#cảm ngộ
Explore tagged Tumblr posts
Text
Nhân Sinh Cảm ngộ: Từ tiểu tiết nhìn ra nhân phẩm, từ việc nhỏ nhìn ra nhân tâm - Tâm Linh Cuộc Sống
Nhân Sinh Cảm Ngộ: Từ tiểu tiết nhìn ra nhân phẩm, từ việc nhỏ nhìn ra nhân tâm Người xưa nói: “Việc lớn trên đời đều cần phải làm từ việc nhỏ”. Từ tiểu tiết có thể thấy được nhân phẩm, từ việc nhỏ có thể thấy được nhân tâm. Những hành động có vẻ không đáng để ý đó thường có thể phản ánh diện mạo chân thực nhất của một người. Mời quý thính giả cùng Tâm Linh Cuộc Sống chiêm nghiệm những triết lý…
View On WordPress
#Bài học cuộc sống#bài học nhân sinh#cạm bẫy nhân sinh#cảm ngộ#cảm ngộ nhân sinh#cổ nhân#Cổ nhân dạy#cổ nhân giảng#con đường nhân sinh#kiếp nhân sinh#lời dạy cổ nhân#nhân phẩm#nhân sinh#nhân sinh cảm ngộ#nhân sinh mê lạc#nhân sinh tại thế#Nhân tâm#nhìn thấu#Quà tặng cuộc sống#Tâm Linh Cuộc Sống#thư viện tâm linh#tlcs#trí tuệ cổ nhân#triết lý nhân sinh
8 notes
·
View notes
Text
Rốt cuộc bạn đã bỏ lỡ điều gì quan trọng nhất đời mình?
Là tiền bạc, lợi lộc hay sự nghiệp, công danh? Là người thân, bè bạn hay người yêu tuyệt vời? Khó nói lắm. Vì con người lúc nào cũng truy đuổi mọi thứ đến cùng, tấm thân còm cõi mà vẫn muốn đèo bòng biết bao nhiêu chuyện thị phi. Nhưng rồi một mai nhìn qua cửa sổ, chợt thấy bóng chiều vùn vụt lướt qua, ngày tàn đêm xuống nối nhau, xuân hạ thu đông lặng lẽ lặng lẽ chuyển dời, ta sẽ có chút giật…
View On WordPress
1 note
·
View note
Text
Đoạn vè cơm tấm trong bài là Duy viết, viết xong Duy rủ Thiên thu chung đoạn này để 2 đứa có cảnh được xuất hiện chung cùng nhau nhiều hơn.
QUỐC THIÊN and THANH DUY performing 'BỐNG BỐNG BANG BANG' @ Call Me By Fire Viet Nam S1
for @tboyblogger
#quốc thiên#quoc thien#thanh duy#anh trai vượt ngàn chông gai#call me by fire vietnam#call me by fire#vietnamese men#atvncg#atvncgedit#vpop#vietnamese music#vietnamese#viet pop#vietnamese pop#thanh thiên bạch nhật#clairedgifs#top 2 performance tôi yêu. top 1 vẫn là bay#cảm ơn yeah1 vì đã cho tôi kimkim hội ngộ#quán quân á quân vietnam idol nó phải khác#my parasocial besties
7 notes
·
View notes
Text
〔Bài dịch số 1186〕 ngày 28.10.2024 :
Vũ Thu Hoài dịch
人的想法和感受, 真的会随着时间和认知的改变而改变, 原来你笃定不会变的事情, 会在之后的某一刻就很容易变得释然。原来你患得患失, 整日忧虑不得其解的事情,会在之后的某一刻变得不再那么重要。人都是会变的,情绪和感受也都是会流动的, 不要把一时的感受定为永恒。时间也不一定能证明什么东西,但一定能让你看清看透很多人和事。
有句话说得很对, 成长的经历大概是让人变得越来越安静。一个人的彻悟程度恰等于她所受痛苦的深度, 终一天, 你会静下来, 像个局外人一样回顾自己的往事,笑着摇摇头。保持微笑, 苦尽甘来时, 再讲来时的路!
Suy nghĩ và cảm nhận của con người sẽ thực sự thay đổi theo sự đổi thay của thời gian và nhận thức. Những điều mà bạn chắc chắn sẽ không thay đổi sẽ dễ dàng trở nên nhẹ nhàng không còn quan trọng.
Hóa ra những điều bạn lo lắng được-mất và khó giải quyết của hiện tại sẽ trở thành điều không còn quá quan trọng vào một thời điểm nào đó của tương lai. Con người thay đổi, cảm xúc, tình cảm cũng đang lưu động. Đừng coi tình cảm nhất thời là vĩnh cửu. Thời gian có thể không chứng minh được điều gì nhưng chắc chắn nó sẽ cho phép bạn nhìn rõ nhiều người và nhiều vật.
Có một câu nói cực kì đúng, “quá trình trưởng thành khiến con người trở nên càng ngày càng yên tĩnh hơn”. Mức độ giác ngộ của một người tương đương với mức độ đau khổ của người đó. Rồi một ngày nào đó, bạn bình tĩnh lại, cười cười lắc đầu, kể lại câu chính của chính mình với vai trò là một người ngoài cuộc. Giữ vững nụ cười, khi mọi khó khăn qua đi và niềm vui đến, đó là lúc chúng ta sẽ nói về con đường mình sẽ đi trong tương lai!
71 notes
·
View notes
Text
Nhạy cảm sẽ chẳng là vấn đề gì cả. Vấn đề là khi ta biến nó thành sự ngộ nhận, sự kỳ vọng, và sợ nhất là khi nó trở thành tình yêu.
— AN TRƯƠNG
151 notes
·
View notes
Text
Trong mắt có sao trời, trong tim có núi biển
🌿 Thời gian khiến người ta không kịp trở tay, chẳng thể tranh giành từng giờ từng phút, rồi lại nhớ về quá khứ.
🌿 Tôi đã chịu đựng những khoảnh khắc không ai quan tâm, sao có thể chết bởi sự hờ hững nóng lạnh này, bình minh không ai đồng hành, hoàng hôn cũng không cần ai cùng ngắm.
🌿 Hy vọng rằng bạn, trong mắt có sao trời, trong tim có núi biển, từ nay, lấy ước mơ làm chiến mã, không phụ thanh xuân tươi đẹp.
🌿 Đôi khi chúng ta luôn muốn trở thành một người khác, đến nỗi sự độc nhất vô nhị trong lòng bị lãng quên nhiều năm, điều độc nhất trên đời mang tên là tình yêu nhiệt huyết của tôi.
Vậy chúng ta hãy hẹn tái ngộ trong một ngày không xa nhé.
🌿 Núi có đỉnh, hồ có bờ, trên con đường dài của cuộc đời, vạn vật đều có sự trở lại. Khi chúng ta cảm thấy dư vị đắng cay, xin hãy tin rằng, tất cả cuối cùng sẽ ngọt ngào trở lại.
🌿 Trải qua thăng trầm, chia ngọt sẻ bùi. Nhưng suy và thịnh luân phiên thay đổi cũng không đáng sợ, trong tĩnh lặng cô độc giữ mình, trong phù hoa tôi luyện trái tim.
Người dũng cảm không phải là người không rơi nước mắt, mà là người tiếp tục tiến bước dù gương mặt đẫm lệ.
🌿 Ý nghĩa của cuộc sống rất phong phú, cho dù chúng ta nỗ lực thế nào cũng không hề dư thừa, vì chúng ta sinh ra là con người, sinh ra là chúng sinh.
🌿 Tôi đã từng nhặt được một tia sáng, lúc hoàng hôn trả lại cho mặt trời, tôi biết đó không phải là mặt trời của tôi, nhưng trong một khoảnh khắc nào đó, ánh sáng mặt trời thực sự đã chiếu lên người tôi.
🌿 Thế sự như mây bay, cuộc đời rồi cũng tàn lụi, nhưng theo đuổi sự vĩnh hằng và rực rỡ của cuộc sống giữa dòng chảy vô thường, lại được lưu giữ trong ký ức văn hóa của chúng ta.
Vạn Phương dịch Page Fb của mình là Niệm An
#trích dẫn#quotes#trichdanhay#life quote#caunoihay#vạn phương dịch#Tiengtrung#chinese#cuộc sống#tinhyeu#deep quotes#tâm trạng#deep thoughts#memories#Vanphuongdich
105 notes
·
View notes
Text
Những bình luận nổi bật trên Võng Dịch Vân âm nhạc (phần 4)
刚才买水果,问老板:“这水果甜不甜?”
老板教育了我一番: "“这问题就跟问男朋友你爱不爱我一样,一点意义都没有. 你见过哪个老板说不甜?哪个男朋友说不爱的?你拿个柠檬我也会跟你说甜你信不信?
《爱》
Vừa lúc mua hoa quả, tình cờ hỏi ông chủ: "Quả này có ngọt hay không?"
Ông chủ liền dạy tôi: "Câu hỏi này cũng giống như việc hỏi bạn trai có yêu bạn hay không, một chút ý nghĩa cũng không có. Bạn gặp qua ông chủ nào nói quả này không ngọt bao giờ chưa? Có người bạn trai nào lại nói không yêu à? Bạn đem quả chanh đến hỏi tôi cũng sẽ đáp ngọt bạn có tin hay không?
Bài hát "Yêu"
2. 当一个女生错过最想嫁的人,她会变得越来越挑剔
当一个男生错过最想娶的人,他会变的越来越随意。
挑剔的是因为都不如你,随意是因为反正不是你
《不待》
Khi một cô gái bỏ lỡ một người mình muốn gả, cô ấy sẽ trở nên ngày càng kén chọn
Khi một chàng trai bỏ lỡ người mình muốn cưới, anh ấy sẽ trở nên ngày càng tùy ý.
Kén chọn bởi vì đều không thể như người đó, tùy ý bởi vì dù sao cũng chẳng phải người đó.
Bài hát "Không đợi"
3. 家人围着6岁的儿子问他的理想,儿子说他想当医生。
外婆说医生好,社会地位高
奶奶说待遇也不错
外公说更重要的是以后找对象方便。
爸爸听后满意地问儿子为什么想当医生
他说:“不是说医生可以治病救人吗?”
《理想》
Mọi người trong gia đình vây quanh bé trai 6 tuổi hỏi về ước mơ, thằng bé đáp muốn trở thành bác sĩ.
Bà ngoại nói bác sĩ tốt, địa vị xã hội cao
Bà nội nói đãi ngộ không tồi
Ông ngoại nói quan trọng là sau này dễ tìm bạn gái.
Bố đứa trẻ nghe xong hài lòng liền hỏi vì sao bé muốn trở thành bác sĩ:
Đứa nhỏ đáp: "Không phải nói bác sĩ có thể chữa bệnh cứu người sao ạ?
Bài hát "Lý tưởng"
4. 人生可能要遇见四个人
第一个是你爱,但不爱你的人
第二个是爱你,但你不爱的人
第三个是你爱又爱你,但最后不能在一起的人
第四个是你未必爱,但最后在一起的人
《你,好不好?》
Đời người có lẽ nên gặp bốn kiểu người
Đầu tiên là người bạn yêu, nhưng không yêu bạn
Thứ hai là người yêu bạn, nhưng bạn không yêu
Thứ ba là người bạn yêu cũng yêu bạn, nhưng sau cùng lại chẳng thể ở bên nhau
Thứ tư là người bạn không chắc đã yêu, nhưng lại ở bên bạn đến cuối cùng.
Bài hát "Bạn, có khoẻ không?""
5. 希望他最后娶一个像我一样的女孩,这样他就能一直记住我。又害怕他最后会娶一个像我一样的女孩,如果像我,为什么不是我?
《全世界谁倾听你》
Hi vọng anh ấy sẽ cưới một cô gái giống như tôi, vậy thì anh ấy sẽ nhỡ rõ về tôi. Nhưng tôi cũng sợ sau này anh ấy sẽ lấy một cô gái như tôi, bởi vì giống tôi, tại sao lại không thể là tôi?
Bài hát "Cả thế giới lắng nghe em"
6. 这世上最憋屈的,是越爱越远的人,和越等越大的雨
《雨一直下》
Giày vò lớn nhất thế giới này, có lẽ là người càng yêu lại càng xa, cũng như càng đợi mưa lại càng lớn.
Bài hát ""Mưa cứ mãi rơi""
7. 除了电影里,没人会等你四五年,说白了感情就是不联系就没有的东西,空空如也,走马观花,贪得无厌
《走马》
Ngoại trừ phim ảnh, sẽ không có ai đợi bạn bốn năm năm đâu, nói thẳng ra là tình cảm nếu như không liên lạc thì chẳng còn gì nữa, trống rỗng, cưỡi ngựa xem hoa, lòng tham không đáy.
Bài hát "Cưỡi ngựa"
8. 世界上最厉害的人,是说起床就起床,说睡觉就睡觉,说做事就做事,说玩就玩,说收心就收心.
《过得好吗》
Người lợi hại nhất thế giới chính là người nói dậy liền dậy, nói ngủ liền ngủ, nói làm việc liền làm việc, nói chơi liền chơi, nói kiềm chế liền kiềm chế được.
Bài hát "Trải qua có tốt không"
9. 合适的人不一定要情商多高,但一定要懂你的点,知道怎么能让你开心. 这样漫长的一生共度起来才不会太费劲,他不会在你感性的时候讲道理, 不会在你气得头冒烟的时候跟你硬碰硬.
《You don't know me》
Một người phù hợp không nhất thiết phải có EQ quá cao, nhưng nhất định phải hiểu bạn, biết làm thế nào khiến bạn vui vẻ. Vậy thì một đời trải qua cùng nhau mới không vất vả, anh ấy sẽ không giảng đạo lý khi bạn xúc động, sẽ không cứng rắn đối chọi khi đầu bạn phát hoả.
Bài hát "You don't know me"
10. 愿你不管被这个世界伤害了多少回,第二天早上太阳升起来的时候, 你依旧愿意去好奇、去拥抱、去相信、去发现、去等待.
《脆弱一分钟》
Mong bạn dù có thế giới này làm tổn thương bao nhiêu lần đi chăng nữa, thì ngày thứ hai khi mặt trời ló rạng, bạn vẫn nguyện ý hiếu kì, ôm ấp, tin tưởng, khám phá, và chờ đợi.
Bài hát "Một phút yếu lòng"
Zhihu | Lạc Yến dịch
201 notes
·
View notes
Text
Ý nghĩa của tiết kiệm tiền: Đủ tiền tiết kiệm sẽ mang cho bản thân đủ sự tự tin.
- Trả tiền thuê phòng, có một chốn để dung thân.
- Mua một căn phòng thuộc về riêng mình, có thể tuỳ ý sắp xếp đồ đạc của mình.
- Sở hữu một chiếc xe của riêng mình, nắm chắc chìa khoá và vô lăng trong tay, không cần đi tàu điện ngầm.
- Không muốn trải nghiệm cảm giác xót xa khi bố mẹ, người thân ốm đau mà chính mình không thể đóng góp chút tiền nào dù đã đi làm nhiều năm.
- Những lúc công việc không như ý muốn, có thể có năng lượng sa thải bác giám đốc bất cứ lúc nào.
- Những lúc tâm trạng buồn phiền, có thể thực hiện một chuyến du lịch "nói đi là đi".
- Mua bánh sinh nhật và một bó hoa xinh đẹp cho mẹ-bố-anh/em trai-chị/em gái-cháu. (Ku Ken của bác)
- Tiết kiệm tiền để đi du lịch, ngắm nhìn thế giới, đi đến tất cả những nơi mình muốn .
- Những lúc ốm đau, sẽ có năng lực nhập viện chữa trị.
- Dành một khoản tiền dưỡng lão cho bố mẹ mình.
- Mỗi năm đưa bố mẹ đi khám sức khoẻ tổng thể một lần.
- Mua cho bản thân một chiếc máy ảnh, phát triển sở thích. Có đủ tiền để ủng hộ cho sở thích của chính mình.
- Mua một chiếc điện thoại mới, để có thứ liên lạc với thế giới bên ngoài.
- Sắp xếp sân nhỏ trong nhà, mua hạt giống trồng đầy hoa.
- Ngộ nhỡ một ngày nào đó thất nghiệp, cũng không phải lo lắng quá mức.
- Không cần phải giơ tay xin tiền, không cần nhìn sắc mặt của ai.
- Có thể tự do lựa chọn cuộc đời, muốn sao thì sao.
- Khi đối mặt với những lời thúc giục kết hôn, càng có tự tin để từ chối.
- Có thể lựa chọn công việc mình thích, muốn lập nghiệp thì lập nghiệp, muốn làm thuê thì làm thuê, muốn nằm lười thì nằm lười.
- Có thể chọn lựa người mình thích, không cần vì đối phương có điều kiện không tệ mà tạm bợ.
- Mang đến cho bố mẹ và bản thân một cuộc sống tốt đẹp hơn.
- Chữa lành những vết thương do quá trình kiếm tiền gây ra.
55 notes
·
View notes
Text
Chào các bạn, các bồ, các bro, các brồ mê sách vở văn chương và những thứ kỳ lạ khác và (không thể tin nổi) vẫn chưa bỏ follow Nhã Nam trên tumblr thân thương đang chìm sâu vào flop era trên nền nhạc lofi giữa vòng xoáy của mạng xã hội ngày càng hư vọng và cuồng điên này.
Vẫn là tôi đây, admin của nhiều ngày hôm qua với những cảm hứng bụi bặm nay không dưng được mang ra phủi trong cơn hưng cảm và tuổi già đã bào mòn cả thể chất lẫn tâm thần hồn (và cả đàn mèo của tôi nữa, nếu các ngài vẫn nhớ).
Ngạc nhiên chưa, dường như bằng sức mạnh nội tại và hào quang chính mình không sở hữu, trải qua mấy bận bể dâu (đọc: covid và suy thoái kinh tế hay những thứ tương tự thế), tôi vẫn chưa chết và cũng chưa bị đuổi việc. Tắm mình trong ánh sáng chói lòa của cuộc giác ngộ, về một điều gì đó mà chính tôi cũng chưa hay, có thể là mình vẫn còn quá trẻ để chết? hoặc (!), đã đủ già để trúng quả bằng cách thôn tính luôn cái trang tumblr mà chính công ty chủ quản có lẽ cũng đã lãng quên này, để làm một cái gì đó, thật đen tối, thật hắc ám đầy khả ái và ngây ngất lòng người?
Nghĩ là nằm, tôi quyết định sẽ từ trong chăn ấm đệm êm mà hồi sinh trang tumblr này. Tranh thủ đổi pass để không ai ngoài tôi có thể vào đây, để sau này nhỡ có mệnh hệ gì sẽ lấy cái mạng xã hội không ai cần này làm điều m��� ám!
(cận cảnh tôi thi triển phép hồi sinh)
(rare footage của tôi cười gian ác trong ảo tưởng hắc ám của chính mình)
Quyết định trở lại tumblr lần này, tôi đã suy nghĩ rất lung, số thời gian tôi bỏ ra để trăn trở về số mệnh của mình và tumblr này ước tính phải bằng trung bình cộng của những thoáng tôi đã thiếu rực rỡ ở nhân gian suốt mấy năm qua và nhiều ngày bước quá chậm giữa thế gian vội vã cùng cả những lít nước mắt tôi khóc thương cho sự kém cỏi của chính mình. Tôi nghĩ, phải làm sao để lại không burn out, sớm post bài tối buồn, nay hăm hở log in mai đến click một cú chuột cũng thấy quá sức...
[tua nhanh qua đoạn sau đó tôi sa vào trăn trở làm sao học hết được nhân sinh??]
Thế rồi, tôi cho rằng mình cần vạch ra vài ranh giới, để nếu may mắn, tumblr này có thể tiệm cận với thứ tôi hình dung và muốn nó trở thành hơn, và cũng để bảo vệ sức khỏe tinh thần bản thân:
Tôi sẽ đăng bài với tư cách là một người đọc trước, một người làm sách và (cần phải) quảng bá bán sách sau. Tumblr từng là nơi giới thiệu tôi tới nhiều cuốn sách hay, tác giả thú vị và khích lệ tôi yêu đọc sách, cũng là nơi nối duyên tôi đến với Nhã Nam, nên tôi rất hy vọng có thể biến trang tumblr mình cai quản thành một nơi lan tỏa những điều dễ chịu như vậy. Dù sao, cũng đã có nhiều kênh để các b(r)ồ bị/được dẫn dụ vào những cái bẫy mua sắm êm ái rồi, và tôi cũng không nghĩ những lời mình uốn lưỡi cú diều ở một trang blog tại một mạng xã hội flop bậc nhất này có thể khiến doanh thu công ty tăng vượt bậc cá chép hóa thuồng luồng rồng bắn điện pika. Chúng ta ở đây thở và đọc sách (Nhã Nam!) vậy thôi.
Để cho xứng với cái danh flop, tôi sẽ ưu tiên những cuốn sách "flop" - sách ít được lên sóng ở các mạng xã hội khác của Nhã Nam, sách ế, sách "hình như" ít ai để ý, sách tôi thực sự đọc và muốn chia sẻ,... Ngoài ra tôi cũng muốn ba la bô lô về những cuốn sách chưa được Nhã Nam xuất bản, mong được Nhã Nam xuất bản,... Nếu bạn cũng có những cuốn sách như vậy, hãy đến đây với tôi! *vỗ ngực bộp bộp* Vì hai tiêu chí trên, có lẽ tôi cũng sẽ không thể đăng bài thường xuyên hay định kỳ được, mong các b(r)ồ thông cảm. Nhưng tôi nhất định sẽ dành thời gian suy ngẫm để tăng chất lượng bài đăng cũng như tổ chức thêm nhiều trò chơi độc lạ.
Một điều nữa, tôi xin phép sẽ không trả lời những câu hỏi về việc cộng tác với Nhã Nam (bao gồm việc gửi bản thảo về đâu, như nào hay nội dung bản thảo...) bởi: 1) Những câu hỏi đó đã được trả lời và gắn tag (hỏi đáp | liên hệ) để ngay trên phần info, mong các bạn chịu khó lội lại 2) Việc trả lời rốt ráo những vấn đề đó nằm ngoài quyền hạn của admin tôi, mà tôi thì thực sự không muốn dăm bữa nửa tháng lại nhai đi nhai lại những câu trả lời trớt quớt không giải quyết được vấn đề gì (và chúng quả thực là những vấn đề tôi không thể giải quyết?!) 3) Mọi thông tin về tuyển dụng CTV chắc chắn sẽ luôn được đăng tải minh bạch và rõ ràng trên các kênh truyền thông chính thức dễ tiếp cận dễ liên hệ hơn của Nhã Nam như fanpage Facebook hay Instagram. Các bạn theo dõi những kênh đó sát sao là được. Ngoài ra thì các b(r)ồ muốn tâm sự dày mỏng gì (ưu tiên về sách) admin tôi cũng sẵn lòng đón tiếp. Chat trực tiếp, hỏi ẩn danh, tag thẳng mặt... gì cũng được. Nếu khó quá tôi sẽ lờ đi.
Cuối cùng, xin cảm ơn bạn bè gần xa bà con follower lối xóm đã đến chung vui buổi hồi sinh này cùng gia đình chúng tôi. Cảm ơn các b(r)ồ đã đọc đến tận đây và vẫn nương tình mà không unfollow. Cảm ơn các bạn vẫn nhớ đến và nhắn hỏi, ở đây và nhiều nơi khác, khiến tôi cảm thấy lưới nhện liên kết mỏng manh và lỏng lẻo này vẫn đủ sức giữ chúng ta đâu đó trong nhau. Hẹn gặp lại ở những cuốn sách chúng ta sẽ cùng đọc và cùng say mê!
Sau đây tôi xin hát một bài để khép lại chương trình come back.
youtube
Hát xong tôi xin làm ending fairy.
88 notes
·
View notes
Text
Tôi nhớ ngày cuối gặp O, khi lờ mờ nhận ra sẽ không còn cuộc hội ngộ nào sau đó, tôi nói có hai cách để quên một người: một là thời gian, hai là người mới; với anh, anh chọn cách thứ nhất, hy vọng thời gian của anh đủ dài, còn người mới của em đủ tốt. Câu này tôi đọc được đâu đó trên mạng, mang ra nói cho thêm phần xúc cảm giây phút chia xa. Chứ tôi lúc đó không đủ cao thượng như vậy. Tôi không mong người mới của O sẽ tốt, ít nhất là không “tốt” như tôi, để sẽ có lúc O nhận ra điều đó.
Tôi mong thời gian của mình đủ dài, để xoa dịu những xót xa trong lòng. Rồi ngày dài đêm trôi, thời gian cũng làm đúng nhiệm vụ của nó: bào mòn những góc cạnh xù xì của nỗi nhớ. Mong ước về một lần gặp lại, về một lần lại đi cùng nhau dần thôi nhức nhối, cũng không còn đôi khi len lén tôi để len lỏi vào những giấc mơ. Nỗi nhớ đó giờ như một khối tròn nhẵn, mỗi khi nghĩ đến, chạm vào lại ngân lên khe khẽ bản tình ca êm dịu mà xa xôi, tràn đầy nhưng đã thôi nhói buốt.
Tôi hay nói đùa với vài người quen chung của hai đứa, chuyện chúng tôi như phản ứng hoá học. Sau tất cả, yêu thương thăng hoa bay mất, chỉ còn lại đâu đó trong tôi kết tủa của nỗi buồn: đen đặc và ngơ ngác. Bây giờ, mẫu đen ấy dần ngả sang nâu, mỗi ngày mỗi bợt hẳn đi và cuối cùng chỉ còn là một vệt thẫm nhờ. Đôi khi, tôi nghĩ nếu ngày tháng 3 đó, tôi không gặp khách, không hẹn khách tại Dốc Thị, không thoáng nhìn thấy và nhận ra O đi cùng người-mới, có lẽ nỗi buồn kết tủa ấy đến giờ này sẽ thẳm đen và đầy tràn hơn nữa. Nhưng những người mình gặp trong đời là những người phải gặp, những chuyện trải qua bắt buộc phải xảy ra mà. Cám ơn vì chúng tôi đã gặp nhau, cám ơn những hời hợt, những hờ hững, và cám ơn cả ly biệt đã có.
Chiều nay Đà Lạt đẹp. Tôi ngồi chờ rửa xe và ngó vẩn vơ, khi thấy gió đuổi bắt nhau qua những tàng cây, khi nhìn nắng chiều lung linh nhảy nhót trên những bờ tường, khi điện thoại chợt shuffle đến bài hát chúng tôi từng chia nhau cái airpod bên bờ biển Quy Nhơn ngày nào mà lòng không dâng lên một nỗi nhớ xa xôi, mơ hồ: thời điểm đó, tôi đã thực sự mong rằng người mới của O đủ tốt.
18 notes
·
View notes
Text
Nhân sinh cảm ngộ: Phải chăng khi biết đặt mình vào hoàn cảnh người khác mới có thể hòa hợp với nhau
Nhân sinh cảm ngộ: Phải chăng khi biết đặt mình vào hoàn cảnh người khác, mới có thể hòa hợp với nhau Yêu thương người thì người cũng mến yêu lại, kính trọng người thì người cũng kính trọng lại. Cho dù bạn là ai, gặp phải bất cứ chuyện gì, chỉ khi biết đặt mình vào hoàn cảnh của người khác thì mới có thể sống hòa hợp. Tình yêu thương của con người cũng là như vậy. ngay bây giờ, mời quý thính giả…
View On WordPress
#bài học#Bài học cuộc sống#bạn bè#cảm giác#cảm ngộ#cổ nhân#con nguoi#cuộc sống#duyên số#đồng cảm#giao tiếp#hạnh phúc#Làm người#mối quan hệ#nhân sinh#nhân sinh cảm ngộ#nhân sinh cuộc sống#niềm vui#suy ngẫm#suy nghĩ#thấu hiểu#tình bạn#tình thương#tình yêu#trí tuệ cổ nhân#triết lý#triết lý nhân sinh#tu tâm#yêu thương
4 notes
·
View notes
Text
Thượng Ngươn Giáp Thìn Cảm Niệm (Huỳnh Phuơng - Huệ Hương)
Ảnh : Giác Ngộ online Học đạo hiểu thấu vì sao Luân hồi chuyển kiếp nao nao cõi lòng Chỉ vì cứ mãi cẩu mong Quên đi ta phải giải xong vấn đề Thăng trầm như đám mây che Không cần vội vã, lắng nghe thoát lầm Continue reading Thượng Ngươn Giáp Thìn Cảm Niệm (Huỳnh Phuơng – Huệ Hương)
View On WordPress
0 notes
Text
"Hồi còn nhỏ chị thích nhất là đọc ngôn tình, chị nghĩ Lư Tư Hạo nói đúng, sách - truyện và âm nhạc có thể giúp chúng ta ôm một mộng tưởng tốt đẹp về tương lại và cố gắng vì nó. Nhưng chị không thích đọc sách đâu, cái chị đọc chỉ là sách tiểu thuyết thôi.. từ hồi còn học cấp 3 tới bây giờ, chị thực sự không nhớ nổi mình đã bỏ ra bao nhiêu tiền để mua gần 6 chục cuốn ngôn tình rồi bày ở đầy phòng khách, thậm chí kế hoạch của vài tháng sau hoặc mấy năm sau nữa sẽ là mua đủ tất cả những quyển tiểu thuyết hồi còn nhỏ chị từng đọc được trên mạng và đã được xuất bản thành sách và tất cả những gì liên quan tới Conan. Chị luôn nghĩ rốt cuộc mình cứ phải như vậy làm gì, có thể có những quyển chị mua về chỉ để đó thôi, vì trước đó chị đã đọc xong trên điện thoại rồi, chị còn không dám sờ vào vì sợ nó sẽ rách chỉ vì chị mua là bản đặc biệt, sẽ được tặng kèm theo bookmak và những tấm poster rất đẹp.
Mấy tháng trước đợt vẫn còn đi làm chị đã mua một lèo 3 quyển sách của Lư Tư Hạo, nhưng thực ra tới hôm nay mới thực sự được coi là đọc xong 1 quyển hoàn chỉnh, một là do khoảng thời gian đó nói là mỗi ngày sẽ nghỉ giữa ca 4 tiếng nhưng thực chất chị chỉ nghỉ được 2 tiếng, mặc dù giờ nghỉ ca phải luôn đấu tranh vật lộn 30 phút xem nên đi ngủ hay là xuống Highlands ngồi chỉ vì phòng ngủ luôn lạnh như điểm cuối của Cực Bắc… Nhưng cuối cùng mặc dù lần nào cũng buồn ngủ tới díu cả mắt nhưng chị vẫn lựa chọn xuống Higlands ngồi 1 mình, khi giở sách ra mới đọc được vài trang có khi lại bị Liu Yang gọi lên giao nhiệm vụ. Vậy nên đợt đó chỉ đọc được vài trang là lại bỏ ngỏ, mãi sau phải hơn 1 tháng trời mới túc tắc đọc qua loa cho xong quyển "Dám Mơ Lớn, Đừng Hoài Phí Tuổi Trẻ." Nhưng chị luôn thấy tên tiếng trung của quyển sách này hay hơn nhiều.
Em cũng biết cảm giác khi đọc sách, mình sẽ gặp được những câu nói khiến mình đồng cảm hoặc thậm chí muốn khóc là thế nào phải không? Chẳng ai hiểu được đâu, thậm chí Tuấn Ngọc cũng không hiểu, Nga cũng không hiểu, Tiến cũng không hiểu, A heng cũng không hiểu, chẳng ai hiểu nổi những gì chị viết ra hay chia sẻ, nhưng chị nghĩ em hiểu. Vì em hiểu được chị mà...
Chị nghĩ tới năm 26 tuổi mới biết Lư Tư Hạo thực là một chuyện quá tiếc nuối. Vì anh từng viết rất nhiều câu nói khiến chị cảm thấy văn học là môn học đẹp đẽ nhất mà mình đã từng biết :
Anh nói : “Sở dĩ chúng ta cho rằng trưởng thành là một việc tồi tệ là bởi chúng ta đã trở thành người mà bản thân từng xem thường.”
Anh nói : “Với thần tượng, cách tốt nhất không phải là phát cuồng vì họ, mà là để người khác biết, người hâm mộ họ cũng là những người biết nỗ lực.”
Anh nói : “Không biết bản thân muốn gì cũng không sao, nhưng phải luôn nhớ kĩ bản thân không muốn những gì.”
Anh nói : “Bạn trèo lên nơi rất cao, đi tới nơi rất xa, không phải để cả thế giới nhìn thấy bạn mà là để bạn có thể nhìn thấy cả thế giới”
Anh nói : “…Có lẽ một khi trưởng thành, người ta sẽ để mất rất nhiều thứ, ví như những món đồ giản đơn nhưng lại từng khiến bạn vui vẻ cả ngày, ví như khả năng dễ khóc dễ cười, và cả những người đã từng thân thiết với bạn. Điều đáng sợ nhất không phải mất đi những điều ấy mà là việc bạn dần trở nên bình thản hơn. Bạn bắt đầu an ủi bản thân rằng thế mới là trưởng thành, đây chính là dáng vẻ mà chúng ta hằng mong muốn. Bạn chỉ đang tìm một cái cớ để tiếp tục sống như vậy và coi thường bản thân mình trước kia….”
Anh nói : “Cách đối xử tốt nhất với người mình từng yêu, không phải làm như đã quên, mà là giữ lại những điều mình thích và những giá trị đã học được, đối diện với cuộc sống một cách tốt hơn, nếu không cuộc hội ngộ đó sẽ ít nhiều mất đi những ý nghĩa tốt đẹp…”
Anh nói : “Vì sao con người phải tiến về phía trước. Bởi vì chưa tới phút cuối cùng, bạn sẽ không biết được số phận của mình ra sao, cũng không biết tương lai kết quả có tốt đẹp hay không. Rồi bạn sẽ có cơ hội đến nơi bạn muốn đến, bạn cũng biết nếu mình đứng yên tại chỗ thì sẽ chẳng đi được tới đâu cả…”
Lư Tư Hạo thực sự đã viết rất nhiều, chị nghĩ đôi khi chúng ta luôn cần một câu nói để làm động lực tiến bước em nhỉ, có thể câu nói ấy sẽ không khiến chúng ta ngay lập tức hành động hay hiểu ra điều gì, nhưng nó sẽ dần dần khiến ta tìm ra lẽ sống trong quãng đường mình đi.
Hôm nay chị dùng 1 buổi chiều để đọc nốt 1 trong 2 cuốn sách còn lại mua về nhưng để lâu tới nỗi bám đầy bụi lên đó chưa động tới, thực ra quyển này anh viết về cuộc sống và câu chuyện tình cảm xoay quanh anh và bạn bè anh nhiều hơn, thực ra chị cũng chẳng biết là đang nói cái gì với em đâu, chỉ là chị cảm thấy đột nhiên đọc xong 1 quyển sách, tự nhiên nhớ tới em, cứ có cảm giác như mấy câu chuyện này chẳng liên quan gì tới mình nhưng lại có mặt nào đó cũng giống như mình, thế là lại ngồi lõ cõ viết ra mấy dòng này… để có thể tìm được người tình nguyện ngồi đọc những câu mình viết, hiểu nhưng câu mình viết, đồng điệu với mình về tâm hồn thực sự rất khó, Lư Tư Hạo tìm được 5 người bạn tốt đã được thời gian giúp anh sàng lọc, may thay chị cũng tìm được người luôn đọc và hiểu những gì chị viết ra là em.
Chị đã liệt kê ra vô số những điều vài tháng sau phải làm, một trong số đó có viết là sẽ phải mua quà sinh nhật cho Tuấn Ngọc và khi nào vào tới SG sẽ bỏ thời gian đi thăm chị H, em có biết chị H không nhỉ, chị H hồi mới dạy tụi chị và Tiến, chị thực sự rất tốt, đãi đồ ăn ngon, mua quà sinh nhật cho từng người, dạy bọn chị làm việc, chị không biết phải kể thế nào, nếu tổng kết lại thì là chị H luôn "không bao giờ tiếc tiền cho 5 cái mồm hay ăn như tụi chị", còn tụi chị thì ngày đó chỉ có chúng duy nhất một suy nghĩ là "chị gái này nhiều tiền thật"....
.. Mấy năm nay chị không gặp chị H rồi... hình như câu chuyện về chị T và chị H chị đã kể em nghe nhiều lần, vậy nên thôi, chị sẽ không kể lại nữa, khi gặp lại chị T ở NH4 sau 1 thời gian rất lâu rất lâu rất lâu nhưng lại cảm thấy rốt cuộc cái gì đã khiến cho chị có cảm giác xa cách tới vậy.. chị không biết phải miêu tả cảm giác ấy thế nào, nếu có thể thì có lẽ sẽ giống như trong một câu chuyện ngôn tình nào đó chị từng đọc, hồi còn nhỏ mình rất thích ăn kem, là loại kem đá 500 đồng 1 cái, nhưng vì hồi đó dù là một hay hai nghìn đồng thì cũng được coi là tiền to nên mỗi lần ăn chỉ mua được 1 cái, còn là kiểu mỗi đứa bạn góp chung 500 đồng được bố mẹ cho vào để mua chung nữa, lúc đó thề hứa rằng lớn lên mình nhất định sẽ kiếm nhiều tiền để được ăn thỏa thích, tới khi lớn rồi, tiền kiếm ra được nhưng trường học đã được xây mới lại, to hơn xưa gấp 5 10 lần, tiệm tạp hóa nhỏ không bán nữa đã trở thành nhà hoang, không còn tìm được nơi bán kem đá có vị giống như năm ấy nữa, kem que cũng không còn giá 500 đồng, tiền giấy đã bị thay thế bằng polyme, mọi thứ trong kí ức.. tiếng ve, hoa phượng, những câu chuyện ma hồi cấp 1 đáng sợ, nhà vệ sinh từng in dấu bàn tay bị đồn có quỷ, giờ ra chơi với trò đuổi bắt, tiết tiếng anh chỉ học được một buổi, ra tòa nhà cũ trường bên đợi anh trai tan học mặc dù rất bị ghét bỏ bắt đầu mờ nhạt dần tới nỗi dù mỗi lần về quê, dù đứng trước cổng trường 30 phút nhưng vẫn không thể khiến cho những đoạn hồi ức kia có một đường dẫn trọn vẹn…. có lẽ là kiểu vậy....
Cuộc sống đẩy chúng ta tới nơi rất xa em nhỉ, dạo này em đã ổn định chưa? Chị nghĩ cuộc sống của em rồi sẽ ổn thôi, cuộc sống của chị rồi cũng sẽ như vậy. 过不去的事情还能怎样 也总会过去的, chị nhớ Lưu Diệc Phi từng nói vậy.
"Có thể chúng ta không được định sẵn sẽ trở thành một ngôi sao, nhưng chúng ta vẫn có thể trở thành đom đóm…" câu này hay đúng không!"
Hôm nay mình viết đoạn này gửi Lá nhỏ, Lá nhỏ hồi đáp bằng việc em ổn rồi lại không ổn.... thực ra đoạn văn bên trên mình đã sửa lại, xóa bớt một vài câu, thay đổi một số từ, trước nay khi viết viết mình cũng thích chăm chút câu từ để mỗi khi mình đọc lại mình cũng cảm thấy rằng haha hóa ra văn của mình cũng không tệ!
62 notes
·
View notes
Text
Khi tu thì khéo giữ khẩu nghiệp, không nói lỗi người, trong tâm cũng không được ghi nhớ lỗi người, phải giữ gìn tâm thanh tịnh.
Nếu bạn đã không còn là người hay phê bình người khác nữa thì chính là đã giác ngộ rồi. Bạn đã tu được đại công đức rồi.
Còn khi bạn làm phúc mà luôn kín đáo khiêm cung, người thế gian có thể sẽ không ai khen ngợi bạn, vì họ không biết. Nhưng hãy yên tâm vì Chư Phật, Bồ Tát và Thiện Thần đều biết và ghi nhận bạn.
Họ sẽ luôn đi theo bảo vệ và cứu giúp bạn khi gặp tai hoạ bất ngờ. Những ai tu hành theo Phật đều cảm nhận được những điều này, để rồi từ đó họ có niềm tin vào chánh pháp bất diệt chẳng ai có thể lay động.
Vô Thường
8 notes
·
View notes
Text
2024, I'm coming...
Những ngày cuối năm, mình nghỉ việc ở công ty, về nhà với mẹ với ngoại, tự cho mình biếng lười một chút như là phần thưởng sau một năm cố gắng. Mấy ngày này mình có thời gian cho bản thân nhiều hơn, dẫu còn vài bài final ở trường nhưng mình nghĩ là rồi sẽ ổn cả thôi.
Mình bắt đầu rà lại checklist 2023, cũng như chuẩn bị checklist mới cho 2024. Nếu như 2023 mình thiên về mối quan hệ và những trải nghiệm thì 2024 sẽ có chút đơn giản hơn, thu gọn lại là mình đi tìm những điều mới mẻ. Mình muốn thử ăn một món chưa từng ăn trước đây, muốn thử đến bar uống một ly cocktail vào ngày cuối tuần, muốn được nấu cho ai đó ăn,... những điều nhỏ nhoi đại loại thế. Tất nhiên vẫn sẽ có những mục tiêu lớn nhỏ về thành tích, nhưng mình nghĩ 2024 của mình sẽ thú vị ở việc mình chủ động đi tìm những cái "mới" như thế.
Việc làm checklist hằng năm đã trở thành một thói quen của mình. Dẫu trên hành trình đôi lúc lệch quỹ đạo, có những cái mình sẽ chọn không làm nữa, nhưng mà it's okay, vì mình đâu thể dự đoán trước tương lai, miễn là mình biết mình vẫn đang tiến lên, thì dù có chậm chạp hoặc không theo tính toán ban đầu cũng chẳng sao cả.
Năm nay á, mình khóc nhiều kinh khủng. Mà ngộ lắm, mình không khóc vì yêu đương hay thất tình đâu, có chăng chắc được 1-2 lần gì đấy thôi, mình nhận ra 2023 mình khóc nhiều nhất là vì công việc. Lần đầu hiểu được cảm giác áp lực trong công việc, cũng lần đầu nhận ra kiếm tiền không hề dễ dàng một chút nào, và cậu biết hông, mình nghĩ những lần mình khóc nức nở đó đều xứng đáng cả. Bởi lẽ sau mỗi lần như thế mình đều sẽ rút ra được những kinh nghiệm cho bản thân mà mình tin là không phải trải nghiệm nào cũng mang lại được.
2023 thật đặc biệt, 2022, 2021 và cả những năm trước đó cũng thế. Cậu biết không, mình thật sự vui khi mỗi năm trôi qua với mình đều đặc biệt theo những cách riêng, điều đó làm mình biết mình thật sự đang sống, tiến bộ và trưởng thành từng ngày.
Hy vọng 2024 vẫn sẽ tiếp tục yêu thương và vỗ về mình. Vẫn sẽ hy vọng nếu có khóc thì chỉ khóc vì áp lực công việc thôi nhé, còn người yêu thì hãy tắc đường thêm chút nữa đi, mình chưa sẵn sàng khóc vì tình yêu đâu, thế nhá.
Cuối cùng không quên chúc cho mọi người có những ngày cuối năm thật ý nghĩa, sẵn sàng đến với một 2024 đầy tích cực nhé.
27 notes
·
View notes
Text
Mình đóng IG và Threads được một tuần rồi, thấy cũng ổn, có nhiều thời gian làm việc của bản thân hơn. Cuối tuần dự báo sẽ rất nắng rồi lại rất mưa, nên chỉ ở nhà học, dọn nhà và đọc sách thôi.
Chiều nay đi làm về xong đi spa, mua đồ skincare mới. Lần nào mua skincare mới cũng tràn đầy niêm tin là nó sẽ giúp mình chăm sóc da dẻ tốt hơn, nên bảo đẹp lên bằng niềm tin thì cũng đúng 50% đấy. Càng ngày skincare routine của mình càng tối giản, chủ yếu dùng drugstore vì giá hợp lý mà lại treatment tốt hơn. Đang thử một brand mới là Eucerin.
Hôm nay nói chuyện với Chó về những hành động chăm sóc lãng mạn khiến bạn rung động. Với mình thì là tắm xong được lau người cho này, được sấy tóc, được nắm tay, được giúp đỡ khi ăn. (Bạn bè mà nghe điều này chắc phì cười, không cản mình ăn thì thôi chứ lại còn giúp). Nhưng mình vẫn thích được bóc tôm ghẹ cho này, được gạt tỏi ra khỏi olive này, được thái steak cho này, được múc canh cho... Cậu ấy là người biết cách chăm sóc người khác, nên mình biết cậu ấy không làm thế với một mình mình. Nhưng cậu ấy làm với mình thì mình vẫn vui. Những niềm vui thế này, nếu phải tính toán rằng họ có làm chỉ với mình mình hay không thì lại bớt vui đi rồi.
Đôi khi lãng mạn hay chăm sóc cũng không phải gì ghê gớm lắm đâu, không phải chỉ là thắp nến hay bày hoa hồng, ít nhất là với mình.
Chăm sóc hồi cấp 2 là khi mình bị ngộ độc thức ăn, cả lớp thay nhau xuống phòng y tế thăm, chỉ có G là không. Nhưng bài vở của cả 5 tiết G đều tự chép rất cẩn thận cho mình.
Chăm sóc năm 18 tuổi là mình bảo Thái mình bị cảm cúm, 10 phút sau nó bấm chuông cửa mang đến cho mình một bát gà tần nóng hổi.
Chăm sóc năm 19 tuổi là mình bị say xe khi đi Sapa, Minh bảo mình ngồi nghỉ, bạn ấy chạy đi tìm thùng rác vứt túi nilon cho mình.
Chăm sóc hồi 20 tuổi là Đ xong việc trước nhưng luôn tan làm cùng giờ để dắt xe cho mình xong rồi mới dắt xe của Đ.
Chăm sóc là bạn trai cũ cúi xuống buộc dây giày cho mình khi mình đang loay hoay nhảy lò cò vì chân dính cát. Hoặc khi đi ngủ bạn ấy luôn nắm tay mình. Thi thoảng nếu ngủ quên, tỉnh dậy thấy đang không nắm thì sẽ nắm tay lại rồi ngủ tiếp.
Chăm sóc là thằng Trung mở sẵn chai nước cho mình, đi ăn nem chua rán gặp trời mưa thì đổi chỗ cho mình ngồi vào trong để không ướt.
Chăm sóc những năm sau này đi làm, là K luôn take care mình khi làm event rất đông, chở mình đi bão nhưng sẽ kiếm cái áo khoác che chân vì mình mặc váy ngắn.
Nghĩ lại thấy đáng yêu. Bạn bè mình đối xử với mình rất tốt.
8 notes
·
View notes