#tiêu rồi
Explore tagged Tumblr posts
Text
“Khi bạn bắt đầu đặt cảm xúc của mình lên một người. Thì đó là lúc, bạn tiêu rồi.”
(nghienrose)
-
_𝓭𝔃𝓲𝓭𝔃𝓲.𝓲𝓷𝓴_
˚𝜗𝜚˚ Bùi Đình Tuý, Bình Thạnh, TP HCM
˚𝜗𝜚˚ Booking: 0968.742.835
#des by bún#trích dẫn#câu nói hay#trích dẫn hay#quotes#tattoo#tattooartist#tattooideas#inktattoo#tattooart#tiêu rồi#cảm xúc
13 notes
·
View notes
Text
T TÌM THẤY INSTAGRAM CỦA LEM0URO RỒI
#hồi đó mê tranh bả cực mà bả off tumblr mất tiêu 😭😭😭#tưởng đâu nghỉ vẽ rồi ai dè mới tìm thấy acc insta của bả huheo
2 notes
·
View notes
Text
Có người nói với tớ rằng:
Tiêu chuẩn hạnh phúc của mỗi người khác lắm, không ai giống ai cả. Của tớ và của cậu cũng khác nhau. Coi trọng cái nào thì cái đó là niềm hạnh phúc. Biết đủ là được rồi.
174 notes
·
View notes
Text
Bạn tôi thất tình, thức xuyên 3 đêm. Hút hết 10 gói thuốc. Ở lì trong nhà với cái bụng chỉ có rượu và rượu. Thế rồi, vẫn không chết. Ốm nằm viện vài hôm, sụt vài kí, sếp quở đi làm. Lao đầu vào công việc. Thế là thôi, đêm bớt dài dần.
Có người khác, chẳng may công việc không như ý, gia đình lại hoàn cảnh. Nửa đêm thất thểu với vài lon bia ở tiệm tạp hoá 24/24h. Chẳng để làm gì, cứ ngồi vậy cho tới sáng. Suy nghĩ xem làm như nào cho đời bớt khổ. Mà nghĩ mãi không ra, chỉ biết thở dài trong nước mắt.
Hay thậm chí, từng có người chị, nửa đêm chán đời quá, xách balo lên ra ga. Bắt chuyến tàu sớm nhất chạy tới bãi biển gần nhất. Rồi cứ ngồi vậy, chờ bình minh lên. Ăn một bữa sáng thật ngon rồi trở về thành thị. Không rõ sau đó cảm xúc thế nào. Nhưng có lẽ, là sẽ mệt. Mà mệt thì phải ngủ. Lúc tỉnh dậy, có khi nỗi buồn đã nguôi ngoai.
Đời chúng ta, thi thoảng sẽ có nhiều chuyện thật buồn. Thi thoảng lại chỉ vì ta chán chính ta. Thi thoảng thậm chí là cảm thấy bế tắc. Những đêm ấy, sẽ thật là dài. Ta sợ ngày mai, nhưng đương nhiên ngày mai vẫn đến. Ta không biết phải làm gì cho đỡ hoang mang, nhưng mặt trời vẫn mọc. Ta thấy đêm thật dài, nhưng cũng lại sợ nó kết thúc.
Nhưng ta biết không? Những nỗi đau cũng như vậy. Dù có dài cỡ nào, cũng sẽ qua. Ngày mai sẽ lại đến, mặt trời sẽ lại lên, bằng cách nào đó, vết thương sẽ được hong khô, trái tim sẽ được sưởi ấm.
Chỉ cần, ta dũng cảm để vượt qua được những đêm dài đó. Kiểu gì thì kiểu, mọi chuyện cũng sẽ ổn hơn. Vì ít nhất, những cảm xúc tiêu cực nhất đã theo những buổi đêm hôm ấy trôi đi bớt một chút, một chút rồi.
Chúc chúng ta, sẽ luôn bình an qua mỗi đêm dài....
#nguoinhieuchu
154 notes
·
View notes
Text
Càng ngày, càng vô cùng khó khăn để tôi tìm được một người có thể gọi là đồng điệu với mình, hoặc chí ít chỉ đơn thuần là một người song hành tạm bợ với mình nốt năm tháng trẻ dại trước khi ai về nhà nấy, dựng vợ gả chồng. Chẳng còn tiêu chuẩn gì cả, chỉ là nghĩ rằng tầm tuổi này trở đi thì ai cũng biết cân đo đong đếm cả rồi.
— AN TRƯƠNG
260 notes
·
View notes
Text
Bạn sẽ dần phát hiện, “có chuyện để nói” là tiêu chuẩn cơ bản để hai người có thể ở bên nhau. Thế gian này không ai có nghĩa vụ phải chờ đợi ai, duy trì một mối quan hệ hay tình cảm trước nay đều là chuyện của hai người. Giữ sự quan tâm cần thiết, vững bước, vì mục tiêu chung mà cùng nỗ lực, chỉ có như vậy hai người mới có thể cùng duy trì một tần số.
Nói chuyện phải giải thích cả nửa ngày hoặc căn bản không thể nói cùng nhau thì phiền biết bao, vậy nên nói chuyện được với nhau là điều vô cùng quan trọng.
Phải tìm tần số của bản thân trước tiên rồi mới có thể tìm thấy người cùng tần số với bạn. Trước hết hãy trở thành người bản thân không chán ghét rồi hẵng gặp người mà bạn không phải lấy lòng.
102 notes
·
View notes
Text
Đời người điều tối kỵ nhất là quá tròn đầy.
Không tin bạn hãy nhìn xung quanh mà xem có người hôn nhân không tốt nhưng con cái lại rất xuất sắc.
Có người hôn nhân tốt nhưng sức khỏe lại không được tốt.
Có người sự nghiệp thuận lợi nhưng gia đình lại không hòa thuận.
Có người gia đình hòa thuận nhưng cuộc sống lại rất thanh bần, trạng thái tốt nhất của đời người chính là cầu khuyết không cầu đầy.
Phúc không thể hưởng hết nhường 3 phần cho người khác
Lợi không thể chiếm hết, để 3 phần cho người khác
Công không thể tham hết, chia 3 phần cho người khác.
Nước đầy thì tràn
Trăng tròn thì khuyết.
Trên đời này không có thứ gì hoàn hảo
Cuộc sống của mỗi người đều có những thiếu sót này hay khác
Phía sau vẻ hào nhoáng có thể tôi dám có thể là những nỗi đau không ai biết
Phía sau những thành tựu danh vọng có thể là những tiếc nuối vô hạn.
Đời người thật ra là một bài toán lựa chọn, dù chọn thế nào cũng đều có tiếc nuối.
Kết hôn thì không tự do
Không kết hôn thì về già không có bạn
Không làm việc chăm chỉ thì không có tiền dưỡng già, làm việc quá chăm chỉ có thể không sống được đến tuổi già.
Có những con đường không đi thì không cam lòng đi rồi lại đẩy đau thương
Có những con đường đi rất phóng khoáng nhưng sau lưng là cô đơn và tiếc nuối.
Đời người làm sao mà hoàn toàn như ý vạn sự chỉ cầu một nửa vừa lòng, bạn ngưỡng mộ vẻ hào nhoáng của người khác, người khác lại ngưỡng mộ sự an nhàn của bạn, bạn ngưỡng mộ gia tài của người khác, người khác lại ngưỡng mộ sức khỏe và bình an của bạn.
Hãy trân trọng mỗi ngày sống đừng ganh tị với ai làm tốt những việc mình nên làm, trân trọng những gì mình đang có từ bỏ những ham muốn xa vời, sống cuộc đời bình yên.
Sự đồng hành của gia đình và sức khỏe chẳng phải là tài sản quý giá nhất của đời người sao.
Mỗi người có cách sống riêng, mỗi người có lựa chọn riêng, đời người cần phải từ bỏ một số thứ để đổi lấy những thứ khác.
Đời người không có đáp án tiêu chuẩn cách bạn yêu thích là cách tốt nhất....🍃
Cap và Ảnh: Sưu Tầm
89 notes
·
View notes
Text
1. Đi làm rồi mới hiểu mỗi một đồng tiền bố mẹ kiếm được đều không hề dễ dàng. Hóa ra cuộc sống chưa bao giờ là dễ dàng cả, khi bạn cảm thấy nó dễ dàng, nhất định là đang có người thay bạn gánh vác lấy phần không dễ dàng ấy.
2. Đi làm rồi mới hiểu bản thân chúng ta không có gì đặc biệt, chúng ta không phải cái rốn của vũ trụ, hay là nhân vật chính của một bộ phim, ngưng bắt mọi người luôn quan tâm và chú ý đến mình.
3. Đi làm rồi mới hiểu ngoài việc đánh giá con người qua đạo đức và phẩm chất, người ta còn đánh giá con người dựa trên thu nhập.
4. Đi làm mới hiểu nhiều kiểu người, và mình không biết được từ miệng của người khác mình có bao nhiêu PHIÊN BẢN. Người ngay thẳng thì họ góp ý, giúp đỡ, thậm chí bỏ thời gian để hướng dẫn mình; người hay để ý, “nhiều chuyện” chỉ quan sát đằng sau, gom từng tí tí một để góp nhặt thành một câu chuyện “li kì” để kể với người khác.
5. Đi làm rồi mới hiểu ở đâu cũng có người dễ ưa và người khó ưa. Chúng ta bắt buộc phải thay đổi để chấp nhận môi trường. Chúng ta có thể đảm bảo rằng đã tìm được một công việc tốt, đúng với sở thích của mình, thu nhập khá nhưng chúng ta không thể đảm bảo môi trường đó mình phù hợp. Bỏ ngay ý nghĩ sẽ có một công ty môi trường “tốt”, sếp “tốt”, đồng nghiệp “tốt”, cả công ty “khiêm tốn, thật thà, dũng cảm”.
6. Đi làm rồi mới hiểu đồng nghiệp, có thể nói 1 là 1 trước mặt chúng ta, nhưng sau lưng lại 1 thành 3. Sếp, có thể với những nhân viên nổi bật sẽ xử sự dịu dàng, còn với những nhân viên tầm trung thì cuộc đối thoại chỉ cụt lủn vài dòng, mà chủ yếu là những yêu cầu và mệnh lệnh.
7. Đi làm rồi mới hiểu có những lúc người mệt mỏi, ốm đau hay tâm trạng cảm xúc như rối loạn nhưng vẫn phải đi làm. Chỉ vì mấy chữ “Miếng cơm, manh áo”.
8. Đi làm rồi mới hiểu: “Cuộc sống cũng tựa như một ván bài, nếu may mắn được chia những quân bài tốt sẽ chẳng sao cả nhưng nếu không may mắn nhận được quân bài tốt thì hãy nên học cách trở thành người chơi bài giỏi“.
9. Đi làm rồi mới hiểu con người có nhiều mặt chứ không phải hai mặt. Cứ cho là “dòng đời xô đẩy” đi, vì nghĩ như thế, ít ra, mình còn cảm thấy yên lòng để tập trung vào mục tiêu của chính mình
#haynhucnhoi
59 notes
·
View notes
Text
Đời này, sống cùng ai, sống thế nào, sống bao lâu…
Có người vì yêu, có người vì vật chất, có người vì dung mạo, có người vì tiền đồ. Thật ra hạnh phúc thật sự không có tiêu chuẩn, chỉ cần nụ cười nhiều hơn nước mắt thì bạn đã tìm đúng người rồi. Một đời có được bao lâu, quá lắm cũng chỉ ba vạn ngày, vĩnh viễn là bao lâu…
Quay đầu nhìn lại thì đã quá nửa đời, trải qua những thăng trầm mới biết, bình an là tốt rồi. Nếm qua chua ngọt mới biết, giản đơn là được rồi. Trải qua hưng suy mới biết, đủ là được rồi. Suy nghĩ rất nhiều mới biết, hồ đồ là tốt nhất.
Một đời không dài, dùng thái độ cam tâm tình nguyện, bình thường mà sống tốt nửa đời còn lại.
📸 weibo
Retouch: Sa
#tumblr#writters on tumblr#photooftheday#writter#photo on tumblr#top poster club#photography#writing life#life quote#daily life#tumblr problems#tumblr blog#blogger#my writing#writtenword#words#lovers#words words words#tumblrpost#tumblr being dumb#photographers on tumblr#books and libraries
55 notes
·
View notes
Text
Mình đã quyết định học tiếng Nhật, tới nay là gần 1 tháng, mặc dù mình đã rất cố gắng, gần như trong suốt mấy năm trở lại đây, lần học tiếng nhật này là lần mình nghiêm túc nhất, còn nghiêm túc hơn gấp 3 4 lần mình mua đống sách tiếng Hàn kia (ừm.. sau 4 5 năm mình thực sự đã buông bỏ chấp niệm học tiếng Hàn, mình còn nhớ đợt điên điên học tiếng Hàn, mình viết đầy 2 trang giấy A4 từ vựng mà hôm sau não bộ lại rì sét như 1 tờ giấy trắng 😂), may là giờ đây mình lại có thể ngồi học tiếng nhật suyên suốt 6 7 tiếng đồng hồ, mình học theo logic của 5 năm trước khi bắt đầu học tiếng trung, nhưng nói thật tới hiện tại mình vẫn... chẳng nói được nhiều lắm hahaha 😅 chẳng biết tại sao nữa... nếu theo cách mình hay "ngụy biện" thì là não bắt đầu thoái hóa, học cũng không nhớ được nhiều như trước.
Thực ra cơ duyên để học tiếng nhật cũng chỉ vì 1 phút nông nổi sau khi ở nhà phè phỡn 3 tháng trời ngồi cày Conan, tự dưng muốn học tiếng Nhật nên quyết tâm mua sách luôn. À đấy, nhắc mua sách lại buồn cười, mình nhìn nhầm sách "sơ cấp 1" thành "sơ cấp 2" thế là phí tiền mua mất 3 quyển sơ cấp 2 rồi lại mất thêm 1 khoản y chang mua lại sơ cấp 1, mà không chắc có thể học nổi tới sơ cấp 2 hay không 😅 Hay thật....
Mình không còn nói chuyện với những người khi xưa ở H mình nghĩ sẽ mãi giữ liên lạc, nói thật lòng thì mình không còn tìm được chủ đề chung để nói chuyện nữa, nhưng nhiều lúc thật sự muốn nhắn tin cho họ hỏi xem dạo này họ thế nào, nhưng lại thấy ngoài hỏi "dạo này thế nào" ra, chẳng còn biết nói gì hơn nữa lại thấy sáo rỗng, mình từng thủ thỉ với Lá nhỏ rằng mình buồn vì nghe những tin tiêu cực từ H lắm, vì nó đã từng là ngôi nhà mình trân quý nhất, dù là đi tới NH nào cũng luôn cố gắng biến một phần của nó trở nên tốt đẹp nhất hết mức có thể, nhưng chẳng hiểu sao những thứ mà mình trân trọng lại thành như vậy, là nó vẫn luôn như vậy, hay do khi xưa tự mình đã gắn quá nhiều filter lên nó để rồi cũng tự mình ôm mộng tưởng rằng nó rất tốt đẹp đây. Mình từng nghĩ mình rất không thích nói ra những câu đại loại kiểu "cuộc sống là vậy", "thời gian là vậy" nhưng không thể không thừa nhận, vẫn có những khi mình phải thừa nhận những câu như vậy chẳng trật đi đâu được, hahaha mình đúng là con dở hơi suốt ngày thích lảm nhảm những câu chẳng đâu vào đ��u mà.
Mình chăm chỉ học hành, những tháng đầu nghỉ việc là tập viết lại chữ Hán, những tháng sau là học tiếng Nhật, nếu có những chuyện phiền lòng không thể tâm sự cùng ai mình sẽ bật mí với riêng Lá nhỏ, mình không còn hay lên fb chia sẻ cuộc sống cá nhân, 1 ngày dành đủ 2-3 tiếng đều đặn tập thể thao, mình cũng đã cắt phăng đi mái tóc dài nuôi 4 năm nay vào hôm 3.10, mặc dù trước đó cũng từng thề thốt khỏi mồm với chị rằng "em sẽ chẳng bao giờ cắt tóc nữa đâu", thề với Tuấn Ngọc rằng "em chắc chắn sẽ nuôi tóc dài tới mông cho coi". Đấy, thế mới thấy những lời đã hứa, những câu đã nói cũng chưa chắc chắn sẽ giữ được tới cuối cùng, mình 善变 lắm mà.
Mình cũng đã từng nghĩ có lẽ mình sẽ gắn bó với H 10 năm, mười mấy năm, giống như thầy, giống như 店长 vậy đó, nhưng nghĩ lại thì từ lúc nghỉ việc tới nay, mình có tiếc nuối, có hoài niệm, có cáu gắt, nhưng tuyệt không hối hận, tại sao nhỉ? Chắc do đó không còn là "nhà" nữa rồi, chỉ là nơi làm việc mà thôi.
Mình xem lại 《Thanh Xuân 18x2》 3 lần, mình chẳng hiểu sao nữa nhưng lần nào xem mình cũng bồi hồi, bồi hồi vì cái gì thì không biết 😅 chỉ là có cảm giác như vậy đó, Jimmy và Amy, mình và những người từng đi qua cuộc đời mình, Jimmy đã có dũng khí nói tạm biệt với Amy sau 18 năm dài đằng đẵng để bắt đầu lại một cuộc sống khác, nhưng sau nhiều năm tới vậy, mình vẫn không có cơ hội để nhận được những câu trả lời, những lời từ biệt chính thức của những người "không từ mà biệt".
Có lẽ mình sẽ bắt đầu lại ở một nơi khác, mình báo với thầy rằng tháng 11 mình sẽ vào với thầy, nhưng thời gian mình vào với thầy không được lâu, mình đã hỏi thầy rằng dù có thể mình không giúp được thầy nhiều thời gian thì thầy sẽ không trách mình chứ, thực ra thầy chẳng nói gì cả, thầy chỉ bảo mình là cứ vào đây đi đã rồi sẽ nói chuyện sau mà thôi. Vậy nên mình cũng quyết định sẽ xa nhà, xa mọi người, xa luôn chính "bản thân mình" ở đây, mình luôn hy vọng cuộc sống hãy nhẹ nhàng với mình một chút nhưng lại ngộ rằng "Cuộc sống sẽ chẳng vì bạn là con gái mà yêu chiều bạn". Mình nhớ không lâu trước đó mình bảo với Tuấn Ngọc rằng có lẽ mình không thích hợp sống trong thời hiện đại đâu, tại sao ư, tại vì mình là con nhỏ suốt ngày thích đau đáu những kỉ niệm xưa cũ, thích nhai lại những tháng ngày chẳng ai còn muốn nhớ lại mà. Xã hội đang thay đổi, mình không thay đổi thì sao mà hòa nhập với cộng đồng được chứ, mình hiểu vậy nhưng lại cứ chẳng chịu đổi thay, cứ thích lý sự cùn theo kiểu mình sẽ không bao giờ thay đổi, cuộc sống của mình đang sống đang diễn biến giống theo một cách nói gọi là : "tiệc cơ động" giống như trong một bộ phim mà mình từng xem, ý nghĩa của nó giống như tiệc cỗ dài ngày, ngày đầu tiên mọi người ăn hết rồi đi, ngày thứ 2 người đi rồi lại có người tới....
38 notes
·
View notes
Text
Giây phút mà bạn mong mình có thể ở cạnh, quan tâm lo lắng cho một người, bạn biết bạn tiêu rồi.
@ryantualison
111 notes
·
View notes
Text
1410
Mỗi lần có chuyện không như ý, mình lại tìm về Tum, kể lể than khóc oán trời than thân trách lum la cũng là ở Tum.
Mình biết có vài người bỏ follow mình, rồi lại follow lại. Số người theo dõi trồi trụt thế nào mình rõ hết. Tài khoản này mình gắn bó gần 10 năm rồi, sao mà lại không biết nó đang ra sao.
Có một vài một quan hệ độc hại, vốn dĩ ban đầu đã từng là những cuộc trò chuyện thâu đêm suốt sáng, kể cả khi mình gặp người ta ngoài đời, mặt đối mặt rồi, về lại đây cũng vẫn như những kẻ xa lạ. Mình chọn không là mình hồi đó, người ta chọn không theo dõi mình như xưa.
Mình nhớ mình hồi đó, mang trong lòng những thắc mắc rằng vì sao ai ở đây cũng u uất lạ thường, sao họ có nhiều thời gian để đắm chìm vào một nền tảng tiêu cực như thế. Rõ là họ cần tìm một kẻ lắng nghe những tâm sự từ đáy lòng, nhưng mình gửi lời chào họ lại lạnh nhạt trong dáng vẻ cười cợt quá thể. Rồi mình cũng có bạn, một hai mối quan hệ gắn bó, tử tế, yên tâm. Nhưng so với ngần ấy thời gian dành ở nơi đây, con số đó phải chăng là không đủ.
Thế rồi một thời gian nữa, mình lại hiểu, mình cũng giống những người đó đó, rằng mình thích nghe chứ không thích nói, mình không cần ai chủ động, lòng tin người tin đời trở nên khan hiếm, khó có khó nắm khó tìm. Những kẻ xấu xa vẫn dùng nơi đây như chốn phơi bày góc khuất. Mặc cho mọi trải nghiệm mà họ gửi qua câu từ chỉ là một phần kí ức của tác giả, người ta muốn nói, còn người khác thì muốn trêu đùa.
Có một khoảng thời gian mình đã trở nên sợ hãi nơi này nhiều đến thế, mỗi ngày nhiều tin nhắn bỡn cợt, sự xúc phạm và cảm giác bị thiếu tôn trọng cao dâng đầy trong lòng.
Nhưng mà rồi đó, mình cũng vẫn không thể rời nơi này, những đoạn hội thoại, những câu hỏi, sự quan tâm và lắng nghe đã đi vào trái tim mình nhiều hơn là thế.
Mình sẽ vẫn nương vào Tum như một mái nhà chôn vùi những đoạn kí ức tồi tệ và không vui. Ở nơi đây sự tự do trong mình dường như được thoải mái hơn bao giờ hết.
nghĩ vậy thôi :)
28 notes
·
View notes
Text
Tập Sống Hạnh Phúc
Muốn hạnh phúc chúng ta phải "tập", giống như em tập thể dục , tập chơi đàn hay tập vẽ... vậy. Tập mỗi ngày một chút, mỗi nơi một chút với mỗi người một chút...
Quan trọng là tập như thế nào...
Đây là 3 điều cơ bản mà anh đang cố thực hành
Thứ 1: Tập tích cực thay vì tiêu cực
Cái này phải khởi nguồn từ suy nghĩ nhé, đầu tiên dù bất kể có biến cố gì tới với em hãy tìm một "khía cạnh tích cực nhất" của câu chuyện và vin vào đó thay vì chỉ nghĩ về những điều tiêu cực đang sảy ra. Điều này không hẳn giúp em vui lên nhưng nó giúp em nhìn nhận đúng vấn đề đang gặp phải và giải quyết nó đơn giản cũng như là hiệu quả hơn, giúp em tránh làm em bị cuốn vào những vòng luẩn quẩn trong đầu mình.
Ngoài ra trong cuộc sống hàng ngày hãy tập gần gũi những người mang năng lượng vui vẻ, hay cười, những người biết động viên, biết khen ngợi, tránh xa mấy người hay than thở, kể lể, những người oán trách sân hận lại càng phải tránh ra, ngừng thói quen nghe nhạc ảm đạm, sướt mướt, thất tình sầu đời (vì mấy nhạc này mang tần số rất thấp, dù nó hay nhưng nó kéo sóng não xuống thấp theo khiến con người sầu theo), hàng ngày cố gắng nhìn nhận đánh giá tích cực khi quan sát cuộc sống...
Thứ 2: Tập giảm bớt một chút mong cầu của bản thân lại
Mong cầu bao gồm cả về vật chất và tinh thần, mọi buồn khổ đều khởi nguồn từ việc không được như ta mong muốn, thế nên càng mong nhiều càng dễ khổ. Thế nên hãy từ từ giảm nó xuống chút. Về vật chất thì khá đơn giản, thay vì phải có ip15 để xài mới oách thì mình có thể sài xiaomi redmi note 13 rồi lấy tiền dư đi du lịch một chuyến hoặc thay vì phải gồng nợ ngân hàng mua nhà mua xe để bằng bạn bằng bè thì tìm kiếm một căn bé hơn, xa trung tâm hơn hoặc đi thuê rồi đón bus đi làm... thực ra có được càng tốt nhưng đừng làm khó mình bằng việc bắt buộc phải có, vật chất nó là niềm vui ngắn hạn nhất mà em có thể cảm nhận, thâm chí nó không vui bằng thắng một trận game cơ
Còn về tinh thần, ca này khó đấy, ví dụ nhé, muốn con học tốt nhưng con học bình thường không vui, muốn bồ yêu kiểu abc nhưng ổng lại yêu kiểu xyz không vui, muốn thằng đồng nghiệp nó ăn đừng phát ra tiếng động nhưng cái mồm nó chép to quá khó chịu cũng không vui... nhiều cái nho nhỏ như thế khởi từ bên trong mình ra, nếu mình không kiểm soát được thì rất khó để hài lòng với cuộc đời, thế nên cũng nén lại.
Thứ 3: Tập yêu thương cơ thể của mình
Anh cho rằng mọi người nghĩ rằng mình yêu thương cơ thể của mình nhưng chưa chắc đâu nhé, thức tới mấy giờ đi ngủ, bcó tập thể dục thường xuyên không, uống nước đủ không, chế độ ăn có quan tâm không hay lại bận quá đa phần ăn tạm hoặc nhịn ăn để giữ cân giảm eo... thực ra anh biết cũng khó nhưng một tinh thần tốt phải xuất phát từ một thân thể khoẻ mạnh, thế nên hãy chăm sóc cho chính mình tốt cái đã.
Hãy cảm ơn đầu em vì hôm nay nó không đau đầu, cảm ơn mắt em vì nó còn nhìn tốt, cảm ơn chân, tay, mũi, lưỡi bla bla bla vì chúng không biểu tình gì... Hãy yêu bản thân mình như Narcissus yêu chính cái bóng của mình dưới sông vây bởi lẽ khi yêu mình em sẽ biết yêu người, và khi biết yêu mọi người em sẽ hạnh phúc.
***
Em có biết vì sao các thầy chùa lại gọi là đi tu tập không? Bởi khi bước chân vào cửa Phật những điều cơ bản nhất như hít thở, bước đi, ăn uống, ngủ nghỉ... đều phải học tập lại từ đầu. Các thầy chùa đi tu chính là hình thức tập hạnh phúc như vậy, thế nên người ta mới gọi là tu tập. Tất nhiên anh không nhắc tới để khuyên mọi người hãy đi tu, trời ơi cuộc đời còn nhiều cái hay quá, bản thân chúng ta còn đủ ham muốn trải nghiệm, còn đủ mong cầu cần vượt qua và còn đủ bài học phải nếm vị thì cái việc đi tu chắc phải dành cho kiếp khác. Nhưng việc học tập các thầy tu để tìm tới với hạnh phúc thì anh nghĩ là có thể tham khảo. Tương tự như việc em đọc thêm một cuốn sách nâng cao để tích thêm kinh nghiệm vậy, cứ đọc qua hiểu thêm đến đâu thì hay đến đấy, không cần gượng ép làm gì.
Còn nếu em là học sinh học không tốt lắm thì chưa cần vội tham khảo sách nâng cao, chỉ cần áp dụng kiến thức cơ bản trong SGK như mấy cái anh nhắc ở trên trước đã. Chỉ cần em cố gắng thực hạnh trong một thời gian kết hợp thiền định nếu có thể mọi thứ xung quanh em chắc chắn sẽ khác.
Chúc em sớm hạnh phúc bằng chính bản thân mình chứ không phải phụ thuộc vào ai
75 notes
·
View notes
Text
Đời người điều tối kỵ nhất là quá tròn đầy.
Không tin bạn hãy nhìn xung quanh mà xem có người hôn nhân không tốt nhưng con cái lại rất xuất sắc.
Có người hôn nhân tốt nhưng sức khỏe lại không được tốt.
Có người sự nghiệp thuận lợi nhưng gia đình lại không hòa thuận.
Có người gia đình hòa thuận nhưng cuộc sống lại rất thanh bần, trạng thái tốt nhất của đời người chính là cầu khuyết không cầu đầy.
Phúc không thể hưởng hết nhường 3 phần cho người khác
Lợi không thể chiếm hết, để 3 phần cho người khác
Công không thể tham hết, chia 3 phần cho người khác.
Nước đầy thì tràn
Trăng tròn thì khuyết.
Trên đời này không có thứ gì hoàn hảo.
Cuộc sống của mỗi người đều có những thiếu sót này hay khác.
Phía sau vẻ hào nhoáng có thể tôi dám có thể là những nỗi đau không ai biết.
Phía sau những thành tựu danh vọng có thể là những tiếc nuối vô hạn.
Đời người thật ra là một bài toán lựa chọn, dù chọn thế nào cũng đều có tiếc nuối.
Kết hôn thì không tự do .
Không kết hôn thì về già không có bạn.
Không làm việc chăm chỉ thì không có tiền dưỡng già, làm việc quá chăm chỉ có thể không sống được đến tuổi già.
Có những con đường không đi thì không cam lòng đi rồi lại đẩy đau thương.
Có những con đường đi rất phóng khoáng nhưng sau lưng là cô đơn và tiếc nuối.
Đời người làm sao mà hoàn toàn như ý vạn sự chỉ cầu một nửa vừa lòng, bạn ngưỡng mộ vẻ hào nhoáng của người khác, người khác lại ngưỡng mộ sự an nhàn của bạn, bạn ngưỡng mộ gia tài của người khác, người khác lại ngưỡng mộ sức khỏe và bình an của bạn.
Hãy trân trọng mỗi ngày sống đừng ganh tị với ai làm tốt những việc mình nên làm, trân trọng những gì mình đang có từ bỏ những ham muốn xa vời, sống cuộc đời bình yên.
Sự đồng hành của gia đình và sức khỏe chẳng phải là tài sản quý giá nhất của đời người sao?
Mỗi người có cách sống riêng, mỗi người có lựa chọn riêng, đời người cần phải từ bỏ một số thứ để đổi lấy những thứ khác.
Đời người không có đáp án tiêu chuẩn cách bạn yêu thích là cách tốt nhất...
32 notes
·
View notes
Text
Em vẫn biết bọn mình không còn trẻ
Để quanh đi quẩn lại dở dang hoài
Nhưng cũng biết là mình không phải kẻ
Sống cả đời dựa dẫm một bờ vai
Ai cũng vậy, một ngày hai bốn tiếng
Tiếng thương nhau nếu chẳng thể đôi phần
Xoa dịu được những mỏi mòn cơm áo
Thì chắc là phải để lại tính sau
Giữa hai người một khi nói thương nhau
Thì không thể chỉ là lời chót lưỡi
Mà phải là một người chăm tiêu tưới
Còn một người dung dưỡng để cây tươi
Rất bình thường, rất dung dị, rất người
Yêu để sống, để cùng nhau chung sống
Nếu có chút gọi là niềm ước vọng
Thì phải là ước vọng của cả đôi
Em nói thế có lẽ anh hiểu rồi.
— AN TRƯƠNG
89 notes
·
View notes
Text
🔥 Chào bạn. Bạn ổn chứ ?
Chắc có lẽ là không. Nhưng dù không ổn, khi được hỏi bạn ổn chứ.
Có lẽ bạn sẽ vẫn gật đầu.
Gật đầu vì bạn lớn rồi, vì lớn rồi nên không ổn vẫn cứ phải tỏ ra mình ổn.
Gật đầu vì bạn từng than rằng mình không ổn, nhưng cơ bản người đời chẳng mấy ai thật sự quan tâm.
Vậy nên thay vì lắc đầu, nói rằng mình đang bất ổn. Bạn cười nhạt 1 cái. Và tự nhủ rằng, cũng ok thôi. Tôi ổn.
🔥 Cuộc sống này, vất vả quá phải không ?
Đã bao lâu bạn thèm 1 giấc ngủ thật ngon.
Đã bao lâu bạn không cần phải suy nghĩ.
Đã bao lâu bạn rồi bạn không còn có thể thả hồn vô tư lự.
Đã bao lâu rồi bạn không còn có thể dễ dàng với bản thân, cho mình những thú vui thật nhẹ nhàng ?
Chắc, đã lâu lắm rồi nhỉ.
Nhưng lớn rồi mà, bao thứ phải lo toan, bao điều phải lưu ý.
Bạn vào đời với chí lớn và mộng mơ, tin rằng chỉ cần ta cố, ta sẽ làm được. Rồi bạn ngã.
Bạn yêu đầy chân phương, quan tâm chẳng toan tính. Rồi bạn bị phụ.
Bạn cho đi hết mình, chơi thân nhiệt tình. Rồi bạn bị lợi dụng, bị quay lưng ?
Hay lắm khi bạn chẳng làm gì, cũng bị hiểu nhầm, hàm oan, thị phi điều tiếng ?
🔥 Nhìn lại cuộc đời, trên thấy cha mẹ khổ.
Dưới thấy con còn ngây thơ.
Bên cạnh là bạn đời.
Xa hơn là bạn bè.
Xa hơn nữa là những người bạn cần tri ân. Hoặc những người mà bạn quan tâm.
1 mớ trách nhiệm thập cẩm, tựa như cái bánh mì kẹp, khiến bạn khó có thể nuốt trôi. Khó có thể thư thả tư duy, thanh thản đầu óc mà tìm đường đi lối lại.
Tôi cũng chẳng dám nói, tôi có thể giúp gì được cho bạn.
Câu chuyện cuộc đời mỗi người, họ phải tự thân mà giải quyết.
Cuộc chiến của mỗi người, họ phải tự làm binh lính mà đấu với số đời.
Tôi chỉ muốn nói rằng. Mọi thứ rồi sẽ ổn thôi. Chỉ cần bạn không bỏ cuộc, thì dù có thua cuộc, nó cũng chỉ là nhất thời.
Chỉ cần bạn không bỏ cuộc, thì dù có bò lết trên đôi chân gẫy vụn, bạn cùng sẽ bò dần đến đích.
🌈 Tin nhắn này được gửi đến cho bạn, người đang đọc đến cuối.
Hi vọng khi bạn đọc được, bạn có thể cười lên nếu bạn đang khóc.
Dịu đi nếu bạn đang giận dữ.
Cười lên nếu bạn đang buồn bã.
Nước mắt nhoà đi để mọi thứ trôi qua.
Tin nhắn này được gửi đi để hi vọng khi bạn đọc được. Bạn có thể hít 1 hơi thật sâu, và thở ra thật nhẹ. Xả mọi ưu tư vào cõi đời ô trọc, trả lại hết tiêu cực về với vũ trụ bao la.
Có thể tin nhắn này không làm được nhiều như thế. Có thể nó chỉ có thể dẫn dắt tâm trạng cảm xúc của bạn 1 chút mà thôi.
Nhưng dù thế nào, cũng mong bạn sẽ ổn
Dù thế nào, cũng tin rằng bạn sẽ ổn.
Còn lại hãy tiếp tục chiến đấu, tiếp tục kiên cường, tiếp tục bao dung cho chính bản thân, không nghĩ ngợi về những sai lầm của quá khứ, và mạnh dạn bước tiếp nhé bạn ơi.
Cõi đời này lắm lúc ô trọc, chẳng ai buồn quan tâm ai. Tôi cũng chỉ là 1 người lạ qua đường. Nhưng thực sự, nếu có thể, mong những điều cát lành nhất sẽ đến với bạn. Và đừng quên giữ lại cái ban sơ trong thiện tâm của chính mình bạn nhé.
Quên hết đi và coi như ngày hôm nay, bạn lại bước lại từ đầu. Có được không ?
Lại đây nào, cho mình ôm bạn 1 cái
Cười lên nào, cho vui vẻ hân hoan. !
Nguồn và ảnh: FB: Hoàng An
163 notes
·
View notes