#thiết bị dạy học
Explore tagged Tumblr posts
Text
0 notes
Text
Bố
Năm 2023, Bố mất, hưởng thọ 77tuổi.
1.
Từ một người ngồi đờ đẫn nghe nhạc trên chiếc sofa đơn, trở thành một khung hình trên bàn thờ.
Từ đôi bàn tay mềm và ấm tôi hay cầm để cắt móng tay, trở thành những nắm tro tôi tự tay quăng ra sông rộng.
Lúc đầu nhìn bố nằm trong quan tài, tôi chỉ nghĩ rằng bố đã thoát xác rồi, thoát khỏi phần thân xác đầy bệnh tật cản trở bố sống cuộc sống bình thường. Tôi nghĩ linh hồn bố giờ đã tự do, đã có thể đi đến bất cứ đâu, đã không còn mệt mỏi kéo lê thân thể từ ngày này qua ngày khác. Tôi mừng cho bố và chấp nhận cho mình như một điều đương nhiên sẽ xảy ra.
Về sau khi nhìn di ảnh, tôi mới thấy mình bị mất một người gắn bó với nếp sống của mình. Khi có bố, một ngày lười biếng trôi qua và có khi tôi chẳng nói với bố tiếng nào. Khi không có bố, một ngày tôi làm hết việc này tới việc kia nhưng vẫn thấy một khoảng trống im ắng quẩn quanh trong nhà.
Nhìn ảnh bố trên bàn thờ, tôi cứ muốn đưa tay chạm vào, dù biết chỉ là một khung hình. Tôi nghĩ đó là biểu hiện của nỗi nhớ, nỗi tiếc thương trong tôi. Một nỗi bi thương mới mẻ mà tôi chưa bao giờ trải nghiệm.
Điều này là bình thường với mọi gia đình từng mất đi người thân, tôi biết, chỉ là nó mới mẻ đối với tôi.
Phàm cái gì mới mẻ, thoạt tiên ta sẽ không biết phải đối diện với nó thế nào.
Những ngày tang lễ diễn ra trong bình tĩnh và đầm ấm, có niềm vui trong nỗi buồn. Tôi nhìn từng con người đang thể hiện yêu thương với gia đình mình, thấy mình mang nợ ân tình khá nhiều, nhưng cũng hiểu rằng đó là món nợ tốt, mà mình vui lòng để đền đáp về sau. Người với người, những mối dây giao tiếp cứ thế mà quện chặt vào nhau.
Tôi nghĩ bài học cuối cùng bố muốn dạy cho tôi, chính là bài học về nghĩa tình.
2.
Một người thân mất đi, giống như một khoảng trống được khoét đi trong tim mình, ko bao giờ bù đắp lại được. Sau tang lễ, tôi thấy mình ko còn muốn kể lại cách bố ra đi. Cũng ko muốn xem lại những thước phim camera trong nhà quay lại những giờ phút cuối cùng anh tôi đưa bố đi cấp cứu. Không muốn nhớ lại khoảnh khắc anh tôi nói bệnh viện đang làm giấy báo tử, và tôi hỏi: Bố mất rồi hả? Trước đó vài phút chỉ là tin bố đi cấp cứu, trước đó nữa chỉ là cuộc gọi anh tôi gọi đến nói "không xong rồi" vào buổi sáng 2 má con đang đi du lịch. Trước đó nữa, là chúng tôi đang lên kế hoạch ăn tết cả nhà cùng nhau...
Tôi biết, phần khoét đi trong tim tôi, nhỏ hơn phần mất đi của mẹ tôi. Mẹ tôi tới giờ vẫn nói: mẹ nghĩ lại và thấy sao mà nhanh vậy...
3.
Sáng nay, lần đầu tiên tôi khóc trước mặt mẹ vì nhớ tới bố và những điều nuối tiếc trong lòng tôi về những ngày bố còn sống. Nhưng tôi không cho phép mình yếu đuối quá lâu, bởi người chết thì không sống lại, còn người sống mỗi người đều có tâm sự riêng, mấy ai thực sự hiểu thấu lòng tôi và những gì tôi cảm thấy? Tôi cũng làm sao có thể hiểu hết tâm tư của mẹ mình?
Nên chúng tôi sống tiếp, bên nhau, với nhau, trong sự chấp nhận những yêu thương ko đúng cách và những khiếm khuyết về tính cách của nhau. Cuộc sống không có bố là một cuộc sống dễ thích nghi, sự kiện này cũng ko thể làm tăng thêm hay giảm đi sự khác biệt giữa mỗi chúng tôi. Nó chỉ khiến chúng tôi thay đổi một số thói quen thường ngày.
Tôi đã xoá toàn bộ hình đám tang và đưa tiễn. Mẹ tôi thì chưa, mẹ vẫn thường coi lại những footage cuối cùng của bố được ghi lại bởi camera trong nhà.
4.
Sau lễ 49 ngày, tôi xả tang. Mẹ và anh trai thì vẫn giữ, chắc tới khi tròn 1 năm. Tôi xả tang, ko vì một lý do nào đặc biệt, chỉ vì tôi thấy điều đó ko còn cần thiết nữa, và tôi ko muốn để nỗi buồn cản bước mình trong những niềm vui mới của cuộc sống. Mình có thương tiếc hay không, chỉ cần mình biết, người đã khuất biết, không cần phải show ra cho thiên hạ. Nhà tôi không đeo kim băng để tang, không tiếp tục mặc quần áo đen trắng, vẫn mua váy đầm và hoa lá loè loẹt ngày tết, và vẫn nhắc tới bố trong mỗi câu chuyện.
Hôm mùng 1 tôi thắp nhang cho bố, tôi khóc một mình. Cái Tết đầu tiên không có bố. Nỗi buồn thương của mẹ thấm vào từng khớp xương, khiến mẹ đau nhức. Nỗi buồn thương của tôi thấm vào từng nơi có kỉ niệm. Lần gần nhất tôi vào bệnh viện Y dược, nhìn thấy khu vực cấp cứu, tôi nghĩ tới ngày anh em tôi đưa bố đi cấp cứu chỗ này, cứu được bố, và cũng nghĩ tới ngày anh tôi đưa bố tới chỗ này, và không cứu được bố nữa...
Tôi nghĩ số mệnh đã dệt cho bố tôi một sự ra đi êm đẹp nhất có thể, đã cho chúng tôi thời gian dài nhất có thể có với bố, đã để chúng tôi trưởng thành đủ để đón nhận mất mát này. Tôi không thể biết ơn, nhưng cũng chẳng thể trách móc gì, chỉ có thể quản lý những cảm xúc của mình một cách tốt nhất có thể.
Tôi biết bố sẽ đi tiếp con đường mà mỗi linh hồn phải đi qua sau cái chết. Vì bố đã sống đàng hoàng, tử tế, trọn vẹn cả cuộc đời. Vì bố không còn gì phải lo nghĩ, vì tôi và anh tôi đang thay bố bảo bọc mẹ, dù không thể thay bố bầu bạn cùng mẹ. Mỗi lần khấn bố, tôi thường khấn bố hãy đầu thai thật tốt, sống lại một cuộc đời mới, nếu được thì giàu có vô lo hơn. Còn nếu được nữa thì cho nhà tôi trúng số (tôi biết nếu bố làm được thì thế nào bố cũng làm!).
Trong phim Coco có một giả thuyết mà tôi rất thích: Linh hồn mất đi sẽ sống tại thành phố linh hồn, và chỉ hoàn toàn biến mất khi không còn ai nhớ về họ nữa. Những người vẫn còn lại trên bàn thờ của gia đình thì còn được ghi nhớ mãi mãi. Nếu như vậy thì bố đã vào "team" của ông bà, các bác, gặp lại nhau chắc cũng vui. Nghĩ vậy, mình thấy gia đình mình vẫn đủ đầy, dù là trong hình hài nào đi nữa.
39 notes
·
View notes
Text
Tại sao sự tử tế không phải là con đường dẫn đến tình yêu?
Chúng ta thường tin rằng, chỉ cần đối xử tốt, yêu thương hết mình và luôn luôn quan tâm, đối phương sẽ đáp lại bằng tình yêu chân thành. Nhưng sự thật lại không hề như vậy. Nhiều người tử tế đã làm mọi điều đúng theo lý thuyết: quan tâm, nhường nhịn, hy sinh. Thế nhưng, họ lại bị bỏ rơi, bị coi thường, và đôi khi bị tổn thương sâu sắc. Vậy vấn đề thực sự nằm ở đâu?
Tâm lý học chỉ ra rằng, khi bạn đầu tư vào ai đó – bằng thời gian, tiền bạc hay cảm xúc – bạn sẽ có xu hướng yêu thương họ nhiều hơn. Điều này được gọi là “hiệu ứng chi phí chìm”. Nhưng điều ngược lại không phải lúc nào cũng đúng: người nhận những đặc ân không nhất thiết sẽ yêu bạn. Thậm chí, họ có thể cảm thấy bị kiểm soát hoặc không thấy giá trị từ mối quan hệ. Chính vì vậy, những người luôn “cho đi” thường cảm thấy bị tổn thương khi đối phương không đáp lại tình cảm. Trong khi đó, những người “không quá tử tế”, bằng cách nào đó, lại thường nhận được tình yêu sâu sắc hơn.
Tại sao? Bởi vì họ hiểu cách khiến đối phương đầu tư vào mối quan hệ. Khi một người dành thời gian và nỗ lực để làm điều gì đó vì bạn, họ sẽ có xu hướng coi trọng bạn hơn. Ngược lại, nếu bạn luôn là người cho đi mà không đòi hỏi, bạn vô tình khiến bản thân trở nên dễ dãi và thiếu giá trị trong mắt đối phương. Tình yêu không thể được “mua” bằng sự hy sinh đơn thuần; nó phải được xây dựng trên sự cân bằng giữa cho và nhận.
Hơn nữa, những người tử tế thường mắc phải một sai lầm phổ biến: họ vô tình khuyến khích hành vi xấu từ đối phương. Khi bạn luôn đối xử tốt, bất kể đối phương có cư xử tệ như thế nào, bạn đang dạy họ rằng họ có thể coi thường bạn mà không phải trả giá. Điều này không chỉ làm bạn bị tổn thương mà còn làm mối quan hệ trở nên mất cân bằng. Ngược lại, những người biết đặt ra ranh giới rõ ràng, thưởng khi xứng đáng và phớt lờ khi cần thiết, lại thường nhận được sự tôn trọng và yêu thương thật sự.
Một yếu tố nữa làm giảm giá trị của sự tử tế chính là sự quá sẵn sàng. Con người có xu hướng đánh giá cao những gì khó đạt được. Nếu bạn luôn sẵn sàng buông bỏ mọi thứ để chạy đến bên đối phương, họ sẽ xem sự hiện diện của bạn là hiển nhiên và dễ dàng thay thế. Trong khi đó, những người biết giữ khoảng cách, tạo sự khan hiếm một cách hợp lý, lại khiến đối phương phải nỗ lực để có được thời gian và sự chú ý của họ – và điều này làm tăng giá trị của họ trong mắt người khác.
Vậy liệu bạn có cần phải trở thành “trai hư” hay “gái hư” để tìm thấy tình yêu? Câu trả lời là không. Thay vào đó, hãy lựa chọn cách bạn sử dụng thời gian, sự chú ý và lòng tốt của mình một cách có ý thức. Đừng chỉ biết cho đi mà quên yêu cầu sự đầu tư từ đối phương. Đặt ra những ranh giới rõ ràng, và chỉ thưởng cho những hành vi xứng đáng. Điều này không chỉ giúp bạn xây dựng một mối quan hệ lành mạnh mà còn khiến bạn trở nên quyến rũ hơn, với sự tự tin và tự trọng.
Sự tử tế là một đức tính đáng quý, nhưng để tình yêu thực sự bền lâu, nó cần được đặt vào đúng chỗ, đúng thời điểm và đi kèm với sự cân bằng. Hãy nhớ, tình yêu không chỉ là cho đi – mà còn là cùng nhau xây dựng.
#hạnh phúc#tình yêu#bình yên#cuộc sống#viết linh tinh#yêu bản thân#trích dẫn hay#falling in love#rosie barbie#100 days of productivity
6 notes
·
View notes
Text
Con không phải là người như con nghĩ đâu
Hỏi: Con kính chào sư cô ạ.
Con có tập khí hay tự ti, mặc cảm và luôn cảm thấy mình thua kém ko bằng người, nên con khá khó để kết nối sâu với mọi người, con rất ngại đến nhà của mọi người chơi. Dù đó là người quen. Con ko dám quá thân thiết với ai vì nếu thân quá, con sợ họ sẽ biết điểm yếu đó của con, từ bé con cũng đã khá nhút nhát, ít giao tiếp với mọi người. Mà công việc hiện tại bây giờ của con lại đòi hỏi phải giao tiếp nhiều. Mỗi khi giao tiếp thì con lại hay bị mất bình tĩnh. Và tập khí mặc cảm, thua kém người lại hiện lên trong con. Con ko biết phải rèn luyện tự tin cho mình như thế nào để thoát khỏi tập khí này. Con mong sư chỉ dạy giúp con. Con biết ơn sư nhiều ạ.
Đáp: Chắc con có nghe tới câu “nhân vô thập toàn” chứ? Ai cũng có điểm yếu cả con à. Có thể có điểm họ hơn mình về mặt nào đó, nhưng chắc chắn có mặt họ yếu hơn mình. Ngày xưa sư cô cũng có mặc cảm khi bị Thầy mình gọi hát trước mọi người, bởi vì giọng ca của sư cô không hay. Khi còn nhỏ, mỗi khi hát là anh trai sư cô liền nói: “Giọng hát giống cái loa rè vậy!”. Thế là sư cô tin là mình có giọng hát như vậy đó, và từ đó chỉ hát riêng, âm thầm khi chỉ có một mình mình. Sau khi đi tu, sư cô gặp một vị Thầy lại thích học trò hát, còn dạy học trò hát, và phải hát trước mỗi bài giảng của Người. Sư cô đã đi gặp riêng Thầy và xin Thầy dạy mình làm gì cũng được miễn là đừng bắt mình hát. Thầy của sư cô sau khi nghe xong, chẳng những không chỉ không theo van xin của mình mà còn bắt mình hát mỗi lúc mỗi nơi! Mỗi lần đứng hát là sư cô có khuynh hướng đứng mà đầu cúi rất thấp để không nhìn thấy ai chê cười mình! Những lúc đó sư cô rất khổ sở. Nhưng Thầy của sư cô không tha sư cô đâu con à! Nghĩ lại cũng tội cho Người vì muốn giúp sư cô đối diện với mặc cảm, tự ti mà phải cố gắng nghe sư cô hát nhiều như vậy! (cười). Vào một ngày, sư cô trị nhật (ngày mình nấu ăn), vừa nấu ăn vừa hát một mình, lúc đó sư cô say sưa hát một mình trong bếp, Thầy bước vào và đứng sau lưng sư cô mà sư cô hoàn toàn không hay biết, cho đến khi Người lên tiếng với giọng vui vẻ: “Con vui vẻ hát rồi!” Kể từ đó, sư cô được Người tha không bị kêu hát trước mọi người nữa. Riêng bản thân sư cô thì bây giờ lại thường hay hát cho các sư em của sư cô nghe mỗi khi các sư em mình yêu cầu.
Sư cô kể câu chuyện này chỉ muốn nói với con một điều, mình không phải như mình nghĩ đâu. Mình không yếu kém đâu con, là vì mình chưa biết rõ mình là ai bởi vì mình có suy nghĩ sai về mình bởi vì một câu nói của một người nào đó - một người thân của mình chẳng hạn, và vì là người thân mình nghĩ họ nói đúng nên mình cũng tin mình là như vậy. Thật ra không đúng đâu con. Có thể thời điểm anh sư cô nói nó có sự thật là giọng hát của sư cô không hay, nhưng giọng hát không phải là tất cả con người của mình, hơn nữa, giọng hát có thể luyện. Cũng vậy. Có những thứ con tưởng là con yếu, nhưng biết đâu chỉ cần con tôi luyện thì con sẽ thấy khả năng của con vượt xa sự tưởng tượng của con. Sư cô nghĩ, nếu sư cô không gặp Thầy của sư cô thì có thể sư cô vẫn không có tự tin về mình, sẽ tránh né mọi người và nhốt mình lại trong bốn bức tường của căn phòng trong nhà mình, sống cô độc, chứ không như bây giờ vui chơi với chị em và đi ra tiếp xúc mọi người.
Vì vậy, con hãy dừng suy nghĩ sai lầm về con người của mình. Hơn nữa, cái điểm yếu mà con đang cố gắng che đậy, biết đâu người ta cũng chẳng quan tâm tới điểm yếu đó của con. Người ta có thể thích con ở một điểm nào đó khác mà không phải là “cái điểm yếu” mà con cố che đậy. Nếu người ta thích con vì điểm nào đó khác cái điểm yếu mà con lo sợ, thì có phải là con đang đánh mất một người thương không?
Con hãy giao tiếp bình thường với mọi người, vì ai cũng có điểm yếu. Con có điểm yếu người khác cũng có điểm yếu. Ai cũng có mặc cảm thua kém với một ai đó. Vì vậy, con và mọi người bình đẳng, con không phải lo sợ. Ngoài ra, nếu những điểm yếu kém đó có thể tôi luyện để trở nên xuất sắc hơn thì con hãy dành cho mình thêm thời gian để mài giũa điểm yếu đó thành điểm mạnh của mình, thay vì để thời gian ra lo sợ.
Con phải tự tin lên con nhé. Cho dù mình có điểm yếu đi nữa, nhưng mình tự tin mình sẽ trở nên không yếu nữa, thì điểm tự tin đó là đủ vượt thắng rồi đó. Cố gắng lên con nhé. Nhớ nha con, con không phải là người như con nghĩ đâu. Hãy để thời gian ra tôi luyện con người mình trở nên mạnh mẽ con sẽ dần dần phát hiện ra là con có thể rất khác với con của hiện tại.
3 notes
·
View notes
Text
🌟 10 Cách Dạy Trẻ Chậm Nói Tại Nhà Đơn Giản Và Hiệu Quả 🌟
Các bậc phụ huynh khi thấy con bắt đầu chậm phát triển ngôn ngữ thường rất lo lắng và tìm kiếm các phương pháp hỗ trợ giao tiếp hiệu quả. Đừng lo, dưới đây là 10 cách đơn giản giúp bé cải thiện khả năng ngôn ngữ ngay tại nhà:
1️⃣ Tham gia hoạt động ngoài trời Đi bộ, chơi thể thao hay cùng mẹ làm vườn giúp trẻ phát triển khả năng giao tiếp tự tin và dễ dàng học từ ngữ.
2️⃣ Trò chuyện cùng con mỗi ngày Nói chuyện với trẻ bằng từ ngữ đơn giản, rõ ràng giúp con nhận thức và sử dụng ngôn ngữ hiệu quả.
3️⃣ Chơi trò chơi tương tác Chơi búp bê, bóng, hoặc trò chơi xây dựng là cách tuyệt vời để trẻ học ngôn ngữ qua hành động.
4️⃣ Hát cho bé nghe Cùng hát và tạo không gian vui vẻ sẽ giúp bé nhớ từ mới và phát âm chuẩn xác hơn.
5️⃣ Dạy trẻ nói từ đơn giản trước Bắt đầu với các từ quen thuộc như "mẹ", "bóng", "ăn", "ngủ" giúp trẻ dễ dàng tiếp thu.
6️⃣ Đọc sách cho con nghe Hãy đọc sách sinh động, tương tác cùng con để giúp trẻ phát triển ngôn ngữ và mở rộng từ vựng.
7️⃣ Hạn chế thiết bị điện tử Thay vì để trẻ chơi điện thoại, hãy khuyến khích bé tham gia các trò chơi tương tác và giao tiếp với mọi người.
8️⃣ Để đồ vật xa tầm với Tạo tình huống khi bé phải yêu cầu bạn để phát triển khả năng giao tiếp.
9️⃣ Nói song song với trẻ Khi trẻ nói một từ, bạn có thể mở rộng thành câu để giúp trẻ học từ mới và phát âm đúng.
🔟 Sử dụng ngôn ngữ ký hiệu Dùng ngôn ngữ ký hiệu để hỗ trợ giai đoạn đầu giúp trẻ dễ dàng giao tiếp trước khi học nói rõ ràng.
💡 Lưu ý quan trọng: Kiên nhẫn, nhất quán và tạo môi trường vui vẻ cho con học là chìa khóa giúp trẻ tiến bộ mỗi ngày.
Chỉ cần kiên trì và áp dụng đúng phương pháp, bạn sẽ thấy con dần tự tin và phát triển ngôn ngữ mạnh mẽ hơn. 💬💖
Chi tiết tại: https://tapchitamlyhoc.com/cach-day-tre-cham-noi-17545.html
#CáchDạyTrẻChậmNói #GiúpTrẻGiaoTiếp #PhátTriểnNgônNgữ #TạpChíTâmLýHọc
2 notes
·
View notes
Text
THÁNG BỌ CẠP ĐẾN
💫 Vào rạng sáng ngày 23/10, Mặt trời sẽ lao xuống vực sâu thẳm của Bọ Cạp, đánh dấu sự khởi đầu của một trong những giai đoạn mãnh liệt và biến đổi nhất trong năm. Đây không phải là thời gian cho sự hời hợt, mà là hành trình hướng sâu vào lòng mình, đối diện với những góc khuất và bóng tối mà đôi khi ta cố tình lẩn tránh. Bọ Cạp, dấu hiệu của sự biến đổi, tái sinh, mời gọi ta đắm mình vào những điều sâu thẳm và bí ẩn nhất.
💫 Đây không phải là hành trình dành cho những trái tim ngại thử thách. Bọ Cạp sẽ buộc bạn phải đối diện với sự thật trần trụi nhất. Quyền lực của Bọ Cạp nằm ở sự sẵn lòng đối mặt với chính mình, tháo dỡ những lớp mặt nạ che đậy những cảm xúc sâu thẳm. Bằng cách đó, nó mang lại cho bạn cơ hội để hiểu sâu hơn về bản chất thật của mình, không phải là những gì xã hội mong đợi, mà là sự thật tinh khiết, mạnh mẽ nhất của linh hồn.
Không phải ngẫu nhiên mà Halloween diễn ra giữa mùa Bọ Cạp, bởi vào thời điểm này, ranh giới giữa thế giới hữu hình và vô hình trở nên mờ nhạt hơn bao giờ hết. Bức màn mỏng manh đó mở ra cánh cửa để bạn tiếp xúc với những bí ẩn và điều huyền nhiệm của cuộc sống. Đây là lúc để bạn tạm dừng lại, cảm nhận sự hiện diện của những năng lượng siêu hình, những chu kỳ của sự sống và cái chết, những điều mà bạn thường không thể nắm bắt trong dòng chảy hối hả hàng ngày.
💫 Bọ Cạp thường bị hiểu nhầm là đại diện cho sự trả thù hay quyền lực, nhưng thật ra sức mạnh của nó đến từ sự nhạy cảm sâu sắc và khả năng chịu đựng những nỗi đau để trưởng thành. Mùa Bọ Cạp không chỉ buộc bạn đối diện với các mối quan hệ, mà còn yêu cầu sự cam kết. Bạn hoặc phải buông bỏ những thứ không còn phục vụ mình, hoặc phải sẵn lòng biến đổi, tái cấu trúc mọi thứ để trở nên thật và vững chắc hơn. Những mối quan hệ không bền vững, những giấc mơ chưa thành hình có thể sẽ bị thử thách, và nếu chúng tồn tại được qua giai đoạn này, chúng sẽ mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
💫 Vào cùng ngày, Mặt trời vuông góc sao Diêm Vương sẽ nhấn mạnh thêm áp lực từ sự tái sinh mà bạn cảm nhận. Những gì đã từng quen thuộc có thể biến mất trong ánh sáng mờ nhạt của mùa thu nơi Bắc bán cầu, như những chiếc lá vàng chạm đất, tượng trưng cho sự chấm dứt. Nhưng bạn hãy nhớ rằng, sự kết thúc cũng chính là mầm mống của một khởi đầu mới. Lá rơi trở thành dưỡng chất nuôi đất, tạo điều kiện cho sự sống hồi sinh vào mùa xuân. Đây cũng là cách tháng Bọ Cạp dạy chúng ta về chu kì tự nhiên của vũ trụ: sự sống chỉ có thể vươn lên khi ta học cách buông bỏ những gì không còn cần thiết.
Chỉ khi chấp nhận bóng tối, chúng ta mới có thể nhìn thấy ánh sáng. Và trong sự tái sinh, ta không chỉ sống lại, mà còn sống sâu hơn, mạnh mẽ hơn, với trí tuệ và sự thấu hiểu mới về sự vận hành của cuộc sống.
~#MãNhânNgư~
3 notes
·
View notes
Text
Có một người đáng trân trọng đến thế…
Chúng ta luôn được nghe rằng phải luôn sống và làm theo tư tưởng Bác. Tớ biết rằng có rất nhiều người nghe câu nói này cũng đang ngày một phấn đấu và làm theo với mong muốn đóng góp, cống hiến, làm đẹp cho cho đất nước, cho xã hội. Những tấm gương như vậy không hiếm có và cũng được ngợi ca rất nhiều, đó điều thật sự đáng trân quý. Nhưng tớ biết có một người cũng đang lặng lẽ, âm thầm thực hiện theo tư tưởng đáng quý mà không cần khoa trương, không cần bắt ai ai cũng phải công nhận.
Có một lần học tác phẩm “Lặng lẽ Sa Pa”, cô dạy lớp tớ rằng, anh thanh niên có 5 phẩm chất cần phải nhớ. Tớ với bạn cùng bàn bỗng nảy ra một ý tưởng là đối chiếu những phẩm chất ấy của anh với 5 Điều Bác Hồ dạy, được treo ở trên tường. Chúng tớ thấy sao có nhiều điểm khớp đến thế. Tớ biết rằng anh thanh niên chỉ là một nhân vật hư cấu, ở trong truyện nhưng cũng không khỏi ngưỡng mộ, xuýt xoa, tớ tự hỏi rằng liệu trên đời có người ưu tú như vậy hay không. Ấy vậy mà chỉ sau vài phút, câu hỏi ấy của tớ đã có câu trả lời, người ưu tú ấy có ở đâu xa xôi, đang ở trước mắt mình đấy thôi. Chẳng phải nếu đối chiếu, người hội tụ đủ 5 Điều Bác Hồ dạy chính là cô Yến hay sao?
Tớ xin được nói về điều thứ 2 trước: Học tập tốt, lao động tốt. Cô Yến tuy hiện tại là giáo viên dạy Văn nhưng cô từng kể rằng khi còn là học sinh, cô từng đi thi học sinh giỏi Địa và từng đạt 9,5 điểm Toán thi học kì, cao nhất khối, đi thi Đại học từng được 9,5 điểm Hoá. Có một lần lớp tớ học Sinh nhưng chưa học xong nên bị dính sang tiết của cô một chút, cô vào lớp thấy chữ trên bảng liền nêu ra những hiểu biết của mình, ai cũng rất ngạc nhiên. Hay khi học về những tác phẩm thuộc thời kì phong kiến, kháng chiến, cô cũng thể hiện sự hiểu biết của mình về môn Sử rất nhiều. Chưa kể, cô tuy ít nói tiếng Anh nhưng qua vài lần cô liên hệ đến một cấu trúc, câu nói nào đó hoặc vô tình phát âm một từ tiếng Anh, tớ hiểu rằng ở môn này, cô cũng có hiểu biết nhất định. Cô cũng xác nhận rằng cô cũng đang bổ sung thêm vốn tiếng Anh của mình. Chưa kể cô từng học tiếng Nôm mà trong lớp học ấy, cô là người trẻ tuổi nhất. Không chỉ tốt ở kiến thức bài vở, lý thuyết, kiến thức của cô về xã hội, cề kĩ năng sống cũng không hề nhỏ. Hiểu biết nhiều mà chất lượng, hiệu quả lao động của cô cũng rất tốt. Tớ cảm giác cô nhiều việc từ việc lớp đến việc trường nhưng cô vẫn có thể sắp xếp hợp lí tất cả mọi thứ, tớ chưa từng nhìn thấy hình ảnh cô Yến vội vã, chật vật, uể oải vì công việc bao giờ cả. Cô cũng kể rằng bản thân cô ngày ngủ chỉ khoảng 3-5 tiếng và cô có thể làm việc ở tất cả mọi nơi, kể cả trong giấc ngủ (không điêu đâu, cô kể thế thật đấy và tớ tin vì hiệu quả công việc của cô quá phi thường mà). Tớ rất nể cô ở khía cạnh này. Có nhiều lúc tớ nghĩ rằng sao lại có một người năng xuất như vậy không biết mệt mỏi là gì mà học hành cũng rất xuất sắc như thế, liệu cô có phải người bình thường không hay là thần tiên trên trời hạ xuống? Cô làm việc năng xuất như vậy không phải vì tiền bạc, tư lợi, tớ khẳng định như vậy là vì
Điều thứ 3: Đoàn kết tốt, kỉ luật tốt. Cô Yến mọi khi hoạt động khá độc lập nhưng không phải tinh thần hợp tác của cô không có. Tớ thấy cô kết hợp làm việc với các cô giáo khác rất tốt, ví dụ có lần cô thi giáo viên dạy giỏi, cô biết cách lắng nghe lời góp ý của các cô giáo khác để bài giảng trở nên hoàn thiện hôm hay cô giáo khác thi, cô chỉ bảo rất nhiệt tình, từng chút một, cô nói mà như muốn truyền đạt tất cả kinh nghiệm bao năm đi dạy của mình vậy. Tinh thần đoàn kết của cô còn được thể hiện ở việc cô thường xuyên hỗ trợ lên bài, truyền thông cho page trường. Chính vì vậy mà các thầy cô giáo trong trường đều rất yêu quý cô, bản thân cô cũng rất thân thiết với mọi người (có khi nào gặp cô Yến bên cạnh các cô giáo khác ở phòng y tế mà không thấy cô cười đâu:)). Về kỉ luật, ôi thôi, điều này nói thì lại thừa mất vì nó hiện hữu quá rõ ở cô Yến và tớ cũng đề cập ở bài trước rồi. Nhưng thôi vì đây là khía cạnh quá nổi bật, là đặc trưng của cô nên cũng phải nhắc đến một chút chứ nhỉ. Từ cuộc sống hằng ngày đến đi vào công việc, cô luôn giữ một thái độ có nguyên tắc, có kế hoạch, việc nào ra việc nấy, cái gì đã làm thì phải làm cho xong, dứt khoát không dùng dằng. Vậy nên cô chẳng bao giờ lỡ việc gì bao giờ, tính cách ấy cũng truyền cảm rất nhiều cho tớ.
Điều thứ 4: Giữ gìn vệ sinh thật tốt. Cô Yến sống có khoa học nên tất cả mọi điều quanh cô cũng phải luôn ngăn nắp, gọn gàng. Bước vào lớp tớ là cô bắt kê bàn ghế thẳng hàng, đúng lối thì mới được ngồi xuống học hay phải kéo rèm lên xuống như thế nào. Một câu cô hay nói là: “Tôi vào lớp là phải không còn một bóng rác nào”. Cô đi quanh lớp mà nhìn thấy có rác là cô sẽ nói: “Chỗ nhặt giác lên”, vệ sinh sạch sẽ trước rồi mới học sau.
Điều thứ 5: Khiêm tốn, thật thà, dũng cảm. Cô thi thoảng kể về những thành tích học tập của mình nhưng không bao giờ tự cao tự đại, nâng bản thân lên mà hạ người khác xuống. Cô rất thẳng tính, suy nghĩ như thế nào thì thẳng thắn nói vậy, không sống giả dối, giả tạo. Thân hình cô khá nhỏ bé nhưng khi nhìn vào cô tớ luôn cảm thấy một năng lượng mạnh mẽ, mãnh liệt tràn trề. Cô cũng từng kể rằng, ngày trước cô mới sinh em thứ nhất, lại mới hơn 20 thôi nhưng vì học sinh đang dần sa đà vào tệ nạn, cô cũng không ngại vào “ổ nghiện��� để tìm học sinh của mình (tớ nghe mà không tin vào tai của mình luôn ấy, là tớ chắc nghĩ đến thôi cũng co rúm vào rồi chứ đừng nói là bước hẳn vào=))). Sau này, anh học sinh ấy rất nể cô và còn gọi cô là “mẹ”. Quả là người phi thường mà (nghĩ là thần tiên trên trời có sai đâu).
Hẳn cậu sẽ thắc mắc tại sao Điều đầu tiên trong 5 Điều Bác Hồ dạy tớ lại không nhắc đến ngay từ đầu cho đúng thứ tự đúng không? Bởi vì đó là điều đầu tiên, là điều quan trọng nhất, hội tụ rất nhiều yếu tố mới thể hiện sâu sắc hết được. Cậu thấy đấy, một người luôn miệt mài bên giáo án, bên những công việc được giao, luôn nhiệt huyết với nghề, không ngừng học tập, đổi mới và bền bỉ cống hiến không chỉ cho nên giáo dục nước nhà mà là cho cả đất nước Việt Nam nữa hay luôn sống hoà đồng, nêu cao tinh thần hợp tác, bảo vệ của công, giữ gìn mọi vật còn đang hiện hữu, hay luôn tôi luyện, hun đúc những đức tính đẹp nhất của con người hay chỉ đơn giản thôi là luôn có tình yêu với cuộc sống, với mọi người, với những học trò nhỏ của mình mà không gọi là “Yêu Tổ quốc, yêu đồng bào” thì là gì? (Ngoài lề một chút là chồng cô là bộ đội đó:))
Ấy chính là lí do vì sao sau 2 năm tiếp xúc, trò chuyện, đón nhận tri thức từ cô Yến, tớ dám khẳng định rằng cô Yến chính làm một hình mẫu lí tưởng cho việc sống và làm theo tư tưởng Bác. Tớ thật sự rất ngưỡng mộ, kính trọng cô bởi những đức tính đẹp mà không phải ai cũng có, bản thân tớ cũng ý thức đước mình cần phải học tập rất nhiều từ một cô giáo Văn xuất sắc như vậy.
Yêu cô Yến lắm lắm lắm🫶🏻
P/s: Bài viết thứ 100 của tớ không đặc biệt bởi câu từ, chữ nghĩa hoàn thiện, mĩ miều mà đặc biệt bởi nó nói về một người “Trên cả nóc, vươn cả trần” thế này đây.
2 notes
·
View notes
Text
4 notes
·
View notes
Text
Hiểu bản thân bằng Holland
Đặt cho chính mình các câu hỏi
Bạn thân mến, khi đặt câu hỏi trên, đâu đó ở bạn đang có sự băn khoăn và thiếu vắng niềm vui với những điều hiện đang làm?
Thật sự niềm vui đấy nó đến từ công việc, từ môi trường văn hóa học tập và làm việc, hay từ những sự cố vừa diễn ra?
Trước khi muốn biết bản thân mình phù hợp với công việc gì, bạn cần hiểu rất rõ: Đặc điểm cá nhân, tính chất công việc và tìm cách kết nối giữa cá nhân với công việc.
Để hiểu về bản thân, bạn có thể bắt đầu với các câu hỏi như:
Bạn thích làm gì?
Bạn giỏi làm gì?
Bạn quan tâm đến điều gì?
Bạn muốn tạo ra sự khác biệt như thế nào?
Mở rộng trải nghiệm
Để có thể trả lời những câu hỏi trên, bạn nên thu thập thông tin từ nhiều phía, từ nhiều người, cũng có thể mở rộng thêm trải nghiệm như:
Quan sát, khám phá thêm bản thân ở các môi trường khác nhau.
Trải nghiệm thực tế qua việc thực hành.
Nhận lời khuyên từ người khác như bè bạn, thầy cô, đồng nghiệp, chuyên gia,...
Tìm hiểu rộng hơn về các lĩnh vực, ngành nghề, thị trường lao động.
Vận dụng lý thuyết hướng nghiệp
Nhằm giúp bạn có góc nhìn rõ ràng, mình muốn giới thiệu đến bạn Lý thuyết hướng nghiệp Holland. Có gì ở lý thuyết này mà nó trả lời được cho câu hỏi của bạn?
Theo tiến sĩ John Holland (1919-2008), khi một người chọn được công việc phù hợp với đặc tính hoặc thiên hướng nghề nghiệp của họ, họ sẽ dễ dàng hài lòng, phát triển và thành công hơn trong công việc.
Và với tiến sĩ, mỗi người đều có một hoặc nhiều đặc tính nghề nghiệp, được xếp vào 06 nhóm điển hình, gọi tên là: Nhóm kỹ thuật (Realistic); Nhóm nghiên cứu (Investigative); Nhóm nghệ thuật (Artistic); Nhóm xã hội (Social); Nhóm quản lý (Enterprising); Nhóm nghiệp vụ (Conventional).
Nhóm Kỹ thuật
Thích làm việc đồ vật cụ thể, với máy móc, dụng cụ. Yêu động thực vật và các hoạt động ngoài trời. Những người có thiên hướng Kỹ thuật thường có lối sống ngăn nắp, ít quan tâm đến các hoạt động giáo dục hoặc chữa trị. Ngược lại, họ dành sự quan tâm lớn cho các yếu tố hữu hình như: Địa vị, quyền lực, tiền bạc, máy móc, vật dụng cụ thể.
Một số ngành nghề phù hợp với đặc tính Kỹ thuật gồm: Kiến trúc, xây dựng, công nghiệp dân dụng, kỹ thuật, lái xe, huấn luyện viên, nghề mộc, nông – lâm nghiệp (quản lý trang trại, nhân giống cá, lâm nghiệp…), cơ khí (chế tạo máy móc, luyện kim, cơ khí ứng dụng, bảo trì và sửa chữa thiết bị,…), địa lý – địa chất (đo đạc, vẽ bản đồ địa chính), dầu khí, hải dương học, điện – điện tử, quản lý công nghiệp…
Nhóm Nghiên cứu
Thích tìm tòi, suy ngẫm để phát hiện ra vấn đề. Họ thường có khả năng quan sát, điều tra, phân tích, đánh giá để giải quyết các vấn đề về văn hóa, thế giới, môi trường tự nhiên. Những người thuộc nhóm Nghiên cứu thường học tốt ở trường, thích thông tin chính xác và tin tưởng vào khoa học. Nhưng mặt khác, họ có thể thiếu kỹ năng thuyết phục.
Nếu bạn thấy mình có các đặc điểm trên, rất có khả năng bạn sẽ phù hợp với những ngành nghề như: Khoa học công nghệ (công nghệ thông tin, quản trị mạng máy tính; môi trường, vật lý kỹ thuật,….); nông lâm (nông học, thú y…); khoa học tự nhiên (nghiên cứu toán, lý, hóa, sinh, địa lý, thống kê…); khoa học xã hội (nhân học, tâm lý học, pháp luật, sử học, địa lý…); y – dược (bác sĩ, y sĩ, điều dưỡng, nha sĩ, dược sĩ, kỹ thuật lâm sàng,…);
Nhóm Nghệ thuật
Thường được biết đến với khả năng nhạy cảm, trực giác tốt, tính sáng tạo cao, trí tưởng tượng phong phú ưa thích hướng đi tự do không rập khuôn hoặc tuân theo yêu cầu. Họ thích thể hiện sự sáng tạo trong các hoạt động nói và viết, biểu diễn, kịch nghệ, hội họa và sử dụng hình ảnh.
Ngành nghề phù hợp với nhóm Nghệ thuật c�� thể kể đến: Văn học; báo chí (bình luận viên, dẫn chương trình, biên tập viên,…); truyền thông (truyền thông phát triển xã hội, tổ chức sự kiện, quan hệ công chúng, quảng cáo, …); sân khấu điện ảnh (diễn viên, đạo diễn, dựng phim, ca sĩ, nghệ sĩ múa… ), mỹ thuật, kiến trúc, thiết kế, thời trang, hội họa, nhà sáng tạo nội dung, giáo viên dạy Lịch sử/Anh văn,…
Nhóm Xã hội
Thích làm việc với con người, thích giảng dạy, hỗ trợ cộng đồng, chăm sóc sức khỏe. Sẽ thấy đó đều là các hoạt động tương tác với người khác. Họ có năng lực và khuynh hướng giúp đỡ, huấn luyện, phát triển con người, nhưng lại tránh né các hoạt động chỉ tập trung vào công cụ, máy móc.
Ngành nghề phù hợp của nhóm Xã hội có thể kể đến là: Giáo viên; hướng dẫn viên du lịch; tư vấn tâm lý, công tác xã hội, tình nguyện viên, tư vấn – hướng nghiệp, sức khỏe cộng đồng, bác sĩ chuyên khoa, thẩm định giá, nhân sự, cảnh sát, nhà trị liệu tâm lý, nhân viên xã hội học, điều dưỡng, chuyên gia dinh dưỡng…
Nhóm Quản lý
Thích các hoạt động đòi hỏi tương tác với người khác nhằm đạt được các mục tiêu của tổ chức hoặc lợi ích kinh tế. Họ có khả năng quản lý, tác động, thuyết phục người khác và thể hiện ý kiến cá nhân nhằm đóng góp cho lợi ích nhóm. Dẫu là những người “dám nghĩ dám làm”, tuy vậy họ lại thiếu năng lực nghiên cứu sâu một vấn đề.
Một số ngành nghề phù hợp với nhóm Quản lý như: Quản trị kinh doanh, thương mại, marketing, kế toán – tài chính, tài chính – ngân hàng, luật sư, kinh tế đối ngoại, kinh doanh quốc tế, dịch vụ khách hàng, tiếp viên hàng không, nhân viên sales, pha chế rượu, quy hoạch đô thị,…
Nhóm Nghiệp vụ
Thích làm việc với các con số, dữ liệu, các hoạt động đòi hỏi sự trật tự, nề nếp. Họ có khả năng tỉ mỉ, cẩn thận thường tuân theo quy trình và có khuynh hướng không thích các hoạt động mơ hồ hoặc thiếu hệ thống.
Nhóm Nghiệp vụ rất tốt với hồ sơ, tài liệu; lưu trữ và quản lý dữ liệu. Vì giỏi tính toán, làm việc có quy trình nên những người trong nhóm Nghiệp vụ có thể đảm nhận các công việc liên quan đến: Vận hành chuỗi cung ứng, quản lý hành chính, y dược, thanh tra ngành, kế toán, kiểm toán, tài chính-ngân hàng, thống kê, kiểm duyệt,...
Kết luận của bạn
Từ những đặc điểm trên, mỗi một người có thể thấy bản thân nằm trong một hoặc một vài nhóm đặc tính nhất định. Và trong thực tế, một người có thể có đặc điểm của một, hai hoặc nhiều nhóm kể trên. Ví dụ: Nghệ thuật – Xã hội. Với Lý thuyết Holland này, bạn sẽ liệt kê được rõ hơn sở thích và khả năng làm việc của bản thân, từ đó có thể chọn lựa được công việc phù hợp, hoặc đơn giản là tìm môi trường để có thể tập trung vào những điều bạn yêu thích. Nhờ vậy mà bạn có thể phát triển bản thân theo cách thức phù hợp, có nhiều sự thỏa mãn trong công việc hơn. Bây giờ, sau khi đã hiểu lý thuyết hướng nghiệp Holland, đến lượt bạn, bạn thấy mình có thiên hướng của các nhóm Holland nào?
3 notes
·
View notes
Text
Cùng với đội ngũ huấn luyện viên chuyên nghiệp, cơ sở vật chất hiện đại, các Trung tâm dạy bơi cho người lớn tại TPHCM còn cung cấp giờ học linh hoạt, phù hợp với thời gian của học viên. Để đảm bảo an toàn, tại đây luôn trang bị đầy đủ thiết bị phao giúp người học dễ dàng thích nghi và an tâm khi ở trong nước.
#saigonreview #review #saigon #tphcm #boi_loi
2 notes
·
View notes
Text
Có nên đi du học không? Nên đi du học nước nào tốt hiện nay?
Du học, một giấc mơ mà biết bao bạn trẻ ấp ủ. Nhưng câu hỏi đặt ra là: "Liệu du học có thực sự cần thiết và mang lại những lợi ích gì?" Bài viết này sẽ cùng bạn đi tìm câu trả lời cho những băn khoăn đó.
Du học là gì?
Du học là việc một người rời khỏi quê hương để đến một quốc gia khác với mục đích chính là học tập. Thay vì học tại các trường đại học, cao đẳng trong nước, du học sinh sẽ theo học tại các cơ sở giáo dục ở nước ngoài.
Việc du học không chỉ mang đến cơ hội tiếp cận kiến thức mới, phương pháp học tập hiện đại mà còn giúp bạn trải nghiệm văn hóa khác, rèn luyện kỹ năng sống tự lập và mở rộng mối quan hệ quốc tế.
Có nên đi du học không?
Đi du học là hình thức được nhiều bạn học sinh lựa chọn sau khi hoàn thành xong chương trình cấp 3 hoặc đại học. Có thể thấy, đi du học là một cách để mở ra cho bản thân nhiều cơ hội tiếp cận kiến thức và cơ hội làm việc tốt hơn.
Mở rộng kiến thức: Tiếp cận với những phương pháp giảng dạy hiện đại, môi trường học tập đa văn hóa, và cơ hội nghiên cứu sâu hơn về lĩnh vực bạn quan tâm.
Nâng cao kỹ năng ngoại ngữ: Sinh sống và học tập trong môi trường sử dụng ngôn ngữ nước ngoài sẽ giúp bạn cải thiện khả năng giao tiếp một cách nhanh chóng.
Phát triển kỹ năng mềm: Du học giúp bạn rèn luyện tính tự lập, khả năng thích nghi, làm việc nhóm, và giải quyết vấn đề.
Mở rộng mối quan hệ: Bạn sẽ có cơ hội kết bạn với những người đến từ nhiều quốc gia khác nhau, tạo dựng mạng lưới quan hệ rộng rãi.
Trải nghiệm văn hóa mới: Du học là cơ hội tuyệt vời để bạn khám phá những nền văn hóa khác nhau, mở mang tầm mắt và hiểu biết về thế giới.
Cơ hội việc làm tốt hơn: Nhiều nhà tuyển dụng đánh giá cao những ứng viên có kinh nghiệm du học, bởi họ thường có nhiều kỹ năng mềm và kiến thức chuyên môn hơn.
Bên cạnh những cơ hội tốt thì du học cũng tồn tại nhiều khó khăn như: chi phí cao, phải đối mặt với những khó khăn trong việc thích nghi với môi trường sống mới, văn hóa mới, và ngôn ngữ mới. Xa gia đình và bạn bè có thể gây ra cảm giác cô đơn và nhớ nhà.
Đi du học có khó không?
Quyết định đi du học là một bước ngoặt lớn trong cuộc đời. Để thực hiện ước mơ này, bạn cần chuẩn bị đầy đủ các điều kiện cần thiết. Dưới đây là những yếu tố quan trọng mà bạn cần quan tâm:
Điều kiện về học lực:
Bằng cấp: Đa số các trường đại học nước ngoài yêu cầu bạn có bằng tốt nghiệp THPT hoặc tương đương.
Điểm số: Bạn cần đạt điểm số trung bình chung (GPA) ở mức khá trở lên, đặc biệt là các môn liên quan đến ngành học bạn muốn theo đuổi.
Kết quả các kỳ thi chuẩn hóa: Nhiều trường yêu cầu bạn phải tham gia các kỳ thi như IELTS, TOEFL (đối với các nước nói tiếng Anh), SAT, ACT (đối với các trường đại học tại Mỹ).
Điều kiện về tài chính:
Học phí: Mỗi quốc gia và trường đại học sẽ có mức học phí khác nhau. Bạn cần chuẩn bị một khoản tiền đủ để đóng học phí trong suốt quá trình học.
Sinh hoạt phí: Ngoài học phí, bạn còn phải chi trả cho các khoản chi phí khác như nhà ở, ăn uống, đi lại, sách vở...
Chứng minh tài chính: Bạn cần chứng minh rằng bạn có đủ khả năng tài chính để trang trải chi phí du học. Điều này có thể được thực hiện bằng cách cung cấp sổ tiết kiệm, thư bảo lãnh tài chính từ ngân hàng hoặc người thân.
Điều kiện về sức khỏe:
Khám sức khỏe: Bạn cần thực hiện khám sức khỏe tổng quát để đảm bảo rằng bạn đang ở trong tình trạng sức khỏe tốt.
Tiêm chủng: Một số quốc gia yêu cầu bạn phải tiêm phòng một số loại bệnh nhất định trước khi nhập cảnh.
Điều kiện về hồ sơ:
Đơn xin nhập học: Bạn cần điền đầy đủ thông tin vào đơn xin nhập học của trường đại học mà bạn muốn theo học.
Bảng điểm: Bản sao công chứng bảng điểm các cấp học.
Giấy chứng nhận kết quả các kỳ thi: IELTS, TOEFL, SAT, ACT...
Thư giới thiệu: Thư giới thiệu từ giáo viên, giảng viên hoặc người quản lý nơi bạn làm việc.
Hộ chiếu: Hộ chiếu còn hạn ít nhất 6 tháng.
Visa du học: Đây là giấy tờ quan trọng cho phép bạn nhập cảnh và học tập tại nước ngoài.
Các yếu tố khác:
Kỹ năng ngoại ngữ: Trình độ ngoại ngữ tốt là yếu tố quan trọng giúp bạn hòa nhập với môi trường học tập mới và đạt được kết quả cao.
Kỹ năng mềm: Khả năng giao tiếp, làm việc nhóm, giải quyết vấn đề cũng rất quan trọng.
Mục tiêu nghề nghiệp rõ ràng: Viết một bài luận thuyết phục về lý do bạn muốn du học và những mục tiêu nghề nghiệp trong tương lai.
Lưu ý: Điều kiện du học có thể thay đổi tùy thuộc vào từng quốc gia và trường đại học. Vì vậy, bạn nên tìm hiểu kỹ thông tin trước khi bắt đầu quá trình chuẩn bị.
Tham khảo ngay: Danh sách các nước tốt nên đi du học hiện nay
Nên đi du học nước nào tốt hiện nay?
Việc lựa chọn một quốc gia để du học là quyết định quan trọng, ảnh hưởng đến tương lai của bạn. Mỗi quốc gia đều có những điểm mạnh và đặc trưng riêng về hệ thống giáo dục, văn hóa, chi phí và cơ hội việc làm. Để giúp bạn đưa ra quyết định tốt nhất, dưới đây là một số quốc gia được nhiều du học sinh lựa chọn cùng với những ưu điểm nổi bật của từng nước.
Du học Mỹ
Việt Nam đang chứng kiến làn sóng du học sinh chọn Mỹ làm điểm đến. Vậy điều gì khiến đất nước cờ hoa trở thành lựa chọn hấp dẫn đến vậy?
Hệ thống giáo dục hàng đầu thế giới là một trong những lý do chính. Các trường đại học tại Mỹ luôn dẫn đầu về chất lượng đào tạo, phương pháp giảng dạy hiện đại, cùng cơ sở vật chất tối tân. Bạn sẽ được tiếp cận với những kiến thức chuyên sâu, những nghiên cứu mới nhất và có cơ hội làm việc cùng các giáo sư hàng đầu.
Môi trường đa văn hóa sôi động là một điểm cộng khác. Mỹ là đất nước của những con người đến từ khắp nơi trên thế giới, mang đến một không gian giao lưu, học hỏi vô cùng phong phú. Bạn sẽ có cơ hội làm quen với nhiều nền văn hóa khác nhau, rèn luyện khả năng giao tiếp ngoại ngữ và mở rộng mạng lưới quan hệ.
Cơ hội việc làm rộng mở là điều mà nhiều bạn trẻ quan tâm. Thị trường lao động Mỹ rất sôi động, đặc biệt với những ứng viên có bằng cấp từ các trường đại học uy tín. Nhiều tập đoàn đa quốc gia có trụ sở tại Mỹ, tạo ra nhiều cơ hội việc làm hấp dẫn cho sinh viên quốc tế.
Du học Đức
Đức, đất nước của những chiếc xe hơi sang trọng, những tòa lâu đài cổ kính và nền giáo dục chất lượng cao, đang trở thành điểm đến hấp dẫn của nhiều du học sinh quốc tế. Vậy lý do gì khiến du học Đức trở nên đặc biệt?
Giáo dục chất lượng cao miễn phí: Đây là một trong những lợi thế hàng đầu khi du học Đức. Phần lớn các trường đại học công lập tại Đức không thu học phí, sinh viên chỉ cần đóng một khoản phí nhỏ hàng kỳ. Chất lượng đào tạo tại các trường đại học Đức được đánh giá cao trên toàn thế giới, chương trình học tập được thiết kế chú trọng vào thực hành, giúp sinh viên có thể ứng dụng kiến thức vào thực tế ngay sau khi tốt nghiệp.
Nền kinh tế phát triển mạnh mẽ: Đức là một trong những quốc gia có nền kinh tế lớn nhất thế giới, với nhiều tập đoàn đa quốc gia hàng đầu. Điều này mở ra rất nhiều cơ hội việc làm cho sinh viên quốc tế sau khi tốt nghiệp. Nhiều công ty Đức sẵn sàng tuyển dụng những ứng viên có trình độ cao và có kinh nghiệm làm việc tại Đức.
Môi trường sống chất lượng cao: Đức nổi tiếng với chất lượng cuộc sống cao, hệ thống giao thông công cộng phát triển, an ninh tốt và cảnh quan thiên nhiên tuyệt đẹp. Sinh viên quốc tế sẽ có cơ hội trải nghiệm cuộc sống hiện đại và văn hóa phong phú của người Đức.
Cơ hội học tập bằng tiếng Anh: Ngoài tiếng Đức, nhiều chương trình học tại các trường đại học Đức được giảng dạy bằng tiếng Anh, giúp sinh viên quốc tế dễ dàng hòa nhập vào môi trường học tập.
Du học Canada
Canada, đất nước lá phong, đang ngày càng trở thành điểm đến hấp dẫn của nhiều du học sinh quốc tế. Vậy điều gì khiến đất nước này trở nên đặc biệt?
Chất lượng giáo dục hàng đầu thế giới là một trong những lý do hàng đầu. Các trường đại học và cao đẳng tại Canada nổi tiếng với chương trình đào tạo chất lượng cao, được quốc tế công nhận. Môi trường học tập tại đây khuyến khích sự sáng tạo, tư duy độc lập và khả năng làm việc nhóm.
Môi trường sống an toàn và thân thiện: Canada được biết đến là một trong những quốc gia an toàn nhất thế giới. Bạn sẽ cảm thấy yên tâm khi sinh sống và học tập tại đây. Người dân Canada thân thiện, mến khách, sẵn sàng giúp đỡ sinh viên quốc tế hòa nhập với cuộc sống mới.
Chính sách nhập cư ưu đãi: Chính phủ Canada có nhiều chính sách ưu đãi dành cho sinh viên quốc tế, tạo điều kiện cho bạn có thể ở lại làm việc và định cư sau khi tốt nghiệp.
Cơ hội làm thêm và việc làm sau khi tốt nghiệp: Sinh viên quốc tế được phép làm thêm trong khi học để trang trải một phần chi phí sinh hoạt. Sau khi tốt nghiệp, bạn có nhiều cơ hội tìm kiếm việc làm tại các công ty lớn hoặc khởi nghiệp kinh doanh.
Du học Pháp
Pháp, đất nước của tình yêu, nghệ thuật và ẩm thực, không chỉ nổi tiếng với Tháp Eiffel và những bảo tàng nghệ thuật đẳng cấp thế giới mà còn là một điểm đến du học lý tưởng. Vậy lý do gì khiến Pháp trở nên hấp dẫn đến vậy?
Giáo dục chất lượng cao và đa dạng: Hệ thống giáo dục Pháp được đánh giá cao trên toàn thế giới, đặc biệt trong các lĩnh vực như nghệ thuật, thời trang, ẩm thực, ngôn ngữ và nhân văn. Các trường đại học danh tiếng tại Pháp cung cấp nhiều chương trình đào tạo bằng cả tiếng Pháp và tiếng Anh, giúp sinh viên quốc tế dễ dàng hòa nhập.
Môi trường sống văn minh và lịch sử: Pháp là một đất nước với lịch sử lâu đời và nền văn hóa phong phú. Bạn sẽ có cơ hội khám phá những thành phố cổ kính, những bảo tàng nghệ thuật nổi tiếng và thưởng thức ẩm thực Pháp tinh tế.
Cơ hội làm việc và định cư: Sau khi tốt nghiệp, sinh viên quốc tế có nhiều cơ hội tìm kiếm việc làm tại các công ty đa quốc gia hoặc các doanh nghiệp Pháp. Chính phủ Pháp cũng có nhiều chính sách ưu đãi dành cho sinh viên quốc tế muốn ở lại làm việc và định cư tại đây.
Chi phí sinh hoạt hợp lý: So với các nước khác ở châu Âu, chi phí sinh hoạt tại Pháp tương đối hợp lý. Ngoài ra, sinh viên quốc tế còn có thể tìm kiếm các cơ hội làm thêm để trang trải một phần chi phí sinh hoạt.
Tóm lại, du học là một hành trình đầy thử thách nhưng cũng mang lại vô vàn cơ hội. Quyết định có nên đi du học hay không phụ thuộc vào mục tiêu, khả năng và hoàn cảnh của mỗi người. Tuy nhiên, với những lợi ích mà du học mang lại, đây chắc chắn là một lựa chọn đáng cân nhắc.
2 notes
·
View notes
Text
Hè lên lớp 9 mình bắt đầu học guitar. Ban đầu cũng quyết tâm lắm, xin nhà tiền mua cả đàn. Đi học đc 3 tháng tay đứt rồi lành đứt rồi lành, dần dần dần chai sạn. Mình chợt nghĩ, bây giờ mình chưa có người yêu, nếu như học guitar rồi, tay mình chai hết, nắm tay bạn gái làm sao còn có thể cảm nhận được. Thấy quá có lí, mình bỏ đàn khi chưa đi tới đâu.
Lên cấp 3 mình ghiền kỹ năng dữ, vì bà chị mình thủ khoa Huấn luyện cấp quốc gia, hè chán ở nhà đọc sách trong phòng bả, hóa ra là tài liệu ôn thi cũ, gút dây kiểu gì dùng khi nào, các loại cây thuốc có thể tìm thấy trong rừng để sinh tồn, chiêm tinh học, cách xác định phương hướng, nhiều lắm lắm, toàn mấy thứ hay, mình đọc mê. Mình bắt đầu tham gia câu lạc bộ kỹ năng trong trường. Lớp 11 mình học để đi thi Huấn luyện viên, sau hôm thi lí thuyết mình làm bài không như kì vọng. Biết là rớt rồi, về nhắn vô nhóm mấy đứa cùng đi thi để than thở. Bạn thân nhất lúc đó của mình cũng ở trong nhóm nói mình ko chăm chỉ, ko chịu cố gắng. Hồi đó trẻ trâu, mình bực vì tự nhiên lại nhắn như vậy vô nhóm vừa bục vì mình nghĩ bạn bè thân thiết thì phải an ủi nhau mấy lúc như vậy. Xong cãi nhau một trận vs bạn mình, cạch mặt cả mấy tuần. Sau này lại thấy bạn mình nói đúng. Chỉ là định nghĩa của cố gắng mỗi người mỗi khác nhau. Cơ bản thì đời mình nhìn chung là lười thật. Mấy cái mình có, ngẫm lại toàn là nhờ may mắn.
Next few years, khoảng thời gian dịch bệnh, mình lại giở trò mới, học piano, mục tiêu lần này là học tới mức có thể tự đánh được Happy Birthday trước khi sinh nhật 19/8 đến. Học cũng chăm, cũng nhanh, cũng có năng khiếu, do cũng không có chi làm và mỗi lần ngồi đàn mình lại cảm thấy mình ngầu như boy anime. Mình mê mình mấy lúc đó (trừ đoạn cởi trần ngồi đàn vì trời nóng). Học xong cuốn giáo lí phần 1 của ông thầy trên youtube mình chuyển sang giáo trình 2 và sẽ tập di chuyển tay qua lại giữa các quãng 5 trên piano. Và..... Nó cực khó, khó như câu 5c trong mấy đề thì hóa tự luận hồi xưa ấy. Mình nghĩ mấy lúc khó khăn như thế này nên có ai đó dẫn dắt mình đi thì mới được. Thế là mình lại dừng việc học nhạc cụ, kêu khi hết dịch sẽ đi học trung tâm đàng quàng. Còn bài hát Happy Birthday. Nó là bài phải cần học cuốn giáo trình 2 đó. Mình chưa học được trò của tay trái đánh hợp âm nên mình tập chơi tay phải. Và chỉ cần một buổi là mìn đánh đc rồi. Nó không hoàn hảo, tuy đỡ hơn việc đánh guitar với một tay, nó vẫn có thể nghe ra Happy Birthday to you :v. Gần hôm sinh nhật, đứa bạn của mình tới nhà chơi và mình khoe ngay, mình nói mất dạy với nó bài mình sắp đánh là"Happy Birthday dành cho người khuyết tật" vì mình chỉ có thể đánh đàn nó bằng một tay.
Gần đây, trong một buổi trò chuyên mùi mẫn đau buồn, mình hỏi đứa bạn điểm xấu của mình thì bị nhận xét là nửa vời. Nghĩ theo hướng đó thì thấy mọi chuyện cũng đúng, có khi mình giỏi trong việc tìm lí do để biện hộ quá nên không nhận ra. Đàn đốm không tới đâu, thích cái gì cũng không vươn tay nắm lấy. Yêu đương cũng từng hi vọng thật nhiều, lúc đó mình cứ sống "YOLO" you only love once xong rồi cũng không thể đi đến cuối với họ, quen thêm nhiều năm nữa, công việc ổn định, cưới người ta, sinh con đẻ cái, nuôi dưỡng nó cho đến lớn, tận hưởng tuổi hưu ở một nói nào đó, rồi ôm người ta lúc cuối đời.
My god, như trời sau cơn mưa, mọi chuyện đã sáng tỏ khi mình được đứng ở góc nhìn khác. Không còn gặp may, mình lâu rồi chả có gì mới.
Mình sẽ cho mình một cơ hội để reset lại bản thân. Coi như chưa từng làm gì ngu ngốc hay đúng đắn. Và nếu như không có lần đầu, sẽ không có lần sau. Mình không muốn bỏ cuộc vì một lí do nào đó nữa. Thà là thời đại đi.. Ngu ngốc. ( `_ゝ´)
Hôm nay là ngày 7 tháng 6 năm 2024.
¯\_(ツ)_/¯
Hôm nay là ngày 7 tháng 6 năm 2024.
3 notes
·
View notes
Photo
*Ghi chú được viết theo ý kiến chủ quan của cá nhân cùng tài liệu tham khảo
1. Khi gặp ai đó lần đầu, hãy để ý tới màu mắt của họ, đồng thời mỉm cười với họ. Có lẽ là do bạn nhìn họ trong khoảng 2 giây hoặc lâu hơn chút, tôi có thể dám chắc rằng họ sẽ phản ứng lại hành động đó của bạn một cách nhẹ nhàng và tò mò.
2. Chú ý tới chân của người khác: Nếu bạn đang tiếp cận với hai người đang nói chuyện, họ chỉ xoay người về hướng bạn mà không xoay chân, thì tức là họ không muốn bạn tham gia vào cuộc trò chuyện này. Tương tự vậy, nếu bạn đang nói chuyện với đồng nghiệp, bạn nghĩ rằng họ đang chú ý tới bạn, phần thân trên của họ hướng về phía bạn nhưng mũi chân xoay về hướng khác thì tức là họ muốn kết thúc cuộc trò chuyện đó.
3. Kĩ thuật “Đầu xuôi đuôi lọt”. Người ta thường dễ dàng đồng ý làm gì đó cho bạn nếu bạn đề nghị họ làm trước một việc đơn giản hơn (Nước ấm nấu ếch)... khiến họ có suy nghĩ ảo tưởng rằng bạn thích họ, bạn cần họ nên bản tính của con người có sự tự tôi cao họ sẽ nhận lời giúp đỡ bạn
4. Tiếp với điều ở trên hãy yêu cầu người ta giúp bạn một việc gì đó nghe rất vô lí, họ sẽ từ chối, sau đó hãy hỏi họ giúp điều bạn thật sự muốn, một việc nghe có lí hơn, như vậy khả năng họ đồng ý sẽ cao hơn nhiều. Cao hơn lên đến 70% khả năng được thực hiện
5. Nếu bạn đề nghị ai đó ưu tiên bạn, hiện tượng “Bất hòa Nhận thức” sẽ khiến họ tin rằng vì họ đã giúp đỡ bạn, họ PHẢI thích bạn.
6. Nếu bạn hỏi ai đó một câu, người ta chỉ đáp dở dang, thì hãy cứ chờ. Nếu bạn giữ im lặng và duy trì giao tiếp bằng mắt, họ sẽ nói tiếp. Đa số trường hợp tôi hay dùng cách này để khai thác thông tin cần thiết mình muốn.
7. Hãy nhai kẹo cao su khi đang ở trong một tình huống khiến bạn cảm thấy lo âu, ví dụ như diễn thuyết trước đám đông hay nhảy bungee. Việc này giúp tôi giữ bình tĩnh phần lớn thời gian trên cuộc đời này. Cũng nhờ việc nhai kẹo cao su khiến cho tôi có phản ứng bình tĩnh hơn với những điều xảy ra dù kể cả nó đến bất ngờ hoặc kể cả khi đó tôi không “đang” nhai kẹo cao su.
8. Tránh việc bị đụng chạm khi đi bộ trên vỉa hè đông người bằng cách nhìn chằm chằm qua vai ai đó hoặc nhìn vào giữa đầu người trong đám đông phía xa. Cái nhìn của bạn cho họ thấy nơi bạn đang tới. Theo phản xạ họ sẽ tránh ánh mắt hướng bạn đi tới. Họ sẽ đi sang phía ngược lại tạo khoảng cách để tránh không chắn đường bạn. Kinh nghiệm của một đứa không thích tiếp xúc gần gũi với con người.
9. Khi bạn đang học tìm hiểu về điều gì đó mới lạ, hãy dạy cho một người bạn về điều đó. Cứ để họ hỏi. Nếu bạn có thể thuần thục giảng giải về điều gì đó tức là bạn đã nắm bắt được nó rồi đấy. Dành cho những bạn luôn không tự tin vào khả năng và kiến thức của mình.
10. Người ta không nhớ những gì bạn từng nói mà chỉ nhớ cảm giác bạn gây ra cho họ. Và họ chỉ sống hay làm những điều tốt nhất cho họ nhất trong thời điểm hiện tại mà thôi. Vậy nên không cần vội vàng phân trần làm gì những điều bạn đã nói. Chỉ là nó cứ diễn ra mà thôi.
11. Tôi khuyên bạn hãy thay đổi tình trạng tâm lí của mình trước khi tham gia phỏng vấn. Tự nhủ với bản thân, hãy hình dung những trải nghiệm, những cái nắm tay, giao tiếp bằng mắt, những cuộc chuyện trò. Nghe thì sáo rỗng đấy, nhưng chỉ bạn mới có thể điều khiển trạng thái tâm lí của mình và những lời khuyên này thật sự hữu ích. 4 lần phỏng vấn và 3 lần đổ đã cho tôi kinh nghiệm này!
12. Nếu bạn thể hiện sự hạnh phúc và hứng khởi khi gặp ai đó, thì họ cũng sẽ làm vậy với bạn. Trong lần gặp mặt đầu tiên thì việc này thường không xảy ra cho lắm(họ sẽ nghĩ bạn dở hơi), nhưng chắc chắn nó sẽ hiệu nghiệm ở cuộc hẹn sau vì họ có hứng thú khi có mong muốn gặp lại bạn- gặp lại cảm giác hưng phấn khi được gặp bạn
13. Mẹo ưa thích của tôi là khi ai đó nổi nóng với tôi, nếu tôi giữ bình tĩnh, họ sẽ càng điên tiết hơn, rồi cảm thấy xấu hổ không lâu sau đó. Cái này tôi hay áp dụng với cô giáo Cn của mình và với....bố tôi.
14. Nếu như lúc bắt tay nhau, tay của bạn rất ấm áp, ngay lập tức người ta sẽ muốn có một mối quan hệ tốt đẹp với bạn. Vì bàn tay của tôi luôn lạnh và tôi rất ít tiếp xúc với người khác. Nhưng với cô ấy thì đặc biệt thì tôi thích nghịch tay. Cảm giác như nó hòa tan và xoa dịu đống cảm xúc của cơ thể tôi vậy...
15. Người ta thường có những hình tượng nhất định về bản thân, sẽ chiến đấu tới chết để bám chặt lấy chúng(Cố chấp và bảo thủ). Hãy sử dụng thông tin này một cách khôn ngoan. Bạn có thể khiến người ta ghét bạn vì bạn tấn công những hình tượng mà họ nghĩ về bản thân. Nếu không muốn tạo ấn tượng xấu với người bạn có ý muốn tiếp cận tìm hiểu thì hãy tránh tấn công những lý lẽ “đúng” của họ. Rất hiệu quả và nếu không muốn gần ai đó, thậm trí là ghét ai đó thì hãy làm cách ngược lại
16. Nếu hẹn ai đó lần đầu, hãy đưa họ tới chỗ nào đó kích thích làm tim họ đập nhanh, ví dụ như xem phim hành động hay phim kinh dị. Nó làm adrenalin của họ tăng vọt. Hành vi này làm họ cho rằng họ thích dành thời gian với bạn hơn.
17. Bí quyết để tự tin là khi bước vào phòng, cứ cho rằng ai cũng thích bạn đi. Tôi hay tự nói bản thân mình đẹp trai trước mặt người khác. Nói trắng trợn ra là tôi mặt dày, nhưng tôi đố bạn có thể thu hết đống tự ti về vẻ bề ngoài xấu xí của mình mà làm cho bản thân mình tự tin được đấy.
18. Những gì mà sự căng thẳng ảnh hưởng lên cơ thể (nhịp thở, nhịp tim tăng, vân vân) cũng khá giống cách sự can đảm tác động lên thân thể bạn. Nên nếu bạn cảm thấy văng thẳng trong bất kì tình huống nào, hãy điều chỉnh lại ngay lập tức, cơ thể của bạn đang sẵn sàng để làm gì đó thật can đảm chứ không phải đang cảm thấy áp lực.
19. Hãy nhắc tới người bạn vừa quen bằng tên của họ. Người ta thích được nhắc tới bằng tên mình, hành vi này tạo ra thái độ tin tưởng và xác lập hữu nghị ngay lập tức.
20. Nếu bạn cười tươi nhất có thể, bạn sẽ tự động cảm thấy hạnh phúc hơn.
21. Khoảnh khắc chuông báo thức đánh thức bạn,đừng lập tức phản ứng lại bằng cách ngồi dậy, đấm tay lên trời và thét lên "YEAH" như thể cơ thể này rất tràn đầy năng lượng cho một ngày mới. Tôi tin rằng là các khớp xương cũng như các cơ, các bắp chân tay của bạn sẽ chửi bạn một trận nếu bọn chúng có thể đấy. Hãy nhẹ nhàng mở mắt, tiếp đến là cử động nhẹ từng đầu ngón tay ngón chân, từ từ ngồi dậy và xuống giường. Tôi tin, cơ thể bạn rất thích điều đó đấy.
22. Luôn luôn cho con mình cơ hội nghĩ rằng chúng đang nắm quyền điều khiển. Ví dụ, nếu tôi muốn đứa cháu của mình đi giày vào, tôi sẽ hỏi thằng bé rằng "Con muốn đi đôi giày siêu nhân nhện hay đôi dép này?"
23. Con người ý thức về sự động chạm một cách kì lạ. Nếu ai đó (khác giới tính với bạn) "vô tình" chạm đầu gối họ vào đầu gối bạn, họ để đó là có ý cả đấy.
24. Một điều không được nhắc tới ở đây là các nghiên cứu tâm lí học chỉ ra rằng thái độ biết ơn trong chúng ta đều được lập trình sẵn. Nếu bạn cho ai đó cái gì đó, thậm chí dù chỉ là một cái bút hay một tách cà phê, họ sẽ vô thức cảm thấy họ nợ bạn. Còn nếu họ nghĩ những điều đó hiển nhiên bạn phải làm cho họ. Thì có lẽ...họ nghĩ họ đã làm được điều gì khiến cho bạn mắc nợ họ.
Lời kết: Mong muốn trở nên tử tế, dù có chút giả tạo, lại là một khởi đầu tốt để trở nên thực sự thiên lương. Nó không ngăn được phần xấu trỗi dậy trong bạn, nhưng những người không có cảm xúc gì nhiều như bạn sẽ hoặc có lẽ sẽ cho ngươi khác có thiện cảm với bạn hơn.
46 notes
·
View notes
Text
Để mà nói tới FOMO thì phải gọi tên ck tui.
Thấy bạn bè xung quanh dần có baby hết cả thì bảo tôi “Vk ơi đẻ đi. Nhanh đẻ con gái cho có giá, sau này làm thông gia với nhà abc.” Tôi kiểu 🙄 Gần đây tôi hỏi ổng: Ê ck, ck thik có em bé rùi ý hả? Ý là kiểu thấy ngta có em bé thấy cưng quá hay là như nào? Biết ji hem, ổng kêu: Hông, tại thấy ai cũng có em bé, nên ck bị fomo thui.
Ok fineeeeee
Rồi gần đây ông ý bắt đầu “ăn hok ngon, ngủ hok yên” vì nào là cái V mới mua nhà, gia đình anh T mới mua nhà, nhà chị H mới mua nhà, nhà anh chị HT cũng mới mua nhà. Thời điểm này giá lãi suất cũng hok cao lắm, giá nhà cũng giảm dần, nên mua nhà là hợp lí. Nhưng hai đứa mới tiêu tốn cả mớ tiền vào 2 cái đám cưới, ba mới bị bệnh chữa chạy cũng mất nhiều, blah blah nên cũng hok dư dả mấy. Nhưng ông ý hẹn lịch phỏng vấn tư vấn tài chính đồ. Rồi ông ý kêu là dự định tới năm sau 2 đứa phải tiết kiệm đc chừng này tiền để mua nhà. Mỗi ngày đều lên mạng kiếm nhà kiếm đất. Lại còn xin anh tư vấn tài chính cấp cho cái chứng nhận 2 đứa đủ khả năng tài chính để mua nhà tới giá X, để lúc đặt lịch đi xem nhà đất ngta sẽ tiếp mình nhiệt tình và serious với mình hơn.
Haha, cuộc sống này đúng mở ra nhiều thứ hay ho. Yên tâm là hết challenge này sẽ tới challenge khác. Đợt trc còn stress vì đi làm, muốn nghỉ việc. Sau đó ổn thoả thì lại tới gặp phải đồng nghiệp mới rất là “halo”. Mình lúc nào cũng lải nhải vs ck mình rằng: Nếu 1 năm nữa thằng đó chưa bị cty đá đít, và thực sự đủ khả năng lên làm CEO thay thế cho B về nghỉ hưu, thì yên tâm tới lúc đó em té mẹ nó khỏi cty này hoặc nghỉ đẻ rồi.
Được cái dnay mình đã hoàn thành xong việc dạy việc cho nó, và 2 đứa ít gặp nhau vì mình về Vn 3 tuần. Lúc đi làm lại đc 1 tuần thì nó lại nghỉ phép 2 tuần và h nó thường xuyên ra ngoài thăm khách hàng nên tạm thời là 2 đứa hok có nhiều va chạm lắm. Sau buổi coach mình cũng đã học đc một điều là thay vì khó chịu vì ngta, mình nên góp ý để cả team tốt hơn thay vì mình tốt hơn và mình làm hết tất cả. Nói chung là mình đã cố gắng bớt xù lông nhím lên hay cố giữ khoảng cách ji trc h mình ác cảm vs nó. H ăn trưa nó ngồi cạnh mình thì bọn mình cũng nói chuyện khác ngoài công việc. Hok phải mình nhún nhường nhg nếu nhìn nhận lại theo một khía cạnh khác thì có thể sau này mình cũng mang lại benefit cho ngta và ngta cũng có thể là cấp trên của mình. Khi mình cần sự giúp đỡ, khi mình muốn nói lên mong muốn của mình thì mình chạy tới chỗ của ai? Nên thui nếu hoà thuận đc vs nhau thì mọi việc sẽ tốt đẹp hơn.
Hơn nữa nếu hok nhất thiết, mình cũng hok muốn nhảy việc. Vì tính lâu dài thì công việc ổn định cần thiết cho việc tụi mình có 2 đầu lương để vay ngân hàng mua nhà. Chứ mà giả dụ mình nghỉ đẻ rùi mới vay ngân hàng, lúc đó lại cần 1 năm được vào hợp đồng vô thời hạn thì sẽ mất thời gian hơn nữa.
Bọn mình hok giống mng, thay vì mua Apartment, tụi mình thik nhà riêng để có vườn trồng cây, ra đó ngồi chill chill, hè tới cả nhà nướng thịt đồ đồ. Dù biết có vườn là siêu bận. Nhg mình thik ngắm hoa, thik chill. Còn ck mình thì thik trồng cây. Cây hoa hồng trong ảnh kia là ck mình chăm cho mình ngắm. Đợt về Vn nhờ đc em hàng xóm sang tưới cây cho mỗi ngày. Lúc đó cái cây còn có nụ, mình trêu là nếu em chăm tốt, em sẽ đc trả công bằng việc thấy hoa nở nhé. Vậy mà sang tới nơi thấy hoa oải hương 2 chậu chết sạch :)) Hoa mẫu đơn toi, hồng hỏng hok ra bông được, nha đam cũng dặt dẹo luôn 🥲 Khóc.
Lũ chim bồ câu sau khi đẻ đc 2 lứa trên balkon nhà mình. Hẳn 2 lứa lận!!! H lứa cuối cùng cbi bay rồi. Chúng tôi sẽ cải tổ lại cái mini balkon bằng mọi giá dù cũng sắp sang thu rồi. Nhưng chúng tôi vẫn thik thế.
2 notes
·
View notes
Text
Chắc một trong những cảm giác đẹp nhất trong thế gian là cảm giác lần đầu tiên, bởi vì nó bao hàm sự tò mò, non trẻ, háo hức xen lẫn cả hy vọng vào đấy. Tui chợt nhớ đến một cảm giác đẹp và ấm áp khi nhìn thấy quyển truyện “Bí mật tình yêu phố Angel” trên giá sách. Nhân vật trong truyện là giả thôi nhưng tui vẫn bị hút hồn bởi cái bìa sách quá là đẹp, cô gái trong bữa tiệc đêm khuya ở một xứ sở xa lạ được một thiếu niên đeo mặt nạ mời khiêu vũ, giây phút ấy tui cứ tưởng người bị lạc vào xứ sở thần tiên thật sự là tui chứ không phải là nữ chính luôn ấy. Dưới ánh đèn vàng ấm áp trên ga tàu hôm đó khi lật giở những trang sách đầu tiên, từng tên nhân vật và tình tiết câu truyện cuốn tui vào trong như chính tui là người đồng hành bên họ, được thấy rõ từng xúc cảm len lỏi trong họ chỉ qua những câu miêu tả tự sự ngắn ngủi. Năm cấp 1, tui học thêm Tiếng Anh nhà một chị gái, mà chị dạy mãi mà vẫn không vô, xong về sau chị đưa cho tui một quyển truyện. Má ơi, là đồng tác giả với cuốn Angel yêu thích của tui. Vậy là cũng từ đó về sau, cũng dưới ánh đèn học màu vàng ấm áp đó, thay vì nỗ lực đưa cái chữ vào đầu, tui và chị ngồi bàn nhau và mơ mộng về những-chàng-hoàng-tử-không-có-thật đấy và nó khiến chúng tui hứng thú đến lạ. Trên tủ kính nhà chị ấy dán đầy những hình dán về nữ nhân vật chính xinh đẹp trong anime mà tui không biết tên, về sau chị ấy cho tui hình dán, tui tỉ mỉ chọn một cô gái mà tui thấy xinh đẹp nhất và còn cẩn thận vuốt không nỡ để nàng ấy bị xoăn góc lại cong queo, lúc ấy nàng là báu vật của tui đó.
Tui dễ dàng đắm chìm trong từng trang sách đến nỗi quên hết mọi thứ xung quanh và cảm thấy lâng lâng, cứ như kiểu khi tui vừa cầm sách lên thì cũng là lúc mấy anh đẹp trai trong sách sẽ đưa tay ra bảo là “ê này cô em” nói chung là đắm chìm đó hehe. Cũng là chị họ tôi, phòng chị ấy là bạt ngàn sao, là những mảnh sao nhựa và nó phát quang trong đêm ý. Có những đêm tui ngủ nhà chị và ngắm ngàn sao sẽ nghĩ về những trang sách mà lòng mang mác buồn và thêm chơi vơi. Xa xa, nhà hàng xóm mở những bài hát buồn vang lên dìu dặt ban đêm càng khiến nỗi buồn nhân lên thêm đôi. Tui buồn mà không biết vì sao tui buồn.
Tui dễ dàng bị ám ảnh bởi từng nhân vật trong sách. “Yêu anh hơn cả tử thần” là cuốn tiểu thuyết tình yêu đầu tiên tui đọc, ý là nó là cấp độ yêu sâu sắc hơn là tình yêu gà bông tui từng mê trong phố Angel. Lần đầu tiên nhìn bìa tưởng đâu truyện kinh dị tại gam màu xa lánh ởn ởn cộng thêm cái chữ Tử Thần bonus ổng tử thần có lưỡi hái thiệt thấy ghê. Cơ mà khi đọc thì nó lại là một câu chuyện tình yêu, ờm tình yêu giữa người và tiên, khoan đã đừng vội nghĩ nó nông cạn trẻ trâu như những cuốn teenfic tổng tài bá đạo bây giờ. Gu đọc sách của tui vẫn luôn khá ổn, vì cuốn sách đầu tiên tui đọc là siêu phẩm. Mạc Ngôn Hy với Mễ Bối xứng đáng phong thần trong lòng tui:
“Cả em và tử thần đều muốn có anh, có điều em có ưu thế hơn ông ta, bởi vì em yêu anh, yêu anh sâu sắc”
Cậu bé nghèo khổ cứu con chim gặp nạn. Không ngờ con chim đó lại là tiên nữ ham vui. Để báo ơn, nàng cho cậu đầu thai vào một gia đình giàu có đủ đầy nhưng không ngờ ở kiếp này, chàng trai lương thiện vì đi hiến máu không may mắc căn bệnh AIDS nên trở nên thu mình, tỏ ra gai góc. Tiên nữ xuống trần nhưng mất đi giọng nói. Lời văn của Tào Đình rất hay, lần đầu tiên tui đọc xong mà nước mắt thành dòng xen lẫn hoang mang trầm cảm ám ảnh abcxyz luôn. Tại vì sao, vì kết là sad ending mà tui không nghĩ là sad ending, trước đây trong thế giới của tui hoàng tử và công chúa luôn sống hạnh phúc mãi về sau cơ mà. Qua lần đó chắc tui phải trưởng thành hơn 10 tuổi, hì hì cô bé đã biết thế nào là khái niệm vì người mình iu mà hy sinh.
Khoảng thời gian ấy thật đẹp, không có thiết bị điện tử, chỉ đơn thuần vô tư đọc sách, địa điểm yêu thích hàng đầu là hiệu sách. Mây bay nước chảy nắng vàng chó chạy gì không quan tâm. Mỗi lần về Hà Nội bố mẹ có thể yên tâm thả tui cùng bạn hàng tiếng ở hiệu sách và đó là thiên đường của tụi tui. Cảm giác khi chọn một cuốn sách và đi giữa hiệu sách bạt ngàn sách với đọc một cuốn sách nó y hệt nhau đó, phê y hệt nhau hí hí. Đi học về là nằm dài trên giường đọc sách, mỗi khi đi mua sách thì trên đường về chắc chắn sẽ ngẩn ngơ, ám ảnh về nhân vật đến trong cả giấc mơ. Dịp nghỉ hè sẽ thuê thẻ đến thư viện tỉnh đọc sách cùng sự đồng hành của đứa bạn thân, một con người ham ngủ nướng như tui sẽ vì tiếng í ới của nó dưới nhà mà bật dậy như lò xo, hai khứa kéo nhau đi bộ dưới trời râm mát mẻ hoặc trưa hè nắng gắt. Tui vẫn còn nhớ khoảnh khắc đầu tiên đi đến thư viện tỉnh và cảm giác mát lạnh khi đi qua hành lang trưng bày sách, tui nghển cổ vào trong và tiếc nuối khi nhìn thấy đống sách mình thích nhưng mình chưa thể vào được vì hôm nay mới kịp làm thẻ. Cảm giác ấy không gì sánh lại được.
“Nàng công chúa ngủ trong tháp ngà, sực tỉnh khỏi cơn mơ đằng đẵng.
Bình tĩnh ngồi trên ngai vàng đã đóng băng nhiều năm.
Nàng hiểu rằng mình không cần một kỵ sĩ hay một chàng hoàng tử.
Mà cần một bộ áo giáp bằng sắt và ánh mắt kiên định.”
(Bí mật tình yêu phố Angel)
Không hẳn là giờ đọc lại những tác phẩm tui từng yêu tui vẫn thấy hay. Song tui vẫn luôn trân trọng nó cũng như trân trọng niềm yêu thích và sự ngây thơ của mình đã qua. Đến bây giờ thì tui vẫn thích đọc sách. Nhưng tui đau lòng nhận ra là mình không tìm lại được cái cảm giác ấy thêm một lần nào nữa mặc dù tui đã cố. Cảm giác đắm-chìm ấy đã đi theo thời niên thiếu của tui đi hết rồi. Tui hiếm khi lâng lâng vì một tình tiết và nhân vật, hay thì tui sẽ thấy hay nhưng tui không cảm thấy mình là một người bạn bên cạnh nhân vật chính nữa mà tui chỉ là độc giả mà thôi. Tui không cảm thấy gió mát khi nữ chính có gió vờn qua mái tóc nữa, không thấy nắng chiếu lung linh khi họ nói lời yêu, cũng không thấy thắt ruột thắt gan khi cậu ấy rơi nước mắt nữa. Tui biết cảm giác ấy có thể sẽ không bao giờ quay trở lại nữa, nhưng vẫn hy vọng nó có thể xảy ra với tui một lần nữa trong đời, thật sự rất tuyệt luôn khi những ngày thơ bé ấy, dưới ánh đèn vàng thân thuộc, tui đã cùng những nhân vật mà tui yêu thích sở hữu được những cảm xúc vốn không thuộc về tui, cảm giác được sống cuộc đời của họ vậy, dù là hoa nở hay đông tàn, đều rất xứng đáng…🫧 ☽ -🖇🤍꙳✧˖°
7 notes
·
View notes
Text
Đâu có nhất thiết phải tặng quà nhau vào một ngày lễ, cũng đâu nhất thiết phải nói yêu mới biểu thị được tình yêu.
Một ngày bình thường như bao ngày, giam mình tám tiếng ở văn phòng, chiều tối không có lịch dạy nên mình quyết định về nhà dọn dẹp phòng. Lâu rồi mình chưa dọn, dọn dẹp cũng là một cách để xả stress (nhưng dọn hoài thì không). Trong lúc dọn dẹp, Mina có gọi mình rủ mình đi ăn chè, mình từ chối khéo vì mình còn nhiều việc quá. Mina là một người bạn thân ở đại học của mình, nếu bạn có theo dõi mình thì chắc sẽ nhớ mình có nhắc về cô bạn này ở chuyến đi Phan Thiết.
Dọn dẹp xong thì mình tiếp tục cắm mặt vào máy tính để đọc tài liệu nghiên cứu, còn chuẩn bị nội dung để họp online dự án freelance nữa. 10g tối, bỗng nhiên Mina gọi điện cho mình lần nữa, hỏi xem mình có đang ở nhà không, bạn có cái này cho mình. Không phải lần đầu Mina tạo bất ngờ cho mình, nhưng lúc đó mình chỉ nghĩ chắc Mina sẽ mua cho mình cốc trà sữa hoặc đồ ăn vặt gì đó thôi. Vậy là lúc xuống dưới nhà, thấy Mina mang theo một bó hoa, tay còn lại cầm một chiếc papparoti mà mình thích ăn nhất nữa. Tự nhiên lúc đó vừa vui, vừa bất ngờ, mà vừa ngại nữa, mình chưa từng được tặng hoa một cách bất ngờ như thế nên có hơi bỡ ngỡ.
Dạo này mình và Mina không có nói chuyện nhiều, vì bận quá không có thời gian để gặp nhau, mỗi ngày nhắn ít câu hỏi han nhau chứ cũng không được nhiều như trước. Mina bảo rằng mình đừng thấy cậu ấy không nói chuyện thường xuyên mà nghĩ rằng cậu ấy không quan tâm mình, chỉ là không nói ra thôi chứ cậu ấy luôn ở đó và bên cạnh mình. Dạo này thấy mình burn out quá nên muốn có gì đó an ủi mình, mong mình sẽ mạnh mẽ vượt qua giai đoạn này.
Mình chỉ biết cảm ơn rối rít rồi nói thêm vài câu thì Mina phải đi về, vì cũng muộn rồi. Một buổi tối mình cảm thấy được yêu thương quá đỗi. Mình thích hoa lắm luôn ấy, trước giờ mình rất hay mua hoa tặng chính mình, chắc là bạn cũng biết. Mà hôm nay được tặng thì cảm giác khác hẳn luôn. Có vậy mới thấy xung quanh mình còn biết bao là những yêu thương và chiều chuộng.
Nói chung là cảm ơn Mina rất nhiều vì đã cứu rỗi chuỗi ngày burn out của mình, mặc dù biết viết trên đây Mina chắc không đọc được đâu. Kì lạ thật đó, một bó hoa thôi cũng làm mình thấy những mệt mỏi vừa qua như chẳng còn nữa. Vậy thì tại sao không gửi tặng nhau một bó hoa, bạn ha?
8 notes
·
View notes