TODAY'S ANTHEM #459
2 notes
·
View notes
5 notes
·
View notes
Cung Cấp Lá Cọ Khô Lợp Mái Nhà – Giải Pháp Chống Nóng Hiệu Quả Cho Mùa Hè
Trong những ngày hè oi bức, việc tìm kiếm giải pháp chống nóng hiệu quả cho ngôi nhà trở nên cấp thiết hơn bao giờ hết. Lợp lá cọ khô cho mái nhà vừa là giải pháp giúp bảo vệ ngôi nhà khỏi ánh nắng gay gắt, vừa mang đến vẻ đẹp tự nhiên, thân thiện với môi trường. Với nhiều ưu điểm vượt trội, lá cọ không chỉ giúp giảm nhiệt độ bên trong mà còn tạo nên không gian sống thoải mái và dễ chịu. Hãy cùng khám phá tại sao lá cọ khô lại trở thành lựa chọn hoàn hảo cho những ngôi nhà xanh và bền vững trong mùa hè này.
Xem thêm tại Lá cọ khô lợp mái nhà
0 notes
Cây Tre Tầm Vông vùng Bình Phước -Tre Tầm Vông Đàm Phương
Nơi sản xuất loại nguyên liệu cây Tre Tầm Vông cao cấp, sử dụng cho ngành nội thất tre và công trình tre ☘️☘️☘️
Xưởng sản xuất nằm tại Bình Phước, nơi có nguồn nguyên liệu Tre Tầm Vông bậc nhất miền Nam, với sản lượng nguyên liệu lớn. Chúng tôi đảm bảo cung cấp cho các đối tác và người sử dụng với các lựa chọn hợp lý.
Giá trị chúng tôi cung cấp không chỉ là sản phẩm, mà còn là lợi ích và sự gắn kết với khách hàng. Thỏa mãn nhu cầu người sử dụng cuối cùng, là mối quan tâm của chúng tôi.
SĐT: 0986 292 764 | HOTLINE: 0395 3333 78
The place where high quality Tam Vong Bamboo material is produced, used for the bamboo furniture industry and bamboo construction industry ☘️☘️☘️
The factory is located in Binh Phuoc, an area with the highest quality raw materials, with large raw material output. We ensure to provide partners and users with the most reasonable options.
The value we provide is not only the product, but also the benefits and connection with customers. Satisfying the needs of end users is our concern. Let the way we work say it all.
Tretamvong DP - Unite and Move Forward Together
nhatre #tretamvongdp #bambooconstruction #kientructre #kienviet thi công nhà tre mái lá
thi_công_tre_truc #thi_công_nội_thất_tre_trúc #vật_liệu_tre #vật_liệu_tre_trong_kiến_trúc
1 note
·
View note
Tôi sống trên đời đã đủ lâu để nhận ra việc ở bên thứ cây cối xanh lá vô tri đôi khi còn thoải mái hơn gấp vạn lần ở cạnh loài người. Màu xanh cũng giống như những cái cây ấy, chúng chẳng biết vẽ những đường nguệch ngoạc xấu xí lên cuộc đời ai cả. Tôi cứ thế mà mơ về một cánh đồng cỏ với nhiều hoa dại, nằm trải dài ngắm bầu trời ở mãi cao...
Tieutruong
88 notes
·
View notes
Ở một thế giới khác, ở một hoàn cảnh khác, gặp được nhau có thể nào vẽ lên một khung cảnh khác hơn?
Anh sẽ không bao giờ biết được. Những ngày thức d��y nỗi nhớ cồn cào trong lòng, nhưng cũng chỉ có thể giấu ở trong lòng.
Anh sẽ không bao giờ biết được, bao lần e mường tượng viễn cảnh chúng ta về chung dưới một mái nhà, hai đứa trẻ đã từng trải qua những năm tháng cô độc bất hạnh sưởi ấm cho nhau.
Bờ môi lạnh, mùi thuốc lá, nụ hôn đầu tiên…
Bàn tay gầy, đôi mắt ấy, và lần rơi nước mắt…
Từ đầu đã là không thể có tương lai, nên không thể yêu, cũng không dám yêu. Còn ngày hôm nay đây, lại là không còn có tư cách để nhắc đến nữa.
Ở một viễn cảnh khác, gặp được nhau liệu có thể đến với nhau?
Còn trong cuộc đời này, em ở bên người khác, anh sống một cuộc đời khác, phương trời cách biệt không thể nào đến với nhau.
Đôi lúc nhớ lại về những đêm đông thời còn trẻ ấy, tựa bờ vai anh bao lần đưa đón đi về, dù cho lòng ta vẫn biết rồi sẽ chẳng đi tới đâu.
Trên đời chẳng thể nào hoàn hảo hay trọn vẹn, tình yêu nào cũng trống rỗng như nhau. Dù là người nằm bên gối, hay là những người thuộc về năm tháng thanh xuân, thì trong lòng cũng vẫn luôn cảm thấy mình đã bỏ lỡ những gì tốt đẹp.
Những suy nghĩ mông lung này cứ quay cuồng trong đầu mãi, có lẽ không ai hiểu, cũng không mong ai hiểu, hay anh sẽ tìm được. Chỉ là một bí mật, cả đời này mang theo. Tình cảm năm ấy, khó có thể gọi tên thành lời.
Viết cho T | Thanh Xuân
50 notes
·
View notes
“Liệu có còn nghe thu về không em.. mong manh rơi đường tình mấy lối
Khuya hôm ấy anh chợt lặng thầm vì em còn bận chờ người ấy tới
Có góc sân bơ vơ khoảng trời, có ngày dài thì cứ lặng lẽ trôi
Có những đêm khuya trên trần gác mái, anh nói 1 mình qua làn kẽ môi
Là anh vẫn yêu em..vì tim còn vọng về từng tiếng âm thanh
Sau bao năm dài qua nhiều thay đổi ..em vẫn chả biết tâm anh
Tựa đầu lặng thinh, nghe giọt buồn chảy về dưới mắt
Nhiều lắm câu chuyện giờ đã qua lâu..hình bóng em cười những ngày cuối cấp
Từng có những phút anh biết đợi chờ..1 trời tâm tư đong đầy vị nắng
Khi em kể về ước mơ lòng mình là " bên kia đồi muôn màu thị trấn "
và rồi...trời đã chuyển mấy lá mùa thu
Ai cũng đã già đi thật nhiều..chỉ tình này là mới vừa như...
Biển vỗ trào, nghe từng đợt sóng bay
Hàng ghế cũ..thu mình dưới bóng cây
Ngày hôm qua..chuyện anh còn kể đó
Giờ em ơi..còn chút gì để nhớ..?”
Nửa đêm đọc xong “Còn chút gì để nhớ”, buồn không ngủ nổi…
31 notes
·
View notes
Chắc đôi lần Mẹ đã rất nhớ Ba
Bụi quế thơm vẫn ngát ở sân nhà
Con bướm đen đậu hoài trên nhánh lá
Phân ly là vậy cũng đã trôi qua
Hương xả vải từ nơi Mẹ giũ áo
Bao nhiêu năm vẫn cứ mãi một mùi
Mẹ không đổi, lý do gì không rõ
Có lẽ là ký ức đã quá to
Đường về nhà bê tông lắp hết cỏ
Kia mái trường, nhành phượng đỏ và xanh
Câu thơ cũ nằm yên trên bục giảng
Ba đón kìa, ngoài cổng, chạy ra nhanh
Dạo gần đây con có thích một anh
Ảnh cũng hiền như Ba ngày xưa vậy
Chỉ có điều bọn con không gặp lại
Những nhạt nhoà cũng trắng xoá từ mai...
— AN TRƯƠNG
31 notes
·
View notes
MỘT SỐ CÂU NÓI HAY VỀ VIỆC NGỒI TRÊN TÀU NGẮM QUANG CẢNH DỌC ĐƯỜNG
___________________________________________
1. Đoàn tàu đang tiến về phía trước, đi đâu không quan trọng, điều quan trọng là khung cảnh bên ngoài cửa sổ.
2. Trong cuộc sống sẽ luôn có sự ấm áp bất ngờ và niềm hy vọng vô tận. Cũng như việc ngồi trên ô tô ngắm cảnh dù có đẹp đến mấy cũng sẽ bị bỏ lại đằng sau. Thời gian trôi qua những người chúng ta gặp cuối cùng sẽ xa nhau, chỉ có bạn luôn là người tiến về phía trước.
3. Tôi đã đi đến nhiều nơi và gặp gỡ nhiều người. Tôi bắt đầu tự hỏi phải chăng cơ hội gặp gỡ duy nhất của chúng tôi đã bị bỏ lỡ?
4. Có một màu cam vừa mới chớm lên ở phía chân trời, chắc đây là một cảnh hoàng hôn đầy hứa hẹn. Thả chậm lại bước chân, đó là tất cả sự dịu dàng và mong đợi.
5. Tôi thích đi xe buýt, hết trạm này đến trạm khác, lên xuống, dường như ở mỗi điểm dừng trong cuộc đời, sẽ có người đi vào, rồi có người sẽ rời đi, cuối cùng chỉ còn lại mình tôi.
6. Nếu tình cờ thấy chạng vạng thì hãy coi đó như cuộc gặp gỡ của chúng ta.
7. Nếu trời đẹp có mặt trời, cứ nhàn nhã tận hưởng những đám mây. Nếu gió và mưa gõ cửa sổ, hãy nghe gió ngân nga.
8. Chầm chậm thưởng thức vẻ đẹp của nhân gian và nhàn nhã ngắm nhìn vạn vật thật lâu. Cầu mong cho chúng ta, khi hạ qua thu đến, gió xuân về, năm tháng êm ả, ngập tràn niềm vui.
9. Làn gió mát tự do và thoải mái có thể chữa khỏi tâm trạng tồi tệ lộn xộn.
10. Ngồi bên cửa sổ ô tô nhìn phong cảnh dọc đường. Bầu trời hôm nay rất xanh, lá phong rất đỏ, cây bạch quả rất vàng, phía dưới là hồ nước màu lục
@taifang dịch
44 notes
·
View notes
Ngày đầu tiên chúng mình chia tay.
Em bỏ bữa, em trốn trong phòng. Em khóc, em không nghĩ được gì, em chỉ biết đau.
...
Tháng đầu tiên chúng mình chia tay.
Thời gian đầu, em khóc nhiều, anh ạ. Khổ thân, khó khăn lắm mới chăm em lên vài cân xong giờ mới nửa tháng đã sụt mất, em xin lỗi. Mắt em sưng nhiều, thậm chí em còn chả muốn đi đâu. Bạn bè kéo em ra ngoài cho khuây khỏa, em cũng ậm ờ đi.
Mà ngộ một cái, đi đâu cũng nhớ anh...
....
Năm đầu tiên chúng mình chia tay.
Cuộc sống của em cứ luẩn quẩn trong vòng: công việc rồi về nhà.
Em thương anh nhiều hơn những gì em nghĩ. Em mơ về anh, em khóc nhiều. Nhiều đêm em nhớ lại hai đứa mình, em cho phép nước mắt là cách em vào giấc.
Em không biết nữa, em rối.
Em nhớ anh.
Em nhớ anh
En nhớ anh.
Năm đầu tiên, em thấy nhớ anh nhiều.
....
Năm thứ hai, chúng mình chia tay.
Em đã thôi khóc, cũng đã dần quay về quỹ đạo của cuộc sống. Ừ thì lâu lâu cũng có nhớ anh, cũng có sụt sịt một tí thôi. Vòng luẩn quẩn của em bây giờ nó có thêm người bạn.
Công việc của em ổn định hơn rồi. Mà giá như hồi đó em nghe lời anh học thêm ngoại ngữ thì chắc giờ đỡ cực, em học mà chả hiểu gì hết á.
Em nhận nuôi một chú chó, nó tên Coca. Nó quấn em lắm, giá mà anh ở đây thì chắc chắn anh sẽ thích nó.
Năm thứ hai, em cũng còn thấy nhớ anh.
...
Năm thứ 3, chúng mình chia tay.
Hello, Darling.
Nói anh biết tin vui và một tin buồn.
Vui là em đã vượt qua ngưỡng tiếng anh, em đã chăm chỉ học nó suốt nó gần 1 năm qua. Mắt em cũng cận để phải giờ đeo thêm một cái kính dày ơi là dày. Nếu anh ở đây thì anh không được chê em.
Buồn là cái cô bán hủ tiếu mình hay ăn, cổ nghỉ bán rồi. Cổ về quê chăm cháu, thế là từ nay chỗ quen không hành của em đã không còn nữa. Em thử ăn vài chỗ rồi, nhưng không chỗ nào bằng chỗ cô, chán lắm.
Hoặc là có bằng nhưng cái gì quen rồi thì khó bỏ mà…
Anh, dạo này có khỏe không?
...
Năm thứ 4, chúng mình chia tay.
Anh ơi, dạo này em mệt.
Em nhớ anh.
Em tăng lương rồi, thăng chức rồi nên dạo này cứ phải làm khuya làm hôm, công việc chất đầy lên bàn. Em làm thế nào cũng không hết việc.
Em có ý mở thêm quán cf vào cuối năm nhưng không biết có nổi không nữa. Em thiếu vốn, thiếu kinh nghiệm.
Coca bị người ta bắt mất rồi anh ơi. Giờ nhìn đâu cũng trống vắng, em càng thêm mệt.
Hơn bao giờ hết, giờ đây em cần anh.
Em muốn gặp lại anh, chỉ gặp 1 lần thôi cũng được.
Yêu anh.
...
Năm thứ 5, chúng mình chia tay.
Cái L ấy, nhỏ mà hồi trước lần nào cãi nhau với anh nó cũng xúi em chia tay anh ấy. Nó lấy chồng rồi.
Chồng nó cao ráo, nhân viên văn phòng cũng ok phết anh ạ. Mà may, năm nay nhờ nó góp vốn. Em mở được một shop quần áo thay vì là quán cf.
Thị trường giờ thay đổi quá, mấy cái em dự định cũng thay đổi nhiều. Em ổn hơn rồi, nhưng vẫn hay về khuya do công việc.
Anh, năm nay mẹ đã bắt đầu giục em lấy chồng.
...
Năm thứ 6, chúng mình chia tay.
Em tính năm nay mua nhà nhưng đời nó vật em tơi tả hoa lá cành. Cái gì em tính là nó vật cho bỏ hết. Tính em hơi vội, mới năm ngoái mở shop mà năm sau đòi mua nhà thì gấp quá.
Chỗ em có vài đồng nghiệp ngỏ ý. Em cũng chưa biết sao, mà mẹ cứ giục mãi.
Cái L nó chuẩn bị có con rồi đấy, đi siêu âm thì giờ vẫn chưa biết trai gái mà nó mua hết đồ con gái về để đầy ở nhà. Trông buồn cười lắm.
Lâu lắm rồi, anh bây giờ đã yêu ai chưa?
...
Năm thứ 7, tụi mình chia tay.
Em quen một anh đồng nghiệp. Ảnh hơn em 2 tuổi. Ảnh cũng đối tốt với em lắm, ảnh hay chạy qua chạy lại giúp em mấy chuyện linh tinh.
Cái con mèo trắng trắng trong nhà là ảnh mang tới cho em chứ ai, ảnh chê em sống nhạt nhẽo quá nên mang nó tới để bầu bạn.
Ảnh thấp hơn anh tí, đeo kính. Dáng người cũng na ná anh, trông cũng thư sinh, biết cầu tiến lắm. Mẹ ảnh cũng thích em, bác hay rủ sang nhà chơi
Mẹ em giục quá, cũng ngưỡng 30 rồi.
...
Năm thứ 8, chúng mình chia tay.
Anh, em lấy chồng rồi. Mẹ chồng hối cháu vì em và ảnh đều kết hôn muộn.
Mẹ hối, phải là cháu trai mới được.
Các cô dì bên đó trên mâm cơm móc máy em, ý bảo em tốt mái hại trống, chăm cho lắm nhưng có mỗi mụn con mãi chưa thấy gì.
Nhưng bọn em mới cưới mà, em áp lực với bên nhà chồng quá…
...
Năm thứ 9, chúng mình chia tay.
Bác sĩ bảo em ấy khó sinh, thai kì lớn mà còn nằm ngược. Hôm nọ tôi có đưa em đến, sắp sinh con đầu lòng nhưng tranh thủ ghé thăm ông một tí.
Có lẽ là hơi ích kỉ, nhưng mong lần này ông bên đó phù hộ mẹ con em ấy trong phòng sinh được mẹ tròn con vuông.
Thư năm nay tôi thay em viết.
Em yêu ông bạn lắm, nhưng giờ em chia phần nhỏ cho tôi thì tôi cũng bằng lòng.
Tôi cũng yêu em lắm.
Ông bạn bên đó, có thể an tâm được rồi.
Cre: Th.
39 notes
·
View notes
Wattpad không nói: tôi vẫn yêu con người của mùa thu năm ấy
Wattpad nói: thành phố nhộn nhịp cách mấy, khi vào thu nó cũng sẽ bỗng dưng chậm lại. không phải do tiết trời thay đổi hay nhiệt độ bắt đầu dễ chịu hơn mà có lẽ là do những tán lá phủ vàng ươm một vùng trời ngoài kia đã nhắc nhở con người ta chậm lại, nhắc nhở những ngọn gió thôi đừng thổi mạnh quá, sẽ làm rối mái tóc người thương
__________
Cre: annganle
11 notes
·
View notes
Thứ người khác có, chúng ta không cần ngưỡng mộ, chỉ cần nỗ lực, bản thân sẽ có ngày đạt được. Đạt được rồi cũng đừng khoe khoang, vì người khác còn đang cố gắng, sớm muộn gì họ cũng sẽ được như chúng ta hiện tại.
Mỗi ngày đều cười thật vui vẻ, mệt thì ngủ, tỉnh lại cười, cuộc sống nên ung dung, thoải mái như thế.
---999 lá thư gửi cho chính mình ---
16 notes
·
View notes
cây cam trước sân vừa ra quả
nắng ghé sang hỏi thăm bầy chim sẻ
mẹ có còn nhắc về thời son trẻ
trước hiên nhà sỏi đá cũng thành thơ
cây hồng gai thuở ấy trong cơn mơ
mẹ có còn nhặt lá tìm lũ sâu
để một ngày tóc phai bạc mái đầu
vườn của mẹ có thắm lại ngày xanh.
-
hoannhien.
17 notes
·
View notes
Anh theo tôi về dự tang lễ của bố. Mẹ tôi, với dáng vẻ khoan thai ngồi trước quan tài người chồng của mình. Bà rít hơi thuốc lá - loại đã thấm vào mùi hơi thở của chồng.
- Mẹ em có vẻ trầm tĩnh. - Anh thì thào vào tai tôi.
- Ừ. - Tôi đáp khẽ - Bà luôn như vậy.
Khi xong một vài nghi lễ, tôi và anh ra phía sau nhà. Trời ngập sao. Phút chốc, tôi nhớ lúc bé, được bố ẵm đi trung thu. Trăng thanh. Những giấc mơ ngày bé. Giờ thì ông đã về phía bên kia.
Anh châm điếu thuốc, trông giống bố tôi ngày xưa. Phút chốc, tôi yêu anh quá thể. Đó là xúc cảm tôi chưa từng có trước đó.
- Anh không hiểu. Vì sao mẹ em có thể bình tĩnh thế?
Tôi khẽ cười, nói dịu dàng:
- Tại mẹ em chưa từng yêu bố.
_____________
Anh ngạc nhiên, gần như sửng sốt:
- Em nói vậy là sao?- Mẹ em thương bố nhiều hơn. Chứ bà không hẳn là yêu, em nghĩ vậy.
Tôi bắt đầu kể lại chuyện mẹ mình:
- Mẹ em rất quậy và cá tính mạnh. Bà yêu nhiều người đàn ông, không có khái niệm trinh tiết. Đến gần 30 tuổi, bà chịu cưới bố em, vì ông khiến bà cười.
- Nhưng bà vẫn không yêu? - Anh hỏi tiếp.
- Ừ. - Tôi cười - Đơn giản, bố em là người vui tính, đơn giản. Ông khiến mẹ em cười và hạnh phúc. Ông biết bà cần gì. Yên bình. Và chút vui vẻ. Dần dần, ông khiến mẹ em thèm khát bên ông.
- Nhưng đó là cảm động, không phải yêu.
Tôi im lặng. Tôi còn nhớ khi được mẹ kể nỗi niềm đó, rằng bà cảm động và thương bố tôi hơn tình yêu. Tôi đã hỏi bố, rằng ông nghĩ sao về chuyện đó.
- Em từng hỏi vậy với bố! - Tôi đáp - Bố bảo, ông rất vui khi làm chuyện đó.
- Vì sao?
- Vì khiến một trái tim biết yêu rất khó. Nhưng để thuyết phục một tâm hồn cằn cỗi biết thương, biết cảm động thì là kỳ tích. Bố em đã làm được. Và mẹ em cũng nói thế. Người ta chỉ yêu điên dại vài lần. Nhưng thường, ta chỉ thương và cảm động với 1 người.
_____________
Tôi và anh đến bên mẹ. Anh lăng xăng phụ giúp mọi thứ. Áo sơ mi xộc xệch, dép lào, quần jeans xắn tới gần đầu gối, phút chốc, tôi thấy xa lạ. Chẳng biết từ lúc nào, mẹ đã đứng cạnh tôi. Bà rút bao thuốc, mời tôi một điếu. "Thuốc lá có hại, mà lâu lâu 1 điếu thì lại tốt tâm trạng," bà hay nói thế.
- Thằng đó giống bố con. - Bà nhận định.
- Còn con giống mẹ. - Tôi đáp lại.
Bà cười lớn. Phút chốc, tôi nhìn bà trong bộ đồ tang. Thân hình gầy gò của bà. Cả mái tóc vấn gọn gàng của người phụ nữ đó. Cách bà đưa thuốc lên môi, rít nhẹ, bất chấp dị nghị xung quanh. Trên bàn thờ, bố tôi vẫn cười toe toét.
- Con yêu bao nhiêu thằng khốn rồi nhỉ? - Bà hỏi.
Tôi nheo mắt, suy nghĩ:
- Vài người. Nhưng anh chàng này tốt, con tin vậy.
- Miễn là con hạnh phúc, và khiến nó vui là được.- Nhưng con đâu quá yêu ảnh như mấy người trước?
Lần này, bà phẩy tay:
- Ôi con, tình yêu nó phù phiếm lắm. Nhưng thương thì không.
____________
Đêm đó, anh ngủ gật gù trong lòng tôi. Tôi và mẹ, ngồi uống trà. Bà kể chuyện xưa. Những món quà của bố. Về cách ông khóc hu hu khi tôi đi nhà trẻ. Mọi thứ như mới đây, chỉ có người là xa mãi.
Bất chợt, tôi hỏi:
- Đau lòng một thằng khốn và đau lòng vì mất một trai tốt khác nhau thế nào thế mẹ?
Mẹ tôi không đáp vội. Bà trầm ngâm chốc lát, rồi tặc lưỡi đáp:
- Con sẽ không bao giờ quên những thằng khốn. Nó quá sâu sắc. Nó sẽ theo con suốt đời, như một hình xăm xấu xí.
- Còn người tốt?
- Khi nhớ về họ, con chỉ thấy tiếc nuối. Con hy vọng họ sống thật tốt. Nỗi đau đó âm ỉ hơn việc yêu một thằng khốn. Nhưng nó khiến con ân hận. Mà con biết không, ân hận kinh khủng hơn đau đớn rất nhiều.
Tôi và mẹ im lặng. Phút chốc, tôi nhớ những gã trai qua đời mình. Nhơ nhớp. Độc hại. Đãi bôi. Rồi tôi ôm anh, chặt hơn một chút.
________________
Author: https://www.facebook.com/heinekenyang.phamanhtuan
Vụn Ký Ức - Cuốn sách tăm tối về thế hệ trẻ đương đại
Link Tiki: https://shorten.asia/KHHEHdVq
Link Shopee: https://shorten.asia/kYZgf3XR
149 notes
·
View notes
Khói thuốc lượn lờ trong không trung, mùi mục nát của những thanh gỗ ngấm nước mưa lâu ngày bao phủ không gian xung quanh…
Anh nhìn tôi, dụi đi điếu thuốc trên tay, “em đừng khóc, em mà khóc lòng anh không thể nào bình tĩnh được…”
Một câu nói, lại khiến sự tủi thân dâng lên trong lòng, tôi đứng nguyên tại chỗ khóc oà…
Ngày chúng mình quen nhau của nhiều năm về trước, mái tóc xoăn mì tôm của tôi đã mở đầu câu chuyện của rất nhiều những ngày tháng sau này. Vô vàn những ngày đêm mùa đông lạnh giá, anh nhét bàn tay tôi trong túi áo của mình muốn xua đi cái lạnh, nhưng thực ra, bàn tay của anh còn lạnh hơn cả tay tôi..
Anh hút thuốc, nhưng tôi vốn không ưa mùi thuốc lá, nên anh chẳng khi nào hút khi có sự hiện diện của tôi gần kề. Ngày tháng sau này, kỷ niệm vô vàn chất lên vùi lấp, nhưng mùi khói thuốc trong đêm đông ấy, lại chẳng bao giờ phai nhạt.
Anh nuông chiều, nhưng tôi biết chúng tôi đến từ hai thế giới khác nhau, lại chẳng thể nào hòa hợp, anh thỏa hiệp, vẫn luôn là anh…Còn tôi của năm tháng ấy, lại vẫn ích kỷ chấp nhận tình yêu của anh chẳng màng đến ngày tháng sau này. Ngày tháng sau này, chúng ta có thể bên nhau được đâu? Anh về lại ngôi nhà ấy một mình, còn tôi ở phương trời khác, ở bên một người khác. Đôi lúc vẫn nhớ về, đôi lúc thấy lòng vẫn đau cồn cào những kỷ niệm, nhưng chỉ có thể gặm nhấm nỗi nhớ ấy mà thôi.
Cả đời này biết bao nhiêu người bước ngang qua cuộc đời, nhưng có những người tưởng rằng như duyên nợ lại chỉ là một thoáng ngang đời nhau. Chiều hoàng hôn sau cùng hôm ấy chúng tôi ngồi đối diện trong quán cà phê. Không có khói thuốc, cũng không có mưa rơi rả rích, chỉ có nắng hoàng hôn nhuộm vàng xuyên qua khung cửa tựa như lời tiễn biệt sau cùng. Rồi ai về lại thế giới của người ấy, chúng ta không nói lời chia tay, nhưng trong lòng chúng ta tự hiểu rồi. Trên đời không nhất thiết chuyện gì cũng cần phải nói ra…
như giờ phút này đây tôi nhớ về anh, về những kỷ niệm năm xưa khiến lòng dạ cồn cào, nhưng tôi cũng không thể đi tìm. Mười năm trôi qua rồi, chúng ta đâu còn đứng nơi chốn cũ, chỉ đành gặm nhấm tất cả một mình trong lòng mà thôi…
Moctieungu| viết cho một người rất xa
46 notes
·
View notes