#những đứa trẻ trong sương
Explore tagged Tumblr posts
Photo
new-to-me #845 - Những đứa trẻ trong sương (Children of the Mist)
#2022 in Films#Những đứa trẻ trong sương#Children of the Mist#Diem Ha Le#52 Films By Women#Directed By Women
20 notes
·
View notes
Text
Nghĩ gì về Những đứa trẻ trong sương - Children of the Mist (2021)
Có lẽ là hoàn toàn vô tình, có một bộ phim tài liệu ngắn cũng mang tên “Children of the Mist” từng được sản xuất năm 1974 về đời sống của tộc người Tuhoe trước xã hội hiện đại hóa, khi những đứa trẻ rời bộ tộc để hòa mình vào cuộc sống “ngoài kia”. Trong bộ phim tài liệu dài của Hà Lệ Diễm, những đứa trẻ trong sương vẫn chưa đi ra ngoài, nhưng chúng đã có ước mơ “đến những nơi chưa từng…
View On WordPress
3 notes
·
View notes
Text
[Xem phim] Những Đứa Trẻ Trong Sương (2023) Full HD Vietsub của Hà Nội
15 phút trước - Xem phim Những Đứa Trẻ Trong Sương mới miễn phí nhanh chất lượng cao. Xem Phim online Việt Sub, Thuyết minh, lồng tiếng chất lượng HD. Xem phim nhanh online chất lượng cao.Tôi có thể xem phim trực tuyến ở đâu?
Đây là nơi để xem 'Những Đứa Trẻ Trong Sương ' (miễn phí) trực tuyến phát trực tuyến tại nhà :
➤ ► 🌍📺📱👉 Những Đứa Trẻ Trong Sương Full Vietsub Thuyết Minh
Xem phim hay nhất 2023 cập nhật nhanh nhất, Xem Phim Online HD Vietsub - Thuyết Minh tốt trên nhiều thiết bị.
Chúng tôi mang đến cơ hội xem những bộ phim mới nhất với chất lượng full HD. Phim Nước Ngoài Xem phim trực tuyến chất lượng 1080p. Bạn có thể truy cập cc.filmy-zilla.lat để xem các tác phẩm và bộ phim nổi bật nhất của lễ hội với phụ đề tiếng Việt và ngôn ngữ gốc của họ.
Những Đứa Trẻ Trong Sương Full HD Vietsub Thuyết Minh
Diễn viên: Hà Lệ Diễm
Review Những Đứa Trẻ Trong Sương và lịch chiếu tại Moveek. Phim tài liệu dài tay đ��u tiên của đạo diễn Hà Lệ Diễm được thực hiện trong hơn 4 năm (từ 2017-2022), lấy bối cảnh ở vùng Tây Bắc Việt Nam. Bộ phim kể về Di, cô bé người H’Mông 13 tuổi, sắp phải đối mặt với “tục kéo vợ”.
Xem phim online miễn phí Biệt
Nếu bạn là kiểu người thích dành những ngày cuối tuần ở nhà xem phim và ngồi trên ghế dài, bạn đã đến đúng bài. Ở đây bạn có thể tìm thấy danh sách đầy đủ các trang web tốt nhất để xem phim trực tuyến miễn phí. Những Đứa Trẻ Trong Sương lãng phí thời gian nữa và hãy đọc công thức để biết cách xem nhiều phim miễn phí hơn tại nhà của bạn!
Đừng thất vọng vào cuối tuần này vì bạn Những Đứa Trẻ Trong Sương biết phải xem gì trên trường kỷ! Với danh sách các trang web xem phim trực tuyến này, bạn có thể tìm thấy nhiều bộ, phim tài liệu và phim bộ hay nhất để xem chưa cắt và chất lượng tốt.
Xem phim trực tuyến - Những Đứa Trẻ Trong Sương cần đăng ký, có tiếng Việt
Xem Phim Online là trang cho phép bạn xem phim trực tuyến miễn phí mà Những Đứa Trẻ Trong Sương cần đăng ký. Nó Những Đứa Trẻ Trong Sương phải là một trong những loại phổ biến nhất, nhưng nó chắc chắn sẽ đạt được mục tiêu xem rạp hát tại nhà miễn phí của bạn một cách hoàn hảo.
Đây là một trang web được phân phối rất tốt về mặt giao diện, nơi bạn có thể tìm thấy hầu hết mọi bộ phim hoặc bộ phim trực tuyến bằng tiếng Việt, có, quảng cáo, banner, pop-up và những thứ khác mà bạn Những Đứa Trẻ Trong Sương thể bỏ qua. .
Một số điều chúng tôi thấy thú vị nhất hoặc có liên quan đến bạn trên trang web này là:
Phim được sắp xếp theo thể loại và điều gì làm cho nó rất dễ sử dụng. Nó có quảng cáo, có, nhưng Những Đứa Trẻ Trong Sương quá nhiều để làm bạn nản lòng. Bạn có thể xem phim ở định dạng cao với chất lượng tuyệt vời như Full HD.
Rạp chiếu phim chất lượng - Xem phim trực tuyến Những Đứa Trẻ Trong Sương cần đăng ký Tất cả những gì bạn có thể làm là xem phim bất cứ lúc nào mà Những Đứa Trẻ Trong Sương cần đăng ký. Chỉ cần nhập nó và bạn sẽ bắt đầu thấy tất cả những tin tức mới nhất trên bảng quảng cáo và những tin tức mà quản trị viên vừa thêm vào.
Bạn nên biết rằng nếu bạn là một fan hâm mộ của các bộ phim Marvel, bạn có thể nhập chúng trực tiếp từ Menu chính ở đầu trang.
Trang web thậm chí còn có khả năng yêu cầu một số bộ phim nhất định nếu bạn chưa xem chúng trên web và bạn muốn quản trị viên tìm kiếm đáp ứng mong muốn của bạn, nhưng bạn sẽ cần để lại email và đăng ký.
Đây là một trang web nổi tiếng nơi bạn có thể xem phim trực tuyến miễn phí, bao gồm hai nền tảng tích hợp.
Đây là một trang web rất nổi tiếng (một trong những trang web nổi tiếng nhất bằng ngôn ngữ của chúng tôi) và được người dùng Internet sử dụng. Và thành thật mà nói, chúng tôi sẽ Những Đứa Trẻ Trong Sương ngạc nhiên nếu nó trở nên nổi tiếng vì mang lại nhiều lợi ích cho người dùng, như được liệt kê dưới đây:
Một số lượng lớn các bộ phim và bộ phim trực tuyến miễn phí. Bạn có thể xem phim trực tuyến bằng tiếng Việt hoặc bất kỳ ngôn ngữ nào khác mà bạn thích, mặc dù điều này sẽ luôn phụ thuộc vào sự sẵn có của ngôn ngữ cho phim và sở thích của người xem. Bạn sẽ có cơ hội chọn một máy chủ để phát trực tuyến phim hoặc loạt phim. Điều này sẽ giúp bạn tránh bị trễ phát lại và gián đoạn phim.
Nhiều người sử dụng và giới thiệu nó vì về cơ bản nó có nhiều ưu điểm, như chúng tôi mô tả bên dưới:
Rất nhiều thông tin về bộ phim bạn chọn. Ở cuối trang web, bạn có thể đọc tất cả tóm tắt, dàn diễn viên và đoạn giới thiệu của bộ phim bạn đã chọn. Điều gì đó sẽ giúp ích cho bạn khi bạn Những Đứa Trẻ Trong Sương biết nên xem phim gì, và giữa tôi và bạn, nó vẫn diễn ra hàng ngày. Nhiều tùy chọn về chất lượng phát lại phim, vì bạn có thể chọn giữa Full HD, HD và SD. Bạn có thể xem phim trực tuyến bằng tiếng Việt và nhiều ngôn ngữ khác.
Những Đứa Trẻ Trong Sương Full HD - Phim trực tuyến Phim miễn phí Phim Miễn Phí là một trang web khác, nơi bạn có thể xem phim trực tuyến miễn phí mà Những Đứa Trẻ Trong Sương cần đăng ký Và bạn cũng sẽ tìm thấy chúng bằng tiếng Việt, tiếng Anh hoặc phiên bản gốc. Đây là một trang web rất phổ biến trong số những người sử dụng loại trang web này và đặc biệt là những người hâm mộ phim trực tuyến. Một lần nữa như một sự tò mò, bạn nên biết rằng Nếu bạn là một người hâm mộ Simpsons, bạn là người may mắn, vì trong Phim miễn phí, bạn có một phần độc quyền, nơi bạn sẽ tìm thấy nhiều chương của loạt phim này mà tất cả chúng ta đã lớn lên và chúng ta đều đã thưởng thức .
xem phim Những Đứa Trẻ Trong Sương full vietsub xem phim Những Đứa Trẻ Trong Sương netflix xem phim Những Đứa Trẻ Trong Sương chiếu rạp xem online tuyến Những Đứa Trẻ Trong Sương Xem phim lồng tiếng chất lượng HD
0 notes
Text
Tôi tạm biệt Ba mình vào một cuối tuần rất bình thường như mọi đứa trẻ về chơi rồi lại lên thành phố. Chỉ một tuần sau đó, tôi tiễn Ba ‘quyện vào sương’ khi nửa đêm về sáng. Ý tôi là hãy nhớ lại tất cả những cuộc rời đi buồn nhất trong đời mình, không có lần nào chúng ta được biết trước để nói một lời tạm biệt tử tế cả.
— AN TRƯƠNG
148 notes
·
View notes
Text
Tôi viết những dòng này khi trời còn nhá nhem tối. Tiếng gà gáy nơi xa, tiếng sương rơi lộp độp trên mái nhà, tất cả trầm lắng tĩnh mịch này gợi nhớ về kí ức của những buổi sớm 20 năm về trước.
Không như bao đứa trẻ khác, lúc này thường chìm trong giấc ngủ hồn nhiên, thì tôi đã bị đánh thức bởi tiếng đàn heo con ủn ỉn ngoài chuồng, tiếng bếp lửa tanh tách cùng mùi khói bếp, và dĩ nhiên là tiếng gà gáy vọng về, cả tiếng sương rơi.
Thuở ấy, tôi nằm đăm đăm nhìn ra cửa sổ chỉ để lắng nghe kĩ hơn, rõ hơn những thanh âm kia, những thanh âm của đêm đang chậm rãi lui dần theo ánh sao mai lấp lánh. Đêm khi ấy dẫu có đáng sợ trong trí tưởng tượng của trẻ con thì với tôi, nó vẫn là thế giới bé nhỏ kỳ bí, đến và đi theo tiếng côn trùng nỉ non. Tôi nhớ hừng đông khi ấy cũng thật kì lạ, trong veo và ấm áp, tựa làn khói xanh nơi chái bếp bà nội chuẩn bị bữa sớm mai.
Hơn 20 năm sau, lọt thỏm giữa nơi phố thị đèn màu, tất cả những gì đã trôi qua trong đời vỏn vẹn chỉ còn là một mẩu của giấc mơ. Đêm bây giờ cũng đã khác. Tháng năm đã khiến đêm đen đặc đi đáng kể, nhàu nhĩ và mỏi mệt. Tâm hồn đứa trẻ năm nào giờ cũng hệt vậy, chỉ biết ước cho đêm mai sẽ khác đêm nay, vơi đi một chút trở trăn để thôi phải buông tiếng thở dài, thứ âm thanh buồn bã nhất trên đời mà con người có thể nghe được. Gà lại gáy lần nữa, nhỏ dần, nương vào đêm rồi nhanh chóng mất hút giữa tiếng xe cộ ồn ã bên ngoài.
Chúng ta đều biết thứ ngày mai rạng rỡ được nhắc đến qua những câu trích dẫn trên mạng chính là hôm nay, chỉ là, chúng ta không biết vào đêm nay, trước khoảnh khắc này, chúng ta phải kết thúc nó như thế nào nếu lỡ mọi cảm xúc vô tình vỡ oà, không nén ghì được nữa.
#trichdan#quote#quotes#trichdanhay#tamsu#codon#tinhyeu#motminh#buon#thattinh#metmoi#cuocsong#chiatay#chialy#bongdem
29 notes
·
View notes
Text
[ZHIHU] NHỮNG CÂU NÓI KHIẾN BẠN TAN NÁT
1. Cứ cho rằng người không trả lời tin nhắn thật sự không có chút lễ phép nào hết. Sau này mới hiểu người không có lễ phép là người không ngừng gửi tin nhắn đến. Ở cái thời đại điện thoại không bao giờ rời tay người ta muốn trả lời tin nhắn thì sớm đã trả lời bạn. Bạn không thể mở một cánh cửa cố tình đóng. Bạn liên tục gọi cửa thì chính bản thân bạn là người không có phép tắc, hiểu chứ?
2. Anh nói rằng, rồi em sẽ gặp một người tốt hơn anh. Nhưng thực tế là anh muốn gặp một người ưu tú giỏi giang hơn em thôi.
3. Bạn phải hiểu rõ bạn thích người ta chứ không phải người ta thích bạn. Bạn rung động, bạn chủ động, dù gặp uất ức lớn thế nào đều là chuyện bạn đã lường trước được. Không thể trách bất kỳ ai. Bạn không phải là một đứa trẻ, buồn cũng không chết được. Và kết quả chỉ có thể tự bản thân gánh lấy, cho dù khó khăn đến thế nào cũng chỉ có bản thân mình vượt qua. Ai bảo bạn có bản lĩnh thích người ta nhưng chẳng có bản lĩnh làm người ta thích bạn.
4. Không muốn nghe điện thoại thì cứ thẳng thắn nói ra, đừng để âm thanh tổng đài thay bạn nói lời xin lỗi.
5. Em cứ ngỡ là lỡ mất cơ hội. Người ta thì cho rằng đó là một sự giải thoát.
6. Em thật sự rất may mắn khi gặp được anh trong cuộc đời này. Nhưng nếu có thể không gặp thì tốt hơn rất nhiều.
7. Chúng ta đến với thế giới này là điều bắt buộc. Chúng ta cuối cùng sẽ rời khỏi thế giới này, không thể không rời đi.
8. Tất cả mọi thứ đều rất ngắn ngủi, chỉ có hoài niệm và sự mất mát theo ta lâu dài.
9. Chia tay là chuyện thường của cuộc sống, chúng ta cũng không ngoại lệ.
10. Càng thiếu thứ gì con người ta lại càng khoe khoang thứ đó.
11. Một người có thể rất đơn giản ngây thơ mà sống thì chắc chắn là có vô số người dùng cái giá lớn hơn đang hi sinh mình để bảo vệ cuộc sống ấy.
12. Hơn một nửa số câu chuyện hay được kể đều bắt nguồn từ sự tuyệt vọng.
13. Những lời xin lỗi ấy cũng giống như lời xin lỗi khi chuyến bay trễ chuyến, lời cảm ơn đã chiếu cố được in trên nắp chai. Là những câu khách sáo sáo rỗng.
14. Mỗi lần nghe được tin tức của anh, em lại giả vờ như không quan tâm, lặng lẽ biến nó thành bí mật. Xuân hạ thu đông, chẳng bao giờ còn anh bên cạnh.
15. Ngay khi mất đi ham muốn bày tỏ, em chợt cảm thấy nhẹ nhõm. Có lẽ chúng ta không phải là người cùng một chặng đường. Anh chỉ là vô tình ở phía bên cạnh liếc nhìn em một tí trong lúc chờ đèn đỏ mà thôi. Khi đèn chuyển xanh, chúng ta mỗi người đi một ngã.
16. Có lẽ người em yêu đã không còn là anh, còn mối bận tâm này chỉ là sự trách nhiệm cần thiết phải có. Nó giống như một ngôi miếu thờ, dù cho quạnh quẻ nhưng nó vốn là nơi thờ cúng. Lại ví như bức tượng, dẫu đổ nát nhưng nó vẫn là thần phật.
17. Ánh đèn vạn nhà suy vi, ta cách ngọn cây ngóng núi non.
18. Chẳng sao đâu, ai rồi cũng vô cớ buồn bã, có khi đang đi trên đường thì bỗng cảm thấy chơi vơi nhưng nó không ảnh hưởng chúng ta ăn uống vui vẻ, mọi chuyện rồi sẽ qua đi.
19. Mùa hạ năm đó tôi ước rằng trận mưa tầm tã ấy có thể kéo dài hơn chút nữa, để tôi và cậu ấy ở đây lâu thêm một chút. Và rồi điều ước đã thành sự thật nhưng chỉ còn lại tôi ở tại nơi này.
20. Trên chặng đường này đã có vô số những người bỏ rơi cậu và cậu cũng phụ lòng biết bao người, chẳng phải sao? Vậy nên có gì mà cậu phải buồn chứ?
21. Sau này tôi mới hiểu rất nhiều chuyện có nói gì nữa thì cũng vô ích. Giống như khi bạn cầm một ly nước nóng vậy, dù cho rất khát nhưng nó nóng tay thì cũng phải buông xuống.
22. Dẫu ngôi sao vỡ nát thì ánh sáng phát ra vẫn rất xán lạn.
23. Ánh sáng sẽ chẳng thể nắm giữ, sương mù rồi sẽ tan biến, chỉ toàn là phong cảnh hân hạnh được gặp thôi.
24. Em không muốn trồng hoa, em bảo "Em không thích nhìn nó héo úa từng ngày". Đúng thế, để ngăn chặn kết quả mà em đã giết chết luôn sự bắt đầu.
25. Trước tới nay tôi luôn cho rằng con người sẽ từ từ già đi, hoá ra không phải vậy, người ta sẽ già đi chỉ trong một khoảnh khắc.
26. Tôi cảm thấy buồn không phải do em lừa dối mà bởi vì tôi sẽ chẳng bao giờ tin tưởng được em nữa.
27. Vốn dĩ tôi muốn chết đi trong mùa đông này nhưng gần đây nhận được bộ kimono vải lanh màu x��m chuột rất thích hợp mặc vào mùa hè thế nên trước hết tôi sẽ tiếp tục sống cho đến mùa hè.
------ Dịch bởi: Ultraman Nguồn: 离梦杳如关塞长
14 notes
·
View notes
Text
Sáng nay sương mù dày đặc, đồng quang mịt mờ giữa sương. Núi non gì cũng bị sương nuốt tất, núi lớn sương nuốt mất đầu, núi nhỏ thì sương nuốt chửng.Sương ngậm lá, nhỏ giọt mật. Lạnh trơ.
Cứ ngỡ như sương sẽ gói mọi thứ vào lòng mãi, đưa nhau trọn trong những mịt mờ. Nhưng không, kẻ đáng lẽ phải đến cũng đã đến. Dù yêu, dù ghét, dù sớm dù muộn, cũng đã dần tỏa hào quang, một vừng đông chói lóa. Sương bẽn lẽn như đứa trẻ ngái ngủ trốn mẹ rút mình vào chăn ấm, loãng dần một thoắt rồi bay biến.
Bên chợ có tiếng người xôn xao, cậu cũng tỉnh giấc mộng dài. Nhưng không như trời đất kia, đời của cậu vẫn mịt mờ, vô lối, đầy những sương... Lá thư thứ tám cậu không biết viết gì tiếp theo. Người bên kia bảo cậu mau thoát khỏi xứ mơ chết tiệt ấy đi, sự kiên nhẫn đã hết giới hạn cho một mối quan hệ. Chả biết là gì, cậu nhắm mắt lại mơ về một nơi của lãng quên...
Rồi cậu lẩn thẩn đi vào mịt mù, lầm lũi như con sói già đầy thương tích. Không một lá thư đầy sương nào hồi âm nữa. Cậu nghĩ mình bị lãng quên rồi ...
3 notes
·
View notes
Text
Em gõ lốc cốc mấy mảnh gỗ, cốt để chúng khít lại với nhau rồi cuối cùng thành thù hình nào đó mà theo em là nghệ thuật. Mấy ngón tay em dài và dày, vài vết chai và vết thương cũ dính đầy bụi gỗ và mấy vệt đen. Công việc này cực, nhưng hay, thời này người ta không thích tự làm đồ thủ công nữa, cứ ra đặt làm theo ý thích, rồi cũng có phần độc nhất của riêng mình.
Khu vườn trồng cây dành cho riêng công việc của em khá đỏm dáng, tôi cảm giác thứ gì qua tay em cũng phải khoác vào mình tấm áo điệu nghệ. Khách hàng đến đều thích ra đấy với em, nghe em nói chuyện cũng là một dạng hưởng thụ. Âm giọng em vang và trong, hoà với nhịp gỗ nghe lại hay và mạch lạc. Nghe nhiều, tôi nhận ra kết cấu chặt chẽ ấy, như thể em và những thứ ấy là một, một bản thể hoàn chỉnh.
"Anh có muốn một đứa trẻ không?"
Hẳn phải thiêng liêng lắm khi nhấc trên tay một sinh linh mỏng manh, tôi chứng kiến nhiều, nhưng thể nghiệm thì chưa. Ông tôi từng nói về niềm hân hoan khi được dạy một đứa trẻ, ta dạy chúng ồn ào, ta dạy chúng yên tĩnh, và ta dạy chúng trung thực và thẳng thắn. Khi nhắm mắt và nghĩ về điều ấy, tôi thấy mình quan trọng hơn bao giờ hết, tôi nhận ra cái nghĩa lý buộc phải có của thời ấy. Giữa thời cuộc, tôi chẳng nói có bao giờ.
" Không, em chưa bao giờ nghĩ đến điều đó, kể cả sau khi em trưởng thành. Tại sao em không bao giờ nghĩ đến điều đó nhỉ?"
Chúng tôi không thể có một đứa trẻ, cơ thể yếu ớt của em không cho phép, nhưng tấm lòng của em hiện hữu khi em hôn những đứa cháu của dì và cho chúng quà vặt. Hoặc khi chúng tới, em sắp chỗ cho chúng dưới bóng cây và ngồi xếp chân ở giữa, lật giở sách và đọc vài đoạn thơ em thích. Còn tôi, ngồi một bên và ngắm nhìn em, tóc vén gọn, hai má ửng hồng sáng nhè nhẹ và cặp môi mấp máy cười khi chúng không hiểu em. Tôi yêu em hết thảy, vì những thứ mình cùng, từ cơ thể đến sự nhạy cảm, tất cả đều đồng điệu với em. Nên giờ thì em sống, chỉ sống thôi đã đủ rồi.
Đấy là một chiều mưa hè, gió mạnh và có khi làm lốc, vặn, xoáy. Em bước vào giai đoạn cuối cùng của cuộc đời, y học thời này không phát triển đủ cho bệnh tình của em. Em ngồi trên giường, lưng dựa tường và đang đọc lại mấy cuốn sách cũ. Chiếc áo mềm ôm gọn càng làm em trông gầy guộc hơn, tôi đội chiếc nón len đỏ cho em, rực rỡ và ý niệm. Không còn cười nói mấy nữa, tôi thấy mắt em mờ sương và tối tăm, hẳn em đã thấy mình kiệt sức sau cuộc chạy đua dài đằng đẵng. Nhưng em chẳng bao giờ nói về đau đớn, tôi chỉ ước chừng được cơn đau mà tôi chưa từng trải qua trong kiếp sống này qua lời của ông bác sĩ hoặc những lần điều trị.
Sau đêm đấy, em chết, trên giường bệnh.
Những thứ về cái chết của em vẫn ở đấy, dù đã được báo trước, em vẫn nghiền nát tôi. Mẹ em đã đốt tất cả theo di nguyện của em, em không để lại gì cả, một tập thư, một bài hát, một cái tên, không gì cả. Nghĩa là, nếu không có kí ức, tôi sẽ chẳng nhớ được mình từng có em, như thể ấy là một điều gì đấy mơ hồ mà tôi chỉ đang cố góp nhặt thành hình. Tôi không hiểu được ý nghĩa của việc ấy, em cuốn gói tất thảy và bỏ đi, cả khu vườn, cả những đứa trẻ, cả thân xác tôi.
Thật lạ lùng khi dáng hình em không còn tồn tại trên thế gian này nữa, trong mười mấy giây ngắn ngủi, tôi đã nghe thấy tiếng gỗ đóng, tiếng đóng đinh vào ván thiên quan tài. Những đêm không ngủ được, hình ảnh em lại dày vò tôi, em bám chặt lấy tôi như thứ chất lâu ngày đã trở nên khô cứng, mà khi ấy thì không có cách nào trở ngược lại lần nữa.
Tôi thấy mình muốn nôn nghẹn cái mớ hồi ức ấy ra, em nghiêng mình đẽo tượng dưới ánh sáng bao trùm vạn vật, em cố cứu lấy cây bạch mai héo hon nơi góc vườn, em chăm chú nghe bản nhạc tôi chọn từ máy hát, tôi thậm chí còn thấy cả ánh sáng nhè nhẹ nơi đáy đồng tử.
Em, em, em.
Như những cơn lốc, một cơn lốc xoáy lên rồi lại một cơn lốc xoáy lên, chúng cuốn tôi đến nơi em sống với những người đã chết. Khi ấy, tôi thấy em e ấp trong lòng mình, với không định nghĩa về cái sống và sự chết.
4 notes
·
View notes
Text
khắp xung quanh mạng xã hội là hoa mùa xuân, ở hàn, nhật, pháp rồi cả ở pakistan (với 1 đứa mù thông tin như mình thì nghe vẻ là 1 nơi nguy hiểm) nữa.
rồi ở đà lạt, đài loan mùa năm nay đều đã qua
rồi ở phim những đứa trẻ trong sương
nơi nào có mùa đông lạnh giá thì đều có mùa xuân ấm áp phải không, bất kể châu lục, kinh tế, văn hoá...
hà nội mà mình ở cũng có mùa đông lạnh mà, hay mình lang thang ngắm lá mùa xuân chiều nay nhé
4 notes
·
View notes
Text
Ngày hôm đó, anh ấy đã gục đầu xuống bàn và thì thào nói: “Anh có cảm giác lần này sẽ đi rất lâu, chẳng biết khi nào lại được về nhà nữa”.
Mặt trời sắp lặn, rắc thêm muôn vàn ánh tím đơn độc nuốt trọn cái thân xác cồng kềnh của một người đàn ông. Ông trời ban cho anh ấy một đôi vai rộng, sức khoẻ cường tráng, tinh thần minh mẫn. Duy chỉ con tim là rỗng tuếch mà thôi.
Trong mắt tôi, anh luôn lãnh đạm, trầm tĩnh và ít thổ lộ. Anh hay cười, mặc dù tôi biết nụ cười ấy nhiều phần không phải vì vui. Vậy mà mỗi lần nghĩ đến việc chia xa, anh lại mềm nhũn như một chú mèo, miệng không cười và ánh mắt nặng trĩu như chứa một sức mạnh vô hình bên trong.
Không hiểu sao nhưng trong khoảnh khắc ấy, tôi xúc động muốn lặng người. Tôi rất sợ nhưng cũng rất muốn nhìn thấy cảnh tượng một người đàn ông tâm sự về nỗi buồn.
Ấy là khi hình ảnh người đàn ông đã mươi lần bôn ba sương gió và hằng đêm khiêu vũ với cô đơn như một người tình, bây giờ lại trở về hình hài của một cậu bé. Một cậu bé ưa khám phá và thích tìm tòi những điều mới lạ nhưng lại sợ sự chia ly. Nhất là những cuộc chia ly đã định sẵn trước sẽ xảy ra điều gì.
Không trách nhiệm - không kiêu hãnh - không định kiến. Ít ra lúc ấy, trông anh ta chân thực hơn một chút.
Thì ra dù trưởng thành đến đâu đi chăng nữa thì chúng ta cũng chỉ là một đứa trẻ mà thôi.
Đôi lúc tôi cũng tò mò điều gì đã hun đúc nên một người đàn ông chai sạn đến như thế? Muốn hỏi nhưng rồi lại thôi… Vì có nhiều nỗi niềm không phải là câu chuyện nên không thể vay mượn con chữ mà thổ lộ hết được.
Tôi sẽ im lặng. Sự im lặng của tôi đậm màu cảm thông và tôn trọng. Đôi khi, chúng còn nặng ký hơn cả thảy ngôn từ.
_chuyencuatrxx_
2 notes
·
View notes
Text
[Văn mẫu 7] Tham khảo tài liệu hướng dẫn cùng những bài văn mẫu nêu cảm nghĩ về đêm trăng Trung Thu do THPT Ngô Thì Nhậm biên soạn dành cho các em học sinh lớp 7. Cảm nghĩ về đêm trăng Trung Thu là một đề tài rất gần gũi và khá thú vị đối với các em. Cùng THPT Ngô Thì Nhậm tham khảo hướng dẫn làm bài và những bài văn mẫu hay nêu cảm nhận về đêm rằm Trung Thu để nắm được cách làm một bài văn hay nhé ! Đề bài: Cảm nghĩ về đêm trăng Trung thu Hướng dẫn làm bài nêu cảm nghĩ về đêm trăng Trung thu 1. Phân tích đề - Yêu cầu đề bài: nêu cảm nghĩ của em về đêm trăng trung thu - Đối tượng làm bài: đêm trăng trung thu - Phương pháp làm bài: biểu cảm, miêu tả 2. Các luận điểm chính cần triển khai Luận điểm 1: Miêu tả đêm trăng đêm trung thu Luận điểm 2: Không khí vui tươi rộn ràng của đêm Trung thu Luận điểm 3: Cảm xúc về đêm trăng trung thu (chờ đợi, vui mừng, reo hò,...) 3. Dàn ý nêu cảm nghĩ về đêm trăng Trung Thu I. Mở bài Dẫn dắt giới thiệu về đêm trăng trung thu. II. Thân bài - Giới thiệu về đêm trăng trung thu Nếu có ai hỏi tôi về bầu trời, tôi sẽ kể cho họ về ông trăng tròn. Nếu có ai thắc mắc với tôi về ông trăng, tôi sẽ kể cho họ nghe về ông trăng rằm tháng tám. - Miêu tả đêm trăng đêm trung thu + Mặt trăng từ từ nhô lên sau lũy tre làng + Trăng tròn như quả bóng, ánh trăng chan hòa từ từ tỏa ánh sáng mát dịu tới khắp xóm làng -> Mọi ngóc ngách như bừng sáng lên theo tiếng nhạc rộn ràng cùng tiếng hò reo của những đứa trẻ. - Không khí vui tươi rộn ràng của đêm Trung thu + Mọi người tụ tập bên nhau dưới ánh trăng chan hòa + Mọi người cùng nhau phá cỗ và ăn bánh trung thu + Căn nhà tràn ngập tiếng cười vui + Đường phố nhộn nhịp rước đèn, phá cỗ, múa lân - Cảm xúc về đêm trăng trung thu + Cảm giác bồi hồi, ngóng đợi + Vui sướng, hò reo + Ngước lên trời cao bao la, lòng tôi xúc động vô bờ khi gặp vầng trăng tròn như gương mặt người thiếu nữ rạng rỡ nụ cười. III. Kết bài Nêu cảm xúc về đêm trăng trung thu. Xem thêm: Lập dàn bài tập làm văn số 3 4. Sơ đồ tư duy 5. Kiến thức bổ sung Tết Trung thu còn được gọi là Tết trông Trăng hay Tết hoa đăng. Vào ngày tết này, người ta tổ chức bày cỗ, trông trăng. Thời điểm trăng lên cao, trẻ em sẽ vừa múa hát vừa ngắm trăng phá cỗ. Ở một số nơi người ta còn tổ chức múa lân, múa sư tử, múa rồng để các em vui chơi thoả thích. Tại Trung Quốc và các khu phố người Hoa trên thế giới còn có tổ chức bắn pháo hoa trong ngày này. Tết Trung Thu là lễ hội tại các quốc gia Đông Á và Đông Nam Á như Trung Quốc, Việt Nam, Nhật Bản, Triều Tiên, Đài Loan, Singapore, ngày này cũng là ngày nghỉ lễ quốc gia tại Đài Loan, Bắc Triều Tiên và Hàn Quốc. Văn mẫu tham khảo trình bày cảm nghĩ về đêm trăng Trung Thu Cảm nghĩ về đêm trăng trung thu - Bài mẫu 1: Theo nhịp tuần hoàn của quy luật thiên nhiên, mùa hè trôi qua, mùa thu lại tới. Trên đầm, sen đã gần tàn, mùi hương chỉ còn phảng phất. Trong vườn, cúc vàng nở rộ, rung rinh trước ngọn gió mát lành, báo hiệu Tết Trung thu sắp đến. Cũng như bao bạn thiếu nhi khác, lòng em xôn xao, rạo rực mỗi khi nghĩ đến cảnh tưng bừng rước đèn, phá cỗ dưới trăng. Ôi! Đáng yêu biết bao cái Tết dành riêng cho tuổi thơ! Dẫu đã có tự ngàn năm nhưng ý nghĩa của nó vẫn nguyên vẹn như buổi ban đầu. ... Mặt trời đã lặn lâu. Màn đêm dịu dàng buông xuống. Bầu trời thăm thẳm, lấp lánh muôn vạn vì sao. Xa xa, phía cuối làng, vầng trăng đang từ từ nhô lên khỏi lũy tre tím mờ trong làn sương mỏng. Tiếng trống ếch khuấy động không khí vốn tĩnh lặng chốn thôn quê. Hôm nay là rằm tháng Tám, cả làng em náo nức chuẩn bị đón Tết Trung thu. Mẹ bày cho em mâm cỗ đón trăng. Quả bưởi vàng rám nắng, cuống là tươi xanh được đặt ở giữa, xung quanh là những quả hồng đỏ tươi, chín mọng. Nải chuối tiêu lốm đốm trứng cuốc thật xứng với c��mm Vòng nõn nà màu ngọc gói trong lá sen tươi. Chiếc bánh nướng hình mẹ con đàn lợn nằm quây quần bên nhau trông mới ngộ nghĩnh làm sao! Một mùi hương dịu ngọt lan tỏa trong không gian đang rộn ràng tiếng cười tiếng nói trẻ thơ hòa cùng tiếng trống ếch rộn ràng. Trăng đang lên cao, tròn vành vạnh như một chiếc đĩa bạc, nổi bật trên nền trời đêm.
ÁNh trăng ngời ngời tỏa sáng, soi rõ từng cảnh vật trên mặt đất. Dòng sông uốn khúc quanh làng như dải lụa bạc lấp lánh trăng. Đồng lúa càng trở nên mênh mông dưới ánh trăng rằm. Trên đường làng, từng đàn trẻ tung tăng nối đuôi nhau rước đèn. Hàng trăm ngọn nến lung linh. Đèn hình ông sao, hình con thỏ, con gà, con bướm, con chim, hình máy bay, trông thật vui mắt. Em thích nhất cái đèn ông sao của bạn Mai học cùng lớp được làm bằng giấy bóng kính đỏ, trong suốt, xung quanh ngôi sao là vòng tròn viền tua giấy ngũ sắc. Khi thắp nến lên, đèn tỏa ánh sáng lung linh. Biết em thích, thỉnh thoảng bạn Mai lại đổi đèn cho em cầm một lúc. Tiếng hát xen lẫn tiếng trống ếch, trống cơm náo nức: Thùng thình, thùng thình trống rộn ràng ngoài đình, Có con sư tử đang múa quanh vòng quanh. Trung thu liên hoan trăng sáng ngập đường làng, Dưới ánh trăng vàng đàn em hát vang vang... Tại sân đình, chúng em được dự liên hoan văn nghệ và phá cỗ Trung thu; được nghe kể về sự tích tại sao chú Cuội lại phải mãi mãi ngồi dưới gốc đa trên cung Quảng. Cuộc vui đã tàn, tiếng bước chân rậm rịch tỏa về khắp ngả. Chỉ một lát sau, làng em lại chìm trong vẻ êm đềm, tĩnh lặng quen thuộc của đêm quê. Trên cao, trăng vẫn rời rợi sáng. Những hàng cau, cây roưm, mái nhà... in bóng đen sẫm trên mặt đất. Tiếng bầy vạc ăn đêm gọi nhau văng vẳng, xa vời. Đêm nay, trăng sáng quá! Khung cảnh làng em vốn đã đẹp, trong đêm trăng rằm lại càng thêm đẹp, giống như một bức tranh thiên nhiên thơ mộng, gợi cảm giác về một cuộc sống no đủ, thanh bình. Có một cái gì đó thật mơ hồ len nhẹ vào hồn làm cho em xúc động mỗi khi nghĩ đến hai tiếng quê hương! Xem thêm: Thuyết minh về Tết Trung thu cổ truyền Cảm nghĩ về đêm trăng trung thu - Bài mẫu 2: Trung thu chính là khoảng thời gian mà tất cả những em thiếu nhi Việt Nam đều trở nên vô cùng hào hứng mong đợi, bởi trong truyền thống của dân tộc Việt Nam thì trung thu chính là lúc ánh trăng trở nên tròn trịa, đẹp đẽ nhất, và trong ngày đó diễn ra rất nhiều những hoạt động thú vị, đặc biệt là đối với các em thiếu nhi. Khi đêm đã về khuya, các em có thể cầm đèn lồng đi khắp mọi nơi, cùng nhau cầm đèn ông sao năm cánh hát vang những khúc ca về ngày trung thu. Các em còn có thể cùng nhau trông trăng ngày rằm cùng nhau. Mọi hoạt động đều diễn ra vô cùng vui vẻ. Tết trung thu hay còn được gọi với cái tên khác là Rằm tháng Tám, bởi thời gian diễn rat rung thu hàng năm chính là vào ngày mười lăm tháng tám theo lịch âm của Việt Nam. Trong ngày này, những người lớn sẽ mua rất nhiều đồ như hoa quả, nhanh khói, giấy tiền về để thờ trên bàn thờ của tổ tiên để tỏ lòng tôn kính. Mặt khác, ngày Rằm tháng Tám cũng là khoảng thời gian đặc biệt của các em thiếu nhi nên những bậc phụ huynh có con nhỏ thường ra chợ mua sắm rất nhiều những đồ đạc để cho con của mình rước trăng, trông trăng vào buổi đêm của ngày hôm đó. Những loại đồ chơi được bán phổ biến trong ngày Tết trung thu có thể kể đến như đèn ông sao năm cánh. Sở dĩ gọi như vậy vì cái đèn này có dạng hình tròn, bên trong có hình ngôi sao năm cánh được tết từ những thanh tre mỏng. Để trở nên bắt mắt hơn thì bên ngoài còn được dán một lớp giấy bọc bằng ni lông có màu sắc xanh, vàng, đỏ rất bắt mắt. Và hình ảnh đèn ông sao năm cánh cũng là một biểu tượng rất riêng biệt của Việt Nam, vì đó chính là hình ảnh ngôi sao vàng trên quốc cờ của Việt Nam. Chiếc đèn ông sao năm cánh còn có thể đốt nến ở bên trong, vì vậy mà khi đêm đến, các bạn nhỏ cùng nhau đi rước trăng đều cầm theo đèn vô cùng rực rỡ. Những vật dụng không thể thiếu trong đêm trung thu, đó chính là nải chuối, quả bưởi, hoa quả, đó chính là những đồ vật cần thiết để có thể trông trăng ngày rằm. Theo đó thì những bạn trẻ sẽ sắp đồ ra giữa sân và ngồi chờ đợi đến lúc mặt trăng lên cao nhất, cũng là lúc mặt trăng tròn và đẹp nhất . Theo quan niệm của người xưa, nếu chờ được lúc trăng lên, chứng kiến cảnh trăng tròn nhất trong tháng thì người ấy sẽ có được nhiều may mắn trong suốt một năm, những điều ước về sức khỏe, gia đình, học tập…. cũng sẽ trở thành hiện thực. Vì vậy mà các bạn nhỏ ai cũng náo nức tham gia.
Vào đêm trung thu, các bạn nhỏ ở địa phương thường tụ tập nhau lại từ rất sớm, địa điểm tập trung thường là nhà văn hóa xã, những nơi rộng rãi để có thể cùng nhau đón trung thu. Ở địa phương em vào ngày trung thu này mọi người thường tập trung ở nhà văn hóa xã để được các anh chị thanh niên phát bánh, kẹo. Các em có ý thức xếp hàng chờ đến lượt mình mới nhận chứ không chen lấn, xô đẩy. Sau khhi phát kẹo thì diễn ra hoạt động văn nghệ chào đón trung thu của xã. Các tiết mục văn nghệ được các anh chị, các cô bác dàn dựng rất công phu, các bài hát được biểu diễn cũng liên quan đến Tết trung thu. Không khí của ngày trung thu trên quê hương em vô cùng tấp nập, nhộn nhịp. Sau khi mọi hoạt động văn nghệ kết thúc thì các em nhỏ lại một lần nữa tập trung thành các nhóm nhỏ, mỗi nhóm có từ năm đến mười em, các em cùng nhau cầm đèn trung thu đi khắp nơi trong làng, đi đến đâu các em cũng cất vang tiếng ca “Đèn ông sao, sao năm cánh tươi màu….” Khiến cho không khí từ đầu xóm đến cuối ngõ vô cùng vui vẻ. Ánh sáng từ những chiếc đèn tỏa ra cũng khiến cho không gian xóm làng trở nên rực rỡ, tươi đẹp hơn hẳn ngày thường. Kết thúc mọi hoạt động văn nghệ, hoạt động rước trăng tập thể là lúc các em nhỏ trở về gia đình, cùng những người thân trong gia đình bày biện đồ vật để tiến hành lễ rước trăng. Vào những ngày trung thu, ánh trăng Rằm trở nên vô cùng tròn trịa, sáng chiếu cả một vùng không gian, và khi ấy ta còn có thể nhìn ngắm trọn vẹn nhất hình ảnh chú cuội, cây đa ở trên cung trăng. Theo như ông bà em kể lại thì vầng trăng kia cũng có cả một sự tích, đó là khi một anh nông dân nọ cùng cây đa bay lên trời, từ đó về sau mà ở nơi cung Trăng bầu bạn cùng chị Hằng. Vì vậy mà ngày trung thu nhìn lên mặt trăng ta có thể thấy được hình ảnh một cậu bé mục đồng chăn trâu bên gốc đa, miệng thì thổi sáo. Hình ảnh vô cùng đẹp đẽ. Tuy nhiên, không phải ngày nào ta cũng có thể đón nhận được những hình ảnh đẹp đẽ đó, mà chỉ có ngày rằm, khi trăng sáng nhất và không bị mây mù che phủ. Hình ảnh chú cuội tuy đẹp nhưng lại có cái gì đó cô đơn, trông trăng chính là một hành động chia sẻ niềm vui, niềm hạnh phúc mà các bạn nhỏ muốn chuyển đến chú Cuội, cùng chú cuội chung vui. Ngày trung thu đối với em cũng như tất cả các bạn nhỏ đều vô cùng ý nghĩa bởi đó là ngày ánh trăng đẹp nhất trong tháng, ngày mà chúng em có thể cùng nhau vui đùa, hát ca, cùng mọi người thưởng ngắm sự đẹp đẽ của thiên nhiên. Cảm nghĩ về đêm trăng trung thu - Bài mẫu 3: Một năm có hai ngày hội dành riêng cho thiếu nhi, đó là Tết Thiếu nhi 1 - 6 và Tết Trung thu. So với Tết Thiếu nhi thì Tết Trung thu có phần được bọn trẻ con chúng tôi chờ đợi nhiều hơn. Vào ngày ấy, chúng tôi được cùng chung vui với mọi người, được hòa vào dòng người đông đúc trên phố, được phá cỗ đêm rằm cùng cả xóm hay đơn giản chỉ để được hưởng thụ một niềm vui nho nhỏ: cùng cả gia đình ngắm trăng. Với tôi, đêm trăng trung thu năm tôi tròn 12 tuổi là đêm trung thu nhiều ấn tượng nhất. Mẹ tôi vẫn bảo trăng đêm rằm trung thu là tròn nhất. Quả vậy, nhìn lên bầu trời đêm sâu thẳm, một vầng sáng tròn vành vạnh như đổ khuôn. Ánh trăng như mật vàng, ngọt lịm tuôn tràn xuống mọi ngõ ngách khiến từng lá cây, ngọn cỏ đều sáng lung linh. Ánh mắt trong sáng của mọi bé thơ đều háo hức hướng lên vầng trăng với ý nghĩ thích thú được thấy chị Hằng, chú Cuội: chị Hằng xinh đẹp cùng thỏngọc dạo chơi trên cung trăng, chú Cuội tìm trâu ngồi u sầu trên gốc đa thần kì... Trung thu là vậy đó, những hình ảnh đẹp đẽ của ngày rằm đã nhẹ nhàng bước vào tâm hồn trong trẻo của trẻ thơ qua những câu chuyện cổ tích đáng yêu. Ngước lên trời cao bao la, lòng tôi xúc động vô bờ khi gặp vầng trăng tròn như gương mặt người thiếu nữ rạng rỡ nụ cười. Những vì sao lấp lánh kia là những ánh mắt của trời cao đang sẻ chia cùng niềm vui hội ngộ. Tôi lại thấy lòng mình rạo rực hơn. Đường phố nhộn nhịp, đông vui như Tết, bước ra đường thấy từng đoàn sư tử múa lửa thật tài tình; các em bé đội trên đầu những chiếc mũ công chúa đáng yêu, tay cầm đèn ồng sao năm
cánh hay chiếc đèn lồng giấy đỏ truyền thống, lòng tôi lại vui vui vì một phong tục truyền thông đẹp đẽ đã không bị lãng quên theo thời gian. Về nhà, tôi xúc động thấy gia đình đã quây quần, đoàn tụ quanh mâm bánh kẹo trung thu, chỉ còn đợi tôi về để phá cỗ. Nào bánh nướng, bánh dẻo, quả bưởi, quả chuối,... lâu rồi nhà mình mới tụ họp đông đủ vậy bố mẹ nhỉ! Cảm giác hạnh phúc tràn ngập trong tôi. Tôi thầm cảm ơn đêm trung thu đã mang mọi người đến gần nhau hơn. Tối muộn, phố xá dần vắng bóng người, bây giờ bình thản ngồi lại ngắm trăng trong đêm yên tĩnh mới thấy lạ làm sao. Trăng như tròn hơn, sáng hơn, đẹp thanh cao. Lòng nhẹ đi bao nỗi âu lo về kì thi sắp đ���n. Đêm trung thu năm ấy luôn khắc sâu trong lòng tôi. Đó là một kỉ niệm đẹp thời thơ ấu. Nó nhắc nhở tôi nhớ đến những nét trong trẻo mà tâm hồn mình từng có, những yêu thương mọi người dành cho nhau... để mai này nhớ lại những giây phút đã qua tôi có thể mỉm cười hạnh phúc... -/- Trên đây là hướng dẫn làm bài cảm nghĩ về đêm trăng Trung Thu do THPT Ngô Thì Nhậm biên soạn và tổng hợp, hi vọng rằng với các bài văn mẫu 7 sẽ giúp các em học tốt và đạt kết quả cao.
0 notes
Text
1459 / TA VỀ
( Cảm tác vần thơ “ Ta Về “ của
Thi Sĩ Tô Thuỳ Yên )
“ Lòng nao nức biển rừng đang thúc dục ,
Quê nhà mừng đón háo hức Xuân sang …”
Ta về lóng ngóng trên đường độc đ��o ,
Vần thơ nào thấy vạt áo còn phai ?
Đau nhói tâm can đời trai tái tạo ,
Trần gian trơ tráo chuốc mối u hoài !
Thôi vĩnh biệt , mười năm dài dẫy chết.
Chốn rừng thiêng dấu vết kẻ hận thù …
Nỗi bi ai ngàn thu nghe thống thiết ,
Đếm từng ngày la lết thoáng vi vu …
Mặt xám xịt , nơi biên khu dày dạn ,
Xuyên vùng trời nắng hạn lẫn mưa sa .
Soi khe nước , nhìn ta nay hoá vượn ,
Nửa kiếp còn ngao ngán giọt châu sa …!
Đi qua những chỗ truông phà thôn dã ,
Nheo chân mày níu má thịt nhăn da…
Chăm nhìn ngẩn ngơ thuyền ra biển cả ,
Giữa ngàn trùng muôn ngã cảnh phong ba .
May ra có thể trời sa đất lở ,
Gió cuốn tanh bành đánh đổ lao chao .
Tung tăng anh hào đành thôi dang dở .
Trong ngục tù hạnh ngộ mộng khát khao …
Chân khập khiễng mới ngày nào vặm vỡ ,
Nay trở về nhịp thở đã hắt hơi .
Ai đó trông vời mây trời sáng tỏ ,
Ngàn năm tóc bạc trắng ngó hỡi ơi…?
Khó tồn tại một thời hằng mơ ước ,
Núi lỡ sông bồi con nước du di …
Lịch sử vơi đi dù chi , mất , được ,
Suốt mười niên cổ lục mấy ai đề …?
Đầu tóc hói , trọn lời thề sương điểm ,
Trĩu nặng đè từ chủ xướng nguyên khôi …
Mà kẻ tạo hoá ngút ngời trấn yểm ,
Giáng xuống nhân gian bất biến tuyệt vời .
Óc tưởng tượng mọi người ra nghênh đón ,
Khắp xóm làng hý hởn cuộc mừng vui .
Lũ lượt theo dòng như trôi con nước ,
Chân tiếp kế chân sóng bước liên hồi .
Nào chẳng khác gì lá rơi về cội ,
Bếp quây quần sưởi ấm tối hôm nay .
Rưới chén rượu nồng thay lời trăn trối ,
Để giải oan chuốc mối bể dâu này …
Khóc từ tạ chua cay đời thấu cáy ,
Ruột mềm như sỏi đá vẫy tay đi .
Mười năm đáo để suy vy chừng nấy ,
Cuộc thăng trầm thúc đẩy với câu thề .
Nghĩ mình hạt sương sa xe ngọn cỏ ,
Cấu kết sầu bi nhân thế di dời .
Trẻ trung cũng đồng thời , sinh , dị , diệt ,
Tội tình ai thua thiệt bạc trắng vôi …
Quán cóc nốc hơi gọi mời từ độ ,
Bao nhiêu tình nồng tỏ mặt nhau đây ?
Nước Non ngàn dặm bèo mây cách trở ,
Đành uống lưng thôi , nhớ bát nước đầy …
Dung giăng sợi tơ trời phơi trong trắng ,
Chấp chới lềnh bềnh dưới nắng hao hanh .
Ai gọi ai đi song hành quạnh vắng ,
Ngỡ ngàng vàng đá chắn ải quan san …
Lời thệ nguyện truyền kiếp còn văng vẳng ,
Cố sức mình cởi trói chẳng manh nha ?
Nhớ mối chân tình my nhòa đăng đẵng ,
Ngăn ngục tối ngậm đắng nỏ buông tha …
Trở lại khác gì tứ thơ khô cạn ,
Trên cõi hoang đường mây ám lãng quên .
May mắn cửa nhà còn nguyên mái , vách ,
Giăng che mạng nhện sương khói xông nền .
Cả mọi thứ ngả nghiêng nằm vung vải ,
Nhà thương heo hút , khó đoái trông hờ …?
Rào xô dậu đổ cây khô bừa bãi ,
Bệnh tình lẫn tránh trống trải chơ hơ…
Về đây giải khai bùa dơ yếm trá ,
Thức tỉnh lên nào gỗ đá buông xuôi .
Thêm nhắn nhủ , chuyền hơi bầy quỹ dữ ,
Một lần xin kể tích trử suy đồi …
Tiếp nối sẽ trong ngoài nhìn quanh quẫn ,
Xóm làng thăm hỏi kế cận từng nhà .
Hoa sứ , anh đào , thanh trà đua nở ,
Bao năm cách biệt có nhớ tình xa …?
Không thoái thác , thằng con đà quấy phá ,
Khánh tận đời cuộc tá lạ bể dâu ?
Tháng ngày dần trôi dãi dầu tơi tả ,
Huống hồ mẹ cha tuổi đã xế tàn …!
Suy ngẫm cũng rồi thất điên bát đảo .
Mãi hứa trăm điều huyền ảo có nên ?
Xoay lưng lớp lớp môi truyền bá đạo.
Giọt lệ khóc thầm mã đáo oan khiên …!
Trở lại chốn này láo liên đồng loại ,
Rau đắng sau hè khắc khoải trổ bông .
Dẫu có muôn năm thương chồng vẫn đợi ,
Trông anh vời vợi mặt đối mơ mòng …
Đêm hôm thở dài đằng sau cánh cửa ,
Nỗi mừng khôn xiết ràn rụa mắt sâu .
Giòng máu chung tình luân lưu vây bủa ,
Từ buổi nào tưởng hai đứa mất nhau ?
Về đâu dặm trường vó câu bươn chải ,
Khắp mọi miền hớt hải tìm gặp em .
Khổ có riêng ai…?…khát thèm trống , mái ,
Hè nhà , bụi chuối thức trắng thâu đêm .
Cam quýt trước sân thềm hoa hong nắng ,
Màn trời khuya khoắt soi bóng trăng tà .
Tình chia ly làm tuổi già thúc thủ ,
Thương nhớ não nề tích trữ xót xa …!
Trở lại chốn , nơi Quê Cha huyền thoại ,
Buổi hôm nào mình ngần ngại thương trao ?
Yêu đương biết mấy âu sầu tiến thoái ,
Ấp ủ chuyện mình luyến ái ước ao …
Này em hãy tự hào dù xưa cũ,
Trôi nổi tháng ngày đừng nỡ lãng quên ?
Dế sau vườn vẫn dế mèn xôm tụ ,
Giọng hát u buồn ấp ủ thân quen …!
Mến thương não nề tào khê xuôi chảy ,
Nghĩa trọng trăm năm không thấy khoã mờ .
Thân thích còn đâu bây giờ hết thảy.
Mãnh đời này quá trống trải bơ vơ …
Người có chết xin cho cùng xuống mộ ,
Chong đêm sầu lắng nức nở bờ ao ?
Đau đớn khóc òa vì sao tan vỡ ,
Tuổi đời tàn lụi cách trở lao đao ….
Ngẫm nghĩ giật mình ôi chao buồn tủi ,
Lục lọi thời gian ngắn ngủi điêu linh !.
Nhặt mảnh vụn thương tình từng phế liệu ,
Như những hài cốt sẽ biến vô danh …
Căn nhà cổ nay trở thành hương hỏa ,
Đọc lại vần thơ buồn bã thiếu thời .
Nghe lê thê hồn lã lơi kềm tỏa ,
Trăng tà nuối tiếc óng ả rong chơi …
Cất chân bước như “ hạc vàng tản mạn ,”
Chốn non đoài bạo dạn cánh tung bay .
Nhưng tuổi trời cho buồn thay hữu hạn ,
Dẫu không oán thán cũng….cố phơi bày …
Nguyễn Doãn Thiện
Antioch , California Ngày 22 tháng 4 năm 2023
&. &. &. &. &.
Bài thơ Ta Về của Tô Thùy Yên
TA VỀ
Tiếng biển lời rừng nao nức giục
Ta về cho kịp độ xuân sang
Ta về - một bóng trên đường lớn
Thơ chẳng ai đề vạt áo phai…
Sao bỗng nghe đau mềm phế phủ?
Mười năm, đá cũng ngậm ngùi thay
Vĩnh biệt ta-mười-năm chết dấp
Chốn rừng thiêng im tiếng nghìn thu
Mười năm, mặt xạm soi khe nước
Ta hoá thân thành vượn cổ sơ
Ta về qua những truông cùng phá
Nếp trán nhăn đùa ngọn gió may
Ta ngẩn ngơ trông trời đất cũ
Nghe tàn cát bụi tháng năm bay
Chỉ có thế. Trời câm đất nín
Đời im lìm đóng váng xanh xao
Mười năm, thế giới già trông thấy
Đất bạc màu đi, đất bạc màu…
Ta về như bóng chim qua trễ
Cho vội vàng thêm gió cuối mùa
Ai đứng trông vời mây nước đó
Ngàn năm râu tóc bạc phơ phơ
Một đời được mấy điều mong ước?
Núi lở sông bồi đã lắm khi…
Lịch sử ngơi đi nhiều tiếng động
Mười năm, cổ lục đã ai ghi?
Ta về cúi mái đầu sương điểm
Nghe nặng từ tâm lượng đất trời
Cảm ơn hoa đã vì ta nở
Thế giới vui từ mỗi lẻ loi
Tưởng tượng nhà nhà đang mở cửa
Làng ta, ngựa đá đã qua sông
Người đi như cá theo con nước
Trống ngũ liên nôn nả gióng mừng
Ta về như lá rơi về cội
Bếp lửa nhân quần ấm tối nay
Chút rượu hồng đây, xin rưới xuống
Giải oan cho cuộc biển dâu này
Ta khóc tạ ơn đời máu chảy
Ruột mềm như đá dưới chân ta
Mười năm chớp bể mưa nguồn đó
Người thức nghe buồn tận cõi xa
Ta về như hạt sương trên cỏ
Kết tụ sầu nhân thế chuyển dời
Bé bỏng cũng thì sinh, dị, diệt
Tội tình chi lắm nữa, người ơi!
Quán dốc hơi thu lùa nỗi nhớ
Mười năm, người tỏ mặt nhau đây
Nước non ngàn dặm, bèo mây hỡi
Đành uống lưng thôi bát nước mời
Ta về như sợi tơ trời trắng
Chấp chới trôi buồn với nắng hanh
Ai gọi ai đi ngoài quãng vắng?
Phải, ôi vàng đá nhắn quan san?
Lời thề truyền kiếp còn mang nặng
Nên mắc tình đời cởi chẳng ra
Ta nhớ người xa ngoài nỗi nhớ
Mười năm, ta vẫn cứ là ta
Ta về như tứ thơ xiêu tán
Trong cõi hoang đường trắng lãng quên
Nhà cũ, mừng còn nguyên mái, vách
Nhện giăng, khói ám, mối xông nền
Mọi thứ không còn ngăn nắp cũ
Nhà thương khó quá, sống thờ ơ
Giậu nghiêng cổng đổ, thềm um cỏ
Khách cũ không còn, khách mới thưa…
Ta về khai giải bùa thiêng yểm
Thức dậy đi nào, gỗ đá ơi!
Hãy kể lại mười năm mộng dữ
Một lần kể lại để rồi thôi
Chiều nay, ta sẽ đi thơ thẩn
Thăm hỏi từng cây những nỗi nhà
Hoa bưởi, hoa tầm xuân có nở?
Mười năm, cây có nhớ người xa?
Ta về như đứa con phung phá
Khánh kiệt đời trong cuộc biển dâu
Mười năm, con đã già như vậy
Huống mẹ cha, đèn sắp cạn dầu…
Con gẫm lại đời con thất bát
Hứa trăm điều, một chẳng làm nên
Đời qua, lớp lớp tàn hư huyễn
Hạt lệ sương thầm khóc biến thiên
Ta về như tiếng kêu đồng vọng
Rau mác lên bờ đã trổ bông
Cho dẫu ngàn năm, em vẫn đứng
Chờ anh như biển vẫn chờ sông
Ta gọi thời gian sau cánh cửa
Nỗi mừng ràn rụa mắt ai sâu
Ta nghe như máu ân tình chảy
Tự kiếp xưa nào tưởng lạc nhau
Ta về dẫu phải đi chân đất
Khắp thế gian này để gặp em
Đau khổ riêng gì nơi gió cát…
Hè nhà, bụi chuối thức thâu đêm
Cây bưởi xưa còn nhớ trắng hoa
Đêm chưa khuya lắm, hỡi trăng tà!
Tình xưa như tuổi già không ngủ
Bước chạm khua từng nỗi xót xa
Ta về như giấc mơ thần bí
Tuổi nhỏ đi tìm những tối vui
Trăng sáng lưu hồn ta vết phỏng
Trọn đời, nỗi nhớ sáng không nguôi
Bé ơi, này những vui buồn cũ
Hãy sống, đương đầu với lãng quên
Con dế vẫn là con dế ấy
Hát rong bờ cỏ, giọng thân quen
Ta về như nước tào khê chảy
Tinh đẩu mười năm luống nhạt mờ
Thân thích những ai giờ đã khuất?
Cõi đời nghe trống trải hơn xưa
Người chết đưa ta cùng xuống mộ
Đêm buồn, ai nữa đứng bờ ao
Khóc người, ta khóc ta rơi rụng
Tuổi hạc, ôi ngày một một hao
Ta về như bóng ma hờn tủi
Lục lại thời gian, kiếm chính mình
Ta nhặt mà thương từng phế liệu
Như từng hài cốt sắp vô danh
Ngồi đây, nền cũ nhà hương hoả
Đọc lại bài thơ buổi thiếu thời
Ai đó trong hồn ta thổn thức?
Vầng trăng còn tiếc cuộc rong chơi
Ta về như hạc vàng thương nhớ
Một thuở trần gian bay lướt qua
Ta tiếc đời ta sao hữu hạn
Đành không trải hết được lòng ta
Tô Thùy Yên
7-1985
1 note
·
View note
Text
NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐI QUA TUỔI BA MƯƠI
An ủi bao người sao chẳng thể an ủi chính em
Để nỗi buồn len sâu vào trong từng sợi tóc
Sao chẳng khóc cho vơi đi niềm khó nhọc
Buồn nhân gian cũng chỉ nở nụ cười
Người đàn bà đi qua tuổi ba mươi
Đi qua những đau buồn, bất trắc
Soi mình vào gương, thấy vết chân chim hằn trên khoé mắt
Mới thảng thốt giật mình- thời gian tựa bóng chim câu
Người đàn bà vẫn mòn mỏi đêm thâu
Đợi một người đi mười năm chưa trở lại
Người đàn bà đợi suốt thời con gái
Đếm đốt ngón tay mình- thương xuân sắc nhạt phai
Người đàn bà đi qua hết chông gai
Những tưởng mình sẽ thôi dại khờ, nông nổi
Nhưng đứng trước tình yêu lại như đứa trẻ lên ba hờn dỗi
Thèm một người đến hỏi han, ôm ấp, dỗ dành...
____________
(Sương Mai)
0 notes
Text
one of my favourite entries rereading my own fanfic:
131. nửa đêm
════ ⋆★⋆ ════
⋆ đình trọng ⋆
“trọng, trọng ơi.”
thoạt đầu, tiếng gọi ấy vang lên trong giấc mơ tôi. tôi đang ngồi cọ giày nơi hành lang kí túc đội. hải con đến gần, hai tay giấu sau lưng, nhỏ giọng gọi tôi, như mọi lần nó chuẩn bị kể cho tôi một bí mật nào đó. nắng rọi thẳng vào mắt tôi, khiến tôi phải nheo mắt lại mới có thể ngẩng lên nhìn hải; bầu không khí ban chiều oi ả, như thể trước một cơn giông.
“trọng ơi, dậy thôi.”
lần này thì tôi giật mình choàng tỉnh. hành lang đầy nắng vỡ vụn. không còn đôi giày dính đầy đất, cũng chẳng còn đôi tay giấu sau lưng của hải con nữa. chỉ có đôi mắt của nó đang nhìn xoáy vào mắt tôi, ngập đầy lo âu. những kí ức quay lại. tôi đang ngồi trên xe chở cầu thủ lên pleiku thi đấu giải u15 quốc gia. ngoài cửa sổ đen đặc, không có một chút ánh sáng nào. hồi tối các thầy bảo cả bọn ngủ một giấc đi, sáng mai sẽ đến nơi. tại sao xe dừng lại? tại sao hải lại đứng trước mặt tôi? tại sao thành chung lại rọi đèn pin vào mắt tôi thế kia…
tôi dợm vươn người đứng dậy, nhưng hải đã giữ tôi ở tư thế cũ.
“đừng vội. giờ ông bình tĩnh nghe tôi hướng dẫn này,” tôi nhận ra giọng nó run run nhưng cố tỏ ra cứng cỏi. ��ông tháo đai an toàn ra, sau đó nắm chặt tay tôi và tay đậu toàn, bước thật nhanh ra ngoài xe nhé. bọn tôi sẽ kéo ông nên không sợ đâu, chỉ nhớ là phải bước thật nhanh…”
“nhưng tại sao…” tôi ngơ ngác. khi cơn buồn ngủ dần rời khỏi cơ thể cũng là lúc tôi cảm nhận được trọng lực trong xe có chút kỳ lạ, như thể xe đang nghiêng vậy. “tại sao?”
hải không trả lời. thay vào đó, hai bàn tay cùng lúc đưa đến trước mặt tôi. “nhanh lên, đừng sợ.”
khổ nỗi, càng nghe hai chữ đừng sợ thì nỗi sợ lại càng bóp nghẹt trái tim tôi. sau này nghĩ lại, tôi cảm thấy một trong những điều may mắn của mình trong khoảnh khắc ấy là việc đang ngái ngủ, không thể suy nghĩ thông suốt để phán đoán mọi sự xung quanh. nếu không, có lẽ tôi đã không thể nắm lấy tay hai đứa bạn và đi nhanh dường ấy. tôi dẫm lên những chỗ gồ ghề dưới chân, cố gắng giữ thăng bằng hết sức có thể và không để ý đến mặt sàn chao đảo bên dưới. chỉ vài bước chân mà tôi cảm giác như bước qua địa ngục.
mà có lẽ, tôi vừa bước qua địa ngục thật. cửa tử thì chính xác hơn. khi tôi vừa chạm được một chân xuống mặt đường nhựa cũng là lúc chiếc xe khách đằng sau tôi trượt thẳng xuống vách núi, phát ra những tiếng vỡ rợn người khi nó đập vào đất đá, cành cây, cuối cùng là một tiếng ầm bên dưới vực thẳm.
tôi nhắm mắt lại, rùng mình tưởng tượng cảnh chính bản thân ngồi trên chiếc xe đó khi nó lao xuống dốc. chắc là thịt nát xương tan. hải con ôm chặt lấy tôi, bao bọc lấy cả cơ thể tôi đang run lên từng hồi.
“mọi người ổn cả chứ?”
“ổn cả. tất cả đều kịp thoát ra ngoài. chỉ có ông ngồi trong góc khuất nhất, lại cài dây an toàn và ngủ say nên không biết chuyện gì vừa xảy ra. nhưng may mà ông cài dây an toàn đấy. không thì có khi người văng ra ngoài luôn rồi.”
không gian xung quanh tối đen như mực. quãng đường đèo không có lấy một bóng người lẫn một ánh điện. chỉ lác đác vài đốm sáng từ những chiếc đèn pin và điện thoại của các thầy. sương núi bảng lảng nhưng lạnh buốt. vầng trăng khuyết treo trên đỉnh đầu. đêm vẫn còn dài vô tận.
“cần khoác áo của tôi không? áo của ông giờ…” hải lại ân cần hỏi tôi. câu cuối bỏ lửng.
“không sao đâu, chịu tí cũng được mà.” tôi ngồi xuống vệ đường, thấy mọi thứ trong cơ thể như đang phân rã vào màn đêm.
-----
fic này mình viết sau vụ xe của đội trẻ quảng nam gặp tai nạn trên đèo hồi gần một năm trước. không rõ mình có vô tình làm hỏng ý nghĩa về sự mong manh của kiếp người và sự chông chênh của đời cầu thủ trẻ bằng việc sử dụng những hình tượng đã well-established hay không. đọc lại thì thấy không khí của fic có chút gì đó apocalyptic, kiểu tất cả những sự vắng lặng, hẻo lánh, cô độc và mỏi mệt đó.
tự nhiên mình lại muôn xem phim tận thế rồi. giờ rảnh rang hơn chắc lại cày tiếp station eleven.
0 notes
Text
Không biết là tại sao, mà có lẽ, tôi đã luôn quá dễ dàng xem mọi thứ là thông lệ. Để xúc tiến cho quá trình đó, tôi đặt tình cảm của mình vào hầu hết những thứ tôi có xu hướng gắn bó vào chúng. Tâm thái của tôi có thay đổi so với tôi của cách đây mười năm trước. Nhưng về mặt tình cảm thì có lẽ y vậy. Tôi học cách khoá van cảm xúc bên trong, sao cho đừng quá điên khùng, nhưng thứ chảy ra vẫn chẳng có gì khác. "Là máu thịt, đời thường ai chẳng có." Tôi vẫn là thằng nhóc 15 tuổi, mơ màng trong cái nắng tháng chín đầy u ám, cọc cạch đạp xe qua 3 cái vòng xoay để đến trường.
Có lúc, vì bị bắt nạt, tôi đã tự trách bản thân "xấu xí" mà lại đi trên một con xe cũng "xấu xí". Cho đến khi con xe ấy không còn nữa, tôi bắt đầu thấm thía những điều người ta vẫn thường nói.
Chúng ta đều là những đứa trẻ đi lạc trong rừng sương mù. Ngoảnh đầu lại, ta chẳng để lại gì ngoài những dấu chân.
0 notes
Text
Giờ này nhiều năm trước
Giờ là nửa đêm đầu tháng tư năm 2024. Thời tiết bắt đầu nóng bức và ẩm thấp. Mười ngày tới được dự đoán sẽ là thời điểm nóng nhất trong năm. Tôi vào Spiderum đọc lại những bài blog khi trước của mình. Nhưng cái lí do vì sao giờ này tôi vẫn chưa chịu ngủ? Phải rồi, tôi thất tình. Tôi vào trang blog cũ này lục tìm những kí ức còn vương vãi đâu đó trong miền ký ức xa xôi - những thứ mà giữa chúng tôi may ra còn lưu lại ở vùng quá khứ cũ kĩ này. Căn phòng tôi giờ đây im bặt, chỉ còn tôi và tiếng nhạc du dương nặng trĩu tôi dùng để đọc sách của Haruki. Nói thật ra cảnh tượng này không thảm hại mấy, nhưng nhìn chung cũng không vui vẻ gì. Là cảm giác cô đơn, tĩnh mịch của đêm khuya ấy.
Chà, phải nói rằng tôi hết sức bất ngờ khi đọc lại thằng mình khi trước. Sao mà nghệ sĩ thế nhỉ, viết rất có chât riêng. Tôi thích hắn ở chỗ hắn truyền tải được sự cô độc của mình trong từng câu chữ. Trừ phi là chuyên nghiệp, nếu không thực sự trải qua những vùng đen kịt ấy của tâm hồn, sẽ khó mà viết được như vậy. Một anh chàng khá ngầu và sâu sắc, tôi công nhận. Chẳng bù cho thằng thực dụng và cứng nhắc như bây giờ.
Bù lại, thứ tôi không thích hắn là sự mềm yếu. Cái gì mà "chống chọi với cơn buồn ngủ lúc 3h chiều"? Nghe vất vả ghê ha... Chỉ tại rằng, phiên bản giờ đây là một thằng hết sức đanh thép và coi kỉ luật là tôn chỉ của mình, nên mới có thái độ khinh ghét quá khứ nghệ sĩ như thế.
Nói gì thì nói, tôi vẫn có đem lòng xúc động lấy cái quá khứ đen tối kia của mình. Nghệ sĩ vậy đó, yếu đuối vậy đó, chứ vẫn quyết tâm phát triển lấy cái tương lai của mình bất kể những khó khăn. Nếu đã là nghệ sĩ, không phải ai cũng có thể tự mình cố gắng làm đúng theo mọi quy tắc đã đề ra. Nhất là khi chỉ có mỗi mình tự động viên lấy mình. Ấy là cái tính chất của lính tráng, của chính trị gia. Không phải của nghệ sĩ. Do đó, chống chọi với những điều tưởng như là nhỏ bé như "cơn buồn ngủ lúc 3h chiều" lại chính là một nỗ lực rất lớn của bản thân tôi ngày ấy vậy.
Đọc lại những dòng nhật kí, tôi thấy nhớ ly trà liptong mật ong mình đã uống chỉ vì... nhớ nàng. Nhớ lúc chúng tôi cùng nhau hiệu đính bài blog của Mark Manson và tên hai đứa cùng được ghi lên trang blog ấy. Nhớ nàng mệt mỏi nắm tay tôi an ủi một ngày buồn, rồi ngủ thiếp đi ở quán Nhã Nam. Nhớ khi chúng tôi thức dậy vào một ngày thất bại cùng nhau trong một căn phòng cũ kĩ ở quận 7. Đó là một bầu trời kỉ niệm đẹp. Nhiều thứ đẹp.
Tôi ước gì con người đừng nhớ nhiều như thế, để rồi phải đau lòng.
Tôi nhớ gương mặt nàng khi còn chưa vấy sương gió cuộc đời, còn non trẻ, thanh xuân, nằm trong căn phòng chật hẹp. Tôi nhớ hôm đó mình rời đi, đã hôn nàng một cái trìu mến. Bên ngoài trời thì âm u và mưa lâm thâm rất hiu hắt. Tôi bước đi để tìm ra cái ánh sáng cho mình, cho nàng. Rất nhiều lần như thế trở đi, mỗi khi thấy sự hồn nhiên của nàng và những thứ nàng đang thiệt thòi thua kém, tôi khao khát một ngày nào đó đủ bản lĩnh để được che chở và bù đắp cho nàng những gì nàng đã trải qua.
Tôi không thích nói dối đâu. Tôi tuyệt đối nghiêm túc với chuyện đó.
Chỉ là... Mà thôi đừng nói!
Ít ra, tôi mừng vì bằng cách yêu nhau, chúng tôi đã trưởng thành - ít nhất là về phần tôi. Tôi trưởng thành 180 độ đến mức mà, như có thể thấy, tôi chỉ trích thằng mình thậm tệ dù chỉ mới hai năm trước... Tôi có thể tự hào kể lại câu chuyện mình, tôi có thể tự hào nói với Osho, nói với anh Trí, và cười nhếch mép vào những thành phần nói đạo l�� về tình yêu. Vì giờ đây... Tôi đã hiểu yêu là gì.
Nói tới đây thôi. Buồn thì vẫn còn đó. Rồi đây nó lại sẽ đâm chồi, vươn mình phát triển như cái cách thằng tôi 2 năm trước đã làm.
Sắp tới nhiệt độ nóng bức, sau đó là những cơn mưa vào trời chiều, vào đêm khuya. Tôi không còn là shipper, tôi không còn phải vượt mưa nắng để đến Nhã Nam ngồi. Nhưng sao tôi thấy mình bỗng sợ, sợ phải ướt như chuột lột, tơi tả giống những năm tháng kia. Vì sao thế?
Hy vọng rằng... Những ngày không nắng sẽ không quá lạnh.
1 note
·
View note