#viequot
Explore tagged Tumblr posts
Text
GAY-MAN C’est comme Super-man, mais en gay..
J’ai décidé d’écrire ce livre avec des brides d’histoires vraies me concernant, ou concernant des gens de mon entourage avec bien sur de la fiction.
Gaylord, oui Gaylord car même en étant gay, ses parents ne se doutaient pas une seule seconde qu’il deviendrait homosexuelle. Ils l’ont prénommé ainsi car la signification de ce prénom est : Dieu est ma joie. En effet cet enfant faisait leurs joie au quotidien jusqu’au jour de sa vraie révélation.
Tout commence un 13 janvier 1987, Marie la mère de Gaylord se trouve mal à son domicile car enceinte jusqu’au dent et de son premier enfant, elle sent que quelque chose ne va pas comme cela devrait se passer. Elle décide d’appeler son cher et tendre mari Calo travaillant dans une de ces administration publique, elle commence le numéro sur un téléphone fixe d’ancien temps avec les touche en rond. Le temps de faire le numéro un liquide commence a s’écouler de son bas ventre. « Chéri c’est moi.. dit-elle essoufflé et éreinté. Que se passe t-il lui demande Calo, Je pense arrivé au terme de la grossesse ou du moins que le bébé n’est pas loin d’arriver.. »
Celui-ci n’écoute que la moitié et se met en route pour aller l’emmener à la clinique de Beauregard à Marseille. Aussitôt Marie dans la voiture tout deux se précipite à la clinique quand un agent de police les arrêtent pour excès de vitesse. « Madame, monsieur contrôle de police, papiers s’il vous plait ? Dit l’agent au matricule 6359. Monsieur ma femme est sur le point d’accoucher et je ne voudrais perdre mon enfant dans cette voiture sur le bas coté de la route. » L’agent interpellé regarde en détail Marie et s’aperçoit qu’effectivement elle est enceinte et qu’elle n’a pas l’air dans son meilleur état. Il décide alors de les escorter jusqu’à cette clinique.
Une fois arrivé Calo remercie l’agent de police et se précipite à l’intérieur des urgences maternité. Marie le suit en se traînant comme elle peut quand elle voit l’arrivé d’une équipe médicale accompagné d’un fauteuil.
Tous se précipite dans la salle d’accouchement afin d’épauler Marie qui est non loin du moment tant attendu l’arrivé de Gaylord. Le travail est difficile et laborieux pour Marie qui peine a pousser. Son mari ne la lâche pas d’une seconde. Il voit un branle-bas de combat autour d’elle et commence a perdre son calme ne sachant pas ce qu’il se passe. Dans les couloirs la voix de Marie résonne tant elle souffre de l’arrivé de son protégé. Le docteur s’écrit : « Nous y arrivons Madame encore quelques poussée et votre fils sera bientôt là » Elle reprend un regain d’énergie afin de lancer ses dernières poussées et voir enfin son enfant. Tout s’accélère en peu de temps et vint l’arrivé de Gaylord.
Calo devient blême, Marie le regarde et lui dit: « Tout va bien Calo je pense que tu n’es pas dans ton assiette, sors prendre l’air.. Marie tu ne comprends pas, regarde ton fils, lui dit-elle d’une voix inquiétante. »
Marie prend le peu d’énergie enfoui en elle et se relève pour voir son fils tant attendu. Vision d’horreur elle voit un corps non articulé et bleu. Elle commence a s’inquiéter et saisie les médecins : Mais enfin qu’à t-il ?? D’où vient sa couleur bleuâtre et ce visage si gonflé, lance Marie. Ce n’est rien Madame son cordon ombilical est enroulé autour de son coup ce qui provoque une apnée du nourrisson, nous veillons a ce que tout redevienne normal.
Marie, morte de fatigue et d’inquiétude s’en remet a son doux et tendre mari. Son mari prend la relève et veille à ce que son enfant soit bien loti malgré les problèmes survenu, une agitation se crée autour de Gaylord qui lui est a moitié dans les vapes, les médecins s’occupe de lui, retire le cordon de son cou et entame un léger massage cardiaque afin de lui redonné un souffle. Ouf ! Dans les couloirs de l’hôpital résonne le cri de Gaylord qui ne comprend pas ce qui lui arrive. La consultation se poursuit autour de lui afin de ne rien louper sur ce bébé déjà fragile à peine né.
Verdict, Gaylord à un ictère important ainsi qu’une contamination du sang du à la non compatibilité de celui de sa mère. Alors démarre un véritable périple pour lui et ses parents.. Gaylord est alors transféré en pré-natal afin de le mettre sous couveuse, gérer son ictère géant ainsi que lui donner le lait maternelle sa pauvre mère qui elle, est inconsolable car elle ne peut le voir pour le moment seul Calo fait les aller-retour pour nourrir son fils et veiller au près de lui.
3 notes · View notes
iampeterr-blog1 · 6 years ago
Photo
Tumblr media
ĐÀN ÔNG - NẾU ĐÃ 20, NẾU CHƯA 25
Nếu bạn là đàn ông, nếu bạn đã hai mươi, nhưng bạn chưa hai lăm tuổi, bạn buộc phải tìm được một thứ gì đó ngoài tình yêu, giúp đôi chân bạn đứng vững vàng trong cuộc đời này. Bạn phải bắt đầu nghĩ cách để kiếm ĐỦ và sống ĐƯỢC. Tôi chưa từng bao giờ nghĩ bằng cấp là thứ quan trọng, thiên tài với danh nhân đâu phải từ lò luyện và trường lớp mà ra. Nhưng nếu bạn không học tới nơi tới chốn, thì dù có đi làm cửu vạn, ngay cả bao cát cũng sợ rằng chẳng biết cách mà vác. Bạn buộc phải làm cho những suy nghĩ văn vẻ và cảm xúc màu mè thị dân của mình dần trở thành lối tư duy sáng sủa, rõ ràng và những ngôn từ giản tiện ngắn gọn. Bởi những thứ màu mè và bồng bột sẽ không thể tồn tại lâu. Bạn phải biết rằng, những sự thích thú khi khi đọc văn hay, nghe lời bay bướm mang lại sẽ chẳng mấy giá trị, trong khi thứ quan trọng nhất lại nằm ở trí tuệ, tinh thần, tâm hồn, nội dung, tư duy của bạn. Là đàn ông, làm ơn đừng đọc văn của những nhà văn nữ cùng thời với bạn. Là đàn ông, làm ơn đừng trách người khác, đừng nhỏ nhặt, làm ra vẻ đáng thương. Làm ơn đừng nghĩ đến cái gì là viết về cái đó. Và chớ tiếc rẻ đôi chút cảm động bé nhỏ, đôi chút thương xót nhỏ nhoi. Bạn phải tin vào cái đẹp, tin vào hơi ấm, vào lòng tin con người, sự tự trọng của mỗi người, bạn hãy giữ gìn những phẩm chất xưa cũ này. Tôi không muốn bạn bốc đồng, vô vị, mù mờ, chà đạp chính mình và làm thương tổn người khác. Bạn không nên nhào nặn đời bạn thành một đống hỗn độn tổng hợp đủ thứ. Khi bạn thay đổi con người bạn, hãy cố nâng niu những giá trị bản thân, cho dù bạn biết rõ, không phải ai cũng ưa những gì bạn đang có. Làm ơn đừng chấp nhận thỏa hiệp với những con người đang ngụy trang là họ thức thời, cấp tiến. Họ chỉ là những kẻ vô công rồi nghề đang tìm cách biện minh cho sự thua kém của bản thân họ. Sự mạnh mẽ, bản lĩnh đàn ông nằm ở tận trong trái tim bạn, bạn có sức mạnh và vẻ đẹp từ trong tim, từ niềm tin mà dù thời gian và tuổi trẻ có trôi qua cũng không khuất phục được. Bạn không có quyền ngồi trong cái tháp ngà của trường học, rồi bảo tôi yêu thế giới này tươi đẹp. Bạn phải nhìn thấy cái đen tối của thế giới, sự bẩn thỉu của cuộc đời, sự xấu xa của con người, sau đó mới nói rằng tôi vẫn yêu thế giới này, tôi vẫn yêu cuộc sống và tôi sống. Tuổi trẻ ngắn ngủi thế, nhưng đừng sợ tuổi già. Đôi khi, bạn có thể dừng lại nghỉ ngơi, nhưng đừng quỳ xuống. Khi đi một con đường, bạn chớ ngoái đầu nhìn lại, hoặc tự hỏi, mình đang làm cái gì? Khi đau và nhục, đàn ông có thể khóc và gào. Khóc đi, rồi rửa mặt, vỗ má mình, rồi áp má mình để trên gương mặt bạn có một nụ cười. Chứ bạn đừng dụi mắt hay lấy tay lau nước mắt. Bởi có thể sớm mai bạn sẽ mang một đôi mắt trũng và sưng vì khóc. Chớ để sớm mai ai cũng nhận ra bạn từng khóc. Đàn ông hãy xác định cho mình một mục tiêu xa hơn và một lộ trình dài hơn. Hãy nhớ thỉnh thoảng ngửa đầu nhìn trời xanh, và lúc nhìn lên trời xanh hãy nhớ cúi xuống nhìn đất dưới chân mình. Vào bất kỳ lúc nào, bất kỳ người nào hỏi bạn, bạn yêu mấy lần, đáp án của bạn phải luôn là Hai. Một lần, cô ấy yêu tôi nhưng tôi không cảm xúc, một lần là tôi yêu cô ấy nhưng không được đáp lại. Hãy luôn nhớ rằng, tình yêu đẹp vẫn luôn đang đợi bạn ở lần yêu sau. Nên đừng luyến tiếc, đừng để một người đàn bà nào có cơ hội làm bạn bị tổn thương tới lần thứ hai. Làm đàn ông, đừng giao du với văn nghệ sĩ hay bọn văn sĩ trẻ, cũng như đừng làm bạn với những kẻ bất đắc chí, thiếu tâm huyết với đời, cũng tuyệt đối không được bạn bè với những người đàn ông không có nghề nghiệp chính thức, kiêm quá nhiều nghề. Cũng đừng yêu người phụ nữ nào hy sinh vì bạn. Khi có một cô nàng tự chà đạp bản thân nàng, tự hy sinh, tự chịu thiệt vì bạn, bạn chớ nên vì thế mà cảm động hoặc yêu kẻ lụy tình ấy. Bởi một người đàn ông nghiện hút trộm cắp đầy mình thân với bạn, có thể kẻ nghiện hút trộm cắp tiếp theo sẽ là chính bản thân bạn. Tình yêu cũng tương tự như vậy, khi một người phụ nữ vì yêu mà cầm dao cứa tay mình đau, có thể kẻ tiếp theo bị nàng cứa chính là bạn. Không bao giờ đặt niềm tin vào một gã đàn ông chỉ định giao du với mình bạn chứ không cho bạn biết hắn đang chơi bời với những bạn bè nào khác. Khi một cô nàng định gọi bạn là “anh yêu, baby, chồng yêu ơi”, bạn hãy bắt buộc cô nàng gọi bạn bằng tên bạn, bởi bạn là một người đàn ông, bạn không phải thú cưng của ai. Khi một người đàn ông hoặc một người đàn bà tự nhiên không tới tìm bạn nữa, bạn hãy dứt khoát đừng gọi tới làm phiền họ. Đừng tin những kẻ dùng tiểu xảo trong tình yêu. Và đừng ác miệng sau khi chia tay người tình. Nghe lời khuyên của người khác, nhưng đừng hối hận, bởi hối hận chưa từng mang lại cho đàn ông bất cứ thứ gì hay ho. Đàn ông thì không xé ảnh, đốt thư, xé nhật ký, làm những việc mà chỉ diễn viên ba xu trên phim truyền hình mới làm. Bởi bạn tin vào tình yêu. Tin rằng trên đời vẫn còn những người đàn ông tốt và những người phụ nữ tốt đẹp, có thể họ cũng chưa kết hôn, họ cũng vẫn đang vượt trùng trùng biển người trong đời để tìm đến bạn. Nên đừng nói những câu đại loại như: “Thời này làm gì có đàn bà tử tế” hoặc “Làm gì có đàn ông tốt!”. Những câu như thế thường làm người ta hiểu rằng, bạn đã no xôi chán chè, hời hợt với vô số người, vơ đũa cả nắm và không hề sống nghiêm túc, chưa trưởng th��nh. Hãy yêu tiền, yêu vật chất, dùng tiền để sống cho ra sống. Nhưng vẫn hiểu rằng những giá trị tinh thần cũng quan trọng biết bao. Và con người bạn, một người đàn ông đầy sức sống, háo hức sống vẫn luôn có giá trị và đẹp đẽ hơn những đồng hồ hàng hiệu, thời trang, phụ kiện sành điệu bạn đang mang. Nếu đã hơn hai mươi tuổi nhưng mỗi phút bạn sống, bạn vẫn phải ngửa tay xin tiền bố mẹ, thì những tiền bạc bạn có, đồ hiệu bạn mặc chỉ làm cho sự vô liêm sỉ của bạn nổi bật hơn mà thôi. Nên đồ hiệu không làm bạn có giá hơn. Bản thân người đàn ông không có giá trị bản thân, thì dù có bọc vàng, được bố mẹ nâng đỡ sự nghiệp chức này tước kia, cũng vẫn chỉ là một kẻ ăn bám bọc vàng. Một con lừa dù có đóng yên cương vàng khối cũng không thể trở thành tuấn mã. Bạn còn trẻ, có thể chưa đủ tuổi để bắt đầu một sự nghiệp riêng, một tương lai huy hoàng. Nhưng bạn đã đủ tuổi thành niên, nên ít nhất, cũng không thể làm một cái gánh nặng đeo trên lưng bố mẹ, để bố mẹ mất hai mươi năm nuôi dạy, cái gánh nặng đã sống ký sinh trên lưng chỉ nặng thêm và nhiều đòi hỏi hơn. Bạn đừng tưởng bạn trẻ, bạn làm một kiểu tóc có màu khác người, mặc một bộ quần áo dở nam dở nữ Unisex, rồi phun lên người một thứ mùi nước hoa, thì người khác sẽ tôn trọng bạn. Cái ngước nhìn của người khác không mang ý trầm trồ ngưỡng mộ, mà là cái nhìn khi đi ngang qua sở thú. Rất nhiều đàn ông khác chỉ bởi họ được giáo dục tốt nên họ sẽ không bày tỏ thái độ gì với bạn đâu, họ sẽ tôn trọng sự “cá tính” của bạn, nhưng không có nghĩa rằng, họ không nhận ra sự xấu xí của người đàn ông trước mặt. Xin bạn đừng coi rẻ những người lao động nghèo. Đừng xấu hổ vì phải làm việc nặng nhọc. Đất không bẩn, mồ hôi không hôi hám. Xin hãy tôn trọng những người có thể không giàu bằng bạn, nhưng họ đang nuôi cả gia đình bằng đôi tay lương thiện và cần cù của họ. Bạn tôn trọng họ, bạn mới biết giá trị của bạn nằm ở đâu. Làm đàn ông, hãy tha thứ, nhưng đừng quên. Và hãy khoan dung với cả thế giới cũng như với chính bản thân bạn. Để luôn tự nhủ rằng, ta là đàn ông, ta xứng đáng để có được những thứ tốt đẹp hơn.
1 note · View note