#say ngủ
Explore tagged Tumblr posts
ncsquote · 1 year ago
Text
"Em từng thấy Mặt trời lúc hai giờ rưỡi sáng chưa?" "Thấy rồi, tỉnh dậy vì ác mộng, thấy khuôn mặt ngủ say của anh đang bên cạnh mình."
147 notes · View notes
iambep · 5 months ago
Text
Tumblr media
Tôi thường chọn chỗ ngồi sát cửa sổ, nếu được, thì ghế đơn sẽ càng tốt. Ghế đơn - sát - cửa - sổ sẽ là một lựa chọn tuyệt vời. Tôi vừa có thể nhìn phố xá qua lớp kính chắn, vừa được yên ổn một mình.
Những lần tôi từ trường Đại Học của mình bắt xe lên thành phố chơi, tôi đều cố gắng mua những tấm vé như vậy. 2 tiếng 45 phút đồng hồ xe chạy. 2 tiếng 45 phút tôi lặng yên ngắm những con đường. Playlist nhạc của tôi để shuffle, 300 bài hát, như là một trò chơi xổ số vậy. Nó nhảy linh tinh. Tôi thích nó nhảy linh tinh, cho hợp với tâm trạng của mình. Nếu gặp bài tôi thích, tôi khe khẽ ngân nga, nếu bài “lạ” quá, tôi phải mò ra để xem lại tên. 100 bài hát tôi biết tên. 200 bài còn lại là trò chơi xổ số. Cách giết thời gian tương đối hiệu quả.
Đi chiều thứ 6, tôi có cả một buổi tối lê la khắp phố xá, đứng nhìn những trung tâm thương mại sáng choang đèn. Tôi thèm thuồng đủ món đồ, nhưng có một cách an ủi rất tốt: Đó là cứ đi xem tiếp đi, nhỡ đâu có gì hay ho thì sao, mà nếu không có, thì quay lại mua vẫn kịp mà.
Chẳng lần nào tôi quay lại “kịp” cả. Tôi cứ thế mà đi mải miết. Và bỏ quên một món hàng đẹp mắt phía sau lưng.
Ở một thành phố xa lạ, điều hạnh phúc nhất có lẽ là không ai biết đến mình. Tôi cảm thấy rất thoải mái khi được như vậy. Có lần tôi chợt nghĩ đến nhân vật Chim Vặn Dây Cót của Murakami, ngồi vô định ngắm người qua lại nườm nượp trước ga Shinjuku, uống cà phê mua sẵn và nhấm nháp một chiếc bánh cam vòng. Xong xuôi lại về. Thật đơn giản.
Tôi nghĩ chắc Murakami đã thử cái cảm giác ấy, chắc cũng đã một lúc nào đó cô đơn lạc giữa một thành phố đồ sộ ánh sáng giống như tôi. Bởi vì thế, điều duy nhất tôi có thể nhớ lại sau bao nhiêu năm đọc Biên Niên Ký, chính là khung cảnh đối lập giữa một cá thể cô độc và đám đông di chuyển tấp nập giữa những lần đèn chuyển từ đỏ sang xanh.
Đi chán, tôi sẽ xuống Food Court để ăn. Và lại một mình. Tôi xếp hàng lẫn giữa một dòng người, lấy suất ăn, trả tiền, rồi tìm một chỗ ngồi ăn chậm rãi. Khi ăn, tôi hay nhớ nhà. Mùa đông nhà bốn người quây quần bên cái bàn ăn nho nhỏ, con mèo nấp sau lưng mẹ tôi để chờ đến lượt, con chó yên lặng nằm cách xa một đoạn rồi ngước mắt quan sát. Nó chẳng việc gì phải vội cả.
Những ngày đầu tiên sang đây không quen món, lọ ruốc với ít thịt hộp bị tôi mang ra xơi cả, vừa ăn vừa khóc, thèm cơm mẹ nấu. Cũng may, tôi ăn ở trong phòng, chẳng ai nhìn thấy tôi khóc hết. Bố nói đàn ông nuốt nước mắt vào trong mà sống. Tôi bị ám ảnh bởi câu nói ấy. Tôi hầu như không khóc bao giờ.
Ăn xong, tôi kiếm một chỗ thật náo nhiệt để đứng hút thuốc, nghe những tiếng hát, tiếng nhạc, tiếng loa công suất lớn từ một cửa hàng nào đó để chào khách. Thế rồi lại về khách sạn, một cái phòng bé xíu nằm tuốt trên tầng ba sau một khu chợ Trung Quốc để tiết kiệm chi phí, đọc dăm trang cuốn sách tôi mang theo rồi ngủ gà gật.
Có lần tôi tỉnh dậy, không ngủ được nữa, mở cánh cửa con nhìn ra khu chợ đêm, mò mẫm lấy bao thuốc, rồi nghe huyên náo. Tôi không hiểu họ nói gì, họ cũng chẳng biết tôi ở trên này đang ngắm họ. Chỉ là, tôi trống trải vô cùng.
Tôi nhớ đến cuốn Trên Đường của Jack Kerouac, tác giả nằm sau thùng chiếc xe đi nhờ của hai gã cao bồi, đắp tấm bạt chung với mấy người bạn đường, chia nhau một ngụm Whisky cho đỡ lạnh, rồi ngắm sao trời vùng Nebraska mênh mông vô tận. Tôi cũng nghèo như thế, có lúc chỉ còn đủ tiền ăn cho ngày mai, và một tấm vé về. 2 tiếng 45 phút. Tôi chẳng có sao trời để ngắm.
Tôi luôn thích tối thứ 6 và ngày thứ 7, cái cảm giác ta có thể chơi thật thoải mái, phí phạm sức lực, say ngất ngây và mệt mỏi rã rời nhưng vẫn còn có Chủ Nhật đỡ chúng ta dậy. Ta vẫn có thể liều lĩnh cả quyết được như thế, lê la mãi các bờ bụi và anh bạn Chủ Nhật sẽ ôm ta vào lòng, vỗ về ta, cho ta say ngủ và nghỉ ngơi.
Thế rồi Chủ Nhật sẽ vứt ta vào thứ Hai. Không còn gì tệ hơn như thế. Chủ Nhật là anh bạn tồi, khiến ta chẳng dám ăn chơi, lang thang, ta nửa muốn phá phách thật đã đời, nửa sợ hãi chờ đợi sáng thứ Hai - Hiện thực tàn khốc - Câu chuyện kinh dị ngắn nhất thế giới.
...
Hôm nay trong lúc đạp xe, tôi nhìn thấy một người tựa cửa kính xe buýt nhìn ra phố dài hun hút. Thứ bảy, xe buýt vắng tanh. Trời lạnh, đôi mắt cũng lạnh. Chợt nhớ đến tôi đâu đó 7 - 8 năm về trước. Cúi đầu, so vai, nghèo, rất thiếu tự tin, xếp hàng mua tấm vé xe buýt, ghế đơn, sát cửa sổ, ba lô nhỏ với bộ quần áo và cuốn sách cũ đi mượn.
Đi 2 tiếng 45 phút chỉ để ngắm những ánh đèn. Còn mình. Tối đen.
Tháng 12. 2015 From BeP
192 notes · View notes
tieuduongnhi · 11 months ago
Text
Có câu nói nào bạn cho rằng rất hay đáng để được chia sẻ không?
1. "Hãy để hoa trở thành hoa, để cây trở thành cây."
Cả câu là:
"Mang bản thân trả lại cho bản thân, mang người khác trả lại cho người khác, để hoa trở thành hoa, để cây trở thành cây, từ đó núi sông một đường, sẽ không tương phùng, nguyện kiếp sau không gặp, không yêu, không nhớ."
2. "Chúc người sớm an, trưa an, tối an."
Cả câu là:
"Nếu sau này không còn gặp lại người nữa, vậy chúc người sớm an, trưa an, tối an. "
-- Buổi diễn của Truman
3. "Anh đã từng là tương lai phía trước trong cuộc sống bình thường của em."
Cả câu là:
"Anh đã từng là tương lai phía trước trong cuộc sống bình thường của em, sau cùng lại mất cảnh giác mà trở thành một giấc mộng lớn."
4. "Tôi yêu gió mát giữa núi và cánh diều trên quảng trường, con đường lúc nửa đêm và bát cháo vào buổi sáng."
Cả câu là:
"Tôi yêu gió mát giữa núi và cánh diều trên quảng trường, con đường lúc nửa đêm và bát cháo vào buổi sáng, người đã đi xa không bao giờ quay đầu lại."
5. "Rượu của năm 20 tuổi, thường từ buổi chiều tà uống đến rạng sáng của ngày hôm sau."
Cả câu là:
"Rượu của năm 20 tuổi, thường từ buổi chiều tà uống đến rạng sáng của ngày hôm sau, uống rồi uống, rồi sẽ c�� người phải rời đi không trở lại."
6. "Thành phố này dường như rất nhỏ, ra khỏi cửa liền có thể tình cờ gặp được người quen."
Cả câu là:
"Thành phố này dường như rất nhỏ, ra khỏi cửa liền có thể tình cờ gặp được người quen, thành phố này dường như lại rất lớn, mãi cũng không thể gặp được người muốn gặp. "
7. "Ánh Trăng anh từng hứa vẫn chưa xuất hiện, mà em mất ngủ."
Cả câu là:
"Ánh Trăng anh từng hứa vẫn chưa xuất hiện, mà em mất ngủ, hoặc là em chỉ là chiếc áo mỏng trong trời đông, thay anh yêu thế gian này thêm 1 đêm."
-- Trương Tử Tuyển
8. "Chúng ta đều thích ánh sáng, tuy là thoáng qua trong nháy mắt."
Cả câu là:
"Chúng ta đều thích ánh sáng, tuy là thoáng qua trong nháy mắt. Nhưng bạn vẫn là bạn, có một cái tên tôi vừa gọi lên thì trái tim liền run rẩy."
-- Dư Tú Hoa
9. "Nếu như một chiếc đồng hồ không chuẩn, vậy thì mỗi giây đều là sai."
Cả câu là:
"Nếu như một chiếc đồng hồ không chuẩn, vậy thì mỗi giây đều là sai. Nhưng nếu như dừng lại, mỗi ngày chí ít sẽ đúng được hai lần."
• Zhihu 拾珠 | 小蓝dịch
398 notes · View notes
taifang · 11 months ago
Text
Câu nói mà bạn đã từng nghe về quan điểm sống cực kỳ đúng đắn là gì?
____________________________________________
1. Tôi cứ tưởng người khác tôn trọng tôi vì tôi ưu tú. Dần dần tôi hiểu ra rằng người khác tôn trọng tôi thực chất vì bản thân họ tốt đẹp, người giỏi giang biết cách tôn trọng người khác. Tôn trọng người khác thực chất là tôn trọng chính mình.
2. Bạn có thể ghét điều gì đó, nhưng hãy cho phép nó tồn tại và hãy cho phép người khác thích nó. Phẩm chất cơ bản là không coi thường sở thích của người khác.
3. Có lẽ bạn phải thức dậy lúc bảy giờ sáng và đi ngủ lúc mười hai giờ tối, ngày qua ngày một mình bước đi. Nhưng chỉ cần bạn sống kiên định và chăm chỉ thì dù có sinh nhầm thời điểm thì kết quả tồi tệ nhất trong cuộc đời bạn cũng chỉ là một bông hoa đang đợi ngày nở rộ.
4. Tôi từng nghĩ điểm số không quan trọng. Đại học Thanh Hoa, Đại học Bắc Kinh, Đại học Phúc Đán và Đại học Giao thông chỉ có thể đại diện cho thành tích của sinh viên. Sau này tôi phát hiện ra rằng làm việc chăm chỉ là một thói quen tồn tại suốt cuộc đời.
5. Ý nghĩa thực sự của lời xin lỗi là: “Tôi thừa nhận rằng tôi đã sai và chấp nhận mọi phản hồi cảm xúc tiêu cực của bạn” thay vì “Tôi đã nói là tôi xin lỗi, bạn còn muốn gì ở tôi nữa”.
6. Trong số tất cả quần áo bạn mà bạn có, ít nhất phải có một bộ mà bạn có thể mặc được. Trong số tất cả các khả năng của bạn, ít nhất phải có một khả năng mà bạn có thể sử dụng. Không làm được nhiều việc không đáng sợ, mà đáng sợ là không làm được bất cứ việc gì tốt.
7. Nếu bạn có niềm yêu thích một thứ gì đó thì đừng hỏi ý kiến ​​người khác, bạn phải ch��u trách nhiệm với lựa chọn và cuộc sống của mình.
8. Bạn sẽ không bao giờ có thể thực sự hiểu một người trừ khi đặt bản thân mình vào hoàn cảnh đó và xem xét mọi thứ thông qua quan điểm của họ. Đôi khi những gì bạn thấy không phải là sự thật. Những gì bạn hiểu chỉ là phần nổi của tảng băng chìm.
9. Tỉnh táo quá mức sẽ khiến con người cảm thấy lạnh nhạt và thờ ơ, say sưa quá mức sẽ khiến con người cảm thấy thiển cận và mơ màng. Vì vậy, một cuộc sống hoàn hảo phải nửa tỉnh nửa say.
10. Dù người khác có xuất sắc đến mấy thì họ vẫn là người khác. Dù bạn có khó khăn đến đâu, bạn vẫn là chính mình, là bản thân độc nhất. Đừng luôn đánh giá vị trí của mình trong lòng người khác, hãy đi theo con đường riêng của mình và trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình.
11. Sở dĩ bạn phải nỗ lực để trở nên tốt hơn là vì sau này khi gặp được người mình thích, ngoài sự chân thành, bạn sẽ còn có những điều khác để thể hiện.
12. Tình yêu không phải là hai cơ thể chạm nhau mà là hai tâm hồn gắn kết nhau.
13. Tỏ tình là để bày tỏ tình cảm chứ không phải để yêu cầu một mối quan hệ. Bạn có sự lựa chọn của bạn, tôi có sự lựa chọn của tôi. Tôi tôn trọng sự lựa chọn của bạn.
14. Nếu có một sự thật nào đó mà các cô gái nên biết, thì tình yêu chính là đời sống xã hội của bạn, chứ không phải cuộc sống của bạn. Kết hôn và sinh con là sự lựa chọn của cuộc đời bạn chứ không phải cuộc sống của bạn.
15. Đôi giày thủy tinh của Lọ Lem muốn nói với chúng ta rằng tình yêu cũng giống như một chiếc giày, vừa chân còn dễ rơi huống hồ là không vừa. Nếu đã không phù hợp mà vẫn cố chấp không từ bỏ thì bạn sẽ chỉ làm tổn thương chính mình thôi.
@taifang dịch
Tumblr media
221 notes · View notes
antruongnguyenthuy · 7 months ago
Text
Tumblr media
Muốn về phố núi ngủ say
Đến khi tỉnh dậy đoạn này đã nguôi
Như chưa từng biết ngậm ngùi
Như trang giấy trắng của hồi mới nguyên
— AN TRƯƠNG
111 notes · View notes
ngocanh93ht · 4 months ago
Text
Đừng lớn tiếng với mẹ.
Có 1 lần, trong đợt đau kinh hoàng năm đó, mình không đi lại được nằm một chỗ trên giường mẹ và em trai là người cơm bưng nước rót mỗi ngày. Mình vẫn nhắn tin, gọi điện cho người khác bình thường, nhưng mình đã gắt gỏng với mẹ và đứa em trai. Hôm đó, bữa ăn trưa do mẹ chuẩn bị rồi em trai bưng lên, mâm cơm b�� hất đổ 1 góc nhà bởi chính đôi tay của mình. Mình cố quên hay chẳng còn nhớ lý do. Sau lần đó mỗi lần nghỉ lại mình đã rất tự trách. Đứa em có lẽ là người mình thương nhất trong nhà. 2 chị em rất hợp tính, hay nói chuyện. Mọi chuyện ngoài mẹ ra thì em trai là người mình kể nhiều nhất. Cũng chính em là người ngồi thức tới khuya để bóp chân cho mình đỡ đau trong đợt đó, mình vì đau không ngủ được nằm khóc, còn em vẫn ngồi cuối góc giường xoa bóp.
Một lần khác, cãi nhau với mẹ, rồi dọn vali đi sớm hơn dự định và dịp sau Tết. Xa nhà rồi thấy tiếc nhưng ngày được ở cùng mẹ. Ước được nghỉ để về nhà nhưng rất khó, vì bận kiếm tiền.
Cũng 1 lần khác, mình vì vui với đám bạn nhậu say về nhà trong đêm muộn, còn to tiếng với mẹ, rồi trốn vào nhà tắm rồi khóc. Mình vẫn còn nhớ bản thân đã khóc vì điều gì. Nhưng cũng vì nhớ nên mình rất hối hận, vì mất kiểm soát nên k kiềm chế được cơn giận.
Sau này mỗi lần nhắc lại, thực sự mình đã rất buồn, giá như mình có thể kiểm soát cảm xúc của bản thân thì có lẽ mình đã không hành xử như thế.
Dù bản thân trở thành người thế nào thì gia đình vẫn luôn đối tốt với mình, mãi không thay đổi. Còn với người ngoài, chỉ trong khoảnh khắc mình buông lời không hay, có thể họ sẽ dứt khoát rời đi.
Nhưng mà, mình cũng quên mất rằng, những người thân của mình cũng sẽ bị tổn thương bởi những lần mình gắt gỏng, hay lớn tiếng như vậy.
Sau này, lớn hơn một chút. Thấy thương gia đình mình nhiều hơn. Nên chẳng muốn lớn tiếng, không muốn gắt gỏng, cũng không muốn ngăn cản. Chỉ mong, mẹ luôn được bình an, gia đình sẽ thuận hòa, an nhiên.
[Sg-Tháng 10]
Tumblr media
35 notes · View notes
chang-trai-cua-gio · 1 year ago
Text
🔥 Chào bạn. Bạn ổn chứ ?
Chắc có lẽ là không. Nhưng dù không ổn, khi được hỏi bạn ổn chứ.
Có lẽ bạn sẽ vẫn gật đầu.
Gật đầu vì bạn lớn rồi, vì lớn rồi nên không ổn vẫn cứ phải tỏ ra mình ổn.
Gật đầu vì bạn từng than rằng mình không ổn, nhưng cơ bản người đời chẳng mấy ai thật sự quan tâm.
Vậy nên thay vì lắc đầu, nói rằng mình đang bất ổn. Bạn cười nhạt 1 cái. Và tự nhủ rằng, cũng ok thôi. Tôi ổn.
🔥 Cuộc sống này, vất vả quá phải không ?
Đã bao lâu bạn thèm 1 giấc ngủ thật ngon.
Đã bao lâu bạn không cần phải suy nghĩ.
Đã bao lâu bạn rồi bạn không còn có thể thả hồn vô tư lự.
Đã bao lâu rồi bạn không còn có thể dễ dàng với bản thân, cho mình những thú vui thật nhẹ nhàng ?
Chắc, đã lâu lắm rồi nhỉ.
Nhưng lớn rồi mà, bao thứ phải lo toan, bao điều phải lưu ý.
Bạn vào đời với chí lớn và mộng mơ, tin rằng chỉ cần ta cố, ta sẽ làm được. Rồi bạn ngã.
Bạn yêu đầy chân phương, quan tâm chẳng toan tính. Rồi bạn bị phụ.
Bạn cho đi hết mình, chơi thân nhiệt tình. Rồi bạn bị lợi dụng, bị quay lưng ?
Hay lắm khi bạn chẳng làm gì, cũng bị hiểu nhầm, hàm oan, thị phi điều tiếng ?
🔥 Nhìn lại cuộc đời, trên thấy cha mẹ khổ.
Dưới thấy con còn ngây thơ.
Bên cạnh là bạn đời.
Xa hơn là bạn bè.
Xa hơn nữa là những người bạn cần tri ân. Hoặc những người mà bạn quan tâm.
1 mớ trách nhiệm thập cẩm, tựa như cái bánh mì kẹp, khiến bạn khó có thể nuốt trôi. Khó có thể thư thả tư duy, thanh thản đầu óc mà tìm đường đi lối lại.
Tôi cũng chẳng dám nói, tôi có thể giúp gì được cho bạn.
Câu chuyện cuộc đời mỗi người, họ phải tự thân mà giải quyết.
Cuộc chiến của mỗi người, họ phải tự làm binh lính mà đấu với số đời.
Tôi chỉ muốn nói rằng. Mọi thứ rồi sẽ ổn thôi. Chỉ cần bạn không bỏ cuộc, thì dù có thua cuộc, nó cũng chỉ là nhất thời.
Chỉ cần bạn không bỏ cuộc, thì dù có bò lết trên đôi chân gẫy vụn, bạn cùng sẽ bò dần đến đích.
🌈 Tin nhắn này được gửi đến cho bạn, người đang đọc đến cuối.
Hi vọng khi bạn đọc được, bạn có thể cười lên nếu bạn đang khóc.
Dịu đi nếu bạn đang giận dữ.
Cười lên nếu bạn đang buồn bã.
Nước mắt nhoà đi để mọi thứ trôi qua.
Tin nhắn này được gửi đi để hi vọng khi bạn đọc được. Bạn có thể hít 1 hơi thật sâu, và thở ra thật nhẹ. Xả mọi ưu tư vào cõi đời ô trọc, trả lại hết tiêu cực về với vũ trụ bao la.
Có thể tin nhắn này không làm được nhiều như thế. Có thể nó chỉ có thể dẫn dắt tâm trạng cảm xúc của bạn 1 chút mà thôi.
Nhưng dù thế nào, cũng mong bạn sẽ ổn
Dù thế nào, cũng tin rằng bạn sẽ ổn.
Còn lại hãy tiếp tục chiến đấu, tiếp tục kiên cường, tiếp tục bao dung cho chính bản thân, không nghĩ ngợi về những sai lầm của quá khứ, và mạnh dạn bước tiếp nhé bạn ơi.
Cõi đời này lắm lúc ô trọc, chẳng ai buồn quan tâm ai. Tôi cũng chỉ là 1 người lạ qua đường. Nhưng thực sự, nếu có thể, mong những điều cát lành nhất sẽ đến với bạn. Và đừng quên giữ lại cái ban sơ trong thiện tâm của chính mình bạn nhé.
Quên hết đi và coi như ngày hôm nay, bạn lại bước lại từ đầu. Có được không ?
Lại đây nào, cho mình ôm bạn 1 cái
Cười lên nào, cho vui vẻ hân hoan. !
Nguồn và ảnh: FB: Hoàng An
Tumblr media
162 notes · View notes
baosam1399 · 1 year ago
Text
Tumblr media
〔Bài dịch số 1072〕 ngày 10.08.2023 :
1. “你热闹万分 你孤身一人 你开怀大笑 你泪流成河 你若无其事 你跌跌撞撞 你平静无比 你竭嘶底里 你假装光芒万丈 你内心一片废墟” - Một bạn rất náo nhiệt, một bạn rất đơn côi, một bạn vui vẻ cười to, một bạn khóc lóc đau lòng, một bạn thản nhiên như không, một bạn vấp ngã đứng dậy, một bạn vô cùng bình tĩnh, một bạn gào thét trong lòng, một bạn giả vờ tỏa sáng, trái tim của bạn bị đè nát trong đống hoang tàn.
📌 Trích từ phần bình luận trong bài hát 《失踪人口 - Người Mất Tích》 trên NetEase Music
2. “人在年轻的时候,莫不是希望这一生就是琴棋书画诗酒花。可终究,还是逃不过柴米油盐酱醋茶” "Thời còn son trẻ, con người hẳn là đều hy vọng cuộc đời mình là những nốt nhạc, quân cờ, thư họa, vần thơ. Nhưng tới cuối cùng, vẫn không thoát khỏi tình cảnh củi, gạo, dầu, muối, nước tương, dấm, trà!"
📌 Trích từ phần bình luận trong bài hát 《茶酒伴 - Tà Tửu Phán》 trên NetEase Music
3. “这个世界上 有一些客观存在 永远无法改变的现实 水永远冰 玫瑰永远红 我们永远不能在一起” Thế giới này có một số hiện thực khách quan không bao giờ có thể thay đổi được, ví như nước luôn lạnh, hoa hồng luôn đỏ, chúng ta mãi mãi không thể bên nhau!
📌 Trích từ phần bình luận trong bài hát 《战 - Chiến》 trên NetEase Music
4. “你是一场北风,我是四海为家的浪子,相伴举杯赏雪,一起���到立春,你走以后,我的醉意却停留一季又一季,经了万水和千山” Người là bức phong cảnh, tôi là kẻ lãng tử phiêu du bốn bể, cùng nhau nâng cốc thưởng tuyết rơi, cùng nhau say túy tới xuân về, sau khi người đi, cơn say của tôi lưu lại từng mùa lại từng mùa, vượt qua cả vạn dặm sông núi!
📌 Trích từ phần bình luận trong bài hát 《???》 trên NetEase Music
5. “我真的好喜欢听喜欢的人每天和我嘀嘀咕咕分享一些看似没有营养的废话,起的太早了好困哦,今天太冷了风太大了,刚才吃的饭不好吃,我想喝奶茶,你看外面的月亮好圆啊,太好了明天又是晴天” Mình thực sự rất thích người mình thương líu ríu chia sẻ với mình những mẩu chuyện nho nhỏ thường ngày, ví như dậy sớm quá buồn ngủ, hôm nay quá lạnh gió quá to, cơm vừa ăn không ngon, mình muốn uống trà sữa, cậu nhìn trăng bên ngoài tròn chưa kìa, tốt quá, ngày mai lại là một ngày nắng!
📌 Trích từ phần bình luận trong bài hát 《山河星光 - Sơn Hà Tinh Quang》 trên NetEase Music
6. “在年轻的时候 如果你爱上了一个人 请你 请你一定一定要温柔地对待他 长大了以后 你才会知道 在蓦然回首的刹那 没有怨恨的青春才会了无遗憾 如山冈上那轮静静的满月” Khi bạn còn trẻ, nếu như bạn yêu một người, xin bạn, xin bạn nhất định phải đối xử với người ấy thật dịu dàng, khi bạn lớn rồi, bạn mới biết được rằng, trong một khoảnh khắc tôi chợt nhìn lại, nếu như thanh xuân không có oán hận thì sẽ không có tiếc nuối, giống như vầng trăng rằm lặng lẽ đứng trên núi đồi.
📌 Trích từ phần bình luận trong bài hát 《年少有为 - Niên Thiếu Hữu Vi》 trên NetEase Music
7. “男人这辈子最喜欢做的两件事:第一,拖好女人下水,第二,劝坏女人从良。女人,这辈子最喜欢做的两件事:第一,跟渣男人谈恋爱,第二 把好男人当作备胎。” Hai việc mà con trai thích làm nhất trên đời : Đầu tiên, làm chuyện xấu với người con gái tốt; Thứ hai, khuyên người con gái xấu hoàn lương. Hai việc mà con gái thích làm nhất trên đời : Đầu tiên, yêu đương với trai xấu; Thứ hai : Đem trai tốt làm lốp dự phòng!
📌 Trích từ phần bình luận trong bài hát 《开始懂了 - Bắt Đầu Hiểu Ra》 trên NetEase Music
8. “只有爸爸和女儿才是世上最坚固的情人 他喜欢你素颜不化妆 喜欢你长发扎马尾 他教育你不要乱花钱然后递上银行卡 他从来没说过我爱你却又比谁都爱你 他在电话里听见你哭泣的时候 会沉默然后说回来吧 我养你” Chỉ có bố và con gái mới là tình nhân kiên cố nhất trong cuộc đời này, bố thích gương mặt mộc của bạn, thích tóc đuôi ngựa của bạn, bố dạy bạn không được tiêu tiền lung tung sau đó lại đưa thẻ cho bạn, bố chưa từng nói yêu bạ nhưng lại yêu bạn hơn bất kì ai, bố nghe thấy bạn khóc trong điện thoại chỉ trầm mặc rồi nói rằng "quay về đi, bố nuôi con!"
📌 Trích từ phần bình luận trong bài hát 《That Girls》 trên NetEase Music
9. “聚散无常,来来往往,学会感谢每个陪你走过一段时光的人,无论好坏悲喜,都要心存感激,也希望离开的人不经意想起我的时候,能够面带微笑” Tan hợp vô thường, đến rồi lại đi, học cách cảm ơn mỗi một người đi qua cuộc đời bạn, bất luận là vui buồn hờn dỗi, đều phải cảm kích ngôn nguôi, cũng hy vọng những người đã rời xa tôi ấy trong một khắc nào đó khi nghĩ về tôi, có thể đượm một nụ cười trên môi.
📌 Trích từ phần bình luận trong bài hát 《你只是经过 - Hắn Chỉ Là Lướt Qua》 trên NetEase Music
10. “想来也真怂 那么想你 也不敢打扰你” Nghĩ cũng thấy thật ngốc nghếch, nhớ anh như vậy nhưng lại không dám làm phiền anh.
📌 Trích từ phần bình luận trong bài hát 《嘿亲爱的 - Này Anh Yêu》 trên NetEase Music
- (Vũ Thu Hoài/baosam1399 dịch)
265 notes · View notes
decembergirlloverain · 11 months ago
Text
Tumblr media
"Một ngày nào đó trên thế giới rộng lớn này chúng ta sẽ gặp được một người thuộc về riêng mình, một người bạn, một nửa tâm hồn, người mà chúng ta có thể kể cho họ nghe về những giấc mơ của mình.
Người ấy sẽ là người giúp bạn gạt đi những sợi tóc rối vương nơi khoé mắt, bờ môi. Người ấy sẽ là người mang đến cho bạn những bông hoa khi bạn không ngờ nhất, là người sẽ ngắm nhìn khuôn mặt của bạn những lần bạn say sưa trong một cuốn truyện hay một bộ phim nào đó. Sẽ là người gọi điện chúc ngủ ngon, hay đơn giản chỉ để nói rằng người ấy đang nhớ bạn.
Người ấy sẽ là người nhìn vào mắt bạn và nói rằng bạn là người tuyệt vời nhất mà họ từng gặp, và có lẽ đó sẽ là lần đầu tiên trong cuộc đời, bạn thực sự tin rằng đó là sự thật."
-st @decembergirlloverain
FR 19032024
57 notes · View notes
lemd · 6 months ago
Note
hi Lemd, hiện tớ đang ở nước ngoài, mà tớ đang định về thăm gia đình, chuyện là chưa kịp về thăm thì bị ông già gọi điện chửi sấp mặt (do say rượu), tớ thật muốn huỷ không muốn về chút nào, cảm giác mìn không được welcome đó, mà để về chuyến này tớ đã phải dành dụm rồi sắp xếp rất vất vả. Theo Lemd tớ có nên về nữa không? một mặt thấy không một tí thoải mái nào và c��ng không còn muốn về, một mặt tự thương mình vì đã rất vất vả để sắp xếp được chuyến đi trong tâm trạng háo hức. Mong tin Lemd
Chào bạn,
Là một người đã từng đi xa quê 15 năm, mãi đến năm ngoái mình mới trở về nhà, mình đã nhận ra rất nhiều điều đã thay đổi. Xuyên suốt thời gian từ khi còn nhỏ cho đến 15 năm đi xa, mình và bố không hề nói chuyện với nhau bao giờ. Chính xác thì, hai bố con, kể cả với ông anh ruột mình cũng vậy, 3 người đàn ông không hề có sự tương tác với nhau và sống ở 3 thế giới hoàn toàn tách biệt, chưa bao giờ thực sự ngồi xuống để nói chuyện với nhau đầy đủ về những gì đã diễn ra trong cuộc sống, rằng có thể cho nhau lời khuyên gì không, hoặc đơn giản là cập nhật tin tức gia đình, khám chữa bệnh, và những kì vọng của tương lai.
Chỉ đến khi mình về lại Hà Nội và sống lại căn nhà này 1 lần nữa, mình với bố mới có lần đầu tiên nói chuyện với nhau, khi mình 35 và bố thì sắp 70. Hai bố con cùng uống cafe buổi sáng trước khi mình đi làm, ngắm mèo, ngắm cây cảnh, nói chuyện thời tiết, nói chuyện gia đình, nói về công việc, tiền lương, và thuốc gì bố cần mua sắp tới. Những giá trị này đương nhiên chẳng có gì đánh đổi được, nó sẽ chỉ diễn ra trong một thời gian ngắn ngủi. Rồi sẽ biến mất mãi mãi. Không quay về được nữa, chỉ còn trong kí ức thôi.
Có những người khác, mình biết, họ có mối quan hệ khắc khẩu hơn với bố mẹ họ. Dù là đi xa hay ở gần thì vẫn luôn to tiếng với nhau. Nhưng họ thật sự yêu thương nhau. Bố chửi thì cứ chửi, con vẫn về. Về thì mới có đứa ở bên cạnh cho bố chửi chứ. Con đi thì bố chửi ai, chửi con mèo à? Phải không nào.
Một số người đàn ông gặp khó khăn trong việc bày tỏ cảm xúc của họ. Việc bố của bạn uống rượu say gọi cho bạn cũng là 1 cách bày tỏ cảm xúc, nhìn vào điểm tích cực mà nói thì say nhớ đến con mới bốc điện thoại lên mà chửi chứ. Không thì ngủ xừ cho nó xong rồi.
Bạn cứ về đi. Bạn hãy về đi.
Những giá trị gia đình nhỏ bé này sẽ có ngày bạn không còn được trải nghiệm nữa. Hãy trân trọng nó. Bạn nhé.
29 notes · View notes
qanhcherry · 4 months ago
Text
Có khoảnh khắc nào khiến bạn yêu thành phố mình đang sống?
Với những đứa trẻ quê như mình, Hà Nội đã từng là ước mơ, là khao khát, là đích đến sau 12 năm chăm chỉ đèn sách. Ngày ấy đứa nào mà chẳng muốn đỗ đại học, câu chuyện quen thuộc những ngày cuối cấp luôn là lời hứa hẹn lên thành phố gặp lại nhau, đi chơi hồ Gươm, hồ Tây, đi ăn kem Tràng Tiền, ngắm phố cổ mùa thu và đứng dưới bóng cây xanh rợp trên phố Phan Đình Phùng.
Hà Nội đẹp, rất đẹp. Đến tận bây giờ, khi đã sống 5 năm ở thủ đô, mình vẫn chưa khi nào thấy Hà Nội xấu xí cả. Mình vẫn xách xe đi dạo những ngày nắng, vẫn cầm ô tung tăng nghịch nước mưa, vẫn đều đặn hàng tuần hẹn bạn đi bờ hồ ngồi đực mặt ra chẳng để làm gì. Hà Nội cổ kính, mộng mơ, nhưng cũng ồn ào, náo nhiệt. Nơi đây đã chứng kiến những bước chân đầu tiên trên quãng đường trưởng thành của mình, chứng kiến những “lần đầu tiên” đáng nhớ: lần đầu tự lập, lần đầu vấp ngã, lần đầu tự kiếm ra tiền, hay thậm chí là lần đầu suy sụp đến mức tưởng như không thể gượng dậy.
Hà Nội đẹp, và buồn. Hà Nội cho mình giấc mơ, nhưng Hà Nội cũng là nơi đem giấc mơ của mình chôn vùi dưới ba tấc đất. Hà Nội thấy mình khóc, nhưng Hà Nội cũng là nơi bao dung nước mắt và nỗi buồn tuổi chênh vênh của mình. Hà Nội vừa đấm vừa xoa, vừa khiến mình sống dở chết dở vừa không cho phép mình cam chịu bỏ cuộc. Hà Nội cho mình những bài học đau đớn đầu đời, cũng cho mình biết giữa thế gian hỗn tạp, vẫn tồn tại rất nhiều, rất nhiều những điều nhỏ xíu xiu có thể làm trái tim mình rung động.
Mình không đếm được bao nhiêu đêm mình mất ngủ, không đếm được mình đã rơi bao nhiêu giọt nước mắt. Nhưng mình đã lặng lẽ ghi lại được hàng trăm khoảnh khắc tuyệt đẹp, bình yên trong lòng phố thị tấp nập. Mùa đông năm ấy, trên chuyến bus vội vã, có cô bé con ngủ say trong lòng bà. Chỉ thế thôi mà đã có thể chữa lành bao nhiêu đêm mất ngủ, bấy nhiêu giọt nước mắt mình rơi trước đó. Đôi khi mình ghét bản thân vì quá đa sầu đa cảm, nhưng đôi khi mình lại thấy biết ơn, vì nhờ nó, những khoảnh khắc nhỏ nhặt như vậy len được vào lòng mình, khâu lại những vết rách, phơi khô một mùa mưa ẩm ướt cả tâm hồn.
“Hà Nội mến yêu của ta
Thủ đô mến yêu của ta
Là ngôi Sao Mai rạng rỡ…”
Tumblr media
22 notes · View notes
y-e-n-n-h-i-e-n · 20 days ago
Text
Đôi khi giữa những bộn bề cuộc sống, giữa những cơn stress nhấn chìm bản thân, mình đã phải tự hỏi lòng rằng đã đủ tử tế với bản thân chưa?
Tình cảm dành cho người khác nói tốt là tốt, nhưng cũng có những mâu thuẩn, có lúc mình đúng cũng có lúc mình sai. Sau tất cả, cảm xúc đọng lại luôn là những nỗi buồn. Rồi mình thắc mắc, mình đã luôn cố gắng để tốt với người khác mà, kết quả tại sao như vậy, mình đã sai ở đâu ? Câu hỏi nhiều đến mức đôi khi mình quên rằng: chính mình đã chọn lựa những điều mà rồi nó đưa đẩy bản thân mình đến những nỗi đau. Suy cho cùng cũng do mình.
Vì vậy từ nay quyết tâm sống nhẹ nhàng, tử tế với chính mình. Biết tha thứ, bao dung cho bản thân, biết chấp nhận những điều tồi tệ để có thể hít thở sâu và cố gắng bước đến một hành trình mới
Thay vì tự đặt thêm gánh nặng, hãy bắt đầu từ bây giờ bằng những điều giản đơn hơn ví như:
- Nghỉ ngơi khi mệt mỏi, con tim-trí óc đều cần được thư giãn đúng lúc
- Tận hưởng những điều bé nhỏ nhưng tốt đẹp như một bữa cơm gia đình, một buổi sáng trong lành ngồi góc café nào đó rồi nghe nhạc, hay chỉ cần xem 1 bộ phim hay dù chỉ 1 mình.
- Ngủ đủ giấc để bộ não được thư giản, để cơ thể được tái tạo năng lượng mới và để bản thân đủ sức khỏe để vui vẻ
- Tập bỏ qua những điều không quan trọng, bản thân mình rất quý giá đừng lãng phí vào những người, những chuyện không xứng đáng.
- Và hãy yêu thương chính mình, mình không cần hoàn hảo, chỉ cần chân thành, tử tế và giản dị là đủ rồi
Tumblr media
19 notes · View notes
dananh69 · 26 days ago
Text
Tumblr media
Ngày hôm đó, em uống 3 ly, thử 2-3 loại gì nữa, nốc thêm nửa cốc bia 😃 mà em không có say tí nào 🤓
Ngồi gần 3g sáng mới về
Em không biết sao hôm đó em có thể tỉnh táo như vậy nữa, quan trọng là về em thay đồ, tẩy trang, đánh răng rửa mặt mới leo lên giường ngủ 1 giấc đến sáng và không khóc 😆
Bổng dưng em thấy 2025 chắc sẽ bớt khổ rồi nè!
Mỗi tội hư là hôm đó hút hơi nhiều thuốc 😂
16 notes · View notes
can-mot-cai-o · 7 months ago
Text
Mình từng bị quấy rối t*nh d*c 3 lần
Thử thách 100 ngày chia sẻ suy nghĩ. Ngày 5... Mình từng bị QRTD 3 lần, 2 lần khi chưa đủ 18 tuổi, 1 lần khi vừa tròn 20. Trong đó, hai lần mình bị quấy rối bởi người quen, lần còn lại thì là bởi một người "thầy". Mình nghĩ đã từng là con gái, chắc chắn có nhiều người cũng đã trải qua hoàn cảnh giống như mình. Thậm chí, có khi còn không hề biết những hành động đấy là quấy rối tình dục (giống mình đã từng). Nghe đớn nhỉ. Một cái chạm vào vai lúc mình đang ngủ, một cái chạm vào bụng, một cái ôm "bất bình thường" trong một căn phòng khóa cửa. Mình đã không hề nhận thức được đấy là quấy rối, mình tự hỏi trong tâm trí là có gì đó "sai sai" nhưng không gọi tên ra được. Mình cứng đờ người, tim đập mạnh, một lúc sau thì tay mình run lên, răng đánh cậm cập vào nhau. Vậy đấy, mà đến tận năm 22 tuổi, mình mới dám gọi đấy là "quấy rối t*nh d*c". Mình xuất thân trong một gia đình nông thôn, bố mẹ sống chân chất không để ý cũng thiếu thông tin về việc giáo dục giới tính. Bản thân mình là đứa nhanh nhẹn hoạt bát, tiếp xúc với rất nhiêu thông tin trên mạng xã hội nhưng cũng thiếu những kiến thức cơ bản nhất, thiết yếu nhất để bảo vệ bản thân.
Khi một người cố ý chạm vào cơ thể mình mà mình không đồng ý/ không cho phép/không tình nguyện thì mình gọi đó QRTD. Mình muốn nhấn mạnh điều này bởi trước đây định nghĩa QRTD là một định nghĩa m�� hồ, không rõ ràng. Mình không dám nhận diện rằng người quen kia là một kẻ có hành vi quấy rối, mình không biết phải đối mặt như thế nào, nói ra như thế nào, phản ứng như thế nào. Trên GG có rất nhiều cách giúp bạn luyện tập những phản xạ khi rơi vào tình huống như thế. Mình muốn lưu ý rằng đó là "phản xạ" chứ không chỉ là "kiến thức". Và phản xạ thì cần phải được luyện tập.
Mình mong rằng bài viết này sẽ góp phần nhỏ trong việc giúp các bạn nữ nói riêng và mọi người nói chung có nhận thức rõ hơn về hành vi QRTD và giúp tránh được các tình huống nguy hiểm.
15/07/2024
25 notes · View notes
lacyen · 1 year ago
Text
“我经常晚上一个人睡不着的时候,坐在床上,看着窗外,想着我做过的事,对的,错的,遗憾的”
Vào những đêm không ngủ được, tớ thường hay ngồi trên giường, nhìn ra ngoài cửa sổ, nghĩ về những chuyện đã qua, những điều đúng, những điều sai, và cả nuối tiếc.
Zhihu | Lạc Yến dịch
55 notes · View notes
vanlam · 9 months ago
Text
Tối tối nằm giữa anh với cục kẹo, nhìn hai người ngủ say khò khò mà tự dưng thấy mình như người giàu nhất thế giới. Tại có hai báu vật bên đời
29 notes · View notes