#mẹ
Explore tagged Tumblr posts
Text
“Ngày mẹ mất tôi không khóc không kêu gào, tôi im lặng lo chu đáo cho mẹ ngủ yên. Người ta bảo lòng tôi lạnh lẽo mà nào ai biết được mất mẹ tôi như mất cả cuộc đời.”
-sách “lạc” giữa tần số chữa lành -
2 notes
·
View notes
Text
Kết hôn là chuyện cực kì quan trọng, bạn nhất định đừng vội vã mà quyết định. Mong bạn có thể kết hôn với một người thực lòng yêu thương và nguyện ý cố gắng vì bạn, chứ không phải vì tuổi đã lớn nên đành phải kết hôn hay vì gia đình ép uổng.
#whatever
#tình yêu#yêu#trích dẫn#cuộc sống#thương#love#anh#love quotes#thất tình#chia tay#sưu tầm#buồn#lovequoteoftheday#con gái#duyên#gia đình#hạnh phúc#mẹ#nhớ#cười
23 notes
·
View notes
Text
Một người bạn hỏi tôi rằng “Mùng mấy mày về quê?” Tôi trầm ngâm một lúc rồi đáp:
- Chưa biết nữa!!
Tết là khoảng thời gian đoàn viên sum vầy, là lúc để mọi người thứ tha và trao nhau những điều tốt đẹp nhất thế nhưng ở đâu đó, vẫn có những người bị nỗi sợ kéo lại phía sau. Nỗi sợ bị so sánh, nỗi sợ của những đứa trẻ từng bị ruồng bỏ, vô tình tạo ra những nỗi sợ khác, những nỗi sợ vô thừa nhận khiến chúng khó thể nào đối diện khi quay về.
Chỉ bị chia cắt khỏi cha mẹ chúng bởi một con đường, nhưng con cái chỉ biết bất lực đứng từ phía bên này ngó qua, nhìn theo những chiếc bóng. Thứ thực sự cách núi ngăn sông giữa họ là gì? Chính là quá khứ mà ở đó tổn thương đủ lớn để ngấu nghiến từng kỉ niệm đẹp vỡ tan tành; Cũng chính là thực tại với những giấc mơ dở dang và biết bao hứa hẹn không thành mà con cái chỉ biết cất giấu trong lòng không thể nói ra.
Ai cũng rõ rằng biết tha thứ sẽ giúp họ thấy an yên, nhưng bằng cách nào thì không ai chỉ được, nhất là khi phải tha thứ cho đối tượng cố chấp như bản thân chẳng hạn. Bởi vậy, con cái chỉ biết đứng đó nhìn theo bóng lưng cha mẹ chúng từ phía xa, không lời giã biệt mà quay trở lại chốn phố thị, tiếp tục lầm lũi rồi mất hút giữa biển người ồn ã.
#quote#quotes#trichdan#trichdanhay#tamsu#codon#motminh#buon#cuocsong#metmoi#tet#tết#chiatay#cha mẹ#chame#cha#mẹ#thathu#tha thứ
34 notes
·
View notes
Text
Ngày Quốc Khánh 2/9.
Mình chọn về nhà, nghe mẹ thầm thì bên lửa hồng bếp đỏ.
Lửa vẫn cháy to, như những ngày thơ bé mẹ “nuôi” cả nhà với nếp, gạo hoá thành thức rượu ngon.
Hệt như cái tình thương mẹ dành cho mình dù 5 10 hay bao nhiêu năm nữa, dù con trai bà có đổi thay muôn phần chẳng biết tốt hơn hay là xấu đi…
“Bếp lửa” ấy sẽ luôn dịu dàng và ấp áp như vậy.
Và mình biết ơn vì điều đó.
-
Con trai mẹ,
Cao Huy
3 notes
·
View notes
Text
📌trca — đọc là "trường ca", viết tắt của "thằng rô con ánh", ô xê của phú trần.
#tags ->#nháp#nói nhảm#notebook#concept#inspo#about#lore#nhận xét#ánh#ánh rô#ánh ca#ánh ca rô#ánh thanh#thanh#mẹ#bác khiêm
2 notes
·
View notes
Text
Cám ơn vì tôi còn mẹ cha
https://youtube.com/shorts/yGAoEhugvD4?si=0PiZtBI1biMjfCtl
0 notes
Text
Mẹ ơi...con xin lỗi, đạo làm con con chưa thể hoàn thành tốt. Mẹ ốm đau đổ bệnh mà con k ở nhà bên cạnh bố mẹ được, h trên con đường dấn thân con đã chọn này, buông bỏ mọi thứ ở quá khứ, chỉ duy nhất đạo hiếu là làm con day dứt.
Con nhớ nhà lắm. nhớ bố mẹ, nhớ bữa ăn có các món mẹ nấu.nhớ mỗi lần con về nhà thăm. lúc nào cũng nấu sẵn chờ con tới...bây giờ con đang trả cái nghiệp mà con tự mình gây ra.con k biết sẽ là bao lâu.nhưng mẹ ơi con sẽ cố gắng hoàn thành sớm.việc đầu tiên con làm sau đó là tìm đường về nhà.đã mấy năm rồi con k dc ăn tết vs bố mẹ. Hôm nay bố đi chợ ngang cửa hàng của bạn con vừa kể chn vừa khóc.con cũng thưong bố lắm.con chưa từng lòi nào nói con yêu bố mẹ cả...con xin lỗi
Bố mẹ cố gắng khoẻ mạnh đợi con nhé.con sẽ về sớm thôi...con hứa.con sẽ về sớm.đợi con nhé.con yêu bố mẹ.
0 notes
Text
Dirt, Creator of life
What is all around us, no matter where we are, but no one seems to notice? Even if you are in a building, outside, in a jungle, at sea, or even underground? It is very essential to life, as important as water and sunlight? It is dirt! Here, I am at the rooftop garden of my house, watering the plants, as the sun slowly retreats to the ground, its radiant glow seems more distant and lazy. The plants ruffled and a question popped up in my mind: “Where do plants come from?”. A million thoughts flashed through my big brain, and with my supreme intelligence, and my final answer was nothing other than the creator of life, Dirt.
Looking at the soil, most people would say it’s just boring, plain old brown beads, but I saw much more than that. There were the yellow strips of plant roots that fell off, tiny gray pebbles, and the slightly lighter brown color of fertilizer. The textures were like waves, bobbing up and down like an ocean of chocolate. Growing from the soil were green pieces of “tentacles”, speckled with pieces of brown dirt and pebbles. Then there were the ruffling grass and the sprouting cabbage, “blooming” like a giant flower. The garden was my best thinking place and I loved it, loved every part of it. I would never forget the rusty steel railing, and the various plants that my mom told me about, which I don't even remember at all. I took a moment to relax and forget everything (in a nutshell, I zoned out) and watched the green plants and the hazy goldlight of the sunset. Watching it, I realized it must be around 6:15 and I better get going, but it was so peaceful that I decided to sit down and chill for a moment. It had been a busy day for me, with all the schoolwork.
Just then, a bird landed on the metal railing. It began chirping a melody, surprisingly. I guessed that it was calling his friends or something, because the next moment, a bird joined it and began to chirp along with him. They began dancing, mixed with the sound of the grass and I began to fade away with nature. It was quite pleasant, like a 90’s band playing. It was a gift of nature, a jazz concert, and I was their honored guest.
The dirt smelled like spring flowers and fresh plants (Go figure). I smelled my father’s cooking downstairs. I could already tell what we had for dinner, and it got my mouth watering badly. There was the smoking smell of the “thịt nướng” and the garlic scent of “Rau muống”. I enjoyed the pleasant smell, but then I heard a weird sound. It was my stomach rumbling. I was hungry for dinner. The aroma was very pleasant, and weirdly, it got me hungry for some buttery popcorn. Yes, I could really use some right now. It had been months since I got to see a movie. The scent got me lazy and I sat down on the concrete walls that separated the dirt from my textured tiles.
The dirt was rough, like I was touching a bunch of tiny Velcros. Part of it was cold and wet, where I had watered them. The sunlight still shone hazily and it felt like a bonfire in the winter. The plants had a certain sort of pattern, like a small branch. It was also very “leathery”, except for the fact that it was so small and fragile.
It felt just like paradise, sitting there and thinking and enjoying life. I appreciated every part of it, and I had just learnt a small lesson. Small things may seem unimportant and just so boring, but they were not. It’s just your perspective. Change your view and lower your expectations, and you will appreciate everything (Except for diarrhea. I DO NOT APPRECIATE 5 HOURS IN THE BATHROOM). Normal people might just think of it as a normal afternoon, but to me, It was a lot more.
1 note
·
View note
Text
Cảm tác nghe bài hát này: Lòng Mẹ
1 note
·
View note
Text
duy trì thân thể khỏe mạnh để phục vụ tu tập
trích từ facebook Cư sĩ áo trắng tipitka.com.vn
Picture courtesy: https://martialartistsforchrist.org/buddhas-tips-for-staying-healthy/
GIẤM TÁO MẸ EM LÀM ^^
Nói về giấm táo thì đối với người ăn chay, ăn thực dưỡng, ăn thô, hay chữa lành tự nhiên thì em không cần phải giới thiệu thêm gì nữa, từ công dụng đặc biệt cho đến cách sử dụng sao cho hiệu quả.
Em chỉ muốn nói đây là giấm táo đỏ mẹ em làm. Táo thì nguồn gốc từ siêu thị Vin, nên về mặt đảm bảo hay không em cũng không biết, thôi thì cứ tạm tin hàng trong siêu thị đối với Vin là OK.
Mẹ em hay chăm chỉ về mặt sức khỏe nên giờ các chỉ tiêu về máu, các chỉ số vẫn rất tốt, mà mẹ em hơn 70 tuổi. Năm trước đi khám ở vinmec bác sĩ đo các chỉ số mà còn không tin là ở tuổi ấy còn giữ được sự quân bình tốt đến vậy.
https://hcmtoplist.com/top-10-cua-hang-thuc-duong-tphcm-uy-tin-chat-luong-nhat
Hiện giờ mẹ em đã huấn luyện cả nhà sáng sớm uống kháng sinh tự nhiên và trà bình minh
Hai món này ai ăn thực dưỡng nghe sẽ biết liền. Em thì chẳng mấy khi quan tâm tới công thức ăn này ăn kia. Trước giờ ăn theo nhu cầu cơ thể, miễn sao không để mình quá gầy, hay quá béo, giờ mới thấy nó ứng với con đường Đức Phật, cho gì ăn nấy, dễ nuôi. Nhưng khi em uống trà Bình minh thì em cũng thấy có những tác dụng khá tốt. Đặc biệt khi sốt, hoặc mệt, uống hạ sốt rất nhanh và bình ổn mệt mỏi khá nhanh.
Khi nghe mi tiên vấn đáp, em nhớ nội dung là: mọi sự đau mệt của con người từ 6 nguyên nhân, em không nhớ hết nhưng 5 nguyên nhân là do những tác nhân do điều kiện hiện tại như: thời tiết, mật, đàm, thức ăn, do tác động vật lý như va đập, mang vác nặng, đứt tay … Còn lại thực tế chỉ 1 nguyên nhân đau bệnh, mệt mỏi là từ quả của nghiệp tạo nên mà thôi. Do vậy, em nghĩ để duy trì thân thể khỏe mạnh để phục vụ tu tập, thực tế cần kết hợp đủ:
• Ăn uống đủ lượng & chất.
• Tập thể dục thường xuyên hỗ trợ lưu thông hệ thống kinh mạch bên trong.
• Tu tập để diệt trừ các nghiệp cũ.
Vì thế mà việc nói tới chuyện ăn uống khoa học khi tu tập em thấy cũng là hợp lý. Chúng ta ăn sao không bị dính mắc, nhưng đủ khỏe để tu tập là được. Nói như vậy là để mọi người hiểu khi em post bài này là em không có dính mắc vào cách ăn uống mang tên này kia đâu nhé hihii. Chỉ là thấy cái gì tốt thì mình cũng áp dụng, nhưng vừa đủ. Không cần phải quá cuồng về nó.
Còn về việc em muốn bán món giấm táo này là cho mẹ em làm một chút cho vận động tay chân, chứ không phải làm nhiều để bán. Tại mẹ em đang làm để sử dụng hàng ngày. Mẹ em làm theo công thức của chị Mitta Trần, khá là thành công. Nhà em dùng cá nhân thôi, chứ không có đi kiểm nghiệm các chỉ số này kia để bán thương mại.
Còn về cái nhãn dán trên chai, là em tự in lên giấy decal dán lên hướng dẫn sử dụng, em ghi theo cách của chị Mitta Trần thôi chứ em cũng không phải người nghiên cứu gì đâu nhé.
Có chị nào ủng hộ thì ủng hộ má em một chút nhé.
P/S: Price: 120k/lít thôi ạ. Giá này không phải là giá bán phổ thông, mà giá bán để mẹ em làm vui tay vui chân một chút ạ. Em không có ý định phá giá thị trường của những người bán hàng chuyên nghiệp gì đâu nhé, vì lượng mẹ em làm chắc không đủ để phá giá thị trường hihi. Mong việc này không ảnh hưởng tới những người kinh doanh chuyên nghiệp ngoài kia ạ.
facebook Cư sĩ áo trắng
tipitka.com.vn
0 notes
Text
Hôm nay là ngày sinh nhật của mẹ !
Người phụ nữ tôi yêu , tiếc là người phụ nữ ấy … không còn ở bên cạnh tôi để tận hưởng khoảnh khắc hạnh phúc này.
Ở thế giới bên kia , mẹ, hãy thật vui vẻ mẹ nhé !
Con yêu mẹ.
4 notes
·
View notes
Text
Đừng tiếc một người đã rời đi, vì sẽ có một người khác đến đúng lúc bạn bình yên!
#tình yêu#yêu#trích dẫn#cuộc sống#thương#love#anh#love quotes#thất tình#chia tay#sưu tầm#lovequoteoftheday#con gái#cười#duyên#gia đình#hạnh phúc#mẹ#nhớ#buồn
9 notes
·
View notes
Text
"Things that make life easier: a parents's hug, a lover's kiss, and a friend's support."
※ Unknown.
Chẳng gì có thể giúp mình phục hồi năng lượng nhanh bằng cái ôm của mẹ. Sau một ngày dài mệt mỏi; nếu được ôm lấy thân hình bé nhỏ của mẹ, được mẹ xoa đầu và vỗ lưng, là bao muộn phiền đều tan biến tựa mây khói. Cái ôm ấy như nạp thêm cho mình 1.000 phần công lực, để tiếp tục chiến đấu với bao điều tiêu cực đang bủa vây.
.
Những lúc trải lòng tâm sự, bạn bè rất ngạc nhiên khi mình có thể nũng nịu và sà vào lòng mẹ như thuở bé thơ. Hỏi khắp xung quanh, dù mối quan hệ giữa mẹ và con gái luôn gắn bó yêu thương, nhưng chẳng cô bạn nào của mình thể hiện tình cảm ấy bằng vòng tay ôm hay lời nói ngọt ngào. Đơn giản chỉ vì ngại.
Mình biết, mỗi người sẽ có một ngôn ngữ tình yêu khác nhau. Mình hiểu, không phải ai cũng thích những cử chỉ gần gũi và âu yếm. Vì trước đây, mình vốn là người như vậy. Mỗi lần được mẹ ôm là mình lại vùng vằng đẩy ra. Mẹ chê mình lạnh lùng và trơ như khúc gỗ. Còn mình lại khó chịu vì những hành động có phần “trẻ con” của mẹ.
Theo thời gian, nước chảy đá mòn, mình bị mẹ đồng hóa lúc nào không hay. Dĩ nhiên, khoảng thời gian đầu sẽ đầy ngượng ngùng và xấu hổ. Nhưng sau khi ngộ ra được hàng tá lợi ích của tuyệt chiêu thần bí này, mình lại tận dụng nó triệt để. Trước khi đi ngủ, ôm mẹ. Tâm trạng bất ổn, ôm mẹ. Chuẩn bị xin xỏ, ôm mẹ. Sau khi bị mắng, ôm mẹ. Tỏ vẻ hối lỗi, ôm mẹ. Xuống nước làm hòa, ôm mẹ. Từ trạng thái bài xích, mình dần chuyển sang chế độ tự động như một thói quen. Vì mẹ vui thì cả nhà mới vui. Mà cái gì vui vẻ thì mình ưu tiên. 😂
.
Nếu có thể, hãy mặc kệ cảm giác ngại ngùng mà bất chấp ôm chặt lấy mẹ. Cảm nhận vòng tay ấm run run đang dần siết lại, nhẹ xoa đầu và vỗ về tấm lưng (không) gầy của bạn.
Nếu có thể, hãy bỏ qua chút xấu hổ ban đầu mà nói với mẹ rằng, bạn thương và nhớ mẹ biết bao. Để được mẹ trách móc pha lẫn chút giọng điệu yêu chiều.
Nếu có thể, hãy bên mẹ thêm chút nữa, nhìn mẹ thêm chút nữa, và nghe mẹ thêm chút nữa. Vì cơ hội ấy chẳng còn nhiều cho mỗi chúng ta.
1 note
·
View note
Text
Tôi muốn chịu bất công như thuở bé, khi mẹ cho tôi cái kẹo bé hơn của anh trai. Lúc ấy tôi có thể khóc thét lên và mẹ sẽ ra sức dỗ dành. Bây giờ, tôi chịu thứ bất công khủng khiếp hơn, nhưng chỉ biết cười và nhẫn nhịn.
1 note
·
View note
Text
Take a moment to appreciate the incredible value of a mother's love and cherish the relationship you have with the amazing woman who brought you into this world. #MothersLove #UnconditionalLove #CherishYourMom
#mothers day gift ideas#mom#mum#godmother#sister#aunt#grandmother#mother in law#madre#makuahine#mamă#мати#mẹ#mère#Mutter#manman#μητέρα#Máthair#Hahaoya#al'umu#Mǔqīn#eomeoni#mor#mati#мать#mãe#nënë#nyina#mother#tt
1 note
·
View note
Text
Mẹ mình vẫn luôn yêu mình, ít nhất thì đó là những gì mình có thể nhớ được. Vẫn luôn khen ngợi những điều nhỏ nhoi mình làm. Ít khi nào mẹ mắng mình, hầu như chỉ có những lời than phiền buồn đau vì mình không chịu ôm mẹ. Cơ mà chuyện đấy để ngày khác, hôm nay, là về mình.
Nóng nực như thế, như chẳng thể thở, cứ như em sắp chết ngạt trong hơi nóng nảy. Từng tế bào trên mặt da em đều đang ngộp thở. Trong đầu chỉ còn lại ý nghĩ rũ bỏ mảnh vải dư thừa.
Nhưng em vẫn gắng thở với chiếc áo trên người, vì mẹ vẫn luôn bảo việc ngủ trần là ngu ngốc. Vì cảm giác như bà sẽ nhìn chòng chọc vào em. Và cho người chẳng nói chẳng làm gì, con không thể ngủ.
0 notes