#nhẫn cưới
Explore tagged Tumblr posts
Text
Top Mẫu Nhẫn Cưới Đẹp Mới Nhất 2024
Nhẫn cưới không chỉ là một món trang sức đơn thuần mà còn là biểu tượng của tình yêu và sự gắn kết vĩnh cửu. Đó là lý do tại sao việc lựa chọn nhẫn cưới luôn được các cặp đôi chú trọng. Năm 2024 mang đến nhiều xu hướng mới mẻ và ấn tượng cho nhẫn cưới, từ những thiết kế tinh tế, hiện đại cho đến những mẫu nhẫn mang đậm phong cách cổ điển, sang trọng. Hãy cùng điểm qua top mẫu nhẫn cưới đẹp mới nhất 2024, giúp bạn có thêm ý tưởng cho ngày trọng đại của mình.
1. Nhẫn cưới vàng hồng:
Vàng hồng từ lâu đã trở thành một lựa chọn yêu thích bởi sắc màu ấm áp, lãng mạn và đầy tinh tế. Năm 2024, nhẫn cưới vàng hồng vẫn tiếp tục chiếm vị trí hàng đầu trong danh sách những mẫu nhẫn cưới đẹp. Các nhà thiết kế đã đưa vào những chi tiết tinh xảo hơn, từ đính đá quý nhỏ cho đến các hoa văn chạm khắc tỉ mỉ, tạo nên sự thanh lịch và hiện đại.
2. Nhẫn cưới vintage
Năm 2024 chứng kiến sự trở lại mạnh mẽ của phong cách vintage trong các thiết kế nhẫn cưới. Với các chi tiết chạm khắc cầu kỳ, kiểu dáng cổ điển và chất liệu quý hiếm, nhẫn cưới vintage là biểu tượng của sự sang trọng và quý phái. Những chiếc nhẫn này thường lấy cảm hứng từ các thập kỷ trước, với đường nét mềm mại, hoa văn tinh xảo, mang đến vẻ đẹp trường tồn theo thời gian.
3. Nhẫn cưới kim cương đơn giản
Nếu bạn yêu thích phong cách tối giản và không quá cầu kỳ, thì nhẫn cưới kim cương đơn giản sẽ là lựa chọn hoàn hảo cho năm 2024. Các mẫu nhẫn này thường có thiết kế thanh mảnh, tập trung vào một viên kim cương trung tâm hoặc các viên kim cương nhỏ được sắp xếp tinh tế. Sự đơn giản trong thiết kế giúp tôn lên vẻ đẹp tự nhiên của chất liệu và viên đá quý.
4. Nhẫn cưới bạch kim
Bạch kim từ lâu đã được biết đến như một trong những kim loại quý hiếm và đắt đỏ nhất trong thế giới trang sức. Nhẫn cưới bạch kim không chỉ mang lại vẻ đẹp sáng bóng, sang trọng mà còn thể hiện tính bền vững với thời gian, không dễ bị trầy xước hay mất màu. Năm 2024, các mẫu nhẫn cưới bạch kim vẫn giữ nguyên được sự cuốn hút với những thiết kế tinh tế, tôn lên vẻ đẹp thanh khiết và đẳng cấp.
Việc lựa chọn nhẫn cưới không chỉ đơn giản là chọn một món trang sức mà còn là quyết định mang ý nghĩa lớn lao cho cuộc sống hôn nhân sau này. Đừng quên theo dõi Fanpage và Website để hiểu biết thêm nhiều kiến thức nhé.
1 note
·
View note
Text
Đổi nhẫn cưới: Nên hay không? 🤔💍💖
Nhẫn cưới là biểu tượng thiêng liêng của tình yêu và hôn nhân. 💍 Nhưng liệu có nên đổi nhẫn cưới sau một thời gian dài chung sống? 🤔
Câu trả lời là... TÙY BẠN! 💖
Nhiều người cho rằng nhẫn cưới chỉ nên có một chiếc duy nhất, nhưng thực tế không phải vậy. Đổi nhẫn cưới có thể mang lại nhiều ý nghĩa tích cực:
Làm mới kỷ niệm: Nhẫn mới, kỷ niệm mới, tình yêu thêm bền chặt. ✨
Phù hợp với phong cách: Gu thẩm mỹ thay đổi theo thời gian, vì sao nhẫn cưới lại không? 😉
Hâm nóng tình cảm: Trao nhau nhẫn mới như một lời khẳng định tình yêu. ❤️
Ghi dấu ấn cá nhân: Khắc tên, ngày cưới, hoặc thông điệp đặc biệt lên nhẫn. 💌
Tuy nhiên, cũng có những quan niệm sai lầm về việc đổi nhẫn cưới:
Nhẫn cưới chỉ nên có một chiếc duy nhất mãi mãi. ❌
Đổi nhẫn cưới là dấu hiệu của sự thay đổi tình cảm. ❌
Nhẫn cưới mới không có ý nghĩa như nhẫn cưới ban đầu. ❌
👉 Muốn tìm hiểu thêm về những góc nhìn thú vị và những lưu ý khi đổi nhẫn cưới? Xem bài viết đầy đủ tại đây: https://bacxinh.site/2024/10/30/co-nen-doi-nhan-cuoi-3-goc-nhin-can-biet/
Xem thêm:
Khám phá 7 tác dụng của trang sức bạc đối với sức khỏe Giải mã 5 ý nghĩa ngón tay đeo nhẫn nam theo phong thủy Đeo bạc bị ngứa: 4 nguyên nhân và cách xử lý hiệu quả Bạc 925 bán lại được không? 5 sự thật hữu ích bạn cần biết
0 notes
Text
Các mẫu nhẫn kỷ niệm ngày cưới dành cho Bố mẹ Ý nghĩa
Kỷ niệm ngày cưới là dịp quan trọng để đánh dấu chặng đường bên nhau trong suốt nhiều năm. Đây cũng là dịp để con cái có thể dành t��ng bố mẹ các món quà ý nghĩa. Hãy cùng Trang sức TJC tìm hiểu các mẫu nhẫn kỷ niệm ngày cưới ý nghĩa nhất dành tặng cho bố mẹ trong bài viết sau đây:
I. Ý nghĩa của kỹ niệm ngày cưới
Đối với những người lớn tuổi, ngày cưới vẫn giữ được ý nghĩa quan trọng và đặc biệt trong cuộc đời họ. Đó là dịp để những cặp vợ chồng đã đi qua hơn một nửa cuộc đời mình, tưởng nhớ lại khoảnh khắc ngọt ngào khi họ đưa ra lời hứa trọn đời với nhau và bắt đầu cuộc hành trình tình yêu cùng nhau.
Ngày kỹ niệm cũng là dịp để các cặp vợ chồng trưởng thành cùng nhau ôn lại những kỷ niệm đẹp trong hành trình tình yêu của mình. Đây là thời điểm để họ nhìn lại những khó khăn và thử thách mà họ đã vượt qua cùng nhau, những niềm vui và hạnh phúc đã trải qua trong quá trình chung sống.
Ngoài ra, kỹ niệm ngày cưới cũng là dịp để các cặp vợ chồng trưởng thành đưa ra những lời cam kết mới. Họ cam kết sẽ tiếp tục yêu thương và chăm sóc lẫn nhau, hỗ trợ và cùng nhau vượt qua mọi thử thách trong cuộc sống.
II. Gợi ý 3 mẫu nhẫn kỷ niệm ngày cưới dành tặng bố mẹ
Dưới đây là ba gợi ý về mẫu nhẫn kỷ niệm ngày cưới dành tặng cho bố mẹ, mời các bạn cùng tham khảo:
1. Nhẫn vàng 18k
Vàng là một lựa chọn kinh điển cho các cặp đôi kỷ niệm ngày cưới. Nhẫn vàng 18k là một trong những loại nhẫn vàng cao cấp nhất, có độ bền và giá trị cao hơn so với các loại vàng khác. Với thiết kế đơn giản nhưng tinh tế, nhẫn vàng 18k thích hợp với mọi phong cách và có thể được kết hợp với các loại đá quý hoặc kim cương để tạo ra một vẻ ngoài đẹp mắt và sang trọng.
2. Nhẫn bạc đính đá quý
Nhẫn bạc là một lựa chọn phổ biến cho những cặp đôi lớn tuổi, vì nó thường được thiết kế đơn giản và giá cả phải chăng hơn so với các loại kim loại quý khác. Nhẫn bạc đính đá quý, như những viên đá Sapphire hoặc Topaz, là một lựa chọn tuyệt vời cho những cặp đôi.
3. Nhẫn đá thạch anh tím
Đá thạch anh tím được cho là tượng trưng cho tình yêu và sự may mắn. Nhẫn đá thạch anh tím thường được thiết kế với kiểu dáng đơn giản, nhưng lại đầy ý nghĩa. Nó là một lựa chọn hoàn hảo cho những cặp đôi lớn tuổi muốn kỷ niệm ngày cưới của mình bằng một món quà độc đáo và tinh tế.
Trên đây là ba gợi ý về mẫu nhẫn kỷ niệm ngày cưới cho các cặp đôi lớn tuổi. Tuy nhiên, quan trọng nhất là nhẫn phải phù hợp với sở thích, phong cách và ngân sách của bạn.
Xem bài viết đầy đủ tại: https://tjc.com.vn/nhan-ky-niem-ngay-cuoi/
0 notes
Text
#1585
Hôm nay em đọc được một bài viết đại khái là “Người đang cạnh bên bạn ở hiện tại, tương lai sẽ kết hôn cùng người khác…”
Trước đây em đã nghĩ rằng mình sẽ kết hôn ở năm ba mươi tuổi hoặc không. Nhưng mỗi độ tuổi khác nhau, cách nhìn nhận về một vấn đề nó cũng rất khác.
Nếu mọi thứ suôn sẻ, kết hôn sớm hơn một vài năm cũng không tệ, nếu mọi thứ không suôn sẻ kết hôn muộn hơn một vài năm cũng không vấn đề gì nhưng nhất định em sẽ kết hôn.
Người yêu cũ, anh ấy đã nói với em rằng “kết hôn với anh nhé”. Rất nhiều người đã hỏi em rằng “có muốn kết hôn cùng anh không?” nhưng đã không có ai mang nhẫn và hoa đến.
Em không phải là một người hoàn hảo và em yêu cái cách mà anh chấp nhận những điều không hoàn hảo nơi em, em yêu dáng vẻ mà anh vui cười mỗi khi chúng ta nhìn thấy nhau, em yêu mọi thứ nơi anh ngay cả khi có những điều mà em chưa hiểu hết được.
Ở lần trò chuyện đầu tiên, em đã thích anh ngay rồi chỉ là em đã không đủ can đảm để nuông chiều cảm xúc của riêng mình như những ngày xưa. Em muốn anh thoải mái, em sợ bắt đầu chuyện yêu đương.
Em - người con gái với rất nhiều tổn thương. Nhưng anh chưa bao giờ biết vì ngày mà anh đến anh đã mang đi hết những nỗi đau mà em chưa bao giờ nguôi ngoai.
Em sẽ yêu anh bằng cả trái tim mình, em trân trọng anh, trân trọng những cảm xúc tình cảm mà anh mang đến.
Tương lai sau này, nếu may mắn chúng mình vẫn được cạnh bên nhau. Nếu không may mắn anh sẽ nhìn thấy em mặc váy cưới tay nắm tay cùng người con trai khác bước vào nhà thờ, còn anh sẽ cùng người con gái khác trọn đời bên nhau.
Nhưng sau cùng, vẫn không thể nào chối bỏ được chúng ta của những năm tháng ấy đã một lòng một dạ yêu thương nhau.
Mỗi một khoảnh khắc ở hiện tại đều là cùng anh và em sẽ luôn trân trọng.
“Pino”
“Hả?”
“Chỉ là chị thích mỗi lần gọi tên em…”
*cười*
@bibianxx
233 notes
·
View notes
Text
“Trên thế giới này có rất nhiều chuyện có thể làm em vui vẻ. Ví dụ như chụp được một tấm ảnh đẹp, ví dụ như hoa nở đầy cành, ví dụ gặp được anh. Cảm giác gặp được anh giống như kiểu đi một đường rất xa, cuối cùng cũng được về nhà rồi.
Viên mãn là tìm được người mình yêu. Vừa vặn là đúng lúc người ta cũng yêu mình và đôi khi tình yêu cũng là một loại tổn thương. Người tàn nhẫn chọn tổn thương người khác, người tử tế chọn tổn thương chính mình.
Sau cùng anh sẽ cưới được người chân ái, còn em được gả cho người ba mẹ em yên lòng..."
(Sưu tầm)
14 notes
·
View notes
Text
Nếu một người nói yêu bạn, đợi anh ta tận tình chăm sóc bạn rồi hãy tin.
Nếu một người hứa dẫn bạn đi đâu đó, đợi anh ta mua xong vé máy bay rồi hãy vui.
Nếu một người nói muốn cưới bạn, đợi anh ta cầm sẵn nhẫn quỳ gối cầu hôn rồi hẳn cảm động.
Trăm câu nói “Anh sẽ cho em” cũng không bằng một hành động “Em cầm lấy đi”. Ngàn hứa hẹn tương lai tươi đẹp cũng không bằng một hiện tại ấm áp.
Đã qua rồi cái thời yêu bằng tai, tình yêu không phải cứ bằng lời nói là được.
216 notes
·
View notes
Text
Nếu một người nói yêu bạn, đợi anh ta tận tình chăm sóc bạn rồi hãy tin.
Nếu một người hứa dẫn bạn đi đâu đó, đợi anh ta mua xong vé máy bay rồi hãy vui.
Nếu một người nói muốn cưới bạn, đợi anh ta cầm sẵn nhẫn quỳ gối cầu hôn rồi hẳn cảm động.
Trăm câu nói “Anh sẽ cho em” cũng không bằng một hành động “Em cầm lấy đi”. Ngàn hứa hẹn tương lai tươi đẹp cũng không bằng một hiện tại ấm áp.
Đã qua rồi cái thời yêu bằng tai, tình yêu không phải cứ bằng lời nói là được.
STT : Lâm Tiểu Phàm
4 notes
·
View notes
Text
2023 12 31
Xin chào,
Người em thương,
Một năm nữa lại trôi qua rồi.
Một năm này, em ít viết cho anh hơn, cũng ít viết về anh hơn những năm trước.
Dù gì thì anh cũng là người đã có gia đình, có vợ có con, em cũng nên dừng lại những nhớ thương dành cho anh. Thế nên, em giấu hết mọi thứ vào lòng, cố gắng dùng công việc để lấp đầy thời gian của mình, để không nhớ anh nữa.
Suốt mùa hè, đến hết mùa thu, em hoàn toàn ổn với nhịp sống không giày vò bản thân, chỉ vì anh. Như anh thấy đấy, như em thể hiện ra bản thân mình ổn trên mạng xã hội, em muốn anh yên lòng.
Em đã đến nơi diễn ra hôn lễ của anh, đứng tại sân khấu lễ đường nơi anh trao nhẫn cho vợ mình, em còn có thể tưởng tượng ra khung cảnh ngập tràn vui vẻ khi ấy. Em nghĩ, giá mà năm đó em không buông tay anh trước, không đẩy anh ra xa như vậy, giá mà…
Em cũng đã có cơ hội đi trên con đường về quê, rẽ cao tốc này đến cao tốc khác, quãng đường mười tiếng ô tô mà anh từng nhắc đến. Em đứng trên mảnh đất Kiên Giang ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm mùa hè tháng sáu, em nhớ bản thân mình từng vứt bỏ hết tất thảy chỉ để đi tìm lại anh của ngày trước thương em, để rồi cuối cùng chỉ nhận lại dòng tin nhắn “Không em à, anh xin lỗi.”
Em cũng đã quay trở lại Đà Lạt, lời hẹn chụp bộ ảnh cưới tại thành phố mộng mơ này vẫn chưa thực hiện được. Nhưng chấp niệm dành cho Đà Lạt vẫn chưa một phút giây nào bị mài mòn trong em. Em còn nhớ đã từng nói với anh rằng em muốn mình có một nơi để về ở mảnh đất này.
Em cảm thấy mình ổn, bởi vì nửa cuối năm này em không còn dùng đến thuốc để đưa mình vào giấc ngủ nữa. Điều đó khiến em trông có vẻ tốt hơn, có da có thịt hơn, người ngợm cũng không đến nỗi như ma như quỷ giống trước đây. Và một phần khác nữa là em tự kiểm soát được những suy nghĩ tiêu cực của mình, em vui vì điều đó. Em biết, một khi anh biết em ổn, anh cũng sẽ vui.
Thật ra anh để em lại đây không hề liên lạc cũng tốt, để em chết tâm, để em thôi hi vọng, để em tích góp đủ dũng khí mà buông xuống đoạn tình cảm này. Em nghĩ mình cần thêm chút thời gian nữa, ba năm, năm năm, bảy năm không được thì lại thêm một hai năm nữa. Rồi năm mười năm sau, biết đâu em thật sự có thể vì mình mà sống, không nhớ thương anh nữa.
Mà đời người thì có bao nhiêu cái mười năm chứ?
Em hai mươi chín rồi, mẹ bảo, tuổi âm là ba mươi rồi còn đâu. Nửa đời người rồi anh ạ. Một nửa trong con số ba mươi ấy là dành để yêu thương và chờ đợi anh. Chờ đợi một con người, một mối tình mà bản thân mình biết rõ ràng chắc chắn sẽ không hề có hi vọng.
Sau này, khi em nhớ lại, có lẽ em sẽ tự hỏi lòng, khoảng thời gian ấy em đã làm cách nào để vượt qua nỗi nhớ anh, làm cách nào để một mình đi qua những đau lòng ấy mà có thể giữ trong lòng vẹn nguyên thương yêu cho anh?
Mà cũng có thể, em sẽ cười mình khờ dại.
Còn người biết chuyện sẽ trách em ngu.
Rốt cuộc là tình cảm trao nhầm chỗ, là không đáng, hay cuộc đời em vốn chỉ là một nỗi bi kịch?
Rồi một ngày đẹp trời tháng mười, con trai đầu lòng của anh chào đời. Em tự nhủ, lời hẹn cho cột mốc cuối cùng trong hành trình thương nhớ chờ đợi anh bấy lâu đến lúc kết thúc rồi. Em từng hứa với chính mình rằng, em sẽ đợi đến khi anh có bạn gái, anh kết hôn, anh có vợ, có con. Em muốn nhìn anh hạnh phúc, nhìn anh tìm thấy bến đỗ của cuộc đời mình. Cuối cùng, em cũng đợi được cả rồi, anh ạ.
Em mừng cho anh, em nói thật. Dẫu rằng nỗi vui mừng ấy còn có cả xót xa.
Sau tất cả, em biết anh vẫn ổn, anh có cuộc sống đủ đầy trọn vẹn. Sau tất cả, em vẫn sống, vẫn cố gắng để sống ngày qua ngày. Như vậy, có lẽ đã đủ cho cả hai chúng ta rồi.
Vốn dĩ em đã có thể làm một cô gái an tĩnh mà sống cuộc đời mình, em cho rằng chỉ cần không chạm vào vết thương cũ thì sẽ không đau, em còn có thể sống bình thường.
Khi anh liên lạc với em, anh đã suy nghĩ gì vậy?
Em đã chấp nhận về mình sự thua cuộc, cũng chấp nhận mất anh trong cuộc đời về sau. Em đã mỉm cười để chúc phúc cho anh và chị ấy cơ mà.
Bao nhiêu lần rồi anh nhỉ?
Câu nói yêu thương em, nhớ thương em, anh nói ra dễ dàng. Em khờ, em tin. Rồi cũng em khờ, nên em chấp nhận.
Bao nhiêu lần rồi anh nhỉ?
Anh không về, anh chỉ lướt qua cuộc đời vốn dĩ đã không hề bằng phẳng của em, rủ chút lòng thương hại em, rồi anh đi, chẳng hẹn ngày về.
Em cũng biết đau lòng mà anh. Em giỏi nhịn, giỏi chịu đựng nhưng không có nghĩa là em không biết đau. Em nói với anh em quen rồi, nhưng anh có biết để quen với từng lần bị bỏ lại như thế phải đau đớn thế nào không? Anh có hiểu được người mình thương hết lần này đến lần khác làm tổn thương mình cùng một cách như vậy mà mình vẫn cam lòng chấp nhận nó đau cỡ nào không?
Anh?
Đến cả một câu chất vấn em cũng không dám hỏi, em lấy tư cách gì? Thiếu đi một thân phận, em chỉ là kẻ thừa đứng bên lề cuộc đời anh nhìn anh hạnh phúc mà thôi.
Nếu kiếp này thật sự không có duyên vợ chồng, thôi thì cũng đừng hẹn kiếp sau nữa anh ạ. Chúng mình giày vò nhau một kiếp này thôi đã đủ đớn đau rồi.
Đừng quay về tìm em rồi lại im lặng rời đi không lời từ biệt nào nữa, đừng thêm một lần nào nữa.
Đừng tìm em nữa, anh nhé.
Đáng thương thay!
Có lẽ một ngày nào đó, em sẽ thôi không còn viết cho anh nữa, những lá thư không bao giờ được gửi này. Em buông tay anh, cũng là để giải thoát cho chính mình khỏi những tội lỗi dằn vặt khi bản thân em phải đối diện với việc phá vỡ hạnh phúc của một gia đình.
Chúng ta cứ thế này, lẳng lặng mà sống tiếp cuộc sống của mỗi người, đừng liên quan gì đến nhau nữa cả.
Chuyện bọn mình, vẫn luôn buồn như thế, luôn đi vào ngõ cụt như thế.
Đừng tìm em nữa, anh nhé!
Để em có thể bước tiếp con đường này, không anh mà cũng không ai, như em từng nói. Để em mạnh mẽ thêm một chút nữa, nhìn đời bằng đôi mắt không còn mấy hi vọng và trái tim đã chẳng còn mấy lành lặn, rồi em sẽ sống nốt phần đời về sau với những mảnh vỡ còn sót lại ấy.
Em mong anh khỏe, vui và bình an. Trọn đời.
Thay em sống thật hạnh phúc. Thay em yêu thương chính bản thân anh, thật nhiều, anh nhé!
18 notes
·
View notes
Text
[22h22:30/11/2024]
Suốt 32 năm lúc còn nhỏ chưa hiểu chuyện cắp sách đi kiếm con chữ để thoát nghèo.
Lớn hơn một chút thì xa gia đình đèn sách để kiếm cái nghề cũng là mong thoát nghèo. Vẫn là cố gắng vì Chị mẹ mà cố gắng .
Lớn thêm chút nữa, hiểu chút nhân tình thế thái, hiểu một chút thế nào là nhẫn nhịn, làm ra ít đồng tiền từ chính sức bản thân vẫn là cố gâng vì Chị mẹ.
Lớn thêm một chút chưa kịp làm giúp đỡ chút nào cho Chị mẹ, thì "báo" Chị mẹ. Nh��ng vẫn là vì giọt nước mắt của Chị mẹ mà không buông bỏ cuộc sống.
Lớn thêm một chút, biết thế nào là chấp nhận. Biết chữ Hiếu méo tròn ra sao thì mất đi một nửa đấng sinh thành. Vẫn là cố gắng, làm tất cả chỉ muốn giành cho Chị mẹ tất cả, mang vinh quang về cho Chị mẹ.
Trưởng thành, biết chấp nhận, biết đối diện sự thật, những đau đớn, mất mát. Cũng là lúc mọi thứ dần chai lỳ.
- Tết này con về sớm hơn đấy.
- Lại được nhờ rồi hè.
- Đừng hỏi con người yêu mô? Khi mô cưới? Không cười thì đi cưới người ta chi nhiều rứa? là được nha.
- Ok con dê. Không lấy nhông thì đẻ đi.
- Ai nuôi cho mà đẻ? Thân nuôi chưa xong, đẻ rồi cho nó nhịn đói, nhịn khát thà không đẻ còn hơn!
- Đẻ đi t nuôi cho. Con anh/chị k đứa nào phải nuôi, giờ đang khoẻ, đang mần được đẻ đi t nuôi. Tranh thủ còn trẻ thì đẻ đi, mai mốt tra đẻ cháu t bệnh tật t cào ngoài đàng giờ. Khi t còn minh mẫn đẻ đi t bồng cháu, t nuôi cho. Sau già rồi có mẹ có con, có người mà bầu bạn.
- Không sợ họ nói không chồng mà chửa à?
- Sợ thì đẻ trong đó đi, t vô chăm cho. Không về thì ai biết, sau cháu to thì bảo nhận nuôi.
- Đoạn nớ bận chăm con rồi d già ai chăm d?
- Ôi, lo chi. T ăn ở có bạc mô. Khỏi lo.
-@&₫%#*€<¥$<_~?\{?[=
.....
Nhói lòng, vẫn là vì Chị mẹ, con sẽ cố gắng thật nhiều!
#Thương
3 notes
·
View notes
Text
Những món quà JiUk chuẩn bị cho SonHaeYoung đều được cô xếp đầy lên bàn làm việc của mình, trước là kẹo thạch PangPang, hiện tại là bộ sưu tập những quả cầu tuyết. Còn nơi tủ đầu giường, trước đây là chiếc nhẫn từ kẹo thạch trong chiếc lồng kính mini và 1 chú mèo bông dễ thương, chiếc nhẫn cầu hôn của buổi đầu ngây ngô, hiện tại là chiếc hộp đựng cặp nhẫn cưới của cả 2, đơn giản, trưởng thành.
Trong căn phòng ngủ của SHY, nội thất khá tối giản, tông màu hiện đại, mạnh mẽ, và chiếc chăn phủ màu hồng vẫn thế từ tập 2 đến tập cuối :))) sự xuất hiện của những món quà mà KJU tặng là những thứ sắc màu lấp lánh, khiến cô có thể mỉm cười hạnh phúc với đôi mắt tràn ngập yêu thương 🤭
Mình thích cách sắp xếp đạo cụ có chủ ý này của đạo diễn.
((Trong chiếc ngăn kéo tủ đầu giường SonHaeYoung vẫn cất chiếc hộp kính đựng nhẫn cầu hôn bằng kẹo dẻo 🥰🤭💍))
5 notes
·
View notes
Text
Trước từng nói, chỉ cần chuyện chấm dứt rồi thôi không bao giờ nhắc về nó nữa, coi như nó chưa từng tồn tại. Nhưng với tình hình hiện tại thật sự mình cũng không còn đủ kiên nhẫn để chờ. Tình trạng cứ thấp thỏm, không cái nào ra cái nào này làm mình mệt mỏi, không tính được gì xa hơn.
Thật sự mình đã chán ngán việc giao tiếp với những người không còn liên quan. Bữa rồi bạn cũ thời ĐH mời đám cưới, rồi cũng ngồi nói chuyện mấy câu. Chắc là đã quá lâu không nghe lại những giọng điệu kiểu này, làm cảm giác đấy không phải là đứa bạn mình biết, hoặc chính là nó vẫn như vậy, còn mình đã trút bỏ sạch sẽ những thứ liên quan tới quá khứ. Nói theo cách nào thì việc gặp lại người trong thế giới đó càng làm cảm thấy lẽ ra nên rời khỏi sớm hơn.
Mình chỉ cần yên ổn rời đi, không muốn liên quan tới bất kỳ ai ở đó. Tránh xa mình ra là được. Không có nhu cầu quan hệ xã giao, vì tới cả ngôn từ cũng làm mình thấy khó chịu. Chính mình cũng đã mất không biết bao nhiêu thời gian để gọt bỏ hết mọi từ ngữ vốn không phải của mình. Nên giờ nghe lại thấy mệt lắm.
Để tôi yên, rồi tôi cũng không bao giờ nhắc về những chuyện đã qua nữa. Tôi cũng quá mệt mỏi, không muốn gợi lại bất cứ thứ cảm giác không tốt nào nữa.
12 notes
·
View notes
Text
Từng nhìn nhau không mảnh vải che thân, nhưng lại không thấy nhau mặc đồ cưới.
Từng nắm tay nhau biết bao lần, tiếc chẳng một lần đeo nhẫn cưới.
Từng gọi nhau hai tiếng vợ chồng, nhưng chẳng thể cho nhau danh phận.
Từng chung mối tình nhưng chẳng thể chung nhà.
#Herr
6 notes
·
View notes
Text
"Chim khôn lựa nhánh lựa cành
Gái khôn lựa chốn trai lành gửi thân"
Trăm tơ ngàn mối thế nhân
Chọn anh là chỗ tay nâng, gối kề
Từ nay một lối đi về,
Từ nay vĩnh kết tiếng thề thương nhau
Bên ngày ốm, cạnh lúc đau
Lắng nghe nhau lấy mỗi câu vui buồn
Gánh đời che chở đắp vun
Bao nhiêu sóng, bấy nhiêu buồm mình giong
Nhủ lòng ngọn lúa trĩu cong,
Khiêm cung đứng giữa đục trong vô thường
Cơm sôi, lửa cũng nhịn nhường
Bao dung những bước chung đường về sau.
Chỉ là một lễ trầu cau
Một đôi nhẫn, hứa với nhau cuộc đời
Em chưa mộng ước xa vời
Chỉ mong tâm vững giữa khơi vạn dòng
Đầy vơi trong tiếng vợ - chồng
Là tay anh ấm, là lòng em yên
Là không chất giữ muộn phiền
Là chân khi mỏi, có thềm hiên đón về
Dù khi thong thả, bộn bề
Học nhau cách lớn, cách vỗ về yêu thương
Học đời trí sáng soi gương
Học nhau cách lấy nhu - cương, thắng - hòa
Thương anh thương cả mẹ cha
Bên anh chưa quản xương da bạc tiền
Tâm anh sáng, tính anh hiền
Em vui một cuộn tơ duyên khéo tròn."
Thơ của Enos viết nhân ngày cưới, hay quá hay
4 notes
·
View notes
Photo
Này! anh yêu đã bao giờ xác định sẽ yêu lâu dài cho cả tương lai sau nữa chứ không phải là bất chợt chưa?
-Tất nhiên là tao đã có rồi, lúc đấy cũng nghĩ cưới chị ấy về hai đứa sẽ sống vui vẻ tiếp đến đẻ con, lo làm việc chăm con...nhiều việc và nhiều việc kiểu tươi sáng lắm. Nói chung là chỉ cần nghĩ đến chuyện sau này thì hai mắt sẽ tự động híp lại. Tao thề luôn, mày cứ thử yêu đi là biết.
-Thế sao bây giờ lại thành thế này.
-..Anh nói thật với mày, lúc đó cái gì cũng nghĩ đơn giản lắm. Nhưng mà chính sau này về gặp gia đình 2 bên ấy, gia đình anh thì ok. Nhưng mà nhà chị ấy thì lại lời ra tiếng vào vì lúc đấy anh vẫn còn chưa có gì ổn định cả. Kêu chờ nhưng mà được vài tháng sau khi những lời dị nghị đó xuất hiện thì 2 đứa hay cãi nhau, mà lần nào cũng cãi nhau toàn qua tin nhắn. Tức lắm! Anh đến tận nhà để tìm gặp mong nói chuyện 2 đứa rõ ràng thì toàn tránh mặt thôi. Xích mích nhiều, anh cũng chán nên kệ luôn. Thế rồi thành người dưng lúc nào không biết luôn. Cũng phải nên biết rằng, người đó là người mình yêu, người mình muốn cả đời chung sống cùng. Cũng lại chỉ vì khó khăn lời ra tiếng vào của người khác mà nhẫn tâm tổn thương nhau….không đáng dù rất đau. Là đàn ông phải có bản lĩnh!
-Buồn không?
-Mày hỏi vô duyên v~ ***.
-Buồn rồi thì làm sao?
-Chả sao cả, nhưng nghĩ lại cũng thấy tiếc chứ.
-Thế bây giờ chị ấy thế nào?
-Cưới chồng được 1 năm rồi, đang có thai. Thi thoảng anh lên FB vẫn thấy chị ấy đăng hình mặc váy bầu rồi kêu yêu yêu thương ấy với cả kèm với chồng nữa. Lúc đó chỉ biết ngậm hạt mà di chuột đi thôi. Đắng chát cả miệng luôn ấy.
-Sao phải đắng. Quá khứ rồi cơ mà.
-Mày *éo hiểu đâu. Vì đã từng có lúc anh hi vọng có được hình ảnh đó. Cô ấy mặc váy bầu xoay đi xoay lại trước gương than vãn điều gì đó về thân thể mình, còn anh thì nằm dài người ra đấy trêu ghẹo. Cảm giác lúc đó mày có cả thế giới vậy. *éo phải nghĩ tý phải đi kiếm tiền, còn mấy tiếng tan giờ làm, *éo phải lo kẹt xe, tiếng cãi vã, hay bất cứ thứ gì. Chỉ có mày, người mày yêu trong giây phút hiện tại đó thôi.
-Ukm, nhưng sau này với anh sẽ là người khác, cũng hình ảnh tương tự.
-Nhưng người đó sẽ không phải là người kia. Quá khứ thì chỉ là quá khứ mà thôi, cứ nhắm mắt mà bước qua là được
-Có sẹo đó.
-Còn hơn là không bao giờ liền thịt!
21 notes
·
View notes
Text
Từng nhìn nhau không mảnh vải che thân, nhưng lại không thấy nhau mặc đồ cưới.
Từng nắm tay nhau biết bao lần, tiếc chẳng một lần đeo nhẫn cưới.
Từng gọi nhau hai tiếng vợ chồng, nhưng chẳng thể cho nhau danh phận.
Từng chung mối tình nhưng chẳng thể chung nhà.
2 notes
·
View notes
Text
Những ngày hạ vắng thưa người lái xe trên phố cũ quận 2, lưng áo người đầy mồ hôi dấp dính vì mùa nắng này là mùa oi mùa gắt. Nhịp độ đều đều của thời tiết Sài Gòn thi thoảng cũng bị trêu ngươi bởi một vài biến tấu. Mà bạn nữ sau lưng làm bộ không để ý, cũng chỉ cười, tim rộn ràng khấp khởi vì lâu lắm mới gặp lại người xưa. Tóc bạn đen, váy bạn dài, giày gót cao đặt gọn lên gạt chân xe.
Nghe bạn kể chuyện, một cú ngoặt chẳng ai ngờ tới. Người hỏi sao bạn không theo mối cũ, chứ bốn năm hẹn hò, đầu năm còn hân hoan dạm ngõ, nói tan là tan, không hợp rồi hết chuyện hết duyên.
Bạn kể gọn gàng, mấy câu là xong một đoạn tình, xâu chuỗi lại rồi chẳng ai biết nói thêm gì. Bạn và Trình quen nhau độ 20,21, quen thời sinh viên ngây dại chập chững vào đời, dăm ba câu tin nhắn trên mạng xã hội, cũng không ai mở lời, cứ vậy mà bên nhau. Thời đại này người ta xem câu tỏ tình là tích cũ chuyện xưa, trăm lời ngọt nhạt không thể thốt ra nổi một câu bắt đầu. Thứ sến sẩm đấy quý như vàng, nó hiếm, nó lạ và vô giá. Bạn ngổ ngáo, bụi bặm, quen rong ruổi theo đuổi một nỗi đam mê bất tận của việc đi và khám phá. Trong bạn đau đáu một thế giới lạ lùng đầy bí ẩn. Một nụ hôn phớt với Nguyên trên tầng thượng đã từng mang dập dìu những cảm xúc rạo rực giờ đây chỉ còn tiếng ong ong của tasks, deadline và những nỗi sợ hãi của sự mất định hướng và tự do khi bắt đầu phải đi vào khuôn phép. Mỗi ngày vật vã một cuộc chơi mới.
Trình - như cái tên mạnh mẽ của anh. Lạnh lùng và nguyên tắc, như cỗ máy đều đều đang độ cống hiến. Anh kiến trúc sư tương lai giỏi giang và tỉ mẩn, yêu cầu cao với chuẩn sống và cuộc đời. Bạn là ngoại lệ, cũng là điều duy nhất anh dành một chỗ cho sự lộn xộn thiếu nề nếp bước vào thế giới của mình. Thỉnh thoảng bạn sẽ nghĩ, tại sao Trình lại chấp nhận một người phụ nữ hỗn loạn như thế này song hành, nhưng suy nghĩ chỉ vừa thoáng qua, lập tức đã bị vùi dập bởi những cơn gió lốc thương trường bạn cho là quan trọng, dù về quy mô, bạn biết thừa là chưa thấm vào đâu. Những bài học lý thuyết, những kinh nghiệm vỡ lòng, nhưng hơn thua thiệt hơn của thực tế sẽ làm bạn chuyến choáng trong cơn say thất bại và chiến thắng, một lúc lơ đãng... có thể đánh mất bản thân.
Lần bạn đi ngắm biển xa, bạn gọi anh thông báo một tiếng khi đã ngồi trước đêm đen của một thành phố khác. Anh hỏi bạn đâu, bạn đã đi đâu mất rồi. Bạn cười khùng bảo anh đừng lo, chuyến công tác ngắn ngày, bạn sẽ về sớm, rủ anh đi ăn đêm Sài Gòn bù đắp. Chọn quán ngon nhất bạn search tìm trên tiktok, hi vọng thuật toán của cái hệ thống đấy sẽ tìm được gì hay ho. Nhiều lần bạn vui phát điên vì tìm được chỗ hợp ý Trình, nhiều lần buồn phát khóc vì rõ ràng là không có kế hoạch tốt sẽ dễ để anh phải chịu đựng mớ dở hơi cám lợn nào cùng mình. Bạn thấy tội lỗi. Bạn đã hi vọng mình có thể làm tốt hơn. Bạn cố đổ lỗi cho sự thiếu chuẩn bị bằng việc dỗi ngược lại để anh có thể dỗ dành.
Đầu năm, Trình lên kế hoạch thưa chuyện mẹ cha, đón bạn về nhà. Bạn ngúng nguẩy trong vui sướng dù kế hoạch là dời ngày cưới 2 năm sau ngày dạm hỏi (bạn đòi anh thế), phải là nhẫn sang nhất, đắt đỏ nhất vì đấy có thể là thứ trang sức lấp lánh nhất bạn vì anh mà muốn đeo cả đời này. Mỗi một món đồ bạn chọn mang theo trên người, đều là những đoạn thời gian đẹp nhất bạn muốn giữ lại cho riêng mình (hoặc chia sẻ với anh, nếu anh muốn).
Một ngày nọ, đôi mắt bạn phải thấy những điều không nên thấy, bạn ước bạn có thể giả vờ như không biết rồi tiếp tục bên Trình như đã từng. Bạn đã thấy suối tóc b���ng bềnh, bạn đã thấy dịu dàng, nhỏ nhẹ và tinh tế. Bạn thấy sự quy củ và khuôn phép. Bạn thấy sức sống tràn đầy và đảm đang nữ tính. Sự ngọt ngào bên kia nhấn chìm bạn trong biển cả tối đen lợt lạt của màu biển đêm. Thì ra Trình - hay mọi người đàn ông khác trên đời này (mà bạn cũng không quan tâm lắm) đều yêu thích một nàng thơ. Bạn đã không biết. Hoặc bạn ước vậy.
Trước cánh cổng quen thuộc, bạn đứng ở góc xa, ngơ ngẩn. Hoa giấy bay lả tả. Thật lạ, sao không phải hôn phớt. Say đắm và lãng mạn hơn bất kỳ cảnh phim nào mà bạn từng xem. Đường về nhà bạn tự dưng xa quá, trăng đêm nay sáng tỏ, bóng đèn đường nổi trôi nhập nhoạng trong cái cúi gằm, nước đọng nhoè nhoẹt ướt đôi mắt một người si.
Đêm dài, dài ơi là dài....
Bạn cũng nhớ lắm, mà bạn giỏi im, trong khắc khoải của những đêm mộng mị, những câu chuyện, những bộ phim mới, công việc mới kéo bạn tìm kiếm một chốn khuây khoả trốn qua thực tại. Bạn không trách móc câu nào, không gọi gì lại, chỉ thấy thương Trình. Bấy nhiêu lâu nhỉ, anh đã phải chịu đựng bấy nhiêu lâu rồi.
Người nói muốn ôm lấy bạn một cái, bụi đường Sài Gòn cũng đang làm mắt người đỏ hoe, mà phải tội đang lái xe lưu thông trên đường lớn, thôi ráng tí tới quán cafe, gọi ly bạc xỉu rồi người kiếm cớ ôm ấp an ủi bạn, chả mấy khi.
Rồi sao, bây giờ phải làm sao? Người hỏi. Chẳng sao cả, cứ vậy thôi, cuộc chơi còn dài, player 2 không còn nữa thì thôi vậy. Cũng không hẳn, trước giờ Trình cũng chỉ để máy treo, anh bảo nhìn bạn chơi thôi cũng đủ vui cho cả hai rồi.
Người nhích ra đằng sau xe một chút, tấm lưng rộng đủ chở che một trái tim im lìm, không còn nhảy nhót loạn lên như lần gần nhất người gặp. Đầu bạn tựa giữa hõm lưng người, lưng bạn còng xuống, khe khẽ run cả đoạn đường.
4 notes
·
View notes