#trịnh công sơn
Explore tagged Tumblr posts
dongsonglodang · 2 years ago
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
"Đời người như gió qua..."
57 notes · View notes
monpham · 9 months ago
Text
Tumblr media
Hôm vào lại Sài Gòn, bắt chuyến xe sáng sớm về nhà; nói chuyện đôi ba câu hỏi thăm Tết nhất và gia đình với anh tài xế. Rồi ảnh kể về vợ cũ. Chị nhà đi xklđ và cưới chồng mới bên ấy. Đi đã 4 năm, nhưng mới xa nhau 2 năm đây.
Anh ấy nói với mình, nhưng như là lời tự dặn lòng: - Cuộc đời của người ta mà. Mình đâu thể cấm cản được. - Dạ. Chuyến đi không còn dài để nói thêm vài câu an ủi có ý nghĩa, nên đành gửi anh sự im lặng thấu hiểu, cảm thông chân thành. Hôm nay ngồi ngẫm lại, rồi tự dưng nhớ đến bài Tâm Sự Với Người Lạ.
Ôi chao. "Chiều nay em ra phố về, thấy đời mình, là những chuyến xe" - TCS
-- Sài Gòn, 18/02/2024
5 notes · View notes
boilingwaters · 1 year ago
Text
[Translation] HÁT TRÊN NHỮNG XÁC NGƯỜI | Singing upon corpses
==================>>🎶🎵🩸🎵🎶<<===================
[Songwriter: Trịnh Công Sơn]
youtube
youtube
==================>>🎶🎵🩸🎵🎶<<===================
[Tiếng Việt - English]
TRANSLATION:
Chiều đi lên đồi cao, hát trên những xác người
Climbing up the hills at dusk, singing upon corpses
Tôi đã thấy, tôi đã thấy,
I have seen, I have seen
Trên con đường, người ta bồng bế nhau chạy trốn.
On the streets, people fleeing, carrying one another
.
Chiều đi lên đồi cao, hát trên những xác người
Climbing up the hills at dusk, singing upon corpses
Tôi đã thấy, tôi đã thấy,
I have seen, I have seen
Bên khu vườn, một người mẹ ôm xác đứa con
By the garden, a mother hugging the corpse of her child
.
Mẹ vỗ tay reo mừng xác con
Mother applauds her child's remains
Mẹ vỗ tay hoan hô hòa bình
She claps for peace
Người vỗ tay cho thêm nhịp nhàng
Mankind applauds to add rhythm
Người vỗ tay cho đều gian nan
It claps for tribulations shared
.
Chiều đi qua Bãi Dâu*, hát trên những xác người
Passing by Bai Dau at dusk, singing upon corpses
Tôi đã thấy, tôi đã thấy,
I have seen, I have seen
Trên con đường, người cha già ôm con lạnh giá
On the street, an old father cradling his child's long-cold form
.
Chiều đi qua Bãi Dâu*, hát trên những xác người
Passing by Bai Dau at dusk, singing upon corpses
Tôi đã thấy, tôi đã thấy,
I have seen, I have seen
Những hố hầm đã chôn vùi thân xác anh em.
Holes and bunkers where my brethren's bodies are deep-buried
.
Mẹ vỗ tay reo mừng chiến tranh
Mothers applaud in delight of war
Chị vỗ tay hoan hô hòa bình
Sisters applaud in praise of peace
Người vỗ tay cho thêm thù hận
Mankind applauds to add more resentment
Người vỗ tay xa dần ăn năn.
It applauds, departing from repentance
.
==================>>🎶🎵🩸🎵🎶<<===================
My translations are purely amateurish. They follow only my heart and the desire to flex my vocabulary! . Notes (including contexts, idiom explanation, translator interpretation, etc.) are added in a reblog and linked afterward. . Free to be used, referenced, and improved upon with credit!
1 note · View note
icravemusicx0x0 · 24 days ago
Text
Track Thursday #18 | Nắng Thủy Tinh - Trịnh Công Sơn
Trịnh Công Sơn is an important figure of Vietnamese music. He is known as the best songwriter of the country. He also have mainstream success, as he is the artist with the most music discs sold in Viet Nam.
To put it simply, Trịnh Công Sơn's music has two sides. One has many meaningful messages about anti-war in Viet Nam, and the other is a more naive take on describing love (most of the songs were written when he was at his 20s), completely contrasting the previous concept. What other song that's shows his second recurring theme in music greater than his song Nắng Thủy Tinh.
Nắng Thủy Tinh was written in 1963, when the artist was 25.
What I love about this song is the very interesting concept. Nắng Thủy Tinh centre around love, but what I love is the sentimental aspect of it. Feelings are described like the time of the day, the weather outside. Contradicting to some people's belief, Trịnh described the morning autumn sunshine with sadness. He doesn't not consider the rays of light the rays of hope. He feels miserable seeing the girl he love under the sunlight. On the other hand, the rain at night gives the artist comfort.
It may feel weird understanding feelings like this way, but weather and feelings doesn't have a logical relationship in the first place. But the way Trịnh describe his personal emotions in relation to the time of day still makes sense regardless. This is probably my favorite Trịnh Công Sơn song.
1 note · View note
endlessrain3108 · 2 years ago
Text
youtube
Kỷ niệm 84 năm ngày sinh cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, người viết tình ca cô đơn giữa hai làn đạn.
(28/2/1939 - 28/2/2023)
1 note · View note
itsnothingbutluck · 8 months ago
Text
youtube
0 notes
mocdieptu · 2 months ago
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Mình nhớ mãi trong một bài phỏng vấn về việc là cháu của nhạc sĩ Trần Tiến, chị Hà Trần đã trả lời rất hay thế này: “Tâm hồn rất dễ rách nát. Đừng để những chuyện nhỏ mọn ảnh hưởng đến nó. Đã rách rồi không vá lại được đâu. Nhớ rằng cuộc đời chẳng đẹp và cũng chẳng xấu. Chỉ có lòng ta không bình yên thôi.
Có lẽ là tôi quá yêu cuộc đời, dẫu đôi khi cuộc đời vùi tôi nát tan. Hãy yêu đến tận cùng những sinh vật, cỏ cây cùng loài người đi cùng ta qua cuộc hành trình trên mặt đất thân yêu này. Ta chỉ có một lần được hạnh phúc như thế thôi!”
Những ngày tháng sống xa nhà, mình lại càng hiểu được rõ hơn những điều chị Hà Trần chia sẻ. Nếu như nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã dạy mình hiểu về nỗi cô đơn và tuyệt vọng là “hãy đi đến tận cùng tuyệt vọng để thấy tuyệt vọng cũng đẹp như một đoá hoa” thì ca sĩ Hà Trần đã cho mình những chiêm nghiệm sâu sắc để nuôi dưỡng hành trình cô đơn trên đất khách bằng việc yêu lấy từng nhánh cây ngọn cỏ mà sống vui vầy với cuộc đời.
Thật vậy, mình đã từ bỏ dần những phù phiếm, tranh đua, chỉ một lòng sống với niềm giản đơn khi thấy mình trong nhánh cỏ non mọc lên sau mùa đông hay đứng yên lặng dưới những tán lá chuyển màu dần trong nắng thu.
Mục đích của mỗi người trong cuộc đời luôn khác nhau, vì vậy định nghĩa hạnh phúc của mỗi người cũng sẽ khác nhau. Người thích công danh sự nghiệp, người mong một đời phẳng lặng ba bữa đ�� ăn, thật ra chẳng có đúng sai cũng chẳng có chuẩn mực nào trong những chọn lựa đó. Chỉ là chúng ta không có nghĩa vụ phải trở thành vĩ nhân, kẻ vá trời lấp bể thì cũng có người như chiếc lá, xanh hết màu là đủ trọn vẹn một đời.
“Tôi hay nhớ về quê nhà vào buổi chiều, nhất là những buổi chiều mưa rơi.
Không chi xót xa cho bằng thân phận người xa nhà sống một mình đơn côi…”
Có sống ở Nhật mới thấm, thời gian bên này trôi vun vút. Cuộc đời của những người bôn ba xa quê luôn gắn mình với công việc, vì mở mắt ra là thấy gánh nặng tiền nhà, tiền xe, tiền sinh hoạt. Ai đi nước ngoài cũng tự khắc có đời sống lành mạnh, sinh hoạt khoa học hơn hẳn. Thực tế, không có thời gian để hư. Cuối tuần là quãng thời gian sống chậm nhất, cả tuần bận bịu nên hai ngày nghỉ chỉ muốn yên bình bên gia đình: Nấu ăn, làm vườn, đi dạo. Sau đó tiếp tục trở lại cái guồng gấp gáp công việc. Cuộc sống ở các nước tư bản như Nhật nói theo giới chuyên môn là sống trên nợ (live on credit). Phần lớn là mua nhà, mua xe trả góp, khoản nợ ấy vừa là động lực vừa là gánh nặng, ai biết cân bằng, sống đủ thì sẽ nhẹ nhàng, ai không vượt qua được thì đầu hàng, buông bỏ. Thế nên cuộc sống ở bên này nếu không có mục tiêu, không tìm được niềm vui, sở thích nào đó để cân bằng, để sống chậm lại một chút sẽ rất dễ đẩy mình vào trạng thái quá tải.
Thế giới gọi Bhutan là xứ sở hạnh phúc vì nơi này sống không chạy theo hiện đại loài người, chẳng có những trung tâm mua sắm xa hoa, chẳng phồn hoa đô thị hối hả. Con người cứ nhẹ nhàng và dịu dàng sống khép mình vào thiên nhiên. Đôi khi, không phải mình sống ở đâu mới là thiên đường mà là mình sẽ chọn một cách sống thế nào. Càng lớn tuổi, càng sống lâu ở Nhật, mình càng thấu hiểu được cách sống hạnh phúc, là chỉ cần sống thật bình thường, là chọn lựa một đời dịu dàng và nhẹ nhàng như cách yêu lấy những thứ nhỏ bé bên mình.
Mong cho cuộc sống của bạn luôn bình thường. Bởi vì, bình thường, là cảm giác hạnh phúc đến ngạt thở. Hóa ra, một sáng thức dậy, thấy mình vẫn khỏe mạnh và thở đều, là hạnh phúc. Công việc vẫn còn đó, còn một hai dự án để phấn đấu hoàn thành, là hạnh phúc. Còn những lời hẹn đi đây đi đó, là hạnh phúc.
Hãy học cách yêu những điều nhỏ bé đơn giản xung quanh mình, vì chính những hạnh phúc nho nhỏ ấy sẽ giúp bạn đi qua một ngày thật thản nhiên và hạnh phúc.
Mong cho cuộc sống của bạn luôn "bình thường" nhưng không “tầm thường”.
19 notes · View notes
hoangpnd · 8 months ago
Text
Tumblr media
Như đường chân trời (tưởng niệm NS Trịnh Công Sơn, 01/04).
Trong toàn bộ lịch sử âm nhạc Việt Nam đến nay, với tôi, không có nhạc sỹ nào được nhiều người nghe và có nhu cầu nghe trong suốt một phần đời dài của mình như nhạc sỹ Trịnh Công Sơn. Tôi không nói ông là nhạc sỹ tài ba nhất, nhưng tôi có thể nói ông là nhạc sỹ đã tạo ra một thuật ngữ đặc biệt: ''Nhạc Trịnh''. Chỉ cần ai đó nói ''Nhạc Trịnh'' là trong con người tôi ngập tràn giai điệu của ông.
Âm nhạc Trịnh Công Sơn đã dựng lên những vẻ đẹp của nỗi buồn kiếp người. Âm nhạc của ông đẩy người nghe đi xa mãi, xa mãi trong thế giới tâm hồn của người nghe. Với tôi, mỗi khi nghe Trịnh Công Sơn giống như một cuộc hành hương về những nơi chốn tưởng như đã bị lãng quên trong con người mình. Đối với những ca khúc của nhiều nhạc sỹ Việt Nam, tôi có thể hình dung được nơi chốn dừng lại của cảm xúc. Nhưng ca khúc của Trịnh Công Sơn mở ra cảm xúc bất tận cho dù nhiều lúc đầy mơ hồ. Và cuối cùng tôi phát hiện ra âm nhạc của ông giống đường chân trời. Chúng ta nhìn thấy nhưng chúng ta không khu hạn được.
Có người nói nhạc Trịnh hay bởi ca từ. Với riêng tôi, Trịnh Công Sơn là người viết ca từ hay nhất trong các nhạc sỹ Việt Nam. Nếu tách ca từ trong bài hát của ông ra khỏi giai điệu, ta sẽ thấy một thi sỹ Trịnh Công Sơn hiện ra. Hầu như ca khúc nào của ông cũng có những câu thơ đẹp và hay. Các nhà thơ Việt Nam nên đọc ca từ Trịnh Công Sơn. Âm nhạc sống còn bởi giai điệu. Giai điệu nâng ca từ bay lên. Trong trường hợp Trịnh Công Sơn, giai điệu đã làm cho ca từ của ông mở ra lộng lẫy và ca từ ấy lại làm cho giai điệu của ông lớn lao hơn và sâu thẳm hơn. Nếu chỉ dừng lại ở ca từ của ông, ta chỉ thấy một thi sỹ với những câu thơ lấp lánh. Nhưng giai điệu kỳ lạ của Trịnh Công Sơn đã làm cho những "bài thơ ca từ'' ấy trở nên huyền ảo và quyến rũ lạ lùng. Nếu ca từ ấy không có những giai điệu ấy và giai điệu ấy không có những ca từ ấy thì nhạc Trịnh đã ở một phía khác.
Nghe nhạc Trịnh Công Sơn, ta thấy ông đang đi trong thế giới tâm hồn ta. Ông đến và mở những ô cửa trong tâm hồn ta còn khép kín đâu đó. Bởi thế mà tôi từng nhiều lúc nghe âm nhạc của ông trong im lặng của tâm thức chứ không phải nghe từ một đĩa hát cụ thể. Ta nhìn thấy âm nhạc Trịnh Công Sơn trong những tiếng đạn pháo đêm đêm, trong một cơn mưa buổi chiều, trong một bầy chim đậu nơi nghĩa địa, trên một hè phố ta qua, nơi một tháp chuông nhà thờ, trong buổi ly biệt một người thân, trong một quán cà phê lặng lẽ, trên một con đường vắng bóng người…Nghĩa là, âm nhạc Trịnh Công Sơn ở trong mọi không gian và thời gian mà ta trú ngụ, ở trong nhiều cung bậc đời sống tinh thần của ta. Ông như người lấy những giai điệu trong tâm hồn của những con người cụ thể để đặt vào bản nhạc của mình.
Nói đến Trịnh Công Sơn thì người nghe nói đến Khánh Ly. Người ta thi thoảng bàn xem ai là người hát nhạc Trịnh hay nhất. Thú thực, tôi không nghĩ đến và bàn đến điều ấy. Mỗi ca sỹ hát nhạc Trịnh đều mang lại một điều gì đó cho vẻ đẹp của nhạc Trịnh. Nhưng Khánh Ly không nằm trong hệ so sánh ấy. Khánh Ly là người hát nhạc Trịnh không nằm trong sự phân loại. Khánh Ly là một câu chuyện khác ở ngoài mọi câu chuyện. Khánh Ly là số phận bay trong vẻ đẹp đường chân trời của âm nhạc Trịnh Công Sơn. Tôi từng nói: Nếu nhạc Trịnh là đường chân trời thì Khánh Ly là vầng mây bay trong đường chân trời ấy. Mà đường chân trời ấy là đường chân trời buổi hoàng hôn. Nó hiện ra lộng lẫy trong một vẻ buồn kỳ lạ. Nỗi buồn trong nhạc Trịnh qua giọng hát Khánh ly không phải nỗi buồn làm ta yếu đuối, chán nản… mà là nỗi buồn dựng lên vẻ đẹp tâm hồn ta.
Khánh Ly về hát ở Việt Nam khi chị đã gần 80 tuổi. Có người nói không muốn nghe chị hát ở tuổi này. Giọng hát của một người 80 tuổi đương nhiên không thể như hồi đôi mươi. Ai cũng thế. Nhưng sự xuất hiện của chị không phải sự xuất hiện của một hiện tại, một hiện thực và càng không phải là một sự kiện showbiz nếu ta nhìn thật sâu vào nghệ thuật và cuộc đời. Sự xuất hiện của chị là sự xuất hiện của một vẻ đẹp đã và đang vang lên trong ký ức ta. Cũng như tôi từng đi qua cái nơi tôi hẹn hò với người yêu đầu đời của mình. Người con gái không còn ở đó và đã trở thành một bà già. Nhưng sự đắm mê của cảm xúc và sự lộng lẫy của tình yêu vẫn ở đó. Tôi đi qua để được thấu hiểu một lần nữa và để được sống trong vẻ đẹp và tinh thần bất diệt của tình yêu đôi lứa mãi mãi.
- Nhà văn Nguyễn Quang Thiều | Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam
📷 Nikon D90
7 notes · View notes
kafka-ohdear · 11 months ago
Text
tag game
rules: shuffle your on repeat playlist and list the first 10 songs that play, tag 10 people.
thank you for the tag, @liptonwashere <33
*
1. fantasy in b minor, op. 28 - alexander scriabin.
2. dark is the night.
3. rachmaninoff's piano concerto no.2 in c minor.
4. huế - sài gòn - hà nội - trịnh công sơn.
5. poems of ecstasy - alexander scriabin
6. string quartet no. 6 in f minor - felix mendelssohn.
7. comptine d'un autre été - yann tiersen.
8. big iron - marty robbins.
9. mystery of love - sufjan stevens.
10. timeless - taylor swift.
*
tagging: anyone who wants to participate since i think most people have already been tagged lmao.
11 notes · View notes
mi9kex1 · 2 years ago
Text
Tumblr media
Có những người yêu đã ra đi bỗng một ngày nào đó trở lại. Vì sao? Không vì sao cả. Vì một chọn lựa tưởng rằng đã đúng nhưng cuối cùng sai. Và đã trở lại với một người mình đã phụ bạc để muốn hàn gắn lại một vết thương.
Trịnh Công Sơn
145 notes · View notes
dongsonglodang · 10 months ago
Text
Tumblr media
"Thời trẻ tôi viết bằng nỗi cô đơn vì lúc ấy chưa biết rõ mình là ai, sống lang thang hết bến này bờ nọ, lúc lên rừng lúc về biển, bốn mùa hết gác hẹp này đến gác nhỏ khác và cứ phân vân tự hỏi những điều vớ vẩn về cuộc đời, về tình yêu, về đủ thứ lăng nhăng của một đời người chưa có định hướng rõ rệt.
Bây giờ thì đã khác. Không bao giờ cảm thấy cô đơn, dù chỉ sống một mình. Bây giờ thì lúc nào cảm thấy hơi buồn buồn là có thể viết. Buồn mà rất yên tĩnh trong tâm hồn..."
(Trịnh Công Sơn)
135 notes · View notes
minhhastudio · 3 months ago
Video
youtube
DIỄM XƯA (Trịnh Công Sơn) | KARAOKE | Beat chuẩn | Tone NỮ | MINH HÀ STUDIO
2 notes · View notes
chuyen-cua-gio · 1 year ago
Text
Tumblr media
Chúng ta không cần chờ đến khi: những điều kiện bên ngoài đều thuận lợi, những tổn thương trong lòng đều được chữa lành, những điều thắc mắc đều được giải đáp, mọi mong cầu đều được toại nguyện,... mới hạnh phúc. Vì có thể, điều đó phải rất lâu nữa mới có thể xảy ra, hoặc không khi nào ở cõi đời này.
Chúng ta chỉ có thể biết ơn, hài lòng, an vui với mỗi mỗi điều nhỏ tốt đẹp chúng ta có được. Vậy thì ta mới có tinh thần để đi tiếp.
Bởi vì "Mỗi vết thương lành, một nỗi vui"
Trịnh Công Sơn
19 notes · View notes
kummatty · 2 years ago
Link
37 notes · View notes
daisyindie · 1 year ago
Text
Còn gì buồn hơn khi nỗi buồn đến một cách bình thản, đương nhiên như thế?
- Trịnh Công Sơn
9 notes · View notes
banmaihong · 9 months ago
Text
Tượng đồng Trịnh Công Sơn sắp khánh thành ở Huế có gì đặc biệt?
Theo thông tin từ gia đình cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, tượng đồng Trịnh Công Sơn sẽ được khánh thành tại công viên Trịnh Công Sơn trên đường Trịnh Công Sơn, TP Huế vào 16h30 ngày 28-2. Tượng Trịnh Công Sơn đặt tại công viên Trịnh Công Sơn, trên đường Trịnh Công Sơn, TP Huế – Ảnh: GĐCC Lễ khánh thành tượng và chương trình biểu diễn âm nhạc Trịnh Công Sơn diễn ra đúng 95 năm ngày sinh của cố nhạc…
Tumblr media
View On WordPress
0 notes