#trc raed
Explore tagged Tumblr posts
Text
Rema's champion
I'm not sure how much of the original is gonna get retained in the new Rema canon, regardless, I absolutely loved "Exile from Kiirs", which was Raed's backstory. To summarize my feelings about it:
So yes! This piece has a lot of references to it, I don't know much about Reman aesthetics, so I couldn't duplicate it 😔 also the comic was in black and white, therefore I just took creative liberties with the colors.
Notes about the piece below:
The chimera (called "bio" back then) reminded me a lot of a lion dance costume, and the design revolves around that idea. In addition, its colors are an inversion of Raed's - chimera's yellow body in contrast to Raed's blue clothing, chimera's red hair to Raed's green, so on. They're both seen as "monsters" and "inhuman" to Rema as a society, but only one is truly good.
The mural all depicts the 5 clans/gods, however since Raed is the focus - who is from a Reman clan - the Reman symbol takes the top spot, crowned by a 5-pointed star, referring to the origins of the gods as a star splitting to 5 energies. The symbols are in a counterclockwise order (Cyphr, Felaxx, Merofi, Gratiat, Rema). That's why the plant also rings around the mural, as Rema is the goddess of ground and plant life (and uh, bc of Raed's [REDACTED]).
Also, the mural IS Raed's backstory, here it is in full:
If you know, you'd know what the tree, chimera, and mountain mean. If you don't, well... I hope book 2 covers it or Raed's backstory gets covered eventually. SO PLS READ REMA.
#motherstone art#amy kim#the rema chronicles#general raed#trc#rema chronicles#trc raed#also sorry for being inactive I was straight up in a creative FUNK#I didnt feel like doing any of the wips but if I start on a new one Im at huge risk at making another wip I cant finish#this is like the first piece i had in a while that I genuinely locked in to finish (much to my shock) so.. Yeah#I had a lot of fun drawing this
16 notes
·
View notes
Text
The whole Bluesey car ride is such a good scene. I love the scholarly way Gansey looks appealing to Blue as it always does, and I like the idea of him kind of stripping back the layers of his identity after everything with Adam and Ronan to this to go to her. The “creature of simple delights like myself” reminded me of that interview with Maggie saying that Bluesey appealed to her as a romance partially because they both have to act more adult than they are in their other relationships and get to be young together and I honestly agree.
#(I didn’t love everything she said about RA in the same interview but. I liked this)#s speaks#s rereads the dream thieves#trc reread notes#trc#bluesey#blue sargent#richard gansey#my meta
17 notes
·
View notes
Text
bllb is fucking up my brain in the best possible way
186 notes
·
View notes
Text
“Idiot” (loving) *gentle effect*
160 notes
·
View notes
Text
Tất niên
Đêm ngày 28, mình có buổi tất niên với vài người bạn cũ hồi còn học trường tiếng, mọi người lâu ngày k gặp nên khá huyên náo, ai cũng muốn chia sẻ về năm qua làm được những gì, buổi tiệc diễn ra rất vui vẻ và thuận lợi. Tiệc tàn, lúc đó là 10:30 đêm, một số người ra về trc vì nhà xa nên họ phải đi để kịp tàu, có 2 ng ở lại vì hôm sau đi chơi tiếp. Mình và 1 bạn nữ ở lại rửa bát vì nhà gần đó, dự định rửa xong là sẽ về.
Trong lúc mình và bạn nữ đang rửa bát thì có 1 bạn nam trong trạng thái có men vào ôm ấp bạn nữ và sờ xọang mặc cho mình ở đó. Lúc đó mình nhìn cười và buột miệng, “ê ông bà làm v là t nứng đó nha”.
Khi mình nhận ra mình lỡ lời thì bạn nam kia lè nhè nói nứng thì tối nay ở lại vui vẻ tý đi, r hắn đưa tay bóp mông mình 1 cái. Rồi hắn tiếp lời, “như tối nay L cân 3 đây này”. Bạn nữ như giật mình r đẩy hắn ra r đuổi ra ngoài, mặt đỏ lên vì xấu hổ. Cả 2 im lặng 1 chút thì mình hỏi, “tý bà some vs 3 ông đó hả?” Thì L tl, “ ủa cũng biết từ “some” à?”. T đáp, t có lạ gì đâu, cũng k phải ngại, toàn ng có knghm cả.
Lúc này t ms nhận ra 2 ông kia ở lại là vì lý do này. L lại hỏi mình, “hay hnay ở lại vs t đi, cho t đỡ mệt. Bthg cũng có thêm 1 nữ nữa nhưng hnay có mình t à, có bà vào đủ team đó.” Mình hỏi L đã some nhiều vs mấy ông này chưa, L ns là chỉ có mấy dịp tụ họp tn thôi, chứ k nhiều. Mình đắn đo 1 lúc, rồi cuối cùng nhận lời vì 3 ông ông nào cũng bảnh và vạm vỡ, và nghĩ cũng k phải là lần đầu làm sau lưng ck, nên thấy kích thích.
Sau khi rửa xong bát đũa, mình đi vào nhà tắm, lấy dao cạo râu của chủ nhà dọn dẹp 1 chút, r lại đi ra phòng khách nơi 4 ng kia đang ngồi đợi. Dường như L đã ns về việc t ở lại tham gia nên 3 ông ai cũng mặt tươi như hến 😂
Rồi 5 ng đưa nhau vào giường rồi tiến hành cuộc vui, khúc này lược qua vì các post khác cũng như v. Chỉ có bất ngờ ở chỗ là 3 ông ông nào cũng ý thức đeo bao đầy đủ, k có ai mượn rượu để đi chân trần.
Cuối cùng mình ở đó cả đêm, gọi về cho chồng bảo mn đan quạt nên vui xíu, rồi sáng sớm mình bắt chuyến tàu đầu về lúc 5:30 sáng.
4 notes
·
View notes
Text
Hôm nay đi xe búyt mình đang sụt sịt, kiểu bị viêm mũi dị ứng, hắt xì liên tục đang hỷ mũi + chảy nước mũi nên đang loay hoay bịt mũi (vì mình có mang giấy theo) + thở không được. Thì có 1 em lên xe ngồi phía trc mình, lúc đó xe cũng đông, mọi ghế ngồi đều kín, có khoảng 1, 2 ng đang đứng. Em đấy quay ra sau hỏi 'các chị có ai có tiền mặt không ah' kiểu ánh mắt chạm nhau th, xong mình cũng sẵn tiền mặt nên lấy ra 10k đưa cho. Thỉnh thoảng mình cũng gặp vài trg hợp đi xe búyt k mang tiền mặt trông ngta cũng lúng túng lắm, nếu sẵn tiền mặt thì mình cũng đổi. Mình đưa tiền xong chia QR đt ra luôn, em kia quay ng lại giơ đt lia cái nhoáng 1 tí xong quay lên luôn, nói nhỏ nhỏ hình như bảo lát em chuyển ah thì phải. Mình đang bận hỉ mũi lau sạch nc mũi nên cũng kệ. Lau mũi xong 1 lúc thấy vẫn chưa có tb chuyển khoản, mình nghĩ ơ kìa, vẫn chưa chuyển à, xong nghĩ vậy là mất 10k à, 10k k đáng bao nhiêu nhưng tự nhiên mất tiền cho ng lạ, mình cũng nghèo mà, hay thôi, coi như giúp ng lạ đi, có nên nói k, hay thôi đi, sắp đến điểm xuống r, nếu là mình của mấy năm trc chắc thôi im lặng. Xong mình nghĩ, ủa tại sao, tại sao mình phải im, 10k cũng là tiền mà, khi mình khó khăn có ai giúp đỡ mình đâu, ngta vẫn mắng chửi mình đấy thôi, tại sao phải chịu thiệt, xã hội này đâu có đối xử nhẹ nhàng với mình mà mình phải dịu dàng lại, ủa tại sao, kiểu như kiểu bức bối của mình mình đã tìm đc chỗ để xả r, mình nghĩ, tại sao chứ, mình cũng phải chịu những điều k tốt đấy thôi, xong mình vỗ vai em kia
- E k chuyển à?
- Điện thoại em k có mạng ấyy...
- Thế mà cũng nhờ đổi tiền à?
( Kiểu lúc mình thốt câu này ra thái độ có hơi chút mỉa mai đấy, mình thấy mình đúng là là hình ảnh của những con ng tồi tệ trc kia đã đối xử tệ vs mình trong qk, bị lừa, bị ép giá, bị khách hàng chửi thậm tệ, bị phụ xe mắng té tát... và những lúc đấy cảm xúc của mình đã tồi tệ như tn, phải xuống ngay điểm xe búyt gần nhất để khóc nấc lên vì k kìm đc nước mắt, hình ảnh của quá khứ hiện lên, và lúc này đây mình lại đang trong vai kẻ làm tổn thương ng khác)
-Wifi đây (*chìa mh đt) bắt đi, mk là Xinh đẹp tuyệt trần, chữ X viết hoa.
Mình quyết tâm phải đòi cho bằng được 10k, nhưng thật ra trong lòng mình cũng chẳng hi vọng gì, vì xe búyt lúc đó đang chờ đèn đỏ và mình xuống ở điểm tiếp theo r, và lúc nãy nhìn tốc độ nhoắng lia đt như vậy mình đoán chắc là chưa quét đc mã QR chuyển tiền của mình đâu.
Sắp đến điểm dừng nên mình rời ghế đứng ở cửa chờ xuống, thì em kia lại chạy đến gần cửa bảo chị ơi cho em quét lại mã vs, nãy em chưa kịp lưu ( mình đoán đúng mà, chưa lưu mã mà dám bảo 'lát nữa em chuyển' mình nghĩ thôi dù sao cũng chỉ 10k, thôi bỏ đi, 10k cũng chả làm mình giàu lên đc hay nghèo đi thêm nữa, mình cũng nghèo sẵn r) lúc đó tay đang cầm đt thì xe đến điểm dừng nên phanh gấp, m.n chảo đảo giữ xe, mình cũng quay cuồng mới đứng vững đc để cb xuống xe
-Thôi, thôi 🫳
Mình lắc đầu r xuống xe luôn, đúng dáng vẻ dứt khoát coi như cho đi 10k ( thực sự là số tiền k lớn, mà mình cũng chẳng nghĩ là sẽ đc trả lại, chả việc gì phải làm căng lên cả, đến điểm dừng r xuống thôi. Có 10k mà thái độ nặng nhẽ như kiểu ban ơn, mình kp cũng đang thái độ trịch thượng quá r pk, chỉ vì cuộc sống của mình k dễ chịu mà mình cũng không muốn cuộc sống của ng khác dễ dàng, mình cũng có phải ng tốt đẹp gì cho cam, r đến lúc lại phàn nàn cuộc đời này chắc đối xử dịu dàng vs mình chút nào.
Đến lúc chấm công vào cty xong là mình cũng quên hết chẳng nhớ gì nữa. Nhưng mà, em kia đã thật sự chuyển trả lại mình 10k.
2 notes
·
View notes
Text
Post hơi dài, nếu ai có đọc đc, cho tui xin 1 cái ôm tự nhiên đc ko?
Sau sinh hay có Hội chứng mất ngủ sau sinh thế và tui ko trượt phát nào luôn. Kiểu rất mệt nhưng con nó quằn cho mệt hơn càng khó vào giấc. Rùi khi đã ngủ đc lại vô cùng khó để dậy haizz
Dạo này tui rất buồn vì chồng tui á, con thì đỡ lo hơn rồi vì tụi này ko bao giờ ngừng lo, nên cx quen. Trước kia zk ck tình cảm bao nhiêu có con vào tự nhiên mấy thứ cơ bản bị quên đi như ôm hun dỗ dành cái biến mất liền.
Lúc bầu bí bụng tui nó to ra thì cx hơi vướng ko nằm ngủ ôm đc, tui phải dùng chiếc gối cho bà bầu để nó đỡ bụng. Vậy là zk ck tui ko ôm nhau ngủ suốt 9 tháng 10 ngày, mặc dù tui thích điều đó lắm, tui muốn ôm ngủ, dù làm mẹ nhưng tui vẫn là "em bé" mà 🥹 nhất là bầu cx nhạy cảm và thèm đc ôm an ủi, ôm cho hết quạu. Ck tui thì lúc nào cx ngủ trước tui :)
Nhưng rồi tui có nói chuyện vs 1 chị cx bầu và sinh gần ngày cùng, chị ấy kể 2 zk ck vẫn ôm nhau ngủ bthg, trừ những hum chị ấy đau lưng quá cần đến chiếc gối đỡ thì mới ko ôm ngủ đc thui chứ ko ôm ck ko ngủ đc, làm tui cx ghen tị.
Đến lúc sinh con thì lại kêu vướng con phải chăm nên quên mất. Tui cx ok. Ck ngủ trc tui say sưa, có hum tui tắc sữa phát sốt đau mình mẩy hết người gọi ck ngủ ngay bên cạnh mà ko đc, tui mệt mỏi khóc ướt hết gối, sụt sùi vì đau đầu, sốt mà ck chỉ ngủ ko gọi đc, tui ko bao giờ quên đc đêm hôm ấy làm tui buồn như nào.
Có vài lần tui đặt con nằm rìa để vk ck tui nằm cạnh cho thoải mái, con cx đã ngủ đêm ổn r. Vậy mà ck tui cx ko thèm ôm tui ngủ lấy 1 cái 🥹 đến nỗi mà tui vã quá tui ôm ổng trc mà ổng cx ko thèm ôm lại tui...và ổng lúc nào cx ngủ trc, nên ko bao giờ bít tui tủi thân khóc như nào, có những cơn đau ngực ra sao, con dậy phải vỗ về trấn an nó đi ngủ. Hnao tui mệt quá muốn ngủ kêu ổng dậy bế con dỗ nó vào giấc lại đi thì ổng đâu có bi���t dỗ đâu, con bé càng khóc thét hơn, vẫn là tôi phải dậy, biết thế rồi tui dậy ngay từ đầu dỗ nó tẹo cái xong, nh tui cx mệt lắm muốn lười 1 đêm... nhưng ko lười nổi...
Sau đó tui nảy ra 1 ý khác là để sẵn cái thảm ngủ của con ra rìa để tui nằm giữa, thế nào đến giờ ck đi ngủ ổng để lại cái thảm ra giữa luôn, thế là bọn tui lại bị ngăn cách. Tui nói thẳng vs ck là em cố ý để vậy rùi mà anh còn để cái thảm vô lại, ck nói tại zì vướng con mà, khó nằm ôm đc ?! Thui từ giờ để vk ck mình nằm ôm nhau cho con ra rìa.
Rồi là ôm nhau zữ chưa? Ổng quên lời ổng nói rùi, tui vẫn chẳng nhận đc cái ôm nào.
Ck lo công việc, tui lo con, chẳng có điểm gì chung giữa chúng tôi cả. Bữa nọ 2 zk ck đi xem film Mai, tui cx thấy có khoảng cách rùi, thấy mọi thứ ko còn như trc nữa, cảm xúc đã thay đổi nhiều rùi, còn chẳng dựa vào nhau gác đầu, cứ thế ăn bỏng uống nước ngồi xem từ đầu đến cuối, đoạn nào cười thì cười đoạn nào sến sến bỗng nhiên thấy nổi cả da gà.
Cam nhà tui bỗng 1 ngày bỏ bình và tui đang nhờ bà nội tập cho ti bình lại. Vậy là đêm lúc nào tui cx phải dậy 1-2 cữ thậm chí là 3-4 để cho em ti. Ko như trc kia đêm tui có thể nhờ ck dậy pha sữa bế con cho nó ăn rùi t ngủ đc giấc. Tui cx chấp nhận kiên trì bế con ti vừa ti vừa ngủ gật chả đc cái giấc nào trọn vẹn, ổng đc ngủ ngon, tui cx nghĩ thui cho ổng nghỉ để ổng còn đi làm, chỗ làm xa, cviec thì cần tỉnh táo nên đêm lúc nào cx chỉ có tui dậy lọ mọ thay bỉm cho con ăn, đợt này con tui cx đỡ hơn rùi.
Có hum đêm tui bế con vì nó quấy quá, tui ko lấy đc đồ, nhưng ổng cx mới ngủ thui, tui gọi ổng dậy để lấy giúp tui mà mãi ông ko nghe thấy. Tôi đạp cái vì tay còn phải bế con, bảo là sao nay ngủ sớm thế. Ổng quay ra cáu vào mặt t bảo: "đang ngủ cứ gọi gọi gì ĐANG NGỦ" rồi ngủ tiếp luôn mặc kệ 2 mẹ con. Khoảnh khắc ấy tui có chút hối hận, hối hận vì sao có thể lấy phải người tồi tệ như vậy.
Thực ra khách quan mà nói như vậy cx chưa đến nỗi tệ, nh người đón nhận điều đó là người vợ lại vô cùng tệ.
Tui cz tức và buồn, buồn nhiều hơn. Tui cx chả nghĩ gì nữa, tui cứ sống thật. Tui ghét ck nhiều hơn, thấy ck rất vô dụng, tui tự làm đc mọi thứ, chẳng cần nhờ vả gì nữa. Có hum tui nhìn cx tức thế là ck đang ngủ ngon tui tát cho cái để dậy lấy đồ cho con hộ tui vì nó quấy. Ck dậy tức lắm, chắc nhìn tui trông cx ghét hẳn và luôn doạ rồi có ngày vũ phu cho :)
Tui thèm đi làm, đi làm để khỏi phải nghĩ nhiều hay ở nhà trông ngóng ck về, nh đi làm rồi thì sẽ lo lắng cho con.
Tui thỉnh thoảng ghen tị với những người bạn của tui. Con theo bố, bố bế khéo chăm con ngoan, mẹ chẳng phải làm gì, luôn yêu chiều con và vk. Tui biết ko nên so sánh như vậy vì t biết ck cx rất vất vả để làm việc nọ việc kia, cx cố gắng vì con nhưng lúc tui cần thì ổng chẳng giúp đc việc gì cả. Như kiểu dỗ con hộ t ổng ko làm đc, hay những việc đơn giản như dọn dẹp, cách chăm con bthg t làm mỗi ngày lù lù ra đấy ko biết để ý đỡ đần tui, vật lộn vs con rất cực, rất khổ tâm chỉ muốn gào lên một trận là: "Mày có im đi kooooooo, mày khóc nữa tao ném mày đi giờ đấyyyyy, tao đang cố gắng làm rồi đâyyyyy" nhưng lại chịu đựng thêm chút, thỉnh thoảng tét đít con hư, thỉnh thoảng cáu xíu rùi lại hôn hít con...
Ôm ấp đã kiệm rùi thì việc vk ck cx đừng có nghĩ đến thường xuyên hay zui zẻ ko, không nha! Chán chẳng buồn nói thêm.
Thậm chí khi tui có khúc mắc gì, ổng chẳng bao h bênh tui, dù chỉ 1 câu.
Lấy ck hơn 1 năm rùi nhưng tui vẫn ko quen đc hay hoà hợp đc vs nếp sống nhà ck. Tui quen ở nhà đc ăn nhạt, mẹ nấu ngon hay thỉnh thoảng nghĩ ra món j làm là sắn tay làm thể hiện cho bố mẹ lun. Còn ở đây mẹ ck tui nấu rất mặn và nhiều dầu mỡ ko tốt cho sk, tui cx góp ý rùi mà chắc bà quên. Cho nên nhiều khi ăn uống tui rất chán, thậm chí có những bữa ko có nổi 1 đĩa rau luộc, tui thèm rau, rau luộc thanh đạm, chứ ko đòi hỏi j sơn hào hải vị. Nhiều khi tui muốn tự nấu cơm cho 1 mình mình ăn thui, theo kiểu của tui, đơn giản thanh đạm mà đầy đủ chất. Tui đã từng nấu kiểu của tui cho cả nhà ăn nhưng đều có vẻ ko hợp lắm, đồ tui nấu đều thừa cả. Tui ko ăn đc đồ để tủ lạnh chiên đi chiên lại hay để quá lâu vì bụng dạ tui nhạy cảm lắm, nó đau bụng liền. Đã mấy lần mẹ ck tui nấu đi nấu lại rùi đồ ăn cất tủ lạnh để cả tuần liền bừa phứa, tui ko biết cứ ăn rồi lại đau bụng. Tui bầu và cho con bú dính bn chưởng rồi, vậy mà bà chả bao h để ý đến chế độ ăn của tôi. Tui thực ra cx ko đòi hỏi và cx chẳng muốn bàn đến, vì tôi biết phận tui con dâu ko thể thay đổi đc 1 bản ngã đã hình thành từ quá lâu.
Tui ko dám kể vs bố mẹ mình tui ăn uống ntn ở đây, chỉ bảo ăn mặn thui. Còn thói quen của tui bme tui cx biết tui ko bao h ăn lại đồ trong tủ lạnh trừ khi là thịt băm hấp lại hoặc thịt đông. Cùng lắm tui chỉ ăn lại 1 bữa hoặc phải chế biến kỹ lại. Tui mà kể ra ko có món rau luộc cho tui chắc bme tui buồn lắm. Vì ở nhà bme tui ăn uống rất khoa học, ăn nhạt, tuyên truyền con cái về sức khoẻ, đốc thúc tập thể dục, giúp đỡ tui trong việc giữ gìn sức khoẻ. Mặc dù tui chỉ thực hiện đc 70% thui nh bme cx mừng rùi vì thực ra ko thể bắt con theo bme 100% đc, vẫn phải có khẩu vị yêu thích riêng như trà sữa, gà giòn, chè cháo linh tinh, đồ ăn vặt,...
Tui nhớ cảnh sinh hoạt ở nhà tui lắm, tui thèm ăn cơm vs bme, tui thèm rau luộc 😭 thèm ăn cơm mẹ nấu và thèm cả thịt băm của e Văn 😭
Nhiều khi chẳng ưng cái bụng ăn tui lại muốn ăn ngoài, cơm đường cháo chợ cho xong chứ ngồi ăn cùng bme ck, ck và em ck tui cho qua bữa.
May là tui lấy ck gần. Tui còn đc chơi va Bob.
Ở nhà ck tui chỗ nào cx bầy bừa ko đc gọn gàng, tui có muốn dọn cx ko dọn nổi, ai bầy ng đó dọn chứ 🥲 tui bầy tui sẽ dọn. Ở nhà tui gọn gàng quen r, bầy cx lắm nhưng cx ngăn nắp, từ bát ăn cho đến phơi quần áo, chỗ học hành làm việc, ko đến nỗi OTD nhưng sáng sủa con mắt. Ở đây, mn phơi quần áo cx nhăn nhúm hết cả tui nhìn rất bực, ko duỗi đồ ra, cứ thế phơi, hỏng hết quần áo😔 mẹ ck tui vs em ck tui phưi đồ cho cháu lúc mà rui bạn cứ rúm ró hết cả khăn lại, quần áo có mắc thì ko dùng cho thẳng quần áo cứ lấy kẹp kẹp vào lung tung hết cả. Tui mua mắc treo đồ cho con mẹ ck tui mang lên tầng 3 để treo đồ của ông bà :)
Đã quá muộn rồi mà tui vẫn chưa ngủ đc, con đã dỗ mấy làn rùi, ck vẫn ngủ. Thấy cảnh này mỗi ngày lặp đi lặp lại tui đều rất chán. Nhưng chưa có gì kéo tui ra khỏi nỗi buồn ấy, cho nên dạo này tui đã chia tay vs ck rùi, ko nói chuyện chia sẻ gì hết, cx chẳng nhắn tin gì, vì tui chán, chán cãi nhau, chán ck nhiều rồi.
Ước j đc ở vs bố mẹ mãi, bố mẹ sẽ kéo tui ra khỏi bùn lầy, như việc động viên tui tập thể dục, cho tui đi du lịch và để tui đc làm điều mình thích.
Bái bai, đến đây quá dài rùi, tui phải ngủ để chăm em bé tiếp đây...
10 notes
·
View notes
Text
Hà Nội, 210924
Năm nào vào đêm chuyển mùa cũng khó ngủ. Mình vẫn nhớ năm ngoái, đêm chuyển mùa là 1 đêm vui buồn lẫn lộn vì những cái vô định của bản thân này. Đêm chuyển mùa của 2 năm trước đó là những suy nghĩ về chuyện đã qua, những thứ có được, rồi đánh mất.
Năm nay cũng không ngoại lệ, chắc mình giống thời tiết, mỗi khi thay áo lại lắm chuyện để kế nhiều tí.
Mình vừa về công ty cũ làm, "đứa con tinh thần" mà phải mất 3 tháng đầu năm nay mỗi chiều đi làm về để suy nghĩ xem viết đơn thế nào, rồi mới nghỉ việc. Vẫn vị trí cũ, vẫn là giám đốc vận hành, vẫn là những anh em đó nhưng mình giờ đã rất khác, và sgt giờ cũng khác lắm rồi.
Nhớ năm ngoái, mình đã rất háo hức cố gắng để gây dựng công ty này thành 1 thứ mà "chỉ cần mang lại đủ thu nhập cho các anh em đồng hành cùng mình là được, gia đình anh em không thiếu là tốt lắm rồi", mình không cần nó phải số 1, không cần nó phải vãi đái, mấy cái tự động hoá đúng thật làm vì đam mê. Thế mà giờ nó đã là nhất trong tất cả các bên bán lẻ và phân phối tại mảnh đất Hà Nội này, cũng vui, mấy bên siêu thị nguyễn kim, điện máy xanh giờ ae giám đốc cn đều biết mình hết, vui lắm, rất vui vì xuất phát điểm của mình chỉ là 1 thằng noname 20k ăn trưa còn không có, đã từng tối nào cùng khóc, đã từng tối nào cũng chỉ muốn chết đi cho xong, đã từng rất hèn. Không hẳn là "làm được rồi", nhưng cũng đang trong quá trình "làm được" đấy chứ. Giờ con người mình cũng khác rất nhiều, mình trầm tính hơn, mình bình tĩnh hơn khi có chuyện, khi gục ngã, mình tử tế với bản thân và xã hội hơn.
Ngày xưa mỗi lúc mình ngã ít nhất phải có 1 tháng dành riêng ra chỉ để đau khổ, chỉ để tiêu hoá những cái suy nghĩ bòng bong của chính bản thân mình. Bây giờ khi ngã mình không đau khổ nữa, cũng chẳng coi mọi chuyện xảy tới là ngã mà chỉ coi nó là 1 sự việc bình thường sẽ tới cho dù sớm hay muộn. Và chuyện gì cũng thế, tới sớm sẽ tốt hơn tới muộn. Nó tới thì mình đón, không ngại va chạm.
Nãy vừa stalk hết 1 loại các tài khoản mà mình đã "quen", có người đã tìm được bến đỗ, có người thì vẫn mông lung vô định, nhưng cho dù các bạn ý hiện tại đang thế nào thì mình vẫn nhìn nhận được những thứ tinh hoa mới mẻ, có người thì gặp người tốt, có người lại trân trọng gia đình hơn. Cảm thấy rất tốt cho các bạn ấy và niềm vui này nó thuần nhất từ trước giờ. Giờ thì mình đã hiểu và được trải qua cảm giác đó, khi người mình thích sống tốt, mình cũng vui theo. Cho dù mấy người đó đã block nhau hết và rất lâu rồi không liên lạc.
Mùa lạnh chưa tới mà mình đã thèm khát được yêu, cũng đã lâu rồi không có 1 tình yêu thật sự, gần 4 năm rồi nhỉ? Nhưng mình sợ việc đặt tình cảm nhầm chỗ, quen nhầm người. Chẳng còn cách nào khác để tăng % an toàn lên ngoài việc cải thiện cả về phần UI lẫn phần code, cả giao diện này và cả tinh thần này, túi tiền này, nội tại này.
Hồi 1 tháng trc mấy ae cửa hàng cãi nhau, và mình cũng chẳng muốn nói gì nhiều, không trách, không đánh giá ae, mỗi người có 1 nỗi khổ mà, mình chỉ bảo em không hợp làm ăn kiểu này, các anh hãy nhìn em thay đổi, và trả về kết quả thấy được trong 1 tháng, em chẳng nói em định làm gì hay em sẽ, đang làm gì, các anh chờ và nhìn thôi. Cũng rất may là mình đã làm được, giờ người cần ổn là mấy ông ấy, mình hiện tại đã rất ổn.
Quay lại như lò vi sóng, tắm 2 lần trên 1 dòng sông thì sao chứ, deal được lương net gấp đôi cơ mà, lại còn là đứa con tinh thần và bao nhiêu công sức của mình nữa. Tổng thu nhập sau quý vừa rồi chính thức gấp 3 lần so với quý trước đó, cũng tạm khá mà. Có vẻ như sau gần 2 năm xuất ngũ thì những thứ đã mất cũng quay về, vẫn là thằng Lộc, vẫn là thằng em này nó nhiệt tình. Nhiều khi thấy GĐ các bên hỏi thăm về mình mà mình còn đéo biết đấy là bên nào =)))) chứng tỏ mình cũng làm kha khá đấy chứ. Không phải tự nhiên những người làm chủ lại quan tâm mình khi mà họ còn chưa gặp mặt. Mình tự hào vì giờ đã không vô danh nữa, mà hiện tại là thằng Lộc, là "mày về làm cùng anh đi anh đang cần người cầm phòng này phòng nọ". Với mình đó là 1 cái cert cho mọi sự cố gắng trong gần 4 năm vừa rồi. Thậm chí cho 10 năm đi làm vừa qua.
Vẫn 1 quan điểm không tự cao, nhưng tự tin chẳng gì làm khó được mình. Việc bây giờ là sống thật tốt, làm thật tốt, không biết thì tìm hiểu, chưa làm được thì học, sau đó tìm 1 người thật xinh đẹp thật giỏi, và mình sẽ yêu người đó bằng tất cả những gì mình đang có, sẽ có. Đã chán cái cảnh yêu mấy đứa hoặc là xấu hoặc là hãm rồi, rồi ba cái thể loại overthinking hay dỗi các thứ nó ối dồi ôi toàn cái đâu đâu. Đến chơi Liên minh chữa lành 1 tháng rồi còn lên cả thách đấu, lên top 50 server châu á các kiểu =)))))))
Đã đến lúc cho 1 thử thách hoàn toàn mới rồi, nâng cao nội tại này lên mức cao hơn hẳn và tìm 1 người cũng như vậy. Lộc ạ tao tự hào về mày, kể cả những giai đoạn mày bừa nhất, phê nhất, những lúc mày chăm chỉ nhất, những lúc mày suy sụp khóc lóc 1 mình hay những lúc mày cho mọi thứ đi chỉ vì muốn chết đi.
Không sao cả mọi chuyện rồi sẽ có cách giải quyết, và mày cũng nên tự hào về mày vì mày bây giờ không còn no name nữa. Mày là Lộc, việc mày làm định nghĩa cái tên mày, không cần phải bắt đầu lại 1 cuộc sống khác, không cần phải đổi tên, không cần phải chuyển sang 1 thành phố mới, mày chỉ cần làm tốt mọi việc là cái tên này nó tự "khác".
Cố lên, 1 năm nữa mong là mọi thứ sẽ còn tốt hơn nhiều, mong là khi đó sẽ có 1 người bên cạnh để cùng đọc lại những dòng này, mong là sẽ không cần tự động viên thế này nữa.
4 notes
·
View notes
Text
rema sketches 1/?
REMA POSTING? REMA POSTING. GO READ THE REMA CHRONICLES
13 notes
·
View notes
Text
@clotpolesonly @mirror-bawl
I wanted to reply to both of your tags so doing so together. • Agreed about Gansey trying to be his better self for Adam’s sake, I think it would have been a combination of Gansey’s malleable personality and how he’s used to reflecting what people want to see in him for their own comfort especially when he likes someone as much as he likes Adam, and then also he’s genuinely being inspired by what he sees / values in Adam to be better. Sort of simultaneously showing the bad / good in adansey how they both play off and enable each other’s predisposition to be performative / put on masks and at the same time inspire each other to work on themselves and be better genuinely, at least that’s how I see that dichotomy.
On a related note that part where Ronan gives his ‘Adam would hate Gansey on fire’ hypothesis I do think he’s more correct than incorrect, and in some ways I find his read of their dynamic more reliable than either Adam or Gansey (who tend to be very delulu about it in one way or another) but I still feel like his perspective is worth questioning a little here. I think Adam would have a layered reaction to Gansey on Fire that would include hatred but wouldn't necessarily be only hatred, in the the vein that Gansey's President Cell Phone persona evokes repulsion and a kind of infatuation/attraction from him simultaneously. Also worth noting that Gansey on Fire is positioned as kind of separate from ‘Angry Gansey’ because of course Adam does bring that out sometimes. I feel like the difference is that the former Gansey is sort of casually arrogant and would be uncaring about the effect of his actions or words on others, whereas the latter might make a mistake and be cruel but never doesn’t feel like shit for it or doesn’t try to be another way. (I do really like that each Gangsey member sort of has a ‘favorite’ version of Gansey I’ve mentioned that before and might go into more detail about it but that’s for another post). • On Gansey seeing Adam as a real boy… yes I totally think that has to do with it and so does Adam’s hyper competent and controlling nature although Gansey would not admit to himself that there’s a side to it of Adam being willing to do the dirty work for him. I also think dynamically Gansey right now is used to the master-dog dynamic he has with Ronan, which is a loving relationship in a way that’s a very important departure for him from his dynamics with his family, but also there’s that Gansey being asked to manage or control Ronan aspect there which works for them and their dynamic but as the sole friendship you have … and then meeting someone like Adam who Needs to be allowed to work with you as a partner and is more comfortable with you relying on him than the other way around which has it’s own problems but! The different type of support there would be so appealing / grounding. Gansey at this point in TRB also sees Adam as perfectly controlled in comparison to Ronan, but doesn’t quite see the neuroses and mess that creates that control similar to how he can’t parse that in himself. Which in the long term makes a messy out of control Adam less palatable to him than an out of control Ronan but in the moment means he’s allowing himself to lean on perfectly controlled (lol) perfectly logical/rational (lmfao) Adam Parrish..
#what was I saying the point may have trailed off#s speaks#trc#replies#trc reread notes#since they were to that#richard gansey#adam parrish#adansey#rodansey#also had thoughts on the tags about RA in the latter but decided it would get too convoluted if I got into them#my meta
11 notes
·
View notes
Text
ITS TEXT OR CALL GANSEY TUESDAY!!!!
6 notes
·
View notes
Text
240922 Thấu hiểu và cảm thông
Việc thấu hiểu và cảm thông người khác cho dù họ không hề nói gì để mình hiểu và thông cảm cho họ không phải là chuyện mà ai cũng làm được. Nhưng mình lại làm được. Bản chất con người xưa nay vốn là như thế, nhạy cảm với mọi người, mọi vật, mọi sự trong vòng quan tâm của mình và luôn có thể cảm nhận được, thấu hiểu được để mà thông cảm với người khác. Cho dù ko ít người đã gây cho mình những tổn thương sâu sắc, tới mức vạn tiễn xuyên tâm nhưng mình vẫn lựa chọn thông cảm và chúc phúc.
Vì bản chất con người vậy (đã cố thay đổi nhưng ko thay đổi đc), đó cũng là sự lựa chọn của mình và mình ko đc phép hối hận. NHƯNG nếu 1 người mà mình rất thương quý (dù sự thương quý ấy có thể ko kéo dài) mà có cái tính cách ấy thì tao vô cùng bực mình và ức chế. Dù biết đó là cách mà người ta phải làm để có thể healing (vì ko còn cách nào tốt hơn nữa) nhưng tao vẫn ko ngăn nổi cảm giác bực bội.
Vì lẽ gì những người tử tế luôn bị đối xử tồi tệ, phải nhận lấy những quả bomb từ trên trời rớt xuống, phải bất thình lình nhận vạn tiễn xuyên tâm? Nhưng vẫn phải ôm lấy cái thân thể nát bươm của mình, mở to mắt để tỉnh táo nhìn nhận và cảm nhận nỗi đau giùm người khác -))) Thậm chí phải tha thứ vì họ đã đâm mình, tha thứ vì họ từ bỏ mình? Thậm chí còn phải lên tiếng giải vây và bào chữa cho những lỗi lầm mà họ gây ra cho chính mình?
Nay tao đọc những dòng chia sẻ của 1 người tao thích, ẻm lên tiếng giải vây cho thằng mà ẻm yêu, vận dụng cái não thông minh vô cực và tình yêu sâu đậm mà ẻm dành cho nó để mọi người tản ra và để thằng ấy yên. Tao đọc mà thương em vô cùng. Ôm ấp, xà nẹo, đu đưa nhau, những lời có cánh chỉ trong tiểu thuyết đc phát ra từ mồm thằng đó dành cho em. Nhưng nó lại bảo chỉ là vô tư, ko nghĩ sâu xa gì. Rồi dù biết em đang có công việc ở chỗ đó, nó vẫn mang bạn gái đến đó chơi và ngủ với bạn gái. Vậy mà em vẫn cố gắng hết sức bảo vệ và che chở nó, người ta nói là mừng cho em vì đã tự healing nỗi đau và đã đi qua đc đoạn tình cảm nghịch thiên này. Nhưng mà đm (đoạn này tao phải chửi), bạn thân em nói em luôn làm người khác vui nhưng chính bản thân em ko vui mà em ko nói ra, tao nhìn mà tao xót xa vcđ.
Vì sao mình xót, vì mình cũng từng làm như em, làm vì mình biết mình nên và phải làm thế, mình cũng tự làm yên ổn chính mình rồi và ngày nào mình cũng nhớ lại câu chuyện cũ 1, 2 lần để tập quen cho tới khi mình ko còn cảm xúc gì với câu chuyện đó nữa. Nhưng trong lòng mình, mình vẫn nghĩ những nhân vật đẩy người khác vào trạng thái buộc phải hiểu và thông cảm cho họ là những kẻ hèn. Dù cái sự hèn hạ này của họ với mình đc đánh đổi bằng sự bình yên và vui vẻ cho những người khác quanh họ.
Đời người đúng là phải đối mặt với rất nhiều lựa chọn, làm tổn thương người này để làm yên lòng kẻ khác, lại cũng phải đối phó với rất nhiều bước ngoặt. Có nhiều chuyện nói trc bước không qua, có những con người tưởng như vô nghĩa với cuộc sống của mình...nhưng rồi, sẽ có lúc mình phải đối mặt với tất thảy 😂
Mong cuộc đời dịu dàng và tử tế với những người như mình và em ấy. Mong em đừng lụy thằng kia như từng lụy thằng người yêu cũ, giờ em trưởng thành rồi, hãy dùng lý trí nhiều hơn, thật thương quý em!
2 notes
·
View notes
Text
Để mà nói tới FOMO thì phải gọi tên ck tui.
Thấy bạn bè xung quanh dần có baby hết cả thì bảo tôi “Vk ơi đẻ đi. Nhanh đẻ con gái cho có giá, sau này làm thông gia với nhà abc.” Tôi kiểu 🙄 Gần đây tôi hỏi ổng: Ê ck, ck thik có em bé rùi ý hả? Ý là kiểu thấy ngta có em bé thấy cưng quá hay là như nào? Biết ji hem, ổng kêu: Hông, tại thấy ai cũng có em bé, nên ck bị fomo thui.
Ok fineeeeee
Rồi gần đây ông ý bắt đầu “ăn hok ngon, ngủ hok yên” vì nào là cái V mới mua nhà, gia đình anh T mới mua nhà, nhà chị H mới mua nhà, nhà anh chị HT cũng mới mua nhà. Thời điểm này giá lãi suất cũng hok cao lắm, giá nhà cũng giảm dần, nên mua nhà là hợp lí. Nhưng hai đứa mới tiêu tốn cả mớ tiền vào 2 cái đám cưới, ba mới bị bệnh chữa chạy cũng mất nhiều, blah blah nên cũng hok dư dả mấy. Nhưng ông ý hẹn lịch phỏng vấn tư vấn tài chính đồ. Rồi ông ý kêu là dự định tới năm sau 2 đứa phải tiết kiệm đc chừng này tiền để mua nhà. Mỗi ngày đều lên mạng kiếm nhà kiếm đất. Lại còn xin anh tư vấn tài chính cấp cho cái ch��ng nhận 2 đứa đủ khả năng tài chính để mua nhà tới giá X, để lúc đặt lịch đi xem nhà đất ngta sẽ tiếp mình nhiệt tình và serious với mình hơn.
Haha, cuộc sống này đúng mở ra nhiều thứ hay ho. Yên tâm là hết challenge này sẽ tới challenge khác. Đợt trc còn stress vì đi làm, muốn nghỉ việc. Sau đó ổn thoả thì lại tới gặp phải đồng nghiệp mới rất là “halo”. Mình lúc nào cũng lải nhải vs ck mình rằng: Nếu 1 năm nữa thằng đó chưa bị cty đá đít, và thực sự đủ khả năng lên làm CEO thay thế cho B về nghỉ hưu, thì yên tâm tới lúc đó em té mẹ nó khỏi cty này hoặc nghỉ đẻ rồi.
Được cái dnay mình đã hoàn thành xong việc dạy việc cho nó, và 2 đứa ít gặp nhau vì mình về Vn 3 tuần. Lúc đi làm lại đc 1 tuần thì nó lại nghỉ phép 2 tuần và h nó thường xuyên ra ngoài thăm khách hàng nên tạm thời là 2 đứa hok có nhiều va chạm lắm. Sau buổi coach mình cũng đã học đc một điều là thay vì khó chịu vì ngta, mình nên góp ý để cả team tốt hơn thay vì mình tốt hơn và mình làm hết tất cả. Nói chung là mình đã cố gắng bớt xù lông nhím lên hay cố giữ khoảng cách ji trc h mình ác cảm vs nó. H ăn trưa nó ngồi cạnh mình thì bọn mình cũng nói chuyện khác ngoài công việc. Hok phải mình nhún nhường nhg nếu nhìn nhận lại theo một khía cạnh khác thì có thể sau này mình cũng mang lại benefit cho ngta và ngta cũng có thể là cấp trên của mình. Khi mình cần sự giúp đỡ, khi mình muốn nói lên mong muốn của mình thì mình chạy tới chỗ của ai? Nên thui nếu hoà thuận đc vs nhau thì mọi việc sẽ tốt đẹp hơn.
Hơn nữa nếu hok nhất thiết, mình cũng hok muốn nhảy việc. Vì tính lâu dài thì công việc ổn định cần thiết cho việc tụi mình có 2 đầu lương để vay ngân hàng mua nhà. Chứ mà giả dụ mình nghỉ đẻ rùi mới vay ngân hàng, lúc đó lại cần 1 năm được vào hợp đồng vô thời hạn thì sẽ mất thời gian hơn nữa.
Bọn mình hok giống mng, thay vì mua Apartment, tụi mình thik nhà riêng để có vườn trồng cây, ra đó ngồi chill chill, hè tới cả nhà nướng thịt đồ đồ. Dù biết có vườn là siêu bận. Nhg mình thik ngắm hoa, thik chill. Còn ck mình thì thik trồng cây. Cây hoa hồng trong ảnh kia là ck mình chăm cho mình ngắm. Đợt về Vn nhờ đc em hàng xóm sang tưới cây cho mỗi ngày. Lúc đó cái cây còn có nụ, mình trêu là nếu em chăm tốt, em sẽ đc trả công bằng việc thấy hoa nở nhé. Vậy mà sang tới nơi thấy hoa oải hương 2 chậu chết sạch :)) Hoa mẫu đơn toi, hồng hỏng hok ra bông được, nha đam cũng dặt dẹo luôn 🥲 Khóc.
Lũ chim bồ câu sau khi đẻ đc 2 lứa trên balkon nhà mình. Hẳn 2 lứa lận!!! H lứa cuối cùng cbi bay rồi. Chúng tôi sẽ cải tổ lại cái mini balkon bằng mọi giá dù cũng sắp sang thu rồi. Nhưng chúng tôi vẫn thik thế.
2 notes
·
View notes
Text
Câu chuyện số 2: Giao thừa 2023
Chào mọi người, cám ơn mọi người đã đọc bài viết đầu tiên của mình, tuy hơi dài, nhưng mình cảm thấy được giải tỏa phần nào khi viết ra được những cảm xúc của bản thân.
Câu chuyện thứ 2 mình muốn chia sẻ cũng khá dài, và đây cũng là câu chuyện mà mình muốn tâm sự với ai đó nhưng chưa dám. Mong các bạn cùng chia sẻ với mình.
Đêm giao thừa năm 2023, hội bạn của chồng mình tổ chức tiệc tất niên để cho có không khí Tết Việt Nam. Hôm đó có tổng cộng 12 người, có cả cặp đôi, cả những người độc thân.
Mọi người quây quần bên bếp cuốn nem, bóc bánh chưng, chuẩn bị cho bữa tất niên được đầy đủ nhất có thể. Ai cũng có việc, tất bật, trông không có vẻ gì là nơi đất khách quê người. Bữa ăn hôm đó gần như có tất cả các món ăn ngày Tết, và không khí trở nên ấm cúng hơn bao giờ hết.
Sau khi chuẩn bị mọi thứ xong xuôi, mọi người quây quần vào và nâng ly chúc mừng 1 năm 2022 như c.ứ.t và chuẩn bị tinh thần làm lại vào năm 2023, một năm đầy hứa hẹn. Ai cũng uống rượu và cố gắng nói ra những khó khăn, cũng có người mượn rượu để chửi sau lưng những thằng sếp hãm tài, hay kể về hoàn cảnh nợ nần đang có. Mỗi người 1 câu chuyện, nhưng ai cũng lắng nghe đến cuối vì mọi người hiểu, ở nơi đất Nhật, không có gia đình người thân, chỉ có những người bạn như thế này để giải tỏa.
Mọi người ăn uống từ 8h tối đến 11h đêm, ai cũng say hơi men nhưng sau khi kết thúc bữa tiệc, mọi người nhanh chóng dọn mâm để chuẩn bị đón giao thừa. Tiếp đến chắc chắn là công việc bày mâm ngũ quả. Ở Nhật thì chắc chắn sẽ không có 1 bàn thờ tử tế để cúng bái, nhưng nghi thức phong tục thì vẫn nên làm, nên ai cũng háo hức trang trí mâm ngũ quả theo phong cách của mình. Không khí rất vui.
Và đồng hồ điểm 12h đêm, ai cũng mỗi người 1 điện thoại, gọi về gia đình, mặc dù còn lèm bèm vì rượu uống nhiều quá, nên vẫn say, nhưng ai cũng cố gắng chúc mừng ông bà, bố mẹ ở nhà, rồi dặn dò năm mới phải thế này thế kia, có người còn sang cả mấy năm rồi vẫn khóc. Nói chung, dù đi đâu chăng nữa, mọi người vẫn hướng về gia đình.
Sau nửa tiếng chúc Tết qua điện thoại, mọi người bắt đầu đặc sản ngày Tết, đó là "Đan quạt". 2 bộ bài chuẩn bị sẵn đc mang ra chia 2 team, bên chơi phỏm, bên chơi 3 cây, tất nhiên là ăn tiền :))) Ai cũng háo hức để có thể thắng lớn vào ngày mồng 1 Tết để đỏ cả năm, nên mọi người xác định overnight, còn thở còn gỡ.
Cuộc đan quạt diễn ra ác liệt như tích chất vốn có của nó, có ng thua, có ng thắng, cờ bạc mà. Nhưng thời gian càng trôi, nhiệt huyết càng bớt đi vì ai cũng mệt. Có người nhà gần đó thì xin về trc, ai nhà xa thì chờ đến khi tàu chạy chuyến đầu (khoảng 6h sáng). Dần dần, chỉ còn có cặp chủ nhà, 1 cặp đôi nữa và 3 đứa con trai và nhà mình vẫn đang mải mê đan quạt.
Đến khoảng 3h sáng, mình thấy mệt quá nên mượn phòng ngủ của bạn để vào nằm, và đây cũng chính là bắt đầu của câu chuyện mà mình đã giấu kín mấy năm nay.
Vì mệt quá nên mình vừa đặt lưng xuống là đã thiếp đi, tuy nhiên những người đang đánh bài nói quá to nên lúc tỉnh lúc mê, không thể ngủ yên giấc. Khi mình vào khoảng một lúc thì bỗng mình thấy có tiếng kéo cửa, mình nghĩ là chồng mình vì mình đang quay mặt vào tường, và cũng không nghe thấy tiếng chồng mình bên ngoài nữa. Vậy là mình bảo "nằm xuống đây cạnh em đi", thì tay ông ý bắt đầu sờ vú và mân dần xuống dưới, mình có bảo là "em cũng đang nứng lắm nhưng đợi về nhà nhé", nhưng ông ý vẫn đưa tay xuống dưới và finger, và mình để yên vì lúc đó ướt nhẹp rồi, vì ở nhà bạn nên k làm gì được thôi. Được khoảng 10p sau, khi ông ý vừa kéo đầu mình qua định hôn thì bỗng mình nghe tiếng chồng mình nói to: chiến tiếp đê. Lúc này mình mới giật mình quay lại thì nhận ra đó không phải chồng, mà là 1 trong 3 người bạn còn độc thân .. Và đây cũng là ng mà đã nhiều lần đi quá giới hạn với mình như vỗ mông, bóp đùi, hoặc quệt khuỷu tay vào ngực.
Mình định thần lại và nhận thấy tay nó vẫn đang ở phía dưới, mình hỏi nó tại sao lại làm thế này, nó bảo nó muốn làm tình với mình từ lâu rồi, và hôm nay nó muốn chớp cơ hội này. Lúc đó mình nghĩ đã để cho nó mân mê hơn 10p rồi nên đâm lao thì theo lao, nhưng vẫn sợ nhỡ chồng vào hoặc có ai đó vào phòng. Nhưng khả năng chồng mình vào không cao vì có vẻ ông ý đang thắng to. Sau một lúc nó năn nỷ mình thì mình đã cho nó tiếp tục, và bất ngờ là lần này nó lật mình lại và bắt đầu 4 lù. Nó cởi quần lót ra và vén váy lên rồi ngấu nghiến như con chó đói.
Sau màn oral của nó thì nó hỏi là mình bj cho nó đc không. Và mình cũng đồng ý vì muốn có qua có lại. Khi nó cởi quần ra thì mình bị choáng ngợp vs cc đó, làn đầu tiên thấy có ng ngang chồng mình (vì của chồng mình to vl). Mình bj cho nó 1 lúc r bảo nó ra ngoài đi, nhưng nó muốn được làm tình, dù chỉ 1 chút. Lúc đó mình xem không khí ngoài phòng và thấy có vẻ vẫn chưa lắng xuống nên mình đã đồng ý cho nó làm tình nhưng yêu cầu nó ra càng nhanh càng tốt.
Vậy là nó nhét cc vào làm mình suýt kêu lên và nhấp mạnh trong khi mình không thể rên được. Được khoảng 5 phút thì mình bảo nó ra đi. Và nó nghe lời. Nó bắn lên mông mình nhưng hơi mạnh nên dính 1 chút vào váy, dù có lau cũng để thành vệt trắng vì váy đen. Sau đó nó ngồi finger mình thêm 1 chút và mình yêu cầu dừng lại.
Mình đã yêu cầu nó trốn trong phòng ngủ để mình đi ra trước đánh lạc hướng những ng kia, sau đó nó mới được ra, và khoảng 20p sau khi mn quên sự tồn tại của nó, nó mới thò mặt ra với gương mặt thoả mãn. Trong khi mình ngồi cạnh chồng, lòng còn cấn cấn khi vừa làm tình với bạn của chồng.
Kết thúc ngày Tất niên, 6h sáng ngày mồng 1, mình đi về nhà vs chồng, và vừa về đến nhà chồng liền lôi lên giường. Vừa cởi quần ra thấy nước dính bết ở quần, ông ý hỏi sao nhiều nc thế này, lúc đó hơi giật mình, nhưng mình nói là rượu vào nên nứng quá, thế là 2 vợ chồng làm tình rồi ôm nhau ngủ đến trưa.
Khoảng 2 tháng sau đó, thằng bạn kia có nhắn tin cho mình muốn thêm 1 lần nữa nhưng ở khách sạn, và mình cũng đã đồng ý vì muốn thử cc đó 1 cách trọn vẹn hơn. Và nó đã không làm mình thất vọng.
5 notes
·
View notes
Note
Chào Khoá nha, hơn 1 năm rồi tớ mới vào tumblr vì quên pass 🥲 nay vào lại và ngay lập tức vào tumblr cậu- ng chuyên giải đáp ask vu vơ của tớ trc đây. Kéo timeline đọc lại những ask cũ trc đây tớ bất giác cười, mọi ask đều xoay quanh vấn đề friendzone của tớ và nta, ngày đó hỏi ngốc xít thật mà K vẫn trả lời chân thành với tớ quá trời luôn, cảm động x1000. Tình trạng friendzone của tớ đã bước sang năm thứ 7, khi tớ hỏi K là năm thứ 5 :))) tớ tệ thật K nhỉ, vẫn giậm chân tại chỗ!! Dạo này K khoẻ ko? Công việc tình cảm vẫn ổn chứ? Chúc K luôn vui và thật an yên nhé! Chúc K tất cả nè! 💙
Chào người bạn lâu năm
Rất vui vì cậu vẫn còn nhớ tới mình, thật ra đây là góc mà tớ không muốn show với bất kì người nào tớ quen cả. Bởi vì ở đây, có một Khoá rất khác, cảm ơn cậu đã chấp nhận phiên bản này, cảm ơn vì vẫn còn nhớ những lời mình nói. Không biết gì ngoài sự biết ơn và trân trọng.
Tớ vẫn khỏe, cậu khỏe chứ? Công việc tớ mới bắt đầu lại, còn cậu ổn chứ? Tình yêu tớ độc thân, không sao cả còn tớ ở đây với cậu.
3 notes
·
View notes
Text
6/4/2024
Giờ này em ngủ rồi nhỉ?
Lâu lắm rồi không nghe giọng em, vẫn giọng nói, nụ cười ấy, vẫn là N làm em cười giòn tan như ngày xưa nhỉ?
N nhớ e nhiều lắm! Có những thứ sao trải lòng ra được đây, k đủ can đảm, k có tư cách, cũng không thích hợp để nói ra.
Đến giờ N vẫn đau, vẫn nhớ và vẫn thương em nhiều. Hai đứa đã vượt qua nhiều thứ, chữ yêu bây giờ cũng không đủ để nói hết được.
Nhưng mình biết và hiểu em, giống như e hiểu N vậy. Nên được rồi, mình sẽ lùi lại, kìm lại tình cảm và sự quan tâm dành cho em, để em không phải khó xử nữa.
Ngày trước em hay thích mình viết cho em dài dài chút, nay mình cũng viết cho em những điều chẳng thế nói ra, chẳng thể trải lòng khi nói chuyện được.
Em à! Những điều đã xảy ra, 10 năm 20 năm nữa cũng k thể thay đổi. Mình đã làm tổn thương em theo cách ngu ngốc nhất. Biện minh thế nào cũng k bào chữa được điều đó. Mình tự cho đây là khoảng thời gian mình tự trừng phạt mình vì đã bỏ lỡ em. Vì do mình, nên mình phải chịu, vậy thôi!
Chúng ta chẳng thể nói trc được tương lai sẽ thế nào, mình chỉ biết rằng mình sẽ nỗ lực từng ngày, trong cuộc sống của mình, để ổn định hơn, kiên định hơn và để trưởng thành hơn.
N mong rằng và tin rằng đây chưa phải là đoạn kết cho 2 đứa mình. Duyên do ông trời ban, phận do lòng người cố gắng. Đoạn đường sắp tới, có thể sẽ khó khăn, vất vả, cô độc 1 mình mình, nhưng mình sẽ không dừng bước, sẽ cố gắng từng ngày để trở thành 1 phiên bản tốt hơn khi gặp lại em!
Nếu có thể, sau này, hãy để cho N được yêu thương em 1 lần nữa, em nhé! Mong rằng với những nỗ lực ở hiện tại và sắp tới, vào một ngày nắng đẹp, như em nói, 2 đứa sẽ cùng hoàn thiện hơn và không còn vướng bận điều gì hết. Mong rằng mình sẽ có cơ hội để trân trọng em đến hết phần đời còn lại của mình.
Tạm biệt nhé! Hẹn gặp em 1 ngày sớm nhất!
2 notes
·
View notes