#món ăn vặt
Explore tagged Tumblr posts
yeuamthuc · 6 months ago
Text
Mukkbang đồ ăn vặt: Tổng hợp cách làm 30 món ăn vặt đường phố ngon, rẻ tự làm tại nhà!
Bạn có phải là tín đồ của món ăn vặt? Đây là bài chân ái của bạn rồi đây. Hãy theo dõi hết bài viết này để học ngay 30 món ăn vặt tại nhà vừa ngon, vừa đã cái cơn thèm, mà đảm bảo vệ sinh nhé! #yeuamthuc_org #Món_Ngon #ăn_vặt #bánh_chuối_chiên #bánh_gối #bánh_mì_nướng_muối_ớt #bánh_tráng_nướng #bánh_tráng_nướng_Đà_Lạt #bánh_tráng_trộn #bắp_xào #Cá_viên_chiên_nước_mắm #Cóc_ngâm_chua_ngọt #cút_lộn_xào_me #Đà_Lạt #đồ_ăn_vặt #gà_chiên_xù #gà_nướng #Gỏi_xoài_xanh_mực_khô #lòng_gà_non_xào_cay #Me_ngào_đường #món_ăn_vặt #nem_chua #Nem_chua_rán #nem_nướng #ốc_xào_me #phô_mai #phô_mai_que #Thịt_xiên_nướng_rau_củ #trứng_gà #trứng_gà_nướng #xoài_lắc https://yeuamthuc.org/mon-an-vat-2/
Bạn có phải là tín đồ của món ăn vặt? Đây là bài chân ái của bạn rồi đây. Hãy theo dõi hết bài viết này để học ngay 30 món ăn vặt tại nhà vừa ngon, vừa đã cái cơn thèm, mà đảm bảo vệ sinh nhé! Continue reading Mukkbang đồ ăn vặt: Tổng hợp cách làm 30 món ăn vặt đường phố ngon, rẻ tự làm tại nhà!
0 notes
banmaihong · 7 months ago
Text
Cao Bằng có món đặc sản giòn dai, ngọt mát nức tiếng
Đặc sản Cao Bằng đen sì nhưng giòn dai, ngọt mát, tốt cho người tiểu đường, làm mát gan. Nhắc đến Cao Bằng là nhắc tới 1 món ăn vặt đơn giản nhưng hấp dẫn vô cùng đó là món thạch đen. Đây không chỉ là món ăn dân dã và bình dị của người dân Cao Bằng mà còn là món ngon tuổi thơ đáng nhớ của không ít người Việt. Nhắc đến Cao Bằng là nhắc tới 1 món ăn vặt đơn giản nhưng hấp dẫn vô cùng đó là món…
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
bunthaianhhuy · 4 months ago
Text
Tumblr media
Thử ngay vị ngon đầy ma mị!
1 note · View note
sattotchobabauchelaferrforte · 11 months ago
Text
Bà đẻ nên ăn vặt gì?
Sau sinh là thời gian lý tưởng để mẹ bỉm sữa xây dựng một chế độ ăn uống lành mạnh, giúp nhanh phục hồi sức khỏe. Tuy nhiên, nhiều mẹ bỉm sữa lại rất thích các món ăn vặt thơm ngon, hấp dẫn. Vậy đồ ăn vặt cho phụ nữ sau sinh nào tốt, giàu chất dinh dưỡng và an toàn với sức khỏe?
Xem thêm: thực đơn bữa sáng cho mẹ sau sinh mổ
Bà đẻ nên ăn vặt gì?
Dưới đây là những món ăn vặt cho mẹ sau sinh được lựa chọn nhiều nhất hiện nay.
Hạt dinh dưỡng
Các loại hạt dinh dưỡng đều chứa rất nhiều vitamin và khoáng chất tốt cho sức khỏe của mẹ sau sinh, ví dụ như hạt óc chó, hạt điều, hạt macca.. Những loại hạt này có giá trị dinh dưỡng cao, giàu vitamin, chất xơ, protein và các acid béo Omega-3 tốt cho sự phát triển não bộ của trẻ sơ sinh bú mẹ.
Xem thêm: các loại dha cho mẹ sau sinh loại nào tốt
Các loại trái cây tươi
Trái cây tươi là món ăn vặt dinh dưỡng không thể thiếu với mẹ sau sinh. Sự tươi mát cùng nguồn năng lượng dồi dào của trái cây cung cấp cho mẹ các vitamin và khoáng chất cần thiết để phục hồi hiệu quả, tăng cường chất xơ và bổ sung lượng nước tự nhiên giúp mẹ khỏe mạnh hơn, gọi sữa về nhiều hơn và ngọt mát hơn. Mẹ hãy chọn mua hoa quả theo mùa, bổ sung các loại trái cây như chuối, dâu, táo, hồng xiêm, dưa hấu.. rất phổ biến lại giàu dinh dưỡng.
Sữa và sản phẩm làm từ sữa
Sữa có thành phần giàu canxi hỗ trợ sự phục hồi hệ xương khớp cho mẹ sau sinh, đồng thời rất tốt cho hệ xương của em bé. Các sản phẩm từ sữa cũng là lựa chọn hoàn hảo để bổ sung trong bữa phụ như phô mai ăn kèm với bánh mì, sữa chua giàu lợi khuẩn hỗ trợ tiêu hóa, tăng cường sức khỏe hệ miễn dịch..
Socola đen
Thêm một món đồ ngọt sẽ giúp cải thiện tâm trạng tốt hơn các các mẹ bỉm sữa. Mẹ có thể lựa chọn socola đen để duy trì huyết áp, giảm stress, tăng cường hệ miễn dịch và phòng tránh trầm cảm sau sinh. Nhâm nhi một chút socola đen để bản thân thư giãn và cân bằng lại sau những phút giây mệt mỏi.
Khoai lang
Nếu chưa biết sau sinh nên ăn vặt gì, các mẹ có thể cân nhắc thêm khoai lang vào chế độ ăn. Khoai lang chứa hàm lượng carbohydrate cần thiết với thành phần dồi dào vitamin A, B, C và chất xơ lớn. Các mẹ có thể ăn khoai lang hấp, nướng hay sấy khô đều được, giúp bổ sung năng lượng hiệu quả. Nhất là món khoai lang sấy giòn ngon có thể thay thế cho bim bim và các món ăn vặt nhiều dầu mỡ khác.
Xem thêm: cách uống dha cho mẹ sau sinh
Mẹ sau sinh không nên ăn những món quà vặt nào?
Thực đơn sau sinh mẹ nên tránh ăn các món đồ ăn vặt như sau đây:
Bim bim: Bim bim có nhiều loại và hương vị đa dạng, tuy ngon miệng nhưng lại không tốt cho sức khỏe của mẹ sau sinh bởi chúng chứa nhiều dầu mỡ, có lượng calo cao, lại chứa nhiều muối và các hương liệu tổng hợp nguy hiểm cho sức khỏe, ảnh hưởng tới chất lượng sữa và mùi vị sữa. Rượu bia, cà phê, trà sữa: Hạn chế sử dụng các loại nước kích thích như trà, cà phê, rượu bởi đồ uống này ảnh hưởng trực tiếp tới hệ thần kinh của trẻ, làm bé mất ngủ, quấy khóc, ảnh hưởng tới sự phát triển não bộ. Mì tôm: Mì tôm phổ biến với tính tiện lợi và đa dạng, tuy nhiên món này cũng nhiều calo và ít dinh dưỡng. Các loại mì còn được chiên với nhiều dầu mỡ, có gia vị cay mặn ảnh hưởng không tốt tới hệ tiêu hóa của mẹ sau sinh. Đồ chiên rán: Đồ chiên rán như gà rán, khoai tây chiên rất hấp dẫn nhưng lại không tốt cho cơ thể mẹ, ăn vào gây tăng cân, tăng cân mất kiểm soát, tăng nguy cơ mắc bệnh tim mạch, huyết áp..
Bổ sung dinh dưỡng sau sinh đủ chất là điều cần thiết để giúp mẹ bỉm phục hồi sức khỏe và làm lành các thương tổn sau sinh nở. Ngoài việc cung cấp nguồn dinh dưỡng từ thực phẩm tươi ngon mỗi ngày, mẹ đừng quên bổ sung đầy đủ viên uống như viên sắt, canxi, DHA sau sinh và lưu ý cách uống canxi và sắt cho mẹ sau sinh cho đúng để tránh sự cản trở sự hấp thu của cơ thể.
Đồ ăn vặt cho bà đẻ không chỉ giúp mẹ giảm stress trong khi nuôi con, mà còn tiết kiệm thời gian và cung cấp nhiều chất dinh dưỡng có lợi cho sức khỏe, vậy nên bạn hãy tự tay làm các món ăn vặt cho mình ngay từ bây giờ nhé.
0 notes
thanhlam1008 · 1 year ago
Text
Ăn vặt ít calo: Thưởng thức trọn vẹn mà không lo tăng cân
Khi đang trong quá trình giảm cân, nhiều người thường phải kiêng khem nhiều món ăn ngon, dẫn đến cảm giác chán ăn, mệt mỏi. Tuy nhiên, bạn vẫn có thể thưởng thức những món ăn vặt yêu thích mà không lo tăng cân nếu lựa chọn những món ăn vặt ít calo.
Đặc điểm của đồ ăn vặt ít calo
Đồ ăn vặt ít calo là những món ăn có hàm lượng calo thấp, thường dưới 100 calo cho một phần ăn. Những món ăn này thường được làm từ các nguyên liệu có hàm lượng chất xơ cao, protein cao hoặc chất béo lành mạnh.
Lợi ích của đồ ăn vặt ít calo
Ăn vặt ít calo mang lại nhiều lợi ích cho sức khỏe, bao gồm:
Giúp giảm cân
Ăn vặt ít calo có thể giúp bạn giảm cân hiệu quả bằng cách cung cấp cho cơ thể năng lượng nhưng không gây tích tụ mỡ thừa.
Giúp no lâu
Các món ăn vặt ít calo thường có hàm lượng chất xơ cao, giúp bạn cảm thấy no lâu hơn, giảm cảm giác thèm ăn.
Cung cấp các chất dinh dưỡng cần thiết
Ăn vặt ít calo vẫn có thể cung cấp cho cơ thể các chất dinh dưỡng cần thiết, bao gồm protein, chất xơ, vitamin và khoáng chất.
Một số món ăn vặt ít calo
Dưới đây là một số món ăn vặt ít calo mà bạn có thể tham khảo:
Trái cây tươi
Trái cây tươi là một trong những món ăn vặt ít calo và tốt cho sức khỏe nhất. Một số loại trái cây có hàm lượng calo thấp bao gồm: nho, táo, lê, chuối, cam, bưởi, dưa hấu,...
Rong biển, rong nho
Rong biển và rong nho là những loại thực phẩm có hàm lượng calo rất thấp, chỉ khoảng 10-20 calo cho 100 gram. Ngoài ra, rong biển và rong nho còn chứa nhiều chất dinh dưỡng tốt cho sức khỏe, bao gồm iốt, vitamin, khoáng chất và chất xơ.
Sữa chua không đường
Sữa chua không đường là một món ăn vặt lành mạnh và bổ dưỡng, cung cấp cho cơ thể protein, canxi và các vi khuẩn có lợi cho đường ruột. Một hộp sữa chua không đường 100 gram chỉ chứa khoảng 50 calo.
Các loại hạt
Các loại hạt như hạnh nhân, óc chó, hạt điều,... là những món ăn vặt giàu chất béo lành mạnh, protein và chất xơ. Tuy nhiên, bạn cần lưu ý ăn các loại hạt với lượng vừa phải, khoảng 20-30 gram mỗi ngày.
Bánh gạo lứt
Bánh gạo lứt là một món ăn vặt ít calo và tốt cho sức khỏe, được làm từ gạo lứt nguyên cám. Bánh gạo lứt chứa nhiều chất xơ, protein và các vitamin, khoáng chất.
Lưu ý khi ăn đồ ăn vặt ít calo
Để đạt được hiệu quả giảm cân, bạn cần lưu ý một số điều sau khi ăn đồ ăn vặt ít calo:
Ăn đồ ăn vặt với lượng vừa phải
Mặc dù đồ ăn vặt ít calo nhưng bạn vẫn cần ăn với lượng vừa phải, khoảng 200-300 calo mỗi ngày.
Không ăn đồ ăn vặt trước khi đi ngủ
Ăn đồ ăn vặt trước khi đi ngủ có thể khiến bạn tăng cân.
Thay thế đồ ăn vặt không lành mạnh bằng đồ ăn vặt ít calo
Bạn có thể thay thế các đồ ăn vặt không lành mạnh, giàu calo như bánh ngọt, đồ ăn nhanh,... bằng các đồ ăn vặt ít calo.
Kết luận
Ăn vặt ít calo là một lựa chọn tuyệt vời cho những người đang giảm cân. Bằng cách lựa chọn và ăn đồ ăn vặt ít calo một cách khoa học, bạn có thể giảm cân hiệu quả mà vẫn đảm bảo sức khỏe.
Xem thêm giá gói tập PT cho nữ tại Đà Nẵng bạn nhé!
Liên hệ ngay! Website: Thanh Lam. Fanpage: Thanh Lam.
0 notes
Text
5 món ăn vặt giúp "thổi" chiều cao cho bé
Lựa chọn món ăn vặt giàu chất dinh dưỡng cũng cực kỳ tốt cho sự phát triển chiều cao của bé. Dưới đây là những món ăn vặt tăng chiều cao được nhiều bé yêu thích.
Sữa chua trái cây
Sữa chua là chế phẩm từ sữa với vị chua ngọt thơm ngon được rất nhiều trẻ em yêu thích. Một hộp sữa chua 100g có thể cung cấp cho cơ thể trẻ 58 calo, 0.4g chất béo, 10g chất đạm, 110mg Canxi, 11mg Magie. Sữa chua kết hợp với các loại trái cây như bơ, xoài, dâu tây, chuối… là lựa chọn tuyệt vời cho bữa phụ của trẻ, hỗ trợ tăng cường phát triển chiều cao.
>>Xem thêm: uống canxi bao lâu thì uống sữa
Tumblr media
Tào phớ là món ăn vặt tăng chiều cao rất tốt
Tào phớ là một trong những món ăn vặt tăng chiều cao cho trẻ rất tốt. Tào phớ được làm từ đậu nành với hàm lượng protein và canxi rất dồi dào. Protein là thành phần đặc biệt quan trọng để trẻ tăng trưởng chiều cao, canxi giúp xương luôn chắc khỏe, tăng nhanh về chiều dài. Do đó, một bát tào phớ thơm ngon mát lạnh là món ăn vặt mẹ nên thêm vào bữa phụ cho con nhé.
>>Xem thêm: viên uống canxi cho trẻ dậy thì giúp trẻ cao lớn chắc xương
Nước ép cam
Từ lâu, cam là loại quả nổi tiếng với hàm lượng vitamin C dồi dào không những vậy cam còn là một trong số những loại trái cây giàu canxi cho tuổi dậy thì. Cứ 180g cam nguyên chất cung cấp tới 160% nhu cầu vitamin C và mỗi 100g cam tươi có thể cung cấp 40 mg canxi cho cơ thể.
Một cốc cam ép tươi ngon, mát lành sau một giấc ngủ trưa hoặc sau những buổi vui chơi, hoạt động chắc chắn là thức uống tăng chiều cao mà bé nào cũng thích.
>>Xem thêm: có nên uống viên sắt với nước cam 
Hạnh nhân sấy rất thơm ngon và giàu dinh dưỡng
Hạnh nhân là loại hạt rất giàu khoáng chất và các loại vitamin thiết yếu cho chiều cao phát triển. Trong 28,3 gam hạnh nhân có chứa tới 75mg canxi. Hơn nữa, hạnh nhân còn chứa một dạng chất béo tốt cho sức khỏe và cũng giàu chất xơ, magie và mangan.
Hạnh nhân sấy là món ăn vặt rất tốt cho sức khỏe và giúp trẻ tăng cường phát triển chiều cao, xương được chắc khỏe.
Bánh trứng nướng
Tumblr media
Trứng gà là thực phẩm rất tốt cho sức khỏe nói chung và bổ sung được các dưỡng chất giúp trẻ phát triển chiều cao. Bánh trứng nướng là một trong những món ăn vặt tăng chiều cao được nhiều trẻ em yêu thích. Mẹ nên cho trẻ ăn các loại bánh trứng nướng với hàm lượng đường vừa phải để đảm bảo tốt cho sức khỏe nhé.
>>Xem thêm: thuốc sắt cho trẻ dậy thì ngăn ngừa thiếu máu thiếu sắt
Nhờ vào chế độ ăn uống khoa học, đầy đủ dinh dưỡng, bé có thể phát triển chiều cao vượt bậc và có một sức đề kháng tốt. Bên cạnh thực đơn hằng ngày, bạn nên khuyến khích bé vận động và tập luyện thể dục thể thao từ khi còn nhỏ để tăng cường sức khỏe và chiều cao nhé!
0 notes
anvatnhatho · 2 years ago
Text
Tumblr media
0 notes
meonlygettfaway · 9 months ago
Text
Tumblr media Tumblr media
Ở tuổi 25, mình chia tay lần đầu tiên.
Quả thực khoảng cách và thời gian đã làm lụi tàn tình yêu trong mình. Những mơ mộng, niềm tin, và sự cố gắng cho 1 tương lai có 2 đứa đều trở nên vô nghĩa. Mình đắn đo, bồn chồn, và dằn vặt vì mình không còn muốn tiếp tục cố gắng theo đuổi 1 tình yêu chỉ toàn là sự đợi ch��. Đợi chờ ngày chúng mình có thể gặp nhau, đợi chờ quyết định của bạn ấy, đợi chờ ngày cuộc sống của bọn mình có thể hoà làm một. Mình vẫn nhớ những lúc được thức giấc cùng nhau, ăn những món mà mình thích, đi những nơi mới mẻ. Nhưng mình không còn muốn bám víu vào kỷ niệm để kéo dài hiện tại tới 1 tương lai mông lung.
Cũng đơn giản là vì hết yêu. Mình thật sự hết yêu.
23 notes · View notes
solitude555 · 4 months ago
Text
Tumblr media
24/9/2024
Khi mà một người trải qua quá nhiều những cái trải nghiệm đau thương thì họ sẽ bắt đầu hình dung ra những kết quả tồi tệ để có thể bảo vệ bản thân khỏi những bất ngờ trong tương lai.
Em hay nhắc về những cái kết. Nhưng không phải vì vậy mà em mong chờ việc mình sẽ phải kết thúc với anh vào một ngày nào đó. Mà em chỉ muốn chuẩn bị cho mình một tâm lý tốt nhất khi ai đó rời khỏi cuộc đời mình. Để chính em bớt đi những đau thương , để em trân trọng hiện tại nhiều hơn.
Cũng thật khổ sở khi tay em ôm, môi em hôn nhưng em không biết liệu khoảnh khắc này có sắp biến mất hay không. Giữa những tháng ngày bị cảm xúc tiêu cực chi phối, em gồng mình lên để em vẫn được là chính em. Mắt em mờ đi vì khóc nhiều, cơ thể suy nhược đồng hành cùng thuốc chỉ muốn ngủ mê man. Bởi khi em ngủ với trái tim vụn vỡ, tỉnh dậy sẽ là phần đau khổ nhất. Những thước phim buồn cứ như có ai đó bấm nút reply từng giây từng phút lặp lại trong đầu. Tại sao mà những điều đau khổ và không hạnh phúc lại để em nhớ một cách rõ ràng như thế.
Em đang dần thu mình lại trong vỏ bọc tổn thương do quá khứ gây ra. Ước gì em thôi tự dằn vặt và đổ lỗi cho chính mình.
Em là kiểu người để dành món ngon ăn cuối cùng. Em cũng đã làm vậy với hạnh phúc của chính mình.
15 notes · View notes
yeuamthuc · 7 months ago
Text
Top địa điểm những món ăn vặt mùa hè tại Bắc Ninh bạn không thể bỏ lỡ phần 4
Mùa hè nắng nóng 39, 40 độ, đi đâu ăn gì mùa hè mà vừa có máy lạnh, điều hòa mát mẻ, vừa được ăn ngon mà lại có không gian, view đẹp? Hãy cùng YeuAmThuc giới thiệu cho bạn top địa điểm những tại Bắc Ninh bạn không thể bỏ lỡ phần 4 ngay nhé! #yeuamthuc_org #Top_quán_ngon #ăn_vặt #Bắc_ninh #bingsu #che #chè_bốn_mùa #hoa_quả #kem #kem_kẹp_singpore #món_ăn_vặt #món_ăn_vặt_mùa_hè #mùa_hè #ruộng #Snow_Island_Coffee #tào_phớ #tào_phớ_đậu_đậu #trà_hoa_quả https://yeuamthuc.org/top-dia-diem-nhung-mon-an-vat-mua-he-tai-bac-ninh-ban-khong-the-bo-lo-phan-4/
Mùa hè nắng nóng 39, 40 độ, đi đâu ăn gì mùa hè mà vừa có máy lạnh, điều hòa mát mẻ, vừa được ăn ngon mà lại có không gian, view đẹp? Hãy cùng YeuAmThuc giới thiệu cho bạn top địa điểm những món ăn vặt mùa hè tại Bắc Ninh bạn không thể bỏ lỡ phần 4 ngay nhé! Continue reading Top địa điểm những món ăn vặt mùa hè tại Bắc Ninh bạn không thể bỏ lỡ phần 4
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
banmaihong · 8 months ago
Text
Táo đỏ khô có tác dụng gì và nên ăn táo đỏ khô lúc nào?
Táo đỏ là táo gì? Táo đỏ, còn được biết đến với một tên gọi phổ biến là táo tàu. Ngoài ra, táo đỏ còn có nhiều tên gọi khác như: đại táo, can táo, hồng táo, nam táo, đường táo,… Nhìn chung, táo đỏ thuộc họ nhà táo Rhamnaceae. Quả táo đỏ có nguồn gốc từ Nam Á, nhưng được phổ biến trong ẩm thực và y học Trung Hoa, chính vì thế, nhiều người gọi táo đỏ là táo tàu. Táo đỏ khô (táo tàu) là thực phẩm…
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
decemberwind · 7 months ago
Text
Tumblr media
HIỆU ỨNG LUCIFER & LẰN RANH GIỮA KẺ TỐT - NGƯỜI XẤU
Bạn có thấy bản thân là người rất tốt nhưng trong một số hoàn cảnh nhất định, vì “dòng đời xô đẩy” mà mình có những hành động không được tốt đẹp?
Đã bao giờ bạn chứng kiến một người từng rất tốt trong quá khứ nhưng rồi lại trở nên vô cùng xấu xa, thậm chí là độc ác? Bạn có thấy bản thân là người rất tốt nhưng trong một số hoàn cảnh nhất định, vì “dòng đời xô đẩy” mà mình có những hành động không được tốt đẹp?
Nếu như đáp án của bạn cho các câu hỏi trên là “có” và mong muốn tìm ra lời giải đáp thì hiệu ứng Lucifer có thể là một góc nhìn tâm lý cực kỳ hữu ích. Hiệu ứng giúp bạn lý giải nguyên nhân vì sao một người rất tốt trong quá khứ có thể trở thành một kẻ độc ác trong tương lai. Ngoài ra, nó còn giúp bạn có thêm góc nhìn tâm lý sâu xa về lời khẳng định rằng bất kỳ ai cũng có thể là một kẻ độc ác.
❓ Hiệu ứng Lucifer là gì?
Trong Kinh Thánh, Lucifer vốn là thiên thần mà Chúa hết mực yêu quý. Lucifer có nghĩa là ánh sáng (light-bringing), hay còn gọi là sao mai trong buổi sớm (the morning star). Tuy nhiên, hắn đã phản bội lại đức tin vì cho rằng mình mới là kẻ mà loài người phải phục tùng và sùng bái. Lucifer đã kêu gọi những thiên thần khác cùng nổi loạn và khơi mào cho cuộc chiến tranh trên thiên đàng. Kết quả là hắn cùng các thiên thần nổi loạn đã bị đánh bại và trục xuất khỏi thiên đàng, đẩy xuống địa ngục và trở thành quỷ dữ Satan.
Hình ảnh Lucifer được nhắc đến như sự chuyển đổi từ thiên thần thành quỷ dữ, là biểu tượng cho việc một người lương thiện trở nên xấu xa. Hiệu ứng Lucifer nói lên sự biến đổi của con người theo hướng tiêu cực. Cuốn sách The Lucifer Effect được viết bởi Philip Zimbardo – cựu chủ tịch Hiệp hội Tâm lý Mỹ (American Psychological Association) và là giáo sư Đại học Stanford. Dựa trên quá trình nghiên cứu hơn 30 năm về những hành động trái đạo đức và những biến đổi tâm lý, Zimbardo đã lý giải các yếu tố để biến một người bình thường hoặc người tốt trở thành kẻ độc ác với tên gọi: hiệu ứng Lucifer.
❗ Bất kỳ ai cũng có thể làm việc xấu
Đã bao giờ bạn nghe câu chuyện về một người nhìn thấy món đồ rất giá trị trong hoàn cảnh mà chỉ có anh ta/cô ta ở đó? Ở trong hoàn cảnh không ai nhìn thấy ngoại trừ chính bản thân, lòng tham của người đó nổi lên và họ thực hiện hành vi “ăn cắp vặt”, một điều mà người này vốn dĩ không bao giờ làm trong quá khứ. Đây có thể là một ví dụ hết sức quen thuộc giúp chúng ta củng cố kết luận không rằng bất kỳ ai cũng có thể làm việc xấu.
Nghe có vẻ cực đoan vì nhiều người có thể nói rằng họ sinh ra vốn dĩ đã là người tốt và chắc chắn sẽ không bao giờ làm việc xấu. Nhưng sự thật thì không phải như vậy. Với nhiều người, không làm việc xấu là bởi vì họ KHÔNG Ở TRONG HOÀN CẢNH CHO PHÉP MÌNH THỰC HIỆN. Nếu ở trong hoàn cảnh khác, nhiều khả năng họ vẫn sẽ làm.
Điều thú vị hơn là hiệu ứng Lucifer lý giải những người làm việc xấu không phải là người tàn ác hay có bản chất xấu xa bẩm sinh. Các nhà tâm lý học và di truyền học đã nghiên cứu và khẳng định, những đặc điểm bẩm sinh được dựa trên các yếu tố như thuộc tính về di truyền học, nhân cách và bệnh lý. Người thực hiện hành vi xấu xa có thể là một người rất bình thường về mặt tâm lý và tinh thần, chỉ khác là họ được đặt vào một hoàn cảnh quá lý tưởng để làm điều không đúng đắn. Khi một người được đặt vào hoàn cảnh khác thì tâm lý của họ có thể thay đổi hoàn toàn.
❗ Thí nghiệm nhà tù Stanford
Một thí nghiệm nổi tiếng minh chứng cho kết luận trên là thí nghiệm nhà tù Stanford được thực hiện vào tháng 8/1971. Giáo sư tâm lý học Philip Zimbardo đã đưa những nam sinh viên trẻ vào một nhà tù giả tại Stanford, đồng thời ngẫu nhiên phân số sinh viên này thành hai nhóm: cai ngục và tù nhân.
28 sinh viên được chọn là những người da trắng, thuộc tầng lớp trung lưu, tâm lý và sức khỏe bình thường, không hề có tiền án trong quá khứ. Có thể khẳng định rằng nhóm sinh viên này là những người không hề có tiền sử bất ổn về mặt hành vi. Không những thế, thí nghiệm cũng yêu cầu các nam sinh viên thực hiện hàng loạt bài kiểm tra tính cách để đảm bảo họ không có sự lệch lạc đáng kể nào về đặc điểm tính cách.
Sau khi các sinh viên này được phân thành hai nhóm, nhóm “cai ngục” (những người đóng vai cai ngục) được trang bị dùi cui bằng gỗ, đồng phục và kính râm phản quang. Khi đến nhà tù, các “tù nhân” (những người đóng vai tù nhân) bị cảnh sát thật bắt. Họ bị lột trần truồng, diệt chấy rận và gán cho các con số thay vì tên thật. Mỗi tù nhân ở riêng trong một phòng nhỏ. Không lâu sau, thí nghiệm này đã vượt ngoài tầm kiểm soát khi các “cai ngục” có những hành vi trừng phạt “tù nhân”.
Một số “tù nhân” từ chối làm theo hướng dẫn của “cai ngục”. “Cai ngục” đã trả đũa bằng cách dùng bình chữa cháy tấn công họ, buộc họ phải đi vệ sinh vào một cái thùng đặt trong phòng giam và sau đó không cho đổ đi. “Cai ngục” lột sạch quần áo và lấy đi nệm của “tù nhân”, khiến họ phải ngủ trên sàn lạnh. Một “tù nhân” tuyệt thực bị giam cầm trong phòng nhỏ tăm tối và thường xuyên bị la mắng. Những “cai ngục” đã trở nên bạo lực và độc ác hơn dự kiến.
Chỉ sau 6 ngày, tác giả nghiên cứu đã phải hủy bỏ thí nghiệm. Những sinh viên đóng vai “tù nhân” bị hoảng loạn tinh thần và không một ai tin rằng những sinh viên trong vai “cai ngục” lại có thể trở thành những kẻ tàn bạo, lạm quyền. Một sinh viên bình thường chắc chắn không dám thực hiện những hành động bạo lực. Tuy nhiên, trong một hoàn cảnh đặc biệt, với quyền lực trong tay và ở trong một hệ thống cho phép thực hiện những hành vi đó thì nhóm sinh viên này đã làm điều không ai nghĩ đến.
❗ Khi người tốt dám làm việc xấu
Bây giờ thì bạn đã hiểu vì sao một người có thể làm những điều trái ngược với bản chất của mình. Để tổng quát hóa, bạn có thể tóm tắt lại như sau (lưu ý, đây không phải công thức mà chỉ giúp bạn dễ hình dung hơn):
𝐇𝐢𝐞̣̂𝐮 𝐮̛́𝐧𝐠 𝐋𝐮𝐜𝐢𝐟𝐞𝐫 = 𝐇𝐨𝐚̀𝐧 𝐜𝐚̉𝐧𝐡 (𝐒𝐢𝐭𝐮𝐚𝐭𝐢𝐨𝐧) + 𝐐𝐮𝐲𝐞̂̀𝐧 𝐥𝐮̛̣𝐜 (𝐏𝐨𝐰𝐞𝐫) + 𝐇𝐞̣̂ 𝐭𝐡𝐨̂́𝐧𝐠 (𝐒𝐲𝐬𝐭𝐞𝐦)
Chúng ta hãy cùng điểm qua một vài ví dụ.
1️⃣ Một người bình thường có thể rất tuân thủ luật khi tham gia giao thông. Nhưng chuyện gì sẽ xảy ra nếu như vào đêm khuya, người đó lái xe trên ngã tư một mình và xung quanh không có cảnh sát giao thông? Khi đó, họ có thể tự cho mình một quyền lực là thoải mái vượt đèn đỏ mà không hề cảm thấy có lỗi.
Cũng vẫn là ví dụ đó, trong trường hợp này, người lái xe vượt đèn đỏ và bị cảnh sát giao thông thổi phạt. Cảnh sát giao thông có thể “xử lý nhanh, không cần lập biên bản” nếu ở đó không có sự giám sát và người này được thực hiện quyền đó. Ngược lại, chuyện này sẽ không xảy ra nếu như camera được lắp đặt ở các ngã tư trên đường và thi hành chính sách “phạt nguội”. Điều này có nghĩa là khi một người vượt đèn đỏ, camera giao thông sẽ phát ra tín hiệu, đồng thời họ sẽ tự động bị xử phạt. Trong một thời hạn nhất định, người đó sẽ phải nộp phạt nếu không muốn bị tước giấy phép lái xe. Đây là cách mà rất nhiều nước phát triển áp dụng.
Ở Singapore, khi đến trạm thu phí, chỉ cần tài xế để bánh xe lăn qua vạch vào vùng đường mới, tài khoản ngân hàng của họ sẽ được hệ thống tự động trừ tiền thay vì phải dừng lại đóng tiền mặt. Cảnh sát giao thông cũng rất ít khi xuất hiện trên đường, trừ khi có vụ việc nghiêm trọng xảy ra. Như vậy, chính phủ Singapore đã xây d��ng một hệ thống đặt các tài xế vào hoàn cảnh mà họ không có quyền để thoải mái thực hiện hành vi sai luật. Cả cảnh sát cũng được đặt vào một hoàn cảnh mà mình không có quyền “xử lý nhanh mà không cần lập biên bản”.
2️⃣ Vì sao lại có những người đàn ông cực kỳ vũ phu với vợ? Liệu có phải bởi vì từ những ngày còn yêu nhau, họ đã bạo lực như vậy? Lý do là bởi vì họ được đặt vào một hoàn cảnh mà họ cho phép mình có quyền lực để làm như thế. Phụ nữ, đặc biệt là nhiều người ở thế hệ trước đây, có khuynh hướng nhẫn nhịn và cam chịu. Cộng thêm những định kiến của xã hội nên khi bị chồng đối xử tệ bạc, họ không dám kêu ca mà chỉ cam tâm chịu đựng.
Chính vì lẽ đó, những người đàn ông kia mới có “cái quyền” để tiếp tục bạo hành. Thế nhưng, chẳng hạn khi một người phụ nữ dám lên tiếng vì quyền lợi của mình hoặc khi xã hội – những người hàng xóm láng giềng cũng lên tiếng thì mọi chuyện sẽ khác. Nhưng tâm lý con người vốn dĩ là “đèn nhà ai nhà đó rạng”, cho nên chỉ người trong cuộc mới có thể ra quyết định để giải quyết mọi chuyện.
❗ Đừng để hoàn cảnh làm bạn thay đổi
Hiệu ứng Lucifer lý giải rất nhiều những hành vi thuộc về mảng tối của xã hội. Chẳng hạn như một người sa ngã vào nghiện ngập, rượu chè, cờ bạc, gian lận, ngoại tình, tham nhũng… khi họ rơi vào hoàn cảnh cho phép mình có thể làm được điều đó. Tuy nhiên, nhìn ở một khía cạnh khác thì đây không phải là một hiệu ứng tiêu cực. Hiệu ứng này giúp chúng ta chấp nhận sự thật rằng bất cứ ai cũng có thể trở thành một người dám làm những chuyện xấu vì chúng dễ thực hiện hơn là những điều tốt.
Do vậy, hiệu ứng Lucifer có thể coi là một nguyên tắc, một lời cảnh tỉnh để mỗi chúng ta cố gắng giữ phần “người” không thất thế trước phần “con”. Điều đó chắc chắn không hề dễ dàng bởi cuộc sống có nhiều khó khăn, cám dỗ nhưng đừng để hoàn cảnh biến đổi con người bạn. Khi hiểu về hiệu ứng Lucifer, chúng ta có thể điều chỉnh hoàn cảnh, tạo ra những ranh giới và nguyên tắc để không cho phép mình thực hiện hành vi xấu.
---
Nội dung được dịch và biên tập bởi Team Trần Đăng Khoa.
Nguồn: https://tamlyhoctoipham.com/
14 notes · View notes
iam-annhien · 8 months ago
Text
Tumblr media
Nếu được sống lại một lần. Đời tôi sẽ khác hơn không???
Năm 18 tuổi, chân ướt chân ráo lên SG. Lần đầu tiên đi làm cho công ty sản xuất thuốc thủy hải sản, anh Đ - giám đốc công ty L.G để cho tôi, cô bé mới tốt nghiệp lớp 12 ra trường làm việc part time ở đó. 18 tuổi với một sức sống tràn đầy và nhiệt huyết, tôi dành cả thời gian của tôi cho trường học và công việc. Trụ sở công ty chính tại Sài Gòn, anh mướn một cái nhà - kim cái kho để tiện viện phân phối sản phẩm. Tôi - cô con gái học mới xong cấp 3, có cái bằng vi tính cơ bản, tối nào cũng ngồi nhồi nhét con số, anh chỉ dẫn tận tình cách làm số liệu, tôi kiêm luôn kế toán, thu ngân, thủ kho và đòi nợ. Bất cứ thời gian rãnh nào ngoài việc học là tôi dành hết cho công việc đó. Lương lúc đó ở tuổi 18 rất nhiều, anh trả lương hậu hỉnh cho tôi lắm, làm được hơn một năm tôi nghỉ để đi du lịch, số tiền dành dụm được cộng tiền cầm sợi dây chuyền tôi có cũng đủ để đi bụi đời hai tháng ở đất Việt từ Nam chí Bắc!
Ở tuổi mười tám tôi cũng có ước mơ cháy bỏng về nghề nghiệp, có những ước mơ không với được trong tay, tuổi trẻ bồng bột không chia sẻ với cha mẹ, nên tôi bạo ngược tự xây dựng ước mơ một mình - TÔI THẤT BẠI VỀ ƯỚC MƠ, NHƯNG VỮNG CHÃI VỀ KINH NGHIỆM - Ừ TÔI THUỘC TUÝP NGƯỜI MÊ LÀM VIỆC, MÊ CHƠI, VÀ ĐẶC BIỆT TÔI CỰC THÍCH XÀI TIỀN!
Phóng khoáng và nỗ lực, tôi trải qua cuộc sống ở Sài Gòn hoa lệ - hoa khi có lương, lệ khi hết tiền đóng trọ, nhưng tôi vẫn anh hùng bảo bọc được vài người quan trọng trong cuộc đời tôi! Có lẽ sẽ nếu tính tôi thông minh chút, sống nghiêng về lý trí chút và… ít mê trai chút thì chắc tôi sẽ thành công hơn bây giờ!
Thời đó, bạn sẽ thấy tầm 1-2 giờ khuya có cô gái chạy xe đạp màu xám đạp về từ Thái Văn Lung, ghé trái cây Nguyễn Trãi ngồi ăn mình ên. Ừ - nó thích cảm giác mình ên cực kì vì nguyên ngày nó đã phải cười nói từ chổ làm - nó làm dịch vụ từ bán quần áo xuất khẩu ở chợ Tân Bình, tới làm lễ tân của số 3A Lê Hồng Phong, thu ngân ở siêu thị co.op mart đến hotesse của highland, kế toán quầy của chuỗi nhà hàng khách sạn Quê Hương rồi Le Bouchon de Saigon...
Có thể thấy rằng tuổi thanh xuân của tôi rực rỡ, đầy kỉ niệm và tôi cũng có một tình yêu rất đẹp. Có thể đây là một câu chuyện tôi sẽ kể cho con tôi nghe (nếu như kết hôn và sinh con) với ý niệm muốn truyền đạt - CỐNG HIẾN, NỖ LỰC VÀ YÊU THƯƠNG LÀ MỘT TRONG NHỮNG GIÁ TRỊ SỐNG CỦA CUỘC SỐNG NÀY CẦN CÓ VÀ LUÔN PHẢI NÂNG CAO!
Tôi thích kiếm tiền đến nỗi ai cũng hỏi sao tôi có thể có thời gian làm được 2 jobs và còn đi học, tôi cười: Học thì hay cúp cua, mượn bài các bạn, mấy môn ko thích thì tịch luôn, rồi thức xuyên đêm để tự học ở nhà. Nhưng mà đi làm thì ko ai thay thế được. Không đi làm thì làm gì có tiền, ai sẽ là người cung phụng cho cái nước thích xài tiền của tôi!
Đó là Thanh Xuân, thanh xuân rong chơi đầy biến cố và trải nghiệm, những kí ức tuyệt vời mà nếu có quay lại, tôi vẫn chắc sẽ rực rỡ như thế. Còn bây giờ?
Những ngày tháng giữa năm của năm hai ngàn không trăm hai mươi bốn
Tôi. 30 tuổi. Làm sai 2 lần và mất đi 2 người đàn ông tôi yêu.
Tôi. Ở tuổi 30. Một mình nơi đất khách quê người. Với niềm hy vọng có hạnh phúc và bình an. Tôi có một công việc khá tốt. Job phụ cũng quá tuyệt vời. Tôi có chỗ ở tốt, cũng có thể tự mua những món đồ mình thích, ăn những món ngon mà không cần lăn tăn quá nhiều và đi du lịch bất kỳ lúc nào tôi muốn.
Thành phố này không phụ tất cả những phấn đấu tuổi trẻ của tôi.
Tôi có hạnh phúc không? Tôi không biết.
Trước kia tôi dành hết thời gian để vừa làm vừa học nên hầu như chưa bao giờ ngủ đủ 6 tiếng. Bây giờ, tôi có thời gian nhiều hơn nhưng lại không thể nào ngủ được. Một ngày. Nhiều nhất tôi chỉ có thể ngủ 3 tiếng nếu cộng hết giấc ngủ vụn vặt lại.
Tôi có bình an không? Tôi cũng không biết. Tôi sống cùng 1 em mèo. Chúng tôi nương tựa vào nhau ở nơi này. Có lúc tôi thấy đủ. Có lúc lại thấy thiếu.
Tôi bất ngờ với bản thân mình hiện tại. Bất ngờ đến độ ngay cả tôi cũng không thể tin được. Một người phong bạc như tôi lại có thể lành đến thế. 2 người bạn thân nhất của tôi nói: Ở bên cạnh tôi bình an như một cái hồ... không bao la, không sóng lớn, không gì khác ngoài tĩnh lặng, và an toàn…
Nhưng mà. Chỉ một mình tôi biết. Lòng tôi như biển lúc nửa đêm. Toàn sóng lớn. Tối tăm và nghẹt thở.
10 notes · View notes
Text
Công thức nấu 4 món ăn vặt vừa tốt lại vừa an toàn cho bà bầu
Với tiêu chí thơm ngon đảm bảo dinh dưỡng, các món ăn vặt dành cho mẹ bầu cần có tính mát lạnh cho mùa nóng và nóng hổi vừa thổi vừa ăn cho mùa mưa lạnh.
Công thức nấu 4 món ăn vặt vừa tốt lại vừa an toàn cho bà bầu
sau đây sẽ bật mí cho các mẹ top 4 món ăn vặt cho bà bầu cực ngon miệng và hấp dẫn.
Yến mạch sữa chua hoa quả
Sữa chua chứa nhiều lợi khuẩn hỗ trợ rất tốt cho hệ tiêu hóa, tăng cường hệ miễn dịch, giúp hấp thụ các chất tối đa. Những loại trái cây tốt cho mẹ bầu như bơ, táo, chuối… Đây đều là những loại trái cây bổ sung vitamin và khoáng chất có lợi cho thai kỳ như vitamin A, C, sắt canxi. Trong đó có chuối giúp bổ sung magie và vitamin B6 tuyệt vời cho mẹ và thai nhi. Sữa chua có thể kết hợp thêm với trái cây và các loại hạt khô hay yến mạch là một món ăn vặt tuyệt vời cho mẹ bầu.
Nguyên liệu:
01 hộp sữa chua không đường
03 muỗng thìa yến mạch sống
Trái cây như xoài, bơ, chuối, táo…
Cách làm:
Trái cây đem rửa sạch, cắt nhỏ thành miếng vừa ăn. Mẹ có thể chọn những loại trái cây mẹ yêu thích để cảm thấy ngon miệng hơn.
Trộn đều sữa chua, yến mạch và trái cây lại với nhau, để hỗn hợp trong vòng 5 phút cho yến mạch nở ra là có thể sử dụng.
Xem thêm: bà bầu uống canxi với sữa được không
Ngô luộc
Ngô luộc là một trong những món ăn vặt khá tiện lợi lại cực bổ dưỡng cho mẹ bầu. Trong ngô luộc có chứa nhiều chất như kali, vitamin C, protein, niacin cần thiết cho mẹ, và chứa omega 3 tốt cho não bộ của bé. Mẹ có thể ăn ngô vào bữa sáng hoặc ăn vào các bữa chiều nhẹ để bổ sung năng lượng, có sức khỏe để chăm con.
Nguyên liệu: Ngô ngọt 3 bắp
Cách làm:
Tách vài lớp vỏ già phía bên ngoài bắp ngô. Lưu ý nên giữ lại phần râu ngô, vì râu ngô sẽ làm bắp ngọt thanh hơn.
Xếp ngô vào nồi rồi đổ nước ngập 2/3 trái, không nên đổ nước ngập bắp ngô vì sẽ làm bắp bị nhão và không ngọt. Sau đó sẽ thêm vào nồi 1 ít muối và đun với lửa to đến khi nước sôi thì giảm nhiệt độ xuống.
Thời gian luộc ngô ngọt sẽ mất trung bình là 20 phút. Với các loại ngô nếp thì nên luộc lâu hơn để ngô chín đều. Mẹ có thể dùng tăm để kiểm tra xem hạt ngô đã mềm chưa rồi tắt bếp nhé.
Xem thêm: thuốc sắt và canxi tốt cho bà bầu ngừa thiếu máu loãng xương
Khoai lang sấy
Khoai lang chứa lượng carbohydrate, nhiều vitamin A, B, C,… và hàm lượng chất xơ cùng dồi dào. Mẹ có thể sử dụng khoai lang hấp, nướng hay là sấy khô để ăn vặt giúp bổ sung năng lượng. Đặc biệt khoai lang sấy có vị giòn ngon, có thể hoàn toàn thay thế các loại bim bim hay đồ ăn vặt chiên rán, nhiều dầu mỡ.
Nguyên liệu: Khoai lang 3 củ
Cách làm:
Khoai lang đem rửa sạch, cắt bỏ 2 đầu, không cần gọt vỏ và để ráo nước.
Xếp khoai vào xửng hấp hoặc nồi cơm điện, hấp cách thủy trong khoảng 20 – 25 phút cho khoai chín.
Đợi cho khoai nguội bớt, bóc sạch vỏ rồi cắt khoai thành các lát mỏng dài có độ dày từ 0,3 – 0,5cm.
Lót tấm giấy bạc hoặc giấy nướng lên trên khay rồi xếp khoai lang vào. Cho khoai đã xếp lên khay vào lò nướng, nướng khoảng 2 tiếng với nhiệt độ 100 độ C.
Sau 2 tiếng, lấy khay nướng ra ngoài. Xếp lên vỉ lưới cho khô ráo hoàn toàn. Đợi cho khoai nguội hẳn là có thể thưởng thức hoặc cho vào hộp kín để bảo quản.
Xem thêm: thuốc DHA cho bà bầu loại nào tốt
Bánh flan
Bánh flan là món ăn được nhiều mẹ bầu ưa chuộng bởi hương vị sánh mịn, béo ngậy. Bánh flan được làm từ trứng, sữa cung cấp cho mẹ sau sinh các loại vitamin như vitamin B1, B2, B6, B12, D,… cùng nhiều dưỡng chất khác.
Nguyên liệu:
Trứng gà 4 quả
Lòng đỏ trứng gà 6 cái
Sữa tươi không đường 500 ml
Đường 170 g
Nước cốt chanh 1 muỗng canh
Nước 170 ml
Cách làm:
Cho vào nồi 120g đường, 100ml nước rồi đun sôi (không khuấy) trên bếp với lửa nhỏ nhất.
Khi thấy nước đường hơi ngả màu vàng nhạt, cho vào thêm 1 muỗng canh nước cốt chanh. Tiếp tục nấu đến khi đường chuyển thành màu nâu cánh gián thì tắt bếp.
Cho vào nồi 70ml nước lọc, cầm nồi lắc tròn cho hỗn hợp hòa quyện với nhau.
Cuối cùng, đổ 1 muỗng canh caramel vừa làm vào từng khuôn bán flan và để trong ngăn mát tủ lạnh cho đông lại.
Cho vào tô 6 lòng đỏ trứng, 4 quả trứng (cả lòng đỏ và lòng trắng), 50g đường rồi khuấy nhẹ nhàng theo một chiều và tránh để tạo nhiều bọt khí.
Tiếp đến, đun 500ml sữa tươi không đường đến khi mặt sữa bốc hơi nóng (không đun sôi). Sau đó đổ từ từ sữa vào tô trứng, vừa đổ vừa khuấy cho hòa quyện.
Cuối cùng, lọc hỗn hợp trứng sữa qua rây để loại bỏ cặn và sánh mịn hơn.
Đổ từ từ hỗn hợp sữa trứng vào khuôn bánh caramel, nhớ nghiêng khuôn và rót nhẹ để không tạo bọt khí, nếu không bánh sẽ bị rỗ sau khi hấp.
Xếp bánh vào xửng, đặt xửng lên 1 nồi nước sôi. Đậy nắp nồi và hấp bánh trên lửa nhỏ vừa trong vòng 20 phút là hoàn thành.
Ngoài việc ăn uống đúng cách, cân đối các mẹ nên bổ sung thêm viên uống canxi, sắt, axit folic, DHA… để đáp ứng nhu cầu của cơ thể, giúp mẹ và em bé phát triển được tốt nhất. Bên cạnh đó, với những vi chất quan trọng khác: magie, kẽm, vitamin C, … nếu mẹ bị chẩn đoán thiếu, cần tham khảo ý kiến bác sĩ để có biện pháp bổ sung kịp thời.
Xem thêm: lịch uống thuốc sắt canxi và dha cho bà bầu
Trên đây là những bí quyết giúp mẹ bầu có thể lựa chọn được những món ăn vặt bổ dưỡng trong suốt thai kỳ. Mong rằng các mẹ có cách ăn uống hợp lí để bổ sung dưỡng chất tuyệt vời cho thai kỳ.
0 notes
thang-9 · 21 days ago
Text
Bạn mình nói gần đây tự dưng có một cảm giác tự ti khi sức khoẻ quá yếu. Cũng không phải kinh thiên động địa, chỉ là sức đề kháng kém hơn so với nhiều người nên bệnh vặt cũng mãi mới khỏi. Vậy chuyện đó có liên quan gì đến tự ti không? Có, bạn thấy chẳng lẽ mình kém cỏi và yếu đuối đến mức mấy chuyện nhỏ như vậy mà mình cũng phải chật vật mới vượt qua được, trong khi với người khác đó là chuyện dễ ợt. 
Mình cũng có cảm giác tương tự như vậy khi sức ở tay của mình rất yếu, không thể làm mấy việc cần khéo léo tỉ mỉ hay sức mạnh được tốt. Nó khiến mình dễ đánh đổ mọi thứ và hay phá hỏng đồ. Ngày còn bé, nhiều lần sau khi làm vỡ một cái gì đấy, mình sẽ khóc rất lâu, khóc kiểu ngập ngụa thành sông. Mình khóc không phải vì cái bát cái cốc đã vỡ hay món ăn bị đổ xuống sàn phải dọn, mình luôn khóc vì quá thất vọng với bản thân. Mình luôn nghĩ tại sao một chuyện cỏn con như vậy, ai cũng làm được, có mình lại không làm được? Việc mình hậu đậu là lỗi tại mình. Mình thậm chí phải phân tích và suy ngẫm rất lâu mới có thể chấp nhận được sự thật rằng tay chân mình được sinh ra như thế, nó không quá linh hoạt mà thôi và chả có vấn đề gì ở đây cả. 
Những vấn đề của bọn mình gặp phải chẳng quá nghiêm trọng, nhưng khi được suy diễn ra, nó lại bị gắn với những suy nghĩ khác như “mình yếu đuối”, “mình kém cỏi”. Trong tiềm thức bọn mình đã tự huỷ hoại sự tự tin của bọn mình theo một cách rất là vô nghĩa và củ chuối như thế. 
Bọn mình đã để những chuyện chẳng liên quan chút nào tiêu cực hoá bản thân. Vì bọn mình đều gốc rễ không tự tin hoặc thấy thiếu thốn một phần nào đó trong lòng. Thế là cứ mỗi lần nhỏ nhặt vô tình như thế, tòa tháp tự ti của bọn mình cứ được xây cao dần lên.
Bọn mình chỉ gặp một vài vấn đề cỏn con như thế đã có thể phóng đại thành to đùng. Vậy những người gặp vấn đề to đùng thực sự đã phải khó khăn đến mức như thế nào? Người khuyết tật hoặc mắc bệnh mãn tính đã cảm thấy như thế nào? Những người (mà đặc biệt là phụ nữ nha) có vấn đề khó khăn trong việc mang thai và sinh con đã cảm thấy như thế nào? Họ, chắc hẳn rồi, đã tự đổ tội cho mình là đồ phế phẩm, đồ không biết đẻ và muôn vàn những cảm xúc tồi tệ khác. 
Nghe có tiêu cực và một chiều quá không? Không biết nữa, chỉ là mình đã thấy một người bạn của mình phải mệt mỏi và đau khổ ra sao trong mấy năm cố gắng kiếm 1 đứa con vì bạn khó mang thai. Hàng xóm họ hàng nói bạn tịt, điếc, những từ ác độc nhất đó. Mạng xã hội và cả xã hội thật vẫn đầy rẫy nhan nhản những nội dung bẩn độc hại kiểu “phụ nữ phải có đứa con”, “không biết đẻ thì để chồng đi lấy vợ khác”, “lấy chồng lãi mỗi đứa con”. Bạn có thể không cảm thấy tồi tệ không? Có thể không quay ra tự đổ lỗi cho bản thân không? Có thể không, nếu chúng ta đủ mạnh. Nhưng hầu hết chúng ta không đủ mạnh. 
Chúng ta có thể đem những vấn đề thể chất hoàn toàn là tự nhiên và chúng ta không thể kiểm soát đính kèm lên mình, như nó biểu hiện mình và quyết định giá trị con người mình. Và cả những vấn đề khác nữa, dễ thấy nhất là nhan sắc ngoại hình cũng bị đối xử như vậy. Và còn nữa nữa kìa. Nhớ không, bạn với mình không ai chọn được bố mẹ, xuất thân, hoàn cảnh gia đình của mình. Nhưng chúng ta đặt những điều đấy vào giá trị của mình. Tự ti vì nhà nghèo hoặc gia đình bất ổn, tự ti vì mình xấu xí, tự ti vì toàn những chuyện không hề là lỗi của bạn.
Nguyên nhân gốc rễ thật ra đơn giản lắm. Mình nói với bạn, khi mày nghe chuyện ai đó bị bệnh, mày cảm thấy thương đúng không? Và chỉ thấy thế thôi. Nhưng với chính mày, mày lại không hề phản ứng như thế. 
Mình thương người khác được dễ dàng, nhưng lại chẳng hề thương mình.
3 notes · View notes
bonglemonade · 1 month ago
Text
HIRANO TO KAGIURA LIGHT NOVEL
Chương 3: Món quà (Tháng 8)
PHẦN 1
Tumblr media
"Lâu rồi không gặp… mà, cũng không lâu lắm nhỉ? Woa Hirano-san, trông anh ngầu thật đó." 
Tại điểm hẹn ngay bên ngoài cổng soát vé, Kagiura nở nụ cười rạng rỡ.
Khi nhận được lời khen trực tiếp như vậy, Hirano không khỏi bối rối. Má anh hơi ửng đỏ, anh đáp lại: “À, Kagi-kun, em cũng thế mà," đồng thời giơ tay chào.
Khi họ bắt đầu đi cạnh nhau, những túi hành lý cồng kềnh trở nên vướng víu, chúng gần như chạm vào nhau liên tục.
Sau khi Hirano trở về nhà, hầu như ngày nào họ cũng nói chuyện qua điện thoại để lên kế hoạch cho kỳ nghỉ.
Dù mỗi ngày chỉ gọi điện năm phút trước giờ giới nghiêm, nhưng anh đã quen với giọng nói qua điện thoại của Kagiura. Lúc này khi nói chuyện trực tiếp, giọng cậu nghe có vẻ khác.
Khi nhìn thấy Kagiura ngay trước mặt, Hirano cảm thấy cậu còn cao hơn cả trong ký ức của mình, điều này khiến anh không khỏi mỉm cười chua chát.
Anh đoán việc xa cách lâu ngày khiến anh trở nên nhạy cảm, nhưng Kagiura thậm chí còn chưa vắng mặt lâu đến như vậy.
Kỳ nghỉ hè cũng chỉ mới bắt đầu mà thôi.
Khi Hirano đề cập về việc đến vùng nông thôn chơi với bạn học, mẹ anh trông có vẻ ngạc nhiên còn bố anh thì ra chiều thích thú.
“Chà, hơi đột ngột, nhưng không sao.”
Khi anh thông báo với Kagiura rằng anh đã nhận được sự cho phép mà không gặp vấn đề gì, anh đã không đoán trước được một tình huống khó xử đang chờ đợi mình. 
“Trong chuyến đi này, mình đóng vai trò như anh trai của Kagi-kun vậy...”
Sự lúng túng vẫn chưa biến mất, từ sau khi chào hỏi nhau đến giờ anh chẳng tìm được chủ đề gì để nói cả.
Hirano mang theo 2 chiếc túi, một chiếc Boston màu xám và một chiếc tote mà anh mượn từ mẹ, trong đó có một món quà nhỏ. Một ngày sau khi kể về chuyến đi của mình, mẹ anh đã làm vài món có thể bảo quản khá lâu ở nhiệt độ phòng.
Không biết khi nào mới là lúc thích hợp để đưa món quà này?
Ở trường, anh thường cư xử với tư cách là thành viên Ban kỷ luật hay một đàn anh cùng ký túc xá, nhưng suy cho cùng, anh vẫn chỉ là một học sinh năm hai mà thôi.
Nghịch sông, tắm biển, bắn pháo hoa.
Anh có thể hình dung ra một kỳ nghỉ ở nông thôn sẽ diễn ra như thế nào, anh có thể tự mình tìm hiểu cách đặt một vé tàu đi xa, nhưng anh vẫn chưa nghĩ ra cách chào hỏi thế nào cho đúng mực.
Chuyến xe buýt đêm gồm bốn hàng sẽ rời trạm lúc 10h30 tối và đến nơi vào khoảng 9h30 sáng hôm sau.
Chắc chắn là cả hai sẽ không thể chịu được cơn đói suốt chuyến đi dài nửa ngày này.
Vì vậy, sau khi kiểm tra cửa xuất phát, Hirano và Kagiura quyết định tạt ngang qua cửa hàng tiện lợi để mua chút đồ ăn.
Sự lúng túng của cuộc gặp gỡ sau một tuần biến mất khi họ đứng trước quầy ăn vặt đầy những món hấp dẫn.
“Chai 500ml có đủ không nhỉ?”
"Nếu hết chúng ta sẽ mua thêm ở trạm dừng."
“Có nên mua karaage không nhỉ?”
“Món đó mùi nặng lắm.”
“Ừ, đúng ha…vậy mua gì giờ…?”
Tốt nhất nên chọn thứ gì đó không dễ bị đổ, không có mùi quá nồng hoặc gây ra tiếng ồn lớn khi ăn để không làm phiền người khác.
Để đáp ứng hết các điều kiện trên, lựa chọn cũng bị thu hẹp đi đáng kể.
“Nên mua gì đó ăn no qua đêm, kiểu như onigiri ấy.”
"Như vậy chắc đủ rồi. A, em sẽ lấy thêm rong biển." 
"Em có vẻ thích rong biển nhỉ?"
"Vâng!"
Xa trường học, lại thêm cảm giác háo hức cho chuyến đi, ranh giới giữa senpai và kouhai dần mờ nhạt, dường như một cảm giác mới mẻ khác đang dần nảy nở từ chuyến đi này.
Khi đã cân nhắc hết món này đến món khác, họ kết luận onigiri vẫn là tuyệt nhất. Ngay khi lên xe buýt, người thông báo bật loa lên cho biết đèn sẽ tắt trong ít phút và yêu cầu mọi người nếu có mở đèn đọc sách thì hãy đảm bảo không làm phiền đến những hành khách khác xung quanh.
Hirano là một trong những người bật đèn, anh chuẩn bị mang một quyển tiểu thuyết ra để đọc nhưng nhớ ra mình đã đóng hầu hết đồ đạc vào chiếc túi Boston và quên không cầm theo cuốn sách nào lên xe cả.
Vẫn chưa buồn ngủ lắm, anh nhìn sang bên cạnh, Kagiura đã trải chăn ra và hoàn toàn thoải mái như đang ở nhà.
Cậu đặt chiếc túi đeo của mình ra đằng trước, như thể đang ôm vật gì quý giá. Với đôi chân dài như vậy, hẳn Kagiura cảm thấy chật chội khi ngồi ghế này.
“Anh chưa buồn ngủ à?” Giọng nói dần hạ xuống thành tiếng thì thầm, cậu tiếp tục, “Em hơi buồn ngủ sau khi ăn chỗ đồ ăn vừa nãy”, kèm theo ánh mắt lờ đờ biểu lộ cơn buồn ngủ. Cũng đúng thôi. Giờ đã hơn 11 giờ đêm rồi.
Hirano tắt đèn đọc sách.
"…Anh cũng hơi mệt rồi."
Hirano trải chăn, điều chỉnh chỗ để chân và ghế ngả, rồi mở băng bịt mắt từ trong túi ra.
Lúc này trên xe buýt chỉ còn vài người vẫn bật đèn.
Hirano từ từ mở mắt, ý thức cánh tay mình đang bị ai đó gõ nhẹ. Đèn xe buýt đang bật sáng, chói mắt.
Chiếc bịt mắt đã tuột ra từ lúc nào và đang nằm trên đỉnh đầu anh.
"Hirano-san, chúng ta tới trạm dừng rồi. Ra ngoài chút đi."
Người kéo tay và đang thì thầm vào tai anh chính là Kagiura.
"Ồ... Kagi-kun..."
Anh lờ mờ nhớ lại lịch trình. Thời gian đến trạm dừng chân là vào khoảng nửa đêm, lúc 1 giờ sáng.
Họ mới chỉ ngủ được vài giờ. Hirano, người không giỏi việc dậy sớm, bình thường sẽ không thể thức dậy giờ này ngay cả khi thế giới có đang tận thế đi chăng nữa. Điều kỳ lạ là Kagiura, người thậm chí còn tệ hơn anh ở khoản này, lại tỉnh táo và còn đang đánh thức anh dậy. Không thể nào cứ nằm ì ra được.
Khi đứng dậy khỏi ghế, anh cảm thấy phần cánh tay lộ ra bên ngoài chiếc áo cộc tay của mình đang lạnh cóng. Nhưng chỉ cần đứng dậy cho máu lưu thông là đã thấy ấm hơn một chút.
"Họ thông báo sẽ được nghỉ 15 phút. Nếu chúng ta xuống xe vận động chút thì sẽ dễ chịu hơn. Mọi người vừa xuống hết cả rồi."
Hiển nhiên, khi anh nhìn xung quanh hầu hết những chiếc ghế đều trống trơn. Không ai thích sử dụng nhà vệ sinh trên xe buýt cả nên mọi người đều xuống xe và ra ngoài.
Khi anh theo chân Kagiura bước xuống xe, ánh đèn từ các tòa nhà sáng lấp lánh dưới bầu trời đêm, trải dài hết tầm mắt. Ngoài chiếc xe buýt họ đang đi, còn có nhiều chiếc xe buýt khác dừng lại, bãi đỗ xe cũng vô cùng nhộn nhịp.
“Đi xe ban đêm lạnh hơn anh nghĩ.”
Khi họ cuốc bộ qua các tòa nhà, Hirano hối hận vì đã không mang theo áo dài tay.
“Ừ. Chỉ có cái chăn thôi thì hơi lạnh thật.”
Có lẽ là do có nhiều cây. Dù đã là ban đêm nhưng hiện tại vẫn đang vào giữa hè, vậy mà không khí bên ngoài lại mát mẻ một cách dễ chịu.
“Cảm giác không giống mùa hè lắm nhỉ?
“Giá mà ban ngày thời tiết cũng được như thế này.”
Vừa bước đi, Kagiura vừa duỗi chân tay cho thoải mái. Đối với Kagiura-chân-dài mà nói, chỗ ngồi trên xe buýt rõ ràng là quá chật.
Sau khi đi vệ sinh, Hirano mua súp ngô từ máy bán hàng tự động. Anh không đói lắm nhưng muốn ăn thứ gì đó cho ấm bụng. 
"Ái!"
Dù đã cẩn thận thổi trước, súp vẫn không nguội nhanh như vào mùa đông.
Trong khi Hirano nhấp từng ngụm nhỏ để tránh bị bỏng, Kagiura trở lại với thêm mấy nắm cơm onigiri trên tay, nghiêng đầu hỏi:
“Hirano-san, anh định đem cái đó lên xe buýt à?”
"Không. Mùi nó nồng quá." 
"Vậy em ăn được không? Chúng ta chỉ còn ba phút thôi.”
“Geh. Vậy để em xử lý nhé.”
“Cứ để em!”
Nụ cười sảng khoái của Kagiura càng làm nổi bật những đường nét sắc sảo trên khuôn mặt cậu, trông không khác gì một idol. Có hai cô gái trông giống sinh viên đại học đi ngang khẽ thì thầm "Trời ơi, cậu ấy đẹp trai quá,” và "Công nhận đấy!”
Sau khi uống hơn phân nửa, Kagiura trả lại cốc cho Hirano. 
“Không còn nóng nữa đâu, anh yên tâm.”
Đúng như cậu nói, Hirano nghiêng chiếc cốc, nhấp một ngụm để xác nhận nhiệt độ.
"Ồ đúng vậy."
Anh uống cạn cốc súp chỉ trong hai ngụm lớn rồi vứt rác đi, sau đó cả hai vội vã trở lại xe buýt.
Ngoài hai người họ, có vẻ như tất cả hành khách khác đã quay lại chỗ ngồi. Họ kịp trở về đúng lúc, chỉ còn một phút trước giờ xe lăn bánh.
Trao nhau một nụ cười lặng lẽ, Hirano kéo chăn lên kín vai. Một thông báo ngắn gọn vang lên và xe buýt tiếp tục cuộc hành trình.
Nhờ đã được làm ấm bụng, Hirano nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Cả hai ăn sáng bằng cà ri ở căn tin trước nhà ga trong khi chờ đợi. Hirano quan sát khung cảnh xung quanh cho đến khi có một chiếc xe đến đón.
"Vất vả cho cháu quá. Cảm ơn cháu vì đã chăm sóc Akira."
Người tiếp đón họ nồng hậu là dì của Kagiura.
Theo kế hoạch, họ sẽ đến một nơi mà dì gọi là “nhà tổ” sau khi ghé siêu thị trên đường đi để mua vài món đồ.
Từ góc nghiêng của người phụ nữ đang lái xe, Hirano nhận thấy có nét gì đó tương tự Kagiura.
“Dì ấy và Kagi-kun trông rất giống nhau.” 
"Thật vậy sao?" Kagiura mỉm cười. 
Đặc biệt là biểu cảm thân thiện đó của họ, thực sự rất giống nhau.
Khi đến nơi và bước xuống xe, Hirano đứng trước ngôi nhà trong sự kinh ngạc.
"… Lớn quá."
"Nhỉ? Để mọi người dễ quây quần với nhau hơn."
Anh choáng ngợp khi nhận thấy bãi đậu xe có chỗ cho hẳn sáu chiếc. Và khi cố mở to mắt để nhìn bao quát toàn bộ căn nhà, anh vẫn không thể tìm được từ nào để diễn tả kích cỡ của nó.
Dù đã được nghe kể trước về độ lớn của ngôi nhà, nhưng nó lớn gấp nhiều lần so với tưởng tượng ban đầu của Hirano.
Tuy nhìn hơi cũ kỹ nhưng ngôi nhà được bảo trì cẩn thận, và hoàn toàn không quá khi gọi nó là một dinh thự khổng lồ.
Đúng như Kagiura đã miêu tả, vùng nông thôn trải dài xung quanh ngôi nhà đến tận chân trời.
Bầu trời rộng lớn và thoáng đãng, còn có một con sông chảy gần đó.
Những con mương hẹp để dẫn nước phục vụ nông nghiệp chảy khá xiết, trông có vẻ nguy hiểm đối với trẻ nhỏ.
“Wow… không thể tin nổi. Chỗ này to kinh khủng. Mọi người có thường mở tiệc BBQ hay đại loại vậy bên cạnh bờ sông chúng ta vừa đi ngang không?”
"Chưa từng. Nhưng chỗ đó dễ xuống lắm, ở đó cũng thường có cá và nhiều sinh vật khác nữa nên bọn em hay xuống đó chơi". 
"À..."
Con đường dẫn đến lối vào được lát đá bằng phẳng, vì vậy anh vừa đi vừa quan sát xung quanh mà không lo bị vấp ngã. Các toà nhà được đặt cách xa nhau, đến mức anh không đoán được khoảng cách chính xác giữa chúng. 
Qua cánh cửa chính để mở, Hirano thoáng nhìn thấy hơn mười đôi giày xếp hàng ngay ngắn. Lối vào và tiền sảnh rất lớn, như bản sao của một ngôi nhà truyền thống Nhật Bản mà người ta thường thấy trong các bức ảnh. 
"Bọn cháu về rồi!"
"Làm phiền gia đình."
Cả hai tạm thời đặt hành lý lớn ở lối vào. Hirano chỉ lấy món quà trong túi rồi theo Kagiura vào nhà.
Họ được chào đón bởi một nhóm trẻ con, chúng vẫy tay reo hò.
“Akira-kun!”
“Akkii!”
"Ồ, từ kỳ nghỉ xuân đến giờ mới gặp mấy đứa."
Dựa theo chênh lệch tuổi tác, có thể đoán đây là anh em họ của cậu. Trông Kagiura có vẻ ra dáng hơn khi ở cạnh lớp em và nét mặt của cậu chín chắn hơn hẳn.
Nhưng người lớn đâu hết rồi nhỉ?
Dì của Kagiura, người đã đưa họ đến đây, vòng ra một cửa phụ và tách ra trước khi họ vào sảnh.
“Mình nên đưa cái này cho ai đây?”
Sự hiện diện của chiếc túi giấy chứa món quà khiến Hirano cảm thấy bồn chồn một cách kỳ lạ.
“À… Hirano-san, lối này.”
Kagiura, không biết từ lúc nào đã cầm trên tay một thanh kiếm được làm từ báo, đang đi dọc hành lang, vừa đi vừa đấu kiếm giả với một cậu bé tầm năm tuổi.
Thay vì nhường nhịn, cậu đang khéo léo tránh đòn để không bị đánh trúng, có vẻ cậu đang rất nghiêm túc với trận đấu dù biểu cảm lại tươi cười rạng rỡ. Cậu thậm chí còn không ngừng lại để thở.
Bên cạnh Hirano, một cô bé đang đi theo anh. Đúng như anh dự đoán, cô bé có nét giống với Kagiura, đặc biệt là mái tóc. Thứ duy nhất trong tầm nhìn của những đứa trẻ này là đôi chân của người lớn, nên anh nghĩ mình có thể bị nhầm là ai đó.
Khi anh hỏi cô bé "Em bao nhiêu tuổi?" Cô bé trả lời không chút do dự "Bốn!" Có vẻ như em ấy cũng chẳng quan tâm anh là ai. Điều thú vị là dù như vậy thì cô bé vẫn không sợ anh chút nào.
Cô bé đưa ngón tay lên một chút như để làm rõ hơn cho câu trả lời của mình, nhưng cô chỉ giơ ba ngón tay. Hirano cảm thấy buồn cười, rốt cuộc thì cái nào mới đúng.
“Có lẽ lúc nhỏ em ấy cũng giống như thế này.” Anh nghĩ, bắt đầu tưởng tượng ra vài hình ảnh của Kagiura lúc nhỏ dù chưa từng thấy bao giờ.
Sự hiện diện của cô bé này, dù gần như không biết cô bé là ai cả, đã làm anh bớt căng thẳng, thậm chí giúp anh lưu loát gửi lời chào đến ông của Kagiura, người đang nghe radio thư giãn trong căn phòng kiểu truyền thống.
Món quà mà anh cuối cùng cũng trao được sẽ được dùng để dâng lên bàn thờ gia đình, rồi sau đó làm món ăn nhẹ cho buổi chiều hôm nay.
Mọi người bắt đầu quây quần với nhau trước giờ ăn trưa để giới thiệu và làm quen.
Về phần bố mẹ và anh chị em của Kagiura, họ sẽ đến vào khoảng thời gian lễ hội Obon diễn ra.
Khi mọi người hỏi Kagiura tại sao lại đến sớm hơn, cậu trả lời rằng “Vì cháu muốn tắm biển trước khi bọn sứa bắt đầu kéo đến,” nhưng lời giải thích này bị nhận xét là “lý do kỳ lạ” — bởi cư dân trong nhà này hiếm khi ra bãi biển gần đó, do nơi này dễ xuất hiện dòng chảy ngầm nguy hiểm.
Ngay lúc đó, ánh mắt của Kagiura lướt qua Hirano, chạm vào ánh nhìn của anh trước khi vội vã rời đi.
Chắc là do nếu họ đến vào dịp Obon thì sẽ không tiện để dẫn theo bạn bè.
Ăn trưa xong, đoàn người dẫn theo đám trẻ đi chơi sông, và ngay khi trở về nhà để hạ nhiệt, chúng lại bắt đầu chơi ném bóng và mấy thứ khác. Không khí lúc nào cũng sôi nổi và các trò chơi nối nhau không kết thúc.
Hirano muốn theo kịp Kagiura, nhưng bây giờ là lúc sự khác biệt về thể chất được chứng minh một cách đau đớn. Trước khi kịp nhận ra, anh đã bị vây quanh bởi một đám trẻ con.
Dù anh chỉ chơi một lúc với bọn chúng nhưng những người lớn đều tỏ ra rất cảm kích. “May mà có cháu!” Họ có vẻ rất hài lòng với vị khách này.
Ánh nắng mặt trời rất gắt, nên anh đã mượn một chiếc mũ rơm. Nhưng sau khi thay đồ bơi và xuống sông, phần trên cơ thể anh bị cháy nắng khá nặng.
Cảm giác châm chích khó chịu trở nên tệ hơn sau khi lên bờ, nên anh quyết định trở về phòng ngủ ở tầng hai để nghỉ ngơi. Kagiura, người cũng vừa tắm xong, đem đến cho anh một tuýp thuốc mỡ.
“Hirano-san, nghe nói lưng của anh bị đỏ rực lên rồi. Thoa cái này đi. Đây là kem trị cháy nắng, sẽ giúp giảm đau một chút.”
“Ồ, bọn trẻ nói cho em biết à?”
“Vâng. Chúng bảo thấy lưng anh có vẻ bị đau.”
Hirano cuối cùng bị lôi đến phòng tắm cùng với ba đứa trẻ khác tầm tuổi mẫu giáo, trong đó có cậu bé chơi kiếm giấy với Kagiura lúc sáng.
“Thực ra cũng không đau mấy, nhưng chỉ cần thứ gì đó chạm vào lưng thôi là đau chết đi được.”
“Trông nom đám nhóc đó chắc cực lắm hả?”
“Chúng nó nào có ngoan… lúc anh lau người cho cũng không chịu ngồi yên.”
Anh rất vui vì bọn trẻ không bị mái tóc vàng của anh dọa sợ, thậm chí vài đứa còn cố tình nghịch khiến chúng mãi không thể khô được.
“Hở? Ở tuổi đó thì có thể cứ để cho quần áo bọn chúng tự khô, anh không biết hả?”
“...Thật luôn ấy hả.”
Kagiura cười khúc khích.
“Là tại Hirano-san tốt bụng quá thôi. Anh chiều tụi nhóc quá mức rồi. …Anh cởi áo ra được không?”
“Em giúp anh thoa kem à?”
“Đương nhiên rồi.”
Hirano cởi áo, cảm giác được cái nhìn của Kagiura dán lên làn da mình, anh hơi lúng túng.
Những ngón tay mát lạnh của Kagiura đang nhẹ nhàng lướt trên xương bả vai có cảm giác dễ chịu không thể diễn tả bằng lời.
Một ngày bận rộn cuối cùng cũng kết thúc, Hirano nghĩ mình sẽ đi ngủ sớm, nhưng kỳ lạ thay, cơn buồn ngủ mãi không đến.
“Phòng này có nhiều truyện tranh thật đó.”
Dưới sự nài nỉ của Kagiura, anh quyết định thử đọc một quyển. Dù đó là phần giữa bộ truyện nhưng chỉ là một manga hài hước.
Nghe nói đọc truyện khi nằm sẽ khiến thị lực trở nên tệ đi, nhưng trong phòng không có cái ghế nào cả nên tư thế này là thoải mái nhất.
“Bọn trẻ đi ngủ chưa nhỉ?”
Khi anh nhìn lại đồng hồ thì đã gần đến nửa đêm. 
“Nhanh như vậy sao?” Anh nhìn sang phía Kagiura và không khỏi ngạc nhiên.
Cho đến tận hôm qua, thường thì giờ này cậu đã đi ngủ từ lâu rồi, nhưng hiện tại trông cậu hoàn toàn tỉnh táo.
“Kagi-kun, em không mệt à?”
“Nah. Sáng nay bọn mình dậy muộn mà, em chưa buồn ngủ lắm.”
À, đúng vậy. Chuyến xe buýt đêm đến khá muộn, Kagiura đã được ngủ thêm ba tiếng so với những ngày có buổi tập.
Hirano, người rất ghét việc dậy sớm, hôm nay cũng để bản thân ngủ muộn hơn bình thường.
Nhưng nếu không ngủ sớm thì sẽ ảnh hưởng đến sáng mai.
“Tụi mình nên đi ngủ thôi.”
“Đợi thêm chút nữa đi.”
“Hm? Có phải đang đọc đến đoạn gay cấn không?”
Kagiura đã đọc xong truyện từ lâu và cũng chuẩn bị xong xuôi để đi ngủ, nhưng chẳng hiểu sao cậu lại lắc đầu.
Chẳng mấy chốc, cậu kéo túi đeo chéo lại gần và lấy ra một chiếc túi giấy nhỏ.
“Sinh nhật của anh.”
Mắt Hirano mở càng lớn khi Kagiura đưa chiếc túi về phía mình.
“.....Hả?”
Lúc đầu là ngạc nhiên.
Sau đó anh liếc nhìn đồng hồ và bật ra một tiếng cười nhỏ.
Hiện tại là ngày 1 tháng 8, đúng 12 giờ.
Kagiura đã căn đúng thời điểm đến từng phút — và Hirano phải siết chặt cơ bụng nhịn cười để không làm phiền người khác.
Kagiura bối rối trước tiếng cười chưa có vẻ gì là sắp dừng lại của Hirano, nhưng cuối cùng, cậu cũng khẽ mỉm cười, vì chắc chắn là Hirano rất thích món quà của cậu. Anh nắm chặt nó trong tay.
“Chúc mừng sinh nhật, Hirano-san.”
“Ôi trời, hẳn là em phải chuẩn bị kỹ lắm!... Cám ơn. Ah, xin lỗi vì đã cười.”
Anh vô cùng bất ngờ, cũng vô cùng hạnh phúc. Dù không nói ra, nhưng với cách anh không ngừng mỉm cười đã đủ để nói lên điều đó. 
“Anh thích là tốt rồi.”
Hirano chắc chắn rằng biểu cảm trên mặt mình bây giờ cũng giống như nụ cười dịu dàng trên khuôn mặt của Kagiura vậy.
Anh mở ra kiểm tra, bên trong chiếc túi là một cái hộp nhỏ. Rõ ràng là để đựng một loại trang sức nào đó.
“Ồ, để xem chúng ta có gì nào.” Với một chút hồi hộp, Hirano mở hộp ra, phát ra tiếng tách nhẹ. Bên trong là một cặp bông tai màu xanh nhạt, thiết kế đơn giản, nằm gọn trên lớp vải nhung.
“Đây là…”
“Em nghĩ sẽ thật tiếc nếu tai của anh bị bịt lại. Anh có thể đeo chúng hàng ngày, Hirano-san.”
Hirano gật đầu, đi đến chiếc gương ở góc phòng. Lỗ xỏ tai thực sự đang có dấu hiệu bị bịt lại, khi đeo bông tai vào, cảm giác có chút cản trở.
Sau khi đeo xong, anh tiến đến đứng trước mặt Kagiura, người đang mỉm cười và đôi mắt lấp lánh hài lòng. Không thể nói được trong hai người ai mới là người nhận được món quà.
Nếu đeo chúng đi ngủ thì sợ rằng sẽ bị rơi mất, nên sau đó Hirano cũng tháo chúng ra, nhưng anh sẽ thức dậy trước Kagiura vào sáng mai và việc đầu tiên là đeo lại chúng.
Với ý nghĩ đó, Hirano chìm vào giấc ngủ.
Và cảm giác thật ấm áp.
Tumblr media
2 notes · View notes