#kiếp nạn
Explore tagged Tumblr posts
Text
Thôi Bối Đồ tiên tri (P2): cái chết của Giang Trạch Dân và cảnh tượng dịch bệnh thảm khốc về sau
Trong phần 1 của video, chúng ta đã tìm hiểu về dự ngôn cái chết của Giang trạch Dân. Trong video tiếp theo ngày hôm nay, căn cứ theo mô tả của các dự ngôn, “đại ôn dịch” sẽ tiếp tục thăng trầm cho đến năm Giáp Thìn 2024. Do đó, bất kỳ đỉnh dịch nào của “viêm phổi Trung Cộng” cho đến nay có lẽ chỉ là đỉnh điểm cục bộ, sẽ dẫn dắt tới đỉnh điểm thực sự của đại dịch trong tương lai. Nói cách khác,…
View On WordPress
#covid-19#dị tượng#dịch bệnh#dự ngôn#đại dịch#ĐCSTQ#Giang Trạch Dân#kiếp nạn#luu ba on#ôn dịch#tai họa#thiên tai#thoi boi do#tiên tri#tiên tri 2023#tình hình thế giới#Trung Quốc#viêm phổi
0 notes
Text
.
#kiếp trước phản quốc bán nước hay j mà kiếp này đến cả làm fan cũng khổ cứ 1 2 tháng là ung thủ 1 lần#7749 kiếp nạn làm fan kaypop#tổ sư mệt vcl các mẹ ơi :))))#tdl
0 notes
Text
Giữa biển người mênh mông, gặp được nhau cũng xem như là kiếp nạn của cuộc đời.
24 notes
·
View notes
Text
Người bận rộn, không có tâm tư bàn luận chuyện người khác. Người sống tốt, càng không có tâm tình để tâm đến bình giá của người khác làm gì. Người tử tế càng không tùy tiện bình phẩm thị phi đúng sai về người khác.
Vừa rảnh rỗi, cuộc sống vừa tiêu cực, người vừa thiếu đạo đức thì không bao giờ tạo ra những điều gì tốt đẹp được.
Thật ra tốt bụng không chỉ là vì người khác, mà là còn vì bản thân mình nữa.
Hết thảy những gì bạn làm đều có Thượng Đế quan sát, những lúc bạn gặp khó khăn không thể nào tự mình qua được, lập tức sẽ có thiên sứ được Thượng Đế kêu xuống, xuất hiện trong vai quý nhân đến giúp đỡ.
Khi kiếp nạn tới mà bỗng dưng có quý nhân xuất hiện thì bạn biết bạn được trời thương rồi.
Chuyện gì rồi cũng qua.
Đứng lên đi tiếp, bỏ lại hoạn nạn phía sau.
Tìm cách bận rộn, làm một người tốt thì cuộc đời không đối xử tệ với mình.
16 notes
·
View notes
Text
This is the kind of tribulations (kiếp nạn) that one has to go through this lifetime like Journey to the West mentioned, and there are 49 of them asdasdasadfsfd
13 notes
·
View notes
Text
Người nói đây là kiếp nạn của tôi, tôi lại cảm thấy đây là phước đức của kiếp trước.
58 notes
·
View notes
Text
"Này con!
-Nếu con gặp một ngày tồi tệ nơi làm việc. Hãy nghĩ đến những người đã mấy tháng nay không tìm được việc làm.
- Nếu con hỏng xe dọc đường , phải cuốc bộ vài dặm vài mới tìm ra được người giúp đỡ. Hãy nghĩ tới những ai liệt cả đôi chân , luôn khao khát được bước đi như con.
- Nếu con cảm thấy đêm nay khó ngủ. Hãy nghĩ đến những kẻ không nhà chẳng nệm ấm chăn êm.
- Nếu con chán nản vì mối quan hệ xấu đi. Hãy nghĩ tới những kẻ không bao giờ biết hương vị của thương yêu và được người yêu thương lại.
- Nếu con cảm thấy mình là nạn nhân của những ai hay cay nghiệt , dốt nát , nhỏ nhen, nghi kỵ Hãy nhớ rằng việc đời có khi còn tệ hại hơn thế rất nhiều...!!!
- Nếu con buồn phiền vì thêm một cuối tuần vô vị trôi qua. Hãy nghĩ tới những con người quẫn bách, quần quật cả ngày, suốt tuần không nghỉ chỉ mong kiếm được chút tiền còm nuôi mấy miệng ăn.
- Nếu con cảm thấy đời mình kém may mắn thì hãy nhớ rằng kiếp này sinh ra gặp được Phật Pháp khiến cho con không bị mù “ đôi mắt tâm linh “ mà đi trong bóng đêm lầm lỗi, đó là phước hạnh lớn nhất cuộc đời con."
St
9 notes
·
View notes
Text
Rất nhiều chuyện, dù kết thúc rất lâu rồi nhưng mình vẫn cảm thấy như vừa xảy ra thôi, trong đầu mình vẫn nhớ như in những kỉ niệm về 1 người, tất cả những điều họ nói, thậm chí thỉnh thoảng trong đầu vẫn vang lên rõ mồn một giọng nói của họ...
Mình hiểu ra, thời gian không không giúp mình quên đi mọi chuyện mà theo thời gian mình sẽ trải qua nhiều điều, gặp được nhiều người tốt hơn, suy ngẫm nhiều hơn để rồi chấp nhận và buông bỏ những điều không tốt từng gặp trong quá khứ, coi nó như những kiếp nạn mình phải gặp để có đc sự bình yên và những điều tốt đẹp ở hiện tại...
13 notes
·
View notes
Text
Cuộc đời mỗi con người đều có bể lớn không bay qua được, nương dâu không băng nổi qua. Gặp được một mối tình là duyên phận, cũng là kiếp nạn. Đây là định mệnh của con người, dù có ra sức né tránh cũng không thoát nổi yêu hận lìa oán.
Có rất nhiều việc biết rõ là sai mà vẫn như thiêu thân lao vào lửa, chỉ mong tranh lấy một sớm một chiều. Có lẽ yêu đến mức đậm sâu sẽ chẳng còn đúng sai, càng không có được mất.
Trong những ngày tháng bên nhau, hết thảy non nước cây cỏ từng ngắm, bi hoan ly hợp từng trải, đều là cảnh đẹp đáng trầm trồ. Có lẽ đời này sẽ không bao giờ quên, cũng có thể chỉ quay đi đã là bãi bể. Thề hẹn đẹp thật, nhưng cũng như gió, có thể thấm vào xương tủy người ta, cũng có thể không tung không tích.
---
🍂Một quyển phong hoa Đại Đường | Bạch Lạc Mai - Trong lòng mỗi người đều có một gốc cây, hoa nở hoa tàn, chỉ người có duyên có tình mới thấy được.
46 notes
·
View notes
Text
t định mở req bây giờ nhưng thấy điểm văn hơi bất ổn nên thôi :)
kiếp nạn hôm éo nào cũng bị dí môn văn :)))
4 notes
·
View notes
Text
Thôi Bối Đồ tiên tri: cái chết của Giang Trạch Dân và cảnh tượng dịch bệnh thảm khốc về sau - TLCS
Thôi Bối Đồ tiên tri: cái chết của Giang Trạch Dân và cảnh tượng dịch bệnh thảm khốc về sau – TLCS
Thôi Bối Đồ tiên tri: cái chết của Giang Trạch Dân và cảnh tượng dịch bệnh thảm khốc về sau Trong số những dự ngôn lịch sử của Trung Quốc, “Thôi Bối Đồ” được viết bởi Viên Thiên Cương và Lý Thuần Phong vào đầu triều đại nhà Đường là một trong những cuốn sách dự ngôn được hậu nhân tôn sùng nhất. Hình ảnh thứ năm mươi của “Thôi Bối Đồ” mô tả cái chết của Giang Trạch Dân và bệnh dịch sau đó đã tạo…
View On WordPress
#covid-19#dị tượng#dịch bệnh#dự ngôn#đại dịch#ĐCSTQ#Giang Trạch Dân#kiếp nạn#luu ba on#ôn dịch#tai họa#thiên tai#thoi boi do#tiên tri#tiên tri 2023#tình hình thế giới#Trung Quốc#viêm phổi
0 notes
Text
Một ngày xáo trộn và rối bời của tôi.
Tháng 7 âm, ko có gì là lạ, nhưng tôi vẫn coi nó là những ngày bình thường.
- Hôm nay ngày hẹn đi bấm biển, 2 vk ck vừa sắm được con xe ô tô Kia Morning premium 2022 logo mới, gọi là cái che nắng che mưa, và đi đâu, cho nó được an toàn hơn chút, cũng bớt sợ hơn những quái xế đi trên đường.
Tôi hụt hẫng khi bấm biển mà nó ra 1 phát số luôn, kiểu tôi cứ ngỡ khi nào tôi thả tay ra số nó mới dừng, ai ngờ tất cả đều là mặc định cả rồi.
Một chiếc xe có tên, có biển: 30L 449.70, tôi mong rằng nó sẽ cùng vk ck tôi đồng hành trên những con đường, hành trình kiếm tiền, nuôi dưỡng ước mơ, những vùng đất và con đường mới. Mở ra nhiều điều thú vị hơn cho cuộc đời của chúng tôi.
- Nhưng sáng nay, tỉnh dậy tôi bàng hoàng ngỡ ngàng vì chuyện của đồng nghiệp tôi, con bé em sinh năm 2000.
Đêm qua, bố nó đi vệ sinh bị đột quỵ, rồi ngã đập đầu xuống đất, sau đó bác ko được cấp cứu kịp thời đã không qua khỏi cơn nguy kịch.
Điều đáng buồn hơn sự kiện đó, là anh trai nó, con cả của gia đình, thấy bố bị như vậy đã chạy vội sang nhà bác trưởng, gọi cấp cứu mãi ko được, đêm hôm ko có ai, ko biết nhà bác trưởng đang đi du lịch, đã trèo tường để gọi hô hoán, kèm theo cú shock, đã lên cơn đau tim ngã khuỵu, và rồi.... lại thêm anh trai nó ra đi...
2 người chết chỉ cách nhau có 1 giờ đồng hồ. Mẹ nó khi biết bố nó chết vì đột quỵ đã như chết lặng, huyết áp, phải đưa vào viện để hồi sức, nhưng chưa biết tin anh trai nó cũng ra đi...
Đau lòng quá, sao lại có thể xảy ra một chuyện như vậy, liệu đây có phải số đã định không?
Nhà nó có 5 người, bố mẹ đều lớn tuổi, anh trai cả sn 90, chị gái sn 92 và sau mới đẻ thêm con bé này sn 2k...
Anh trai vừa ra đi mới chỉ 35t, cũng lập gia đình, có vợ và 2 cháu, 1 trai 1 gái. Khổ quá, nhưng bọn trẻ con còn nhỏ.
Nguyên nhân đột quỵ của người lớn thì ko thể tránh khỏi, nhưng anh trai, cũng ko thể qua được kiếp nạn này.
Con bé này trước kia mới gặp chỉ là người ít nói, hay bị tôi "bắt nạt", nhưng từ ngày nó cởi mở hơn, tôi rất yêu quý nó, vì nó đỡ đần được cho tôi khá nhiều việc, cái hôm tôi có hẹn với khách, nhưng lại là ngày tôi với ck đc gặp nhau, nó đã giúp tôi đi ký hộ, và từ đó tôi rất biết ơn...
Đợt này nó hay kể chuyện gia đình, tôi biết rằng nó rất hướng về gia đình, bởi nhà toàn người già. Nhà nó phải nuôi thêm 2 già, 1 già có chồng liệt sỹ, 1 già ko lấy chồng. Nó vẫn hay kể sau này anh trai nó và chị dâu sẽ là người vất vả nhất, phải lo toan công việc gia đình, lại có cả 2 già và bố mẹ. Nhưng có gì được hưởng hết cũng an ủi phần nào. Bố nó dạo này hay thấy mệt nhưng vẫn ăn uống bình thường, ko thấy có dấu hiệu nào cả, và ông cũng có bệnh nền sẵn rồi. Hay thấy nó nghỉ để đưa mẹ đi khám, anh trai thì ko mấy khi tình cảm bằng, chị gái đi lấy chồng, nên nó vẫn hay thay anh chị chăm sóc bố mẹ, và còn bế các cháu cho anh chị nữa. Nó ngoan lắm, hay thấy có dịp gì hoặc ko cớ là dịp gì cả, mua quần áo cho bố, giày dép cho mẹ, đưa bố mẹ đi nọ kia. Vừa năm ngoái, nhà nó rất vui vì làm lễ khao thọ cho bố nó (60t)- ở đó tục là vậy á. Nó cũng từng kể chuyện anh trai nó bị bệnh tim từ nhỏ, leo trèo cẩn thận (vì anh là thợ sửa điều hoà bọn t đã gặp nhiều rồi, vì lên sửa điều hoà cho vp t), vậy mà cơ sự ra nông nỗi này.
Thế mà sau 1 đêm thôi...
Nhà có 2 bà goá phụ... chị dâu nó thì vẫn còn trẻ, tôi đến thăm, ôm nó nhiều lần, cứ khóc nấc ko nói thành lời, động viên em nó cố gắng hết sức có thể, phải vững vàng lên, mạnh mẽ lo toan cho bố và anh chu toàn nhất. Nó còn trẻ mà, nó có bao giờ biết được những việc này? Ai bảo gì thì làm đó thôi...
Tội nghiệp quá
Cs vô thường biết bao...
Tôi buồn nhiều lắm, vì nếu là tôi, tôi cũng khó vượt qua được cú shock lớn như vậy. Nhất là mẹ và chị dâu nó, 2 người đàn bà cũng chỉ là có duyên phận làm dâu, gặp gỡ nhau thành mẹ chồng nàng dâu mà giờ phải bám víu nhau thương xót.
Tôi chỉ muốn an ủi con bé mãi, khi đến thăm, tôi cũng phải nuốt nỗi nghẹn ngào xúc động lại, vì buồn quá.
Bạn ơi, chúng ta chỉ biết hôm nay sẽ thế nào chứ ko thể biết được ngày mai đúng ko?
Nhưng t thấy ông trời bất công với nhà nó quá...
Một người đã đành, đây lại 2 người trụ cột của gia đình nữa.
Tôi cũng khuyên chúng ta, dù công việc có vất vả bận rộng như thế nào cũng phải chăm chú đến sức khoẻ, mệt thì thôi, mệt ko có nghĩa là lười nhác. Sức khoẻ là trên hết, bây giờ chúng ta đc đầy đủ có như trước đâu, ăn uống ko khoa học, nhiều bệnh. Nhất định phải thăm khám định kỳ, nếu có điều kiện sắm đồng hồ thông minh, theo dõi sức khoẻ cá nhân. Đừng thức quá khuya mà lao tâm khổ tứ nữa.
Làm ơn, đừng coi thường sức khoẻ của mình.
Khi bạn 1 mình có thể ko sao, nhưng bạn còn có bố mẹ, còn có bạn bè, có gia đình, có vợ hoặc chồng, có con, những thứ đó: tiền có giúp chúng ta được đâu. Khi chết đi không mang theo được đồng nào cả, kể cả kiếm đc tiền nhiều, rồi cũng mang cúng bác sĩ hết.
Ra đường, đi xe máy, phải đội mũ bảo hiểm xịn vào, phải tuân thủ luật giao thông, ko được ẩu đả. Phải trả giá đắt đó.
Tôi mong chúng ta sẽ có một cuộc đời bình thường, bình an đến già...
4 notes
·
View notes
Text
sau cùng,
thì linh hồn em đã quay trở lại
những tháng ngày mất tích vừa qua,
em chỉ sống với cái xác thịt vô hồn
đã có lúc tưởng chừng như
mãi mãi không quay trở lại
về bên trong
chính xác thịt của mình,
ở cái kiếp đau khổ dằn vặt này
nhưng có lẽ nhờ "anh",
mà linh hồn em
đã cố gắng quay trở lại.
những điều đã xảy ra
chẳng thể nào thay đổi được
chỉ có cách đối diện và giải quyết
dẫu cho em cũng chỉ là nạn nhân
nhưng mà
ai sẽ tin lời em nữa chứ
em sẽ tiếp tục
chịu đau thương, dày vò
sẽ tăng thêm
môi ngày,
một chút.
nỗi đau này, sự nhục nhã này
ai sẽ hiểu
em chẳng muốn sống với những vết nhơ như thế này
....
14 notes
·
View notes
Text
2023 không phải là một năm suôn sẻ với mình nhưng lại là năm cho mình nhiều cơ hội, thử thách để trải nghiệm.
01/2023, mình nhập viện cấp cứu, bố nghỉ làm đưa mẹ xuống viện ngay sau khi nhận tin. Lần đầu tiên mình phải nằm viện, lần đầu tiên phải dùng ống thở để thở, mình đã biết bệnh viện đáng sợ thế nào. Mẹ phải ở lại viện chăm mình suốt thời gian đó, giúp mình làm mọi thứ, cảm giác nằm im thật bất lực.
02/2023, mình lên Sapa thực tập nhưng phải bỏ về khi vừa mới lên. Quá nhiều chuyện xảy ra trong 3 ngày, mình đã khóc thật nhiều lúc ngồi trên xe quay về. Thật may vì mình đã bình an trở về.
03/2023, nhờ sự giúp đỡ của HG mình bắt đầu đi làm. Rất nhiều sự bỡ ngỡ xen lẫn nghĩ ngờ bản thân. Phải mất gần 2 tháng mình mới làm quen với công việc. Mình cảm thấy tự hào về bản thân vì lần này mình không bỏ cuộc.
04/2023, mọi thứ dần ổn hơn, mình quen với môi trường và công việc rồi.
05/2023, mình hay đi chơi hơn, cả một mình và đi cùng bạn bè. Lần đầu tiên mình có chút tự tin chi trả sinh hoạt phí, mua những món đồ mình thích và mua cho bố mẹ, mua cho mấy đứa em đồ chơi chúng thích. Mình đang dần tự lập rồi.
06/2023, mình đi làm thật vui, dù thu nhập cũng không được bao.
07/2023, công ty gặp vấn đề phải cắt giảm nhân sự,mình bắt đầu những chuỗi ngày thất nghiệp. Dạo này mới chỉ là thời gian đầu, vẫn còn tiền nên đi chơi liên tục, coi như thời gian nghỉ ngơi trước khi tìm việc mới.
08/2023, mình có thời gian vô cùng khủng hoảng vì mãi chưa tìm được việc, áp lực từ nhiều phía. Mình dần trở nên tiêu cực và có những suy nghĩ thật tệ.
09/2023, mình tìm việc, thử việc rồi lại nhảy việc vài nơi. Vẫn vô cùng trách bản thân vì những lựa chọn sai lầm. Nhưng giờ nghĩ lại, nếu không có lựa chọn sai lầm đó thì sao có ngày hôm nay. Cuối tháng, mình có quyết định bất ngờ chưa từng nghĩ tới, làm công việc mình từng vô cùng ghét, không bao giờ nghĩ mình sẽ làm, đó là trở thành giáo viên.
10/2023, lại thêm những thử thách mới, mình nghĩ ngờ về bản thân thật nhiều, và cũng khóc rất rất nhiều. Nhưng mình quyết không bỏ cuộc.
11/2023, “rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi”, ummm không hoàn toàn ổn nhưng mình đã ổn hơn. Mình dần chấp nhận việc trở thành giáo viên.
12/2023, mình lỡ kế hoạch đi du lịch một mình trước khi kết thúc năm, ốm vật vờ gần 2 tuần. Tưởng đã hết kiếp nạn nhưng đến 31/12 vẫn làm một chú báo khi làm rơi hỏng laptop.
Năm qua ai bị mình ghét thì vẫn xứng đáng bị ghét, ai bị mình chửi thì vẫn xứng đáng bị chửi.
Mong sang năm mới mọi thứ sẽ suôn sẻ hơn phần nào.
7 notes
·
View notes
Text
Cứ như ông trời đã định sẵn, anh là một kiếp nạn mà em phải trải qua…
16 notes
·
View notes
Text
Tháng 6, mình đi Quảng Bình. Ngày thứ 2 ở Quảng Bình, mình thức dậy sớm ngắm bình minh. Trong khoảng khắc ngắm nhìn mọi người thư thái trong những con sóng, mình đã quyết định, mình muốn đi học bơi.
Thế là, đầu tháng 7, mình và c N đã đăng ký một lớp học bơi gần công ty. Sau giờ tan làm, mình sẽ đi sang bể bơi để học. Một vài ghi chép nhỏ của mình trong quá trình học bơi (thực ra nghe nó giống mấy lời than vãn nhiều hơn):
Bắt đầu buổi bọc bơi đầu tiên ngày 5/7, học bơi không khó như mình tưởng tượng, chắc là sắp bơi được đến nơi rồiiii.
Điều quan trọng nhất của học bơi chắc là "thả lỏng", kể cả mình đã ngụp cả mặt xuống nước thì hai chữ này vẫn văng vẳng bên tai (vì tất cả những người biết bơi trong bể đều nói như vậy với người đang học). Mình không giỏi trong việc thả lỏng. Với mình, thả lỏng không phải một bước, một cảm giác mà là một quá trình. Kiểu "tôi cảm thấy an toàn, tôi cảm thấy thoải mái, tôi sẵn sàng, tôi thả lỏng".
Thầy dạy bơi bảo là cười ít thôi, không là không bơi được đâuuuu. Có một hôm đang bơi, buồn cười quá phải ngoi lên cười bị thầy bắt được. Mình buồn cười vì tự nhiên nhớ ra chuyện, mình bảo với chị T là "ồ hoá ra khi bơi là người mình phải chìm ở dưới nước, thế mà em cứ nghĩ bơi phải nổi cơ". Chị T đáp xanh rờn "nổi lềnh phềnh thì có mà là cái xác chết".
Học bơi khó hơn mình nghĩ nhiềuuuu. Cứ tháo phao ra là chìm, không bơi được. Mình có một nỗi sợ lớn với nước, ngày bé mình từng một lần suýt chết đuối, nên mỗi khi tháo phao hay khi bơi ra chỗ sâu mình sợ lắm. Mình phải cố gắng trấn an bản thân là không sao, không sao đâu, mình phải bơi được.
Hoàng hôn ở bể bơi rất đẹp. Đẹp như bức ảnh này:
Kiếp nạn thứ n trong khi học bơi. Học bơi chưa thấy biết bơi mà thấy bị viêm tai, đau 🥺. Mình thấy đau ở bên hàm nhưng không nghĩ là bị đau tai mà nghĩ là do bị đau răng khôn nên cũng kệ, đến khi tai chảy dịch mới biết có vấn đề. Đêm hôm trước, đau đến mức nửa đêm đang ngủ bừng tỉnh dậy. Thế là lóc cóc đi khám tai, có dịch trong tai phải hút ra, đau phát khóc. Bác sĩ kê cho kháng sinh, thuốc nhỏ tai về tĩnh dưỡng. Chị N nhắn cho thầy là mình bị viêm tai xin nghỉ học mấy buổi, thầy rep lại "Khổ".
Mình có chia sẻ một buổi bằng tiếng Anh về chủ đề how did I learn to swim với các bạn trong English Club: "Learning to swim is more than just acquiring a new skill. It is a transformative experience that reshaped my relationship with fear and self-doubt."
Sau 2 tuần thúi tai, mình đã chính thức trở lại với đường đua. Sau 2 tuần không bơi, tưởng chừng sắp hết sợ nước thì giờ lại sợ khiếp. Nhưng vẫn cố lao mình xuống nước như những chú cá vì còn 2 buổi nữa là kết thúc lớp bơi rồi. Hôm ấy, bỏ phao rồi, bơi được 25m đầu đời không phao là cảm giác rất thành tựu.
Bế mạc lớp bơi rồi, tổng kết lại thì: bơi được như một con ếch còi, nằm ngửa nổi nhưng không hít thở được và được thầy tặng cho cái kính bơi ✨🩵🧜♀️
Thế là biết bơi rồii, zeah, mong mùa hè năm sau sẽ không quên cách bơi.
2 notes
·
View notes