#điềm báo
Explore tagged Tumblr posts
Text
GIẢI MÃ ĐIỀM BÁO: BỊ THỦNG SĂM XE MÁY ĐÁNH LÔ CON GÌ ĐỂ PHÁT LỘC?
Bị thủng săm xe máy có thể là một trải nghiệm phiền toái, nhưng theo quan niệm phong thủy và tâm linh, đây có thể là dấu hiệu đặc biệt mang đến những thông điệp quan trọng. Trong nhiều nền văn hóa, những sự cố nhỏ trong cuộc sống hàng ngày được xem là dấu hiệu báo trước những thay đổi và cơ hội tài lộc.
Theo quan niệm lô đề, khi bị thủng săm xe máy, những con số may mắn thường liên quan là 26, 62 hoặc 89. Nếu sự cố xảy ra vào buổi sáng, con số may mắn có thể là 14 hoặc 41. Nếu sự cố xảy ra vào buổi chiều hoặc tối, hãy thử con số 37 hoặc 73.
Hãy thử vận may của bạn với những con số này và khám phá ý nghĩa sâu xa của sự việc này. Biết đâu, bạn sẽ tìm thấy sự phát lộc và thịnh vượng trong cuộc sống.
0 notes
Text
#Mỗi một giấc mơ sẽ mang những ý nghĩa và điềm báo khác nhau. Tùy từng hoàn cảnh và những chi tiết cụ thể xuất hiện trong giấc mơ#sẽ báo hiệu cho chúng ta biết hiện báo tốt hay xấu. Giúp người mơ nên làm gì hay cần phòng tránh những gì hiện tại hoặc sắp xếp diễn đàn tư#miền Trung và miền Nam đều phù hợp.
1 note
·
View note
Text
8DAY Sổ Mơ: Nằm Mơ Thấy Đi Đám Ma Đánh Đề Số Mấy?
![Tumblr media](https://64.media.tumblr.com/7bd49e7746156b969fa90b3cba07974a/2deb1d03188cc9b4-79/s540x810/df4d98bb9b9156c84eacfc7a2d15cd4932aff1f1.jpg)
#Nằm mơ thấy đi đám ma đánh đề số mấy – Nằm mơ thấy đi đám ma là một trong những giấc mơ khá hiếm gặp và thường gây ra cảm giác buồn bã#sợ hãi cho người mơ. Giấc mơ này có thể mang lại những điềm báo khác nhau#tùy thuộc vào người chết#người sống và hoàn cảnh trong giấc mơ. Ngoài ra#giấc mơ này còn liên quan đến những con số may mắn#có thể giúp bạn trúng thưởng khi chơi xổ số online với nhà c��i 8DAY. Hãy cùng chúng tôi khám phá những bí ẩn và may mắn từ giấc mơ trong bà
0 notes
Text
![Tumblr media](https://64.media.tumblr.com/d15bd264f1f4a31c0314c8fa441eee42/42a68ab8ad8ab6da-93/s540x810/bb68edb1e2a202e00497f1ef0d24425b20cd86c5.jpg)
Nằm mơ thấy rụng răng tốt hay xấu? Có điềm báo gì?
#Khi ngủ#chúng ta rất dễ gặp phải những hiện tượng kỳ lạ hoặc những giấc mơ khó hiểu. Mỗi giấc mơ đều mang những điềm báo nên sau khi tỉnh dậy chúng#tốt hay xấu#nhưng rụng răng không chảy máu nhé! - https://zbet.city/mo-thay-rung-rang/
0 notes
Text
Mơ thấy nước sông dâng cao có điềm gì? Đặt cược với lô nào?
![Tumblr media](https://64.media.tumblr.com/29488c93915bc8dfb31e054e154649e4/1c1ec126fc5753e0-ea/s540x810/99e265db5a22ebc18b45da4e21d3cf0c7a0af9ff.jpg)
#Nước thường xuyên xuất hiện trong đời sống#kể cả trong sinh hoạt hằng ngày. Khi chúng ta nằm mơ thấy nước sông dâng cao và chắc chắn bạn rất băn khoăn trắc trở về giấc mơ này#bởi vì giấc mơ này chẳng hề nguy hiểm hay khiến bạn sợ hãi. Vậy bạn có muốn biết điềm báo mộng xấu hay tốt hay xấu không? Cùng Win88 giải đ
0 notes
Text
〔Bài dịch số 1167〕 ngày 19.06.2024 :
![Tumblr media](https://64.media.tumblr.com/41a10eca4ef32e34301eb2e9534bec73/eedbcf458800a83f-7e/s540x810/9b8a19a0d70fbe1974aa3ef6a36ee30fe3b0e19e.jpg)
Qiu Huai/Baosam1399 dịch
我曾经听过这样一句话 他说成熟不是为了走向复杂 而是为了抵达天真 。我们生活在一个信息大爆炸的时代 每天醒来的每一条推送 仿佛都在说:看 又是不如别人的一天。你会发现 这个社会 给了我们一套相同的成功标准 但是没有给我们相同的起跑线。20多岁应该年少有为,30十岁应该而立,40岁应该不惑。我们暂且把这些称之为 “你该活成的样子”。人生这条路怎么走 朝什么方向 用什么方式 我们不需要按照任何人给出的所谓的模版 我们的参照物就只有自己的内心。没有该活成的样子只有我们想活成的样子。樱花和桂花的花期本就不同所以绽放各自的美就好啊 南方雨落北方风大 可不管怎样春天总会如期而来。有句话说 苦难是花开的伏笔 冬天总要为春天作序。 生命赋予了我们每个人同样的珍贵 所以不管怎样 请你鲜亮活吧
Tôi từng nghe đâu đó một câu nói thế này : "Ông nói rằng trưởng thành không phải là hướng tới cái phức tạp mà là giữ được nét ngây thơ." Chúng ta đang sống trong thời đại bùng nổ thông tin. Mỗi thông tin bạn nạp vào sau mỗi buổi sáng dường như đang nhắc nhở bạn :
"Nhìn đi, lại một ngày nữa không bằng những người khác."
Bạn sẽ thấy rằng xã hội này vạch cho chúng ta những tiêu chuẩn thành công giống nhau nhưng không cho chúng ta đứng cùng một vạch xuất phát. Ngoài tuổi 20 thì tiền đồ nên rộng mở, tuổi trẻ phải tài cao; Ngoài tuổi 30 thì phải biết độc lập cuộc sống; Ngoài tuổi tứ tuần thì phải biết phân rõ phải trái đúng sai, biết suy xét, sống sáng suốt. Chúng ta tạm thời gọi những điều này là : "Dáng vẻ mà chúng ta nên trở thành."
Đường đời phải bước thế nào, hướng phương nào, dùng cách gì, chúng ta không cần phải tuân theo khuôn mẫu của bất kì ai đưa ra. Đối tượng tham chiếu của chúng ta là chúng ta Không có dáng vẻ nào chúng ta nên trở thành, chỉ có dáng vẻ mà chúng ta muốn trở thành
Hoa anh đào và hoa quế thơm nở vào những thời điểm khác nhau nên chúng chỉ cần nở rộ với vẻ đẹp riêng của chúng là được mà, không phải ư. Phương nam mưa rơi, Phương bắc gió lạnh. Nhưng dù thế nào thì mùa xuân cũng vẫn sẽ tới, Có một câu nói đại ý rằng, khổ đau là điềm báo của sự vui vẻ . Mùa đông thì sẽ luôn tới trước mùa xuân. Sinh mệnh mang lại cho chúng ta sự quý giá khác nhau nên hãy sống thật tươi sáng dù cho có chuyện gì đi nữa
103 notes
·
View notes
Text
MUỐN CÓ VẬN MỆNH TỐT, HÃY SỬA LẠI CÁCH NÓI CHUYỆN CỦA MÌNH
1. Đừng bao giờ nói nhiều về tính xấu của người khác, vì những điều đó không ảnh hưởng đến kinh tế nhà bạn.
2. Đừng bao giờ phán xét về gia cảnh của ai đó, vì sự giàu nghèo của họ không liên quan gì đến bạn.
3. Đừng bao giờ có lời nói làm tổn thương người khác vì luật nhân quả luôn tồn tại.
4. Đừng tùy tiện nổi giận với người khác, không phải họ đang nợ bạn mà có lẽ chính là bạn đang nợ họ, và giờ đến lúc bạn phải trả cái nợ đó.
5. Đừng bàn luận nhiều về cách hành xử của người khác, vì có thể họ chính là chiếc gương của bạn, nhờ tấm gương đó mà bạn nhận ra những thiếu sót của bản thân.
6. Đừng bình phẩm xấu về ai đó vì có thể người nào đó cũng đang nói về bạn.
7. Đừng giải thích nhiều về một sự việc nào đó vì có thể càng giải thích thì vấn đề lại càng trở nên rắc rối hơn.
Bên cạnh đó, khi nói chuyện với người có vận mệnh tốt, bạn sẽ thấy họ rất biết lắng nghe, thường không ngắt ngang câu chuyện của người khác. Khi phải nghe những lời thô lỗ, họ vẫn giữ được thái độ điềm đạm, ôn hòa.
Theo kinh sách nhà Phật, con người ta có vận mệnh tốt và giàu có ở kiếp này là vì người đó đã tích được nhiều đức ở các kiếp sống trước. Tích đức thường được hiểu là cần phải làm được việc gì đó tốt, giúp đỡ được ai đó.
Tuy nhiên, làm chuyện tốt không phải đơn giản. Bạn có thể phải m.ất rất nhiều công sức, tiền của khi giúp người khác mà không thể chắc chắn rằng những nỗ lực của mình sẽ đem lại kết quả tốt đẹp.
Trong cuộc đời của mỗi người, không phải ai cũng sẵn lòng làm việc gì tốt cho người khác, nhưng họ lại rất dễ nói những lời khó nghe với người xung quanh.
Chính những lời nói khó nghe đó khiến cuộc sống của họ không hề bằng phẳng, mà trái lại, không biết chừng lại gập ghềnh chông gai.
Cổ nhân ta có dạy: “B.ệnh tùng khẩu nhập, h.ọa tùng khẩu xuất” nghĩa là: B.ệnh từ cái m.iệng, h.ọa cũng từ cái m.iệng.
Của cải dù to lớn như núi, nhưng cái m.iệng ăn lâu ngày cũng hết, phúc đức dù cực khổ gieo tạo nhiều đời, nhưng do cái mi.ệng tạo nghiệp, nói lời ác ý với người khác thì lại khiến đức đó tiêu tan đi m.ất.
Có người thắc mắc sao mình làm ơn mà lại bị mắc oán, họ không biết rằng cũng có thể do chính cái m.iệng của họ thường hay kể công, mắng mỏ, áp đặt người khác mà gây nên cơ sự.
Tâm tĩnh lặng, sống thiện lành là gốc của phúc báo. Muốn có vận mệnh tốt, hãy làm theo những điều dưới đây:
1. Học cách trở nên tĩnh lặng
Hãy giữ cho những suy nghĩ của bản thân tĩnh lặng xuống, giảm bớt ham muốn của bản thân. Một khi ham muốn được giảm xuống thì cơ hội sẽ càng nhiều, giống như câu: “Lùi một bước, biển rộng trời cao” vậy!
2. Yêu thương, trân quý bản thân nhiều hơn
Chỉ có yêu thương, trân quý bản thân mình mới có năng lượng để yêu thương trân quý người khác. Nếu có đủ năng lực, hãy thường xuyên giúp đỡ người khác, như vậy bạn sẽ nhận được niềm vui, có nhiều niềm vui là cách giảm sức ép của cuộc sống.
3. Bảo trì tâm thái bình tĩnh
Mỗi khi gặp những sự tình không vừa ý, hãy bình tĩnh! Đời người, ai không gặp những sự tình không vừa ý, những chuyện phiền phức? Thuận theo tự nhiên để đối đãi với cuộc đời, bạn sẽ giữ được tâm thái bình tĩnh.
4. Đừng so sánh bản thân với người khác
Trong cuộc sống, đừng so sánh bản thân với người khác, cũng đừng có ước ao được như họ. Ai cũng có ưu điểm riêng của bản thân mình, ai cũng có nỗi khổ riêng mà người khác không biết.
Một khi so sánh, người ta thường hay lấy điểm yếu của bản thân để so sánh với điểm mạnh của đối phương, từ đó sinh ra chán ghét, điều đó chỉ làm tổn hại chính tâm thái của bản thân mình mà thôi!
29 notes
·
View notes
Text
![Tumblr media](https://64.media.tumblr.com/8ddda93fb1a2607daa968b407e1d6b78/ffdbb32929e4e2f5-97/s540x810/c23807590627342569f8244df6f8c9c5bcb66d1a.jpg)
Vào chính cái đêm này, 3 năm trước, tôi đã nhìn Ba mình rất lâu nhưng tôi lại không biết đó là lần cuối cùng. Tờ báo lật giữa mà Ba đang đọc dang dở vẫn còn ở nhà tôi. 3 năm qua tôi vẫn là một cô bé ngoan, vẫn tan vỡ trong kín đáo và lặng lẽ đi về trong thế giới của riêng mình. Có nhiều điều ta sẽ không kể với ai, không kể được, nhưng một khi đã điềm đạm được như thế, bình yên sẽ không quá khó tìm.
— AN TRƯƠNG
54 notes
·
View notes
Text
![Tumblr media](https://64.media.tumblr.com/99fc300104933582a3c96371bbb4ce1f/18fcd7ce9d6b1814-c8/s540x810/a5e003300f109be87d02bdd5719cf4c450e949fd.jpg)
Mọi nỗ lực đều là điềm báo của sự may mắn. Bất cứ lúc nào, đừng bao giờ nghi ngờ giá trị của bản thân và cũng đừng hoài nghi ý nghĩa của sự nỗ lực. Thay vì lo lắng về tương lai, chi bằng tập trung ở hiện tại, làm tốt những việc trước mắt. Vì sao lại có nhiều người xuất chúng đến vậy? Những người ưu tú đó cũng từng giống như bạn, âm thầm trèo đèo lội suối, vượt bao chướng ngại. Thời gian đằng đẵng, đến khi nhìn lại bạn sẽ phát hiện ra rằng chẳng có con đường tắt nào đi đến thành công cả, chỉ có sự nỗ lực làm việc chăm chỉ mới giành lấy thành công, chạm đến chiến thắng. Tuy vậy, không phải bất cứ nỗ lực nào cũng chắc chắn sẽ dẫn đến thành công. Những mỗi một lần nỗ lực, chính là một lần điềm báo đến của sự may mắn. Trong quá trình chăm chỉ nỗ lực hết lần này đến lần khác, cuối cùng bạn cũng sẽ hiểu được tầng lớp ý nghĩa của sự cố gắng này. Và hãy luôn tin rằng, ở thời điểm tốt nhất, bạn sẽ trở thành phiên bản tốt hơn chính bạn của hiện tại. Chẳng phụ thời gian cũng không phụ chính mình.
Dịch: Yi
Nguồn: 大海极简生活
3 notes
·
View notes
Text
MƠ THẤY ONG ĐÁNH CON GÌ CHIỀU NAY ĐỂ XOA DỊU VẾT THƯƠNG?
Giấc mơ thấy ong thường mang theo nhiều thông điệp sâu sắc về sự chăm chỉ, kiên trì và đoàn kết. Ong là biểu tượng của sự lao động chăm chỉ và tinh thần đoàn kết trong nhiều nền văn hóa. Khi bạn mơ thấy ong, điều này có thể báo hiệu rằng bạn đang hoặc sẽ trải qua một giai đoạn quan trọng cần sự nỗ lực và hợp tác.
Theo quan niệm lô đề, khi mơ thấy ong, những con số may mắn thường liên quan là 16, 56 hoặc 96. Nếu bạn mơ thấy mình bị ong đốt, con số may mắn có thể là 37 hoặc 64. Nếu mơ thấy tổ ong hoặc nhiều ong bay xung quanh, hãy thử con số 24 hoặc 42.
Hãy thử vận may của bạn với những con số này và khám phá ý nghĩa sâu xa của giấc mơ. Biết đâu, bạn sẽ tìm thấy sự xoa dịu và bình yên trong tâm hồn.
0 notes
Text
Snapshot 29
![Tumblr media](https://64.media.tumblr.com/bcfe2a247366412cf2cbe7b9c676e39d/8464e7d6a9f0a98d-2f/s540x810/fbdd0c9b96e766c970f991800525a15af293edb3.jpg)
Tôi mới nhận thấy ánh mắt mình đã từ bao giờ thấp thoáng dáng vẻ cam chịu. Khó mà có thể nói rằng điều gì là nguyên nhân nếu chỉ nhìn qua, nó có thể là vất vả, nó có thể là lo âu, hoặc nó cũng có thể là nỗi đau khổ không khác biệt của việc đã chịu đựng quá nhiều. Điều này sẽ xảy ra cùng với thời gian có lẽ? Băn khoăn là điều không thể tránh khỏi. Tôi bật cười với bản thân.
Tôi đòi hỏi rất ít từ cuộc đời, và kể cả với chỉ ngần ấy, cuộc đời vẫn từ chối tôi. Một cánh đồng bên cạnh, một tia nắng mặt trời, một chút yên bình cùng với bát cơm, không bị cưỡng ép tồn tại, không phải đòi hỏi người khác và không bị người khác đòi hỏi. Chỉ ngần đó thôi. Mà cuộc đời từ chối tôi cái cách chúng ta từ chối một kẻ ăn mày, không phải vì chúng ta bần tiện, mà là bởi vì chúng ta đơn giản không đáng để rút ví ra.
*
Nếu sự thật là điều chúng ta tìm kiếm, thì cuộc đời sẽ đưa chúng ta đi một hành trình rất dài tới giới hạn của cô đơn, và bỏ lại chúng ta bên lề đường với sự thật và không gì nữa.
*
Mặt trời lặn xuống biển như một đốm lửa tàn đang hấp hối. Biển và trời gặp nhau trong một cái ôm thật dài, bảng màu đỏ thẫm và tím loang lổ của bầu trời dần chảy vào cái màu xanh bất tận của đại dương. Những con sóng, chậm chạp và u ám, vỗ vào bờ giống những tiếng thở dài hơn là tiếng gầm, như thể chính đại dương đã mệt mỏi với công việc lao động vĩnh cửu của mình. Những cái bóng dài ra, trườn qua bãi cát như thể chính mặt đất đang vươn ra để đón lấy ánh sáng cuối cùng của ngày. Ban nhạc sống chơi sai vài nốt, còn đĩa paupiettes thì hơi mặn. Tôi hờ hững nhìn cặp bàn bên cầu hôn.
Những kẻ bi quan cho rằng hoàng hôn không phải là khoảnh khắc suy tư thanh thản, mà là khúc dạo đầu cho thinh không đang xâm lấn, một lời nhắc nhở rõ ràng về bản chất phù du của ánh sáng và cái bóng luôn hữu hình rình rập ngay bên kia. Đó là một cảnh tượng nói lên nỗi sợ hãi hiện sinh, về sự mục nát không thể tránh khỏi đang chờ đợi mọi thứ, được ghi lại trong ánh sáng đang lụi tàn của một buổi tối bị bỏ rơi. Giống như điềm báo về nỗi kinh hoàng không thể tránh khỏi của màn đêm, một lời nhắc nhở về bóng tối nằm ngay bên kia bức màn ánh sáng mỏng manh.
Nói một điều cho tôi, hãy nói rằng tôi vẫn luôn mơ màng. Sóng uể oải dạt dào, bữa tối cũng đã đến hồi kết, tôi thấy lấp lánh những vì sao.
*
Tôi không phải là gã ngốc mà ngồi hát cho em về những vì sao. Nhưng hôm nay khi nghĩ về em, tôi thấy chúng vì ghen tức mà rơi xuống mặt biển.
Em thường vô hình lẩn khuất trong tâm trí tôi như một lời thì thầm tinh tế cho những gì có thể đã và sẽ xảy ra. Với tôi, em tồn tại trong những thoáng mơ màng, trong cái xì xào của của gió khi mơn trớn hàng cây, trong cái thủ thỉ xa xăm của sóng biển. Mỗi khoảnh khắc, mỗi âm thanh, dường như mang theo một mảnh của em.
Cân bằng tinh vi muôn thửo của màn đêm bị xáo trộn ngổn ngang như thể mê cung trong tôi. Đôi khi tôi không hiểu vì sao em làm những điều em làm. Như thể tôi và em là hai vực thẳm, tôi là mặt giếng chăm chú ngắm nhìn bầu trời em. Tôi có xem cái anime này tên là Frieren - trong đó các sinh vật phép thuật sống lâu hơn con người nên cách họ trải nghiệm thời gian cũng khác biệt. Có lẽ cũng vì thế, cô phù thủy nhỏ. Tôi đã chạy trốn thời gian để tới gặp em đó.
3 notes
·
View notes
Text
ᯓ ᡣ𐭩 NUÔI ONG TAY ÁO ⩇⩇:⩇⩇
![Tumblr media](https://64.media.tumblr.com/842565ae3aea457b535d25a2deed34d9/12cadb2c0d4e8349-60/s540x810/ee3b2fbb0c1d92e827589a651bee7a7b4044190f.jpg)
![Tumblr media](https://64.media.tumblr.com/b6235d60f59bce942e5f1014a7c289bd/12cadb2c0d4e8349-c9/s540x810/aa3a50dbc8686c216f5863748438c2f43344c0b9.jpg)
![Tumblr media](https://64.media.tumblr.com/5b59baac26af4cd94bd653186285758a/12cadb2c0d4e8349-f4/s540x810/a9661617f812affa93233e2dcab242e763d20fee.jpg)
-[⋆✦]; Giữa cuộc chiến chống lại tổ chức Gerdnang đầy nguy hiểm, một vị cảnh sát dày dặn kinh nghiệm được giao một trợ lý mới— Trần Minh Hiếu, chàng trai trẻ bí ẩn và cuốn hút. Nhưng khi cảm xúc bắt đầu nảy sinh và những nghi ngờ ngày càng lớn, thám tử phải đối mặt với câu hỏi: Hiếu là đồng minh hay mối nguy tiềm ẩn? Trong cuộc rượt đuổi tội phạm này, mọi thứ không đơn giản như vẻ ngoài của chúng ֶָ֢⭑. Trần Minh Hiếu
Thể loại: Trinh thám, Tâm lý tội phạm, Lãng mạn, Hành động
CẢNH BÁO : Nội dung chứa yếu tố tội phạm và bạo lực, Trò chơi tâm lý phức tạp, Mối quan hệ lãng mạn có thể gây tranh cãi. Tình tiết căng thẳng, hồi hộp. Có yếu tố tình cảm, tình yêu xen lẫn giữa chính nghĩa và tội lỗi
Sở cảnh sát lúc nào cũng náo nhiệt trong sự hỗn loạn có kiểm soát. Các sĩ quan đi qua đi lại, điện thoại reo liên tục, và tiếng nói chuyện rì rầm khi các thám tử làm việc không ngừng để phá án. Bạn ngồi tại bàn làm việc, trước mặt là một chồng hồ sơ cao ngất, tất cả đều liên quan đến một vụ án đã ám ảnh sở trong nhiều tháng—tổ chức Gerdnang
Gerdnang không phải là một tổ chức tội phạm thông thường. Chúng hoạt động ngầm, cẩn thận xóa mọi dấu vết. Buôn ma túy, buôn lậu vũ khí, và buôn người chỉ là bề nổi của tảng băng chìm. Mỗi manh mối mà bạn theo đuổi đều hoặc bị đứt quãng hoặc dẫn đến ngõ cụt, khiến bạn thất vọng hơn bất kỳ vụ án nào bạn từng làm.
Bạn đã được giao vụ án này sáu tháng trước, và kể từ đó, mỗi ngày đều là một cuộc chiến. Dường như Gerdnang có tai mắt ở khắp mọi nơi, làm cho việc đạt được tiến triển thực sự gần như không thể. Những đêm của bạn dài đằng đẵng, ngồi hàng giờ liền trước những hồ sơ vụ án và bảng ghim đầy hình ảnh với những sợi dây đỏ chằng chịt. Sở đã có tiến bộ, nhưng chưa đủ,...vẫn chưa đủ.
Bạn thở dài, lật qua một trong những tập hồ sơ thì giọng nói của đội trưởng Anh Tú phá tan bầu không gian yên lặng.
“Cô ___ Vào phòng tôi. Ngay bây giờ.”
Giọng anh ta cộc cằn, điển hình của một người trải qua muôn nẻo trong sự nghiệp của mình. Bạn thu dọn vài tập hồ sơ và bước vào phòng làm việc của anh, trong đầu lướt qua những giả thuyết. Lại có chuyện gì nữa đây?
Khi bạn bước vào, Đội trưởng Anh Tú đứng sau bàn làm việc, hai tay khoanh trước ngực. Bên cạnh anh là một thanh niên, có lẽ tầm cuối hai mươi. Anh ta cao, gầy, mái tóc vuốt ngược có chút lộn xộn, và tỏa ra một sự tự tin không hoàn toàn phù hợp với nét bồn chồn trong đôi mắt.
“Đây là Trần Minh Hiếu,” Đội trưởng Tú giới thiệu, vẫy tay về phía cậu trai “Trợ lý mới của cô"
Bạn chớp mắt, ngạc nhiên. Bạn luôn làm việc một thân một mình, đơn thương độc mã. Và chỉ vì một vụ án như thế này mà cần một người trợ lý ?
“Tôi không cần trợ lý, đội trưởng,” bạn nói dứt khoát, nhìn Hiếu.
Hiếu bước tới, nở một nụ cười lịch sự, một nụ cười bạn không thể phủ nhận rất ấm áp.
“Tôi hứa sẽ không cản trở, cô ___” chất giọng miền Nam trầm của anh ta ngay lập tức thu hút sự chú ý của bạn. “Tôi chỉ ở đây để giúp thôi.”
Có gì đó trong giọng nói của anh—mượt mà, điềm tĩnh, với một chút tinh nghịch. Bạn không thể giải thích được, nhưng có một năng lượng ở anh mà khiến bạn chú ý.
“Cậu ta mới vào nghề, nhưng hồ sơ trong học viện rất ấn tượng,” Đội trưởng Tú giải thích. “Cô có thể cho cậu ta một cơ hội. Với những gì đang diễn ra với tổ chức Gerdnang, chúng ta cần tất cả sự giúp đỡ có thể.”
Bạn nghiến răng, đôi tay siết chặt. Tổ chức Gerdnang đã chiếm trọn cuộc sống của bạn trong nhiều tháng qua, và dù không muốn thừa nhận, Anh Tú nói đúng. Có lẽ một cánh tay đắc lực sẽ tạo nên sự khác biệt.
“Được thôi,” bạn nhượng bộ. “Nhưng nếu cậu ta làm chậm tôi, cậu ta sẽ bị đuổi khỏi vụ án.”
“Thỏa thuận,” Đội trưởng Tú gật đầu. “Giờ quay lại làm việc đi. Và cậu Hiếu, đừng khiến tôi hối hận vì đã đặt cậu vào đây.”
Cuộc bàn luận kết thúc, bạn rời khỏi phòng làm việc với Hiếu theo sau. Khi quay lại bàn làm việc, bạn liếc nhìn anh ta.
“Anh đã từng làm vụ án thực sự nào chưa ?”
“Chưa,” anh đáp, một nụ cười nhếch môi. “Nhưng tôi học nhanh lắm.”
Bạn hừ mũi. Vậy thì khoẻ.
---
Quay lại bàn làm việc, bạn đưa Hiếu một chồng hồ sơ. “Bắt đầu từ những cái này. Tôi cần biết mọi chi tiết về những nghi phạm này. Tiểu sử, mối quan hệ, bất kỳ mẫu nào chúng ta đã bỏ lỡ.”
Hiếu nhận lấy tập hồ sơ mà không phàn nàn, ngồi vào chiếc ghế đối diện bạn. Trong vài giờ tiếp theo, hai người làm việc trong sự yên lặng tương đối, chỉ có âm thanh thỉnh thoảng của việc lật trang hoặc viết ghi chú.
Dù bạn hoài nghi lúc đầu, phải thừa nhận rằng Hiếu rất tỉ mỉ. Anh làm việc nhanh chóng, nhưng không bỏ sót chi tiết nào. Thỉnh thoảng, anh sẽ hỏi một câu hoặc chỉ ra điều gì đó bạn đã bỏ qua, điều này khiến bạn hơi bực mình, nhưng bạn không thể phủ nhận điều đó hữu ích.
Thời gian trôi qua, bạn bắt đầu nhận ra điều gì đó khác—anh không chỉ giỏi trong công việc. Anh rất quan sát, gần như quá mức. Đôi mắt anh liên tục nhìn quanh phòng, chú ý mọi thứ từ vị trí của tách cà phê đến cách bạn sắp xếp hồ sơ của mình. Và khi anh nhìn bạn, cảm giác như anh có thể nhìn thấu bạn.
“Cô đã theo đuổi vụ này một thời gian rồi, đúng không?” anh hỏi, phá vỡ sự im lặng.
“Quá lâu là đằng khác,” bạn lầm bầm, không nhìn lên khỏi tập hồ sơ.
“Chắc phải khó chịu lắm. Mỗi khi nghĩ mình đang đến gần, thì lại vụt mất.”
Bạn ngừng lại, liếc nhìn anh. Giọng anh không hề chế nhạo, nhưng có một chút sắc bén trong đó, như thể anh biết nhiều hơn những gì anh để lộ.
“Đó là một phần của công việc,” bạn đáp ngắn gọn, cố đẩy cuộc trò chuyện trở lại công việc.
Nhưng Hiếu không có vẻ bị cản trở. Anh dựa lưng vào ghế, ngón tay gõ nhẹ lên bàn.
“Có bao giờ cô nghĩ rằng có người bên trong không? Một ai đó cung cấp thông tin cho họ?”
Bạn sững lại trong giây lát. Đây không phải là một giả thuyết hoàn toàn mới, nhưng cách anh nói khiến dạ dày bạn thắt lại. Bạn đã từng nghĩ đến nó, dĩ nhiên, nhưng những hệ lụy của nó quá lớn để nghĩ đến mà không có bằng chứng cụ thể.
“Tôi đã nghĩ đến,” bạn thừa nhận cẩn trọng. “Nhưng cho đến khi tìm được bằng chứng, đó chỉ là lý thuyết.”
“Đúng,” Hiếu đáp, ánh mắt anh dừng lại trên bạn thêm một lúc nữa trước khi quay lại làm việc. “Chỉ là lý thuyết.”
---
Tối hôm đó, lâu sau khi hầu hết mọi người trong sở đã về nhà, bạn và Hiếu vẫn đang đắm chìm trong đống hồ sơ. Ánh sáng mờ ảo từ chiếc đèn bàn của bạn tạo ra những cái bóng dài trên tường, và không khí nồng nặc mùi cà phê cũ.
Bạn ngả người ra sau ghế, xoa trán. Mắt bạn rát vì nhìn chằm chằm vào tài liệu suốt mấy giờ liền, và đầu óc bạn đau nhức vì sự bực bội. Vụ án này đang ăn mòn bạn, kéo bạn sâu hơn vào mạng lưới rối rắm của nó, và giờ với sự xuất hiện của Hiếu, mọi thứ càng trở nên phức tạp.
Bạn nhìn anh qua bàn. Anh vẫn tập trung, lật qua một tập hồ sơ khác, nhưng có điều gì đó ở sự điềm tĩnh của anh khiến bạn bất an. Anh không có vẻ bận tâm đến sự hỗn loạn xung quanh vụ án, những ngõ cụt hay nguy hiểm. Dường như anh phát triển mạnh trong điều đó.
“Anh không có vẻ lo lắng gì,” bạn nói, phá vỡ sự im lặng.
Hiếu ngước lên, ánh mắt anh gặp bạn. Có một chút thích thú trong đó, nhưng cũng có gì đó khác—thứ gì đó tối tăm hơn, tính toán hơn.
“Tại sao tôi phải lo lắng?” anh hỏi, giọng anh trầm ấm. “Chúng ta sẽ bắt được họ. Chỉ là vấn đề thời gian thôi."
Bạn cau mày. Sự ngạo nghễ của anh thật khó chịu, nhưng bạn không thể hiểu tại sao. Có lẽ chỉ là sự mệt mỏi đang đè nặng lên bạn. Hoặc có lẽ đó là điều gì khác.
“Sao anh chắc chắn như vậy?”
Anh nghiêng người về phía trước, một nụ cười nhếch mép hiện lên trên môi. “Vì tôi biết cách những người này suy nghĩ. Chỉ cần hiểu được tâm trí của họ.”
Bạn nheo mắt nhìn anh. “Và anh nghĩ hiểu họ sao?”
Hiếu nhún vai, dựa lưng vào ghế. “Hãy coi như… tôi có trí tưởng tượng tốt.”
Có gì đó trong giọng anh khiến sống lưng bạn phải run lên. Bạn không thể dứt bỏ cảm giác rằng anh có nhiều điều hơn vẻ bề ngoài, nhưng bây giờ bạn không có lựa chọn nào khác ngoài tiếp tục làm việc với anh.
---
Những ngày tiếp theo trôi qua trong mớ bòng bong của giấy tờ, theo dõi, và ngõ cụt. Nhưng mỗi ngày trôi qua, bạn bắt đầu nhận ra nhiều hơn về Hiếu. Sự nhạy bén của anh, sự sắc bén của anh, và—đáng lo hơn—trực giác của anh khi nhắc đến tổ chức.
Anh luôn biết chính xác nơi để tìm, những manh mối nào đáng theo đuổi, và những cái nào sẽ lãng phí thời gian của bạn. Gần như như thể anh có thông tin nội bộ.
Bạn giữ nghi ngờ cho riêng mình, nhưng chúng ngày càng lớn dần lên từng ngày. Và cùng lúc đó, bạn không thể ngừng bị cuốn hút bởi anh. Sự quyến rũ tự nhiên, sự dí dỏm của anh—thật khó để không bị cuốn hút.
✦ . ⁺ . ✦ . ⁺ . ✦
Chao xìn mọi ngườii !! Đây là lần đầu mình viết một fanfic, chắc chắn sẽ có những sơ suất và những lỗi không mong muốn, mong mọi người hoan hỉ, bỏ qua và góp ý cho mình nhé !! mình sẽ cập nhật chap mới vào tối mỗi thứ 2 ạ !! ˊᗜˋ♡ (funfact: Đội trưởng Tú là Anh Tú Atus đó!)
#fanfiction#fanfic#anh trai say hi#hieuthuhai#hieuthuhai x reader#Anh Tú#Anh Tú Atus#Atus#Gerdnang#romance#darkromance#Spotify
2 notes
·
View notes
Text
![Tumblr media](https://64.media.tumblr.com/7ae62adbfd1fbf388be11e83b0c4c615/e2c95b0c19c1db4e-4a/s540x810/d3d14f16523220a19bc08d54a3f48ef6c7ab1cf9.jpg)
Tạm biệt, Bay Resort Hoi An!
Ngày đầu đặt chân đến Bay Resort Hoi An, tôi đã xem đây như một gia đình. Trên công trường, trong ngổn ngang những vật liệu xây dựng, giữa những hành lang dẫn lối hun hút, tôi có cảm tưởng như mình đang lạc trong một khu chung cư thân thuộc ở Hà Nội. Cái cảm giác nhẹ nhõm dễ chịu len vào trong óc, khi được nhìn thấy những dây cúc tần Ấn Độ (lúc này) vẫn còn khá cũn cỡn nhưng rồi đây sẽ phủ xanh những hành lang rất "tình", rất đẹp.
Bay Resort Hoi An có một tầm nhìn về phía Phố Cổ không thể đẹp hơn. Khi tôi đặt bút viết USPs cho khu nghỉ dưỡng, cái "view" vàng này là một trong những thứ đầu tiên tôi hí hoáy đưa lên giấy. Từ hồ bơi của khu nghỉ dưỡng, nhìn về phía ốc đảo của Hoi An Night Market, hoàng hôn lúc nào cũng tô đỏ bầu trời. Trong một mẩu quảng cáo báo giấy, tôi tự tin sử dụng câu tagline "Nơi ngắm hoàng hôn đẹp nhất Miền Di Sản". Ở cái hồ bơi với gió sông lồng lộng thổi đó, chúng ta có thể thả diều, ăn kem cắt từ chiếc xe gỗ với tiếng chuông leng keng của khu nghỉ dưỡng, đọc thật chậm The Quiet American, hay với gọi một bạn barterder phục vụ cho mình ly cocktail "Rừng dừa bảy mẫu".
Bay Resort Hoi An rất đẹp. Cứ giương máy lên là chúng ta có hình đẹp. Và đôi khi cái sự đẹp này đưa tôi rơi vào thế khó xử. "Sao ông cứ làm thiết kế cho Hội An đẹp vậy?", trước câu hỏi của đồng nghiệp, tôi chỉ biết cười trừ. Tôi đâu cố tình làm nên cái đẹp này, mọi thứ ở đây diễn ra hết sức tự nhiên, như nó vốn phải thế. Người đi nhiều như nhiếp ảnh gia Đỗ Sỹ còn không tiếc lời khen cho khu nghỉ dưỡng kia mà.
Trái với vẻ hoài cổ bên ngoài, phòng khách ở Bay Resort Hoi An rất xinh xắn, lịch thiệp. Hai cái villa đúng nghĩa "biệt thự", vì tụi nó "bự thiệt" và dịch vụ kèm theo thì miễn bàn. Bạn có thể nằm lười xem Netflix, thi thoảng ngó bâng quơ ra khoảng sân đầy nắng và mảnh sông Thu Bồn, nơi tiếng tàu gỗ phành phạch vang lên mỗi chiều nắng dội. Khi làm phim quảng cáo cho Bay Resort Hoi An, tôi nghĩ nhiều đến phim L'Amant (1992), với nhiều cảnh quay trên dòng Mekong.
Dân copywriter thường sử dụng "Best of both worlds" để chỉ những thứ pha trộn sự tốt đẹp của hai điều khác nhau, lắm khi tương phản. Ở Bay Resort Hoi An, bạn có thể tận hưởng trọn vẹn sự huyên náo của Phố Cổ (chỉ cách resort 5 phút đi bộ) lẫn những phút giây thanh bình trong khu nghỉ dưỡng. Nếu đây không là "Best of both worlds", tôi chẳng biết điều gì mới là ví dụ cho phải lẽ.
Giờ thì tôi phải tạm biệt nơi đã cho mình nhiều lưu luyến. Sẽ nhớ mãi món pasta với xốt quế tây, bông atisô, ô liu và ớt của chef Huy Phạm. Và công việc dang dở "promote" chef Huy vươn đến vị thế tương xứng, tôi xin nhường lại cho người khác. Đành tạm biệt anh EAM lừng danh Brian Nguyên một thời gian. Không còn những giờ tha thẩn ở Breathe Spa, trò chuyện với khách Âu khách Hàn. Sẽ nhớ những buổi cà phê vội với người đàn ông có gương mặt khá cau có, nhưng nhiệt huyết công việc thì có thừa: anh Trung M&S. Chocolate chị Thúy cho ăn thử hình như ngon hơn ngoài tiệm. Tôi vẫn không hiểu sao Hưng Quy có thể làm việc với những con số trong phong thái điềm đạm như vậy. Vi hát hay như Lệ Quyên. Dàn lễ tân tài năng bắn tiếng Anh tiếng Trung như thể sắp tham gia "presidential debate" đến nơi. Đội F&B lúc nào cũng hồ hởi thăm hỏi khi tôi uống cà phê muối. Chị Tina với bầu năng lượng khủng khiếp. Đội Sales uy tín dạn dày kinh nghiệm và cái phòng làm việc dưới hầm bao giờ cũng tạo ra một không khí khẩn trương, nghiêm túc. Chị Lệ quản lý nhân viên bằng "tình thương". Chị Sương chỉ cười một nụ là chiều hôm đó bookings đổ về như... sung rụng. Chị Phương với tấm lòng "cơm bưng nước rót" vào mỗi giờ trưa. Anh Trịnh hát giọng còn trầm hơn Xuân Hảo... (Xin đừng phiền lòng nếu tôi thiếu sót, quên cảm ơn một anh chị nào đã cùng làm nên phần đời này...)
Vì quá hiểu nghề, anh chị em Bay Resort Hoi An đạt đến cảnh giới mới trong công việc, họ làm cùng nhau ăn ý như thể Scholes chuyền cho Ryan Giggs mà không cần nhìn. Họ làm ung dung (trông là vậy!) nhưng hiệu quả thì vượt trội.
Những buổi chiều tà và hoa trong vườn mãi "nhiệt tình" khoe sắc. Cầu Cẩm Nam. Cô bán nước. Nắng xuyên qua các ô họa tiết vẽ lên tường những hình thù Đông Dương. Con gà trống nhà hàng xóm. Ông khách Úc bị chó cắn. Sự cố nửa đêm trên Naver. Những bữa trưa trong chợ Hội An. Tiệc liên hoan cuối năm... Thật vui vì tất cả giờ này trở thành những kỷ niệm đẹp.
Tôi viết thế này khi giới thiệu về Bay Resort Hoi An: "Bay Resort Hoi An is like a train, carrying you back to the prime era of the historic port town of Hoi An, brimming with memories." (Bay Resort Hoi An là một chuyến tàu, chở chúng ta về thời hoàng kim của Phố Hội) Chuyến tàu ấy đã lăn bánh rồi, nó sẽ trôi về quá vãng để nhường chỗ cho những chuyến tàu tươi mới hơn, chở khách về phía trước. Sự thay đổi là tất yếu nhưng chúng, dĩ nhiên, cũng sẽ mang đến những nuối tiếc không tên.
Sau này, nếu có ngày trở lại, tôi hình dung mình sẽ tần ngần một hồi lâu bên cổng resort, hít một hơi thật sâu, trước khi bước vào để đón nhận những sự đổi mới ngay tại nơi mình từng gọi là nhà.
Đà Nẵng, 22.03.2024
5 notes
·
View notes
Text
![Tumblr media](https://64.media.tumblr.com/36b94e538112200515fb9bbc37f0efac/f80f3725c6f23ccf-4d/s540x810/0ad032e736a14e1836111d2ee7d4ae0f0f47b601.jpg)
Người “đại khí” sẽ có sức hút riêng của mình.
1. Thản nhiên đối mặt với khốn cảnh
Vào thời nhà Đường, sau thất bại của “Cải cách Vĩnh Trinh”, Lưu Vũ Tích bị giáng chức từ quan Đại thần xuống một chức quan nhỏ ở vùng biên cương. Quan Tri huyện địa phương đã dùng đủ mọi cách để gây khó khăn cho ông, buộc ông phải rời khỏi nha môn và sống ở một nơi hoang vắng ở phía Nam thành phố. Không ngờ Lưu Vũ Tích không những không tức giận, mà còn cảm thấy sống đối diện với dòng sông cảnh sắc hữu tình, lập tức viết một câu đối có tiêu đề “Bạch phàm” và dán lên cửa.
Khi Tri huyện biết được chuyện này, ông ta rất tức giận và buộc ông phải chuyển đến một vùng nhỏ hẹp ở phía Bắc thành. Tuy nhiên, Lưu Vũ Tích cảm thấy ngôi nhà ở phía Bắc thành tuy nhỏ nhưng lại nằm ở ven sông với những hàng liễu bên bờ, làm nơi đây trở thành một thế giới khác biệt. Sau đó ông viết bài thơ: “Dương liễu thanh thanh giang thuỷ bình, thân tại Lịch Dương, tâm tại Kinh”, có nghĩa là, cây dương liễu xanh xanh, nước sông phẳng lặng; Thân tại Lệ Dương, tâm tại Kinh.
Tri huyện liền nổi giận đùng đùng, cuối cùng sắp xếp cho ông đến một nơi hẻo lánh trong thành. Lần này không có thuyền buồm, không có sông, không có liễu, chỉ có một cái bàn, một cái ghế và một chiếc giường. Không ngờ đối mặt với tình cảnh khốn cùng như vậy, Lưu Vũ Tích lại lấy cảm hứng và viết một bài thơ lưu truyền cho đến ngày nay: “Sơn bất tại cao, hữu tiên tắc danh; Thuỷ bất tại thâm, hữu long tắc linh. Tư thị lậu thất, duy ngô đức hinh”, có nghĩa là, núi không tại cao, có tiên thì nổi danh; Nước không tại sâu, có rồng thì hoá linh. Đây là căn nhà quê mùa, chỉ nhờ đức ta mà thơm tho.
Trong “Kinh dịch” có viết rằng: “Khúc thành vạn vật nhi bất di”, có ý rằng, tựu thành trọn vẹn muôn vật mà không bỏ sót. Sự phát triển của vạn vật trên thế giới không phải là một đường thẳng. Cũng giống như con người trong hành trình nhân sinh của mình, có lúc bước lên đỉnh cao danh vọng tài phú, đạt được thành tựu to lớn, nhưng cũng có lúc rơi xuống đáy vực, gặp phải đủ mọi vây khốn.
Trong những năm bị giáng chức, Lưu Vũ Tích luôn tuân thủ nguyên tắc “làm lợi ở dân”, thực hiện giáo dục văn hóa dựa trên tình hình thực tế của địa phương xa xôi, lạc hậu nơi đây, phát triển văn hóa, giáo dục, nỗ lực khai sáng trí tuệ, bồi dưỡng nhân tài, phổ biến, phát huy kỹ thuật canh tác tiên tiến vùng Trung Nguyên, tăng cường phát triển sản xuất, sưu tầm rộng khắp các bài thuốc dân gian, biên soạn sách y học, phòng tránh dịch bệnh, bảo vệ sức khỏe người dân.
“Đại khí” của Lưu Vũ Tích chính là sự điềm tĩnh. Khi gặp sự việc có thể nghĩ được thông, cầm lên được nhưng cũng có thể buông xuống được, lúc nào nên tiến lúc nào nên lùi, thận trọng, trầm tĩnh và kiên định không dễ dàng lay chuyển.
Khi gặp phải nghịch cảnh, chúng ta nếu có thể giống như dòng suối, không bị vướng bận vào những khốn cảnh trước mắt, mà có thể chuyển sang hướng khác và tiến về phía trước. Đi đâu cũng có đường, đâu đâu cũng có cảnh sắc, lúc nào cũng cảm thấy an ổn. Nhìn bên ngoài có vẻ như bạn đang trôi theo dòng nước vô định, nhưng chỉ cần bạn ôm giữ hoài bão trong tâm, ngay cả khi bạn tiến về phía trước gặp phải một khúc bẻ ngoặt, cuối cùng bạn cũng sẽ hòa mình vào biển cả.
2. Khi bị chỉ trích có thể làm được điềm tĩnh mà không tranh cãi
Lâu Sư Đức là một vị quan thời nhà Đường, ông rất khoan hậu. Nhưng Địch Nhân Kiệt không đánh giá cao ông và cho rằng ông làm bộ làm tịch.
Sau đó, Địch Nhân Kiệt tới Bắc Kinh làm Tể tướng. Võ Tắc Thiên vô cùng kinh ngạc khi thấy Địch Nhân Kiệt coi thường Lâu Sư Đức, vì vậy đã nói với Địch Nhân Kiệt rằng, sở dĩ ông có thể làm quan trong Triều đình chính là nhờ sự tiến cử của Lâu Sư Đức.
Hóa ra trước sự chế nhạo của Địch Nhân Kiệt, Lâu Sư Đức không bao giờ tranh luận, ngược lại, ông lại lấy ơn báo oán và tiến cử Địch Nhân Kiệt đến Bắc Kinh làm quan. Sau khi Địch Nhân Kiệt biết được sự thật, ông cảm thấy vô cùng xấu hổ và không bao giờ nói xấu Lâu Sư Đức nữa.
Người quân tử cần phải nhẫn được những điều người khác không thể nhẫn, dung thứ được những điều người khác không thể dung thứ, đối xử khoan dung rộng lượng với người khác, đây là biểu hiện bên ngoài của sự tu dưỡng của một người. “Đại khí” của Lâu Sư Đức cũng khiến Địch Nhân Kiệt buông bỏ những định kiến trong lòng.
Thể diện không phải là tranh giành mà có được, công trạng cũng không phải cướp đoạt mà đắc được, mà là có thể biết cương biết nhu, tùy việc hành sự.
Cổ nhân nói: “Quân tử hòa hợp nhưng vẫn khác biệt, còn tiểu nhân đồng nhất nhưng không hòa hợp”. Trong cuộc sống, mỗi người đều có quan điểm khác nhau, nếu một mực tranh luận một cách mù quáng thì ngược lại sẽ bị coi là ngụy biện. Việc người khác xúc phạm, vu khống là điều khó tránh khỏi, dung thứ cho người khác mà thoái lui không tranh đấu với họ, lấy đại cuộc làm trọng mới là điều quan trọng.
Trong lòng có núi sông, có thể tĩnh lặng không tranh chấp. Như vậy, bạn sẽ không bị mắc kẹt trong những gì người khác nói, không bị ám ảnh bởi những chiến thắng nhất thời và cũng không đánh mất chính mình.
3. Truy cầu mà không đạt được thì nên buông bỏ
Trên con đường nhân sinh, theo đuổi thỏa mãn dục vọng và ham muốn của bản thân không bằng học cách xem nhẹ và buông bỏ. Được mất thắng thua là trạng thái bình thường trong cuộc sống.
Có một câu chuyện như thế này: Có một người đánh cá rất may mắn, mỗi lần ra khơi đánh bắt đều thu về được đầy thuyền cá.
Vào một ngày nắng đẹp và ông đang ra khơi như thường lệ, ông mới đánh cá được một lúc thì bất chợt một cơn cuồng phong ập đến. Thấy trời sắp mưa to, người đánh cá biết rằng chiếc thuyền nhỏ của mình không thể ở trên biển quá lâu. Nhưng không khỏi cảm thấy tiếc nuối, vì nếu bắt thêm vài con cá nữa thì có thể lấp đầy thuyền như thường lệ.
Thế là, người đánh cá quyết định đánh cược một phen, bất chấp mưa gió, quăng lưới lần cuối. Tuy nhiên, khi lưới đánh cá của ông đầy ắp cá và ông đang cố hết sức để kéo lưới thì cơn bão dữ dội nối tiếp nhau ập đến. Khi sóng lớn ập đến, thuyền của ông đã bị lật, người đánh cá và cá trong nháy mắt bị sóng nuốt chửng.
Người ngư dân chỉ vì trong tâm không đủ thỏa mãn với những gì đang có, không những không thể thắng lợi trở về, mà còn phải trả giá bằng mạng sống của mình.
Có những lúc trong cuộc sống chúng ta cảm thấy quá mệt mỏi, chính là bởi vì chúng ta mong muốn quá nhiều, nhưng năng lực và sức nhẫn chịu của bản thân lại không đủ. Đôi khi, thay vì cố chấp ôm giữ, cứng đầu tiến về phía trước, nếu bạn có thể dũng cảm để buông bỏ thì cuộc sống sẽ tự nhiên nhẹ nhàng, thoải mái, ung dung tự tại.
Kỳ thực, buông bỏ đúng lúc không có nghĩa là bất tài hay không có năng lực, mà là có thể thấu hiểu được cục diện và nội lực của bản thân mình. Khi bản thân ôm giữ càng ít thì lại càng dễ tiến về phía trước. Suy cho cùng, việc truy cầu một điều gì đó mà không được là hết sức bình thường, cuộc sống vốn dĩ không hoàn hảo.
Nguồn: nguyenuoc
6 notes
·
View notes
Text
![Tumblr media](https://64.media.tumblr.com/20a5ff58733f2157596f9859e2782e48/d8fc7d3d74af2e4f-f3/s540x810/bdc20cd7e9fd0d97b9be4ac707fb271ab1eef707.jpg)
〔Bài dịch số 1123〕 ngày 04.01.2024 :
人生就像爬山,它的意义不只在于你最终爬到了哪个高度,更在于你一路所看到的风景。我们所遇到的每一件事, 都是人生中不可复制的宝贵经历。
别着急让生活一下子给予你最好的答案
做好自己, 耐心等待总会有美好与你不期而遇~ 生活的魅力或许就在于此
请相信:所有的事与愿违, 或许都是惊喜的铺垫;所有的坚持不懈, 终将得到岁月的奖赏。
Cuộc đời giống như việc leo lên một ngọn núi, ý nghĩa của nó không nằm ở việc tới cuối cùng bạn leo được lên độ cao nào mà chủ yếu còn nằm ở khung cảnh bạn nhìn thấy trên cung đường ấy. Mỗi một chuyện chúng ta trải qua đều là kinh nghiệm quý giá không thể lặp lại trong cuộc sống.
Đừng vội vàng muốn cuộc sống cho bạn đáp án chính xác nhất.
Hãy làm chính mình và nhẫn nại chờ đợi; vì những điều tốt đẹp sẽ xảy tới với ta một cách bất ngờ nhất.
Hãy tin rằng : Mọi việc đi ngược lại với mong đợi có thể là điềm báo trước của những bất ngờ, mọi sự kiên trì cuối cùng sẽ được đền đáp theo năm tháng!
- (Hoài Vũ Vũ/baosam1399 dịch)
162 notes
·
View notes
Text
Tôi từng nghe đâu đó một câu nói thế này : "Ông nói rằng trưởng thành không ph���i là hướng tới cái phức tạp mà là giữ được nét ngây thơ." Chúng ta đang sống trong thời đại bùng nổ thông tin. Mỗi thông tin bạn nạp vào sau mỗi buổi sáng dường như đang nhắc nhở bạn :
"Nhìn đi, lại một ngày nữa không bằng những người khác."
Bạn sẽ thấy rằng xã hội này vạch cho chúng ta những tiêu chuẩn thành công giống nhau nhưng không cho chúng ta đứng cùng một vạch xuất phát. Ngoài tuổi 20 thì tiền đồ nên rộng mở, tuổi trẻ phải tài cao; Ngoài tuổi 30 thì phải biết độc lập cuộc sống; Ngoài tuổi tứ tuần thì phải biết phân rõ phải trái đúng sai, biết suy xét, sống sáng suốt. Chúng ta tạm thời gọi những điều này là : "Dáng vẻ mà chúng ta nên trở thành."
Đường đời phải bước thế nào, hướng phương nào, dùng cách gì, chúng ta không cần phải tuân theo khuôn mẫu của bất kì ai đưa ra. Đối tượng tham chiếu của chúng ta là chúng ta Không có dáng vẻ nào chúng ta nên trở thành, chỉ có dáng vẻ mà chúng ta muốn trở thành
Hoa anh đào và hoa quế thơm nở vào những thời điểm khác nhau nên chúng chỉ cần nở rộ với vẻ đẹp riêng của chúng là được mà, không phải ư. Phương nam mưa rơi, Phương bắc gió lạnh. Nhưng dù thế nào thì mùa xuân cũng vẫn sẽ tới, Có một câu nói đại ý rằng, khổ đau là điềm báo của sự vui vẻ . Mùa đông thì sẽ luôn tới trước mùa xuân. Sinh mệnh mang lại cho chúng ta sự quý giá khác nhau nên hãy sống thật tươi sáng dù cho có chuyện gì đi nữa.
(Vũ Thu Hoài dịch)
3 notes
·
View notes