#tín ngưỡng
Explore tagged Tumblr posts
Text
Xuất bản cuốn sách “Tín ngưỡng thờ cúng Hùng Vương ở Việt Nam”
Nhà xuất bản Chính trị quốc gia Sự thật vừa xuất bản cuốn sách “Tín ngưỡng thờ cúng Hùng Vương ở Việt Nam” do GS, TS Tạ Ngọc Tấn và PGS, TS Vũ Trọng Lâm đồng chủ biên. Xuyên suốt dòng chảy của lịch sử dân tộc, tín ngưỡng thờ cúng Hùng Vương giữ vị trí quan trọng trong đời sống tinh thần của người dân Việt Nam. Chính vì những giá trị đó, ngày 6-12-2012, Tín ngưỡng thờ cúng Hùng Vương ở Phú Thọ…
View On WordPress
0 notes
Text
Tín ngưỡng phồn thực trong văn hóa Việt Nam
Giống với phần lớn các nước Đông Nam Á, người Việt có đời sống văn hóa đặc trưng của nền văn minh lúa nước: định cư ở quanh sông, lối sống làng xóm khép kín, nông nghiệp làm chủ đạo mà trong đó lúa nước là lương thực chính. Văn hóa Việt đặt sự quan tâm vào các yếu tố thiên nhiên trong cuộc sống có tác động trực tiếp đến đời sống và sản xuất như: Mặt trời, mặt đất, nắng mưa, hạn, lũ lụt,… Người…
View On WordPress
0 notes
Text
Sinh tử chuyển biến chỉ trong một niệm, điều gì khiến con người mất tín tâm vào Thần? - TLCS
👉 Theo dõi chúng tôi trên SafeChat: https://bit.ly/tlcs-safechat === Sinh tử chuyển biến chỉ trong một niệm, điều gì khiến con người bị đầu độc đến mất tín tâm vào Thần? Thuyết vô Thần ngày nay kh�� phổ biến, rất nhiều người đều không còn tin vào sự tồn tại của Thần linh, muốn gì làm nấy, không màn quy phạm đạo đức, đi ngược lại với văn hóa truyền thống tốt đẹp cổ xưa. Nhất là người Trung Quốc Đại…
View On WordPress
#bức hại tín ngưỡng#ĐCSTQ#nhân quả#Pháp Luân Công#Phap Luan Dai Phap#Tâm Linh Cuộc Sống#Tâm linh huyền bí#thư viện tâm linh#thuvientamlinh#thuyết vô thần#tlcs
0 notes
Text
Câu nói nào bỗng khiến bạn cảm thấy ấm áp?
____________________________________________
1. Một ngày nào đó, áo sơ mi của tôi và đồ ngủ của em bị trộn lẫn trong máy giặt ở nhà. Em sẽ cáu kỉnh ăn bữa sáng do tôi nấu, dao cạo râu của tôi và mỹ phẩm của em bị lũ cún giày vò ném đi không thấy dấu tích, chúng ta cũng đã quên những lời nói khí phách khi còn trẻ, đêm đến em lấy tay làm gối miên man chìm vào giấc ngủ, muốn là người thức dậy đầu tiên vào sáng sớm để lắng nghe nhịp thở của em.
2. Bạn nhất định phải tin rằng ở bên đúng người thực sự có thể quét sạch bụi bặm trong cuộc đời, để dù có ở dưới tận cùng đáy vực, bạn vẫn có thể ngước lên và nhìn thấy những vì sao sáng.
3. Tại sao người trên tàu cao tốc lại rất im lặng nhưng người trên tàu hỏa thì lại nói chuyện rôm rả suốt chặng đường ?
Chuyến tàu cao tốc chở những ý niệm đến nơi phương xa, nó không cần quá nhiều lời nói, con đường phía trước tự có ánh sáng riêng, tàu hỏa thì mang nỗi nhớ quê nhà, muôn nghìn lời nói cũng chỉ là một nỗi nhớ nhung.
4. Nếu thời gian có thể quay trở lại, tôi vẫn sẽ chọn làm quen với em, tuy sẽ chồng chất nhiều vết thương, nhưng những ký ức ấm áp trong lòng không ai có thể mang đi được, cảm ơn em đã hiện diện trong sinh mệnh của tôi.
5. Giữa hai từ "hiểu" và "thấu hiểu" tôi thích từ "thấu hiểu" hơn. Điều đó có nghĩa là tôi sẵn sàng bước vào thế giới của bạn, chấp nhận cuộc sống không như ý của bạn, ngắm nhìn khoảnh khắc bạn tỏa sáng, không ngại chạm vào những góc khuất sâu thẳm nhất trong tâm hồn bạn và chấp nhận tất thảy chúng.
6. Ngay cả khi bạn nằm trên ghế sofa ba ngày không kéo rèm cửa, bật khóc vì không biết nên mang đôi tất nào, tôi cũng sẽ không bao giờ ngừng yêu bạn.
7. Khi bạn khóc, não sẽ giải phóng endorphin để giảm đau buồn và cải thiện tâm trạng. Đây là lúc não bạn vỗ nhẹ vào lưng bạn và nói: "Mọi chuyện sẽ ổn thôi".
8. Trong tất cả những lời từ biệt, tôi thích nhất câu “hẹn gặp lại ngày mai”.
9. Nếu bạn có ghé thăm, nhưng tôi không có ở đây, xin hãy bầu bạn với những bông hoa ngoài cửa nhà tôi một lúc. Chúng rất ấm áp và tôi đã ngắm chúng rất nhiều ngày qua.
10. Có bao nhiêu người đã yêu bạn ở tại giây phút tuổi trẻ tươi đẹp, là giả vờ hay thật lòng ngưỡng mộ vẻ đẹp của bạn, chỉ có duy nhất một người vẫn yêu tín ngưỡng trong tâm hồn bạn và yêu cả những nếp nhăn trên khuôn mặt già nua ấy.
11. Có thể b��y giờ, người bạn thích chỉ nhìn thấy một mặt ảm đạm của bạn. Nhưng vào một ngày đẹp trời nào đó, sẽ có người sẵn sàng đi vòng quanh bạn và nhìn thấy khía cạnh tỏa sáng của bạn.
12. Cầu mong có thức ăn trong bếp, nụ cười trong phòng khách, những cái ôm trong phòng ngủ, cầu mong bạn và người ấy một chén cơm một muỗng cháo, một nét nhăn mày một ý cười.
@taifang dịch
112 notes
·
View notes
Text
Gần đây công việc đưa tôi trở lại với Tâm lý học, mở ra cho tôi những ưu tư mới, chen nhét vào hàng đống nghĩ suy vốn quá đỗi chằng chịt của mình.
Tôi tìm hiểu về não, về cái chết và những diễn biến lâm sàn của một người khi được đánh giá là vừa "quyện vào sương". Tôi chợt nhớ lại cái buổi sáng khi mà nắng vừa mới ửng lên ngoài dãy hành lang bệnh viện cũ, tôi ký vào giấy báo tử đưa đưa Ba mình về nhà, khi nét mực cuối cùng dừng lại cũng là khi tôi hụp xuống gầm bàn. Hôm ấy tôi 22 tuổi.
Cái chết là điều tôi vốn chưa từng nghĩ đến nhưng từ khi tôi biết đến sự tồn tại của nó, tôi nghĩ đến nó nhiều hơn. Không phải nghĩ để nằm xuống, mà nghĩ để đứng lên. Thế là bằng cách nào đó mà những năm qua trong sự trơ trọi tột cùng của lớn khôn, hôm nay vẫn là chuyện cũ nhưng lòng đã êm ái nhiều.
Mỗi năm, tôi viếng chùa vào dịp đầu năm. Mỗi ngày, tôi có đi ngang một cái nhà thờ. Tín ngưỡng ở gần là vậy nhưng cho đến giờ tôi vẫn nghĩ rằng mình chưa cần nương tựa vào đâu, nhất là về phương diện ý nghĩ. Chỉ là trong giây phút nào đó nếu cầu nguyện được tính là một biểu hiện của lòng tôn kính, của sự biết mình không toàn năng và bất bại, thì tôi cũng chỉ cầu nguyện rất khiêm tốn đó là: Xin các Ngài hãy cứ để mọi việc diễn ra đúng tuần tự, hãy cứ để mọi người quanh con làm những điều mà họ muốn. Con tha thứ cho mọi động cơ và tổn hại họ mang đến cho mình, con chỉ xin cho con sức mạnh để vượt qua tất thảy và bỏ chúng lại hết phía sau. Vì đã có vài buổi sáng khi mà con thức dậy, con chợt hiểu tường tận ý nghĩa sâu xa của một cái thở phào, con khoan khoái với những buổi sáng đó và muốn nó lặp lại thế thôi.
Và có thể thấy để sống tiếp, tâm lý học có thể học hoặc không, nhưng sự kiên cường và sự hiểu mình là thứ phải học. Học từ sự đổ vỡ và xấu số của chính mình ấy, không phải từ ai cả.
…/
Vừa qua tôi có xem một bộ phim trên Netflix tên là Split (Tách biệt). Đó là cuộc chiến của một bệnh nhân đa nhân cách nhưng cũng là hành trình “sinh nghề tử nghiệp” của một bà bác sĩ tâm lý già. Và với tôi, cái nghề này, nếu ai cũng làm như bà ấy làm... thì may ra.
Tôi cũng có lần nghe qua chuyện một người em của đồng nghiệp đã tìm đến các chuyên gia tâm lý nhưng rồi lại trở về với một cảm nhận mà nhìn chung là… “không có gì khá hơn”.
Tôi chợt nghĩ về lý do mình không theo hướng trở thành chuyên viên tâm lý. Tôi có thể không thực sự tường tận vì sao mình theo đuổi điều gì đó nhưng chắc chắn sẽ luôn biết rõ vì sao mình dừng lại trước một điều gì. Dù ngày ngày, chuyên môn tâm lý và tâm lý giáo dục vẫn hiển hiện trong công việc của tôi ở những ngách khác nhau, từ trong mỗi sản phẩm bài viết, ý tưởng cho đến cách nhìn nhận và thỏa hiệp với mỗi cộng sự có phần trời ơi đất hỡi của mình. (Dĩ nhiên “trời ơi đất hỡi” là tôi nói, bạn có thể bỏ qua ý này).
Tôi đã đến cái tuổi bắt đầu hiểu dần vì sao người ta cần một người khác rót cho mình một cốc nước ấm vào lúc nửa đêm về sáng, với tôi thì sự hiện diện này sống động và chân thực hơn vạn lời nói. Tâm lý hay tham vấn/tư vấn tâm lý không phải chỉ là việc anh phải trả tiền để nói chuyện với tôi. Mà nó là trong một cuộc trò chuyện, có một người đem toàn bộ mỏng giòn của mình để chia sẻ với một người khác và người còn lại phải thực sự tập trung. Sự tập trung mà tôi vừa đề cập, bạn có chắc là bạn đạt được tính toàn diện của nó không? Tôi thì không (chắc).
Thật mừng vui là để rồi sau đó, khi đã đi một con đường khác, tôi được tự do trong chọn lựa ngồi xuống hay không ngồi xuống với một ai đó đi qua đời mình. Nó thuần túy là sự chân thành và sẵn lòng, nó không phải là trách nhiệm. Dĩ nhiên, tính cam kết vẫn sẽ là vẹn nguyên vì chỉ có dạng thức của sự chia sẻ thay đổi, còn tôi vẫn là tôi.
…/
Tôi trộm nghĩ, có năng lực để hiểu được người khác hay hiểu chính mình thì đều chỉ là một niềm may phước, một sự vinh hạnh. Đừng quá hãnh diện với sự hiểu (biết) này vì không có gì chắc chắn nó là niềm hãnh diện bền vững. Ta làm sao dám chắc ta có thể hiểu một người đến khi nào thì không hiểu nổi nữa?! Có khi chỉ qua một đêm hay qua một lần úp mặt vào tay, người ta từng biết đã là một người khác.
Tâm lý học vẫn chỉ là một ngành khoa học, nó không phải công c�� thần tiên biến một người đang muốn chết mà vực dậy sống kiên cường hơn. Để sống được trong đời này, ngoài chỉ số thông minh trí tuệ IQ, chỉ số thông minh cảm xúc EQ, ta còn ít nhất 7 chỉ số thông minh khác, trong đó có AQ (Adversity Quotient). Đây là chỉ số về khả năng vượt khó, nói văn vở thì nó là mức độ bản lĩnh của một người trong cuộc sống, nói trần trụi là khả năng lì đòn trước số phận.
Rất vui vì sau tất cả, quanh ta toàn là vua lì đòn.
— AN TRƯƠNG
58 notes
·
View notes
Text
Câu nói nào bỗng khiến bạn cảm thấy ấm áp?
____________________________________________
1. Một ngày nào đó, áo sơ mi của tôi và đồ ngủ của em bị trộn lẫn trong máy giặt ở nhà. Em sẽ cáu kỉnh ăn bữa sáng do tôi nấu, dao cạo râu của tôi và mỹ phẩm của em bị lũ cún giày vò ném đi không thấy dấu tích, chúng ta cũng đã quên những lời nói khí phách khi còn trẻ, đêm đến em lấy tay làm gối miên man chìm vào giấc ngủ, muốn là người thức dậy đầu tiên vào sáng sớm để lắng nghe nhịp thở của em.
2. Bạn nhất định phải tin rằng ở bên đúng người thực sự có thể quét sạch bụi bặm trong cuộc đời, để dù có ở dưới tận cùng đáy vực, bạn vẫn có thể ngước lên và nhìn thấy những vì sao sáng.
3. Tại sao người trên tàu cao tốc lại rất im lặng nhưng người trên tàu hỏa thì lại nói chuyện rôm rả suốt chặng đường ?
Chuyến tàu cao tốc chở những ý niệm đến nơi phương xa, nó không cần quá nhiều lời nói, con đường phía trước tự có ánh sáng riêng, tàu hỏa thì mang nỗi nhớ quê nhà, muôn nghìn lời nói cũng chỉ là một nỗi nhớ nhung.
4. Nếu thời gian có thể quay trở lại, tôi vẫn sẽ chọn làm quen với em, tuy sẽ chồng chất nhiều vết thương, nhưng những ký ức ấm áp trong lòng không ai có thể mang đi được, cảm ơn em đã hiện diện trong sinh mệnh của tôi.
5. Giữa hai từ "hiểu" và "thấu hiểu" tôi thích từ "thấu hiểu" hơn. Điều đó có nghĩa là tôi sẵn sàng bước vào thế giới của bạn, chấp nhận cuộc sống không như ý của bạn, ngắm nhìn khoảnh khắc bạn tỏa sáng, không ngại chạm vào những góc khuất sâu thẳm nhất trong tâm hồn bạn và chấp nhận tất thảy chúng.
6. Ngay cả khi bạn nằm trên ghế sofa ba ngày không kéo rèm cửa, bật khóc vì không biết nên mang đôi tất nào, tôi cũng sẽ không bao giờ ngừng yêu bạn.
7. Khi bạn khóc, não sẽ giải phóng endorphin để giảm đau buồn và cải thiện tâm trạng. Đây là lúc não bạn vỗ nhẹ vào lưng bạn và nói: "Mọi chuyện sẽ ổn thôi".
8. Trong tất cả những lời từ biệt, tôi thích nhất câu “hẹn gặp lại ngày mai”.
9. Nếu bạn có ghé thăm, nhưng tôi không có ở đây, xin hãy bầu bạn với những bông hoa ngoài cửa nhà tôi một lúc. Chúng rất ấm áp và tôi đã ngắm chúng rất nhiều ngày qua.
10. Có bao nhiêu người đã yêu bạn ở tại giây phút tuổi trẻ tươi đẹp, là giả vờ hay thật lòng ngưỡng mộ vẻ đẹp của bạn, chỉ có duy nhất một người vẫn yêu tín ngưỡng trong tâm hồn bạn và yêu cả những nếp nhăn trên khuôn mặt già nua ấy.
11. Có thể bây giờ, người bạn thích chỉ nhìn thấy một mặt ảm đạm của bạn. Nhưng vào một ngày đẹp trời nào đó, sẽ có người sẵn sàng đi vòng quanh bạn và nhìn thấy khía cạnh tỏa sáng của bạn.
12. Cầu mong có thức ăn trong bếp, nụ cười trong phòng khách, những cái ôm trong phòng ngủ, cầu mong bạn và người ấy một chén cơm một muỗng cháo, một nét nhăn mày một ý cười.
@taifang dịch
#câu nói hay#trích dẫn#trichdanhay#tình yêu#tuổi trẻ#dịch#nỗi buồn#suy nghĩ tích cực#yêu đời#thanh xuân#thanhxuan#cô độc#cuocdoi#cuocsong#vui vẻ#văn học#vui#hạnh phúc#yêu đương#khám phá#dũng cảm#tương lai#niềm tin#thế giới#manh me#chialy#suutam#quakhu#uocmo
146 notes
·
View notes
Text
Thiên hạ đệ nhất hoa trà.
Hoa sơn trà hay hoa trà Nhật Bản (Camellia/ Tsubaki/ツバキ/椿), có tên khoa học là Camellia japonica (カメリア・ジャポニカ), tên gọi khác là trà my/ヤブツバキ là một loài thực vật thuộc chi trà (Theaceae), còn có tên gọi kiều diễm khác là “hoa hồng mùa đông”, được trồng phổ biến ở Nhật Bản, Triều Tiên và Trung Quốc. Thời kỳ ra hoa thường kéo dài từ tháng 12 đến hết tháng 4, hoa có các màu phổ biến là đỏ, trắng, hồng phớt và hồng đậm, cây thân gỗ hoặc thân bụi, có chiều cao trung bình từ 1,5m-6m, đôi khi lên đến 12m. Tsubaki có đặc điểm là lá dày, xanh bóng và xung quanh có răng cưa hướng lên trên, lá thuôn dài. Điều thú vị nhất của hoa trà chính là khi hoa tàn héo rụng xuống, người ta vẫn thấy nguyên vẹn một dáng vẻ. Đó là lý do vì sao hoa trà được chọn làm biểu tượng cho vẻ đẹp của những người phụ nữ có vẻ đẹp khí chất bởi sự kiêu hãnh cho đến tận phút cuối cùng.
Nếu bạn tìm hiểu về văn hoá Nhật Bản thì dễ thấy người Nhật ưa chuộng trồng các cây xanh lâu đời. Việc trồng các cây xanh cổ thụ thường mang theo tín ngưỡng linh thiêng. Cây hoa trà thường xanh tươi tốt kể cả vào mùa đông nên được ưa chuộng trồng trong các đền chùa, ngoài ra còn được trồng làm hàng rào quanh nhà để xua đuổi tà khí. Tuy nhiên cũng có quan điểm cho rằng, hoa trà là điềm gở vì khi hoa rụng xuống, hoa sẽ lìa khỏi đế hoa, điều đó khiến người ta nghĩ đến việc chia lìa, ly tán.
Hiện tại, hoa sơn trà được tìm thấy ở Nhật trong tự nhiên có khoảng hơn 30 loài, nhưng trồng phổ biến nhất là Otometsubaki (オトメツバキ/乙女椿) và Akashigata (アカシガタ/明石潟). Đối với người Nhật, hoa sơn trà mang rất nhiều ý nghĩa và là biểu tượng cho vẻ đẹp khiêm tốn, thuần khiết của người con gái.
- Hoa trà đỏ: biểu tượng của vẻ đẹp lộng lẫy, tràn đầy sức sống. Hoa trà đỏ còn là biểu tượng của sự nhớ nhung, đắm say đối với một ai đó nên khi nhận được hoa trà đỏ cũng có nghĩa là một lời tỏ tình.
- Hoa trà trắng: biểu tượng của sự đáng yêu thuần khiết, vẻ đẹp trong trẻo từ ngoại hình đến tâm hồn.
- Hoa trà hồng: biểu tượng của vẻ đẹp khiêm tốn, có thể hiểu là vẻ đẹp nội hàm của người phụ nữ, ngoài dáng vẻ yêu kiều còn có đức hạnh khiêm tốn.
Hoa trà (tsubaki/ 椿) rất dễ nhầm lẫn với giống hoa trà bụi (chè mai/山茶花/サザンカ) khi thoạt nhìn qua. Tuy nhiên cách nhận biết dễ nhất là chè mai (山茶花/サザンカ) có đặc điểm là phía sau mặt lá có lông, hoa mỏng, khi hoa rụng thì cánh phân tán chứ không giữ được nguyên vẹn dáng hình như tsubaki.
Trong phong thủy ngũ hành, tsubaki mang ý nghĩa có sự may mắn, thành công và lạc quan trong cuộc sống. Bên cạnh công dụng làm cây cảnh, hoa trà còn được dùng để làm thức uống, ứng dụng trong dược mỹ phẩm với một số tác dụng tốt cho sức khỏe như chống ung thư, hạ huyết áp, giúp cơ thể có sức đề kháng chống lại sự tấn công của vi khuẩn, virus, làm đẹp da và bảo vệ tim mạch.
Trong bài viết hôm nay mình xin giới thiệu đến các bạn về giống sơn trà cung đình hay còn gọi là sơn trà tiên nữ (Otome Tsubaki/オトメツバキ/乙女椿) có danh pháp khoa học là Camellia japonica var. decumbens, thường được biết đến như một loại hoa trà hồng đại diện và cũng là một giống cây được trồng phổ biến trong số nhiều loại hoa trà ở Nhật. Do đặc tính và vẻ ngoài khá đẹp mắt được mọi người yêu thích nên hoa trà cung đình thường được trồng ở công viên, sân vườn, hàng rào. Hoa trà tiên nữ là loài hoa kép, cánh hoa tròn xếp chồng lên, khi nở cánh xoè ra rất đẹp. Màu hoa phổ biến là màu hồng, ngoài ra có màu đỏ và trắng, lá có màu xanh nhạt đẹp mắt, kích thước nhỏ hơn các loại hoa trà khác. Người Nhật đưa hoa trà tiên nữ vào trong nhiều tác phẩm văn học, hội hoạ vì hoa mang biểu tượng một thiếu nữ xinh đẹp với đức hạnh khiêm tốn, giống như phần nhuỵ đã được khéo léo che đi. Thời gian ra hoa của hoa trà tiên nữ là từ tháng 2 đến tháng 5.
20 notes
·
View notes
Text
Bỗng một ngày bầu trời của bạn sụp đổ, tín ngưỡng bạn tin tưởng bao lâu nay bị phá vỡ,
Bạn biết, bạn đã đến bước đường cùng rồi.
20 notes
·
View notes
Text
Khi ai đó gặp bế tắc không thể tự mình giải quyết được, thì tín ngưỡng là lối thoát duy nhất trong suy nghĩ. Thật giả lúc này không còn quan trọng nữa, quan trọng là người ta tin rằng, mình có thể được cứu, bởi ai đó- cho dù có thật hay không.
36 notes
·
View notes
Text
Art by Not A Starchild
LOVE MEN AND WOMEN, NEITHER WOMAN NOR MAN
(Tiếng Việt ở dưới)
In folk culture, it was believed that true men had 7 spirits and true women had 9. This concept also appeared in the Mother Goddess Worship (or Đạo Mẫu), the indigenous religion of Kinh ethnic Vietnamese. During Đạo Mẫu’s mediumship ritual, mediums would often cross-dress with colorful costumes: men wore feminine dresses, and women wore masculine robes. Based on the belief system, these mediums always had spiritual roots with one deity, therefore they would perform mediumship with that divinity’s clothing; oftentimes, male mediums had roots with goddesses, and female mediums had roots with gods. According to an old medium Lưu Ngọc Đức, a medium with elements of both genders would be better in conveying the characteristics of the divine: thus explaining the existence of 8-spirit people, who existed in-between the gender binary.
Within this belief, men with 8 spirits were given one more soul compared to the norm, and women with 8 spirits were omitted one soul from the norm; thus, they were viewed as feminine men and masculine women. Most 8-spirit people who practiced Đạo Mẫu were homosexual, or simply loved people of the same sex or gender. Once becoming mediums, these people were highly respected within the community, seen as closer to the gods and could perform better mediumship. This idea continued to this day.
Mediums weren’t the only ones who transcended gender binary; gods were as well. Deities within the Mother Goddess Worship could transform into men or women at will (this originated from Buddhism, whose pantheon was also filled with gender bending beings). In modern terminology, they were genderfluid. Since the holies could be either men or women, a person with both masculine and feminine characteristics would be considered more suitable for the mediumship ritual.
Excerpt from the Council of Four Palaces prayer: “The forest lush of reverent mountains and rivers, the sea dense and outstanding of streams and hills. The heroic spirit is bright with immeasurable transformations, either from swimming in the jaded void, or arriving at the Tower of Immortals, or to go and back from chaos or order at heaven and earth, or march toward the Isle of Immortals unhindered from the world. Whether they be in the form of man or woman, whether they commit disaster or evil, one must pray to them for successful passage, for they will respond to immediate requests.”
Excerpt from the Mountains Village prayer: “Only wish: To be holy and godly, to be man and woman. Bright light descends on the fated altar to prove virtuous merits.”
Excerpt from the Holy Council prayer request: “Mahāsthāmaprāpta bodhisattva, with golden lotus and golden flag, with golden visage and golden body, as holy and godly, as man and woman, whose beautified disciples repaired Mount Pǔtuó, who is morally supreme, who will become Buddha.”
==================
ÁI NAM ÁI NỮ, VI NỮ VI NAM
Trong dân gian vẫn truyền lại rằng đàn ông có 7 vía, đàn bà có 9 vía. Quan niệm này cũng xuất hiện trong Đạo Mẫu 道母, tín ngưỡng bản địa của dân tộc Kinh. Trong nghi thức lên đồng của Đạo Mẫu, các thanh đồng thường sẽ đảo trang với các y phục sặc sỡ màu sắc: trai mặc đồ nữ, gái mặc đồ nam. Theo tín ngưỡng, các thanh đồng đều có căn với một vị thiêng, nên sẽ lên đồng với trang phục của vị ấy; nhiều lúc, các cậu đồng có căn nữ thần, và các cô đồng có căn nam thần. Theo cụ đồng Lưu Ngọc Đức 劉玉德, để việc lên đồng tốt hơn, một thanh đồng nên có yếu tố của nam lẫn nữ, như thế mới hoàn toàn truyền tải được tính cách của các đấng linh: vì thế mà có người 8 vía, được xem là tồn tại giữa nam và nữ.
Dường như là quy luật thêm trừ, đàn ông 8 vía là những người được tạo hoá ban tặng thêm cho một vía nữa so với chuẩn mực, còn đàn bà 8 vía thì bị lược đi một vía; vì vậy, có thể nói rằng họ là những đàn ông nữ tính và đàn bà nam tính, khi số vía của họ đứng giữa số vía của nam và nữ. Đa phần các người 8 vía trong Đạo Mẫu đều là đồng tính, hoặc đơn giản là yêu người cùng giới. Những vị này khi trở thành thanh đồng đều được người trong đạo hết sức tôn trọng, được xem là gần với các thánh thần hơn, vì thế mà lên đồng và hầu đồng tốt hơn.
Không chỉ các thanh đồng có thể vượt khỏi hệ nhị phân giới, mà thậm chí các vị thánh thần cũng thế. Thần linh trong Đạo Mẫu đều vi nam vi nữ (có gốc từ đạo Phật, một tôn giáo với rất nhiều thánh linh không tuân theo luật giới tính của con người), tức có thể hoá nữ hoặc nam. Theo thuật ngữ hiện đại, họ là linh hoạt giới. Vì các vị thánh đều vi nữ vi nam, nên một người với tính chất của nam lẫn nữ sẽ được xem là phù hợp với nghi thức hầu bóng hơn.
Trích khoa cúng Tứ phủ hội đồng 科供四府會同: “Lâm trung uất uất thúc nhiên sơn thuỷ chi dung, hải thượng sâm sâm trác nhĩ yên hà chi cảnh, anh linh bất muội biến hoá nan lường, hoặc du Bích Lạc chi trung, hoặc nghệ Bồng Đài chi nội, hoặc hồi lãng uyển tự thăng giáng ư càn khôn, hoặc vãng Bồng Lai nhậm tung hoành ư thế giới, vi nam vi nữ, tác nghiệt tác yêu, đảo dĩ toại thông, cầu chi tất ứng.” (林中鬱鬱蹴然山水之容,海上森森卓爾煙霞之景,英靈不昧變化難量,或游碧落之中,或詣蓬臺之内,或回浪踠序升降於乾坤,或往蓬萊任縱橫於世界,為男為女,作孽作妖,禱以遂通,求之必應。)
Trích khoa cúng Sơn Trang 科供山莊: “Duy nguyện: Nãi thánh nãi thần, vi nam vi nữ. Quang giáng đàn duyên chứng minh công đức.” (惟願:乃聖乃神,為男為女。光降壇緣證明功德。)
Trích thỉnh thánh hội đồng khoa 請聖會同科: “Quan âm thế chí, kim liên kim xí, kim tướng kim thân, vi thánh vi thần, vi nam vi nữ, trang hoàng đệ tử, tu phổ đà sơn, đạo đức chí tôn, hoá vi thành Phật.” (觀音勢至,金蓮金幟,金相金身,為聖為神,為男為女,粧煌弟子,修普陀山,道德至尊,化為成佛。)
__________ Tham khảo: hoangtrongmuon.blogtiengviet.net/2008/09/27/a_ann_aang_8_vasa researchgate.net/publication/335060264_Social_effects_of_Dao_Mau youtube.com/watch?v=nk9wSZsHBwA youtube.com/watch?app=desktop&v=c2N_aoRZxqs&feature=youtu.be&ab_channel=HOAILUONGNGUYEN
__________ *Ái nam ái nữ: một từ vựng lỗi thời để chỉ song tính luyến ái hoặc liên giới tính, nhưng vốn cũng chỉ mọi người trong cộng đồng LGBT+ như đồng tính luyến ái và người chuyển giới
*Song tính luyến ái (bisexuality): mối quan hệ hay chỉ sự hấp dẫn tình cảm hoặc tình dục của một người với hai giới tính, nam và nữ, hoặc là nhiều hơn một phái tính hay giới tính
*Liên giới tính (intersex): những người khi sinh ra có cấu trúc sinh dục không giống với những suy nghĩ thông thường về nam và nữ, khi các đặc điểm giới tính sinh học của họ không điển hình là nam hay nữ
*Người chuyển giới (transgender): một người nhận thức bản thân thuộc về một giới tính mà giới tính đó không đồng nhất với đặc điểm giới tính của cơ thể khi sinh ra
*Đồng tính luyến ái (homosexuality): những người có sự hấp dẫn tình yêu, tình dục với những người cùng giới tính với nhau trong hoàn cảnh nào đó hoặc một cách lâu dài
*Hệ nhị phân giới (gender binary): sự phân loại giới thành hai thái cực đối lập nhau, hoặc là nam, hoặc là nữ, thường theo hệ thống xã hội hoặc theo từng vùng văn hoá
*Linh hoạt giới (genderfluid): những người có giới linh hoạt và thay đổi thay vì chỉ gắn với một giới cả đời; tuỳ từng người có chu kì thay đổi giới, có người sẽ có giới của mình luân chuyển theo ngày, tháng, hay thậm cả năm mới thay đổi
117 notes
·
View notes
Text
This is a fanfic in my native language. Optimus and Secretary!Female Reader have had some... Fun moments together. Enjoy it!
Read full: https://archiveofourown.org/works/61765756
-------
Không ai nói với em là làm thư kí cho một người ngoài hành tinh là rất khó cả.
Không phải là vì những tài liệu tuyệt mật của Chính phủ, hay là những thường dân ngẫu nhiên đi lạc vào nơi xảy ra cuộc chiến giữa các Autobot và Decepticon, hoặc phải giải quyết một cách khôn khéo mấy tay đặc vụ xấu tính của CIA. Đó là những việc thường thấy, và người ta thậm chí đã xuất bản một bảng hướng dẫn cách để xử lí những vấn đề thường như cơm bữa đấy.
Vậy, điều gì đã khiến một thư kí như em phải khó xử đến mức này?
Chậc…
Sự khó khăn ấy đến từ chính người mà em phải dưới quyền, người máy cao lớn, vĩ đại, một vị thần sống trong tín ngưỡng của người Cybertron: Optimus Prime.
Em là thư kí, và cũng là một con người. Từ lâu, em đã âm thầm che giấu một bí mật: Em thích Optimus Prime. Em thích khi một khối kim loại sống khổng lồ cao 9 mét có thể dễ dàng giết chết em như người ta giết một con kiến cúi xuống nâng em lên trong bàn tay khi nghe em báo cáo công việc. Em thích khi được ngồi trong buồng lái ở dạng xe tải của Optimus. Em thích nghe giọng nói trầm ấm nhưng không kém phần dịu dàng của Prime. Em cũng hạnh phúc khi có thể trò chuyện đôi câu về những chuyện linh tinh với Optimus mà người ấy vẫn chăm chú lắng nghe như thể đó là một thông tin cực kì quan trọng. Em thích khi Optimus sẽ điều chỉnh nhiệt độ trong khoang xe khi để ý thấy em không thoải mái với thời tiết bên ngoài. Em thích, em thích, và em thích…
Chỉ kể chừng đó thôi là đã biết trái tim em biết yêu rồi. Nhưng tình yêu trong em đã dần chuyển thành thứ gì đó méo mó, một thứ mà em khao khát hơn là một ánh mắt, hay một nụ cười từ Người đó.
Quần lót em ướt đẫm và hai đùi phải kẹp sát vào nhau để ngăn bản thân không khỏi ngã quỵ mỗi khi tiếp xúc với Optimus. Điều này không chuyên nghiệp với một thư kí, nhưng ai sẽ không yêu Optimus? Người đó toàn năng như một vị thần, và nhân từ hơn bất cứ ai em từng gặp. Hàng triệu năm đã tôi luyện vị chiến binh, để đúc nên khí chất của một vị vua như bây giờ. Mỗi một ánh mắt, một cử chỉ, hay giọng nói đều toát lên vẻ hùng dũng như một vị thánh sống xé sách bước ra. Hoocmon tình yêu có thể làm mờ đi những nhược điểm khi con người ta yêu, nhưng em biết rằng Optimus tồn tại với không một vết nhơ. Và việc tiếp tục phải làm mọi thứ, giả vờ như em không hề cảm thấy nứng đến điên dại vì Optimus quả thật rất thử thách giới hạn chịu đựng. Nhưng ít nhất thì em tự nhủ với bản thân: kích thước của hai người chênh lệch rất nhiều, và nếu Optimus có bất kì cái gì trên cơ thể để gọi là “dương vật” thì em cũng sẽ chết ngay khi nó còn chưa đâm vào bên trong. Nhưng em cũng âm thầm nghĩ bia mộ có khắc dòng chữ “Chết vì cặc của một Prime” với biểu tượng Autobot khắc lên đó cũng sẽ rất là ngầu…
“Đang suy nghĩ gì mà chăm chú thế,búp bê?”
Em giật mình, nhận ra bản thân đang mất tập trung sau khi báo cáo một loạt các hành vi đáng ngờ của Decepticon ở khu vực HongKong cho phe Autobot. Những anh chàng người sắt khổng lồ vui tính thậm chí còn không giận khi em lơ đãng. Crosshair cười ha hả vỗ nhẹ lên người em, nhưng lực đẩy dù đã cố để nhẹ nhất có thể vẫn khiến em chúi người lao về phía trước.
Em ngã vào lòng bàn tay kim loại ấm nóng quen thuộc, Optimus đỡ em đứng thẳng dậy như người ta cố định một con búp bê Barbie. Ngài nói với Crosshair với một giọng trách móc nhẹ:
“Hãy đối xử với con người nhẹ nhàng, Crosshair. Cơ thể hữu cơ không cứng rắn như đồng loại của chúng ta đâu.”
“Xin lỗi, Boss.”, Crosshairs giơ hai tay lên như đầu hàng, nhưng sự bỡn cợt vẫn chẳng hề biến mất. Và em biết Crosshairs sẽ không bao giờ bỏ trò chơi trêu chọc con người mà anh ta yêu thích đi cả.
“Nhân tiện, Barbie nhỏ”, Crosshairs bất ngờ quay sang em. Nụ cười ranh mãnh của anh ta còn trông khốn kiếp hơn cả bình thường,” Cưng đã bao giờ thấy tụi này có kích thước gần với con người bao giờ chưa?”
“Kích thước… gần với con người?” Em ngập ngừng hỏi lại. May mắn là căn cứ này được xây dựng riêng cho Autobot nhằm đảm bảo tính bảo mật, nên có rất ít người trong này. Với tư cách là thư kí kiêm trợ lí kết nối giữa Autobot và con người, em mới có tư cách đứng ở đây.
“Đừng có há hốc mồm sau khi thấy đấy, nhóc.”, Ironhide cũng phụ hoạ theo Crosshairs, tiếp đó là Bumblebee. Chỉ thấy cả ba bắt đầu biến đổi, kim loại bao bọc cơ thể dần được nén chặt lại, ép xuống khiến kích thước của họ dần thu nhỏ lại. Những khối kim loại cao vài mét giờ đã bị ép xuống gần với kích thước được coi là “con người” nhất có thể.
Nói là gần với con người nhất, nhưng ai cũng phải cao từ 1m9 trở lên. Crosshairs như một con công đực xòe đuôi, hất cái vạt áo của gã một cách điệu nghệ. Em âm thầm nuốt nước bọt, quay đầu nhìn về Optimus đang đứng phía sau em.
“Ô kìa Optimus, anh không thấy Barbie nhỏ đang mong chờ được thấy anh à?”, Crosshairs trêu chọc, không hề để ý đến vẻ mất tự nhiên của em.
Optimus thở dài, sau đó cũng nhanh chóng biến đổi cơ thể. Những tiếng lách cách của kim loại va chạm vang vọng trong căn cứ, cơ thể khổng lồ co lại như người ta nén một quả bóng. Em tự hỏi những khối kim loại khổng lồ đó đã đi đâu, nếu CIA hay FBI thấy được thì họ chắc chắn sẽ dùng mọi cách để lấy được công nghệ này từ Autobot.
Ánh mắt em dính chặt vào từng chuyển động của Optimus, cho tới khi từ một người khổng lồ, Optimus trở thành một người máy cao gần gấp đôi em. Vẫn là Optimus ấy, vẫn giống như là thần, nhưng lại gần với em biết bao. Em thấy tim mình đập thình thịch từng hồi trong lồng ngực, những giấc mơ ướt át em tưởng tượng mỗi đêm khi thủ dâm đều hiện ra rõ mồn một trong đầu em bây giờ. Một Optimus vẫn đẹp đẽ, nhưng kích thước lại vừa đủ để em có thể…
Ôi, em khao khát được siết chặt lấy tấm lưng mạnh mẽ ấy trong khi đôi chân em vòng qua eo Người, để mặc cho Người mang em tới vùng đất của sự khoái lạc.
“Máy cảm biến của tôi cho biết nhiệt độ cơ thể của thư kí đang tăng cao…”, Âm thanh lạnh lùng của Ratchet vang lên,” Nhìn thấy dạng nén của chúng ta khiến con người bị sốt à?”
Nhất thời, mấy cặp mắt xanh sáng rực khoá chặt lên người của thư kí nhỏ. Em căng thẳng đến mức toát mồ hôi, tim thậm chí còn đập nhanh hơn. Trước khi kịp nghĩ ra lí do gì khác, em đã nói ngay:
“P…Phải, tôi cảm thấy hơi ốm từ hôm qua. Tôi xin phép dùng phòng nghỉ riêng một lúc…”
Em nghe thấy giọng mình lắp bắp, khuôn mặt đỏ ửng và bản thân đang sải bước thật nhanh đến phòng nghỉ dành riêng cho nhân viên loài người. May mắn thay, nhân viên bên bộ phận cơ khí đã được điều đi để thực hiện khai quật ở một địa điểm khác nên hôm nay căn cứ về cơ bản chỉ có em là con người duy nhất. Em đóng sầm cửa, thả mình xuống chiếc ghế sofa dài.
Váy bút chì ngắn bị vén lên đến tận eo, em dang hai chân, không thể chờ thêm được nữa mà nhấn mạnh ngón tay lên âm hộ. Hai ngón tay niết mạnh hạt đậu sưng lên sau lớp vải quần lót trắng đã dính đầy khí hư và dâm thuỷ. Đầu ngón tay mơn trớn quanh hột le, xoa nắn làm bướm nhỏ co bóp dữ dội. Em thủ dâm với những Autobot đang đứng sau cánh cửa, không biết họ có thể nghe thấy không? Họ sẽ nghe thấy âm thanh dấp dính của nước nhờn trong âm hộ của một phụ nữ loài người, quá thèm được địt bởi Prime của họ chứ? Hay họ sẽ không biết và em sẽ nhanh chóng vượt qua cảm giác thèm muốn này thôi? Em chẳng quan tâm đến hậu quả sau này nữa, chỉ tập trung vào cảm giác bên dưới. Quần tất đen mỏng tang bị móng tay em kéo rách để có thể luồn vào bên trong, đầu ngón tay lướt từ đỉnh khe lồn tới lỗ âm đạo, thành thạo luồn lách vào bên trong. Tường thịt nóng ấm ôm chặt lấy ngón tay, siết chặt nhằm tìm kiếm chút khoái cảm.
Em tựa người vào thành ghế, cả người khẽ giật lên trong khi tự sướng bằng những ngón tay thon dài của chính mình. Nhưng em không muốn thế. Em muốn bàn tay to lớn của người ấy, muốn bàn tay kim loại của Optimus với những ngón tay dính đầy dâm thuỷ của em, những đốt ngón tay cong lên khi Ngài khiến em phải ra như điên chỉ bằng giọng nói trầm khàn trong khi ngón tay ngài được bao bọc bởi em.
“Hmnh…”
Em cắn chặt môi, khe khẽ rên rỉ. Nước mắt em rơm rớm, không đủ, vẫn không đủ. Ngón tay của em chỉ có thể giải quyết tạm thời vấn đề, nhưng bây giờ nhìn thấy Optimus như vậy, em không thể nhịn được nữa.
“Optimus…”
Tiếng rên khe khẽ của em lọt qua khe cửa, lọt vào bộ tiếp nhận xử lí âm thanh của người máy màu xanh đỏ. Optimus giật mình nhìn về phía phòng nghỉ của con người. Ngài hỏi Ratchet:
“Bạn già, anh thấy thư kí hôm nay có hơi lạ không? Tôi thấy cô ấy không được khoẻ…”
Ratchet vỗ vai Prime, nhìn Optimus đầy ẩn ý. Vị bác sĩ già của Autobot chỉ để lại một câu cộc tuếch “Anh thử kiểm tra cô ấy xem.” trước khi kéo cả team Autobot rời khỏi căn cứ với lí do “cần kiểm tra chỉ số cơ thể” cho họ.
Optimus không hiểu lắm ý nghĩa câu nói của Ratchet, nhưng xuất phát tự sự quan tâm dành cho cô thư kí bé nhỏ, Ngài vẫn lịch sự gõ cửa phòng nghỉ.
“Xin chào, ta có thể vào chứ?”
Đáp lại là tiếng thở của người bên trong càng dồn dập hơn. Lồn em thít lại trước việc Optimus đang ở sát bên kia cánh cửa, việc này thật xấu hổ, em nên dừng lại. Nhưng mà thật sướng quá, em đang thủ dâm và Optimus có thể đi vào và nhìn thấy em bất cứ lúc nào. Em thở hổn hển, ngón tay lại càng ra sức chọc ngoáy vào bên trong lồn non. Khoái cảm chảy dọc cơ thể, người em cứ chốc chốc lại co giật nhẹ, những ngón chân co quắp lại đê mê, thứ cảm giác bị phát hiện này đang làm em mất trí, em không thể nhịn thêm nữa. Em sẽ…
Không nhận được phản hồi, Optimus hơi lo lắng. Ngài hắng giọng, nói “Xin thứ lỗi” rồi đẩy cửa bước vào phòng.
Optimus cảm giác như spark của mình vừa bị thổi bay dưới họng súng của Megatron. Con người nhỏ bé của Ngài, nữ thư kí luôn gọn gàng và sạch sẽ đang dạng rộng hai chân ra thẳng về phía cửa. Đập thẳng vào tầm mắt của Optimus là bướm nhỏ đỏ hồng đang phập phồng sau cơn đê mê khoái lạc ẩn hiện sau chiếc quần lót nhàu nhĩ, và nữ thư kí đầu tóc rối bời, hai má đỏ ửng, miệng nhỏ hé ra thở gấp. Hai bầu ngực nhấp nhô lên xuống theo từng nhịp thở. Chẳng khó để hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng Optimus vẫn sững sờ mất một lúc.
Khoái cảm qua đi, lúc này em mới đủ nhận thức để hiểu mọi chuyện đang TỆ như thế nào: Em vừa lên đỉnh, với tư cách một con người trước mặt Optimus Prime. Em xấu hổ muốn khép chân lại, nhưng một bàn tay to lớn đã cầm lấy cổ chân em giữ cho nó ở nguyên vị trí ban đầu…
Optimus đứng sừng sững giữa hai chân em. Ngài cúi đầu, quang học xanh dương thu hết toàn bộ khung cảnh mà Ngài cho là rất đẹp này vào trong bộ nhớ. Mạnh mẽ xé toạc chỗ quần tất vướng víu còn sót lại, đầu ngón tay kim loại lạnh lẽo khẽ khàng chạm vào phần cơ thể mà Optimus cho là “âm vật”, nâng niu như thể đó là một thứ gì đó mong manh và dễ vỡ. Bộ phận khứu giác nhạy cảm ngửi được mùi thơm nhẹ nhàng như có như không tiết ra từ cơ thể giống cái của con người, hoà lẫn với mùi ngọt tanh từ dịch tiết ra còn sót lại trên âm đạo lẫn ngón tay của thư ký. Người máy không thể cảm thấy khát, nhưng lúc này Optimus lại khao khát mãnh liệt được uống thứ dịch nhầy của con người được tiết ra từ lỗ nhỏ đó.
Em cảm thấy như mình đang mơ. Vị thần mà em hằng mong nhớ đang đứng trước mặt em, bàn tay chạm vào bên dưới em. Tim em rộn ràng, thổn thức như muốn phá vỡ lồng ngực trong khi Optimus thử thăm dò bằng cách đẩy một ngón tay của Ngài vào bên trong cái miệng nhỏ tham lam bên dưới.
Một ngón tay của Optimus phải to gấp rưỡi ngón tay em. Em cong mình, khẽ rít lên vì sự xâm nhập kỳ lạ này. Ngón tay dày, dài với các khớp được đẩy đến tận gốc vào trong. Các cạnh của đầu ngón tay cọ vào vách thịt ấm nóng ngứa ngáy đến phát điên. Em túm chặt lấy tay Ngài, gặng hỏi trong khi cơ thể nhạy cảm vẫn đang quằn quại chỉ bởi một ngón tay xa lạ.
“N… Ngài… Sao lại biê… Biết làm những chuyện như thế nà-àyyyyyyyyy…”
Câu hỏi chẳng thể kết thúc khi ngón tay thứ hai được thêm vào. Hông em giật mạnh theo từng chuyển động của Prime. Và thế là kết thúc cho cuộc đời của em, bởi chỉ với hai ngón tay, Optimus đã thành công khuấy đảo tâm trí vốn đã chẳng thể nào tỉnh táo bởi một kẻ đã quá si mê Ngài. Hai ngón tay cong lên, chạm trúng điểm nhạy cảm mà bình thường ngón tay con người chẳng thể mò mẫm tới được. Em lắc hông nhanh hơn, nhấn người chìm sâu vào những ngón tay ấy, nhấp mạnh như thể mạng sống của em đang phụ thuộc vào hai ngón tay của Optimus rồi cong người lên hết cỡ, tiếng thét the thé trộn lẫn với tiếng nức nở sung sướng chẳng thể gọi tên. Cả người em căng cứng, rồi lại xẹp xuống như quả bóng bị xì hơi, lỗ dâm run rẩy ọc ra mật dịch thấm đầy tay Optimus.
Optimus cảm thấy có chút tò mò. Ngài giơ tay lên quan sát thứ chất lỏng trong suốt đang bám đầy ngón tay, rồi nhẹ nhàng đưa lên miệng nếm thử. Chỗ mà em từng nhầm là bộ phát âm giờ hạ xuống, để lộ khoang miệng với phần kim loại trông như “răng” và “lưỡi” cấu tạo không khác mấy khoang miệng của con người. Kim loại màu bạc mềm dẻo liếm thử dâm thủy trên ngón tay, Optimus chép miệng, sau đó nhếch miệng
“Không tệ.”
Đó không phải một lời nói dối, chất bôi trơn của valve con người không nồng mùi nhiên liệu như của Cybertronian. Và Optimus không cảm thấy phiền nếu phải dung nạp chút dịch bôi trơn từ sinh vật hữu cơ này.
Cảnh tượng Prime nóng bỏng nếm thử dâm dịch của em và khen ngợi nó đủ để khiến em lên đỉnh lên lần nữa.
Optimus quỳ một chân xuống, cảnh tượng gã khổng lồ cố gắng cúi mình sẽ rất buồn cười, nếu như người đó không nhấc eo em lên và dí sát mặt họ vào chỗ đó của em.
“Đừng, chỗ đó bẩn lắm…”, Em xấu hổ muốn đẩy Optimus ra, nhưng Prime đã chặn em lại chỉ bằng một ánh nhìn. Ngài hỏi em:
“Em chắc chứ? Em thực sự muốn dừng điều này lại, hay muốn ta tiếp tục với… điều này?”
Đầu mũi thậm chí còn cạ vào hột le, lại lần nữa khơi dậy con quỷ tà dâm mới được trấn áp khi nãy. Optimus vùi mặt vào giữa hai chân em, dùng lưỡi đẩy quần lót vướng víu sang một bên. Ngài tham lam hít hà cái mùi thơm của đàn bà loài người, không thể chờ thêm phút giây nào nữa để có thể nếm thử hương vị và làm hài lòng con người nhỏ bé, thiếu thốn, tuyệt vọng vì Ngài lúc này.
“Ah… Ah ha…. Optimus… Optimus… Em… Sướng quá… Ahh…hnh”
Đầu lưỡi mơn trớn nhẹ nhàng từ âm vật xuống dọc khe thịt, lại dùng răng cắn trêu hai mép thịt căng phồng cho nó đỏ hồng như trái đào rồi mới chậm rãi thưởng thức món chính. Nước lồn từng giọt, từng giọt đều được Optimus tận tình liếm mút sạch sẽ. Ngài trân trọng thưởng thức em như vị thực khách ăn ở một nhà hàng 5 sao cao cấp. Lưỡi không xương tách hai mép lồn ra chui vào bên trong, đảo qua đảo lại trước lỗ lồn mà không chịu đâm vào, chọc nó không chịu được mà tức đến khóc ra dâm thủy. Hai chân em bị Optimus vắt lên vai Ngài, giờ đang không tự chủ được mà kẹp chặt lấy mũ giáp trên đầu Prime. Em biết sau này nó sẽ để lại vài vết hằn, nhưng em không quan tâm, bởi cái lưỡi của một Prime hoá ra không phải chỉ để nói ra những lời hay ho, mà còn có thể đụ lồn em sướng đến thế này. Hai tay em cũng túm chặt lấy mũ giáp, ấn mạnh mặt ngài vào lồn em hòng muốn Ngài địt em mạnh hơn bằng cái lưỡi thần thánh đó. Lưỡi ngài to và dài hơn bất cứ thằng hay con nhỏ nào em từng quan hệ, và cái lưỡi ấy cứ làm em phê như trên chín tầng mây khi Optimus dùng nó để mơn trớn em. Lên đỉnh lần thứ ba chỉ với một chiếc lưỡi? Không thành vấn đề. Em sẽ nguyện bị Optimus “chơi” đến chết bằng miệng hôm nay với không chút hối hận.
“Chơi em đi, chơi chết em đi! Chơi chết em đi, Optimus.”
Em hét lên đầy van nài, dục vọng thiêu đốt trong ánh mắt. Vất phăng cái sự xấu hổ không cần thiết, mặc kệ những quy tắc và giáo điều, cũng chẳng còn sự ngại ngùng nào ở đây. Em, với dục vọng trần trụi, với cơ thể sung sướng và say mê người đàn ông thậm chí còn chẳng phải nhân loại này. Em đã khao khát gần như là cả đời để có một người đàn ông to lớn, mạnh mẽ và dịu dàng đến bên đời, để được thấy rằng mình được yêu thế nào khi đầu người đó chôn vùi giữa hai chân em và cho em lên đỉnh hết lần này đến lần khác. Còn gì quan trọng hơn hiện tại? Tại sao em lại phải sợ hãi khi đến cả một Prime cũng sẽ quỳ xuống để tôn thờ em?
“Em chắc chứ?”
Câu hỏi của Optimus khiến em phải khựng lại. Chắc về điều gì?
Ngón tay thứ ba đột ngột chen vào bên trong âm đạo hãy còn nhạy cảm vì vừa mới lên đỉnh. Em hét lên, giãy dụa muốn thoát ra nhưng không thể, ba ngón tay như được gắn mô tơ, điên cuồng xoa bóp thịt mềm, lại không ngừng nhấn mạnh vào điểm G. Khoái cảm như điện giật truyền thẳng lên não bộ, em chỉ có thể tiếp nhận nó một cách thụ động, há hốc mồm đến chảy cả dãi với tay siết chặt lấy vai Optimus. Quá nhiều, quá nhiều rồi, em không thể chịu nổi nữa, cảm giác như có thứ gì đó sẽ…
“Vì khi em yêu cầu như thế, thì ta sẽ không dừng lại cho đến khi nào ta thoả mãn đâu.”
“D- dừng lại… Em sẽ… sẽ… Ahhhh”
Dòng chất lỏng trong suốt vọt thẳng vào lòng bàn tay Optimus. Người em vẫn đang co giật không ngừng, đối lập hoàn toàn với Optimus vẫn giữ được vẻ điềm tĩnh. Optimus lần nữa cúi đầu xuống vục mặt vào lồn em, tỉ mẩn liếm mút sạch sẽ nước dịch nóng hổi. Khi Ngài ngẩng đầu lên nhìn em, cả nửa mặt của Prime đã sáng bóng bởi dâm dịch. Cảnh tượng này lại lần nữa kích thích trái tim nhỏ bé của em.
“Em muốn ngài…”, Em gần như là nghiến răng để nói,”... Không phải lưỡi, không phải ngón tay, spike, dương vật, cặc,... Bất cứ thứ gì mà Cybertron dùng để giao phối, cho em!”
Một tiếng cười khẽ. Optimus Prime cười. Thần thánh thiên địa ơi, ai đó hãy nói cho em biết tại sao chỉ cần Optimus mỉm cười thôi cũng đủ để khiến em lên đỉnh thêm vài lần nữa vậy?
Ngài nhấc em dậy như người ta dễ dàng bế một đứa trẻ con. Một tay đỡ mông, một tay để sau lưng. Có thứ gì đó nhô lên phía sau tấm ngăn dưới hông Optimus, háng em bị Người ép sát vào chỗ đó, mặt đối mặt với Prime.
“Ta không nghĩ đó là một ý hay đâu, thư kí ạ.”, Optimus từ tốn đáp,” Kích thước của Cybertronian không phải thứ mà con người có thể dễ dàng tiếp nhận, và sức bền cũng vậy.”
Trước khi em kịp tỏ ra thất vọng, Optimus lại nghiêng đầu nhìn em và hạ giọng xuống
“Mặc dù, nói theo cách của con người thì ta cũng khao khát được đụ em nhiều đến mức em mất trí và thổi bay cái đầu nhỏ bé, tham lam của em, để em chẳng thể làm gì ngoài khóc lóc cầu xin ta.”
Vậy đó, Optimus chắc chắn sẽ là nguyên nhân cho cái chết của em.
Em nguyền rủa cách tình yêu trong em bùng cháy còn dữ dội hơn sau khi nghe những lời đó. Em ôm mặt Optimus, thô bạo cậy mở miệng Ngài ra. Em hôn Ngài mãnh liệt và mạnh bạo như con thú hoang đã đói khát lâu ngày. Tay em lướt dọc trên dây cáp cổ của Optimus, vụng về mơn trớn như đang làm với một con người. Tiếng động cơ làm mát của Optimus kêu ầm ầm làm em tự mãn. Không phải chỉ một mình Optimus mới có cái lưỡi dày kinh nghiệm, bởi em cũng chẳng hề thua kém. Cái thứ được ẩn sâu trong tấm vách kia càng lúc càng nhô lên cao sau mỗi lần em cố tình lắc hông cạ vào đó.
Ánh mắt xanh của Optimus lúc này chẳng còn hiền hoà nữa. Ngài nhìn em với ánh mắt thợ săn nhìn con mồi, nguy hiểm và chết chóc. Tiếng gầm gừ nhẹ phát ra cùng tiếng quạt làm mát kêu ầm ầm chạy hết công suất, hẳn Prime cũng phải kìm nén lắm.
Prime đặt em nằm trở lại trên sofa, Ngài nói bằng một giọng xen lẫn giữa giận dữ, ẩn nhẫn nhưng em vẫn nghe ra đâu đó chút… vui vẻ?
“Đây là điều mà em đã chọn, đừng hối hận.”
Tấm vách ngăn được di chuyển với một tiếng tách nhỏ. Thứ mà em cho là “dương vật” của người Cybertron cứ thế lồ lộ ra ngay trước mắt. Nó màu đỏ và xanh như màu sơn của Optimus,có đầu cùn, to và dài hơn kích cỡ của con người rất nhiều với rất nhiều dây nối tạo cảm giác như gân chạy dọc thân. Phần đầu rỉ ra chất dịch màu hồng đậm, hẳn đó là “tiền tinh dịch” của người Cybertron.
Và ai sẽ có thể cưỡng lại con cặc to từ một người đẹp trai như Optimus cơ chứ?
Em cắn môi, nhìn thẳng vào mắt Prime đầy khiêu khích. Cởi phăng cái quần lót đã vướng víu nãy giờ và ném về phía Optimus chỉ để Ngài bắt dễ dàng bắt được. Hai chân em tự banh ra hết cỡ, em phô bày cho Optimus thấy nơi đó của em đã ướt thế nào, sẵn sàng để tiếp nhận hạt giống của Ngài.
Em cầu xin Ngài ban thưởng cho em niềm khoái lạc tột cùng.
Hỡi vị thần của tôi, tín đồ này cầu xin tình yêu thương của Ngài.
Và vị thần đã đáp ứng lời nguyện ước.
[...]
12 notes
·
View notes
Text
前行的路,不怕万人阻挡,只怕自己投降;人生的帆,不怕狂风巨浪,只怕自己没胆量!有路,就大胆去走;有梦,就大胆飞翔。大胆,才应该是我们的信仰,梦想,永远只会是梦里空想,要知道,逆风的方向,更适合飞翔,才是人生奋斗的方向。
Quãng đường phía trước, không sợ vạn người ngăn cản, chỉ sợ bản thân đầu hàng; cánh buồm của cuộc đời, không sợ gió to sóng lớn, chỉ sợ bản thân không can đảm . Có đường đi, thì hãy mạnh dạn bước đi; có mơ ước, hãy mạnh dạn thực hiện. Can đảm, mới nên là tín ngưỡng của chúng ta, mơ ước, mãi mãi sẽ chỉ là tưởng tượng trong giấc mộng, phải biết rằng hướng ngược gió càng thích hợp để bay lượn, đó mới là phương hướng đấu tranh của con người.
<sưu tầm>
#thanhxuan#yupile#himekawaayumi#congai#sưu tầm#trích dẫn#trích dẫn hay#banthan#peony#ước mơ#dũng cảm#can đảm#đấu tranh
45 notes
·
View notes
Text
"Người có tín ngưỡng là người giàu có nhất, người có đạo đức là người an lạc nhất, người chịu tu hành là người an cư nhất, người có trí tuệ là điều đáng quý nhất."
- Đại sư Tinh Vân -
3 notes
·
View notes
Text
Chắc Cô Dâu Thảo Nguyên (Otoyomegatari) là bộ truyện có tốc độ gả vợ cưới chồng cho nhân vật nhanh nhất rồi. Chỉ trong tập 14 mà đã có tận 3 nàng dâu mới ✨ Mà hay ở chỗ họ kết hôn theo cách thức thời xưa ở Trung Á, kể ra thì có vẻ hơi cổ hủ, bị chi phối nhiều bởi yếu tố quyền lợi bộ tộc hoặc tín ngưỡng, nhưng đọc truyện lại không hề cấn chút nào. Cô dâu chú rể đều có khí chất thú vị, hợp gu nhau mới thành đôi.
Thật lòng mà nói nếu khai thác bối cảnh xa thời hiện đại, ở nơi còn nhiều truyền thống xưa như manga này, rất dễ sa đà theo hướng tỏ ra xót thương cho số phận người phụ nữ. Tuy nhiên chuyện nàng dâu của Mori Kaoru sensei không hề khóc thay cho số phận ai cả, chẳng cần yếu tố đó luôn. Làm gì phải thương hại, khi nhân vật nữ nào cũng đẹp tuyệt vời, bừng sáng niềm kiêu hãnh và nét nữ tính lôi cuốn, sống với sự lựa chọn của riêng họ.
Cô Dâu Thảo Nguyên cũng không kể về sự phản kháng mạnh mẽ của một nhân vật nữ khác thường muốn thay đổi lề lối cũ. Đây là câu chuyện về sự hài hoà của tính nữ trong cuộc sống thường nhật, văn hoá truyền thống và thiên nhiên vùng thảo nguyên Trung Á. Nếu hỏi cảm giác đọc manga này như thế nào, thì có lẽ giống như một làn gió mênh mang thơm mùi cỏ, hoặc một gợn sóng khẽ lan toả trên mặt hồ tĩnh lặng dịu êm, khiến người ta muốn hoà mình trong khung cảnh đó thật lâu.
Ảnh chụp chương 101, tập 14 Cô Dâu Thảo Nguyên
3 notes
·
View notes
Text
Hồi 18 tuổi thích một người thì luôn quắn quéo tìm câu trả lời mình quan trọng như thế nào trong đời người đó. 25 tuổi nhớ lại mọi thứ đều nực cười. Bây giờ thích một người liền tự biết thời điểm gặp gỡ này có đúng lúc chưa, nếu đúng thì tần số người này ở đâu, giá trị sống của họ tập trung vào điều gì, tín ngưỡng của họ ra sao,... Còn nếu chưa đúng lúc, thì thôi vậy.
— AN TRƯƠNG
117 notes
·
View notes
Text
Hôm ấy là một ngày (như mọi ngày) cô đơn, bạn bè người thân không mấy ai hiểu mình. Rồi tôi tự nhủ nghĩ lại đi, mình có thật sự hiểu người ta không - mỗi người với bao nhiêu niềm riêng - mà mong chờ họ hiểu mình?
Có khi hình như ai cũng lẻ loi, thiếu tình thương và niềm tin. Chúng ta cần chỗ dựa. Vì chúng ta đói, nên chợ cung cấp đủ thứ cơm hộp vừa tầm tay khẩu vị: tôn giáo, ý thức hệ, trại chữa lành, khóa dạy cách sống...
Muốn đến gần một người thân yêu, tôi chợt nhận thấy quá thường mình phải vượt qua tín ngưỡng của người ấy, giống như muốn đến một căn phòng thân yêu bạn phải vượt qua bao nhiêu tường rào, lính canh, chó dữ.
Rồi tôi không vượt nổi, rồi tôi được dạy phải chấp nhận: yêu ai phải yêu cả niềm tin của họ, cho dù, ngay cả khi, tín ngưỡng người ấy mang hoàn toàn không hợp với mình.
Rồi đến cái ngày phải đến khi tôi thấy mình được/bị nhìn nhận, yêu ghét, đánh giá đạo đức không bằng trái tim chân thật của bạn mình mà bằng bàn cân thước đo của tín ngưỡng bạn mang, thì nỗi cô đơn trở lại, lần này thì tuyệt vọng hơn bao giờ.
5 notes
·
View notes