Tumgik
#vẽ thì tui tạm ổn
nvathuw · 1 year
Text
[Rambling]
đôi lúc t ghen tị với mấy bạn vừa biết viết vừa biết vẽ, kiểu, tụi nó có bao h bị đói hàng ko???
1 note · View note
kidzxz · 2 years
Text
Vua Minh Mạng là con thứ 4 của vua Gia Long, lúc còn là Đông Cung Thái Tử, có lần buổi trưa ra hồ Tĩnh Tâm chơi, đang nằm trên võng ngắm mây trời thì bỗng dưng thấy xa có một ông già, tay cầm bình rượu, đội nón cỏ, cầm cây bút lông vẽ vẽ lên trời. Cứ vẽ đến đâu thì mây đen tan đến đó. Thái Tử kêu lại gần thì không phải ông già mà là một trang nam nhi thanh tú với nụ cười tựa trăng rằm, nhìn rất cảm mến. Hỏi chuyện thì chàng trai làu làu kinh sử, biện luận sắc sảo, Thái Tử giật mình tỉnh giấc, hoá ra là chỉ là một giấc mơ lộn xộn. Thái Tử vốn ít ngủ mơ, yêu cầu các quan giải mộng. Họ giải thích nón cỏ là chữ thảo trên, đầu tiên nhìn thấy tưởng ông già là chữ lão, trí tuệ vậy là chữ giả (có 1 nét của chữ lão xuyên qua chữ nhật ở dưới), ghép lại là chữ Trứ 著. Thái Tử cho ghi chép vào sổ, xem thử khoa thi sau có ai tên vậy không. Khoa thi sau, thấy đúng người tên Trứ đỗ giải nguyên, nhưng đã 41 tuổi. Khi gặp, nhìn vóc dáng trẻ hơn nhiều so với tuổi Thái Tử mới nhớ lại giấc mơ, hoá ra mộng và thực cũng có khi là một.
Nguyễn Công Trứ là người có trí thông minh siêu đỉnh, khi làm việc thì làm rất tốt, biết đời người chỉ là một giấc mộng, chết chẳng mang theo được gì nên rất coi rẻ lợi và danh, thường tổ chức vui chơi ca hát vào các buổi tối sau một ngày làm việc tập trung cao độ và đạt hiệu suất cao.
Trời đất cho ta một cái tài
Giắt lưng dành để tháng ngày chơi.
Hẹn với lợi danh ba chén rượu,
Vui cùng phong nguyệt một bầu thơ.
Lọt đến tai vua, Minh Mạng không quở trách mà cười nói rằng "thói cũ thằng cuồng vẫn hào phóng thế đấy". 41 tuổi, Nguyễn Công Trứ mới bắt đầu sự nghiệp, làm gì đều hoàn thành xuất sắc, từ trấn biên phía Bắc đến phía Nam, rồi khai hoang lập 2 huyện Kim Sơn (Ninh Bình) và Tiền Hải (Thái Bình),.... Ông thăng chức giáng chức không biết bao nhiêu lần. Có lần ông bị giáng xuống làm lính canh ở Quảng Ngãi, vào chào quan tỉnh để đợi lệnh đi đồn nào, ông mặc cái áo cộc màu chàm. Quan Tổng đốc sở tại thấy tình cảnh một người từng là Thượng thư nay thất thế như vậy thì áy náy, cho phép ông cởi đồ lính ra. Nhưng ông nói: "Lúc làm tướng tôi không lấy làm vinh, nay làm lính tôi cũng không thấy làm nhục. Người ta ở địa vị nào, có nghĩa vụ đối với địa vị ấy, làm lính mà không mặc đồ ấy thì sao gọi là lính được". Câu trả lời này khiến ai nấy đều kính phục.
Ngày về hưu, ông trở về làng quê cũ, không trống không kèn, không ngọc ngà châu báu gì mà chỉ là một con bò vàng và một bầu rượu, hai ba bộ đồ. Ông nói đã xong một chữ công danh, trở về tay trắng như lúc bắt đầu, đã hoàn thành 2 câu thơ tâm niệm ông khi còn trẻ "đã mang tiếng ở trong trời đất, phải có danh gì với núi sông". Ngày ngày, ông rong chơi, ghé thăm người này người kia, ngất ngưỡng xông xênh. Ông nói với bạn:
Tao ở nhà tao, tau nhớ mi
Nhớ mi nên phải bước chân đi
Không đi mi nói: sao không đến?
Đến thì mi nói: đến làm chi?
Năm 73 tuổi, ông cưới vợ. Cô dâu hỏi tuổi, ông nói "năm mươi năm trước, anh hai ba". Cô dâu không biết già vậy thì chuyện kia có ổn không, ông hát:
"già là già tóc già râu,
chứ còn chuyện ấy anh đâu có già".
Sống phóng khoáng yêu đời lạc quan, giải thích mọi thứ theo hướng tích cực nên ông khá thọ, 81 tuổi mới mất (thời xưa 60 đã là thọ). Ông có một tình bạn tri kỷ với Nguyễn Quý Tân, nhỏ hơn ông tới 36 tuổi, tính cách cũng ngất ngưỡng xông xênh phóng khoáng như nhau. Quý Tân vì mê ông nên xin đi theo cho kỳ được, tìm cớ để 2 người tình cờ gặp nhau hoài, đến nỗi Công Trứ chịu không nổi mà phải kết bạn. Rồi sau đó tâm đầu ý hợp mà trở thành tri kỷ tri âm. Cả hai đều sống theo triết lý "nhỏ tập trung học chăm chỉ không xao nhãng, học để mà làm, làm cho ra thành tựu, cho vẻ vang bản thân, thấy già rồi thì biết đủ, bỏ hết và rong chơi, hết cõi tạm thế gian".
**** Sách về giai thoại người tài xưa đã bị thất lạc nhiều, nhiều thông tin không có trên mạng cũng như không có trong sách trên thị trường, nhưng tui có. Ai thích sống phong lưu "thảnh thơi thơ túi rượu bầu" khi về già thì bấm còm cho tui biết, share- lưu lại trên tường để đọc miết mà nó vận vào, thành người phóng đạt mênh mông.
30 notes · View notes
decemberwind · 1 year
Text
Tumblr media
HÀNH TRÌNH VƯỢT QUA NỖI BUỒN (Nhờ Gợi Ý Từ Tarot)
Nỗi buồn là một phần của những cảm xúc phức tạp trong mỗi người, và có giá trị riêng không thể thay thế. Vì nhờ có những phút giây yếu lòng và lắng đọng trong cảm xúc, mà thế giới quan của bạn trở nên rộng mở và sâu sắc hơn. Tuy vậy sẽ không dễ chịu gì khi nỗi buồn ghé thăm như một người khách quen mà bạn lại không chuẩn bị trước để tiếp khách. Phương pháp riêng để đối mặt và vượt qua chúng, sẽ giúp bạn tìm lại sự an lạc từ bên trong tâm hồn.
Hành trình vượt qua nỗi buồn của một người khiến mình liên tưởng đến hành trình của bộ Cups (Cốc) trong #Tarot, từ tổn thương nặng nề của lá bài 5 of Cups đến niềm vui trở lại trong lá bài 10 of Cups. Thông điệp của chúng sẽ gợi ý bạn cách thức để vượt qua nỗi buồn.
🌿 1/ #Five_of_Cups: Chấp nhận nỗi buồn tồn tại
Nhân vật trong lá bài thay vì nhìn vào mặt tích cực của vấn đề là 2 chiếc cốc vẹn nguyên sau lưng, hay phía xa xa là cả một dòng sông, thì họ chỉ tập trung vào sự đổ vỡ của 3 chiếc cốc trước mặt. Điều này ngụ ý rằng để vượt qua nỗi buồn, bước đầu tiên bạn cần đối mặt với cảm xúc tiêu cực trong lòng, chấp nhận rằng nó đang tồn tại và khiến bạn tổn thương đau đớn.
Không cần phải phán xét bản thân rằng tại sao cũng gặp chuyện tương tự thì người khác vượt qua nhanh, còn bạn vẫn nằm lại với nỗi buồn lâu đến vậy. Mỗi người có một tiến trình riêng, và bạn là một cá thể duy nhất, nên đừng so sánh bản thân với bất kì ai cả. Bạn chỉ cần thả lỏng và cho phép nỗi buồn chảy qua. Bạn có thể khóc lớn, có thể nằm thừ cả ngày ở một góc v.v. miễn là cách nào cho phép bạn hiện diện và vỗ về những cảm xúc trong lòng.
🌿 2/ #Six_of_Cups: Tìm về nơi chốn hoặc con người mang đến cho bạn sự dễ chịu
Giống như hai đứa trẻ trong lá bài đang trao nhau chiếc cốc đầy hoa trong bầu không gian tươi sáng; để vực dậy tinh thần sau khi bạn đã chìm sâu vào nỗi buồn ở giai đọan trước đó, bạn có thể gặp gỡ một người bạn đã lâu không liên hệ, hoặc tìm về nơi chốn cất giữ kỉ niệm tươi vui của bạn. Khi được sống lại những phút giây hạnh phúc, hoặc nhận được sẻ chia và quan tâm từ họ, bạn sẽ dần cân bằng được trạng thái cảm xúc bên trong.
Hoặc nhớ lại cách mà bạn từng vượt qua nỗi buồn trong quá khứ, cũng sẽ mang đến cho bạn kinh nghiệm để ứng phó với nỗi buồn hiện tại.
🌿 3/ #Seven_of_Cups: Thoát ly khỏi thực tế áp lực, điều chỉnh lại kì vọng của bản thân
Khi tâm trạng bất ổn, phải đối diện thêm với những áp lực từ cuộc sống khắc nghiệt và phũ phàng sẽ càng khiến bạn thêm mệt mỏi. Vì thế bạn có thể tạm gác lại những bộn bề của cuộc sống thực tế, để bản thân được thoát ly vào một thế giới ảo khác nhằm xả nạp năng lượng. Như cách người đàn ông trong lá bài đang mơ màng trước 7 chiếc cốc với những hình ảnh thường xuất hiện trong truyện thần thoại. Chẳng hạn đắm chìm vào một bộ phim (ngôn tình/hài) với kết thúc có hậu, nghe một bài nhạc lãng mạn, vẽ một bức tranh sáng tạo, hay chuyến đi nghỉ dưỡng đến nơi không ai biết bạn là ai...
Nếu không kì vọng điều gì, mọi thứ bạn nhận được đều là phần thưởng. Người càng kì vọng nhiều sẽ càng dễ thất vọng, tương tự người càng vui vẻ trước đó nhiều bao nhiêu, thì khi buồn sẽ càng chìm lâu bấy nhiêu. Vì thế bên cạnh nghỉ ngơi và thoát ly, bạn cũng nên điều chỉnh lại các kì vọng của bản thân cho thực tế hơn, tránh mơ mộng hão huyền nhé.
🌿 4/ #Eight_of_Cups: Buông xả nỗi buồn còn tồn đọng, tìm kiếm hướng đi mới
Thầy giáo mình từng nói rằng "Cái gì thay đổi bạn nhanh chóng thì sẽ trả bạn về vị trí cũ nhanh chóng y như thế, vì chúng không tạo nên sự vận động trong bạn từ bản chất". Vì vậy nếu bạn vượt qua nỗi buồn quá nhanh thì chưa chắc là một dấu hiệu tốt, biết đâu bạn chỉ đang chối bỏ, tạm quên, hoặc chưa buông xả được chúng hoàn toàn mà thôi. Chúng có thể quay về, và hiện hữu rõ ràng hơn bao giờ hết bất cứ khi nào bạn yếu lòng.
Do đó bên cạnh ba cách thức đã nêu, bạn cũng nên buông xả nỗi buồn còn tồn đọng, thậm chí sẵn sàng đối mặt với trạng thái trầm cảm của bản thân thể hiện qua sự kiệt quệ, thiếu sức lực và mất đi hi vọng. Khi đối mặt với cái ch/ế/t cũng là lúc khát khao sống mãnh liệt nhất. Khi chạm đáy buồn thương cũng là lúc bạn sẽ có động lực để tái sinh với những cảm xúc mới và hướng đi mới. Nhằm giải phóng bạn khỏi những mô thức suy nghĩ/cảm xúc cũ đã ăn sâu khiến bạn chìm trong tổn thương và lạc hướng.
🌿 5/ #Nine_of_Cups: Tận hưởng sự an lạc từ bên trong
Người đàn ông trong lá bài đang quay lưng về 9 chiếc cốc ngụ ý cho việc khước từ những tác động của thế giới bên ngoài, ông ta chỉ muốn tập trung vào cảm xúc, nội tâm và những điều khiến ông ấy hài lòng mà thôi. Một người đau chân sẽ khó quên được cái chân đau của mình để nghĩ đến điều gì khác. Vì thế sau khi đã buông xả nốt những tổn thương còn tích tụ, đã chủ động tìm kiếm hướng đi mới cho bản thân, bạn vẫn nên dành thêm thời gian cho bản thân và làm những gì khiến bạn thấy vui vẻ. Chỉ vì bạn mà thôi, chứ không vì người khác.
Nine of Cups thường liên kết với sao Mộc Song Ngư trong #Chiêm_tinh, nên nếu bạn có thể Thiền định để nhìn sâu hơn vào nội tâm mình, hoặc bất cứ cách thức healing nào hướng bạn chú ý quan sát mọi biến động trên cơ thể và tâm trí, đều sẽ được khuyến khích ở giai đoạn này.
🌿 6/ #Ten_of_Cups: Niềm vui đong đầy, lan tỏa hạnh phúc đến người thương yêu
Khi vết thương trong bạn đã chữa lành triệt để, khi đã giải phóng bản thân hoàn toàn khỏi nỗi buồn đau, bạn sẽ thấy tình yêu và hạnh phúc căng tràn lồng ngực. Niềm vui khi ấy sẽ lớn đến mức khiến bạn không còn muốn một mình tận hưởng, mà muốn lan tỏa và sẻ chia nó đến người thương yêu xung quanh. Thậm chí bạn có thể cởi mở chia sẻ về những điều bản thân đã đi qua trong giai đoạn khó khăn vừa rồi, như một kinh nghiệm để hỗ trợ người thân nếu lâm vào khủng hoảng giống bạn. Như cách gia đình bốn người đang hạnh phúc quây quần bên nhau dưới chiếc cầu vồng được tạo thành bởi 10 chiếc cốc, trong không gian bình an ngập tràn sắc màu.
Hãy hiểu rằng không có niềm vui và nỗi buồn nào tồn tại vĩnh viễn. Chúng sẽ luôn đảo pha và luân chuyển thay đổi nhau, như ánh sáng và bóng tối thay nhau ngự trị trên mặt đất này. Bạn chỉ cần hiểu bản thân, hiểu cách chúng đến và đi như thế nào để đồng hành cùng những cảm xúc ấy một cách lành mạnh nhất.
Mình mong bạn luôn yêu thương mọi trạng thái của bản thân ^^
~#MãNhânNgư~
-----
🔯 Công việc của mình:
https://tinyurl.com/2dvese8w
🔯 Feedback từ khách hàng:
https://tinyurl.com/bdef44dw
6 notes · View notes
Text
[TRANSLATION] DIABOLIK LOVERS ZERO FLOOR.13 – MUKAMI RUKI CV TAKAHIRO SAKURAI
Tumblr media
Translator’s note: Mình có lẽ phải cảm ơn Rejet rất nhiều khi để Ruki ở vị trí cuối cùng của loạt Zero. Bởi câu chuyện trong CD khép lại cũng như lý giải toàn bộ bí ẩn về bảo tàng mỹ thuật sống. Rejet vẫn luôn thật có tài trong lĩnh vực dựng nên những câu chuyện tình đầy lãng mạn nhưng cũng không thiếu phần đớn đau và tăm tối. Tình yêu giữa loài quỷ hút máu và con người thiện lương, thứ tình yêu cấm kỵ xuyên suốt chiều dài của series Diabolik Lovers vẫn luôn nhen lên ngọn lửa cảm xúc mãnh liệt trong lòng mình đặc biệt là khi người thể hiện tình yêu ấy là Mukami Ruki.
Dịch vì tình yêu mình dành cho Mukami Ruki, không vì điều gì khác nên hy vọng cho dù là ai muốn sử dụng bản dịch thì cũng hỏi qua trước mình một tiếng, mình rất cảm kích vì điều đó.
Do khi mua CD mình đã chọn pre-order tại Animate nên CD có kèm theo một tokuten về việc nấu ăn cùng Ruki nữa, sau khi dịch xong mình sẽ upload lên sau và bổ sung vào cuối bài. 
Link nghe audio tại đây.
Track 01: Kẻ khác xuất hiện từ trong tranh
Real Ruki: Tôi không nghĩ là trời sẽ mưa. Tôi thật bất cẩn quá. Em có thể chạy tiếp không? Vậy tốt, nghe chừng em vẫn có thể tiếp tục. Nhưng chúng ta vẫn nên tìm một chỗ trú… Ồ?... Một tòa nhà? Sao lại ở chỗ này chứ? Thôi, giờ thì sao cũng được, ta cứ đến đó đã. Nào, đứng yên đã, tóc em vẫn còn ướt. Tôi nghĩ vậy là tạm ổn rồi, tuy với một chiếc khăn tay thì cũng chỉ lau được qua loa thôi.
Real Ruki: Em không bị lạnh phải không? Được rồi, vậy là tốt rồi. Mà… Trông chỗ này khả nghi hơn là nhìn từ bên ngoài vào đấy. Theo những gì tôi thấy ở lối vào này thì chỗ này hẳn thuộc về kẻ quý tộc nào đó. Từ những bụi bặm có thể thấy đây thì nó không được sử dụng chắc cũng một thời gian dài rồi. Tuy nhiên… nến lại được thắp. Một tòa nhà ở giữa rừng sâu thế này, tất nhiên là cần phải điều tra nó rồi. Ừ, rất có thể những linh thú đã mất tích sẽ được tìm thấy ở đây. Đã bảy ngày từ khi tôi gửi một linh thú tới Quỷ giới rồi mất liên lạc với nó. Sau đó, hai ngày trước tôi lại nhận được báo cáo một linh thú nữa biến mất.
Real Ruki: Tôi nghĩ đã có chuyện gì đó xảy ra với chúng khi đi ngang qua đây. Xem ra cũng đáng khi tới tận đây. Ta cùng kiếm tra tòa nhà này nào. Ừ, nhớ chắc chắn là đừng rời khỏi tôi đấy. Hửm? Một tấm bản đồ? Bảo tàng mỹ thuật à? Nó có 13 tầng trưng bày, bao gồm cả tầng hầm. Tôi đã nghĩ là dinh thự của ai đó nhưng xem ra không phải rồi. Vậy giờ chúng ta không phải ngại ngùng nữa, đi kiểm tra phía dưới nào. Quả nhiên, tôi không cảm thấy có sự hiện diện nào cả. Nơi này hoàn toàn yên lặng. Bức tường? Có vẻ như đó là nơi những bức tranh được trưng bày, vậy đủ rồi.
Real Ruki: Tất cả đều là tranh chân dung? Đám tranh treo dọc tường này rõ là không bình thường, chúng khiến tôi khó chịu. …Bức tranh này… Trông giống tôi? Lẽ nào là… chân dung của tôi? Tôi không nghĩ nó chỉ đơn giản là trùng hợp thôi đâu. Này, cẩn thận đó. Chân dung của tôi được treo ở đây. Quá rõ ràng rồi. Đó là một lời cảnh báo tới chúng ta. Chúng ta không phải những kẻ duy nhất ở đây. Có ai đó đang theo dõi. Đừng để mất cảnh giác đấy.
Fake Ruki: Hừm… Phân tích xuất sắc đấy. Hay đấy chỉ là sự hèn nhát của ngươi?
Real Ruki: Cái gì?
Fake Ruki: Ta đã từng có nhiều khách khứa nhưng hiếm kẻ nào bình tĩnh mà nhận định tình hình như thế.
Real Ruki: Bức tranh biết nói sao? Đây không chỉ là trò đùa nữa rồi. Bức chân dung có ý thức sao?
Fake Ruki: Ờ, phải rồi đấy. Đã lâu mới có khách tới thăm. Giờ thì ít nhất ta có thể ra ngoài được rồi.
Real Ruki: Gì… Ngươi có thể bước ra khỏi bức tranh ư? Ngươi là ai?
Fake Ruki: Ta là hướng dẫn viên của bảo tàng này. Bởi vì ta không có hình dạng cố định nên ta dùng luôn hình dáng của khách đến đây.
Real Ruki: Hướng dẫn viên? Ở một phòng tranh vắng tanh thế này? Ta không nghĩ là chuyện đó cần thiết đâu.
Fake Ruki: Không hẳn. Thi thoảng ta vẫn có khách mà. Chúng ta không cần đứng đây nói chuyện vậy chứ? Đi vào trong nào.
Real Ruki: Tốt thôi… Cũng không tệ nếu có kẻ hướng dẫn. Lấy thêm được thông tin là tốt nhưng ta không nên hạ thấp cảnh giác. Nên là nhớ đứng có đi xa tôi đấy.
Fake Ruki: Ở đây trưng bày rất nhiều thứ khác nhau, tranh chân dung, tranh phong cảnh, những tác phẩm điêu khắc, tranh thủy tinh, mẫu vật,… Có những thứ đến từ nơi khác. Nhưng nếu là tranh vẽ thì đều là từ cùng một họa sĩ.
Real Ruki: Nói vậy thì bảo tàng này tồn tại là để trưng bày những tác phẩm của người đó sao?
Fake Ruki: Không, bảo tàng này vốn tồn tại vì nàng ấy.
Real Ruki: Nàng ấy?
Fake Ruki: Đó là điều mà ta không nên nói cho những vị khách nhỉ? Mà quan trọng hơn thì tại sao các người lại lặn lội vào tận giữa một khu rừng thế này?
Real Ruki: Ta nghĩ đó không phải là chủ đề để tán gẫu với một kẻ hướng dẫn đâu.
Fake Ruki: Ta hiểu rồi… À, đổi chủ đề đi… Sẽ tốt hơn nếu nhà ngươi cẩn thận trong mỗi bước chân đấy, sàn nhà ở khu vực này mong manh lắm.
Real Ruki : Gì? Cẩn thận đó! Aaaaaaaaaaaa….
Fake Ruki: Chờ đã, cô sẽ ngã luôn xuống theo hắn mất. Theo như ta thấy thì hắn là ma cà rồng, ngã xuống thế chưa chết được đâu. Tuy nhiên thì có vẻ như đã có thứ gì đó kinh khủng xảy ra vì sự xuống cấp của nơi này rồi. Sẽ tốt hơn nếu chúng ta đi xem sao. Gần đây có một cái thang máy, đi theo ta. Ta cũng không bận tâm nếu cô không muốn đi theo đâu. Hừm, quyết định sáng suốt đấy.
Track 02: Giam hãm nơi chiếc lồng chật hẹp
Fake Ruki: Chúng ta sẽ sử dụng cái này để đi xuống dưới. Cô không biết được đâu. Nó có một cơ chế tác động lực được sử dụng để di chuyển cái lồng sắt này. Tuy là cái thang máy này cũ rồi nhưng nó không rơi xuống đâu. Mau lên, vào đi chứ. Cô còn làm gì đó? Đóng cửa lại, nó đâu có tự đóng lại. Được rồi, ta sẽ bắt đầu di chuyển. Tuy nó có phần chậm chạp nhưng là tốc độ đáng nể với một cái lồng sắt rồi, cô không nghĩ thế sao? Trông cô có vẻ lo lắng, cô lo cho gã đó à? Ha, xem ra cô được dạy dỗ tốt đấy.
Fake Ruki: Một con người và một ma cà rồng à? Hắn ta đem theo cô bên người thì xem ra cô là con mồi của hắn nhỉ? Đáng yêu đấy. Cô định chối bỏ sao? Vậy thì một con người làm gì ở đây cùng với một con quái vật hả? Cô cũng theo hắn đi tới tận sâu trong rừng, lại còn ở Quỷ giới luôn. Linh thú? À, hóa ra hắn ta đến để tìm chúng. Đừng sợ, chỉ là cái thang dừng lại thôi. Quan trọng hơn là ta có tin tức về chuyện những linh thú đó ở đâu đấy. Bảy ngày trước một con dơi mất tích trong rừng, một con khác nữa vào hai ngày trước… Không ai trong số chúng còn sống đâu. Vì chúng đã bị nuốt chửng bởi bảo tàng mỹ thuật này.
Fake Ruki: Cô chưa nghe ta nói sao? Ta bảo những con linh thú mà hắn đi tìm đó đã bị nuốt chửng rồi. Bảo tàng này đang sống, nó có thể trông giống như một tòa nhà bình thường, nhưng thực tế nó là một sinh vật sống. Nó tồn tại bằng cách nuốt chửng những vị khách. Mọi kẻ bước vào đây đều trở thành thức ăn cho nó, kể cả những linh thú kia lẫn kẻ tới đây tìm kiếm. Không quan trọng việc cô có tin hay không, vì chuyện tương tự sẽ diễn ra ngay bây giờ. Hiểu những gì ta nói không? Tóm lại là giờ cô cũng sẽ bị nuốt chửng.
Fake Ruki: Cô phải hiểu là cô không có chỗ nào để chạy thoát chứ? Cái lồng này sẽ không di chuyển nếu như ta không di chuyển nó. Cô giờ giống như con chim nhỏ bị nhốt trong chiếc lồng này. Càng bay loạn hết bên này đến bên kia chỉ khiến cô hoảng sợ thêm thôi. Quay lại đây! Gương mặt nhuốm màu tuyệt vọng đó, không tệ đâu, nó có thể trở thành một bức họa tuyệt vời đấy. Bảo tàng mỹ thuật này cũng sẽ vui lòng khi nuốt chửng cô. Hừm, đừng có cố gắng vô ích. Cô biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu như không nghe lời ta mà? Cơ thể của hắn là một ma cà rồng nhỉ? Vậy thì để khuất phục một con người, đây là cách nhanh nhất rồi. *hôn*
Fake Ruki: Nếu như cô mất máu thì cô sẽ không thích quơ tay quơ chân thế nào cũng được nữa nhỉ? Khi đó cô vẫn sẽ chống cự chứ? Sinh vật đáng thương, nếu cô thông minh hơn chút thì có thể đã không rơi vào tình cảnh này. Ahh… Vị máu của cô thật không tệ, ta có cảm giác như cổ họng mình bốc cháy. À, vết thương của cô đau sao? Hay là cũng thấy như bừng cháy? Hoặc là thấy giống như bị đâm? Sao thế? Nói gì đi chứ? Rõ là cô đã phản kháng rất mạnh mẽ mà? Hừm… Giờ thì lại run rẩy như thế. Cô khiến ta thấy thú vị đấy.
Fake Ruki: Nói nhiều với ta hơn chút đi. Sẽ chẳng là gì nếu chỉ xé rách da thịt như vết thương đó. Nhưng cô biết sẽ thế nào nếu bị cắn đến tận xương không? Ta sẽ cắn ở đây. Gì cơ? Cô sẽ không chết nếu như xương quai xanh của cô gãy đâu. Ghi nhớ sự đau đớn đó là được. Có như thế thì cô mới không chống cự lại ta nữa. Nếu cô định khóc thì cứ khóc đi.
Fake Ruki: Ta sẽ rất hài lòng nếu như cô nghe lời ta đấy. Này, chuyện tốt cô làm được chỉ là khóc lóc thôi à? Như ta thấy thì cô đúng là thiếu sự dạy dỗ nhỉ? Ta sẽ dạy dỗ cô cẩn thận. Để cô biết cái cảm giác hứng thú khi bị cơn đau xâm chiếm… Cô tỉnh rồi? Ta không thể tưởng tượng nổi cô lại có thể ngất xỉu do mất máu, làm sao ta có thể chịu đựng sự xỉ nhục này chứ?
Fake Ruki: Đừng có di chuyển, sẽ rất phiền nếu mẫu của ta di chuyển. Từ lúc nhìn thấy ta, cô không biết sao? Ta đang vẽ, ta là một họa sĩ. Có vấn đề gì với một người cầm cọ à? Phải rồi, đây là xưởng vẽ của ta, nơi ta làm việc. Đừng có đụng vào dụng cụ của ta. Chúng cũng là những nguyên liệu đắt giá để tạo nên nghệ thuật đấy. Đó là đá lông công và ngọc lưu ly… Trong thùng đó là dầu hạt lanh, đừng có mở ra nếu không nó sẽ bị đông cứng lại hết. Cô không tự biết được cái gì mà cứ phải để ta nói mới hay à? Cô thì sẽ trở thành con mồi cho viện bảo tàng này thôi nhưng xem chừng gã kia rất là thông minh. Do vậy ta đã cố gắng hù dọa hắn bằng cách phá hủy sàn nhà nhưng hắn lại tránh được hết những cái bẫy ta đặt sẵn. Xem ra dùng mấy thứ như vậy với hắn là vô dụng.
Fake Ruki: Ta sẽ dùng mồi để nhử hắn, trong khi đó thì ta cũng cần giết thời gian. Cho nên, cô, cho dù không được hấp dẫn lắm thì cũng cố mà là cho tròn nhiệm vụ của một người mẫu. Cô có vùng vẫy bao nhiêu thì cũng vô dụng thôi, không có kẻ nào đã đặt chân vào bảo tàng này mà có thể trở ra sống sót cả. Cô thấy số lượng chân dung khổng lồ ở lối vào của nơi này rồi chứ? Mỗi một vị khách bị nuốt chửng, họ sẽ được lưu lại thành một bức chân dung ở đó. Chẳng có khả năng nào cho cô chạy thoát đâu. Đừng có hét lên! Xem ra trải qua những chuyện dạy dỗ trước đó rồi mà cô vẫn chưa học được cách để hiểu tình huống nhỉ? Đã thế thì ta sẽ dùng một phương pháp khác. Ha, máu cô đã bắt đầu sôi lên khi ta lại gần rồi sao? Nhưng như thế vẫn chưa đủ để khiến cô tuân phục.
Fake Ruki: Ở yên đó, ta sẽ nhuộm cô trong một tông màu đỏ tươi, trông sẽ hoàn hảo đấy. Đừng có di chuyển! Không thì ta không thể vẽ lên đúng chỗ được đâu. Hay là cô đã bắt đầu hứng thú với mỗi đường cọ rồi hả? Bức tranh mang theo ma thuật của bảo tàng mỹ thuật này nên cô sẽ không thể cử động được đâu. À, ta nên nhân cơ hội này mà khóa luôn đôi chân phiền toái đó lại. Đưa ta cặp chân đó nào. Thô lỗ vậy? Xem ra cô thật sự muốn ta trừng phạt cô? Thế ta sẽ thỏa mãn cô và khiến cô đau đớn lần nữa thì sao? Hừm, xem ra cô dần hiểu tình huống rồi đấy.
Fake Ruki: Một màu sắc hợp với sự tái nhợt trên khuôn mặt cô… Ta sẽ dùng màu xanh nhạt này với cô. Giờ thì cô sẽ không thể tự tiện náo loạn nữa. Tư thế này đau sao? Nhưng mà v��n chưa đủ đâu nhỉ? Ta cũng sẽ vẽ lên cổ cô nữa. Yên lặng đi, ta sẽ chậm rãi thôi để chắc chắn cô phải chịu đựng cơn nghẹt thở. Không chỉ tước đi quyền tự do của đôi chân cô, ngay cả khả năng hít thở ta cũng sẽ lấy đi. Ta đã từng nói trông cô không được hấp dẫn lắm nhỉ? Xem ra phải rút lại lời đó rồi. Trông biểu cảm của cô khi đau đớn rất là dụ hoặc đấy.
Fake Ruki: Ồ, máu đã bắt đầu tụ trong những vết thương của cô. Hừm, biểu cảm thỏa mãn? Tác động thế này khiến cô thấy thỏa mãn sao? Thứ phụ nữ đáng xấu hổ. Ta sẽ nhuộm màu cho cô để toàn bộ thân thể cô trở thành màu đỏ. Hy vọng là cô trụ được cho đến khi gã kia đến.
Track 03: Cặp nanh quen vị máu
Fake Ruki: Hừm, ta nghĩ thế này là đủ rồi đấy. Ngay đến một kẻ nhan sắc dưới cả trung bình như cô cũng có thể trở thành thứ có giá trị hơn chút sau khi vẽ lên mình chừng này bông hoa. Ta nghĩ là cô có giá trị như một tấm toan vậy. Vẽ trên làn da cô cũng không tệ lắm đâu. Sao thế? Cô hẳn là sắp ngạt thở nhỉ? Nếu như cô muốn ta dừng lại thì thử cầu xin sự tự do xem nào. Thử quỳ xuống van xin như thể một con thú nuôi thực thụ ấy. Ta có thể sẽ thả cô ra nếu như tâm tình ta tốt hơn.
Real Ruki: Đúng là loại sở thích tệ hại nhỉ?
Fake Ruki: …!
Real Ruki: Đã dùng ngoại hình của ta thì bày trò gì xứng đáng hơn chút đi. Dùng lại những thứ như thế mà chẳng có chút mới mẻ nào sao?
Fake Ruki: Cuối cùng ngươi cũng xuất hiện rồi. Kẻ hèn nhát nhà ngươi đã trốn biệt đâu thế?
Real Ruki: Thật không may cho ngươi là ta chỉ tốn chút thời gian để tìm ra nơi này. Chẳng có căn phòng nào ở đây có dấu hiệu gì bên trong cả, thật đáng xấu hổ khi gọi đây là một cái bảo tàng mỹ thuật đấy. À mà, xem ra người đồng hành của ta đang mang biểu hiện thật đáng thương ấy nhỉ? Ta không nhớ là đã cho phép ngươi đụng răng nanh vào cô ấy.
Fake Ruki: Cái bản mặt ngươi đầy nguy hiểm như thể ngươi đến để giết ta ấy. Xem ra ma cà rồng khá là dính lấy con mồi của chúng nhỉ? Nhưng khi ta uống máu cô ta thì ta có thể hiểu được điều đó. Mỗi lần uống nó là ta lại càng cảm thấy phát nghiện nó hơn. Giống như thứ độc dược ngọt ngào vậy. Hửm? Ta chỉ chạm vào vết thương của cô thôi mà đã phản ứng như vậy? Nếu như cô chưa thỏa mãn thì ta có thể để cô cảm nhận răng nanh của ta.
Real Ruki: Buông tay ngươi ra!
Fake Ruki: Sao thế? Trông ngươi có vẻ rất tức giận vì con mồi của ngươi bị cướp mất nhỉ?
Real Ruki: Ngươi chưa nghe rõ sao? Ta nói, buông ta ngươi ra!!
Fake Ruki: Dao à? Ngươi lấy nó đâu ra đấy?
Real Ruki: Tất nhiên là ta mang theo nó rồi. Ngươi nghĩ là ra tới chỗ mà linh thú biến mất lại không mang theo vũ khí sao? Để ta nói cho ngươi biết, ta giữ cô gái này bên cạnh mình không phải vì ta muốn máu của cô ấy. Mà bởi vì cô ấy đối với ta là điều không thể thay thế được.
Fake Ruki: Không thể thay thế?
Real Ruki: Đúng thế. Đủ để ta đánh đổi mạng sống.
Fake Ruki: Hừm, nói cái gì ngu xuẩn vậy? Đối với ma cà rồng thì con người chỉ là con mồi thôi. Hay nhiều lắm thì là thú cưng. Chẳng bao giờ có chuyện đến với nhau đâu.
Real Ruki: Đúng, ta cũng từng nghĩ như thế. Nhưng giờ thì không phải như vậy nữa!
Fake Ruki: A!
Real Ruki: Ta không biết ngươi là thứ gì. Nhưng đó là một con dao bạc. Đâm vào tim bởi con dao đó thì ngươi cũng không thoát được.
Fake Ruki: Ugh!
Real Ruki: Một bức họa à? Đó bản thể thật của hắn hay sao? Nghĩ đến việc nó lại nổ tan tành như thế… Cũng thật là một kết cục buồn. Một bức chân dung có thể chuyển động…thứ như thế… À, có vẻ như ma thuật đã hết tác dụng rồi. Em cử động được? Được rồi. Tôi đến muộn rồi, tôi bất cẩn quá. Khi cái sàn sập xuống tôi chỉ chăm chăm đẩy em lại, sẽ rất nguy hiểm nếu một con người ngã xuống từ độ cao đó, nhưng kết cục lại khiến em bị bỏ lại một mình. Làm sao mà em có thể ổn được cơ chứ?
Real Ruki: Em lại đang chảy máu rồi. *liếm* Đau phải không? Không cần phải cố chịu làm gì. Vết thương khá là sâu. Dù tôi đã sử dụng khả năng của mình nhưng dù gì hắn vẫn là một con quái vật, sẽ để lại những vết tích đáng sợ. Nghĩ tới việc hắn ta tùy ý làm thứ hắn thích. Sao em lại xin lỗi? Em nghĩ là tôi đang trách mắng em hay sao? Tôi nào có giận em, chuyện ngược lại hoàn toàn. Ngốc nghếch quá, không cần phải bắt tôi nói ra thế chứ. Quan trọng hơn, tôi sẽ cầm máu và chữa thương cho em. Tôi không muốn trông thấy vết cắn của kẻ nào khác cả. Giờ tôi sẽ chữa thương cho em, chịu khó một chút.
Real Ruki: Sắp xong rồi. Giờ không phải lúc để em khóc đâu. Tôi sẽ cũng sẽ chữa thương ở đây nữa. Em từ chối bác sĩ chữa trị chỉ vì vết thương của em đau à? Hơn nữa, cơn đau này sao so được với khi bị răng nanh cắm vào? À, tôi hiểu rồi, tôi cũng đang có ý đó. Nếu em thấy cơn khoái cảm khi kẻ khác gây ra cho em đau đớn thì tôi sẽ làm thế.
Real Ruki: Hừm, đúng như tôi nghĩ. Tiếng em khóc nghe thật tuyệt. Không cần phải chối từ những khoái cảm, cứ để bản thân đắm chìm trong chúng, em sẽ mau quên đi cơn đau. Tất cả dòng máu trong em đang đầy hứng khởi, chúng nóng rần lên. Chỉ cần nghĩ đến nơi răng nanh tôi sẽ hạ xuống thôi. Em muốn tôi để lại vết tích trên em để chứng tỏ em thuộc về tôi, phải không? Nói đi nào, em muốn tôi làm gì? Không hổ là em. Tốt thôi, hãy cảm nhận sự sung sướng lấn tràn mọi thứ, không cần kìm giữ mình lại.
Real Ruki: Này, em không còn chút sức lực nào nữa à? Không cần phải bối rối thế. Em đã mang cái biểu cảm thật mong chờ đó, ai mà biết được em lại hạnh phúc khi nhận lấy cặp nanh của tôi đến thế. Lẽ nào tôi đã mắc lỗi gì trong khi dạy dỗ em? Em đúng là loài thú nuôi gây ra nhiều rắc rối đấy. Vết thương khép miệng rồi, em sẽ sớm có thể cử động lại thôi, cho đến lúc đó hãy cứ dựa vào tôi. Khi em khá hơn chúng ta sẽ rời khỏi đây. Chẳng có lý do gì để ở lại chỗ này lâu hơn nữa cả. Em không cần nói, tôi biết rồi, bảo tàng mỹ thuật này là sinh vật sống đúng không?
Real Ruki: Chuyện này đối với em có lẽ là kỳ lạ? Cũng đơn giản thôi. Sau khi cái sàn sập và tôi rơi xuống, tôi đã đi điều tra chỗ này. Bẫy thú ở khắp nơi. Lúc đó tôi đã nhận ra chỗ này chẳng chào đón mình thân tình gì rồi. Thêm nữa, tôi cũng tìm thấy những thứ khá kỳ lạ. Nhìn lên đi. Những bức họa trên trần nhà rõ là chẳng để làm gì, chỉ cho căn phòng thêm chút màu sắc thôi. Quan trọng hơn, những thứ dây nhợ đó, tôi không biết chúng làm từ thứ gì, nhưng nếu em chú ý một chút sẽ thấy chúng di chuyển rất khẽ? Tôi đã thấy chúng chằng chịt khắp cái bảo tàng mỹ thuật. Tôi đã thử cắt chúng bằng dao, nhưng thứ bên trong chúng là những xác chết mục ruỗng.
Real Ruki: Một tòa nhà bỏ hoang, sảnh triển lãm là cái bẫy, những xác chết mục nát… Xem ra tòa nhà này là một loài thực vật ăn thịt. Một bảo tàng mỹ thuật nuốt chửng những vị khách, hắn ta đã nói thể phải không nhỉ? Tôi có thể đoán ra. Như vậy những linh thú kia đã bị nuốt chửng rồi. Chỉ chút nữa thôi là chúng ta cũng đã trở thành thức ăn cho nó rồi. Tôi chưa từng thấy thứ sinh vật sống nào như thế này cả. Các nhà khoa học chắc chắn sẽ sướng phát điên khi nhìn thấy thứ này. Tuy nhiên nghiên cứu nó chắc chắn là thứ cuối cùng họ làm bởi họ sẽ không thể sống sót mà thoát ra. Mà dù sao thì hắn ta cũng đã biến mất rồi, chúng ta cũng không cần tiếp tục ở lại đây. Em đã có thể cử động chưa?
Real Ruki: Ừ, vậy giờ ta đi. Đưa tay cho tôi nào. Xem ra chân em chẳng có chút sức lực nào rồi. Không còn cách nào khác, tôi sẽ bế em. Phản ứng gì thế? Tôi vừa mới uống máu em, nếu như em choáng nhẹ thì là chuyện bình thường. Chỉ cần nghe theo tôi thôi. A? Vừa rồi…có gì đó? Em cũng nghe thấy phải không? Là từ bên dưới. Sẽ rất phiền nếu có kẻ nào đang ẩn nấp đâu đó. Tôi cũng chẳng muốn bị tấn công từ phía sau. Xem đó là thứ gì nào.
Real Ruki: Tôi nghĩ là nó kín nhưng xem ra có không gian ẩn ở đây. Ồ… Đây…cũng là một tác phẩm nghệ thuật? Thứ này vào cỡ một con người, xem chừng là ý tưởng dựa trên sinh vật sống hoặc một thiên thần. Nhưng khó chịu thật, nó dính vào đám dây nhợ đó… Đây liệu có phải là chỗ mà những kẻ bị nuốt chửng tụ lại? Thế có nghĩa đây là trái tim của tòa bảo tàng mỹ thuật này. Phải rồi, nó đang đập. Sinh vật sống có một trái tim thì cũng bình thường, nhưng mà… Thứ này được sinh ra một cách tự nhiên à? Cái thứ mà kết cấu đầy quái lạ, chắp vá thế này… Cứ như là…
Fake Ruki: “Cứ như là nó được tạo ra bởi ai đó.” Ngươi định nói thế à?
Real Ruki: Gì? Ngươi vẫn còn sống à? Không thể nào! Ta đã đâm xuyên qua tim ngươi…
Fake Ruki: Ngươi nghĩ là mình có thể cắt một bức họa bằng dao à? Mà hơn nữa, ta không còn sống, bởi rất lâu trước đây ta đã bị bảo tàng mỹ thuật này nuốt chửng rồi.
Real Ruki: Ngươi cũng là một nạn nhân sao? Tóm lại ngươi là một kẻ đã chết…một bóng ma?
Fake Ruki: Ta không thích ngươi gọi ta là ‘nạn nhân’ đâu nhé. Ta đã trở thành một phần của bảo tàng mỹ thuật, cũng không tệ lắm nếu sống ở đây nhỉ? Đối với ma cà rồng, cái chết là điều đáng được đón mừng. Kết cục này đúng là mang đầy tính nghệ thuật đối với một họa sĩ.
Track 04: Bởi ta hối hận
Real Ruki: Một ma cà rồng sao? Và ngươi là một họa sĩ? Thế thì sao ngươi lại trở thành con mồi cho thứ quái vật này? Như cách ngươi nói thì có vẻ như ngươi muốn bị nuốt chửng?
Fake Ruki: Thật thông hiểu. Ta quyết định trở thành nguồn dinh dưỡng cho bảo tàng mỹ thuật này và nó để ta lại bên cạnh để săn những con mồi khác. Sẽ chẳng còn thứ gì mỹ lệ hơn thế.
Real Ruki: Ngươi điên rồi?
Fake Ruki: Ngươi nói cái gì cũng được, ta cũng chẳng mong chờ ngươi phải hiểu ta. Ánh mắt thương hại đó là gì? Khiến ta buồn nôn. Ta chẳng cần sự thương hại của kẻ nào hết. Ngươi vẫn cứ tiếp tục thế? Ta hoàn toàn thỏa mãn khi dâng hiến cho nơi này. Và ta sẽ không để ngươi cười cợt sự thật đó. Trước đây ta đã từng làm một họa sĩ nhưng chẳng có kẻ nào dừng lại để nhìn ngắm tranh của ta. Ngay từ đầu, hội họa đã là thứ đặc trưng của con người. Đa phần những kẻ khác chế giễu một ma cà rồng học tập loài người… Chỉ duy nhất một người… Chỉ duy nhất nàng ấy là khác biệt.
Real Ruki: Nàng ấy?
Fake Ruki: Khi ngắm tranh của ta, nàng ấy nói chúng thật buồn. Chỉ cần nàng nhìn thấy điều gì đó trong những bức họa của ta, với ta thế là đủ. Thế nhưng nàng đã bị sát hại…
Real Ruki: Gì cơ?
Fake Ruki: Các ngươi có hiểu nổi cảm giác mất mát đó không? Nỗi tuyệt vọng khôn cùng khi chứng kiến người ngươi yêu thương chết ngay trước mắt ngươi!
Real Ruki: Và chuyện đó khiến ngươi phát điên? Lý do khiến ngươi chọn bị nuốt chửng bởi con quái vật này?
Fake Ruki: Ha, không phải như vậy. Ta đã đem trái tim của nàng khi còn hấp hối chuyển sang một không gian nghệ thuật, như vậy chí ít trái tim nàng vẫn còn sống.
Real Ruki: Trái tim…? Lẽ nào… Vật đang phập phồng trong đó là…
Fake Ruki: Trái tim nàng.
Real Ruki: Thứ đó? Vậy viện bảo tàng này không phải một con quái vật… Mà là hiện thân của một cô gái đã chết à?
Fake Ruki: Đừng có nói lung tung! Cho dù hình dáng của nàng có thay đổi thì nàng vẫn còn sống! Ban đầu chỉ là thứ mang dáng hình con người thôi… Càng nhiều con mồi sa bẫy thì sức mạnh càng tăng lên khiến những bộ phận chân tay phát triển hơn, làm biến đổi đi diện mạo. Giờ thì trở thành cái bảo tàng mỹ thuật khổng lồ này. Tòa nhà này, bản chất của nó chính là nàng ấy! Cho nên ta không thể để nàng ấy chết được!
Real Ruki: Đừng có nói ngu ngốc thế! Cô ta đã không còn tồn tại nữa!
Fake Ruki: Không! Nàng còn sống! Nàng sẽ còn sống chừng nào ta cho phép điều đó! Và ta sẽ dùng các người làm nguồn dinh dưỡng cho nàng, nàng sẽ tiếp tục sống mãi!
Real Ruki: Ugr…? Sơn sao…? Hả? [Nghe thì sẽ biết đại loại bạn fake ném sơn nhưng Ruki né và anh nhận ra sơn đó hắt lên đâu thì chỗ đó sẽ tan chảy kiểu bị bỏng ấy]
Fake Ruki: Sơn này cũng chứa đựng ma thuật, chứ chẳng có thứ bình thường nào có thể làm tan chảy vật thể khác cả. Không chỉ có quần áo vải vóc thôi đâu, nó sẽ khiến cả da thịt, xương cốt ngươi tan chảy. Còn ta, ta sẽ rời đi với cô nàng kia.
Real Ruki: Ta không cho phép chuyện đó!
Fake Ruki: Ngu muội!
Real Ruki: Aaaaaa…! Như thế này sao đã gọi là vết thương được, em hãy cứ ở yên đây.
Fake Ruki: Ngươi nghĩ mình có thể thoát được hay sao? Nhìn lên trần nhà đi!
Real Ruki: A? Tiêu rồi! Cả trên đó nữa!
Fake Ruki: Ngươi thấy đấy toàn bộ trần trên được làm từ tranh sơn dầu. Trời mưa lạnh thế này sẽ khiến chúng chảy xuống!
Real Ruki: Gyaa…! Krrrrr!! K-Không phải sợ… K-Không sao cả… Này, em không bị bỏng phải không? Vậy à, vậy thì được rồi. Không cần phải trả lời, chỉ cần em an toàn, như thế với tôi là đủ. Tất cả những vết thương trên làn da em cho dù có thì cũng phải là do tôi tạo nên, không phải thế sao?
Fake Ruki: Hừm, tình huống như thế mà ngươi còn bảo vệ cô ta à? Cô ta quan trọng lắm sao? Cảnh tượng hay ho đấy. Một con quỷ hút máu yêu một con người, nhưng thứ chờ đợi hắn chẳng thể nào hạnh phúc được như những gì phản chiếu trên bức họa. Cả ngươi nữa, rồi ngươi cuối cùng cũng sẽ mang đến bất hạnh cho cô ta.
Real Ruki: “Rồi ngươi cũng” sao…? Ra vậy… Khi trước ngươi nói ma cà rồng yêu con người là chuyện không thể xảy ra. Ngươi gai mắt bọn ta bởi ngươi thấy bản thân mình khi nhìn bọn ta.
Fake Ruki: Ngươi đang nói láo cái gì vậy?
Real Ruki: Ngươi đang cố lảng tránh sao? Vậy được rồi, ta sẽ nói thẳng ra. Cô ấy và ta rất giống đúng không? Giống như bọn ngươi đã từng!
Fake Ruki: !!!
Real Ruki: Đó không phải lý do ngươi tức giận hay sao? À không, ta cũng có thể thấy ngươi đau đớn.
Fake Ruki: Ngưng…
Real Ruki: Khiến ngươi nhớ lại phải không? Những ngày ngươi đã từng hạnh phúc, trong quá khứ.
Fake Ruki: Đừng nói nữa!
Real Ruki: Chúng ta giống nhau điểm gì ư? À, để ta đoán trước khi ngươi nói nhé? Ngươi…đã từng yêu một con người đúng không?
Fake Ruki: Ugrr!!
Real Ruki: Xem ra ta nói đúng rồi. Mặc dù quái vật chẳng thể có tình yêu, ấy vậy ngươi lại yêu thương một con người.
Fake Ruki: Đừng có nhìn ta bằng con mắt đầy thương hại đó! Nhất là khi ngươi cũng là một kẻ sa ngã giống như ta! Phải, chính là như vậy, giống như ngươi. Ta đã yêu một con người. Chỉ là tình cờ thôi, nhưng ta đã gặp nàng. Có đôi khi con người lạc vào Quỷ giới, và nàng ấy là một người như vậy. Ban đầu ta chỉ trêu đùa nàng, bắt cóc nàng về làm con mồi riêng, nhưng rồi… Ta cuối cùng lại yêu nàng. Mặc kệ sự thật là ta không nên có thứ tình cảm đó với một con người. Mặc dù thế, ta lại cảm thấy hạnh phúc. Trong xưởng vẽ này, ta vẽ cho nàng, khiến nàng cười hạnh phúc. Cho tới ngày hôm đó… Đêm đó là đêm trăng tròn… Trăng tròn khiến ma cà rồng mất kiểm soát. Ta đã trở nên khát máu hơn bao giờ hết, và người con gái ta yêu…
Real Ruki: …Không lẽ nào…
Fake Ruki: Khi ta tĩnh trí lại thì khắp nơi đã tràn ngập mùi máu. Còn nàng hầu như đã trút hơi thở cuối cùng… Trái tim nàng chỉ còn thoi thóp, sắp ngừng đập. Ta suýt nữa đã phát điên. Không, có lẽ ta thật sự đã phát điên. Rồi ta đã chuyển trái tim nàng vào một trong những tác phẩm của ta và để nàng nuốt chửng chính mình như món dinh dưỡng đầu tiên. Trải qua chuyện đó, ta nhận ra mình đã trở thành một linh hồn bên cạnh nàng. Tội lỗi này ta biết chẳng thể nào được tha thứ. Ta biết rõ chứ! Nhưng ta…ta chỉ là không thể nào mất đi nàng!
Real Ruki: !! Chúng ta phải lùi lại!!! Lối này! Tôi chắc chắn là có thùng họa cụ đâu đó quanh đây! Tới đó đi!
Fake Ruki: Các ngươi nghĩ mình có thể chạy thoát hay sao? Thật ngây thơ!
Real Ruki: Nên dành lời đó cho ngươi ấy. Ngươi nghĩ bọn ta đang trốn chạy sao?
Fake Ruki: Cái gì?
Real Ruki: Đúng như ta nghĩ, trong đây còn có dầu. Ngươi nói là không thể chém được màu sơn đúng không? Thế ngươi nghĩ sao nếu ta cho chúng một mồi lửa? Không chỉ có ngươi thôi đâu, nơi này còn rất nhiều bức tranh khác ở khắp nơi. Một khi châm lửa thì chúng sẽ lan rộng trong thời gian ngắn.
Fake Ruki: Ngươi không thể… Dừng lại!!! Đừng có đụng đến bảo tàng này!!!
Real Ruki: Ngươi có thể mở miệng cầu xin sau những gì ngươi đã làm với người phụ nữ của ta hả? Để ta nói cho ngươi hay. Ngươi cho rằng ngươi làm tất cả những chuyện này vì người con gái đó ư, không, ngươi chỉ đang tự thỏa mãn bản thân ngươi mà thôi! Ngươi chỉ đang mắc kẹt trong chính tội lỗi mà ngươi gây ra, đúng chứ?
Fake Ruki: Sao ngươi dám! Ngươi thì có khác gì ta cơ chứ? Nếu ngươi cũng làm tổn hại đến cô ta thì rồi ngươi cũng sẽ rơi vào tình trạng như ta mà thôi!
Real Ruki: Phải, ngươi nói đúng. Nhưng thế thì đã sao?
Fake Ruki: Hả?
Real Ruki: Ta sẽ không bao giờ buông bỏ cô ấy, cho dù là có chuyện gì đi chăng nữa. Dẫu cho đó là chuyện chống lại Chúa hay tội nghiệt đáng chết, ta đã luôn ý thức được việc đó từ lâu. Khiến cho ta trở nên vấy bẩn thế nào, lạc lối ra sao, hay thậm chí là một kết cục đau buồn đi chăng nữa, cũng không thể khiến ta buông tay cô ấy được. Trong tim ta đã không hề tồn tại chút nghi ngại nào nữa. Nếu như ta thật sự điên cuồng uống cạn cô ấy, ta sẽ chẳng làm việc ngu ngốc nửa vời như ngươi. Đổi lại, ta sẽ trở thành tro bụi bên cạnh cô ấy.
Fake Ruki: Bên cạnh cô ấy…? Còn cô… cô cảm thấy như vậy cũng được sao? Nếu hắn ta có hại đến cô thì cô sẽ…? Ra vậy… Khi đó, lẽ ra ta cũng nên làm thế…
Real Ruki: Hử? Vậy?
Fake Ruki: Lẽ ra ta nên nhận ra sớm hơn… Rằng ta chẳng thể quay đầu lại được nữa.
Real Ruki: Tự hắn châm lửa? Đừng tới đó! Em sẽ bị thiêu cháy mất!
Fake Ruki: Dù ta đã đối xử với cô như vậy… Xem ra thứ gia súc như cô chẳng bao giờ biết rút kinh nghiệm. Tuy nhiên có dùng ánh mắt thương hại đó cũng chẳng ích gì cả. Ở đó và nhìn cho rõ vào. Đây là kết cục của kẻ mang tội nghiệt không thể thứ tha, của kẻ đã sa ngã. Và đây cũng là…bức họa cuối cùng của ta.
Real Ruki: Hừ… Tên ngốc đó! Chỗ này đang sập xuống! Ra khỏi đây mau!
Fake Ruki: Bức họa cuối cùng của ta...sẽ rực cháy nơi chẳng bao giờ biến mất. Cho dù chúng ta có trở thành tro bụi thì bức họa này cũng không mất đi sắc màu của nó. Nàng sẽ sống mãi nơi đó. Nơi tồn tại trước khi bảo tàng mỹ thuật này xuất hiện... Tầng số 0... Xưởng vẽ này rồi cũng sẽ cháy rụi, mọi thứ rồi cũng sẽ tan biến. Nhưng tội lỗi ta gây ra là thứ duy nhất chẳng bao giờ có thể mờ phai đi được. Nhưng dù vậy, làm ơn... ở lại bên ta... Hãy để cho ta được...yên nghỉ bên nàng...
Real Ruki: Tòa nhà sập rồi… Tất cả… Là kết cục của kẻ đã sa ngã sao? Hắn ta hẳn là một họa sĩ rất tài năng. Hắn đã vẽ nên cả một nơi như thế. Những khung cảnh kinh khủng đó chắc chắn sẽ in hằn trong ký ức của chúng ta mãi. Dù vậy thì tôi cũng sẽ không hối hận vì những gì đã làm. Chúng ta trở về thôi. Những gì cần chứng kiến ta cũng đã chứng kiến cả rồi, không còn lý do gì để ở lại đây cả.
Track 05: Bức chân dung không còn di chuyển nữa
Real Ruki: Vào đi. À xin lỗi em, em để đó đi. Cái này sao? Là một cuốn lịch sử danh tác của Quỷ giới thôi. Trong đây cũng ghi lại tất cả những họa sĩ nữa. Tôi đã đọc qua kha khá nhưng xem chừng không có mấy người có sự đột phá gì nhiều. Người họa sĩ đã biến mất kia cũng không để lại nhiều tác phẩm… Không nhiều dòng viết về hắn ta. Ắt hẳn là hắn đã thực hiện những nghiên cứu về thế giới loài người dưới lớp vỏ một kẻ quý tộc. Có lẽ hắn đã học được cách để chuyển trái tim con người. Cùng với việc có nhiều hiểu biết hơn về loài người, hắn bị hấp dẫn bởi nghệ thuật và bắt đầu cầm cọ vẽ.
Real Ruki: Sau đó thì không ai biết thêm gì về hắn nữa. Tôi cũng đoán là chẳng ai ngờ nổi hắn ta lại trở thành một bức chân dung ma quái cả. Một họa sĩ xấu số với những tác phẩm còn lại không mấy được trân trọng, nếu như bảo tàng đó được tìm ra là sản phẩm của hắn thì theo nhận định của tôi, tên tuổi của hắn sẽ trở nên không tầm thường chút nào. Tuy nhiên bây giờ tất cả cũng đã trở thành tro bụi rồi. Sao em lại làm vẻ mặt như vậy? Lại đây nào. Tôi có thể thấy rằng hắn ta thậm chí còn chẳng nhận ra lý do cho sự tồn tại của mình, đến cả khi hắn chết đi. Ăn năn. Hối hận, hắn đã mong chờ cái ngày được tha thứ bởi tội lỗi đã gây ra, dù cho ngày đó có lẽ chẳng bao giờ tới.
Real Ruki: Tuy nhiên tôi cũng chẳng ở vị trí mà trách hắn được. Cùng là ma cà rồng, chẳng có gì chắc chắn việc tôi sẽ không rơi vào cùng một hoàn cảnh với hắn. Có thể ngày nào đó, tôi cũng sẽ mất đi lý trí của mình mà làm hại đến em. Nếu như ngày đó tới, em sẽ làm gì đây? Ừ, tôi cũng nghĩ là em sẽ trả lời như vậy. Thật ngốc nghếch làm sao. Nhưng…cũng không phải là một câu trả lời tệ đâu. Định mệnh của một ma cà rồng yêu thương con người sao? Không, chỉ là tôi đang nghĩ, khi còn có em ở bên, kể cả có bị thiêu đốt bởi lửa nơi đáy tầng địa ngục tôi cũng không ngại ngần.
Real Ruki: Cho nên nếu khoảnh khắc đó tới, thì cũng đừng rời xa tôi. Cho dù là máu huyết, da thịt, xương cốt hay cả trái tim đều hóa tro tàn… thì cũng phải là của tôi. Ha… Thật là ngoan ngoãn. Đây là phần thưởng dành cho em vì đã làm vui làm vui lòng chủ nhân. Tôi sẽ dành cho em thứ mà em vẫn luôn khao khát. Toàn bộ của tôi…đều trao cho em…
10 notes · View notes
rotataa · 5 years
Text
Những chuyến tàu
Tumblr media
Những chuyến tàu tôi từng đi
Hồi nhỏ, chẳng hiểu sao tôi cứ nhớ là mình đã cùng gia đình đi tàu lửa về quê ngoại. Tôi hỏi mẹ, mẹ bảo không, Lâm Đồng làm gì có tàu. Rằng tôi nhớ nhầm, đó là một chuyến xe khách.
Vậy là những đoàn tàu đã đi vào tiềm thức của tôi ngay từ những ngày thơ bé, dù tôi không biết chúng vào bằng lối nào. Có thể là từ vài bộ phim nào đó trên tivi mà tôi đã quên. 
Lớn lên, tôi đi tàu vài lần. Thường thì chúng không đẹp, tôi cũng chẳng thất vọng. 
2014, tôi cùng hai người bạn bắt một chuyến tàu 16 tiếng đồng hồ, từ Sài Gòn ra Quảng Ngãi. Một cuộc đi chơi mùa hè năm thứ hai Đại học. Cái âm thanh xình xịch không thể bấm tắt, tưởng rằng khó chịu, nhưng nó đều đặn quá, đôi tai có lúc bỏ quên. Chúng tôi mua hạng ghế rẻ tiền nhất, ghế cứng, không điều hòa, khung cửa sổ có tấm lưới sắt mắt vuông chướng tầm mắt. Cảnh sắc bên ngoài cũng có vài đoạn đáng kể, nếu ta chịu quên đi những rác rưởi ở khắp nơi quanh đường ray. Vài tiếng trôi qua, đưa tờ khăn giấy lên lau mặt sẽ thấy lớp bụi dày. Có lúc chúng tôi đi lấy nước nóng, ăn mấy ly mì. Ăn uống, sinh hoạt trên tàu kể ra rất tạm bợ. Giữa đêm, người nằm la liệt khắp lối đi, trên sàn tàu. Nếu không quen, khó mà ngủ được. 
Nghe giống như tôi đang chê bai. Nhưng tôi chẳng chê đến vậy. Sẽ có lúc tôi lại đi tàu. Tôi vẫn muốn ngồi trên một chuyến tàu vắng người. Quãng đường ngắn thôi, có lẽ là giữa Hội An và Huế. Đi tàu lửa, ít nhiều có một cảm giác trầm ổn. Đi xe thì lòng dễ bất an, đi tàu thủy thì say sóng, đi máy bay thì người ta nói nhiều quá.  
Lần đi Thái Lan, từ Bangkok đến Chiang Mai, tôi mua vé tàu, cũng một hạng ghế rất bèo. Thực ra tôi không nhớ nhiều về chuyến tàu ấy, chúng tôi có vẻ ngủ được, vì tàu vắng, chỗ ngồi cũng khá rộng rãi. Hàng ghế đối diện có một chị gái da ngăm, tóc thắt bím, mang theo một con chó đen lông xù. Một ngày tháng ba, 4 năm trước. 2016. 
Ở Sri Lanka có một chuyến tàu mà vài người gọi là chuyến tàu có tầm nhìn đẹp nhất thế giới. Tôi đã từng ở trên chuyến tàu ấy, từ Kandy đi Ella.
Tư vấn về chuyến đi, bạn tôi dặn, lúc mới lên tàu thì ngồi bên trái. Khi đi quá nửa đường thì đổi sang băng ghế bên kia, sẽ thấy được nhiều cảnh đẹp. 
Khi tàu chưa đến, tôi đứng suy nghĩ, tàu vào sân ga rồi quay ngược ra, thì đâu là đầu tàu, đâu là đuôi tàu nhỉ, bên trái là bên trái nào?
Tàu đến, tôi chẳng muốn bước lên. Người lấp đầy các khoang tàu, không phân biệt hạng ghế, tràn ra cả cửa lên xuống. Tôi nhớ mình đã vô thức bước lùi lại, ý muốn bỏ tàu. Xung quanh mọi người hối hả, cố gắng chạy qua lại kiểm tra xem cửa nào vắng nhất. Những ông quản tàu đẩy chúng tôi lên như nhét gà vịt vào chuồng. Tôi đã không biết, những ngày tháng chín năm đó chính là mùa lễ rước răng Phật ở Kandy. Trên tàu, chúng tôi đứng rã cả chân, mắt chỉ thấy những cơ thể người sát bên, hoàn toàn không biết ngoài cửa sổ có gì. Có lẽ đã bỏ qua rất nhiều cảnh đẹp.
Trên tàu, mọi thứ gần sát bên, dễ nhận ra thứ mùi xa lạ của con người và thức ăn ở vùng đất này. Tàu chật kín, vậy mà những người bán hàng cứ bình thản chen qua dòng người, đi khắp các toa, rao bán thứ bánh trái gì đó. Mỗi lần họ đi qua, hành khánh lại xô đẩy nhau đến là mệt mỏi. Tiếng nói chuyện, tiếng rao hàng, tiếng xình xịch của đầu máy, tiếng hú của đám thanh niên mỗi khi tàu đi qua hầm, tất cả tạo thành một chuỗi âm thanh đậm đặc. 
Tôi không nhớ chúng tôi đã đứng bao lâu, mỗi lần tàu dừng, trong lòng đều mong chờ người ta xuống bớt. Nhưng có người xuống, lại một tốp khác lên. Mãi đến những trạm cuối, chúng tôi mới có chỗ ngồi, cũng kịp ngắm cảnh một chút. Ella có một cây cầu 9 nhịp nổi tiếng, chúng tôi thấy nó từ trên tàu, cùng nhau chỉ trỏ. Tàu vẫn đi, 10 phút sau chúng tôi mới sực nhớ ra, kiểm tra bản đồ điện tử. Chúng tôi đã đi lố ga cần dừng rồi. Chỗ chúng tôi cần xuống phải ở đâu đó chỗ cây cầu 9 nhịp kia mới phải.
Chuyến tàu rất ám ảnh, không có lấy một hơi thở bình yên. Đã qua rồi, giờ kể nghe nhẹ nhàng đơn giản, lại nghĩ rằng như vậy cũng hay. 
Có chắc mình cần một chuyến tàu thật đẹp?
Tumblr media
Những chuyến tàu tôi chưa từng đi
Tôi đã không còn mơ được ngồi trên một chuyến tàu tuyệt đẹp nữa rồi. 
Những chuyến tàu đẹp nhất thôi thì cứ ở trong trí tưởng tượng.
Tôi sẽ để ở đây vài chuyến tàu đẹp đẽ đó.
Vào một buổi chiều muộn mùa hè, trên một chuyến tàu vô định, tôi gặp một người đàn ông. Tôi khi ấy là một chàng trai trẻ. Chúng tôi ngồi đối diện nhau, cùng im lặng. Cả hai đều mệt, nhưng không ai ngủ, chỉ thay nhau nhìn ra ngoài khung cửa. Ngoài kia đang dần tắt nắng. Bóng tối bắt đầu tràn lên những cành cây ngọn cỏ bị đoàn tàu bỏ lại phía sau.
Rồi sự buồn chán vượt quá giới hạn, người đàn ông bắt đầu cất lời. Nếu cậu không phiền lòng, thì chàng trai à, cậu trông lạc lối lắm đấy cậu biết không. Tôi đã dành cả đời để đọc vị người khác qua ánh mắt, tôi cho là mình biết. Cậu có muốn vài lời khuyên không?
Rồi ông uống hết những ngụm cuối cùng trong chai whiskey của tôi, hút một điếu thuốc. Khi bóng tối ngoài kia nuốt chửng cả âm thanh, ông lên tiếng. Ngay khoảnh khắc ấy, khuôn mặt đó đột nhiên mất hết mọi biểu cảm, phẳng lặng như tờ.
Đó là chuyến tàu tôi bịa thêm từ bài The Gambler. 
Rồi tôi thích những chuyến tàu của Paustovsky. 
Tôi sẽ lược đi vài đoạn, chắc tác giả không phiền lòng. Đây là chuyến tàu trong Nghệ thuật nhìn thế giới. 
Một lần vào mùa thu, tôi từ Moskva đi Leningrad. Có một con đường mà nhiều người bản xứ chắc cũng không ngờ đến. Tuy xa hơn, nhưng nó thú vị hơn khi chạy qua những miền hoang vắng và nhiều rừng.
Bạn đường của tôi là một người nhỏ bé với đôi mắt ti hí nhưng rất hoạt. Ông vận bộ quần áo lụng thụng, mang theo một hòm lớn đựng sơn dầu và những cuộn vải gai. Trông ông, ai cũng biết ngay là một họa sĩ. Ông đến một thị trấn nọ để vẽ mùa thu.
...
Ban ngày tôi ngủ thiếp đi, nhưng ông bạn hàng xóm đã dựng tôi dậy.  
- Xin ông đừng bực mình, - ông bối rối nói - nhưng ông dậy đi thì hơn. Một bức tranh kỳ diệu đang mở ra: cơn giông tháng chín. Ông trông kìa!
Tôi trông ra ngoài cửa sổ tàu. Ở phía Nam một đám mây đen nặng nề và cao, choán hết nửa bầu trời, đang nhô lên. Những ánh chớp co kéo, giật giật nó.
- Mẹ ơi! - ông họa sĩ kêu lên - Biết bao nhiêu là màu là sắc! Không thể nào vẽ nổi cái ánh sáng này, dù cho anh có là Levitan đi chăng nữa.
- Ánh sáng nào? - tôi cuống quýt hỏi.
- Trời ơi! - họa sĩ nói với vẻ tuyệt vọng - Ông nhìn đi đâu thế kia? Kia kìa, ông thấy không, ở đó rừng tối đen và yên lặng, đó là do bóng mây trùm lên nó. Còn kia, xa hơn một chút, trên rừng có những vết vàng bệch và hơi xanh lục: đó là tại ánh sáng mặt trời bị mây cản. Còn ở đàng xa thì rừng hoàn toàn phơi mình trong nắng. Ông thấy chưa? Cả khu rừng như đúc bằng vàng mười. Và trong suốt. Một loại tường bằng vàng có hoa văn. Hay là một chiếc khăn tay kéo dài suốt chân trời, chiếc khăn do những cô thợ thêu bậc thầy trong vùng Tikhvin của chúng tôi thêu ở các xưởng làm đồ kim tuyến. Bây giờ ông hãy trông gần đây, những dải thông kia kìa. Ông có thấy cái ánh đồng thau lấp lánh trên những lá nhọn không? Đó là do bức tường vàng của rừng mà có. Ánh sáng của bức tường vàng hắt lên những ngọn thông. Ánh phản chiếu. Vẽ nó rất khó. Dễ làm nó thô đi lắm. Còn kia, ông thấy không, kia chỉ có ánh sáng tỏa ra yếu ớt, tôi muốn nói ánh sáng chiếu xuống dịu dàng đến nỗi cần phải có một bàn tay thật bình tĩnh và trung thành mới truyền đạt nổi nó.
Họa sĩ nhìn tôi và cười.
- Ánh phản chiếu từ rừng thu hắt lại mạnh thực! Cả phòng ngủ trong toa bừng lên như trong buổi hoàng hôn. Nhất là trên mặt ông. Giá cứ vẽ ông như thế này mà hay! Tiếc thay, tất cả những cái đó chỉ thoáng qua trong chốc lát.
...
Mưa rào trút xuống. Người phụ trách toa hấp tấp hạ hết cửa xuống. Những sợi nước mưa xiên xiên chảy thành dòng trên mặt kính. Ánh sáng mất hẳn, chỉ ở đàng xa, xa lắm, mãi tận chân trời, qua bụi mưa, là còn một dải rừng mạ vàng cuối cùng cháy sáng.
Họa sĩ hỏi tôi:
- Ông còn nhớ được gì không?
- Đôi chút thôi.
- Tôi cũng thế, chỉ nhớ được đôi chút thôi - ông buồn rầu nói - Tạnh mưa, màu sắc sẽ đậm hơn. Ông biết không, nắng giỡn trên lá và thân cây. Nói chung, ông hãy để ý nhìn ánh sáng vào một ngày ảm đạm trước cơn mưa. Trước cơn mưa nó một khác, trong cơn mưa một khác, còn sau cơn mưa thì lại hoàn toàn khác. Bởi vì lá ướt làm cho không khí có một ánh lấp lánh yếu ớt. Cái ánh lấp lánh đó xám, mềm và ấm. Nói chung, nghiên cứu màu sắc và ánh sáng là một khoái lạc, ông bạn thân mến của tôi ạ. Tôi thề không đổi cái nghiệp họa sĩ của tôi lấy bất cứ một thứ gì khác.
Đêm, họa sĩ xuống ga xép. Tôi xuống sân ga chia tay với ông. Ngọn đèn lồng dầu hỏa tỏa sáng. Phía trước, đầu máy thở nặng nhọc.
...
Rồi tôi tự hỏi, là tôi yêu những chuyến tàu ấy, hay là tôi yêu cái cảm giác xao xuyến xót xa về những điều hiếm gặp trong đời. Ta cho rằng nó lướt qua đủ chậm để ta kịp tận hưởng, nhưng chỉ một tích tắc, nó đã trôi qua mà ta không thể níu lại. Giống như những tia nắng cuối ngày. Bình minh rực rỡ tươi sáng, nhưng hoàng hôn mới dễ khiến ta xúc động. 
11 notes · View notes
hosodangkynhanhieu · 5 years
Text
Theo định nghĩa của công ước liên hợp quốc về luật biển 1982, đảo là gì?
Theo định nghĩa của công ước liên hợp quốc về luật biển 1982, đảo là gì?
Đảo là Mảnh đất ở sông, hồ, biển, đại dương có nước bao quanh không bị ngập khi thủy triều lên cao nhất, có thể là một đảo riêng biệt hay một nhóm đảo (quần đảo). Chế độ pháp lí đối với đảo tùy theo vị trí của đảo. Vd. Đảo gần bờ: lấy đảo làm mốc của đường cơ sở; vùng nước giữa bờ biển và đảo là nội thủy; Đảo ngoài khơi: theo như lục địa tức là có lãnh hải, vùng tiếp giáp, vùng đặc quyền kinh tế, thềm lục địa.
Công ước liên hợp quốc về luật biển có hiệu lực vào năm nào?
Công ước Liên Hiệp Quốc về Luật biển (tiếng Anh: United Nations Convention on Law of the Sea – UNCLOS), cũng gọi là Công ước Luật biển hay cũng được những người chống đối nó gọi là Hiệp ước Luật biển, là một hiệp ước quốc tế được tạo ra trong Hội nghị về luật biển Liên Hiệp Quốc lần thứ 3 diễn ra từ năm 1973 cho đến 1982 với các chỉnh sửa đã được thực hiện trong Hiệp ước Thi hành năm 1994.
Công ước Luật biển là một bộ các quy định về sử dụng các đại dương của thế giới, chiếm 70% diện tích bề mặt Trái Đất. Công ước đã được ký kết năm 1982 để thay thế cho 4 hiệp ước năm 1958 đã hết hạn. UNCLOS có hiệu lực từ năm 1994, và cho đến tháng 10 năm 2014, có 167 quốc gia và Cộng đồng châu Âu đã tham gia Công ước này.[4] Hoa Kỳ không tham gia vì nước này tuyên bố rằng hiệp ước này không có lợi cho kinh tế và an ninh của Mỹ.
Công ước quy định quyền và trách nhiệm của các quốc gia trong việc sử dụng biển, thiết lập các hướng dẫn rõ ràng cho các hoạt động kinh doanh, bảo vệ môi trường và cải thiện quản lý các tài nguyên thiên nhiên đại dương. Các sự kiện mà thuật ngữ đề cập trong Công ước là: Công ước về Luật biển Liên Hiệp Quốc lần 1, Công ước về Luật biển Liên Hiệp Quốc lần 2, Công ước về Luật biển Liên Hiệp Quốc lần 3. Công ước này là kết quả của Công ước về Luật biển Liên Hiệp Quốc lần 3 và cũng mang tên gọi Công ước về Luật biển Liên Hiệp Quốc.
Trong khi Đại hội đồng Liên Hiệp Quốc nhận được các công cụ phê chuẩn và gia nhập và Liên Hiệp Quốc quy định ủng hộ các cuộc họp của các quốc gia là thành viên của Công ước thì Liên Hiệp Quốc không có vai trò hoạt động trong việc thi hành Công ước này. Tuy nhiên các tổ chức liên chính phủ tự trị như: Tổ chức Hàng hải Quốc tế, Ủy ban Cá voi Quốc tế và Cơ quan quản lý Đáy biển Quốc tế được Công ước này thành lập lại có một vai trò trong việc thực thi Công ước.
Bối cảnh lịch sử
UNLOS đã tỏ ra cần thiết do tính pháp lý yếu của ý niệm ‘quyền tự do về biển’ có từ thế kỷ 17: quyền của các quốc gia đã bị giới hạn trong một vành đai lãnh hải mở rộng ra từ các bờ biển của quốc gia đó, thường là 3 hải lý, theo quy định phát đạn pháo được thẩm phán người Hà Lan Cornelius Bynkershoek phát triển. Tất cả các lãnh hải nằm ngoài biên giới quốc gia được xem như lãnh hải quốc tế – tự do cho tất cả các quốc gia, nhưng không thuộc quốc gia nào cả (nguyên tắc mare liberum được Grotius công bố).
Đầu thế kỷ 20, nhiều quốc gia biểu lộ ý muốn mở rộng quyền tuyên bố chủ quyền quốc gia nằm đưa các nguồn tài nguyên khoáng sản, bảo vệ nguồn cá và có các phương tiện để thực thi kiểm soát ô nhiễm. Hội Quốc Liên đã tổ chức một hội nghị năm 1930 tại Hague để bàn về điều này, nhưng hội nghị không đạt được thỏa thuận nào.
Một quốc gia phản ánh nguyên tắc luật bất thành văn quốc tế về quyền một quốc gia để bảo vệ tài nguyên thiên nhiên của mình là Hoa Kỳ, khi năm 1945, Tổng thống Harry S. Truman đã mở rộng sự kiểm soát quốc gia trên các tài nguyên thiên nhiên ở trong thềm lục địacủa mình. Các quốc gia khác cũng nhanh chóng ganh đua theo Mỹ. Giữa năm 1946 và 1950, Argentina, Chile, Peru và Ecuador đều nới rộng chủ quyền của mình ra khoảng cách 200 hải lý nhằm bao quát cả ngư trường trong hải lưu Humboldt của họ. Các quốc gia khác đã nới rộng vùng lãnh hải đến 12 hải lý.
Đến năm 1967, chỉ có 25 quốc gia vẫn sử dụng giới hạn 3 hải lý, 66 quốc gia đã quy định giới hạn lãnh hải 12 hải lý và 8 quốc gia đưa ra giới hạn 200 hải lý. Để xem bảng các tuyên bố hàng hải được Liên Hiệp Quốc biên tập, xem [5]. Theo bảng này, đến ngày 27 tháng 7 năm 2007, chỉ có vài nước sử dụng giới hạn 3 hải lý là Jordan, Palau và Singapore. Giới hạn 3 hải lý này cũng được sử dụng ở một số đảo của Úc, một khu vực của Belize, một vài eo biển của Nhật Bản, một vài khu vực của Papua New Guinea, và một vài lãnh thổ phụ thuộc của Anh Quốc như Anguilla.
Hội nghị Liên Hiệp Quốc về Luật Biển lần I
Năm 1956, Liên Hiệp Quốc tổ chức Hội nghị về Luật Biển đầu tiên (UNCLOS I) ở Geneva, Thụy Sĩ. Hội nghị này đạt được bốn hiệp định ký kết năm 1958:
Công Ước về Lãnh Hải và Vùng Tiếp Giáp, có hiệu lực vào ngày 10/09/1964
Công Ước về Thềm Lục Địa, có hiệu lực vào ngày 10/06/1964
Công Ước về Hải Phận Quốc tế, có hiệu lực vào ngày 30/09/1962
Công Ước về Nghề Cá và Bảo Tồn Tài nguyên Sống ở Hải Phận Quốc tế, có hiệu lực vào ngày 20/03/1966.
Mặc dầu Hội nghị lần này được cho là thành công, nhưng nó vẫn để ngỏ vấn đề quan trọng là bề rộng của vùng lãnh hải.
Hội nghị Liên Hiệp Quốc về Luật Biển Lần II
Năm 1960, Liên Hiệp Quốc tổ chức Hội nghị về Luật Biển lần hai (“UNCLOS II”). Tuy nhiên, hội nghị sáu tuần ở Geneva không đạt được tiến triển nào mới. Nhìn chung, các nước đang phát triển chỉ tham dự như là như là khách, liên minh, hoặc nước độc lập của Mỹ hay Liên Xô mà không nói lên được tiếng nói của mình.
Hội nghị Liên Hiệp Quốc về Luật Biển Lần III
Các vùng biển theo luật biển quốc tế.
Năm 1967, vấn đề về các tuyên bố khác nhau về lãnh hải đã được nêu ra tại Liên Hiệp Quốc. Năm 1973, Hội nghị Liên Hiệp Quốc lần thứ 3 về Luật biển (Third United Nations Conference on the Law of the Sea) được tổ chức tại New York. Để cố gắng giảm khả năng các nhóm quốc gia thống trị đàm phán, hội nghị dùng một quy trình đồng thuận thay cho bỏ phiếu lấy đa số. Với hơn 160 nước tham gia, hội nghị kéo dài đến năm 1982. Kết quả là một công ước có hiệu lực từ ngày 16 tháng 11 năm 1994, một năm sau khi Guyana – nước thứ 60 ký công ước.
Nội dung công ước có một loạt điều khoản. Những điều khoản quan trọng nhất quy định về việc thiết lập các giới hạn, giao thông đường biển, trạng thái biển đảo, và các chế độ quá cảnh, các vùng đặc quyền kinh tế, quyền tài phán thềm lục địa, khai khoáng lòng biển sâu, chính sách khai thác, bảo vệ môi trường biển, nghiên cứu khoa học, và dàn xếp các tranh chấp.
Công ước đặt ra giới hạn cho nhiều khu vực, tính từ một đường cơ sở (baseline) được định nghĩa kỹ càng. (Thông thường, một đường biển cơ sở chạy theo đường bờ biển khi thủy triều xuống, nhưng khi đường bờ biển bị thụt sâu, có đảo ven bờ, hoặc đường bờ biển rất không ổn định, có thể sử dụng các đường thẳng làm đường cơ sở). Có các khu vực dưới đây:
Nội thủy
Bao phủ tất cả vùng biển và đường thủy ở bên trong đường cơ sở (phía đất liền). Tại đây, quốc gia ven biển được tự do áp đặt luật, kiểm soát việc sử dụng, và sử dụng mọi tài nguyên. Các tàu thuyền nước ngoài không có quyền đi lại tự do trong các vùng nội thủy.
Lãnh hải
Vùng nằm ngoài đường cơ sở có chiều ngang 12 hải lý. Tại đây, quốc gia ven biển được quyền tự do đặt luật, kiểm soát việc sử dụng, và sử dụng mọi tài nguyên. Các tàu thuyền nước ngoài được quyền “qua lại không gây hại” mà không cần xin phép nước chủ. Đánh cá, làm ô nhiễm, dùng vũ khí, và do thám không được xếp vào dạng “không gây hại”. Nước chủ cũng có thể tạm thời cấm việc “qua lại không gây hại” này tại một số vùng trong lãnh hải của mình khi cần bảo vệ an ninh.
Vùng nước quần đảo
Công ước đưa ra định nghĩa về các quốc gia quần đảo trong phần IV, cũng như định nghĩa về việc các quốc gia này có thể vẽ đường biên giới lãnh thổ của mình như thế nào. Đường cơ sở được vẽ giữa các điểm ngoài cùng nhất của các đảo ở ngoài cùng nhất, đảm bảo rằng các điểm này phải đủ gần nhau một cách thích đáng. Mọi vùng nước bên trong đường cơ sở này sẽ là vùng nước quần đảo và được coi như là một phần của lãnh hải quốc gia đó.
Vùng tiếp giáp lãnh hải
Bên ngoài giới hạn 12 hải lý của lãnh hải là một vành đai có bề rộng 12 hải lý, đó là vùng tiếp giáp lãnh hải. Tại đây, nước chủ có thể vẫn thực thi luật pháp của mình đối với các hoạt động như buôn lậu hoặc nhập cư bất hợp pháp.
Vùng đặc quyền kinh tế
Rộng 200 hải lý tính từ đường cơ sở. Trong vùng này, quốc gia ven biển được hưởng độc quyền trong việc khai thác đối với tất cả các tài nguyên thiên nhiên. Khái niệm vùng đặc quyền kinh tế được đưa ra để ngừng các cuộc xung đột về quyền đánh cá, tuy rằng khai thác dầu mỏ cũng đã trở nên một vấn đề quan trọng. Trong vùng đặc quyền kinh tế, nước ngoài có quyền tự do đi lại bằng đường thủy và đường không, tuân theo sự kiểm soát của quốc gia ven biển. Nước ngoài cũng có thể đặt các đường ống ngầm và cáp ngầm.
Thềm lục địa
Được định nghĩa là vành đai mở rộng của lãnh thổ đất cho tới mép lục địa (continental margin), hoặc 200 hải lý tính từ đường cơ sở, chọn lấy giá trị lớn hơn. Thềm lục địa của một quốc gia có thể kéo ra ngoài 200 hải lý cho đến mép tự nhiên của lục địa, nhưng không được vượt quá 350 hải lý, không được vượt ra ngoài đường đẳng sâu 2500m một khoảng cách quá 100 hải lý. Tại đây, nước chủ có độc quyền khai thác khoáng sản và các nguyên liệu không phải sinh vật sống.
Bên cạnh các điều khoản định nghĩa các ranh giới trên biển, công ước còn thiết lập các nghĩa vụ tổng quát cho việc bảo vệ môi trường biển và bảo vệ quyền tự do nghiên cứu khoa học trên biển. Công ước cũng tạo ra một cơ chế pháp lý mới cho việc kiểm soát khai thác tài nguyên khoáng sản tại các lòng biển sâu nằm ngoài thẩm quyền quốc gia, được thực hiện qua Ủy ban đáy biển quốc tế (International Seabed Authority).
Các nước không có biển được quyền có đường ra biển mà không bị đánh thuế giao thông bởi các nước trên tuyến đường nối với biển đó.
The post Theo định nghĩa của công ước liên hợp quốc về luật biển 1982, đảo là gì? appeared first on Hồ Sơ Đăng Ký Nhãn Hiệu.
http://bit.ly/2WQANyw
1 note · View note
xoidua · 5 years
Text
NHÁP - KỸ THUẬT: Viết nhật ký >>> Trưởng Thành nhanh + Học nhớ lâu.
Chia những sự việc trong đời thành 4 yếu tố Lửa - Nước - Đất - Gió, kỹ thuật ghi nhật ký này sẽ giúp bạn tái cân bằng cuộc sống, định hình rõ những suy nghĩ lẩn khuất trong tiềm thức, ghim lâu hơn những điều đã học, và hơn hết, giúp bạn trưởng thành.
Bài viết này được dịch từ bài viết gốc của Sílvia Bastos trên Medium.com, có chỉnh sửa để phù hợp với văn phong Việt Nam, có sửa chút để giữ giọng văn dễ hiểu, đôi khi giữ nguyên từ gốc tiếng Anh cho sát nghĩa.
Journaling Techniques to Master Balance and Grow Faster
.  .  .
Cân bằng cuộc sống, là một trong những điều được thèm muốn nhất, cũng là điều khó đạt được nhất. Kịch bản thường là, mọi người cứ cố gắng, vượt qua được sự lười biếng, rồi tiến bộ dần và trở nên rất high productivity, nhưng sau thì lại tiến xa quá, tới điểm, mất đi cân bằng trong cuộc sống, rồi kiệt sức. Ví dụ như, khi bạn cố trở thành một listener tốt hơn nên dành thêm cả đống thời gian cho bạn bè, và rồi cuối cùng chẳng thấy thời gian nào dành cho bản thân nữa. Dùng để đi chơi hết rồi.
Khi biết về mô hình 4 yếu tố Hoả - Thuỷ - Mộc - Khí này, là tôi biết ngay nó sẽ giúp mình tìm được cái điểm cân bằng bị bỏ quên trên con đường thăng tiến ấy, mà vẫn không phải dừng sự phấn đấu một chút nào.
Khi một người bạn giới thiệu cho tôi một mô hình cân bằng mới dựa trên bốn yếu tố, tôi ngay lập tức thấy giá trị của nó như một công cụ giúp tôi đánh giá điều gì đã xảy ra trong cuộc sống của tôi và tôi có thể làm gì để lấy lại trạng thái cân bằng.
Lúc đầu, như tôi biết thì nó chỉ là một kiểu khía niệm, một kiểu định nghĩa khác về Cân Bằng Là Gì. Nhưng mà thấy nó tiềm năng quá, tôi bắt đầu thử áp dụng, trải nghiệm, và phát triển nó. Áp dụng  khái niệm Cân Bằng 4 Mục này vào cách viết nhật ký. Và nó mang lại lợi ích cực lớn đấy.
Tôi sẽ trình bày chi tiết về nó sau đây.
Bài viết dài, nhưng cố đọc nhé. Có ích đấy.
Tôi đã nắm bắt khái niệm này và bắt đầu phát triển nó khi tôi trải nghiệm nó trong cuộc sống hàng ngày và thử nghiệm nó. Cuối cùng, tôi cần nhiều hơn là chỉ nhận ra những gì mất cân bằng. Những gì tôi nghĩ ra là một cách để tích hợp mô hình mới này vào thói quen viết nhật ký của tôi. Trong bài viết này, tôi cũng sẽ chỉ cho bạn cách thực hiện điều đó, với các bài tập cụ thể bạn có thể thêm vào bất kỳ hệ thống nhật ký nào bạn có thể sử dụng.
Cân Bằng như một Hệ Thống Lửa: Sức mạnh, Hành động Nước: Cảm xúc, Tiềm Thức Đất: Kết Cấu, Nền Tảng Không khí: Trí tuệ, Ý thức
Tạo nên một Thói Quen Keystone
Thực hành Viết Nhật Ký để Cân bằng Cuộc Sống Hàng Ngày, Lấy Lại Sức và Trưởng Thành
Lửa: Sức mạnh, Hành động 1. Đặt mục tiêu 2. Khẳng định 3. Tôn vinh mình Nước: Cảm xúc / Tiềm thức 1. Nhật ký những giấc mơ 2. Câu hỏi buổi tối Đất: Nền Móng / Kết Cấu 1. Lập kế hoạch và hành động tác động cao 2. Theo dõi thói quen Khí: Trí tuệ / Thông Thái 1. Bài học 30 giây 2. Viết khi đầu ngày
Cân Bằng là Động Từ, Không phải Danh Từ
Cân Bằng như một Hệ Thống - một Tiến Trình
Tương đối dễ dàng để đạt được sự cân bằng nhất thời bằng cách thực hiện một số điều chỉnh nhanh chóng. Nhưng cần nỗ lực thường xuyên để duy trì nó.
Nó giống như làm rất nhiều nỗ lực để đẩy một quả bóng nặng lên một ngọn đồi cao, nhưng rồi không cố gắng tiếp nữa, nên quả bóng đời bạn, trượt dốc. chỉ để nó rơi sang phía bên kia một khi bạn đến đó.
Tumblr media
Bạn cố gắng đẩy quả bóng lên đồi, còn cuộc sống thì cứ luôn đẩy nó xuống lại.
Thay vì nghĩ về sự cân bằng như một điểm duy nhất trên đỉnh đồi, tôi học cách nghĩ về nó như một hệ thống tương tác.
Cách đây một thời gian, bạn tôi cho tôi xem một hình ảnh đã thay đổi mọi thứ:
Tumblr media
Cô ấy nói với tôi cái biểu đồ 4 góc này được gọi là ‘the medicine wheel’ - vòng xoay điều trị. một hệ thống được sử dụng bởi các bộ lạc bản địa trong nhiều thế kỷ để guidance được hướng dẫn và cầu nguyện. Cô ấy giải thích cho tôi cách mỗi góc phần tư tương ứng với một trong bốn yếu tố, tượng trưng với 4 thuộc tính của cuộc sống này:
-    Lửa - Hoả→ hành động.
-    Nước → cảm xúc.
-    Trái đất → cấu trúc.
-    Không khí → trí tuệ.
Bạn tôi không chắc lắm khi giải thích về nguồn gốc của hệ thống 4 góc phần tư này. Trong thực tế, ý tưởng này vượt qua tồn tại trong nhiều nền văn hóa: một số người có khi được gọi là các nguyên tố, một số khác là tọa độ địa lý geographic coordinates, các mùa, màu sắc hoặc các hành tinh. Nhưng điều quan trọng là cách cô ấy nói sử dụng nó:
Khi bạn cảm thấy mất cân bằng, hãy kiểm tra góc phần tư nào đang được đầu tư nhiều quá. Sau đó, thực hiện một hoạt động đưa bánh xe tips the wheel to the one diagonally inverse.” đến một đường chéo ngược.
Đó là sự ra đời của một mô hình ‘cân bằng' mới  Vậy là tôi cho ra đời một mô hình 'Cân Bằng' mới. Nếu tôi coi năng lượng hoặc tâm trạng của mình vì nó liên quan đến bốn góc phần tư của bánh xe, tôi có thể hiểu làm thế nào để cân bằng lại bằng cách di chuyển nó về phía trung tâm. Các góc phần tư được liên kết trực tiếp và miễn phí theo đường chéo, và tôi có thể di chuyển giữa chúng bằng cách có ý thức lựa chọn hành động của mình.
That was the birth of a new ‘balance’ paradigm for me. If I thought of my energy or mood as it related to the four quadrants of the wheel, I could understand how to rebalance by moving it towards the center. The quadrants are directly interconnected and diagonally complimentary, and I can move between them by consciously choosing my actions.
Đây là bánh xe hiện tại  và cách tôi định nghĩa từng góc:
Tumblr media
Đây là cách tôi trải nghiệm từng góc và các hoạt động đưa tôi đến gần hơn với mỗi góc phần tư:
Lửa: Sức mạnh, Hành động
Khi có cảm giác cân bằng, tôi cảm thấy năng suất, đầy năng lượng, có kiểm soát, động lực cao; một trạng thái “high-vibe” - PHÊ.
Khi góc phần tư này vượt quá mức nên có, sẽ cảm thấy kiệt sức agitation. Kiểu như cảm giác thèm khát thành công quá mức, một dạng nghiện hành động. I feel exhaustion, burnout, agitation. I might feel pressure to overachieve—a sort of addiction to action.
Các hoạt động tăng cường năng lượng vào góc phần tư này bao gồm:
-    Tập thể dục (đặc biệt là yoga, chạy và nhảy),
-    Xem video động lực,
-    Nằm phơi nắng,
-    Tập hít thở.
Nước: Cảm xúc, Tiềm Thức Khi mọi thứ cân bằng, tôi cảm thấy được inspired truyền cảm hứng, cảm giác như tôi được kế nối với tất cả: cảm xúc của mình, với người thân yêu, với cộng động. Tôi cảm thấy sáng tạo! I feel creative!
Nếu góc phần tư này trội quá, tôi cảm thấy quá tải với cảm xúc trong mình. Không thể nào suy nghĩ logic được. Tôi trở nên quá xúc động: tức giận, lo lắng, buồn, khóc, v.v.
Các hoạt động làm tăng năng lượng hoặc trọng lượng của góc phần tư này bao gồm: -    chia sẻ cảm xúc của tôi với những người thân yêu / dễ bị tổn thương;
-    các hoạt động sáng tạo như viết, vẽ, v.v.;
-    quan sát cảm xúc của khi thiền định;
-    làm việc tử tế với người khác.
Trái đất: Cấu Trúc, Nền Tảng Nếu góc phần tư Earth - Mộc cân bằng với những góc kia, sẽ cảm thấy an toàn và ổn định; organized  và thoải mái theo kiểu tích cực. Tôi cảm thấy đồng điệu với môi trường và thế giới xung quanh. Nhưng nếu góc này là trội quá mức, tôi bắt đầu cảm thấy lười biếng, bế tắc, thờ ơ và thất vọng. I feel lazy, stuck, lethargic—frustrated and powerless.
Các hoạt động mang lại ở trong góc Earth là: -    Lập kế hoạch; -    Tổ chức và làm sạch không gian và đồ đạc của tôi; -    Tất cả các loại nghỉ ngơi; -    Hoạt động tự chăm sóc có ý thức.
Không khí: Trí tuệ, Ý thức
Khi góc phần tư này cân bằng với các yếu tố khác, tôi cảm thấy cực kỳ sáng suốt và có định hướng; Tôi trở thành một người học nhanh và tôi cảm thấy có mối liên hệ với Chúa và bản ngã cao hơn.
Nếu góc này quá trội, tôi có xu hư��ng suy nghĩ quá mức và bị mắc kẹt suy nghĩ; Tôi gặp khó khăn trong việc điều chỉnh cảm xúc của mình và trở nên bi quan.
Các hoạt động có thể thiên về phía góc phần tư này là: -    đọc nội dung có chất lượng, -    một mình đi bộ -    dành thời gian ở không gian mở, thoáng đãng, -    viết ra, processing những suy nghĩ và ý tưởng.
Tôi càng áp dụng mô hình này vào cuộc sống - đặc biệt là khi cảm thấy mất cân bằng - tác dụng của nó càng mạnh và càng dễ dàng biết cách trở lại cân bằng. the easier it became to know how to return to balance.
Tuy vậy, những hành động này chỉ là những cách chữa cháy tạm thời, và không phải lúc nào cũng hữu dụng. Đôi khi tôi cảm thấy quá mệt mỏi để chạy bộ. Lần khác, không ai trong số bạn bè của tôi sẵn sàng lắng nghe tôi khi tôi cảm thấy buồn, đa cảm.
Ngoài ra, tôi muốn nhiều hơn một giải pháp chỉ để 'tạm sửa' sự mất cân bằng đó. Rốt cuộc, có được quả bóng lên đỉnh đồi thật dễ dàng, phải không?
Điều tôi muốn là đảm bảo rằng quả bóng ở trên đỉnh đồi lâu hơn, ổn định hơn. Nếu có thể, tôi muốn sự cân bằng đó trở thành hiện trạng hàng ngày luôn.
.  .  .
Tạo thói quen Keystone
Trong cuốn sách The Power of Habit của Charles Duhigg, định nghĩa một thói quen keystone quan trọng là một thói quen đóng vai trò kích hoạt cho rất nhiều thói quen khác hình thành trên nó.
Hãy tưởng tượng ai đó bắt đầu thiền mỗi ngày. Đột nhiên, họ cảm thấy bớt giận dữ, và những mối quan hệ của họ được cải thiện. Họ cũng cảm thấy đồng điệu hơn với cơ thể mình, tiếp nữa họ ngừng ăn quá nhiều, và họ bỏ hút thuốc. Họ bắt đầu cảm thấy cần phải tập thể dục, và đột nhiên toàn bộ thói quen của họ đã thay đổi - chỉ nhờ một thói quen.
Tôi cho rằng tôi có thể áp dụng nguyên tắc tương tự để đạt và duy trì sự cân bằng như như một routine hàng ngày.
Nhật ký hóa ra là một phương cách hoàn hảo để đạt được và duy trì sự cân bằng đó, bởi vì:
-    Nếu một điều gì đó mà tôi đã đang làm hàng ngày rồi, thì sẽ không cảm thấy kháng cự resistance khi thêm nó vào chu trình hàng ngày.
-    Nó rất linh hoạt và tùy chỉnh được - như bạn sẽ thấy bên dưới, có nhiều cách để giải quyết từng góc phần tư thông qua nhật ký.
-    Nó hoạt động như một thói quen quan trọng - nó mang lại sự cân bằng cho nhận thức của tôi mỗi ngày, hỗ trợ các thói quen khác và mở rộng nó sang các lĩnh vực và hoạt động khác.
.  .  .
Thực hành Nhật ký để Cân Bằng cuộc sống hàng ngày, Hồi Phục và Trưởng Thành
Kể từ khi tôi điều chỉnh thói quen viết nhật ký hàng ngày theo mô hình mới, từng chút một, cuộc sống của tôi bắt đầu thay đổi.
Các hành động cụ thể tôi đề cập dưới đây có lẽ không mới với nhiều người, nhưng điều khiến chúng trở nên mạnh mẽ là bạn có thể kết hợp chúng với nhau để đạt được sự cân bằng, nhận thức và hồi phục tối ưu.
Mỗi ngày, tôi đưa ít nhất một thực hành trong mỗi loại này vào nhật ký hàng ngày. Bạn có thể chọn một, hoặc nhiều - hoặc thêm theo ý của riêng mình nếu cảm thấy phù hợp với sự cân bằng riêng mình.
Lửa: Sức Mạnh, Hành Động
Nếu chúng ta muốn lớn lên, trưởng thành, tiến hóa... thì phải hành động. Để làm được điều đó, cần có động lực, mục đích và năng lượng. Đó là mục đích của tất cả những thực hành này.
1. Đặt mục tiêu
Nếu bạn muốn được hạnh phúc, hãy đặt ra một mục tiêu chi phối suy nghĩ của mình, giải phóng năng lượng bản thân và tiếp lửa cho hy vọng.
Một trong những điều sẽ giúp bạn có động lực nhất để hành động là biết rằng bạn đang hành động có mục đích, với một mục tiêu trong đầu.
Đây là một bài tập để giúp bạn có được điều đó:
1.    Suy nghĩ về 3 hoặc 4 lĩnh vực chính khác nhau trong cuộc sống của mình (của tôi là Bản thân, Các Mối quan hệ và Công việc);
2.    Chọn một mục tiêu bạn muốn đạt được cho mỗi mục tiêu trong ba tháng tới (chẳng hạn như tập thể dục 4 ngày một tuần, cải thiện đời sống tình dục của bạn với đối tác hoặc thăng chức);
3.    Viết chúng vào một trang trong nhật ký.
Sau đó, hàng sáng, dành một chút thời gian để xem xét mục tiêu của bạn và viết một ít về chúng. Viết về cảm giác khi đọc lại chúng, những ý tưởng bạn có để giúp bạn đạt được mục tiêu, lý do đằng sau và điều gì thúc đẩy bạn với mỗi mục tiêu.
Bạn có thể phát hiện ra rằng bạn không hài lòng với các mục tiêu hiện tại của mình. Viết về điều đó cũng được; rồi sửa lại mục tiêu luôn.
2. Khẳng định
Nếu bạn không rõ mình muốn đi đâu, thì bạn sẽ đi tới nơi mình chẳng muốn. ― Yogi Berra
Theo Stephen Covey, Sự Khẳng Định là một công cụ cực kỳ mạnh mẽ nếu chúng đáp ứng các tiêu chí sau: -    Tính Cá Nhân, -    Tính Tích Cực, -    Tính Thực Tại, -    Tính Trực Quan, -    Có Cảm Xúc.
Mỗi ngày, vào buổi sáng, tôi viết ra một lời khẳng định có liên quan trực tiếp đến:
1.    Mục tiêu và nhiệm vụ (ví dụ: nếu tôi muốn viết 3000 từ ngày hôm đó, tôi có thể viết ra "Tôi là một nhà văn truyền cảm hứng, xuất sắc, hiệu quả").
2.    Hôm nay mình cảm thấy thế nào (ví dụ: nếu tôi thức dậy, cảm thấy lo lắng, tôi sẽ tự nói với mình rằng mình có sức mạnh tuyệt đối để thay đổi hoàn cảnh hiện tại.
Sau khi tôi viết điều đó xuống, tôi để nó ngấm vào tâm trí rồi nó sẽ cung cấp năng lượng cho tôi cả ngày. Tôi thường cố gắng giữ những lời tự khẳng định đó trong đầu suốt cả ngày.
Cách này không chỉ để giữ cho tôi có động lực, mà còn xây dựng thêm niềm tin vào bản thân. (Viết và lặp lại những lời khẳng định, lắng nghe tâm lý mình vào ngày mới, còn tốt hơn hơn một tách cafe - tất cả những điều tôi đang viết đây đều bắt đầu ở một trong những lần ngồi như thế.
3. Lễ kỷ niệm
Bạn có từng nhận ra rằng khi nhìn mình trong gương và thực sự thích cơ thể của mình, và thế là có thêm động lực để tập luyện trong hôm đó.
Theo Dan Sullivan, rất nhiều người khởi nghiệp thất bại vì họ có thói quen tập trung vào khoảng cách giữa nơi họ đang ở và nơi họ muốn tới, thay vì tập trung vào khoảng cách giữa nơi họ bắt đầu và nơi họ đang ở.
Biết được mình đang ở đâu và những gì bạn đã và đang đạt được, có thể là một trong những điều tạo động lực mạnh mẽ nhất.
Sullivan nói rằng để ngừng tập trung vào những sai lầm, chúng ta nên viết ra 3 big win trong ngày, hàng ngày. Kể từ lúc tôi bắt đầu thực hiện việc này vào cuối mỗi ngày và đọc lại vào sáng hôm sau, tôi nhận ra rằng mình thực sự tốt hơn nhiều so với những lo lắng tào lao của hôm trước, cảm thấy như không thể chờ đợi để thực hiện một ngày tuyệt vời hơn hôm qua.
Một cách ổn ổn khác để trân trọng những gì mình đang có, là thực hành Lòng Biết Ơn. Mỗi sáng, hãy viết ra một vài điều mà bạn hiện đang cảm thấy biết ơn. Nghiêm túc đấy, lòng biết ơn có một số lợi ích đáng kinh ngạc có thể làm bạn ngạc nhiên, chẳng hạn như cải thiện chức năng sinh lý của bạn, tăng thành tích mục tiêu và giảm vật chất.
Nước: Cảm xúc / Tiềm thức
Rất nhiều thứ ngăn cản chúng ta đạt được tiềm năng đầy đủ của mình, do không có khả năng quản lý cảm xúc của mình và cách phản ứng với những nỗi đau trong quá khứ. Điều này làm mất kết nối bạn với những người mình quan tâm.
Một trong những cách để tiếp cận cảm xúc  - cũng như thúc đẩy sự sáng tạo - là chạm vào tiềm thức. Có những cách sau.
1. Ghi lại những Giấc Mơ
Cho đến khi bạn làm cho vô thức tỉnh táo, nó sẽ định hướng cuộc sống của bạn và bạn sẽ gọi đó là định mệnh. - C.G. Jung
“Until you make the unconscious conscious, it will direct your life and you will call it fate.” ― C.G. Jung
Khi mơ, tiềm thức của chúng ta vẫn in control nằm trong tầm kiểm soát. Do đó, những giấc mơ là cơ hội tuyệt vời để tìm hiểu về những điều mà bộ não có ý thức đã chèn lấp đi, khi mình tỉnh.
Kể từ khi bắt đầu viết lại những giấc mơ của mình vào buổi sáng, tôi dần hiểu hơn về cảm xúc của mình.
Ví dụ, tôi thường thức dậy, cảm thấy rất lo lắng, và không bao giờ biết tại sao. Khi bắt đầu chú ý đến giấc mơ của mình, tôi nhận thấy rằng chúng thường phản ánh những sự kiện căng thẳng trong vài ngày qua (một trận cãi vá trong gia đình, cần được đánh giá cao, vấn đề gì đó với sức khỏe mà tôi thậm chí không để ý đến) .
Ngay khi tôi viết chúng xuống, theo sau là một số phản hồi đó, tôi có thể đặt chúng trong quan điểm và không để chúng ảnh hưởng tiêu cực đến phần còn lại của ngày.  I am able to put them in perspective and not let them negatively affect the rest of my day.
Những giấc mơ cũng là một nguồn tuyệt vời để get creative insights. Salvador Dali thường cầm một vật nặng trong tay khi ngủ trưa, để ngay khi anh ta bước vào giấc ngủ REM, anh ta sẽ làm rơi nó và thức dậy với  with a vivid dreamscape một giấc mơ sống động trong tâm trí anh ta sẽ truyền cảm hứng cho nghệ thuật của anh ta.
Mendeleev khám phá ra bảng tuần hoàn, con đường Descarte đi tới phương pháp khoa học, ý tưởng của James Cameron cho film Kẻ hủy diệt được cho là lấy cảm hứng từ những giấc mơ.
Trước đây, tôi đã sử dụng những giấc mơ của mình cho mục đích sáng tạo, nhưng thay vì chỉ mỗi thức dậy như Dali, tôi sẽ viết chúng ra.
Làm thế nào để viết lại những giấc mơ: -    Mỗi ngày, điều đầu tiên sau khi thức dậy, là viết ra tất cả những gì nhớ được về giấc mơ vừa xong. -    Đừng quá lo lắng nếu ban đầu bạn không nhớ được nhiều. Bạn càng thực hành và càng muốn ghi nhớ, khả năng ghi nhớ giấc mơ càng được cải thiện. -    Cuối cùng, bạn sẽ bắt đầu nhớ được rất nhiều chi tiết. Nếu không có thời gian để viết ra tất cả, chỉ cần lưu ý điểm chính và tập trung vào cảm xúc mà bạn cảm thấy trong mơ.
2. Câu hỏi buổi tối, trước khi đi ngủ
“Never go to sleep without a request to your subconscious.”
Đừng bao giờ đi ngủ mà không có yêu cầu đến tiềm thức của bạn - Thomas Edison.
Mỗi tối trước khi đi ngủ, tự đặt cho mình một câu hỏi quan trọng hoặc đưa ra yêu cầu cho tiềm thức của mình.
Điều đó có thể liên quan đến một vấn đề hiện tại mà bạn đang gặp phải (ví dụ: Tại sao gần đây tôi cảm thấy rất tức giận?), Hoặc đến một mục tiêu mà bạn muốn đạt được (ví dụ: Ngày mai tôi muốn thức dậy đầy năng lượng và động lực.)
Làm điều này sẽ cho phép tiềm thức của bạn có việc để xử lý suốt đêm, tăng cơ hội thực sự đưa ra câu trả lời hoặc hành động theo yêu cầu của bạn vào ngày hôm sau.
Kỹ thuật này  giúp tôi thức dậy với những hiểu biết sáng tạo sau nhiều ngày của nhà văn khối. Một đêm nọ, tôi đưa ra một yêu cầu mạnh mẽ như vậy để kết nối với tiềm thức của mình, rồi cuối cùng nó thể hiện trong một giấc mơ lucid dream, như một bà già thông thái trả lời rất nhiều câu hỏi hiện sinh của tôi existential questions.
.  .  .
Đất: Nền Tảng / Kết cấu
“Rest is not work’s adversary. Rest is work’s partner. They complement and complete each other.” —Alex Soojung-Kim Pang, author of ‘Rest—Why You Get More Done When You Work Less’
"Nghỉ Ngơi không phải là đối thủ của Làm Việc, mà là bạn của nó. Hai cái này bổ sung và hoàn thiện lẫn nhau" - Alex Soojung-Kim Pang, tác giả cuốn ‘Rest—Why You Get More Done When You Work Less’
Khi chúng ta nghĩ về việc phát triển cá nhân, thường chúng ta có xu hướng nghĩ về năng suất và hành động, nhưng lại thường quên đi mặt kia của con người: nhu cầu nghỉ ngơi, để tái cấu trúc và tái tổ chức.
Các phương pháp sau đây là để tạo nên các cấu trúc cung cấp cho bạn sự ổn định cần có để be more spontaneous and to take more effective action.  tự phát hơn và thực hiện hành động hiệu quả hơn.
1. Lập Kế Hoạch và những HIA (High Impact Actions - Hành Động có Tác Động Mạnh)
Đây là nơi bạn chia mục tiêu lớn hơn của mình thành các bước nhỏ có thể đạt được.
Trong bài viết này, Rafael Sarandeses giải thích rằng các mục tiêu nên được chia thành các Tác động Tác động Cao (HIA), đó là các hành động mang tính dự đoán được về các mục tiêu của chúng tôi và 100% trong tầm kiểm soát.
Một ví dụ: nếu mục tiêu của bạn là giảm 5lbs (cũng không hoàn toàn trong tầm kiểm soát mấy), một HIA sẽ là chạy mỗi ngày trong 30 phút (hoàn toàn dưới sự kiểm soát của bạn và tác động trực tiếp đến mục tiêu này).
Hãy suy nghĩ về các mục tiêu bạn đã đặt ra và đưa ra ít nhất một HIA cho mỗi mục tiêu.
Mỗi tối, review các HIA mà bạn đã lên kế hoạch cho ngày kết tiếp, để khi thức dậy vào hôm sau, sẽ cảm thấy rõ ràng về những việc cần làm, do đó loại bỏ căng thẳng trước khi khi đi ngủ.
Điều này không chỉ áp dụng cho HIA và các mục tiêu, mà còn cho các công việc hàng ngày khác, chẳng hạn như lịch gặp bác sĩ, thanh toán hóa đơn, trả lời email, v.v.
Tim Ferriss khuyến khích rằng danh sách việc cần làm của bạn chỉ nên có một vài mục, lý tưởng nhất là nằm gọn trong một tờ giấy nhỏ, để bạn không cảm thấy choáng ngợp và thất vọng vì không thể hoàn thành.
Tumblr media
Giữ danh sách việc cần làm của bạn ngắn.
Vài cách khác để sắp xếp các task và HIA bao gồm kết nối chúng với các lĩnh vực khác nhau trong cuộc sống của bạn, đặt chúng trên lịch, ước tính thời gian và mức ưu tiên của từng cái, v.v.
Kể từ khi tôi bắt đầu lên kế hoạch và đặt mức ưu tiên cho các nhiệm vụ, năng suất và sự tập trung đã tăng đáng kể, và tôi đã quản lý thời gian tốt hơn (không còn sắp xếp quá nhiều ngày của mình, vậy nên cảm thấy hoàn hảo hơn khi cảm thấy rằng mình hầu như luôn luôn có thể hoàn thành tất cả các nhiệm vụ trong ngày). Điều này đã mang lại cho tôi một cảm giác an toàn và bình yên, cũng như tăng niềm tin vào bản thân.
2. Theo dõi thói quen
“We are what we repeatedly do. Excellence, then, is not an act, but a habit.” —Will Durant
“You can’t manage what you can’t measure.” —Peter Drucker
Chúng ta là những gì chúng ta thực hiện lặp đi lặp lại. Xuất sắc, sau đó, không phải là một hành động, mà là một thói quen.
Bạn không thể quản lý những thứ không thể đo lường được. — Peter Drucker
Arguably Có thể nói rằng, cách duy nhất để thực sự cải thiện bản thân là trau dồi những thói quen hàng ngày sẽ dẫn chúng ta đến mục tiêu cuối.
Một trong những công cụ tốt nhất để loại bỏ những thói quen xấu và tạo thói quen lành mạnh là phải tracking - theo dõi chúng.
Theo dõi thói quen không chỉ mang lại sự rõ ràng về tiến trình bạn đã đạt được cho đến nay, mà còn cho bạn thấy những điều mà bạn cần làm tiếp theo.
Nếu bạn mới bắt đầu theo dõi thói quen, tôi khuyên bạn nên bắt đầu một cách đơn giản. Nhật ký tối giản, phát triển bởi Michal Korzonek, là một công cụ tuyệt vời để theo dõi các yếu tố cần thiết, và làm cho việc theo dõi này dễ dàng và thú vị hơn:
.    Xem xét các mục tiêu của mình (để cho dễ, với mỗi lĩnh vực, chọn một mục tiêu thôi);
.    Tạo thói quen hàng ngày / hàng tuần (một số HIA) sẽ đưa tới các mục tiêu đó
.    Vẽ một bảng trong nhật ký, vẽ thêm các ô vuông, với mỗi ô vuông tương ứng với một ngày;
.    chọn một biểu tượng cho mỗi thói quen;
.    mỗi ngày, hãy kiểm tra xem bạn đã thực hiện thói quen đó chưa và nếu có - hãy đánh dấu hình vuông bằng ký hiệu tương ứng.
Tumblr media
Đây là sổ theo dõi thói quen của tôi gần đây.
Bạn có thể theo dõi thói quen của mình theo bất kỳ cách nào bạn muốn, nhưng cá nhân tôi thích cách này vì nó cho phép tôi nhìn thấy cả 60 ngày chỉ trong nháy mắt, và sự đơn giản của nó cho phép tôi rất dễ dàng quét thông tin mà tôi tìm kiếm.
Kể từ khi tôi bắt đầu theo dõi thói quen của mình, tôi đã:
.    Cảm thấy lòng tự trọng lớn hơn;
.    cải thiện trí nhớ và khả năng xử lý của tôi bằng cách sử dụng trình theo dõi như một công cụ hỗ trợ trực quan;
.    cải thiện triệt để sự nhất quán của mình trong việc xây dựng thói quen mới: Tôi bỏ cà phê, bắt đầu thiền trong 45 phút và viết ít nhất 1000 từ mỗi ngày và xây dựng thói quen tập luyện hàng tuần nhất quán, và nhiều điều khác.
.  .  .
Không khí: Sự Thông Thái / Trí Tuệ
Để những hành động của chúng ta có tác động thực sự, chúng ta cần hành động from a place of wisdom từ một nơi khôn ngoan. Những công cụ này sẽ giúp hình thành những suy nghĩ rõ ràng, thông minh, cũng như củng cố kiến thức để tăng tốc học tập.
1. Bài Học 30 giây
Trong một thời gian dài, bất cứ khi nào tôi học được điều gì mới, tôi phải vật lộn với việc ghi chú các bài học và sắp xếp chúng trong đầu để lưu giữ thông tin. Tôi thường trì hoãn, lười đọc những tác phẩm non-fiction chỉ vì chẳng muốn viết ghi chú nữa.
Rồi sau, tôi đọc bài viết này, tác giả chia sẻ môt lời khuyên tốt nhất cô từng có trong đời:
Ngay lập tức sau mỗi bài giảng, cuộc họp hoặc bất kỳ kinh nghiệm quan trọng nào, hãy dành 30 giây - không hơn, không kém - để viết ra những điểm quan trọng nhất. Nếu bạn luôn luôn làm điều này, hoặc chỉ mỗi điều này thôi, không cần xem lại thêm lần nào nữa, là đủ.
Bây giờ, thay vì thúc ép bản thân ghi chú lại từng cái nhìn sâu sắc trong khi đọc một cuốn sách, tôi mất 30 giây để viết ra những điểm chính được đề cập sau mỗi lần đọc.
Điều này đã thay đổi hoàn toàn khả năng tổ chức thông tin của tôi và từ đó tôi có thể giữ lại những thông tin quan trọng nhất, thay vì lộn xộn trong đầu mấy thứ vô dụng.
Nghiên cứu cho thấy viết ra những điều giúp bạn giữ lại thông tin. Nếu bạn kết hợp điều đó với kỹ năng tóm tắt của mình bằng cách chỉ dùng 30 giây, bạn sẽ rèn luyện bộ não của mình để học nhanh hơn và chỉ tập trung vào những điều quan trọng mà thôi.
Tôi bắt đầu viết 30s-lession sau các sự kiện, các cuộc họp quan trọng và vào cuối mỗi ngày, như một phản xạ vậy. Kết quả ra sao? Ý tưởng cho việc viết đến với tôi cứ như là vô tận vậy. Tâm trí tôi trở nên  more malleable and flexible dễ uốn nắn và linh hoạt hơn rất nhiều,  I juggle and build concepts has deepened a lot. và chính cách mà tôi tung hứng và xây dựng các khái niệm đã sâu sắc hơn rất nhiều.
Ngay cả khi bạn không muốn thay đổi cách học hoặc viết ghi chú, cũng hãy thử làm điều này đi. Chỉ riêng việc thực hành này sẽ cách mạng hóa cách bạn học. Tôi kết hợp nó thành một bảng trải 2 mặt giấy:
Tumblr media
Mỗi tuần, tôi chuẩn bị bảng cho 7 ngày tiếp theo.
2. Trang Viết Sáng Sớm
Phương pháp được phát triển bởi Julia Cameron, là một trong những phương pháp viết nhật ký đã thay đổi cuộc đời tôi.
Làm như thế nào? Không thể đơn giản hơn: vào buổi sáng (điều đầu tiên hoặc sau khi viết nhật ký giấc mơ), là mở nhật ký ra và cam kết lấp đầy 3 trang với bất cứ điều gì xuất hiện trong đầu bạn: bạn cảm thấy thế nào, bạn muốn đạt được gì vào ngày hôm đó, những điều bạn muốn hãy nhớ, những điều bạn lo lắng, v.v.
Cách đây một thời gian, tôi nhận thấy rằng mình đã mất cân bằng, liên tục bị thiếu mảng  “Air: Wisdom/Intellect”; Tôi thiếu sự rõ ràng, não tôi như bị phủ sương, và tôi phải vật lộn để suy nghĩ.
Dành thời gian vào buổi sáng cho các trang viết quả thực là một game changer.
Nghiên cứu cho thấy rằng những khoảnh khắc sau khi chúng ta thức dậy là thời gian trong ngày khi bộ não active và sáng tạo nhất; do đó, nhiều khả năng chúng ta sẽ có được những ý tưởng tốt nhất.
Kể từ khi tôi bắt đầu làm điều này, tôi bắt đầu nhận ra những đièu mình chưa từng nghĩ đến trước đây (chẳng hạn như các bước tiếp theo trong công việc kinh doanh của tôi, làm thế nào để cải thiện mối quan hệ, tạo mối liên hệ giữa những thứ rõ ràng bị ngắt kết nối trong cuộc sống của tôi, v.v.)
Vì vậy, mỗi buổi sáng, ngay cả khi bạn chỉ có 5 phút, hãy mở nhật ký ra và để suy nghĩ của bạn chảy lên trang viết. Nếu bạn không biết viết gì, hãy viết ra một câu hỏi hoặc lời nhắc ngày hôm trước và trả lời câu đó khi bạn thức dậy.
Cân Bằng là Động từ, không phải Danh từ
“Life is like riding a bicycle. To keep your balance, you must keep moving.”
—Albert Einstein
"Cuộc sống giống như cưỡi một chiếc xe đạp. Để giữ thăng bằng bạn phải di chuyển liên tục." - Albert Einstein
Trong bài viết này, tôi đã trình bày các thói quen viết nhật ký có hiệu quả tốt nhất đối với tôi, với mục đích đạt được trạng thái cân bằng bền vững mỗi ngày.
Dù vậy, ngoài kia vẫn còn hàng trăm cách khác có thể có ích và tốt hơn, phù hợp hơn cho từng người. Ví dụ, tôi đã rất hào hứng khi thử viết nhật ký xen kẽ trong một thời gian, nhưng không bao giờ hiểu được nó, vì vậy tôi đã không đề cập đến nó ở trên, nhưng nó có thể là một cách để cung cấp cho bạn cấu trúc và căn cứ nếu bạn cảm thấy thiếu góc phần tư Earth.
Thứ hai, tôi muốn đưa sự chú ý của bạn trở lại thực tế là mô hình bốn góc, tập trung vào nó nhiều hơn là viết nhật ký. Những thực hành viết nhật ký này hoạt động như một mảnh domino đầu tiên, một la bàn để hướng dẫn bạn khi bạn bắt đầu quá trình tái cân bằng cuộc sống hàng ngày, các hoạt động, mối quan hệ, những quyết định, thói quen.
Đó là những gì đã xảy ra với tôi. Sau khi tôi chú ý đến việc cân bằng thông qua thực hành viết nhật ký của mình, tôi bắt đầu thèm một sự pha trộn cân bằng từ các hoạt động khác nhau trong cuộc sống hàng ngày.
Ngày nay, nếu dành cả ngày trong nhà, tôi sẽ biết rằng tôi cần ra ngoài. Nếu tôi không di chuyển cơ thể trong vài giờ, tôi sẽ biết rằng tôi cần phải nhảy hoặc chạy. Sau một ngày làm việc, tôi thèm đi bộ, thiền, hoặc dành thời gian cho bạn bè. Khi tôi cảm thấy bị mắc kẹt trong đầu mình, tôi biết một cách trực giác rằng chìa khóa là vẽ, hoặc vẽ hoặc tắm nước lạnh. Trở lại cân bằng đã trở thành một hành vi tự động - trực quan, dễ dàng và rõ ràng.
Giống như những thói quen quan trọng khác, việc chú ý đến sự cân bằng và lựa chọn các kỹ thuật viết nhật ký để thúc đẩy nó đã tạo ra cảm giác cân bằng tốt hơn trong cuộc sống của tôi.
Ngoài ra, tôi muốn chỉ ra rằng, sự cân bằng không phải lúc nào cũng đồng nghĩa với hạnh phúc, hoặc làm cho mọi vấn đề biến mất mãi mãi.
Ý tôi là việc thực hành này mang lại cho tôi một kiểu head-start  khởi đầu cho  things that do come up những thứ xuất hiện. Các vấn đề và cảm xúc xấu xí vẫn xuất hiện, nhưng sự cân bằng trở thành trạng thái mặc định của tôi, thứ mà tôi luôn quay trở lại vào cuối. hoặc đầu ngày.
Và vấn đề không phải là giữ cân bằng mãi mãi, mà là làm cho thời gian cân bằng ngày càng dài hơn. Nó giống như với thiền: tâm trí của bạn sẽ luôn đi lang thang, nhưng bạn càng luyện tập nhiều, bạn càng nhanh chóng đưa sự chú ý của bạn trở lại hơi thở, và bạn càng ở lại đó lâu hơn.
Tôi mong được nghe về thực hành viết nhật ký của riêng bạn, và nếu bạn cảm thấy rằng các công cụ bạn sử dụng phù hợp với bốn góc phần tư này.
Quả thực, tôi rất muốn biết các chiến lược hiện tại của bạn để mang lại sự cân bằng trong cuộc sống hàng ngày của bạn, để phát triển, để sống cuộc sống đầy đủ.
Cho dù bạn có muốn áp dụng các công cụ trong bài viết này vào cuộc sống của mình hay không, hãy nhớ rằng phần quan trọng nhất của việc sống một cuộc sống cân bằng là chấp nhận rằng bạn chắc chắn sẽ rơi vào tình trạng cực đoan một lần.
And it’s not the fall that matters, but how long it takes you to stand up again.Và nó không phải là mùa thu quan trọng, mà là bạn mất bao lâu để đứng lên một lần nữa.
------------------------- Cảm ơn các bạn đã quan tâm. Youtube: https://youtube.com/c/beeline92 Facebook: https://www.facebook.com/xoiduamedia/ Website: http://xoidua.com
1 note · View note
jennifertple · 5 years
Text
Chúng ta là một thế hệ mệt mỏi, kiệt quệ và hiếm khi có niềm vui
Tâm sự của một cô gái 28 tuổi như kể cuộc đời của hàng triệu người trên khắp hành tinh. Họ kéo một vấn đề trên vai miệt mài suốt những năm tháng tươi đẹp: “Sự kiệt quệ của tuổi trẻ”
Rhian, 28
Tôi không nhớ lần cuối mình thực sự nghỉ ngơi là khi nào. Thật đấy, tôi không biết nghỉ ngơi ra sao nữa. Mỗi khi tôi cố gắng đọc sách hay xem tivi, trong đầu lại ngập ngụa những công việc phải làm sao đó. Tôi không thể ngừng nghĩ về điều ấy và cảm thấy tội lỗi. Sao tôi lại thư giãn chứ? Đáng nhẽ ra tôi phải đi dọn nhà, đi tập gym hay mua quà sinh nhật cho mẹ của bạn trai chứ?
Não của tôi chưa bao giờ ngừng hoạt động. Lúc nào tâm trí cũng réo gọi, nhắc tôi phải làm cái này cái kia - nhưng tôi kệ. Cứ thế, tôi trải qua tình trạng căng thẳng và trầm cảm; áp lực dồn dập khiến tôi mất ngủ.
Tôi nghĩ rằng mình là một trong số rất nhiều người trẻ cùng thế hệ đang trải qua những ngày tháng “kiệt sức của tuổi trẻ”. Chẳng có tài liệu nào ghi chép hay số liệu nào để bạn tham khảo về nó đâu nhưng tại nước Anh, 74% người trẻ luôn cảm thấy căng thẳng và không thể đối mặt. Nghiên cứu đó cũng chỉ ra rằng 49% người trẻ tuổi từ 18-24 từng gặp vấn đề căng thẳng nói rằng việc so sánh bản thân với người khác là một nguyên nhân chính cho vấn đề tâm lý của họ, cao hơn hẳn ở các nhóm tuổi khác. Sự kiệt quệ tinh thần này thực sự hiện hữu và nó khiến người trẻ luôn mệt mỏi cả về thể chất và cảm xúc.
Những đề cập đầu tiên về việc người trẻ ngày càng rơi vào tình trạng kiệt sức xuất hiện trên tờ Buzzfeed bởi cây bút Anne Helen Petersen. Trong bài viết của mình, cô chỉ ra rằng ranh giới giữa công việc và cuộc sống cá nhân ngày càng mờ mịt; nhiều người không còn cảm thấy sự cân bằng giữa công việc và cuộc sống nữa. Chúng ta gần như sống “toàn thời gian” trên mạng và lúc nào cũng phải túc trực ở đó; có thể email công việc sẽ tới, tin nhắn từ ai đó hay tình yêu cuộc đời xuất hiện. Bài báo đó ngay lập tức đã gây được tiếng vang với nhiều lượt bình luận.
Anne Helen tin rằng một trong những dấu hiệu rõ nhất khi bạn trải qua tình trạng kiệt sức là việc bạn không thể làm những việc vặt, kể cả đi tới ngân hàng hay trả lại một món đồ không ưng ý khi mua trên mạng.
“Mấy thứ này đâu có gì khó làm”, Anna chia sẻ. “Cũng không phải tôi lười biếng gì cả nhưng khi gặp phải mấy việc tầm thường đó, những thứ yếu trong danh sách ưu tiên khi nó không giúp công việc hay cuộc sống của tôi trở nên dễ dàng hơn, tôi sẽ né tránh. Càng cố giải quyết tình trạng đó thì tôi càng thấy bản thân mệt mỏi và kiệt sức. Đây không phải vấn đề mang tính tạm thời mà là một “triệu chứng” của cả thế hệ”.
Điều Anne nói, tôi thực sự thấu hiểu.
“Dù sự nghiệp của tôi vẫn đang lên, đời sống cá nhân của tôi như một đống hỗn độn”.
Tôi dành nhiều ưu tiên cho công việc và vì vậy, áp lực phải nỗ lực hơn luôn đè nặng trên vai. Để bạn dễ hình dung, tôi luôn trả lời email vào mọi lúc, lết về nhà vào lúc tối khuya mà vẫn phải mang laptop. Công việc diễn ra suôn sẻ như ý tôi nhưng cuộc sống của bản thân thật tệ hại. Danh sách việc cần làm của tôi cứ kéo dài mãi mãi, tôi còn liệt kê danh sách việc cần làm cho mỗi phòng trong nhà và đặt lịch dọn dẹp cho từng phòng một.
Danh sách cuộc hẹn cần gặp cũng dài đằng đẵng và cả danh sách mua sắm tôi biết là mình sẽ không bao giờ mua được nửa chỗ đó, ví dụ như nguyên liệu để nấu ăn trưa nhằm tiết kiệm tiền ăn trong tuần. Tôi thường gửi mail nhắc nhở bản thân một tối trước khi bắt đầu làm việc. Vì thế, khi mở máy tính ra, nó luôn hiện ra trên đầu mail.
Đó là cách để tôi kiểm soát mớ bòng bong cuộc đời mình. Tuy nhiên, khi không thể hoàn thành được những công việc đã đề ra cho bản thân, tôi thường thấy choáng ngợp. Chẳng còn cách nào khác, tôi cố lờ đi việc mọi thứ đang không ổn và lại càng trì trệ hơn. Một vòng tròn luẩn quẩn thực sự.
Việc lên danh sách dường như chưa đủ khi tôi còn chia cuộc đời mình thành nhiều “ngăn”: Công việc, các mối quan hệ, những người bạn và gia đình. Tôi muốn dành thời gian cho mỗi người ngang nhau nhưng điều đó là không thể vì tôi không có nhiều thời gian. Dần dà, tôi thấy áp lực, tội lỗi và luôn luôn mệt mỏi.
Cuộc đời tôi cứ ngập vùi trong những điều đó và không thấy được một lối thoát.
Tôi thường nhận nhiều phần việc hơn về mình nhưng đều làm đúng hạn. Đổi lại cho sự chăm chỉ đó là cuộc sống bị ảnh hưởng; tôi thường phải hủy các cuộc hẹn vào phút trót và khiến bạn bè tức giận, thất vọng.
Cuộc đời tôi cứ ngập vùi trong những điều đó và không thấy đ��ợc một lối thoát. Đây chính là triệu chứng chính những người trẻ kiệt quệ gặp phải, theo nhà tâm lý trị liệu người Anh Beverley Hills. Dù vấn đề này chưa được nghiên cứu y khoa cụ thể, Hills nói rằng cô đã thấy ở nhiều bệnh nhân mình gặp.
“Bạn có thể thấy căng thẳng, mất ngủ, luôn nghi ngờ bản thân, hoài nghi. Bạn thấy mình trống rỗng và luôn nghĩ “Làm sao tôi có thể thành công khi chẳng có đủ thời gian và năng lượng?”. Vài bệnh nhân sẽ kiệt quệ về cảm xúc, luôn cảm thấy thất vọng, giận dữ hay gặp phải nỗi đau về thể chất, luôn thấy khó chịu và uể oải”.
Cô tin rằng sự kiệt sức có thể bắt nguồn từ “áp lực quá lớn từ phụ huynh, từ sự nghiệp và toàn xã hội”. Mọi thứ được tô vẽ, trầm trọng hóa hơn bởi mạng xã hội khi chúng ta luôn gặp phải áp lực phải sống một cuộc đời hoàn hảo. Tư tưởng đó khiến người trẻ sợ thất bại và cũng sợ luôn cả thành công: “Nếu đạt được thành công rồi, làm sao tôi có thể giữ được thành công đó? Thà không có gì còn hơn”.
Với những trường hợp cực đoan, Beverley cho biết nhiều người còn có suy nghĩ muốn tự tử. Chính vì vậy, những người đang gặp phải tình trạng kiệt quệ cần tìm kiếm hỗ trợ y tế khẩn cấp.
Đối với bản thân, một trong những điều khó khăn nhất của tình trạng kiệt sức là việc tôi không cảm thấy mình “được phép” mệt mỏi. Tôi không nghĩ mình đã làm đủ để được nghỉ ngơi. Tôi luôn so sánh bản thân với mẹ - một bà mẹ đơn thân làm tới haiba công việc để nuôi dưỡng tôi và anh chị em tại Wales. Tôi luôn nghĩ rằng “Làm sao mẹ có thể làm hàng tá công việc, nấu ăn cho chúng tôi, dọn dẹp giặt giũ quần áo sạch sẽ và không bao giờ phàn nàn?”. Tôi thấy thật tệ hại nếu cứ than vãn.
Nhưng rõ ràng, mọi thứ đã thay đổi với thế hệ chúng tôi. Trên khắp hành tinh, thế hệ trẻ đang “truyền tay” nhau chủ nghĩa hết mình vì công việc, rằng “bình thường” không bao giờ là đủ; chúng ta luôn muốn vươn tới đỉnh cao. Mỗi người luôn cố phô bày cuộc sống trên mạng xã hội để cả thế giới trầm trồ. Mẹ tôi chẳng cần chứng minh với ai những điều bà đang làm để chúng tôi có được cuộc sống hạnh phúc, có đồ chơi hay máy tính. Bà cảm thông với vấn đề của tôi và không ngừng lo lắng nhưng đôi khi, nói chuyện với mẹ khiến tôi thấy tệ hơn bởi vì tôi không ngừng so sánh bản thân với mẹ.
Cuộc sống trở nên mệt nhoài khi lúc nào cũng phải tỏ ra luôn luôn năng động và khỏe mạnh, cực kỳ thời thượng và hiểu biết mọi điều.
Một hình mẫu thành công trong sự nghiệp mới đã thay đổi thế hệ chúng tôi rất nhiều. Thời của mẹ tôi, kiếm được một công việc với mức lương ổn là được nhưng hiện tại, chúng tôi cần có một công việc lương tốt nhưng lại phải thú vị, đúng với đam mê bản thân. Nó cũng giống như việc khỏe mạnh vậy. Mẹ tôi thì cho rằng ăn đủ ba bữa cân bằng, mặc quần áo sạch sẽ là đủ nhưng sống ở thời đại này, bạn cần đi tập gym vào lúc 5h sáng, đi chạy sau giờ làm, ăn rau cải xoăn thật nhiều và chăm sóc da mọi lúc mới đủ. Cuộc sống trở nên mệt nhoài khi lúc nào cũng phải tỏ ra luôn luôn năng động và khỏe mạnh, cực kỳ thời thượng và hiểu biết mọi điều.
Năm ngoái, tôi thấy thật tệ và cảm tưởng như mình đã ngã quỵ. Suốt vài tháng ròng, tôi gần như kiệt sức với danh sách việc cần làm dài dằng dặc còn tôi thì không thể đối mặt. Tôi không có động lực ra khỏi giường hay làm những việc đơn giản nhất. Áp lực liên tục, tôi không còn cảm thấy là chính mình. Tôi hay cáu kỉnh với bạn trai; trong tôi chẳng còn chút cảm xúc nào khi mọi thứ còn lại chỉ để cố gắng lết qua ngày. Anh ấy lo lắng khi tôi không còn là chính mình. Tệ hơn, cơ thể tôi cũng có dấu hiệu suy nhược: Da tôi lên đầy mụn và tôi mắc cả chứng rosacea (chứng bệnh khiến da mặt sưng đỏ, có mụn nhỏ chứa mủ).
Tôi liên tục toát mồ hôi vì lúc nào cũng lo lắng, nghĩ về ngày mai sẽ ra sao. Cuối cùng, tôi đã phải đi gặp bác sĩ và kể với ông về tình trạng của mình. Bác sĩ nói rằng triệu chứng lo lắng và cơn trầm cảm trở nên trầm trọng hơn vì kiệt sức. Tôi cần nghỉ ngơi một thời gian để ổn định tinh thần. Chẩn đoán của ông không khiến tôi quá ngạc nhiên nhưng cái suy nghĩ cuối cùng mình cũng được phép nghỉ ngơi khiến tôi nhẹ nhõm.
Tôi dành thời gian vài tuần để nghỉ ngơi, không làm gì cả. Danh sách việc cần làm vẫn réo trong đầu và tôi nghĩ mình có thể tận dụng thời gian nghỉ ngơi này để tranh thủ làm. Nhưng tôi đã quá mệt và chỉ ngủ thôi. Cuối cùng, thời gian nghỉ ngơi ấy đã có tác dụng. Tuy nhiên, sự kiệt quệ đó vẫn lởn vởn đến vài năm sau. Tôi phải gặp bác sĩ tâm lý - và giờ một nỗi căng thẳng mới lại ập tới khi tôi phải tìm ai đó với mức phí phải chăng thôi.
Tôi cũng đọc nhiều sách hướng dẫn làm sao để giảm căng thẳng. Gần đây, tôi luôn muốn cãi nhau với bạn trai nhưng một phần trong tôi nói rằng mình không thực sự muốn vậy. Vì thế, tôi phải tìm cách để truyền tải cảm xúc của bản thân, như viết lách chẳng hạn.
Dành thời gian với bạn bè và tâm sự với mọi người là cách tôi đã làm vì tôi biết rằng, có nhiều người cũng cảm thấy như vậy. Năm ngoái, tôi đã dành nhiều thời gian ở nhà để cố gắng hoàn thành mọi việc; đi chơi hay uống bia với bạn bè từng là điều khiến tôi thấy tiếc thời gian. Tuy nhiên, việc ở bên cạnh mọi người thực sự giúp tôi rất nhiều vì khi ấy, tôi biết mình không cô đơn và không phải vướng bận quá nhiều.
Nhiều người có thể cho rằng đây là vấn đề mà người trẻ thổi phồng lên. Tuy nhiên, thế giới đang thay đổi và thế hệ chúng tôi cũng cần thích ứng. Tôi hiểu nỗi vất vả của bố mẹ và ông bà, nhưng cuộc sống của chúng tôi cũng không dễ dàng gì, theo một cách khác mà thôi. Nếu những thế hệ trước biết được điều tôi phải trải qua bây giờ, họ sẽ không coi chúng tôi là những đứa lười biếng hay quan trọng hóa vấn đề. Chúng tôi chỉ đang cố gắng làm tốt nhất có thể và bạn biết đấy, đôi khi mọi thứ trông có vẻ dễ dàng nhưng thực sự khó khăn hơn rất nhiều.
---- Source: Kênh 14----
Monday is a bit out of blue. Monday reading - sad but true
2 notes · View notes
whisperoftc · 3 years
Text
Tumblr media
NINH NINH CỦA TÔI - CHAP 7:
Hai giờ sáng tại một trung cư cao cấp, tivi đã được tạm dừng hình từ lâu. Trên màn hình là một cô gái với mái tóc đen dài, làn da nâu, đôi mắt sáng và nụ cười đặc biệt tỏa nắng. Đỗ Hoài An mới chỉ gặp cô một lần duy nhất nhưng anh biết, cô chính là người con gái anh muốn có được.
Trước khi về nước, anh đã đọc rất nhiều tư liệu về cô, trong số những người thừa kế cùng trang lứa, cô là người nổi bật nhất, những tin đồn xung quanh cô cũng rất nhiều, có người nói cô được truyền thông o bế thổi phồng, người thì hết lời tán dương tài năng của cô. Tất cả những thông tin đó anh đều không để vào mắt. Anh thường không thích mấy cô tiểu thư tài phiệt, họ luôn gây cho anh cảm giác khinh thường nhàm chán. Nhưng cô thì khác, ở cô tiểu thư này không có dáng vẻ kiêu kì một cách khó chịu, cô toát ra một sự thu hút thần bí.
Anh tiến về quầy rượu, tự rót cho mình một ly vang đỏ, sau đó anh ngồi say sưa ngắm bức tranh đặt giữa tủ rượu. Đó là bức tranh về một khu rừng nhiệt đới trong một ngày trời nắng đẹp, trên một tán cây cao nhất, có một cô bé đang ngủ say sưa. Tuy từ nhỏ hầu hết thời gian anh dành để học về kinh doanh, nhưng sống trong là một gia tộc sản xuất gốm lâu đời, khả năng cảm thụ nghệ thuật của anh luôn rất tốt. Bức vẽ này kĩ thuật vẽ còn một vài điểm hơi vụng về, nhưng anh thích hồn của bức tranh. Mỗi lần thưởng tranh, anh thường tưởng tượng ra bầu không khí tươi mát nơi cánh rừng đó, những âm thanh của tự nhiên: có tiếng gió, tiếng chim hót. Anh còn tưởng tượng ra bên cạnh mình là cô gái nhỏ đang ngủ an tĩnh ấy.
Sinh ra là người thừa kế, tự do là điều mà anh luôn thèm khát, còn cô gái nhỏ kia mong ước điều gì vậy? Bốn năm trước anh vô tình nhìn thấy bức tranh này trong một buổi triển lãm, anh khá hứng thú với tác giả này, cách thể hiện cảm xúc trong tác phẩm rất mới mẻ. Mặc dù phòng tranh đã bảo mật thông tin theo yêu cầu của họa sĩ, nhưng bằng mối quan hệ của mình, anh đã tìm ra tên tác giả là Ninh Bích. Anh vẫn luôn chờ cô ra những tác phẩm tiếp theo, vậy mà dường như cô không còn vẽ tranh phong cảnh nữa. Bẵng đi một thời gian, Ninh Gia công bố người thừa kế, cô nổi danh trong giới mộ điệu với tài năng thiết kế hiếm có. Lúc đó anh nhận ra, anh cần phải trở về, nếu không khoảng cách giữa anh với cô sẽ càng xa xôi.
Hơi rượu làm anh có chút chếnh choáng, anh lắc nhẹ ly rượu, nhắm mắt lại, nhớ tới cái cụng ly và nụ cười cô ngày hôm đó. Lần đầu tiên gặp gỡ trực tiếp, cô còn đẹp hơn trong suy nghĩ của anh rất nhiều. Đỗ Hoài An lấy điện thoại chụp lại hình ảnh trên tivi, anh khẽ mỉm cười, giờ đây, anh và cô đã cùng ở trong một thành phố, đúng là khoảng cách đã gần hơn rất nhiều.
Tại điền trang Ninh Gia, Lý Dũng bước tới mở cửa xe:
- Cô chủ đã về, ông chủ đang đợi cô dùng bữa tối.
- Bữa tối? Giờ này? - Ninh Bích có chút hốt hoảng, rốt cuộc thì cô đã nhớ ra mình quên điều gì, chính là lời hứa hôm qua.
Hiện tại đã hơn chín giờ tối, giờ này cha nuôi vẫn đang đang đợi cô ăn tối? Cô nghĩ là người đang đợi để phạt cô thì đúng hơn.
Giám đốc thiết kế NJ - Người thừa kế sáng giá của Ninh Gia, cô không sợ trời không sợ đất, nhưng cô lại sợ một cái nhíu mày của người đó.
Từ cổng bước vào điền trang không quá xa vậy mà Ninh Bích đi hơn mười phút vẫn chưa đến nơi.
- Cô chủ, cô cảm thấy không khỏe sao? - Kim Linh lo lắng hỏi.
- Không, không, em rất là khỏe. - Ninh Bích vội vàng đính chính, nếu cô lại làm việc tới phát ốm thì chắc sẽ bị cấm túc cả tháng mất.
- Chị Linh, nhìn em hiện tại thế nào?
Kim Linh có chút khó hiểu, cô quay sang nhìn cô chủ một lượt.
- Bộ đồ này rất hợp với cô.
- Em không hỏi điều đó, chị xem em hiện tại có giống một người khỏe mạnh không? Mắt có bị thiếu sức sống? Mặt có nhợt nhạt quá không? - Ninh Bích giơ tay tự vò khuôn mặt của mình.
- Hiện tại trông khá ổn. - Kim Linh khẽ mỉm cười, cô chủ lúc này và cô chỉ lúc ở NJ có chút khác biệt, trở về nhà, Ninh Bích thường biểu hiện ra ngoài chút tính cách trẻ con.
Việc gì tới thì không thể tránh được, dù đi rất chậm chạp, nhưng phòng ăn vẫn hiện ra trước mặt.
- Cha nuôi buổi tối tốt lành.
Anh tạm dừng việc đọc tài liệu trên máy tính bảng ngẩng đầy lên nhìn cô, vẻ mặt có chút suy nghĩ. Ninh Bích hơi đảo mắt, chạy nhanh tới sau lưng anh đấm lưng, bóp vai:
- Hôm nay con biểu hiện rất tốt đúng không?
- Tốt. - Anh hơi nhướn chân mày.
- Không chỉ thế, hôm nay con còn rất ngoan, không hề bỏ bữa, bữa trưa đã ăn rất nhiều, còn dùng cả bữa xế chiều nữa.
- Vậy sao? - Thái độ lấp liếm lỗi lầm một cách vụng về của cô làm Ninh Bách có chút vui vẻ. - Bữa tối thì …
- Ăn, tất nhiên phải ăn rồi. Ôi, có tôm chiên, đúng là món con yêu thích nhất.
Chỉ chưa mất tới một giây, cô đã chuyển vị trí từ sau lưng anh tới ngồi ngay bên cạnh anh chăm chú dùng bữa. Ninh Bách ăn rất ít, phần lớn thời gian anh cẩn thận gỡ vỏ tôm rồi đặt vào bát cô, còn cô thì ăn một cách vui vẻ.
Anh yêu thương chăm sóc cô mười lăm năm, còn cô cũng quan tâm dõi theo anh suốt mười lăm năm. Có nhiều lúc cô tưởng rằng họ thật sự là một gia đình thật sự.
Đêm hôm đó tại thư phòng làm việc, Lý Dũng đang báo cáo lại tình hình kinh doanh của tập đoàn trong những ngày gần đây.
- Cử thêm người đến phần mỏ mới, phía chính quyền cũng giải quyết đi.
- Đã rõ thưa ông chủ.
- Đưa thêm vài người có năng lực đến chỗ Kim Linh, sau hôm nay hội đồng quản trị sẽ có nhiều người bất mãn.
Lúc bấy giờ đã hơn một giờ sáng, anh ngồi lặng yên tại bàn làm việc, mặc cho màn đêm bao phủ lấy đôi vai gầy. Phía trước anh là một chiếc hộp đen, bên trong là chiếc nhẫn được truyền thông săn lùng nhiều ngày gần đây.
Lotus Ice là cái tên cô đặt cho loại kim cương mình tìm ra. Để tạo thành Lotus Ice, những viên kim cương với độ tinh khiết cao phải trải qua thời gian dài, cùng với áp suất, nhiệt độ và các điều kiện tự nhiên khác tạo nên các vệt nứt tự nhiên. Tuy nhiên các yếu tố đó vẫn chưa đủ, nếu bị khai thác quá sớm, các vết nứt chưa đủ sẽ không thể tạo nên giá trị thương phẩm và nghệ thuật, vậy mà nếu bị khai thác quá chậm, các vết nứt quá lớn sẽ gây đứt gãy bề mặt kim cương hay nói cách khác làm vụn kim cương. Chính vì vậy , Lotus Ice được mệnh danh là loại đá quý hiếm bậc nhất chỉ dành cho người có duyên.
Người có duyên nhiều nhất chắc chắn là Ninh Bích, hai năm trước trong một lần cùng anh đi tới mỏ khai thác, cô đã tìm thấy viên đầu tiên, cũng chính cô đặt tên và định nghĩa loại đá này. Sau đó, có rất nhiều gia tộc bỏ nhiều công sức tìm kiếm, nhưng các khoáng vật mà họ khai thác được không có viên nào có vết nứt đủ tinh tế có thể tạo nên một bông hoa sen tại trung tâm. Chính vì vậy giới mộ điệu chỉ công nhận viên Lotus Ice duy nhất tại Ninh Gia.
Chiếc nhẫn cô tặng cho anh có thiết kế tinh tế, sang trọng. Cô gạt bớt những phần trang trí, chạm khắc nổi, thay vào đó là những họa tiết chìm khắc bằng lazer*. Anh nhận ra phong cách thiết kế này chính là phong cách cô thường dùng khi mới tới NJ là việc, xem ra cô gái nhỏ của anh đã dự tính chuẩn bị món quà này từ rất lâu.
Đóng hộp nhẫn lại, anh khẽ trút một hơi thở mệt mỏi. Bệnh mất ngủ của anh ngày càng trầm trọng, điều anh mong muốn nhất là được giải thoát khỏi thế giới này. Nhưng hiện giờ, anh thật sự không nỡ, không nỡ bỏ lại cô một mình, không nỡ trút hết mọi gánh nặng lên đôi vai cô. Có lẽ anh mắc nợ nhiều nhất trên thế gian không phải gia tộc này mà chính là cô.
*lazer: khuếch đại ánh sáng bằng phản xạ kích thích
0 notes
vietnamesebeauty · 3 years
Photo
Tumblr media
Tung ảnh quyến rũ ngút trời, nữ nhiếp ảnh gia gây sốt mạng -
Không chỉ là nhiếp ảnh gia đa tài, cô nàng có tên Băng Ngân còn là người mẫu ảnh, KOLs có tiếng trên mạng xã hội .
Tumblr media
H���a Băng Ngân là một nhiếp ảnh gia – người mẫu ảnh nổi tiếng trong giới trẻ Việt, hiện đang sở hữu các tài khoản mạng xã hội với gần 100 ngàn người theo dõi.
Video đang HOT
Tumblr media
Băng Ngân thường xuyên đăng tải những bức ảnh chân dung của chính mình theo phong cách quyến rũ.
Tumblr media
Mới đây nhất, nữ nhiếp ảnh gia đăng tải những bức ảnh đón Tết Trung thu 2021, khoe nét đẹp như tiên cảnh.
Tumblr media
Tuy nhiên, ít ai ngờ rằng để có được những bức ảnh “sống ảo” giữa mùa dịch, ngoài việc dùng app chỉnh sửa ảnh, Băng Ngân lại tận dụng những thứ tưởng chừng như đơn giản và có sẵn ở nhà để tạo nên vẻ ngoài đậm chất cổ trang, mơ mộng.
Tumblr media
Được biết, trước khi theo đuổi sự nghiệp photographer, Băng Ngân từng là một người mẫu ảnh , KOL có tiếng.
Tumblr media
Qua những lần được chụp ảnh làm mẫu, Băng Ngân dần yêu thích và mua máy ảnh về, tự tập dựng bối cảnh, tìm hiểu cách chụp và được một bộ phận các bạn trẻ yêu thích các sản phẩm nhiếp ảnh của mình.
Tumblr media
Băng Ngân hướng tới phong cách nàng thơ mơ màng, nữ tính khi chụp cho các bạn gái khác, còn bản thân lại theo đuổi hình tượng quyến rũ.
Tumblr media
Băng Ngân chia sẻ: “Ở phố núi Đắk Lắk, việc theo đuổi phong cách này cũng gặp nhiều ý kiến trái chiều, nhưng mình chỉ quan tâm tới cảm nhận của mẹ và gia đình thôi. Mẹ mình cũng từng trong ngành làm đẹp nên suy nghĩ thoáng, hay thả like ảnh hoặc story của mình lắm. Phong cách này cũng giúp mình thu hút hơn, thuận lợi cho công việc hơn thì gia đình không có ý kiến gì cả”
Tumblr media
Chia sẻ về bộ ảnh mới, Băng Ngân cho biết: “Mình lướt mạng thì thấy những bức tranh vẽ cô gái dưới mặt trăng rất thu hút, nên muốn thử biến nó thành hiện thực xem thế nào. Vì dịch bệnh, giãn cách nên không thể có đủ đạo cụ, phụ kiện , nên mình dùng những thứ có sẵn tại nhà để chụp, rồi dùng các app chỉnh ảnh để ghép cảnh, trau chuốt lại”.
Tumblr media
Hiện nay, Băng Ngân đang sinh sống và làm việc tại TP HCM. Cô chia sẻ, không thể quên những kỉ niệm về dịp tết Trung thu ngày nhỏ, được rước đèn, đi xem múa lân, dù trong xóm rất tối vì không có đèn đường nhưng rất nhộn nhịp, con nít rước đèn chạy theo đoàn lân vào từng nhà múa hát.
Tumblr media
Do ảnh hưởng của dịch bệnh kéo dài, công việc chụp ảnh của Băng Ngân bị gián đoạn, nhưng bù lại những phần việc KOL của cô vẫn tạm ổn.
Tumblr media
Giai đoạn giãn cách xã hội cũng là dịp để Băng Ngân tập trung xây dựng các trang mạng xã hội, để tiếp cận nhiều khách hàng hơn cũng như chuẩn bị cho tương lai.
Tin liên quan
Vẻ đẹp thuần khiết, như bước ra từ cổ tích của người bạch tạng
Chân dài 9x gốc Cuba nóng bỏng hoang dại với bikini
Cô bé đẹp "không góc chết" được đánh giá là 1 trong 5 bé gái xinh nhất thế giới, lọt top 100 gương mặt đẹp nhất hành tinh giờ ra sao?
1 note · View note
vietproducer · 3 years
Text
Làm thế nào để viết kịch bản không nhàm chán?
Ý tưởng và kịch bản luôn là vấn đề then chốt quyết định video của bạn có thực sự hấp dẫn người xem không. Tuy nhiên để tạo ra được 1 kịch bản hay thì không phải dễ dàng, nhất là với một người mới. Sau đây cách xây dựng kịch bản video không gây nhàm chán.
Bí quyết là hãy xây dựng kịch bản bằng Storyboard, nó không đòi hỏi bạn phải vẽ đẹp và chuyên nghiệp như họa sĩ minh họa. Việc bạn vẽ ra kịch bản chỉ để giúp bạn thư giãn trong và dễ dàng sáng tạo hơn qua hình ảnh.
Tumblr media
Để hình ảnh sinh động, chân thực, đa chiều thì việc sắp xếp nhiều cỡ cảnh, góc quay là điều cần chú ý. Tuy nhiên khi thể hiện trên văn bản, những con chữ khó để ta hình dung hình ảnh liền mạch và rõ ràng được. Vậy nên kịch bản StoryBoard sẽ giúp bạn dễ dàng quản lý hình ảnh qua hình vẽ phác họa.
Khung hình đang ở cỡ gì, góc máy quay thế nào, bối cảnh thiết kế mỹ thuật ra sao, tất cả đều cần làm rõ. Ngoài ra, bạn có thể chú thích nhỏ bên cạnh hình phác họa về thao tác máy, hiệu ứng kỹ xảo để giúp thuận tiện hơn trong khâu sản xuất video.
Tumblr media
Để giúp kịch bản Storyboard của bạn chi tiết hơn, hãy sử dụng bút highlight nhiều màu để đánh dấu cảm xúc của từng khung hình. Sau đó chú thích ý  nghĩa của từng màu sắc mà bạn đánh dấu trong khung hình để thuận tiện khi làm việc với ekip nhé.
Cuối cùng, bạn hãy thử nhìn lại biểu đồ cảm xúc một lượt. Xem mạch cảm xúc đã cân bằng chưa, có bị nghiêng về bên cảm xúc nào quá nhiều không, đã có cao trào chưa? Nếu cảm thấy mạch cảm xúc chưa ổn, bạn sẽ có thể nhận ra và điều chỉnh ngay. Như vậy sẽ giúp khâu sản xuất đạt được hiệu quả cao hơn.
Tumblr media
Tạm kết
Trên đây là cách mà chúng tôi thường hay áp dụng vào việc viết kịch bản. Mong rằng qua cách thức này, mọi người có thể mở rộng không gian sáng tạo, quản lý được mạch cảm xúc trong nội dung và tạo ra nhiều sản phẩm video độc đáo.
0 notes
bloghong99 · 3 years
Text
Tài chính được xác định lại: không có ngày nào là buồn tẻ trong DeFi! Từ ngày 5 đến ngày 12 tháng 5
Tumblr media
Không có ngày nào là buồn tẻ.
Hôm nay là một trong những bộ nhớ DeFi bận rộn nhất gần đây, có một vụ hack tám con số, một đợt bán mã thông báo lớn trị giá hơn mười một mã từ không ai khác ngoài chính người đồng sáng lập Ethereum, Vitalik Buterin, một bản cập nhật quan trọng về việc áp dụng tổ chức của Aave và một đề xuất trên diễn đàn Mã thông báo quản trị Uniswap để biến UNI trở thành mã thông báo quản trị, một đề xuất một lần nữa được phép lịch sự của Vitalik. Phản ứng nhanh, ít nhiều theo thứ tự thời gian (giả sử trí nhớ của tôi không hoàn toàn bị ảnh hưởng như ngày hôm nay):
Aave thông báo một nhóm thử nghiệm cho các tổ chức
Như Cointelegraph đã đưa tin lần đầu vào sáng sớm, Aave hiện có một nhóm thử nghiệm riêng với các nhà đầu tư tổ chức đang thử nghiệm DeFi.
Tôi rất vui được trò chuyện với Ajit Tripathi, người đứng đầu bộ phận phát triển kinh doanh thể chế của Aave (nhân tiện, cũng là một người theo dõi Twitter xuất sắc) về sáng kiến ​​này vào sáng nay. Trích dẫn chính là nhóm thử nghiệm ở trạng thái "nâng cao", và có thể sẽ sớm hoạt động như một thị trường được cấp phép với các tính năng KYC / AML.
Tin tức đã gây ra một làn sóng tranh luận trong cộng đồng DeFi về liệu các thể chế và nhu cầu pháp lý của họ (cụ thể là các rào cản KYC và AML đó) có tương thích về mặt tư tưởng và kỹ thuật với DeFi hay không.
Điều tra cho các tổ chức sẽ giết chết phong trào này, hãy đánh dấu lời nói của tôi. https://t.co/7AQTFcQD0P
– Ser Doggo IV, họ của anh ấy (@fubuloubu) Ngày 12 tháng 5 năm 2021
Làm hài lòng các chế sẽ kết thúc phong trào này, hãy nhớ lời tôi.
Thực tế là như vậy: trong ngắn hạn, các thể chế tiếp cận thị trường chắc chắn sẽ là một lợi thế cho ngành. Thanh khoản nhiều hơn, nhiều người áp dụng hơn, nhiều người dùng hơn, nhiều tiền hơn để tài trợ cho các dự án yêu thích của bạn với những thanh thiếu niên vô cùng tham vọng. Lấy tiền của họ, báo chí tích cực của họ và nhận bất cứ thứ gì họ cho bạn.
Về lâu dài, những khu vườn giàn của nó cuối cùng sẽ là một dấu ấn lịch sử. Các hồ bơi tư nhân sẽ chậm hơn, kém linh hoạt hơn và ít chất lỏng hơn so với không gian lớn hơn – chúng có thể thất bại. Đây là bước đầu tiên để các tổ chức kết thúc việc tham gia vào các hệ thống phi tập trung hoàn toàn, đó là kết cục không thể tránh khỏi.
Nếu ý kiến ​​này biến tôi thành một kẻ ăn vạ làm hài lòng các vị chúa tể của nền tài chính tập trung của chúng ta, thì hãy cứ như vậy. Những câu chuyện cười với chi phí của tôi ít nhất cũng hay:
Cho con đi bố ơi https://t.co/QpRVMU9bcH
– banteg (@bantg) Ngày 12 tháng 5 năm 2021
Treo cổ đi bố.
xToken bị khai thác
Một trong những dự án hứa hẹn nhất trong không gian này đã được khai thác với giá hơn 25 triệu USD vào sáng nay. Mặc dù bản chất của việc khai thác là phức tạp, kết hợp và thực hiện hai cuộc tấn công trong một, có thể lập luận rằng một vài bước đơn giản có thể giảm thiểu vấn đề.
Các hợp đồng xSNXa và xBNTa đã được khai thác. Minting đã tạm dừng trên tất cả các hợp đồng khi chúng tôi điều tra thêm.
Các nhóm thanh khoản đã được rút hết, tuy nhiên hầu hết SNX và BNT vẫn còn trong các hợp đồng xToken.
Chúng tôi nợ cộng đồng một lời giải thích và sẽ sớm cung cấp một bản cập nhật khác
– xToken (@xtokenmarket) Ngày 12 tháng 5 năm 2021
Các hợp đồng xSNXa và xBNTa bị tấn công. Tiền đúc đã được giữ lại trên tất cả các hợp đồng trong khi chúng tôi điều tra thêm.
Các nhóm thanh khoản đã bị cướp, nhưng hầu hết SNX và BNT vẫn còn trong các hợp đồng xToken.
Chúng tôi nợ cộng đồng một lời giải thích và sẽ sớm đưa ra một bản cập nhật khác.
xToken cho phép người dùng sở hữu các dẫn xuất chịu lãi suất của các tài sản cơ bản như Aave và SNX yêu cầu một số loại đặt cược và / hoặc quản trị trong giao thức để truy cập giá trị đầy đủ của chúng. Thiết kế này rất thông minh và thậm chí cho phép người dùng chọn triết lý quản trị hoặc khẩu vị rủi ro làm các tùy chọn, một cái gì đó mang nhiều sắc thái hơn so với một sản phẩm “chỉ số” hoặc “dễ dàng” tiêu chuẩn.
Tuy nhiên, giao dịch giữa các mã thông báo tổng hợp hoặc phái sinh và cha mẹ của chúng là một phần nguyên nhân cho sự cố sáng nay.
Theo hacker mũ trắng Emiliano Bonassi, kẻ tấn công đã thao túng thị trường dex của Kyber và đồng thời lợi dụng cách xToken tính giá các dẫn xuất x-token của nó. Như anh ta đã nói với tôi trên Twitter, kẻ tấn công đã thiết lập hiệu quả "hai lần khai thác" trong một giao dịch duy nhất:
Vì vậy, vấn đề là việc định giá thấp có liên quan đến việc lấy giá trên số tiền được trao đổi trên Kyber thấp do lũ SNX vay từ Aave và bán trên Uniswap (được kết nối thông qua dự trữ riêng với Kyber)
– Ξmiliano Bonassi | Ξmiliano.eth (@emilianobonassi) Ngày 12 tháng 5 năm 2021
Vấn đề là việc định giá thấp có liên quan đến việc nhận được giá trên số tiền được trao đổi bằng Kyber thấp do tuyết lở SNX được Aave cho mượn và bán trong Uniswap (được kết nối thông qua dự trữ cá nhân với Kyber)
Nó đang trở nên rõ ràng hơn rằng việc sử dụng một DEX duy nhất làm tiên tri là vô trách nhiệm nếu không có một số hình thức tính giá trung bình trọng thời gian, điều đó làm giảm tác động của các khoản vay nhanh nhằm kéo giá DEX.
Các sản phẩm như xToken rất quan trọng đối với hiệu quả thuế và sự tham gia ít nỗ lực; chúng ta hãy hy vọng họ sớm bình phục.
Vitalik đề xuất rằng Uniswap trở thành một kỳ tích stablecoin
Sau khi phát hành thành công phiên bản v3, Uniswap đang trên đà phát triển.
Hôm qua tin tức đã đưa ra rằng Uniswap đã vượt trội hơn Bitcoin về khoản hoa hồng hàng ngày được tạo ra và sáng nay không ai khác ngoài Vitalik Buterin đã cân nhắc về khả năng sử dụng mã thông báo quản trị UNI.
Trong một bài đăng trên diễn đàn quản trị Uniswap, Vitalik đề xuất rằng UNI có hiệu quả trở thành một mã thông báo kỳ diệu, sử dụng vốn hóa thị trường cao của mình để tạo ra một dịch vụ oracle tương tự như thiết kế của UMA, dịch vụ này sẽ sử dụng tài sản thế chấp dựa trên tiền điện tử để đảm bảo rằng những người được hỏi đưa ra câu trả lời trung thực.
Trong khi Buterin tin rằng một nhà tiên tri tập trung vào stablecoin có thể củng cố sức khỏe của không gian DeFi, có lẽ điều hấp dẫn nhất từ ​​quan điểm của một người khai thác UNI là nó cuối cùng sẽ cung cấp cho mã thông báo một mục đích.
Rốt cuộc, đối thủ cạnh tranh DEX SushiSwap được thành lập một phần vì các nhà phát triển nhận thấy cơ hội để phân nhánh dự án và tạo ra một phiên bản không có nhóm đáng kể và phân bổ mã thông báo VC, cũng như cung cấp một trường hợp sử dụng mã thông báo ngoài việc bỏ phiếu vô định hình và cuối cùng.
Mặc dù nhóm Uniswap đã nói rằng họ có ý định chuyển sang một mô hình phi tập trung hoàn toàn, trong đó UNI được cho là sẽ có nhiều tiện ích hơn, Đề xuất Vitalik này có thể cung cấp cho bạn một số mục đích ngoài suy đoán. Tuy nhiên, có vẻ không tốt lắm khi cần một người đoạt giải Nobel trong tương lai để phát hiện ra một trường hợp sử dụng …
Rất nhiều người nghĩ về cách họ nghĩ $ Link lính thủy đánh bộ sẽ mất trí vì đề xuất tiên tri Uniswap
Không đủ mọi người hiểu rõ về cách mà một trong những bộ óc tốt nhất của thế hệ chúng ta phải sử dụng $ UNI lmaooo
– Andrew T (@Blockanalia) Ngày 12 tháng 5 năm 2021
Rất nhiều người đang nói về việc họ nghĩ rằng Link Marines sẽ mất trí trước đề xuất kỳ diệu của Uniswap.
Không đủ người bình luận về việc một trong những bộ óc xuất sắc nhất của thế hệ chúng ta đã phải nghĩ ra cách sử dụng UNI như thế nào hahahaha
(Đối với hồ sơ, nhóm Uniswap rất xuất sắc và tôi thường xuyên tuân theo quy trình này.)
Vitalik lựa chọn bạo lực
Như Cointelegraph đã báo cáo, Vitalik Buterin hôm nay đã bán hoặc tặng một lượng lớn shitcoin mà các nhà phát triển đã gửi vào ví của anh ấy trong những tháng gần đây thay vì đốt đúng cách. Một số điểm nổi bật từ chiến dịch từ thiện đặc biệt của cựu thành viên Quỹ Ethereum Hudson Jameson:
Sự quyên góp tiền điện tử hoành tráng bởi @VitalikButerin!
Tất cả các mã thông báo AKITA cho Cộng đồng Gitcoin Multi-Sig 13.292 ETH cho Givewell 1000 ETH + tất cả các mã thông báo ELON – Methuselah Foundation 1050 ETH – MIRI (Tổ chức an toàn AI) 500 ETH + 10% SHIB – @CryptoRelief_ 500 ETH – Viện các thành phố hiến chương
– Hudson Jameson (@hudsonjameson) Ngày 12 tháng 5 năm 2021
Chuỗi quyên góp tiền điện tử hoành tráng từ Vitalik Buterin!
Tất cả các mã thông báo AKITA vào ví đa chữ ký của cộng đồng Gitcoin. 13.292 ETH một Givewell. 1000 ETH cộng với tất cả các mã thông báo ELON cho Methuselah Foundation. 1050 ETH cho MIRI (tổ chức bảo mật AI). 500 ETH cộng với 10% SHIB cho Quỹ tiền điện tử để cứu trợ Covid của Ấn Độ. 500 ETH một Viện thành phố Hiến chương.
Tất cả các mã thông báo có liên quan đều bị lỗ hai chữ số, với Dogelon giảm đáng kinh ngạc 90% lần cuối cùng tôi nhìn. Lời khuyên của tôi cho các nhà đầu tư cảm thấy thất vọng bởi các sự kiện vẫn giống như lần trước 4/20 thất bại meme xu vô lý: học cách cười.
(Lưu ý thêm, tôi thích cách mọi người sử dụng các giao dịch đến để biến tài khoản của họ thành một bức tường vẽ bậy, gọi tên, yêu cầu khoan hồng và ChainlinkGod cổ vũ bạn trong số những điểm nổi bật.)
Buterin cũng đã chuyển khoảng 320.000 ETH vào két an toàn Gnosis, một mà tôi nghi ngờ sẽ không chấp nhận các giao dịch đến chưa được phê duyệt, điều này sẽ ngăn tình trạng này tái diễn.
Cuối cùng, tôi cảm thấy tiếc cho Buterin. Anh ta bị đặt vào một vị trí không an toàn, với các dự án gửi cho anh ta mã thông báo như một "kiệt sức" trong một mưu đồ tiếp thị cuối cùng. Hơn nữa, những dự án này là những nhánh có ít sự đổi mới và giá trị gia tăng, chỉ đơn giản là các phương tiện đầu cơ có được thành công bất thường trong thời kỳ biến động thậm chí còn bất thường hơn trên thị trường.
Tất cả những điều này dẫn đến một mớ hỗn độn về đạo đức: Có ổn không khi bán những mã thông báo đó, với những thiệt hại mà nó sẽ gây ra cho các nhà đầu cơ? Buterin có phải chịu trách nhiệm cho những kẻ đầu cơ đó không? Bạn có chịu trách nhiệm KHÔNG vứt bỏ các mã thông báo nếu bạn xác định rằng số tiền có thể được sử dụng tốt hơn ở nơi khác không?
Tuy nhiên, điều tò mò là trả lời tất cả những câu hỏi này là một nhiệm vụ mà anh ta được huấn luyện đặc biệt.
Sự thật ít người biết về anh ta: Anh ta đã đọc, và tôi có thể nói rằng anh ta đã bị ảnh hưởng đáng kể bởi nhà triết học đạo đức đương thời Derek Parfit. Người biên tập của tôi nói rằng tôi phải ngừng liên kết với tài liệu bên ngoài, nhưng hãy tha thứ cho tôi điều này, một hồ sơ tuyệt đẹp của một tâm trí thậm chí còn đẹp hơn.
Ảnh hưởng của Parfit đối với Buterin là điều hiển nhiên. Một vài năm trước, trong khi phân tích các vấn đề của các bên liên quan cạnh tranh trong bối cảnh quản trị tiền điện tử, ông đã xuất bản nhiều phiên bản của riêng mình về những nghịch lý Parfit nổi tiếng:
Giả sử 4000 người ủng hộ một đề xuất và 6000 người phản đối nó. Tuy nhiên, * 30 phút trong tương lai * một trong những người ủng hộ sẽ được sao chép thành 20000 người bởi một trình sao chép kiểu Star Trek và từ đó họ sẽ sống cuộc sống riêng biệt.
Đề xuất có nên được thực hiện không?
– importantik.eth (@VitalikButerin) Ngày 27 tháng 5 năm 2020
Giả sử 4.000 người ủng hộ một đề xuất và 6.000 người phản đối nó. Tuy nhiên, * 30 phút trong tương lai * một trong những người ủng hộ sẽ được sao chép thành 20.000 người bởi một trình sao chép kiểu Star Trek, và từ đó họ sẽ sống cuộc sống riêng biệt.
Đề xuất có nên được áp dụng không?
Chúng tôi sẽ chờ xem blog cuối cùng của bạn nói gì về nó, nhưng tôi nghi ngờ rằng, bất kể lời biện minh của nó, nó sẽ được lý luận và bảo vệ tốt. Hóa ra nó thực dụng hơn một số nhà phát triển lừa đảo mong đợi.
Hãy đọc tiếp:
Phông chữ Cointelegraph
Bạn Đang Xem : Tài chính được xác định lại: không có ngày nào là buồn tẻ trong DeFi! Từ ngày 5 đến ngày 12 tháng 5
Rate this post
from Blog Hồng https://www.bloghong.com/2021/05/tai-chinh-duoc-xac-dinh-lai-khong-co-ngay-nao-la-buon-te-trong-defi-tu-ngay-5-den-ngay-12-thang-5.html Xem Nhiều Hơn bloghong.com
0 notes
chuyengiatamly · 3 years
Text
Các liệu pháp tâm lý trong điều trị rối loạn lo âu
Trong một số trường hợp, rối loạn lo âu được điều trị bằng thuốc. Một số trường hợp khác, chỉ sử dụng liệu pháp tâm lý hoặc kết hợp trị liệu tâm lý với sử dụng thuốc sẽ là biện pháp điều trị hiệu quả. Bởi vì, không giống như dùng thuốc, các liệu pháp tâm lý sẽ giúp cung cấp cho bạn công cụ để kiểm soát sự lo lắng, bây giờ và cả trong tương lai.
Những kỹ thuật trị liệu khác nhau đã được phát triển để điều trị chứng lo âu và phát triển theo thời gian từ các phương pháp tiếp cận phân tâm đến phương pháp nhận thức hành vi mới.
Hiểu về rối loạn lo âuTheo Viện Sức khỏe Tâm thần Quốc gia Mỹ (NIMH), khoảng 19% người trưởng thành và 31% thanh niên trong độ tuổi từ 13 đến 18 tuổi ở Mỹ đã trải qua lo âu mỗi năm. Có một số loại rối loạn lo âu chính có thể điều trị bằng các liệu pháp tâm lý, bao gồm:
- Rối loạn hoảng sợ
- Rối loạn ám ảnh cưỡng chế (OCD)
- Ám sợ
- Rối loạn lo âu tổng quát (GAD)
- Rối loạn lo âu xã hội (SAD)
- Rối loạn căng thẳng sau chấn thương (PTSD)
Bất kể rối loạn là gì, các tiến trình cơ sở thúc đẩy chúng đều theo một hướng tương tự. Những người lo âu thường có xu hướng phản ứng với các suy nghĩ, cảm xúc, tình huống khó chịu một cách cực đoan hơn và cố gắng kiểm soát phản ứng bằng cách tránh các tác nhân gây nên sự khó chịu. Không may là kiểu tránh né này chỉ làm củng cố thêm sự lo lắng và sợ hãi. Hầu hết các giải pháp hiện đại hướng đến suy nghĩ tiêu cực và tránh né để giúp bạn kiểm soát sự lo lắng của mình.
Các liệu pháp cho hội chứng lo âuMục tiêu của mọi phương pháp tiếp cận là giúp bạn hiểu được tại sao bạn lại cảm thấy như vậy, tác nhân kích thích là gì, tại sao bạn thay đổi cách mình phản ứng với chúng. Một số liệu pháp còn hướng dẫn các kỹ thuật thực hành để điều chỉnh lại suy nghĩ tiêu cực và thay đổi hành vi.
Rối loạn lo âu ở mỗi người khác nhau, vì vậy mỗi liệu pháp được điều chỉnh cho phù hợp với các triệu chứng và chẩn đoán cụ thể. Các liệu pháp có thể được tiến hành cá nhân, trong môi trường gia đình, cặp đôi hoặc nhóm gặp gỡ. Việc bạn có phải thường xuyên gặp mặt chuyên gia trị liệu hay không và gặp trong bao lâu phụ thuộc vào các triệu chứng và chẩn đoán của bạn.
Bác sĩ tâm thần, nhà tâm lý học và các chuyên gia sức khỏe tâm thần khác sử dụng các liệu pháp trị liệu lo âu khác nhau. Lựa chọn chuyên gia nào sẽ phụ thuộc vào các triệu chứng của bạn.
Liệu pháp trị liệu nhận thức hành viTrị liệu nhận thức hành vi (CBT) là liệu pháp được sử dụng phổ biến nhất trong trị liệu rối loạn lo âu. Nghiên cứu đã chỉ ra hiệu quả trong việc điều trị SAD, GAD, ám sợ,  rối loạn hoảng sợ trong các điều kiện khác nhau.
Tiền đề của CBT là suy nghĩ của bạn, không phải tình huống hiện tại, sẽ ảnh hưởng đến cảm nhận và hành xử của bạn sau đó. Vì vậy, mục tiêu của CBT là nhận diện và hiểu được những suy nghĩ tiêu cực, các kiểu hành vi kém hiệu quả, thay thế chúng bằng những suy nghĩ thực tế, hành động và cách ứng phó hiệu quả hơn.
Trong suốt quá trình này, nhà trị liệu sẽ giống như một huấn luyện viên hướng dẫn cho bạn những chiến lược hữu ích. Ví dụ, bạn có thể có rất nhiều những suy nghĩ cực đoan theo kiểu mọi thứ chỉ có thể tốt hoặc xấu. Thay vào đó, bạn sẽ thay thế những suy nghĩ như vậy bằng nhận thức thực tế hơn rằng có nhiều sắc thái khác nữa.
Cần thực hành để sử dụng những chiến lược này, một khi bạn bắt đầu nhận ra sự lo lắng và các tác nhân gây ra, bạn có thể học các kỹ năng đối phó trong CBT như kiểm soát nỗi sợ, hoang mang và lo lắng.
Liệu pháp tiếp xúcLiệu pháp tiếp xúc là một trong những phương pháp CBT phổ biến nhất được sử dụng để điều trị nhiều dạng rối loạn lo âu, bao gồm ám sợ đặc trưng, SAD và PTSD. Tiền đề cơ bản đằng sau liệu pháp tiếp xúc là nếu bạn sợ hãi điều gì, cách tốt nhất để chiến thắng là đối diện với nó.
Xuyên suốt liệu pháp tiếp xúc, nhà trị liệu sẽ dần chỉ ra cho bạn những đối tượng tình huống gây lo lắng, điều này thường được thực hiện bằng một phương pháp có tên là “systematic desensitization” (tạm dịch: giải mẫn cảm hệ thống), gồm 3 bước:
Thư giãn: chuyên gia của bạn sẽ hướng dẫn các kỹ năng thư giãn để giúp đối phó với lo âu. Ví dụ thư giãn cơ bắp, hít thở sâu, thiền định và chỉ dẫn hình tượng
Danh sách: tạo danh sách các tác nhân gây kích thích cho sự lo lắng của bạn và xếp hạng chúng theo mức độ
Tiếp xúc: trong bước cuối cùng này, bạn sẽ dần tìm cách vượt qua các yếu tố gây lo lắng được liệt kê, sử dụng các kỹ thuật thư giãn khi cần.
Có một số cách nhà trị liệu có thể chọn để bạn tiếp xúc với những tác nhân kích thích gây lo lắng. Đây là những cách phổ biến nhất:  
- Tiếp xúc tưởng tượng: Trong phương pháp tiếp xúc này, bạn sẽ được hướng dẫn để tưởng tượng một cách sinh động về những tác nhân gây lo lắng
- Tiếp xúc “in vivo” (có thể hiểu là những tiếp xúc từ sâu bên trong):
Trong phương pháp này, bạn sẽ phải đối mặt với các đối tượng hoặc tình huống gây lo lắng trong đời sống thực. Với cách thức tiếp xúc này, một người mắc hội chứng lo âu vẫn có thể được hướng dẫn để diễn thuyết trước khán giả.
- Tiếp xúc thực tế ảo: trong một vài trường hợp, thực tế ảo có thể được sử dụng khi tiếp xúc “in vivo” không phù hợp. Liệu pháp thực tế ảo sử dụng công nghệ để tiếp xúc in vivo và hình ảnh. Phương pháp này đã được chứng minh là hữu ích với những người lính và những người sống chung với PTSD.
Liệu pháp hành vi biện chứngLiệu pháp hành vi biện chứng (DTB) là một liệu pháp có hiệu quả cao của CBT. Ban đầu nó được dùng để điều trị chứng rối loạn nhân cách ranh giới (BPD), DBT hiện nay được sử dụng điều trị nhiều tình trạng khác nhau bao gồm lo âu.
DBT tập trung giúp bạn phát triển “quan điểm biện chứng” (đối lập), sự chấp nhận và sự thay đổi. Trong điều trị bằng DBT, bạn sẽ học được cả cách chấp nhận nỗi lo lắng và tích cực làm việc để thay đổi nó. Điều này tương tự như khái niệm yêu bản thân theo cách của bạn, trong khi vẫn tiếp tục hay đổi bản thân theo hướng tốt hơn.
Trị liệu DBT sẽ hướng dẫn bạn 4 kỹ năng:
-Chánh niệm: Sự kết nối với hiện tại và nhận thấy những suy nghĩ đang trôi qua (như lo lắng) mà không bị chúng xâm chiếm.
-Khả năng chịu đựng nỗi đau: Kiểm soát sự lo lắng của bạn khi đối mặt với các tình huống căng thẳng.
-Ấn tượng giữa các cá nhân: Học cách nói không hoặc yêu cầu những gì bạn cần
-Điều chỉnh cảm xúc: Quản lý lo âu trước khi chúng vượt ra ngoài tầm kiểm soát.
Liệu pháp chấp nhận và cam kếtLiệu pháp chấp nhận và cam kết (ACT) là một hình thức trị liệu khác đã được chứng minh là có hiệu quả với rối loạn lo âu. ACT liên quan đến việc xác định các giá trị sống và sau đó hành động phù hợp với chúng.
Trị liệu nghệ thuậtTrị liệu nghệ thuật là phương pháp không sử dụng lời nói, hướng đến trải nghiệm. Hình thức trị liệu này bao gồm sử dụng nghệ thuật thị giác (như hội họa, vẽ tranh, điêu khắc) để thể hiện và xử lý các cảm xúc hoặc sử dụng nghệ thuật để thực hành chánh niệm và tư giãn. Mặc dù có thể được tiến hành hư một liệu pháp độc lập, nhưng nó thường được sử dụng kết hợp với các phương pháp điều trị khác như CBT.
Để thực sự trở thành một liệu pháp trị liệu mới thì vẫn cần nhiều nghiên cứu hơn để chứng minh hiệu quả của phương pháp này trong việc làm giảm các triệu chứng lo âu.
Liệu pháp phân tâmTheo học thuyết của Frued, các triệu chứng lo âu phản ánh những xung đột vô thức. Mục tiêu của liệu pháp phân tâm là giải quyết chúng. Trong phân tâm học, bạn và nhà trị liệu sẽ tìm hiểu những suy nghĩ, nỗi sợ hãi và mong muốn của bạn để hiểu rõ hơn cách bạn nhìn nhận bản thân và giảm bớt lo lắng. Đây là một trong những hình thức điều trị chuyên sâu nhất; có thể mất nhiều năm để xác định các khuôn mẫu trong cách suy nghĩ của bạn.
Thuật ngữ “Phân tâm học” và liệu pháp “Động lực học” thường được sử dụng thay thế cho nhau nhưng thực chất “Phân tâm học” nằm trong “Tâm động học”.
Liệu pháp cá nhânLiệu pháp cá nhân (IPT) tập trung vào vai trò và các mối quan hệ xã hội. Trong liệu pháp IPT, bạn sẽ làm việc với chuyên gia của mình để xác định bất kỳ vấn đề cá nhân nào gặp phải như những nỗi đau buồn chưa được giải quyết, xung đột với gia đình hoặc bạn bè, thay đổi trong công việc hoặc vai trò xã hội và các vấn đề liên quan khác. Bạn sẽ học được cách lành mạnh để thể hiện cảm xúc và cách để cải thiện giao tiếp với người khác.
Mặc dù ban đầu được phát triển để điều trị trầm cảm nặng, IPT có thể được sử dụng nếu sự lo lắng của bạn có liên quan đến các mối quan hệ của bạn với người khác như trường hợp SAD.
Mong đợi từ những liệu pháp tâm lýMột hiểu lầm phổ biến là cho rằng bạn sẽ ngay lập tức cảm thấy dễ chịu khi sử dụng những liệu pháp tâm lý. Đôi khi trường hợp này cũng xảy ra. Nhưng phần lớn là bạn  sẽ cảm thấy tệ hơn sau đó mới tốt dần lên. Khá bất ngờ, cảm giác tồi tệ hơn thường là dấu hiệu của sự tiến bộ. Và nếu bạn nghĩ về nó, điều đó là đúng.
Khi bạn đưa ra quyết định lựa chọn một liệu pháp tâm lý, thường là do bạn chưa thể tự mình vượt qua lo lắng. Liệu pháp bao gồm việc khám phá những lý do đằng sau sự lo lắng của bạn. Điều này có thể gây ra những lo lắng tạm thời.
Các liệu pháp không bao giờ được coi là biện pháp khắc phục nhanh chóng. Nó là cả một quá trình cụ thể với từng cá nhân. Loại hình trị liệu bạn cần, những kỹ năng, những điều bạn học được và quá trình trị liệu diễn ra bao lâu sẽ tùy thuộc vào loại hình và mức độ nghiêm trọng của các triệu chứng bạn gặp phải.
Điều quan trọng phải hiểu là dù quá trình này không phải lúc nào cũng có cảm giác tốt nhưng đến cuối cùng sẽ có kết quả xứng đáng.
Làm thế nào để tận dụng tối đa liệu phápCố gắng tạo ra sự thay đổi có thể là một sự thử thách. Điều trị lo âu cũng không ngoại lệ. Tuy nhiên nếu bạn kiên trì, bạn sẽ nhìn thấy sự cải thiện.
Dưới đây là một số cách để tận dụng tối đa liệu pháp và bạn nhận thấy kết quả thực sự:
- Đừng vờ tỏ ra ổn
- Đặt câu hỏi
- Nói với nhà trị liệu tất cả suy nghĩ của bạn
- Làm việc ngoài phiên trị liệu
- Tập trung vào mục tiêu của bạn
- Thực hành phong cách sống lành mạnh
- Đảm bảo rằng bạn có hệ thống hỗ trợ xã hội
- Giảm những căng thẳng khiến tình trạng lo lắng của bạn trầm trọng hơn
- Theo cách này, bạn có thể thấy rằng sự nỗ lực và tham gia vào suốt quá trình trị liệu sẽ có tác động lớn đến kết quả trị liệu.
Nếu bạn cảm thấy lo lắng và nó ảnh hưởng đến cuộc sống của bạn, điều quan trọng là hãy tìm kiếm sự giúp đỡ của bác sĩ hoặc chuyên gia sức khỏe tâm thần. Nếu bạn được chẩn đoán mắc rối loạn lo âu, bạn có thể đưa ra kế hoạch điều trị hiệu quả bao gồm một trong các liệu pháp được đề cập ở trên để giúp bạn vượt qua các triệu chứng và kiểm soát sự lo lắng của mình.
0 notes
congchuaa · 4 years
Text
mục tiêu
mình cảm thấy mông lùn quá, năng lượng bị hao mòn do có quá nhiều việc lan man. 4 mục tiêu chính :
1. có 1 nguồn thu nhập ổn định
tuy ko thích lắm nhưng mình vẫn thừa nhận làm bs là nghề có tuổi nghề lâu bền. 
việc cần làm: - tập trung học để tốt nghiệp đh
- cố gắng hết sức để thi nt
mục tiêu: - tốt nghiệp >7.0
- đậu nội trú gpb
2. xây dựng nền tảng cho tuổi già 
tạo ra nguồn thu nhập thụ động:
- tạm thời mình sẽ đầu tư số tiền ít ỏi vô vàng, phải canh vàng xuống giá đã
- tranh thủ học về chứng khoán
- BLOG: mình thích viết mà , bắt đầu tư blog đã
- kinh doanh : mô hình kinh doanh nhượng quyền 
3. theo đuổi ước mơ
mình vẫn muốn làm thiết kế hơn. 
- mua bảng vẽ
- mua ipad
- đi học tart
- sau này có ý tưởng thì vẽ truyện rùi đăng lên fb
- đi học tkdh từ đầu ở đại học ?
4. tìm kiếm Mr.RIght
mr. right: - cưới mình < 2y hẹn hò
- ko phạm tr
- tử tế : ko nóng nảy, không bạo lực, bao dung, nhân hậu, hiền lành, nói năng dễ nghe, biết nấu ăn
-lo đc cho mình: sự nghiệp vững vàng và muốn lo cho mình
5. level up bản thân
- giao tiếp tốt hơn
- xây dựng những mqh tốt
- xinh đẹp hơn nữa
- đọc thêm sách
0 notes
tam-ly-viet-phap · 4 years
Text
Các liệu pháp tâm lý trong điều trị rối loạn lo âu
Trong một số trường hợp, rối loạn lo âu được điều trị bằng thuốc. Một số trường hợp khác, chỉ sử dụng liệu pháp tâm lý hoặc kết hợp trị liệu tâm lý với sử dụng thuốc sẽ là biện pháp điều trị hiệu quả. Bởi vì, không giống như dùng thuốc, các liệu pháp tâm lý sẽ giúp cung cấp cho bạn công cụ để kiểm soát sự lo lắng, bây giờ và cả trong tương lai.
Những kỹ thuật trị liệu khác nhau đã được phát triển để điều trị chứng lo âu và phát triển theo thời gian từ các phương pháp tiếp cận phân tâm đến phương pháp nhận thức hành vi mới
Tumblr media
Hiểu về rối loạn lo âu
Theo Viện Sức khỏe Tâm thần Quốc gia Mỹ (NIMH), khoảng 19% người trưởng thành và 31% thanh niên trong độ tuổi từ 13 đến 18 tuổi ở Mỹ đã trải qua lo âu mỗi năm. Có một số loại rối loạn lo âu chính có thể điều trị bằng các liệu pháp tâm lý, bao gồm: - Rối loạn hoảng sợ - Rối loạn ám ảnh cưỡng chế (OCD) - Ám sợ - Rối loạn lo âu tổng quát (GAD) - Rối loạn lo âu xã hội (SAD) - Rối loạn căng thẳng sau chấn thương (PTSD) Bất kể rối loạn là gì, các tiến trình cơ sở thúc đẩy chúng đều theo một hướng tương tự. Những người lo âu thường có xu hướng phản ứng với các suy nghĩ, cảm xúc, tình huống khó chịu một cách cực đoan hơn và cố gắng kiểm soát phản ứng bằng cách tránh các tác nhân gây nên sự khó chịu. Không may là kiểu tránh né này chỉ làm củng cố thêm sự lo lắng và sợ hãi. Hầu hết các giải pháp hiện đại hướng đến suy nghĩ tiêu cực và tránh né để giúp bạn kiểm soát sự lo lắng của mình.
Tumblr media
Các liệu pháp cho hội chứng lo âu
Mục tiêu của mọi phương pháp tiếp cận là giúp bạn hiểu được tại sao bạn lại cảm thấy như vậy, tác nhân kích thích là gì, tại sao bạn thay đổi cách mình phản ứng với chúng. Một số liệu pháp còn hướng dẫn các kỹ thuật thực hành để điều chỉnh lại suy nghĩ tiêu cực và thay đổi hành vi. Rối loạn lo âu ở mỗi người khác nhau, vì vậy mỗi liệu pháp được điều chỉnh cho phù hợp với các triệu chứng và chẩn đoán cụ thể. Các liệu pháp có thể được tiến hành cá nhân, trong môi trường gia đình, cặp đôi hoặc nhóm gặp gỡ. Việc bạn có phải thường xuyên gặp mặt chuyên gia trị liệu hay không và gặp trong bao lâu phụ thuộc vào các triệu chứng và chẩn đoán của bạn. Bác sĩ tâm thần, nhà tâm lý học và các chuyên gia sức khỏe tâm thần khác sử dụng các liệu pháp trị liệu lo âu khác nhau. Lựa chọn chuyên gia nào sẽ phụ thuộc vào các triệu chứng của bạn.
Tumblr media
Liệu pháp trị liệu nhận thức hành vi
Trị liệu nhận thức hành vi (CBT) là liệu pháp được sử dụng phổ biến nhất trong trị liệu rối loạn lo âu. Nghiên cứu đã chỉ ra hiệu quả trong việc điều trị SAD, GAD, ám sợ,  rối loạn hoảng sợ trong các điều kiện khác nhau.
Tiền đề của CBT là suy nghĩ của bạn, không phải tình huống hiện tại, sẽ ảnh hưởng đến cảm nhận và hành xử của bạn sau đó. Vì vậy, mục tiêu của CBT là nhận diện và hiểu được những suy nghĩ tiêu cực, các kiểu hành vi kém hiệu quả, thay thế chúng bằng những suy nghĩ thực tế, hành động và cách ứng phó hiệu quả hơn.
Trong suốt quá trình này, nhà trị liệu sẽ giống như một huấn luyện viên hướng dẫn cho bạn những chiến lược hữu ích. Ví dụ, bạn có thể có rất nhiều những suy nghĩ cực đoan theo kiểu mọi thứ chỉ có thể tốt hoặc xấu. Thay vào đó, bạn sẽ thay thế những suy nghĩ như vậy bằng nhận thức thực tế hơn rằng có nhiều sắc thái khác nữa.
Cần thực hành để sử dụng những chiến lược này, một khi bạn bắt đầu nhận ra sự lo lắng và các tác nhân gây ra, bạn có thể học các kỹ năng đối phó trong CBT như kiểm soát nỗi sợ, hoang mang và lo lắng.
Liệu pháp tiếp xúc
Liệu pháp tiếp xúc là một trong những phương pháp CBT phổ biến nhất được sử dụng để điều trị nhiều dạng rối loạn lo âu, bao gồm ám sợ đặc trưng, SAD và PTSD. Tiền đề cơ bản đằng sau liệu pháp tiếp xúc là nếu bạn sợ hãi điều gì, cách tốt nhất để chiến thắng là đối diện với nó.
Xuyên suốt liệu pháp tiếp xúc, nhà trị liệu sẽ dần chỉ ra cho bạn những đối tượng tình huống gây lo lắng, điều này thường được thực hiện bằng một phương pháp có tên là “systematic desensitization” (tạm dịch: giải mẫn cảm hệ thống), gồm 3 bước:
Thư giãn: chuyên gia của bạn sẽ hướng dẫn các kỹ năng thư giãn để giúp đối phó với lo âu. Ví dụ thư giãn cơ bắp, hít thở sâu, thiền định và chỉ dẫn hình tượng
Danh sách: tạo danh sách các tác nhân gây kích thích cho sự lo lắng của bạn và xếp hạng chúng theo mức độ
Tiếp xúc: trong bước cuối cùng này, bạn sẽ dần tìm cách vượt qua các yếu tố gây lo lắng được liệt kê, sử dụng các kỹ thuật thư giãn khi cần.
Tumblr media
Có một số cách nhà trị liệu có thể chọn để bạn tiếp xúc với những tác nhân kích thích gây lo lắng. Đây là những cách phổ biến nhất:  
- Tiếp xúc tưởng tượng: Trong phương pháp tiếp xúc này, bạn sẽ được hướng dẫn để tưởng tượng một cách sinh động về những tác nhân gây lo lắng
- Tiếp xúc “in vivo” (có thể hiểu là những tiếp xúc từ sâu bên trong):
Trong phương pháp này, bạn sẽ phải đối mặt với các đối tượng hoặc tình huống gây lo lắng trong đời sống thực. Với cách thức tiếp xúc này, một người mắc hội chứng lo âu vẫn có thể được hướng dẫn để diễn thuyết trước khán giả.
- Tiếp xúc thực tế ảo: trong một vài trường hợp, thực tế ảo có thể được sử dụng khi tiếp xúc “in vivo” không phù hợp. Liệu pháp thực tế ảo sử dụng công nghệ để tiếp xúc in vivo và hình ảnh. Phương pháp này đã được chứng minh là hữu ích với những người lính và những người sống chung với PTSD.
Liệu pháp hành vi biện chứng
Liệu pháp hành vi biện chứng (DTB) là một liệu pháp có hiệu quả cao của CBT. Ban đầu nó được dùng để điều trị chứng rối loạn nhân cách ranh giới (BPD), DBT hiện nay được sử dụng điều trị nhiều tình trạng khác nhau bao gồm lo âu.
DBT tập trung giúp bạn phát triển “quan điểm biện chứng” (đối lập), sự chấp nhận và sự thay đổi. Trong điều trị bằng DBT, bạn sẽ học được cả cách chấp nhận nỗi lo lắng và tích cực làm việc để thay đổi nó. Điều này tương tự như khái niệm yêu bản thân theo cách của bạn, trong khi vẫn tiếp tục hay đổi bản thân theo hướng tốt hơn.
Trị liệu DBT sẽ hướng dẫn bạn 4 kỹ năng:
-Chánh niệm: Sự kết nối với hiện tại và nhận thấy những suy nghĩ đang trôi qua (như lo lắng) mà không bị chúng xâm chiếm.
-Khả năng chịu đựng nỗi đau: Kiểm soát sự lo lắng của bạn khi đối mặt với các tình huống căng thẳng.
-Ấn tượng giữa các cá nhân: Học cách nói không hoặc yêu cầu những gì bạn cần
-Điều chỉnh cảm xúc: Quản lý lo âu trước khi chúng vượt ra ngoài tầm kiểm soát.
Liệu pháp chấp nhận và cam kết
Liệu pháp chấp nhận và cam kết (ACT) là một hình thức trị liệu khác đã được chứng minh là có hiệu quả với rối loạn lo âu. ACT liên quan đến việc xác định các giá trị sống và sau đó hành động phù hợp với chúng.
Trị liệu nghệ thuậtTrị liệu nghệ thuật là phương pháp không sử dụng lời nói, hướng đến trải nghiệm. Hình thức trị liệu này bao gồm sử dụng nghệ thuật thị giác (như hội họa, vẽ tranh, điêu khắc) để thể hiện và xử lý các cảm xúc hoặc sử dụng nghệ thuật để thực hành chánh niệm và tư giãn. Mặc dù có thể được tiến hành hư một liệu pháp độc lập, nhưng nó thường được sử dụng kết hợp với các phương pháp điều trị khác như CBT.
Để thực sự trở thành một liệu pháp trị liệu mới thì vẫn cần nhiều nghiên cứu hơn để chứng minh hiệu quả của phương pháp này trong việc làm giảm các triệu chứng lo âu.
Liệu pháp phân tâm
Theo học thuyết của Frued, các triệu chứng lo âu phản ánh những xung đột vô thức. Mục tiêu của liệu pháp phân tâm là giải quyết chúng. Trong phân tâm học, bạn và nhà trị liệu sẽ tìm hiểu những suy nghĩ, nỗi sợ hãi và mong muốn của bạn để hiểu rõ hơn cách bạn nhìn nhận bản thân và giảm bớt lo lắng. Đây là một trong những hình thức điều trị chuyên sâu nhất; có thể mất nhiều năm để xác định các khuôn mẫu trong cách suy nghĩ của bạn.
Thuật ngữ “Phân tâm học” và liệu pháp “Động lực học” thường được sử dụng thay thế cho nhau nhưng thực chất “Phân tâm học” nằm trong “Tâm động học”.
Tumblr media
Liệu pháp cá nhân
Liệu pháp cá nhân (IPT) tập trung vào vai trò và các mối quan hệ xã hội. Trong liệu pháp IPT, bạn sẽ làm việc với chuyên gia của mình để xác định bất kỳ vấn đề cá nhân nào gặp phải như những nỗi đau buồn chưa được giải quyết, xung đột với gia đình hoặc bạn bè, thay đổi trong công việc hoặc vai trò xã hội và các vấn đề liên quan khác. Bạn sẽ học được cách lành mạnh để thể hiện cảm xúc và cách để cải thiện giao tiếp với người khác. Mặc dù ban đầu được phát triển để điều trị trầm cảm nặng, IPT có thể được sử dụng nếu sự lo lắng của bạn có liên quan đến các mối quan hệ của bạn với người khác như trường hợp SAD.
Một hiểu lầm phổ biến là cho rằng bạn sẽ ngay lập tức cảm thấy dễ chịu khi sử dụng những liệu pháp tâm lý. Đôi khi trường hợp này cũng xảy ra. Nhưng phần lớn là bạn  sẽ cảm thấy tệ hơn sau đó mới tốt dần lên. Khá bất ngờ, cảm giác tồi tệ hơn thường là dấu hiệu của sự tiến bộ. Và nếu bạn nghĩ về nó, điều đó là đúng. Khi bạn đưa ra quyết định lựa chọn một liệu pháp tâm lý, thường là do bạn chưa thể tự mình vượt qua lo lắng. Liệu pháp bao gồm việc khám phá những lý do đằng sau sự lo lắng của bạn. Điều này có thể gây ra những lo lắng tạm thời. Các liệu pháp không bao giờ được coi là biện pháp khắc phục nhanh chóng. Nó là cả một quá trình cụ thể với từng cá nhân. Loại hình trị liệu bạn cần, những kỹ năng, những điều bạn học được và quá trình trị liệu diễn ra bao lâu sẽ tùy thuộc vào loại hình và mức độ nghiêm trọng của các triệu chứng bạn gặp phải. Điều quan trọng phải hiểu là dù quá trình này không phải lúc nào cũng có cảm giác tốt nhưng đến cuối cùng sẽ có kết quả xứng đáng. Làm thế nào để tận dụng tối đa liệu phápCố gắng tạo ra sự thay đổi có thể là một sự thử thách. Điều trị lo âu cũng không ngoại lệ. Tuy nhiên nếu bạn kiên trì, bạn sẽ nhìn thấy sự cải thiện.
Tumblr media
Dưới đây là một số cách để tận dụng tối đa liệu pháp và bạn nhận thấy kết quả thực sự: - Đừng vờ tỏ ra ổn - Đặt câu hỏi - Nói với nhà trị liệu tất cả suy nghĩ của bạn - Làm việc ngoài phiên trị liệu - Tập trung vào mục tiêu của bạn - Thực hành phong cách sống lành mạnh - Đảm bảo rằng bạn có hệ thống hỗ trợ xã hội - Giảm những căng thẳng khiến tình trạng lo lắng của bạn trầm trọng hơn - Theo cách này, bạn có thể thấy rằng sự nỗ lực và tham gia vào suốt quá trình trị liệu sẽ có tác động lớn đến kết quả trị liệu. Nếu bạn cảm thấy lo lắng và nó ảnh hưởng đến cuộc sống của bạn, điều quan trọng là hãy tìm kiếm sự giúp đỡ của bác sĩ hoặc chuyên gia sức khỏe tâm thần. Nếu bạn được chẩn đoán mắc rối loạn lo âu, bạn có thể đưa ra kế hoạch điều trị hiệu quả bao gồm một trong các liệu pháp được đề cập ở trên để giúp bạn vượt qua các triệu chứng và kiểm soát sự lo lắng của mình. ------------------------------------------------------------------- VIỆN TÂM LÝ & TÂM THẦN HỌC VIỆT - PHÁP Trụ sở chính: số 54 Trần Quốc Vượng, P. Dịch Vọng Hậu, Q. Cầu Giấy, TP. Hà Nội Trung tâm trị liệu: 46 Trần Quốc Vượng, P. Dịch Vọng Hậu, Q. Cầu Giấy, TP. Hà Nội Điện thoại: 0243.762.5838 - 0243.204.5357 Hotline: 097.772.9396 (Zalo) Website: https://tamlyvietphap.vn/ Zalo: http://zalo.me/3891409678563610071 Youtube: https://www.youtube.com/c/ViệntâmlývàtâmthầnhọcViệtPháp
0 notes