Tumgik
#dịch osho
mongbinhthuong · 10 months
Text
Loài người vốn sống trong sự cô đơn. Để tránh cô đơn, họ tạo ra các loại quan hệ, tình bạn, đoàn thể, đảng phái, tôn giáo v.v.. Nhưng điều căn bản là họ rất sợ cô đơn. Sự cô đơn như một cái lỗ đen, như màn đêm, một trạng thái tối tăm tiêu cực đầy sợ hãi, như thể là cái chết vậy và khi cô đơn, con người cảm giác như bị nuốt bởi chính cái chết.
Để thoát khỏi sự cô đơn, họ bỏ chạy và rơi vào vòng tay người khác, đôi khi chỉ để cầm tay, để không còn cảm thấy cô đơn nữa. Không có gì có thể gây đau đớn hơn là sự cô đơn.
Vấn đề là, mọi mối quan hệ sinh ra từ sự sợ hãi cô đơn sẽ không bao giờ trở thành một trải nghiệm của hạnh phúc màu nhiệm. Tuy họ gọi đó là tình yêu. Nhưng cả hai đang tự lừa dối mình và lừa dối người kia. Đó chỉ là sự sợ hãi, và nỗi sợ chẳng thể là bắt nguồn của tình yêu.
Những người thực sự biết yêu thì không còn sợ hãi. Những người thực sự biết yêu cũng biết cách sống "một mình", đầy niềm vui, khi nhu cầu cần có người khác hoàn toàn biến mất. Bởi một mình họ đã là đầy đủ.
(David Nguyen, Lược dịch từ Osho, 08/05/2017)
49 notes · View notes
xsach · 2 years
Text
Osho - Hiểu - Đường Đến Tự Do
Mã hàng 8935086855775 Tên Nhà Cung Cấp FIRST NEWS Tác giả Osho Người Dịch Lâm Đặng Cam Thảo NXB NXB Dân Trí Năm XB 2022 Ngôn Ngữ Tiếng Việt Trọng lượng (gr) 350 Kích Thước Bao Bì 20.5 x 14.5 x 1 cm Số trang 368 Hình thức Bìa Mềm Osho – Hiểu – Đường Đến Tự Do Tự do vốn là thứ mà con người vẫn luôn tìm kiếm từ bao đời nay. Có nhiều định nghĩa về khái niệm tự do, nhưng theo bậc thầy tâm…
View On WordPress
0 notes
gioithieusachaz · 2 years
Text
Combo OSHO - Thân Mật Cội Nguồn Của Hạnh Phúc - Hạnh Phúc Tại Tâm
Combo OSHO – Thân Mật Cội Nguồn Của Hạnh Phúc – Hạnh Phúc Tại Tâm
Mã hàng 2021000001701 Tên Nhà Cung Cấp FIRST NEWS Tác giả OSHO Người Dịch Lâm Đặng Cam Thảo NXB NXB Văn hóa Văn nghệ – NXB Tổng hợp TP.HCM Năm XB 2020 Trọng lượng (gr) 350 Kích Thước Bao Bì 20.5 x 14.5 cm Số trang 512 Hình thức Bìa Mềm Qua bộ sách gồm 2 cuốn: Osho – Thân Mật Cội Nguồn Của Hạnh Phúc và OSHO – Hạnh Phúc Tại Tâm, tác giả Osho – bậc thầy tâm linh người Ấn Độ đã chỉ ra những…
View On WordPress
0 notes
bookaholicvn · 4 years
Photo
Tumblr media
[Điểm tin sách mới] Osho Phụ nữ - The Book of Women Tác giả: #OSHO Dịch giả: Thanh Huyền Nhà xuất bản: Hà Nội #Thaihabooks Giá bìa: 109,000 Số trang: 258 Khổ giấy: 14.5 x 20.5 cm ISBN:9786045566312 Thưa thầy, làm sao thầy, một người đàn ông, lại có thể nói về tâm lý phụ nữ? Tôi không nói chuyện với tư cách một người đàn ông, tôi nói với tâm thế một người phụ nữ. Tôi không hề nói bằng tâm trí. Tôi có dùng đến tâm trí, nhưng tôi nói chuyện bằng ý thức, bằng nhận thức. Và nhận thức thì không có giới tính, nhận thức chẳng phải đàn ông cũng không phải phụ nữ. Cơ th�� bạn có sự phân chia đó, tâm trí bạn cũng vậy, bởi vì tâm trí bạn là phần nội tại của cơ thể bạn, còn cơ thể bạn là vỏ ngoài của tâm trí bạn. Cơ thể và tâm trí bạn không tách rời nhau; chúng là một thực thể. Thực ra, nói cơ thể và tâm trí là không đúng; không nên dùng chữ “và” ở đây. Bạn là cả hai. Vì thế, với cơ thể, với tâm trí, những từ như nam tính hay nữ tính là có liên quan, có ý nghĩa. Nhưng có một điều vượt trên cả hai khái niệm ấy, một điều siêu việt. Đó là cốt lõi thực sự của bạn, bản thể của bạn. Bản thể đó chỉ nhận thức, chứng kiến, chú tâm. Nó là ý thức thuần túy. Vậy nên đừng lắng nghe tôi như lắng nghe một người đàn ông hay một người phụ nữ; nếu không bạn sẽ không nghe thấy tôi. Hãy lắng nghe tôi như lắng nghe một sự nhận thức. Trong cuốn Phụ nữ, tác giả sẽ phân tích giá trị và tầm quan trọng của sức mạnh nữ tính. Ông nghiên cứu các niềm tin, định kiến bị áp đặt lên phụ nữ từ trước đến nay, khiến người phụ nữ không thể phát huy tiềm năng của mình. Từ đó, ông giải phóng họ và khẳng định lại những phẩm chất tuyệt vời của người phụ nữ, đó là tình yêu thương, niềm vui, và trái tim thấu cảm, những điều vô cùng cần thiết cho tâm hồn và con đường tâm linh.
0 notes
awesome-envy · 5 years
Text
Tantra – Con Đường Và Sự Chấp Nhận = 90.298đ
Tumblr media
Công ty phát hành Thái Hà Tác giả Osho Ngày xuất bản 06-2019 Kích thước 13 x 19 cm Nhà xuất bản Nhà Xuất Bản Hà Nội Loại bìa Bìa mềm Số trang 301 SKU 3816244971962
Tumblr media
Osho (1931-1990) là một vị đạo sư hết sức kỳ lạ của thế kỷ hai mươi. Tên thật của ông là Rajneesh Chandra Mohan Jain. Khoảng trong thập kỷ 70 người ta biết đến ông với tên Bhagwan Shree Rajneesh. Tháng 2 năm 1989, ông tự đổi tên là Osho. Osho vốn là danh xưng tiếng Nhật Bản cổ, có nghĩa là “đạo sư” của một dòng Thiền.
Osho để lại một số lượng tác phẩm đồ sộ với hàng trăm cuốn sách và vô số các bài thuyết giảng. Thái Hà Books trân trọng giới thiệu tới bạn đọc bộ sách gồm 5 cuốn của Osho: Đạo, Đức Phật, Thiền, Tantra và Upanishad.
TANTRA Điều căn bản nhất về Tantra là đây – nó mang tính triệt để, tính cách mạng, tính nổi dậy – nguyên lí cơ bản của Tantra là thế giới không bị phân chia thành thấp hơn và cao hơn, mà nó là một thể. Cái cao hơn cùng cái thấp hơn đang nắm tay nhau. Cái cao hơn bao hàm cái thấp hơn và cái thấp hơn bao hàm cái cao hơn. Cái cao hơn ẩn trong cái thấp hơn – cho nên cái thấp hơn không phải để bị phủ nhận, không phải để bị lên án, không phải để bị phá hủy hay giết chết. Cái thấp hơn phải được chuyển hóa. Cái thấp hơn phải được cho phép dịch chuyển lên trên và theo cách đó cái thấp hơn trở thành cái cao hơn.
Nói cách khác, không có khoảng trống nào không thể bắc cầu giữa Quỷ Dữ và Thượng Đế – Quỷ Dữ đang đem theo Thượng Đế sâu dưới trái tim mình. Một khi trái tim đó bắt đầu vận hành, Quỷ Dữ trở thành Thượng Đế. Trên thực tế, từ devil (quỷ dữ) có cùng một gốc với từ divine (thần thánh); nó là thần thánh chưa tiến hóa, vậy thôi. Không phải Quỷ Dữ đang chống lại thần thánh, không phải Quỷ Dữ đang cố gắng phá hủy thần thánh – trên thực tế, Quỷ Dữ đang cố gắng tìm kiếm thần thánh. Quỷ Dữ đang trên đường đạt đến thần thánh; nó không phải kẻ thù, nó là hạt giống. Thần thánh là cái cây đã nở hoa sum suê, còn Quỷ Dữ là hạt giống – nhưng cái cây ẩn trong hạt giống. Hạt giống không chống lại cái cây, trên thực tế, cái cây không thể tồn tại nếu không có hạt giống. Và cái cây không chống lại hạt giống – chúng có một tình bạn sâu sắc, chúng ở cùng với nhau.
Độc dược và mật ngọt là hai giai đoạn của cùng một năng lượng. Cuộc sống và cái chết cũng thế – và mọi thứ đều như vậy: ngày và đêm, yêu và ghét, tình dục và siêu ý thức. Tantra nói, đừng bao giờ lên án Tantra 7 điều gì; thái độ lên án có tính phá hủy. Khi lên án điều gì đó, bạn từ chối những khả năng sẽ đến với bạn nếu bạn khuyến khích cái thấp hơn tiến hóa. Đừng lên án bùn, bởi vì sen được ẩn trong bùn. Hãy dùng bùn để tạo ra sen. Tất nhiên, bùn vẫn chưa là sen, nhưng nó có thể là sen. Một người sáng tạo sẽ giúp bùn phóng thích sen của nó, cho nên sen có thể được giải phóng.
Tầm nhìn Tantra có giá trị to lớn, đặc biệt vào thời điểm hiện tại của lịch sử loài người, bởi vì một kiểu con người mới đang nỗ lực ra đời; một ý thức mới đang gõ cửa. Tương lai sẽ là của Tantra bởi vì những thái độ nhị nguyên sẽ không còn chi phối tâm trí loài người nữa. Trong nhiều thế kỉ, những thái độ nhị nguyên này đã làm què quặt con người và khiến họ cảm thấy tội lỗi. Chúng đã không giúp cho con người tự do, chúng đã biến họ thành tù nhân. Chúng cũng không làm cho con người hạnh phúc, chúng làm họ khốn khổ. Chúng đã lên án mọi thứ, từ thức ăn đến tình dục, chúng đã lên án mọi thứ – từ tình yêu đến tình bạn. Tình yêu bị lên án, thân thể bị lên án, tâm trí bị lên án. Chúng đã không để lại một tấc đất 8 Osho nào cho bạn đứng; chúng lấy đi mọi thứ, và bạn bị bỏ lại chơ vơ.
Tình trạng này không thể được dung thứ thêm nữa. Tantra có thể cho bạn một góc nhìn mới.
* Giá sản phẩm trên Tiki đã bao gồm thuế theo luật hiện hành. Tuy nhiên tuỳ vào từng loại sản phẩm hoặc phương thức, địa chỉ giao hàng mà có thể phát sinh thêm chi phí khác như phí vận chuyển, phụ phí hàng cồng kềnh, ..
from Chuyên gia đào tạo, khóa học online https://ift.tt/361n2xN via IFTTT
0 notes
tintuchaytrongngay · 7 years
Text
Ra mắt hai bản dịch mới tác phẩm của Osho
Nhiều vấn đề về cuộc sống, con người được gợi mở qua hai tác phẩm thể hiện các suy nghĩ đậm dấu ấn cá nhân của tác giả Ấn Độ.
0 notes
giaitritonghop123 · 7 years
Text
Siêu mẫu Lukkade: 'Chồng không phải mẫu đàn ông lý tưởng của tôi'
Video Thời sự Góc nhìn Thế giới Kinh doanh Giải trí Thể thao Pháp luật Giáo dục Sức khỏe Gia đình Du lịch Khoa học Số hóa Xe Cộng đồng Tâm sự Cười
Thứ sáu, 15/12/2017 | 00:00 GMT+7
Huấn luyện viên The Face Thái Lan chia sẻ vui chồng không có sáu múi, cao ráo đúng gu của cô. 
Siêu mẫu Lukkade: 'Tôi diễn không cát-xê vì quý nhà thiết kế Việt' / Hồ Ngọc Hà tạo dáng 'nữ thần' bên Minh Tú và siêu mẫu Thái
Vân An
Tin liên quan:
Xem nhiều nhất
Ảnh - Video
Kỳ Duyên: 'Tôi không còn vô tư như trước'  
Hoa hậu 21 tuổi cẩn trọng trong hành vi, lời nói để tránh tai tiếng làm xấu hình ảnh bản thân trong mắt công chúng.  
Phim
'Mother!' - phim 18+ thách đố người xem, gây sốc năm 2017  
Phim kinh dị của Jennifer Lawrence và bạn trai cũ đầy hình ảnh ẩn dụ, gây phân cực dữ dội trong khán giả và giới phê bình.
Thời trang
'She's A Goddess' - câu chuyện nữ quyền của Chung Thanh Phong  
Bộ sưu tập tiếp tục khai thác những trang phục nữ tính và cá tính, đề cao vẻ đẹp của nữ giới trong xã hội hiện đại.
Làm đẹp
Vẽ móng tay cho mùa Giáng sinh
Những mẫu nail có cách phối màu lạ mắt giữa các gam màu Giáng sinh với điểm nhấn là ông già Noel và quả chuông lấp lánh.
Giới sao
Tzuyu - mỹ nhân gốc Đài Loan tạo sức hút khi làm ca sĩ ở Hàn   
Ca sĩ thần tượng sinh năm 1999 từng lọt top tám gương mặt đẹp nhất thế giới trong bình chọn của trang TC Candler (Mỹ).
Nhạc
Khánh Ly: 'Nghệ sĩ không nên xù lông khi bị nhận xét về chuyên môn'  
Nữ danh ca cho rằng để hoàn thiện bản thân, người biểu diễn cần xem xét, chọn lọc những lời đánh giá theo hướng tích cực.
Truyền hình
Trương Thế Vinh, Kim Tuyến đảm nhận vai chính trong phim truyền hình mới
Hai diễn viên nổi tiếng sẽ góp mặt trong 33 tập phim "Những khúc sông dậy sóng" lên sóng vào đầu năm 2018.
Sách
Ra mắt hai bản dịch mới tác phẩm của Osho
Nhiều vấn đề về cuộc sống, con người được gợi mở qua hai tác phẩm thể hiện các suy nghĩ đậm dấu ấn cá nhân của tác giả Ấn Độ.
Sân khấu - Mỹ thuật
Tượng sáp Giáo sư Trần Văn Khê bị cất đi vì gia đình chê xấu  
Vài người con của cố giáo sư nhận xét chân dung ông ở Nhà trưng bày tượng sáp TP HCM bị tạo hình sai.
Chia sẻ bài viết qua email
Siêu mẫu Lukkade: 'Chồng không phải mẫu đàn ông lý tưởng của tôi'
Giải trí > Video
Trang chủ Tìm kiếm
Tải VnExpress App
×
from Tin mới nhất - VnExpress RSS http://ift.tt/2o5ZvtF via IFTTT
0 notes
binhberich · 4 years
Text
Đứa Trẻ Nổi Loạn
Đứa Trẻ Nổi Loạn
Đứa Trẻ Nổi Loạn – Osho
Phi Tuyết Dịch
  Tôi chỉ là một hữu thể người bình thường  – Osho, Ông thực sự là ai? – Tôi chỉ là chính mình. Không là kẻ tiên tri, không là Messiah (Đấng cứu thế), không là Christ. Chỉ là một con người bình thường. Giống như bạn. – Ồ, không phải hoàn toàn như thế! – Đúng. Không hoàn toàn như thế! Bạn vẫn còn ngủ, nhưng cái đó không khác biệt bao nhiêu. Trước đây, tôi…
View On WordPress
0 notes
leahwordtaste · 1 year
Text
TRƯỞNG THÀNH - TRÁCH NHIỆM KHI LÀ CHÍNH MÌNH
Source: Maturity - Osho
Lời tựa
Về Nghệ thuật sống
Con người được sinh ra để đạt những thành tựu, nhưng tất cả phụ thuộc vào quyết định của mỗi người. Người ta có thể bỏ qua nó. Anh có thể tiếp tục cứ thở và thở, cứ ăn và ăn, tiếp tục già đi, anh có thể sống bằng cách di chuyển dần tới phía bên kia cuộc sống—nhưng đó không phải là cuộc sống, đó là "một cái chết từ từ". Anh đang di chuyển từ chiếc nôi đến ngôi mộ… bảy mươi năm dài chết dần chết mòn. Và bởi vì hàng triệu người quanh bạn đang sông trong một cái chết từ từ, từ từ như thế, bạn cũng bắt đầu bắt chước họ. Trẻ em thì học mọi thứ từ những người xung quanh chúng, và chúng ta - những trẻ em lớn lên được bao quanh bởi cái chết ở khắp mọi nơi như thế. Vì vậy, trước tiên chúng ta cần xem xét lại ý nghĩa của hai chữ "cuộc sống."
Vậy cuộc sống là? Nó hẳn không chỉ đơn giản là già đi, sống phải là một hành trình lớn lên. Và đây là hai cách hiểu hoàn toàn khác nhau.
Già đi, kỳ thực, bất kỳ con vật nào cũng có khả năng này.
Trưởng thành là đặc quyền của con người. Chỉ một số ít đòi quyền.
Trưởng thành có nghĩa là ta cần đi sâu hơn vào trong mọi khoảnh khắc, đi sâu vào nguyên tắc cuộc sống; điều đó tức là ta đang đi xa hơn khỏi cái chết chứ không phải là hướng về cái chết. Càng đi sâu vào "cuộc đời" thực sự, bạn càng hiểu sự bất tử bên trong bạn. Bạn đang đi xa khỏi cái chết; một giây phút thực sự hiện diện khi bạn có khả năng nhận ra rằng cái chết chẳng có khác gì như việc thay quần áo, hay đổi nhà cửa, là một kiểu thay đổi hình dạng - không có gì chết cả, không có thứ gì chết được hết.
Cái chết là ảo tưởng lớn nhất mà loài người nghĩ ra.
Về chuyện lớn lên, hãy thử quan sát một cái cây mà xem. Khi cây lớn lên, rễ của nó ngày càng ăn sâu hơn. Có một công thức cân bằng ở đây —cây càng cao thì tầng rễ càng ăn sâu. Đố bạn tìm được một cái cây cao một trăm năm mươi thước mà rễ nhỏ; một bộ rễ nhỏ không thể nâng nổi một cái cây khổng lồ như thế. Trong cuộc sống, trưởng thành có nghĩa là sự lớn lên ở sâu bên trong chính bạn—đó là gốc rễ của bạn. Đối với tôi, nguyên tắc đầu tiên của cuộc sống là thiền định. Mọi điều khác đều xếp thứ hai.
Và tuổi thơ là quãng thời gian lý tưởng nhất. Khi bạn già đi, điều đó có nghĩa là bạn đang tiến gần đến cái chết, lúc này việc đi vào thiền định ngày càng trở nên khó khăn hơn. Thiền có nghĩa là đi sâu vào sự bất tử của bạn, đi vào trong vĩnh hằng của bạn, đi vào trong tính Thượng Đế của bạn. Một đứa trẻ là người có trình độ thiền cao nhất bởi vì nó chưa bị nặng gánh bởi tri thức, bởi tôn giáo, bởi giáo dục, hay bởi mọi loại rác rưởi. Đứa trẻ là trang giấy trắng, nó vô tội.
Nhưng thật không may, sự ngây thơ của một người thường bị lên án là ngu dốt. Vô minh và ngây thơ thoạt trông có vẻ tương đồng, nhưng chúng không hề giống nhau. Vô minh là một trạng thái không kiến thức, cũng giống như ngây thơ —nhưng có một sự khác biệt lớn đã bị toàn nhân loại bỏ qua.
Ngây thơ là "không kiến thức, không biết", nhưng kể cả không biết thì đứa trẻ cũng không khao khát việc phải biết. Nó hoàn toàn bằng lòng, nó đã được thỏa nguyện. Một đứa nhỏ không hề có hoài bão, nó không có ham muốn. Vì nó bận đắm chìm trong khoảnh khắc— bận ngắm nhìn một chú chim đang tung cánh, bận ngắm một con bướm, không gì mê hoặc được nó hơn màu sắc sặc sỡ của đôi cánh ấy; và cả sắc cầu vồng trên bầu trời. . .trong mắt đứa trẻ không có bất cứ điều gì quan trọng hơn, phong phú hơn ánh cầu vồng này. Và rồi màn đêm đầy tinh tú, hằng hà sa số lấp lánh trên trời.
Ngây thơ là trạng thái phong phú, là sự căng tràn, đầy trong sáng.
Vô minh, trái lại, như một kẻ nghèo, nó là một kẻ ăn xin, nó muốn cái này, nó muốn cái kia, nó muốn được hiểu biết, nó muốn được kính trọng, nó muốn giàu có, nó muốn có quyền lực. Vô minh đi trên con đường ham muốn. Hồn nhiên là trạng thái vô ham muốn. Nhưng bởi vì cả hai đều không có kiến thức, nên chúng ta vẫn nhầm lẫn về bản chất của chúng. Và chúng ta đã chấp nhận hai trạng thái ấy giống nhau như một sự hiển nhiên.
Bước đầu tiên trong nghệ thuật sống là hiểu được sự khác biệt giữa vô minh và ngây thơ. Hồn nhiên hay ngây thơ là thứ cần được hỗ trợ và bảo vệ - bởi vì đứa trẻ đã mang theo kho báu vĩ đại nhất, kho báu mà hiền nhân chỉ tìm thấy sau hàng ngàn nỗ lực gian khổ.
Các nhà hiền triết đã nói rằng họ được thở thành trẻ thơ, rằng họ được tái sinh. Ở Ấn Độ, Brahman thực sự, người thông tuệ thực sự, tự gọi mình là dwHj- người ra đời hai lần. Tại sao lại ra đời lần thứ hai? Điều gì đã xảy ra với sự ra đời đầu tiên? Nhu cầu của lần chào đời thứ hai là gì? Và anh ta sẽ được gì trong lần sinh thứ hai này?
(Click to read part 2: https://www.tumblr.com/leahwordtaste/724802969140330496/maturity-part2?source=share
0 notes
invietnamapp · 6 years
Text
Thiền Osho - Kiểu người tìm kiếm thứ ba vì ham muốn giải thoát
Thiền Osho – Kiểu người tìm kiếm thứ ba vì ham muốn giải thoát
Thế rồi có người thứ ba mà Patanjali gọi là người của mumuksha. Từ này ‘mumuksha’ là khó dịch, cho nên tôi sẽ giải thích nó. Mumuksha nghĩa là ham muốn là vô ham muốn, ham muốn được giải thoát hoàn toàn, ham muốn thoát ra khỏi bánh xe của sự tồn tại, ham muốn không được sinh ra lần nữa, không chết đi lần nữa, cảm giác rằng đủ rồi – được sinh ra cả triệu lần rồi, chết đi chết lại và đi trong…
View On WordPress
0 notes
aimeejobenoit · 7 years
Text
Ra mắt hai bản dịch mới tác phẩm của Osho
Nhiều vấn đề về cuộc sống, con người được gợi mở qua hai tác phẩm thể hiện các suy nghĩ đậm dấu ấn cá nhân của tác giả Ấn Độ.
0 notes
tieudieplac · 7 years
Quote
Biết cô đơn chính là biết yêu người. Nghe có vẻ nghịch lý, nhưng đúng là thế. Một sự thật không thể chối cãi là, chỉ có những người có năng lực cô đơn mới có được năng lực yêu, chia sẻ, năng lực đi đến tận cùng nội tâm của người khác, mà không sở hữu người khác, không phụ thuộc người khác, không biến đổi người khác, và không nghiện ngập vào người khác. Năng lực cô đơn còn cho người ta tự do tuyệt đối, bởi vì họ biết rằng nếu họ bị người khác bỏ rơi, họ vẫn ung dung tự tại. Hạnh phúc của họ không thể bị tước đoạt, bởi vì họ chưa bao giờ vay mượn hạnh phúc từ bất kỳ ai. (tạm dịch từ Osho) "The capacity to be alone is the capacity to love. It may look paradoxical to you, but it's not. It is an existential truth: only those people who are capable of being alone are capable of love, of sharing, of going into the deepest core of another person--without possessing the other, without becoming dependent on the other, without reducing the other to a thing, and without becoming addicted to the other. They allow the other absolute freedom, because they know that if the other leaves, they will be as happy as they are now. Their happiness cannot be taken by the other, because it is not given by the other." - Tran Thi Thanh Loan
0 notes
leahwordtaste · 9 months
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
(Còn tiếp)
TRƯỞNG THÀNH - TRÁCH NHIỆM LÀ CHÍNH MÌNH
1 note · View note
leahwordtaste · 1 year
Text
TRƯỞNG THÀNH - TRÁCH NHIỆM KHI LÀ CHÍNH MÌNH (p2)
Source: Maturity - Osho
(Part 1: https://www.tumblr.com/leahwordtaste/724800542324457472/maturity-part1?source=share)
Trong lần sinh thứ hai, anh ta sẽ đạt được những gì đã có trong lần sinh thứ nhất, nhưng vô tình "những thứ ấy" đã bị phá hủy bởi xã hội, cha mẹ hay những người xung quanh. Mọi đứa trẻ đều đang bị nhồi nhét kiến thức. Sự đơn thuần, đơn giản của một đứa trẻ phải bị loại bỏ, bởi vì khía cạnh hồn nhiên ấy bị coi rằng sẽ không giúp ích gì cho đứa bé trong một thế giới cạnh tranh này.
Người ta sợ sự giản dị sẽ khiến nó mang một đôi mắt khờ khạo; sự ngây thơ của đứa trẻ sẽ biến thành điểm yếu và chúng dễ bị thế giới ngoài kia nắm thóp. Dưới nỗi sợ hãi xã hội, nỗi sợ hãi thế giới mà chính con người chúng ta đã tạo ra, chúng ta lại cố gắng biến những đứa trẻ trở nên thông minh, xảo quyệt, hiểu biết - thuộc loại có quyền lực, chứ không phải thuộc loại bị áp bức và bất lực, để đối diện với xã hội đó.
Và một khi đứa trẻ bắt đầu phát triển sai hướng, nó cứ đi theo hướng đó - cả cuộc đời anh ta đi theo hướng đó. Thế nên, bất cứ khoảnh khắc nào bạn nhận ra rằng bạn đã bỏ lỡ cuộc sống, nguyên tắc đầu tiên là cần đưa bản thân trở về với sự hồn nhiên. Vứt mớ kiến ​​thức đi, quên kinh sách của bạn đi, quên tôn giáo của bạn đi, thần học của bạn, triết lí của bạn, mọi thứ, hãy bỏ nó đi. Hãy để bản thân được tái sinh, trở về trạng thái khởi nguyên— điều này hoàn toàn nằm trong tầm tay bạn. Loại bỏ sạch tất cả những gì bạn không biết, nhưng vẫn còn tồn đọng trong tâm trí của bạn, bỏ đi mọi thứ kiến thức vay mượn, tất cả những điều đó đều đến từ truyền thống, đến từ quy ước xã hội mà thôi. Tất cả những gì người khác đã trao cho bạn—cha mẹ, thầy cô, trường đại học, hãy loại bỏ hết. Một lần nữa về với bản thể đơn giản sơ khai, một lần nữa là một đứa trẻ hồn nhiên.
Và bạn sẽ đạt được trạng thái kỳ diệu ấy thông qua thiền định.
Thiền - đơn giản là một phương pháp phẫu thuật kỳ lạ giúp cắt bỏ khỏi bạn tất cả những gì không phải là của bạn - không thuộc về bạn và giữ lại những gì thuộc về con người nguyên bản của bạn mà thôi. Thiền là trạng thái đốt cháy toàn bộ những thứ tua rua bám quanh bạn và để trơ lại mỗi mình bạn - một cách trần trụi, đứng một mình lừng lững giữa nắng, giữa gió. Cứ như thể bạn là người đầu tiên đến trái đất này - người không biết gì, người nguyên thủy, người cần khám phá mọi thứ, phải đi tìm kiếm, phải thực hiện một cuộc hành hương nào đó.
Vậy thì, nguyen tắc thứ hai chính là: Cuộc sống là một cuộc hành hương.
Cuộc sống phải là một cuộc tìm kiếm - không phải là một ham muốn mà là một cuộc tìm kiếm; không phải là tham vọng trở thành cái này, trở thành cái kia, tổng thống một nước hay thủ tướng một nước, mà là một hành trình tìm kiếm để tìm ra "Tôi là ai?"
Điều rất lạ là những người không biết mình là ai lại luôn cố gắng trở thành ai đó. Họ thậm chí không biết họ là ai ngay giây phút hiện tại! Họ không hề gần gũi hay quen thuộc với bản thể của chính mình - nhưng họ cứ mãi giương cao một mục tiêu “trở thành” một người nào đó.
Thế rồi, hai chữ “Trở Thành” dần ăn mòn chính tâm hồn họ.
Thật ra câu trả lời đã có ngay ở hiện tại, thứ đang hiện hữu là Bạn - Bạn chính là Hiện Tại.
Và khám phá bản thể của chính mình là khởi điểm của hành trình mang tên sự sống. Và khi bạn sống bằng tâm thế khám phá, trên hành trình đó giờ đây, mỗi khoảnh khắc là một khám phá mới, mỗi khoảnh khắc đều mang lại một niềm vui mới. Một bí ẩn mới mở ra một chân trời mới, một tình yêu mới bắt đầu lớn lên trong bạn, một lòng trắc ẩn tinh tươm nảy nở mà bạn chưa bao giờ cảm thấy trước đây, một sự nhạy cảm tươi mát về cái đẹp, về lòng tốt, có thể là tất cả.
Bạn trở nên nhạy cảm đến mức ngay cả ngọn cỏ nhỏ bé nhất cũng trở nên vô cùng quan trọng đối với bạn. Sự nhạy cảm trong lòng khiến lăng kính của bạn giờ đây thấu tỏ hơn bao giờ hết, rằng ngọn cỏ bé nhỏ kia cũng quan trọng vô cùng đối với sự tồn tại của vì tinh tú vĩ đại ấy; không có ngọn cỏ này, sự tồn tại vĩ đại ấy sẽ mất đi ít nhiều ý nghĩa nó vốn có. Ngọn cỏ nhỏ này là một, là duy nhất, không gì có thể thay thế nó, nó là thực thể mang cá tính riêng.
Rồi chính sự nhạy cảm này sẽ tạo ra những tình bạn mới cho riêng bạn - tình bạn với cây cối, với chim muông, với núi non, sông suối, với đại dương, và cả với những vì sao. Cuộc sống trở nên phong phú hơn bao giờ hết khi tình yêu trong ta lớn lên, khi tình bạn được nhân lên.
Các bạn biết đấy, trong cuộc đời của Thánh Phanxicô có một sự kiện kỳ diệu thế này. Ấy là khi Ngài sắp chết, Ngài đã cưỡi lừa đi từ nơi này sang nơi khác để chia sẻ kinh nghiệm của mình. Tất cả các đệ tử của Ngài vào khoảnh khắc ấy đều tập trung để lắng nghe cho trọn những lời răn cuối cùng của vị tiền bối. Những lời cuối cùng của một người bao giờ cũng là lời quan trọng nhất mà họ từng thốt ra, bởi chúng chứa đựng toàn bộ trải nghiệm của cuộc đời người đó.
Nhưng thật không thể tin được, bất chấp việc những môn đệ ngóng chờ... Thánh Phanxicô không nói lời nào với các môn đệ, mà Ngài lại nói với một con lừa.
Ngài nói: "Hỡi người bạn, ta mang ơn anh vô cùng. Anh đã cõng ta đi hết nơi này đến nơi khác, không một lời than vãn, không một lời cằn nhằn. Trước khi ta lìa cõi đời này, điều duy nhất ta muốn là anh hãy tha thứ. Tha thứ vì ta đã không đủ nhân từ với anh."
Đó là những lời cuối cùng của Thánh Phanxicô. Chính sự nhạy cảm vô tận đã khiến Ngài cất lên lời thổn thức với một con lừa "Ôi anh lừa..." và cầu xin được một con lừa tha thứ.
Vậy đấy, khi bạn trở nên nhạy cảm hơn, cuộc sống trở nên rộng lớn hơn. Nó không phải là một cái ao nhỏ; nó trở thành đại dương. Nó không bị giới hạn vào bạn hay vợ bạn hay con bạn - nó không bị giới hạn chút nào nữa cả.
Sự tồn tại của vạn vật xung quanh giờ đây đều thân thuộc như một gia đình với bạn. Và trừ khi toàn bộ sự vật ngoài kia biến thành gia đình của bạn, bằng không, bạn sẽ không thể biết cuộc sống là gì; bởi vì không có con người nào là một hòn đảo, tất cả chúng ta đều được kết nối với nhau. Chúng ta là một lục địa rộng lớn, được kết nối theo hàng triệu cách. Và nếu trái tim của chúng ta không tràn đầy tình yêu đối với cái toàn thể, thì cuộc sống của chúng ta còn đơn độc, còn bị cắt ngắn và rút gọn theo tỉ lệ tương đương với độ kết nối mà ta có.
Thiền sẽ mang lại cho bạn sự nhạy cảm, một thứ cảm giác gần gũi- thân mật- tin cậy đến tuyệt vời trong sự tồn tại của tổng thể vạn vật.
(to be continued....)
0 notes
leahwordtaste · 1 year
Text
TỰ DO LÀ GÌ? LÀ KHI KHÔNG CÓ TRÁCH NHIỆM NÀO CẢ?
Source: link on the click
Cre: Osho, The Beloved, Volume 2, Chapter 10
Một trong những câu hỏi muôn thuở của nhân loại: câu hỏi về tự do và trách nhiệm. Nếu bạn tự do, bạn thường ngay lập tức mặc định rằng "à thế là giờ mình chả phải lo trách nhiệm gì nữa".
Ngay một trăm năm về trước, Friedrich Nietzsche* đã tuyên bố, "Chúa đã chết, và con người được tự do. Và câu tiếp theo ông ấy viết là, "Bây giờ ta có thể làm bất kì cái gì ta muốn làm. Không có trách nhiệm. Thượng đế chết rồi, con người tự do rồi, không còn trách nhiệm nữa rồi!"
*Friedrich Wilhelm Nietzsche (1844-1900) - triết gia người Ðức, một trong những triết gia có sức ảnh hưởng lớn nhất nửa sau thế kỷ 19. Ông được coi là người "hạ bệ" Hegel và là triết gia mở đường cho triết học hiện đại và hậu hiện đại.
Nhưng ông ấy đã hoàn toàn sai; khi không có Thượng đế, trách nhiệm to lớn sẽ đặt lên vai bạn. Nếu có Thượng đế, Ngài sẽ có thể chia sẻ trách nhiệm với bạn. Bạn có thể trút trách nhiệm của mình lên Ngài: bạn có thể nói, "Xin thưa, chính Ngài là Đấng đã tạo nên thế giới này; Chính Ngài là Đấng đã tạo dựng con theo cách này; Chính Ngài là người cuối cùng cần chịu trách nhiệm, chứ không phải con. Làm sao con có thể chịu trách nhiệm cho tất cả? Con chỉ là một sinh vật, và Người mới là người tạo ra. Tại sao Người lại gieo mầm mống thối nát và tội lỗi trong con ngay từ đầu? Người phải chịu trách nhiệm. Còn con tự do."
Thực tế, nếu không có Thượng đế, vậy thì con người phải chịu trách nhiệm tuyệt đối về mọi hành vi của mình, bởi vì không có cách nào đổ trách nhiệm lên bất kì ai khác khi chả có ai ngoài bạn? - đang ở đây.
Khi tôi nói với bạn rằng bạn được tự do, ý tôi là bạn cần phải chịu trách nhiệm. Bạn không thể đổ trách nhiệm lên bất kì ai khác, bạn đang một mình - tự do - cơ mà. Và bất kì điều gì bạn làm, nó đều là việc của bạn. Bạn không thể nói rằng ai đó khác đang buộc bạn phải làm điều này hay điều kia - bởi vì bạn tự do; không ai có thể ép buộc bạn! Bởi vì bạn tự do, nên bạn quyết định bạn sẽ làm điều gì đó hoặc không làm điều gì đó.
Tự do đi kèm với trách nhiệm. Tự do là trách nhiệm.
Nhưng tâm trí rất tinh ranh, tâm trí diễn giải theo cách riêng của nó: nó bao giờ cũng chỉ nghe điều nó muốn nghe. Nó cứ diễn giải mọi thứ theo cách riêng của nó thôi. Tâm trí đã bao giờ cố gắng hiểu điều gì đó là bản chất sự thật chưa? Hay nó luôn thích việc tin điều nó muốn và vội đưa ra quyết định.
Có một câu chuyện đại loại như sau:
"Thưa bác sĩ, tôi tin mình là một người đàn ông đáng kính, nhưng gần đây tôi không thể chịu đựng được vì một thứ cảm giác tội lỗi và tôi không ngừng buộc tội bản thân". Bệnh nhân nuốt nước bọt khổ sở trước khi tiếp tục kể. "Ông thấy đấy, gần đây tôi gần như trở thành nạn nhân của một loại ham muốn không thể kiểm soát được, ấy là cấu véo và vuốt ve các cô gái nhảy*"
(*tác giả dùng từ "underground girl" - từ underground theo định nghĩa là từ một từ mặc định chỉ các hội nhóm, clb hoạt động trái phép, ẩn dật, không thuộc cấp phép của chính phủ. Những nơi này thường bị xã hội cộp mác là các phần tử làm ăn bất chính không tốt cho xã hội)
"Chà ông bạn thân mến," bác sĩ tâm thần an ủi, "hẳn là chúng tôi phải giúp anh loại bỏ tình trạng khẩn cấp đáng tiếc này. Nó đang làm anh phiền muộn đến thế cơ mà…" Bệnh nhân lo lắng xen vào: “Không phải vấn đề gì quá khẩn cấp đâu, nhưng mà nó, tôi không chịu được cái cảm giác tội lỗi ấy”.
( Nếu là một kẻ tự do, anh đòi tự do, thế thì anh nên là người duy nhất chịu trách nhiệm cho mọi chuyện liên quan đến anh. Chỉ có anh là người duy nhất có quyền hạn can thiệp vào mọi cảm giác tội lỗi hay phiền muộn chứ không thể là bất kỳ ai khác. Vì chính anh đòi hỏi việc "không ai được can thiệp vào đời anh" -tự do, thế thì mọi rắc rối, mọi muộn phiền, cũng chỉ có anh nên là người tự giải quyết cho mình, đúng chứ? Anh không thể vừa vuốt ve gái nhảy và đòi cuộc đời phải xóa đi mặc cảm tội lỗi mà bản thân anh đang phải chịu - từ hành động do chính anh mang lại được. Về cơ bản nếu anh tìm tới bác sĩ, hay bất kỳ thế lực nào ngoài kia để giải quyết thay anh một điều thuộc về bản thân anh, tức là anh đang thừa nhận mình không hề tự do - và rõ là anh đang là người không có năng lực chịu trách nhiệm- và người không có trách nhiệm là người đang không có ý thức, không nhận biết - thế nên người đó cần được quản lý- và anh cần được xích lại bởi xã hội. Vậy thôi!)
Mọi người cứ bàn về tự do, nhưng họ không muốn tự do một cách chính xác, họ chỉ muốn sự vô trách nhiệm mà thôi.
Họ đòi hỏi tự do, nhưng trong sâu thẳm, trong vô thức, họ đòi hỏi sự vô trách nhiệm, họ đòi hỏi "sự cấp phép" - một sự hợp thức hóa cho trạng thái vô trách nhiệm họ đang khao khát. Tự do là trưởng thành, là năng lực chịu trách nhiệm; đòi "giấy phép" cho tự do là thứ cực kỳ ấu trĩ.
Tự do là là điều chỉ xảy ra khi bạn đủ hội nhập tới mức bạn có thể chịu trách nhiệm về tự do. Thế giới này mãi không thể có được tự do vì con người chưa trưởng thành.
Các nhà cách mạng đã làm nhiều điều qua nhiều thế kỷ, nhưng mọi thứ đều thất bại. Những người theo thuyết duy tâm đã liên tiếp đề ra các phương cách làm thế nào cho con người tự do, nhưng không ai bận tâm - bởi vì con người không thể tự do được chừng nào con người chưa được tích hợp (hay còn gọi là sự tổng hòa, sự hội nhập, tính toàn bộ).
Chỉ Phật mới có thể tự do, Mahavira mới có thể tự do, Christ, Mohammed mới có thể tự do, Zarathustra mới có thể tự do, bởi vì tự do nghĩa là con người ta tỉnh thức. Nếu bạn không ở trạng thái tỉnh thức, thế thì nhà nước là cần thiết, chính phủ là cần thiết, cảnh sát là cần thiết, tòa án là cần thiết. Thế thì tự do phải bị cắt bỏ từ mọi nơi. Thế thì tự do chỉ tồn tại trên danh nghĩa được thôi; trên thực tế nó không tồn tại. Làm sao tự do có thể tồn tại khi chính phủ tồn tại? - nó là không thể.
Nhưng phải làm sao? Để xuất hiện tự do đích thực thì chính phủ phải triệt tiêu? Không. Nếu các chính phủ biến mất, đơn giản là tình trạng hỗn loạn sẽ thay thế. Tự do sẽ không đến từ việc các chính phủ biến mất, nó chỉ là một tình trạng khác diễn tới - vô chính phủ. Nó sẽ là một trạng thái tồi tệ hơn bây giờ. Nó sẽ hoàn toàn điên rồ. Cảnh sát là cần thiết bởi vì bạn không tỉnh táo. Nếu không, có một cảnh sát đứng ở ngã tư đường để làm gì? Nếu mọi người tỉnh táo - tất cả mọi người -hoàn toàn tỉnh táo, cam đoan với sự tỉnh táo, ai ai cũng đảm bảo được 100% sự tỉnh táo và tỉnh mọi lúc, thì viên cảnh sát có thể bị loại bỏ, sẽ phải bị loại bỏ, bởi vì điều đó là không cần thiết.
Nhưng rõ ràng là mọi người không có ý thức.
(Ít nhất là cùng một thời điểm, thật khó để toàn bộ nhân loại đều "nhận biết" hay "tỉnh thức". Đúng chứ? Hoặc một khoảnh khắc này bạn có ý thức, khoảnh khắc khác bạn lại vô ý thức, phải không? Cả trăm triệu người, không ai hoàn toàn có ý thức được 100% tuyệt đối 24/7, lại còn khi cả trăm triệu người có thể trể nên "vô ý thức" cùng lúc. Sao có thể tránh được hỗn loạn nếu không có viên cảnh sát? - Một nhân vật đại diện cho sự giám sát.)
Cho nên khi tôi bàn tới 'tự do', ý tôi là BẠN CẦN CHỊU TRÁCH NHIỆM.
Bạn càng trở nên có trách nhiệm, bạn sẽ càng trở nên tự do; hoặc, bạn càng trở nên tự do, bạn càng nhận ra bản thân bạn đang gánh vác nhiều trách nhiệm. Thế thì bạn phải rất tỉnh táo với điều bạn đang làm, điều bạn đang nói. Ngay cả về những cử chỉ nhỏ vô ý thức của bạn, bạn cũng phải rất rất tỉnh táo - bởi vì không có ai khác kiểm soát bạn, KHÔNG MỘT AI, chỉ có BẠN mà thôi.
Khi tôi nói với bạn rằng BẠN TỰ DO, tôi muốn nói rằng bạn ĐANG LÀ một vị THẦN. Tự do không phải là một loại giấy phép, không ai có khả năng "cấp phép" cho bạn tự do cả.
Nó là một sự kỷ luật tới tận cùng.
From: Osho, The Beloved, volume 2, chapter 10- tiếp tục là đôi câu chữ từ "kẻ bạo động không được lòng thiên cổ cho mấy" : )))) thú vị, nhìn chung vẫn là thú vị
1 note · View note
leahwordtaste · 1 year
Text
BẢN DỊCH P2 - (Click đọc P1 )
CHƯƠNG 5: "TUẦN TRĂNG MẬT" CỦA SUỐI NGUỒN TÌNH YÊU THỰC THỤ THÌ KHÔNG BAO GIỜ KẾT THÚC
Dịch từ bản tiếng Anh: http://www.alaalsayid.com/ebooks/OSHO%20pdf/Love_Freedom_and_Aloneness_A_New_Vision_of_Relatin.pdf
ĐỪNG Ở TRONG "MỐI QUAN HỆ"
HÃY Ở TRONG "LIÊN KẾT"
Một khi bạn bước vào một mối quan hệ nào đó, bạn bắt đầu coi nhau là điều hiển nhiên - thứ viên đạn nòng cốt phá hủy mọi cuộc tình. Người phụ nữ nghĩ rằng cô ấy "biết" người đàn ông lắm rồi, người đàn ông nghĩ rằng anh ta "biết" người phụ nữ quá rồi. Sự thật là chả ai biết về ai cả! Không thể nào! Làm sao mà ta hiểu hết được về người khác, người đó vẫn còn hàng tá bí ẩn. Và việc coi người khác ở bên bạn như một sự tồn tại hiển nhiên là một hành vi xúc phạm, thiếu tôn trọng một cách trầm trọng.
Nếu ai đó nghĩ rằng anh ta hiểu rõ vợ mình quá rồi thì kẻ đó mang một thái độ rất, rất vô ơn. Làm sao bạn tin rằng bạn hiểu hết toàn bộ được người phụ nữ này? Dựa vào đâu mà bạn nghĩ bạn có thể thấu toàn một con người? Mỗi cá nhân là một quá trình, con người không phải là đồ vật. Người phụ nữ mà bạn biết ngày hôm qua không còn ở đó ngày hôm nay nữa, giống như bầu trời trên đầu bạn, không một ngày nào các đám mây giống hệt nhau. Quá nhiều nước đã chảy xuống sông Hằng; dòng sông thì chảy tiếp, cô ấy tiếp tục sống, cô ấy hôm nay đã là một ai đó khác, hoàn toàn khác rồi. Cần kết nối lại, mỗi ngày qua đi là một lần làm quen mới, đừng lơ là mà coi nó là điều đương nhiên.
Và còn người đàn ông mà bạn đã ngủ cùng đêm qua, hãy ngắm lại khuôn mặt của anh ấy vào buổi sáng mà xem. Anh ấy không còn là con người cũ nữa, rất nhiều thứ đã thay đổi. Rất nhiều, đổi khác nhiều đến nỗi không đếm xuể. Đó là sự khác biệt giữa NGƯỜI và ĐỒ VẬT. Đồ đạc trong phòng nguyên xi, nhưng đàn ông và phụ nữ, chẳng ai còn giống hôm qua chút nào. Khám phá lại, bắt đầu lại. Quan sát và đừng bỏ lỡ bất kỳ sự biến đổi nhỏ nhặt nào của đối phương.
Đó là những gì tôi muốn nói khi bàn về "thiết lập liên kết thân mật"
Tạo lập liên kết nghĩa là ta luôn bắt đầu, ta liên tục cố gắng để quen thân hơn với người kia. Một lần nữa và lại lần nữa, các bạn đang giới thiệu bản thân với nhau hàng ngày, mỗi ngày. Bạn biết quan sát và nhìn ra nhiều khía cạnh trong tính cách của mỗi người hơn. Bạn đang cố gắng thâm nhập ngày càng sâu hơn vào mặt cảm xúc bên trong của anh ấy, vào những nơi sâu kín nhất của con người anh ấy. Bạn đang cố gắng làm sáng tỏ một bí ẩn không thể làm sáng tỏ. Đó chính là niềm vui của tình yêu: hành trình khám phá của ý thức.
Và nếu bạn tạo lập liên hệ, và không thu nhỏ nó thành "mối quan hệ", thì người khác cũng trở thành tấm gương cho chính bạn. Khám phá anh ấy, trong vô thức bạn cũng sẽ khám phá chính mình. Tìm hiểu sâu hơn về người khác, hiểu cảm xúc của anh ấy, suy nghĩ của anh ấy, những rung động sâu sắc hơn của anh ấy, bạn cũng sẽ biết những rung động sâu sắc hơn của chính mình. Những người yêu nhau trở thành tấm gương cho nhau, và thế là tình yêu trở thành thiền.
Mối quan hệ là cái xấu xí, tạo lập liên hệ là cái đẹp. Trong một mối quan hệ định danh, cả hai người bỗng trở thành kẻ mù. Thử nghĩ xem, đã bao lâu rồi bạn chưa nhìn vào mắt vợ mình? Đã bao lâu rồi bạn không nhìn ngắm chồng mình? Hẳn rắt nhiều năm. Ai nào, giơ tay lên, ai có thói quen ngắm vợ mình?
Bạn đã coi việc quen biết cô ấy là điều hiển nhiên; có gì hơn để xem xét đâu cơ chứ? Bạn dành nhiều sự quan tâm đến những người lạ hơn là ở những người bạn quen biết—bạn coi rằng mình biết toàn bộ địa hình cơ thể họ, bạn biết cách họ phản ứng rồi, bạn cho rằng mọi thứ đã xảy ra rồi sẽ xảy ra và lặp đi lặp lại thế thôi. Đó là một vòng tròn lặp đi lặp lại chứ có gì mới mẻ đâu?
Không, không phải vậy, nó không hẳn là như vậy đâu. Không có gì lặp lại ở đây cả; mọi thứ đều là "cái mới" mỗi ngày. Chỉ có con mắt bạn trở nên cũ kỹ, cái lăng kính - những giả định của bạn trở nên cũ kỹ, tấm gương của bạn đã phủ đầy bụi và bạn giờ đây không có khả năng phản chiếu người khác nữa mà thôi.
Thế nên tôi mới nói "hãy tạo lập liên hệ".
Khi tôi bảo hãy "thiết lập" kết nối, hãy làm quen với ai đó đi, ý tôi là tiếp tục hưởng tuần trăng mật đi. Hãy cứ đi tìm và tìm cách hiểu về nhau đi, tìm những cách mới để yêu nhau, để ở bên nhau đi.
Và mỗi cá thể hoàn toàn là một bí ẩn vô tận, không thể cạn kiệt, không thể thăm dò hết được, đến mức bạn không bao giờ dám nói rằng, “Tôi đã hiểu hết về cô ấy,” hay, “Tôi đã biết tỏng con người anh ấy.” Nhiều nhất bạn chỉ có thể nói, "Tôi đã cố gắng hết sức, nhưng bí ẩn vẫn mãi là bí ẩn."
Thực tế bạn càng hiểu biết nhiều, mỗi người khác càng trở nên bí ẩn hơn. Khi đó tình yêu sẽ là cuộc phiêu lưu bất tận trong vũ trụ của các linh hồn.
// Cre: An Thư (dịch chuyển ngữ, localization - có yếu tố diễn giải bình thêm trong bản dịch)
(Đọc được chương 5 hay quá, dịch hộc bơ tức tốc luôn mất hơn 3 tiếng mới xong, nhưng sách hay nhất định nên đọc các con tim u mê yếu mềm ạ! Đọc mấy bản Việt sub trên internet thấy sợ hãi quá 0-0 )
1 note · View note