Text
241013 Chữ duyên và chữ nợ!
Sáng sớm tỉnh dậy mở app về work out ra thấy ex tự dưng chạy bộ ở khu mình đang ở. Nhà ảnh cũng ko phải ở khu này, xưa nay anh ấy trekking cả Tà Chì Nhù, Phan Xi Păng hay chạy khắp VN nhưng đều là các địa điểm cố định, và ảnh sẽ chạy đi chạy lại ở điểm đó. Nhưng cứ hễ khi nào mình đột ngột xuất hiện ở vị trí ở khu vực nơi ảnh sống thì hôm sau anh ấy sẽ chạy bộ ngay đúng cái khu mình xuất hiện.
4h sáng đã thấy chạy quanh vị trí mình đi bộ tối qua. Nếu trùng hợp 1 lần thì ko sao, mà lần nào cũng vậy thì ko phải trùng hợp. Lần trước, cũng căn cứ vào app mà anh ấy còn gọi điện hẹn mình uống nước 😆 mà tao từ chối. C�� lẽ anh ấy biết tính cách tao nên chỉ có thể dùng đến cách này biểu đạt rằng dù vật đổi sao dời, thì tận giờ tao vẫn giữ 1 vị trí nào đó trong lòng ảnh.
Lại nhớ giấc mơ ảnh hấp hối và tao đến muộn hồi nào. Có lẽ ở 1 thế giới nào đó, chữ duyên hay chữ nợ giữa mình với ảnh là có thật. Nên ở thế giới này, chỉ nhìn mình lần đầu tiên, anh ấy đã đem lòng yêu sâu sắc, để rồi bị mình làm tổn thương sâu sắc nhưng dù qua nhiều năm vẫn ko chết tâm. Có câu nói gì đó kiểu cái gì chưa ăn đc thì tiếc 🤣 với anh ấy, mình ko rõ câu này có đúng ko, nhưng giờ anh ấy chả thiếu cái gì, mình thậm chí còn hơn ảnh 2 tuổi (tức là mình già hơn ảnh) nhưng anh ấy vẫn quyến luyến như vậy thì có lẽ ko phải vì chưa ăn đc thì tiếc, mà là vì có duyên nợ ở kiếp trc hoặc 1 thế giới khác.
Bản thân mình dẫu cho ko có tình yêu với ảnh, nhưng cảm xúc bao năm qua vẫn là 1 chữ: thương! Nghe có vẻ ngôn lù và sến sẩm, tại anh ấy chả có gì đáng thương hay thương hại cả, nhưng cảm giác trong mình là vậy, thì ắt hẳn phải có lý do.
0 notes
Text
240922 Thấu hiểu và cảm thông
Việc thấu hiểu và cảm thông người khác cho dù họ không hề nói gì để mình hiểu và thông cảm cho họ không phải là chuyện mà ai cũng làm được. Nhưng mình lại làm được. Bản chất con người xưa nay vốn là như thế, nhạy cảm với mọi người, mọi vật, mọi sự trong vòng quan tâm của mình và luôn có thể cảm nhận được, thấu hiểu được để mà thông cảm với người khác. Cho dù ko ít người đã gây cho mình những tổn thương sâu sắc, tới mức vạn tiễn xuyên tâm nhưng mình vẫn lựa chọn thông cảm và chúc phúc.
Vì bản chất con người vậy (đã cố thay đổi nhưng ko thay đổi đc), đó cũng là sự lựa chọn của mình và mình ko đc phép hối hận. NHƯNG nếu 1 người mà mình rất thương quý (dù sự thương quý ấy có thể ko kéo dài) mà có cái tính cách ấy thì tao vô cùng bực mình và ức chế. Dù biết đó là cách mà người ta phải làm để có thể healing (vì ko còn cách nào tốt hơn nữa) nhưng tao vẫn ko ngăn nổi cảm giác bực bội.
Vì lẽ gì những người tử tế luôn bị đối xử tồi tệ, phải nhận lấy những quả bomb từ trên trời rớt xuống, phải bất thình lình nhận vạn tiễn xuyên tâm? Nhưng vẫn phải ôm lấy cái thân thể nát bươm của mình, mở to mắt để tỉnh táo nhìn nhận và cảm nhận nỗi đau giùm người khác -))) Thậm chí phải tha thứ vì họ đã đâm mình, tha thứ vì họ từ bỏ mình? Thậm chí còn phải lên tiếng giải vây và bào chữa cho những lỗi lầm mà họ gây ra cho chính mình?
Nay tao đọc những dòng chia sẻ của 1 người tao thích, ẻm lên tiếng giải vây cho thằng mà ẻm yêu, vận dụng cái não thông minh vô cực và tình yêu sâu đậm mà ẻm dành cho nó để mọi người tản ra và để thằng ấy yên. Tao đọc mà thương em vô cùng. Ôm ấp, xà nẹo, đu đưa nhau, những lời có cánh chỉ trong tiểu thuyết đc phát ra từ mồm thằng đó dành cho em. Nhưng nó lại bảo chỉ là vô tư, ko nghĩ sâu xa gì. Rồi dù biết em đang có công việc ở chỗ đó, nó vẫn mang bạn gái đến đó chơi và ngủ với bạn gái. Vậy mà em vẫn cố gắng hết sức bảo vệ và che chở nó, người ta nói là mừng cho em vì đã tự healing nỗi đau và đã đi qua đc đoạn tình cảm nghịch thiên này. Nhưng mà đm (đoạn này tao phải chửi), bạn thân em nói em luôn làm người khác vui nhưng chính bản thân em ko vui mà em ko nói ra, tao nhìn mà tao xót xa vcđ.
Vì sao mình xót, vì mình cũng từng làm như em, làm vì mình biết mình nên và phải làm thế, mình cũng tự làm yên ổn chính mình rồi và ngày nào mình cũng nhớ lại câu chuyện cũ 1, 2 lần để tập quen cho tới khi mình ko còn cảm xúc gì với câu chuyện đó nữa. Nhưng trong lòng mình, mình vẫn nghĩ những nhân vật đẩy người khác vào trạng thái buộc phải hiểu và thông cảm cho họ là những kẻ hèn. Dù cái sự hèn hạ này của họ với mình đc đánh đổi bằng sự bình yên và vui vẻ cho những người khác quanh họ.
Đời người đúng là phải đối mặt với rất nhiều lựa chọn, làm tổn thương người này để làm yên lòng kẻ khác, lại cũng phải đối phó với rất nhiều bước ngoặt. Có nhiều chuyện nói trc bước không qua, có những con người tưởng như vô nghĩa với cuộc sống của mình...nhưng rồi, sẽ có lúc mình phải đối mặt với tất thảy 😂
Mong cuộc đời dịu dàng và tử tế với những người như mình và em ấy. Mong em đừng lụy thằng kia như từng lụy thằng người yêu cũ, giờ em trưởng thành rồi, hãy dùng lý trí nhiều hơn, thật thương quý em!
2 notes
·
View notes
Text
240710 Cãi chửi nhau
Gần sáng mơ chửi nhau, trong mơ mình chửi rất hăng, thái độ rất chiến, khác hẳn ngoài đời. Và mình vẫn nhớ mặt thằng bị mình chửi 😆
Bối cảnh là mình đi du lịch biển hay ngắm hang động nào đó. Bởi trong mơ thấy chân người lội nước trong lòng hang. Xong thì ăn buffet. Mình ra lấy 2 tô bún hay canh gì đó siêu to, chắc to gấp 4 lần tô canh bình thường. Do tô to quá nên phải bưng từng tô 1 ra bàn. Bàn đó vốn có 3-4 người đã ngồi, trống 2 ghế nên mình để tô ở chỗ góc bàn trống đó. Nhưng bê đến tô thứ 2 ra thì thấy mấy đứa ngồi đối diện đang ăn của mình. Đầu tiên là tao lớn giọng hỏi thì chúng nó bảo do gần cuối buổi buffet rồi nên hết đồ ăn, ý là chúng nó thấy ko ai ngồi đó trông cái tô nên lấy ăn luôn. Ôi dồi, 3 máu 6 cơn, tao nhảy xổ vào chửi. Rồi tao đuổi theo chúng nó ra ngoài, tao bảo 1 là phải xin lỗi rồi bỏ tiền ra đền cho tao, 2 là nghe tao bêu rếu chửi bới khắp nơi. Mấy đứa kia thì rối rít xin lỗi nhận sai, riêng 1 thằng đầu trâu mặt ngựa (mặt na ná 1 thằng rapper idol giới trẻ hiện đang nổi bây giờ) thì vùng vằng chạy đi tìm quản lý nhà hàng hay gì đó, thái độ rất mất dạy.
Trong mơ, nó ở tuốt phía xa, hùng hổ định xông về phía mình oánh nhau. Mình gào lên chạy tới, chửi đmm thằng chó đẻ, loại khốn nạn, vô liêm sỉ, mày thích đánh à, đây, tao thách cả lò nhà mày đánh đấy, tao đứng đây, mày ra đây mà đánh 🤣 vấn đề là tao đứng ngay trc mặt nó mà nó ko dám làm gì 😆 chỉ chịu trận nghe tao chửi bới -))) trong lúc chửi thì nó quay mặt lại, mình nhìn đc dáng người và bản mặt nó. Đó là 1 người có tầm vóc cao ráo, dạng slimfit, chắc cũng tầm 1m75-1m80, mặt nhỏ. Nó mặc áo màu trắng ngà, quần đen khá bó người.
Đến khúc ấy là mình giật mình tỉnh dậy. Tỉnh dậy có đôi chút thú vị vì giờ tính cách con người mình cũng có sự thay đổi, mình dám nói dám làm dù trong mơ, chứ ko nhút nhát và hay e ngại như xưa nữa 🤣
Gần đây, do năng lượng độc thân của mình quá lớn nên thu hút khá nhiều thành phần muốn tiếp cận. Cái này ko phải do mình cố tình thu hút mà luật hấp dẫn tự nhiên hoạt động vậy thôi hà. Nhưng 1 trong số đó có thằng bạn thân mình, trong vòng mấy tuần qua, nó đã gọi cho mình 3-4 cuộc. Bất thường vì trc đây 1-2 năm ko nhắn gọi đc 1 lần ấy, mà giờ nó tìm lý do nhắn gọi hỏi han làm mình cứ oidoioi. Tuy vậy, mình vẫn vô tư, bình thản trả lời chứ ko trốn tránh, cũng nên để nó hiểu trc nay mình vẫn luôn coi nó là bạn và nó phải tự nhận thức rằng điều ấy ko có gì thay đổi cả.
0 notes
Text
240709 Bleeding
Gần sáng mơ chảy máu ngón chân áp út. Chi tiết ko nhớ cụ thể, chỉ biết trc đó nhìn thấy vết nứt ngang kẽ chân, rồi lát sau máu ồ ạt tuôn ra, mình lấy tay lau, bàn tay cũng dính nhoe nhoét máu đỏ. Tới đoạn đó thì mình tỉnh giấc.
Mơ thấy máu nhưng cũng ko lo sợ gì, vì ban ngày đã nghĩ tới nên đêm mơ cũng chỉ là sự phản ánh tâm thức. Lý do ban ngày mình nghĩ tới chân chảy máu vì thực sự là chân mình đã chảy máu thật. Nhưng khi mình phát hiện thì vết chảy ấy đã đông lại, thành 1 vết thương đã khép miệng nhưng nhìn vẫn còn đỏ bầm.
Vấn đề lớn là thế này, chân mình ngoài vết chảy máu bầm đen đã khô lại rồi như này, còn có 3 vết khác nhỏ hơn, nhưng mình ko cảm thấy đau. Ừ, mình ko cảm thấy đau và vẫn đi lại rất nhiều nơi suốt 1 tháng qua. Chứng tỏ tâm lý mình có vấn đề, nó phải trải qua những cơn đau rất lớn, lớn hơn rất nhiều so với vết thương da thịt nên đã khiến mình ko còn cảm giác đau ở da thịt nữa.
Do đó, mình đã nghĩ mình nên học cách nhìn sâu vào tâm hồn, tìm kiếm xem những nỗi đau ấy là gì, lắng nghe và xoa dịu các nỗi đau ấy. Từ đó mới vượt qua đc, chứ nếu mình chỉ hững hờ tìm cách lờ đi thì ko thể giải quyết đc nó. Kéo dài như vậy, mình nghĩ đến lúc nào đó sẽ trở thành tâm bệnh ko thể chữa đc.
Dạo gần đây có rất nhiều lúc mình nghĩ sống mòn vầy tới khi chết là xong. Nhưng nếu mình sống kiểu vậy, mình lại thấy mình phí hoài thời gian và tâm trí đầu tư cho não bộ và linh hồn. Mình cũng đang cố gắng để đi qua trận bão lớn này, hơn 1 năm rồi, mình vẫn đang cố gắng!
0 notes
Text
240611 Con đê vỡ và quê ngoại
Giấc mơ về con đê diễn ra từ đêm hôm kia, nhưng giờ mới viết ra đây. Bối cảnh trong mơ không nhớ cụ thể, nhưng đặc biệt nhớ 1 chi tiết, đó là mình đứng bên cạnh 1 mạch nước ngầm tuôn trào dưới lòng đất (hình như từ 1 góc ao). Đất trời tối tăm, nước tuôn trào, có vẻ còn có mây đen vần vũ. Sau mạch nước tuôn to bằng nắm đấm này là 1 con đê dài, với 1 góc đê ngay sát mạch nước, góc thẳng kéo từ mạch nước tuôn là cả 1 vệt nứt dài trên đê. Mình cứ đứng nhìn nó nứt rồi nước tuôn ra từ trên đê, đổ ầm ầm xuống dưới mạch nước tuôn dưới ao. Nhưng mình cũng ko chạy mà cứ đứng đó trơ mắt nhìn 🤣 có vẻ có ai giục chạy, nhưng trước khi tỉnh giấc, mình vẫn ko chạy.
Giấc mơ thứ 2 diễn ra cách đây ít giờ, là 1 giấc mơ về quê ngoại. Tại đó, mình cùng 1 người đàn ông ko rõ mặt đi khắp nơi trong phạm vi quê ngoại. Có vẻ như người đàn ông đó là sếp của 1 công ty, bên cạnh ảnh có 1 người nữ nhân viên đi theo để phụ việc. Tuy nhiên, gương mặt người đàn ông đó mình có nhìn thấy, còn người phụ nữ đó mình ko đc nhìn thấy mặt (dù đi ngay cạnh). Mình cùng người đàn ông đi dạo quanh quê, vào nhà 1 người thân và chứng kiến 1 đám giỗ. Nhớ là cả 2 có thắp hương trong khu vực cúng và gặp 1 người họ hàng của mình ra tiếp (ko nhìn rõ mặt đó là ai, nhưng là 1 người đàn ông nhỏ người, thấp, da rám nắng).
Khu vực cúng này cạnh 1 bức tường đổ, mình và anh này đi ra ngoài đó, cạnh đấy là 1 khoảng sân rất rộng, với mấy trụ tròn quay như bánh xe. Giữa trụ quấn 1 sợi dây, đầu sợi dây có 1 cái bánh/đĩa đen gì đó, nhìn có vẻ rất nặng nhưng ko hiểu sao nó có thể bay được trên ko trung trong thế bay ngang cùng cử động của cái trụ như bánh xe kia, dù ko có 2 cái gì nâng đỡ bên trên.
Mình cùng anh này đứng nhìn rồi đi bộ qua 1 con ngõ nhỏ ko 1 bóng người, tại 1 bờ tường ở ngõ có 1 bụi cây mọc dại (dạng dương xỉ nhưng lá to). Mình tựa lưng rất tự nhiên vào người đàn ông đứng phía sau, dí sát người cạ cạ vào ảnh (mà kỳ lạ là tao còn ko biết người này là ai, ko nhớ đc trọn vẹn gương mặt đã thấy trong mơ). Vừa đùa vừa nói: cây này là 1 loại thảo dược, em nghe nói lá của nó là vị thuốc bla bla... Ảnh chăm chú nghe, hình như còn bảo về sẽ nói trợ lý tìm hiểu gì đó, tới khi tao nói xong và đi tiếp thì ảnh kéo lại, đại ý bảo em có muốn không 🤣 tao cười nói không, rồi thản nhiên tiến bước.
Hai người lại tản bộ, qua 1 ngôi nhà với 1 con ngõ nhỏ. Nhà quét vôi trắng, lợp mái ngói, có khoảng sân rất rộng trước mặt. Dù ngoài đời chưa nhìn thấy khung cảnh đó bao giờ, nhưng trong mơ mình lại bảo ảnh: nhà này là của 1 chị người quen của em, 10 năm trước em về, C đưa em ra đây, mà giờ nhà cũng ko có thay đổi gì (À giờ đang viết mới nhớ lại, tính ra 10 năm trước tức là 2012 mình từng về quê ngoại năm đó, mơ mà cũng giật mình vãi chưởng -))))) 2 người tiếp tục tiến bước qua 1 con đường rộng, tịnh ko bóng người. Đến đây chuông báo thức reo và mình tỉnh giấc.
Mình nghĩ giấc mơ đầu là tình huống đã được giải đáp, 1 câu chuyện như mạch nước ngầm ko tìm ra được nguồn nước. Rồi lâu dần bị bung ra, bị vỡ ra, giải thoát 1 điều gì đó, dù trong bối cảnh tối tăm nhưng mình vẫn đứng đó để chứng kiến và xác nhận sự tan vỡ.
Giấc mơ thứ 2 có lẽ liên quan đến 1 người tương lai. Mình đưa người này về quê ngoại, để nhìn lại những gì rất quan trọng trong lòng mình, từ tổ tiên, họ hàng, cành cây ngọn cỏ, bạn bè người thân.
0 notes
Text
240604 Bé trai theo
Sức khỏe ổn, tinh thần bình ổn nhưng vẫn mơ thấy mấy thứ kỳ lạ. Ko rõ có việc gì nhưng mình thấy mình đang ở HN, nơi đứng là 1 khu nhà cũ, có phần đổ nát nằm lưng chừng núi hay đồi cao (tại nhìn từ trên cao xuống được nên đoán vậy). Đi quan quẩn 1 vài bước thì thấy có 2 người nữ mặc áo blouse trắng từ cửa đi ra. Mới hay đó là bệnh viện. Ko biết có phải ban ngày hay đi xe qua bệnh viện nhi và cảm ứng thấy gì đó ko, mà mơ giấc mơ này thấy cũng kỳ quặc -)))
Khi nhìn thấy y tá, thì mình ngước mắt lên thấy trên cửa ra vào của căn phòng cạnh chỗ mình đứng có cái biển đề "Da liễu" gì ấy. Khổ, tao bị dị ứng với cả thế giới nên mơ cũng thấy phòng khám da liễu 🤣 Đang đứng, nghe loáng thoáng ai đó nói tuyến xe điện đi Vĩnh Phúc hay Phú Thọ gì ấy mới khai trương (chả là mấy hôm trc, ex xuống dưới khu nhà mình, mà ex dân ở trển đó nên mơ cũng lan quyên vãi đạn -)))). Mình tò mò nên đã lên tàu đi thử coi như nào, khi tàu chạy, nhớ là có nhìn qua cửa, thấy đồi núi. Tàu khá đông người, ngồi trước mặt mình là 1 người đàn ông trẻ, còn bên cạnh là 1 chị mặt nhỏ, trông khá khắc khổ. Kỳ lạ là mình ngồi trong tư thế cực kỳ vô học, đó là 2 chân đặt ngang ngay trên vai, gần mặt chị ấy. Hãi nhất là trong mơ, chị đó vẫn vui vẻ, bình thường nói nói cười cười (ko rõ nói gì), và bản thân mình thấy việc mình làm vậy cũng chả có gì sai. Vãi đạn thật á!
Tàu chạy đc 1 đoạn thì loáng thoáng có 1 nhóm hồn ma trẻ con ào lên. Chị gái kia và người đàn ông ngồi đối diện mình kia ko tỏ thái độ gì, mình cũng vậy 😆 ko lo sợ gì sất. Bỗng dưng 1 thằng bé tầm 10 tuổi xông thẳng về phía mình cố với tay, bảo muốn theo mình đi, mồm nó ko cử động nhưng trong mơ ko hiểu sao nghe đc tiếng gào thét là muốn theo mình đi, để mình chăm lo cho nó. Cũng ko đợi tới lúc mình phản ứng mạnh, người đàn ông ngồi đối diện đã ngay lập tức xông tới lôi nó ra, chị gái kia có vẻ như cũng giúp anh ta kéo nó ra khỏi mình. Thành ra trước khi tỉnh giấc, chỉ nhớ là nó ko bám đc vào mình và chỗ đầu gối 2 chân mình vẫn đặt trên cổ chị gái kia.
Tỉnh dậy, tao cũng hơi vãi đạn 🤣 đúng là thỉnh thoảng hay phóng xe qua cổng sau có khu nhà xác bệnh viện nhi để qua đê đến chỗ hay chạy bộ buổi chiều. Nhưng cái khu ấy nằm tít sâu bên trong cổng phụ, xung quanh bên ngoài là nhà dân xây san sát chứ ko có cảm giác gì về cõi âm cả, thế mà đêm về chả hiểu cảm ứng đc cái gì, mơ thấy trẻ con đòi theo. Cứ gọi là oidoioi -)))
0 notes
Text
240505 Đặt title gì bây giờ 😆
Do là...tới tháng nên tâm trạng mình không tốt cộng với cơ thể yếu nên như mọi lần, rất thường hay mơ những thứ kỳ quặc. Tuy nhiên, không như rất nhiều năm cộng lại, lần này mình mơ về cái thứ đc gọi là "one night stand", nói cách khác là tình 1 đêm - thứ mà mình chưa từng trải nghiệm trước đây. À, thực ra ko phải là mơ về tình 1 đêm, mà gần như có thể gọi là vậy 🤣 mà còn là với 1 anh người ở bển -))) tỉnh dậy tao cười thấy bà.
Đêm trước đó thì tự dưng mơ thấy 1 anh đồng nghiệp, gọi là đồng nghiệp nhưng ngoài chào hỏi mấy câu ra, chưa từng nói chuyện với nhau đc 1 lần gọi là có công việc -))) thú thật, mình nhìn đồng nghiệp nam như bạn cùng giới, chưa từng có bất kỳ cảm xúc nào với bất kỳ ai, bảo là coi thường thì ko phải nhưng bảo nể trọng thì càng ko phải -))) nên dù mồm mình có chào, miệng có cười, nói mấy câu đãi bôi thảo mai thì trong tâm mình, vẫn có 1 sự ba chấm khá nặng. Về anh mình vừa mơ thấy này cũng vậy, trình độ thuộc dạng cao nhất, vai vế cũng xếp top đầu, ngoại hình sáng sủa. Đấy là mn nhận xét thế, nhưng trong mắt tao lại chả thấy gì. Ảnh cũng có rất nhiều tin đồn, và cặp kè với các chị cả công khai lẫn đồn thổi khá là ba chấm 🤣 Tuy vậy, bản thân mình thấy 1 số tin đồn có vẻ ko đúng, bởi con người với tính cách vậy, ko dễ dàng mà làm vậy 😆 Bằng 1 cách kỳ lạ nào đó, có lần ảnh đã ngồi im trong xe ô tô nhìn mình ở 1 bãi đậu xe vào tầm trưa mưa rả rích lành lạnh ko 1 bóng người nọ. Mình bt đi đường khác, mà hôm đó vì mưa nên vòng ra đó muốn tận dụng mái che khu ô tô cho đỡ ướt, thấy cây cối chuyển lá đỏ vàng dưới mưa đẹp và đường ko có 1 ai nên đã dừng lại ngắm rồi chụp ảnh khá lâu. Chụp và ngắm chán chê mê mỏi thì ở 1 góc nọ ảnh mở cửa xe bước ra 🤣 Tao cũng ko chào mà bình thản đi thẳng. Dù chạm mặt nhau, tao cũng nhìn ảnh nhạt như nước ốc -))) Cách đây 2 tuần có 1 cái event nọ, tao chả quan tâm nên ngồi mở app ra học ngoại ngữ. Thì số phận đưa đẩy, bà chị ngồi cạnh tao bỏ về, ghế trống. Bt mình đi đâu thường ghế bên cạnh mình đều trống dù sự kiện có to tới mức nào, mình cũng ko hiểu lý do vì sao :v Những người khác ko ai dám ngồi nhưng ảnh từ xa lại và ngồi cạnh, tao cũng chỉ ngước lên gật đầu rồi lại cúi xuống app học tiếp, duy trì trạng thái kememay chả ai hỏi ai tới khi mình bỏ về sớm. Nói thế nào nhỉ, tuy rằng chưa 1 lần nói chuyện nhưng ngồi cạnh tao khoảng 1h, cánh tay anh vô tình để cọ qua cọ lại vào bên trái tay tao, nhưng tao có 1 sự cảm nhận sâu sắc là người này có cảm tình với mình, mà cảm tình ko ít đâu 🤣 Bởi tao cảm được thế nên hôm nọ, tao mơ thấy anh này, bối cảnh ko đặc biệt, ở 1 khu làm việc có nhiều người ra vào, anh này cứ lẽo đẽo đi theo, lúc tao làm việc thì ngồi nhìn. Và bởi ở đây ko mấy ai soi mói nên mình có thể nói thẳng, là mình rất ko ưa mấy thằng kiểu dạng như anh, khoe mẽ, bệnh thành tích, tài năng có hạn mà thủ đoạn vô biên, ăn xương ăn máu của đồng nghiệp... Sao tao lại ghét đồng nghiệp đến mức này nhỉ -))))
Giờ mới nói về giấc mơ tình 1 đêm kia, bối cảnh là mình đi phượt ở nước ngoài. Phong cảnh thiên về núi non, cánh đồng nên có vẻ như mình thuê 1 phòng trong dorm ở trọ ghép ấy. Phòng khá to, giường ko phải loại giường tầng, mà giường to 4 người nằm xếp cạnh nhau ấy, ga trải giường màu trắng. Trước đó, mình có lượn qua chỗ view ngoài trời và 1 chỗ có vẻ như di tích nào đó với hành lang và nhiều cửa sổ (như nhà tù) nên có nói chuyện (bằng tiếng Anh) khá hợp với anh này. Tả qua 1 chút, người này tóc nâu đen, cắt ngắn, có vẻ hơi xoăn, da trắng mắt nâu đen. Dáng người vừa tầm, ko cao lắm và body săn chắc, mặc đồ hơi hướng sporty thoải mái. Lúc ngủ trong dorm, vị trí của anh này ở cạnh mình. Hai đứa nói chuyện với nhau 1 số thứ (ko nhớ rõ lắm nhưng những chuyện về sở thích các thứ thôi) khá hợp nhau. Ảnh giơ tay ra cho mình gối đầu, mình cũng bình thản gối và nói chuyện như thường, trong lòng ko tạp niệm, ko thèm khát gì 🤣 Khổ cho tao quá, ngoài đời đã ko cảm xúc td với ai, mơ cũng thế luôn -))) Một lúc sau tao xoay mặt qua để ngủ thì ảnh tiến lại gần, lấy tay sờ sờ vòng 3 của tao. Tao quay lại nhẹ nhàng đẩy tay ra nói "No!" 😆 Nhớ là ảnh nói "I'm sorry" nữa, khi tao nhìn vào mắt anh ấy trong mơ, thấy 1 ánh nhìn tử tế, một gương mặt hài hòa và chân thành. Tao đứng dậy dọn đồ để chờ trời sáng chuẩn bị đi, thì anh ấy nửa nằm nửa ngồi trên giường, đẩy qua cho tao 20 nghìn đô, nói ảnh tặng, hãy cầm lấy. Tao cười bảo: đây là anh định trả cho 1 đêm ko thành sao, em ko nhận đâu. Tao định xách ba lô đi thì ảnh kéo tay, nói đại ý chỉ là muốn cho tao để tao thích tiêu gì thì tiêu thôi chứ ko phải cái gì kia. Tao cười bảo vậy em lấy 200 đô cho anh vui vậy, rồi tao rút tiền, chào anh ấy và xách đồ ra ngoài 🤣
Kỳ lạ nhất trong giấc mơ này là tiền, có vẻ như là tiền...âm phủ chứ ko tồn tại ngoài đời thực. Bởi tờ 20.000 đô ảnh đưa ko có ngoài đời, và tờ 200 đô mình rút thì nó là 287 hay 273 đô gì đó. Mệnh giá tiền in hẳn trên góc tờ tiền luôn mà 😆 Và người đàn ông ngoại quốc này, mình cũng chưa từng gặp ngoài đời luôn. Kể cả trên phim ảnh, cũng chưa từng thích 1 dv nam nào có dáng vẻ và gương mặt như vậy cả.
0 notes
Text
240501 Chú chó xích chân trong chậu nước đỏ
Thực ra nay là ngày 2/5 rồi nhưng vì giấc mơ diễn ra vào đêm ngày 1/5 nên note ra đây là ngày 1 😆 Gần đây lâu lâu mình cũng mơ mấy thứ kỳ quái và cũng định ghi ra đây sau còn kiểm chứng, nhưng 1 là ko có cảm hứng, 2 là để lâu quên hết nên ko viết được chữ nào -)))
Nửa đêm mùng 1, trong lúc tơ lơ mơ chứ chưa ngủ nổi, do ban ngày uống trà đặc nhìu quá, thì lúc mơ màng ấy, mình thấy 1 con chó vàng, nằm thu mình trong 1 cái chậu nước màu đỏ đặt trong 1 góc phòng nào ấy. Bởi chỉ nhìn thấy con chó ấy chứ ko nhìn rõ gì xung quanh nên mình đặc biệt còn nhìn thấy sợi dây xích bằng inox màu bạc, to bằng 2 ngón tay quấn ở chân nó (chứ ko phải ở cổ). Con chó nằm thu gọn trong cái chậu đầy nước rất sạch, ngoảnh mặt ra sau về phía trái nhìn mình. Cái ánh mắt cam chịu, buồn và tuyệt vọng. Chỉ có vài chục giây thấy thôi rồi mình giật mình tỉnh giấc.
Thực ra mà nói để mà lý giải về giấc mơ này có nhiều cách. Nhưng cách mà mình lý giải đó là có 1 người nào đó với mình rất thân, rất quen (bởi chó là đại diện cho sự thân thuộc, gần gũi, hiểu nhau) đang sống trong tình yêu tràn trề (nước là yếu tố đại diện cho tình cảm) nhưng người này không hạnh phúc, cảm giác như xiềng xích, tù túng (hình ảnh chậu nước hẹp và dây xích) khiến bản thân buồn bã khổ sở nhưng vẫn phải chấp nhận hiện thực đó (qua hình ảnh con chó nằm im, ko hề có dấu hiệu muốn ra khỏi chậu nước).
Gần đây mình bị ám ảnh bởi chó :v đầu tiên là nghe chuyện 1 con chó nuôi để trông nhà nhưng vợ vừa về quê đám tang em trai thì chồng ở nhà mang nó sang hàng xóm rồi giết ăn thịt nó, lý do giết là vì nó sủa nhiều phiền phức. Tao nghe kể xong, bất giác lạnh người. Xưa nay tao chưa từng phản đối ai ăn thịt chó bởi đó là sở thích của người ta, pháp luật cũng ko cấm, nhưng tao cũng ko ủng hộ việc này, giết con vật mình nuôi để trông nhà thì càng không. Lòng dạ con người đôi khi làm tao phát rét, nhưng tao ko thể nói ra, bởi nếu nói ra, nhiều người sẽ bảo đạo đức giả, Phật online các kiểu :v
Sau vụ nghe đc vụ giết chó trông nhà vì phiền như trên thì lại xem đc 1 cái video nọ, cũng là về chó. Đại loại 1 con chó đen thủ lĩnh của 1 đàn chó, giờ già rồi bị 2 con chó trẻ cùng đàn cắn rách miệng, sụp tai. Tao nhìn qua video thôi mà tao xót, khổ thân em quá.
Có lẽ vì tình cờ nghe và xem đc 2 câu chuyện về chó như vậy mà tao mơ thấy cái giấc mơ về chó kia chăng 🙄 với mọi người, giấc mơ dở hơi như thế có cđg mà kể, nhưng với mình, hình ảnh con chó bị xích giữa chậu nước đỏ với ánh nhìn cam chịu ấy vẫn cứ rấc là ám ảnh :v
0 notes
Text
240322 Bác sĩ và bệnh viện
Xưa nay mình luôn có hảo cảm với ngành y, coi đó là nghề tốt đẹp nhất trong số các nghề, nên duyên nợ của mình với ngành y ít nhiều cũng có 🤣 trước đây cơn hâm lên mới đăng ký đi học tiếng Pháp, tại đó quen biết 1 bạn học ĐH Y. Theo như những gì bạn cư xử, mình có thể hiểu bạn quý mình. Qua bạn mà mình càng trân trọng những người làm nghề chân chính. Sau này mình từng có tình cảm với 1 anh là y sĩ Đông y (trc đây mình xem bài vu vơ, có người nói kiếp trc mình là thầy thuốc, nghe xong cũng cảm thấy việc mình hứng thú các loại cỏ cây hoa lá ở rừng cũng có lý do nào đó). Lý do mình phải bái bai ảnh là vì ảnh quen mình khi chưa chia tay với bạn gái, nhưng ảnh ko hề nói cho mình biết anh đã có bạn gái. Anh ấy đưa mình về nhà giới thiệu với cả gia đình, đưa qua nhà từng chị gái và các bạn thân chơi nên mình cũng ko nghi ngờ gì. Một tối, ảnh gọi nói mai muốn gặp mình để nói chia tay, bởi bạn gái của ảnh vừa uống thuốc tự tử, đang cấp cứu trong viện. Và đó cũng ko phải lần đầu em này dùng tới cách như vậy để níu giữ ảnh, anh ấy còn nói mẹ em đó là giảng viên của ảnh nữa, nên rất khó để giải quyết vấn đề. Mình nghe xong cũng hơi shock, nhưng đã rất dứt khoát từ bỏ ảnh, dù sau đó anh ấy chia tay hẳn với bạn gái và muốn quay lại níu kéo, nhưng mình nhìn ảnh như 1 người đã chết rồi. Đó là cái sự vô tình của mình với người có duyên ko phận.
Đã rất rất nhiều năm trôi qua, nghe tin tình cờ cách đây 7-8 năm là ảnh giờ làm chức vụ to lắm. Mình cũng mừng cho ảnh, nhưng số mình đã xóa, tình cảm ko còn, ko chút tò mò nên trong lòng ko bận tâm
Cơ mà đời mình nó kỳ lạ theo cái cách ko hiểu nổi. Nay mình nhập viện chờ mổ, ca mổ cũng nguy hiểm sức khỏe và tính mạng nhưng mình đón nhận bình thản tới mức chính mình còn ko hiểu đc. Nếu như ko biết rõ bệnh tình, khả năng cao mình sẽ sống trong lo âu, gầy mòn. Nhưng vì biết rõ, trong lòng mình lại tĩnh lặng. Ăn ngủ khỏe, mập sưng mặt, tâm trạng vui vẻ dù làm tất cả có 1 mình -))) tất nhiên, mình hoàn toàn ko hề nghĩ gì tới ảnh cả. Nhưng vừa nhập viện và nằm ở giường bệnh nhân thì mình mơ thấy giấc mơ khá là eichi với ảnh 🤣 cũng ko nhớ rõ tình huống nhưng trong mơ cũng là đang ở phòng bệnh nhân, anh ấy đi vào và kéo mình lên cái giường bệnh rồi ôm chặt, mình đẩy ra ko đc 🤣
Khi giật mình tỉnh dậy, thấy 2h chiều, mà người nặng như chì, như có con ma nào ấy nó xâm nhập vào tâm trí, vào giấc mơ của mình vậy. Chứ trc đó, khi chưa nhập viện, tâm trí và cơ thể mình rất khỏe mạnh, bình thường, mặt mũi tươi sáng. Mình ko sợ bệnh viện, nhưng ko thích ngủ trong này -)))
0 notes
Text
240303 Đôi giày bị thay thế, bờ sông quê ngoại, con đường mới nâng...
Nhớ được vài chi tiết đó là rõ ràng nhất. Bối cảnh trong mơ là mình về quê ngoại, chả rõ nhân dịp gì, hình như có cúng. Trong mơ thấy đc duy nhất dì mình, gặp nhiều người trẻ và nói chuyện với họ nữa nhưng ko biết đó là những ai.
Mình đã tham gia 1 buổi lễ hay tiệc nào đó, nhớ là trong 1 căn phòng rất rộng, ko có mấy đồ đạc, có cái bệ thờ giữa phòng, hình như vôi màu trắng. Xong việc mình ra ngoài, trời mưa nên khung cảnh âm u, ướt hết giày dép dưới bậc thềm ngoài cửa. Mình đi 1 đôi giày lười, kiểu mũi tròn, hoa văn màu đỏ. Nhưng chỉ tìm đc 1 chiếc, chiếc còn lại ko cánh mà bay. Sau so mấy đôi còn lại trên nền, thấy có vẻ như ai đó xỏ nhầm, để lại 1 chiếc kiểu dáng na ná của mình nhưng khác màu. Mình đành đi đại vậy.
Lúc sờ đến mũ bảo hiểm thì cũng bị ai đó lấy mất, bỏ lại 1 cái mỏng nhẹ và là đồ rẻ tiền. Trong mơ mình than trời vì xui quá. Rồi lại nhớ quên túi xách, liền chạy vào phòng mở cánh cửa dưới bêu thờ ra lấy túi mang đi.
Đi đc 1 đoạn, nhìn sang phải là bờ sông quê ngoại, chả hiểu sao có đường nhựa sát cạnh, lan can sắt quây xung quanh nữa. Trời mưa tầm tã, u tối nhưng chỗ bãi cát gần mặt nước sông, mình vẫn nhìn thấy 2 cô gái mặc quần áo xưa, đầu đội khăn mỏ quạ và dang tập quan họ chuẩn bị cho 1 buổi lễ gì đó, hình như bà dì mình đứng trên bờ chỉ đạo họ hát.
Đi đc 1 quãng, mình phải dừng xe giữa đường, vì có vẻ như đường vừa tôn tạo, đoạn mình đang đi cao hơn tầm 30-50cm so với đoạn đường cũ. Mình băn khoăn tự hỏi có nên phóng đại xe lao xuống hay ko, bởi sợ...ngã vập mặt và sẽ hỏng xe. Tới đoạn ấy mình ko nhớ thêm gì nữa -)))
Dạo này cuộc sống của mình nhiều thứ đảo lộn, nhưng mình vẫn mơ những giấc mơ vụn vặt kiểu này, ko mơ những thứ làm mình sợ hãi thì chứng tỏ nội tâm mình vẫn có nhiều sự kiên định và vững vàng. Bạn mình ở quê ngoại lo lắng gọi điện - mình ko bắt máy, bạn thân mình dưới này hỏi - mình im lặng ko kể, em mình an ủi bằng cách rủ mình đi du lịch - mình cũng từ chối. Ko phải là mình ko hiểu tâm ý của mọi người và cũng ko phải ko muốn chia sẻ, chỉ là mình đã ngộ ra rằng, có rất nhiều chuyện trong đời, phải tự mình vượt qua và thương lấy chính mình, chứ người ngoài ko ở trong hoàn cảnh ấy và ko phải là mình, họ chỉ có thể thổi lướt qua mặt mình 1 làn gió mát trong cái nóng Hỏa Diệm Sơn rồi họ đi, sau mình có nóng thế nào thì đó vẫn là việc tự mình phải xử lý, họ ko sống thay cuộc đời mình đc.
Tuy nói vậy, nhưng mình vẫn luôn biết ơn mọi người!
0 notes
Text
240128 Thay đổi
Hơn chục năm nay mới gặp lại người đàn ông trong mơ đó. Sao lại nói là trong mơ, vì quả thật mình chỉ gặp người này trong mơ, chưa từng thấy ngoài đời bao giờ. Mình mơ thấy anh này từ lúc còn bé, dưới những dáng vẻ từ nhỏ đến lớn, khoảng 1-2-3 năm lại mơ thấy 1 lần. Đỉnh điểm của sự việc là cái lần mơ thấy cận mặt, cận dáng, nghe được giọng nói trong 1 căn phòng có vẻ là dưới 1 ngôi mộ cổ dạng vòm tròn. Ảnh mặc bộ đồ trắng, dáng người thấp, tóc cắt ngắn kiểu 3 phân nằm ở cái giường góc phòng. Bên trái giường là khu để đồ đạc bàn ghế (tối quá mình chỉ nhìn được nhang nhác vậy), bên phải giường là lối có cửa thông ra nơi khác. Chỗ mình đứng là đối diện giường, cách giường ảnh nằm tầm 4m. Ảnh có người hầu, là 1 bà già mặc theo kiểu phụ nữ Kinh Bắc xưa, khăn mỏ quạ quấn đầu, quần chùng áo thâm nâu đen. Bà này bê nước cho ảnh vệ sinh rồi đi ngang qua mình, mình hỏi: Bà ơi, đây là đâu. Nhưng bà ko trả lời mà mặt lạnh, nhìn thẳng rồi đi thẳng. Và rồi thấy ảnh nằm đó gọi: Em đi ngủ đi chứ đứng đó làm gì -))) Khi tỉnh dậy, việc mình làm đầu tiên đó là nghĩ và tìm người cúng 🤣 Đó là lần đầu tiên (và có lẽ duy nhất cho đến giờ) mình đi xem bói và cúng bái. Cúng được vài tháng lại mơ thấy ảnh lần nữa, nhưng vì trong mơ, bạn bè nào đó của ảnh (mình ko nhìn đc mặt) kéo ảnh ra bảo mình: người quen của em đây. Thì mình biết anh ma gặp trong mơ nên mình từ chối quen: em ko quen người này.
Nhờ vậy, số phận mình hơn 10 năm qua vắng bóng hẳn ảnh trong mơ. Cho tới tận gần sáng nay, có vẻ như người đàn ông mặc đồ trắng tóc 3 phân, hơi béo lên so với hơn chục năm trc, ngồi trc mặt mình ăn trong nhà hàng đó là ảnh 🤣 Tao cũng hơi shock 1 tẹo, buồn cười hơn là ảnh xuất hiện đúng thời điểm mà cuộc sống của tao gặp biến động lớn. Ảnh vào bàn ăn, đặt ba lô lên ghế bên cạnh, bảo tao: Đã đến lúc em phải thay đổi hoàn cảnh sống rồi, anh đã xem nhà, có 1 cái nhà ở đây, hợp với em, em chuyển nhà lên đó đi. Ảnh mở di động ra cho tao xem, cũng ko nhớ đc chi tiết nào về cái nhà đó nhưng nhớ là nhà đó ko còn mới nhưng nó có 1 cái bể bơi cũ bên ngoài, có mấy cái ghế dựa bằng gỗ kiểu cũ quanh bể bơi nữa.
Nhớ được tới đó chứ ko nhớ thêm đc gì, tuy nhiên, dáng vẻ thấp thấp cùng với gu mặc đồ thun màu trắng và kiểu tóc 3 phân ấy đã song hành trong đời mình từ xưa đến giờ. Ko rõ về tâm linh có phải duyên nợ gì với ai từ tiền kiếp hay gì, hay đây là sản phẩm của trí tưởng tượng thậm chí là hoang tưởng của mình. Nhưng thiết nghĩ, nếu mình mà thích 1 mẫu hình đàn ông nào đó mà tưởng tượng ra trong mơ, thì ko nhẽ từ tiểu học đã mơ thấy, và mơ suốt đến tận giờ, lẽ ra nên tưởng tượng về 1 anh body mấy múi, dáng vẻ cao ráo đẹp trai như người mẫu chứ sao lại cứ mơ về 1 người chả có gì thuộc về tiêu chuẩn của cái đẹp như zầy 😆 Tao cũng khó hiểu thấy bà!
0 notes
Text
240119 Meine mutter/Mi madre/My mother/ 我的妈妈
Trước đây mỗi khi có chuyện gì thương tâm, đau lòng thì mình hay mơ thấy papa, mỗi lần đều cảm thấy được an ủi ở những mức độ khác nhau. Dù rằng papa đã ko còn nữa nhưng chỉ cần nhìn thấy gương mặt của papa trong mơ thôi, dù nhiều lúc mình khóc trong mơ ướt vạt gối, thì mình vẫn thấy ấm áp. Mà rất lâu rồi ko còn mơ thấy papa nữa, mong Người sớm siêu thoát hoặc thác sinh chỗ tốt lành. Cả đời bố mình là người tử tế, nên mong thế giới này hãy công bằng với bố.
Gần đây thì mình gặp chuyện, ko rơi vào trạng thái cực kỳ đau khổ bởi nỗi đau và sự uất ức này nó kéo dài nhiều năm và mình cũng đã thích nghi dần dần rồi. Khi có bằng chứng xác thực, mình cũng ko shock, chỉ thấy số phận này quá là khắc nghiệt với mình rồi. Mình tự hỏi mình đã cố gắng hết sức để sống là 1 con người tử tế và trách nhiệm, tại sao cái mà mình nhận lại phần lớn là bẽ bàng thay vì niềm vui. Tuy rằng thâm tâm mình hiểu, phải trải qua tất cả những thứ khổ sở dày vò vậy thì mới rèn luyện đc tính cách con người nhưng thực sự vẫn là quá khắc nghiệt với mình. Và mình thì ko thể nói cho mẹ mình biết, mama đã có tuổi, lại bệnh tật quấn thân, nếu mình sống 1 cuộc sống quá buồn thì mama sẽ thêm khổ tâm.
Gần sáng thì mình mơ thấy mẹ mình, mẹ mình ngồi ở 1 góc giường, quấn chăn trên người và khi mình gọi thì mẹ mình mới ngẩng đầu lên. Mình hỏi sao mẹ lại ngồi như thế, thì mẹ bảo trời lạnh quá. Mẹ mình còn sống và cho đến tuổi này, mình rất hiếm khi mơ thấy mẹ, chỉ thường mơ thấy người bố đã mất lâu rồi, nhưng sáng nay mình mơ thấy mẹ. Tỉnh dậy, thấy lòng nặng trĩu, nỗi buồn, sự đau khổ nó lại chồng chất hết cả lên -)))
Tuy nhiên, giờ mình ko như hồi còn bay nhảy, mình kiềm chế đc, đối mặt với mọi sự cũng bình tĩnh. Mình hi vọng mình sẽ đi qua được chuyện lớn này, đầu năm mình xem bài, nói năm nay mình trải qua biến động lớn cần phải vượt qua. Mới tháng 1, chuyện lớn đã gõ cửa rồi 😆
0 notes
Text
240110 Màu đỏ đẹp trên áo
Đầu năm ko muốn viết về ex ra đây dù mơ thấy. Tuy nhiên, có cái vid về 1 người với gương mặt na ná ex hiện lên trên feed nên chắc số phận bảo mày nhớ note ra 🤣 ôi, tao cũng nản thấy bà -)))
Giấc mơ có địa điểm cụ thể, là nơi làm việc của mình. Trong mơ, nhân vật chính là sếp cũ của mình chứ ko phải ex. Khoảng 14 năm nay ko gặp sếp rồi, trong mơ, sếp vẫn đầu tóc bóng lọng, ăn mặc trai lơ và mướt mườn mượt như xưa. Nhưng chả hiểu sao dù ko thấy mặt ngoài đời nhưng trong mơ, mặt sếp già đi nhiều so với lần cuối cùng cách đây hơn 10 năm mình thấy 🤣 Chú vẫn quý cháu như xưa, trong mơ mình thấy sếp thì mình cũng vui lắm. Nhưng cái màu áo xanh đỏ cùng cái quần jeans của ex tự dưng xuất hiện cùng đám người, đã biến sếp thành không khí, và giấc mơ của mình ko còn thấy chú ấy đâu. Ex từ giữa phòng di chuyển về chỗ ghế tít phía đối diện - nơi mình ngồi. Ảnh tiến lại ôm và nắm tay mình, và giữ nguyên bàn tay đó ko buông. Tận giờ, ảnh vẫn gọi mình là "cô gái có bàn tay nhỏ". Ko rõ đã nói những chuyện gì, nhưng trong lúc nói chuyện mình nhìn ảnh, phát hiện ra da dẻ trong mơ giống lúc ảnh 19 tuổi, mái tóc trong mơ ko hề có 1 sợi bạc, và hàm răng trắng đều tăm tắp của ảnh cũng giống năm ảnh 19t. Có 1 chi tiết anh ấy kể, con gái nhỏ nhà anh ấy bị bệnh, có vẻ như nặng và đang được điều trị. Ngoài đời, mình ko rõ con ảnh có bệnh gì ko nhưng nếu có dịp mình sẽ dò hỏi. Tính ảnh xưa giờ kín kẽ, ko chia sẻ đời sống riêng tư, cẩn trọng lời nói và hành động, kiểm soát cảm xúc cũng rất tốt. Nhưng với mình thì mình cảm nhận anh ấy kiểm soát ko đc tốt lắm thì phải, ko phải vì ảnh vồ vập hay làm những hành vi quá giới hạn mà mình đánh giá vậy, mà đây là mình cảm nhận từ cử chỉ và lời nói.
Mình cũng ko hiểu sao vài tháng gần đây mình hay mơ thấy ex, dù mình ko nghĩ, ko nhớ, cũng chẳng có ý niệm gì. Hay là vì hàng ngày hay like bài của ảnh trên 1 ứng dụng nên nó...cảm ứng năng lượng chăng. Mình cảm thấy rằng nếu mình ko like thì ảnh sẽ ko vui nên mình mới like, chứ ko phải mình thích 🤣 Có lần thấy ảnh giữa đêm xuất hiện ở 1 chỗ nọ, bình thường chưa bao giờ ex ra đó. Lúc nhìn bài đăng, mình cũng hơi shock 1 tẹo, vì rằng chỗ đó xưa 2 đứa từng hẹn hò và có 1 chuyện thú vị là ảnh xử lý nhanh gọn 1 thằng nghiện xin tiền ở đó 🤣
Tuy rằng chuyện cũ đã qua tỉ năm, và mình cũng ko có tình cảm với ex nhưng từ xưa đến nay, mình luôn luôn cảm thấy ảnh rất chi là tội, nhìn ex là trong lòng mình liền thấy thương. Mà chả hiểu vì lẽ gì luôn, tại hiện thực cuộc sống của ảnh siêu tốt -)))
0 notes
Text
231227 Long time no see
Đã 7 năm ko gặp, rồi tình cờ gặp, rồi lại đã 3 năm nay ko gặp. Nên có thể nói mối quan hệ xã giao, ko chút để tâm nào cũng ko quá -))) Tuy nhiên, gần sáng tỉnh dậy vì mơ thấy họ.
Giấc mơ kỳ quặc vì mình, họ và 1 số người ko rõ mặt phải...thi lại 😆 một môn nào đó hình như liên quan đến chính trị (vì sách rất dày và có bìa màu đỏ) và thi lúc...tối. Phòng thi là 1 tầng trên trong 1 nhà nào đó, khá chật chội, ko có chỗ kê bàn ghế nên phải ngồi dưới sàn -))) Trong khi họ và vài người khác thi thì vì do ko có chỗ ngồi nên mình bị đẩy lại thi sau. Mình còn mở cửa ra balcone nhìn ngó, có vẻ nhà này hướng ra hồ, nhưng cây mọc cao quá + tối quá nên ko thấy rõ ràng.
Họ mặc cái áo có những ô vuông màu xanh, ô màu xanh nhạt xen giữa ô màu xanh đậm, kiểu màu blue mình thích. Bởi ký ức nhạt nhòa nên trong mơ, mặt họ ko rõ ràng nhưng mình biết đó là họ - người đàn ông kém tuổi mà mình thích nhất. Sau khi họ thi xong và về thì đến lượt mình, nhưng giám thị gồm 1 ông và 1 bà nào đó, bà thì ko rõ mặt, ông thì mình thấy mặt. Dáng cao, gương mặt dài, da ngăm, mặc áo đỏ. Giám thị kêu hết giấy, mình phải chạy khỏi phòng thi, sang nhà bên cạnh xin tờ giấy. Ai đó bảo lấy giấy từ cặp của đứa trẻ nào đó, mình gặp và xin nó, nó xé nửa tờ đưa mình. Mình bảo ko đủ, phải cần tờ nguyên và giằng co với nó. Nó lao vào trong phòng lấy dây sắt dạng lò xo dẻo ra, định trói mình 🤣 mình túm lấy và quấn nó lại, trong mơ vẫn nhớ ánh mắt lúc nó bị dây quấn :v
Về người đàn ông kia, ko rõ thứ tình cảm ấy là gì, nhưng có 1 điều chắc chắn, là mình ngưỡng mộ họ. Vì sự tự tin, dũng cảm, đi về phía trước với 1 cái đầu lạnh. Đây là 1 người ko hợp cho nữ giới yêu đương, và tình cảm của người này dành cho nữ giới có vẻ như cũng ko có gì sâu sắc. Họ có rất rất nhiều người thích, nhưng họ hình như ko đặc biệt thích ai. Tuy nhiên, cách đây hơn 10 năm, bằng cách nào đó, họ đã mò ra địa chỉ blog của mình (phải nói thêm là mình viết blog đến cả bạn thân mình còn ko biết, mình cũng chưa từng cung cấp địa chỉ blog cho ai, đó như 1 chốn riêng tư mà mình giấu). Người đàn ông lý tính này đã comment, còn nhắn tin rồi kể về nơi họ đang học (ở nước ngoài). Mình khá shock vì sự chủ động này -)))
Shock hơn nữa là sau khi về nước, họ in hẳn 1 tập ảnh tuyết mùa đông do chính tay họ chụp và trao tận tay mình. Khi mình mở tập ảnh đó ra, sau mỗi tấm ảnh đều là những dòng chữ họ tự tay ghi cảm xúc khi chụp bức đó. Giờ mình nhớ lại chuyện này, mới nhớ ra lát phải tìm lại tập ảnh đó (tại đã cất đáy tủ từ rất lâu ko để ý rồi -)))))
Cũng có lần, họ hỏi nhờ mình 1 chuyện và 2 đứa thậm chí còn chat tận hơn 2h sáng, qua câu chuyện,mình biết họ cũng thích đọc truyện tranh online (bản tiếng Anh) như mình. Cách đây 3 năm, mình có tình cờ gặp, họ thấy mình liền bất chấp thái độ thờ ơ của mình và chủ động qua chào hỏi 🤣 đãi ngộ này ko phải ai cũng nhận đc đâu nhe, mà mình lúc ấy tâm trạng ko vui nên chỉ ậm ừ gật đầu chào lại rồi lạnh lùng đi thẳng. Tất nhiên, mình rất thích và ngưỡng mộ họ, nhưng hiểu phần nào tính cách con người này nên mình biết điểm dừng. Họ cũng là con người đặt những thứ vật chất khác cao hơn tất cả nên nhờ đó, cảm xúc (ít nhất từ phía mình) mãi dừng ở 2 từ "ngưỡng mộ" cả chục năm qua.
Đây là người đàn ông mà mình rất rất thích vì ngưỡng mộ. Hiện tại họ sống rất tốt, có nhiều thứ nhưng mình vẫn mong cuộc đời họ tiếp tục suôn sẻ, bình an (bởi tuổi thơ họ có vẻ như rất nhiều bất ổn, tuy mình ko thân, ko hiểu và họ ko bao giờ nói nhưng lạ là mình nhìn ra đc thế).
0 notes
Text
231218 Tiền, người hâm mộ và người đàn ông mình từng thích
Mấy hôm trước mơ một giấc mơ cũng khá kỳ quặc, tỉnh dậy lúc hơn 4h sáng đã tính ghi ra đây mà buồn ngủ quá nên ngủ tiếp. Rồi khi tỉnh hẳn thì quên sạch -))) tuy nhiên, có 1 chi tiết mình nhớ rất rõ, trong 1 cái ngăn kéo của 1 cái bàn làm việc kiểu cũ, mình đã lấy trộm 2 cọc tiền, mỗi cọc dày khoảng 10cm, loại tiền 500k. Lúc đó trong mơ còn hoảng hốt, kiểu tự dưng lấy như này có camera theo dõi ghi lại hay ko 😆 cũng may trong mơ, chứ ngoài đời chắc chắn mình ko làm thế -))) trong mơ là theo đúng tâm lý thích tiền, còn ngoài đời là dùng lý trí để điều chỉnh hành vi -)))
Chuyện tiếp theo là về người hâm mộ, là 1 em nữ nọ mà có lần mình từng ghi 1 cái note trong này, đại loại mơ thấy đi chơi với ẻm và phát hiện ẻm giấu tạp chí toàn ảnh bìa có hình mình ở trong 1 cái...thùng gạo 🤣 Khi mình mơ giấc mơ đó, đã nghĩ hơi quái gở vì ngoài đời 2 chị em cũng chả thân thiết yêu quý gì nhau, cảm thấy ko có sợi dây liên kết gì. NHƯNG rồi gần đây ẻm đứng trước đông đảo mọi người nhận xét về cách làm việc, trình độ của mình. Có lẽ đây là lần đầu tiên trong quãng thời gian đi làm của mình được nghe những lời khen ngợi lớn tới mức ấy. Trước đó ẻm cũng đã từng nói trực tiếp với mình, kiểu khen trình độ và đầu óc của mình, nhưng mình nghe xong cũng ko để tâm (tại mình ko tin), dù ẻm nhấn mạnh kiểu em ko hề nịnh chị 😆 Cũng phải nói thêm là xưa nay chưa 1 ai nói những lời như vậy với các sếp, kiểu: muốn được theo học hỏi nọ kia, nhưng lời đó dành cho mình và đc ẻm nói công khai giữa bao người. Người ko thích mình sẽ dày thêm sau việc này, nhưng mình cũng thầm cảm ơn ẻm, bởi ẻm thẳng thắn dám nói và tiếp động lực cho mình làm việc, dù mình vốn chả thích làm gì 🤣 Giấc mơ cũ của mình lại có ý nghĩa nào đó :v
Chuyện nữa cũng là mơ, về người đàn ông mình từng thích. Thực ra tận giờ mình cũng chưa từng ko thích, mình vẫn thích, vẫn quý vẫn mến, lỡ nhìn thấy mình vẫn cảm thấy có 1 nỗi buồn âm ỉ trong lòng. Nhưng giờ cảm xúc ấy nhạt đi quá nhiều, mình cũng thờ ơ chẳng quan tâm người này giờ như thế nào, dù họ ở ngay cùng thành phố. Cho dù mình ko thấy họ có gì thu hút để mình tự thay đổi (nhưng kỳ quặc là thấy họ thì lòng mình vẫn âm ỉ buồn, chả hiểu tđn ấy -)))), và bản thân họ cũng chẳng có khả năng làm thay đổi số phận mình nhưng người đàn ông này đã vừa âm thầm vừa công khai giúp mình những việc nho nhỏ trong khả năng của họ dù mình ko hỏi, ko nói. Giấc mơ gần đây dài và ko rõ ràng tình huống, tỉnh dậy mình quên sạch, nhưng nhớ duy nhất 1 chi tiết là họ mặc 1 cái quần jeans, loại ống loe hay sao ấy, đi giữa đám đông, giữa 1 bãi đất rất rộng. Trong mơ mình đã nghĩ đ hiểu kiểu gì, ăn mặc xấu như điên 🤣
0 notes
Text
231128 Yakutia và Siberia 🤣
Cũng ko liên quan đến giấc mơ nhưng viết ra đây bởi sự nhận thức về thế giới này của mình có những biến chuyển dữ dội. Hôm nay thì tình cờ xem được video về người Arian ở Yakutia (hình như là vùng của cộng hòa Sakha thuộc LB Nga) - ngó bản đồ có vẻ nằm Đông Bắc Nga, một nơi siêu lạnh, với nhiệt độ -15 độ C đã được xếp vào ngày ấm áp -))) Nhìn cảnh sinh hoạt đầy chủ động và tích cực của họ giữa những vùng tuyết trắng xóa thì cảm thấy bản thân mình thật nhỏ bé giữa dzú trụ này 😆
Tiện zô đây, nói lại chuyện giấc mơ được 1 người đàn ông che chở trong bảo tàng nọ. Ngay khi mơ thấy loại giấc mơ kỳ lạ đó, trong lòng mình đã nghĩ tương lai sẽ phải trả nợ đoạn ân tình này. Vì mình nghĩ, có lẽ kiếp trước, người đàn ông này đã từng giúp đỡ hoặc bảo vệ mình trong 1 bối cảnh nào đó, nên kiếp này mình mới có thể mơ lại, chứ ko thể nào 2 người xa lạ, ko có khái niệm về sự tồn tại của nhau...mà tự dưng mơ thấy người ta bảo vệ mình được. Nghĩ là mắc nợ, phải trả nợ nên mình cũng ko hề ngạc nhiên khi bỗng 1 ngày đẹp trời, mình được người đàn ông này hỏi vay tiền 🤣 mình gửi liền mà ko hề có 1 câu nhắn họ trả sớm, bởi mình nghĩ tao trả mày đoạn ân tình trong mơ, dứt nợ, ko hẹn dây dưa nhân quả 🤣
0 notes
Text
231022 Ex 🤣
Gần sáng mơ màng tỉnh dậy mà trong lòng vẫn hơi hoảng hốt, bởi người vừa xuất hiện trong giấc mơ của tao là ex quyền cao chức trọng 🤣 Như mọi lần, đều là tự dưng mơ thấy, chứ tao cũng ko nhớ nhung, tưởng niệm gì ảnh cả -))) Trước đây trong nhiều năm trời, sự căm ghét của tao dành cho ảnh nó ở mức độ mà có nói ra cũng ko thể diễn tả đc sự uất hận trong lòng. Đã từng có giai đoạn tao muốn phỉ nhổ, giẫm đạp lên con người giả tạo lấm bê bê mà luôn tỏ vẻ thanh cao này. Nhưng vì sức yếu lực mỏng (về nghĩa đen vật lý lẫn cả về nghĩa bóng) nên tao mang trong lòng sự căm phẫn đó theo suốt nhiều năm. Cũng chính vì con người này mà bóng ma tâm lý trong lòng tao lớn đến độ sợ hãi phải nói chuyện, tiếp xúc với những thành phần hơn tuổi 🤣 Có vài ba dịp có tình cờ chạm mặt ex ở một số nơi, sự lạnh nhạt và căm ghét của tao dù cố kìm nén để cư xử cho ra vẻ đứa có học thì nếu ex nhạy vẫn có thể cảm nhận đc, rằng tao chả coi ex ra gì và tao chẳng hề vui khi nhìn cái bản mặt cười đùa lấy lòng cả xã hội của ex 😆
NHƯNG
Suốt năm qua, sau khi tao đã kinh qua những biến động to lớn trong nội tâm, gặp những chuyện hãm, gặp những con người góp phần làm số phận tao bị vây hãm, thì tao nhận ra rằng, vận mệnh của mình dường như đã định vậy, buộc phải gặp, phải quen, phải nếm trải cay đắng để học lấy tính kiên nhẫn, lòng bao dung, sự tha thứ, sự buông bỏ. Và ex cũng chỉ là 1 trong những con người góp phần vào cái chuỗi "học cách buông bỏ" của tao mà thôi. Trước kia, tao luôn nghĩ muốn có 1 ngày vả trực tiếp vào bản mặt của ex, phun nước bọt, phỉ nhổ vào ex. Tao đã từng mơ 1 giấc mơ y hệt như những gì mình mong muốn. Tất nhiên, cả ngoài đời, mỗi khi nghĩ đến viễn cảnh ấy, lòng tao liền sôi sục -))) nhưng giờ, sau khi trải qua thêm những kiếp nạn hãm chó không khác gì kiếp nạn gặp ex, tao lại thấy giả sử có tình cờ gặp cái bản mặt vẫn giả tạo của ex, thì tao vẫn có thể dịu dàng mỉm cười.
Do vậy, khác với những lần mơ trc có mặt ex, gần sáng nay, tao mơ thấy ex ngăn kẻ xấu, đứng ra bảo vệ tao, dịu dàng ôm và nắm tay tao đưa đi. Ngỡ như tỉ năm rồi, anh vẫn níu kéo tao bằng những dịu dàng giả tạo vậy -))) cái kiểu người vì thăng tiến, vì tiền bạc mà sẵn sàng dẫm đạp lên tất cả như ex, ngoài đời tao gặp cũng nhiều, nhưng tròn vai và xuất sắc nhất chỉ có ex mà thôi 🤣
0 notes