi sao thế giới này cũng nặng nề với mình quá, ở tiệm từ 10h sáng tới đúng nghĩa 10h tối mới ra tại phải ở lại làm overtime thêm ba khách nữa. Biết là đi làm ra tiền là chịu khổ nhma mình chỉ là học sinh đi làm trang trải cho việt học. Còn đi thực tập các kiểu. Cả đời hầu thiên hạ còn bame mình thì mình chẳng giúp được gì. Làm về thấy bame thui thủi một mình cũng chào cái rồi vô phòng, thấy buồn lắm mà không biết làm sao.
Đầu năm nay bame về vn, điều duy nhất mà mình trả hiếu đc cho họ 19 năm nay là trả tiền vé cho bame về vn ăn tết.
Nhma đi hạng thường, mik canh vé giá rẻ nên bame ngồi mỏi lưng luon.
Hmm mong chuyện học mình được suôn sẻ. Sao mechanics khó v tr, test đầu còn 60 đủ pass, hai test sau 10,20% luon. Tumblr là nhật kí mà có ai đọc đâu. Mà có cx ksao họ cx chẳng phán xét mình.
Thôi cố lên. Mong mọi chuyện tốt hơn.
3 notes
·
View notes
Text
fallacies of lykkelig
In the spirit of the "dearly" departed and in the name of katangahang-isip.
Let this be a rundown of the tiny convos that are centered on debunking lyykelig vibes na medyo pabebe at 'di pabebe. Babala: Ang sumusunod ay pawang katanghang-isip lamang. Mag-ingat. Nakakamatay. Litmus paper test lang 'to ng storytelling mala-Plurk. :p Isama mo na rin r/aitah universe para pakkkakkk. Wala namang namatay kasi wala namang nakatawid sa tawiran... or baka naman... meron, meron, meron pero, akala lang wala.
A: Eto ang plano. Lilipad. Magpapakasal. 2 kids. B: Ayos. Ganda ng plano. Kaso 'di ako kasama sa pagpaplano. Wala man lang heads up. Talaga ba? Lilipad kang mag-isa. C: Paano ka ba i-keep? D: Ha? Hatdog. C: Hirap sa'yo ang sarap mong mahalin pero hindi ko alam paano ka i-keep? D: Keychain ba ako? Or bala ng Playstation? E: I'm okay with you. Just pretend that I'm a lesbian. F: Ay. Umuwi ka na kasi baka kung saang lupalop pa tayo mapadpad. Choopi. Alis. G: Kahit ayaw mo sa akin, gusto kita. H: E 'di problema mo 'yan. Lusutan mo. Parang kasalanan ko pa a. I: Niligawan naman kita pero ayaw mo pa rin sa akin. J: 'Di kita ayaw. Ayaw ko lang mag-end ang friendship natin. Mas okay ka ng bestfriend kasi sure na sure akong walang break up and shitshow ito. K: O check mo na eyeliner mo. Baka nag-bleed. L: Aywaw. 'Yan talaga ang takeaway mo noh? K: 'Di ba sabi mo gusto mo plakado pa rin eyeliner mo kahit naka hi-fi iyak mode ka? L: Uwi na ko. M: Seryoso ako. N: Ako hindi. O: Eto na tickets mo. P: Thanks. Next time ulit. O: Next time sana may VIP seats na ako sa'yo. P: Uh. Tickets lang pinaguusapan. Duh. Q: Naghihintay naman ako e. R: Wala kang inaantay. Pasensya na. Kahit 5 years pa. Hanap ka na lang ng iba. Seryoso. Minsan lang ako magsersyoso, kaya seryosohin mo rin 'tong sinasabi kong 'to. S: 'Di ba Cancer ka? Bakit parang 'di halata. T: Cancer kasi ako ng lipunan. Oks na? May palag pa? U: Takas ka kasi ng takas. V: O tapos? Tapos.
W: Sa'yo na muna gears ko. Bahala ka na kung kelan mo babalik. Basta mag-photowalk tayo every weekend. X: May rules talaga na kabog ang rule of thirds? 'Wag na lang. Rent na lang ako.
Y: Tumanda tayong 'di mag-isa. Z: Mamatay naman tayong lahat ng mag-isa, 'di ba? Y: Morbid mo naman. Z: Mula noon hanggang ngayon, you have been fully informed. So, ano? Ano na? A1: 'Di ba dream trip mo 'to? B2: Yes. Pero hindi ka kasama sa dream trip frame, so, ekis. Thank you na lang. God bless.
C2: Tara sa Japan! G. Ako bahala. D2: Ako bahala sa sarili ko. Thanks. Kahit ikahirap ko. E2: Nasaan na 'yung Harry Potter boxed set na hardbound? F2: In the box to the left. Saka nakabili na ako before mo pa ibigay 'yan. Uwi mo na lang. Sayang e. G2: Wow. Nag-stay ng umaga. H2: Good morning. Una na ako. Sarap tulog ko e. G2: Maaga pa. Stay ka muna. Breakfast ka muna. H2: Umaga na. Kaya dapat umuwi na. Also, IF. So pointless, pag-stay. Thanks. I2: Puwede naman akong houseband. J2: Talaga ba? Parang biggest fallacy 'yan of them all bilang putok na putok ang paganaps mo. 'Wag ako. I2: Try me. J2: Next topic. K2: Saan ba ako sa priority list mo? L2: Alam mo ang tali-talino mo, pero ang dami mong 'di alam. M1: Masipag akong magtrabahong bahay. N2: E ano naman? Kaya mo bang magluwal ng bata sa mundo? P1: 1 year na akong single. Q1: Serial monogamist ka pa rin, huy. Kaya 'wag kang palakpak tenga masyado. Deserve mong maging single blessedness muna bago mo na naman hatawin ang dating scene. P1: Gusto ko 'yung interesting. Q1: Gusto mo ba 'yung ilalagay mo sa petri dish? Baka specimen naman kasi hanap mo bilang 1 year ka ng matino kuno. 'Wag ako. O1: 9 dogs tapos nagpapaanak ng aso on my own. Present. Row 1. P1: Nagpaanak sa bahay on your own kasi 'di mo na nadala sa ospital. Attention to details. Ekis. Ooops. Triple Ekis ka diyan. Busy mo e. Mga Katangahang-isip na PL na hindi mo alam kung anong gustong ipamukha sa'yo... or baka naman, katangahang-isip nga e: -Maniwala Ka Sana -U Got Me Bad -More Than I Can Say -Through The Years -The Man Who Can't Be Moved -Minamahal Kita -It's Gonna Be Me -When I'm 64 -Bawat Daan -Paborito -Ipagpatawad Mo -Ewan -And more na 'wag na nating ilagay dito because... katanghang-isip nga 'di ba? Ako naman, ganito lang kasimple flow ko ever since. 'Pag oks: Brown Eyes 'Pag 'di oks: Survivor Wala akong in between. Amen to Santa Santita Beyonce 5evs. PS: May AI bang hindi wonky para sa proofreading ng contextual English at Tagalog with slang na 'di umaayaw? Seryosong tanong 'yan. UGH.
2 notes
·
View notes
Text
📣 📣📣 Em bé Nguyễn Minh Khuê, con của bố Nguyễn Trạch Chung, mẹ Cao T. T. Linh chào đời lúc 21h20 ngày 02/11/2023, cân nặng 3,4kg 🥰
Hình ảnh của Minh Khuê lúc mới chào đời và Minh Khuê sau đó 1 tuần tuổi 🤣
Hành trình đi sinh Minh Khuê của mẹ đã diễn ra vô cùng gian nan, nhưng kết thúc bằng một trái ngọt. Chỉ định đẻ thường chỉ huy đấy vì Minh Khuê không chịu chuyển dạ, kích sinh đủ cách mà vẫn thật lì lợm. Vậy là bác Hồ cho mẹ đẻ mổ, bởi mẹ cũng đã mệt, con thì không ra. Nhưng không sao mẹ vẫn phải chấp nhận để đánh đổi được gặp em.
Mẹ không nhớ nổi đã bao nhiêu mũi tiêm cứ chi chít trên người mẹ. Mẹ cứ mệt dần và đau đớn, mẹ cũng buồn vì điều này nhưng mẹ cũng có chút hy vọng cuối cùng.
Trên bàn mổ, tiếng dụng cụ, những cái lắc bụng, mùi thịt cháy, tiếng bắn lazer, còn phía trên người mẹ cứ run bần bật vì tác dụng phụ của tiêm. Bác sĩ gây tê cứ luôn phải hỏi han và test độ tỉnh táo của mẹ để hoàn thành ca mổ thuận lợi.
Nhưng bỗng một tiếng khóc từ bé xíu đến to dần, to oang cả phòng, mẹ bật khóc nức nở, chưa bao giờ mẹ khóc vì vui mừng đến thế, nước mắt mẹ cứ rơi không ngừng được và thầm cảm ơn em đã đến với mẹ.
Cho đến giờ và mãi về sau, chắc chắn mẹ không bao giờ quên được khoảnh khắc ấy, khoảnh khắc con chào đời.
Mình thì không biết mọi người thế nào, nhưng lúc ấy đúng là hạnh phúc như trên thiên đường, chưa bao giờ bản thân khóc vì vui mừng, chỉ có vui là vui, mà lần đầu tiên khóc nức nở vì con gái chào đời. Kiểu đúng như thế giới có thêm một em bé, thêm một cuộc đời, thêm một dòng nhân sinh.
Nhưng sau đó mẹ lại cảm thấy trùng xuống vì Minh Khuê chỉ được kề má với mẹ một lúc, nhanh lắm, chừng 10s. Y tá bế con và bảo: "Đây mẹ Linh thấy con ngoan chưa kìa, em bé bình thường nhé, mẹ Linh có vui không?" Và đó như được an ủi phần nào. Rồi y tá đưa con về cùng người nhà, về cùng bà và bố. Bố sẽ được da kề da với con.
Còn mẹ, mẹ vẫn phải ở lại, hoàn thiện ca mổ, vô phòng theo dõi rồi cứ thế thiếp đi. Mẹ cứ mê man tê liệt vì thuốc, mẹ cứ nhìn đồng hồ, ngỡ ngủ phải được mấy tiếng rồi nhưng mỗi lần dậy chỉ được 15 20'. Bác sĩ nói cố gắng cử động chân tay, khi nào nhấc được chân hoặc co lên sẽ cho mẹ về phòng.
Nếu như đối với sinh thường mẹ sẽ được theo dõi hoặc đợi khâu tầm 45' - 1h, thời gian ngắn hơn, được áp da với con luôn và về phòng cho con bú. Nhưng mẹ bị buồn từ lúc này, con phải đợi mẹ chừng 6 tiếng, 6 tiếng thật dài, bố ở ngoài thì lo lắng cho mẹ bên trong không biết ntn, con thì không được bú mẹ ngay và truyền các loại kháng sinh. Mẹ thấy Cam th��t thiệt thòi vì có mẹ đã khó sinh rồi còn không được đáp ứng nhu cầu.
Nhưng trộm vía, em Cam đã ti bình luôn từ lúc đó, cho giờ mẹ vẫn song song cả 2, em không chê bình để ăn cho no, vậy là mẹ mừng, mẹ không còn trách bản thân mình nữa. Mẹ cố gắng vận động và gọi y tá rằng: "Bạn ơi, mình vận động co chân lên được rồi, mình nhớ con lắm cho mình về nhé!"
Vậy là kiểm tra và mình được về. Cảm giác sau mổ cũng đau nhưng thốn nhiều hơn. Mình dùng bơm truyền tự động giảm đau 48h sau mổ nên đỡ được cơn đau. Mình nhìn các mẹ bên cạnh không có cái đó, sau 2h hết tê các mẹ cứ kêu đau xì soạt lắm, nghĩ cũng thương. Mẹ quyết định dùng giảm đau mặc dù nó cũng mắc cơ, 3tr9 lận và sẽ bị ảnh hưởng sau này, mình chưa biết ảnh hưởng gì nhưng vẫn dùng thôi. Bởi mẹ đã quá mệt rồi, mẹ không muốn ám ảnh tâm lý thêm về việc đẻ nữa 🥲 (vì quá kinh khủng), mẹ đã đuối những cơn đau của việc kích sinh đẻ thường trước đó, mẹ muốn nghỉ, để về gặp con.
Trộm vía con đã thích nghi dần được, con bụ bẫm đáng yêu và quan trọng đối với mẹ, con khoẻ mạnh là mẹ yêu nhất.
Cam của mẹ sinh 02/11 và mẹ sinh nhật hôm sau 03/11, 2 mẹ con mình lại đỡ được một cái sinh nhật cho bố nhỉ 😂 mong là bố sẽ luôn yêu thương và chăm sóc 2 mẹ con thật tốt.
Chúng mình đều lần đầu làm bố và làm mẹ, đều lóng ngóng và tất cả trên sách vở chỉ là lý thuyết, có con mới vỡ ra nhiều điều hơn.
Mẹ thầm cảm ơn cuộc sống đã cho mẹ một em bé thật xinh, mẹ cảm ơn Cam nhé! Đã đến bên và chữa lành cho mẹ. Bố mẹ yêu con 🍊
11 notes
·
View notes
Text
Tự sự - 8/8/2023
Tầm này năm ngoái mình đi theo tôn chỉ - “Không làm gì cho tới khi biết mình phải làm gì”.
Những stress về các mối quan hệ của lúc đó gần như chỉ là bài test thử khả năng chịu đựng của mình để mình rèn luyện trước các thử thách khác to lớn hơn của năm nay.
Năm ngoái chỉ đơn giản là mình lại healing, bằng những chuyến đi, bằng yoga, bằng ăn uống, bằng viết lách, thu podcast. Ít nhất thì mình cũng vẫn còn sở thích để làm.
Sau đó cũng khoảng 3-4 tháng mình dần quay lại quỹ đạo, học và tìm một công việc phù hợp với kinh nghiệm, và có vẻ là một môi trường làm việc lý tưởng. Không thể phủ nhận rằng nơi đó cũng khá tử tế, không ít không nhiều, đã làm mình rắn rỏi hơn, hiểu chuyện hơn, cho mình một người để crush (mà hết rồi), một vài người bạn người em người chị thân thiết, cho mình một chỗ “xa lạ”, để tạm trốn chạy khỏi những thứ “thân quen”.
Nhưng rồi có ai nói trước được gì, mình lại phải đứng trước những quyết định khó khăn. Mình lại đứng trước lựa chọn: vì mình mà kệ gia đình, hay vì gia đình mà tạm kệ đi mình.
Mình lại lạc lối, chống đối, khủng hoảng, trống rỗng mất hơn 1 tháng, mình dừng lại mọi thứ, trốn tránh thực tại bằng những giấc ngủ dài. Mình dừng đọc, dừng xem, dừng cả viết, thu podcast (thứ mà có lẽ sẽ khiến mình cảm thấy đỡ hơn). Mình cứ tự cuốn trong thế giới của chính mình, mặc kệ, chả muốn làm gì, chả quyết định gì, chả thấy còn chút nghĩa lý gì để tiếp tục.
Mình tích cực đi leo núi, cũng chẳng khá hơn.
Nhưng rồi không ngờ là thứ duy nhất kéo mình lại với cuộc sống và ni��m vui lại là những trận LMHT vô tri với bạn bè, và, erm, trà sữa. Dù mình biết là béo vl, nhưng nó như thứ thuốc an thần dành cho mình.
Và mình đã đưa ra lựa chọn cho mình, tốt cho gia đình, nhưng với mình thì đầy sợ hãi và lo âu. Cũng chưa biết sẽ đối phó sao, nhưng trước mắt đã giúp không khí của 1-2 hôm rồi bớt căng thẳng hơn.
Ừm, chẳng có lời khuyên nào ở đây cả, mình cũng thấy mình tệ vl, mình cũng thấy chẳng còn tự hào gì về bản thân nữa.
Hôm nay đã là 8/8, mình dành hết sự bình tĩnh để viết ra 1 phần câu chuyện của mình, để giải toả phần nào, và cũng có thể chia sẻ hay đồng cảm với ai đó cũng đang như mình ở ngoài kia.
Cầu mong những thứ tốt đẹp và bình an sẽ dần dần trở lại với mình và bạn. Cầu mong chúng ta sẽ vẫn thức dậy và khoẻ mạnh mỗi ngày, cả về thể chất và tinh thần.
Cứ vậy đã!
10 notes
·
View notes
Text
29-02-2024
Chưa kịp đếm đã lại 4 năm. Và 2019 là câu chuyện của 5 năm về trước.
#tatcalataicovid làm cho 2020-2021-2022 toang hoang. Giờ mà nhắc đến cách ly, F0, phong tỏa, test,… là rùng mình liền. Trải qua một cuộc bể dâu, còn lại trên người là 4 mũi vắc xin và 1 lần 2 vạch đậm kè. Bất tử cho đến khi tàn cuộc thì dính =)))
Đến nay xa ba và má em xa nhà cũng đã 5 năm. Elm Út về được một lần, còn Chirawat của elm chưa về luôn. Cũng từng đó thời gian elm sống một mình. Ăn cái Tết một mình thành quen.
Năm 2022 Ngoại mất khi 100 tuổi, em họ mất khi mới 17 tuổi :(( Chuyện buồn mãi mỗi khi nhắc lại.
33 tuổi, 02 Gmail, 02 Facebook, 01 Twitter X, 01 Instagram, 01 Tumblr, 01 Wordpress, 01 Tiktok. Chắc phải chuyển cái Wordpress qua chứ đóng bụi rồi.
Cuộc sống hằng ngày vẫn như bài viết 4 năm trước :)) Đi làm, chiều về nằm sạc pin cơ thể, ăn cơm, tào lao rồi ngủ. Lâu lâu đi chơi, đôi khi cày phim. Elm không đọc đc cuốn sách nào ra hồn. Elm xin lỗi.
Vẫn làm ở công ty cũ, 10 năm một công việc. Đôi lúc rất chán nhưng thay đổi cũng rất lười. Bây giờ vẫn nghĩ là công ty không phụ mình thì mình nghĩ mình có thể làm ở đó hoài :))
Niềng răng 5 năm rồi chưa được tháo. Cay =)) Bác bảo tháng 6 năm nay nha, okay, elm chờ :((
Elm vẫn ăn hại và vô tích sự. Vẫn chưa học tiếng Anh :((
Yoga học được 3 tháng mùa dịch và từ đó là lười vận động :((
Elm bị đau dạ dày rồi. Từ ngày mở bán vé D-Day Tour là đau âm ỉ cho đến nay vẫn không đỡ.
Idol elm thích năm 19 tuổi đã cưới vợ sinh con. Bé sinh cùng tháng với elm và nay hơn 1 tuổi, chắc là biết đi và đang tập nói bi bô rồi. Con đường thầy đi là con đường hoàn mỹ. Perfect :))
Idol elm thích năm 26 tuổi đi lính hết rồi. Luyến tiếc nhất vẫn là D-Day Tour của bía, nhắc đến là elm lại suy. 2025 cho elm xin cái Tour và cái vé. Elm cám ơn rất nhiều.
Cuối năm 2020 elm chính thức bị té, rơi vào bẫy của anh F và 4 con báo. Elm chỉ thắc mắc sao có đứa da trắng ngang ngửa MYG và tay to hơn thv thôi mà. Sao giờ elm dính luôn rồi. Đội tuyển tôi yêu, tôi chửi, tôi vui, tôi sầu, tôi suy và tôi cút đi mua áo Jersey có chất lượng bình thường nhưng giá x 10 lần hàng pha kè trên sàn S cam lè giấu tên.
2022 Elm đã mua xe ô tô, đến nay vẫn còn nợ má 70%. Biết bao giờ trả hết =)) Có xe che nắng che mưa, đi chơi rất tiện nhưng rất đau ví. Cực kì xót tiền, ngang ngửa một chân biêu tiết kiệm.
2022 tiger đến với cuộc sống của elm. Đồ lắm lông và bị đáng iuuuuuuu.
Đã upgrade điện thoại lên số 13 nhưng gần đây mê zflip.
Đã đứng tên bđs nhưng không có cái nào là của mình.
Có thể một năm đi Thái 2 lần với “bạn xã hội”, vô tình lạc vô concert của G4 và cố tình đi concert của chú Jaychou =)) Đây là biểu hiện của sự chán nên có người rủ là sẽ đi =))
à ờ, elm vẫn độc thân. Phải quánh đờ phùn lắm mới một mình lâu được như elm. Haha. Hai mẹ con elm cự lộn cũng vì đây mà ra.
4 năm rồi elm vẫn không được sống trong mối quan tâm giống những người bạn đồng niên của mình. Nhưng ngày Tết elm vẫn ngược xuôi Nội-Ngoại-Nhà còn hơn làm dâu :)) Phần lớn bạn bè, chị em, thậm chí là cháu của elm cũng đã con cái đùm đề, gia đình, sự nghiệp ổn định hết rồi.
và, 4 năm trước em đoán em bây giờ không sai một xí nào =))) em đã xin visa này nọ, chạy đua khắp trang web bán vé concert, tìm khách sạn, vé máy bay đi chơi, ban ngày đi làm, tối ăn cơm rồi lướt tiktok, thử đủ loại đồ uống, xiên bửn, hóng hót, capcut giựt giựt, xem video rồi đi ngủ =)) Cuộc sống vô tree =)))
Elm cầu mong được mạnh giỏi và vui vẻ mỗi ngày. 4 năm sau chắc elm cũng sẽ như bây giờ, bình an, đi làm và đi đó đi đây =))
Elm vẫn tin vào tình yêu nhưng elm không chắc em có phúc phần đó không :)) độ tuổi như elm cũng đã nghĩ tới ivf rồi :v Thần số học cho elm cơ hội vào năm 2024 hoặc 2028. Cùng chờ xem :))
Elm hy vọng elm sẽ luôn enjoy rất nhiều cái moment đẹp.
See ya~~
6 notes
·
View notes
Text
To my love ones
Lagi mo man tinatanong sa sarili mong hindi kita mahal mali ka sa iniisip mo. Sa'yo ko unang naranasan lahat, di mo man natatanong pero isa kang blessing para sakin. Since the day na napunta ako sa tong niloko't sinaktan lang ako hiniling ko sa Lord na sa susunod na may darating sa buhay ko ready akong i-welcome yung taong 'yon sa buhay ko basta siya na bahal kung kelan nya papakilala yung taong 'yon.
'Di ko malilimutan yung araw na nag chat ka sakin nag reply ka sa md ko hinahanap mo'ko sa photo with our classmates, then nung tinuro ko sabi mo lang ikaw pala 'yan. Tas dun na nag simula lahat, kasi may tinatago kana palang pag tingin sakin HAHAHAHA Pero kahit 'di kapa umaamon that time alam ko naman na may pag tingin ka sakin hinihintay lang kitang umamin. Sa pangungulit mo pa lang sakin, kahit wala nakong replys mag cha-chat at mag cha-chat ka, dun palang ramdam ko na may something talaga.
Lumipas pa yung ilang araw nating pag uusap tinanong mo na ako kung pwede ka bang manligaw, nung una nag aalangan pako kaso malandi rin talaga ako kaya umoo ako. Sabi kopa sa'yo non na hindi magiging madali yung panliligaw mo sakin gawa narin ng trauma nga ako sa last rs ko then you said na It's Okay you can wait until na maging ready nako. Judge nako ng iba pero kahit alam ko sa sarili kong 'di pako ready pinursue ko narin na sagutin ka, ewan may nag tutulak lang talaga sakin para bang may masasayang lang ako kung hahayaan ko na hindi ka mapasakin. Kahit na nag papakipot ako non andun narin yung may kilig narin akong nafefeel.
Hanggang sa dumating yung araw na pinaka hinihintay mo sept 8, 2022 nag meet tayo non medyo nahihiya kapa nga sakin kasi sabi mo marami kang insecurities sa katawan but for me hindi naman yon issue para mas makilala pa kita. Di kona oopen yung main reason pano mo'ko napa sagot non basta tinype ko nalang rin sa search board sa sm ang cringe talaga, that moment diko kasi alam sasabihin ko kaya tinype ko nalang😭😭😭
Tas ayon dun na nag start lahat, sinusubok tayo ng mundo kung hanggang san lang talaga yung love natin sa isa't - isa. May time na talagang sinubok tayo, humantong pa sa puntong kailangan nating mag break for almost a month. Wala akong ibang ginawa non kundi bisyo, yosi tas alak. Na iirita pa nga ako sayo pag nakikita kita non talagang nakikita mo kung ganon yung naging epekto sakin nung sinukuan mo'ko, pero may reason kung ba't ka sumuko and i understand.
To make the story short sa ngayon ok na ok kami ng love love ko madalang na yung away, malaki narin yung naging improvement, I would glad to say nakatulong narin yung break up para mas maging matured kaming dalawa. Nakakapag tibay lang talaga ng rs is tiwala, kahit sinusulsulan kana ng iba kung malaki talaga tiwala mo sa mahal mo at alam mong hindi niya magagawa 'yon dun titibay talaga rs nyo.
Proven and tested kona 'yan HAHAHAHAHAHA
7 notes
·
View notes
Text
I would like to thank Delightfully EAGER BINGE READER
@furislupus for READING and LIKING
DARING DO AND THE COMPASS OF DISCORD
Chapter 19
MLP Fan Fiction : WORK IN PROGRESS
NIGHTMARE NIGHT LESSON
DARING DO AND THE HAUNTED BARN!
NO REFUND
Tales to Read AFTER the Lights are OUT!
ROE’S WISH
DEER FRIEND
ERIS, INC. : 18+ readers only
THE MONG TEST! A tale of ERIS, Inc.
18+ readers only
MLP Fan Fiction
A DIFFERENT POINT OF VIEW
MLP/Science Fiction cross
THE FEAST OF HARVEST HOME
The Annals of Grumpy Goat
#@furislupus#Daring Do and the Compass of Discord#Chapter 19#WIP#DARING DO AND THE HAUNTED BARN#NIGHTMARE NIGHT LESSON#Tales to Read AFTER the Lights are OUT!#ROE'S WISH#DEER FRIEND#ERIS INC#age restricted 18+#THE MONG TEST!#18+ readers only#A DIFFERENT POINT OF VIEW#MLP Fan Fiction#THE FEAST OF HARVEST HOME#The Annals of Grumpy Goat#Written by De Writer
4 notes
·
View notes