Text
Chiều Mồng 2
Sau khi kết thúc cuộc gọi với anh ta, tôi đã rất bực bội và bức bối.
Vì sao?
- Tôi không thích anh ta say xỉn.
Tôi rất bực bội khi anh ta say xỉn. Tôi thậm chí trở nên mất kiểm soát khi anh ta cứ hết lần này tới lần khác say xỉn. Tôi đã trao đổi rất thẳng thắn với anh ta về vấn đề này, nhưng lần nào cách giải quyết cũng là lời hứa suông.
Tôi nên làm gì? Tôi có nên chia tay anh ta không?
0 notes
Text
“Nước càng nhạt thì càng trong suốt, người càng bình thản thì cuộc đời càng vui vẻ an nhiên. Người đàn ông duy nhất xứng đáng xuất hiện trong cuộc đời bạn, là người đối xử với bạn bằng sự tử tế, chân thành và tôn trọng. Hạnh phúc không phải là một người đàn ông bỏ cả thế giới để yêu bạn. Mà là anh ta vì yêu bạn mà sắp xếp gọn gàng lại thế giới của mình. Chân thành sẽ chạm tới trái tim, hạnh phúc luôn luôn bắt nguồn từ sự tử tế.”
-Unknown-
0 notes
Text
Sometimes you have to do things you don’t want to do to get something better.
-Miranda Kenneally-
0 notes
Text
I am finding my way back to myself again. slowly, patiently, intricately. I am finding roads in between my heart and my mind that connect. I am finding melodies that taste good on my soul. I stray and i take detours occasionally, but I am finding my way back to myself again.
-Unknown-
0 notes
Text
E cố gắng rồi, e mặc kệ những việc a làm, e chỉ cần quan tâm bản thân e là được, hôm nay e có ăn ngon ko, ngủ ngon ko, vui vẻ ko. Nhưng mà rồi e vẫn ko kìm được bản thân mà quan tâm a. Nếu mình sống riêng e nghĩ e sẽ làm tốt hơn hiện tại. Nhưng vì mình sống chung nên bảo e mặc kệ a e lại ko làm được.
E chỉ muốn sáng có thể dậy sớm tập yoga đọc vài trang sách rồi ăn sáng trước khi đi làm. Vào tới chỗ làm sẽ đi pha 1 ly cà phê hoặc matcha cho bản thân rồi vừa làm vừa nhâm nhi nó. Đi làm về e sẽ ghé về nhà ăn tối, chơi với Su, trò chuyện với bố với mẹ với Chum. Rồi về chuẩn bị đồ ăn sáng/ trưa, tập yoga, dành 1 tiếng học thêm 1 cái gì đó, đợi a về rồi 2 đứa cùng đi ngủ.
Có thể giữa chừng e có thay đổi ý, muốn a phải thế này thế kia. Đúng là e ko nên la hét, ko nên chỉ trích, e biết e ko nên làm nhưng rồi e vẫn để cho nó diễn ra. Những lúc như thế là do năng lượng tích cực của e xuống thấp. E ko kìm chế được bản chất xấu xí của mình. E để nó thoát ra ngoài 1 cách ko kiểm soát được. Và rồi chuyện gì đến nó đến. E gào e hét. E hoá điên khùng. A thì say xỉn ko kìm chế được cơn giận của bản thân. Mình gây nhau. Mình đập đồ. Mình phát điên cùng nhau.
E đang cố gắng thay đổi bản thân dần trở nên tốt hơn mỗi ngày nên e ko thể chấp nhận bản thân mình lại lặp lại sự tồi tệ này như trước được nữa. Ng e giận nhất là bản thân mình, đã ko dứt khoát vào thời điểm thích hợp nhất mà cứ dây dưa lần lữa. Để rồi cuối cùng cả e và a xảy ra những điều ko như ý muốn.
E phát điên, e đập đồ là e sai. Nhưng e biết lý do vì sao e như vậy. Vì e bất lực khi nhìn thấy a cứ nói cứ hứa nhưng ko làm. Đúng là e ko nên ép a thay đổi như ý muốn của e. E nên để a sống đúng là bản chất con ng a. Nhưng lúc làm quen e a ngoan a hiền a ko rượu ko bia ko thuốc lá. E vì a đàng hoàng như vậy mới đồng ý quen a. Là a ko thành thật ngay từ đầu mình quen nhau. Là e vì ko nhìn ra được con ng thật của a nên kết cục mới tồi tệ như thế này.
A xin e rất nhiều cơ hội rồi. Lần nào a cũng nói là lần cuối cùng.
E chỉ buồn vì chuyện tình cảm của mình lúc bắt đầu rất tốt đẹp, e là cô sinh viên vừa tốt nghiệp ra trường đi thực tập ở 1 công ty lớn, a là cậu thanh niên lên thành phố đi làm vì thích ngành nhà hàng khách sạn mà làm ở nhà hàng.
Cám ơn a vì đã chấp nhận e rất xấu tính mà cũng rất xấu xí lúc ban đầu, vẫn tiếp tục yêu thương e mà ko rời đi. Nhìn lại hiện tại, e cảm thấy bản thân e đã thay đổi tốt đẹp hơn rất nhiều. Nhưng tiếc là hình ảnh a trong mắt e đã xấu đi rất nhiều rồi. Có thể e ko phải là ng mà có thể khiến a trở nên tốt đẹp hơn khi ở cùng. A đừng vì sợ mất e mà ép bản thân mình sống ko theo ý muốn của bản thân nữa. A nên thành thật với bản thân a, tìm lại chính a hoặc trở thành con ng mình muốn.
E cũng vậy, sống 1 cuộc đời e muốn sống. Cho dù cuộc đời đó sẽ ko có bạn đồng hành e cũng chấp nhận, thà e cô đơn còn hơn vì để được ở bên cạnh ai đó mà khiến bản thân quay trở lại làm ng tồi tệ.
Đây là kết cục tốt đẹp nhất e nghĩ mình nên dành cho nhau. Có tiếp tục thì cũng chỉ bôi xấu thêm hình ảnh của nhau trong mắt đối phương. E muốn giữ lại chút gì đó tốt đẹp của cả 2, vì mình từng yêu nhau rất nhiều.
0 notes
Text
Bạn đã từng có cảm giác sợ sau khi kết thúc 1 chuỗi những ngày học tập vất vả với biết bao mồ hôi nước mắt, nhưng thứ cuối cùng bạn nhận được là nỗi sợ?
Khi bắt đầu mình đã hi vọng rất nhiều, mất 1 năm để suy nghĩ, rằng là sau khi học xong mình sẽ tự tin để chuyển việc đổi ngành. Rất hào hứng, rất ưu tiên và rất tập trung. Để rồi kết quả lại vỡ vụn trái tim và đầy rẫy thât vọng.
0 notes
Text
Đã bao giờ bạn đứng giữa ngã ba đường mà ko biết phải rẽ vào con đường nào để tiếp tục đi tiếp ko? Chắc hẳn ai trong chúng ta cũng đã từng như vậy chứ nhỉ?
Công việc của mình đang bình thường, gia đình hạnh phúc, nội tại bản thân mình cũng đang rất ổn định. Nhưng lúc nào mình cũng đặt câu hỏi cho bản thân về sự nghiệp: liệu rằng đây có thật sự là con đường đúng và là điều mình muốn? Nếu mình chuyển hướng, rẽ sang một hướng khác thì điều gì tồi tệ nhất sẽ xảy ra, liệu rằng mình có hối hận vớ quyết định này?
0 notes
Text
It's time to say goodbye to 2023. I have something to note for myself before going ahead to 2024.
I don't know how to express my feelings right now, there's a bit of thrill and excitement, and I know that things will be changed in some ways next year.
This year will end in peace as happened. No matter next year will be a challenging, difficult, and hard rock to cross, hope I have enough encouragement, and bravery to adapt and fight it.
I am sitting at the Coffee House, drinking an ice lotus seed longan tea - so fresh and good, listening to Wren Evans's new album and trying to plan for 2024: new habits and goals. I will go to watch the fireworks with my younger sister, there's a place near my parent's home that has a full sight of fireworks view without any obstruction.
0 notes
Text
Thế giới của người trưởng thành ngoại trừ hạnh phúc là giả thì còn lại đều là thật hết. Kiếm tiền khó khăn là thật, mở lòng khó khăn là thật, Bất lực là thật. Ngoảnh đầu quay lại chẳng có ai để dựa vào cũng là thật.
--- Lạc Yến dịch ---
0 notes
Text
Trưởng thành
Khi áp lực đè ép bạn khiến bạn sắp sụp đổ. Đừng có đem chuyện này để nói với người khác, cũng đừng tự nghĩ bản thân thật ấm ức.
Giống như Dư Hoa nói: Trong lúc đêm khuya yên tĩnh, đem tim moi ra, tự mình chữa lành, sau đó ngủ ngon.
_Lúc tỉnh dậy lại tràn đầy năng lượng.
_Không ai quan tâm cũng tốt.
_Không bản lĩnh bằng người thì thôi.
_Bạn đừng có dừng lại.
_Bản thân làm gì thì cứ làm.
Chứ không phải suy đi nghĩ lại rồi lo lắng, hủy hoại đi sự nhiệt tình vốn dĩ đã không nhiều của bạn. Và quyết tâm, tim có thể vỡ, nhưng tay không thể dừng, nên làm gì thì cứ làm.
Trong lúc sụp đổ cũng phải tiếp tục mới được.
Đó mới là tu dưỡng mà người trưởng thành nên có.

-- Sưu tầm --
0 notes
Text
Người thân thiện
Mình được mọi người nhận xét là: "Một người thân thiện".
Một buổi chiều, ngồi ngẫm nghĩ lại, mình có thật sự thân thiện như mọi người nghĩ???
Hừmmm...
Đó là tất cả những gì mình thể hiện ra bên ngoài cho mọi người thấy, và dĩ nhiên, mình đã không hoàn toàn thân thiện đến như thế đâu. Mình đã chọn im lặng giữa những ngổn ngang đầy ắp sự thô lổ thiển cận của mình.
Ngày trước mỗi lần tức giận, hay những lần mình quá tập trung vào mục tiêu là cứ ào ào như sóng cuộn trào, mình lao thẳng về phía trước để chạy tới đích, những thứ xung quanh trở thành những điểm mù. Một sự việc sau cùng luôn có hai thái cực tồn tại song song nhau, chỉ là bản thân mình chọn nhìn thấy cái nào thôi. Thì sự thật hiển nhiên là mình đã đạt được cái mình muốn, nhưng nó vẫn còn một sự thật khác hiện hữu kế bên đó là mình đã làm tổn thương những người xung quanh. Lúc ấy mình tự cho rằng bản thân mình thật tài giỏi, mình đã làm được, mình hơn người A, làm sao người B bằng mình được, người C còn lâu mới sánh kịp mình. Mình vô tư tự biến bản thân trở thành cái gai trong mắt mọi người. Ngày đó, mình nghĩ sao mọi người lại kém cõi như vậy? Chỉ là một câu hỏi, một quyết định làm hay không, một hành động dứt khoát, là xong. Mình đạt được cái mình muốn há chẳng phải quan trọng nhất sao?
Rồi thì năm đó, mình đã được nếm trải sự đắng cay của việc: "Không phải cứ cái gì mình cố là sẽ có được". Mình thất bại ê chề trong chính cái suy nghĩ thiển cận mà trước tới giờ mình xem là chân lý. Mọi nổ lực, mọi sự thể hiện trở thành con số 0 trong mắt sếp mình. Không những thế, mình lại còn không được đồng nghiệp thích vì mình đã làm tổn thương họ.
Giờ sao? Chẳng lẽ mình lại nghỉ việc? Qua công ty mới rồi thì sao? Những việc tương tự nó vẫn xảy ra mà đâu chấm dứt được. Thế rồi, mình thay đổi. Mình đã không cố gắng nhanh nhất có thể để đạt được mục đích mà thay vào đó mình lại nhích từ từ. Như con ốc sên trườn qua trườn lại di chuyển sang bờ đường bên kia.
Và đó là nguyên do mình trở thành người thân thiện trong mắt mọi người. Nhưng, quan trọng nhất, mình lại thích dáng vẻ của mình hiện tại, rất được lòng mình!
1 note
·
View note
Text
Trước kia, có một đoạn thời gian mình và người yêu không gặp mặt nhau, có thể là do mình bị chán, hoặc cũng có thể là do công việc. Mình từ 1 đứa con gái được cưng chiều trở thành đứa mà "người ngoài nhìn vào tưởng mình không có người yêu". Mình bị bỏ bê, vài ngày trôi qua với dăm ba câu hỏi han nhạt nhẽo: "Em ăn cơm chưa?", "Anh đang làm nè", "Em đang làm gì đó", và hết. Mình đã từng rất rất rất vật vả trong đoạn thời gian đó.
Mình đã tự hỏi bản thân rằng: "Mình đã làm gì sai? Mà tại sao mình lại bị đối xử như vậy?
- Phải chăng là do người ta đã có người mới?
- Hay là do mình không đủ xinh, không đủ nổi bật, không đủ yêu kiều? Để mà được người ta chú ý đến nữa.
- Hay gia đình người ta không ưng mình đã nói ra nói vào khiến người ta thay đổi suy nghĩ?
Mình còn tìm những cuốn sách để hiểu hơn về đàn ông để đọc, mình nghiền ngẫm ngấu nghiến từng câu từng đoạn. Vừa đọc vừa ngẫm nghĩ lại hành động của mình, hàng trăm hàng ngàn câu hỏi, câu trả lời tự chất vấn bản thân ngày qua ngày.
Đến khi mà bản thân đã tập chấp nhận rằng: "À, có vẻ đoạn tình cảm chắc chỉ có thể đến đây thôi, mình sẽ tập buông tay, để cho cả hai tự do có cuộc sống riêng." Mình nghĩ mình cứ dần dần từ từ rời xa cho đến khi mà mình không còn khóc hàng đêm, không còn trằn trọc tự trách móc bản thân nữa, có thể tự khiến bản thân mình vui vẻ hạnh phúc mà không cần người khác mang đến cho. Và mình đã thành công ở cái đoạn thay đổi bản thân, còn cái đoạn chia xa mình vẫn chưa làm được. Còn cách mà mình đã thay đổi bản thân như thế nào? Mình sẽ dành một hôm khác để nói.
Dường như sự thay đổi của mình đã khiến người yêu mình cảm nhận được và đã suy xét lại thái độ và suy nghĩ của anh ấy. Hiện tại mình và anh ấy đang vẫn vui vẻ ở bên cạnh nhau.
Mình đã ngộ ra rằng, phụ nữ chúng ta chỉ cần thấu 3 từ: "Tự do - Tự tại - Tự yêu"
- Tự do được làm chính mình, được làm những điều mình thích.
- Tự tại an nhiên trở thành một cô gái mà bản thân mình muốn trở thành.
- Tự yêu tự chăm sóc bản thân, từ vóc dáng đến tâm hồn. Giữ cho tâm sự thuần khiết nhất có thể. Cũng không cần màn được mất, đúng sai. Chỉ cần bản thân thấy đáng, thì cứ ưu tư tự lự mà sống.
Đàn ông ấy mà, họ sẽ tự chạy đến mà nguyện được thật lòng ở bên. Vì sao? Vì thứ họ bị thu hút chính là sự tỏa sáng của bạn, bạn không cần quản họ cũng sẽ tự ngoan. Còn đàn ông không yên phận cứ khiến bạn phải lo lắng mất ăn mất ngủ, rõ ràng là không xứng để bạn bận tâm đúng không?
0 notes
Text

Sometimes, sit and watch yourself without judgment like slow footage motion. Let out self and soul appear in our inner, speak, say out loud that it exists, nurture me, and let me grow, along with you.
#me
1 note
·
View note
Text
0 notes
Text
Jul 2nd, 2023
Không có cảm giác nào bình yên bằng việc thức giấc với suy nghĩ: “Hừm, hôm nay mình sẽ enjoy thế nào đây?” Và thế là một đống idea và một chiếc plan pop-up ngay trong đầu. Còn gì tuyệt vời hơn thế?
Mình đã từng không muốn thức dậy hoặc thức giấc với những suy nghĩ tiêu cực: “Ôi chưa gì đã sáng rồi sao??? Bạn có từng như thế?
Cơn bão lúc này chưa tan đâu, nhưng lòng mình đã dần bình yên hơn, đón nhận những điều không may đó với tâm thế bình thản và chầm chậm chờ nó qua đi.
Với mình, mỗi buổi sáng thức giấc, tập một vài động tác yoga, ăn buổi sáng do chính tay mình chuẩn bị, nhấm nháp ly cà phê sữa đá, chỉ bấy nhiêu thôi đã đủ làm dịu tâm hồn mình.
Những ngày qua, tụi mình đã trải qua nhiều chuyện, trầm mình qua một vài biến cố, tuy không phải chuyện gì to tát trời long đất lở. Nhưng lại ảnh hưởng trực tiếp đến tài chính của mình. Nó khiến mình trở nên hung hãn như trước, mình đã mất bình tĩnh và đã hụt hẫng khá nhiều. Tâm mình bị khuấy động, bị vấn bùn và mình đã phải tiếp tục dọn rác cho tâm hồn mình.
Rõ ràng, công cuộc dọn rác chưa bao giờ có dấu chấm hết, có chẳng chỉ bị tạm dừng một quãng thời gian. Những cái tủi cái hờn, những cái sân cái si chả có gì đáng trách nếu tâm ta lỡ có, vì ta cũng chỉ là người phàm mắt thịt, hỉ nộ ái ố chẳng thể nào tránh được. Chúng ta sẽ phải cất công dọn chúng cả một đời để dọn chỗ cho tâm hồn đón chờ những điều tuyệt vời đến.
P/s: Một ngày mới!
0 notes