#mắt đỏ
Explore tagged Tumblr posts
noithat4p11 · 8 months ago
Text
Thiết kế Nội thất: Tạo Nên Không gian Sống Đẳng Cấp và Hiện Đại
Giới Thiệu
Thiết kế nội thất đang trở thành một phần không thể thiếu trong việc tạo nên không gian sống đẳng cấp và hiện đại. Không chỉ đơn thuần là việc sắp xếp đồ đạc, thiết kế nội thất còn đóng vai trò quan trọng trong việc thể hiện phong cách và cá nhân hóa không gian sống. Bài viết này sẽ đưa ra những bí quyết quan trọng để bạn có thể tạo ra một không gian sống ấn tượng và thú vị.
Phân Tích Xu Hướng Thiết Kế Nội Thất Hiện Đại
Màu sắc Nhẹ và Trung Lập: Xu hướng chung là sử dụng màu sắc nhẹ nhàng và trung tính như trắng, xám, và nâu nhạt. Màu sắc này giúp tăng cường cảm giác không gian rộng lớn và thoải mái.
Kỹ Thuật Ánh Sáng Sáng Tạo: Ánh sáng tự nhiên là chìa khóa, và thiết kế hiện đại thường sử dụng cửa sổ lớn, kính và hệ thống chiếu sáng sáng tạo để tối ưu hóa ánh sáng.
Vật Liệu và Textures:
Sử Dụng Gỗ và Kim Loại: Vật liệu tự nhiên như gỗ và kim loại là nguồn cảm hứng quan trọng trong thiết kế nội thất hiện đại. Sự kết hợp giữa gỗ ấm và kim loại lạnh tạo nên sự cân bằng và sang trọng.
Textures Phối Hợp: Sự kết hợp của textures khác nhau, chẳng hạn như vải bố, da, và kính, tạo ra sự độc đáo và sự phong cách trong không gian sống.
Tối Giản Hóa Đồ Nội Thất: Nguyên tắc “ít là nhiều” xuất hiện rõ ràng trong thiết kế nội thất hiện đại. Loại bỏ những yếu tố không cần thiết để tạo ra không gian trống trải và thoải mái.
Đồ Nội Thất Linh Hoạt: Sử dụng đồ nội thất có tính linh hoạt và đa nhiệm để tối ưu hóa không gian. Sofa có thể biến thành giường, bàn trà có thể làm việc cả trong và ngoài trời
Kết Hợp Nghệ Thuật và Thiết Kế:
Tác Phẩm Nghệ Thuật Trang Trí: Sự xuất hiện của nghệ thuật trang trí trong thiết kế nội thất là không thể phủ nhận. Tranh, tượng, và các tác phẩm nghệ thuật độc đáo thường được tích hợp để tạo nên không gian sống cá nhân và phong cách.
Kiến Trúc Độc Đáo: Kiến trúc nội thất hiện đại thường nhấn mạnh vào các chi tiết độc đáo như cầu thang kiểu cách hay các khu vực lưu trữ sáng tạo.
Bí Quyết Thiết Kế Nội Thất Đẳng Cấp
Phối Màu Tinh Tế Và Sử Dụng Vật Liệu Chất Lượng
Gỗ Tự Nhiên: Gỗ là vật liệu không thể thiếu trong thiết kế nội thất đẳng cấp. Sử dụng gỗ tự nhiên để tăng tính ấm áp và sang trọng cho không gian.
Kim Loại và Kính: Kết hợp giữa kim loại và kính để tạo ra các chi tiết nổi bật và mang lại sự hiện đại cho không gian.
Chất Lượng Hơn Số Lượng: Chọn đồ nội thất có chất lượng cao thay vì tập trung vào số lượng. Mỗi mảnh đồ đều nên là một tác phẩm nghệ thuật độc đáo.
Tận Dụng Đèn Trang Trí: Sử dụng đèn trang trí để làm nổi bật các chi tiết quan trọng và tạo điểm nhấn trong không gian.
Giữ Gọn Gàng và Tinh Tế: Tránh quá tải không gian bằng cách giữ cho không gian gọn gàng và tối giản. Những chiếc đèn trang trí, cây cảnh nhỏ, có thể làm cho không gian trở nên phong cách và hiện đại.
Tổ Chức Không Gian Hiệu Quả: Sắp xếp đồ đạc sao cho không gian được tổ chức rõ ràng và có tính thẩm mỹ cao
Cá Nhân Hóa Không Gian Sống
Ấn Tượng Với Nghệ Thuật Trang Trí: Bức tranh, tượng, hoặc các tác phẩm nghệ thuật độc đáo là cách tuyệt vời để thể hiện cá nhân hóa trong không gian sống của bạn.
Đồ Nội Thất Tự Chế: Nếu có khả năng, hãy tạo ra những mảnh đồ nội thất độc đáo và cá nhân bằng cách tự chế tác hoặc đặt làm theo ý tưởng riêng của bạn.Sự Quan Trọng của Thiết Kế Nội Thất 
Từ Khóa Phù Hợp: Chọn từ khóa liên quan đến thiết kế nội thất và tích hợp chúng một cách tự nhiên vào nội dung để tối ưu hóa SEO.
Hình Ảnh Chất Lượng Cao: Sử dụng hình ảnh chất lượng cao của các công trình thiết kế nội thất để làm tăng giá trị thị giác và hấp dẫn người đọc.
Kết Luận
Kệ trang trí đa dạng về chất liệu như gỗ, kim loại, kính, và kiểu dáng từ cổ điển đến hiện đại. Việc chọn lựa kệ phù hợp với phong cách tổng thể của không gian là chìa khóa để tạo nên sự hài hòa. Kệ là nơi lý tưởng để thể hiện cá nhân hóa. Thêm vào đó, chúng có thể trở thành điểm nhấn nổi bật trong không gian, từ việc trưng bày sách, vật dụng đến các tác phẩm nghệ thuật cá nhân.Quan trọng nhất, trang trí cần hài hòa với môi trường xung quanh. Màu sắc, chất liệu và kiểu dáng cần phản ánh phong cách tổng thể của không gian sống để tạo ra một bức tranh tổng thể đẳng cấp và thú vị. Thiết kế không chỉ là việc sắp xếp đồ đạc mà còn là nghệ thuật tạo nên không gian sống đẳng cấp và phản ánh phong cách cá nhân. Bằng cách áp dụng những bí quyết trên và kết hợp với chiến lược thông minh, bạn có thể tạo ra không gian sống độc đáo, ấn tượng và thu hút sự chú ý của độc giả.
Xem thêm tại đây
Thông tin liên hệ:
Website: noithat4p.com
Điện thoại: 0399761967
Địa chỉ: Số 3 Phương Canh, Nam Từ Liêm, Hà Nội
Facebook:  https://www.facebook.com/noithat4p/
#noithat4p#Ghế Giám Đốc Thời Trang: Sự Kết Hợp Hoàn Hảo Giữa Sang Trọng và Phong Cách#Ghế giám đốc thời trang là một trong những sản phẩm nội thất được ưa chuộng nhất hiện nay. Với thiết kế tinh tế#sang trọng và đa dạng về màu sắc#ghế giám đốc thời trang không chỉ là một vật dụng cần thiết trong văn phòng mà còn là một điểm nhấn để tôn lên phong cách và đẳng cấp của n#1. Thiết Kế Tinh Tế và Sang Trọng#- Chất liệu cao cấp#Một trong những yếu tố quan trọng khi chọn ghế giám đốc thời trang là chất liệu. Ghế giám đốc thời trang thường được làm từ các loại vải ca#nỉ#lưới...với đa dạng màu sắc và kiểu dáng. Những chất liệu này không chỉ tạo nên sự sang trọng mà còn đảm bảo tính thẩm mỹ và độ bền cho sản#- Thiết kế đẹp mắt#Ghế giám đốc thời trang có thiết kế đơn giản nhưng không kém phần tinh tế. Với các đường nét mềm mại#ghế giám đốc thời trang mang lại cảm giác thoải mái và dễ chịu cho người sử dụng. Ngoài ra#việc kết hợp giữa các màu sắc và họa tiết cũng là điểm nhấn để tôn lên vẻ đẹp của ghế giám đốc thời trang.#- Phong cách hiện đại#Không chỉ đơn thuần là một sản phẩm nội thất#ghế giám đốc thời trang còn là biểu tượng của sự hiện đại và thời thượng. Thiết kế đơn giản nhưng không kém phần tinh tế và sang trọng#ghế giám đốc thời trang là sự lựa chọn hoàn hảo cho những người yêu thích phong cách hiện đại.Bàn ghế giám đốc#2. Đa Dạng Về Màu Sắc và Kiểu Dáng#- Đa dạng về màu sắc#Ghế giám đốc thời trang có sự đa dạng về màu sắc#từ những gam màu cơ bản như đen#trắng#nâu đến những màu sắc tươi sáng như xanh dương#đỏ#vàng...Điều này giúp người sử dụng có thể lựa chọn màu sắc phù hợp với không gian làm việc của mình.#- Kiểu dáng đa dạng#Ngoài màu sắc#ghế giám đốc thời trang còn có sự đa dạng về kiểu dáng. Từ những kiểu dáng đơn giản nhưng thanh lịch đến những kiểu dáng phức tạp và nổi bậ#người sử dụng có thể dễ dàng lựa chọn sản phẩm phù hợp với sở thích và phong cách của mình.
1 note · View note
Text
Đau mắt đỏ ở bà bầu cần kiêng ăn gì?
Khi mang thai, các mẹ bầu luôn chú ý và giữ gìn sức khỏe thật tốt, nhưng chẳng may có những bệnh nằm ngoài ý muốn khiến mẹ bầu hoang mang và lo lắng. Như bệnh đau mắt đỏ khi mẹ bầu cần kiêng ăn gì?
Xem thêm: thuốc sắt cho bà bầu loại nào tốt nhất
Biểu hiện bà bầu bị đau mắt đỏ
Mẹ bầu bị đau mắt đỏ cũng sẽ có biểu hiện tương tự với những người bị đau mắt đỏ khác như: ngứa ngáy, khó chịu, cảm thấy cộm ở mắt, chảy nước mắt, mắt đỏ, có nhiều ghèn, dử mắt, thị lực bị giảm. Tuy nhiên, tùy vào nguyên nhân gây bệnh khác nhau mẹ sẽ thấy có những biểu hiện cụ thể khác nhau như:
Đau mắt đỏ do dị ứng: dị ứng khói than củi, khói hương, bụi độc hại, lông động vật,…thì mẹ bầu sẽ cảm thấy bị ngứa mắt, có dử liên tục, ghèn ở hai bên khóe mắt và chảy nước mắt. Mẹ bị đau mắt đỏ do dị ứng thường không lan truyền nhiều nên không gây nguy hiểm cho người xung quanh. Đau mắt đỏ do virus: mắt sẽ đỏ, đau mắt và chảy nước mắt. Thị lực của mẹ có thể giảm, mắt mờ và rất nhạy cảm với ánh sáng, ngoài ra, một số trường hợp mẹ còn thấy xuất hiện hạch ở trước tai. Đau mắt đỏ do vi khuẩn: bên cạnh ngứa mắt và đau mắt, mẹ còn thấy nhiều dử mắt vào buổi sáng sau khi thức dậy. Dử mắt có màu xanh hoặc vàng tùy loại vi khuẩn, mẹ mở mắt sẽ khó khăn hơn.
Xem thêm: các loại canxi hữu cơ cho bà bầu tốt nhất
Đau mắt đỏ ở bà bầu cần kiêng gì?
Những người bị bệnh đau mắt đỏ cần nghỉ ngơi hợp lý, ăn uống đầy đủ dinh dưỡng. Tuy nhiên, cần lưu ý rằng, ở thời điểm này không phải bất kỳ loại thực phẩm nào cũng có lợi cho cơ thể. Bạn cần lưu ý và tránh những thực phẩm sau để phòng ngừa những ảnh hưởng không tốt đến hiệu quả cũng như thời gian điều trị bệnh.
Mẹ bầu nên tránh ăn các loại thực phẩm có mùi tanh đặc trưng như: tôm, ốc, cá, cua,… Nguyên nhân bởi các thực phẩm có mùi tanh sẽ khiến cho tình trạng nhiễm trùng mắt trầm trọng hơn đồng thời kéo dài thời gian phục hồi các triệu chứng của đau mắt đỏ. Mẹ không được sử dụng các chất kích thích như rượu, bia, hút thuốc lá, uống nước có gas,… vì vừa gây ảnh hưởng đến sức khỏe mẹ bầu vừa cản trở quá trình bệnh hồi phục. Hơn nữa, nicotin có trong khói thuốc lá còn khiến mắt điều tiết nhiều hơn dẫn đến các triệu chứng của bệnh đau mắt đỏ trầm trọng hơn. Mẹ cũng cần kiêng ăn các loại nội tạng động vật, mỡ động vật vì khi ăn sẽ gây khó tiêu hóa và làm mẹ bầu càng mệt mỏi. Mẹ bị đau mắt đỏ không nên ăn rau muống vì ăn rau muống sẽ sinh ra nhiều ghèn mắt. Mẹ nên hạn chế ăn những món ăn chứa nhiều dầu mỡ, đồ nướng có nhiều khói. Mẹ cũng cần tránh ăn những thực phẩm cay nóng như ớt, tiêu,… và đồ ăn chứa nhiều chất béo bão hòa hoặc các chất béo chuyển hóa bao gồm đồ đóng hộp, thịt được chế biến sẵn,… vì những đồ ăn này sẽ không tốt cho mẹ bị đau mắt đỏ.
Xem thêm: Bà bầu bị đau mắt đỏ nên ăn gì
Những biện pháp phòng ngừa bệnh đau mắt đỏ khi mang thai
Mầm bệnh đau mắt đỏ có thể tồn tại bên ngoài môi trường vài ngày nên rất khó phát hiện và dễ lây lan khi kể cả khi chưa có biểu hiện bệnh. Do đó, phòng bệnh là cách tốt nhất để bảo vệ đôi mắt của chính mình.
Mẹ bầu cần:
Cách tốt nhất là mẹ cần giữ vệ sinh tay, tránh dụi mắt hoặc để tay chạm lên mặt, mắt. Mẹ nên rửa tay sạch sẽ bằng xà phòng sát khuẩn, dùng nước sạch trước khi ăn và sau khi đi vệ sinh để giảm lượng vi khuẩn, bụi bẩn. Mẹ bầu sẽ dễ bị nhiễm trùng hơn nên cần tránh tiếp xúc với người bị đau mắt đỏ. Mẹ cũng nên hạn chế đi đến nơi đông người hoặc nơi có nguy cơ cao tiềm ẩn mầm bệnh đau mắt đỏ. Tránh sử dụng chung đồ dùng như khăn tắm, khăn mặt, khăn trải giường,… và tránh các chất kích thích từ môi trường có thể gây dị ứng. Mẹ nên dùng thuốc nhỏ mắt nhằm dưỡng mắt mỗi ngày. Mẹ nên giặt sạch khăn mặt thường xuyên và phơi khăn ngoài nắng nhằm hạn chế vi khuẩn sinh sôi ở trong khăn. Mẹ cần tránh sử dụng nguồn nước bị ô nhiễm, hạn chế đi bơi vì có thể bị lây nhiễm bệnh qua nước ở bể bơi.
Xem thêm: kinh nghiệm uống thuốc bổ khi mang thai
Hy vọng các mẹ bầu đã có thêm những kiến thức cần thiết về những món ăn cho mẹ bầu để quá trình mang thai được hiệu quả và dễ dàng nhất.
0 notes
spachamsocbauhanoi · 1 year ago
Text
Đau mắt đỏ là bệnh thường gặp nhưng lại khiến nhiều mẹ lo lắng, không biết khi mẹ bị đau mắt đỏ có nên cho con bú? Bài sau sẽ giúp mẹ giải đáp vấn đề này.
0 notes
bloghay · 2 years ago
Text
Làm gì khi có bọ ve trên mặt? Đây là cách để loại bỏ chúng
Một trong những thực tế đáng lo ngại hơn của hệ vi sinh vật là chúng ta thực sự đang sống cùng với vi khuẩn—bao gồm cả ve mặt. Bọ ve trên mặt, hay demodex, là một trong nhiều vi sinh vật gọi cơ thể chúng ta là nhà. Một số vi sinh vật tồn tại trên và bên trong cơ thể chúng ta thực sự có thể là chìa khóa để có sức khỏe tốt và kéo dài tuổi thọ, xúc tác mọi thứ từ phản ứng miễn dịch thích hợp để tấn công vi khuẩn có hại và thậm chí ngăn ngừa sự tấn công của bệnh nghiêm trọng. #bloghay_org #Làm_đẹp_da #Làm_Đẹp #axit_salicylic #bác_sĩ_da_liễu #Bệnh_ngoài_da #bệnh_trứng_cá_đỏ #bọ_ve_trên_mặt #Da_liễu #kích_ứng_hoặc_ngứa_mí_mắt #kiểm_soát_sản_xuất_dầu #làm_sạch #Lông_mày #Lưu_huỳnh #tẩy_tế_bào_chết #tế_bào_chết #thói_quen https://bloghay.org/bo-ve-tren-mat/
Một trong những thực tế đáng lo ngại hơn của hệ vi sinh vật là chúng ta thực sự đang sống cùng với vi khuẩn—bao gồm cả ve mặt. Bọ ve trên mặt, hay demodex, là một trong nhiều vi sinh vật gọi cơ thể chúng ta là nhà. Một số vi sinh vật tồn tại trên và bên trong cơ thể chúng ta thực sự có thể là chìa khóa để có sức khỏe tốt và kéo dài tuổi thọ, xúc tác mọi thứ từ phản ứng miễn dịch thích hợp để tấn…
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
iambep · 5 months ago
Text
Tumblr media
Tôi thường chọn chỗ ngồi sát cửa sổ, nếu được, thì ghế đơn sẽ càng tốt. Ghế đơn - sát - cửa - sổ sẽ là một lựa chọn tuyệt vời. Tôi vừa có thể nhìn phố xá qua lớp kính chắn, vừa được yên ổn một mình.
Những lần tôi từ trường Đại Học của mình bắt xe lên thành phố chơi, tôi đều cố gắng mua những tấm vé như vậy. 2 tiếng 45 phút đồng hồ xe chạy. 2 tiếng 45 phút tôi lặng yên ngắm những con đường. Playlist nhạc của tôi để shuffle, 300 bài hát, như là một trò chơi xổ số vậy. Nó nhảy linh tinh. Tôi thích nó nhảy linh tinh, cho hợp với tâm trạng của mình. Nếu gặp bài tôi thích, tôi khe khẽ ngân nga, nếu bài “lạ” quá, tôi phải mò ra để xem lại tên. 100 bài hát tôi biết tên. 200 bài còn lại là trò chơi xổ số. Cách giết thời gian tương đối hiệu quả.
Đi chiều thứ 6, tôi có cả một buổi tối lê la khắp phố xá, đứng nhìn những trung tâm thương mại sáng choang đèn. Tôi thèm thuồng đủ món đồ, nhưng có một cách an ủi rất tốt: Đó là cứ đi xem tiếp đi, nhỡ đâu có gì hay ho thì sao, mà nếu không có, thì quay lại mua vẫn kịp mà.
Chẳng lần nào tôi quay lại “kịp” cả. Tôi cứ thế mà đi mải miết. Và bỏ quên một món hàng đẹp mắt phía sau lưng.
Ở một thành phố xa lạ, điều hạnh phúc nhất có lẽ là không ai biết đến mình. Tôi cảm thấy rất thoải mái khi được như vậy. Có lần tôi chợt nghĩ đến nhân vật Chim Vặn Dây Cót của Murakami, ngồi vô định ngắm người qua lại nườm nượp trước ga Shinjuku, uống cà phê mua sẵn và nhấm nháp một chiếc bánh cam vòng. Xong xuôi lại về. Thật đơn giản.
Tôi nghĩ chắc Murakami đã thử cái cảm giác ấy, chắc cũng đã một lúc nào đó cô đơn lạc giữa một thành phố đồ sộ ánh sáng giống như tôi. Bởi vì thế, điều duy nhất tôi có thể nhớ lại sau bao nhiêu năm đọc Biên Niên Ký, chính là khung cảnh đối lập giữa một cá thể cô độc và đám đông di chuyển tấp nập giữa những lần đèn chuyển từ đỏ sang xanh.
Đi chán, tôi sẽ xuống Food Court để ăn. Và lại một mình. Tôi xếp hàng lẫn giữa một dòng người, lấy suất ăn, trả tiền, rồi tìm một chỗ ngồi ăn chậm rãi. Khi ăn, tôi hay nhớ nhà. Mùa đông nhà bốn người quây quần bên cái bàn ăn nho nhỏ, con mèo nấp sau lưng mẹ tôi để chờ đến lượt, con chó yên lặng nằm cách xa một đoạn rồi ngước mắt quan sát. Nó chẳng việc gì phải vội cả.
Những ngày đầu tiên sang đây không quen món, lọ ruốc với ít thịt hộp bị tôi mang ra xơi cả, vừa ăn vừa khóc, thèm cơm mẹ nấu. Cũng may, tôi ăn ở trong phòng, chẳng ai nhìn thấy tôi khóc hết. Bố nói đàn ông nuốt nước mắt vào trong mà sống. Tôi bị ám ảnh bởi câu nói ấy. Tôi hầu như không khóc bao giờ.
Ăn xong, tôi kiếm một chỗ thật náo nhiệt để đứng hút thuốc, nghe những tiếng hát, tiếng nhạc, tiếng loa công suất lớn từ một cửa hàng nào đó để chào khách. Thế rồi lại về khách sạn, một cái phòng bé xíu nằm tuốt trên tầng ba sau một khu chợ Trung Quốc để tiết kiệm chi phí, đọc dăm trang cuốn sách tôi mang theo rồi ngủ gà gật.
Có lần tôi tỉnh dậy, không ngủ được nữa, mở cánh cửa con nhìn ra khu chợ đêm, mò mẫm lấy bao thuốc, rồi nghe huyên náo. Tôi không hiểu họ nói gì, họ cũng chẳng biết tôi ở trên này đang ngắm họ. Chỉ là, tôi trống trải vô cùng.
Tôi nhớ đến cuốn Trên Đường của Jack Kerouac, tác giả nằm sau thùng chiếc xe đi nhờ của hai gã cao bồi, đắp tấm bạt chung với mấy người bạn đường, chia nhau một ngụm Whisky cho đỡ lạnh, rồi ngắm sao trời vùng Nebraska mênh mông vô tận. Tôi cũng nghèo như thế, có lúc chỉ còn đủ tiền ăn cho ngày mai, và một tấm vé về. 2 tiếng 45 phút. Tôi chẳng có sao trời để ngắm.
Tôi luôn thích tối thứ 6 và ngày thứ 7, cái cảm giác ta có thể chơi thật thoải mái, phí phạm sức lực, say ngất ngây và mệt mỏi rã rời nhưng vẫn còn có Chủ Nhật đỡ chúng ta dậy. Ta vẫn có thể liều lĩnh cả quyết được như thế, lê la mãi các bờ bụi và anh bạn Chủ Nhật sẽ ôm ta vào lòng, vỗ về ta, cho ta say ngủ và nghỉ ngơi.
Thế rồi Chủ Nhật sẽ vứt ta vào thứ Hai. Không còn gì tệ hơn như thế. Chủ Nhật là anh bạn tồi, khiến ta chẳng dám ăn chơi, lang thang, ta nửa muốn phá phách thật đã đời, nửa sợ hãi chờ đợi sáng thứ Hai - Hiện thực tàn khốc - Câu chuyện kinh dị ngắn nhất thế giới.
...
Hôm nay trong lúc đạp xe, tôi nhìn thấy một người tựa cửa kính xe buýt nhìn ra phố dài hun hút. Thứ bảy, xe buýt vắng tanh. Trời lạnh, đôi mắt cũng lạnh. Chợt nhớ đến tôi đâu đó 7 - 8 năm về trước. Cúi đầu, so vai, nghèo, rất thiếu tự tin, xếp hàng mua tấm vé xe buýt, ghế đơn, sát cửa sổ, ba lô nhỏ với bộ quần áo và cuốn sách cũ đi mượn.
Đi 2 tiếng 45 phút chỉ để ngắm những ánh đèn. Còn mình. Tối đen.
Tháng 12. 2015 From BeP
192 notes · View notes
i-ephong · 7 months ago
Text
Tôi tỉnh dậy sau cơn mê chiều, bốn bức tường vẫn còn ám lại âm thanh những giây cuối cùng bản Nocturne Op.9 No.1, tôi từng đọc đâu đó rằng "nếu bạn không còn thấy điều gì đẹp đẽ trên thế giới này thì hãy nghe giai điệu của Chopin".
Và, nếu trái tim bạn không được lành lặn thì hãy nghe Chopin với tần số 432Hz. Ngoại trừ tiếng suối chảy, tiếng cây cối xào xạc va vào nhau nhau giữa rừng, tiếng Om, tiếng chuông nhà thờ, thì 432Hz là tần số chữa lành, cho những tâm hồn thiếu nguồn năng lượng chữa lành của những người yêu nhau.
Chỉ là, giai điệu của Chopin đẹp đẽ như vậy, và người ta nói vậy, chứ trong mắt tôi, thế giới này luôn tồn tại những điều đẹp đẽ, chỉ là... tôi chưa được gặp hết mà thôi.
Bầy nhạn vừa bay, vừa kêu ngoài cửa sổ, như bản giao hưởng về chiều báo hiệu một ngày kết thúc, tất cả đều bình yên, vậy mà cứ như có tiếng bước chân đi tìm những vụn vỡ mở cửa đón màn đêm tràn vào.
Những chấm đèn đỏ từ phía sân thượng toà chung cư gần đó, bầu trời đen ngòm và những đốm trắng ngà nhấp nháy trên cao, dường như thời gian trong căn phòng này luôn chậm hơn thế giới bên ngoài kia vài nhịp. Có bình yên, có tranh, có kim tự tháp, có đàn, và thoảng chút hương từ những túi oải hương khô treo các góc tường.
Thiếu một chút hơi lạnh, thiếu tiếng lộp bộp gõ trên mái nhà cạnh bên, để nuốt chửng dòng mồ hôi dọc sống lưng và át đi những bước chân mệt nhoài. Thiếu mỗi thứ một chút, chỉ cần thêm một chút là mọi thứ hoàn hảo rồi.
Hình như, dạo gần đây tôi lại thấy thế giới này đẹp hơn một chút nữa.
Vì một lý do nào đó, tôi cũng đã bắt đầu biết yêu thành phố này rồi.
| IEphong |
111 notes · View notes
antruongnguyenthuy · 28 days ago
Text
Tumblr media
Điều hư nhất mình làm những năm qua là từng bước học cách phớt lờ mọi sự phi lý, bất logic, cào bằng, nguỵ tạo, bao biện,... và cả mọi hoài nghi, hiếu kỳ của người khác. Mình khoan khoái trong sự bất cần để người khác muốn làm gì làm, còn mình thì cứ kệ thôi, ra sao thì ra. Cha chung không ai khóc, mình khóc nhiều quá nó lại thành ra đểu giả. Nhưng thỉnh thoảng sẽ có những ngày mình hoài nghi là liệu như vậy mình có đang đánh mất phần giá trị nhất trong con người mình không? Đó là bộ phẩm chất cơ bản của loại người thượng tôn lẽ phải và logic. Hay mô tả đơn giản hơn là loại người nếu thấy không đúng thì phải nói cho ra lẽ.
Nói đúng đi đã rồi làm gì làm.
Chắc chắn trong vòng tròn liên hệ của mình, đại đa số đều nhìn ra phần sâu thẳm nhất khi mô tả về mình là gì, tự mỗi người trong họ đều biết cách nhìn nhận và có những tính từ khác nhau tuỳ vào sự phong phú ngôn từ của mỗi người. Hầu như những người không hiểu mình đều là khách vãng lai. Nhưng điều tuyệt vời nhất khi ấy là mình đều không bận tâm. Người khác hiểu mình hay không hiểu mình không quan trọng đến vậy. Không ai là quan trọng đến vậy.
Nhưng có những ngày vui. Mình lờ mờ nhận ra. Đã đến lúc ta không cần phải tự giới thiệu về mình và thậm chí là sẽ có người thay ta mô tả về ta để tránh những phản kháng vô minh từ những người khác.
Ta không sợ người khác không hiểu mình nhưng rồi lại dần có những người thay ta sợ điều đó - dùm ta. Đó là quà tặng cột sống. Nhiều khi ta cũng chưa thực sự xứng đáng đâu nhưng đó đã là quà đấy.
Sáng hôm nọ, trong một cuộc họp tương đối quan trọng trước khi bước vào kỳ nghỉ dài nhất trong năm, sếp mình dành nguyên phần mở bài chỉ để giải thích cho người khác về việc An đang làm gì, vì sao An làm vậy và thậm chí là vì sao phải tuân thủ luật chơi và văn hoá An tạo ra. Đây là lần thứ 2 từ khi đi làm mình được trao quyền hạn và trao cả thẻ đỏ, tức là một cách cơ bản nhất, mình không có cảm giác mình là bù nhìn trong mắt những người ở đó.
Lần cuối khi có một người quen nói với mình là sếp mình sống tình cảm lắm, mình đã không bận tâm và cũng không tin, vì mình không có đủ dữ liệu để xác minh chuyện đó, nó cũng không cần thiết. Nếu có quan tâm người nào đó trong công việc thì cùng lắm mình chỉ muốn biết người đó làm việc thế nào, còn ngoài ra họ tình cảm ra sao cũng không can hệ gì đến mình. Thậm chí, người càng sống tình cảm và uỷ mị lại càng khó làm việc (với mình). Bà thầy bói nói mình cốt đàn ông, dù sao đi nữa thì bả nói cũng đúng. Nhưng dần khi đã đủ dữ liệu, mình nhận ra "tình cảm lắm" là một tính từ đúng về sếp, nhưng chuẩn hơn thì nó nên là "EQ cao". Mà dù là cái gì thì có lẽ hơn ai hết, ảnh tự hiểu ảnh là ai, chả đến lượt ai hiểu ảnh. Ảnh là cái kiểu vậy.
Trên Netflix có bộ phim mình rất thích, tên là John Wick. Một số người sẽ chỉ nhìn thấy anh này nổi bật lên với sự khát máu, điên tiết, lạnh lẽo. Nhưng một số người sẽ nhìn thấy những phương diện khác, đó là sự ôn hoà phi thường khi làm việc, sự dịu dàng vô lý với cô người yêu đã ngủm củ tỏi, hay là sự ân cần khó hiểu với con chó đen (xấu quắc) của anh ta,... Thì thấy cái gì là ở mỗi người, anh ta không giải thích với ai về bản thân cả. Chúng ta ngoài cuộc sống cũng vậy, ta không thể sống để giải thích về mình. Nếu chỉ có vậy thì sự sống phí hoài quá.
John Wick cả phim chỉ thoại vài câu, còn lại là người khác nói về hắn. Ông già gân (đối thủ của John Wick), ngay cả khi nói sau lưng hắn cũng nói một cách run rẫy: "Thằng đó là cái loại người: Tập trung. Tận tâm và quyết đoán - đó là những thứ mày không có" - ổng nói với thằng con ổng như vậy.
Mình nghĩ làm người cũng chỉ có vậy thôi, nói thẳng là chỉ có vậy thôi, nhiều hơn nữa lại thành ra ôm đồm. Yêu đương thêm tí được thì vui. Không thì thôi. Không có cô gái đó, John Wick vẫn sống và sống chiến đấu.
— AN TRƯƠNG
28 notes · View notes
tinaya · 10 months ago
Text
这一生,有人给你温暖,有人教你成长,有人让你红了眼,有人让你暖了心。
Trên đời này, có người cho bạn ấm áp, có người dạy bạn trưởng thành, có người khiến bạn đỏ mắt và có người giúp bạn sưởi ấm trái tim.
Tumblr media
113 notes · View notes
anyen251 · 2 months ago
Text
NHỮNG CÂU TỪ DỊU DÀNG
1. “Nếu như bạn thích một con ngựa, đừng cố đuổi theo nó, chắc chắn bạn không thể nào đuổi kịp. Bạn nên đi trồng cỏ trồng hoa, đợi đến mùa cỏ lớn chim oanh bay lượn, ngựa cũng sẽ tự quay về tìm bạn.”
“Nếu như con ngựa kia không quay lại thì sao?”
“Có sao đâu, bạn có cỏ có hoa có sức hấp dẫn và vốn liếng riêng rồi, con ngựa đó không về cũng sẽ có con ngựa khác tìm đến.”
2. Một năm mới, phải bình thản một chút mới tốt, nhưng tốt nhất là giống như trộn một muỗng mật ong vào trong nước sôi. Một năm mới, phải nỗ lực một chút mới tốt, nhưng tốt nhất là có thể tự cho mình một ly trà sữa giữa lúc bận rộn. Một năm mới, phải dịu dàng một chút mới tốt, nhưng tốt nhất là giống như gió xuân tháng hai mưa hoa trên sông. Một năm mới, phải yêu quý cuộc sống hơn một chút mới tốt, dù biết cuộc sống này không hoàn toàn như ý người.
__Phỉ Y
3. Chúng ta đều không biết ăn nói, không giống như người khác có thể dễ dàng nói ra những lời quan tâm lo lắng, cũng không thường nắm tay, ôm nhau. Có thể tình cảm cũng không chỉ nhờ vào những thứ này mà duy trì. Em biết rằng anh ở đây, anh yêu em và em cũng vậy.
4. Nếu như lúc ấy không lựa chọn như vậy, bây giờ có phải sẽ sung sướng hơn. Nhưng đã lựa chọn rồi, càng phải cố gắng tiến lên, chịu đựng khó khăn vất vả. Không có con đường nào uổng công đi, không có người nào uổng công gặp gỡ. Nếu đã như vậy, phải càng làm như vậy. Chỉ cần nghĩ mọi chuyện tốt đẹp thì mọi chuyện sẽ tốt đẹp.
5. Kể từ giờ trở đi, tôi sẽ bắt đầu lựa chọn cuộc sống của mình thật cẩn thận, tôi sẽ không dễ dàng để bản thân mất phương hướng trong rất nhiều sự cám dỗ trên đường. Trong tim tôi đã nghe thấy tiếng gọi từ phương xa, sẽ không quay đầu lại phía sau quan tâm đủ thứ thị phi và ý kiến nữa. Tôi không có thời gian bận tâm những thứ đã qua, tôi muốn đi về phía trước.
__Milan Kundera - Đời nhẹ khôn kham
6. Chúng ta không cần phải đánh mất đi sự đáng yêu mới có thể sống thật tốt. Thỉnh thoảng mạnh mẽ tiến lên, sôi nổi hoạt bát, thỉnh thoảng uể oải chán nản, nước mắt đầy mặt, động lòng vì những thời khắc nhỏ bé, đều là những việc đáng yêu và sinh động, mùa đông ở nơi này vẫn có sức sống ấm nóng như thế.
7. Tôi hy vọng bản thân mình có đủ may mắn cũng có đủ dũng khí để gặp được những trận gió khác nhau trong số phận của mình. Tôi chờ đợi cuộc sống tương lai có thể được những luồng gió này thổi qua, chạm khắc thành những cảnh tượng núi non và sông ngòi khác biệt.
__Lưu Hạo Nhiên - Gặp gió
8. “Em cười rồi
Tôi cũng cười theo
Sau đó nụ cười của em ngày càng đẹp.”
9. Muốn một hoàng hôn đầy gió và mặt trời đang dần lặng xuống, nếu như lúa mì vừa chín và khói bếp đúng lúc bay lên, chú chim bồ câu trắng kia vừa lướt qua mặt nước rồi đậu xuống một gốc cỏ lau, mà cỏ lau đang chuẩn bị tấu lên một giai điệu. Như vậy cũng đủ để tôi yêu cái thế gian đầy bùn lầy vỡ vụn này rồi.
__Dư Tú Hoa
10. Chuyện đáng sợ nhất trên đời này chính là quá hoàn hảo, bạn xem, ánh trăng trên trời một khi tròn thì sẽ lập tức khuyết, quả trên cây một khi chín thì sẽ lập tức rụng. Mọi việc đều nên lưu lại chút khiếm khuyết thì mới có thể duy trì lâu dài.
__Mạc Ngôn
11. Hôm trước chân tôi va vào một tảng đá, lúc đó cứ nghĩ đau một lúc sẽ hết, hôm nay mới biết chỗ bị va vào đã bầm tím rồi. Đời người có rất nhiều chuyện phải qua thời gian rất lâu mới cảm thấy đau. Bạn có tưởng tượng ra không, có lẽ đợi đến đêm hè nào đó khi bạn đã hai mươi bốn tuổi, bạn đang lái xe về nhà, lúc đợi đèn đỏ ở một góc đường nào đó, bạn chợt nghĩ ra câu người đó nói hồi mười chín tuổi hóa ra là có ý như vậy.
————-
Cre: Zhihu | Geborgenheit dịch
27 notes · View notes
hiraeth-p · 3 months ago
Text
Tumblr media
"em luôn tin nếu có 1 ngày gặp lại, chắc tim lại nhói lên khi mắt cười ngần ngại."
"tình cảm này qua đi thật lâu, chẳng ai biết được điều mà lòng mình đã giấu. lúc bắt đầu ấy tim đập nhanh nhanh đỏ mặt. rồi kết thúc tim vẫn nhanh nhưng đỏ mắt."
"giờ không biết nên vui hay buồn đây"
27 notes · View notes
chieclamauxanh · 5 months ago
Text
Dạo này em hay tự ngắm mình rồi tủm tỉm cười, chẳng biết từ lúc nào em thấy yêu và trân trọng phiên bản này của mình biết bao nhiêu.
Những ngày bận rộn đôi lúc làm em quên mất mình là ai. Em quên mất em cũng chỉ mới là cô gái ngoài 20, lẽ ra trong mắt em phải còn lấp lánh sự hồn nhiên, lẽ ra em chẳng cần lo lắng về bất cứ điều gì nhiều như thế, vì tính kỹ đến đâu thì tuổi trẻ nào mà chẳng mắc sai lầm, nhỉ?
Một ngày thứ 7 như thường khi, khác là tuần này em chọn ở lại Sài Gòn, dành một ít thời gian hẹn hò với chính mình và cũng như để self-reflect về hành trình 2024 vừa rồi. Em ăn một bữa thiệt ngon, đọc một quyển sách hay, và bất giác quán cà phê vang lên bản nhạc "Close to you". Phải chăng vạn vật xung quanh cũng đang muốn sát gần lại em, hệt như cái cách em muốn gần hơn với chính mình, để ôm, để vỗ về tâm hồn này. Quá lâu rồi em chẳng để tâm đến cảm xúc của chính mình.
Tự nhìn thấy chính mình, bất giác cười, em thấy thật hạnh phúc vì được làm con người, được học tập, được làm việc, được chăm sóc cho những người mình yêu thương và trên cả là được nhìn thấy bản thân tốt lên mỗi ngày. Và rằng đôi lúc em cũng oán trách cuộc đời chẳng thương em, thế nhưng chẳng biết bao giờ em nhận ra em phải biết ơn những lần "chẳng thương" ấy thật nhiều. Những điều tốt đẹp thường cần thời gian, em đã thấy được những lần khóc hốc mắt đỏ hoe giữa đường Sài Gòn tấp nập cho em được những gì ngày hôm nay em có, hóa ra nước mắt rơi là xứng đáng.
Đúng là em mãi sẽ chẳng thể biết được tóc mình dài đến đâu nếu không ngắm nhìn mình thật kỹ, đúng là em sẽ không thể biết mình đã đi xa đến đâu nếu em không dừng một chút và nhìn lại. Cảm ơn cuộc đời đã cho em được nhìn thấy và chiêm nghiệm ra những điều mà đôi khi em chẳng màng để tâm, chẳng hạn như việc em cười lên trông xinh thế nào, chẳng hạn như việc em đã sống rất tốt trong những năm mình tồn tại trên đời.
Và em sẽ tiếp tục sống, thật tốt, với bản thân và với cả những người em yêu. Em trân trọng bất cứ điều gì đến và đi trong cuộc đời mình. Đôi khi chỉ cần có thế mà cuộc sống hóa ra lại nhẹ nhàng. Dành cho ai đọc được bài viết này, nhớ yêu thương bản thân mình nhiều vào nha 💕
27 notes · View notes
mocdieptu · 4 months ago
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Thiên hạ đệ nhất hoa trà.
Hoa sơn trà hay hoa trà Nhật Bản (Camellia/ Tsubaki/ツバキ/椿), có tên khoa học là Camellia japonica (カメリア・ジャポニカ), tên gọi khác là trà my/ヤブツバキ là một loài thực vật thuộc chi trà (Theaceae), còn có tên gọi kiều diễm khác là “hoa hồng mùa đông”, được trồng phổ biến ở Nhật Bản, Triều Tiên và Trung Quốc. Thời kỳ ra hoa thường kéo dài từ tháng 12 đến hết tháng 4, hoa có các màu phổ biến là đỏ, trắng, hồng phớt và hồng đậm, cây thân gỗ hoặc thân bụi, có chiều cao trung bình từ 1,5m-6m, đôi khi lên đến 12m. Tsubaki có đặc điểm là lá dày, xanh bóng và xung quanh có răng cưa hướng lên trên, lá thuôn dài. Điều thú vị nhất của hoa trà chính là khi hoa tàn héo rụng xuống, người ta vẫn thấy nguyên vẹn một dáng vẻ. Đó là lý do vì sao hoa trà được chọn làm biểu tượng cho vẻ đẹp của những người phụ nữ có vẻ đẹp khí chất bởi sự kiêu hãnh cho đến tận phút cuối cùng.
Nếu bạn tìm hiểu về văn hoá Nhật Bản thì dễ thấy người Nhật ưa chuộng trồng các cây xanh lâu đời. Việc trồng các cây xanh cổ thụ thường mang theo tín ngưỡng linh thiêng. Cây hoa trà thường xanh tươi tốt kể cả vào mùa đông nên được ưa chuộng trồng trong các đền chùa, ngoài ra còn được trồng làm hàng rào quanh nhà để xua đuổi tà khí. Tuy nhiên cũng có quan điểm cho rằng, hoa trà là điềm gở vì khi hoa rụng xuống, hoa sẽ lìa khỏi đế hoa, điều đó khiến người ta nghĩ đến việc chia lìa, ly tán.
Hiện tại, hoa sơn trà được tìm thấy ở Nhật trong tự nhiên có khoảng hơn 30 loài, nhưng trồng phổ biến nhất là Otometsubaki (オトメツバキ/乙女椿) và Akashigata (アカシガタ/明石潟). Đối với người Nhật, hoa sơn trà mang rất nhiều ý nghĩa và là biểu tượng cho vẻ đẹp khiêm tốn, thuần khiết của người con gái.
- Hoa trà đỏ: biểu tượng của vẻ đẹp lộng lẫy, tràn đầy sức sống. Hoa trà đỏ còn là biểu tượng của sự nhớ nhung, đắm say đối với một ai đó nên khi nhận được hoa trà đỏ cũng có nghĩa là một lời tỏ tình.
- Hoa trà trắng: biểu tượng của sự đáng yêu thuần khiết, vẻ đẹp trong trẻo từ ngoại hình đến tâm hồn.
- Hoa trà hồng: biểu tượng của vẻ đẹp khiêm tốn, có thể hiểu là vẻ đẹp nội hàm của người phụ nữ, ngoài dáng vẻ yêu kiều còn có đức hạnh khiêm tốn.
Hoa trà (tsubaki/ 椿) rất dễ nhầm lẫn với giống hoa trà bụi (chè mai/山茶花/サザンカ) khi thoạt nhìn qua. Tuy nhiên cách nhận biết dễ nhất là chè mai (山茶花/サザンカ) có đặc điểm là phía sau mặt lá có lông, hoa mỏng, khi hoa rụng thì cánh phân tán chứ không giữ được nguyên vẹn dáng hình như tsubaki.
Trong phong thủy ngũ hành, tsubaki mang ý nghĩa có sự may mắn, thành công và lạc quan trong cuộc sống. Bên cạnh công dụng làm cây cảnh, hoa trà còn được dùng để làm thức uống, ứng dụng trong dược mỹ phẩm với một số tác dụng tốt cho sức khỏe như chống ung thư, hạ huyết áp, giúp cơ thể có sức đề kháng chống lại sự tấn công của vi khuẩn, virus, làm đẹp da và bảo vệ tim mạch.
Trong bài viết hôm nay mình xin giới thiệu đến các bạn về giống sơn trà cung đình hay còn gọi là sơn trà tiên nữ (Otome Tsubaki/オトメツバキ/乙女椿) có danh pháp khoa học là Camellia japonica var. decumbens, thường được biết đến như một loại hoa trà hồng đại diện và cũng là một giống cây được trồng phổ biến trong số nhiều loại hoa trà ở Nhật. Do đặc tính và vẻ ngoài khá đẹp mắt được mọi người yêu thích nên hoa trà cung đình thường được trồng ở công viên, sân vườn, hàng rào. Hoa trà tiên nữ là loài hoa kép, cánh hoa tròn xếp chồng lên, khi nở cánh xoè ra rất đẹp. Màu hoa phổ biến là màu hồng, ngoài ra có màu đỏ và trắng, lá có màu xanh nhạt đẹp mắt, kích thước nhỏ hơn các loại hoa trà khác. Người Nhật đưa hoa trà tiên nữ vào trong nhiều tác phẩm văn học, hội hoạ vì hoa mang biểu tượng một thiếu nữ xinh đẹp với đức hạnh khiêm tốn, giống như phần nhuỵ đã được khéo léo che đi. Thời gian ra hoa của hoa trà tiên nữ là từ tháng 2 đến tháng 5.
20 notes · View notes
changlagica · 7 days ago
Text
ĐỜI NGƯỜI: CẦU GÌ? TRANH GÌ? GIẬN GÌ? SẦU GÌ? - CÂU TRẢ LỜI THÔNG TUỆ NHẤT LÀ...
Sống cho tốt hiện tại, trân trọng phong cảnh trước mắt mới là chuyện mà chúng ta nên làm nhất.
Chúng ta sống một đời, trông thì như đang mưu cầu, đang theo đuổi điều gì đó, nhưng đến cuối cùng, thứ chúng ta thực sự có được lại không nhiều. Rất nhiều khi, những thứ chúng ta giành tới giành lui, lại chẳng có chút ý nghĩa gì.
Cũng giống như có những khi, chúng ta vì một câu nói của người khác mà không vui, xảy ra tranh cãi, cảm giác như thắng được rồi mới thỏa mãn, nhưng tới khi thắng rồi, lại chợt cảm thấy trống rỗng…
Nhân vật Dị Bích Nha trong bộ phim truyền hình Trung Quốc có t��n "Thời gian đều biết" từng có một mối tình, rất khắc cốt ghi tâm, nhưng sau này, cô cũng khiến đối phương tổn thương rất sâu sắc.
Ban đầu họ rất yêu nhau, nhưng sau đó, đối phương hết tình cảm, lựa chọn chia tay. Sau khi hai người chia tay, Bích Nha không can tâm, cô nghĩ không thông, muốn trả thù đối phương. Ban đầu cô phá hoại chuyện tình cảm của đối phương, sau đó là đến sự nghiệp, và cuối cùng là cả cuộc đời của bạn trai cũ.
Sau khi bị Bích Nha hại tới thân bại danh liệt, đối phương lựa chọn rời đi, cô có tìm ra sao cũng không tìm được, bất kể cô có làm cách nào, bạn trai cũ cũng không chịu gặp cô lấy một lần.
Lúc này, cô bắt đầu hối hận, không biết vì sao khi đó mình lại làm như vậy, vì sao phải hủy hoại đối phương tới mức như vậy, nhưng dù có hối hận thì cũng vô ích, có muốn xin lỗi, cô cũng chẳng thể trực tiếp nói với người ta.
Không lâu sau đó, cô biết được tin bạn trai cũ qua đời, cô suy sụp, lúc này mới nhận thức ra sai lầm của mình tai hại tới nhường nào, mình đã tàn nhẫn tới như nào…
Thực ra, có rất nhiều khi, chúng ta thấy mình đanh tranh cái gì đó, đang tức giận cái gì đó, đang mưu cầu điều gì đó, đang buồn phiền về điều gì đó, nhưng sau cùng lại phát hiện ra, tất cả, chẳng có ý nghĩa gì, những cảm xúc khi đó, chỉ khiến chúng ta phạm sai lầm.
- CẦU CÁI GÌ?
Sống ở đời, bạn có mưu cầu điều gì không? Bạn có thứ mà mình vô cùng muốn có được hay không?
Công việc? Tình Yêu? Cuộc sống?
Đã bao giờ bạn trải qua cảm giác có được thứ mà mình hằng mong muốn đạt được hay chưa? Đã bao giờ bạn cảm thấy cái giây phút thành công đó, hình như nó không vui vẻ như mình tưởng tượng hay chưa?
Thực ra, bất kể là theo đuổi điều gì, bất kể chúng ta có mong muốn có được thứ gì, nó chẳng qua cũng chỉ là dục vọng trong nội tâm mà thôi. Và cái dục vọng này, dần dần rồi nó cũng sẽ thay đổi, cũng sẽ trở nên nhạt dần theo thời gian.
Có thể ở thời điểm hiện tại, nó là khát khao mãnh liệt của bạn, nhưng cũng có thể khi bạn đạt được, nó sẽ chỉ còn là khát khao mà thôi. Vậy mới nói, khát khao hay khao khát, cái gì cũng phải có cái "độ", đừng quá chú tâm vào nó mà tự tạo ra áp lực cho bản thân. Cứ thong thả mà tới.
- TRANH CÁI GÌ?
Không biết bạn có từng vì chuyện gì đó mà tranh cãi tới đỏ mặt tía tai với người khác hay không? Hay thậm chí là tranh cãi tới lật mặt với nhau luôn?
Có một câu chuyện như này:
Đôi vợ chồng nọ ngồi xem điện thoại với nhau, sau đó lướt thấy một chiếc bình nước, người vợ nói bình nước màu hồng, người chồng nói nó màu vàng, hai người bắt đầu tranh cãi xem bình nước màu gì, không ai chịu nhường ai, cuối cùng, chỉ từ vấn đề nhỏ nhoi là "màu của bình nước" biến thành "chúng ta có hợp để sống với nhau không", rồi lại cãi nhau, không ai nhường ai, càng cãi càng cho rằng đối phương không yêu mình, cuối cùng ly hôn!
Thực ra nghĩ lại thì việc cái bình nước màu gì có có thực sự quan trọng hay không? Là hồng thì sao, mà là vàng thì cũng có ảnh hưởng gì không? Nó thay đổi được điều gì đó lớn lao lắm ư? Chỉ vì một chuyện cỏn con như vậy mà cãi nhau tới mức ly hôn, liệu có đáng?
Chúng ta cần phải hiểu rằng, có những khi, tranh luận là điều cần thiết, nhưng có những lúc nó lại chẳng có chút ý nghĩa gì, những cuộc cãi vã vô nghĩa sẽ chỉ khiến chúng ta mất đi nhiều hơn, chỉ khiến chúng ta bỏ lỡ mất phong cảnh trước mắt.
- TỨC GIẬN CÁI GÌ?
Vì một chuyện gì đó mà tức tức bỏ cơm, tức tới đỏ mặt tía tai… nhưng sự tức giận đó liệu có ý nghĩa?
Ngoài việc khiến bản thân không vui, không thoải mái ra thì nó chẳng có chút ý nghĩa nào. Vì vậy, rất nhiều khi, đừng tức giận, đừng tự dày vò mình, bạn cần phải biết rằng tức giận không giúp giải quyết được bất cứ điều gì, nó sẽ chỉ khiến bạn bực bội, không thoải mái hơn mà thôi. Thay vì như vậy, chi bằng nghĩ thoáng hơn một chút, tha cho mình đi.
Để bản thân chầm chậm đi tận hưởng cuộc sống, từ từ đi tôn trọng người khác, từ từ yêu thương bản thân, để bản thân cảm nhận sự tốt đẹp và hạnh phúc của cuộc sống, và cũng là để nhận thức ra được một điều rằng, mỗi người là một cá thể không ai giống ai, chúng ta không cần thiết phải dùng quy tắc của mình để yêu cầu người khác, chúng ta không thể bắt người khác cũng giống mình, càng không thể yêu cầu người khác phải đối xử với chúng ta ra sao, chúng ta chỉ có thể yêu cầu chính mình mà thôi.
Thay vì tức giận, chi bằng yêu lấy mình, là chính mình.
- ƯU SẦU CÁI GÌ?
Có lẽ ai cũng đã từng có những suy nghĩ như này, lo lắng không biết ngày mai ra sao, không biết tương lai như nào, không biết sau này mình sẽ có cuộc sống ra sao…
Chúng ta lo lắng vì những chuyện thậm chí còn chưa xảy ra trong tương lai, lo lắng cả về những chuyện đã xảy ra trong quá khứ…
Chúng ta cứ luôn bó buộc bản thân, không chịu buông tha cho mình, cho rằng lo lắng như vậy sẽ có thể thay đổi được điều gì đó. Nhưng rồi dần dần bạn sẽ nhận ra, ưu sầu, lo lắng không thể thay đổi được điều gì, ngoài việc khiến bản thân không thể vui vẻ tận hưởng trọn vẹn mỗi ngày trước mắt ra thì chẳng có cái gì thay đổi cả. Thay vì như vậy, chi bằng tha cho bản thân thì hơn.
Thực ra sống ở đời, có mưu cầu là điều tất yếu, ai cũng có những tính toán riêng cho cuộc đời của mình. Nhiều khi chúng ta tưởng rằng những mưu cầu ấy sẽ khiến chúng ta vui vẻ hơn, sống tốt hơn, những ở một góc độ nào đó, cũng chính vì những mưu cầu này, mà chúng ta đã bỏ lỡ đi rất nhiều thứ…
Vì vậy, đừng tự làm khó mình nữa, đừng ép mình quá đáng, cuộc sống chỉ có một lần, yêu bản thân nhiều hơn, sống thong thả hơn, đừng chấp niệm với những thứ mà mình không thể với tới được, đừng tranh cãi mấy chuyện vô nghĩa, cũng đừng tức giận với những chuyện đã xảy ra, càng đừng lắng lo không đâu vì những điều thậm chí còn chưa đến.
Sưu tầm
16 notes · View notes
baosam1399 · 1 year ago
Text
〔Bài dịch số 1120〕 ngày 30.12.2023 :
看一场只属于2023年的日出日落 Ngắm bình minh và hoàng hôn chỉ thuộc về năm 2023
Tumblr media
Nếu như nói thế gian này có món quà gì là to lớn nhất, vậy thì chính là vũ trụ đã tặng cho ta những tia nắng ấm áp. Bất luận là mặt trời lặn hay mọc, với sự rực rỡ vĩnh hằng của nó, nó vẫn luôn tồn tại theo một cách rất ngoạn mục và khiến ta cảm động, nếu không những người thi nhân tại sao thường hay cảm thán rằng : "Ta tới với nhân gian, chỉ vì muốn gặp gỡ mặt trời?"
Trong một năm mà ta đã đi tới cuối đoạn đường này, không phải là đang nói chỉ xem một cảnh mặt trời mọc là rất giỏi giang, mà là dù có bận tới nỗi đầu bù tóc rối bạn vẫn có thể trân trọng vẻ đẹp của cuộc sống thường ngày. Tôi hy vọng bức màn vén hạ năm 2023 của bạn cũng tươi sáng và tỏa sáng như tương tai của bạn.
整理相册,选出“年度照片” Sắp xếp album ảnh và chọn ra "Bức ảnh của năm"
Tumblr media
Những tấm ảnh - là minh chững cho việc chúng ta từng yêu - từng điên cuồng - từng đau kh��� - từng khóc lóc - từng cười vang, chúng là thứ mà ta có thể theo dõi qua thời gian và cuộc sống. Nếu như ta chụp một bức ảnh - vậy đó chính là bức chân dung của năm 2023.
Vậy thì sắp xếp album cũng là một cách sắp xếp năm 2023 của bạn, hãy vượt theo dòng hồi ức chọn ra bức ảnh đẹp nhất, trong số đó chắc chắn sẽ có quãng thời gian mà bạn vui vẻ nhất, đó là tác phẩm giữa bạn và năm 2023, đồng thời cũng là đoạn thời gian khiến bạn xúc động khi nhìn lại nó vào những năm tiếp sau đó.
画一张自画像‍‍‍ Vẽ một bức chân dung tự họa
Tumblr media
Bất luận bạn có phải là chuyện gia hội họa hay không, hãy cứ đặt bút vẽ thử đi. Giống như Picasso, Matisse, hay Van Gohn - hãy cứ giải mã chính mình và sau đó tái tạo lại bản thân, hãy vì bản thân mà đặt bút, vì đó cũng là cách mà ta đang nhìn lại chính mình, là quá trình ta đang độc thoại với chính mình. Trong một năm nay, bản thân bạn có những thay đổi gì? Hình xăm mới đó là dành cho ai? Đôi lông mày đang nhíu chặt ấy có thể thả lỏng ra không? Ánh mắt bạn đã kiên cường hơn chưa? Tính cách bạn đã ôn hòa hơn chưa? Quá khứ của bạn, ẩn dấu trong tim bạn nhưng cũng đang khắc họa trên gương mặt bạn. Vẽ đi, vẽ lại bản thân đi, hãy cứ trực quan mà đối mặt với chính mình, Sau đó men theo dấu vết ở bức tranh ấy rồi lần ra điều bạn muốn trở thành nhất.
给惦念的人写一封长长的信
Hãy gửi một bức thư thật dài cho người mà bạn nhung nhớ nhất
Tumblr media
Trong thời đại hiện đại hóa, viết những lá thư tay dài cũng giống như đang bấm nút phát chậm thời gian, ta nắn nót từng nét chữ, gói thời gian lại bằng những vần thơ đầy thơ mộng, giống như "Ye Du" từng nói, những khúc quanh ngang dọc là thế mạnh của một tác phẩm, ngay thẳng nắn nót, là nghi thức mang tính thẩm mĩ, lời nói và câu chữ được cân nhắc kĩ lưỡng, tấm lòng là nhiệt độ. Viết một bức thư, nói với họ rằng suy nghĩ và nỗi thương nhớ của bạn giống như một chú ngựa đang chạy nước rút chưa từng dừng lại kể từ khi ta chia xa, nói với họ rằng tuyết rơi nhớ chú ý an toàn, nói với họ rằng nút thắt trong lòng họ thật ra sớm đã có thể gỡ bỏ... vào mùa đông lạnh lẽo, những ngày cuối năm, trên đời này có người để ta thương nhớ là một chuyện hạnh phúc biết bao.
送出感恩的礼物‍ Tặng một món quà để cảm ơn ai đó
Tumblr media
Cảm ơn ơn dưỡng dục bao nhiêu năm qua, cảm ơn sự dạy dỗ không mệt mỏi của người, cảm ơn những người không bao giờ bỏ cuộc và động viên ta, cảm ơn khi tôi nhờ tới sự giúp đỡ người đã luôn giang tay, cảm ơn những sự gặp gỡ đã thay đổi quỹ đạo cuộc đòi tôi, cảm ơn vì đã yêu thương nửa cuộc đời vẫn cảm thấy tình yêu ấy là chưa đủ, cảm ơn sự thành toàn ấy, và càng biết ơn những tấm lòng nhân hậu ấm áp đã ủng hộ tôi. Trong năm này, khi bạn đạt được điều gì đó trong công việc, có người để nương tựa và có được sự bình yên trong tâm hồn, vậy hãy cứ yêu anh ấy/cô ấy thêm nhiều hơn nữa. Hãy nhớ chuẩn bị những món quà nho nhỏ ấm áp, không tính tới đắt đỏ mà quan trọng là hãy trân trọng đem theo thành ý to lớn nhất của bạn cho họ
2024来临前,与自己重归于好 Trước khi năm 2024 tới, hãy sống thật bình yên
Tumblr media
Điều tôi muốn nói nhất là : Chúng ta không đủ may mắn để kì thi nào cũng hoàn thành một cách suôn sẻ, nhưng chúng ta cũng không hề sẵn sàng thua kém bất cứ ai, cảm ơn vì chúng ta đã làm việc chăm chỉ trong một năm qua, sau khi hét lên không biết bao nhiêu lần "chết tiệt" và "buông xuôi", chúng ta vẫn lấy lại sức lực để đứng dậy bước tiếp. Cảm ơn vì ta đã làm việc chăm chỉ, khoảnh khắc khi chúng ta được về nhà có lẽ là ta đã nuốt xuống được những cay đắng ngọt bùi xuồng lòng, bạn vất vả rồi. Mỗi khi bị tỉnh giấc giữa đêm khuya, phải cố gắng dỗ dành con cái ngủ rồi mới có thể an giấc, bạn vất vả rồi. Những người vẫn đang phải mưu sinh trên những con ngõ nhỏ, trên những cung dường đầy mưa nắng gió, bạn vất vả rồi.
- (Hoài Vũ Vũ/baosam1399 dịch)
73 notes · View notes
huagiaduan · 1 year ago
Text
Tumblr media
Nếu như gặp lại nhau không thể đỏ mắt, vậy thì đỏ mặt có được không?
65 notes · View notes
i-ephong · 1 year ago
Text
Tumblr media
Trong những ngày tháng khó khăn đã qua, tôi đã từng tự hỏi, tuổi trẻ mình đã đi qua như thế nào, tại sao tôi còn sống và có thể đi qua một cách dễ dàng như vậy. Có phải khi đó tôi cũng đã như lúc này, nhưng vì đã đi qua nên mới nghĩ nó giản đơn như vậy.
Năm 18 tuổi, tôi nhớ mình đã chọn cắt đứt mọi liên lạc với bạn bè, bắt đầu những chuỗi ngày làm bạn với sách, quyển sách đầu tiên tôi đọc là Chicken Soup for the Soul, ở nơi đó chứa đựng những câu chuyện chữa lành tâm hồn thật sự, tôi đến nhà sách mỗi ngày và ngồi ì trong đó. Rồi lại trở về tìm nghe nhạc, tìm kiếm những con đường đầy lá phong đỏ, những con đường vắng có cây rợp bóng hai bên và những bông hoa tuyết lạnh lẽo như thế giới trong mắt mình vậy.
Tôi cứ như vậy mà đi qua tháng ngày nhạt nhẽo, vô tâm bỏ lại hình ảnh một vài người đã đi ngang đời mình ở phía sau. Tôi đã tập quen với những tủi hờn, cô đơn, vết thương, và nuôi nấng trái tim mình lớn lên như vậy.
Đến khi bước vào cột mốc chông chênh nhất của tuổi trẻ, tôi bắt đầu chữa lành cho chính mình bằng những hình xăm, điều mà đối với mọi người khi đó là “xấu xa”. Tôi đã xăm một vài hình trên cơ thể mình, mỗi hình xăm đều có câu chuyện của riêng nó.
Những tiếng thở dài đã nhẹ bẫng đi sau khi tiếng kim kết thúc, có lẽ tôi đã chọn cơn đau này để quên đi nỗi đau tâm hồn. Tuy nhiên, tôi không ủng hộ người khác chọn cách này, vì nó sẽ làm ảnh hưởng đến tương lai của họ. Còn tương lai của mình, tôi không rõ tại sao lại xem nhẹ nó như vậy, có lẽ vì đối với tôi, tất cả là vô thường.
Đến bảy năm sau, dường như quá khứ đã lặp lại, tôi lại phải bước qua một bước ngoặc đáng sợ hơn, có cả nước mắt chứ không chỉ những tiếng thở dài. Sách có lẽ quá mòng manh, nên đã không thể che chở cho một tâm hồn đầy những mảnh vỡ đang va đập, tôi cũng đã không còn muốn tìm đến dấu kim đi để xoa dịu những vết thương nữa, tiếng kim không còn có thể át được tiếng gào thét, bất lực nơi tim. Tôi đã chọn cách khác, nhưng dù là cách gì, nó cũng chính là một câu chuyện, một vết thương, một dấu chấm nặng vô cùng mà mình đã bước qua.
Chợt thấy thương chính mình đến lạ.
Tôi thích sống ẩn dật, cây cối, cỏ lá, chữa lành tự nhiên, uống trà, và tôi cũng thích những thứ nổi loạn, dù đã đi qua một đoạn đầu số 3. Có một đứa trẻ luôn thèm khát tự do, bị số phận ép chín khi mới chỉ vừa thấy ánh mặt trời, và giờ khi tôi nghĩ mình không còn trẻ nữa thì nó vùng lên, muốn được nổi loạn trong sự lặng lẽ, nhẹ nhàng, và bình yên của chính nó.
Tôi nghĩ đã vừa đúng lúc để đứa trẻ đó được sống lại rồi.
Gần hai tháng trước tôi có nói chuyện với một người chị, chúng tôi biết nhau 17 năm rồi. Chị nói, chúng tôi vẫn như vậy, không thay đổi gì, nếu có, hẳn chỉ là trưởng thành hơn mà thôi.
Tôi vẫn vậy, dù bao nhiêu năm trôi qua đi nữa. Tôi vẫn vậy. Thế giới này trong mắt tôi luôn như vậy, đẹp đẽ nhưng lạnh lẽo vô cùng.
Tôi chợt nhớ lại mình của 15 năm về trước, cũng mang trong mình những vết thương, cũng đơn độc, cũng lặng lẽ như vậy, cô gái tôi quen năm đó đã nói đôi mắt tôi sâu thẳm. Giờ đây khi nhìn mình trong gương, đôi mắt đó vẫn sâu thẳm, đã học được cách dịu dàng hơn, không còn bất cần, không còn mang nhiều hằn hộc, nhưng nó cũng đã bắt đầu mênh mông đến lạ.
Thế giới này vốn đẹp đẽ, thật sự rất đẹp, chúng tôi còn chưa già, tại sao đôi mắt lại ngày càng mênh mông như vậy, như đã chứa đủ một đời người.
| IEphong |
176 notes · View notes