#sáng mùa thu
Explore tagged Tumblr posts
Text
Một trong những kỳ quan thiên nhiên của vũ trụ ban tặng cho con người đó là BÌNH MINH.
Vì khi đó, ở đó ta vẫn còn sống, ta vẫn còn thấy và cảm nhận được.
Chúc bạn Bình Minh thật đẹp.
5 notes
·
View notes
Text
Những trích dẫn mình khá thích từ cuốn "Sáng hoan ca, chiều thưởng rượu" của Quan Đông Dã Khách:
Cái gọi là tình cảm đẹp, chính là yêu mến có người ngầm hiểu, tâm sự có người lắng nghe, nhung nhớ có người đáp lại.
Người khác đều nói tính tôi chậm chạp, thực ra tôi cũng có thể nhanh như tên lửa, nếu như phía trước có người đợi tôi.
Khi một người rời xa bạn, đừng hỏi người đó những lý do mà bạn thầm đoán, bởi vì bạn đoán gì cũng đúng cả.
Trong tương lai, kẻ không hiểu được tình yêu sẽ hiểu được. Kẻ hiểu được tình yêu sẽ không dám yêu nữa.
Khả năng diễn xuất của bạn rất tốt, tốt đến mức dù cho bạn đau khổ cỡ nào cũng không ai biết được.
Hãy luôn nhớ rằng nếu bạn đã có thể một mình vượt qua những tháng ngày khó khăn, vậy thì với tất cả những khó khăn của năm tháng sau này, bạn đều có thể vượt qua được. Đừng mong đợi sẽ có người xuất hiện và cứu giúp bạn, nếu bạn cần phải được cứu giúp, người duy nhất có thể làm điều đó, mãi mãi chỉ là bản thân bạn mà thôi.
Thích một người ư, có lẽ giống như gió mát, tựa như sương mai, như tim đập liên hồi, như hồng trần cuồn cuộn, không còn chỗ cho một ai khác nữa.
Rồi sẽ có ngày tâm bạn bình lặng như nước, nhìn lại câu chuyện của chính mình như một người ngoài cuộc. Sau đó mỉm cười lắc đầu.
Có những người giống như mây sẽ theo gió bay đi mất, nhưng dù thế nào trời vẫn sáng. Lúc này chính là thời khắc đẹp nhất của nhân gian.
Bạn sẽ sống hạnh phúc cả đời dẫu cho không có người kia bên cạnh, bởi đây vốn dĩ là kết thúc mà bạn xứng đáng nhận được
Mối quan hệ giữa người với người vốn dĩ rất lạ kỳ. Có một số người, dành hết tâm tư chưa chắc đã có thể ở bên nhau, thế nhưng chỉ cần lơ là một chút là sẽ mất đi mãi mãi.
Tuổi trẻ của mỗi người không ai có thể thoát khỏi chuyện yêu đương nhưng không phải ai cũng thích hợp cùng bạn già đi.
Cõ lẽ thành phố này chính là như vậy, mỗi người đều có một mặt tối của bản thân. Chúng ta bày mặt tốt đẹp của mình ra cho mọi người xung quanh chiêm ngưỡng, rồi lại tự mình chống đỡ những đau khổ mà cuộc sống trút xuống chúng ta.
Người trong bóng tối, cũng đã từng là người đứng dưới ánh mặt trời, chẳng qua là vì bị thương rồi nên muốn nghỉ ngơi một chút mà thôi.
Anh ấy sẽ yêu đương, sẽ kết hôn, sẽ có con, sẽ già đi sau đó chết đi bình thản. Mà tôi, đã định sẵn là cả đời cô độc đến già, đối với người mình thích, có lời, nhưng không thể nói.
Yêu người nhiều năm đến thế, đổi lại được một lần tỉnh mộng, như hóc xương ở cổ, như kim châm vào xương.
Sợ anh ấy biết, lại sợ anh không ấy không biết, sợ anh ấy biết lại v�� như không biết, hóa ra chuyện gì anh ấy cũng biết, chỉ có mình tôi không biết.
Thành phố, bởi vì sự tồn tại của một người, mà trở nên có ý nghĩa. Hoàng hôn mùa hè, buổi chiều mùa thu, tàn dư của ánh tà dương, ánh đèn neon giữa đêm khuya, tất cả đều rực rỡ lộng lẫy. Đường đời khúc khuỷu, biển người mênh mông, chỉ cần người ở bên cạnh tôi thì dù sống giữa núi non hoang dã tôi cũng vui lòng, nguyện cùng người ngắm nhìn thế gian trăm lần thay đổi.
Một người không thể quên được người kia thông thường chỉ có hai khả năng: Hoặc anh ta không có được người này hoặc anh ta đã đánh mất người này.
Trong quá trình vết thương lành lại, làm sao tránh khỏi việc ngứa ngáy khó chịu, nhưng chỉ cần nhẫn nhịn một chút, mọi sự đều sẽ trôi qua. Người mà ta không thể quên được, cũng giống như vết thương chờ lành.
611 notes
·
View notes
Text
Mình nghe được đâu đó câu nói này:
“Đừng thấy người khác làm cái gì xong cũng thấy lo lắng sốt ruột, thấy mình nhỏ bé… Ai rồi cũng sẽ có “chỗ” cho riêng mình…”
Có cây nở hoa vào mùa xuân, cây lại chờ hè, cây chọn thu, cây đợi đông. Nhưng chẳng cây nào bị bỏ quên cả. Chúng ta cũng vậy, mỗi người có một thời gian, không gian riêng để tỏa sáng.
Cứ đi, cứ làm, cứ học hỏi và không bỏ cuộc, chăm chút từng ngày, rồi sẽ đến lúc nở rộ, ở đúng nơi mà chúng ta thuộc về.
21 notes
·
View notes
Text
Ý nghĩa của cuộc sống không phải là đi đến điểm cuối cùng, mà là sống trọn vẹn từng giây của cuộc đời mình. Mưa đập vào cửa sổ, cỏ mùa thu ngả vàng, gió thổi lá rơi và còn có ánh sáng nơi khóe mắt của bạn.
@taifang dịch
#câu nói hay#trích dẫn#trichdanhay#dịch#tuổi trẻ#tình yêu#suy nghĩ tích cực#nỗi buồn#thanh xuân#yêu đời#tự do#tâm trạng#niềm tin#kiên cường#chúc mừng#manh me#cố gắng#dũng cảm#khám phá#văn học
42 notes
·
View notes
Text
Dắt xe xuống đường chuẩn bị về nhà, gió thổi làm lá khố bay xào xạc, thì ra mùa thu đẫ đến thực sự. Tôi hít lấy thứ tiết trời mát mẻ quen thuộc mỗi độ thu về. Ngoài đường phố vẫn sáng đèn, dòng người tấp nập vượt qua, thở dài một cái cho giống cái vẻ bình yên. Chẳng mấy chốc mà tôi lại rệu rã ngay khi thu chuẩn bị tàn. Lẳng lặng đợi chờ những ngày tuổi trẻ lạc lõng, tôi cứ hoang hoải về một mùa đông một mình.
Tieutruong
32 notes
·
View notes
Text
〔Bài dịch số 1072〕 ngày 10.08.2023 :
1. “你热闹万分 你孤身一人 你开怀大笑 你泪流成河 你若无其事 你跌跌撞撞 你平静无比 你竭嘶底里 你假装光芒万丈 你内心一片废墟” - Một bạn rất náo nhiệt, một bạn rất đơn côi, một bạn vui vẻ cười to, một bạn khóc lóc đau lòng, một bạn thản nhiên như không, một bạn vấp ngã đứng dậy, một bạn vô cùng bình tĩnh, một bạn gào thét trong lòng, một bạn giả vờ tỏa sáng, trái tim của bạn bị đè nát trong đống hoang tàn.
📌 Trích từ phần bình luận trong bài hát 《失踪人口 - Người Mất Tích》 trên NetEase Music
2. “人在年轻的时候,莫不是希望这一生就是琴棋书画诗酒花。可终究,还是逃不过柴米油盐酱醋茶” "Thời còn son trẻ, con người hẳn là đều hy vọng cuộc đời mình là những nốt nhạc, quân cờ, thư họa, vần thơ. Nhưng tới cuối cùng, vẫn không thoát khỏi tình cảnh củi, gạo, dầu, muối, nước tương, dấm, trà!"
📌 Trích từ phần bình luận trong bài hát 《茶酒伴 - Tà Tửu Phán》 trên NetEase Music
3. “这个世界上 有一些客观存在 永远无法改变的现实 水永远冰 玫瑰永远红 我们永远不能在一起” Thế giới này có một số hiện thực khách quan không bao giờ có thể thay đổi được, ví như nước luôn lạnh, hoa hồng luôn đỏ, chúng ta mãi mãi không thể bên nhau!
📌 Trích từ phần bình luận trong bài hát 《战 - Chiến》 trên NetEase Music
4. “你是一场北风,我是四海为家的浪子,相伴举杯赏雪,一起醉到立春,你走以后,我的醉意却停留一季又一季,经了万水和千山” Người là bức phong cảnh, tôi là kẻ lãng tử phiêu du bốn bể, cùng nhau nâng cốc thưởng tuyết rơi, cùng nhau say túy tới xuân về, sau khi người đi, cơn say của tôi lưu lại từng mùa lại từng mùa, vượt qua cả vạn dặm sông núi!
📌 Trích từ phần bình luận trong bài hát 《???》 trên NetEase Music
5. “我真的好喜欢听喜欢的人每天和我嘀嘀咕咕分享一些看似没有营养的废话,起的太早了好困哦,今天太冷了风太大了,刚才吃的饭不好吃,我想喝奶茶,你看外面的月亮好圆啊,太好了明天又是晴天” Mình thực sự rất thích người mình thương líu ríu chia sẻ với mình những mẩu chuyện nho nhỏ thường ngày, ví như dậy sớm quá buồn ngủ, hôm nay quá lạnh gió quá to, cơm vừa ăn không ngon, mình muốn uống trà sữa, cậu nhìn trăng bên ngoài tròn chưa kìa, tốt quá, ngày mai lại là một ngày nắng!
📌 Trích từ phần bình luận trong bài hát 《山河星光 - Sơn Hà Tinh Quang》 trên NetEase Music
6. “在年轻的时候 如果你爱上了一个人 请你 请你一定一定要温柔地对待他 长大了以后 你才会知道 在蓦然回首的刹那 没有怨恨的青春才会了无遗憾 如山冈上那轮静静的满月” Khi bạn còn trẻ, nếu như bạn yêu một người, xin bạn, xin bạn nhất định phải đối xử với người ấy thật dịu dàng, khi bạn lớn rồi, bạn mới biết được rằng, trong một khoảnh khắc tôi chợt nhìn lại, nếu như thanh xuân không có oán hận thì sẽ không có tiếc nuối, giống như vầng trăng rằm lặng lẽ đứng trên núi đồi.
📌 Trích từ phần bình luận trong bài hát 《年少有为 - Niên Thiếu Hữu Vi》 trên NetEase Music
7. “男人这辈子最喜欢做的两件事:第一,拖好女人下水,第二,劝坏女人从良。女人,这辈子最喜欢做的两件事:第一,跟渣男人谈恋爱,第二 把好男人当作备���。” Hai việc mà con trai thích làm nhất trên đời : Đầu ti��n, làm chuyện xấu với người con gái tốt; Thứ hai, khuyên người con gái xấu hoàn lương. Hai việc mà con gái thích làm nhất trên đời : Đầu tiên, yêu đương với trai xấu; Thứ hai : Đem trai tốt làm lốp dự phòng!
📌 Trích từ phần bình luận trong bài hát 《开始懂了 - Bắt Đầu Hiểu Ra》 trên NetEase Music
8. “只有爸爸和女儿才是世上最坚固的情人 他喜欢你素颜不化妆 喜欢你长发扎马尾 他教育你不要乱花钱然后递上银行卡 他从来没说过我爱你却又比谁都爱你 他在电话里听见你哭泣的时候 会沉默然后说回来吧 我养你” Chỉ có bố và con gái mới là tình nhân kiên cố nhất trong cuộc đời này, bố thích gương mặt mộc của bạn, thích tóc đuôi ngựa của bạn, bố dạy bạn không được tiêu tiền lung tung sau đó lại đưa thẻ cho bạn, bố chưa từng nói yêu bạ nhưng lại yêu bạn hơn bất kì ai, bố nghe thấy bạn khóc trong điện thoại chỉ trầm mặc rồi nói rằng "quay về đi, bố nuôi con!"
📌 Trích từ phần bình luận trong bài hát 《That Girls》 trên NetEase Music
9. “聚散无常,来来往往,学会感谢每个陪你走过一段时光的人,无论好坏悲喜,都要心存感激,也希望离开的人不经意想起我的时候,能够面带微笑” Tan hợp vô thường, đến rồi lại đi, học cách cảm ơn mỗi một người đi qua cuộc đời bạn, bất luận là vui buồn hờn dỗi, đều phải cảm kích ngôn nguôi, cũng hy vọng những người đã rời xa tôi ấy trong một khắc nào đó khi nghĩ về tôi, có thể đượm một nụ cười trên môi.
📌 Trích từ phần bình luận trong bài hát 《你只是经过 - Hắn Chỉ Là Lướt Qua》 trên NetEase Music
10. “想来也真怂 那么想你 也不敢打扰你” Nghĩ cũng thấy thật ngốc nghếch, nhớ anh như vậy nhưng lại không dám làm phiền anh.
📌 Trích từ phần bình luận trong bài hát 《嘿亲爱的 - Này Anh Yêu》 trên NetEase Music
- (Vũ Thu Hoài/baosam1399 dịch)
265 notes
·
View notes
Text
Trong một chiều cà phê cùng với bạn, cậu ấy đã hỏi tớ có suy nghĩ gì về tình yêu của mình. Tớ đã trả lời như thế này: "Nếu như thuận lợi, tớ và người ấy sẽ kết hôn lúc tớ 27 tuổi, chúng tớ sẽ đi thật nhiều nơi cùng nhau. Chúng tớ sẽ sang Hàn ngắm tuyết đầu mùa, sẽ cùng đi dạo chợ đêm ở Bangkok, sẽ cùng leo núi Phú Sĩ, sẽ chụp ảnh thật xinh đẹp ở tháp Eiffel, đi thuyền trên sông Venice của Ý, hay cùng ngắm cực quang ở Iceland"
Thế rồi bạn tớ hỏi, vậy nếu như không thuận lợi thì sao, tớ đã ngay lập tức trả lời: "Vậy thì sẽ thực hiện cùng nhau muộn một chút"
Kể cả khi có rất nhiều chuyện xảy đến, tớ vẫn luôn tin vào tình yêu, rằng một ngày xuân mưa bay, một đêm hè gió mát, hay một tối mùa thu trăng sáng, hoặc cũng có thể là một sớm mùa đông giá lạnh, tớ và người ấy sẽ không hẹn mà gặp. Chúng tớ sẽ nhận ra bản thân thuộc về nhau, rồi bắt đầu một chuyện tình thật đẹp. Không thể cùng nhau trải qua thanh xuân, vậy chúng tớ sẽ nắm tay nhau hạnh phúc đến già.
Lạc Yến
44 notes
·
View notes
Text
Dùng những câu từ dịu dàng nhất để nói “Em không còn thích anh nữa”.
_______________
1. Núi xưa đẹp nhất mùa thu, đoạn tương tư này nên dừng tại hôm nay.
- "Cố sơn"
2. Tuy tiệm hoa đã đóng cửa, nhưng hoa vẫn phải nở.
- Trích “Tuyển tập thơ” của Thái Nhân Vĩ.
3. Em không thể quay về như lời hứa ngày xưa được nữa, liệu rằng đây có phải là ý nghĩa của việc chia li ?
- Bắc Đảo “Daydream”.
4. Nếu sau này không thể gặp lại em nữa, vậy anh chúc em buổi sáng tốt lành, buổi chiều vui vẻ, buổi tối ngủ ngon.
- “Buổi diễn của Truman”.
5. Khi trái tim không vướng bận, không đau khổ vì tình yêu, không sợ hãi tương lai, không đau buồn vì quá khứ. Như vậy, sẽ bình yên biết bao nhiêu.
- “Sống vốn đơn thuần” - Phong Tử Khải.
6. Trong tim em từng có hình bóng của anh, thích một người không phải là việc gì phạm pháp, nhưng em chỉ có thể thích anh được vậy thôi.
- “The grand master”
7. Lòng chàng đã hai ý, tình thiếp dứt từ đây. - “Ngâm khúc bạc đầu” - Trác Văn Ngôn.
8. “Sau nay cẩm thư đừng gửi
Hoạ lâu mưa gió thình lình”
- Trích “Thanh bình nhạc” - Án Kỷ Đạo, (bản dịch của Nguyễn Chí Viễn)
9. Mưa rơi không giọt ngược
Nước đổ vớt tro đầy
Tình chàng cùng ý thiếp
Đôi ngả chảy đông tây
- Trích “Người đán bà mệnh bạc” - Lý Bạch
10. Đợi mưa, đợi gió, cũng không đợi được anh.
11. Trái tim tôi đã nguội lạnh cùng bầu trời mùa thu.
12. Thà yêu gió sáng sớm còn hơn mơ mộng đêm khuya.
13. Em rất thích biển nhưng em không thể nhảy xuống biển.
14. Lần sau gặp lại, hãy xem nhau như người lạ.
15. Hoàng hôn hôm nay thật rực rỡ, gió thổi nhè nhẹ, nhưng sau này em phải bên cạnh người khác rồi.
16. Hôm đó trong biển người em tìm thấy anh, hôm nay em trả anh về lại nơi biển người ấy.
17. Quan hệ giữa chúng ta, cũng chỉ xem như cái diều. Lúc bắt đầu anh theo gió trôi bạt khắp nơi, còn em vẫn đứng đó.
18. Dù anh có là ngôi sao đẹp nhất, anh cũng không thuộc về hành tinh của em.
19. Lần này, hoa hướng dương từ bỏ mặt trời thật rồi!
20. Anh xem, mây trên trời phân tán hết rồi.
21. Anh rất đặc biệt trong mắt em, nhưng không còn tồn tại trong giấc mơ của em nữa.
22. Hãy đi bảo vệ công chúa nhỏ của anh đi, em vẫn muốn làm ác quỷ ở thế giới này.
23. Em không ngoan chút nào, vì vậy anh muốn trừng phạt em. Hình phạt chính là sau này em không thể gặp anh nữa.
24. Mùa hạ chia tay bao lần, lòng em bỗng trở nên lạnh lẽo.
25. Em duỗi tay lâu như vậy, không có anh cầm em thấy rất mệt, vì vậy em thu tay lại rồi.
26. Em không thể dành cả đời cho anh, anh cũng không thể dành một đời cạnh em.
27. Em nghĩ mình phải trở nên tốt hơn, đây là lúc em đợi thiên sứ được an bài xuất hiện trong cuộc đời em rồi.
28. Chúc anh đoạn đường tới hạnh phúc.
29. Nhìn cảnh hoàng hôn và những đám mây thật đẹp, nhưng em sẽ không chụp cho anh nữa.
Gặp người tốt chuyện vui, em sẽ không kể anh nghe nữa.
Ăn món ngon, em cũng sẽ không cho anh biết nữa.
Gặp chuyện buồn, em sẽ không nhớ đến anh nữa.
Nghĩ kỹ lại, không có anh em cũng không thiếu gì.
Lúc vui vẻ, em vẫn sẽ vui vẻ.
Lúc buồn, em vẫn sẽ buồn.
Nhưng, chúng ta đều đã thành người lạ từng quen.
Cre: Một chút đáng yêu của ngôn tình
#Rose
#of9420
280 notes
·
View notes
Text
241107 ATVNCG Mùa hè 2024
(tại Úc) năm 30 tuổi, tôi đã không còn chạy trốn nhạc Việt nữa
U23 ở Thường Châu tuyết trắng năm đó, đội tuyển Nhật Bản mà tôi xem trong World Cup năm nào, hay các đội trong anime Haikyuu!! và 33 người trong ATVNCG năm nay - Tất cả họ có một điểm chung là khiến tôi cảm nhận được tình yêu thương, sự gắn kết tràn qua màn hình, dù tôi chỉ là một người qua đường nhìn vào.
Bao nhiêu năm nay vẫn chạy trốn nhạc Việt vì ngại nghe những điều sến súa trần trụi bằng tiếng mẹ đẻ, gu âm nhạc chạy đông chạy tây nghe từ Mỹ đến Âu quành về Nhật, Hàn, Trung, Đài và cả Thái lẻn, dễ dãi chấp nhận tất cả các nền văn minh nhưng tuyệt đối tránh nhạc Việt, chỉ thỉnh thoảng nghe một cách thụ động, chứ không bao giờ chịu chủ động theo dõi. Vậy mà nhờ con beat đàn bầu cực cháy của anh Soobin (dù là fan 9M nhưng Trống Cơm mãi là bạch nguyệt quang trong lòng toyy!) , hay sau đó là bé Kây tóc cam tai mèo (hồi đó còn không biết bạn là ai 🥲 chỉ biết nhìn qua là thấy bạn này rất tiềm năng rất sáng sân khấu) và clip 9M tự nấu xói nhau và người khác ?! mà tò mò lần đầu tiên muốn tìm xem. Cũng phải đợi đến qua concert, chiếu hết chung kết mới xem vì chs tính dở hơi hl sợ những gì quá hot 🥲, và bận học đến lúc stress nhất cần chạy deadline thì mở ra xem (ủa ?!), và vì cái tên chương trình hơi sến (thực ra đến giờ vẫn thấy vậy nên mình hay viết tắt 🙃).
Trong 33 người chắc những người tôi biết chỉ gần được một nửa (nhưng mà buồn cười tôi còn biết Nguyễn Trần Duy Nhất là ai nhưng hồi mới xem tôi không biết first pick Rhymastic hay bias Tăng Phúc của tôi là ai lol). Có những người tôi tưởng chỉ ở đó để tăng độ hot (xin lỗi thái tử em biết lỗi rồi 🥲🥹) hay chỉ để cho đủ đội hình/ tiêu chí đa ngành nghề của chương trình (xin lỗi chú Soobin Hồng Sơn và anh Cường Nhất 🥲), nhưng mà rất lạ kì là 33 tiết mục solo hay các tiết mục nhóm đều hay. Có những bài gợi lại kí ức xưa thật là xưa như là hồi không có internet chỉ có cái TV to đùng nặng chịch như Sóng Tình, hay khi anh Đăng Khôi (ông cố nội visual là có thật!), anh Phan Đinh Tùng cất giọng, hay cả Chiếc khăn gió ấm, Đôi mắt (& anh Thiên Minh chính là cái anh đẹp trai trên bìa HHT ngày xưa vẫn toy vẫn đạp xe đi mua ở ngã sáu thứ 2 hàng tuần á á). Cũng có những bài chưa nghe bao giờ mà cứ bị cuốn vào như Giá như của Soobin và Lặng của anh Thiện âm thanh. Tôi đã xem một chương trình hơn 2 tiếng không tua lúc nào không hay 🥲 - điều chắc tôi từng làm cỡ hơn 10 năm trước khi xem Family Outing, Running man hay 5 năm trước xem Run BTS hồi mới làm fan.
Tôi không nghĩ theo dõi mấy người đàn ông tuổi từ 30 trở lên cùng lập nhóm lập nhà, tập luyện, biểu diễn rồi lại giỡn chơi rồi lại tách nhóm và khóc hết nước mắt khi anh em mình ra về lại cuốn và cho tôi đủ cảm xúc hỷ nộ ái ố đến vậy. Sự sáng tạo nghệ thuật không ngừng, sự nhiệt huyết từ rất cả các anh, ekip, các bên hỗ trợ, các bạn khán giả trường quay (dù nhiều lúc nhìn kq các bạn vote tôi muốn hỏi wtf why? - như kết quả bầu cử tổng thống Mỹ năm nay vậy 🫠🙂🙃) và trên hết là sự đoàn kết thương yêu nhau dù là qua lời nói nhẹ nhàng điềm tĩnh của anh Đạt, lời 'quát mắng' của chú Tự Long, lời TTB cùng drama tự tạo của 9M cùng bé Thu, dì Lệ hay sự cho phép người khác bắt nạt mình của bạn Nui tôi 🫠🫠. Đàn ông quả là những đứa trẻ không bao giờ lớn và chương trình này đã khẳng định cho tôi điều đó, ngay từ tập 1 cho đến những tập cuối (ủa anh Ram em đã tưởng anh là người đàn ông trưởng thành của gia đình cho đến khi anh nhảy lên hơn thua với bạn Nui 😲😳 dù trăm hạt mưa không hạt nào rơi nhầm chỗ là có thật, tôi đồng ý bạn Nam ạ :)). Tôi cũng không nghĩ là những người đàn ông trưởng thành mạnh mẽ tiến lên họ vẫn chơi trò gia đình như con gái chúng tôi, đến mức tôi thực sự tin chị Vân Hạnh phake đã mang nặng đẻ đau ra bé Cây và Đa Đa là ba bé Nui thặc. Hay tôi không nghĩ đàn ông thẳng (hoặc không :-)) họ lại thích tự ship nhau và tự gắn mô tơ cho couple như này, tôi tưởng việc đó là việc của fan chúng tôi :-?! (Vâng bạn đấy chủ tiệm Nui ạ 🫵🫵, tôi đã suýt đổ :)) Hay idul còn lên thờ rét và chỉ fan cách tham khảo viết fic, ôi quả thật đúng là cùng trang lứa, lứa 9x đời dầu, tôi thấy thật gần gũi :)). Có những thứ khi đu idol quốc tế chúng tôi phải đổi bằng tiền nếu không thì là rất nhiều tiền cũng chưa chắc có được như là màn hát live đỉnh cao, như là fan service nhiệt tình (dù tôi không ở đó 🥲), hay nhắn, live mxh thường xuyên (và tôi không phải dùng google dịch!) quả thật không quen, nhưng mà cũng rất thích 🥲.
Trước khi xem chương trình, hoặc tôi không có hảo cảm với mấy ai trong dàn cast mà tôi biết (lại một lần nữa quỳ dập xin lỗi OTL) hoặc tôi mù luôn không biết ai với ai. Đến bây giờ sau khi đã xem hết và vẫn sụt sịt chảy nước mắt khi nghe lại những bài trong tập cuối, chương trình này đã giúp tôi hiểu thêm rất nhiều về những con người đó, nền âm nhạc này, những con người, những ekip tôi từng có định kiến, thấy trân trọng văn hóa dân tộc hơn, trân trọng và yêu thích nhạc Việt hơn, thấy nhạc Việt và các nghệ sĩ Việt đã 'chín muồi' hơn, và cảm thấy mình cũng có thể sĩ chút là Việt Nam mình cũng rất phát triển trong mọi khâu tổ chức rồi. Ủa hóa ra nhạc Việt cũng có rất nhiều người giỏi mà trước giờ họ cứ trốn đi đâu mà tôi không biết. Có mấy tuần xem thôi mà mở mang ra thật nhiều, cũng được vỗ về an ủi tâm hồn bằng những điều tích cực rất nhiều, và cũng làm tôi tiếc thật nhiều vì giờ này không ở VN để đu idol quốc nội cùng các chị em 🥲 hay tiếc vcc vì tháng 12 về đúng sau cc ở HN 1 tuần, nhà ở OP2 ngay mé mương không lo đi quẩy về muộn mà không còn có cả tư cách để thứ 3 tuần sau tranh vé 🙂.
Quả là một 'trại hè âm nhạc' trong mơ của các anh, mong là bước đệm lịch sử này có thể mang tôi đến gần hơn với nhạc Việt, để thật sự là một người chủ động nghe thường xuyên chứ không phải là một người qua đường nghe thụ động nữa. Mong sau chương trình các anh sẽ có một chỗ đứng dài lâu trong lòng người hâm mộ, xin đừng chỉ là một hiện tượng thoáng quá. Đừng như tuyết trắng Thường Châu năm đó, dù rất đẹp nhưng qua mùa lại tan và sau mấy năm thì chẳng còn dấu vết.
Ngồi máy bay hơn 10 tiếng bay trưa không ngủ được, máy tính không có một bộ phim cuốn fic nào ngoài learning materials chả có gì ngoài 48 bài journals (mới thao khảo làm luận xong chả lẽ mang ra đọc :-?) Thì làm gì? Thì là như vậy đó, viết cảm nghĩ về một chương trình Việt Nam đầu tiên tôi chủ động xem và yêu thích và đến giờ vẫn lâng lâng chưa dứt ra được ㅠㅠ
Ảnh nhặt được của bé Hải Ly và một bạn trên tumblr chứ có được ở VN đâu mà tự chụp miếng nào :"(
10 notes
·
View notes
Text
SỐNG TRONG CÁI NGHÈO LÀ CẢM GIÁC THẾ NÀO?
1. Bố mình bị bệnh K, mình dẫn bố nhập viện, bảo bố yên tâm vì mình lo được viện phí, nhưng thật ra số tiền mình tích góp được mấy năm ở thành phố không nhiều, nên mình chắt chiu từng đồng, ngày đi làm, tối về chạy xe ôm để kiếm thêm một ít, có hôm chạy đến 2h sáng, mưa gió t.á.p vào mặt thấy ám ảnh cái nghèo kinh khủng.
2. Hồi sinh viên yêu đương, hai đứa chia đôi cái bánh để tiết kiệm thêm tí tiền, mãi đến sau này mình khấm khá lên một chút, thì em đã không còn ở cạnh mình nữa.
3. Bố đi làm bị đ.ứ.t tay, mẹ đi qua nhà họ hàng mượn tiền cho bố đi may vết thương, nhưng người ta không cho vay vì sợ không trả được. Nghĩ lại nước mắt cứ trào ra, thương bố, thương mẹ.
4. Vợ chồng mình vừa ly hôn vì vấn đề tiền bạc, vì sinh con mà thu nhập cả hai không ổn định, không có tiền chăm sóc tốt cho con, cả ngày chỉ biết c.ã.i nhau chuyện tiền nong. Đừng ai mơ 1 túp lều tranh 2 trái tim vàng trong thời nay nữa, nghèo nó khổ con khổ cái lắm.
5. 27 tuổi vẫn chạy xe ��m để kiếm thêm tiền, không dám nghĩ đến chuyện lấy vợ, vì chưa có nhà, chưa có xe và vẫn gánh trên vai một khoản nợ lớn của gia đình.
6. Hồi đó mẹ dậy từ 3h sáng để đi cấy thuê, ra đến nơi người ta lựa người cấy, mẹ mình không được chọn, lại lủi thủi đi về.
7. Lúc bé mình bị sưng mủ ở mắt nên mình nói với mẹ là mắt con mờ lắm. Xong mình thấy mẹ vừa khóc vừa nói xin lỗi mình vì mẹ còn đúng 11k trong túi, không đủ đưa mình đi khám được.
8. Thấy người ta ăn thừa cái bánh, mình nhặt lên ăn thử xem bánh đó có vị thế nào, nghĩ lại vẫn thấy sợ, cái thời ăn không đủ no ấy.
9. Mình và người yêu ở một phòng trọ nhỏ xíu có cửa sổ hướng ra một tòa chung cư, những ngày cuối tháng chưa có lương hai đứa sẽ ăn mì rồi ngồi ngắm tòa chung cư đó, mình hứa sẽ cố gắng để sau này hai đứa được ở nơi như thế, nhưng 1 tuần trước em mất rồi, mất vì tai nạn giao thông khi đi làm ca đêm. Chưa kịp thực hiện lời hứa, thì người thân thương đã không còn nữa.
10. Em gái muốn học đại học, nhưng nhà mình nghèo quá không chu cấp cho nó được, mình bảo nó đi học đi mình lo cho thì nó bảo sợ mình vất vả, cái nghèo khiến những đứa trẻ vô tư thành đứa trẻ hiểu chuyện lúc nào không hay.
11. Đi xuất khẩu lao động, 1 ngày chỉ ngủ 3 tiếng. Mùa đông cũng như mùa hè, ốm đau vẫn đi làm không dám nghỉ.
| The Memory |
99 notes
·
View notes
Text
#1588
Người nghĩ bạn đòi hỏi - có lẽ họ không yêu. Bạn nghĩ mình thiệt thòi - có lẽ bạn chưa đủ tình yêu thương dành cho họ.
Giống như bao nhiêu người phụ nữ khác mình thích hoa mà cũng thích quà từ người đàn ông mà mình đang yêu. Một khoảng thời gian không dài cũng không ngắn mình đã từng yêu xa. Thật tệ khi thứ tình yêu mà mình mang trao đã khiến đối phương nhầm lẫn rằng mình muốn một điều gì đó từ họ - nó không phải là tình yêu - những điều mà mình mong muốn ấy.
Khi một vấn đề xảy đến, cuộc trò chuyện giữa hai người đứng đối diện nhau lắm lúc cũng không giải quyết được vấn đề. Vậy thì cuộc trò chuyện giữa hai người cách nhau ba nghìn ki-lô-mét chỉ qua cuộc gọi, những dòng tin nhắn, thậm chí sự im lặng từ ngày này qua ngày khác - liệu có được bền lâu?
Đó là một ngày lễ, mình nghĩ mình sẽ ổn với tình yêu mà đối phương mang đến nhưng mình đã không. Tình yêu ấy không chỉ là câu “anh yêu em” hay “em yêu anh” chẳng hạn. Sẽ thật tuyệt vời khi người phụ nữ của bạn được tặng một nhành hoa vào ngày lễ tình nhân hay một chiếc bánh kem vào ngày sinh nhật, nhận được những lời chúc tốt đẹp khi người đàn ông của bạn công khai bạn trên mạng xã hội - ý mình là không phải một acc Facebook clone chỉ có bạn cùng gia đình của bạn như cách mà đối phương của mình đã từng công khai mình vậy.
Là mình mong muốn nhiều sao?
Mỗi sáng thức dậy khi phải xoá bỏ từng thứ, từng thứ một về người đàn ông mà mình yêu thương, sự dày vò dằn vặt đã khiến mình trở nên mạnh mẽ gai góc nhiều biết bao nhiêu.
Tình yêu - chỉ yêu thôi chưa bao giờ là đủ, mình đã không còn ngây thơ như những phút ban đầu. Tình yêu trộn lẫn quá nhiều thứ - đôi lúc mình đã tự hỏi chính mình rằng “còn mình thì sao?”. Tình yêu thương của mình đã không đủ bao dung mà so sánh thiệt hơn thì đây có phải là tình yêu thật sự?
“Mùa hạ đã qua, khi mùa thu đến em về với anh nhé! Được không em?”
“Cảm ơn anh nhưng em không cần nữa.”
@bibianxx
93 notes
·
View notes
Text
Rốt cuộc, đi cuối đất cùng trời, rồi cũng chỉ mong những tháng ngày được quay về, ngồi nơi khu vườn yên tĩnh của riêng mình, thảnh thơi uống một tách trà, ngắm nhìn trăng sáng, lặng nghe mưa rơi. Cứ thế mà qua hết bốn mùa xuân, hạ, thu đông.
#My little corner#Vài dòng linh tinh...#những điều đẹp xinh...#Anhminhchuplinhtinh#Fujilovers#photography#garden of words#coffee time#coffeeshop
209 notes
·
View notes
Text
Cuộc sống, rất nhiều việc không phải cứ theo ý mình mới là tốt.
Mặt trời không vì bạn không vui mà sớm mai không mọc.
Ánh trăng không do bạn trách hờn mà cuối đêm không lặn.
Bịt mắt mình lại không có nghĩa thế giới sẽ biến thành màn đêm tăm tối.
Làm mờ mắt người cũng chưa chắc ánh sáng sẽ thuộc về riêng mình.
Trên đời chỉ có búa rìu chưa đủ sắc bén, không có loại cỏ cây nào là không thể đốn đi.
Công việc, chỉ có con người chưa nghĩ đến, hoàn toàn không có gì là không thể làm thành.
Nếu muốn - người ta sẽ nghĩ phương pháp, còn không - họ sẽ tìm lý do.
Cuộc sống như ly nước, dù nóng hay lạnh, nhiệt độ thích hợp là có thể uống được.
Hương vị, dù ngọt bùi hay cay đắng, chỉ cần hợp khẩu vị, là ngon.
Giai điệu, dù nhanh hay chậm, hợp với thính giác, là hay.
Bốn mùa tuần hoàn, bất luận xuân – hạ - thu – đông, nếu hợp với tâm trạng, thì đều tốt đẹp.
Tất cả, chỉ cần thích hợp với bản thân, chính là hạnh phúc...
14 notes
·
View notes
Text
Hồi mới đến Nhật học, mình gần như chẳng thích ăn món gì ở Nhật, mặc dù ngày ở nhà vẫn thỉnh thoảng đi ăn đồ Nhật. Mình không phải người quá kén ăn nhưng lúc đó mình không cảm thấy thèm ăn một món gì đó đặc biệt. Món mình ăn nhiều nhất và có lẽ cũng thích nhất đến giờ ở Nhật là cơm nắm mơ muối, oden và ramen (tsukemen). Mỗi sáng mùa đông tuyết rơi, mình thường mua một nắm cơm mơ muối và một bát oden nhiều củ cải để ăn trước khi đến trường. Mình vẫn nhớ mãi bát oden ăn vào một ngày mưa gió khi mình đến ngôi làng cổ nằm trên điểm cuối cùng của Aomori. Nồi oden nấu rất đặc biệt với nhiều loại lòng bò, đuôi bò và hải sản, những miếng mochi và đậu được nướng rồi ninh trong nước dùng ngọt lịm, sau đó được phủ một lớp xốt miso gừng thơm lừng, ăn vào tỉnh cả người dưới cái lạnh tê tái của Aomori, nơi tận cùng Đông Bắc nước Nhật. Oden của Aomori rất đặc biệt, nó là sự hoà quyện của nhiều nguyên liệu với sự xuất hiện của đuôi bò, gân bò nhưng nước dùng không chút vẩn đục hay váng mỡ, nó vàng óng ánh như nắng thu dịu dàng sưởi ấm lòng người trong mùa đông lạnh giá. Thứ oden tuyệt diệu ấy được dùng kèm với một ly rượu táo đượm nồng, phảng phất vị quế thơm làm hồn người như lang bạt về một nơi nào đó xa lắm, muốn rong chơi quên hết muộn phiền. Cho đến bây giờ, nếu như Yamagata là người tình kiếp trước của mình, thì Aomori mãi là nàng thơ, là nơi mà mình đã đến rồi trở lại nhiều lần trong những khoảnh khắc chơi vơi nhất.
Nhân một ngày mưa gió, mình ngồi nấu Oden, tự nhiên lại bâng khuâng nhớ Aomori và muốn kể lại đôi chút về những kỷ niệm đã qua…
Sau đây mình sẽ hướng dẫn các bạn làm Oden, nấu cơm tấm sườn bì với gia vị Nhật, cách làm đùi gà nướng cho Giáng Sinh đẹp như tiệm, xốt Teriyaki và cơm thịt bò nướng kiểu Nhật.
A. Cách nấu oden (おでん /Japanese Fish Cake Stew):
Oden trong tiếng Nhật được gọi là (おでん), ngoài ra còn được gọi là misodengaku hoặc dengaku. Đây được coi là một món lẩu kiểu Nhật với cách thức làm thì lại tương tự món hầm, ninh. Linh hồn của món lẩu Oden chính là nước dùng dashi được nấu từ tảo bẹ kombu, cá bào katsuo và nước tương Ushukuchi.
1. Nguyên liệu:
- 6 cups awase dashi (các bạn có thể mua gói Kayanoya Dashi hoặc Shimaya Dashi Powder).
- 2 cups nước hầm đuôi bò hoặc thay tất cả bằng 8 cups dashi.
- 6 tbsp Usukuchi shouyu (淡口醤油, light colored soy sauce). Hoặc các bạn có thể dùng nước tương Nhật bình thường nhà hay dùng.
- 2 tbsp rượu nấu ăn.
- 1 tbsp đường.
- 2 tbsp mirin.
- 1/2 tsp muối.
- 1/2 cây củ cải (chọn phần củ cải trên gần cuống).
- 4 quả trứng.
- 4 nishime kombu (煮しめ昆布/dried seaweed).
- 1 gói konnyaku (konjac).
- 1 gói shirataki (白滝/konjac noodles).
- 1 cây hành xanh (scallions/ leeks).
- 2 set Oden/Nerimono bao gồm Chikuwa (tubed fish cake), Gobomaki (fish cake stuffed with gobo), Datemaki (egg and fish cake), Hanpen (pounded fish cake), Ikamaki (fish cake stuffed with squid), Kamaboko (fish cake), Kanikama (imitation crab meat), Narutomaki (white fish cake with a red swirl pattern), Satsumaagee (fried fish cake), Tsumire (fish ball), Vegetable Tempura (fried fish cake with vegetables)…
- 1 gói Aburaage (油揚げ/Japanese deep-fried tofu pouche).
- 1 gói kirimochi.
- 350g lòng bò hoặc bạch tuộc sashimi (octopus sashimi/boiled octopus).
- Nước vo gạo.
2. Cách làm: - Đổ lẫn nước dùng dashi và nước hầm đuôi bò vào nồi lẩu, thêm vào 6 tbsp Usukuchi shouyu (hoặc nước tương Nhật thường dùng), 2 tbsp rượu nấu ăn, 2 tbsp mirin, 1 tbsp đường, 1/2 tsp muối và khuấy đều.
- Cắt củ cải làm các khoanh tròn dày 2,5-3cm, gọt bỏ vỏ. Sau đó lạng dao quanh phần mép củ cải để tạo thành hình tròn.
- Đổ nước vo gạo vào một nồi sâu lòng, cho củ cải vào ngâm 30 phút. Sau đó đặt nồi nước vo gạo lên bếp, để lửa nhỏ, đun liu riu không đậy vung khoảng 20 phút cho đến khi xiên tăm thấy củ cải mềm là được. Làm như vậy sẽ giúp loại bỏ hết vị đắng và hăng trong củ cải, giúp củ cải ngấm gia vị khi nấu oden.
- Thả trứng vào nồi nhỏ, thêm muối và giấm luộc trứng chín lòng đào trong khoảng 8 phút, sau đó ngâm vào nước lạnh cho dễ tách vỏ. Bóc vỏ để sang một bên.
- Buộc thắt từng miếng nishime kombu lại để thả vào oden.
- Thái bạch tuộc thành từng đoạn dài khoảng 12cm, xiên từng miếng cố định bằng que tre.
- Nếu dùng lòng bò, làm sạch với bột mì, sau đó luộc chín với giấm, gừng và hành để khử mùi rồi rửa sạch lại. Sau đó xiên vào que tre.
- Konnyaku cắt thành các miếng chéo, shirataki bó lại thành từng bó tròn, sau đó bắc nồi nước, luộc konnyaku và shirataki rồi rửa sạch lại cho hết mùi.
- Chần sơ aburaage trong nước sôi để loại bỏ dầu thừa, để ráo rồi cắt đôi. Cắt đôi từng miếng mochi và đặt vào bên trong miếng aburaage, dùng tăm xiên qua để ghim miếng đậu lại hoặc dùng kombu buộc đầu miếng đậu để cố định mochi bên trong.
- Hành xanh lấy phần đầu trắng, cắt khúc 4cm.
- Bắc nồi to, đổ nước vào đun sôi rồi cho set oden vào chần khoảng 1 phút để bỏ dầu thừa giúp khi hầm nước không bị đục sau đó để ráo. Các bạn có thể cắt các loại chả cá làm đôi.
- Bắc nồi nước dùng dashi đã hoà gia vị ban đầu, cho tất cả set oden, củ cải, konnyaku, shirataki, xiên lòng bò/ bạch tuộc, nishime kombu, aburaage bọc mochi, phần đầu hành, trứng luộc ninh trong khoảng 60 phút, hớt bọt cho trong. Sau đó dọn bếp lẩu ra bàn, dùng nóng.
8 notes
·
View notes
Text
Mình tự dưng quen một mình...
Dịp nghỉ lễ vừa rồi những bốn ngày liền. Mình loanh quan ở nhà, rủ rê em gái, bạn thân xem nên làm gì cho kì nghỉ. Mình không có nhiều bạn bè nên những ngày như thế này cũng ít khi tụ tập, lần này cũng vậy, vì ai cũng sẽ có những kế hoạch riêng cho bản thân. Em gái chọn một chuyến đi xa, cô bạn thân bận kế hoạch bên những người trong họ hàng, một người bạn rất thân khác mình quen qua mạng bận thi nên kế hoạc dạo thu cũng đổ bể trước thềm lễ.
Mình nằm nhà suốt hai ngày liền không làm gì cả, có chút chán nản, nhưng mình không muốn lãng phí thời gian chút nào, nhất là những ngày nghỉ hiếm hoi như thế này, mình tiếc lắm. Thế là mình xách túi đi ra ngoài...
Vào một tiệm cà phê mới mở, tiệm này nhỏ và khuất nên cũng ít người qua lại, mình cũng chọn một góc ngồi ngay sát bên đường, suốt hai tiếng đồng hồ mình nhâm nhi cốc cà phê muối, thi thoảng ghé lên ngắm đường, nhìn những người qua lại, chụp bài bức ảnh mấy chậu hoa của ban công nhà đối diện, không nghĩ ngợi những thứ xa xôi, cứ thế mình hết cả một buổi chiều. Buổi tối mình dạo quanh hội sách, lượn vài vòng nhà sách cũng chọn được hai cuốn mang về, cũng gọi là có chút thành quả ngày hôm nay. Cả chiều rong ruổi nên mình có chút đói, 9 giờ tối Vicom đông nghịt người, những gia đình đi chơi lễ nhiều nên khá đông đúc, mình vào một cửa hàng đồ cuốn gọi món, bàn nào cũng 2 người trở lên, chỉ duy nhất bàn mình có 1, mình gọi món, vừa ăn vừa chụp mấy miếng đồ ăn nho nhỏ, thi thoảng nhìn xung quan nhộn nhịp như thế nào, rồi ăn một cách ngon lành.
Mình ăn xong quán vẫn còn đông, xuống ngồi vỉa hè cho đỡ cảm giác chật chội, ngôi yên không cũng không nghĩ gì cả, một lát lại giơ điện thoại lên chụp vài kiểu ảnh bâng quơ, những ngày dạo quanh thành phố hết sức bình thường...
Sáng hôm sau mình dậy muộn, lười ra ngoài ăn nữa, lân mạng đặt một chút đồ ăn sáng và ít trà hạt sen, ngồi một lúc đã đến 12 giờ trưa. Mình thay quần áo, xách laptop lại một mình ra ngoài. Dưới tán cây khế lá xanh mướt, lác đác vài chùm khế xanh mọng, mình hít thở chút không khí cuối hè oi nóng, năm nay mùa thu đến muộn, không biết là mùa thu chưa nữa...
Và bốn ngày nghỉ trôi qua, mình trải qua kì nghỉ một mình, thấy có chút ảm đạm, không sôi nổi hay ồn ào. Nhưng mình lại thấy bình thường đi nhiều phần. Một mình làm mọi chuyện hóa ra nó cúng chỉ như thế. Không phải cảm giác vui vẻ như được quà, mình thấy nhẹ nhõm hơn, giống như mình thích nghi được với cái sự một mình này ấy, một mình rảnh rỗi nên từ từ giải thoát những cảm xúc bức bôi không tên..
Tieutruong
25 notes
·
View notes
Text
Cho ta xin ngày xưa không về nữa Để hương em không phảng phất mỗi chiều qua. Bông cỏ may hãy cứ rụng dưới hiên nhà, Đừng vương áo để lòng ta thôi nặng. Cho ta yên một hoàng hôn tắt nắng, Ai quay đi chẳng ngoảnh lại đằng sau. Nhánh bàng khô buông đôi lá úa nhàu, Mùa thu cũ gieo vàng lên lối cũ. Cho ta đêm lặng nghe đời say ngủ, Rèm ai buông hờ hững sáng chong đèn, Cơn thao thức nỗi niềm không đúng hẹn. Nhung nhớ lạc loài, đêm trắng mãi thành quen.
[Trần Phan Thanh]
#trầnphanthanh #Thanhơi #chuyệncủaThanh
#trầnphanthanh#yêu#buồn#kỉ niệm#tình yêu#tuổi trẻ#tâm trạng#vui#kí ức#trần phan thanh#mưa#nắng#nhớ#nhớ nhung#nỗi nhớ#tâm sự#đêm
66 notes
·
View notes