#nở ngực
Explore tagged Tumblr posts
nghienrose · 20 days ago
Text
1:45
04-01-2025
Tối 02-01-2025
- lúc ấy tụi mình đang rất bth và rất vui một buổi tối bên nhau, nhma mik chỉ cần nói lỡ lời đến một vấn đề ny mik liền đổi thái độ nói ngược lại mik, một cách khó hiểu, tình yêu và người nằm bên cạnh mình đây từ khi nào đã thay đổi trở nên xa lạ như vậy?
- từ khi nào mà mình mở miệng nói điều gì ra, trái chiều một chút, ny mik sẽ liền gây gắt và chỉnh mik liền dù trc đó mik đã luôn dặn hãy nhẹ nhàng với mình hơn
- Dù cho mik có dành bnhieu thgian, tình yêu ra để nch vs ny rằng e cần nhiều tình yêu hơn, hãy đối xử nhẹ nhàng với em. Mọi thứ đều ko có tác dụng, a đã ko thay đổi.
- cự cãi, lớn tiếng có, nhỏ tiếng có, cãi có, nch giải thích có, ny mik lôi chuyện 1 năm qa mình vẫn ko thay đổi, rồi mình khóc
- mình nằm khóc, khóc nhỏ vì giấu đi cơn nấc, ny mik quay lưng về phía mik.
- mình nằm khóc im lặng, mik nằm cứng đờ thật lâu
- ny mik ngồi dậy và lên ghế ngồi, mình vẫn nằm ấy, khóc nghẹn.
- a ấy mệt sau một ngày đi làm, rồi quay lại giường và nằm ngủ, mình khóc
- mình dần khóc to hơn, và mất kiểm soát, mình khóc một cách thảm thiết. Mình rơi vào tận cùng đau khổ
- ny mình mệt mỏi, bảo mik đừng khóc nữa và dỗ mình, mình vẫn khóc ko kiểm soát
- là vì a mệt, mik đag cố tìm ra lý do để giải thik cho những sự vô tâm với mình hay là ko còn muốn dỗ mik nữa? Sau đó a nằm ngủ, vì a mệt. Và a ko dỗ kik nữa, mình nằm khóc lớn như một đứa trẻ
- mik nằm khóc thật lâu, mất hết tôn nghiêm của một người cgai, ướt hết gối, ny mik mệt, a ngủ
- mik khóc to hơn như một đứa trẻ để mong sự dỗ dành, a ấy thì ngủ, vì mệt
- sau khi chờ rất lâu mà a ko qutam, mình khóc trog vô vọng, con tim mình tan nát, mình hỏi sao a ko dỗ e, a có thể để ny mik khóc vậy ư? Ny mình trl một câu mik kbh có thể quên đc : đi làm đi, để ra bgoaif mà bướng với đời ấy, đừng có làm v với a, đi làm đủ mệt lắm r, hnay a đuối lắm r
- r ny mình ngủ. A mệt vì đi làm. Em đang có kinh và bị bệnh, e cx rất mệt, nhưng a ko nghĩ tới đc điều đó.
- mik thấy v là quá đủ, mik sẽ nhớ, nhớ thật rõ ngày hôm đó, cái ngày mik khóc lóc đau khổ, chìm trong tuyệt vọng nhưng người tên là btrai đã đứng nhìn mik như vậy, ko vương tay kéo mik đứng dậy, vì mệt và buồn ngủ.
- a ngủ, nhìn a ngủ thật say, trog khi mik đang khóc. Đây ko phải lần đầu a chọn cách đi ngủ khi mik đag khóc đau khổ.
- mik vẫn chờ một hồi lâu, a vẫn đang ngủ. Mik quyết định đứng dậy gom đồ và đi về. Đi bộ về, giữa thời tiếc mùa đông lạnh tháng 1 ở canada, chỉ với một chiếc manteau mỏng, người thì đang bệnh, có kinh, đi bộ 30p về nhà.
- mình đi lại con đường mà một năm trc tụi mik từng đi chung vì trễ bus. Cảnh vật vẫn vậy nhưng người ctrai năm đó đã thay đổi. Chỉ cách một năm thôi.
- Mình lạnh, mình vừa cảm rất nặng nằm cả ngày hôm trc hôm ấy th. Cái lạnh thấu xương khi mình đi bộ về, cùng với chiếc dép như để nhắc mình nhớ mãi về những điều đã xảy ra hôm ấy.
- cuối cùng a cx dậy nhỉ, a đã lấy xe đi theo mình. But i wish that u can sleep more, e ko muon lam phien giấc ngủ của a.
- mình vừa đi, mình nhớ bame, mình bật khóc, mình vừa đi dưới trời tuyết lạnh, gió buốt thấu xương, mình tủi thân vì mik ko thể gọi ai tới đón mik lúc mik cần ai đó nhất như bh, mik ko có gd, mik bật khóc.
- gió tạt làm mình đau, mik bật khóc lớn suốt chặn đường, nhưng r mik về đc nhà rồi, mik khóc chạy vào nhà. Sao mik .. lại thành ra nông nỗi này. Sao có một ngày mik lại đáng thương như vậy.
Khỏng khắc mà người ấy nằm ngủ, ko quan tâm sẽ có chuyện gì xảy ra với mình, nhỡ mình uống thuốc thì sao. Cái khoảng khắc ấy cả đời cũng ko đc tha thứ. Dù sau đó có bù đắp bằng những dòng tn quan tâm mình nghe thật buồn cười, ko thể tha thứ.
- mik lạnh, mik khóc n���c nở vì quá lạnh. Lòng ngực mik sau hôm đó bị nhiễm lạnh nghiêm trọng. Mik bệnh. Mik phải thi 2 môn final trong hai ngày nữa.
khi giọt nước của em không còn có thể chạm đến trái tim của anh nữa, không thể van xin sự quan tâm từ anh nữa.
- A là ai v? Sao từ khi nào tôi quỵ luỵ cần tc từ một người như vậy, sao tôi lại thành bộ dạng thế này. Mà dù có bộ dạng thảm tới đâu, mik cx ko hơn đc giấc ngủ của họ.
- thật buồn khi phải chấp nhận rằng, họ ko còn tôn trọng mình nữa.
- mik đã nhượng bộ, đã cố gắng cho mqh đã vỡ từ lâu. Nhưng lần này mik sẽ dũng cảm bước tiếp. 2025 hãy típ sức cho em.
- mình sắp thi, nhưng lại nằm đây viết về những chuyện nàu. Mình sắp thi, nhưng lại qa nhà ny để cãi lộn thay vì được nghĩ ngơi. Người đó đã ko nghĩ tới vc mik đag trog giai đoạn thi, mà còn xé chuyện ra để ra nông nổi v.
- ngày hôm ấy lạnh nhạt quyết tâm bỏ rơi mình là vậy, sau đó lại nt hỏi thăm mình ổn ko. Đàn ông đều thik biến một người cgai tuyệt vời trở nên điên loạn vì tình yêu của họ như v sao. Đag làm gì vậy.
- ngày hôm lạnh giá ấy, đau buốt tận tâm can, khóc luỵ đến ko thể nhận ra chính mình, cảm ơn đã giúp mình nhận ra mọi thứ.
- và ny mik, sẽ quên, sẽ tiếp tục đi làm, sẽ hành xử như ko có chuyện j cả sau này, và mik ngu ngốc nhượng bộ, quay lại mình trở thành một con người nhẹ nhàng hơn sợ ngta hơn, hạ thấp bản thân hơn, sẽ ko ngừng nhắc nhở họ yêu thương mik hơn để che đi nỗi đau tâm lý mà họ đã gây ra. Nhưng làm ơn, nghi à hayz tỉnh lại nhé. Họ như vậy, mà m vẫn ở lại sao? Bame m có biết những chuyện này ko? Sao m lại trở nên thảm như v?
- chta ko hợp nhau. Mik đã cố gặng hạ bthan để cứu vãn mqh này và thật đau đớn khi phải chấp nhận mik ko thể sử dụng một cái ly đã đc vá lại, hãy để nó ở đó, và một ngày ko còn luyến tiếc nữa vứt nó đi.
- có thể vì một chuyện nhỏ mà caiz nhau to vậy là vì mhq này đã hỏng và có vết sứt r.
- tạm biệt
Hãy trở về một nghi học giỏi, xem phim sau những exam, đi ăn cùng bạn bè. Sự tử tế cuối cùng của tôi sẽ là dũng cảm xin lỗi những tổn thương mik đã gây ra cho họ, xin lỗi thật nhiều, dũng cảm nhận lỗi về phía mình, ko giải thích nữa, ko cần, ko cần làm những chuyện thừ thãi ấy, nói hoài nói mãi mà ngta ko nghe lại thành vô nghĩa. Và dũng cảm rời đi, ko cần làm um xùm nữa, nhẹ nhàng rời đi mới là thật biến mất.
Mik xin đón nhận mọi thứ mọi lỗi sai và xin được trả giá. Tạm biệt.
2 notes · View notes
ilali · 3 months ago
Text
Em có hiểu gì về tình yêu đâu
nhưng em biết
Tình yêu nào phải thứ đại đùa. Tình yêu không phải là hai ba dòng chữ qua màn hình hay lời ngon tiếng ngọt sáo rỗng. Tình yêu càng không phải sự rung động nhất thời và nhạt nhoà trong tích tắc.
Tình yêu là năm dài tháng rộng, là xuân hạ thu đông, chờ đợi rồi có nhau. Tình yêu phải xuất phát từ ham muốn tột cùng. Tình yêu phải nảy nở, khi trái tim ta đập vang mỗi lúc gặp nhau; khi người vui ta vui, người buồn ta buồn; khi nhớ nhung chảy tràn lồng ngực; khi ghen tuông giận hờn; hay đôi khi là tự ti chẳng thể giấu… Tình yêu là thế, đâu đơn thuần là vui vẻ và buồn tủi đâu anh.
Em đâu nào xem nhẹ tình yêu, bởi tình yêu thiêng liêng và đẹp đẽ đến nhường nào.
Đừng vì cô đơn mà tìm tình yêu, hãy để tình yêu đến và lấp đầy lòng mình.
ilali
3 notes · View notes
cyberphoenixsstuff · 10 months ago
Text
Tumblr media
"Anh xin lỗi em,anh thật khốn nạn"Hắn cứ lảm nhảm câu đó trong đầu,nhưng thật là không giúp được,ai bảo em đáng yêu+quyến rũ như thế chứ.Sunghoon xưa nay chẳng quan tâm lắm đến các nữ idol khác,cho đến khi hắn gặp Jang Wonyoung.Và việc phải làm việc với tiếp xúc thường xuyên với em chỉ khiến hắn càng thương nhớ em nhiều hơn.Nhưng vấn đề là hắn không biết tán gái,hắn không có cái miệng dẻo như Heeseung ông anh cùng nhóm,cưa đổ được cả Winter của aespa.
Sau nhiều ngày suy nghĩ,hắn quyết định dùng hạ sách là bỏ thuốc kích dục.Hắn cảm thấy bản thân thật đê tiện,nhưng biết làm sao,hắn sợ khi mở lời ,em sẽ từ chối hắn với vô vàn lí do.
Có lẽ là hắn đã đúng,vì hôm nay em lại từ chối lời tỏ tình của một đàn anh khác...
Sau khi bỏ thuốc vào chai nước của Wonyoung,
Hắn núp vào một góc kín sau hậu trường,hắn phải bảo đảm chỉ có em chạm vào cái chai ấy,rồi mới ra sân khấu tiếp tục công việc.
Mọi thứ đều diễn ra thuận lợi làm hắn cảm thấy
thật may mắn.Không chỉ uống gần nửa chai,em còn cầm theo khi hết chương trình.Lúc chuẩn bị đi show khác cùng nhóm,thuốc bắt đầu phát tác,mặt em trở nên đỏ và mắt đờ đẫn,chân đứng không vững khiến các chị em khác lo lắng,thì hắn liền xuất hiện đề nghị đưa em đi viện. Có lẽ do khuôn mặt của hắn rất đáng tin, quản lý không nghi ngờ gì mà giao em cho hắn.
Trong lúc Sunghoon chở Wonyoung về căn biệt thự ở ngoại ô mà hắn phải năn nỉ gãy lưỡi để mượn được,em ngồi bên cạnh hắn vì tác dụng của thuốc mà tay không ngừng vuốt ve, chà chà lên vú và mu.Trong cơn hứng tình,em luồn cả tay vào trong chà, bóp một cách mạnh bạo. Tự em làm cho cơn hứng tình của mình lên cao hơn để giải tỏa ham muốn rạo rực trong cơn động dục của mình. Như vô thức em vớ cái chai kia tiếp tục uống thêm nước,lượng thuốc còn lại làm tăng thêm cơn khát tình khi nó xâm chiếm, kích thích hoàn toàn vào cơ thể em.
Tay Wonyoung không ngừng chà mạnh vào hạ bộ nơi âm vật đang bị kích thích tột độ khiến em rên lên vì sướng.Em vạch trần bộ ngực to tròn trắng nõn, kéo hay bầu vú ra khỏi áo ngực chật chội để thoải mái xoa bóp, vuốt ve hai đầu ti đang cương cứng.
Hắn nhìn thoáng qua mà phía thân dưới đã cứng ngắc từ khi nào.
Khi đến nơi,hai chân em banh rộng để cái váy da kéo cao lên bụng lộ toàn bộ phần hạ thể,em  cho tay liên tục thoải mái hoạt động bên trong chiếc quần lót bé nhỏ màu hồng phấn.
Hơi thở em ngày càng dồn dập,em sung sướng trong cơn khoái cảm của bản thân đang dâng trào cần được giải tỏa.
Có lẽ do thuốc hơi mạnh nên nãy giờ em chỉ tập trung tự thỏa mãn mà không để ý gì cả.
Nhưng khi quay sang nhìn thấy Sunghoon,em thoáng ngại ngùng một chút rồi lại liếc mắt đưa tình,kéo áo lên lộ vòng eo đầy mời gọi.
Hắn muốn Wonyoung lắm rồi,vội vàng ôm lấy em rồi khóa môi em bằng một nụ hôn nồng cháy
Cả người em như tan chảy trước cái hôn đường đột, mãnh liệt của Sunghoon.
Trong lúc hắn bế em vào nhà,Wonyoung không ngừng liếm lấp bên cổ hắn làm hắn kích thích cùng cực,hắn quyết làm cho em nằm liệt giường.
Đặt em xuống giường,hắn liên tục di chuyển môi mình xuống cằm, vai và ngực của em.Em như được thỏa mãn,ôm chặt lấy hắn tận hưởng những kích thích mà hắn mang lại. Mùi hương da thịt từ cơ thể Wonyoung, cơ thể sexy gợi cảm khiến hắn kích thích, hưng phấn cực nên hắn không bỏ lỡ cơ hội bú liếm từng cm trên cơ thể ấy. Môi Sunghoon đi đến đâu là tay mở đường tới đó, không để quần áo vướng víu, che đậy bất cứ nơi nào trên cơ thể nõn nà của Wonyoung. Thậm chí là nách của em cũng làm hắn phấn khích tột độ với mùi hương nồng nàn quyến rũ, nó hoàn toàn trơn láng không một cọng lông, trắng mịn khiến hắn cứ muốn liếm mãi nơi ấy.
Dáng Wonyoung không chỉ rất cân đối mà vú còn nảy nở to tròn khiến bầu ngực lộ rõ, nhô cao đầy gợi dục.Hôm nào Sunghoon cũng lén nhìn  ngực của em với ao ước một lần được sờ bóp bú liến hai bầu vú ấy. Giờ hắn đã được toại nguyện mà bú vú em hả hê như một đứa trẻ khát sữa.Hắn cố kéo đầu ti dài ra để ngậm hết vú vào miệng nhưng không thể, nó quá to và khiến hắn loay hoay mãi với hai quả đồi này mà chưa xuống được phía dưới. Bị kích thích nhiều ở ngực làm em càng hưng phấn hơn,em ôm chặt lấy đầu Sunghoon làm hắn muốn chết ngạt trên ngực em ấy.
Hắn cảm thấy Wonyoung đang bị kích thích vô cùng, mông của em không ngừng uốn éo để mu chà lên hạ bộ của hắn.Em kéo hắn đứng dậy và chủ động cởi đồ hắn ra, nhanh chóng kéo quần hắn xuống và ngậm trọn dương vật vào miệng. Em mút dương vật hắn ngon lành như đang mút que kem. Nó không to nhưng dài khiến Wonyoung hơi khó khăn khi ngậm hết vào miệng. Càng mút nó càng cương cứng hơn khiến em thích thú mà vừa múc vừa sục.
Thấy đã đủ độ cứng em đẩy hắn ngồi xuống ghế và chỉnh cho dương vật vào đúng cửa mình rồi ngồi hẳn lên người hắn để dương vật chui tọt vào bên trong em.Cơ thể em co rúm lại vì đau,máu trinh từ từ chảy xuống dưới bẹn,lần đầu mà,nhưng cái hôn sâu của hắn đã làm cơn đau kia trôi qua nhanh chóng.
Sau đó thì em lại vô cùng thích thú thỏa mãn khi nó ngập sâu vào trong âm hộ,em bắt đầu hẩy mông cho hai bộ phận sinh dục cọ xát vào nhau. Wonyoung lắc mông, dập mông một cách điêu luyện khiến cho dương vật của hắn liên tục ra vào cọ xát vô mọi ngóc ngách bên trong âm đạo ẩm ướt.Em chủ động điều khiển nó kích thích, chà sát vào những khu vực mà em muốn khiến em lộ rõ vẻ thích thú,mãn nguyện với những kích thích nơi giao nhau của hai cơ thể.
Wonyoung không những nhún nhảy, đẩy mông mà còn áp hai bầu vú vào ngực Sunghoon để núm vú cạ vào người hắn đầy kích thích. Môi em khóa chặt môi hắn không nói được gì, lưỡi em quấn lấy lưỡi hắn đầy mãnh liệt,hơi thở cả hai như hòa làm một.Em di chuyển,uốn éo mông một cách điệu nghệ làm dương vật hắn bị siết chặt cọ xát vào âm đạo khiến hắn chỉ muốn xuất tinh ngay vào trong em.
Sunghoon cố gắng kiềm chế cơn cực khoái đang trực trào, âm đạo của Wonyoung không ngừng siết chặt lấy dương vật hắn. Cảm giác giao hợp với em làm hắn vô cùng thích thú, hòa nhịp cùng em ấy khiến hai cơ thể va vào nhau thành âm thanh đầy dâm dục và kích thích.Dương vật to dài của hắn thọc sâu và tử cung của em làm em như bị điểm trúng huyệt,vừa thở vừa rên rỉ như một con mèo hoang. Cơn nứng tình của Wonyoung cũng đã lên tột đỉnh nên em ấy dễ dàng thăng hoa trong cơn khoái cảm khi được thỏa mãn.Em nhanh chóng đạt cực khoái, toàn thân co giật, hơi thở ngắt quãng,cả người đổ sụp xuống cơ thể rắn chắc của hắn.Âm đạo giật từng nhịp siết chặt cây hàng đang cương cứng bên trong ép dâm thủy tuôn ra hai bên mép như suối.Hắn cũng muốn lên đỉnh cùng em nhưng vì chưa tới nên để mặc em ấy được giải tỏa cơn nứng tình rồi mới chơi tiếp hiệp nữa với em ấy.
Sunghoon cũng khá thắc mắc vì đây là lần đầu mà sao em lại có thể lắc mông điệu nghệ đến thế
là do thuốc hay do em vốn rất dâm đãng?
Sao cũng được,không để Wonyoung nghỉ ngơi quá lâu,đang trong cơn nứng hắn lại đè lên em tiếp tục mơn trớn, vuốt ve, kích thích em để thỏa mãn ham muốn cơ thể, làn da trắng trẻo nõn nà của em ấy. Lúc nãy hắn vẫn chưa được bú, liếm âm hộ của em nên giờ hắn phải tranh thủ chiêm ngưỡng, sờ mó,nghịch ngơm nơi mà dương vật hắn vừa bị nó nuốt trọn.
Hắn phải công nhận âm hộ của em thật tuyệt đẹp hấp dẫn.Nó trắng trẻo, mềm mại như một con sò lụa, cái hột le đỏ hồng cưng cứng lộ rõ phía trên hai mép bị kích thích sau cơn nứng lấp ló giữa hai mép khi em hẩy mông banh háng cho  hắn thỏa sức chiêm ngưỡng, hôn hít. Do mới bị dập te tua, tơi bời nên nó hơi sưng đỏ nhưng vẫn khép kín, bé xíu rất dễ thương. Lông mu mọc một cách tự nhiên phía trên đỉnh không quá dài cũng không ngắn, chỉ vừa đủ dày để tôn lên phần mu cao vút quyến rũ. Trái ngược với phần lông mu đen mượt phía trên, toàn bộ khu vực âm hộ và cửa hậu của Wonyoung hoàn toàn trần trụi không có một cọng lông nào làm phơi bày toàn bộ khu vực nhạy cảm kích dục của em trước mắt hắn. Nó trơn láng một cách tự nhiên không hề có sự can thiệp cạo tẩy gì cả hay do em xử lý quá khéo mà hắn hoàn toàn không tìm thấy 1 cọng lông nào. Cả cơ thể em cũng vậy chỉ duy nhất có lông mu còn nách cũng trơn láng không tì vết. Mùi hương từ dâm thủy đang ngập tràn bên trong và bên ngoài cửa mình khiến Sunghoon ngây ngất,nó cuốn hút kỳ lạ,đáng lẽ ra nó phải có mùi tanh hôi thì của Wonyoung thơm lừng quyến rũ như một loại nước hoa quý phái khiến hắn bị kích thích không rời.Hắn vạch hai  bên mép ra ngay và bắt đầu bú, mút âm vật của em.Wonyoung run lên từng cơn khi hắn bú mút nơi nhạy cảm nhất của con gái, mông em giật giật liên hồi miệng thở ngắt quãng thoi thớp như cá mắc cạn, hai tay quơ quào không có điểm tựa. Em chỉ còn biết chịu trận để hắn khám phá từng ngóc ngách khu vực nhạy cảm đó của em.
Sunghoon thích thú bú liếm, mơn trớn hột le rồi dần xuống cửa mình, dùng tay khám phá bên trong bên ngoài, xoa bóp hai bên đùi trong của Wonyoung.Hắn soi mói từng milimet khu vực thường ngày được che đậy bởi quần lót. Đặc biệt em có 1 nốt ruồi nhỏ phía bên phải vùng mu rất gợi tình.Hắn cứ say sưa vùi đầu vào háng em tìm kiếm đường lên thiên đàng mà quên hết thời gian,cho đến khi quản lí của em gọi điện tới...
Sau khi báo lại với quản lí rằng em đã khỏe,Wonyoung đành ngậm ngùi tạm chia tay hắn,dù gì lịch trình chiều nay của em vẫn còn nhiều.Không có gì khó chịu nào bằng cơn nắng cực bị cắt ngang.Tiễn em xong hắn hầm hầm bước vô nhà vệ sinh mà tự giải quyết...
Mà thôi không sao,dù gì ngày mai hắn vẫn được tiếp tục gặp em mà.
Tumblr media
Hắn chắc rằng từ hôm qua đến giờ,Wonyoung cũng cùng tâm trạng với hắn,vì hắn thấy em ấy cứ liếc mắt đưa tình với hắn suốt buổi.Hắn cũng không ngờ em ấy dâm đến vậy,liên tục sấp gần với hắn để được đụng chạm da thịt trong lén lút.
Hôm nay em mang đôi guốc nhọn cao 20cm để lâu lâu em lại giả vờ mất thăng bằng ngã vào người hắn,tiện thể lại vuốt ve mông và vài vùng nhạy cảm của hắn.Rồi lợi dụng lúc không ai nhìn,em thọc tay vô hẳn trong quần Sunghoon để vuốt,sục cây gậy thịt của hắn làm hắn cương cứng ngắc.Bị em quần một hồi hắn chịu không nổi liền nhanh kéo em vô góc kín xong đút cây hàng vào trong miệng em.
Kỹ năng mút kem của Wonyoung phải nói là tuyệt đỉnh,Sunghoon sướng tê tái vì cái lưỡi và những ngón tay điêu luyện cứ liên tục kích vào hai hòn bi làm hắn không kìm được cơn cực khoái dâng trào.Em biết hắn sắp bắn liền ngậm sâu đầu dương vật vào miệng, dùng tay siết chặt dương vật cho tinh khí bắn ra mạnh hơn.Hiểu ý nên hắn dùng hết sức đẩy tinh dịch bắn mạnh ra ngoài vào thẳng trong miệng Wonyoung, em chắc đã có chuẩn bị nên ngậm và nuốt liên tục như uống sinh tố một cách ngon lành, tay không ngừng kích thích để hắn giải phóng tất cả tinh trong người, không chừa giọt nào.
Cảm giác được xuất tinh giải tỏa làm Sunghoon sướng ngất nhưng lại biểu hiện nét mặt như sợ bị ai đó phát hiện.Hắn cảm thấy mặt nóng bừng, nhịp thở nhanh như vừa chạy bộ 10 cây số.Wonyoung cẩn thận liếm sạch tinh dịch ở đầu kiu rồi cất dương vật đã ỉu xìu, mềm nhũng vào trong quần.Em còn hôn nhẹ nó như kiểu chúc bé ngủ ngon nhé làm hắn ngượng muốn chết, lúc nãy còn cưng cứng to như một trái dưa chuột gân guốc, bây giờ teo tóp như quả bóng xì hơi chỉ còn cái vỏ.
Sợ em không cẩn thận làm dính miệng hắn vội lấy cái khăn trong túi đưa em lau trước khi ngồi dậy. Em hiểu ý liền lau sạch sẽ vết tích vụng trộm vừa rồi như kiểu thưởng thức xong một món ngon ở nhà hàng, cảm giác còn thèm thuồng muốn ăn thêm.
Thái độ dâm dục, cơ thể khêu gợi của em làm Sunghoon nứng trở lại, dương vật lại được bơm căng, cương cứng trong quần.Hắn lấy tay khẽ xoa eo của Wonyoung ý muốn xin thêm, em ngại ngùng bỏ ra ngoài để hắn nhìn theo quả mông to đẩy đưa mà ngẩn ngơ. Quả mông này mà doggy thì sướng kiu vãi đái.
Sau khi xong công việc Wonyoung nhắn cho Sunghoon rằng em đang đợi hắn ở nhà riêng.
Hắn phóng xe như bay chạy qua.
Trong phòng ngủ tối mờ ảo,Wonyoung đã chờ sẵn khi thấy hắn em liền ôm chặt, khóa môi bằng nụ hôn dài bất tận khiến hắn không kịp thở.Sunghoon không quan tâm nhiều màn hôn hít,vuốt ve mà chỉ tập trung vô tìm cái âm đạo ẩm ướt của em để lấp đầy bằng dương vật đang căng cứng của hắn.Hắn đè em ra giường, banh hai chân ra nhìn cho rõ lối vào thiên đàng, vừa liến tạo độ ẩm vừa tụt quần áo lâm trận ngay.Wonyoung cũng đang nứng nên lấy tay banh hai mép âm đạo để hắn dễ dàng đưa đầu kiu vào đúng vị trí.Từ bên dưới hắn cho dương vật đâm mạnh vào trong người em ngập lút cán khiến em cong người lên vì sướng.Cái giường lại khá vừa tầm nên việc nhấp,xoạc Wonyoung trên giường dễ dàng, thoải mái khiến hắn và em cực kỳ hòa nhịp với nhau trong cơn khoái cảm làm tình.Wonyoung banh vùng kín hết cỡ để hứng trọn những cú nhấp lút cán của Sunghoon,hắn và em hòa nhịp cùng nhau để duy trì tốc độ giao hợp của cả hai.Hắn và em đều khỏe nên cả hai làm tình rất xung dù vừa chịch vừa thở như đang tập gym vậy.
Cơn sướng làm hắn không thể dừng lại được,hắn chống tay lên giường để lấy điểm tựa còn em đã nằm dài thẳng cẳng để mặc cho hắn hì hục đẩy dương vật ra vào bên trong người em một cách nhanh mạnh không biết mệt mỏi. Em rên rỉ, thích thú khi hắn liên tục nhấp bạch bạch vào âm hộ em ấy,vừa nhấp hắn vừa dùng ngón tay xoa xoa lên âm vật đỏ hỏn của Wonyoung khiến em nhanh chóng đạt cực khoái, cả người co giật như bị động kinh, hai chân co lại bấu chặt lấy hắn không rời,hắn không thể rút được dương vật ra vì em siết quá chặt, cố giữ nó nằm gọn trong người em mặc những cơn co thắt liên hồi bên trong âm đạo không ngừng kích thích hắn. Đúng ra Sunghoon đã xuất tinh ngay trong em, nhưng vì lúc nãy vừa xuất nên giờ hắn có thể làm chủ được cơn cực khoái để không đạt tới mức xuất tinh.Hắn còn chưa hoàn toàn thỏa mãn với cơ thể của Wonyoung, một cô gái trẻ đẹp, xinh xắn như thế này mà chưa gì đã buông súng đầu hàng thì thật phí quá.Em thở hổn hển sau cơn cực khoái vừa rồi, hai chân bắt đầu thả lỏng, cả người nằm dài trên giường vì quá mệt, nhưng gương mặt vẫn cười tươi thích thú, mắt lẳng lơ đưa tình, tay cố kéo hắn cúi xuống ôm hôn như muốn cảm ơn vì đã làm em thấy thỏa mãn cơn hứng tình.
Sunghoon luôn miệng khen ngợi vẻ đẹp của Wonyoung,cơ thể em, tâng bốc em bằng những ngôn từ ngọt ngào nhất mà hắn biết vừa để giải tỏa ham muốn, tình cảm thầm kín bấy lâu nay vừa tạo cảm giác yêu thương gắn kết giữa hắn với em.
Em hoàn toàn bị hắn chinh phục,chiếm đoạt,sở hữu như một món đồ riêng của mình.Bây giờ em  ngoan ngoãn như một con mèo muốn được vuốt ve, nũng nịu. Sẵn sàng làm tất cả vì hắn, kể cả khi hắn năn nỉ em mặc một chiếc váy siêu mỏng, siêu ngắn và hở hang mà hắn mua trên mạng để tăng độ kích thích. Phụ nữ mặc váy ngắn luôn làm đàn ông bị thu hút bởi chân dài và mông to khêu gợi, chính vì vậy mà hắn luôn mơ tưởng được làm tình với em khi mặc chiếc váy sexy này.
Váy loại nilon mỏng láng nhưng co giãn mặc ôm với mọi bờ mông,Wonyoung lại có mông to, tròn mặc càng làm nổi bật vòng 3 sexy quyến rũ. Nhất là khi em tạo dáng chổng mông về phía hắn mời gọi doggy.Sunghoon chỉ đợi có thế ôm em từ phía sau để dương vật được chạm vào bờ mông xinh ấy, phía sau váy hắn còn cắt sẵn 1 lỗ ngay vị trí giao hợp để dương vật có thể đút vào mà không cần phải kéo váy lên, nó bó sát mông của Wonyoung đồng thời siết chặt vòng 3 khiến đường vào âm đạo cũng hẹp hơn.Âm hộ em đầy ắp dâm thủy nhưng việc đút dương vật vào trong từ phía sau khó hơn hắn nghĩ, dù đang rất nứng cứng như khúc củi vậy mà cứ bị trợt không vào trong được. Thấy vậy càng làm Wonyoung khó chịu, em nắm lấy đầu dương vật hướng dẫn đúng vị trí cho hắn vào trong dễ dàng. Khi cả hai đã kết nối được với nhau,Sunghoon dùng hết sức lực nhấp liên tục vào quả mông tròn làm nó bị ép rung lên trong chiếc váy chật chội. Đúng là âm đạo của Wonyoung bót hơn hẳn khi mặc váy này, nó bó chặt vòng 3 của em như âm đạo em hiện đang bó chặt dương vật của hắn. Lúc nãy hắn vừa mới xuất tinh nên dù có bị siết, kích thích cực mạnh thì hắn cũng chưa xuất ngay được.Sunghoon thích thú chọc ngoáy vào mông em đủ kiểu đến khi em kiệt sức nằm bẹp xuống,hắn vẫn tiếp tục nhấp liên hồi như động cơ đang tăng tốc.Wonyoung chỉ còn biết nằm tận hưởng những khoái lạc khi giao hợp, chờ đợi hắn lên đỉnh để được nhận lấy những tinh túy của mầm sống.
Bất chợt dương vật Sunghoon căng lên hết cỡ, một luồng tinh dịch tuôn ra như vỡ đập bắn thẳng vào người Wonyoung liên tục,ào ạt nhanh chóng lấp đầy âm đạo và trào ngược ra ngoài mép.Mông của em cũng giật giật hòa nhịp theo nhịp xuất tinh của hắn.
Hắn cố giữ dương vật sâu hơn bên trong em một chút, áp ngực của mình lên lưng trần của em, vừa ôm hôn gáy tai em, vừa mân mê hai bầu vú phía dưới. Cảm giác còn luyến tiếc, thèm muốn được giao hoan với Wonyoung lâu hơn, nhiều hơn nữa mới thỏa mãn cơn nứng tình khi hắn ở bên em.
Lúc sau hắn lật em lại rồi trao cho em những nụ hôn nồng cháy,mút môi cháo lưỡi em đầy say mê
Wonyoung vui vẻ đáp lại,thỏ thẻ rằng em yêu hắn,khiến lòng hắn cảm thấy có chút tội lỗi.
Vuốt ve xoa nắn hôn hít em một hồi lâu thì cây gậy của Sunghoon cũng đã cương cứng lại,hắn vội đút nó vào sau trong em rồi tiếp tục nhấp cho đến khi chiều tối...
Tumblr media
Mưa... khí trời ẩm ướt và pha chút gì thật lạnh lẽo của một chiều mưa buồn, ngồi một mình trong căn phòng ngủ của hắn, Sunghoon như đang suy nghĩ về một cái gì xa xôi lắm, vốn là một tên con trai 22 tuổi, bình thường và khỏe mạnh như bao người khác, lại là con của một gia đình giàu có và danh giá,Sunghoon được gia đình mua cho hẳn một căn nhà rộng rãi và thoải mái gần trường đại học để tiện cho việc đi học của cậu ấm. Không hiểu sao, cứ mỗi khi trời mưa Sunghoon lại thấy buồn da diết, mùi mưa mùi ẩm ướt của đất làm hắn thấy thật buồn và nhớ đến Wonyoung bạn gái của hắn, dẫu bây giờ hắn đã chia tay với nàng nhưng trong tâm trí mình hắn vẫn không quên được cái buổi chiều hôm ấy cũng vào một buổi chiều mưa...
- Nhanh lên Sunghoon ơi người em ướt hết cả rồi nè.
Tiếng Wonyoung kêu hắn ý ới trong khi hắn thì đang lúi cúi mở khóa cửa nhà mình. Không biết là ông trời sắp đặt hay định mệnh ngẫu nhiên mà hai đứa đi chơi về chỉ còn cách nhà của hắn một ngã tư nữa thì trời lại đổ mưa như trút nước khiến cả hai đứa cứ thế liều tắm mưa chạy hẳn về nhà hắn luôn. Cạch... tiếng mở khóa cửa vang lên, cả hai đứa chạy ùa vào nhà để cả chiếc ducati dựng tạm ngoài sân.
- Khiếp xui quá anh nhỉ, mưa gì mà lớn thế không bít, hì hì...
Hắn cũng cười đáp lại nụ cười hồn nhiên của Wonyoung, em vẫn thế lúc nào cũng yêu đời và rất vô tư.
- Anh có thấy lạnh không??? - Wonyoung nhìn hắn mà hỏi.
-Lạnh chứ em.
– Vậy để em ôm anh cho ấm nhé!!!
Nói rồi Wonyoung ôm hắn vào lòng thật chặt, bỗng dưng hắn có một cảm giác thật khó hiểu, cơ thể hắn như mất dần tự chủ, tay hắn lần mò dưới lớp áo ướt đẫm nước mưa của em, hắn sờ lên lớp áo lót mảnh mai và bắt đầu bóp vú…
– Ah ah ah… oppa… ah ah… – Tiếng Wonyoung rên thổn thức nhưng không chống trả gì lại mà cứ để yên cho hắn mặc sức mà bóp.
Bị kích thích bởi tiếng rên của Wonyoung, cơn dâm như bùng nổ trong cơ thể mình,Sunghoon kéo vội em lên phòng ngủ rồi đóng sập cửa lại.
-Anh làm gì thế muốn ăn thịt em à??? – Wonyoung hỏi ,giọng điệu có chút trêu chọc.
– Ừ anh lại muốn làm nữa rồi... – Sunghoon nói mà thấy mình thật ngớ ngẩn.
– Ngốc quá đi, không cho anh làm thì em để anh kéo em lên đây làm gì!!!
Chỉ chờ có thế, hắn như lao bổ vào người em, hai đứa bắt đầu hôn nhau, hắn hôn rất mãnh liệt như dồn ép khiến em cứ lùi mãi phải dựa sát vào tường để đứng vững, lưỡi hai đứa quấn lấy nhau, hắn mút lấy lưỡi em chùn ch��t, nước bọt hai đứa như hòa lẫn vào nhau trong sự đê mê của lạc thú tình dục. Hắn cởi phăng chiếc áo sơ mi của em ra và giật tung chiếc áo ngực làm bật tung bầu ngực căng đầy của em ra ngoài, rồi bắt đầu sờ bóp, tay hắn vân vê đầu vú và bóp như nhào nhặn vú của em, bầu vú dần săn chắc lại làm hắn càng thêm thích thú, rồi hắn bắt đầu cọ xát con cu của mình vào lồn em dưới lớp quần áo, hắn đưa chầm chậm rồi nhanh dần khiến hai đứa thở hổn hển, hai chân Wonyoung như banh dần ra và chùng xuống để hắn dễ dàng cọ xát mạnh hơn và sâu xuống dưới hơn.
– Uhm uhm… uhm uhm… uhm… – Tiếng Wonyoung thở hổn hển sau từng cái đẩy lưỡi từng cái bóp vú và từng đợt cọ xát của hắn.
Người hai đứa như nóng ran cả lên, muốn nhiều hơn nữa,hắn bắt đầu lướt dần đôi môi của mình xuống cổ rồi dừng lại trên bộ ngực của em, hắn bắt đầu liếm chung quanh bầu vú, quầng vú rồi nhây nhây núm vú em thỉnh thoảng lại cắn nhẹ một cái trong khi vẫn không ngừng cọ xát cu mình vào lồn em dưới lớp quần áo, làm em như phát cuồng lấy hai tay mình áp chặt đầu hắn vào ngực mình, và không ngừng đưa lồn cọ xát cùng hắn.
– Ah ah… Sunghoon...oppa… em… đã quá… ah… oppa làm em điên lên mất… ah…
Cọ xát chán rồi hắn lần tay mình xuống dưới cởi nút quần rồi kéo dây kéo quần của Wonyoung xuống đồng thời tuột mạnh cởi tung chiếc quần của em ra, rồi lấy tay mình xoa lồn cho em dưới chiếc quần lót ướt sũng nước nhờn vì nước dâm tuôn ra âm ỷ.
– Ah… mạnh lên oppa ơi mạnh lên tý nữa nào ah… ah…
Luồn tay vào chiếc quần lót hắn lấy ngón tay mình đưa sâu vào lồn nhỏ rồi bắt đầu nhấp từ từ rồi nhanh dần.
– Sướng quá anh ơi… ah ah… em… sướng quá… nữa đi anh nữa đi… mạnh vào sâu vào… ahhh…
Nhấp bằng tay chưa đã hắn kéo tuột chiếc quần lót, mảnh vải cuối cùng trên người Wonyoung xuống, rồi lần môi mình xuống bụng, háng rồi đùi em, hắn cứ làm thế mà cố tình chừa lồn ra, chịu hết nổi em nài nỉ trong cơn say tình.
– Liếm cho em đi anh, liếm cho em đi… ah em thèm lắm rồi…
– Được rồi anh liếm cho em mà, nhưng sau đó phải liếm lại cho anh đó nghe chưa, nãy giờ anh cũng chịu hết nổi rồi đây nè.
– Dạ em bít rồi mà… ah ahhh…
Hắn liếm xung quanh lồn trước rồi lướt nhẹ lưỡi vào khe lồn, làm người em như co rúm lại, cứ thế hắn cứ nhè hột le của em mà đánh tới tấp khiến em kêu rên như cuồng loạn, nước dâm thì cứ tuôn ra không dứt, thấy thế hắn đưa môi vào mà mút chùn chụt rồi được thể đưa lưỡi mình vào sâu trong lồn mà ngoáy.
– Á… sướng quá oppa à… em sướng quá… ahhhh…
Bú mệt rồi hắn dìu Wonyoung lại giường ngủ rồi nằm lên giường nói:
- Giờ đến em làm anh sướng rồi đó, giờ nhìn em thật là dâm đãng quá đi!
– Chứ bộ anh không thích em dâm à, dâm với anh chứ với ai đâu mà sợ nè...
Wonyoung nói và cười với hắn trông rất khiêu gợi làm hắn như muốn đụ em ngay, nhưng ráng kiềm chế để tận hưởng em mút cu mình đã.Wonyoung tiến lại cởi hết quần áo hắn ra, nhìn thấy con cu bật tung ra và ướt nhẹp vì cương cứng và hứng tình đã lâu,em đưa lưỡi mình liếm nhè nhẹ xung quanh đầu cu làm Sunghoon như hóa rồ, cứ thế em đưa cả con cu hắn vào miệng mà mút mà liếm.
– Ah miệng em ấm quá , lưỡi em mềm quá đã quá, em có nghề ghê… ahh…
Hứng tình quá hắn lấy tay mình phụ nhịp đẩy đầu em lên xuống trên con cu hắn, khiến hắn chịu hết nổi phải dừng lại.
– Thôi thôi bé ơi anh sắp ra rồi dừng lại nào để anh còn fuck em nữa chứ!!!
Nghe hắn nói thế Wonyoung dừng lại, nhìn hắn cười dâm đãng rồi nói:
– Sunghoon oppa fuck em đi fuck cho mạnh cho đã vào như mọi khi nhé, em chịu hết nổi rồi nè…
Hắn đè em xuống rồi liếm lồn cho một chút chừng dâm thủy chảy ra rồi hắn cầm cu mình đưa nhẹ trên khe lồn em mà chưa đụ vào ngay, hắn cứ vờn chọc chọc đầu cu vào khe lồn, rồi lấy thân cu cọ dọc theo khe lồn làm nước dâm cứ tuôn ra ướt hết cả tấm nệm, không chịu nổi nữa em rên lên:
– Đụ em đi Sunghoon… ahhh… anh làm em chết mất, làm cho em nhanh đi mà oppa… ah ah…
Thấy Wonyoung nói thế, hắn cũng chịu hết nổi đẩy hai chân em ra rộng thêm tý nữa rồi đưa cu vào từ từ:
– Mẹ kiếp vẫn chật,mình đụ ẻm bao lần rồi,hư cấu vãi... – Hắn thầm nghĩ…
Cu hắn giờ chỉ vào được một phần ba,mà thôi kệ hắn cứ nhấp từ từ, trong tiếng rên hứng tình của em:
– Ah ah ah… mạnh nữa anh ơi sâu vào nữa đi anh, sướng lỗ lồn em quá rồi, uhm uhm… ahh ahhh…
Nước lồn của Wonyoung tuôn ra từ từ phủ đầy lên con cu của hắn khiến hắn vào mỗi lúc một sâu hơn, chừng vào được một nửa thấy ngon trớn rồi hắn nói:
– Anh vào nha em.
Có vẻ hắn vẫn muốn trêu chọc Wonyoung thêm chút nữa.
– Dạ nhanh nào anh em… em… muốn lắm rồi –Wonyoung trả lời trong cơn nứng lồn điên cuồng.
Sunghoon đẩy mạnh một cái, cu hắn chui hết vào trong, mặt Wonyoung liền xuất hiện biểu cảm trợn mắt lè lưỡi nhưng cũng ráng bình thường lại, rồi hắn đẩy với nhịp độ càng tăng nhanh và mạnh…
– Ahh ahh… sướng lồn em quá, căng hết lỗ lồn em ra rồi, cu anh cọ vào thành lồn em đã quá… em sướng… ah ah…
Thấy Wonyoung hứng tình như vậy càng kích thích Sunghoon hơn nữa,hắn tăng tốc thêm,em cùng cố phụ nhịp cùng hắn bằng những cú đẩy hông đánh mông lên rất điêu luyện, cứ thế hai đứa nhấp ngày càng nhanh.
– Ahh… Sunghoon oppa...em sắp ra rồi, sướng quá em sướng quá… ahhhhh…
– Anh cũng vậy bé à, đã cu anh lắm, ahh ahhh, anh yêu em, anh yêu em lắm bé à… ahhhh…
Cả hai đứa ra gần như cùng lúc với nhau, hắn bắn tinh ồ ạt vào cái lồn nóng hổi của em, còn em thì chảy nước dâm ra đầy trên con cu của hắn, cả hai nằm ôm lấy nhau để tận hưởng cảm giác đê mê đó.
– Oppa lúc nào cũng chuyên nghiệp quá đi... – Wonyoung nói trong cơn ngây ngất hạnh phúc…
– Lần nào mà anh chẳng làm em thỏa mãn…
– Xí,có anh là sướng nhất thôi...– có vẻ Wonyoung vẫn chưa thỏa mãn hoàn toàn.
– Mà công nhận lần nào fuck em cũng đã thật đó…
-Thôi em đi tắm đây,anh nghỉ tí đi.
Dĩ nhiên Sunghoon vẫn chưa mệt đến mức cần thiếp đi,hắn vẫn có thể fuck Wonyoung thêm 3 4 lần nữa mới đủ.
-Anh có mệt lắm đâu,để anh vào với bé với.
Wonyoung chỉ biết cười trừ,liền nắm tay Sunghoon dắt hắn vào nhà tắm.
Vòi sen đã có sẵn nước ấm giờ đang chảy xối xả,hắn ôm em từ đằng sau ,tay không ngừng xoa xoa vào đám lông mu của em.
-Ahh...ahhh...tiếng rên nhẹ của Wonyoung lại vang lên,lại làm cho hắn hứng lại rồi ,một tay hắn đưa sâu xuống và ve vuốt khe lồn, còn tay kia hắn lần lên xoa đều lên bộ ngực căng tròn của em. Cơ thể Wonyoung dần ngã cả người mình ra phía sau dựa sát vào người Sunghoon mặc cho bàn tay của hắn sờ mó khắp cơ thể mình. Nước chảy xuống khắp thân thể hoàn hảo của Wonyoung càng làm cho em trong gợi tình .Thấy thế hắn xoay người em lại rồi nhẹ nhàng đặt lên môi một nụ hôn nồng nàn, lúc đầu chỉ hôn môi thôi, sau đó hắn dùng lưỡi mình tách môi và răng em ra rồi quấn lấy lưỡi của em, trong khi tay hắn thì đang xoa bóp cặp mông nở nang , lâu lâu hắn lại đưa nhẹ ngón tay mình vuốt dọc theo đường rãnh của cặp mông làm Wonyoung như chết điếng. Được một lúc thì lồn em đã ướt đẫm nước dâm,Sunghoon quỳ xuống và bắt đầu đưa lưỡi mình vào liếm lồn cho em, hắn dùng hai tay mình tách hai mép lồn ra, rồi nghiêng đầu cắn nhẹ vào hai mép lồn làm em rên lên:
- Ahhh oppa... anh làm em sướng quá... sướng quá đi...
Thấy Wonyoung thích thú hắn đưa lưỡi mình vào giữa khe lồn và bắt đầu đánh liên hồi , nước dâm chảy ra nhiễu cả ra sàn phòng tắm,hòa lẫn với nước vòi, hắn liền đưa miệng vào và mút lồn chùn chụt...
- Ah ahh... sướng quá oppa ơi... mút mạnh vào đi anh... em... sướng... ahhhh...
Bị tiếng rên của em kích thích làm cơn dâm trong hắn lại bùng nổ,làm sao mà Sunghoon kiềm chế được nữa, không để Wonyoung có thời gian bú cu cho mình, hắn xoay người em lại, để hai tay em tựa vào thành bồn tắm, dạng hai chân em ra một chút, rồi hắn bắt đầu đút vào và vội vã nhấp , trong khi tay thì vòng lên bóp vú...
-Ahh ahhh... từ từ nào anh... ahhh... anh làm lồn em căng hết cả ra sướng rơn lên mất...
Hắn đưa cả con cu của mình vào mà nhấp liên hồi, lúc đầu hơi khó khăn nhưng được một lúc thì nước dâm ra nhiều hơn nên hắn cứ thế mà nhấp ngày càng mạnh,Wonyoung cũng phụ nhịp với hắn bằng những cái đẩy mông về phía sau.
- Uh uhm uhmm... em sướng quá anh à, em sắp ra rồi, mạnh nữa lên anh... ahhhh...
Không gian cứ mỗi lúc một nóng lên theo từng nhịp đẩy của cả hai, tiếng thở hổn hển, tiếng cọ xát của con cu vào cái lồn ướt đẫm nước nhờn.Thỉnh thoảng nhìn xuống mông và cặp đùi của em làm hắn càng hứng hơn,nhấp càng nhanh hơn nữa.Được một lúc thì Sunghoon bắn tinh ồ ạt vào lồn Wonyoung.Em cũng trở nên mất kiểm soát,nước tiểu cùng dâm thủy trào ra ồ ạt như suối,miệng rên la không ngừng.Thấy khuôn mặt đang há hốc thở và trợn mắt lên vì quá sướng của Wonyoung,hắn cảm thấy rất hài lòng với bản thân.Hắn rút cu ra khỏi rồi mút lưỡi em thêm lúc nữa.Sau đó Sunghoon bế Wonyoung vào bồn tắm ngâm mình một lúc,em và hắn tám đủ thứ chuyện trên đời.
Sau khi lau người cho nhau sạch sẽ,Sunghoon bế Wonyoung lên giường,nhưng cả hai đều đã quá mệt nên đành cùng nhìn nhau cười rồi từ từ chìm vào trong giấc ngủ của hạnh phúc hòa hợp tình dục ái ân…
… Tiếng sấm nổ kéo Sunghoon về trở lại thực tại, hắn nhìn quanh căn phòng trống trãi rồi nhẹ thở dài một tiếng, căn phòng bây giờ quả thật là lạnh giá, hắn ngả người xuống giường mong tìm lại chút hơi ấm của Wonyoung… ngoài trời mưa ngày càng nặng hạt…
17 notes · View notes
hoangpnd · 2 months ago
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Dáng đứng Việt Nam.
Tình cờ đọc được bình luận của cô Đoàn Thị Kim Dung viết năm 1992 về người bố của mình như sau:
Ngày bé tí, tôi thích nhất là được ngồi trong lòng Bố, sờ tay lên vết sẹo to ngay dưới cằm bố để hỏi bố xem "thằng Mỹ đã bắn viết đạn to ra sao vào bố". Bé vậy nhưng những lúc sờ vào vết sẹo vừa to vừa dài ấy, tôi vừa thấy sợ lẫn tự hào. Trên người Bố có bao nhiêu vết thương như vậy.
Bố tôi đi qua hai cuộc kháng chiến, trải qua biết bao trận đánh gian khổ, ác liệt. Nhưng gia đình tôi vẫn còn may mắn, bởi vì vẫn còn có Bố. Đồng đội của Bố, có rất nhiều các Bác, các Cô, các Chú, đã vĩnh viễn không trở về nhà. Và cũng còn bao nhiêu đồng đội của Bố, mãi mãi mang trên mình vết thương của chiến tranh. Những đứa con không lành lặn hình hài một con người...
Năm 2020, tôi có cơ hội được đến nhiều nghĩa trang liệt sĩ: Trường Sơn, Đường 9, Thành cổ Quảng Trị.... nơi từng in dấu bước chân của Bố tôi mấy chục năm trước. Suốt những chuyến đi dài ấy, lúc nào tôi cũng chực nức nở. Đứng giữa những hàng bia ngang dọc trùng trùng giữa núi giữa rừng tôi thấy như mình đang chìm xuống giữa những đoàn quân. Những đoàn quân mênh mông, những chàng trai, cô gái trẻ khỏe, tràn lý tưởng, đầy năng lượng, tuyệt đối vô tư. Không ai trong số họ đòi hỏi cho mình một danh hiệu, một quyền lợi gì khi nối nhau ngã xuống và thay nhau ngã xuống...
Bố trở về trong rạng rỡ mừng vui
Khi đất nước đã hai miền xum họp
Nước mắt mẹ, nụ cười con chào đón
Những tấm huân chương trên ngực Bố toả ngời
Bố trở về chỉ có bấy nhiêu thôi
Chiếc ba lô, đôi dép mòn cũ kỹ
Bố bảo "Những thứ ấy đã từng là đồng chí"
Trong khói, bom, súng đạn chiến trường.
Bố trở về với công việc đời thường
Mà những viết thương khi trở trời còn nhức nhối
Con thương quá giọt mồ hôi nóng hổi
Rơi trên chiếc áo con, màu trắng tinh khôi
Bố - Chỉ là một người lính giữa dòng đời đang trôi
Giản đơn như cây mọc lên từ đất
Nhưng con biết có một điều duy nhất
Bố lại là tất cả cuộc đời con.
Đọc đến dòng thơ cuối cùng, trong mình hình thành khoảng lặng rất sâu. Thời gian gần đây, Bảo tàng Lịch sử Quân sự Việt Nam chính thức đi vào hoạt động đã thu hút nhiều bạn trẻ đến để nhìn lại dòng chảy hàng nghìn năm dựng nước và giữ nước của dân tộc. Mình ở xa chưa có cơ hội đến tham quan nên chọn đứng ở đây. Hôm đó trời hanh nắng, mình đi với em gái vào thì bắt gặp bác đứng một chỗ rất lâu, đôi mắt nhìn xa xăm về phía trước. Đó là khoảnh khắc đẹp nhất ngày mà mình chứng kiến: khoảng lặng sau chiến tranh.
📷 Canon FTb
🎞 Reflx Lab 800
🧪 Dev and scan: LLab Huế
#filmphotography #filmisnotdead #filmcommunity #filmisalive #filmpassion #filmvietnam #believeinfilm #filmonly #shootfilmfeelgood #coloroffilm #35mm #the35mmdiary #canon #canonftb #reflxlab #reflxlab800 #hoian #llab #llabhue #lifeinmyeyes #foryou
4 notes · View notes
hlixnh · 4 months ago
Text
ᯓ ᡣ𐭩 NUÔI ONG TAY ÁO ⩇⩇:⩇⩇
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
-[⋆✦]; Giữa cuộc chiến chống lại tổ chức Gerdnang đầy nguy hiểm, một vị cảnh sát dày dặn kinh nghiệm được giao một trợ lý mới— Trần Minh Hiếu, chàng trai trẻ bí ẩn và cuốn hút. Nhưng khi cảm xúc bắt đầu nảy sinh và những nghi ngờ ngày càng lớn, thám tử phải đối mặt với câu hỏi: Hiếu là đồng minh hay mối nguy tiềm ẩn? Trong cuộc rượt đuổi tội phạm này, mọi thứ không đơn giản như vẻ ngoài của chúng ֶָ֢⭑. Trần Minh Hiếu
Tumblr media
Thể loại: Trinh thám, Tâm lý tội phạm, Lãng mạn, Hành động
CẢNH BÁO : Nội dung chứa yếu tố tội phạm và bạo lực, Trò chơi tâm lý phức tạp, Mối quan hệ lãng mạn có thể gây tranh cãi. Tình tiết căng thẳng, hồi hộp. Có yếu tố tình cảm, tình yêu xen lẫn giữa chính nghĩa và tội lỗi
Sở cảnh sát lúc nào cũng náo nhiệt trong sự hỗn loạn có kiểm soát. Các sĩ quan đi qua đi lại, điện thoại reo liên tục, và tiếng nói chuyện rì rầm khi các thám tử làm việc không ngừng để phá án. Bạn ngồi tại bàn làm việc, trước mặt là một chồng hồ sơ cao ngất, tất cả đều liên quan đến một vụ án đã ám ảnh sở trong nhiều tháng—tổ chức Gerdnang
Gerdnang không phải là một tổ chức tội phạm thông thường. Chúng hoạt động ngầm, cẩn thận xóa mọi dấu vết. Buôn ma túy, buôn lậu vũ khí, và buôn người chỉ là bề nổi của tảng băng chìm. Mỗi manh mối mà bạn theo đuổi đều hoặc bị đứt quãng hoặc dẫn đến ngõ cụt, khiến bạn thất vọng hơn bất kỳ vụ án nào bạn từng làm.
Bạn đã được giao vụ án này sáu tháng trước, và kể từ đó, mỗi ngày đều là một cuộc chiến. Dường như Gerdnang có tai mắt ở khắp mọi nơi, làm cho việc đạt được tiến triển thực sự gần như không thể. Những đêm của bạn dài đằng đẵng, ngồi hàng giờ liền trước những hồ sơ vụ án và bảng ghim đầy hình ảnh với những sợi dây đỏ chằng chịt. Sở đã có tiến bộ, nhưng chưa đủ,...vẫn chưa đủ.
Bạn thở dài, lật qua một trong những tập hồ sơ thì giọng nói của đội trưởng Anh Tú phá tan bầu không gian yên lặng.
 “Cô ___ Vào phòng tôi. Ngay bây giờ.”
Giọng anh ta cộc cằn, điển hình của một người trải qua muôn nẻo trong sự nghiệp của mình. Bạn thu dọn vài tập hồ sơ và bước vào phòng làm việc của anh, trong đầu lướt qua những giả thuyết. Lại có chuyện gì nữa đây?
Khi bạn bước vào, Đội trưởng Anh Tú đứng sau bàn làm việc, hai tay khoanh trước ngực. Bên cạnh anh là một thanh niên, có lẽ tầm cuối hai mươi. Anh ta cao, gầy, mái tóc vuốt ngược có chút lộn xộn, và tỏa ra một sự tự tin không hoàn toàn phù hợp với nét bồn chồn trong đôi mắt.
 “Đây là Trần Minh Hiếu,” Đội trưởng Tú giới thiệu, vẫy tay về phía cậu trai “Trợ lý mới của cô"
Bạn chớp mắt, ngạc nhiên. Bạn luôn làm việc một thân một mình, đơn thương độc mã. Và chỉ vì một vụ án như thế này mà cần một người trợ lý ?
 “Tôi không cần trợ lý, đội trưởng,” bạn nói dứt khoát, nhìn Hiếu.
Hiếu bước tới, nở một nụ cười lịch sự, một nụ cười bạn không thể phủ nhận rất ấm áp.
 “Tôi hứa sẽ không cản trở, cô ___” chất giọng miền Nam trầm của anh ta ngay lập tức thu hút sự chú ý của bạn. “Tôi chỉ ở đây để giúp thôi.”
Có gì đó trong giọng nói của anh—mượt mà, điềm tĩnh, với một chút tinh nghịch. Bạn không thể giải thích được, nhưng có một năng lượng ở anh mà khiến bạn chú ý.
 “Cậu ta mới vào nghề, nhưng hồ sơ trong học viện rất ấn tượng,” Đội trưởng Tú giải thích. “Cô có thể cho cậu ta một cơ hội. Với những gì đang diễn ra với tổ chức Gerdnang, chúng ta cần tất cả sự giúp đỡ có thể.”
Bạn nghiến răng, đôi tay siết chặt. Tổ chức Gerdnang đã chiếm trọn cuộc sống của bạn trong nhiều tháng qua, và dù không muốn thừa nhận, Anh Tú nói đúng. Có lẽ một cánh tay đắc lực sẽ tạo nên sự khác biệt.
 “Được thôi,” bạn nhượng bộ. “Nhưng nếu cậu ta làm chậm tôi, cậu ta sẽ bị đuổi khỏi vụ án.”
 “Thỏa thuận,” Đội trưởng Tú gật đầu. “Giờ quay lại làm việc đi. Và cậu Hiếu, đừng khiến tôi hối hận vì đã đặt cậu vào đây.”
 Cuộc bàn luận kết thúc, bạn rời khỏi phòng làm việc với Hiếu theo sau. Khi quay lại bàn làm việc, bạn liếc nhìn anh ta.
 “Anh đã từng làm vụ án thực sự nào chưa ?”
 “Chưa,” anh đáp, một nụ cười nhếch môi. “Nhưng tôi học nhanh lắm.”
Bạn hừ mũi. Vậy thì khoẻ.
---
Quay lại bàn làm việc, bạn đưa Hiếu một chồng hồ sơ. “Bắt đầu từ những cái này. Tôi cần biết mọi chi tiết về những nghi phạm này. Tiểu sử, mối quan hệ, bất kỳ mẫu nào chúng ta đã bỏ lỡ.”
Hiếu nhận lấy tập hồ sơ mà không phàn nàn, ngồi vào chiếc ghế đối diện bạn. Trong vài giờ tiếp theo, hai người làm việc trong sự yên lặng tương đối, chỉ có âm thanh thỉnh thoảng của việc lật trang hoặc viết ghi chú.
Dù bạn hoài nghi lúc đầu, phải thừa nhận rằng Hiếu rất tỉ mỉ. Anh làm việc nhanh chóng, nhưng không bỏ sót chi tiết nào. Thỉnh thoảng, anh sẽ hỏi một câu hoặc chỉ ra điều gì đó bạn đã bỏ qua, điều này khiến bạn hơi bực mình, nhưng bạn không thể phủ nhận điều đó hữu ích.
Thời gian trôi qua, bạn bắt đầu nhận ra điều gì đó khác—anh không chỉ giỏi trong công việc. Anh rất quan sát, gần như quá mức. Đôi mắt anh liên tục nhìn quanh phòng, chú ý mọi thứ từ vị trí của tách cà phê đến cách bạn sắp xếp hồ sơ của mình. Và khi anh nhìn bạn, cảm giác như anh có thể nhìn thấu bạn.
 “Cô đã theo đuổi vụ này một thời gian rồi, đúng không?” anh hỏi, phá vỡ sự im lặng.
 “Quá lâu là đằng khác,” bạn lầm bầm, không nhìn lên khỏi tập hồ sơ.
 “Chắc phải khó chịu lắm. Mỗi khi nghĩ mình đang đến gần, thì lại vụt mất.”
Bạn ngừng lại, liếc nhìn anh. Giọng anh không hề chế nhạo, nhưng có một chút sắc bén trong đó, như thể anh biết nhiều hơn những gì anh để lộ.
 “Đó là một phần của công việc,” bạn đáp ngắn gọn, cố đẩy cuộc trò chuyện trở lại công việc.
Nhưng Hiếu không có vẻ bị cản trở. Anh dựa lưng vào ghế, ngón tay gõ nhẹ lên bàn.
 “Có bao giờ cô nghĩ rằng có người bên trong không? Một ai đ�� cung cấp thông tin cho họ?”
Bạn sững lại trong giây lát. Đây không phải là một giả thuyết hoàn toàn mới, nhưng cách anh nói khiến dạ dày bạn thắt lại. Bạn đã từng nghĩ đến nó, dĩ nhiên, nhưng những hệ lụy của nó quá lớn để nghĩ đến mà không có bằng chứng cụ thể.
 “Tôi đã nghĩ đến,” bạn thừa nhận cẩn trọng. “Nhưng cho đến khi tìm được bằng chứng, đó chỉ là lý thuyết.”
 “Đúng,” Hiếu đáp, ánh mắt anh dừng lại trên bạn thêm một lúc nữa trước khi quay lại làm việc. “Chỉ là lý thuyết.”
---
Tối hôm đó, lâu sau khi hầu hết mọi người trong sở đã về nhà, bạn và Hiếu vẫn đang đắm chìm trong đống hồ sơ. Ánh sáng mờ ảo từ chiếc đèn bàn của bạn tạo ra những cái bóng dài trên tường, và không khí nồng nặc mùi cà phê cũ.
Bạn ngả người ra sau ghế, xoa trán. Mắt bạn rát vì nhìn chằm chằm vào tài liệu suốt mấy giờ liền, và đầu óc bạn đau nhức vì sự bực bội. Vụ án này đang ăn mòn bạn, kéo bạn sâu hơn vào mạng lưới rối rắm của nó, và giờ với sự xuất hiện của Hiếu, mọi thứ càng trở nên phức tạp.
Bạn nhìn anh qua bàn. Anh vẫn tập trung, lật qua một tập hồ sơ khác, nhưng có điều gì đó ở sự điềm tĩnh của anh khiến bạn bất an. Anh không có vẻ bận tâm đến sự hỗn loạn xung quanh vụ án, những ngõ cụt hay nguy hiểm. Dường như anh phát triển mạnh trong điều đó.
 “Anh không có vẻ lo lắng gì,” bạn nói, phá vỡ sự im lặng.
Hiếu ngước lên, ánh mắt anh gặp bạn. Có một chút thích thú trong đó, nhưng cũng có gì đó khác—thứ gì đó tối tăm hơn, tính toán hơn.
 “Tại sao tôi phải lo lắng?” anh hỏi, giọng anh trầm ấm. “Chúng ta sẽ bắt được họ. Chỉ là vấn đề thời gian thôi."
Bạn cau mày. Sự ngạo nghễ của anh thật khó chịu, nhưng bạn không thể hiểu tại sao. Có lẽ chỉ là sự mệt mỏi đang đè nặng lên bạn. Hoặc có lẽ đó là điều gì khác.
 “Sao anh chắc chắn như vậy?”
Anh nghiêng người về phía trước, một nụ cười nhếch mép hiện lên trên môi. “Vì tôi biết cách những người này suy nghĩ. Chỉ cần hiểu được tâm trí của họ.”
Bạn nheo mắt nhìn anh. “Và anh nghĩ hiểu họ sao?”
Hiếu nhún vai, dựa lưng vào ghế. “Hãy coi như… tôi có trí tưởng tượng tốt.”
Có gì đó trong giọng anh khiến sống lưng bạn phải run lên. Bạn không thể dứt bỏ cảm giác rằng anh có nhiều điều hơn vẻ bề ngoài, nhưng bây giờ bạn không có lựa chọn nào khác ngoài tiếp tục làm việc với anh.
---
Những ngày tiếp theo trôi qua trong mớ bòng bong của giấy tờ, theo dõi, và ngõ cụt. Nhưng mỗi ngày trôi qua, bạn bắt đầu nhận ra nhiều hơn về Hiếu. Sự nhạy bén của anh, sự sắc bén của anh, và—đ��ng lo hơn—trực giác của anh khi nhắc đến tổ chức.
Anh luôn biết chính xác nơi để tìm, những manh mối nào đáng theo đuổi, và những cái nào sẽ lãng phí thời gian của bạn. Gần như như thể anh có thông tin nội bộ.
Bạn giữ nghi ngờ cho riêng mình, nhưng chúng ngày càng lớn dần lên từng ngày. Và c��ng lúc đó, bạn không thể ngừng bị cuốn hút bởi anh. Sự quyến rũ tự nhiên, sự dí dỏm của anh—thật khó để không bị cuốn hút.
✦ .  ⁺   . ✦ .  ⁺   . ✦
Tumblr media
Chao xìn mọi ngườii !! Đây là lần đầu mình viết một fanfic, chắc chắn sẽ có những sơ suất và những lỗi không mong muốn, mong mọi người hoan hỉ, bỏ qua và góp ý cho mình nhé !! mình sẽ cập nhật chap mới vào tối mỗi thứ 2 ạ !! ˊᗜˋ♡ (funfact: Đội trưởng Tú là Anh Tú Atus đó!)
2 notes · View notes
meowww-dieng · 1 year ago
Text
Tumblr media
Hết 2 tuần ở viện, giờ mới được về nhà...
Chắc đây là lần thất bại buồn bã nhất của mình.
Áp xe zú, con không chịu ti để mẹ tắc sữa, gọi người thông không chuẩn, rạch mổ, những nỗi đau cả thể xác và tinh thần.
Từ tận trong đáy lòng, không một người mẹ nào lại không muốn con ti mẹ, cảm giác con yêu bú trọn cả một bầu ngực rồi lăn ra ngủ, nó chữa lành hết tất mọi thứ.
Nhưng mình lại chưa làm được. Mình thành công cho con ti bên phải bao nhiêu, lại thất bại trong việc cho con ti bên trái bấy nhiêu. Buồn tràn trề, không ti được sẽ vất vả hút sữa, nặn bóp mãi mới hết.
Mình đã dùng bao nhiêu cách, tại cái đầu ti của mình bên đó bị rụt quá, khiếm khuyết không thể hoàn hảo, ngay từ lúc bầu, mình đã trông nó thật khác lạ rồi.
Haizz...
Chăm con đã khó, giờ còn phải chăm rửa vết thương.
Ở viện có lúc mình cứ khóc mãi, khóc vì đau, khóc vì con ở nhà không được gần mẹ thèm hơi, khóc vì tinh thần hao mòn chờ đợi, khóc vì thấy bản thân thật thất vọng...
Đau lắm, đau sưng tấy chỗ đó, rồi lại đến cơn đau rạch mổ, ép dịch mủ, hết thuốc tê và giảm đau thì đau băng thay gạc, đau thấu.
Tiêm kháng sinh và truyền hết 12 ngày, ngày nào cũng sáng chiều tiêm, chi chít vết bầm tím, có hôm lạnh quá không hiện ven, y tá lấy sai chỗ, đau tím hết tay.
Nhưng ở viện, mọi người đều động viên nhau: đi viện sướng nhất là không bị ung thư.
Câu này nghe chỉ để an ủi, chứ không dành cho những người như ông ngoại mình.
Có lúc mệt quá mình đã nghĩ đến việc hay là cắt sữa cho con. Vì không bú, mình sẽ rất dễ có khả năng tái lại bệnh. Chồng đồng ý, nhưng bác sĩ và mẹ đều động viên mình phải kiên trì vì con.
Mình khóc nức nở, mình không muốn cắt sữa cho con, nhưng vì mình mệt quá, vai trò làm mẹ không chỉ mỗi việc cho con bú thôi đúng không? Làm vậy mình giống như 1 kẻ tội đồ, và cứ thấy tội con lắm. Con mình thích ti.
Vậy còn mẹ thì sao.
Mẹ đã quyết định sẽ kiên trì tiếp tục, nếu như chuyện này có xảy đến một lần nữa, thì mẹ cũng đã cố gắng lắm rồi.
Thương Cam bé bỏng của mình...
8 notes · View notes
janeduong0510 · 8 months ago
Text
Tumblr media
# d4vd
Đà Lạt, trời mưa rỉ rả, tôi bật here with me…
Cứ tưởng chỉ là một bài hát như tất cả những bản nhạc tôi từng nghe qua, khác gì nhỉ….
Lòng tôi mơ hồ, lãng đãng như mặt hồ lúc chập tối, khi tia sáng cuối cùng lướt qua mặt hồ tĩnh lặng, khi mắt tôi nhắm nghiền lắng nghe nhịp thở nơi lồng ngực, khi âm thanh của nhịp tim mỗi lúc một lớn hơn, khi tiếng lòng nức nở, khi đôi tai ù đi và khi vài giọt nước mắt đi lạc bỗng rón rén lăn dài trên má.
Tôi nhớ đến một đoạn clip ngắn nào đó, những tia nắng lạnh xuyên qua chuyến xe bus, tia nắng vàng vọt rực rỡ lúc 4 giờ chiều, giống như minh chứng cho cái đẹp, sự trọn vẹn luôn cần đúng thời điểm. Vào đúng đoạn kí ức ấy, tôi thấy mình như một đứa trẻ quá sức đơn thuần, luôn cần yêu thương và khao khát được yêu thương, cần yếu đuối và mong một lần được yếu đuối…
Những điều tưởng chừng như quá đỗi bình thường như thể hít thở, như thể cứ đói là phải ăn đấy thì với tôi cũng là cả một hành trình phải tự học lấy, tự yêu lấy chính mình.
J./
DL, 05.24
2 notes · View notes
bansweesforu · 1 year ago
Text
cứng đầu | sudong
warning: tà dăm tà dăm tà dăm nhưng thật ra cũng không dăm lắm bủh
Tumblr media
"nhìn chị nào"
handong cắn chặt môi dưới, đôi mày nhăn lại cùng với gò má đã đỏ lên như gấc, tiếng thở hồng hộc phát ra từ kẽ răng của em đều được thu vào trong đôi mắt đã sớm chìm trong dục vọng của bora.
đôi bàn tay lả lướt khắp toàn thân handong. cô như đang tận hưởng việc trêu đùa này, vô tình hoặc cố ý mà chạm nhẹ vào hạt đậu đỏ hồng đã sớm cương cứng lên mỗi khi nó đi qua phần ngực trắng ngần của em.
"a..."
tiếng rên khe khẽ như vang dội khắp căn phòng nóng hừng hực bởi bầu không khí khát tình này. ngọn lửa đang cháy âm ỉ trong lòng bora cũng vì tiếng rên quá mức yêu kiều này của em mà bùng lên dữ dội.
"nhìn chị. đừng để chị phải nói lại lần thứ ba"
bóp lấy đôi má của handong, ép em nhìn thẳng vào đôi mắt cô. handong sức cùng cạn kiệt không thể chống đỡ lực tay của bora, ánh mắt em ánh lên vẻ ai oán khi thấy được con ngươi đen láy của cô, xong việc đó chỉ xảy ra trong một tích tắc, em liền đã đưa mắt ra chỗ khác.
tuy không hài lòng lắm với hành động của em, nhưng cô cũng chẳng nói gì cả. đêm nay vẫn còn dài, cô vẫn còn hàng tá cách khác để cho con mèo đang xù lông này khuất phục trước cô.
nghĩ đến cảnh tượng em ấy khóc lóc van xin dưới thân mình khiến cho cô như phát run trong sung sướng.
"há miệng ra"
không hề có động thái gì từ em, cô cũng không vội. hạ tông giọng của mình xuống, cô đành phải dùng lời ngon lời ngọt để nói với em.
"bé cưng, em ghét chị đến thế sao?"
"không... không ghét chị..."
"vậy làm theo lời chị được không?"
nhận được cái gật đầu chậm rì rì của em, cô chỉ biết mỉm cười. đôi bàn tay áp lên má em, nâng niu mà xoa xoa như thể đó thứ trân quý của riêng cô.
handong run rẩy há cái miệng của mình ra, chiếc lưỡi nhỏ cũng vì thế mà xuất hiện rõ mòn một trong mắt cô.
"ngoan lắm bé cưng"
lời khen của cô như khiến cho cơ thể của em càng mẫn cảm hơn. từng nhịp thở gấp phát ra đặc biệt ngày càng nặng nề, tiếng rên ậm ừ trầm khàn trong cổ họng lại càng nghe rõ hơn hết cả. hai đôi chân em khép chặt lại, cử động chầm chậm ma sát chúng với nhau như muốn giải phóng thứ cảm giác kì lạ mà bên dưới em đang có.
cô để ý đến động tác không đúng đắn này của em, mắt híp lại đầy thích thú và nở một nụ cười khinh khỉnh.
"sốt ruột đến vậy rồi sao?"
handong đang cảm thấy cực kỳ khó chịu, em mặc kệ lời trêu ghẹo của cô mà lần mò bàn tay mình xuống bên dưới. nhưng nhanh hơn em một bước, cô bắt lấy đôi bàn tay nghịch ngợm này của em.
"chị đâu có nói là em được phép làm thế đâu nhỉ?"
không chờ đợi câu trả lời, cô đút hai ngón tay mình vào trong khoang miệng em. cảm giác ấm nóng và ẩm ướt bao trọn lấy hai ngón tay cô. tiếng rên ư ử không thể phát ra khiến em như càng khốn đốn hơn, đưa đôi mắt đã ngập nước tựa lúc nào mà nhìn lên người đang trên thân mình, em như đang cầu xin cô hãy giúp em thoát khỏi cảm giác bứt rứt khó chịu toàn thân này.
bora si mê nhìn dáng vẻ dần chìm trong dục vọng của em, cô cảm tưởng như hơi thở mình như ngừng lại, bên trong lòng ngực như muốn nổ tung ra ngoài.
chết thật, cô yêu em đến điên rồi.
hai ngón tay chầm chậm động đậy, dây dưa cùng với cái lưỡi nhỏ trong miệng, nước dãi cũng vì thế mà chảy dài xuống cằm em và dây lên cả khắp bàn tay cô.
nhưng bora không quan tâm đến điều đó, vì thứ mà cô chỉ độc tôn duy nhất chú ý đến, chỉ có handong, mãi mãi chỉ là hình ảnh của em.
"bé cưng, chị đành phải phạt em thôi"
cô cuối thấp đầu, chôn mặt mình vào hõm cổ đã sớm rướn một tầng mồ hôi mỏng. vừa nói vừa hà hơi thổi vào cái lỗ tai đáng yêu của em, sau lại bất chợt cắn nhẹ vào nơi vành tai, gặm nhấm như là một miếng mồi ngon của mình.
"a- a..."
em giật nảy bởi khoái cảm ập đến bất ngờ mà bora đem lại. cả người handong run lên bần bật, nằm dưới thân bora mà uốn éo thân người em một cách vô vọng.
cô rút tay của mình ra, nhìn hai ngón tay nay đã ướt đẫm bởi nước dãi của em, không chần chừ đưa chúng vào miệng và nếm thử lấy thứ vị này.
quả nhiên, vẫn ngọt như ngày nào.
handong ngượng chín mặt khi thấy hình ảnh đầy xấu hổ này. em muốn nói một lời nào đó, nhưng lời chưa kịp thốt ra, bora đã áp môi cô lên môi em. hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau một cách triền miên, và bản thân em có thể cảm nhận được sự táo bạo ngay chính trong khoang miệng mình.
cho đến khi nụ hôn sâu này kết thúc, em vẫn còn đang đắm chìm trong sự mê mân mà nó mang lại thì bora, không nói một lời nào đã nắm chặt hai bàn tay handong và để lên đầu em.
không còn gì có thể ngăn cản mình nữa, cô nhếch mép lên và nhìn xuống người đang bất lực nằm dưới thân mình.
một cảnh tượng đầy mê người.
"giờ thì banh rộng hai chân ra"
8 notes · View notes
nguoihattinhca94 · 9 months ago
Text
Bóng Già
BÓNG GIÀ - Part 1 - Cho thêm đồ đi, pha đặc, không hút qua lọc! Thằng Long nói. Nó nằm sục buồi, mắt dán vào màn hình TV đang chiếu cảnh hai thằng đàn ông địt nhau và ra lệnh cho Quang. 2k8 mà buồi thằng bé to như tây, bọn trẻ con dạo này lớn quá, đéo biết ăn gì mà buồi to hơn cả tây cũng nên. Chả vậy thì Quang mới mê mẩn thằng bé! Giống đĩ, buồi to là mê lắm! Quang lọ mọ với lấy đôi kính, hắn sợ là với môt thằng đàn ông sinh năm 1970 như hắn không có kính sẽ làm đổ hết đống ma túy quý giá kia mất. Phải hầu hạ thằng bé thật tốt thì mới đc nó cho chơi đồ và được nó địt chứ!   ***** Quang bước ra từ phòng tập, hắn với lấy con điện thoại, đã thấy chục tin nhắn ở đó. Anh Minh, anh bách, anh Cường… nhắn tin tha thiết rủ hắn tới nhà chơi. Hắn lười nhác lấy máy sấy tóc sấy lại mái tóc đen bóng, cắt kiểu tỉ mỉ. Khuôn ngực nở nang đầy đặn, từng giọt nước chưa lau đọng lại như những viên kim cương. Hắn đẹp. Mông to, vú nở. Ở cái thời 7x, hiếm có ai đầu tư tập thể hình như hắn, hắn dâm, chỉ một tấm chụp mông trần trên yahoo cũng đủ để hắn nổi tiếng toàn Hà thành. Trẻ, và đẹp, tình nhân bên cạnh hắn nhiều vô kể. Ở cái thời mà người ta còn đắn đo một cuộc điện thoại về cho mẹ thì hắn đã được tặng con Motorola xịn nhất. Người yêu hắn tặng, nhưng hắn biết, hắn chẳng yêu người nào, hắn chỉ yêu buồi, buồi to, men, là hắn thích. Ở cái tuổi trẻ và đẹp, hắn có rất nhiều lựa chọn. ***** Thằng Long 2k8 bật cái khò cành cạch, hút sâu một hơi khói dài và nhổ vào miệng Quang đang quỳ dưới đất. Quang hấp tấp đớp lấy như một con chó đớp vội miếng mồi rồi phù má, ra sức nhét con cặc to tổ bố của thằng Long vào họng. Khói bung tỏa, lan ra khỏi cái đầu trọc lóc, khuôn mặt hốc hác chảy xệ già nua của hắn. Long cầm hai cái khuyên vú to tổ bó của Quang nhấc lên một cách thô bạo. Nó vừa tiêm cho con đĩ già trọc lóc ấy 1 mũi Fentanyl, nên chắc là thằng Quang chỉ thấy sướng, rên lên như đĩ. Ánh mắt vô hồn của hắn nhìn Long cố tỏ ra âu yếm, nhưng lại sâu thẳm hun hút, tối đen như mực, chả biết hắn đang cố biểu đạt cảm xúc gì. Long cũng chẳng để ý, cái nó cần là cái mồm răng rụng gần hết của Quang trọc đang dính chặt vào buồi nó. ***** Anh Cường chạy ra mở cửa chiếc taxi, Quang bước ra chắc chỉ thua mỗi nghệ sĩ. Hắn vênh váo, hắn đem đến cái mặt như ban phước cho anh Cường. So với Cường, Quang thifcs Minh hơn, nhà to, giàu, chịu chi, lại buồi to địt khỏe, dù anh có già một tý, thì cũng là quan chức. Còn lão Cường này thì… Cường vẫn đon đả, hắn luống cuống mời Quang vào nhà, rót trà rồi thì cung kính các thứ. Quang thấy cảnh săn đón này không tệ, thôi, địt nhau với Cường giải khuây cũng được. Quang tụt quần xuống, chỉ thấy Cường luống cuống bò lại hấp tấp ngậm buồi hắn mút như ăn mày đói khát. Cường nhẹ nhàng xoay mông lại, Cường quỳ dưới đất, há mồm, lè lưỡi liếm lỗ đít của  hắn như sợ ai bú mất ấy. ***** Lưỡi của Quang đang lè ra để thằng Long ngồi lên mặt thong dong hút đá sục cặc và xem sex, mùi nồng thối sực lên. Hình như Long đi ỉa không chùi đít, để cho Quang liếm thì phải. Trong lúc ấy Quang nứng quá, hắn tự động dồi con buồi giả khổng lồ vào lỗ đít, hai cái mông lép kẹp của hắn cứ nhún nhún lên ra cái vẻ là phê lắm rồi. Long vẫn kệ mẹ gã nằm dưới đít quằn quại rên rỉ, nó vẫn mải mê xem phim và sục cặc. Nhiều lúc Quang nghĩ về thời trẻ của mình từng là tồn tại đặc biệt phương được người người săn đón, thế mà giờ đây phải nằm dưới liếm đít dính cứt của thằng con trai kém mình gần 4 chục tuổi đầu.  Hắn nhục nhã quá, nó nhục nhã nhưng nó sướng, cũng thấy may mắn vì còn được trai trẻ chơi cái lồn già nghiện ngập của mình. Việc được những con cặc to, trẻ cắm vào lồn giờ đây đối với hắn là một ân huệ, vì nhìn hắn bây giờ người không ra người, ma không ra ma người ta không đuổi đi là may chứ đừng nói là được địt.
6 notes · View notes
doanthinh · 8 months ago
Text
Cách Chọn Đồ Bơi Phù Hợp Cho Nam Và Nữ
Đi bơi là một hoạt động thể thao và giải trí rất tốt cho sức khỏe và tinh thần. Tuy nhiên, để có được trải nghiệm bơi lội tuyệt vời, bạn cần chú ý đến việc chọn đồ bơi phù hợp với vóc dáng, sở thích và mục đích của mình. Bài viết này sẽ mách bạn cách chọn đồ bơi cho nam và nữ, cũng như những điều đặc biệt cần lưu ý khi chọn đồ bơi.
Tumblr media
Cách Chọn Đồ Bơi Cho Nam
Đối với nam giới, có ba loại quần bơi phổ biến là quần soóc, quần dài và quần ôm. Mỗi loại quần có ưu và nhược điểm riêng, bạn nên chọn dựa trên yếu tố sau: 
Mục đích:Nếu bạn đi bơi để rèn luyện thể lực hoặc thi đấu, bạn nên chọn quần ôm vì nó giảm sự cản trở của nước và tăng hiệu suất bơi. Nếu bạn đi bơi để giải trí hoặc thư giãn, bạn có thể chọn quần soóc hoặc quần dài vì nó thoải mái và phong cách hơn.
Tumblr media
Vóc dáng: Nếu bạn có thân hình cao ráo và gầy gò, bạn nên chọn quần soóc vì nó giúp bạn trông cân đối và nam tính hơn. Nếu bạn có thân hình cường tráng và săn chắc, bạn có thể chọn quần ôm vì nó khoe được cơ bắp và vòng eo của bạn. Nếu bạn có thân hình mũm mĩm hoặc có vòng bụng lớn, bạn nên chọn quần dài vì nó che được khuyết điểm và tạo cảm giác tự tin hơn.
Sở thích: Ngoài hai yếu tố trên, bạn cũng nên chọn quần bơi theo sở thích c�� nhân của mình. Bạn có thể chọn màu sắc, họa tiết, kiểu dáng và chất liệu phù hợp với cá tính và gu thẩm mỹ của mình. Bạn cũng nên chọn quần bơi có túi để tiện mang theo các vật dụng cá nhân như điện thoại, ví hoặc khóa.
Cách Chọn Đồ Bơi Cho Nữ
Đối với nữ giới, có rất nhiều loại đồ bơi như bikini, tankini, monokini, áo tắm liền hay áo tắm hai mảnh. Mỗi loại đồ bơi có ưu và nhược điểm riêng, bạn nên chọn dựa trên yếu tố sau: 
Mục đích: Nếu bạn đi bơi để rèn luyện thể lực hoặc thi đấu, bạn nên chọn áo tắm liền vì nó ôm sát cơ thể và giảm sự cản trở của nước. Nếu bạn đi bơi để giải trí hoặc thư giãn, bạn có thể chọn bikini, tankini hoặc monokini vì nó gợi cảm và cá tính hơn.
Vóc dáng: Nếu bạn có vòng 1 khiêm tốn, bạn nên chọn áo tắm có phần ngực may bèo nhún, tua rua hoặc có lớp đệm để tạo hiệu ứng ngực đầy hơn. Nếu bạn có vòng 1 nảy nở, bạn nên chọn áo tắm có gọng và dây to để nâng đỡ ngực hiệu quả. Nếu bạn có vòng 2 lớn, bạn nên chọn áo tắm eo cao hoặc tankini để che khuyết điểm và làm eo thon gọn hơn. Nếu bạn có vòng 3 nhỏ, bạn nên chọn quần tắm có chi tiết trang trí ở mông hoặc quần tắm kiểu cheeky để khoe được đường cong. Nếu bạn có vòng 3 to, bạn nên chọn quần tắm rộng hoặc kiểu boyshorts để che đi phần không mong muốn.
Sở thích: Tương tự như nam giới, bạn cũng nên chọn đồ bơi theo sở thích cá nhân của mình. Bạn có thể chọn màu sắc, họa tiết, kiểu dáng và chất liệu phù hợp với cá tính và gu thẩm mỹ của mình. Bạn cũng nên chọn đồ bơi có túi để tiện mang theo các vật dụng cá nhân như điện thoại, ví hoặc khóa.
Những Điều Đặc Biệt Cần Lưu Ý Khi Chọn Đồ Bơi
Ngoài các yếu tố đã kể trên, khi chọn đồ bơi bạn cũng cần lưu ý một số điều sau:
Lịch bơi: Bạn nên tham khảo thời tiết trước khi bơi, nếu bạn bơi vào buổi sáng, buổi trưa, chiều nên chọn các mẫu quần áo bơi đồ bơi tay dài có khả năng chống nắng upf 50+, hoặc wetsuit giữ nhiệt dành cho thời tiết lạnh.
Tumblr media
Chất liệu: Bạn nên chọn đồ bơi làm từ các chất liệu co giãn tốt, thoáng khí và không gây kích ứng da như Polyamide, nylon, spandex hay polyester. Bạn cũng nên tránh các chất liệu dễ xù lông hay phai màu khi tiếp xúc với clo hay ánh nắng.
Thử trước khi mua: Bạn nên mặc thử đồ bơi trước khi quyết định mua để xem có phù hợp với kích cỡ và kiểu dáng của mình hay không. Bạn cũng nên di chuyển trong đồ bơi để xem có thoải mái hay không.
Vệ sinh: Bạn nên rửa sạch đồ bơi sau khi sử dụng để loại bỏ các vi khuẩn và hóa chất trong nước. Bạn cũng nên phơi kh�� đồ bơi ở nơi thoáng mát và tránh ánh nắng trực tiếp để duy trì độ bền của đồ bơi.
Kết Luận 
Lựa chọn đồ bơi phù hợp là điều vô cùng quan trọng để bạn có những trải nghiệm thoải mái và tự tin khi vui đùa dưới nước. Hy vọng những chia sẻ trên đây đã giúp bạn có thêm kiến thức để chọn được bộ đồ bơi ưng ý nhất. Đừng quên theo dõi chúng tôi trên Fanpage và Website để biết thêm nhiều kiến thức nhé !!
Hy vọng những thông tin này sẽ giúp bạn biết cách chọn đồ bơi phù hợp cho mình. Chúc bạn có những giây phút bơi lội vui vẻ và an toàn !!!
1 note · View note
nlbk1994 · 2 years ago
Text
"Tối nay anh rảnh không? Em muốn gặp anh"
"Anh rãnh, mấy giờ? Ở đâu em?"
"Khách sạn cũ, giờ em qua luôn. Anh làm về chạy qua nhe."
"Ok em"
Tin nhắn Linh gửi tôi lúc trời vừa tờ mờ tối. Vừa nôn nao, vừa lo lắng khi em muốn gặp tôi. Không để những suy nghĩ miên mang xuất hiện quá lâu, hết giờ làm tôi phóng thật nhanh về phòng tắm rửa thay đồ.
Trong lúc khóa cửa phòng, tôi nhận được tin nhắn.
Là Linh "phòng 507"
Không mất thời gian trả lời tôi lật đật xuống nhà lấy xe đi. Từ chỗ tôi ở qua khách sạn Linh hẹn không quá xa, phải gọi là gần nhưng sao hôm nay với tôi nó xa kinh khủng, đường phố Sài Gòn đông đúc chen lấn nhau ở các ngã tư làm tôi nôn nao khó tả.
"Ting tongg…"
"Em không khóa cửa, anh vào đi"
Tôi mở cửa bước vào. Linh đang ngồi trên bộ ghế sofa, mặc một chiếc váy body vẽ lên các đường cong cơ thể hấp dẫn làm sao.
Nhưng hôm nay Linh có gì đó khác thường, Linh đang có chuyện gì hay sao? Từ khi tôi bước vào phòng chỉ thấy Linh nhìn ra ngoài cửa sổ với vẻ mặt trầm tư. Tôi lẳng lặng bước đến ngồi cạnh không nói gì vì không muốn phá tan đi những suy nghĩ của em.
"Anh có đem theo thuốc không? Cho em điếu." Em hỏi tôi.
Làm tôi giật mình nhìn em với đôi mắt tròn hoe: "Có, em có chuyện gì sao?" Tôi lấy gói thuốc lá trong túi quần ra châm lửa đưa cho em.
Em im lặng ngồi rít như chưa từng nghe câu hỏi của tôi. Tôi cũng dần cảm nhận được nỗi buồn của em. Không khí buồn bã với khói thuốc bỗng chốc bao trùm căn phòng, làm tôi ngột ngạc khó tả.
Em quay qua nhìn tôi với đôi mắt rưng rưng hỏi: "Sao anh tử tế với em quá vậy?"
"Vì em xứng đáng với điều đó" Tôi đáp như một lời khẳng định.
Bỗng nhiên, em dựa đầu vào vai tôi khóc nức nở nói: "nhưng anh biết em là gái bán hoa mà!"
Tôi ngắt lời em đáp lại: "Vì ngày đầu gặp em, em nhiệt tình và vui vẻ"
"Em không giống mấy cô gái khác, anh cảm nhận được sự chân thành từ em và đến tận bây giờ anh vẫn đánh giá đúng"
Em ôm chặt tôi lại khóc to hơn.
"Hôm nay em có chuyện gì sao?" Tôi ân cần hỏi như muốn vuốt ve nổi buồn của em.
Em giữ im lặng một lúc lâu, đứng lên nói: "em đi tắm, anh đợi em tí" như một con người khác.
Tôi ngồi đấy, đầu suy nghĩ sao em thay đổi cảm xúc nhanh đến thế. Chắc là chuyện gì khó nói lắm đây. Đốt thêm điếu nữa tôi trầm tư nhìn ra ô cửa sổ.
"Anh tắm đi" giọng em vang lên, tôi quay lưng lại nhìn, cơ thể trắng nõn nà của em được che lại bởi khăn tắm quấn ngang ngực.
"Anh làm về tắm rồi mới qua đây"
"Anh lên đây nằm với em"
Tôi ngồi im không trả lời, hồn miên man nghĩ về ngày xưa.
Ngày đầu gặp em, loay hoay vậy mà cũng một năm rồi. Tôi mến em không phải vì nhan sắc mà do sự hồn nhiên pha lẫn khờ khạo của cô gái quê.
Sau đó, em là người tôi tìm đến duy nhất khi cần. Tôi biết nhiều chuyện của em hơn, biết được hoàn cảnh em.
Một cô sinh viên năm ba, ba đột ngột qua đời sau tai nạn giao thông, mẹ quá đau buồn mà phát bệnh tai biến, mọi gánh nặng đè lên đôi vai nhỏ bé của em.
Hiện tại, em năm cuối rồi, gánh nặng cuộc sống đã lấy đi sự hồn nhiên trong sáng trong em.
"Anh làm gì ngồi im lặng thế? Sao không lên đây?" Câu hỏi của em xé tan những suy nghĩ miên man trong tôi.
"Em không nói anh biết em đang có chuyện gì, anh về đấy nhé. Anh đâu phải chạy qua đây với em vì thân xác. Em biết điều đó mà?" Tôi trả lời em với vẻ mặt nghiêm trọng.
Em một lần nữa, sắc mặt buồn bã nói giọng nhẹ nhàng: "Anh lên đây với em, rồi em nói."
Tôi dụi đi điếu thuốc trên tay, bước sang giường. Em nhào lại ôm chặt lấy tôi, khóc nghẹn ngào như uất ức chuyện gì.
Em ngập ngừng: "Trưa có ông khách kia bạo lực với em. Em sợ quá nên em xô ra và xin về"
Hiz…. Hixx…
"Ổng chửi em làm giá, hỏi em cần bao nhiêu thì nói chứ làm đ* như em thì làm gì có danh dự."
Em ôm chặt hơn các ngón tay em bấu mạnh vào người tôi hoãng sợ. Em ngước lên nhìn tôi hỏi: "Em mất danh dự rồi đúng không anh?"
Tôi vội chen vào ngắt lời em: "Không….."
"Họ không không tôn trọng em, không hỏi xem em đồng ý không, họ mất nhân tính rồi. Em đừng nghĩ đến nữa, có anh ở đây, em đừng sợ" tay vuốt lên mái tóc em, như đồng cảm với những gì em đã trải qua.
Không gian yên lặng đi, chỉ còn tiếng hút hít từ em. Được một lúc tôi đỡ đầu em lên nói: "Anh đứng lên lấy gói thuốc với tàn gạt"
Người nóng rực lên, nóng những lời thằng khốn đó phỉ báng em. Đứng lên tôi cởi bỏ chiếc áo cùng sợi dây nịch đang làm tôi khó chịu ra. Đến tủ lạnh lấy hai chai nước suối rồi quay lại lấy gói thuốc với gạt tàn trên bàn cạnh cửa sổ đem lại giường.
Tôi mở nắp chai nước đưa cho em, nói: "Em uống nước đi. Xong đứng lên đi rửa mặt đi, xã hội đầy người như thế em đừng buồn nữa"
Tôi đốt thêm điếu nữa ngồi xuống cạnh giường, rít liên tục như muốn chút giận thay em lên điếu thuốc đỏ rực kia. Chẳng lẽ.., tôi đã có cảm tình em rồi sao!
Tôi ngồi suy tư nhìn ô cửa sổ, trên môi vẫn còn điếu thuốc đỏ rực hút dở. Đột nhiên, em bất ngờ nhào lại ôm tôi từ phía sau hỏi với giọng yêu đời: "Suy nghĩ gì đó, hối hận đã qua đây hả?"
Tôi từ từ thả hết khói thuốc bay ra, quay lại cười với em nói: "Thế giờ cho anh về không?" Miệng lại bắt đầu rít thuốc, một hơi sâu rồi dập.
"Tức nhiên là không rồi" Em quát to lên với giọng đùa giỡn đồng thời ôm chặt tôi hơn nữa
Tôi sặc tức tưởi kèm ho lớn làm em bất ngờ buông tay ra, lấy tay vỗ lưng tôi với vẻ mặt đầy lo lắng.
Dịu đi cơn ho tôi nói với giọng ngập ngừng chen lẫn những tiếng ho: "Không cho anh về mà tí nữa chở anh đi bệnh viện rồi. A đang rít thuốc, em ôm anh mạnh quá anh bị sặc"
"Dụi tắt nó đi" Tay em đưa tôi chai nước đã mở nắp sẵn như tôi đưa em lúc nãy
Phút chốc, Tôi cảm nhận được sự quan tâm, cái ôm ấm áp và cả cách em đùa giỡn với tôi.
Những thứ đơn giản mà tôi đã không có được trong nhiều năm. Những suy nghĩ miên man lại một lần nữa xuất hiện trong tâm trí tôi.
Em kéo tôi nằm xuống, nằm trọn trong vòng tay tôi. Tay em mon men sờ bụng tôi và hỏi: "Mai anh có đi làm không?"
"Có…" tôi đáp
"Mấy giờ anh làm"
"7h30, 6h30 anh về thay đồ"
"Cuộc sống anh đơn điệu quá nhỉ, 7h30 làm đến 20h về loay hoay là hết ngày"
"Ừ, lặp đi lặp lại như thế cũng mấy năm rồi"
"Anh không có bạn à, không đi cà-phê hay nhậu nhẹt gì sao?"
"Bạn bè có gia đình hết anh cũng không muốn làm phiền, khi nào bọn nó rủ thì anh đi"
"Nhiều lúc cũng muốn đi cà-phê, la cà lắm chứ mà không biết rủ ai nên thôi. Cứ thế xuôi theo cuộc sống"
Em ngước lên hôn vào cổ tôi, làm tôi lúng túng, lần đầu tiên tôi lúng túng thế này. Khi em gượng dậy hôn môi, tôi nhìn sâu vào mắt em, khẽ nói:
"Hôm nay ôm anh ngủ thôi nhé!"
"Anh không còn hứng thú với em nữa à?"
Tôi lúng túng đáp: "Không, hôm nay em mệt rồi, hôm khác sẽ tốt hơn cho em"
Em nhìn tôi với gương mặt ngây thơ, ngây thơ như ngày đầu tôi gặp em giọng gượng gạo: "Nhưng anh thì khác, em yêu anh."
Em làm tôi bối rối, mặt tôi gượng gạo chẳng biết nói gì. Chẳng phải tôi cũng đang có tình cảm với em sao? Chẳng phải tôi cũng đã yêu em rồi sao?
Em nhìn thẳng vào mắt tôi, đợi câu trả lời từ tôi.
Đây là lần đầu tiên có người nói yêu tôi, bộ dạng đàn ông của tôi bị bối rối ngượng ngùng đó xé tan đi, giờ đây tôi như đứa trẻ với những suy nghĩ miên man, một lúc tôi nhìn em ngập ngừng nói: "Em đang nói chuyện nghiêm túc đấy à?"
"Dạ…" Em khẽ đáp
"Mai chúng ta nói chuyện này sau nhe!"
Em đáp nhẹ nhàng: "Dạ…" rồi hôn lên môi tôi
Tôi và em quắn lấy nhau, cuồng nhiệt như những đôi tình nhân mới.
Sau đó, em ngủ thiếp đi trong vòng tay tôi.
Tôi đốt thêm điếu nữa. Rít vài hơi nhưng lại không hút nổi, tôi dụi mạnh vào gạt tàn khi không còn ánh lửa đỏ rực nữa. Mắt nhìn vẻ mặt ngây thơ của em lúc ngủ rồi cũng thiếp đi từ lúc nào.
—————————
6 giờ sáng, tôi giật mình mở mắt. Em vẫn nằm trong vòng tay tôi, nhẹ nhàng tôi kéo tay mình ra từ chút một, không muốn em thức giấc. Chỉ còn bàn tay tôi đang ngọa ngoạy kéo ra, thì bất ngờ em choàng tay lên cổ kéo xuống hôn tôi nói: "Định bỏ em à"
"Anh phải đi làm rồi"
"Dạ. Nếu được, nghỉ một ngày lê la phố phường, quán xá với em."
Tôi ậm ự, không đáp
Đánh răng xong, tôi tắm mặc quần áo vào bước ra bảo em ngủ thêm "Hôm nay em đừng đi làm, tối về anh qua em"
Tôi bước vào thang máy nhìn hình ảnh mình phản chiếu lại. Có gì đó khiến tôi nghẹn ngào, lâu rồi tôi chưa la cà, lâu rồi tôi chưa được yêu thương, lâu rồi tôi chưa có cảm giác an toàn ấm áp như em mang lại. Bỗng nhiên, tôi lấy điện thoại ra xin nghỉ một ngày.
Quay trở lại phòng, bấm chuông một lúc lâu em ra mở cửa nhìn tôi kinh ngạc: "anh quên gì hả?"
"Em rửa mặt đi, anh biết một quán ăn sáng gần đây ngon lắm"
Vẻ mặt em ngơ ngác như một đứa trẻ nhìn tôi. Một lúc em cười tươi như đã hiểu nói: "Em cũng biết quán cà-phê gần đây đẹp lắm." Em vui mừng như đứa trẻ chuẩn bị được mẹ chở đi chợ.
Những vụn vỡ trong lòng tôi bỗng biến tan. Niềm hạnh phúc, ấm áp trong tôi đã mất từ lâu bỗng ùa về.
......
- Khương Nguyễn (Truyện Ngắn viết đã lâu, cốt truyện hư cấu nhưng có thật trong xã hội hiện đại)
10 notes · View notes
tuilathu · 2 years ago
Text
Ngày xưa có một chuyện tình - Nguyễn Nhật Ánh
1. Mọi cảm xúc đến với tôi một cách đột ngột - như một sớm mai tỉnh dậy chợt nhận ra trong tim mình vừa nở một nụ hồng.
2. Tôi còn nhớ hôm đó trời tháng sáu trong vắt và xanh vời vời, hương cỏ mật thơm lừng trong nắng ban mai và chim hót véo von trên những ngọn tre cao dọc đường xuống Gò Rùa. Thực tình tôi cũng không rõ cảnh vật trong buổi sáng mùa hè đó đẹp như thế thật, hay đó là do niềm vui trong lòng tôi, với những lý do hoàn toàn cá nhân, đã tráng lên thiên nhiên một lớp sơn lung linh mộng mị.
3. Năm nay như có một cô gái nào đó ngồi vào chỗ của nó. Miền nói nhiều hơn, cười nhiều hơn, đã thấy nắng về trên gương mặt mùa đông của nó.
4. Một mình đạp xe trên đường về, toi nghe đầu mình ong ong như có ai vừa thả vào đó một mớ chong chóng. Đầu tôi quay tít mù. Tôi tự đặt cho mình vô số câu hỏi và tôi loay hoay tìm cách tự trả lời.
5. Sau này ngồi nhớ lại, tối biết hồi đó tôi đã yêu Miền rất nhiều. Cậu Huân nói đúng, tình bạn là mảnh đất màu mỡ để tình yêu đâm chồi và phát triển. Nhưng hạt giống tình yêu chỉ được số phận gieo xuống trái tim tôi. Trái tim Miền, nếu hạt giống tình yêu đã từng được gieo xuống, nó cũng đã héo khô, hoặc nếu mọc lên thì chiếc lá xanh tươi của nó cũng không hướng về phía tôi.
6. Đánh bạn với Miền, tôi ngạc nhiên nhận ra ngoại hình của một đứa con gái là thứ tưởng như nhìn thoáng qua là đánh giá và xếp hạng được ngay, hóa ra đó là một nhận định vội vàng và hết sức sai lầm. Nhan sắc của một đứa con gái là thứ có thể đẹp dần lên mỗi ngày trong mắt một đứa con trai, nếu đứa con trai đó thường xuyên tiếp xúc với đứa con gái đó. Tính cách, lối nói chuyện và nhiều phẩm chất vô hình khác nữa hoàn toàn có thể tô điểm cho vẻ đẹp hữu hình của người con gái, giúp cho gương mặt, ánh mắt, bờ môi tưởng như không có gì đặc biệt kia tỏa ra một thứ ánh sáng lấp lánh khác thường.
Vẻ đẹp bề ngoài đó của Miền, rất nhiều năm về sau tôi mới hiểu chính là hình ảnh khúc xạ của vẻ đẹp trong tâm hồn nó.
7. ... nhưng khi tình yêu gọi tên, nó không thể làm ngơ vì nói chung con người ta ít ai có thể chống lại chính mình.
8. "Đau khổ chỉ có tính chất tình huống chứ không phải là bản chất của tình yêu, bởi vì khi cánh cửa này đóng lại với Thủy Tinh thì đồng thời một cánh cửa khác mở ra với Sơn Tinh. Trong tình yêu luôn tồn tại một quy luật nghiệt ngã: đau khổ của người này đôi khi là hạnh phúc của người kia, và ngược lại. Số phận thích ném đá những người đang yêu, nhưng khi tảng đá rơi trúng đầu người này thì hiển nhiên nó sẽ không rơi trúng đầu người khác."
9. Giữa con mưa kì diệu trong một ngày hè kỳ diệu, tôi nhận ra mình sung sướng và bỡ ngỡ trước sự mềm mại và ngọt ngào của bờ môi con gái. Lần đầu tiên trong đời tôi nhắm mắt lại để nghe chảy vào ng���c mình những làn hơi thở thơm tho và ngập vị nắng; điều đó khiến tôi ngạc nhiên và ngất ngây đến mức trong một phút tôi không nhớ tôi là ai và đang ở đâu. Nhưng không cần tới những cảm xúc tuyệt vời đó, chỉ những sợi tóc mong manh của Miền mơn man trên má tôi buồn buồn cũng đã rất giống những mắt lưới trói chặt trái tim tôi trong buổi sáng hôm đó và tôi lập tức trở thành một chú cá đột nhiên tê liệt khả năng vùng vẫy.
10. Nhưng đó là sự lựa chọn của tôi và tôi hài lòng với quyết định khó khăn đó. Để đến được thảo nguyên bình yên, đôi khi con người ta buộc phải leo qua những ngọn núi cao trong lòng mình.
11. Tình yêu của Vinh là loại tình cảm tích lũy từng chút một qua năm tháng, thoạt đầu thì nó là tình bạn, nhưng rồi tình cảm đó lớn dần lên theo đà lớn của chúng tôi, đến một ngày nó tỏa ra thứ hương thơm dìu dịu không rõ tên để rồi đến một ngày khác nó lớn phồng lên thành tình yêu.
12. Nhiều người con gái có khuynh hướng đổ tội cho những chàng trai nhút nhát, rằng làm sao mình biết tình ý của một người con trai một khi người con trai đó không hé môi nửa lời về điều đó. Tôi tin khi nói như vậy, những người con gái đó đã tự lừa dối mình. Trực giác của phụ nữ bén nhạy và chính xác hơn bất cứ thứ radar nào.
13. Như sắt và nam châm, chúng tôi hút nhau gần như ngay lập tức. Tất nhiên với tuổi mười sáu của tôi, đó là yêu. Tôi bắt đầu tự mình đạp xe xuống nhà ông ngoại Phúc. Tôi không nghĩ gì đến Vinh. Tôi cũng không hề nghĩ gì đến tương lai. Tôi rơi vào tình yêu như thiên thạch bị rơi vào lỗ đen. Tôi bị tình yêu đó nuốt chửng với một sức mạnh không sao cưỡng lại được.
14. Bình thường chúng ta vẫn hồn nhiên sống, vẫn thơ ngây tin rằng những gì chúng ta nhìn thấy mỗi ngày - lá reo trên cành, mây bay trong nắng, tiếng lao xao vọng vào tai ta, những hình ảnh đập vào mắt ta - chính là cuộc sống mà ta nhận biết và yêu thương. Hóa ra đó chỉ là sân khấu dưới ánh đèn màu. Phía sau hậu trường đang tồn tại một hiện thực khác mà ta không bao giờ ngờ tới. Hóa ra càng lớn lên, ta càng hoang mang nhận ra cuộc sống phức tạp hơn ta tưởng. Nó đầu rẫy những điểm mù. Có lẽ thoạt đầu cuộc sống vẫn trong veo như viên bi ve dưới ánh mặt trời, nhưng rồi càng lăn theo vòng quay số phận, viên bi tuổi thơ càng xây xát, trầy trụa để rồi mờ đục qua từng ngày.
15. Tôi nghe người ta bảo tình yêu là lửa, sự xa cách là gió. Gió sẽ dập tắt những ngọn lửa nhỏ và thổi bùng những ngọn lửa lớn. Câu nói rất hay nhưng không phải lúc nào cũng đúng. Sự xa cách chỉ nuôi dưỡng tình yêu trong trường hợp ta còn hy vọng, ta biết rằng ta đang chờ đợi điều gì và ta vững tin sự kiên nhẫn sẽ được đền đáp. Hy vọng chính là oxy của tình yêu. Nếu không có chiếc cọc hy vọng để bám vào, tình yêu sẽ buông tay và ngọn lửa sẽ lụi tàn.
16. Tình yêu không phải là nước và hôn nhân cũng không phải chỗ trũng: không có gì là tất yếu ở đây.
17. Một khi trí nhớ tôi đã quyết nhổ neo khỏi quá khứ, thời gian lập tức đồng lõa bằng cách âm thầm làm nốt phần việc còn lại và bàn tay kỳ diệu của nó đã dần dần xóa sạch khỏi ký ức tôi dấu vết của những gì đã xảy ra tám năm về trước.
18. Trong trí não của trẻ thơ non nớt, người cha và người mẹ giống như hai vị thần Ác và thần Thiện trong nhà. Đến lúc đứa trẻ lớn lên, đủ hiểu biết để nhận ra tấm lòng mênh mông của người cha thì lắm khi thời gian đã khóa sổ mất rồi.
19. Suốt đêm hôm đó, tôi trằn trọc trên giường, hình dung ra từng vòng tay, từng nụ hôn và bất ngờ tìm lại được những cảm giác mê đắm ngày nào. Thế ra tất cả vẫn còn nguyên vẹn trong tôi, nó không hề phôi phai như tôi vẫn tưởng. Nó chí ngủ quên bên dưới những bộn bề cuộc sống, chỉ chờ một sự kích thích đúng chỗ là lập tức thức dậy với dáng vẻ tươi tắn, quyến rũ nhất.
20. Hóa ra cái hình ảnh xa xăm đó khi xuất hiện đầy sống động trước mắt tôi giúp tôi hiểu rằng dòng sông thời gian không phải bao giờ cũng lạnh lùng cuốn đi tất cả như tôi vẫn tưởng. Vẫn có những dòng hồi lưu trả lại cho ta những giấc mơ xưa.
21. Sự đồng cảm trong tình yêu hoặc có hoặc không. Trong mọi trường hợp, tình yêu không cần phiên dịch.
22. Như lúc này đây, khi tôi lại nhấc mắt ngước nhìn trời khuya, muôn nghìn ngôi sao lấp lánh như muôn nghìn viên kim cương nạm vào màn đêm giúp tôi trông rõ những đám mây ngơ ngác trước màu trời đột nhiên rạng xanh như chớm sang hè.
8 notes · View notes
cyberphoenixsstuff · 10 months ago
Text
Tumblr media
Bây giờ là 8h tối nhưng đường khá vắng,Eunwoo thuận lợi lái xe nhanh chóng chở Miyeon về tại căn hộ của nàng.Eunwoo cũng có nhà riêng nhưng gần đây nàng đã đề nghị anh đến sống chung để tiện việc đưa đón nàng hơn.Có lẽ đó đã là một tín hiệu cho anh.
Khi vừa bước qua cửa,Miyeon vội vã cởi guốc vứt lên kệ giày,phi thẳng đến chỗ máy giặt cởi bỏ chiếc váy rồi đi vào phòng ngủ.
Eunwoo chỉ phì cười,nhẹ nhàng khóa cửa nhà lại,cởi bỏ quần áo ném vào máy giặt.
Khi anh mở cửa phòng ngủ,thấy Miyeon khỏa thân ngồi trên giường đợi,cơn hứng tình đã quay lại nữa rồi.Nàng nhìn con cu to dài đang cứng kia,không nghĩ rằng trước đó mình có thể cho thứ khủng bố vào vừa âm đạo được.
Eunwoo tiến đến sau lưng nàng,hai tay chạm nhẹ lên vai,thì thầm vào tai nàng.
-Giờ anh sẽ chăm sóc em thật tốt...
Anh vén tóc nàng qua hết một bên vai,và kề môi hôn nhẹ vào nó,sau đó hôn lên cổ,rồi lại liếm từ cổ xuống vai.Hai tay anh lướt nhẹ từ bắp tay nàng xuống dưới,rồi chạm đến bên bờ mông để sờ thêm vài cái,và vuốt ngược lên đến nách,hai bàn tay anh đã chạm đến cặp vú,bèn bóp nhẹ chúng,xoa thành nhiều vòng.Cách anh chạm vào nàng làm nàng cảm thấy hơi nhột nhưng rất thích thú,môi nàng bất chợt nở một nụ cười.Hôn cổ và vai đã rồi,Eunwoo kéo tay nàng lên chút để liếm nách nàng.
-Á...nhột...hihi..cậu đúng là...biến thái.
Cơ thể của Miyeon liếm thử chỗ nào cũng thấy ngọt ngào,không phải bàn cãi.Sau khi đã liếm nách và xoa bóp ngực nàng chán chê,Eunwoo cúi đầu xuống một chút để liếm ngực và đầu ti.Một tay kia anh vẫn mân mê đầu ti còn lại,một tay đưa xuống, để một ngón tay nghịch hột le,rồi cho một ngón khác vào trong âm hộ.Bị tấn công khắp nơi như vậy,Miyeon cảm thấy rất sướng,sướng hơn khi nàng tự chạm vào cơ thể mình hơn nhiều.Sau một hồi thì phía dưới nàng đã lênh láng nước.
Cơn nứng này không thể kiềm chế thêm nữa,tay nàng vội mò xuống dưới,khi cằm được con cu anh,nàng lại vội vàng nhấc mông lên,tự đưa nó vào sâu bên trong.Hông của nàng cũng tự di chuyển lên xuống.Eunwoo thích lắm,anh cũng bắt đầu di chuyển hông để phối hợp với nàng.
Cả căn phòng bây giờ vang vọng tiếng nắc nhau chẹp chẹp,tiếng rên la của Miyeon và tiếng thở dốc vì sướng của Eunwoo.
Nhưng nàng không thể cưỡi con cu kia quá lâu.Dù vẫn rất muốn tiếp tục,chân nàng đã quá mỏi,lực bất tòng tâm.Eunwoo chỉ biết cười trừ,bèn kéo nàng xuống nằm nghiêng người qua bên phải,trong lúc con cu vẫn chưa hề rời khỏi nàng,rồi từ phía sau lưng ôm sát nàng vào lòng,mặt anh dúi vào tóc nàng để ngửi mùi hương,rồi tựa cằm bên vai nàng,phía dưới tiếp tục việc đang dở.
Vừa thúc liên tục,tay liên hồi bóp nắn cặp ngực khủng,thỉnh thoảng anh lại hôn má hôn cổ rồi thở phì phà bên tai Miyeon,làm nàng mê mệt,đầu óc trống rỗng.
Eunwoo cảm giác con cu càng lúc càng phê hơn,lại sắp phải bắn ra rồi.Miyeon cũng vậy,môi nàng thốt ra những tiếng rên rỉ dâm dục càng lúc to hơn:
-Sướng quá,sướng quá đi...mình sắp..ra..mất...rồi...
Khoái cảm sắp đạt đến đỉnh,nhưng Eunwoo không quên việc xuất ra ngoài,dù gì cũng không nên ra bên trong nàng.Nhưng khi anh rút con cu ra,Miyeon liền quay lại cầm lấy nó xóc vài cái và há miệng.Tinh dịch của anh đã xuất đầy trong miệng nàng,nàng còn liếm môi và lấy ngón tay quẹt số tinh còn lại xong mút,khiến anh khá ngạc nhiên.
-Mình vào phòng tắm trước đây...
Miyeon từ tốn đứng dậy nhưng khi đang tiến đến cửa phòng vệ sinh vài bước nàng liền qụy xuống vì chân quá mỏi,Eunwoo phải vội nhảy xuống giường mà đỡ nàng.
Coi bộ anh phải bế nàng vào phòng tắm rồi.
Mà Eunwoo cũng thấy lạ khi vừa mới nắc nàng xong mà anh vẫn còn nhiều sức vậy.
Eunwoo nhẹ nhàng đặt Miyeon ngồi bệt xuống sàn,với tay bật nước vòi sen lên để vừa đủ nóng,rồi ngồi xuống hai tay vuốt ve khắp thân thể nàng.Lúc nãy khi làm nàng còn chưa lên đỉnh,thật bất công,lần này anh phải làm sao cho nàng và anh lên đỉnh cùng lúc mới được.Tay nàng cũng mân mê vùng ngực,lưng,mông của anh,rồi khi chạm vào vật vừa mới cương cứng lại kia,nàng lại mỉm cười thích thú.Eunwoo vẫn nhẹ nhàng vuốt một bên gò má nàng,rồi vén tóc,khi hai mắt nhìn nhau đầy si mê,cảm xúc trong anh như dâng trào.Anh nghĩ mình có thừa sức để làm với nàng qua xuyên đêm.
-Em thật sự rất xinh đẹp...Có lẽ là anh nghiện em mất rồi...
Sau đó anh cướp lấy đôi môi nàng.Thật ra Miyeon không giỏi hôn lắm,nhưng điều đó không làm Eunwoo bận tâm,vì tuy hơi vụng nhưng nàng phối hợp với anh rất tốt.Và trên khắp cơ thể nàng,đôi môi của nàng là thứ ngọt ngào nhất mà anh từng nếm thử.
Mút liếm đá lưỡi một hồi lâu,nàng vội dứt ra để lấy không khí,làm anh có chút tiếc nuối,bèn hôn nhẹ lên môi nàng một cái nữa rồi đưa mắt xuống ngực nàng.Ngực của Miyeon thật to quá đi,anh phải làm gì đó,anh không thể rời mắt khỏi chúng mất.
Làm gì nữa đây,mặt anh đã bị ngực của nàng hút vào rồi,tất cả là do lực hấp dẫn.Eunwoo hai tay vẫn ôm lấy eo nàng,đầu liên tục lắc qua lại để cảm nhận sự mềm mại ấy.Nhìn anh lúc này thật hài khiến nàng cười khúc khích.
-Miyeon à...
Giờ anh đang rất muốn chơi đùa ngực nàng,không chỉ bằng tay mà còn bằng cu.
Nàng không nói gì mà dùng tay banh mu lồn ra hướng về anh,ngón tay nàng móc móc vài cái,rồi nàng khẽ rên lên.
Eunwoo hiểu ý,vội vàng đút con cu vào trong nàng,để cho người đẹp chờ đợi nãy giờ thật không hay chút nào.
Tiếng rên rỉ phát ra từ nàng đã to hơn nữa.Cảm giác được anh lấp đầy bên trong,cách anh thụt vào kéo ra thật tuyệt,hai tay nàng quấn chặt lấy cổ anh,chân nàng siết bên eo anh,anh lại cao hứng mà ôm lấy hai bắp đùi nhấc bổng nàng lên.Nắc được một lúc lâu,anh tự nhiên thả nàng xuống,rút cu ra.Tưởng rằng anh sắp ra,nàng liền mếu máo nài nỉ:
-Đừng mà,đừng kết thúc sớm vậy chứ,đụ mình tiếp đi mà...
Nhưng không,anh chỉ muốn đổi thế thôi.Anh ôm hai chân nàng từ phía sau lưng,lại nhấc bổng cả người nàng lên,con cu tiếp tục đưa sau trong cái lồn tràn nước.
Thứ dài cứng ấy bây giờ vào sâu đến tận cùng rồi,nàng sướng đến phát điên mất.
Anh cũng vậy,có lẽ sắp ra mất,bên dưới thật sướng khiến hông anh thúc lên càng lúc nhanh mạnh hơn.
-Ahh..ahh..hahh..hah.ahh...hah..AH..!!!
Có lẽ vì cảm giác quá tuyệt vời nên anh quên hết mọi thứ mà bắn vào trong nàng rồi.Lần này anh đã thành công trong việc ra cùng lúc với nàng.
Eunwoo đang cảm thấy vô cùng thỏa mãn, nữ thần xinh đẹp đang nằm trong lòng anh,ngồi chill trong bồn tắm cùng anh,sau khi anh và nàng vừa giao hoan một trận nóng bóng và dữ dội.Mọi thứ tốt đẹp và thuận lợi đến nỗi anh không tin được.
-Eunwoo...em có thể gọi anh là oppa không?
-Vậy là em muốn hẹn hò cùng anh à?
-Em không biết nữa...
-Bạn trai hay bạn chịch...em muốn gì cũng được...Miyeon à...
Sau khi lau người xong xuôi và khoác áo,anh bế nàng về lại giường.Nhưng khi ôm nàng một lúc,mùi hương và sự mềm mại lại kích thích anh thêm lần nữa,anh lột áo của cả hai ra và nắc nàng tiếp,cho đến khi kiệt sức mới lăn ra ngủ...
5 notes · View notes
juneborngia · 2 years ago
Text
Tumblr media
Thành phố đêm là đôi mắt buồn thiếu phụ?
Hay bộ ngực nở căng thiếu nữ?
- Cúi hôn em lòng dã thú thèm thuồng.
Tình yêu thành phố, Du Tử Lê
6 notes · View notes
samnhungtonutuelinh · 2 years ago
Text
2 notes · View notes
tuduongngoc · 2 years ago
Text
Tumblr media
Thực sự đã quay trở về sao? Tác giả: Tử Dương Ngọc
Thể loại: Hiện đại, trọng sinh, nữ cường, ngược.
Chương 2
Bước vào lớp là hình ảnh mà chắc chắn tôi sẽ không muốn quên nhất, những thanh thiếu niên cùng độ tuổi náo nhiệt trò chuyện thành từng nhóm, có nam, có nữ, có cả cặp đôi cũng bẻn lẻn ngại ngùng trò chuyện với nhau tưởng chừng như sợ cả lớp phát hiện. 
Lúc này đây chỗ ngồi chưa được phân cụ thể, có một điểm tôi khá thích ở trường là không chia chỗ ngồi theo học lực, mà giáo viên chủ nhiệm sẽ dựa vào tính cách, và đặc điểm ngoại hình của từng bạn. Ví dụ như bạn thấp hơn, thị lực kém sẽ được ưu tiên ngồi đầu bàn, hoặc những bạn hoạt bát sôi nổi sẽ được kiềm lại bởi bạn có tính cách trầm ổn hơn. Tôi thấy cách chia này rất hay. 
Không ngoại lệ, tôi được xếp ngồi bàn gần cuối cạnh cửa sổ, cạnh bên là một thiếu niên rất năng động, cậu ấy là người tập thể thao, cụ thể là bóng chuyền nên rất cao và to con, làn da rám nắng do liên tục tập ngoài trời, lại gần cậu ấy dường như được truyền nguồn năng lượng không biết mệt vậy. Có thể bị cuốn bất kì lúc nào vào mọi hành động của cậu. Trông bề ngoài cao to dũng mãnh vậy chứ bên trong lại đơn thuần, nói thẳng thì là ngây thơ. Cậu ấy cư xử với mọi người đều như nhau, không nhận ra được sự khác biệt giữa tình cảm nam và nữ, luôn thể hiện hết suy nghĩ trong đầu ra bên ngoài mà không ngần ngại. Đôi lúc tôi thấy tính cách vậy rất tốt, mà cũng không tốt. 
 "Nè nè, lần đầu tiên tôi được xếp ngồi cạnh cậu, hai đứa mình cũng chỉ nói được vài ba câu hồi năm ngoái thôi. Hi vọng năm nay sẽ nói được nhiều hơn haha" thiếu niên mặt mày rạng rỡ nhìn tôi nói, như thể muốn xua đi không khí xa lạ lúc này. 
 "Tôi cũng vậy, cùng giúp đỡ nhau nhé!" Tôi trả lời.
 "Ừm, năm nay cô Tưởng Duy tiếp tục chủ nhiệm, tôi rất thích thích cô. Bởi vì cô rất tốt" 
 "..." Tôi không trả lời, điều này thì ai trong lớp cũng biết, cô Duy vẻ ngoài lạnh lùng nhưng thực tế cô quan tâm học sinh rất nhiều. 
 "Này! Hứa Duy, lần này được ngồi với đóa hoa của lớp chúng ta sao? Như vậy mới tốt cho cậu đó! Hahahaha" giọng cười vang khắp lớp, mọi người đều chú ý vào bàn của tôi và Hứa Duy bạn cùng bàn của tôi. Chủ nhân của câu vừa rồi không ai khác là Mạnh Luân anh em chơi bóng chuyền với Hứa Duy. 
 "Đúng vậy, đúng vậy. Chúng tôi đều muốn mà còn không được đây" các nam sinh khác cũng bắt đầu tham gia cuộc vui trêu đùa chúng tôi. 
 "Chỉ là các cậu không may mắn bằng tôi thôi, đúng không?" Hứa Duy quay sang nhìn rồi nháy mắt phải như ra tín hiệu muốn trêu tôi. Tôi cũng không muốn đáp lại mấy lời trêu đùa đó, chỉ nở nụ cười công nghiệp cho qua chuyện.  Mọi người cũng thấy chọc tôi không thú vị nữa nên đã chuyển sang chủ đề khác, riêng Hứa Duy thì lâu lâu quay sang nhìn tôi như thể muốn nói điều gì đó.  Ngày đầu tiên khai giảng nên không có học, đa phần là làm quen với phòng mới và sinh hoạt nội quy như mọi năm, thoáng đã là 10 giờ, cô Tưởng Duy cho học sinh về sớm không quên dặn chúng tôi về cẩn thận. Vì cách triển khai sinh hoạt mỗi lớp khác nhau thành ra tan học giờ cũng khác nhau, có lớp được về, cũng có lớp chưa. Tôi thuộc lớp 11/1 tức là lớp đầu tiên, nên được ưu ái ở ngay sát cầu thang, từ cầu thang nhìn về bên trái kéo dài xuống hành lang là khu vực của lớp 11 ở tầng 2. Vì gần cầu thang nên tan học cũng không làm phiền lớp khác còn đang sinh hoạt. Mọi người đều lịch sự bước ra trong yên lặng tránh tạo ra nhiều tiếng ồn. Tôi cũng dần bước xuống cầu thang tiến về phía cổng trường, trời nắng gắt hơn buổi sáng rất nhiều, nếu đi ra đường giờ này mà không có chiếc áo che nắng hay nón thì rất dễ bị bệnh, cũng may là từ đầu đã có chuẩn bị, với cơ thể này mà đi không có gì che chắn xuống quãng đường về nhà chắc là mai không đến được lớp mất. Lôi chiếc mũ lưỡi trai màu trắng, ở giữa nón có thêu một đóa cẩm tú cầu màu xanh tím trông rất cầu kì, làm nó khác hẳn so với những chiếc mũ bình thường. Mặc thêm chiếc hoodie zip màu trắng cũng được thêu cẩm tú cầu nhỏ xíu trước ngực. Xong! hoàn hảo. Đi về nhà thôi. 
Bước lên xe bus vắng người, thong thả chọn một chỗ cạnh cửa sổ, đeo tai nghe bật bài nhạc yêu thích. Cứ thế mà đã đến trạm xe, đi bộ đến nhà cũng mất thêm 10 phút, bước trên con lộ nhỏ cứ đi tầm 1-2 căn là có hàng xóm ra hỏi thăm. Vì chỗ này không to, xóm nhỏ nhà san sát nhau, nên mọi người sinh hoạt hay trò chuyện thì đều ra trước nhà, không khí từ trạm vẫn còn yên ắng, bước vào lộ nhỏ đã thấy đầy ắp tiếng trẻ con, các cô trò chuyện với nhau.
"Ôi con gái của lão Tùy đi học về đấy à, hôm nay khai giảng chắc hẳn là vui lắm cháu nhỉ, thằng ranh nhà cô cũng vừa mới về, chưa kịp thay đồ đã chạy đi chơi mất tăm" cô Lương hàng xóm nhà đầu ngõ, là người rất tốt tính, cô được mọi người xem như là người phụ nữ cái gì cũng biết, không phải tọc mạch hay nhiều chuyện người khác, mà là do sự quan tâm của cô dành cho mọi người, luôn biết hoàn cảnh của từng gia đình, nếu có khó khăn chắc chắn cô Lương sẽ giúp, cô năm nay cũng đã ngoài 40, tóc dài đến thắt lưng, đã pha nhiều sợi tóc trắng. Nghe nói cô rất yêu mái tóc của mình, với người phụ nữ mang nét truyền thống thì điều này dễ hiểu. 
"Dạ con chào cô Lương, hôm nay cô nấu gì mà thơm thế ạ?" tôi nhoẻn miệng cười với cô, vì tôi cũng rất thích cô. 
"Con bé này mũi thính thật đấy, hôm nay cô nấu xôi đấy. Vì giỗ ba chồng nên cô phải chuẩn bị mâm cúng, một lát nữa chín, cô mang cho cháu một ít ăn lấy thảo nha" cô Lương cười tít cả mắt lại, đối với cô có lẽ đây là niềm hạnh phúc, mỗi ngày bên chiếc bếp nhỏ, chăm sóc gia đình thật tốt, nhìn con trai trưởng thành, chắc hẳn không chỉ cô Lương mà với bậc cha mẹ nào cũng đều mong muốn đều đó.  Nghĩ đến đây tôi nhớ đến ba, nhanh chóng bước về nhà thôi. 
"Dạ con cảm ơn cô Lương, nhất định con và ba sẽ ăn thật ngon!" tôi cúi đầu chào cô.
Đi thêm 5 phút nữa, cách nhà cô Lương hơn 10 căn nhà là nhà của tôi. Ngôi nhà màu vàng nhạt, phía trước trồng rất nhiều cây và hoa, có cả rau sạch. Ba là người yêu thích cây cỏ nên việc trồng cây rất đơn giản với ông. 
"Ba ba, con về rồi ạ!" 
"Con gái của ba về rồi sao? vào đây tiểu bảo bối của ta" ba Tùy là người rất dịu dàng, ông làm bố đơn thân từ năm tôi 10 tuổi, vừa làm ba vừa làm mẹ, vì vậy tình cảm giữa hai ba con rất tốt, ba Tùy cũng rất chiều chuộng đứa con gái duy nhất của mình, không để cho con mình chịu thiệt bất kì điều gì, con gái nhà người ta có gì thì con gái của ông cũng phải có thứ đó, trời đông lạnh không tiếc tiền mua rất nhiều áo ấm cho tôi, lại tiếc tiền mua áo cho bản thân mình. Vất vả nhiều năm như vậy cũng chỉ muốn tiểu bảo bối của mình sống thật tốt và bình an mà thôi. 
"Trời nóng như vậy, đi học xa nhà thật là cực khổ cho con, phải chi ba cố gắng được nhiều hơn nữa thì đã cho con một nơi tốt hơn, không phải vất vả như vậy, lại đây ba có nấu nước mát, uống giải khát nào. Ôi con gái của tôi, thương chết mất" giọng điệu cưng chiều hết mực, tôi biết ông luôn sợ mình không bằng mẹ, sợ không nuôi được đứa trẻ yếu ớt như tôi, sợ tôi bị thiệt thòi, sợ tôi sẽ bị đủ mọi thứ trên thế giới này tổn thương.
"Con ổn ạ, đi bộ ra trạm xe không mất quá nhiều thời gian, còn lại thì con đều ở trên xe, với cả con cũng chuẩn bị áo và nón để không bị say nắng, ba yên tâm, con khỏe lắm!" vừa nói miệng nở thêm nụ cười thật tươi để xoa dịu tâm trạng lo lắng của ba mình. 
"Được rồi, ba biết con sợ ba lo lắng nên mới nói như vậy, bảo bối của ba cứ học cho tốt, cuộc sống sau này của con sẽ tự ắt tốt, con đừng lo cho ba quá nhiều, ba tự biết chăm sóc cho mình. Đổi lại con mới là người nên được chăm sóc mới đúng" 
"Hehe, con gái của ba sẽ bên cạnh ba xuống đời mà, ba phải sống thật lâu, sau này con sẽ trở nên thật giàu, sẽ nuôi ba ba của con" 
"Ừm, ừm, ba nghe con gái hết, nhưng không thể bên cạnh ba cả đời được, con sẽ có gia đình riêng, ba sẽ ở cạnh con, chúc phúc cho con" Nụ cười và lời nói của ba Tùy chính là động lực lớn nhất để tôi nỗ lực, gia đình duy nhất của tôi, người yêu tôi và trân quý tôi nhất thế gian này.
"Ăn cơm trưa thôi con gái, lát nữa ăn xong thì ngủ trưa đi, ba đi hái rau đem ra chợ bán. Rau đợt này rất tốt, chắc chắn sẽ được giá tốt" ông vỗ ngực xoắn tay áo vào bếp bưng thức ăn bày ra bàn, tôi cũng vào phụ ông dọn cơm.
Trên bàn toàn là món tôi thích, canh khoai mỡ nấu tôm, thịt gà kho xả ớt, một dĩa rau củ luộc to đùng. Khói bay nghi ngút từ nồi canh, chứng tỏ ba luôn canh nhiệt độ còn nóng để đợi tôi về, món thịt gà tôi yêu thích nay lại chất đầy dĩa, sự ấm áp và bình dị thế này, chẳng ai mang đến được cho tôi ngoài ba. 
Có nhiều người mơ ước mình sẽ giàu có, thành công, có địa vị cao, trở thành một ai đó, mọi giấc mơ đều có giá trị và chứa đầy sự nỗ lực. Cũng có những người như tôi, mơ ước mỗi ngày 3 bữa đều được bên cạnh người mình yêu thương, bình an, và hạnh phúc là đủ. Nhưng điều ước càng nhỏ thì lại càng khó thực hiện...
Website: tuduongngoc.wordpress.com
Tumblr: tuduongngoc.tumblr.com
2 notes · View notes