#nhặt
Explore tagged Tumblr posts
Text
4 THỨ MÀ NGƯỜI THÔNG MINH KHÔNG BAO GIỜ HÉ LỜI
1. KHÔNG SUỐT NGÀY ĐI KỂ NIỀM VUI NỖI BUỒN CỦA MÌNH, LÀ TRÍ TUỆ Giáo sư Mark Bauerlein nói: "Một trong những biểu hiện của người trưởng thành chính là khi họ hiểu họ ra được rằng 99% những chuyện xảy ra với mình, với người khác, nó hoàn toàn không có ý nghĩa gì."
Sống ở đời, giống như con cá trong nước, nóng lạnh chỉ mình nó biết. Có một câu chuyện như này:
T. sau khi được thăng chức, đãi ngộ đã cao hơn trước kia rất nhiều, vì vậy mà anh ấy quyết định mời những đồng nghiệp thân thiết ăn một bữa. Vốn dĩ đã đặt 3 bàn ở nhà hàng, nhưng ngày hôm đó, đồng nghiệp lại có đủ mọi lý do từ chối không tới, cuối cùng chỉ gom lại đủ một bàn.
Trong bữa ăn, ai ai cũng nói cười vui vẻ, nhưng lời nói ra lại "tẩm ngẩm tầm ngầm":
"Tôi không nhận ra là cậu cũng giỏi phết đấy nhỉ!" "Sau này làm lãnh đạo rồi, đừng phớt lờ bọn tôi đấy nhé!" "Có đi cửa sau không đấy, bình thường tôi cũng không nhìn ra là cậu giỏi giang tới vậy!" …
Vốn nghĩ rằng sẽ nhận được lời chúc mừng chân thành từ mọi người, không ngờ bàn tiệc lại vương đầy những ngữ khí đ�� kị "Dựa vào cái gì mà cậu ta được thăng chức!"
T. nói rằng đó là bữa cơm khiến cậu cảm thấy khó xử nhất. Thực ra, bất kể chúng ta có thừa nhận hay không, luôn có một sự thật trần trụi tồn tại đó là: Trên thế gian này, ngoài ba mẹ ra, không có mấy ai thực sự hi vọng chúng ta sống sung sướng hơn họ.
Vì vậy, "khoe khoang" hạnh phúc của mình ra ngoài, nhiều khi là đang động vào chỗ đau của người khác, giống như kiểu bảo họ rằng "anh đố kị với tôi đi" vậy, rồi lại tự thêm phiền phức cho chính mình.
Đúng vậy, đời người 10 phần thì có tới 8,9 phần không như ý, nhưng chẳng phải là vẫn còn 1,2 phần là tốt đẹp ư.
Vui vẻ, chia sẻ với nhầm người, thì chính là "khoe khoang"; buồn phiền, tâm sự với sai người, thì chính là "làm quá".
Người thông minh sớm đã điều chỉnh quá trình trưởng thành sang chế độ im lặng, không tùy tiện chia sẻ niềm vui nỗi buồn của bản thân.Họ chia sẻ với những người bạn tri kỷ và cùng họ tận hưởng trọn vẹn khoảnh khắc ấy.
2. KHÔNG “ĐÂM CHỌC” VÀO CHỖ KHÓ CỦA NGƯỜI KHÁC, LÀ TỬ TẾ Nhà viết kịch người Nga Anton Pavlovich Chekhov nói: "Người có giáo dưỡng không phải là ăn cơm mà không làm đổ canh, mà là khi người khác chẳng may làm đổ canh, đừng nhìn chằm chằm vào họ."
Không "xé toạc" chỗ khó nói của người khác, lòng tốt trông có vẻ nhỏ bé này lại sưởi ấm cả cuộc đời của người khác.
Còn nhớ một lần, tôi và một người chị đồng nghiệp tan làm đi về nhà, chúng tôi ngồi trên cùng một chuyến xe, ngồi cách chị em tôi không xa là đồng nghiệp V., có vẻ như đang có chuyện gì đó buồn, vừa lớn tiếng nói điện thoại vừa lấy tay lau nước mắt.
Tôi và chị đồng nghiệp trông thấy, vì bình thường quan hệ đồng nghiệp cũng tốt, tôi hỏi chị ấy xem có nên qua bên kia an ủi cậu ấy một chút. Chị đồng nghiệp lắc đầu, nói tôi không đi.
Sau đó rất lâu, tôi mới nhận ra được rằng, ai cũng có một mặt yếu đuối cả, nhưng chẳng ai muốn để người khác thấy được sự yếu đuối đó của mình. Sống ở đời, sắc vàng sắc đỏ rực rỡ có, sắc đen sắc xám tất nhiên cũng tồn tại theo.
Nhiều khi, chúng ta không cần tới sự an ủi hay sự cảm thông nhất thời, mà chúng ta chỉ đơn giản muốn người bên cạnh không quấy rầy, không "đâm chọc", không lên tiếng, chỉ đơn giản là sự im lặng mà thôi…
Có người nói, đời người ai sống cũng không dễ dàng gì rồi, có những chuyện không cần phải bóc toẹt móng ngựa ra.
Đúng vậy, bạn vĩnh viễn không bao giờ có thể biết được rằng, một người trưởng thành trông thì có vẻ luôn vui tươi, chín chắn, bên trong họ nội tâm gào thét ra sao, nhưng họ luôn im lặng, đó là bởi vì, họ không muốn ai biết…
3. KHÔNG HẠ THẤP THỰC LỰC CỦA NGƯỜI KHÁC, LÀ GIÁO DỤC Bên cạnh bạn có một người như này hay không? Người khác sự nghiệp thuận buồm xuôi gió, họ sau lưng nói người ta đi cửa sau. Người khác xinh đẹp mỹ miều, họ ở sau lưng nói người ta là bình hoa di động không có tài cán gì. Người khác thành tích học tập xuất chúng, họ đi bốn phương tám hướng nói người ta là con mọt sách, không biết sự đời…
Kiểu người như vậy, luôn hạ thấp người khác để đề cao chính mình. Mà không biết rằng, quá trình nói xấu sau lưng người khác ấy cũng chính là đang phủ định chính mình; kính sợ đối thủ mới là tôn trọng bản thân.
Sống ở đời, ai cũng nên cố gắng để tỏa sáng, nhưng tuyệt đối đừng tỏa sáng trên cái nền là dập tắt người khác. Nhận thức ra được cái mình "không biết", mới là điểm khởi đầu của "biết". Thế gian vạn vật, ai cũng có những sở trường, sở đoản riêng.
Quang minh chính đại đối mặt với đối thủ, thắng, thắng cho sảng khoái; thua, cũng thua một cách tâm phục khẩu phục. Tặng người khác một tràng vỗ tay, là đang cho mình động lực để tiến bộ.
4. KHÔNG TỌC MẠCH CHUYỆN NGƯỜI KHÁC, LÀ TẦM NHÌN Con người ta nếu không có "cao độ", nhìn thấy đâu đâu cũng là vấn đề; còn sống mà không có tầm nhìn, vấn vương sẽ toàn là những chuyện tầm phào.
Sống ở trên đời, chú trọng vào bản thân, nhưng cũng đừng quên chấp nhận người khác.
Tiểu thuyết gia người Anh, Charles John Huffam Dickens từng nói: "Phép lịch sự tốt nhất chính là không tọc mạch."
Không tọc mạch vào chuyện người khác, không phải là lạnh lùng hay ích kỉ, mà đó là để chúng ta học cách mở lòng, cho phép bản thân mình không hoàn hảo, đồng thời chấp nhận những khuyết điểm vụn vặt của người khác.
Những việc nhỏ không động tới nguyên tắc, không cần thiết đâm chọt phê bình; những tiểu tiết không làm ảnh hưởng tới bố cục chung, cũng không cần phải "cầm tay chỉ điểm" cho người khác.
Chấn chỉnh, thay đổi bản thân, là thần. Chỉ trích, muốn thay đổi thế giới, là thần kinh.
Thay vì cố gắng đi mài mòn những góc cạnh của người khác, chi bằng "kinh doanh" cho tốt sự tốt đẹp của chính mình.
20 notes
·
View notes
Text
Ishimondo Vợ nhặt AU kinda hits ig
#vợ nhặt is literally me and who fr#để lát vẽ thử#ps cho những ai chưa học lớp 11 bên việt nam#thì bối cảnh lấy từ nạn đói 1945 ở VN. nhân vật chính Tràng là nông dân nhà nghèo đi kéo xe bò#một hôm đang kéo cái gặp nhỏ thị nên hát câu vui r rủ nó kéo xe bò chung#sau đó thị bị đói 3 hôm liền gặp Tràng r ổng đãi cho 4 bát bánh đúc#sau đó Tràng troll là về làm vợ ko. thị kiểu ok luôn sợ j#mạnh vãi
18 notes
·
View notes
Text
"Đời người như gió qua..."
57 notes
·
View notes
Text
Đối với tôi, cà phê chưa bao giờ và sẽ không bao giờ là thứ thuộc về đám đông, ồn ào và gấp gáp. Càng một mình, cà phê càng ngon, càng đen, càng đắng, càng sâu.
Chỉ trong lặng im, người ta mới trải lòng những nỗi niềm giữ kín. Thời buổi cái gì cũng phải nhanh, phải vội, cà phê có lẽ là thứ duy nhất đủ giữ chân người ta lại để mà chờ đợi, để mà suy tư. Bên ly cà phê phin đang tí tách rơi, người ta trải lòng mình trong những tâm sự vui buồn, những ký ức tưởng chừng đã ngủ quên, những cảm xúc tưởng như đã chai sạn trước sóng gió cuộc đời.
Có lẽ, chỉ những người đã hiểu nỗi đau, đã thấm nhuần cảm giác chia phôi, đã đau đáu những nỗi niềm cô độc mới có thể hòa quyện với chất đắng của cà phê. Đôi khi người ta tìm đến với cà phê không phải bởi vì thích uống mà để tìm một điều gì đó mà người ta nghĩ là đã mất. Họ cần có những khoảnh khắc, họ pha cho mình một tách cà phê nóng, ôm nó trong lòng, hít hà mùi hương, nhưng chẳng uống, chỉ là để tìm lại những điều đã trôi về một miền rất xa.
Dẫu sao thì, rượu cho nỗi đau, cà phê cho nỗi buồn, mà nỗi buồn thì uống sao cho hết , cho cạn vơi đáy lòng ngay đâu? Thì hãy cứ từ từ mà sống, cà phê sẽ tan và nỗi buồn rồi sẽ dịu…
Cuộc sống đôi khi cũng vui như ta khuấy thìa, nghe tiếng lanh canh của muỗng chạm vào cốc.
Cà phê đâu chỉ là để uống và nỗi buồn đâu phải chỉ để quên...
"Ai cũng có một cuộc đời, để buồn, để vui, để cười, để khóc. Để những lúc cô đơn, khó nhọc, tôi thèm một cuộc đời khác đến hỏi thăm."
(lần đầu tiên để st)
2 notes
·
View notes
Text
“Cách tôi bảo vệ con mèo nhà tôi mỗi khi làm sai, liền giống như một người đàn ông, đang bảo vệ cô gái mà anh ta yêu vậy. Thật là...”
19 notes
·
View notes
Text
https://ghsprocoach.vn/nam-mo-thay-nhat-duoc-vang/
Nằm mơ thấy nhặt được vàng là giấc mơ mà nhiều lô thủ đã từng gặp ít nhất một lần, nhưng liệu anh em có thực sự hiểu ý nghĩa của giấc mơ này không? Hãy cùng ghsprocoach.vn khám phá ý nghĩa sâu xa của hành động nhặt được vàng trong giấc mơ nhé!
Nằm mơ thấy nhặt được vàng có ý nghĩa gì?
Chắc hẳn ai trong chúng ta cũng đều mong muốn có một cuộc sống sung túc, và vàng luôn có sức hút đặc biệt đối với mọi người. Theo quan niệm phương Tây, giấc mơ thấy vàng thường phản ánh sự khao khát mạnh mẽ về tài chính hoặc có thể là biểu hiện của những lo lắng liên quan đến tiền bạc.
Trong khi đó, theo quan niệm phương Đông thì việc mơ thấy vàng thường là dấu hiệu cho thấy sẽ có những thay đổi trong tương lai liên quan đến tài chính và cuộc sống của bạn. Những giấc mơ này thường mang lại cảm giác vui vẻ, hứng khởi, nên nhiều người thường không quá lo lắng khi gặp phải.
Tuy nhiên, không phải lúc nào giấc mơ này cũng mang lại may mắn. Vì vậy, đừng chủ quan mà hãy tìm hiểu kỹ ý nghĩa của từng giấc mơ liên quan đến vàng để có cái nhìn rõ ràng hơn.
0 notes
Text
viết lại để khỏi quên chuyện đi làm ở trời Tây
hôm trước đi làm, đang nói chuyện với đồng nghiệp thì đồng nghiệp “lỡ miệng” hỏi mình “đi chơi hong gái?”, xong bạn chợt hốt hoảng vì bản thân “lỡ miệng” kêu mình là “gái (girl)”.
bạn nói bạn nhớ mình là non-binary dùng danh xưng she/they nên vội xin lỗi vì không muốn mình cảm thấy khó xử. xong mình kêu không sao đâu (vì mình không sao thiệt), mình không quan tâm lắm mấy từ đệm đó vì mình nói tiếng Việt cũng hay kêu mọi người là bà bất kể mọi giới tính :))).
nói chung là đồng nghiệp đáng yêu :))
hết chuyện.
-mỹ âm- sau khi bán mình cho tư bản (đúng hơn là chủ nghĩa xã hội nhưng mà nó lạc đề rồi) | 28.07.2024
#linh ta linh tinh#chuyện nhỏ nhặt#tâm sự#cá#chuyencuaca#lamyam#mỹ âm#úc#du học sinh úc#lgbtq#she they
1 note
·
View note
Video
youtube
Discover the TREASURE UNDER THE BOTTOM OF THE POND Pick up mussels and s...
0 notes
Text
Khi một người đối tốt với bạn nhiều lần, nếu bạn khởi sinh cảm xúc mến yêu họ, và tin tưởng họ, thì đến một lúc, họ lạnh nhạt và rời khỏi bạn, chắc chắn bạn sẽ lúng túng và sinh sân hận. Vì bạn từng đặt người kia vào một lý tưởng về cái tốt, niềm tin theo ý của mình, nên khi họ không còn như cái lý tưởng mà bạn đặt ra, thì lập tức, bạn thất vọng. Khi người ta đối tốt với mình, hãy thấy cái đối tốt đó như thực. Hãy biết ơn người đó với một tấm lòng bao dung, thì bất cứ sự đến-đi nào của họ, bạn đều ung dung, vì đó là một nhân duyên tốt lành để bạn thấy ra sự thật về vô thường, về sự biến dịch trong đời sống là nghiễm nhiên. Không có yêu ghét trong cuộc đời, mà chỉ có yêu ghét trong tâm mình thôi. Một khi dính mắc vào yêu, thì ngay lập tức, ghét cũng song song xuất hiện. Bạn đừng tưởng bạn có thể yêu một người sâu sắc và không bao giờ ghét bỏ họ, thật ra, sự yêu ghét chỉ đang hoán đổi cho nhau khi gặp điều kiện phù hợp. Thế nên, cốt lõi đời sống không phải là yêu nhiều hơn, mà là vượt lên được cái yêu-ghét thế gian. Mà để vậy, thì chỉ có một cách duy nhất là thấy mọi thứ như thực, đừng đưa bất cứ ai, bất cứ mối quan hệ nào vào một tư tưởng lý tưởng của mình, thì khi đó, bạn mới hoàn toàn tự do.
0 notes
Text
Xá lợi tóc Phật được Myanmar bảo vệ nghiêm ngặt như thế nào? Kiều Anh biên dịch
Năm 2018, việc trưng bày và rước xá lợi tóc linh thiêng của Đức Phật chưa từng có trước công chúng của chính quyền khu vực Yangon (Myanmar) đã làm dấy lên lo ngại rằng, sợi tóc hơn 2.500 năm tuổi có thể bị hư hại. Xá lợi tóc linh thiêng của Đức Phật được cất giữ tại chùa Botahtaung. Ảnh: The Irrawaddy Trước đây được cất giữ trong phòng di tích của chùa Botahtaung ở Yangon song vào ngày 1/4/2018,…
View On WordPress
0 notes
Text
Mơ nhặt được tiền: Tìm hiểu ý nghĩa giấc mơ
Giấc mơ nhặt được tiền là một trong những giấc mơ phổ biến nhất. Nó có thể được coi là một biểu tượng của sự may mắn, tài lộc và thành công. Những người mơ nhặt được tiền thường được xem là những người sẽ có thể thành công trong cuộc sống. Tìm hiểu ý nghĩa của giấc mơ này sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn về những hiện tượng và cảm xúc bạn đang trải nghiệm khi mơ nhặt được tiền. Hãy cùng tìm hiểu ý nghĩa…
View On WordPress
0 notes
Text
"Cách để bản thân luôn giữ được thái độ vui vẻ chính là tránh xa những người không cần thiết. Cuộc sống và thời gian đều có hạn mà thôi, cho nên, bạn chỉ cần quan tâm, chú ý đến những người có cùng quan điểm sống, những người có chung chí hướng cũng như dành thời gian bên những người bạn thích, người có thể hiểu rõ về bạn mà thôi. Hãy nỗ lực xây một bức tường lửa, đem những người không thích bạn đặt ở bên ngoài bức tường đó đi, có như vậy, cuộc sống của bạn mới càng trở nên tốt đẹp hơn được. Hãy nhớ rằng, cứ mãi cố gắng làm sao để khiến hết thảy những người không thích, không hiểu bạn thích và hiểu bạn là chuyện mất công uổng sức mà thôi." - Dịch: Rainie Nguyen
3 notes
·
View notes
Text
chết cười =))))))))))))))) chưa bao giờ page nhộn nhịp như thế, toàn các anh em đi xát muối vào nỗi đau thế này =)))))))))))))))))))
0 notes
Text
Khi miếng cơm manh áo còn chưa đủ, thì hoàng hôn có đẹp đến mấy cũng chỉ là một buổi chiều tà.
4 notes
·
View notes
Text
Văn mẫu lớp 12: Tổng hợp kết bài về tác phẩm Vợ Nhặt hay nhất (86 mẫu)
Văn mẫu lớp 12: Tổng hợp kết bài về tác phẩm Vợ Nhặt hay nhất (86 mẫu), Kết bài Vợ Nhặt gồm 86 mẫu kết bài siêu hay, ấn tượng nhất. Giúp các bạn học sinh lớp 12 Văn mẫu lớp 12: Tổng hợp kết bài về tác phẩm Vợ Nhặt hay nhất (86 mẫu) Kết bài Vợ nhặt của Kim Lân tuyển chọn 86 mẫu kết bài siêu hay, đạt điểm cao nhất của các bạn học sinh giỏi lớp 12. Thông qua 86 kết bài Vợ nhặt các bạn biết cách…
View On WordPress
#Kết bài về tác phẩm Vợ Nhặt#Kết bài Vợ nhặt#Kết bài Vợ nhặt hay nhất#Văn mẫu lớp 12: Tổng hợp kết bài về tác phẩm Vợ Nhặt hay nhất (86 mẫu)
0 notes
Text
How to take care of your on-period girlfriend
During that time of the month, you receive special treatment from him.
ಇ. Character x Female Reader
with Rafayel, Xavier, Zayne and Caleb.
ಇ. Tags: fluff, domestic fluff, established relationship, pain & comfort
ಇ. Word count: 3k4
ಇ. Note: Some details in this fic are inspired by in game Tender Moments.
ಇ. Requested by Mỗi ngày nhặt một anh làm chồng and an anonymous reader on my ask box.
ಇ. Masterlist ♡ Request a fic ♡
𝑹𝒂𝒇𝒂𝒚𝒆𝒍
In the middle of the night, you awoke with such discomfort in your lower belly and an aching feeling throughout your body. You knew it was that time of the month; in fact, it was a few days late due to recent work-related stress. You didn't expect to have your period today, so waking up at this hour with discomfort all over your body was quite uncomfortable to you.
Your hand found the phone on the nightstand beside the bed. Rafayel has left you several messages and missed calls. Perhaps you fell asleep without realizing it due to fatigue. You decided to get up and use the bathroom for a while. That's when you discovered you were missing what you needed most at home.
You grumbled and switched the phone screen back on. You were reluctant to disturb him at this time, especially because he was attending an exhibition in another city and you were not sure if he had returned yet. But you were upset and missed the times like this when he took care of you. Just before dialing his number, your phone rang.
"I've seen you online for a while. What's up? Can't sleep?"
Rafayel's voice rang out from the other end of the line, full of energy still. You just answered with a few short phrases, summarizing the current situation for him and told him that you were about to go out and get the necessary supplies.
"Just stay there." Rafayel stopped you. "Do not go anywhere. Wait for me."
You were a little confused why he had told you to stay home. But just now, you were too tired to have the strength to ask. Besides, you could not go out in this state, when you just wanted to faint on the floor.
You washed and changed into a new set of pajamas. Luckily, you found a spare sanitary pad left over in the closet that was sufficient for your needs. As soon as you got out of the bathroom, you heard the front door open. Rafayel appeared there, with a bunch of bags wrapped in both hands.
“How are you now? Does it still hurt?"
You shook your head, primarily to reassure him. But glancing at your pallid face, he knew you were lying. And you were taken aback when he arrived here, at this hour.
“Didn't you leave Linkon for the exhibition a few days ago?”
“That event was nothing special. I was on my way home when you called. I stopped to get you a few things before coming here.”
"Just a few things?" You gazed at the mound of items Rafayel had just purchased and set on the floor. "Why does it look like you bought everything in the store?"
Rafayel grinned at you. He softly aided you in getting down, leaning your back against the cushion and placing your feet on the couch. After that, he began taking out everything from those bags, which startled you a lot.
He had purchased you sanitary products in the form of pads, panties, tampons and even menstrual cups. One of each type and brand. There were also several pain relievers, vitamins and more. When he noticed your amazement, he said:
“Since I don't know which type you usually use, I bought one of each.”
Rafayel laughed. And you, even though your face was pale, felt so content due to his silliness.
“You could have just asked me.” You responded.
“I won't be able to see your surprised smile then. Since I've made you laugh, I must be a fantastic boyfriend, right?”
You slumped entirely back on the couch, still laughing but murmuring: "You must be a fantastic fool."
Lemurians' bodies are not like humans, you appreciated Rafayel's efforts to learn about your cycle and care for you in this manner. He plopped down on the couch next to you, lifted your legs and placed them on his lap. His slender hands rubbed them gently.
“Does it hurt a lot?”
You shook your head. “It doesn't hurt much. Just mild cramps.”
Rafayel nodded. He still remembered you often got cramps in your legs every time your period came. He continued massaging your legs before moving on to your tummy.
“What about this place?”
When your lower abdominal contractions resumed, you let out a tiny cry. Rafayel immediately withdrew his hand. “Sorry… Did I hurt you?”
“I-It's okay…” You tried to smile. “I'll probably feel better after a good rest.”
Rafayel's expression shifted slightly. His hand returned to your lower abdomen, continuing to gently rub it. “There you go again. Just say you're hurt when you're in pain. No need to try to act strong in front of me. Did you forget about our agreement last month? Whenever you have your period and are so weak like this, I will become your bodyguard.”
In the lying position, you could see half of Rafayel's face illuminated in the warm glow of the nightlight. His eyes were both concentrated and kind as he continued to ease the pain in your stomach. Suddenly, you couldn't help but jab your finger into his face. He pouted and puffed out both cheeks. Just like a puffer fish.
“Okay, it's all my fault. Now I will let Rafayel take care of me without worrying that I'd bother you.”
"Good. Even though I don't know how to take care of humans, I guarantee you'll be satisfied!”
Rafayel joyfully grasped your hand and kissed the palm to make it less cold. He continued rubbing your abdomen, singing a melody that put you at peace.
“Get some sleep. When you wake up tomorrow, I will still be here, right next to you.”
𝑿𝒂𝒗𝒊𝒆𝒓
As a child, you imagined your knight arriving in shining armor on a white horse.
It turned out that your knight did not have a horse, but rather a white Hunter's uniform and a coat that he had just removed to wrap around your waist.
It happened when Xavier and you had just finished dealing with the Wanderers on the outskirts of Linkon City. Late at night, an unusual incident occurred. You hurriedly arrived to take on the task, unaware as that time of the month had come.
Perhaps you were too preoccupied with work to remember when your period would start. After finishing the task, you were dismayed to realize that the blood on your dress was not the blood of the Wanderers at all.
Xavier discovered it through your frightened eyes and trembling body. Immediately, he took off his coat, wrapped it around your waist to cover the blood stains, and even carried you a long way home on his back.
Your arms were wrapped around Xavier's neck, your face completely hidden in his shoulder. You felt so embarrassed to let him catch you in such a messy state. However, Xavier continued to soothe and console you. He said:
"It's not a problem at all. You don't need to be embarrassed about this very normal thing."
Even though it still did not feel right, you said nothing more. You were exhausted enough, and your aching body was screaming for a rest.
Xavier took you back to your apartment. You thanked him profusely and quickly went to take a shower. After that, sensing the silence outside, you assumed that Xavier had returned to his home. Unexpectedly, you caught a pack of painkillers on the table. Next to it was his phone.
You did not intend to peek, but because the phone screen was still on, you accidentally saw the content that Xavier was reading: How to take care of your girlfriend during her periods.
You chuckled to yourself. It turned out Xavier was learning how to take care of you. Then, his hand appeared out of nowhere to take the phone back.
“Are you done? Take your pill now."
Xavier gave you a cup of warm water. You smiled: "I thought you went home."
He slowly dropped himself into the seat next to you. “You are so hurt. How can I go home?”
"I'm alright. I'm going to sleep soon, tomorrow I'll feel better.”
Xavier did not seem to take your word for it. He grasped your hands.
“Aren't you going to be in pain for two or three days to a week?”
“Did you just read that on the internet?”
Xavier pondered for a time before nodding: “I... am not very familiar with these things. But I'll stay here until you feel better. Is that okay?"
You gave him a nod and a smile. Xavier got you a painkiller. After taking it he let you lean on the sofa, held your hands tightly, rubbed and breathed on them to bring some warmth.
After a while, your lower abdomen started to hurt. Xavier expressed concern as he noticed your expression:
“It hurts a lot, doesn't it? May I give you a massage?”
He waited for your approval with a nod before placing his hand on your tummy. He gently stroked it clockwise and inquired: "Is this better?"
You shook your head. One hand pointed to the lower abdomen, somewhat below where Xavier's hand was lying. “Here.”
“I see.”
Xavier's fingers went lower, causing you to flush slightly. Xavier said again:
“I only have two hands. One is warming your right hand, the other is massaging your belly. What should I do with your left hand?"
You gazed down at your hand. It wasn't chilly enough to warrant staying warm, but Xavier insisted on it. He also came up with a new idea:
“How about you put your left hand on me.”
You were astonished for a second. "Put it… on you?"
"Yes. Here..." Xavier raised his shirt slightly, showing his abdomen, and glanced at you with anticipation. You sheepishly placed your hand there, and he pulled his shirt down again. “Is it warm?”
You nodded, not sure what else to say. The warmth from his body made you feel heated within. Xavier proceeded to rub your hand and belly. Your hand, which had been put on his body for a short period of time, now became restless. It crept gently upward, to where you could feel his heartbeat quickening.
Xavier stared at you, considered for a time, then said nothing. Since he had let it slide, your hand glided down, past a layer of firm muscles, and then a bit further…
“If you continue to be so naughty, I'll get angry.”
Xavier leaned close to your ear and murmured, his tone irritated, but his gestures seemed to lean heavily on you.
Your fingers twitched slightly as you attentively watched Xavier's slightly furrowed expression. He went on to say: "When I'm angry, it will be quite terrifying. So be a good girl for me.”
Your hand, which was resting in Xavier's, was drawn to his lips as he pressed gentle kisses against it with heated breath. His eyes darkened somewhat; perhaps it was simply the light. You whispered an apology and returned your hand to its previous position. Xavier gazed at you with a small smile.
"If you're sleepy, just lean on me."
"Yes." You responded gently, placing your head on his shoulder and yawning loudly. No matter what the situation was, with him by your side, you would always be safe.
𝒁𝒂𝒚𝒏𝒆
You were astonished when Zayne showed up at your door late at night after his shift. Seeing your pale and fragile appearance, he asked you to go to the bedroom for some rest. After faltering a few steps, you nearly collapsed to the floor.
Fortunately, Zayne's dominant arms caught you in time. With one quick movement, he lifted you up with ease.
“Put your arms around my neck.”
Zayne said, and you obediently followed. He carried you to your room, put you on the bed, and drew the blanket over you.
"Give me your hands." You placed your hands on his. Zayne stroked your hands briefly to warm them up before placing them beneath the blanket. "I will make you some tea. Remember to keep yourself warm."
You nodded sheepishly. Your eyes followed Zayne's wide back as it vanished beyond the bedroom door, and you wondered how he knew you were on your period.
You were not convinced this was a coincidence since Zayne prepared you a cup of jujube tea that he had brought with him. He used to give you that drink on days like this. He said it would make the pain less severe. And it was true.
"Drink this. Then eat the red dates, too."
Zayne handed you a cup of tea that he had just blown to cool down the heat. He sat down next to you on the bed. You ate a jujube, turned to look at him, and noticed his palm was already open in front of you.
“Spill it out here.” He said. You looked at him for a moment and then did what you were told. Zayne smiled with satisfaction, patted on your head, then took back the almost empty cup of tea from your hand to it on the night table.
“Feeling better?” Zayne inquired pleasantly as he assisted you in lying back on the bed.
You smiled faintly and said:
“Just a liiiiiiiiiiiiiiiiiiittle bit better.”
He laughed at your childish behavior. “If it hurts too much, you'll have to go to the hospital.”
You frowned and shook your head vigorously.
“Don't want to? If so, you need to get a good night's sleep. When you wake up, you will definitely be better.”
You gently tugged on Zayne's arm, whispering: "So... Can I get special care from Dr. Zayne? That way I'll get better faster..."
He looked at you with smiling eyes then nodded. You shifted slightly to the opposite side of the bed, making room for him to lie next to you. He instructed. He said:
“Turn around. Then slightly bend your knees closer to your stomach.”
You did what he told you. Your back turned to him, and very soon, you felt the warmth from his body enveloping you.
Zayne embraced you from behind. One of his hands went under the pillow to lift your head up a bit, the other was placed on your stomach. His hand appeared to be large enough to cover your entire stomach. With a delicate touch, his hand began to travel in a circular rhythm on your lower belly.
At first, you felt ticklish and heated given the embarrassment caused by his touch. In addition, Zayne's steady breath was blowing on your hair from behind. He asked:
“Feeling better yet?”
"Yes." You replied softly. “Doctor Zayne's hand is so warm…”
You caught his quiet laughter. He pressed his body closer to you, while you just wanted to hide your face in the pillow. Then, you suddenly remembered what you had wanted to ask him just now:
“How did you know my period would start tonight? You even brought me tea.”
“Can you guess how?”
“Hmm… Let's see. You knew the exact date last month even though I didn't tell you about it... And the month before that too..."
Doctor Zayne allowed you to think about it for a minute. Zayne's knowledge of the days your menstrual cycle would start was most likely due to his perfect memory. Thinking about this, you turned around and his lips brushed your forehead.
"Eh…"
You froze for a second. Doctor Zayne gazed at you. He was so near that you forgot what you were about to say.
"You've got the answer yet?"
Your face became as crimson as the jujube tea. His breath danced over your cheeks as you responded:
“Um… I already knew the answer… Dr. Zayne is so busy, yet he still remembers my cycle?”
“I remember everything related to you.” Zayne spoke, his expression very serious and full of concern. You reluctantly turned aside.
"T-Thank you…"
You noticed Zayne's body pressing closer to yours. He buried his face in your hair and the nape of your neck, his hand continuing to rub your lower abdomen. He whispered:
“Get well soon. Although I hope that what makes you better is not painkillers or tea… but me…”
The corners of your mouth stretched out, smiling so widely that you could not close it. You grabbed his rough hand that was placed on your stomach and replied:
“Doctor Zayne has always been my elixir!”
𝑪𝒂𝒍𝒆𝒃
The door to your room opened in the middle of the night, and Caleb emerged, blocking the entire entrance. He was holding a hot compress bag, a glass of milk, and sanitary pads.
"I'm here to rescue you, Pipsqueak."
Caleb turned on the nightlight to see your pale face and unkempt hair. You were writhing on the bed, in anguish from your period. You could only send him a text message with the strawberry emoji and a sobbing expression. He arrived at your bedside about five minutes later.
He assisted you up, gave you some painkillers, and then pressed the hot compress bag on your stomach. You frowned.
"Do you need to be so harsh with someone who is sick?"
"It's on you for not listening to me. Even though you knew you were about to start your period, you still had the urge to drink lots of cold drinks. You only listen to me when you're in pain?"
You grimaced and rolled over on the bed. Due to your sudden movement, you got cramps in your shoulder blades. You cried loudly for help. Caleb just sighed in helplessness. He helped you lie upright again and rubbed your shoulders.
“If I'm not here, who would you whine to?”
Since you knew Caleb was home, you texted him. However, you did not say anything after that. The anguish had utterly drained you. Caleb couldn't stand to torment you any longer after knowing about your situation. He leaned you on his lap and helped you sip your pain reliever and warm milk. The hand on your back kept rubbing you.
"Is it so painful? "Can you try to get some sleep?"
You replied by shaking your head. Caleb patted you some more. "Then I will stay here with you. Okay?"
This time you nodded. Caleb drew you closer. He removed the hot compress bag from your tummy and began rubbing it with his hand. All of a sudden, your childhood came back, when you had your period for the first time and Grandma was not home; there was only Caleb. Even though you had learnt in advance that all girls would have to go through her period every month, you were nevertheless terrified when it arrived. Fortunately, Caleb was by your side. He raced to get sanitary pads for you, poured hot tea, and helped you warm your hands and feet.
At that time, you were really timid. And perhaps from there you saw the differences between you and Caleb. Both of you were no longer innocent children. This unusual feeling also steadily grew since.
"Lucky you're here…" You whispered, a hand softly tapped on Caleb's.
"Of course. I'm always by your side, pipsqueak." He responded, then lavished you with several delicate kisses on your hair.
"Caleb… Don't disappear, okay?"
Surprised, he said, "Where can I disappear to?I still have to comfort you with your favorite meals tomorrow."
"Tomorrow…" You instantly recalled having a date with Caleb at the amusement park. But this unexpected menstrual cycle ruined that plan. "I'm sorry…"
"No problem." Caleb stroked you on the head. “You can compensate me another day. For now, you just need to rest well.”
“But I still feel like it's my fault… It's been a while since you could have a day off, yet we can't go out…”
Caleb smiled gently. He tucked your loose hair behind your ear. When he looked into your eyes, he said:
“If you're bored, we can watch the series you like together tomorrow. Or play some games.”
Upon hearing that, your mood brightened a little. You loved spending with Caleb, whether it was a date outside or just hanging out at home. They all brought joy to you.
Caleb placed a kiss on your forehead. He went on:
“Don't think too much about it. Go to sleep now so you'll have the strength to bother me again tomorrow."
You laughed. Caleb was always such a teaser, but that was the reason why you were so happy around him.
Coaxing you for a while, when you started to fall into a deep sleep, Caleb whispered softly in your ear:
“Being able to come home and be with my pipsqueak, that's the best kind of vacation for me.”
#heart hunters series#love and deepspace#fanfic#fanfiction#lnds fanfic#l&ds fanfic#zayne#caleb#xaver#rafayel#li shen#qi yu#shen xinghui#xia yizhou#lnds zayne#lnds xavier#lnds rafayel#lnds caleb#zayne x mc#zayne x you#zayne x reader#caleb x you#caleb x reader#caleb x mc#xavier x you#xavier x reader#xavier x mc#rafayel x you#rafayel x mc#rafayel x reader
1K notes
·
View notes