#sáng sớm Sài Gòn
Explore tagged Tumblr posts
Text
Sài Gòn tạp bút: Càu nhàu khi đi đường trời mưa
Một bài viết rất cũ từ Fanpage của mình, giờ chép qua đây làm lưu trữ… Tao ghét khi đang đi trên đường, tự nhiên chuyển trời, mưa cái ào xuống. Tấp lề lôi áo mưa ra mặc vô, thì cũng đã ướt quá nửa người. Chưa hết, cái xứ này mưa đó rồi lại nắng đó. Nhiều khi đi một quãng đường ngắn, mặc áo mưa, rồi cởi ra, lại mặc vào, tới mấy bận. Còn không cởi ra hả? Cũng chỉ một con đường, mà qua cây cầu,…
View On WordPress
#cuộc sống ở sài Gòn#kẹt xe Sài Gòn#mưa Sài Gòn#Sài Gòn mùa mưa#Sài Gòn mưa#sáng sớm Sài Gòn#sớm mai Sài Gòn#sương mù Sài Gòn
0 notes
Text
“Hà Nội mùa vắng những cơn mưa…”
Lớp bụi mịn của đất Thủ Đô sẽ không thể so sánh được với tiếng còi inh ỏi của chốn Sài Gòn phồn hoa đô lệ. Cái lành lạnh trầm buồn của Phố Huế cũng không thể so sánh được với Đồng Khởi sáng bừng. Không so sánh được ở đây là về cảm giác, mỗi thành phố — ta mến bằng một nỗi mơ hồ riêng.
Ta đi qua vài nơi và tự mình lưu lại một tệp ký ức về những nơi ấy, về con đường, về phố xá và những hàng cây, về khí hậu hay về nhịp sống,… rõ là ai cũng biết mỗi nơi hữu tình theo một cách riêng. Nhưng không phải ai cũng có một cái cảm nhận giống như này, đó là sâu thẳm bên trong tệp ký ức đã lưu lại ấy, mọi vẻ đẹp đều không thổn thức bằng bóng dáng của nhân tố con người — bao gồm những người mà ta biết là sẽ sớm gặp lại hoặc sẽ rất lâu mới gặp lại,
và cả những người mà ta đã phải tự hỏi còn bao lâu nữa mới gặp lại vì tìm mãi không ra một lý do gì.
Vậy đó. Có vậy thôi mà quanh đi quẩn lại là ngày lại qua ngày, con người ta già đi vì như thế thôi đó.
— AN TRƯƠNG
39 notes
·
View notes
Text
Hôm nay là tròn 1 tháng lẻ 3 ngày tôi bị mất xe. Ông nào nói: “Đà Lạt hiền hoà, để xe giữa đường cũng không sợ mất!” thiệt đúng ghê, để xe trong sân nhà mới mất.
Chuyện cái xe gắn bó với mình 17 năm trời bị mất là một câu chuyện dài và buồn, nhất là khi cái xe đó do ba mua cho tôi! Có lẽ tôi sẽ kể lể về những điều vẩn vơ khi nghĩ đến, nhìn thấy hay nhớ lại về những thứ, những điều ba làm cho mình ở một dịp khác, bây giờ tôi chỉ muốn nói về những lần book grab vì mất phương tiện đi lại hàng ngày.
Tháng trước tôi cũng hay đi, lên cơ quan, đi gặp khách, bạn bè hoặc đơn thuần là muốn ra ngoài. Tôi đi nhiều đến độ, mỗi ngày, trừ những hôm mệt, là tôi biết thêm bao nhiêu mảnh đời trong cuộc sống này, lấp đầy cái thế giới vốn dĩ “chật hẹp” của mình.
Có hôm gặp anh tài xế tử tế, đi qua một đoạn đường mới đang làm, nhiều sình lầy. Ảnh bọc hai cái bao nỉ vào trong bánh xe chỗ tôi ngồi, bảo để sình đừng bắn vào quần áo. Ảnh là một trong những tài xế chu đáo hiếm hoi. Người Bắc, cùng vợ vào mưu sinh, chạy sáng chiều về phụ hàng giúp vợ, vậy mà cứ luôn miệng khoe con ảnh lớn rồi, nên đỡ cực hơn “hồi đó”. Ủa lớn cỡ nào vậy anh? Lớp 10 với lớp 5. Trời đất, vậy vẫn phải lo, chớ lớn mấy đâu anh. Ổng cười hề hề.
Bữa khác, gặp bạn trông trẻ người. Hỏi ra thì biết là thầy giáo dạy Văn. Mà bạn than, em làm giáo viên hợp đồng vì không có hộ khẩu, mà lương thấp quá, em ráng học lên để đi dạy Đại học, giờ nào rảnh thì đi chạy grab kiếm thêm. Tôi hỏi, sao ngày xưa em không học ngoại ngữ, bạn bảo em chỉ thích Văn và giỏi Văn thôi. Chắc cái nghiệp đó anh, giáo viên Văn cực lắm. Mà hỏi ra, sáng ra còn phải chở vợ đang bầu đi làm, nhưng bạn bảo con em là con gái anh ạ, ruộng sâu trâu nái không bằng con gái đầu lòng. Ừa, con gái thì cưng rồi. Mà cái nghề Văn, sống ngay cũng nghèo mạc, khổ cực trăm bề, buồn.
Rồi gặp em sinh viên năm cuối, nói suốt đường về. Anh, em cố chạy sớm hơn để bắt khách người ta hổng bắt, có tiền, xong tối đi học Anh văn để sau xuống Sài Gòn, xin công ty nước ngoài. Bạn em nói mới ra trường xin công ty nước ngoài lương cao hơn. Tôi nói mày chọn chi nghề đi công trường cực chết cha… Nó dễ thương mà nhỏ xíu, không dám hỏi tuổi lại sợ mình già hơn trái cà.
Chuyện đi grab còn làm tôi nhớ lại đợt ở Quy Nhơn. Ngày cuối, tôi book grab ra bến xe, gặp nữ nhân bốn mươi hai tuổi mà đẹp gái, trẻ trung xì tin lắm luôn. Nữ nhân nói giọng rặt xứ Nẫu, lại nói nhanh, tôi tập trung nghe gần chết mới theo kịp chuyện nữ nhân kể. Chị hỏi giờ tôi về đâu. Tôi bảo về Đà Lạt. Chị lại hỏi xuống đây chi mấy ngày này, trời thì mưa, đi du lịch phải biết chọn ngày chớ. Tôi nói em xuống thăm người yêu cũ sắp lấy chồng chị ơi. Trời quơi, dẫy na, gì nghe buồn dẫy ông. Mà thôi, đàn bà con gái nó vậy đó em, sát bên nách nhau còn không giữ được nói gì xa xôi vậy. Rồi chị không để tôi buồn, chị kể tiếp đủ thứ chuyện. Trời, em tin hông, chị chạy một năm rồi mà lên 10 ký, sáng chạy, trưa về nghỉ ăn cơm, tối chạy. Mà em tin hông, bữa chị gặp thằng kia, nó bắt chị chở ra tới Phù Cát, xong chị về xe không, nắng mà lỗ chổng cẳng luôn em. Em tin hông, chị còn chơi Audition, đi họp offline, xong già quá giờ hổng dám đi nữa, có đứa nhỏ tuổi hơn con chị nữa thấy quê quá. Em tin hông, có bữa chở cha kia xỉn, chở xong xuống kiếm chuyện không trả tiền, chị dzọt cho lẹ, không thôi nó làm gì… Xong gần tới bến xe, em tin hông, bữa gần tới chị không cho nhỏ kia xuống, biết sao hông, chị chưa kể hết chuyện ai cho em xuống, ngồi đó đi. Tôi bảo: Chời ơi, vậy giờ em có được xuống không? Ừa thôi cho em xuống, đừng buồn nữa nghen, chừng nào có người yêu cũ nào lấy chồng nữa, xuống đây book xe chị, chị… kể chuyện tiếp cho nghe. Phụ nữ làm nghề đàn ông, mà dễ thương thấy ớn.
Bữa nào gặp mấy ông chú, than trời ơi nó bắt tao nộp lý lịch tư pháp, đi xin mất mẹ ngày chạy, trời ơi, tao đang chạy Grab, vừa cái app Shopee chưa kịp chạy cái nó cắt luôn, mất nết dễ sợ; có bữa gặp mấy anh bán than thôi rồi, khổ lắm em ơi, tiền lẻ không…, blah… blah…
Mà tính tôi hay nhiều chuyện, lên xe hay hỏi.
Nói chung cuộc đời vẫn khổ, và người ta vẫn sống.
Tôi thấy bây giờ nhiều người nói chuyện lớn lao quá, làm giàu, tiền tỉ, xe hơi, cứu thế giới… Mà tôi nghĩ, những cái tí hin như vậy, mới là chúng sinh mà ông Phật dạy, ăn, hít thở, mưu sinh, xô bồ, nghiệt ngã. Rồi cũng qua một kiếp người…
7 notes
·
View notes
Text
những ngày này Sài Gòn cứ xám xịt một cách lạ lùng. sáng sớm mở mắt, trời vẫn lờ đờ như thể chẳng buồn thay đổi, mà hình như mình cũng thế. 6 giờ, đứng nhìn ra khung cửa sổ, chẳng hiểu sao lại thấy nặng nề như có tảng đá treo lơ lửng trong ngực. lần đầu tiên trong đời, mình thấy mọi thứ bế tắc đến vậy. việc apply du học hay không, học thạc sĩ trước hay đi làm,..... mấy chuyện này nghĩ hoài cũng chẳng thấy lối ra. mà đâu phải chuyện gì mới. bình thường mình vẫn đối mặt, vẫn giải quyết, vậy mà dạo này chỉ cần nghĩ đến thôi đã thấy ngộp thở. muốn gọi điện về nhà, nhưng mà nói với bố mẹ thì họ lại lo lắng, mà mình chẳng muốn làm phiền. còn hai chị, mỗi người đã có cuộc sống riêng, những nỗi lo của riêng họ. chợt tự nhiên mình nhận ra, từ ngày mình rời nhà, cảm giác lạc lõng cứ thế lớn dần. có những đêm nằm trằn trọc, mình cứ tự hỏi: liệu có phải mình đã sai ở đâu đó? có phải có quyết định nào đó mình nên làm khác đi? cứ mỗi lần nghĩ lại là một lần hoài nghi. mà mình hiểu cái hoài nghi chính mình mới là thứ đáng sợ nhất. mọi thứ cứ quẩn quanh, chẳng có câu trả lời rõ ràng, chỉ có thể chép miệng tự nhủ rồi nó cũng qua, mình cứ cố gắng thêm chút Sài Gòn lúc nào cũng đông đúc, bộn bề, nhưng giữa tất cả sự ồn ào đó, mình lại thấy cô đơn hơn bao giờ hết. nhớ nhà thì nhiều, nhưng chẳng dám nói ra, cũng chẳng thể về được. đôi khi cứ nhắm mắt mình lại nhớ những buổi tối cả nhà ngồi ăn cơm, những câu chuyện vụn vặt chẳng đầu chẳng cuối. giờ lớn rồi, cứ tưởng sẽ tự do, sẽ mạnh mẽ, nhưng hóa ra tự do cũng đi kèm với những nỗi cô độc im lặng đến lạ, dù trước giờ mình vẫn một mình như thế, chẳng ai nói được. haha chắc lần này nỗi cô đơn lại được nhân cấp lên rùi
2 notes
·
View notes
Text
Mình ngông cuồng.
Nhưng cũng có một mình rất ngoan ngoãn.
Cứ đến gần thi là mình lại ốm, như kiểu đến hẹn lại lên vậy. Còn nhớ đợt thi cuối kì trước, mình sốt cao, vừa dán miếng dán hạ sốt vừa học bài, nước mắt thì chảy ròng rã vì thương chính mình.
Đợt này cũng vậy, kì này mình học khá nhiều môn chuyên ngành, tất nhiên là kiến thức nặng, vậy mà bữa giờ mình lại ốm, đến mức mẹ không muốn mình vào lại Sài Gòn, sợ mình không chạy xe nổi.
Hôm nay mình vừa thi xong môn đầu tiên. Tối qua từ phòng tập về mình mua ly ép dứa, vừa uống vừa ôn thi. Sáng nay trước khi đi thi, mình ăn sáng, uống thuốc đầy đủ. Trưa về mua một cốc cam ép, ăn cơm trưa, rồi lại loay hoay ôn bài cho môn thi kế tiếp.
Mình ngông cuồng, nhưng cũng có một mình rất ngoan ngoãn, biết ăn uống không bỏ bữa, biết tự uống thuốc, biết chăm lo bản thân mỗi bữa ốm đau. Mình nổi loạn với thế giới, nhưng ngoan ngoãn và yêu thương với chính mình.
Giờ thì mình đang nghe 'Bao tiền một mớ bình yên?'. Dạo này giai điệu bài hát ấy cứ vang lên mãi trong đầu. Mình nghĩ mình sẽ sớm khoẻ, sớm vượt qua hết những khó khăn nhỏ xíu trước mắt, để còn enjoy summer, enjoy một chuyến đi biển còn nợ lại vào cuối tháng này.
Đúng không?
27 notes
·
View notes
Text
Trong nhánh đường con của một thành phố, chằng chịt những ngã rẽ do sự thiếu quy hoạch chỉnh đốn từ ngày xưa, phát đất rồi chia đại ra dựng đất lành. Sài Gòn cũ là cái gì đấy nó thơ, nó đẹp trong mắt thế hệ mới, Đầu tóc bóng mượt đen nhánh, váy hoa nhí và bó hoa dại trên tay, đường lối trang điểm xanh đỏ của những cặp đôi đầu tư cho bộ ảnh chụp mô phỏng hình cưới trai gái thập niên cũ. Lần đầu Hạnh lên thành phố, thấy họ ngô nghê, lạ lạ mà mắc cười. Tận đáy lòng cũng mong có một bộ hình giống vậy. Chắc đẹp mà quý lắm.
Ở quê Hạnh có những quán ăn mở gần hai ba bốn thập kỷ, thức ngon gia truyền rồi nghề nuôi dăm miệng. Cái quán bún bò đầu hẻm làm nhỏ Hạnh mê tít, hồi nó nhỏ xíu lúc nào cũng đứng nhỏ dãi cục xí quách to bự treo đầu cái hộp kính trong dựng trước nhà cô Tám. Xưa cô Tám hay trêu nhỏ Hạnh lành tính, chân chất, sau cô gả con trai, ngày nào cũng được ăn xí quách. Nói bâng quơ vậy mà sau này nhỏ quen anh Kỳ thật.
Anh Kỳ lớn hơn Hạnh 2 tuổi, khác với má Tám buôn gánh bán bưng, anh học cao, biết rộng. Lúc nhỏ anh quậy tưng, không khác gì tụi nít ranh tới tuổi dậy thì, bị quậy phá bởi mớ hoóc môn mới lạ, thích thể hiện và ngổ ngáo chơi bời. Đến khi ba ảnh mất, thấy má ảnh rấm rứt đêm đêm cúi gằm cặm cụi lúc dọn hàng, thấy má mỗi sáng dậy sớm lái con xe cũ lên phố xa nhập thêm mấy cân thịt, mua thêm vài cân bún, thấy má lủi thủi thẫn thờ nhìn dòng người qua lại lúc hàng quán ế ẩm. Tự dưng cây non sau một đêm từng bước lại quyết tâm trở thành đại thụ. Lần đầu tiên Hạnh thấy sức bật của một người có thể phi thường đến cỡ đấy. Một ngày nọ nhỏ giật mình nhìn lại, thấy anh đã bay cao, bay xa đến mức nó cũng muốn với lắm nhưng lại cứ tần ngần. Huy chương, giải thưởng, ánh mắt người đời nhìn ảnh bây giờ đầy ước vọng và chờ mong. Một tài năng trẻ sáng lại với đôi vai kiên định đang băng băng hướng về phía trước. Giật mình hơn cả là ấy vậy mà anh nói anh yêu Hạnh. Trong một tối trăng non vằng vặc lối vào hẻm nhỏ, trăng soi tỏ vóc dáng cao lớn của người đàn ông mà nó ngưỡng mộ, đôi mắt anh dịu dàng như nước hồ trong vắt. Những xao động bắt rễ tận đáy lòng, khởi sự một câu chuyện tình đáng chờ mong.
Hạnh không xinh đẹp, nhưng nghe lời và hiểu chuyện. Nhà nhỏ ở gần má, thương má nhọc nhằn, vất vả, sáng nhỏ đi làm thợ make up, tối về phụ má bán bưng. Anh Kỳ đi làm trên phố, thỉnh thoảng gửi về sợi chuyền, lắc tay lấp lánh. Nhỏ ưỡn ngực hãnh diện đeo lên những hiện vật thể hiện tình yêu, ngọt ngào và say đắm, dù thi thoảng trong những đêm dài, Hạnh nhớ cái ôm siết và vòng tay anh mỗi lần hiếm hoi gặp gỡ. Dăm tháng anh sẽ lại về thăm má, thăm Hạnh.
Hạnh phúc của ái tình làm con người ta mụ mị. Nhỏ theo anh qua những cung đường trải dài tít tắp. May mắn thay đô thị hoá quên mất xứ nhà quê chưa thèm ngó ngàng tới, vẫn để lại những cánh rừng xanh bạt ngàn cho con người ta có nơi lãng mạn. Vậy mà những câu chuyện tỉ tê chất chứa từng kéo dài đằng đằng giờ chỉ còn đọng lại nơi ngọt nhạt đầu môi, đắng ngắt, nhạt thếch như bình cafe muối nhỏ đòi anh mua trước mỗi lúc khởi hành một chuyến đi chơi xa. Những dự án dồn dập, những công việc anh phải xử lý lúc ngồi bên nhau ngắm trời đất. Những câu chuyện khó hiểu anh nói qua điện thoại với đồng nghiệp làm nhỏ ngơ ngẩn. Nhỏ không hiểu "launching" là gì, không hiểu đối tác là chi, không hiểu "nghiệm thu" có ý gì, những nỗi sợ hãi mơ hồ cứ ập tới như thuỷ triều dâng. May mắn những câu chuyện về má Tám sẽ luôn là chất xúc tác kéo gần khoảng cách giữa nhỏ và anh. Nhỏ băn khoăn vì tự ti gái nhà quê sao mà tới với anh thành phố (chỉ vài năm ngắn ngủi, anh trở thành dân Sài Gòn), nhưng cũng thầm thấy may mắn vì nhỏ là gái nhà quê, gần má Tám. Đảm đang, chịu đựng, hi sinh, đàn ông dù đam mê mới lạ, nhưng mà sẽ chỉ chọn người như nhỏ. Nhỏ đinh ninh vậy.
"Má biết không em?
Dạ không, em chưa từng nói gì cả.
Em có thể cứ vậy chăm sóc má không? Anh không khuyên được. Anh gửi Hạnh tiền.
..."
---
"Sao con không nói hở con?
Nó như vậy mà con im? Con tính giấu má đến bao giờ? Hạnh ơi là Hạnh, năm nay con 28 rồi Hạnh ơi.
Má tưởng...."
---
"Anh Kỳ, mai mốt anh mang má lên thành phố sống hả anh?
Vui ha? Má có anh, đỡ vất vả hơn nhiều luôn.
Má nói với em hả?
Vâng, má tưởng anh sẽ mang em theo nên mới nói.
Anh xin lỗi."
Đô thị hoá đã đến rất gần. Dễ gì mà bỏ qua, tiến bộ và tối tân rồi sẽ khai sáng đến xứ mù. Vén màn sương nhìn rõ tiềm năng của đất cát. Những khu công nghiệp mới sẽ mọc lên san sát. Quán bún bò lụp xụp của má Tám đã không còn lụp xụp. Ba tầng lầu cao rộng rãi trông cực kỳ nổi bật giữa một con đường vất vả. Đối lập với nó là hai người đàn bà mặc đồ bộ sờn cũ nương tựa lẫn nhau ra ra vào vào, vẫn mỗi ngày buôn gánh bán bưng, mong vài đồng bạc lẻ từ hàng bún tầng trệt.
Nghĩ lại thì ngày đấy qua cũng nhanh, ngày má ôm lấy Hạnh khóc nấc, tóc má bạc rủ xuống bờ vai run run, ướt cả mảng áo con nhỏ. Nhỏ cười khổ, ôm lại má vỗ về. Gái quê quá lứa lỡ thì cũng có sao đâu mà, con vẫn vui, vẫn ngoan, vẫn phụ má, ngày nào cũng được ăn xí quách. Có gì đâu mà má buồn dữ. Hạnh biết má xót nên cũng phải gồng lắm mới không để lộ ra nỗi buồn đau đáu. Nào má buồn sẽ lại cười khổ an ủi, trong nỗi cô đơn ngắc ngoải, nhỏ biết cái gì không phù hợp sẽ chẳng được lâu dài, cố gượng ép chỉ làm đau trái tim ngây ngô không vụ lợi, trước giờ cũng chỉ hướng tới có mỗi một người.
Má không chịu theo anh lên phố, cứ sống miết chốn nhà quê, kêu tao quen bán bún rồi, đây có bà con chòm xóm, có nhỏ Hạnh, mắc gì bắt tao đi. Hạnh cũng khuyên mấy lần, mà má không bỏ Hạnh, đời này chỉ coi Hạnh là dâu. Lắm lúc đắc thắng, nhỏ cũng nghĩ đáng đời anh Kỳ lắm, nhưng cũng buồn, nàng dâu thật sự có tội tình chi đâu, chưa kịp đến đã biết trước sau này cũng không bao giờ lấy được niềm thương trọn vẹn từ má chồng mình.
Hôm nọ anh Kỳ dắt dâu về. Hạnh vừa nhìn liền biết. Cùng một thế giới có khác, nom đến là đẹp đôi. Sắc bén, học thức, cách họ nhìn nhau làm Hạnh nhớ đến ngày xưa. Yêu thương trong mắt họ có cả tôn trọng và ngưỡng mộ. Cái kiểu chuyện trò cực kỳ riêng tư đấy làm người ta ganh tỵ. Tự dưng nhỏ chặc lưỡi, nghĩ lại ngày xưa ánh mắt anh nhìn nhỏ chắc chỉ có biết ơn. Buồn ơi là buồn. Mà lâu quá cũng quên hết rồi.
Lần đầu lên phố, Hạnh với má xúng xính áo dài đỏ, ngơ ngác trong tiệc cưới đầy hoa. Má cũng không giấu được tủm tỉm, hời ơi, con trai mình đóng bộ com-lê trông đẹp trai quá thể. Con dâu mới nhìn cũng ... tàm tạm. Mà cứ tụi nó hạnh phúc thì phần mình cũng hạnh phúc. Vừa bối rối, vừa lâng lâng. Mấy lần má liếc Hạnh, nhỏ cúi gằm giả bộ cặm cụi ăn uống thực đơn tiệc chưa từng được thấy bao giờ. Má nắm lấy tay nhỏ, ủ đủ hơi ấm cho một lát nữa rời tay ra dắt anh con trai vào lễ đường. Ủ sao mà lúc má không còn bên cạnh, giữa bàn tiệc xa hoa đầy người lạ, người Hạnh v���n nóng ran. Nhỏ nhớ tới bộ hình cưới thập niên 80 mới thấy sáng nay. Đúng là mớ hình đó chỉ để chơi chơi, xem hình người ta váy trắng tinh xoè ra quét đất, sung sướng ngọt ngào trên khung nền chiếc ô tô mới cóng này, đẹp ơi là đẹp. Lúc tiếng bụp khui rượu vang lúc khai tiệc phát lên, trong muôn cái cụng ly chúc tụng uyên ương, sợi dây chuyền trên cổ có mặt dây hình nửa trái tim tự dưng lạnh ngắt, nước mắt ấm nóng quẩn quanh hốc mắt Hạnh, chả hiểu ra làm sao...
3 notes
·
View notes
Text
Hôm vào lại Sài Gòn, bắt chuyến xe sáng sớm về nhà; nói chuyện đôi ba câu hỏi thăm Tết nhất và gia đình với anh tài xế. Rồi ảnh kể về vợ cũ. Chị nhà đi xklđ và cưới chồng mới bên ấy. Đi đã 4 năm, nhưng mới xa nhau 2 năm đây.
Anh ấy nói với mình, nhưng như là lời tự dặn lòng: - Cuộc đời của người ta mà. Mình đâu thể cấm cản được. - Dạ. Chuyến đi không còn dài để nói thêm vài câu an ủi có ý nghĩa, nên đành gửi anh sự im lặng thấu hiểu, cảm thông chân thành. Hôm nay ngồi ngẫm lại, rồi tự dưng nhớ đến bài Tâm Sự Với Người Lạ.
Ôi chao. "Chiều nay em ra phố về, thấy đời mình, là những chuyến xe" - TCS
-- Sài Gòn, 18/02/2024
5 notes
·
View notes
Text
Câu chuyện về người lớn intern và áp lực đồng trang lứa
Mình gọi bản thân là người-lớn-intern.
Ở cái tuổi đầu hai hơn một chút, minh từng đi nhanh hơn bạn bè một chút, nhưng giờ lại trở thành người đi sau nhiều chút.
Nhiều khi mình cũng thấy chơi vơi vì lại đặt mình trong vòng an toàn cuộc sống, luôn bận lòng và sợ hãi việc chạm ra ngoài lằn ranh.
Có nhiều lúc mình có dũng khí cực kì, có lúc lại không.
Đến một lúc nào đó, tự dưng việc chạm vào bàn phím và viết ra những gì trăn trở trong lòng, cũng là chút gì đó cần nhiều sự kiên nhẫn.
Sáng nay mình đi làm sớm, giữa cái lạnh đột ng��t của một Sài Gòn buổi sớm, ký ức luôn nhắc nhớ mình về những ngày đông rất xa, lúc QN vẫn còn là một thành phố trong trẻo, hệt như những suy nghĩ ngây thơ của tụi mình lúc đó. Rồi đến một lúc nào đó, bản thân sẽ phải lớn lên. Nhưng khởi đầu của việc trưởng thành luôn là đổ vỡ. Rất nhiều. Chúng ta đổ vỡ từ bên ngoài và bên trong, chịu đựng nhiều thứ và thấy bản thân lớn dần lên qua từng vết sẹo lành. Nhưng tổn thương bên trong dặn mình đừng mở lòng nữa, hãy cứ e dè đi và nghĩ về những quá khứ đã qua.
Nhiều khi nhìn những người-lớn-fulltime với nhiều vỏ bọc và sự trầm ổn, mình tự hỏi có lẽ nào ở tuổi đôi mươi, họ cũng từng nông nổi và "trẻ", nhưng điều gì đã đưa đến người-lớn-fulltime với dảng vẻ hiện giờ? Họ đã trải qua những gì, đã va vấp ra sao, đã vùng vẫy và đối mặt thế nào? Liệu mình sẽ trải qua những gì để đi đến nơi đó, có nhất thiết mỗi người đều phải bước ra bậc thang đó hay không?
Đôi khi mình vẫn muốn làm người-lớn-intern. Mình không muốn lớn lên nữa.
Lớn lên thật mệt mỏi.
Trước đây, mỗi khi đặt ra một vấn đề, mình thường cố gắng đưa ra giải đáp có trước, để người khác không phải nghĩ suy.
Nhưng giờ đây mình không làm thế nữa.
Mỗi người luôn tự có sự lý giải của riêng mình. Không có đáp án, không có đúng sai.
Đôi khi, không có lời giải, cũng chính là một câu trả lời.
15 notes
·
View notes
Text
Review Lịch trình + chi phí du lịch Đà Lạt 3 ngày 2 đêm mới nhất
Đà Lạt là một địa điểm “gây sốt” trong suốt thời gian vừa qua. Nơi đây không chỉ sở hữu nhiều điểm du lịch mà còn được xem là thiên đường “sống ảo” với rất nhiều điểm check in thú vị. Do đó, để có một chuyến đi trọn vẹn và khám phá mọi ngóc ngách của thành phố sương mù này thì bạn hãy dành ít nhất 3 ngày 2 đêm nhé! Dưới đây là lịch trình chi tiết du lịch Đà Lạt 3 ngày 2 đêm của bạn Phương Nhã dưới đây nhé! 1. Lịch trình đi Đà Lạt 3 ngày 2 đêm chi tiết Ở Đà Lạt có rất nhiều những địa điểm du lịch nổi tiếng nên trong hành trình du lịch Đà Lạt 3 ngày 2 đêm này mình đã cố gắng đi thật nhiều để không bỏ lỡ những điểm đến hot khác. 1.1. Ngày 1: Tiệm cafe Túi mơ to – Chùa Linh Phước – Chợ Đà Lạt – Ga Đà Lạt Túi mơ to là tiệm cafe kết hợp homestay đang hot “rần rần” trên Đà Lạt. Dĩ nhiên, con nghiện “sống ảo” như mình cũng không thể bỏ lỡ dịp này để ghé quán. Quán cafe siêu xinh xắn với tông màu gỗ ấm áp, bên ngoài là vườn hoa cúc. Một concept đậm chất Đà Lạt, nhìn là chỉ muốn “trốn” ở đây cả ngày thôi. Ảnh: Phương Nhã Vì cùng một cung đường nên mình đến Dốc số 7 Trần Hưng Đạo chụp ảnh luôn. Con dốc này cũng nổi tiếng lắm nhé, chịu khó tìm góc thì cũng được nhiều tấm “quên sầu” luôn. Ảnh: Phương Nhã Kết thúc buổi sáng ngày thứ nhất, mình đi thăm chùa Linh Phước. Chùa còn có tên gọi khác là chùa “ve chai” và có lối kiến trúc vô cùng độc đáo, lạ mắt. Ảnh: Phương Nhã Mình bắt đầu buổi chiều với chợ Đà Lạt. Đã đến chợ thì cũng không thể quên tìm góc chụp phong cách Hongkong mà các bạn mê mẩn. Lên ảnh cực ảo diệu nhé! Ảnh: Phương Nhã Kết thúc ngày đầu tiên, mình di chuyển đến ga Đà Lạt. Ga Đà Lạt lúc nào cũng chật kín người tham quan, rất khó để tìm cho mình một góc riêng để lên ảnh. Nhưng cứ chịu khó đi quanh quanh thì cũng ra được cả ngàn cái ảnh chứ chẳng chơi! Địa chỉ các địa điểm: - Quán Túi Mơ To: Hẻm 31 Sào Nam, Phường 11, Thành phố Đà Lạt - Chùa Linh Phước: số 120 Tự Phước, thuộc địa bàn Trại Mát. - Chợ Đà Lạt: đường Nguyễn Thị Minh Khai, Phường 1, Tp. Đà Lạt - Ga Đà Lạt: Quang Trung, Phường 9, Thành phố Đà Lạt, Lâm Đồng 1.2 Ngày 2: Mê Linh Coffee – Thiền viện Trúc Lâm – Hồ Tuyền Lâm Mê Linh Coffee nằm khá xa trung tâm thành phố khoảng 25km, nên mình xuất phát từ sớm. Đường đèo Đà Lạt siêu đẹp, nhưng các bạn nhớ cẩn thận những khúc cua, đừng mải ngắm cảnh núi non mà lơ là. Đây là địa điểm yêu thích của dân “phượt” khi đi du lịch Đà Lạt đó. Nên đi sớm để chọn cho mình một chỗ thật đẹp nha. Ảnh: Phương Nhã Từ Mê Linh Coffee, mình tiếp tục di chuyển đến Thiền Viện Trúc Lâm và Hồ Tuyền Lâm để chụp ảnh. Thật may mắn là những hôm mình đi thời tiết ủng hộ. Trời trong xanh, có nắng có gió, giơ máy lên là có ngay ảnh đẹp rồi. Ảnh: Phương Nhã Địa chỉ các địa điểm: - Mê Linh Coffee: 3 Đường Mê Linh, Phường 9, Thành phố Đà Lạt, Lâm Đồng - Thiền Viện Trúc Lâm: núi Phụng Hoàng, Phường 3, Thành phố Đà Lạt, Lâm Đồng 1.3 Ngày 3: Quán của thời thanh xuân – Tiệm bánh Cối xay gió Sáng ngày cuối cùng mình tranh thủ ghé qua tiệm bánh Cối xay gió và Quán của thời thanh xuân trước khi quay về Sài Gòn. Cả 2 tiệm đều được bày trí rất dễ thương, nhẹ nhàng, rất “Đà Lạt”. Ảnh: Phương Nhã Địa chỉ các địa điểm: - Tiệm bánh Cối Xay Gió: Khu Hoà Bình, Phường 1, Thành phố Đà Lạt, Lâm Đồng - Quán của Thời Thanh Xuân: 9 Đường Triệu Việt Vương, Phường 4, Thành phố Đà Lạt Nếu còn thời gian, bạn có thể tham khảo thêm các địa điểm du lịch Đà Lạt HOT nhất hiện nay để đến tham quan và check in nhé! 2. Chi phí đi Đà Lạt 3 ngày 2 đêm bao nhiêu tiền? - Xe khách Thành Bưởi: 920.000 VNĐ/2 người - Thuê xe máy: 200.000 VNĐ - Xăng: 70.000VNĐ - Phòng Dorm: 400.000 VNĐ/ 2 người / 2 đêm - Ăn uống, cafe: 800.000 VNĐ / 2 người Chi phí trung bình: 2.390.000VNĐ/người cho chuyến du lịch Đà Lạt 3 ngày 2 đêm. 3. Kinh nghiệm du lịch Đà Lạt 3 ngày 2 đêm giá rẻ Sau khi có những review Đà Lạt 3 ngày 2 đêm chi tiết về lịch trình và chi phí, để chuyến đi trở nên dễ dàng và tiết kiệm nhất, bạn có thể tham khảo thêm những kinh nghiệm dưới đây. Phương tiện di chuyển Từ Sài Gòn, phương tiện di chuyển phổ biến nhất là xe giường nằm. Mình chọn đi hãng xe Thành Bưởi, xuất phát lúc 10h tối. Mất khoảng 6-8 tiếng từ Sài Gòn đến trung tâm thành phố Đà Lạt. Mình ngủ đêm trên xe và sáng sớm hôm sau đã đến nơi. Giá vé khoảng 200.000VNĐ/ chiều. Các hãng khác cũng không chênh lệch nhiều, bạn thoải mái lựa chọn hãng xe cho mình nhé. Ảnh: Xe khách Thành Bưởi Sau khi đã tới Đà Lạt, mình chọn xe máy để di chuyển giữa các điểm tham quan cho thuận tiện và tiết kiệm chi phí. Mình thuê xe tay ga với giá 200.0000 VNĐ/ngày ngay tại homestay mình thuê. Ở Đà Lạt không có đèn giao thông. Do đó giờ cao điểm xe cộ sẽ đan xen “không lối thoát” luôn. Ngoài ra, trong trung tâm thành phố rất nhiều dốc cao, nếu đi không quen rất dễ ngã đó nha. Ngoài ra, bạn cũng có thể tham khảo thêm 5 địa chỉ thuê xe máy Đà Lạt thường được nhiều người lựa chọn nhé. Đi du lịch Đà Lạt 3 ngay 2 đêm ở đâu? Du lịch Đà Lạt phát triển nhanh “chóng mặt” trong mấy năm gần đây, kéo theo hàng loạt các khách sạn, homestay… mọc lên như nấm. Có rất nhiều lựa chọn tùy thuộc vào giá cả, vị trí mà bạn muốn. Mình muốn tiết kiệm chi phí nên chọn phòng dorm có giá 90.000 VNĐ/người/đêm. Nếu muốn book được phòng như ý với giá phù hợp, mình khuyên các bạn nên tìm phòng trước khi đi 2-4 tuần nha. Hãy tham khảo trên các app như Agoda, Booking.com, Airbnb, Traveloka…, siêu nhiều deal hot luôn. Bạn có thể tham khảo thêm: 20 Homestay Đà Lạt giá rẻ Với những review chi tiết về chuyến du lịch Đà Lạt 3 ngày 2 đêm trên đây, các chế đã thấy “rần rần” muốn đi chưa? Ai chưa đi thì đi liền nha, ai đi rồi thì quay lại lần nữa, Đà Lạt chẳng bao giờ làm bạn thất vọng đâu. Đừng quên tham khảo thêm các kinh nghiệm du lịch Đà Lạt hữu ích khá để có những chuyến đi thú vị và an toàn nhé! Theo Phương Nhã Tổng hợp từ: Halo Travel Read the full article
3 notes
·
View notes
Text
Gioi thieu Trung Tam Dich Vu Visa Trung Quoc tai TPHCM
Ngày 09/09/2019, Tổng Lãnh Sự Quán Trung Quốc tại TPHCM khai trương Trung Tâm Dịch Vụ Visa Trung Quốc nhằm tiếp nhận hồ sơ xin visa Trung Quốc, giải quyết tình hình quả tải như hiện nay.
Trong những tháng gần đây, người Việt nam xin visa đi Trung Quốc quá đông. Hằng ngày có hàng trăm người xếp hàng dài trước cổng Đại Sứ Quán Trung Quốc, Tổng Lãnh Sự Quán tại Tp Hồ Chí Minh. Việc xếp hàng từ lúc sáng sớm mà vẫn không thể vào được Tổng Lãnh Sự Quán Trung Quốc để xin visa. Nó gây nên những hình ảnh không đẹp, gây nên sự ùn tắc hồ sơ xin visa Trung Quốc. Để giải quyết trình trạng này, nâng cao chất lượng cấp visa Trung Quốc, Tổng Lãnh Sự Quán Trung Quốc tại Tp Hồ Chí Minh mở Trung Tâm Dịch Vụ Visa Trung Quốc tại TPHCM.
Tổng Lãnh Sự Quán Trung Quốc ủy quyền cho Trung Tâm Dịch Vụ Visa Trung Quốc tiếp nhận hò sơ xin visa Trung Quốc của các đương đơn. Sau đó, hồ sơ xin visa Trung Quốc sẽ chuyển đến Tổng Lãnh Sự Quán Trung Quốc để xem xét duyệt cấp visa. Khi có kết quả, hộ chiếu sẽ được chuyển về Trung Tâm Dịch Vụ Visa Trung Quốc. Người xin visa Trung Quốc đến đây để nhận hộ chiếu và kết quả.
Trung Tâm Dịch Vụ Visa Trung Quốc mở ra giúp giải quyết trình trạng ùn tắc hồ sơ như hiện, tạo điều kiện thuận lợi cho người Việt Nam xin visa Trung Quốc. Người Việt Nam xin visa Trung Quốc sẽ nộp hồ sơ xin visa Trung Quốc tại Trung Tâm Dịch Vụ Visa Trung Quốc, rất thuận tiện, tránh được trình trạng xếp hàng dưới trời nắng, mưa.
Địa chỉ của Trung Tâm Dịch Vụ Visa Trung Quốc tại TPHCM như sau:
TRUNG TÂM DỊCH VỤ VISA TRUNG QUỐC TẠI TPHCM
Địa chỉ: Tầng 16 Tòa nhà Trung tâm thương mại Sài Gòn (SAIGON TRADE CENTER) , số 37 Tôn Đức Thắng, phường Bến Nghé, Quận 1, thành phố Hồ Chí Minh.
Email: [email protected]
Web: www.visaforchina.org
Thời gian làm việc: 09:00-16:00 từ thứ 2 đến thứ 6 hàng tuần (ngày nghỉ lễ sẽ có thông báo riêng).
Thời gian làm việc và trả kết quả: 08:30-11:00 và 14:30-16:30 từ thứ 2 đến thứ 6 hàng tuần (ngày nghỉ lễ sẽ có thông báo riêng).
Người xin visa Trung Quốc khi nộp hồ sơ xin visa Trung Quốc tại Trung Tâm Dịch Vụ Trung Quốc cần đặt lịch hẹn rồi nộp lệ phí xin visa Trung Quốc lệ phí dịch vụ visa.
Bạn muốn xin visa Trung Quốc cần chuẩn bị hồ sơ xin visa Trung Quốc rồi đến TPHCM nộp hồ sơ tại Trung Tâm Dịch Vụ Visa Trung Quốc nêu trên, hoặc liên hệ đến “dịch vụ làm visa Trung Quốc” của chúng tôi.
Website dịch vụ làm visa gấp các nước cung cấp dịch vụ làm visa Trung Quốc vắng mặt, bạn ở nhà không cần đến TPHCM, Chúng tôi cung cấp trọn gói: xin visa Trung Quốc, vé máy bay đi Trung Quốc, đặt phòng khách sạn tại Trung Quốc, Tour du lịch Trung Quốc,…
Mọi thông tin vui lòng liên hệ:
- Ms Ngọc – Viber, Zalo 0988.512.577
- Ms Hạnh – Viber, Zalo 0903.709.178
CÔNG TY TNHH TMDV DU LỊCH THANH NIÊN MỚI
Địa chỉ: 212/29 Nguyễn Thái Bình, Phường 12, Tân Bình, TPHCM.
Xin cảm ơn!
>>> Xem thêm: Trung Quoc thi diem mien visa Trung Quoc cho 6 quoc gia
2 notes
·
View notes
Text
Chộp được cái cảnh này ở tầng 12. Nhà cao tầng trùng điệp, tự dưng lại nhớ con đèo Violak ngày nào, hồi còn làm ăn cày cuốc ở Quảng Ngãi, muốn về nhà ở Kon Tum là lên con xe đi một mạch, toàn tờ mờ sớm, 2 3 giờ sáng gì đấy, vừa qua địa phận Quảng Ngãi là kịp đón bình mình, núi non không hùng vĩ, nhưng trùng điệp, mát mắt, làm ly cafe ngồi trầm ngâm một hồi rồi đi. Khoảng khắc đẹp đẽ ấy, lần nào cũng đón một mình, đón không biết bao nhiêu lần. Cứ tưởng sẽ vì nghiện nó mà ở lại. Rồi mở mắt ra, lại quay lại xô bồ của Sài Gòn.
4 notes
·
View notes
Text
Ngày bé thì mơ phố xá, lớn lên chỉ thích về nhà.
Cơn mưa lớn kéo dài gần cả ngày làm đất trời ở quê mình trở nên mát mẻ lạ thường. Nhờ được tưới nước mà 'màu xanh lá' trông cũng tươi tắn hơn nhiều.
Nhà mình không có nhiều hàng xóm, xung quanh nhà chỉ có tầm 5 hộ, nhưng ở cũng tít xa nhau chứ không phải ở cạnh nhau sát vách như nhà trên sài gòn.
Ông bà hiền, cô chú sống tình cảm, có đồ ăn là mang sang cho, mùa xoài chín ngoại kêu các cô chú đến nhà mình hái, mùa bắp ngô các ông các bà lại gói ghém bảo mấy đứa nhóc mang một ít sang nhà mình. Đám cỗ thì các cô đã đến phụ từ sáng sớm. Trời mưa thoải mái chạy vào sân nhà ông bà trú mưa, không quan tâm người quen người lạ, ông bà vẫn lấy áo mưa ra cho mượn mang về.
Sau này về già, cũng chỉ ước được như các ông bà cô chú, ước được sống ở một nơi mà người ta yêu thương nhau nhiều như thế.
Mong là thời gian trôi qua vẫn không làm nơi này biến chất, từng thế hệ vẫn hiền hoà và giàu tình cảm như thế hệ trước vậy.
27 notes
·
View notes
Text
28 tết, mình vẫn lon ton đi làm, vẫn đi sớm về khuya, vẫn theo đuổi một thứ gì đó mà đến bản thân còn chả biết nó là thứ gì.
bạn bè thì đã hội họp nhau hết cả lên rồi cơ mà sự háo hức trong mình năm nay đã giảm đi đáng kể, hồ hởi cũng chả còn như trước nữa, mình không biết rõ đó có phải là tác-dụng-phụ của việc mình đang-lớn hay không, chỉ biết là ngọc tòn ni đang dần bình ổn, và việc ổn đó nó gắn chặt với việc mình dần thích nghi với sự-một-mình hơn là phải ra ngoài và dùng năng lượng nội-tại đó để sử dụng cho một cái mục đích gọi là giao-tiếp hay xã-giao ấy.
có lẽ ở thì hiện tại, mình muốn được về nhà, mình muốn được gặp cục-cít-khô đen thui tên Nu kia, mình thèm cơm nhà, mình thèm cái lạnh thấu răng, thấu xương của miền trung kia nữa, mình muốn được nói chuyện với mẹ về tất cả những điều mình đã kinh qua suốt gần một năm trời, những điều đã làm thay đổi hoàn toàn góc nhìn của mình về xã hội con-người ngoài kia.
à, mình còn nhớ nhà nữa.
chuẩn bị về nhà thôi.
sài gòn, 19.1.23,
3h40p sáng.
2 notes
·
View notes
Text
ngày xưa là nam thần rực lửa, bây giờ là nam già bụng mỡ
cây chồn: đó, anh nghe chưa anh cường, lần đâu tiên mới nghe nó chia sẻ như vầy.
soobin: bố ạ mày, cái con tinh bột này, chồng con với nhau mà kêu nó. anh cường thấy vậy thôi chứ cặp đôi hoàn cảnh này hở ra tí là giỡn dữ dội lắm. em với nó có một cái kỷ niệm hồi space jam 3 ở đà lạt cũng dễ sợ lắm. lần đó anh với kiên ở sài gòn, còn em với anh tua, anh ram, anh vịnh, típ với thằng tín, anh ti, đông ơi là đông, ở chung một cái nhà trọ ở đà lạt. có hôm sáng sớm em bắt đầu gom quần áo đi giặt. mọi người còn đang say giấc nhé, anh cứ tưởng tượng em đứng đây với cái máy giặt, em bỏ quần áo vào đây, mặc đúng một cái quần đùi. thằng cây kêu mọi người dậy hết; nó biết là đúng giờ đó là em sẽ dậy đi giặt đồ mà, thế là nó kêu mọi người dậy hết rồi đi theo sau lưng nó. rồi nó nỡ lòng nào, nó đứng đằng sau tụt cái quần em xuống. lúc đó em bất ngờ quá anh ạ, tự nhiên đang đứng đó ai làm cái vèo thế này. mà bất ngờ thế thì em phải quay ra sau.
[cường với kiên cười bò]
soobin: thì coi như cả đoàn biết hết rồi đó. em cũng đâu vừa, em nói, "nè, có sức chơi thì có sức chịu nhé. tôi sẽ tụt lại quần của bạn." và từ đó cho tới ngày về sài gòn là nó không bao giờ đứng gần em.
cường seven: thế hai em có hay đi hát với nhau nhiều không?
cây chồn: hồi xưa thì nhiều lắm anh ơi. cái lứa của em là soobin, anh binz, và lứa đàn em nữa là mono là thân ơi là thân.
cường seven: thế bây giờ sẵn ngồi đây hai đứa diễn chung với nhau một tiết mục đi.
soobin: diễn chung thì khán giả coi nhiều rồi anh ơi. hay là mình chơi trò chơi đi cây, trò chơi vừa nãy tôi mới vừa kể đấy.
cây chồn: ông không có làm lại tui đâu, tui nói cho ông biết, kể cả khi ông có dây nịt, ông tin hông?
dì yến: trời ơi, anh can đi anh cường.
cường seven: kệ tụi nó em ơi, hơi sức đâu... anh cũng muốn xem mà.
(suộc)
0 notes
Text
Phòng Studio Phạm Ngũ Lão, Quận 1, DT 30m2, giá 5,5 triệu/tháng
CHO THUÊ CĂN STUDIO CAO CẤP TẠI QUẬN 1 – VỊ TRÍ ĐẮC ĐỊA GẦN CÔNG VIÊN 23/9
Bạn đang tìm kiếm một không gian sống hiện đại, thoáng mát, tọa lạc ngay trung tâm thành phố? Căn studio tại Phạm Ngũ Lão, Quận 1 chính là lựa chọn hoàn hảo dành cho bạn!
THÔNG TIN CHI TIẾT
Diện tích: 30m² – tối ưu cho nhu cầu sống tiện nghi.
Giá thuê: Chỉ 5,5 triệu đồng/tháng – mức giá hợp lý ngay tại trung tâm thành phố.
Loại hình thuê: Linh hoạt ngắn hạn và dài hạn, phù hợp với nhiều nhu cầu khác nhau.
VỊ TRÍ VÀNG – KẾT NỐI DỄ DÀNG
Căn studio nằm ngay Phạm Ngũ Lão, Phường Phạm Ngũ Lão, Quận 1, gần các điểm nổi bật:
Công viên 23/9: Nơi lý tưởng để thư giãn và rèn luyện sức khỏe.
Gần Ngã Năm Cống Quỳnh, Ngã Sáu Phù Đổng, Cầu Ông Lãnh, giúp bạn dễ dàng kết nối với Quận 3, 4, 5, 8, 10 và các khu vực khác chỉ trong vài phút.
Khu vực sầm uất với hàng loạt tiện ích như nhà hàng, quán cà phê, siêu thị và khu vui chơi.
TIỆN ÍCH HOÀN HẢO – NÂNG TẦM CUỘC SỐNG
🌟 Cửa sổ trời rộng thoáng, đón ánh sáng tự nhiên, mang đến không gian tràn đầy sức sống.
🛋 Trang bị nội thất đầy đủ: Giường, tủ, bàn ghế, điều hòa, máy nước nóng – chỉ cần mang vali vào là ở ngay.
🕒 Giờ giấc tự do, không chung chủ, đảm bảo sự riêng tư và thoải mái.
📹 Hệ thống camera an ninh 24/24, giúp bạn yên tâm tuyệt đối.
ƯU ĐÃI ĐẶC BIỆT – DÀNH CHO BẠN
🔥 Giảm giá hấp dẫn cho khách check-in sớm.
🎁 Ưu đãi lớn dành cho khách thuê dài hạn.
VÌ SAO CHỌN CĂN STUDIO NÀY?
Không chỉ sở hữu vị trí trung tâm thuận lợi, căn studio còn được thiết kế tối ưu cho phong cách sống hiện đại. Đây là nơi lý tưởng dành cho các bạn trẻ, nhân viên văn phòng hay những ai yêu thích không gian sống đầy cảm hứng ngay giữa lòng Sài Gòn.
LIÊN HỆ NGAY
Đừng bỏ lỡ cơ hội sở hữu căn studio lý tưởng này! 📞 Gọi ngay Nguyen Junior để được tư vấn và sắp xếp lịch xem phòng MIỄN PHÍ.
📍 Địa chỉ: Phạm Ngũ Lão, Phường Phạm Ngũ Lão, Quận 1, TP.HCM. Hãy đến và trải nghiệm ngay hôm nay! 🌟
Tham khảo thêm số điện thoại liên hệ chủ nhà tại: https://phongtro123.com/cho-thue-studio-quan-1-ngay-cong-vien-23-9-pr670819.html.
#phongtro123com#phòng trọ giá rẻ#phòng trọ sinh viên#phòng trọ tphcm#phòng trọ an ninh#phòng trọ studio#phòng trọ phạm ngũ lão#phòng trọ quận 1#phòng trọ đủ tiện nghi
0 notes
Text
Top quan cafe 24h TPHCM: Thoa suc thuc khuya va trai nghiem dem thanh pho
Thành phố Hồ Chí Minh, một đô thị năng động và không ngủ, luôn sôi động suốt ngày đêm. Cùng với nhịp sống hối hả ấy, nhu cầu tìm kiếm những không gian thư giãn, làm việc hay đơn giản là tận hưởng không khí đêm thành phố cũng ngày càng tăng cao. Và những quán cafe 24h chính là điểm đến lý tưởng đáp ứng nhu cầu đó. Bài viết này sẽ điểm qua một số quán cafe 24h nổi bật tại Sài Gòn, giúp bạn có thêm lựa chọn cho những buổi thức khuya đầy hứng khởi.
1. Những tiêu chí lựa chọn quán cafe 24h chất lượng:
Trước khi đi sâu vào danh sách các quán cafe, chúng ta cần xác định những tiêu chí quan trọng để đánh giá chất lượng của một quán cafe hoạt động 24/7:
Chất lượng đồ uống và thức ăn: Đây là yếu tố quyết định trải nghiệm của khách hàng. Một quán cafe tốt cần có menu đa dạng, đồ uống ngon, nguyên liệu tươi sạch và thức ăn hấp dẫn (nếu có).
Không gian và thiết kế: Không gian thoải mái, sạch sẽ, thoáng mát hoặc ấm cúng tùy thuộc vào sở thích là điều cần thiết. Thiết kế quán cần phù hợp với mục đích sử dụng của khách hàng (làm việc, học tập, thư giãn...).
Dịch vụ khách hàng: Phục vụ nhanh chóng, chu đáo, nhân viên thân thiện và chuyên nghiệp là những điểm cộng lớn.
Giá cả: Giá cả phải hợp lý so với chất lượng dịch vụ và sản phẩm được cung cấp.
Vị trí và tiện ích: Vị trí thuận tiện, dễ tìm, có chỗ đậu xe và các tiện ích khác như wifi tốc độ cao, ổ cắm điện sẽ là điểm cộng lớn.
An ninh: An ninh tốt là yếu tố quan trọng đảm bảo sự an toàn cho khách hàng, đặc biệt là vào ban đêm.
2. Gợi ý một số quán cafe 24h nổi bật tại TP.HCM:
Dưới đây là một số gợi ý quán cafe 24h được nhiều người yêu thích tại TP.HCM, được phân loại theo phong cách và đối tượng khách hàng:
A. Quán cafe sang trọng, hiện đại:
Thức coffee: Với thiết kế hiện đại, không gian rộng rãi, Thức coffee là lựa chọn lý tưởng cho những buổi gặp gỡ đối tác, làm việc nhóm hoặc thư giãn sang trọng. Menu đa dạng với các loại cafe nhập khẩu, trà cao cấp và các món ăn nhẹ. Điểm cộng là vị trí thuận tiện và dịch vụ chuyên nghiệp.
Chill Sky Bar Coffee: Nằm tại vị trí trung tâm, Chill Sky Bar Coffee nổi bật với không gian tinh tế, sang trọng. Quán có nhiều góc nhỏ riêng tư, thích hợp cho những cuộc hẹn riêng tư hoặc làm việc cá nhân. Chất lượng đồ uống và dịch vụ ở đây luôn được đánh giá cao.
B. Quán cafe ấm cúng, thân thiện:
Snob Coffee: Với không gian ấm cúng, được trang trí theo phong cách, Snob Coffee mang đến cảm giác thoải mái và gần gũi. Menu đa dạng với nhiều loại cafe, trà và các món ăn nhẹ, giá cả phải chăng. Đây là lựa chọn lý tưởng cho những buổi trò chuyện cùng bạn bè hoặc thư giãn sau một ngày dài làm việc.
Ken’s Cafe: Nổi tiếng với không khí thân thiện và phục vụ nhiệt tình, Ken’s Cafe là điểm đến yêu thích của nhiều sinh viên và người trẻ. Quán có không gian mở, thoáng đãng, thích hợp cho những buổi học nhóm hoặc làm việc nhóm.
C. Quán cafe có không gian độc đáo:
City Garden Coffee: Với thiết kế độc đáo, City Garden Coffee thu hút khách hàng bởi không gian ấn tượng và khác biệt. Quán có nhiều góc chụp ảnh đẹp, thích hợp cho những bạn trẻ yêu thích sống ảo. Menu cũng khá đa dạng và hấp dẫn.
Opera Tea Coffee: Mô tả không gian độc đáo của Opera Tea Coffee, ví dụ: quán cafe sách, quán cafe trên cao, quán cafe chủ đề...]
Chi tiết về quán cafe 24h xem tại: https://noithatdiemnhan.vn/quan-cafe-mo-24-24
3. Lưu ý khi lựa chọn quán cafe 24h:
Kiểm tra đánh giá trên mạng: Trước khi đến quán, hãy tham khảo các đánh giá trên Google Maps, Foody, hoặc các trang mạng xã hội khác để có cái nhìn tổng quan về chất lượng của quán.
Đặt bàn trước (nếu cần): Đối với những quán cafe nổi tiếng, đặc biệt là vào cuối tuần hoặc các ngày lễ, bạn nên đặt bàn trước để đảm bảo có chỗ ngồi.
Kiểm tra giờ hoạt động: Mặc dù là quán cafe 24h, nhưng một số quán có thể có giờ nghỉ ngắn vào buổi sáng sớm hoặc có những ngày nghỉ đặc biệt.
Xem thêm: đồ trang trí quán cafe
Thành phố Hồ Chí Minh sở hữu rất nhiều quán cafe 24h với đa dạng phong cách và chất lượng. Việc lựa chọn quán cafe phù hợp phụ thuộc vào sở thích, nhu cầu và ngân sách của mỗi người. Hy vọng bài viết này sẽ giúp bạn tìm được điểm đến lý tưởng cho những buổi thức khuya đầy thú vị tại thành phố không ngủ này. Hãy khám phá và trải nghiệm để tìm ra "chốn bình yên" riêng của mình nhé!
0 notes