#Nguyễn Thiên Ngân
Explore tagged Tumblr posts
Text
“Tám lần ngước mắt nhìn trời
Sáu lần tôi thấy cuộc đời dễ thương
Đôi lần đáng để mình buồn
Thì cũng mặc đấy lẽ thường có sao.”
(Thơ Nguyễn Thiên Ngân)
22 notes
·
View notes
Text
“Rồi sẽ đến một ngày ta hiểu được Dù lòng ta có tha thiết thế nào Người vẫn cứ lạnh lùng không cảm động Vậy thì thôi, chứ còn biết làm sao.
Rồi sẽ đến một ngày ta thấu suốt Một người kia dù có tốt cách gì Cũng có lúc sẽ làm mình đau đớn Và mình cần phải học cách quên đi.” ― Nguyễn Thiên Ngân
14 notes
·
View notes
Text
"Có bạn nhờ mình đề tặng một người: “Chúc em hạnh phúc với những lựa chọn của mình”. Mình đặt bút xuống mà không biết viết làm sao, vì lời đề tặng này buồn quá. Nên mình nhiều chuyện, nói, bạn cũng thế, bạn sẽ hạnh phúc với lựa chọn của bạn. Bạn lắc đầu buồn buồn, sẽ không trọn vẹn đâu. Bạn ơi, mình chưa đi đến cuối, làm sao mà biết được. Mình chưa đi đến cuối mà…" - trích blog Nguyễn Thiên Ngân
Ước gì ngày đó có ai đó lặng lẽ nói với mình rằng "mình chưa đi đến cuối mà, làm sao mà biết được" để mình bớt hoang mang mà đi tiếp...
Nhạc Bảo Chấn cứ thế mà ung dung nhẹ nhàng đi đến đoạn "Đếm sao khuya tìm mắt ai..."
4 notes
·
View notes
Text
Hôm giờ ồn ã trên mạng xã hội chữ F, có bạn nọ mượn văn không hỏi người viết, không ghi credit; bị cộng đồng phát hiện và lên án. Nói người thì chỉ nghĩ tới ta. Chuyện này làm mình nhớ đến chiếc ảnh này, mình cap lại ngày 29/03/2022 trên Youtube, khi đang lướt lướt dashboard tìm âm thanh nền. Thấy ảnh xinh nên tình cờ đọc vài chữ đầu thấy quen quen, đọc kĩ cả nội dung thì đúng là chữ của mình. Và trang có ghi credit cho tên của mình. Đây là dấu hiệu của người lương thiện. Tôn trọng những người sáng tạo, khi bản thân mình cũng là người sáng tạo; là chuyện phải làm. Tr��ởng thành với sự ảnh hưởng nhân sinh quan từ âm nhạc của Bác Trịnh, mình vốn dĩ ám ảnh với cái chết. Cụm "trăm năm là hữu hạn", là từ quyển sách mình rất thích của vợ chồng tác giả Đông Vy - Công Luận, với tựa sách "Nếu biết trăm năm là hữu hạn", xuất bản năm 2012. Bạn có hứng thú, có thể tham khảo tìm đọc. Trên Tumblr này, mình cũng có sử dụng khá nhiều thơ của Chị Nguyễn Thiên Ngân, tất cả đều có credit. Tất cả tập thơ và truyện ngắn của Chị Ngân từ năm 2009 đến nay mình đều mua. Khi quyển Đường Còn Dài, Còn Dài… tái bản, mình cũng mua 3-4 bản để tặng bạn bè. Khi Chị Ngân đi ký tên ở Hội sách Sài Gòn, nhà sách Cá Chép; mình đều ghé. Chị Ngân có mở quán cafe Nomad - sát bên trường cũ của mình ở Q3 Sài Gòn. Khi hẹn bạn bè cũ lâu ngày không gặp, mình đều dẫn đến đây để dễ nói chuyện. Nếu bạn muốn gặp Chị Ngân thì đừng đến quán, vì mình nghe đồn Chị mà ghé quán thì quán hôm đó bị . . . ế *haha* Nói chung. Hãy ủng hộ người sáng tạo và giúp họ sống được bằng cái sáng tạo đó, nếu bạn thật sự yêu quý họ. Nếu không ủng hộ, xin: Đừng trộm cắp, đừng phá hoại, đừng chà đạp. Vì:
"Nỗi đời cay cực đang giơ vuốt, Cơm áo không đùa với khách thơ" - Xuân Diệu
#tool farm#my thought#2024#Người kể tình ca youtube#monpham#Đặng Nguyễn Đông Vy#Phạm Công Luận#Nếu biết trăm năm là hữu hạn#Đường Còn Dài#Nguyễn Thiên Ngân#Nomad#Xuân Diệu
2 notes
·
View notes
Text
"Mỗi một ngày thức dậy Chúng ta đều phải đi Dẫu có ngày nằm lại Chờ niềm đau qua đi..." (Nguyễn Thiên Ngân)
68 notes
·
View notes
Text
“…Rồi sẽ có một ngày ta hiểu được
Qua đớn đau, mình mạnh mẽ chừng nào
Ta sẽ hiểu và rồi ta sẽ hiểu
Mọi chuyện đời qua những cuộc ly tao.”
(Nguyễn Thiên Ngân)
24 notes
·
View notes
Text
"Từng có lúc: tưởng hoài mình hăm mốt
Ngỡ tuổi mình ngang đến đó, rồi thôi
Có những chuyện buồn quá, bèn ngưng nhớ
Và quên luôn tuổi tác đến đâu rồi".
- Nguyễn Thiên Ngân
75 notes
·
View notes
Text
"Ngủ vùi một vạn mùa đông
Đến khi tỉnh dậy chỉ mong quên người."
- Nguyễn Thiên Ngân
165 notes
·
View notes
Text
Cũng là người chuốc ta say Rồi không ở trọn cuộc này với ta.
- Nhà thơ Nguyễn Thiên Ngân
10 notes
·
View notes
Text
"Kìa ai cay mắt mà quên khóc Hẳn mất nhiều hơn có thể ngờ Kìa ai trống rỗng, thân phiêu hốt Chắc còn trong túi ít câu thơ?! Năm tháng rã rời như cánh cửa Hết mở ra thôi lại đóng vào Ta có cuộc đời ta sấp ngửa Trùng ngộ cuồng say với ly tao" - Nguyễn Thiên Ngân -
12 notes
·
View notes
Text
“Rồi em sẽ khác đi mà, ta biết
Không tận tâm ngốc nghếch giống bây giờ
Mình lo sợ em bị đời bắt nạt
Cứ vội vàng dặn em tính hơn thua
Rốt cuộc rồi cũng sẽ là mưa
Sau rất nhiều ngày tạnh
Rốt cuộc em cũng sẽ biết mắt người thì lạnh
Và tay người chỉ ấm đôi khi
Thôi bây giờ em cứ việc ngu đi
Em cứ ngốc, đời sẽ đền em cả
Đền đôi mắt trong veo bằng những lương thiện bất ngờ
Đền tình yêu không tính toan bằng một người sẽ vì em mà đợi chờ
Dù thế nào đi nữa
Đền cho khung cửa đóng bằng một ô khác mở
Đền hoa cho cánh đồng
Đền gió dịu ban trưa
Đền cho em không gợn chút nghi ngờ
Bằng một kẻ yêu em nhiều hơn cả
Những mẩu tình em góp nhặt từ xưa.”
26 notes
·
View notes
Text
"Ta đã bước một mình không sợ hãi
Dẫu đêm xanh đôi lúc vắng câu cười
Có trăng sao thinh lặng với ta rồi
Bình thản đợi mắt mình vui trở lại
Núi cũng mòn vì dòng sông chảy mãi
Thì chuyện gì là không thể nguôi ngoai"
- trích Nguyễn Thiên Ngân.
6 notes
·
View notes
Text
Cho ta ngồi giữa cuộc này
Ngưng lo, vơi giận
quên say, thôi buồn.
Xin cho
ngồi
rất bình thường.
------
Nửa năm quá, mình viết ít lại, dành thời gian nghe nhiều hơn, và học 1 cái gì đó mới.
Tiếng Quảng Đông (Hongkong) là 1 ngôn ngữ hay, và rất khó. Hy vọng không bỏ cuộc giữa chừng...
14 notes
·
View notes
Text
Có người chỉ chờ mình nói một câu để ở lại.
Có người chỉ chờ một lần mình dại để bỏ đi.
- Nguyễn Thiên Ngân
- Video: douyin liaowh (ID: l1aowh)
88 notes
·
View notes
Text
“Đời cần những anh hùng mưu chuyện lớn
Thì cũng cần đôi kẻ mộng thi thư
Cứ yên vui
Khôn dại để từ từ.”
- Thơ Nguyễn Thiên Ngân
53 notes
·
View notes
Text
vụn vặt 12.09.2024
1. Hải đang cố giấu nhẹm đi chuyện mình buồn như thế nào sau lần hy vọng cuối cùng cũng đã tan vỡ. Hết rồi, nó nói mỗi hai từ đầy gọn gàng, sắc lạnh mà rươm rướm. Sau vài đêm, tóc nó bạc đi trong bàng hoàng, kể cả rụng. Nó ngơ ngác nhìn về mặt đường trước nhà. Kể từ đây, hè phố vắng đi một người, như lời thơ chị Nguyễn Thiên Ngân:
Ừ !
Thôi
Người cứ đi đi
Đã không định ở
Lấy gì giữ đây…
Hứa rằng người sẽ đi ngay
Và đừng trở lại lối này
Được không?!
Ngủ vùi một vạn mùa đông
Đến khi tỉnh dậy chỉ mong quên người.
2. Mười năm. Mình ước chừng khoảng đó cho lần gặp gỡ hai bà cháu trên phố. Hình ảnh người bà đẩy xe lăn và cháu bà, đứa cháu tội nghiệp mắc bệnh chậm phát triển không biết cuộc đời đang diễn ra như thế nào mà chỉ biết cười đùa ngơ ngơ, tóc bà cột cho, ngồi lọt thõm xe theo bà đi bán vé số. Ngày nối ngày, hôm nào đạp xe đi học đều thấy. Mười năm, mình vẹn nguyên, bà thêm mười tuổi, cô bé ngày đó không còn được bà đẩy đi theo nữa (mình chưa hỏi vì sợ có chuyện gì...). Bà chuyển chỗ bán rồi, sáng sẽ bán ở gần trà sữa Summer chi nhánh mới ở đường Đinh Tiên Hoàng, Hội An. Các bạn có thể thì ghé ủng hộ bà nhé.
3. Anh nói mình chịu áp lực công việc giỏi, tuy có lúc bực bội thật nhưng rồi qua, duy có chuyện tình cảm mình bị rơi vào hố sâu, như vào cơn mộng mị mất lối ra. Mình đi làm như cho xong thủ tục, hết đi vòng vòng nhìn bồ câu rồi ngồi nhìn quanh quẩn, hết việc thì đi về, mà về thì lại đi lang thang chụp film, cám cảnh quá, "nocturne".
📷 Canon FTb
🎞 Fomapan 100
🖨 Dev & scan: LLab Hà Nội
#filmphotography #filmisnotdead #filmcommunity #filmisalive #filmpassion #filmvietnam #believeinfilm #filmonly #shootfilmfeelgood #coloroffilm #35mm #the35mmdiary #canon #canonftb #fomapan #fomapan100 #hoian #llab #llabhanoi
2 notes
·
View notes