Tumgik
#truyện gay Thằng học sinh nổi loạn
truyenviet18 · 7 years
Text
Thằng học sinh nổi loạn - Tác giả: Ft-Kid
Thằng học sinh nổi loạn – Tác giả: Ft-Kid
Truyện gay: Thằng học sinh nổi loạn – Tác giả: Ft-Kid. Tui : Trần Ngọc Thiên Ân (3-9-1997) năm nay 21 tuổi, Tôi là sinh viên đại học Sư phạm, tốt nghiệp loại giỏi tiếng Anh bằng E2, vừa kết thúc chuyến du học 10 năm ở Hàn Quốc.
Giới thiệu nhân vật
Sau khi chuyển về Việt Nam tôi xin làm giáo viên ở trường trung học phổ thông Lương Thế Vinh ngôi trường này là để dành cho những cậu ấm cô chiêu nhà…
View On WordPress
4 notes · View notes
dapmen · 4 years
Photo
Tumblr media
GIẢ THUYẾT: BAKUGO LÀ MỘT TRONG NHỮNG NGƯỜI TIỀN NHIỆM OFA. Lúc các người tiền nhiệm xuất hiện lờ mờ trong giấc mơ của Deku ở chap 193+194, tui đã thấy người đứng sau cùng (1 trong 2 người đen thui) rất giống Bakugo. Nhưng sau khi đi coi movie 2 mới đây tui lại càng có thêm cơ sở cho giả thuyết này. Bài viết này sẽ có 2 phần chính: Các cơ sở tạo nên giả thuyết, và dự đoán tương lai câu chuyện. 1. Các cơ sở tạo nên giả thuyết Các bạn có tự hỏi lý do vì đâu Horikoshi lại dốc công xây dựng character development cho Bakugo như thế không? Chính vì sensei muốn tạo nên một Bakugo xứng đáng trở thành người thừa kế OFA! Theo như cái kết dự định ban đầu của sensei, vào cuối truyện Bakugo sẽ được Deku truyền lại năng lực và chính thức trở thành người nắm giữ OFA. Khác với Deku – một nhân vật ngay từ đầu đã có đủ phẩm chất để kế thừa OFA, Bakugo lại là kiểu nhân vật hoàn thiện theo tháng năm, khắc phục những điểm thiếu sót trong tư tưởng và dần trở thành một người xứng đáng. Như vậy BnHA sẽ bắt đầu với một người thừa kế OFA có đủ tư cách ngay từ đầu, và kết thúc với một người thừa kế khác – người đã trải qua một quá trình dài để đạt được tư cách đó. Mặc dù kết truyện bây giờ có lẽ đã thay đổi, một phần do nội dung movie 2, nhưng ý tưởng để Bakugo nắm giữ OFA theo cách khác biết đâu vẫn còn đó. Vì Bakugo là nhân vật cực kỳ quan trọng của BnHA, nếu không trở thành người kế thừa OFA sau Deku thì nó cần phải có một vai trò khác để có thể in lại dấu ấn trong truyện, cũng như là cột mốc cho character development của nó. Vậy ý tưởng Bakugo nắm giữ OFA, nhưng là trước Deku thì sao? Và thay vì Deku truyền lại OFA cho Bakugo, giờ sẽ là Bakugo truyền lại năng lực của nó cho Deku thông qua ý chí OFA thì sao? Thật sự thì ý tưởng một đứa có năng lực tự thân mạnh như Bakugo lại có thêm OFA nghe rất rù quến. Đấy là về phần ý tưởng, tiếp theo là về ngoại hình. Có một giả thuyết bên lề cho rằng những người tiền nhiệm có thể thấy rõ dung mạo là những người đã qua đời. All Might thì đang chấp chới giữa sống và chết nên có thể thấy lờ mờ. Vậy 2 người không thể thấy rõ kia phải chăng vẫn còn sống? Một: đúng là người tiền nhiệm và vẫn còn sống, hai: là người-có-thể là người tiền nhiệm, nhưng vì các yếu tố thời gian và tương lai có thể thay đổi nên chưa thể thấy rõ diện mạo của họ. Sự giống nhau giữa cái bóng đó và Bakugo tui trình bày bằng hình bên dưới. Ngoài ra trong movie 2 lần này, mỗi người tiền nhiệm đã xuất hiện với MÀU SẮC ĐẠI DIỆN RIÊNG. Trong đó, màu của người giống Bakugo là đỏ, và người đó có ĐÔI MẮT XẾCH MÀU ĐỎ như hình tui vẽ luôn. <- đây chính là 1 trong những cơ sở quan trọng tui có được sau movie cho giả thuyết này. Vậy còn thứ tự trong cái tên thì sao? Như mọi người đã biết, trong tên của những người giữ OFA đều có yếu tố liên quan đến thứ tự kế thừa của họ. Ví dụ: Nana Shimura – NANA là 7, Toshinori Yagi – YA là 8, Midoriya Izuku – KU là 9. Nhưng tên Bakugo không hề xuất hiện yếu tố nào liên quan đến số. Thật ra muốn vạch cho có cũng được, ví dụ Gou trong Bakugou đọc gần giống Go – 5, hay Tsu trong Katsuki là cách đọc số 2 tiếng Anh trong tiếng Nhật, nhưng nó thật sự rất khiên cưỡng đúng không? Đấy là bởi vì ban đầu Horikoshi vốn muốn để nó làm nhân tố bất ngờ, được Deku truyền năng lực, chứ không phải là người tiền nhiệm nên có thể tạm bỏ qua yếu tố tên và thứ tự này. 2. Dự doán sắp tới Nếu giả thuyết trên thành sự thật thì tui nghĩ trước hết cần một yếu tố quan trọng. Đó là năng lực có khả năng tác động đến thời gian. Nghe có vẻ bá quá mức logic đúng hem? Nhưng BnHA vốn có những nhân vật như Overhaul hay Eri với năng lực cũng quá đáng sợ kia mà. Vả lại một thế giới với quá trời siêu năng lực đa dạng mà lại thiếu đi thứ liên quan đến thời gian thì có chút đáng tiếc. Nếu có những năng lực về điều khiển thời gian thì tương lai của thế giới trong truyện sẽ là thứ chẳng thể đoán trước được! Ngoài ra cũng cần một sự kiện lớn khi mà phe anh hùng tan tác và chỉ còn có thể trông chờ vào việc thay đổi/sửa lại một sai lầm nào đó trong quá khứ. Và sự kiện này sẽ xảy ra trong tương lai xa. Vì xét về chiều cao của các người tiền nhiệm khi đứng ngang hàng nhau (trong giấc mơ của Deku), thì người giống Bakugo cao xêm xêm All Might dù đứng xa hơn. Thực tế hiện giờ, Bakugo vẫn chỉ đang đứng tới nách All Might form xịt. Nên nếu Bakugo thật sự quay ngược về quá khứ và trở thành người kế thừa OFA thì việc này hẳn là sẽ xảy ra khi nó đã trưởng thành, hoặc ít nhất là học sinh năm 3. Thế giới trong quá khứ mà Bakugo sẽ quay về đó là nơi như thế nào? Thế giới BnHA mà ta biết đến là một thế giới rất lâu sau sự kiện nhân loại bắt đầu có siêu năng lực, là một nơi có quy củ, được đặt dưới sự kiểm soát của các siêu anh hùng. Dù vậy vẫn tồn tại những làn sóng ngầm với đủ loại tội phạm hay các tổ chức trực chờ nổi dậy. Thế thì thời điểm nhân loại đón nhận những cá thể siêu việt, thậm chí không giống hình người, thì thế giới lúc đó chắc chắn chẳng hề yên bình đúng không? Có một thứ mà mình vô cùng mong chờ Horikoshi khai thác, chính là chi tiết về quá khứ của AFO cùng người em trai và bối cảnh câu chuyện của cả hai. Trong chap 193, cũng xuất hiện những câu như “thế giới hiện tại đang chìm trong hỗn loạn” hay “thời kỳ hỗn mang” khi nói về thời đại của đệ Nhất và AFO. Về mặt này thì việc quay ngược dòng thời gian sẽ là chiếc cầu nối hoàn hảo để mở ra thế giới siêu năng lực thuở sơ khai đó. 3. Lời cuối Thật ra mình là chuyên gia đoán đâu trật đó, nên ngồi viết ra cái bài này tức là sâu thẳm trong mình cũng có phần không mong giả thuyết này sẽ trở thành s��� thật. Thứ nhất, vì mình cực kỳ yêu quý Bakugo nên thấy nó có vai trò quan trọng trong truyện thì cũng hay đấy, nhưng nhìn nó gánh trọng trách lớn cùng chiếc death flag lơ lửng lại không vui tí nào. Thứ hai, nếu Bakugo thật sự quay ngược về quá khứ và không thể trở lại, thì ý tưởng OFA mà Deku đang nắm giữ có chứa đựng ý chí của nó, nó vẫn tồn tại đâu đó trong Deku, hay việc nó sẽ xuất hiện trong giấc mơ của thằng bé nghe hơi gay…go quá tui hold không nổi… Dù gì đây cũng chỉ là giả thuyết của tui. Mà cái fandom này vốn tồn tại với những giả thuyết mãi chưa có lời giải đáp từ bố trẻ, nên thêm một cái nữa cho dzui nhà dzui cửa cũng chả mất mát gì...Thôi thì chúng ta hãy cùng chờ đợi câu chuyện sắp tới của BnHA nhé
3 notes · View notes
topconfession · 8 years
Text
HLU Confessions [Up bù tối qua] Lời đầu tiên xin gửi tới toàn bộ mấy nghìn c…
[Up bù tối qua] Lời đầu tiên xin gửi tới toàn bộ mấy nghìn chị, em ở HLU 1 ngày 8.3 thật hạnh phúc và ý nghĩa. Chúc chị em sớm trở thành phụ nữ ;P Sau nữa. Ad xin thông báo. Hôm nay, page sẽ up tất cả các cfs được gửi về trong ngày 8/3. Không phân biệt dài ngắn.
#Đờ ====================================== MAI LĨNH KÍ to be continued… Chương thứ 4: CON MA MAI LĨNH. Có lẽ đây sẽ là chương mà tôi giành ra nhiều tâm huyết nhất để viết về nó. Con ma Mai Lĩnh chẳng biết tự bao giờ đã trở thành một nỗi ám ảnh của khóa trước để dọa các khóa sau khi khóa sau bắt đầu nhăm nhé ba lô, túi dết lên đường. Tôi nghe cái cụm từ “con ma Mai Lĩnh” nhiều lắm rồi, từ trước khi đi học quân sự mấy tháng liền. Một hôm, tôi hỏi một chị k36: “Chị ơi, con ma Mai Lĩnh là thế nào hả chị?” Chị ấy trả lời với 1 vẻ mặt rùng rợn: “Ối, ghê lắm em ạ…” – “Ghê là như nào, chị kể đi chị…” – “À, chị cũng không biết, chị chỉ biết là ghê lắm thôi….” Mất niềm tin vào k36, tôi tiếp tục với một anh k35: “anh ơi, anh kể cho em nghe về con ma Mai Lĩnh đi anh!” Anh này, con trai có khác, chẳng thể hiện tí cảm xúc nào cả: “Ối giời, các cô lại bị chúng nó dọa chứ gì… Làm gì có ma mãnh. Lắm chuyện.” Thế là tôi lên đường đến Mai Lĩnh với một sự hồ nghi nhất định. Ngày trước tôi đâu có tin vào ma quỷ, nhưng dạo gần đây tôi lại có thói quen tối nào cũng lướt qua page “Thế giới tâm linh” đọc truyện các bạn chia sẻ trước khi đi ngủ nên cũng rờn rợn. Và những chuyện kì dị cứ thế bắt đầu…. Ngày đầu tiên, khi mới nhận phòng ở C6, tôi đã nghe đứa bạn rỉ tai: “C6 là khu có ma đấy”. Tôi giật mình, hôm sau ra hành lang nhìn sang khu đất trồng chuối bên cạnh, chợt nhìn thấy người ta đào những cái hố hình chữ nhật vuông thành sắc cạnh, ở trên đầu lại còn cắm những tấm ván đánh dấu nhìn giống những ngôi mộ chưa lấp đất vô cùng rùng rợn. Gọi đám bạn ra xem thì mỗi đứa tưởng tượng một kiểu, nhưng cuối cùng cũng không ai biết những cái hố đó để làm gì. Bắt đầu bất an, phấp phỏng từ đó. Một tối, cả trường đang tập trung để điểm danh trước sân nhà C7 bỗng dưng có một tiếng hét thất thanh phát ra từ tầng 3, không phải chỉ 1 tiếng hét, mà nhiều tiếng hét nối nhau vang lên. Thầy lao như bay lên tầng 3, cả đại đội nháo nhác đứng hết cả dậy, thầy cũng không thể trấn an nổi. Đêm ấy trăng mờ mờ khuất sau mây, dưới ánh đèn leo lét của nhà C7, những cành đa cứ xào xạc dù trời không có gió. Tự dưng tôi thấy lạnh hết cả người. Tiếng hét phát ra từ phía bên phải của tầng 3, trung đội tôi ngồi phía bên trái nên không nhìn thấy gì hết. Một lúc sau thầy mới thông báo, chuyện là: Có một bạn bị đau bụng, nhưng không đi trạm xá mà cứ ngồi trong phòng khóc. Phòng đi tập trung thì phải tắt điện, nên bạn ấy ngồi khóc trong bóng tối. Một bạn khác đi ngang qua, thấy trong bóng tối lại có tiếng khóc nên hét lên. Mọi người thở phào, điểm danh xong đi về, đêm ấy ngủ ngon. Hôm sau, tôi gặp lại con bạn thân, nó ở nhà C7. Bạn tôi đêm hôm trước ngồi điểm danh ở vị trí thẳng khu vực phòng có tiếng hét, nó kể với tôi là đêm hôm trước cả lũ ngồi ở đấy nhìn thấy có bóng người trèo lên lan can định nhảy xuống, nhưng có người ở đằng sau giữ chặt lại, ôm ngang bụng rồi vác xuống tầng 1. Và tụi nó cũng phát hiện ra tầng 3 nhà C7 có một bát hương được đặt kín đáo trong cái phòng 3**, cái phòng có tiếng hét hôm trước. Tôi gọi điện cho ông anh, anh ý buông một câu tỉnh bơ: “Cái bát hương ấy có từ hồi cái thằng ở đấy nó nhảy lầu tự tử mà…” – “Anh bảo cái gì cơ?” – “Hồi anh học cái phòng tầng 3 đấy bỏ trống mà, các cô lại bị xếp vào đấy à?” Tôi tắt máy, không nói nữa. Trước khóa của bọn tôi, khóa 186 là sinh viên trường Đại học Hà Nội đã có một vụ được lên báo Dân trí với cái tít: “Nữ sinh đại học Hà Nội rơi từ tầng 4 xuống không chết.” Hồi đó ở nhà, tôi cũng đọc và còn share link đó lên tường nhà mình nữa kìa. Cả khóa đi học, có tới hơn 2000 người chứ không ít. Có người tin có ma, có người chả đặt tí niềm tin nào vào ma mãnh… Nhưng cũng không ai giải thích được hiện tượng phòng 3** nhà C7 sáng điện cả đêm dù nội quy không hề cho phép. Một đêm không trăng khác, tôi bị dựng dậy lúc nửa đêm vì nghe thấy tiếng hét chói tai phát ra đâu đó rất gần. Mở mắt ra, phòng tôi vẫn im phăng phắc, các bạn vẫn đang say giấc nồng, tôi tự hỏi liệu mình có nằm mơ mà tự tưởng tượng ra cái tiếng hét kia không? Tự dưng tôi thấy gai người, giữa đêm mà chỉ có một mình mình thức trong căn phòng tối om, không một tiếng động. Với tay lấy cái điện thoại, bật màn hình thấy lúc đó mới có gần 2 giờ sang. Tôi tắt quạt, kéo chăn trùm kín mặt và cố ru mình ngủ lại. Sáng hôm sau, Hòa nói bạn ấy cũng có nghe tiếng hét đêm hôm trước nhưng không dám động đậy, cũng nằm im vì tưởng cả phòng không ai nghe thấy. Cho đến tận lúc kết thúc khóa học trở về nhà, tôi lên youtube tìm kiếm những video của các khóa làm về Mai Lĩnh cho đỡ nhớ, tôi mới xem được một clip mang tên: “Những điều kì bí về Mai Lĩnh” do chính các bạn khóa 187 cùng với tôi thực hiện. Hóa ra tiếng hét đó bắt nguồn từ chính C6 – dãy nhà mà tôi ở – nhưng ở phía bên kia song sắt, hay bọn tôi vẫn gọi đùa là “phía bên kia chiến tuyến”. 4 bạn ở phòng đó cùng nhìn thấy một bong đen thấp thoáng trong phòng và cùng hét lên. Sau tiếng hét đó thì bong đen cũng biến mất không còn chút dấu tích nào cả… Sinh viên lâm vào tâm trạng hoảng loạn chung. Sau một cuộc họp phòng khẩn cấp, phòng tôi đã ra nghị quyết: từ nay đi đâu, làm gì cũng phải đi thành tập đoàn, không được bỏ đứa nào ở lại một mình trong phòng bất kể có xảy ra chuyện gì. Hôm ấy là chiều chủ nhật. Tôi trở về Mai Lĩnh sau khi đăng kí về tranh thủ dịp cuối tuần. Ngoài quà bánh mang về cho bọn bạn từ Hà Nội, tôi còn mang thêm một con dao và hai củ tỏi. Nhưng bấy nhiêu đó chẳng thấm vào đâu với cái tâm lý sợ hãi cứ lởn vởn bao trùm. Cả 9 đứa hùa nhau đi tìm cây dâu trong khuôn viên nhà trường. Lượn lờ chán chê quanh khu vực nhà bắn, chẳng thấy tí tẹo tung tích nào của dâu, cả bọn chán nản đi ra cổng tìm mua thêm tỏi. Nào ngờ, khi đi qua trung tâm thư viện của trường thể dục thể thao, Hòa nhìn thấy một cây dâu nho nhỏ khuất sau đám cây lá um tùm dù trời đã nhập nhoạng tối. Và cô ấy đã trở thành anh hùng như thế đấy… Tôi dẫn đầu đoàn người đột nhập vào thư viện, tiến hành diệt tận gốc cây dâu mang về. Chiến lợi phẩm đã giành được với không ít cam go khi phải chiến đấu với hang đàn muỗi đói cứ vo ve đốt đỏ mẩn hết cả chân tay. Nhưng tất cả vì giấc ngủ yên lành cho phòng 301! Ôm một đống cành lá um tùm đi trong sân, chúng tôi thu hút rất nhiều ánh mắt. Trời cũng chưa tối đến mức các bạn ấy không nhìn thấy chúng tôi cầm cái gì trong tay. Một bạn nữ hỏi với theo chúng tôi bằng giọng run run: “Các bạn lấy ở đâu thế?” – Tôi đáp bằng cái giọng mà tôi tin là cũng có chút áy náy: “Bạn ơi, bọn tớ vặt trụi cả bụi mất rồi…” Bạn ấy quay đi với vẻ mặt thiểu não đến tội nghiệp. Có lẽ sự chuẩn bị của chúng tôi càng làm cho bạn ấy thêm phần sợ hãi… Có lẽ tâm lý chung của bọn con gái chúng tôi là sợ ma, nhưng lại cực thích nghe kể chuyện ma. Và nếu bạn học trong trường đại học luật, bạn mới biết được, số lượng con trai trong trường mà không sợ ma chỉ đếm trên đầu ngón tay. Mỗi tối, bọn con trai hay sang nhà C6 chơi và cười đùa ầm ĩ. Nhưng từ khi nổi lên truyền kì về con ma Mai Lĩnh thì tiếng cười có phần thưa thớt hơn. Thím Đức sang xin bằng được mấy cành dâu về xỏ dây làm thành một cái vòng đeo vào cổ tay trái. Tên này cũng là đứa hóng hớt chuyện ma chẳng kém con gái là mấy. Phòng con trai tụi nó còn đọc truyện ma hằng đêm mỗi khi tắt điện buổi tối để dọa nhau. Nhưng dọa mà làm gì khi cả thằng đọc lẫn thằng nghe đều run, kéo chăn trùm kín đầu… Có một câu nói cửa miệng của bọn hay đi kể chuyện ma, đó là: “tao kể cho mày thôi đấy, đừng có kể cho ai nữa, không thì con ma đấy nó đi theo mày luôn….” làm đứa nghe sợ xanh mắt. Nhưng vài hôm sau lại thấy đứa nghe câu chuyện hôm đó ghe tai đứa khác với cái điệp khúc: “mày mà kể lại cho người khác thì con ma đấy nó đi theo mày luôn…” Và cứ thế, con ma Mai Lĩnh trở thành huyền thoại, chẳng có ai là không biết. Và cũng chẳng có ai giải thích được vì sao phòng 3** nhà C7 lại được bật đèn cả ngày lẫn đêm, vì sao phòng 3**, 3** nhà C7 lúc nào cũng có người ốm, vì sao các thầy cấm tiệt không ai được lên tầng 3 nhà C7 khi chỉ có một mình… Có nhiều chuyện các thầy không công khai lắm, và cũng vì thế mà đám học trò tranh thủ đầu óc tưởng tượng phong phú của mình mà thêu dệt cho li kỳ, hấp dẫn. Tôi nghĩ chuyện gì cũng có ít nhất một nửa là sự thật, còn các thứ mắm muối mà các khóa sinh viên bỏ thêm vào chỉ phần nào thôi… Mai Lĩnh vẫn còn đó, vẫn hứa hẹn đón hàng trăm khóa nữa đến học tập và rèn luyện. Nhà C7 vẫn sừng sững đứng đó, và gốc đa cũng cứ lẩn khuất nơi góc tối nhất của sân C7… Nó ẩn chứa điều gì tâm linh và bí ẩn, nó là nhà của “ai đó” hay không thì tôi không dám khẳng định. Tôi chỉ có thể cho các em khóa sau lời khuyên khi đến đó, các em nên chuẩn bị cho mình một con dao, một củ tỏi và hãy đến trung tâm thư viện của trường thể dục thể thao, tìm ở sát góc tường phía bên phải khi đi vào cổng, biết đâu các em lại tìm được cây dâu mà bọn chị đã từng tìm ra… HLU Confessions
The post HLU Confessions [Up bù tối qua] Lời đầu tiên xin gửi tới toàn bộ mấy nghìn c… appeared first on Top Confesions.
from HLU Confessions [Up bù tối qua] Lời đầu tiên xin gửi tới toàn bộ mấy nghìn c…
0 notes