#CHẾT
Explore tagged Tumblr posts
cayeutinh · 1 year ago
Text
Một người trước khi tự sát, họ sẽ cho chúng ta rất nhiều gợi ý, lời nói của họ đem theo sự cầu cứu mỏng manh , hành động của họ trở nên kì lạ bất thường, mọi thứ họ làm giống như một loại nỗ lực, một tín hiệu, một lời nài nỉ trong âm thầm, rằng ai đó hãy tới cứu lấy họ.
1. Nói về việc tự sát, hỏi người khác về ý nghĩa cuộc sống, về việc sau khi họ chết thì những người xung quanh họ sẽ phản ứng ra sao.
2. Tâm trạng đột ngột tốt lên sau một thời gian dài ảm đạm, trở nên vui vẻ và nói nhiều hơn.
3. Tặng vật giá trị cao cho người khác.
4. Mất ngủ, ngủ không ngon, trong tình trạng mơ màng, thiếu tỉnh táo.
5. Cảm xúc không ổn định, không kiểm soát được bản thân, đôi khi trở nên cuồng loạn.
6. Tự làm hại bản thân.
7. Dễ dàng bị lạc trong suy nghĩ riêng.
8. Đờ đẫn, phản ứng chậm, thậm chí là phản ứng chậm với những cơn đau.
Bạn tôi kể một câu chuyện, cô ấy bảo đồng nghiệp cô ấy mất cách đây vài tháng, là tự sát. Anh ấy là người ít nói hướng nội, trong công ty không quá thân thiết với ai, một ngày nọ anh ta đột nhiên trở nên kì lạ, anh ấy rủ đồng nghiệp xung quanh đi ăn, vài ba ngày liền như vậy. Mọi người trong công ty rất thân thiện, không hề bài xích anh, họ vẫn vui vẻ đi cùng khi anh rủ. Nhưng một tuần sau sự thay đổi kì lạ đó, anh ấy đã xin nghỉ việc. Rồi một hôm, đồng nghiệp cô ấy chia sẽ vào nhóm chat của công ty bài viết của anh ấy. Anh ấy chia sẽ vị trí của anh ấy lên mạng, đầu tiên là ở nhà anh ấy, 2 tiếng sau là ở một bến xe, 4 tiếng sau đó là ở một tỉnh thành phía nam, 2 tiếng k�� tiếp là ở một bìa rừng, vị trí cuối cùng anh ấy chia sẽ là ở một cái hồ. Vài ngày sau đó, ai đó thấy bất thường và đã cố liên lạc với anh ấy nhưng không được, cuối cùng họ đã báo cảnh sát. Khi cảnh sát tới nơi, họ tìm được vật dụng cá nhân của anh ấy bên cạnh hồ và xác của anh ấy nằm lẳng lặng dưới đáy hồ.
Con người là sinh vật được sinh ra với hy vọng sống, được nuôi dạy là phải nỗ lực sống, cho nên rất khó để họ hoàn toàn đánh mất bản năng sống. Cho nên trước khi kết thúc cuộc đời, họ đã dành toàn bộ sức lực của mình để cầu cứu. Lời cầu cứu trong im lặng và tuyệt vọng đến mức nao lòng.
286 notes · View notes
kafka-ohdear · 5 months ago
Text
Tumblr media
FINALLY.
3 notes · View notes
life-is-colors · 2 years ago
Text
Tự dưng mấy ngày nay, năng lượng đi đâu mất tiêu
Tự dưng nhớ ra đoạn chat này
Bạn ấy mất rồi, khi bạn ấy mất mình không để ý. Ừ, người mất hằng ngày ấy mà. Nhưng biết là Trầm cảm.
Tư dưng phải nhìn lại mình, mình đang vậy mà
Thế rồi, biết người đã mất ấy, từng biết mình, từng cảm tình tốt với mình.
Tự dưng giật mình, mình tệ vậy sao
Nghe bạn ấy khen, lòng vui thật, muốn biết thêm tại sao bạn ấy nghĩ vậy
Chậc. Nhưng chắc khó rồi.
Tư dưng nghĩ: hay chết thử để gặp hỏi bạn ấy thế nào, bên đấy có vui không?
Tumblr media Tumblr media
Và nói cả lời cảm ơn nữa.
Tự dưng, mình không còn hứng thú với chính sự sống của mình nữa
9 notes · View notes
shadowgifts · 8 months ago
Text
Vùng vẫy để vượt qua
Đến lúc mà thấy đường cùng thì mọi thứ dường như lắng lại và sánh đặc. Sự sánh đặc toát ra trong đời sống hằng ngày, trong từng hơi thở, từng hành động.
Thì ra cuộc đời vẫn thế, vẫn luôn có những từ chối và sự lạnh lùng. Xen lẫn sự bất hạnh vào một chiều mưa tầm tã và sự thương xót cho kẻ kém may mắn. Tôi không cười đáp lại sự thương xót bằng những lời xáo rỗng đã lặp đi lặp lại nhiều lần, vì bất hạnh đã lâu nên không còn quá đỗi ngạc nhiên.
Thi thoảng tôi tự hỏi liệu có phải mình có đang cố chấp đi ngược dòng như người ta hay nói không. Rồi lại thắc mắc thế dòng nào là tôi cần trở về đúng hướng. Tôi vốn dĩ đã buông tay đầu hàng từ lâu rồi, nào có còn chống đối nào nữa đâu.
Nhưng tôi vẫn chống cự đến mức không muốn chết. Tôi vẫn sẽ khóc thật nhiều những lúc không gượng nỗi. Tôi cũng lì lợm như thế là sai sao?
#shadowgifts
1 note · View note
xuonghoaphat · 2 years ago
Video
Bàn Inox Phục Vụ Cho Việc Chế Biến Thực Phẩm Tại Nhà bởi Xuong HoaPhat Qua Flickr: Bàn inox là một giải pháp tuyệt vời để phục vụ cho việc chế biến thực phẩm tại nhà. Với tính năng bền bỉ, vệ sinh dễ dàng và thẩm mỹ cao, bàn inox tròn được nhiều gia đình lựa chọn để tạo ra những bữa ăn thật tuyệt vời xuonghoaphat.com/ban-inox-phuc-vu-cho-viec-che-bien-thuc-...
0 notes
waitaperson · 2 years ago
Text
Mình đã rất tủi thân, đã rất giận, nhưng cũng chỉ có thế thôi. Mình cũng đã có thể tự chữa lành những vết thương vốn dĩ là vô hình đó.
Nhưng mà dù đã lành, đôi khi nhớ lại vậy mà lòng vẫn cứ âm ỉ đau, vẫn là rưng rưng muốn khóc. Mình đã thấy tổn thương đến độ tự hỏi: sự tồn tại của mình trên cuộc đời này là đúng hay không?
Mẹ ơi! Con buồn như thể muốn tan ra.
Tumblr media
38 notes · View notes
chuyen-cua-gio · 5 months ago
Text
Đứng trước cái chết
Đứng trước cái chết ta chỉ cần nghĩ như này: Xưa giờ ta chỉ là một nắm cát, nếu bây giờ có chuyện gì xảy ra thì ta chỉ là một nắm cát bị bung ra. - Sư Giác Nguyên
Tumblr media
6 notes · View notes
banmaihong · 1 year ago
Text
Phôi Phai - Thiền sư Ajahn Chah
Mọi pháp hữu vi đều vô thường Đều thuộc bản chất sinh diệt Khởi sinh rồi biến mất Chấm dứt sinh diệt là hạnh phúc tối thượng.   Phật dạy chúng ta hiểu biết về sự chết, đó là lẽ thường của mọi thứ hiện hữu; sự sống là không chắc chắn và sự nhận biết được lẽ thật này sẽ giúp chúng ta không còn mê đắm vào thế giới. Khi chết, người có ít cũng để lại tất cả. Kẻ có nhiều của cải cũng để lại tất cả.…
Tumblr media
View On WordPress
7 notes · View notes
ncsquote · 2 years ago
Quote
Cái chết thật sự đáng sợ là khi nó đâm sượt qua chúng ta, hiện hữu xung quanh và lấy đi người chúng ta yêu thương nhất trên đời.
Sưu tầm
18 notes · View notes
alittlecutemeow · 2 years ago
Text
"...chúng ta có thể lựa chọn mang theo cái chết điều gì. Thanh nhã, bình tĩnh, kiên trì chấp nhận điều gì sẽ đến: đó là những phẩm chất cần rèn luyện và khi có chúng rồi, cái chết là một bài kiểm tra mà chúng ta sẽ không bị đánh trượt. Sai lầm không phải ở chỗ ta sợ chết mà là ta không tôn trọng nó như một phép màu. Những chủ thể sâu sắc nhất - tình yêu, sự thật, tình thương, sinh, tử - đều ngang nhau." (Deepak Chopra, Sự sống sau cái chết: Gánh nặng chứng minh, Trần Quang Hưng dịch)
Tumblr media
4 notes · View notes
nvathuw · 1 year ago
Text
[Rambling]
Đụ má đã đi học thể dục mệt r mà còn gặp thêm ba t nữa
1 note · View note
tboyblogger · 13 days ago
Text
t thật sự rất mệt r
0 notes
kafka-ohdear · 6 months ago
Text
Tumblr media
không
thể
nào
6 notes · View notes
anhtaiincorrect · 25 days ago
Text
hú hồn vì hộp xế xịn, may phước "bẻ lái" thành công
sơn: đấy, vợ thấy không? đây nhá, ghế ngồi thì rộng rãi nhá, không gian thì thoải mái nhá đầy đủ tiện nghi. này, chồng phải nói mãi đại lý mới cho mượn đấy.
khoa: thế á?
sơn: cho mượn một ngày để hai vợ chồng mình đi thử nếu thích thì mới bỏ tiền ra mua. mình cũng phải có một cái xe ô tô để thỉnh thoảng đưa vợ đi chơi hay đưa vợ đi làm.
khoa: thế sao cũng mượn hai ba hôm cho nó được sung sướng? [điện thoại đổ chuông] cái gì kêu đấy?
sơn: điện thoại chứ cái gì đâu mà. đây này, điện thoại gọi đến nó vào máy này, nhưng mà anh sẽ kết nối sang bluetooth, thế là nó kêu trên này thôi.
khoa: điện thoại à?
sơn: ừ, để anh thể hiện cho em xem nhá. nhìn đây này.
giọng nữ lạ: alo? alo anh à. anh rảnh chứ?
sơn: ờ thì…
anh nói chuyện với em được không?
sơn: à thì thì thì...
giọng nữ: sao thế? anh đang---
sơn: ô ô ô, mất sóng nhá. alo alo, không nghe thấy gì, không nghe thấy gì nhá.
khoa: ai đấy?
sơn: ai?
khoa: tôi hỏi con nào đấy? con nào?
sơn: người khác giới ấy mà, con nào đâu.
khoa: biết là người khác giới rồi nhưng mà tôi hỏi là con nào?
sơn: ờ... con gái.
khoa: rồi nhá, con gái à? [điện thoại đổ chuông] ối giời ơi, nó lại gọi lại này. nghe đi.
sơn: đang lái xe, nghe làm sao được?
khoa: lái xe đâu mà lái xe, xe đang đỗ mà lái đâu?
sơn: tch, đang đỗ nhưng mà… [khoa bấm nhận cuộc gọi] trời ơi là trời.
giọng nam: alo, sơn à?
sơn: ui giời, khánh đấy à? mày làm tao hết cả hồn. ui giời ơi đau tim quá.
khánh: em có việc hỏi anh đây.
sơn: cái gì?
khánh: anh có nhớ ngày trước anh em mình đi mát-xa ở phố trần duy hưng, là chỗ nào ấy nhỉ?
sơn: thằng điên, anh đi mát-xa bao giờ? anh đi mát-xa với mày bao giờ? mày đừng có mà mà hỏi nhố nhăng thế nhá. mày say à?
khánh: thôi thôi thôi em lạy anh, anh rủ em đi rồi bảo là hôm nay chắc chắn sẽ giới thiệu cho em cô nào xinh xẻo mà.
sơn: khổ quá nhỉ, mày bị điên à, hả? [khoa véo má sơn] á đauuuu, giời ơi. anh có đi với mày đâu. hôm đấy anh bỏ về với vợ, một mình mày đi còn gì nữa. mày không tin mà hỏi khoa, khoa đang ngồi cạnh anh đang nghe điện thoại đây này.
khánh: ủa, chắc là em nhớ nhầm. em nhớ là anh say xong anh về nhà cơ mà ta. vậy hoy, em chào anh nha.
sơn: này này này này khánh ơi. từ từanh hỏi này anh hỏi này. à thì là mà... ừ thì... thời tiết hôm nay thế nào?
khánh: sao lại thời tiết nhỉ? thời tiết ở đâu hả anh?
sơn: ở, ở lốt ấy.
khánh: ở lốt... ở lốt là sao hả anh?
sơn: ý anh muốn hỏi là, chỗ chỗ em đứng ấy, hôm nay thời tiết thế nào?
khánh: thời tiết thế nào? thời tiết bình thường. anh hỏi mỗi thế thôi chứ gì? vậy em cúp máy nha.
sơn: làm sao cứ cuống lên thế? mày đang nói chuyện với anh mà làm sao mà cứ cuống lên thế? ừ vậy anh hỏi thế này, câu này mới là quan trọng này.
khánh: câu gì?
sơn: chỗ em đứng ấy, hôm qua thời tiết thế nào?
khánh: hôm qua thời tiết cũng bình thường. anh làm sao vậy, cứ hỏi linh ta linh tinh là thế nào? thôi nha, bye anh.
sơn: khoan, khoan, còn câu này, còn câu cuối cùng này, câu này mới là quan trọng. khánh ơi em chú ý mày trả lời cho anh nhá.
khánh: trời ơi anh ơi em đang bao nhiêu là việc đây. thôi, anh hỏi nhanh lên.
sơn: ừ thì đây, thì--
khánh: ủa, sao thế? hỏi đi anh.
sơn: ờ thì-- đây... thì...
khánh: hỏi đi?
sơn: thì...
khánh: vậy thôi nha, em bận lắm.
sơn: thế... bao giờ thì trời mưa?
khánh: ủa anh có bị điên không? tự nhiên hỏi bao giờ thì trời mưa? vớ va vớ vẩn. thế thôi nha, bái bai anh.
[điện thoại đổ chuông]
khoa: này. lại con này nó gọi này. nghe máy đi.
sơn: không nghe.
khoa: anh không nghe hả? tôi nghe. [khoa bấm nhận cuộc gọi]
giọng nữ: alo? sao anh không gọi cho em?
sơn: ờ, ừm... làm sao tôi phải nghe điện thoại của cô?
giọng nữ: sao tự dưng giọng xa cách thế? anh giận em à?
sơn: làm sao tôi phải giận cô?
giọng nữ: à, anh không ở một mình hả?
sơn: chúng tôi đang đi siêu thị.
giọng nữ: anh đi siêu thị với ai đấy?
sơn: đi với... người nhà.
giọng nữ: với em trai à?
sơn: không.
giọng nữ: chị gái?
sơn: ... không.
giọng nữ: với mẹ?
sơn: đã bảo không mà lị.
giọng nữ: thế với ai? anh bảo bố anh hôm nọ vừa bị tai nạn mất hôm kia, vợ anh thì bị ung thư mất hôm qua, thế thì còn ai?
[khoa bóp cổ sơn]
sơn: khổ quá... giời ơi chúng tôi đang bóp cổ nhau đấy này, mất đâu mà mất?
giọng nữ: ơ anh phan đấy à?
sơn: phan nào? tôi là sơn cơ mà.
giọng nữ: à em xin lỗi, em gọi nhầm máy.
sơn: trời ơi. thấy chưa? nhầm máy. con điên của liên hợp quốc.
khoa: con điên của liên hiệp quốc à? diễn như đúng rồi nhỉ. này, thằng này biết thừa rồi nhá. đấy là chẳng qua ông nói với nó là vợ ông đang bóp cổ ông thì nó mới không nói, chứ không nói nó chả tuôn ra một tràng rồi nhá. lại còn "anh đi với cả người nhà". người nhà nào?
sơn: không người nhà thì là-- là gì? mình cưới nhau là 12 năm rồi nhá, ở với nhau là 12 năm. thế chả là người nhà thì là gì?
khoa: này, tôi hỏi ông, người nhà cái gì à? 10 ngày rồi, ngày nào ông cũng 2-3 giờ sáng mới về, trên người đầy là mùi nước hoa, mà toàn mùi nước hoa lạ nhá. xong rồi còn cổ đây này, đầy son ra. ông đi đâu, ông làm gì, ông nói ra hết xem nào.
sơn: thôi đi! đến nước này nhá, tôi nói toẹt thật đấy nhá. lành thì làm gáo, vỡ thì làm muôi. tất cả những cái việc đấy là tôi thuê đấy. em có biết là tôi đi làm về, tôi cố tình xịt nước hoa vào người để làm gì, em biết không? chắc chắn là em không bao giờ biết được đâu. tôi cố tình quét son vào cổ áo để làm gì, có biết không? chắc chắn em không biết được đâu. mà hôm nay nữa, tôi thuê thằng khánh, tôi dặn thằng khánh gọi rủ tôi đi mát-xa rồi thuê một em gái lạ để làm gì em biết không, hả? chắc chắn em không biết được đâu. bây giờ tôi nói luôn cho em biết thế này. tôi làm như thế là để cho em ghen đấy, nhá, là để cho tôi biết được tình cảm của em đối với tôi như thế nào. chứ 12 năm nay, đi về em toàn ngửa tay ra em bảo tiền đâu, tiền đâu, tiền đâu. nhưng mà hôm nay thì tôi biết rồi, tôi biết cái bộ mặt của em rồi. em có ghen, em có ghen có nghĩa là em còn yêu tôi. tôi hứa với em từ nay không bao giờ thuê người làm cái trò này nữa. được chưa?
khoa: [dịu giọng] sao anh ngốc thế? làm sao phải làm như thế? anh có thuê người hay không thì em vẫn yêu anh cơ mà? chin nhỗi nha.
sơn: [dùng dằng] bỏ ra.
khoa: ôi người ta xin lỗi mà.
sơn: bỏ ra.
khoa: em biết em sai rồi, em xin lỗi nha. cho người ta ôm một tí.
[khoa ôm sơn, sơn thở phào nhẹ nhõm]
(suộc)
1 note · View note
moingay1cuonsach · 1 month ago
Text
“Cái chết của bầy ong” và cuộc sống của những người miền núi miền Tây xứ Nghệ
Năm 2024 là một năm bội thu với nhà văn Hữu Vi. Sau du ký “Những đứa con của rồng” và tập thơ “Triền non xanh dắt tôi đi mãi”, mới đây, anh vừa ra mắt thêm tập truyện ngắn “Cái chết của bầy ong” do NXB Trẻ ấn hành. Hữu Vi (sinh năm 1983), là một tác giả người dân tộc Thái ở Nghệ An, tên khai sinh là Vi Văn Chôồng. Tốt nghiệp khoa Viết văn (Trường Đại học Văn hóa Hà Nội) năm 2009, Hữu Vi hiện…
0 notes
hethongadsvn · 2 months ago
Link
0 notes