#tựu trường
Explore tagged Tumblr posts
Text
La Rentrée - Anatole France
(Ngày tựu trường - cùng bản dịch tiếng Việt của mình ở phần dưới)
“Je vais vous dire ce que me rappellent tous les ans, le ciel agité de l’automne, les premiers dîners à la lampe et les feuilles qui jaunissent dans les arbres qui frissonnent ; je vais vous dire ce que je vois quand je traverse le Luxembourg dans les premiers jours d’octobre, alors qu’il est un peu triste et plus beau que jamais ; car c’est le temps où les feuilles tombent une à une sur les blanches épaules des statues.
Ce que je vois alors dans ce jardin, c’est un petit bonhomme qui, les mains dans les poches et sa gibecière au dos, s’en va au collège en sautillant comme un moineau.
Ma pensée seule le voit ; car ce petit bonhomme est une ombre ; c’est l’ombre du moi que j’étais il y a vingt-cinq ans . Vraiment, il m’intéresse, ce petit : quand il existait, je ne me souciais guère de lui ; mais, maintenant qu’il n’est plus, je l’aime bien.
Il valait mieux, en somme, que les autres moi que j’ai eus après avoir perdu celui-là. Il était bien étourdi; mais il n’était pas méchant, et je dois lui rendre cette justice qu’il ne m’a pas laissé un seul mauvais souvenir ; c’est un innocent que j’ai perdu : il est bien naturel que je le regrette ; il est bien naturel que je le voie en pensée et que mon esprit s’amuse à ranimer son souvenir.
Il y a vingt-cinq ans, à pareille époque, il traversait, avant huit heures, ce beau jardin pour aller en classe. Il avait le cœur un peu serré : c’était la rentrée.
Pourtant, il trottait, ses livres sur son dos, et sa toupie dans sa poche. L’idée de revoir ses camarades lui remettait de la joie au cœur. Il avait tant de choses à dire et à entendre!
[…]
C’est le même ciel et la même terre; les choses ont leur âme d’autrefois, leur âme qui m’égaye et m’attriste, et me trouble ; lui seul n’est plus.
C’est pourquoi, à mesure que je vieillis, je m’intéresse de plus en plus à la rentrée des classes.
Anatole France Le livre de mon ami.”
——————
“Tôi sẽ kể cho bạn nghe về những gì mà hằng năm tôi đều nhớ lại, đó là bầu trời mùa thu đầy xao động, những buổi ăn tối đầu tiên bên ánh đèn, và những chiếc lá vàng trên những cành cây rung động.
Tôi sẽ kể cho bạn nghe những gì tôi thấy khi đi qua Luxembourg vào những ngày đầu tháng 10, khi trời man mác buồn nhưng lại đẹp hơn bao giờ hết; bởi đó là lúc những chiếc lá rơi từng cái một trên đôi vai của các bức tượng trắng ngần.
Những gì tôi nhìn thấy trong khu vườn này là một cậu bé, hai tay đút vào túi quần và đeo cặp da trên lưng, đang trên đường tới trường, và nhảy chân sáo như một con chim sẻ.
Chỉ có trí tưởng tượng của tôi mới nhìn thấy cậu; bởi vì cậu chàng nhỏ bé này chính là hình bóng của tôi cách đây 25 năm. Thực sự cậu bé này làm tôi để tâm: khi cậu ấy tồn tại, tôi dường như chẳng quan tâm, nhưng tới giờ, khi cậu chẳng còn nữa, tôi lại thích cậu.
Nói tóm lại, cậu ấy đã tốt hơn những cái tôi khác của tôi sau khi đánh mất cái tôi đó. Cậu bé ấy ngu nghếch, nhưng không xấu tính, và công bằng mà nói, cậu chẳng để lại cho tôi bất kỳ ký ức tồi tệ nào.
Tôi đã đánh mất đi một anh bạn vô tội: tự nhiên tôi cảm thấy hối tiếc, và tự nhiên tôi lại thấy cậu ấy trong tâm trí mình, và não bộ của tôi rất muốn làm sống lại ký ức về cậu ấy.
Hai mươi lăm năm trước, vào thời điểm này, trước tám giờ cậu bé ấy băng qua khu vườn xinh đẹp này để đến lớp. Lòng cậu có chút thắt lại: đó là ngày tựu trường.
Tuy nhiên, cậu ấy vẫn chạy nước kiệu với cặp sách trên lưng và con quay trong túi. Ý nghĩ được gặp lại bạn bè làm cho cậu cảm thấy vui trong lòng. Cậu ấy có rất nhiều điều để nói và nghe!
[...]
Thế là cậu ấy băng qua Luxembourg trong không khí buổi sáng mát mẻ. Những thứ cậu ấy thấy lúc đó, cũng chính là những thứ bây giờ tôi nhìn thấy.
Cùng một bầu trời, cùng một lối đi, mọi thứ đều lưu giữ linh hồn của quá khứ, linh hồn ấy làm tôi thấy vui, làm tôi thấy buồn, làm tôi trăn trở, nhưng hiện nay thì cậu bé ấy không còn nữa.
Thế nên là, càng lớn tôi càng thấy thích đi học lại.
Nhớ những ngày tựu trường của thời thơ ấu ấy.
Anatole France
Le livre de mon ami.”
Bản dịch: linhlilas
#viết linh tinh#linhlilas#trích dẫn hay#tựu trường#hôm nay tôi đi học#tháng 9#mùa thu#tiếng Pháp#học sinh#đi học#5 tháng 9
5 notes
·
View notes
Text
Hoa tươi đại diện cho sự tươi mới, sự sôi động và sự đổi mới. Ngày khai giảng là một khởi đầu mới cho một năm học hoặc một giai đoạn mới trong cuộc sống học tập, và hoa tươi giúp tạo ra không gian tươi sáng, tươi mới để chào đón sự bắt đầu đầy hứa hẹn
0 notes
Text
"Dĩ nhiên, sẽ tuyệt vời biết bao nếu ta xác định được mục đích hay mục tiêu trong đời và rồi chinh phục được nó. Nhưng mong bạn hãy hiểu rằng dù không đạt được bất cứ thành tựu nào đi chăng nữa, sự tuyệt vời của sự sống cũng vẫn vẹn nguyên.
Chỉ riêng việc "sống" đã có nghĩa là đang đấu tranh với rất nhiều thứ, đang nỗ lực hết sức để bảo vệ chính mình, đồng thời đang thích nghi, hòa hợp cùng thiên nhiên và môi trường xung quanh. Hãy trân trọng sự kiên cường của sự sống!"
- Chỉ sống thôi là đã đủ tuyệt vời | Itsuki Hiroyuki
Artwork by mi_na_ha_mu
535 notes
·
View notes
Text
ĐỜI NGƯỜI DÀI NHƯ VẬY, RỐT CUỘC ĐIỀU GÌ LÀ QUAN TRỌNG NHẤT?
Năm 3 tuổi, tôi nắm chặt cây kẹo mút trong tay, kiên định cho rằng đây là điều quan trọng nhất đời mình.
Năm 5 tuổi, tôi mất cả buổi chiều ngày hè nắng gắt mới có thể bắt được một con chuồn chuồn, vào khoảnh khắc đó hình như nó mới là điều quan trọng.
Năm 7 tuổi, tôi nhìn chằm chằm tấm giấy khen trên tay bạn cùng bàn, vừa thấy ngưỡng mộ lại còn có chút ghen tị. Hình như tờ giấy khen cũng là điều quan trọng thì phải.
Năm 9 tuổi, tôi nằm dài dưới bóng cây râm mát, những vệt nắng len lỏi qua kẽ lá chiếu rọi lên gương mặt tôi. Một kỳ nghỉ hè nhàn nhã vô lo vô nghĩ mới thật quan trọng làm sao.
Năm 13 tuổi, tôi ý thức rằng giấy báo trúng tuyển của một ngôi trường cấp 3 trọng điểm mới là điều quan trọng nhất cuộc đời tôi.
Năm 16 tuổi, tôi ngồi trong lớp học, một làn gió mát khẽ khàng thổi vào phòng, tôi ngẩn người nhìn tóc đuôi ngựa của bạn nữ ngồi phía trước. Bỗng nhiên tôi cảm thấy rằng nếu cứ mãi như này cũng rất tốt.
Năm 18 tuổi, tôi học ngày học đêm, nỗ lực không biết mệt, tất cả chỉ vì giấy báo trúng tuyển đại học.
Năm 22 tuổi, rời xa giảng đường Đại học, tôi chập chững học cách bước vào đời, có một công việc tốt đã trở thành điều làm tôi mong mỏi nhất.
Năm 24 tuổi, tôi kết hôn. Tôi ngắm nhìn đại sảnh nườm nượp khách mời, và còn có cả cô dâu của tôi nữa. Đương nhiên đó không phải là cô gái mà năm 16 tuổi tôi vẫn thường lén nhìn, tự dưng trong lòng tôi cũng có đôi chút tiếc nuối. Thế nhưng vào lúc này, vợ tôi đã trở thành người quan trọng nhất cuộc đời tôi.
Năm 25 tuổi, tôi nâng cốc với bạn bè, cả lũ cùng nhau khoe khoang, khoác lác đủ thứ chuyện. Ở độ tuổi chưa quá am hiểu sự đời, chúng tôi chỉ cảm thấy mặt mũi thể diện là quan trọng nhất.
Năm 26 tuổi, tôi sốt ruột đứng đợi ngoài cửa phòng sinh. Một lúc sau, tiếng trẻ con khóc oe oe phá vỡ đi sự yên tĩnh đáng sợ đó. Tôi biết rằng, một điều quan trọng nữa lại đến với tôi rồi.
Năm 33 tuổi, tôi gần như kiệt sức vì những khoản vay mua nhà và mua xe, lúc này tôi thấy rằng tiền mới là quan trọng nhất.
Năm 38 tuổi, người ba lúc nào cũng cứng đầu cố chấp bắt đầu hỏi ý kiến tôi về mọi việc, tôi chợt nhận ra hình như ba đã già rồi. Mẹ không còn hỏi răn dạy tôi đủ thứ nữa, tôi cũng biết rằng mẹ đã già rồi.
Con trai không còn suốt ngày bám dính lấy tôi, nó bắt đầu có bạn bè và cuộc sống riêng của nó. Tôi hiểu rằng, từ nay về sau khoảng cách giữa tôi và con trai sẽ càng ngày càng xa hơn. Năm 38 tuổi tôi chợt bừng tỉnh nhận ra, hình như thời gian mới là điều quan trọng nhất trên thế gian này.
Năm 40 tuổi, nhìn vào một mớ kết quả kiểm tra sức khỏe, tôi mới nghĩ rằng, hình như tôi chưa từng cảm thấy bản thân mình quan trọng nhất.
Năm 45 tuổi, tôi cứ mơ hồ vậy mà đã sống hết nửa đời người. Ôm cái bụng bia ngồi câu cá, tôi chợt nghĩ lại những ước mơ từ thuở niên thiếu, chưa bao giờ tôi thấy giấc mơ lại quan trọng đến thế.
Năm 50 tuổi, nhìn con trai nắm tay một cô gái xinh đẹp bước vào lễ đường, tôi nheo mắt nhìn con trai trên sân khấu, tự hỏi rằng cô dâu có phải là người con gái nó từng yêu năm 16 tuổi không? Thế nhưng tôi vẫn thấy hạnh phúc của con trai vẫn quan trọng hơn hạnh phúc của tôi.
Năm 55 tuổi, tôi thở hổn hển chạy theo sau lưng cháu nội, chỉ sợ nó vấp ngã. Vào khoảnh khắc đó, tôi cũng không muốn đặt những kỳ vọng lớn lao gì cho cháu mình, chỉ cần nó có thể sống vui vẻ bình an là được rồi.
Năm 60 tuổi, tôi chôn cất bố mẹ cùng một chỗ. Lớn tuổi rồi, cũng đã trải qua rất nhiều việc, vậy nên tôi không rơi nước mắt nữa. Thế nhưng lúc đó tôi thấy, lời trách móc của ba với sự càm ràm của mẹ hóa ra cũng quan trọng đến thế.
Năm 70 tuổi, vợ tôi thế mà lại đi trước tôi một bước, để lại một mình tôi trên cõi đời. Công việc của vợ chồng con trai cũng có thành tựu, cháu trai đã đi du học. Tôi không có gì nhiều để làm chỉ có thể lang thang trên phố xá, lúc này mới thấy sự đồng hành của vợ quan trọng biết bao.
Năm 75 tuổi, ở bệnh viện bác sĩ bảo tôi ra ngoài đợi, chỉ cho con trai ở lại. Tôi biết thời gian không còn nhiều nữa rồi. Tranh thủ lúc này tôi gọi điện cho cháu trai, muốn nói với nó rằng: Năm 16 tuổi nếu có thích ai thì nhất định phải giữ chặt lấy, giống như khi 3 tuổi nắm chặt lấy cây kẹo mút vậy. Nghĩ đi nghĩ lại thì thấy nói vậy cũng không hay lắm nên tôi chỉ nói: ông nội nhớ con rồi, có thời gian thì đến thăm ông nhé. Bác sĩ trấn an tôi rằng vấn đề không nghiêm trọng, tôi cười và nói với bác sĩ rằng không có gì lớn lao đâu. Nhưng thực ra tôi lại xem những ngày còn lại trên cuộc đời là điều quan trọng nhất.
Năm 76 tuổi, cháu trai tôi trở về với tôi, để nó phải nhìn thấy dáng vẻ thoi thóp hơi tàn của tôi làm trong lòng tôi không khỏi khó chịu. on trai và con dâu của tôi đang đứng bên giường khóc lóc thảm thiết, tôi không còn sức lực để nghĩ xem điều gì là quan trọng nhất nữa. Tôi chỉ muốn hậu sự đơn giản thôi, con trai và con dâu đều không còn quá trẻ, sức khỏe không chịu nổi. Cháu trai mới đi làm nên không dễ xin nghỉ phép, đừng để lại ấn tượng xấu với lãnh đạo.
Vậy nên, đời người rốt cục cái gì mới là điều quan trọng nhất? Thực ra cái gì cũng quan trọng, nhưng không phải đến nỗi là không có không được, bạn sẽ vẫn có thể sống tốt nếu thiếu một cái gì đó quan trọng thôi. Vì thứ bạn từng cho là quan trọng nhất, sẽ luôn có một ngày bạn đánh mất nó. Hối tiếc đã luôn là một phần của cuộc sống này rồi.
#trích dẫn#tình yêu#love quotes#quotes#thanh xuân#tuổi trẻ#books#cute quotes#trích dẫn hay#nàng thơ#quan trọng#hối tiếc
111 notes
·
View notes
Text
NGOẠI GIAO CÂY TRE CỦA VIỆT NAM DƯỚI GÓC NHÌN CHIÊM TINH
Việt Nam đã trở thành một quốc gia vô cùng đặc biệt trên vũ đài quốc tế, đạt được thành tựu ngoại giao đáng kinh ngạc khi thiết lập quan hệ đối tác chiến lược toàn diện với cả ba cường quốc Mỹ, Nga, Trung Quốc. Điều này diễn ra bất chấp bối cảnh xung đột phức tạp ở Ukraine và mối quan hệ không hòa thuận giữa ba quốc gia này. Thành công đó phần lớn nhờ vào định hướng ngoại giao "cây tre" của Việt Nam, một chiến lược mềm dẻo nhưng kiên cường, thấm đẫm tinh thần của một dân tộc kiên trung và bất khuất. Dưới góc độ Chiêm tinh, liệu chúng ta có thể thấy gì về bản chất và tầm nhìn ngoại giao của Việt Nam?
🤝 𝐂𝐡𝐢𝐞̂𝐦 𝐓𝐢𝐧𝐡 & 𝐓𝐨̂̉𝐧𝐠 𝐐𝐮𝐚𝐧 𝐁𝐚̉𝐧 Đ𝐨̂̀ 𝐒𝐚𝐨 𝐂𝐮̉𝐚 𝐕𝐢𝐞̣̂𝐭 𝐍𝐚𝐦
🔹 #Chiêm_tinh không chỉ dừng lại ở nghiên cứu con người, mà còn mở rộng để nghiên cứu vận mệnh của các quốc gia, gọi là Mundane Astrology. Theo đó, mỗi quốc gia cũng có một bản đồ sao dựa vào thời điểm lập quốc, từ đó có "cá tính" và số phận riêng. Dựa trên thời điểm lập quốc vào ngày 2/9/1945 lúc 14h, bản đồ sao của nước CHXHCN Việt Nam tiết lộ nhiều điều về "cá tính" và con đường phát triển của đất nước.
🔹 Mặc dù Việt Nam được sinh ra trong thời kì đầy khó khăn với chiến tranh và xung đột, nhưng đây cũng là đất nước của những con người kiên tâm, quật cường, có khả năng chịu khổ và vượt lên trên chông gai (#cung_Mọc #Ma_Kết). Người Việt Nam sống đoàn kết, tình nghĩa, yêu thương gia đình quê hương, coi trọng cội nguồn. Nền văn minh lúa nước làm nên tính cách siêng năng, cần cù, hiếu học, giỏi các công việc thủ công. Thế nhưng cũng đi kèm với tật hay lo lắng, soi mói phê bình, dễ bất an và quan ngại trước mọi thứ xung quanh, có khuynh hướng phải làm gì đó để cải thiện môi trường từ những điều nhỏ nhặt (#Mặt_trời #Xử_Nữ và #Mặt_trăng #Cự_Giải). Họ cũng xem trọng các giá trị tinh thần và vật chất lâu bền, đã trải qua bao thăng trầm thời gian mà vẫn vẹn nguyên ý nghĩa. Chẳng hạn lịch sử, văn hóa, bản sắc truyền thống của dân tộc. Hoặc các đối tác thân tín lâu năm mà đôi bên đã từng đồng cảm cộng khổ sẽ luôn được ghi nhớ và thắt chặt tình hữu nghị.
Việt Nam luôn thể hiện sự chủ động, tập trung, quyết đoán trong việc tận dụng các nguồn lực hỗ trợ từ môi trường dù là trong chiến tranh hay hòa bình, nhưng là để phục vụ và bảo vệ lợi ích dân tộc (bản đồ sao dạng bó, trội #Tiên_phong và thiên về nửa phải). Việt Nam luôn nhận thức rõ vị thế của mình trong khu vực Đông Nam Á cũng như trên thế giới, nên luôn biết phải làm gì và đi những bước nào nhằm xây dựng mối quan hệ đối tác với các nước xung quanh để phát triển quốc gia (trội nhà 7). Đặc biệt là cho sự tiến lên của các lĩnh vực y tế, dịch vụ công (nhà 6), kinh tế, viện trợ và các nguồn vốn đầu tư nước ngoài (nhà 8 ), giáo dục, văn hóa, giao thông hàng hải, hàng không (nhà 9).
🔹 Thêm vào đó, #bản_đồ_sao của nước Việt Nam có ba góc chặt với độ lệch chỉ 2º liên quan đến nhà 7:
1/ Mặt trăng trùng tụ sao Thổ nhà 7
2/ Sao Kim nhà 7 lục hợp sao Hải Vương nhà 9
3/ Sao Kim nhà 7 lục hợp sao Mộc nhà 9
Kết hợp khu vực nhà 7 có cả Mặt trăng - Kim- Thổ - #La_Hầu cùng án ngữ, và chủ tinh của bản đồ sao cũng nằm ở nhà 7. Điều này cho thấy ngoại giao là một tiềm năng nổi bật của Việt Nam, là mối ưu tiên hàng đầu, là lĩnh vực giúp Việt Nam khẳng định vị thế và cá tính với các nước khác. Đồng thời, ngoại giao cũng sẽ đưa đến các bước ngoặt lớn định hình vận mệnh quốc gia cho Việt Nam.
🤝 𝐐𝐮𝐚𝐧 𝐇𝐞̣̂ 𝐍𝐠𝐨𝐚̣𝐢 𝐆𝐢𝐚𝐨 𝐂𝐮̉𝐚 𝐕𝐢𝐞̣̂𝐭 𝐍𝐚𝐦
🔹 Mặt trăng Cự Giải và #Kim_tinh #Sư_Tử nhà 7 chỉ ra Việt Nam là quốc gia yêu chuộng hòa bình và giàu lòng nhân ái, ưu tiên ứng xử mềm mỏng khéo léo trong quan hệ ngoại giao. Việt Nam ưu tiên giải quyết tranh chấp bằng biện pháp hòa bình, nhưng không bao giờ thỏa hiệp về những giá trị cốt lõi. Sự cân bằng và mềm dẻo trong ngoại giao giúp Việt Nam xây dựng được lòng tin và thiện cảm với nhiều quốc gia.
🔹 #Sao_Thổ (chủ tinh bản đồ sao) #trùng_tụ chủ tinh nhà 7 khẳng định Việt Nam giữ vững lập trường và nguyên tắc về chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ và lợi ích quốc gia, phát huy nội lực và khả năng tự cường, kiên trì luật pháp quốc tế, qua đó kiến tạo các mối quan hệ hợp tác bền vững. Thêm vào đó, mối quan hệ với các siêu cường quốc trên thế giới là một chủ đề quan trọng, không chỉ trong đối ngoại mà còn trong chính sự tồn vong của chế độ và đất nước Việt Nam. Trải qua những đau thương chiến tranh quá khứ, bài học xương máu mà cha ông để lại cho đất nước đòi hỏi ngoại giao Việt Nam khi đàm phán với các siêu cường quốc phải hết sức thận trọng, nghiêm túc.
🔹 #Sao_Kim nhà 7 lục hợp #Mộc_tinh và #Hải_Vương_tinh nhà 9 cho thấy Việt Nam tích cực tham gia và đóng góp vào các diễn đàn, tổ chức quốc tế, từ đó tăng cường sự hiện diện và vai trò của mình là nước CHXHCN trên trường quốc tế. Đồng thời, mở rộng hợp tác quốc tế và thúc đẩy hợp tác song phương, đa phương, đối xử bình đẳng với tất cả các cường quốc, để tận dụng các nguồn lực bên ngoài nhằm phát triển kinh tế và bảo vệ an ninh quốc gia.
🤝 𝐂𝐚̂𝐲 𝐓𝐫𝐞 – 𝐁𝐢𝐞̂̉𝐮 𝐓𝐮̛𝐨̛̣𝐧𝐠 𝐂𝐡𝐨 𝐍𝐠𝐨𝐚̣𝐢 𝐆𝐢𝐚𝐨 𝐕𝐢𝐞̣̂𝐭 𝐍𝐚𝐦
Những điều trên khiến cho sách lược ngoại giao của Việt Nam được ví như cây tre, với những đặc tính nổi bật:
🔹 Hình tượng cây tre trong văn hóa phương Đông thường đại diện cho sự văn nhã, ôn nhu, khí phách: Chỉ ra những phẩm chất đặc trưng của con người Việt Nam trong đối ngoại như nhân ái, khiêm nhường, có lòng tự tôn và tự hào dân tộc cao.
🔹 Dù rễ tre ban đầu phát triển chậm, nhưng một khi rễ đã bám sâu vào đất thì gốc rễ sẽ cực kì vững chắc: Ngoại giao Việt Nam dựa trên độc lập dân tộc và lợi ích quốc gia làm trọng, cần thời gian để xây dựng nhưng khi đã vững chắc thì không dễ bị lay chuy��n
🔹 Cây tre có thể trồng và phát triển trên nhiều loại đất khác nhau: Ngoại giao Việt Nam cần thích nghi với các loại môi trường và điều kiện phức tạp của chính trường quốc tế.
🔹 Thân tre mềm dẻo, có thể uốn cong trước gió nhưng không dễ gãy: Phản ánh cách Việt Nam định hình chính sách ngoại giao của mình là giữ vững các nguyên tắc cơ bản, kiên trì luật pháp quốc tế, tinh thần kiên cường mạnh mẽ, nhưng đồng thời cũng sẵn sàng thích ứng và linh hoạt trước những thay đổi của tình hình quốc tế, biết mình biết người, uyển chuyển ôn hòa để xử lí các xung đột.
🤝 𝐂𝐡𝐢𝐞̂́𝐧 𝐋𝐮̛𝐨̛̣𝐜 𝐍𝐠𝐨𝐚̣𝐢 𝐆𝐢𝐚𝐨 𝐂𝐚̂𝐲 𝐓𝐫𝐞 𝐓𝐫𝐨𝐧𝐠 𝐁𝐨̂́𝐢 𝐂𝐚̉𝐧𝐡 𝐇𝐢𝐞̣̂𝐧 𝐓𝐚̣𝐢
🔹 Một ví dụ điển hình cho định hướng ngoại giao cây tre của Việt Nam là phản ứng trước cuộc xung đột giữa Nga và Ukraine. Việt Nam đã bỏ phiếu trắng trong nghị quyết của Liên Hiệp Quốc yêu cầu Nga rút quân khỏi Ukraine, thể hiện rõ sự trung lập. Việt Nam vẫn duy trì quan hệ đối tác chiến lược toàn diện hữu hảo với Nga, đồng thời cũng kêu gọi hòa bình và sẵn sàng hỗ trợ nhân đạo cho Ukraine.
Hiện nay, Việt Nam đã thiết lập quan hệ ngoại giao với gần 200 quốc gia; và có mối quan hệ đối tác chiến lược toàn diện với 7 quốc gia: Mỹ, Nga, Trung Quốc, Ấn Độ, Hàn Quốc, Nhật Bản, Australia. Đặc biệt từ tháng 10/2023 đến tháng 6/2024, đã có ba chuyến viếng thăm cấp nhà nước của lãnh đạo ba cường quốc vốn nhiều căng thẳng là Mỹ - Trung Quốc – Nga đến Việt Nam. Đây chính là biểu hiện rõ nét của sự linh hoạt và khéo léo trong tư tưởng ngoại giao của Việt Nam, vừa giữ vững lập trường, vừa thích ứng với tình hình quốc tế để bảo vệ lợi ích quốc gia, giúp Việt Nam đứng vững và phát triển trong một thế giới đầy biến động.
🔹 Vì thế, ngoại giao cây tre không chỉ là một phương pháp đối ngoại, mà còn là sự kết tinh của trí tuệ và bản lĩnh của dân tộc Việt Nam. Nó thể hiện sức mạnh mềm của một quốc gia biết cách thích ứng và tồn tại vững chắc trong mọi hoàn cảnh, đồng thời kiên định với những giá trị cốt lõi của mình trên trường quốc tế.
~#MãNhânNgư~
3 notes
·
View notes
Text
Một đêm đi trực.
Bỗng nhiên nhận ra đã 4 năm kể từ khi tốt nghiệp. Kế hoạch của em vào năm sau là cầm bằng Bác sĩ chuyên khoa I, kí giấy đăng kí kết hôn, kết thúc kế hoạch 5 năm đầu tiên. Có lẽ vào thời điểm đặt chân ra Cẩm Phả, em không bao giờ tin được rằng trong 5 năm này đã có anh ở bên cạnh đến 3 năm, cũng không tin được rằng hiện tại mình đang học sau đại học, càng không tin được rằng 5 năm có thể trôi qua nhanh đến ngỡ ngàng như vậy.
Có lẽ năm sau sẽ là một năm thành tựu, cũng là một năm rất bản lề của cuộc đời khi em chính thức phải sang một trang rất khác mà lúc này em cũng chưa tưởng tượng ra mình sẽ trở thành ai, sống như nào. Lại nhớ đến 10 vạn câu hỏi tại sao em lại đi xa như thế để làm việc cách đây 4 năm. Câu trả lời thường trực: em không tìm được việc ở gần nhà. Có lẽ đã có nhiều hơn sự vô tình khi quyết định dừng chân ở Cẩm Phả. Chị bác sĩ bảo nếu gây dựng được ở Quảng Ninh thì em vẫn nên ở, đó là nơi đáng sống. Em thì vẫn quan điểm giống bố mẹ, nơi nào mà em phát triển được thì đều là tốt đẹp.
Thời gian trôi qua nhanh càng làm em thêm không muốn lớn. Sống nay biết mai, mưa đến đâu mát mặt đến đấy. Không muốn vùng vẫy bản thân mình trong những môi trường, con người không phù hợp. Nhưng nói qua nói lại, bệnh viện vẫn là một nơi thân thiện hơn nhiều nơi khác. Em ước mình khi trở về lại là 1 em của 2020, dù là người mới nhưng bình lặng và không bị cuốn theo những người đã cũ. Em ước mình sẽ tập trung vào nghiên cứu khoa học. Em ước mình sẽ làm việc như trước đây, vừa đủ tâm huyết, vừa đủ cống hiến, tất thảy chỉ cần vừa đủ. Em nghĩ rằng, chỉ cần bình thản, biết đủ, em sẽ làm được.
Em cũng đã nói với anh về chuyện làm em stress mấy ngày nay. Cũng phải thôi vì khi đi khác con đường, khi bạn kiếm được nhiều hơn, khi bạn phát triển hơn, em không thể tránh khỏi ghen tỵ. Nhưng em cũng biết, hạnh phúc của em nếu vượt qua được những suy nghĩ nhỏ nhen ấy thì ắt sẽ là hạnh phúc đáng quý nhất. Em ước rằng ngày mà mình cầm trên tay tấm bằng chuyên khoa I, em sẽ buông bỏ được những ganh tị đó. Bởi vì đó thực sự là lúc, cho dù bạn có giàu có tới đâu, bạn có vui vẻ thành công, thì em hạnh phúc mới là điều quan trọng nhất.
Em quay lại về những điều mà em luôn tự hào. Rằng em từ lúc tốt nghiệp đã tự lập không phải xin tiền bố mẹ, rằng em đã độc lập được tài chính không để bố mẹ phải vất vả thêm. Từ đó về sau em sẽ luôn luôn như vậy. Em ước rằng trong tương lai mình sẽ lo được cho bố mẹ nhiều hơn, trong khả năng của mình, đặc biệt là về sức khoẻ. Có lẽ đó cũng là điều em đang lo lắng nhất.
Em hi vọng bản thân mình đã được an ủi. Một người yêu thương mình bên cạnh, gia đình luôn không ngừng động viên và quan tâm, tất cả những gì cần làm chỉ có tiếp tục tiến lên không lùi bước.
6 notes
·
View notes
Text
31/12/2023
Tạm biệt 2023 nhé,
Tuy rằng năm 2023 mình đã không đạt được những thành tựu lớn, không kiếm được nhiều tiền để mua những món đồ trong dự định, thậm chí còn thất nghiệp. Nhưng mình hiểu ra rằng năm 2023 này đã dạy cho mình rất nhiều bài học.
Bài học thứ nhất mình nhận ra được đó là "mình đã mạnh dạn hơn". Với tính cách của một của con người sống nội tâm như mình, ít giao tiếp, ít tiếp xúc, (và base là học về kỹ thuật). Chính vì vậy trong cuộc sống hàng ngày hay trong công việc, mình luôn sợ giao tiếp, sợ nói ra ý mình muốn, "ngại" đưa ra những yêu cầu của bản thân hay chỉ đơn giản là sợ giao tiếp với người lạ. Nửa đầu năm 2023, sau một quá trình được làm thử những công việc mới, va chạm nhiều hơn, tuy đã gặp khó khăn rất nhiều nhưng mình cũng nhận ra rằng nhờ những công việc đó mà mình đã được rèn luyện và trở lên mạnh bạo hơn.
Bài học thứ 2 mình nhận được đó là "Vùng an toàn". Được làm việc trong một môi trường hòa đồng có nhiều bạn bè yêu quí, được nhiều sự support, ưu ái, mức lương ổn định và có lẽ cũng cao hơn chút ít của bạn bè cùng trăng lứa mới ra trường có được. Một phần lý do trên là do mình rất nghiêm túc trong công việc và luôn cố gắng làm việc đó thật tốt. Nhưng chính vị vậy mà mình thấy thoải mái và cho rằng đã "đủ". Mình đi làm cả ngày và cảm thấy rất mệt, không muốn học thêm những thứ khác nữa và quên đi mất chặng đường dài của mình. Rời công việc vào tháng 7, quay lại quá trình tuyển dụng mình mới thấy rằng ôi mình đi chậm quá, mình vẫn thảnh thơi quá trong khi ngoài kia vẫn còn vô vàn những thứ phải học. Để rồi những sự "chậm" này khiến mình đánh mất cơ hội vào những công ty mơ ước, có được công việc mong muốn, rồi cuối cùng là thất nghiệp. Hèm hèm!. Nhưng may mắn rằng mình cũng đã nhận ra vấn đề và đang cải thiện lại những kiến thức của mình.
Một điều rất tính cựu trong năm nay mà mình có được đó là cảm hứng về việc đọc sách. Để nói về câu truyện đọc sách này của mình thì dài lắm, nhưng mình muốn nói rằng năm nay mình đã bắt đầu yêu mến sách và cũng dần hình thành được thói quen đọc sách - Điều mà mình nghĩ là mình sẽ không bao giờ làm hự hự. 100 phần công lao lớn nhất trong cuộc cách mạng, thoát ly khỏi sự "mù chữ tri thức" này là nhờ đến cô bạn "Crush" của mình. Cô ấy đã truyền cảm hứng rất nhiều cho mình, giúp mình có thể khám phá được vùng đất tri thức mới mà đáng lẽ ra cái đấy mình nên làm từ lâu rồi, Hehe. Mình vẫn hay tự nhủ và trêu bản thân rằng: Mình là cậu thanh niên, hai mươi tư tuổi mới biết đọc...sách. HEHE.
Cuối cùng, một lần nữa cảm ơn và tạm biệt 2023 nhé!
7 notes
·
View notes
Text
Lại chuẩn bị một mùa tựu trường. Bé nhà mình còn 6 năm nữa mới đến tuổi hóng thư cú 😅
3 notes
·
View notes
Text
Khiêm tốn được phúc báo, tự mãn chiêu mời họa.
Lão Tử nói: “Người thuận theo Đất, Đất thuận theo Trời, Trời thuận theo Đạo, Đạo thuận theo tự nhiên”. Câu nói tuy ngắn gọn nhưng hàm chứa triết lý sâu sắc. Con người nên học theo đại địa, mà một đức tính lớn nhất của đại địa chính là có thể khiêm tốn và vô tư mà ở dưới chỗ thấp, bởi không màng danh lợi nên có thể nâng đỡ được vạn vật.
Vạn vật trong thiên thể vũ trụ, hết thảy đều là sinh mệnh. Các sinh mệnh này tồn tại một cách viên dung và hài hòa có trật tự. Con người tuy rằng là anh linh của vạn vật, có trí tuệ cao, nhưng cho dù là một người vô cùng may mắn, có nhiều thành tựu đi nữa thì cũng rất nhỏ bé trong vũ trụ này. Bởi vậy con người phải tôn kính Trời Đất, tôn trọng tự nhiên, xem trọng hết thảy sinh mệnh và tìm kiếm về nguồn gốc chân chính của sinh mệnh.
Từ Kinh Dịch mà xét, hết thảy pháp tắc làm người và đạo lý của tự nhiên đều là do thiên địa âm dương biến hóa. Trong mỗi một quẻ hào đều có hung và cát. Quẻ hung là để cảnh giới con người tránh xa cái ác. Quẻ cát là động viên, khuyến khích con người hành thiện. Chỉ có quẻ khiêm (khiêm nhường) là mỗi một hào đều cát tường, may mắn.
Thời Tây Chu, Chu Công khi phò tá Thành Vương đã cố gắng hết mình để làm cho đất nước được phồn vinh thịnh vượng. Khi ông ra sức kêu gọi hiền tài, rất nhiều người đã đáp lại tiếng gọi của ông. Ông bận rộn đến mức thậm chí không có thời gian để làm khô tóc sau khi gội đầu. Ông phải dừng bữa cơm tối mấy lần để khách không phải chờ lâu.
Ông khuyên con trai rằng: “Thành Vương muốn con trông coi Lỗ quốc, con phải khiêm tốn và biết trân trọng! Con phải biết luật Trời rằng bất cứ ai kiêu ngạo tự mãn sẽ mất hết và người khiêm nhường sẽ được lợi. Người ta ai cũng trân trọng đức tính khiêm nhường, không ai coi trọng tính kiêu căng ngạo mạn cả!”
“Kiêu ngạo chiêu mời tổn hại, khiêm tốn thì được lợi”, con người nên khiêm tốn, vô tư và kiên định. “Ba người đi cùng tất có người làm thầy của ta”, không ngại học hỏi tất cả mọi người, lấy tâm làm gương, luôn luôn tự xét lại mình. “Thiên sinh ngã tài tất hữu dụng”, Trời sinh thân ta, hẳn là có chỗ hữu dụng, chỉ cần biết rõ chính mình, có thể dũng cảm nhận sai, thẳng thắn thành khẩn tìm ra chỗ thiếu sót của mình, như thế tự nhiên tâm lượng của người ta sẽ dần dần mở rộng ra đến vô hạn.
Người xưa dạy, “Lấy nghiêm khắc để kiềm chế bản thân, lấy khoan dung để đối đãi người khác”, tu dưỡng đức hạnh để có được sự tự tin, khiêm tốn, có đủ năng lực để người khác tín nhiệm, như thế mới trở thành người không bị lạc mất mỹ đức căn bản nhất. Cố chấp, khăng khăng giữ ý kiến của mình, tự cho mình là đúng, tự cho mình là giỏi, đều chỉ làm cho bản thân chuốc lấy chướng ngại mà thôi.
Đường Thái Tông được coi là một vị Hoàng đế mẫu mực. Ông tiếp thu lời khuyên bằng một thái độ khiêm tốn, khuyến khích các bề tôi khuyên can và tiếp thu những lời khuyên ấy. Ông không thỏa mãn cho tới khi được nghe về những thiếu sót của mình. Ông tập hợp trí tuệ từ khắp nơi trong thiên hạ, giúp ông xây dựng thành công một “Thịnh thế Thiên triều”.
“Trời không nói gì, bốn mùa hưng thịnh, vạn vật sinh sôi”, “Đất có tính nhu hòa, người quân tử lấy đức dày để nâng đỡ vạn vật”… những lời này giảng hết sức đúng!.
Đại Vũ không kiêu ngạo, không khoe khoang, thậm chí còn nói rằng: “Những người ngu dốt cũng có điểm mạnh hơn ta”, cho nên, cuối cùng ông có thể loại bỏ được muôn vàn khó khăn, khơi thông Trường Giang và Hoàng Hà, ngăn chặn được lũ lụt cứu giúp muôn dân. Công lao của ông được lưu danh đến muôn đời sau.
Có thể thấy, người khiêm tốn có tâm địa rộng lớn, có thể bao dung được hết thảy, từ đó mà phúc trạch dày rộng. Khiêm tốn hay cao ngạo sẽ tạo ra phúc báo hay tai họa. Cho nên, làm người nhất định phải tu dưỡng đức khiêm tốn.
Theo Vision Times tiếng Trung
An Hòa biên tập.
3 notes
·
View notes
Text
13.6.2024
11:05 CH
Thật lâu rồi mới lại ghé thăm!
Mình đang được nghỉ hè, khoảng thời gian đáng quý nhất trong năm.
Đã nửa năm 2024 trôi qua, cùng nhìn lại một số thứ mà mình ấn tượng nhé Trang!
Cậu đã xây dựng được thói quen tốt lắm, cậu đã biết bôi kem chống nắng mỗi sáng và phủ phấn kĩ hơn. Da mặt vẫn còn nhạy cảm lắm, vậy nên cậu phải gìn giữ nó hơn nhé. Tâm hồn trẻ thơ mà da mặt bà già sẽ bị nói là cưa sừng làm nghé đấy.
Cậu cũng cười nhiều với mỗi ngày làm việc. Lần đầu tiên cậu tiếp tục ở lại nơi làm việc đến năm thứ 2. Dù rất nhiều áp lực nhưng cậu lại rất may mắn. Cậu đã nhận được sự giúp đỡ và tình cảm của rất nhiều người. Hãy nhớ luôn biết ơn những điều đó nhé! Cậu cũng đã rất chăm chỉ, dù đôi lúc vẫn còn buông thả bản thân nhưng cậu đã tiến bộ nhiều lắm. Đừng nản lòng nha! Và... rút kinh nghiệm thật nhiều từ những điều trong quá khứ nữa.
Cậu đã đi Hạ Long chơi với trường thật vui! Nhưng da cậu bị đen đi nhiều lắm, ra ngoài cậu tự ti đi nhiều! Nhưng đừng lo lắng, mỗi làn da đều có vẻ đẹp riêng. Tớ an ủi vậy thôi chứ biết cậu thích da trắng lắm, chú ý dưỡng da nha.
Cậu đã chia tay đám nhỏ với đầy tình yêu dành cho chúng. Mình vui vì năm học này tiếp tục có thật nhiều kỉ niệm đẹp đấy. 30 cô cậu đáng yêu lắm! Cậu đừng quên chúng nhé! Đôi lúc cậu còn mắng tụi nhỏ, hạn chế nha. Chúng đã yêu cậu nhiều lắm!
Hè này cậu biết đăng kí học bơi, hôm nay cậu học đến buổi thứ 4. Cậu biết nổi trên mặt nước, lướt nước dài hơn buổi đầu. Cậu đạp chân và chuyển động người nhẹ hơn. Dù rất chán nản vì không hoàn toàn như kỳ vọng nhưng cậu đã kiên trì lắm. Mỗi lần đều tập quạt tay hơn 50 cái và tập nổi rất nhiều lần. Cậu còn chịu khó ở lại tập thêm dù không nhiều lắm. Song cậu vẫn chưa phối hợp chân tay tốt, tư thế cũng chưa chuẩn. Tập nhiều hơn nha. Mong là cậu sẽ sớm biết bơi để trong tương lai có thể khám phá thật nhiều điều tốt đẹp.
Cậu đã về quê chơi đấy. Đầu năm nhà có vài chuyện không vui nhưng mọi chuyện tốt hơn rồi. Cậu đã rất lo cho sức khỏe của bố nhưng lại chẳng làm gì được. Trân trọng khoảng thời gian bên cạnh bố nhé! Bố đã rất vui khi lúc cậu bảo bố ngồi cạnh đó. Mẹ đã thôi giận và vui vẻ trở lại, cậu cũng đừng buồn nữa nhé. Nửa năm vừa rồi cậu sống khép mình quá. Thực ra cậu cũng xứng đáng được yêu thương mà, cố gắng mở lòng mình hơn, được không?
Cậu đang hoàn thành luận văn nhưng có rất nhiều điều đáng chê trách. Lấy lí do không có hứng thú và trì hoãn liên tục các lịch hẹn. Mỗi lẫn làm cậu đều mất tập trung và lướt điện thoại. Thật sự đây là một thói quen xấu cần phải bỏ. Cậu khiến bản thân mình và mọi người xung quanh thất vọng đấy. Hãy để đây là điều cậu có thể ngạo nghễ và ngẩng cao đầu chia sẻ. Thêm nữa là cậu rất trì hoãn việc học Tiếng Anh. Đây là điều tớ cực kì thất vọng. Nếu cậu cứ tiếp tục như này sẽ đưa bản thân rơi vào con đường nỗ lực ảo. Cố gắng rất nhiều nhưng thành tựu đạt được chẳng bao nhiêu. Cậu muốn trở thành người như nào? Chứng minh điều gì? Quến hết rồi à? Không bao giờ muộn để bắt đầu lại. Đúng không?
Tớ lo lắng cho cậu nhưng cũng rất tin tưởng cậu! Tiến lên cô gái!!!
2 notes
·
View notes
Text
TMNT - Vươn lên thành vua, phải vượt qua 5 cửa ải
Mọi người đều muốn vượt qua địa vị của mình, quả thực là điều rất khó khăn. Nhưng nhìn lại lịch sử, Lý Gia Thành, Do Won Chang, Del Vecchio, George Soros,… đều là những trường hợp thực tế đã vươn lên từ tầng lớp thấp nhất đến tầng lớp cao nhất. Điều này cho thấy sự vươn lên từ gốc rễ không phải là điều không thể thực hiện được đối với người bình thường, nhưng để thực hiện được sự vươn lên từ gốc rễ, trước tiên bạn phải vượt qua 5 cửa ải khó!
1. Đột phá đạo đức
Từ nhỏ chúng ta được giáo dục theo đạo Nho giống như câu chuyện Khổng Dung nhường lê (tìm trên Youtube bạn sẽ rõ), dạy chúng ta không nên tranh giành lợi ích mới là đứa trẻ ngoan, kết quả cuối cùng tất cả chúng ta đều trở thành những người nghèo có đạo đức.
Thực ra, nghèo khó chắc chắn không phải là đạo đức thật sự. Bởi vì không thể cho gia đình một cuộc sống tốt, những người khiêm tốn sẽ mãi mãi đánh mất cơ hội vốn thuộc về mình.
Những người hoang dã sẽ luôn giành được những cơ hội không thuộc về họ. Tôi khuyên các bạn trẻ trước khi có được thành tựu gì thì đừng kết bạn với những người bạn vẫn gọi là bạn bè, đó chỉ là lãng phí thời gian, hãy dùng thời gian đó để phấn đấu cho sự nghiệp. Trước khi có được thành tựu gì thì sẽ không có bạn bè thật sự.
Những người thực sự thành đạt lớn đều đã vượt qua sự trói buộc của đạo đức giả tạo, thực ra những người thực sự làm nên điều lớn lao thì mọi việc đều được hướng đến kết quả, mục đích rất rõ ràng. Ngay cả trong tình cảm, trong lòng cũng có lương tâm day dứt và cảm giác bất an, nhưng để có thể an bền lâu dài, cũng phải thoát khỏi sự trói buộc của đạo đức hẹp hòi.
Trong bộ phim truyền hình “Thiên Đạo”(2006 – VN không chiếu) có một đoạn tình tiết gây ra nhiều tranh cãi. Cha của nam chính Đinh Nguyên Anh bị bệnh nặng, bác sĩ nói rằng nếu cứu thì khả năng cao sẽ trở thành người thực vật. Đinh Nguyên Anh hỏi: “Nếu ông ấy sẽ trở thành người thực vật, thì tôi có biện pháp nào để giúp ông ấy ra đi được không?”.
Nghe thế, anh trai cậu ta lúc đó rất tức giận, mắng Đinh Nguyên Anh là bất hiếu. Sau đó, khi mẹ biết chuyện này, bà cũng tức giận không thể chịu nổi, mắng Đinh Nguyên Anh là không hiếu thảo: “Người ta vẫn nói sinh con để phòng hờ tuổi già, nếu ai cũng như con thì còn phòng hờ cái gì nữa?”. Đinh Nguyên Anh đáp: “Mẹ à, nếu mẹ sinh con chỉ để phòng hờ tuổi già, thì đừng nói tình mẫu tử là vĩ đại”. Nghe xong, mẹ ông gần như ngất xỉu vì quá tức giận.
Đây chính là sự thể hiện trực quan nhất của tư duy người mạnh mẽ và tư duy người yếu kém!
• Tư duy người mạnh mẽ là gì?
Đó là tuân theo sự lựa chọn dựa trên sự thật khách quan, chứ không chỉ tuân theo đạo đức, lý lẽ, xa rời hiện thực, những điều rập khuôn máy móc không có đúng sai, chỉ có tư duy phù hợp với thời đại. Nếu cha trở thành người thực vật, thì để ông ra đi còn hơn để ông sống trong đau khổ, đừng vì một danh xưng hiếu thảo mà khiến ông phải chịu khổ, con cái phải gánh nặng, đó mới là tuân theo sự thật khách quan. Điều tôi nói có thể rất khó chấp nhận với nhiều người, nhưng tôi chỉ hỏi bạn một câu đơn giản thôi! “Nếu ý thức vẫn tồn tại trong thời gian đó, vậy người sống thực vật kiên trì là vì họ muốn? Hay là vì bạn muốn?”
Tất nhiên, hiện nay chưa có luật về an tử – cái chết êm dịu, và Đinh Nguyên Anh cũng chỉ là hỏi thăm, nhưng kết quả đã bị anh trai mắng nhiếc, có thể thấy hệ tư tưởng của người mạnh mẽ và hệ tư tưởng của đại đa số đối lập nhau rất gay gắt.
Nguyên nhân dẫn đến sự đối lập này là do ảnh hưởng của tư tưởng Nho giáo truyền thống đối với con người. Đối với đạo Khổng, đạo Mạnh, tôi chưa bao giờ phủ nhận, và trong lòng tôi, đạo Khổng Mạnh tuyệt đối là vĩ đại.
Vấn đề là nhiều người hiện đại khi học, đã học quá mức, chỉ sùng bái đạo Khổng Mạnh, thậm chí tôn nó lên làm chân lý của cuộc đời, điều này vô cùng nguy hiểm. Mỗi loại kiến thức đều mang tính thời đại, triết lý của Karl Marx (Các Mác) dạy phải cầu chân lý khách quan, phải dựa theo sự phát triển biến đổi của sự vật để tự mình cũng phải biến đổi.
Nền tảng của Nho học Khổng Mạnh là thời cổ đại, thời đại đó đa phần dân chúng đều là người ngu dốt không biết chữ, vì nhiều năm chiến tranh liên miên, dân chúng sống trong khó khăn, hoàn toàn không có tiền mướn thầy dạy học. Hơn nữa xã hội thời đó phân hóa giai cấp nghiêm trọng, chỉ có con nhà giàu mới có điều kiện học chữ nghĩa.
Vì vậy, điểm vĩ đại của Nho học Khổng Mạnh là đã đem cơ hội học hành đến cho người nghèo, cho phép dân chúng biết được những nguyên tắc cơ bản về làm người, đạo đức, lễ nghi, nhân nghĩa. Những kiến thức đạo đức cơ bản này, trong thời đại giáo dục phổ cập ngày nay, trẻ em đã bắt đầu học từ lúc mẫu giáo rồi. Chúng ta bắt đầu học giáo dục đạo đức từ mẫu giáo, học suốt mười mấy năm, phải chăng vẫn chưa đủ? Chẳng lẽ suốt đời chỉ học về cách làm người sao?
Thời cổ đại là xã hội nông nghiệp, nông dân chỉ có một số phận duy nhất trong đời là cày cấy, trong hoàn cảnh như vậy, họ học được đạo đức, lễ nghi, nhân nghĩa và những kiến thức làm người thì đã được coi là học vấn cao cấp. Nhưng thời đại này khác rồi, ngày nay là thời đại thương mại, tất cả mọi người đều có cơ hội đột phá.
Nếu bạn vẫn chỉ học những kiến thức cơ bản đó, để làm kim chỉ nam cho bản thân trong thời đại này thì quá không đủ. Muốn một món ăn ngon, cần phải có nước nhưng cũng cần có muối phải không? Tôi không phủ nhận nước, mà là bạn đã có rất nhiều nước rồi, tiếp theo cần bỏ thêm muối vào. Muối ở đây là gì?
Là tư duy của người mạnh mẽ, học về bản chất con người, học về chiến tranh thương mại, học về quy luật, tất cả đều lấy sự thật khách quan làm định hướng.
Ví dụ: Nếu mẹ và vợ cùng rơi xuống nước, bạn sẽ cứu ai trước?
Không cần nói, đa số sẽ trả lời là cứu mẹ trước, rồi nói một đống lý lẽ về hiếu đạo.
• Cái gì gọi là lấy sự thật khách quan làm định hướng?
Cứu người gần nhất trước. Vậy nếu cả hai cùng cách xa như nhau thì sao? Lại có rất nhiều người sẽ nói chắc chắn cứu mẹ, nếu không còn được gọi là con người nữa không?
Bạn thấy đó, toàn là quan niệm đạo đức, hiếu đạo để làm kim chỉ nam, có suy nghĩ đến sự thật khách quan không? Nếu mẹ đã cao tuổi, sức khỏe đã rất yếu, còn vợ có hai đứa con nhỏ, vậy nên cứu ai trước?
Chắc chắn vẫn đống người sẽ nói cứu mẹ trước. Nói thẳng ra, trong lòng bạn cũng biết cứu vợ là phù hợp hơn bởi vì nếu vợ ra đi, hai đứa con nhỏ sẽ mất đi tình mẫu tử. Còn mẹ đã cao tuổi, cứu được rồi có sống vui không? Để con trai gia đình tan nát, hai đứa cháu mất đi tình thương của mẹ, người mẹ già sống sót có ngày nào không tự trách mình và khổ sở không?
Nhưng với tư cách một đứa con, bạn sống rất tốt, bởi bạn đã có được danh hiệu “đứa con hiếu thảo”, đã đẩy gánh nặng đau khổ và tàn bạo lên vai mẹ già, còn mình thì chỉ việc lấy vợ khác. Nhưng hai đứa trẻ thì sao? Bạn có thể tìm được mẹ kế nào có thể thay thế được tình mẫu tử đó? Đứa trẻ đau khổ, người mẹ đau khổ, nhà vợ cũng đau lòng tiếc thương, trong khi bạn có được danh hiệu hiếu hạnh, sống rất yên tâm.
Chỉ có lựa chọn dựa trên sự thật khách quan mới có thể nhìn thấy sự thật!
Không cứu mẹ, mà cứu vợ, thì mẹ ra đi một cách nhẹ nhàng, con nhỏ vẫn có mẹ thương yêu, chính mình phải gánh lấy tiếng đồn không hiếu thảo, chịu đựng sự đau khổ.
Trong tư duy của kẻ yếu đuối thì không thể chấp nhận được tiếng đồn và sự lên án của lương tâm đó, nên họ chọn làm trái ngược với quy luật sự thật, đẩy gánh nặng đau khổ cho mẹ già và con trẻ, chỉ để rước lấy danh xưng cao quý và lương tâm được bình yên.
Đây có phải là đạo đức thật sự không? Có phải là hiếu thảo thật sự không? Đây chỉ là sự đạo đức giả dối theo hình thức mà thôi. Những người luôn nói năng đạo đức, nhân nghĩa trên môi, có thực sự thực hành đạo đức nhân nghĩa không, hay chỉ là dùng những lời hay ý đẹp để tỏ ra cao thượng?
Bạn sẽ không đi gặp người khác rồi nói với họ: “Tôi nói cho bạn biết, tôi là một người đàn ông đấy.” Chẳng ai làm thế cả, bởi vì bạn không cần phải nói, bạn vốn đã là người đàn ông rồi, tại sao bạn cần phải cố tình nói ra?
Nhưng nếu bạn là một người phụ nữ, nếu bạn giả trang nam thì bạn sẽ làm gì? Bạn sẽ cố tình dán một cái râu giả, rồi khi đi đứng nói năng, cố tình tỏ ra giống như một người đàn ông, cố tình liên tục nhắc nhở mọi người: “Với tư cách một người đàn ông, tôi như thế này, như thế kia…”
Điều này có giống với những người hay lấy tình cảm và đạo đức treo trên môi miệng không? Trong tư duy của người mạnh mẽ, họ hoàn toàn không coi trọng việc treo tình cảm, đạo đức, lòng nhân hậu trên môi miệng. Điều đó được thể hiện trên tiền bạc, việc làm, còn cần phải nói ra làm gì?
“Tri hành hợp nhất”, không cần nói ra lý lẽ, chính bạn đã là hiện thân của lý lẽ đó rồi. Tình yêu phải cố nói ra thì đều là giả tạo, những lý lẽ nghe có vẻ hay ho đều là nhảm nhí không có thực chất.
2. Đột phá về cảm xúc
Những người ở tầng lớp thấp hơn, trái tim càng nhạy cảm, toàn thân đều là điểm đau, có thể gọi là hội chứng cảm xúc mong manh. Một chút chuyện nhỏ, dễ dàng làm tổn thương nội tâm.
Một người thành công thực sự, trước hết phải kiểm soát được cảm xúc của mình, sau đó kiểm soát hành vi của mình không bị ảnh hưởng bởi cảm xúc của bản thân, không bị các mối quan hệ xung quanh giam hãm.
Nếu một người bị các mối quan hệ và cảm xúc điều khiển, chỉ có thể sống trong rắc rối. Mối quan hệ dựa trên cảm xúc không thể duy trì lâu dài, mối quan hệ được ràng buộc bởi lợi ích mới có thể bền vững. Khi quản lý cảm xúc, hãy quản lý sự không thể thay thế của bản thân. Khả năng của bạn phải mạnh mẽ đến mức những người xung quanh không thể sống thiếu bạn, có họ hay không không quan trọng. Họ không thể sống thiếu bạn, tự nhiên cảm xúc của họ đối với bạn sẽ bền vững như biển cạn đá mòn, bạn có họ hay không không quan trọng, bạn sẽ không bị họ làm tổn thương.
Cuộc đời con người chính là quản lý ba loại mối quan hệ:
1. Quan hệ máu mủ: cha mẹ, anh chị em, con trai, con gái
2. Quan hệ tình cảm: vợ chồng, người yêu, bạn bè, đồng học, bạn thân
3. Quan hệ công việc: khách hàng, cổ đông, đối tác, đồng nghiệp
Trong các mối quan hệ khác nhau, bạn dành thời gian và năng lượng khác nhau, kết quả cuộc sống của bạn tự nhiên cũng sẽ khác nhau!
Bạn nghĩ mối quan hệ nào là quan trọng nhất trong ba mối quan hệ này?
Hầu hết mọi người sẽ sắp xếp như sau: quan hệ máu mủ đứng đầu, quan hệ tình cảm thứ hai, quan hệ công việc thứ ba.
Bạn cũng sắp xếp như vậy chứ? Đây là lý do cốt lõi mà hầu hết mọi người không thành công trong cuộc sống, bởi vì bạn đã sắp xếp sai!
Có phải còn người sắp xếp như thế này không: quan hệ tình cảm đứng đầu, quan hệ máu mủ thứ hai, quan hệ công việc thứ ba, bạn sẽ thất bại thảm hại hơn! Bởi vì người bị cảm xúc trói buộc, kết cục cuối cùng chỉ là tổn thương! Càng quan tâm đến một người, tỷ lệ bị họ làm tổn thương càng cao, không tin, tự mình suy ngẫm đi!
Tôi xếp hạng như sau: quan hệ công việc đứng đầu, quan hệ máu mủ đứng thứ hai, quan hệ tình cảm đứng thứ ba. Nhiều người không đồng ý chứ?
Cha mẹ sinh ra nuôi dưỡng bạn mà lại xếp thứ hai? Bạn còn là người không? Những người này chỉ sống ở bề mặt! Có thể gọi là những người chưa trưởng thành!
Tại sao tôi lại sắp xếp như vậy?
Câu trả lời rất đơn giản, chỉ có những người liên quan đến công việc của chúng ta, mới là người có thể mang lại lợi nhuận cho chúng ta (đối tác, nhân viên, khách hàng).
Còn quan hệ máu mủ và quan hệ tình cảm, đều là những người bạn cần phải trả giá!
Cha mẹ cần bạn tiền để nuôi dưỡng và chữa bệnh phải không?
Con trai con gái cần bạn tiêu tiền nuôi dưỡng chứ? Vợ, bạn gái, đều cần bạn tiêu tiền để duy trì mối quan hệ phải không?
Tình yêu là gì? Trong thời gian ngắn, trẻ con hiểu về tình yêu là bị hình dạng bên ngoài của đối phương thu hút. Sau một thời gian dài, họ hiểu về tình yêu chỉ với một từ, tiền! Đúng vậy, tiền chính là tình yêu! Làm thế nào để yêu cha mẹ, đừng nói những chuyện vô nghĩa như: “Ba! Ba vất vả rồi”; “Mẹ, con nhớ mẹ nhiều”… có ích gì?
Tiêu chí duy nhất để xem một người có thực sự trưởng thành hay không: chỉ cần xem họ có ngày càng trở nên thực tế không!
Dù bạn học được bao nhiêu kiến thức trong đời này, nếu bạn không trải qua quá trình kiếm tiền, kiếm nhiều tiền, từ bỏ quan niệm về tiền. Bạn học bất kỳ thứ gì cũng chưa thực sự hiểu, chỉ dừng lại ở bề nổi! Bản chất là, bạn học mọi thứ đều phải biến thành tiền mặt, biến thành kết quả trong thực tế, nếu không thì cơ bản là bạn chưa học được!
• Làm thế nào để kiếm tiền?
Đó là đặt quan hệ công việc lên hàng đầu.
Dùng toàn bộ thời gian và năng lượng để quản lý tốt đối tác, nhân viên, khách hàng của bạn. Vậy bạn nói, gia đình tôi thì sao? Cha mẹ tôi thì sao? Không quan tâm nữa sao? Nhớ kỹ! Đừng dùng bản thân bạn để chăm sóc họ, hãy dùng tiền để chăm sóc họ! Đọc lại câu này ba lần! Họ không cần bạn, điều họ thực sự cần là tiền của bạn. Trên cơ sở đó, có thể thỉnh thoảng nhìn thấy bạn là được rồi.
Nếu không có tiền làm nền tảng, ít khi gặp gỡ họ hàng bạn bè, người ta sẽ sợ hãi! Họ sẽ sợ bạn vay tiền.
Khi tôi 10 tuổi, cha tôi bị bỏ tù, gia đình nợ nần chồng chất, tất cả các chủ nợ ập đến cửa, mang hết gạo, mắm muối, đồ đạc trong nhà đi. Không còn gì để ăn, mẹ tôi dẫn tôi và anh trai tôi đến nhà mẹ đẻ cầu cứu. Mẹ tôi có một người anh trai và ba người em gái, tất cả đều sống trong cùng một làng. Tất cả họ đều đối xử với chúng tôi một cách xa cách, thậm chí biết chúng tôi đến, họ khóa cửa trốn đi… Đó, là quan hệ máu mủ.
Khi bạn nghèo đến một mức độ nào đó, mọi người xung quanh bạn, thực sự đều trở thành thú vật. Khi bạn trở nên giàu có, họ sẽ lại biến thành người, thậm chí trở thành người tốt. Bạn cảm thấy tôi nói quá thực tế và khó chấp nhận phải không? Bạn hãy thử đi vay tiền từ bạn bè, gia đình tốt nhất của bạn xem? Bạn nói vay được, không vấn đề gì à? Bạn thử vay nhiều hơn xem? Đừng thử, bạn sẽ thất vọng! Không ai có nghĩa v��� phải giúp bạn, đặc biệt là gia đình bạn. Bạn đi vay tiền từ họ, bạn đã sai rồi, họ cho vay hay không đều đúng.
Điều thực sự cần quản lý trong cuộc sống, chính là quan hệ công việc của bạn. Bởi vì quan hệ công việc có thể mang lại tài sản cho bạn, khi bạn có tài sản, quan hệ máu mủ của bạn, quan hệ tình cảm, tự nhiên sẽ trở nên tốt đẹp! Thực sự không cần bạn phải dành quá nhiều thời gian để duy trì. Khi bạn không làm ăn được, còn hàng ngày quanh quẩn bên vợ con, bám lấy cha mẹ, chỉ làm bạn trở nên vô dụng hơn! Khi bạn làm ăn không tốt, tôi khuyên bạn nên ít về nhà, sẽ làm gia đình bạn thêm phiền muộn, ăn uống còn lãng phí tiền của gia đình.
Càng là với vợ chồng! Khi ly hôn, ai khóc to hơn, cho thấy người đó có sự nghiệp càng tệ. Khóc không phải vì không nỡ rời bỏ bạn, không phải vì không nỡ rời bỏ tình cảm. Họ khóc vì không nỡ rời bỏ nguồn thu nhập kinh tế! Người có sự nghiệp tốt thực sự sẽ không buồn, bởi vì có tiền, họ có thể mua được tình cảm! Khi tôi còn trẻ, tôi nghe người ta nói, tiền có thể mua được tất cả! Cho đến khi tôi dần lớn tuổi, tôi mới hiểu: đó là sự thật!
Tất cả những người nghĩ đến việc dùng tình cảm để đổi lấy tình cảm, cuối cùng đều sẽ thất vọng. Bởi vì tình cảm trước mặt lợi ích sẽ nhanh chóng tan vỡ! Người lúc nào miệng cũng nói về tình cảm chắc chắn là người bình thường!
Người giỏi làm việc, giao tiếp, chỉ xuất phát từ lợi ích! Miệng họ hầu như không nói những lời vô bổ! Những lời tình cảm nói ra chỉ là tình yêu hình thức, gọi là tình yêu giả tạo! Không nói về tình cảm, nhưng dùng hành động thực tế để mang lại lợi ích cho đối phương, đó mới là tình yêu thực sự. Tình yêu thực sự chắc chắn là tàn khốc. Tôi nói đủ tàn khốc chưa? Đúng! Đây là tình yêu thực sự từ tôi dành cho các bạn, chỉ có người giỏi mới cảm nhận được, người bình thường không thể hiểu được, bởi vì thời gian chưa đến.
Giống như một đứa trẻ không thích uống cà phê và rượu, chỉ thích uống cola và nước ngọt. Bạn phải tin rằng một ngày nào đó chúng sẽ hiểu, không phải cái gì ngọt cũng ngon, cái gì đắng cũng khó uống! Cách tôi yêu thương mọi người, tôi chưa bao giờ nói yêu. Hành động, lợi ích, tiền bạc, giá trị, để đối phương tự cảm nhận. Người có thể cảm nhận không cần bạn nói quá nhiều, người không thể cảm nhận càng không cần bạn nói quá nhiều.
3. Đột phá về dục vọng
Chúng ta từ nhỏ đến lớn đều đã nghe câu này: “Kẻ thù lớn nhất của đời người là chính mình!” Tại sao lại nói kẻ thù lớn nhất của đời người là chính mình?
Bởi vì, một người muốn vượt qua giới hạn hiện tại của mình, không chỉ thể hiện ở trí tuệ mà còn ở khả năng tự kiểm soát của bản thân. Càng ở tầng lớp thấp, sự hoá thân thành động vật càng nghiêm trọng, hoàn toàn theo đuổi theo mong muốn của bản thân, đói thì ăn, buồn ngủ thì ngủ. Không dám bước ra khỏi vùng thoải mái, lười biếng, trì hoãn, vì thế những người bị dẫn dắt bởi sinh lý, cuộc sống của họ không thể tự kiểm soát, còn nói gì đến việc kiểm soát người khác.
Bạn cần dùng một dục vọng lớn hơn để kiểm soát dục vọng thích thú lười biếng của mình. Dùng dục vọng đối với mục tiêu để kiềm chế dục vọng sinh lý. Dục vọng của mục tiêu thực ra giống như Đường Tăng, dục vọng sinh lý thực ra giống như Bát Giới.
Hoặc dùng dục vọng đạt được chân kinh và thành Phật để kiểm soát bản thân, hoặc dùng dục vọng trở lại chuồng lợn để thỏa mãn mình. Niềm vui trở lại chuồng lợn là tạm thời, tương lai sẽ bị giết, bạn tự quyết định!
Người thực sự mạnh mẽ, ���không dựa vào ai”
Trái tim con người rất thực tế, người khác liên minh với bạn, là do lợi ích thúc đẩy, không phải thực sự muốn giúp bạn, người ta yêu bạn, có lẽ là yêu ngoại hình và tiền của bạn, không phải yêu “trái tim” của bạn; có người giúp đỡ bạn, là họ thấy tội nghiệp bạn, là lương tâm họ không thoải mái…
Trong dòng sông cuộc đời, có người đi cùng bạn một đoạn, có người chỉ là khách qua đường, có người đi cùng bạn rất lâu, nhưng không có ai thực sự đi cùng bạn “mãi mãi không rời”. Ngay cả hai người yêu nhau sâu đậm, cũng sẽ có một người rời đi trước, người còn lại, vẫn là cô đơn và không nơi nương tựa.
Người thực sự mạnh mẽ, đều là không dựa dẫm vào ai, không có chỗ dựa, biến chính mình thành núi lớn!
• Làm thế nào để mạnh mẽ lên?
Những mong muốn cấp thấp, được thoả mãn qua việc tự do. Đây là một thời đại bùng nổ thông tin, nhìn xem cuộc sống hiện tại của đại đa số mọi người, video ngắn, trò chơi, giải trí, scandal, vv., đã thoả mãn những mong muốn đa dạng của chúng ta, khiến mọi người chìm đắm không thể tự kiềm ch��.
Tuy nhiên, có một lý lẽ cơ bản của thế giới này: những thứ làm bạn thoải mái bây giờ, tương lai chắc chắn sẽ khiến bạn đau đớn. Nếu dục vọng thấp của một người được thỏa mãn không giới hạn, ngày tàn của người đó sắp tới rồi…
• Dục vọng cao quý, thông qua tự kỷ luật được thực hiện.
Dục vọng cao cấp của con người, bao gồm tiền bạc / danh tiếng / quyền lực / tự do, v.v., phải thông qua tự kỷ luật mới có thể thực hiện được. Tất cả sự xuất sắc phía sau, đều là tự hành hạ mình!
Cuộc đời chỉ có hai lựa chọn: hoặc là khổ trước sướng sau (khổ một thời gian) hoặc là sướng trước khổ sau (khổ cả đời), cái gọi là tự kỷ luật, không gì khác ngoài việc dùng khổ một thời gian bây giờ, để đổi lấy hạnh phúc cả đời sau này.
• Dục vọng tối thượng, thông qua sự chịu đựng được thực hiện.
Một người muốn thách thức đỉnh cao của cuộc đời, cần phải dựa vào sự chịu đựng. Bạn phải tự mình bước qua một khu rừng tăm tối. Như hạt giống tự mình bám rễ dưới đất, trong thời gian tăm tối này, bạn phải chịu đựng mọi sự oan ức: sự vất vả không được công nhận, sự kiên trì không được thấu hiểu, tình cảm chân thành không được chấp nhận, nỗ lực không có kết quả.
Những người đã bước qua vùng đất tăm tối này mới có thể nhìn thấu được bản chất con người, nhìn thấu sự lạnh lẽo và ấm áp của thế giới, mới thực sự trở nên cứng cỏi như thép qua tôi luyện.
Chịu đựng, là quá trình thăng hoa của cuộc sống. Chịu đựng, không phải là chịu đựng mọi thứ một cách dễ dàng, mà là âm thầm tích lũy năng lượng. Mọi sự nổi bật đều được ép ra; mọi thành công và danh tiếng đều là kết quả của việc chịu đựng, trưởng thành trong khó khăn, thức tỉnh trong tuyệt vọng. Sức mạnh thực sự, thuộc về những người trong đêm tối, dưới chăn, vẫn có thể rực rỡ.
Năng lượng của con người cũng được chia thành ba cấp độ, là cấp độ sơ cấp, cấp độ cao cấp, và cấp độ cao nhất. Làm thế nào để thu được ba loại năng lượng này?
• Năng lượng sơ cấp, được lấy từ thức ăn
Năng lượng sơ cấp của con người, được giải quyết bằng việc ăn uống, thức ăn là cơ sở để con người tồn tại. Trong giai đoạn thiếu ăn thiếu mặc trước đây, con người sống là để thu nạp những năng lượng cơ bản này. Tất nhiên, chúng ta đã qua giai đoạn đó, bây giờ rất ít người còn ở trong tình trạng không đủ ăn, không đủ mặc.
Ngày nay, nhiều người thích tìm kiếm các món ăn ngon, điều này thực ra là để thỏa mãn một loại dục vọng thấp kém, theo đuổi làm đầy dạ dày và thể xác. Tuy nhiên, bất kể thức ăn ngon đến đâu, nó cung cấp cho chúng ta chỉ là một loại năng lượng sơ cấp, không thể làm cho tư duy của một người vươn lên.
• Năng lượng cao cấp, được thu nhận từ những người xuất sắc
Năng lượng cao cấp của con người, cần được thu nhận từ việc tiếp xúc với những người xuất sắc. Tất cả vấn đề bạn gặp phải chắc chắn đã có 100 cuốn sách sẵn sàng giúp bạn giải quyết rõ ràng, người nghèo thường là do đọc sách quá ít, chơi bời lêu lổng quá nhiều, đây là bức tranh thực tế của nhiều người. Trí thông minh nhỏ bé trong đầu bạn chỉ là vài lá trà trong tách, trong khi tài năng của nhiều người xuất sắc giống như cả một rừng cây trà. Nhiều bậc thầy, tinh hoa tư duy của họ đều được ngưng tụ trong sách và bài viết, không đọc thật sự là phí phạm.
Trong xã hội tương lai, cuộc cạnh tranh giữa con người, bản chất là cuộc cạnh tranh về nhận thức. Những người có nhận thức khác nhau sẽ sống trong những thế giới ở các chiều không gian khác nhau. Người có nhận thức cao nhìn người có nhận thức thấp giống như con người nhìn kiến. Con đường duy nhất để nâng cao nhận thức, là phải thông qua tiếp xúc với những người xuất sắc, học tập và đọc sách là cách tốt nhất để có thể tiếp xúc với họ.
• Năng lượng cao nhất, được thu nhận từ chính bản thân!
Lenin nói: “Khi một người bắt đầu tự suy ngẫm về bản thân mình, người đó sẽ bước vào một khởi đầu vĩ đại!”
Socrates nói: “Điều duy nhất tôi biết, là tôi không biết gì cả!”
Nhìn vào tốc độ phát triển của một người, chính là xem anh ta mất bao lâu để nhận ra sự ngu ngốc trước đây của mình. Nếu ở tuổi 50 mới nhận ra rằng mình đã ngu ngốc suốt nửa đời trước đó, thì nghĩa là 50 năm người đó mới phát triển một lần.
Nếu tháng này bạn nhận ra mình ngu ngốc vào tháng trước, xin chúc mừng, nghĩa là bạn đã tiến bộ một lần trong một tháng. Sự ngu ngốc bản thân không đáng sợ, điều đáng sợ là không nhận ra sự ngu ngốc của chính mình!
Cách hiệu quả nhất để phản tỉnh, là dùng người khác như một tấm gương, để phản chiếu ra vấn đề của mình. Người bình thường thích nghe những lời hay ho, giống như trẻ con thích ăn kẹo, ngọt nhưng không có lợi. Người giỏi thích nghe lời khó nghe, giống như người lớn thích uống trà, đắng nhưng giúp thanh lọc. Đừng nghĩ rằng mình luôn đúng, “tự tôi” là rào cản lớn nhất của sự thành công của bản thân.
Khi gặp người kém hơn bạn, hãy kiên định suy nghĩ của mình. Khi gặp người ngang bằng với bạn, hãy nghi ngờ suy nghĩ của mình. Khi gặp người giỏi hơn bạn, hãy phủ nhận suy nghĩ của mình.
4. Đột phá về quan điểm
Quan điểm mang tính giai cấp, tất cả quan điểm bạn chấp nhận, đều là kết quả của việc được tiêm nhiễm không ngừng trong 2000 năm qua, và chúng ta muốn tiến tới thành công, thì cần phải vượt qua sự ràng buộc của quan điểm.
Tại sao bạn hiểu biết nhiều lý thuyết mà cuộc sống của mình vẫn không tốt? Bởi vì những thứ có lý, cơ bản là không mấy hữu ích!
Một thời gian trước, tôi vô tình tham gia vào một nhóm tiến sĩ, phát hiện có người đang thảo luận: “Một giọt nước rơi từ nơi rất cao xuống, nếu rơi trúng người có thể gây thương tích hay chết không?” Cả nhóm lập tức trở nên sôi nổi, với các công thức, giả định, tính toán về lực cản, trọng lực, gia tốc, thảo luận mất gần một giờ. Lúc này tôi âm thầm hỏi: “Các bạn chưa từng bị ướt mưa phải không?” (Haha) Bỗng nhiên nhóm trở nên yên lặng như tờ… Sau đó, tôi bị đá khỏi nhóm!
Thật đáng sợ khi có kiến thức! 99% người bình thường học những điều có lý nhưng không mấy hữu ích, nên mới có câu than thở, học bao nhiêu lý thuyết nhưng cuộc đời vẫn không tốt đẹp. Bởi vì những điều có lý, cơ bản không mấy hữu ích! Còn 1% người giỏi, chỉ học những gì hữu ích, không quan tâm có lý hay không, kết quả là họ thành công. Nói một cách đơn giản, lý thuyết, là kiến thức mà người bình thường học, còn người giỏi, cơ bản không theo lý thuyết.
Cái gì là có lý? Cái gì là có ích? Ví dụ:
“Nỗ lực sẽ thành công.” Nếu nỗ lực có thể thành công, thì người nông dân sẽ thành công nhất, nếu nỗ lực có thể thành công, người dọn dẹp đường phố sẽ thành công nhất, vì không ai nỗ lực hơn họ. Cha mẹ chúng ta đã nỗ lực cả đời, họ đã thành công chưa? Rõ ràng, nỗ lực không phải là tâm điểm, mà là việc đặt mình nỗ lực ở đâu mới là chìa khóa!
Một người đạp xe đạp và một người lái máy bay, mức độ nỗ lực của họ không khác biệt, nhưng sau một giờ, người đạp xe đạp mệt mỏi, chỉ từ nhà đến nơi làm việc, trong khi người lái máy bay đã từ Việt Nam sang đến Trung Quốc, sự khác biệt giữa kết quả của họ là như vậy, bạn có thể nói người đạp xe không đủ nỗ lực không? Anh ta có thể đã nỗ lực hết sức mình, dầu tiên cũng đã mệt nhọc.
Bi kịch lớn nhất của cuộc sống là nỗ lực mạnh mẽ cho một lựa chọn sai lầm.
Ví dụ: “Kiến thức thay đổi số phận!” Câu này từ nhỏ đến lớn chúng ta nghe không biết bao nhiêu lần rồi phải không? Có vẻ rất hợp lý phải không? Nhưng ít người suy ngẫm về việc câu này có hữu ích hay không. Hỏi mọi người một câu, bài học đầu tiên lớp 5 tên là gì? Bạn còn nhớ không? Tôi tin không mấy người nhớ được.
Kiến thức thay đổi số phận, kiến thức gần như đã quên hết, làm sao để thay đổi số phận? Chỉ cần là kiến thức đã học, hai đến ba năm không xem chắc chắn sẽ quên sạch. Vậy làm sao dùng nó để thay đổi số phận? Và bạn có nhận ra, từ xưa đến nay tất cả những người thành công, đều là người rất giỏi về kiến thức hay là người có học vấn rất cao không? Rõ ràng là không. Lưu Bang chỉ là một tên lưu manh, Lưu Bị chỉ là một người bán dép rơm, Chu Nguyên Chương chỉ là một người ăn xin, rõ ràng thành công của họ không có mối liên hệ lớn với kiến thức.
Rõ ràng kiến thức không thể thay đổi số phận, vậy cái gì có thể thay đổi số phận? Hỏi mọi người một câu nữa, nếu bạn ba năm không đi xe đạp, bạn có quên cách đi không? Nếu bạn mười năm không đi xe đạp, bạn có quên không?
Rõ ràng, đối với những người biết đi xe đạp, họ sẽ không bao giờ quên cách đi xe đạp trong suốt cuộc đời mình, vì đó là một kỹ năng.
Từ đây hiểu một điều, kiến thức không thể thay đổi số phận, chỉ có việc biến kiến thức thành kỹ năng gắn liền với bản thân mới có thể thay đổi số phận, bởi vì kiến thức có thể quên, nhưng kỹ năng gắn liền với bản thân thì không bao giờ quên.
• Sự khác biệt giữa kiến thức và kỹ năng là gì?
Hãy hiểu như này, kiến thức là sản phẩm của việc nghe một lần, kỹ năng là sản phẩm của việc luyện tập vô số lần. Kiến thức là tôi biết rồi, kỹ năng là tôi làm rồi, tôi làm được rồi, tôi đã thực hiện, tôi tiếp tục lặp lại, làm tốt hơn nữa. Thời gian thu nhận kiến thức và kỹ năng, sự nỗ lực bỏ ra, số lần lặp lại, là hoàn toàn khác nhau, vì vậy, kết quả mà chúng mang lại cũng hoàn toàn khác nhau.
Rõ ràng việc thu nhận kiến thức dễ dàng hơn nhiều so với thu nhận kỹ năng, và kiến thức còn có thể khoe mẽ trước mặt người khác, thể hiện sự rộng lớn về tri thức của bản thân. Người sở hữu kiến thức giống như coca, lần đầu uống rất sảng khoái, nhưng không chịu được việc thưởng thức kỹ lưỡng. Người sở hữu kỹ năng giống như trà, lần đầu uống có vẻ đắng ngắt, nhưng càng thưởng thức càng nghiện.
Ví dụ: “Chi tiết quyết định thành bại!” Lúc đó câu này đã được truyền điên đảo, nhiều chủ doanh nghiệp luôn nhắc đến câu này. Kết quả là cả công ty mọi người hàng ngày tập trung vào chi tiết, tìm vấn đề, càng tập trung vào chi tiết thì càng phát hiện nhiều vấn đề. Một chiếc xe hơi được làm chi tiết đến mức hoàn hảo nhưng nếu hướng đi không đúng, xin hỏi có thể đến được đích không? Nếu hướng đi đã đúng, dù chỉ là một chiếc xe ngựa, xin hỏi chỉ cần tiếp tục đi có thể đến được đích không?
Rõ ràng, chọn đúng hướng, chi tiết không quan trọng, hướng đi sai, dù chi tiết có tốt cũng vô dụng. Hầu hết lý thuyết mà mọi người học, chỉ dạy bạn làm người bình thường.
Dù là quản lý doanh nghiệp hay chiến lược quan trọng nhất trong cuộc sống, hãy nhìn nhận tổng thể và tìm ra điểm quan trọng và làm cho điểm đó lên đến 120%.
Ví dụ:
“Tiền bạc là nguồn gốc của mọi tội lỗi!” Người ta thường cho rằng một người theo đuổi lợi ích của bản thân sẽ được xem là kẻ tiểu nhân trong quan điểm của đại chúng. Một người học cách tạo ra của cải sẽ bị coi là âm u, tất cả đều là do sự ràng buộc của quan điểm.
Thế giới của người nghèo tin vào câu nói: “Tiền bạc là nguồn gốc của mọi tội lỗi”, đó là lý do họ nghèo đói. Thế giới của người giàu cũng tin vào một câu nói: “Có tiền có thể khiến quỷ đẩy cối xay”, vì vậy họ không lãng phí bất kỳ thời gian nào vào những việc không liên quan đến kiếm tiền, và cuối cùng họ phát tài.
Tôi không bảo bạn phải theo đuổi danh lợi suốt đời, nhưng trước khi bạn có danh lợi, mục tiêu của bạn nên là theo đuổi danh lợi. Sự tu luyện về tinh thần linh hồn đến từ việc buông bỏ sau khi kiếm được tiền, sở hữu nhưng không để tâm, nếu không tất cả chỉ là sự tự an ủi của nghèo đói.
5. Đột phá về tư duy
• Thứ nhất: Tư duy về quyết định
Những lựa chọn quan trọng quyết định số phận của bạn. Cuộc sống là một chuỗi lựa chọn, một số lựa chọn không quan trọng: ăn tối nên chọn món xào hay lẩu? Chọn du lịch ở trong nam hay ngoài bắc? Nên đi công tác bằng đường cao tốc hay máy bay?
Nhưng một số lựa chọn quyết định số phận: phát triển ở quê nhà hay đi đến Hồ Chí Minh, Đà Nẵng, Hà Nội? Khởi nghiệp hay làm công ăn lương? Kết hôn với Mỹ Lan hay Lệ Lệ?
Khả năng phân định mức độ quan trọng của các lựa chọn là một kỹ năng rất quan trọng.
Đáng tiếc là đa số mọi người khi đưa ra lựa chọn đều “dùng sức một cách đồng đều”. 80% kết quả trong cuộc sống của bạn đến từ 20% lựa chọn quan trọng. Hầu hết mọi người nghĩ rằng chỉ cần họ đủ chăm chỉ và nỗ lực thì có thể thay đổi số phận, họ có thể làm mọi chi tiết công việc với sự tận tâm. Nhưng với những lựa chọn quan trọng trong đời, họ lại hành động một cách vội vã và thiếu suy nghĩ.
Một người cô của tôi, hơn 60 tuổi, khi đi chợ mua rau, cô ấy chọn lựa rất cẩn thận, đặc biệt tận tâm. Nhưng năm ngoái, khi có người nói với cô về một nền tảng cho vay với lãi suất cao, cô ấy không chớp mắt mà lao vào, kết quả là công ty cho vay sau đó bỏ trốn, cô ấy trực tiếp mất một khoản lớn tiền bạc, đây là hình ảnh thực của nhiều người.
10 năm trước, khi bạn quyết định bán nhà ở Hà Nội để đi du học nước ngoài, bằng cấp cao mà bạn kiếm được ở nước ngoài đã không còn quan trọng nữa, bởi vì sau đó nhà ở Hà Nội đã tăng giá gấp mười lần.
10 năm trước, khi bạn trong một phút mù quáng quyết định cưới một người chồng nghiện bài bạc, bằng tiến sĩ của bạn không còn quan trọng nữa, bởi vì nửa đời sau của bạn chắc chắn sẽ bị người đàn ông này làm cho đảo lộn.
Thế giới này chính là vậy, những người giỏi xác định hướng đi luôn dẫn dắt những người giỏi về kỹ năng, ví dụ như Jack Ma hoàn toàn không hiểu về công nghệ Internet, nhưng điều đó không quan trọng, bởi vì ông ấy có thể xác định rõ hướng đi. Và mỗi người đưa ra lựa chọn khác nhau, chính là bởi vì mỗi người có tiêu chí đánh giá lợi ích và thiệt hại khác nhau.
Khi đưa ra bất kỳ lựa chọn nào, cốt lõi chỉ cần tham khảo một tiêu chuẩn: cắt bỏ lợi ích trước mắt, hướng tới lợi ích dài hạn trong tương lai. Miễn là không mang lại lợi ích dài hạn trong tương lai, dù lợi ích trước mắt có cao đến đâu cũng phải từ bỏ. Người bình thường luôn hướng tới lợi ích trước mắt, dẫn đến việc họ không bao giờ kiếm được tiền lớn trong tương lai.
Tất cả tài sản bạn có hiện tại, trước tương lai, cơ bản là không đáng kể. Nhưng cắt đứt lợi ích hiện tại, lại có bao nhiêu người có thể làm được? Chính vì vậy, đa số mọi người cuối cùng đều trở thành người nghèo.
Ví dụ, một bạn học ở quê tôi, 10 năm trước đã biết rằng ở quê nhà không có cơ hội phát triển, tôi đã khuyên anh ấy ra thành phố lớn để cố gắng, anh ấy cũng biết đó là hướng đi đúng. Nhưng anh ấy không thể từ bỏ căn nhà, đất đai ở quê, dẫn đến việc ngày càng tụt hậu.
Có những phụ nữ rõ ràng biết rằng người chồng mình lấy cả đời cờ bạc lẫn phụ nữ, không có tương lai, nhưng họ không muốn ly hôn, sợ rằng không tìm được người tốt hơn. Luôn tính toán về tổn thất trước mắt là lý do chính khiến một người không có tương lai.
• Thứ hai: Tư duy về mục tiêu
Đừng coi “ước muốn” như một mục tiêu, nếu không đó chỉ là một ảo tưởng.
Ước muốn là gì? Tôi muốn trở thành người giàu nhất thế giới, tôi muốn cưới hoa hậu, tôi muốn lên mặt trăng…
Có lý tưởng là điều tốt, nhưng hàng ngày chỉ sống trong lý tưởng mà không có hành động cụ thể từng bước trong thực tế, thì đó chỉ là tự lừa dối mình mà thôi. Chúng ta thường nghĩ về ước muốn quá đẹp, nhưng lại nghĩ về thực tế quá đơn giản. Ước muốn không phải là mục tiêu, nó chỉ là mong muốn một cách mơ hồ.
Còn mục tiêu nhất định phải kết hợp giữa lý tưởng và thực tế, để tạo ra kế hoạch hợp lý, thực tế, có thể thực hiện được. Ví dụ, tôi có một người bạn nặng 120kg, anh ấy nói trong 3 tháng muốn giảm xuống còn 80kg, và đã công khai hứa hẹn với sếp và đồng nghiệp, nói rằng nếu không đạt được thì sẽ tự phạt 10 triệu.
Tôi lúc đó đã biết anh ấy chắc chắn không thể thành công, bởi vì giảm 40kg trong 3 tháng mà không khả thi, và anh ấy bản thân cũng chưa từng suy nghĩ về tính khả thi thực tế của nó.
Quả nhiên, sau 3 tháng không những không giảm cân mà còn tăng vài kg, bởi vì sau một thời gian đói, anh ấy đã sụp đổ và bắt đầu ăn mạnh, kết quả còn tăng cân hơn.
Cần phải phân chia mục tiêu thành các “mục tiêu nhỏ hơn” Hãy phân chia ước muốn lớn thành mục tiêu nhỏ, biến mục tiêu nhỏ thành “số lượng hành động” có thể thực hiện. Ví dụ, đầu tiên đặt mục tiêu giảm 0,5kg trong 5 ngày, 0,5kg = 1925 calo. Chạy bộ 20 phút tiêu hao 300 calo, vậy 0,5kg cần khoảng 6 lần chạy bộ 20 phút. Khi đó, trong 5 ngày tôi chỉ cần dành ra 25 phút mỗi ngày để chạy bộ.
• Thứ ba: Tư duy về lặp lại
Người liều lĩnh thường dễ thành công hơn, bởi vì chỉ cần bắt đầu làm, bạn đã thành công được một nửa. Càng không hành động càng lo lắng, càng lo lắng càng không hành động, đây là một vòng luẩn quẩn.
Chúng ta từ nhỏ được dạy rằng cần phải suy nghĩ kỹ trước khi hành động, nhưng hầu hết chúng ta chỉ làm được phần “suy nghĩ”, mà không làm được phần “sau đó hành động”. Tại sao vậy? Bởi vì trước khi làm một việc gì đó, chúng ta luôn cảm thấy mình chưa sẵn sàng, cho rằng cạnh tranh trên thị trường quá khốc liệt, cho rằng mình không đủ khả năng, sau đó dần dần rơi vào sự do dự giữa việc làm và không làm. Chỉ có bắt đầu làm mới có cơ hội lặp lại và tiến bộ.
Jack Ma khi mới bắt đầu khởi nghiệp cũng không biết công ty sẽ làm sao để sinh lời, Mã Hóa Đằng khi khởi nghiệp thậm chí suýt bán đi QQ, những người này đều cảm thấy có một kế hoạch kinh doanh lớn có thể thực hiện, thế là họ bắt đầu. Về cách đi tiếp theo trên con đường đó, họ sẽ điều chỉnh trong quá trình thực hiện.
Chúng ta cần phải lập kế hoạch, nhưng không thể chỉ mãi lập kế hoạch. Sau khi có một kế hoạch sơ bộ, hãy bắt đầu hành động, sau đó liên tục điều chỉnh kế hoạch cho các giai đoạn tiếp theo, như vậy chúng ta thực sự sẽ dẫn trước 99% người khác.
• Thứ tư: Tư duy về quy tắc
Trong thời cổ đại, quy tắc thường được những người mạnh mẽ đặt ra, và quy tắc do họ tạo ra tự nhiên không thể bảo vệ những người yếu thế.
Dù bề ngoài có vẻ có lợi cho người yếu, mục đích cũng vì lợi ích của người mạnh. Ví dụ, cải thiện chuồng lợn, tiêm phòng cho lợn, nâng cao hương vị thức ăn cho lợn, tất cả bề ngoài đều vì sự tồn tại của lợn, nâng cao chất lượng cuộc sống của chúng. Thực chất mục đích, chỉ là muốn tăng sản lượng thịt lợn mà thôi.
Dám phá vỡ nỗi sợ hãi và giới hạn trong đầu óc, dám nhảy ra khỏi sự ràng buộc của môi trường. Sống ở tầng lớp dưới cùng, mãi mãi chỉ có thể bị chuỗi thức ăn ăn mòn.
Nếu bạn chỉ tuân thủ quy tắc, làm theo lời người khác, bạn mãi mãi chỉ có thể trở thành người theo đuổi, không bao giờ có thể trở thành người dẫn dắt.
Sự vĩ đại của Steve Jobs là không bị kinh nghiệm và giáo điều ràng buộc, từ đó lật đổ máy tính, lật đổ điện thoại, lật đổ âm nhạc và 8 ngành công nghiệp khác, tạo nên đế chế Apple vĩ đại.
Những người dẫn dắt luôn không tuân theo quy tắc, bản chất của đổi mới chính là phá vỡ quy tắc hiện có!
2 notes
·
View notes
Text
Điểm cuối của tuổi trẻ không phải một mốc cụ thể, mà là một giai đoạn chuyển giao, vớii những biểu hiện đặc trưng mà có muốn chối bỏ cũng không được. Bạn bè thì cũng cưới gần hết rồi, số còn lại chủ yếu là những đứa không-có-nhu-cầu-cưới-trong-ít-nhất-5-năm-nữa. Cũng ít gặp bạn bè cũ, nhưng mà có gặp nhau thì cũng nghe bàn chuyện gia đình, con cái, sự nghiệp, nhà đất,... Mở facebook lên thì cũng không khác gì, thậm chí còn mấy chuyện mệt hơn, toxic hơn.
Giữa dòng chảy đó, tui quyết định thoát khỏi peer pressure bằng cách đẩy mình vào một loại pressure khác, đó là existential pressure, hay thường gọi là existential crisis. Nói chơi chứ tui có được chọn đâu. Được chọn thì ai cũng chọn sống vui, sống khoẻ chứ không ai muốn tăng thử thách lên. Không có ngầu lắm đâu.
Con đường tui chọn, tới giờ chưa gặp tiền lệ, thậm chí cũng chưa gặp trường hợp nào giống được 50% để mà còn tham khảo, nên là vẫn trong trạng thái là chuyện tới đâu tính tới đó thôi. Tui cũng chỉ là làm để tự giải quyết vấn đề của mình chứ không phải để tiên phong, mở đường, hay làm tiền lệ gì. Tui nghe mấy câu chữ lớn lao riết mệt lắm rồi.
Thiệt tình là tới giờ phút này thì tui vẫn mong mọi người dễ chịu hơn với lựa chọn của tui - người trong cuộc đừng làm căng thẳng nữa, còn người ngoài cuộc thì đừng khoét sâu vấn đề thêm. Tui khác hệ quy chiếu lẫn hệ giá trị hướng tới nên cái vui của tui cũng khác, mà cái cảm giác về những thành tựu cũng khác. Quy đồng hết về một thang đo thì xã hội sẽ nhàm chán lắm.
10 notes
·
View notes
Text
GIÁ TRỊ CỦA SỰ CHUYÊN TÂM
Có điều gì bạn đang nỗ lực hướng tới không? Có thể là muốn vào một trường Đại học hàng đầu, ứng tuyển vào công ty tốt nhất trong ngành, hoặc trở thành chuyên gia hàng đầu trong lĩnh vực chuyên môn của mình.
Chúng ta đạt được thành tựu nếu đã dồn tâm sức để hoàn thành việc. Và để hoàn thành tốt công việc, ta cần phải tập trung. Nếu bạn muốn đạt được bất cứ điều gì, bạn cần phải tập trung vào điều đó. Như Seneca, Marcus Aurelius, hay các triết gia Khắc Kỷ từng nói.
Khi sự tập trung và sức lực của bạn bị phân tán khắp nơi, bạn sẽ không bao giờ đạt được bất kỳ tiến bộ có ý nghĩa nào. Quan điểm này nghe có vẻ đơn giản nhưng lại là một trong những điều khó thực hiện nhất trong cuộc sống. Tôi không thể nói cho bạn biết tôi đã cố gắng cải thiện khả năng tập trung của mình bao nhiêu lần. Đó là một thách thức không ngừng vì sự tập trung của chúng ta luôn dao động.
Dưới đây là một số yếu tố ảnh hưởng đến khả năng tập trung vào những gì quan trọng của bạn.
- Sức khỏe tinh thần: Khi thấy chán nản, ta có xu hướng nảy sinh những suy nghĩ gây xao nhãng sự tập trung. Ta sẽ cố gắng hành động nhằm phân tán suy nghĩ của mình khỏi điều ta thực sự muốn đạt được. Có vẻ như tâm trí đang chống đối ta.
- Các hoạt động thứ yếu: Hoạt động chính là những điều thực sự quan trọng trong cuộc sống như chăm sóc bản thân, dành thời gian cho người thân yêu, nghỉ ngơi đầy đủ và đạt được những tiến bộ đáng kể trong sự nghiệp. Những hoạt động khác đều là thứ yếu: Mạng xã hội, giải trí, buôn chuyện,... Khi ta dành nhiều thời gian cho các hoạt động phụ hơn hoạt động chính, ta đang thiếu tập trung.
- Không có mục tiêu lớn: Khi không có mục tiêu lớn trong cuộc sống, ta sẽ không có gì để theo đuổi. Ta sẽ cho rằng mình không hề tiến bộ. Nếu nỗ lực hướng tới một mục tiêu lớn, một mục tiêu phải mất nhiều năm mới hoàn thành, ta sẽ có được sự rõ ràng và tập trung.
Khi bạn chăm sóc sức khỏe tinh thần của mình, tập trung vào các hoạt động chính và có một mục tiêu lớn, bạn có thể tiến bộ RẤT NHIỀU trong việc nâng cao khả năng tập trung của mình.
Đôi khi, tốt nhất là bạn nên tập trung vào một mục tiêu trong một khoảng thời gian nhất định. Ví dụ, trong tháng vừa qua, tôi đã dành khoảng 90% thời gian, sức lực và trí lực của mình để hoàn thành cuốn sách mới. Chỉ trong vòng một tháng đó, tôi đã hoàn thành bản thảo đầu tiên. Tôi đã viết nhiều hơn trong một tháng so với sáu tháng trước.
Đó là sức mạnh của sự chuyên tâm. Bằng cách loại bỏ hầu hết mọi thứ khỏi cuộc sống trong một thời gian, bạn có thể tiến bộ rất nhiều. Đây là điều mà cựu vận động viên Navy Seal và vận động viên marathon David Goggins thường xuyên nói đến. Tham vọng của anh ấy là trở thành người giỏi nhất trong số những người giỏi nhất. Để đạt được điều đó, đôi khi bạn không thể cân bằng được, như anh ấy viết:
“Nếu bạn thực sự muốn trở thành người đặc biệt trong số những người đặc biệt, bạn cần phải duy trì đỉnh cao trong một thời gian dài. Để được như vậy, bạn phải không ngừng theo đuổi mục tiêu và nỗ lực hết sức mình. Điều này nghe có vẻ thú vị, nhưng bạn buộc phải đánh đổi bằng tất cả những gì mình có, thậm chí là cả những điều bạn chưa có. Tôi tin là không phải tất cả mọi người đều sẵn lòng từ bỏ sự cân bằng trong cuộc sống, để đổi lại sự chuyên tâm cao độ.”
Tôi không biết người nào vừa giỏi nhất trong lĩnh vực của họ, vừa tích cực tham gia thi đấu trong các sự kiện thể thao và có đời sống xã hội năng động.
Chúng ta không thể đánh giá thấp thời gian và năng lượng cần có để làm tốt bất cứ việc gì; dù là trở thành cha mẹ lý tưởng hay vận động viên giỏi nhất, bạn không thể là tất cả mọi thứ cùng một lúc. Có điều gì đó phải nhường bước. Nếu bạn cố gắng làm mọi thứ, bạn sẽ hoặc kiệt sức hoặc phá vỡ điều gì đó. Bạn có thể làm hỏng công việc hoặc mối quan hệ của mình. Như người ta thường nói: Bạn có thể có tất cả, nhưng không phải tất cả cùng một lúc.
Nhìn này, tôi thích sống một cuộc sống cân bằng. Nhưng điểm mấu chốt là tôi chỉ cân bằng một vài thứ. Tôi đã quyết định rằng mình sẽ tập trung toàn lực vào công việc, việc tập luyện và gia đình. Và đôi khi, tôi phải tập trung hơn nữa, chẳng hạn như tháng tôi dành toàn bộ thời gian để hoàn thành cuốn sách của mình. Tôi không phiền lòng vì không có cuộc sống xã hội phong phú. Tôi muốn cân bằng những thứ tôi tập trung vào.
Đây chính là ý của Goggins khi anh nói rằng việc cố gắng trở nên vĩ đại có thể làm mất đi sự cân bằng trong cuộc sống của bạn. Chắc chắn sẽ như vậy nếu bạn cố gắng dành thời gian và sức lực cho quá nhiều thứ. Bạn phải lựa chọn.
Bạn sẽ tốt hơn, về mặt tinh thần và chuyên môn, nếu bạn thực sự tập trung vào những điều quan trọng. Và đôi khi, bạn thậm chí có thể nâng cao điều đó như cách tôi đã làm với cuốn sách của mình. Nhưng đó không phải là điều tôi khuyên bạn nên làm trong thời gian dài vì vì cuối cùng bạn sẽ làm việc quá sức. Chúng ta vẫn cần thời gian nghỉ ngơi và thư giãn. Mong mọi điều tốt đẹp nhất đến với bạn.
5 notes
·
View notes
Text
Biết ơn! Trong lúc tâm trạng đang đi xuống, mình cần viết một lời cảm ơn cuộc sống để lấy lại bình tĩnh.
Nghĩ về cuộc sống hiện tại, mình thầm cảm ơn vì gia đình nhà ch hiền lành, nhẹ nhàng. Mẹ ch chưa từng mắng gì mình mà chỉ nhằm vào con trai bà mà thôi :v
Cảm ơn ch vì ch mình rất hiền lành, rất chiều chuộng, quan tâm và chăm sóc mình từng chút chút trong cuộc sống. Ch luôn sẵn sàng làm cùng v để v k thấy cô đơn hay vất vả trong nhà. Ch mình rất tâm lý, mọi việc nhỏ to anh đều giúp đỡ và chia sẻ với mình. Và chúng mình yêu nhau nhiều hơn ngày hôm qua. Tất nhiên ai cũng có tật xấu, ch mình chỉ thi thoảng hơi bừa bộn và vụng về mà thôi. Nó cũng mang lại niềm vui cho gia đình mình và mình cũng dễ chịu hơn để anh thoải mái thư giãn.
Cảm ơn mẹ ch vì đã chăm sóc chúng con từ A đến Z. Từ lúc mình lấy ch thì mẹ ch là người nấu cơm đến 90% vì đặc thù công việc mình đi làm về muộn, mẹ đi làm về sớm. Mình và ch chỉ lo rửa bát, thi thoảng hút bụi, lâu lâu ms lau nhà 1 lần thôi. Ở thành phố k có họ hàng và nhà cũng k có nhiều vườn nên cơ bản là ít việc. Mình và mẹ có trồng 1 vườn rau trên t5, mẹ trồng thêm 1 vườn rau tạm ở mảnh đất bên cạnh nhà. Dù ở thành phố nhưng đa phần nhà mình đủ rau ăn, thậm chí mùng tơi, rau rền, rau cải nó phát triển đồng loạt là cả nhà lại thừa rau mà không biết cho ai =)) Vì bác hàng xóm cũng trồng ở đó. Mẹ ch mình 90% là hiền, hiền hơn mình, nhà cửa gọn gàng sạch đẹp cũng 70% thôi vì chỉ có 2 th con trai, hầu chúng mãi cũng mệt nên mình thấy mẹ đôi lúc khá tuỳ ý. Cũng nhờ vậy mà mình dễ thở hơn khi ở chung. Mình cũng lười đi trông thấy vì ch chiều và mẹ ch dễ tính :3 Dù thỉnh thoảng mình vụng về rơi thúng đụng nia nhưng mẹ cũng không mắng, chắc vì mẹ cũng ngại to tiếng con dâu. Cảm ơn mẹ nhiều.
Cảm ơn em ch mình vì là người dễ tính ở mức độ một nửa. Nó khó ăn, nêu cảm xúc không biết nghĩ đến người xung quanh, thái độ im lắng kiểu đánh giá, giao tiếp không thiện chí, không có tinh thần cộng đồng và thi thoảng cũng hay trốn việc. Tuy nhiên nó kém chúng mình 7 tuổi, dù là 2x nhưng mình cũng dặn lòng k được so đo và phải thông cảm cho e nó nhiều hơn vì sự thiếu trải nghiệm dẫn tới thiếu kinh nghiệm nhiều thứ. Nhờ em nó mà mình học được cách chấp nhận những cá tính khác biệt, nước sông không phạm nước giếng. Nhưng cũng cảm ơn em nó vì thường hành xử để không ảnh hưởng đến ai. Và thi thoảng cũng xông xáo nhận rửa bát hộ chị. Còn quá nhiều những thứ khác mình không nói đến và mình cũng không nhớ được, tựu chung lại là cảm xúc không vui vẻ cho lắm mà thôi. Đây cũng là cách để mình kìm chế cảm xúc và tìm ra lối sống chung với những con người không phù hợp hài hoà hơn. Đối khi cuộc sống không phải lúc nào cũng như ta mong muốn, đúng không nào ^^
Cuối cùng, cảm ơn mình vì thời gian qua đã cố gắng thích nghi với môi trường mới khá tốt. Mình tự nhận là cá thể khó tính, có nhiều quy tắc và định kiến xã hội trong đó có định kiến về giới. Thế nhưng nửa năm qua mình đã học được cách cảm ơn những điều tốt đẹp nhiều hơn, bơ đi mà sống với những điều khiến mình phiền lòng. Mình khá gọn gàng, ngăn nắp và sạch sẽ. Mình luôn muốn dọn chiếc bếp sạch đẹp sau mỗi buổi tối. Và chiếc phòng ngủ ngắn nắp, sạch sẽ để khi 2 vợ chồng thư giãn sẽ cảm thấy vui vẻ và đáng sống hơn. Tuy nhiên mình hơi lười dọn nhà và nhà vệ sinh. Mình cũng hay đem áp lực công việc về cáu gắt với chồng nhiều chút. Rất xin lỗi ch, sau này mình sẽ rút kinh nghiệm sâu sắc. Cảm ơn ch vì luôn cảm thông, bao dung và bỏ qua những sai lầm của vợ.
Vầ bây giờ thì xốc lại tinh thần, kiếm việc mới để chuẩn bị cho dự án lớn nhất đời nào <3
Thankful!
260523_11:06
11 notes
·
View notes
Text
Review Top 3 Nước Tẩy Trang Cho Tuổi Dậy Thì
Sử dụng nước tẩy trang cho tuổi dậy thì loại nào tốt? Liệu rằng có tác động xấu đối với làn da không? Đây có lẽ chỉ là 2 trong số rất nhiều câu hỏi khác mà các bạn trẻ ở độ tuổi mới tập skincare quan tâm. Hãy cùng Mỹ phẩm gold đi tìm hiểu nhé
Vì sao chúng ta cần dùng nước tẩy trang cho tuổi dậy thì?
Với bất kì loại da nào, các chuyên gia luôn khuyên nên lựa chọn nước tẩy trang để mở màn cho các bước skincare ban ngày hay ban đêm của mình. Bởi lẽ, chỉ có nước tẩy trang mới giúp làm sạch làn da từ sâu bên trong lỗ chân lông. Đồng thời giúp da giãn nở, tạo điều kiện cho những hoạt chất làm sạch có trong sữa rửa mặt làm sạch da hiệu quả hơn. Bên cạnh đó, khi dùng sữa rửa mặt, da sẽ không được làm sạch đi các chất nhờn, vi khuẩn và đặc biệt là dầu tụ trung ở chân lông. Vậy nước tẩy trang cho tuổi dậy thì có nên dùng.
Nếu không, tình trạng mụn sẽ xuất hiện và ngày càng nhiều lên. Chức năng chính của nước tẩy trang là loại bỏ tạp chất, hút hết lượng dầu dư thừa trên da, giúp cuốn sạch các bụi và vi khuẩn đã bám lên da suốt một ngày dài. Ngoài ra, việc dùng nước tẩy trang cũng là nền tảng thúc đẩy tính hiệu quả của những sản phẩm chăm sóc da trong từng bước skincare.
Bạn nên tránh sử dụng những loại nước tẩy trang trên da mụn tuổi dậy thì nếu đây là vấn đề da đang mắc phải. Đặc biệt ở tuổi dậy thì là thời điểm sinh lý và hormone bị biến đổi mạnh dẫn đến nhiều vấn đề về dầu nhờn như mụn mọc dày do lỗ chân lông bị tắt nghẽn.
Vì vậy, các bạn đang ở lứa tuổi dậy thì cần sử dụng nước tẩy trang để rửa sạch da thật kĩ và giúp loại bỏ dầu nhờn hiệu quả hơn. Vì vậy Sử dụng nước tẩy trang cho tuổi dậy thì là rất cần thiết
Vậy nước tẩy trang cho tuổi dậy thì có gây hại cho da không?
Nhiều người lớn lo ngại việc để trẻ vị thành niên dùng nước tẩy trang cho tuổi dậy thì liệu có quá sớm không? Có tác động lên da hay không?
Làn da của con người trải qua 3 giai đoạn: tuổi dậy thì – trưởng thành và tuổi trung niên. Mỗi loại da lại có một chế độ dưỡng khác nhau và cẩn thận. Trong 3 giai đoạn trên, da ở tuổi dậy thì (12 – 19 tuổi) đóng một vai trò rất lớn vì nó ảnh hưởng lên việc da khi đó của bạn có khoẻ và xinh đẹp hơn không.
Vào độ tuổi dậy thì, da bắt đầu biến đổi theo nội tiết trong cơ thể. Các tuyến dầu sẽ hoạt động mạnh lên và da sẽ dễ dàng bị kích ứng hơn. .. Do đó, da cần rửa sạch mỗi ngày với nước tẩy trang cho tuổi dậy thì. Sản phẩm sẽ loại bỏ toàn bộ dầu dư thừa, chất nhờn cùng vi khuẩn trên da, ngăn ngừa sự xuất hiện của những tác nhân có hại, giúp lỗ chân lông sạch sâu, bảo vệ da không bị mụn.
Sau đây là top 3 nước tẩy trang cho tuổi dậy thì.
1.Nước tẩy trang Bioderma
Bioderma là một trong những thương hiệu dược mỹ phẩm hàng đầu đến từ Pháp, ra đời từ những năm 1970, đã thu được nhiều thành tựu độc đáo khi áp dụng các thành phần và công nghệ sinh học cho việc phòng ngừa và hỗ trợ điều trị các bệnh lý về da.
Các sản phẩm của Bioderma mô phỏng cơ chế sinh lý tự nhiên của làn da dựa trên từng thành phần và phương thức hoạt động của chúng, với nguồn dưỡng chất thuần khiết nhất là những thành phần tự nhiên có sẵn trong tế bào da, qua đó giúp da hấp thụ hiệu quả hơn, tái tạo và phục hồi tình trạng da nhưng vẫn đảm bảo quá trình tự nhiên của da.
Thành phần
Cumis Sativs (Cucumber) Fruit Extract: Chiết từ trái dưa leo làm mềm, đồng thời cung cấp ẩm cho da.
Proplene Gycol: dưỡng ẩm và phục hồi.
Disouwdium: chống oxi hóa và cân bằng độ PH cho da của bạn.
Hợp chất độc quyền D.A. được chứng nhận tăng cường đề kháng làm cho làn da nhạy cảm
2. Nước tẩy trang Garnier Skincare Active Oil
Là một trong các thương hiệu nổi tiếng từ Đức và đã cho ra mắt từ khá lâu nhưng mĩ phẩm của nhà Garnier không hề để mất vị trí của mình. Thực tế cho thấy ngay là sản phẩm nước tẩy trang Garnier cũng không hề ngừng làm mưa làm gió trên thị trường.
Với kết cấu hai lớp dầu ở trên và nước tẩy trang ở dưới, chỉ cần lắc đều trước khi dùng là hầu hết những chất dơ, kể cả một số loại makeup cơ bản cũng sẽ bị đánh tan. Tuy có khả năng làm sạch cao như vậy song cơ chế làm sạch của nước tẩy trang này cũng khá dịu nhẹ.
Thành phần:
Không cồn, không tạo màu, tạo mùi, chất gây kích ứng cho da, hoàn toàn phù hợp với da nhạy cảm
Hexylne Glycol, Glycrin: Cấp ẩm cho da mặt
Poloxmer 194,, Disodum ETA, Myrtrmoium Bromide: Các chất chống oxy hóa, duy trì kết cấu da và thời gian sử dụng cho đồ skincare
3. Ông hoàng cho da nhạy cảm Laroche-posay
Với những bạn trẻ lứa tuổi 15 thì La Roche Posay là sản phẩm bạn nên lựa chọn. Nhãn hàng này đã phối hội với các bác sĩ da liễu danh tiếng trên khắp thế giới để có thể làm được sản phẩm hoàn hảo nhất. Sản phẩm này đặc biệt nổi tiếng nhờ có khả năng thích hợp với loại da nhạy cảm.
Tuổi dậy thì là thời điểm đặc biệt quan trọng mà bạn phải chú ý tẩy trang da mặt thật kĩ. Khi da mặt đã rửa sạch sẽ sâu nhất thì bạn không thể bỏ qua bước tẩy trang cho da. Đó là top 3 nước tẩy trang cho tuổi dậy thì mà nhà Mỹ phẩm gold muốn giới thiệu đến các độc giả của mình. Qua đó các bạn chắc hẳn đã có câu trả lời cho câu hỏi có nên dùng nước tẩy trang cho tuổi dậy thì không? Và dùng loại nào?
Mọi người hãy theo dõi blog của Mỹ phẩm gold để xem thêm nhiều bài viết bổ ích về đồ skincare nhé.
Mọi thắc mắc và tìm kiếm sản phẩm xin liên hệ:
Trang web: https://myphamgold.store/
Fanpage: https://facebook.myphamgold.com/
Email: [email protected]
Địa chỉ: 10 Trịnh Văn Bô, Nam Từ Liêm, Hà Nội
7 notes
·
View notes
Text
Sổ thực hiện mục tiêu, kế hoạch học tập
Sổ thực hiện mục tiêu học tập, kế hoạch học tập là công cụ vô cùng kì diệu giúp các bạn học sinh cấp 2 và 3. Phát huy được hết năng lực và sở trường của mình.
Sổ Mục tiêu học tập: Đây là một công cụ tuyệt vời giúp các em học sinh cấp 2 và 3 xác lập những mục tiêu học tập và thực hiện chúng. Cuốn sổ giống như một kim chỉ nam giúp các em học sinh tập trung vào các mục tiêu đã đề ra. Mà không bị lan man hay sao nhãng.
Đối tượng sử dụng: Học sinh THCS và PTTH.
Những tác dụng của cuốn sổ Mục tiêu học tập:
Giúp các em kiểm soát được thời gian, từ đó tăng hiệu suất học tập, giúp khắc phục tình trạng quá tải trong học tập hiện nay.
Giúp các em phát triển tư duy phân tích và giải quyết vấn đề.
Giúp các em sống có lí tưởng, có kỷ luật. Khắc phục tình trạng học không ra học, chơi không ra chơi, đến đâu hay đến đó.
Giúp các em ý thức được tầm quan trọng của việc đặt và thực hiện mục tiêu trong cuộc sống: Là tiền đề cho những thành công của các em sau này. Dù là một người theo nghiệp học hành như giáo sư Ngô Bảo Châu hay một người bỏ học làm giàu như Bill Gate. Thì điểm chung của họ chính là khả năng thiết lập những mục tiêu và thực hiện chúng.
Sổ thực hiện Mục tiêu học tập:
Giúp các em hình thành tư duy: Làm gì cũng phải có kế hoạch. Sau một thời gian sử dụng cuốn sổ, các em sẽ có kỹ năng trong việc lập kế hoạch và thực hiện chúng.
Giúp cha mẹ có thể nắm bắt được tình hình học tập của con em mình. Hàng tuần cha mẹ chỉ cần xem cuốn sổ và hỗ trợ, động viên tình thần các em. Cuốn sổ cũng giống như một bản báo cáo mà các em lập ra. Để cha mẹ nắm được tình hình học tập của con em mình. Đó là tiền đề cho việc tự lập của các em. Cha mẹ có thể có những báo cáo khác về việc học tập của con em mình. Tuy nhiên, cũng giống như một giám đốc sẽ yêu cầu cấp dưới của mình tự làm báo cáo nếu người giám đốc đó tin tường vào nhân viên mình. Việc xem báo cáo của bên thứ 3 chưa thể hiện đầy đủ việc tin tưởng vào đối tượng được báo cáo.
Hướng dẫn sử dụng:
Một ngày chỉ cần bỏ ra từ 5 đến 10 phút để ghi sổ theo hướng dẫn có sẵn. Rất đơn giản và cũng là một lần ôn lại bài học cũ và chuẩn bị cho bài ngày mai. Cuốn sổ giúp các em học sinh không sao lãng, không bỏ sót, không lan man.
Tóm lại:
Sổ Mục tiêu học tập là công cụ tuyệt vời giúp các em học sinh học giỏi hơn. Và giúp các em xây dựng những thói quen, kỹ năng cần thiết cho cuộc sống sau này.
Câu kết luận của một học sinh đã vươn lên top 5 của trường tại TP.HCM: “Nếu em được tiếp cận với cuốn sổ này sớm hơn, có lẽ thành tựu của em không chỉ dừng lại ở đây”.
Công ty TNHH Văn phòng phẩm Sơn Ca cung cấp các loại sổ tay giúp học sinh lập kế hoạch, quản lý thời gian trong học tập. Chúng tôi cũng cung cấp các dụng cụ học tập và các giải pháp giúp học sinh học tốt hơn.
Mọi chi tiết xin liên hệ: Công ty TNHH Văn phòng phẩm Sơn Ca
Trụ sở: A22 đường D4, khu tái định cư Phú Mỹ, đường Phạm Hữu Lầu, P. Phú Mỹ, Q.7, TP.HCM
Chi nhánh quận 9: 53A đường 205A, khu phố 3, phường Tân Phú, Quận 9, TP.HCM.
Điện thoại: 0702.237.247 – 0769.748.247
Email: [email protected]
Rất hân hạnh được phục vụ Quý khách!
4 notes
·
View notes