Thỉnh thoảng sẽ là dòng văn thoáng qua, bất chợt, thô sơ.
Don't wanna be here? Send us removal request.
Text
Mong cầu duy nhất của tớ là kiếm thật nhiều tiền để báo hiếu và trả ơn cho những người đã giúp đỡ tớ, sau đó tớ sẽ trở thành một cá thể tách biệt, đi đến một thành phố xa lạ nào đó, không còn mối quan hệ với bất kì ai, không ai biết đến tớ, cứ thế làm một công việc chân tay nào đó sống qua ngày, không cần suy nghĩ, không cần tương tác xã hội. Rồi một ngày nào đó hoàn toàn biến mất...
#joon#buồn#buông bỏ#trich dan#trích dẫn hay#trích dẫn#câu nói hay#câu chuyện#chữa lành#i wanna cry#chia tay#broken#buông tay#blog#đau khổ#kết thúc#tan vỡ#đoản văn#đau lòng#lạc lối#life quote#tâm hồn#hurt#heart#soccauvong#suutam#tâm sự#tình yêu#yêu#tâm trạng
21 notes
·
View notes
Text
#150824
Hôm qua, mẹ t bảo ông ấy có vợ mới rồi thêm hai người con gái của cô ta thành một gia đình. Bảo t không quan tâm thì dối lòng quá nhưng t cũng chả biết nên buồn bã, tức giận hay nhẹ nhõm nữa; chỉ là có chút cảm thấy buồn cười, cái người mà cách đây vài hôm trước thôi còn gọi điện oán trách mẹ t, bảo thương yêu muốn gặp con mà giờ lại cùng người vợ mới phát hỷ từ đầu làng đến cuối xóm.
Trùng hợp thay tối đó, t lại vô tình lướt trúng một chiếc clip về một bộ phim mà gia đình trong đó có hoàn cảnh tương tự t, nếu người cha mất có làm đám tang không. Người con gái thì oán hận không muốn làm nhưng người Mẹ lại bật khóc nói hãy để Mẹ làm một lần duy nhất này thôi rồi sẽ không bao giờ làm nữa, để Mẹ cũng cảm thấy nhẹ lòng hơn...
Nếu là t thì chắc hẳn t cũng sẽ lựa chọn như người Mẹ kia vì như vậy có lẽ là cách tốt nhất rồi, là tốt cho t, để t không phải cứ suy nghĩ, cứ đắn đo, rồi lại tự trách bản thân làm như vậy có ổn không. T cũng đã từ lâu tính đến việc sau này ông ấy già t vẫn sẽ phụng sự vì đó là trách nhiệm chứ tình cảm bây giờ t không còn cảm nhận được gì nữa...
1 note
·
View note
Text
#240705
Hôm nay t lại cảm thấy mất kết nối với mọi người nữa rồi, t luôn tự nhủ chỉ cần không chán ghét bản thân là vẫn ổn nhưng không... Hôm nay t bắt đầu cảm thấy không chấp nhận nổi sự khó hiểu của nó rồi, có những cảm xúc mà t không kiểm soát được nó nữa, t cực ghét cái cảm giác đó nhưng lại không cản nó được, cũng không biết phải như thế nào nữa.
3 notes
·
View notes
Text
#240614
T biết hôm nay t đang tiêu cực kinh khủng, nó không còn là một biểu hiện tâm lý nữa mà nó có dấu hiệu trở nên run rẩy từ bên trong cơ thể ra bên ngoài rồi. Gọi là không tin tưởng thì không hẳn nhưng mà t không còn nhu cầu muốn chia sẻ nữa. Cơ mà chắc chắn không ai nhận ra điều bất thường từ t đâu bởi vì t cũng bất ngờ với cách giao tiếp của t với mọi người xung quanh mà, nó như bản năng của t rồi. MXH là nơi mà t đang tiêu cực nhưng nơi đó t vẫn tích cực vô cùng (mặc dù t biết việc đó cũng chẳng hay ho gì)
T đã từng nghĩ bản thân có thể quản lí tiêu cực của mình rồi nhưng mà lần này không ngờ nó vượt qua mức mà t có thể khống chế được. T không biết phải sao, t cũng không biết t còn muốn khống chế nó nữa không?? Ngoại trừ việc ép bản thân không bước tới việc tệ nhất nhưng mà sự tích cực cuối cùng của t cũng dần cạn kiệt rồi. T đang đấu tranh với những mục tiêu t đặt ra và ép bản thân hoàn thành thôi chứ nếu t không còn mục tiêu gì nữa t cũng không chắc t sẽ kiên trì không. Thật ra nó như cái kiểu ép buộc độc hại vậy, t không còn cảm thấy vui với việc đạt được thành quả hay mục tiêu gì nữa cả.
Dạo này à không cũng lâu rồi t gặp rất nhiều khó khăn trong việc vào giấc ngủ, t ngủ cũng chẳng được sâu nữa, t ngủ ít cực trong khi trước kia t là một đứa cực dễ ngủ. T trở nên mất hứng thú với việc ăn uống, chỉ cần không đói thì ăn gì cũng được, qua bữa là được. T biết t đang bào mòn cơ thể nên t vẫn cố đi tập với hy vọng nó đừng quá tệ.
0 notes
Text
#240529
Em nhận ra rồi, em hiểu đó là cảm giác gì rồi. Có lẽ chưa bao giờ em bảo em cảm thấy cô đơn, em luôn bảo em thích một mình và em cảm thấy vẫn ổn với điều đó bởi vì em nhận ra rằng 1 ngày, 1 tuần, 1 tháng hay thậm chí là 1 năm nếu vắng đi sự tồn tại của em thì mọi người vẫn sẽ hạnh phúc, họ vẫn sống tiếp cuộc đời của họ, sẽ có những người khác tạo niềm vui mới mẻ cho họ. Em không biết nữa nhưng cảm giác bản thân muốn từng bước một rời xa mọi người vậy, xa đến mức họ sẽ nhận ra không có em bên cạnh họ vẫn sống tốt...
Em cảm thấy có thể là trống rỗng, có thể cô độc nhưng em vừa muốn không ai bận tâm đến mình, lại khao khát có người ở cạnh bên. Em luôn tự tạo niềm vui qua những điều nhỏ nhặt nhất để rồi sau nụ cười phá lên ấy lại là sự trống rỗng đến cùng cực...
Em biết bản thân em bất ổn hơn rồi nhưng em lại không muốn ai bận tâm cho em cả...
0 notes
Text
#240426
Sáng nay tớ lại không có động lực để thức dậy nhưng mà có hẹn nên vẫn gắng dậy.
Dạo này tớ chả có động lực để làm gì cả, tớ phải cố ép bản thân kỉ luật vì không muốn lãng phí thời gian.
Dạo này tớ khóc rất nhiều, bản thân không kiềm được, cũng không biết tại sao nữa. Hôm kia, tớ nói với chị rất nhiều, rất nhiều điều và chị bảo có lẽ tớ đang trong giai đoạn tiền trầm cảm rồi, thực ra tớ chả có gì làm lạ cả nhưng cũng không biết cần làm gì.
Nhưng mà hôm nay tớ ở trường từ trưa đến tối, tớ đã trò chuyện với mọi người vẫn rôm rả như mọi khi, tớ còn chơi cả bóng chuyền nữa, tớ đã nghĩ bản thân đã ổn rồi nhưng khi tớ vừa về đến phòng tớ lại trống rỗng một cách lạ thường, tớ lại muốn khóc nhưng không khóc được... Tớ cố khóc nhưng hoàn toàn bất lực, tớ hoàn toàn trống rỗng, thực khó chịu.
Tớ lại vô tri vô giác nhìn trần nhà, không biết mình nên làm gì, hoàn toàn trống rỗng...
0 notes
Text
Dạo này tớ rất biết tận hưởng a~
5 giờ 10 phút chiều tớ sẽ ra ban công nhảy dây, mãi cho đến khi xong cũng là lúc hoàng hôn buông xuống, rồi tớ sẽ vừa nghe nhạc trên Spotify vừa đọc fanfic hay là là lại suy nghĩ hay lại viết những dòng này.
Tớ thấy bản thân ngày càng tốt hơn, có kỉ luật hơn, có lẽ là tớ đang yêu bản thân mình nhưng chả hiểu sao tớ không biết động lực sống của mình là gì nữa, hiện tại động lực to bự nhất là báo hiếu, tớ nợ những người đã nuôi dưỡng tớ rất nhiều, tớ hy vọng bản thn có thể kiếm thật nhiều tiền để trả ơn và hiện tại bản thân cũng thực sợ chết vì chưa kịp trả hiếu. Nhưng mà, trả xong thì sao?? Tớ không biết mình sẽ sống vì điều gì nữa. Hiện tại tớ chẳng còn muốn kết nối với ai cả, cứ một mình vô tri vô giác. Đương nhiên, khi ra đường tớ vẫn hướng ngoại, vẫn nói nhiều nhưng mà quả thực nó trống rỗng. Tớ chẳng còn yêu ai, cũng chẳng muốn bước vào chuyện tình cảm với ai cả, cứ như vậy đến hết cuộc đời là sai ư? Phải kết hôn, phải yêu đương, phải có con mới là người bình thường ư?? Tớ hiện tại còn chẳng biết bản thân có con được hay không, cũng chẳng muốn ai kết hôn với mình sẽ phải thiệt thòi...
1 note
·
View note
Text
Tớ những tưởng bản thân mình đã ổn, nhưng không, dạo này tớ hay mơ về họ với một một cảm giác chắc chắn không hề tốt đẹp.
7 notes
·
View notes
Text
Điện thoại tớ vừa bị mất, những tấm hình cuối cùng cậu và tớ bên nhau cũng chẳng còn. Tớ không biết nữa, là ông trời đang muốn tớ triệt để quên cậu sao?
13 notes
·
View notes
Text
Mỗi một người đều mang trên mình một sắc màu riêng biệt. Cậu có thể không phải là màu sắc yêu thích của tất cả mọi người nhưng tin mình đi, một ngày nào đó cậu sẽ gặp được người cần cậu để hoàn thành bức tranh bức tranh cuộc đời.
- Sóc cầu vồng -
9 notes
·
View notes
Text
Chúng ta luôn nghĩ về cái kết đau khổ mà quên mất khi bắt đầu mọi thứ đã đẹp đẽ như thế nào.
- Sóc cầu vồng -
10 notes
·
View notes
Text
Đây là lần đầu tiên, tớ chấp nhất một người nhiều đến như vậy…
Hôm nay, là ngày cuối cùng của 2023, tớ nghĩ đã đến lúc tớ cần dứt khoát chấm dứt quá khứ này rồi.
Có lẽ trong suốt ngần ấy năm qua tớ chưa từng nói là tớ yêu cậu hay là tớ thương cậu nhưng trong lòng tớ chưa bao giờ thôi nghĩ về cậu, tớ biết là không thể nào quay lại nhưng mà tớ vẫn không thể thoát ra được, đoạn tình cảm này dày vò tớ từng ngày từng giờ.
Tớ còn từng làm những video ngắn về cậu để mỗi lần nhớ đến tớ đều mở ra xem và cười một mình, nhưng hôm nay sẽ là lần cuối cùng tớ xem chúng.
Tớ xin phép được dừng yêu cậu, cũng như là buông tha cho chính mình.
9 notes
·
View notes
Text
Tôi chầm chậm học được cách chấp nhận rằng một số người sẽ không bao giờ để tâm đến tôi, bất kể tôi yêu họ đến nhường nào.
- Sóc cầu vồng -
47 notes
·
View notes
Text
Dạo này tớ cảm giác như trái tim tớ không thể rung động bởi bất cứ điều gì kể cả việc tớ nhận được một lời tỏ tình chân thành từ một người đã theo đuổi tớ hơn 1 năm rưỡi. Tớ biết rằng, trái tim của ai dù cho có lạnh giá như thế nào thì đều có thể được sưởi ấm và nồng nhiệt trở lại, nhưng tiếc là tớ không nghĩ nó có thể xảy ra với mình.
Tớ cảm thấy có chút có lỗi với cậu ấy bởi vì tớ không có tình cảm đối với cậu ấy như cậu ấy đối với tớ. Tớ cứ để mối quan hệ ấy tiếp diễn, người nhà tớ thì lại thúc giục tớ phải yêu đương. Tớ bây giờ cứ ngơ ngơ bên cạnh cậu ấy, không nồng nhiệt, không qua đáp trả, luôn giữ khoảng cách. Tớ không biết nữa, tớ không biết phải như thế nào cả...
Còn cả việc cậu và tớ chắc chắn là không thể nữa rồi, tớ không thể làm bạn với người mà tớ yêu nhiều đến thế nhưng không thể ở bên nhau, nó dày vò tớ mấy năm nay rồi, tớ đã cố gắng lắm rồi. Tớ xin lỗi, bây giờ tớ cảm thấy vô định lắm...
5 notes
·
View notes
Text
I am having Daddy issues...
Tôi trải qua tuổi thơ với Ba cùng những trận đòn roi.
Tôi trải qua tuổi niên thiếu với Ba cùng những lời nói dối, những sự tai tiếng, nợ nần của ông ấy.
Tôi trải qua tuổi đôi mươi không Ba, nhưng vẫn gánh trên vai khoản nợ khổng lồ của ông.
Đến bây giờ, khi tôi đã nghĩ rằng bản thân đã yên ổn, ông ấy lại tìm đến tôi một lần nữa.
11 notes
·
View notes
Text
Mỗi người sẽ luôn có một người mãi mãi nằm trong một góc nào đó nơi tim, có thể bạn sẽ quên mất đi họ hoặc có khi họ lại khiến ta cảm thấy không muốn vương vấn đến thêm một khắc nào...
Nhưng đến cuối cùng, ta lại cảm thấy không thể tìm được ai nào có thể thay thế được họ, người mang lại cái cảm giác mãi mãi không thể tìm ở bất kì một ai khác...Một cảm giác bình yên đến lạ, cảm giác ấm áp quen thuộc bao bọc cả thân thể,...
17 notes
·
View notes
Text
Tôi từng nghĩ lúc đó tôi thật nông nổi, nhưng tới hiện tại thì cậu là người duy nhất tôi sẵn sàng vứt bỏ cái sự tự tôn ấy, dẫu cho sau nay có như thế nào tôi cũng không hối hận vì cậu là hồi ức thanh xuân đẹp đẽ nhất đối với tôi.
« Em còn yêu anh nhiều lắm, tụi mình quay lại được không” tôi từng đứng trước mặt bạn trai, khóc sướt mướt mặt mũi lắm lem thốt ra câu nói này.
Khoảng khắc đó bức tường kiêu hãnh và tự trọng trong tôi sụp đổ hoàn toàn.
38 notes
·
View notes