#thuốc giảm đau
Explore tagged Tumblr posts
uyenjune12th · 6 months ago
Text
#không tựa 109
gặp chuyện bỏ chạy là bản năng, bản năng của con người thì không sai. nhưng bỏ chạy xong rồi, thì sao nữa? cái gì gọi là thuốc giảm đau thì chỉ hết đau tức thời thôi, hết thuốc lại đau. quan trọng là mình làm gì còn sức để chịu đau mãi. vì thế cho phép bản thân chạy nhưng đừng chạy luôn, để cho mình manh mối để còn quay đầu. để làm gì hả? để chữa đau.
2 notes · View notes
dinhthang · 1 year ago
Text
LÁ SEN GIẢM BÉO, TIÊU MỠ
Đặc tính:
Sen được trồng nhiều ở nước ta trong các đầm nước, trong lá sen có khoảng 0,2 - 0,3% tamin, một lượng nhỏ ancaloit và một số chất khác.
Lá sen là một vị thuốc tốt có tên là hà điệp, liên điệp, có vị đắng, tính bình, vào 3 kinh: can, tỳ, vị.
Công dụng:
Giảm béo, hạ mỡ trong máu, người trẻ đẹp ra:
Chống trúng nắng nóng, thanh thử giải nhiệt:
Chữa bệnh ngứa, rôm sẩy, ghẻ lở của trẻ con, nước tiểu đỏ:
Thanh nhiệt giải thử, kiện tì hoà vị:
Chữa sốt tiêu chảy do cảm nóng và nóng:
Chữa trị chứng đổ máu cam:
nguyênliệulàmthuốc #CầmMáu #ChữaĐiLỏngĐauBụng #ChữaMụnNhọtMẩnNgứa #GiảiNhiệt #GiảmBéo #GiảmMỡMáu
1 note · View note
spressnet · 2 years ago
Text
Cách điều trị đau cơ xơ hóa
Đau cơ xơ hóa (FM) là tình trạng gây đau cơ xương, mệt mỏi và đau cục bộ. Nguyên nhân của FM vẫn chưa được biết, nhưng di truyền có thể đóng một vai trò nào đó. #spress_net #Sức_khoẻ #Các_phương_pháp_điều_trị_thay_thế_khác_cho_chứng_đau_cơ_xơ_hóa #Cách_điều_trị_đau_cơ_xơ_hóa #có_thể #đau_cơ_xơ_hóa #giảm_đau #mệt_mỏi #phương_pháp_điều_trị #tập_thể_dục #thể_dục #thuốc_chống_trầm_cảm #trầm_cảm #vitamin_D https://spress.net/cach-dieu-tri-dau-co-xo-hoa/
Đau cơ xơ hóa (FM) là tình trạng gây đau cơ xương, mệt mỏi và đau cục bộ. Nguyên nhân của FM vẫn chưa được biết, nhưng di truyền có thể đóng một vai trò nào đó. (more…)
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
nhu-an · 6 months ago
Text
“温柔的人就像一颗止疼药,在你坚持不住的时候给你支撑下去的力量。”
Người tử tế cũng giống như một viên thuốc giảm đau, tiếp cho bạn thêm động lực để vươn lên trong lúc tuyệt vọng.
- Như An dịch
127 notes · View notes
solitude555 · 27 days ago
Text
Tumblr media
22:03 6th11.2024
Dạo này mình hay nhớ lại cái đêm và sáng sớm hôm ấy. Con người của mình có một cơ chế tự bảo vệ tổn thương rất lạ lùng. Chính là nếu phải chọn giữa việc chìm đắm trong nỗi đau đớn, mỗi giây , mỗi phút cho đến một ngày nào đó không còn cảm giác đau nữa thì thôi, nhưng mình lại chọn tiêm thuốc giảm đau. Từ ngày bố mất, mình như suy nghĩ và hành động giống một linh hồn trong cõi tạm. Mình sống hoàn toàn trong quá khứ, mình chỉ nghĩ về bố, gia đình về những khoảnh khắc đẹp nhất. Điều ấy khiến mình không còn đau nữa.
Nhưng nếu mình ngừng nghĩ về những điều hạnh phúc ấy thì nỗi đau lại tràn về khắp cả tim và cơ thể. Mình không thể thở được. Cái cuộc gọi lúc sáng sớm, ,cảm giác bất an cả đêm trước giờ người thân mất, hay là bỗng dưng nhà mình chìm một màu tang tóc .Nó dằn vặt mình mỗi đêm trước khi ngủ, giống như bị mất kiểm soát mà oà lên khóc. Mình thường xuyên lo lắng và bất an cùng cực. Như cái cách tay mình run lên liên tục khi không liên lạc được cho mẹ. Hay cái cách mình gắt lên một cách mất kiểm soát là :" Tại sao mẹ lại không nghe máy con" càm giác ấy bất lực đến nỗi mình cảm thấy muốn chết đi vì vô dụng.
Thật giống như một con rối, biết cười, biết đắm chìm trong cảm giác hạnh phúc vì tự lừa mình dối người là không đau.
Mình - một người tâm lí vô cùng bình thường, ngày mình nào cũng khóc
22 notes · View notes
huagiaduan · 11 months ago
Text
Làm sao để có thể chia tay êm đẹp ở một mối quan hệ không hề tốt đẹp?
Tôi có mọc vài chiếc răng khôn, cách mấy tháng nó sẽ đau lên mấy lần, đau đến mức khiến tôi không muốn ăn cơm hay ăn gì cả, vậy nên tôi đã uống thuốc giảm đau. Người nhà nói với tôi là uống thuốc giảm đau thường xuyên sẽ không tốt cho sức khỏe, bảo tôi hãy dành thời gian mà đi nha khoa để nhổ răng không đi. Tôi cũng đã đến bệnh viện để chụp hình X quang, nha sĩ bảo tôi có chiếc răng khôn, phải nhổ trong hai lần, mỗi lần một chiếc.
Tôi lên mạng để xem một vài video về việc nhổ răng khôn, càng xem tôi càng cảm thấy sợ, còn mắng thầm trong lòng là tại sao trên đời lại mọc ra cái thứ chết tiệt như này chứ.
Thế là đến giờ tôi vẫn chưa dám đi nhổ nó, vì tôi sợ đau.
Cho nên mỗi lần răng khôn đau nhức, tôi lập tức uống liền hai viên thuốc giảm đau, có đôi khi đau đến mức khiến tôi quyết định đi nhổ cho rồi, nhưng đến khi thuốc có tác dụng khiến cho tôi không còn cảm thấy đau nữa thì tôi lại không muốn đi nhổ, càng không muốn rước thêm phiền phức vào người. Thế là một vòng tuần hoàn cứ lặp đi lặp lại, đau muốn đi nhổ, không đau lại không muốn đi nhổ nữa.
Từ thái độ tôi đối với răng khôn thì cũng có thể thấy được tôi đối với tình yêu cũng như thế. Một mối quan hệ tình yêu độc hại cũng giống như răng khôn, mà tôi lại thường lựa chọn cách kiên nhẫn và thỏa hiệp, cứ thế đến hết lần này đến lần khác, không buông bỏ được.
Tôi thật sự hâm mộ những người dứt khoát, không có bận tâm nhiều đến thể diện, càng không có kiểu tâm lý “Đồ ăn tuy ăn không ngon, nhưng bỏ đi thì lại tiếc.” Tình yêu độc hại tựa như răng khôn, có người nhổ nó đi một cách dễ dàng, còn có người vẫn ngậm nó trong miệng để rồi thỉnh thoảng nhận những đau đớn nó mang đến cho mình.
Tôi cứ thế này, chần chừ rồi lại kéo dài không dứt được, lịch sự và lương thiện dùng ở những việc khác thì rất tốt, nhưng khi áp nó vào phương diện tình cảm thì lại chính là thứ ác ôn nhất.
May mắn thay bản thân tôi đã tỉnh lại kịp thời, thế nhưng có một vài người cũng không có may mắn như thế.
Có những cách thức để có thể chia tay êm đẹp, không có quơ đũa cả nắm nhưng tôi hiểu được cái chia tay tồi tệ nhất là gì, chính là “bạo lực lạnh” . Một bên muốn giải quyết vấn đề, hoặc là đem mọi chuyện nói rõ ràng ra hết, còn một bên lại tránh né, không quan tâm tới, mặc kệ bạn làm như thế nào, từ bình tĩnh cho đến nổi giận, la hét thì đối phương vẫn không quan tâm. Không nói ra lời chia tay cũng không bồi đắp gì cho bạn, nhìn thấy bạn đau khổ thì người đó càng cảm thấy vui vẻ, đem một người bình thường bức ép đến họ phải phát điên, trở thành một người cực đoan, cố chấp và cuối cùng khiến họ tự nghĩ rằng họ là người sai, vì quá hung hăng dữ dằn, để họ tự ôm hết sai lầm vào mình và hạ mình để xin lỗi.
Về mặt tâm lý học, đây là một loại bạo lực tinh thần, thậm chí nó còn tàn nhẫn hơn cả bạo lực gia đình, bởi vì người bạo lực cũng không có sa vào nó, họ có thể ung dung ngoài pháp luật, ra vẻ vô tội mà nói “Tôi không biết mình đã làm gì cả” để có thể giải thích tất cả.
Cho nên, phương pháp để chia tay tốt đẹp nhất là đem mọi thứ nói rõ ràng hết. Tốt nhất là nên ở trước mặt nói rõ ra.
Cũng đừng nên nói là:
“Có lẽ chúng ta chỉ có thể làm bạn.”
“Anh rất tốt, nhưng mà em không còn cảm giác nào nữa.”
“Hi vọng chúng ta có thể gặp lại trong tương lai.”
Phương pháp tốt nhất khi chia tay một mối quan hệ độc hại đó là đừng cho đối phương có thêm một xíu hi vọng nào cả, mà mong rằng gặp được nhau ở biển người thì cũng nên quên nhau trong biển người thôi.
Tôi vốn thích đi rất chậm, đi ba bước rồi quay lại, sợ người phía sau không đuổi kịp, sau này quay lại tôi phát hiện không có ai đợi mình, nên tôi học cách đi bộ ba bước lại quay lại một lần, trăm bước, nghìn bước, quay đầu lại nhìn và sau đó thì chỉ có nhìn thẳng về tương lai, không còn quay đầu lại nhìn ai.
Một cuộc chia tay tốt đẹp không dễ dàng vượt qua nên cũng đừng nhìn lại.
Răng khôn nên nhổ càng sớm càng tốt, ăn cháo một tuần rồi cũng sẽ ổn, mặt trời lặn rồi cũng sẽ có hoàng hôn, tương lai sẽ càng tốt đẹp hơn nhiều.
68 notes · View notes
baosam1399 · 2 years ago
Text
Tumblr media
〔Bài dịch số 1045〕 ngày 04.05.2023 :
Tôi không cảm thấy cái gọi là năng lượng tiêu cực ở em, em chỉ là đứa trẻ dễ bị tổn thương, tuy rằng em hay nói những câu không may mắn, hay than phiền tiết trời không tốt, nhưng tôi vẫn luôn tin rằng em là người thiện lương, cũng hy vọng em sẽ luôn hạnh phúc.
Mẫn cảm, bi quan không phải lỗi của em, em là sự tồn tại độc nhất trên thế giới này, cô gái đáng yêu, xin em đừng đau lòng, em thực sự rất giỏi, em đã rất lợi hại rồi, đừng so sánh bản thân mình với người khác nữa, có cảm xúc tiêu cực chỉ là chuyện bình thường thôi.
Trưởng thành là quá trình đau đớn kéo dài như bị rút gân tróc thịt, nhưng may thay là liều thuốc làm giảm cơn đau ấy lại có rất nhiều. Ví dụ như nhạc hay, bạn bè, người yêu, gia đình.... Hãy cố lên nhé cô bạn to xác, may mắn rồi sẽ đến thôi, đừng gấp gáp quá, đừng lo lắng quá, những khó khăn ấy đều là bàn đạp cho sự may mắn sắp tới.
Chúng ta rồi sẽ được chữa lành mọi đớn đau. Chúng ta không có gì phải sợ hãi!
(Vũ Thu Hoài/baosam1399 dịch)
313 notes · View notes
hitachiw · 1 year ago
Text
Tumblr media
Tháng 11, anh ốm hơn một tháng và nằm viện mấy ngày. Sau nhiều năm xa nhà và chỉ có lần học đại học ốm nặng, sốt vật vã phải vượt qua một mình. Thì lần này anh ốm cũng khá nặng, nửa đêm vào viện cấp cứu. Thật ra chẳng biết gọi cho ai, 1 giờ sáng gọi về nhà cách mấy trăm cây số để nhờ chị hai chỉ dẫn, sau khi anh đã uống tất cả các loại thuốc mà anh biết, nhưng cơn đau vẫn chưa có dấu hiệu thuyên giảm.
Tháng 11, anh nằm khóc ướt cả gối không phải vì gì cả. Mà vì em. Mọi thứ nhanh và bất ngờ, cũng đầy đau đớn.
58 notes · View notes
gixxnn · 8 months ago
Text
Tumblr media
Kỹ năng sinh tồn linh tinh mình gom lại được *Ghi chú được viết với ý kiến chủ quan cá nhân - Khi bị dơi, gấu trúc bắc mỹ, cáo hay chồn hôi cắn thì phải đi bệnh viện liền. Bệnh dại một khi đã phát tác thì vô phương cứu chữa.
- ĐỪNG CÓ CỐ GẮNG dập tắt Chảo mỡ đang bốc lửa bằng nước, hãy phủ kín nó!
- Bị ngã hoặc bị đẩy khỏi sân ga xuống đường ray tàu điện ngầm. Hãy cố gắng lăn dưới cái nền đó. Nhiều nhà ga có một khoảng trống ở đó (giống như một phần nhô ra nho nhỏ) được dùng chính xác cho lí do trên.
- Triệu chứng đau tim ở phụ nữ thường khác với những triệu chứng thường được mô tả và phụ nữ thì cho rằng họ chỉ mệt mỏi hoặc là bị cúm thôi và họ chết vì không chữa trị. Vậy nên nếu có đau tức vùng ngực với một thời gian đau hơn 3 ngày hãy đi kiểm tra.
(Sự đè nén, áp lực, hoặc là những cơn đau ở phần trung tâm của ngực. Nó kéo dài hơn một phút, biến mất và quay trở lại. Bị đau hoặc khó chịu ở một hoặc cả hai cánh tay, lưng, cổ, quai hàm và dạ dày. Khó thở, có hoặc không có những cơn đau ngực. Một triệu chứng khác như là toát mồ hôi lạnh, buồn nôn hoặc chóng mặt)
- Lúc bị nghẹn thức ăn ở nơi công cộng, ĐỪNG đi vào nhà vệ sinh. Hãy cầu cứu những người xung quanh.
- Khi đang đi bộ và đi qua một con phố. Nếu nhìn thấy ánh nắng phản chiếu từ kính chắn gió của xe ô tô đang tiến tới thì rất có khả năng là tài xế không nhìn thấy bạn đâu.
- Khi bị ngã vào chỗ nước lạnh. Đừng bơi mà hãy cố gắng nổi cho đến khi sự sợ hãi giảm bớt. Khi kiểm soát được hơi thở thì có thể bắt đầu bơi tới nơi an toàn. Đừng thở gấp và bình tĩnh xử lý.
- Nếu phải đi qua một cánh cửa bị khóa. Đừng dùng vai của bồ.Thay vào đó hãy đá thẳng vào chỗ bên cạnh tay nắm/tay cầm ấy. Điều này mang đến cho bồ cơ hội tốt hơn nhiều để phá khóa đó.
- Khi đi vào một tòa nhà, hãy tìm kiếm một lối thoát khác không phải lối mà đã đi vào. Trong trường hợp khẩn cấp hầu hết mọi người đều đâm đầu chạy vào lối mà họ đã đi vào. Hãy chọn con đường khác chứ không phải theo đám đông trong trường hợp này.
- Khi mà xe đang ở dưới nước, nút " roll-down" ( hạ kính xe ) sẽ hoạt động bất kể là phải chịu áp lực nước ở bên ngoài xe. Nhưng bánh lái thì sẽ khó điều khiển hơn nhiều. Sẽ là tốt hơn nếu như bồ có một cái gì đó trong khoang chứa đồ để đập vỡ kính nha.
- Luôn luôn để lại kế hoạch về cuộc hành trình của mình cho một ai đó. Nếu như gặp người lạ, ect.. có thể là người xấu ở trên đường. Luôn luôn để cho mấy người đó biết rằng bạn đang liên lạc với bạn bè và gia đình và họ sẽ biết chính xác là bạn đang ở đâu. Bạn sẽ trở nên kém hấp dẫn hơn nhiều.
- Không bao giờ được sử dụng các sản phẩm tẩy rửa có chứa chất tẩy trắng và amoniac (NH3) cùng một lúc và trong cùng một căn phòng. Sự kết hợp hơi (dạng khí) của hai thứ này có thể tạo ra khí cloramin (NH2CL) và nó sẽ giết bồ nếu bồ hít phải. Kiểm tra các đồ dùng làm sạch để xem thành phần của chúng là gì (đặc biệt là chất tẩy rửa nhà vệ sinh và gạch).
- Khi uống aspirin để ngăn chặn cơn đau tim. Hãy nhai viên thuốc thay vì nuốt nó. Aspirin sẽ được hấp thụ nhanh hơn theo cách này. (thực tế trải nghiệm)
- Ung thư ruột được phát hiện sớm có thể được chữa khỏi hoàn toàn nhờ phẫu thuật.
- Khi gọi đến số báo khẩn cấp (Việt Nam: 113, 114, 115. Nhật Bản: 110. Trung Quốc: 110, 119, 120. Hàn Quốc: 112. Mỹ: 911) luôn luôn phải nói NƠI xảy ra vấn đề trước sau đó mới là vấn đề. Địa điểm, địa điểm, địa điểm.
- Nếu như đang gặp nguy hiểm và cần phải được giúp đỡ ở nơi công cộng. Hãy chỉ vào ai đó và bảo họ gọi đến số khẩn cấp.
- Với mấy đứa trẻ trong nhà hãy cho các con tham gia các lớp học kỹ năng sinh tồn cơ bản. Và nếu khi gặp phải nguy hiểm hãy đập vỡ cửa sổ tại nơi bất kỳ hoặc hãy tạo nên sự ồn ào vì nếu như có ai tấn công chúng hoặc những việc đại loại vậy. La hét sẽ không mang cảnh sát đến nhưng đập vỡ cửa sổ thì có.
- Đội mũ bảo hiểm, thắt dây an toàn.
- Khi phải ra khỏi một chiếc xe đang di chuyển, hãy đặt một chân xuống trước và bước một bước (đừng nhảy ra) - điều này sẽ làm giảm tốc độ của bạn (chắc chắn là sẽ ngã nhưng ở một tốc độ thấp hơn).
- Nếu như xe của bồ đột ngột tăng tốc vượt quá sự kiểm soát của bồ và phanh thì không phản ứng. Hãy trả xe về số M và chầm chậm phanh.
- Một cuộc chiến công bằng thì không tồn tại. Sẽ chẳng thể biết được người khác đang nghĩ gì đâu. Khi đang đánh nhau, đối phương có thể giết (vô tình hay cố ý) bạn đó. Hãy làm bất cứ thứ gì để có thể sống sót. Đá vào đầu gối, xé mắt, đá vào hạ bộ.
- Khi chạm vào đồ điện hãy sử dụng mu bàn tay. Sử dụng lòng bàn tay của bồ chạm vào dây điện có điện sẽ khiến tay của bồ gắn chặt vào đó và không rút ra được đâu.
- Chỗ nước mà bạn định lặn có thể sẽ sâu hơn là bạn nghĩ đó. Vài mét chẳng hạn.
- Luôn luôn đặt ra câu hỏi cho bản thân. Đặc biệt là dưới sự chi phối, tác động.
- Thủy triều đột ngột rút xuống mà không báo trước. Hãy chạy nhanh đến nơi đất cao hơn.
-Hãy tham gia lớp học về các bước sơ cứu cơ bản nếu có thể. rất quan trọng đó.
26 notes · View notes
nhathuocnamdominhduong · 5 days ago
Text
🌸 KHÔ HẠN - NỖI NIỀM KHÔNG CỦA RIÊNG AI! 🌸 💔 Khô hạn vùng kín là vấn đề mà nhiều chị em phụ nữ gặp phải, đặc biệt sau sinh hoặc trong giai đoạn tiền mãn kinh. Điều này không chỉ ảnh hưởng đến sức khỏe mà còn làm giảm sự tự tin, khiến "chuyện ấy" trở nên khó khăn. Nhưng đừng lo, giải pháp nằm ngay trong tầm tay bạn! 💡
✨ Lựa chọn thực phẩm chức năng an toàn, hiệu quả là cách thông minh giúp chị em: ✔️ Cân bằng nội tiết tố. ✔️ Tăng tiết chất nhờn, giảm đau rát khi quan hệ. ✔️ Nâng cao chất lượng cuộc sống.
🌿 TOP sản phẩm được chị em tin dùng: 1️⃣ Viên uống Estroven – Cân bằng nội tiết tố, giảm căng thẳng. 2️⃣ Slady – Thành phần thảo dược thiên nhiên, điều hòa kinh nguyệt. 3️⃣ Evening Primrose Oil – Tăng dịch tiết âm đạo, giảm lão hóa. … và nhiều sản phẩm khác phù hợp với nhu cầu của từng chị em. 💊
⚠️ Lưu ý khi chọn sản phẩm: 🔍 Tìm hiểu kỹ nguồn gốc, thành phần. 👩‍⚕️ Tham khảo ý kiến bác sĩ trước khi sử dụng. 🏬 Mua tại các nhà thuốc, cửa hàng uy tín để tránh hàng giả.
👉 Xem ngay TOP sản phẩm giúp đánh bay khô hạn: https://nhathuocdominhduong.com/thuc-pham-chuc-nang-chong-kho-han-37804.html
💬 Tag người bạn cần biết điều này ngay!
PhụNữKhỏeĐẹp #ThựcPhẩmChứcNăng #KhôHạn #SứcKhỏePhụNữ #NhàThuốcĐỗMinhĐường
2 notes · View notes
bacxiunhieusua · 2 years ago
Text
Tumblr media
070123
Mình không nghĩ, mình sẽ tóm tắt lại năm 2022 bằng những con chữ, vì mỗi chuyện đi qua, mình đã dành cho bản thân một khoảng thời gian ngắn dài vừa đủ để có thể nhìn tổng thể rằng mọi thứ đã mở đầu, diễn ra và kết thúc ra làm sao.
Năm 2022 là lúc căn bệnh trầm cảm của mình trở nên rất nặng, mình áp lực rất nhiều, căng thẳng rất nhiều và kiệt sức rất nhiều. Giai đoạn đó hầu như đều do gánh nặng về kinh tế và công việc đè lên. Cũng là lúc chứng rối loạn tiêu hoá của mình xuất hiện.
Mình không nhớ, mình đã khóc, đã mệt mỏi, đã chọn từ bỏ biết bao nhiêu lần trong khoảng thời gian ấy. Và giải pháp cho mọi nỗi đau dày vò tinh thần mình, là kế hoạch mình sẽ tự tử sau khi hoàn thành bằng tốt nghiệp Đại học, để ba mẹ mình được đi dự lễ, mình có thể hoàn thành điều mà mình có thể hoàn thành vào lúc đó.
Trước biểu cảm khó hiểu của bạn mình, mình cảm thấy rất vui và nhẹ nhõm, mình dường như đã tìm ra được chìa khoá cho mọi vấn đề đang xảy ra. Những lúc đó, mình biết là mình chẳng có thể nói ai được về dự định của chính mình, vì đối với họ, cái chết là vô nghĩa, là điều gì đó không nên và không được xảy ra, là bất hiếu, là cái tội. Họ bảo mình không phải là quá khổ, vậy mà sao tâm hồn mình lại đầy nỗi đau như thế cơ chứ.
Ừ, thì làm gì có ai mà không muốn được hạnh phúc, được nhẹ nhõm, ngủ ngon và vui vẻ qua mỗi ngày đâu chứ. Vậy mà tinh thần mình lại bị bệnh như thế đấy mà kẻ bị bệnh, chỉ muốn hết đau, hết khổ chứ chẳng còn tâm sức đâu để mà nghĩ đến đúng sai và nên hoặc không nên. Mình chỉ muốn được giải thoát. Mình chịu hết nổi rồi.
Vậy rồi mọi chuyện u uất cũng tốt đẹp hơn phần nào, đến ngày mà nhắc nhở của mình báo mình về kế hoạch mình đó. Mình chẳng còn muốn ra đi nữa, khoảng thời gian ấy, mọi thứ dường như trở nên tuyệt vời và đẹp đẽ hơn rất nhiều. 1-2 lần đã tự hỏi chính mình rằng, nếu biết vậy thì lúc đó có đau khổ thế không? Mình bảo không, vì nhờ có thế mà bây giờ mình mới thấy mình hiểu được thế nào là hạnh phúc.
Vòng tròn bạn bè của mình thu hẹp lại, mình vẫn quen biết nhiều người, nhưng không còn duy trì giao tiếp hay trao đổi thường xuyên. Tệp bạn bè của mình hay chia sẻ cũng còn lại rất ít. Mình không thấy tiếc, không thấy buồn, vì mình biết mình và họ không hợp, không hợp trong khoảng thời gian đó. Và hiện tại họ đều bình an, chỉ thỉnh thoảng mình vẫn quan tâm một cách lặng lẽ như thế.
Mình không một mình, nhưng mình cô đơn.
Mình tìm đến cồn rất nhiều trong năm qua, những bữa tiệc thâu đêm đến sáng không nhiều cũng chẳng ít. Những hôm một mình với lon bia, tự uống say tự khóc rồi vùi mình vào gối mà ngủ cùng nước mắt và vô vàn câu hỏi vẩn quanh trong đầu.
Năm nay mình khóc ít hơn, nhưng mỗi lần khóc thì rất lâu. Có vẻ việc khóc với mình không còn dễ dàng nữa. Lúc xảy ra chuyện, bên trong mình đầy nặng nề, đầy ấm ức, đầy mệt mỏi. Vậy mà làm mọi cách cũng chẳng thoát ra được. Nhưng sau đó vài ngày, vài tháng, chỉ cần một tác động nhỏ thôi, trái bóng căng bên trong mình sẽ vỡ tan ra, và mình nằm khóc, lúc thì khóc oà lúc thì khóc trong rấm rức, nhưng điểm chung đều là, mình không kiểm soát được việc khi nào mình sẽ ngừng khóc lại, cả người mình nấc lên, mắt mờ đi và thấy đau trong lòng rất nhiều.
Tình trạng viêm của cơ thể mình rất nặng, nó dễ viêm ở khắp mọi nơi nó muốn. Và mình trải qua nó một mình, cùng với thuốc. Kháng sinh, giảm đau và mọi cách có thể giúp mình quên cơn đau, mình đều thử. Có một số lúc mình sẽ hiểu lí do vì sao, nhiều lúc cũng chẳng hiểu làm sao có thể viêm nặng như thế.
Mình sợ ăn dù bản thân mình là đứa không thích gì ngoài được ăn ngon. Bởi vậy nên mình thấy mình vô hại. Nhưng mà giờ mình không dám ăn no, ăn ngon cũng không thấy ngon nữa, tiêu hoá thì tệ, có những lúc mà mình chỉ muốn uống nước để qua ngày. Mình ăn mình cũng đau mà không ăn mình cũng đau. Mình biết mình cần đi khám, nhưng mình cũng sợ. Sợ đủ điều. Có lẽ mặt tích cực duy nhất từ chuyện này, là mình tập cách ăn chậm hơn, nhai kĩ hơn, và chỉ có thế mà thôi.
Năm qua, là năm đầu tiên sau khi chia tay, vì mình độc thân nên cũng trải nghiệm rất nhiều thứ, mình gặp gỡ nhiều, nói chuyện nhiều, lắng nghe nhiều. Mình không dám nhận kiểu đàn ông nào mình cũng gặp, nhưng nó không phải là ít. Sau mỗi lúc vui là những lúc nỗi đau dội về, mình chọn, nên mình chẳng mảy may chối bỏ nó hay hối hận về bất cứ quyết định nào. Lắng nghe câu chuyện của mọi người thật sự rất đáng quý.
Bạn người yêu cũ sau khi nói chuyện lại với mình, không dưới 3 lần bạn cứ bảo mình bây giờ đã trưởng thành, đã có nhiều niềm vui hơn thay vì chỉ có bạn, và nhiều điều khác. Ừ, thử nhiều cái thì mới biết mình có thể vui vẻ đến mức nào.
Thật sự, mình là kẻ tiêu cực trong chuyện tình cảm. Cả với người mình thích và với cả người thích mình. Mình nhận ra rằng, mình chối bỏ mọi thứ đến với mình. Nhưng lại hay chọn nỗi đau lên bản thân. Mình bảo, thấy đau thì mới là thấy đang sống. Cảm giác hạnh phúc vui vẻ quá thì lại ảo diệu vô cùng. Thời gian để vượt qua mỗi khúc chuyện đều khác nhau, có nhanh có chậm, nhưng mình đều để lại cho mình một bài học. Và vì thế nên suy nghĩ và từng lời nói của mình cũng trở nên khác hơn rất nhiều. Một bạn đã nói với mình, em lý trí quá nhỉ. Ừ, có kẻ nào bị vứt bỏ mà không dùng lý trí đâu, đã tỉnh táo như thế mà còn bị như này cơ mà.
Mình sẽ không thể nói chi tiết về tất cả những người đàn ông mình đã gặp trong năm qua. Vì mình cảm thấy cũng không cần thiết nữa để mà nhắc lại. Vốn cho cùng thì mình cần thương chính mình và tử tế với bản thân mình hơn. Nhưng mình đã thử, thử rồi mình mới biết điều mình muốn làm có đúng hay không. Thay vì hối hận, thì cứ nên trải nghiệm một cách an toàn. Ít ra là mình cũng có kinh nghiệm cho mọi người xung quanh mình. Nói là vậy chứ giờ họ muốn thử mình cũng đâu thể ngăn cản được ai. Nhưng lời chia sẻ của một kẻ từng trải sẽ không đem lại cảm giác sáo rỗng và xa cách.
Như cái cách mà mình chơi vơi lẻ loi giữa hàng trăm lời khuyên của tất cả. Vì không là mình, không trải qua thì không hiểu được.
Mình từng nghĩ mình sẽ kể cả những chuyện vui buồn đan xen ở đây, vậy mà theo lối cũ, mình vẫn toàn đem những bản tối của chính mình để mà than thở. Và vì thế nên mình yêu Tum vô cùng, dù đôi khi mình muốn xoá luôn tài khoản và tìm một nơi mới. Mình vẫn có những câu chuyện vui vẻ và tích cực tràn đầy, mình vẫn tươi tắn và hát ca yêu đời cùng những lúc hạnh phúc của bản thân. Nhưng không phải ở đây, mà là một nơi khác.
Mình sẽ không dùng đến cồn nữa, không chủ động dùng, không tìm đến nó. Dù thật sự có nó mình dễ khóc oà và ngủ ngon, có nó thì nỗi đau mình được rút ngắn lại.
Mình sẽ không thử bản thân mình quá nhiều, sẽ không làm tổn thương nó nữa. Mình muốn tốt với chính mình hơn một xíu.
Có lẽ mình sẽ recap một lần nữa năm 2022 về những điều vui. Nhưng có thể cũng sẽ không có. Ừ!
81 notes · View notes
nguyencuuthaonguyen · 4 months ago
Text
Tumblr media
Mình trở về gòi
Sau chuyến đi dài 2 ngày 1 đêm, mình thấy mình lớn hơn một chút. Để chuẩn bị cho chuyến đi 3 ngày 2 đêm tiếp theo, cùng một sự khác biệt lớn
Muốn khóc quá, tại không nghĩ mình vượt qua được. Chớp mắt một cái, từ chân núi lên đỉnh núi, gòi từ đỉnh núi xuống chân núi. TN bỡ ngỡ quá. Hành trình thật tuyệt vời, cảm ơn mình đã cố gắng vượt qua, cảm ơn các bạn đã đồng hành và hỗ trợ May nhiều. Từ lúc leo Hòn Vượn, mình đã nung nấu ý chí cho việc một ngày nào đó, nhất định mình sẽ chinh phục Bạch Mã. Suy nghĩ xuất hiện trước khi mổ, mình muốn có chuyến đi đặc biệt gòi sau đó mới mổ. Nhưng không kịp, vậy là vết thương vừa lành, toii lại mún đi ngay. Thời gian vừa rồi thật sự rất mệt, rất kiệt sức, nhưng mà mình vẫn liều. Đêm trước ngủ 4 tiếng, lúc leo ngoài thấy nhọc còn thấy buồn ngủ nữa. Cái lưng biểu tình, chỉ muốn nằm và nằm thoii. 5 phút cũng thấy rất đáng quý, tranh thủ chợp mắt xíu. Hoặc là bám bạn, vừa nhắm mắt vừa leo vậy á, lúc xún cũng zayy, an toàn là được. Vì mình tin đồng đội mình sẽ dẫn mình đi cẩn thận, bám lực cho mình leo lên leo xuống
Những km đầu tiên là sự thử thách mà mình chưa bao giờ nghĩ đến, thật sự luôn. Tại vì mình mệt kinh khủng khiếp, cảm giác như không thể tự đứng dậy được, tim đập mà muốn rớt ra khỏi lồng ngực luôn, mình không chỉ thở bằng mũi mà bằng miệng, bằng tất cả mồ hôi thoát ra khỏi người. Mất nước cực kì, quý nước lămmm luôn, không nghĩ đến lúc mình uống nhiều như vậy. Bình thường ở nhà còn lâu mới thèm đụng vào C xủi, tại nói lười quá, hơi khó uống. Vậy mà cứ mỗi lần dừng chân lại thấy ngon xỉu, uống thêm bù khoáng nữa là u mee lun, chắc là TN nghiện gòii. Uống thêm đi, cho người có sức, lâu lâu lại làm thêm một chuyến nữa nhỉ
Oa cảm thấy biết ơn vì được take care siu kĩ, các đồng chí của tôi vô cùng galang và tinh tế. Cái balo mấy bạn vác giúp mình, có khi còn lớn hơn cả cân nặng của mình nữa. Đôi khi có chút trục trặc, nhưng mình rộng lòng hơn, tâm mình mở hơn. Vì mình biết là những nhỏ nhoi ngoài kia không là gì cả, mình có mục tiêu to hơn một xíu trong thời điểm hiện tại, đó là chinh phục đỉnh núi này. Hai ngày không có sóng, hoặc những lúc chập chờn, mình cũng chẳng thiết tha điện thoại. Đem hai cái, nhưng lúc về thì vẫn nguyên pin một cái lun, tại toii cũng không đủ sức để dùng nữa gòii. Mình gặp những người, có lẽ cả đời này mình chẳng được gặp lần nữa. Cái duyên to lớn, trộm vía đều gặp người tốt, có người sẵn lòng giúp đỡ. Mình quý cuộc sống nhiều hơn nữa, vì mình thấy đời lúc này đẹp quá, con người ta tốt với nhau nhiều lắm. Mình không đủ sức nên chỉ ún một xíuu cho vui để cảm ơn, sau là lăn về ngủ liền mai dậy sớm đi lên Hải Vọng Đàii
Lần đầu tiên trong đời, mình xuyên rừng giữa đêm, chạy đua với mặt trời rạng sáng và đi giữa mưa núi buổi chiều tà. Cảm giác xen kẽ nhau, có sợ hãi, có thích thú, có vui mừng và cũng có mệt mỏi nữa.... Mình nghe say nắng sayy mưa dữ lắm, nghe tốn nhiều năng lượng nên hay ăn dặm lấy sức. Mình ngân nga với nhau những bài hát thiệt hay, thiệt tình để có động lực bước tiếp. Nước suối mát quá, nó cho mình toả ít nhiệt để cơ thể dễ chịu hơn. Đi đến lúc cái chân không thuộc quyền sở hữu nữa, tụi mình dừng lại nghĩ ngơi. Thương cho mấy bạn toii, cái vai cũng khum còn cảm giác nữa gòi. Dùng nhiều Salonpas, nhiều thuốc giảm đau và thuốc diệt côn trùng, tôi xài nhiều nhất mà toii hay bị cắn nhấtt. Lạ lùng quá chời lunn gòi
Mình thấy mệt chứ, nhưng xứng đàng vô cùng. Khoảnh khắc nhìn thấy ánh mặt trời ló dạng trong màn sương, nhìn xuống đầm Cầu Hai lúc lên đèn, lúc hừng đông, mình biết là mình đã đúng khi tham gia chuyến hành trình này. Quá đẹp, quá kì vĩ, con người mình đúng là qúa nhỏ bé giữa thiên nhiên. Mình lại muốn đi tiếp, giữ sức để phá sứcc bằng một cách rất riêng. Tâm hồn mình thoáng đãng, mình được ôm bời không khí trong lành, âm thanh núi rừng vọng lại, như tràn vào trong tâm hồn mình, lắng nghe tiếng lòng mình. Giai đoạn trước, hay gần đây, mình đôi khi cảm thấy không ổn. Chuyện này chuyện kia, chuyện công việc, tình cảm blabla khiến mình thấy bí bách, khó chịu trong người. Mình đi để thấy, cuộc đời này còn dài rộng lắm, nhất định có chỗ cho mình, có người vì mình. Mình có cảm xúc, và tất cả đều đáng được yêu thương. Cơ thể mình có giới hạn, lúc nào mệt thì mình nghỉ ngơi thoii, tâm trí cũng như vậy, có đôi khi nó còn nhọc hơn cả người toii lun cơ
Chúng mình gọi nhau bằng những biệt danh mới, và lâu lâu quên thì vẫn gọi bằng tên thật. Cảm ơn May, vì đã là chính mình, một tháng sinh tuyệt vời của em. Cảm ơn Tháng 5 đã cho em cơ hội được là Thảo Nguyên. Cảm ơn Tháng 6 đã cho em những cuộc gặp gỡ tuyệt vời, dù ngắn ngủi nhưng chắc là đáng quý. Cảm ơn tháng 7 đã cho em biết nói lời chào tạm biệt, với những cảm xúc khó diễn tả trong lòng. Cảm ơn tháng 8 đã cho em cơ hội được sống trong dáng vẻ mình mong muốn. Hi vọng trong tương lai, cuộc đời em sẽ ngập hoa ngập nắng. Cảm ơn em vì dũng cảm thử sức với những điều ngoài sức tưởng tượng của em, em sẽ lại sống những ngày xanh thật xanh, yêu và được yêu thật nhiều, nhỉ?
Sẵn sàng cho hành trình típ theo, gần nhất là ngày mai. TN chăm chỉ học hành nhé, xong gòi đi dạy, gòi về soạn sửa vali nghenn. Yêu thương thật nhiềuu
3 notes · View notes
tamlytrilieunhcvietnam · 2 months ago
Text
✨ Tình yêu - Liều thuốc kỳ diệu cho sức khỏe và tinh thần! 💖
Tình yêu không thể đo đếm, nhưng những giá trị mà nó mang lại là vô giá. Từ việc giúp cải thiện sức khỏe tim mạch đến giảm căng thẳng, tình yêu là động lực mạnh mẽ giúp chúng ta hạnh phúc hơn mỗi ngày. 🌿
❤️ 9 lợi ích bất ngờ của tình yêu: 1️⃣ Cải thiện sức khỏe tim mạch 2️⃣ Giảm đau tự nhiên 3️⃣ Tăng khả năng miễn dịch 4️⃣ Cải thiện giấc ngủ 5️⃣ Kéo dài tuổi thọ 6️⃣ Giúp chữa lành nhanh hơn 7️⃣ Tăng lòng tự trọng 8️⃣ Giảm nguy cơ bệnh tật 9️⃣ Giảm căng thẳng và lo âu
Đằng sau mỗi nụ cười, mỗi cái ôm là sức mạnh chữa lành kỳ diệu. Khi yêu và được yêu, chúng ta có thêm động lực để vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống. Hãy yêu thương nhiều hơn, v�� tình yêu là món quà vô giá cho cả tâm hồn và cơ thể! 🌈
📌 Nguồn: https://tamlytrilieunhc.vn/loi-ich-cua-tinh-yeu-34698.html 📲 Tag: #TamlyTriLieuNHC #TìnhYêu #SứcKhỏe #HạnhPhúc #GiảmCăngThẳng
👉 Cùng chia sẻ bài viết này để lan tỏa sức mạnh của tình yêu đến nhiều người hơn! 💌
2 notes · View notes
chon-nho-em-ve · 1 year ago
Text
Tumblr media
Những vết rạn của em rộng dài và sâu hoắm, mỗi lần nhìn lại tin nhắn đầu tiên khi nhắn với chị Vân em lại khóc, tự thương bản thân biết bao nhiêu. Gần một năm trường kì kháng chiến, đều đặn lui tới phòng khám, gồng mình lên chịu đựng chưa một lần dám kêu la một tiếng nào. Mọi thứ giờ dường như đã ổn hơn rất nhiều, các vết rạn cũng có những thay đổi tích cực, chưa mặc váy ngắn lại được nhưng cũng đã khiến em thôi khóc mỗi khi nhìn đến.
Em cũng đã về lại dáng vẻ ban đầu, có phần gầy hơn trước và mọi người lại quở em là ăn nhiều lên, kiêng cữ ít thôi. Em vui lắm, vui vì không còn trong hình hài méo mó ục ịch, không phải thu mình ru rú trong nhà. Và vui hơn nữa là được giảm thuốc nhưng em không thấy mệt mỏi, đau đớn như thời gian đầu nữa. Nhiều lúc em còn nghĩ bản thân chẳng bệnh tật gì, số thuốc đang ốm chỉ là thuốc bổ mà thôi.
Thật may em đã trở lại là em để có thể tự tin gặp lại mọi người, được tham dự đám cưới của những đứa bạn em thương yêu nhất.
Em cũng thèm lắm được trở thành cô dâu xinh đẹp, được cưới người mình yêu, được làm vợ, và cả làm mẹ nữa. Nhưng em không biết điều đó còn có thể thành hiện thực hay không. Bố mẹ S không đồng ý chuyện hai đứa, bố mẹ nói ngày trước bố mẹ không có ý kiến gì, nhưng giờ em như thế bố mẹ không đồng ý, không muốn sau này mẹ chồng chạy thận, con dâu cũng chạy thận. Nghe đau lòng nhỉ. Hai đứa cũng đau lòng lắm, cứ ôm nhau khóc suốt. S bảo S sẽ cố gắng nói chuyện để bố mẹ hiểu, một lần chưa được thì nhiều lần. Em chẳng biết liệu chúng mình có thể kiên trì được bao lâu nữa…
Dạo này nhà em cũng nhiều chuyện không vui. Em cũng chẳng biết bản thân sẽ gồng được bao lâu. Cuộc đời này cứ đối xử tệ với em mãi nhỉ? Chẳng muốn viết thêm điều gì nữa vì nước mắt lại rơi rồi…
16 notes · View notes
caodo · 2 years ago
Text
Một số đàn ông thuộc loại thuốc tiêu hóa, khi nào bụng bạn rỗng hay xót ruột thì có thể tìm họ đi ăn uống chung, nhưng họ tuyệt đối không phải đối tượng chọn lựa để bạn ăn cơm cùng cả đời.
Một số đàn ông là thuốc giảm đau. Sau khi bạn thất tình, họ có thể bên cạnh bạn để ngày tháng bớt cô đơn, nhưng họ tuyệt nhiên không phải kiểu người để bạn yêu. Nếu tất cả đều ổn thỏa thì đâu có ai muốn uống thuốc giảm đau.
Một số khác lại là thuốc cảm, bị cảm uống thuốc cũng được mà không uống cũng chẳng sao, rồi cũng hết bệnh thôi. Loại đàn ông này cũng không cần thiết.
Một số đàn ông là thuốc giảm béo, nếu không phải hết cách thì cũng không ai cần.
Còn thể loại giống như thuốc tránh thai thì sao? Không có họ thì cảm thấy không an toàn, nhưng có họ lại kèm theo tác dụng phụ.
Một số lại là thuốc tránh thai khẩn cấp, tức là bất đắc dĩ rồi đành phải dùng thôi.
Còn kiểu vitamin thì sao, họ mạnh khỏe chính trực, cho bạn một cuộc sống đầy đủ khỏi cần lo nghĩ, nhưng thiếu sự thú vị.
Một số ít lại là thuốc kích thích, chỉ ưa lên giường chứ hiếm khi chuyện trò tâm sự.
Chỉ có thuốc độc khiến người ta mê mệt, không có không được. Biết rõ anh ta là thuốc độc mà vẫn uống vào đến khi lòng tan dạ nát.
———
Trương Tiểu Nhàn
Tumblr media
62 notes · View notes
meowww-dieng · 11 months ago
Text
Tumblr media
Hết 2 tuần ở viện, giờ mới được về nhà...
Chắc đây là lần thất bại buồn bã nhất của mình.
Áp xe zú, con không chịu ti để mẹ tắc sữa, gọi người thông không chuẩn, rạch mổ, những nỗi đau cả thể xác và tinh thần.
Từ tận trong đáy lòng, không một người mẹ nào lại không muốn con ti mẹ, cảm giác con yêu bú trọn cả một bầu ngực rồi lăn ra ngủ, nó chữa lành hết tất mọi thứ.
Nhưng mình lại chưa làm được. Mình thành công cho con ti bên phải bao nhiêu, lại thất bại trong việc cho con ti bên trái bấy nhiêu. Buồn tràn trề, không ti được sẽ vất vả hút sữa, nặn bóp mãi mới hết.
Mình đã dùng bao nhiêu cách, tại cái đầu ti của mình bên đó bị rụt quá, khiếm khuyết không thể hoàn hảo, ngay từ lúc bầu, mình đã trông nó thật khác lạ rồi.
Haizz...
Chăm con đã khó, giờ còn phải chăm rửa vết thương.
Ở viện có lúc mình cứ khóc mãi, khóc vì đau, khóc vì con ở nhà không được gần mẹ thèm hơi, khóc vì tinh thần hao mòn chờ đợi, khóc vì thấy bản thân thật thất vọng...
Đau lắm, đau sưng tấy chỗ đó, rồi lại đến cơn đau rạch mổ, ép dịch mủ, hết thuốc tê và giảm đau thì đau băng thay gạc, đau thấu.
Tiêm kháng sinh và truyền hết 12 ngày, ngày nào cũng sáng chiều tiêm, chi chít vết bầm tím, có hôm lạnh quá không hiện ven, y tá lấy sai chỗ, đau tím hết tay.
Nhưng ở viện, mọi người đều động viên nhau: đi viện sướng nhất là không bị ung thư.
Câu này nghe chỉ để an ủi, chứ không dành cho những người như ông ngoại mình.
Có lúc mệt quá mình đã nghĩ đến việc hay là cắt sữa cho con. Vì không bú, mình sẽ rất dễ có khả năng tái lại bệnh. Chồng đồng ý, nhưng bác sĩ và mẹ đều động viên mình phải kiên trì vì con.
Mình khóc nức nở, mình không muốn cắt sữa cho con, nhưng vì mình mệt quá, vai trò làm mẹ không chỉ mỗi việc cho con bú thôi đúng không? Làm vậy mình giống như 1 kẻ tội đồ, và cứ thấy tội con lắm. Con mình thích ti.
Vậy còn mẹ thì sao.
Mẹ đã quyết định sẽ kiên trì tiếp tục, nếu như chuyện này có xảy đến một lần nữa, thì mẹ cũng đã cố gắng lắm rồi.
Thương Cam bé bỏng của mình...
8 notes · View notes