#kĩ năng sống cho trẻ
Explore tagged Tumblr posts
baosam1399 · 25 days ago
Text
"Hồi còn nhỏ chị thích nhất là đọc ngôn tình, chị nghĩ Lư Tư Hạo nói đúng, sách - truyện và âm nhạc có thể giúp chúng ta ôm một mộng tưởng tốt đẹp về tương lại và cố gắng vì nó. Nhưng chị không thích đọc sách đâu, cái chị đọc chỉ là sách tiểu thuyết thôi.. từ hồi còn học cấp 3 tới bây giờ, chị thực sự không nhớ nổi mình đã bỏ ra bao nhiêu tiền để mua gần 6 chục cuốn ngôn tình rồi bày ở đầy phòng khách, thậm chí kế hoạch của vài tháng sau hoặc mấy năm sau nữa sẽ là mua đủ tất cả những quyển tiểu thuyết hồi còn nhỏ chị từng đọc được trên mạng và đã được xuất bản thành sách và tất cả những gì liên quan tới Conan. Chị luôn nghĩ rốt cuộc mình cứ phải như vậy làm gì, có thể có những quyển chị mua về chỉ để đó thôi, vì trước đó chị đã đọc xong trên điện thoại rồi, chị còn không dám sờ vào vì sợ nó sẽ rách chỉ vì chị mua là bản đặc biệt, sẽ được tặng kèm theo bookmak và những tấm poster rất đẹp.
Mấy tháng trước đợt vẫn còn đi làm chị đã mua một lèo 3 quyển sách của Lư Tư Hạo, nhưng thực ra tới hôm nay mới thực sự được coi là đọc xong 1 quyển hoàn chỉnh, một là do khoảng thời gian đó nói là mỗi ngày sẽ nghỉ giữa ca 4 tiếng nhưng thực chất chị chỉ nghỉ được 2 tiếng, mặc dù giờ nghỉ ca phải luôn đấu tranh vật lộn 30 phút xem nên đi ngủ hay là xuống Highlands ngồi chỉ vì phòng ngủ luôn lạnh như điểm cuối của Cực Bắc… Nhưng cuối cùng mặc dù lần nào cũng buồn ngủ tới díu cả mắt nhưng chị vẫn lựa chọn xuống Higlands ngồi 1 mình, khi giở sách ra mới đọc được vài trang có khi lại bị Liu Yang gọi lên giao nhiệm vụ. Vậy nên đợt đó chỉ đọc được vài trang là lại bỏ ngỏ, mãi sau phải hơn 1 tháng trời mới túc tắc đọc qua loa cho xong quyển "Dám Mơ Lớn, Đừng Hoài Phí Tuổi Trẻ." Nhưng chị luôn thấy tên tiếng trung của quyển sách này hay hơn nhiều.
Em cũng biết cảm giác khi đọc sách, mình sẽ gặp được những câu nói khiến mình đồng cảm hoặc thậm chí muốn khóc là thế nào phải không? Chẳng ai hiểu được đâu, thậm chí Tuấn Ngọc cũng không hiểu, Nga cũng không hiểu, Tiến cũng không hiểu, A heng cũng không hiểu, chẳng ai hiểu nổi những gì chị viết ra hay chia sẻ, nhưng chị nghĩ em hiểu. Vì em hiểu được chị mà...
Chị nghĩ tới năm 26 tuổi mới biết Lư Tư Hạo thực là một chuyện quá tiếc nuối. Vì anh từng viết rất nhiều câu nói khiến chị cảm thấy văn học là môn học đẹp đẽ nhất mà mình đã từng biết :
Anh nói : “Sở dĩ chúng ta cho rằng trưởng thành là một việc tồi tệ là bởi chúng ta đã trở thành người mà bản thân từng xem thường.”
Anh nói : “Với thần tượng, cách tốt nhất không phải là phát cuồng vì họ, mà là để người khác biết, người hâm mộ họ cũng là những người biết nỗ lực.”
Anh nói : “Không biết bản thân muốn gì cũng không sao, nhưng phải luôn nhớ kĩ bản thân không muốn những gì.”
Anh nói : “Bạn trèo lên nơi r���t cao, đi tới nơi rất xa, không phải để cả thế giới nhìn thấy bạn mà là để bạn có thể nhìn thấy cả thế giới”
Anh nói : “…Có lẽ một khi trưởng thành, người ta sẽ để mất rất nhiều thứ, ví như những món đồ giản đơn nhưng lại từng khiến bạn vui vẻ cả ngày, ví như khả năng dễ khóc dễ cười, và cả những người đã từng thân thiết với bạn. Điều đáng sợ nhất không phải mất đi những điều ấy mà là việc bạn dần trở nên bình thản hơn. Bạn bắt đầu an ủi bản thân rằng thế mới là trưởng thành, đây chính là dáng vẻ mà chúng ta hằng mong muốn. Bạn chỉ đang tìm một cái cớ để tiếp tục sống như vậy và coi thường bản thân mình trước kia….”
Anh nói : “Cách đối xử tốt nhất với người mình từng yêu, không phải làm như đã quên, mà là giữ lại những điều mình thích và những giá trị đã học được, đối diện với cuộc sống một cách tốt hơn, nếu không cuộc hội ngộ đó sẽ ít nhiều mất đi những ý nghĩa tốt đẹp…”
Anh nói : “Vì sao con người phải tiến về phía trước. Bởi vì chưa tới phút cuối cùng, bạn sẽ không biết được số phận của mình ra sao, cũng không biết tương lai kết quả có tốt đẹp hay không. Rồi bạn sẽ có cơ hội đến nơi bạn muốn đến, bạn cũng biết nếu mình đứng yên tại chỗ thì sẽ chẳng đi được tới đâu cả…”
Lư Tư Hạo thực sự đã viết rất nhiều, chị nghĩ đôi khi chúng ta luôn cần một câu nói để làm động lực tiến bước em nhỉ, có thể câu nói ấy sẽ không khiến chúng ta ngay lập tức hành động hay hiểu ra điều gì, nhưng nó sẽ dần dần khiến ta tìm ra lẽ sống trong quãng đường mình đi.
Hôm nay chị dùng 1 buổi chiều để đọc nốt 1 trong 2 cuốn sách còn lại mua về nhưng để lâu tới nỗi bám đầy bụi lên đó chưa động tới, thực ra quyển này anh viết về cuộc sống và câu chuyện tình cảm xoay quanh anh và bạn bè anh nhiều hơn, thực ra chị cũng chẳng biết là đang nói cái gì với em đâu, chỉ là chị cảm thấy đột nhiên đọc xong 1 quyển sách, tự nhiên nhớ tới em, cứ có cảm giác như mấy câu chuyện này chẳng liên quan gì tới mình nhưng lại có mặt nào đó cũng giống như mình, thế là lại ngồi lõ cõ viết ra mấy dòng này… để có thể tìm được người tình nguyện ngồi đọc những câu mình viết, hiểu nhưng câu mình viết, đồng điệu với mình về tâm hồn thực sự rất khó, Lư Tư Hạo tìm được 5 người bạn tốt đã được thời gian giúp anh sàng lọc, may thay chị cũng tìm được người luôn đọc và hiểu những gì chị viết ra là em.
Chị đã liệt kê ra vô số những điều vài tháng sau phải làm, một trong số đó có viết là sẽ phải mua quà sinh nhật cho Tuấn Ngọc và khi nào vào tới SG sẽ bỏ thời gian đi thăm chị H, em có biết chị H không nhỉ, chị H hồi mới dạy tụi chị và Tiến, chị thực sự rất tốt, đãi đồ ăn ngon, mua quà sinh nhật cho từng người, dạy bọn chị làm việc, chị không biết phải kể thế nào, nếu tổng kết lại thì là chị H luôn "không bao giờ tiếc tiền cho 5 cái mồm hay ăn như tụi chị", còn tụi chị thì ngày đó chỉ có chúng duy nhất một suy nghĩ là "chị gái này nhiều tiền thật"....
.. Mấy năm nay chị không gặp chị H rồi... hình như câu chuyện về chị T và chị H chị đã kể em nghe nhiều lần, vậy nên thôi, chị sẽ không kể lại nữa, khi gặp lại chị T ở NH4 sau 1 thời gian rất lâu rất lâu rất lâu nhưng lại cảm thấy rốt cuộc cái gì đã khiến cho chị có cảm giác xa cách tới vậy.. chị không biết phải miêu tả cảm giác ấy thế nào, nếu có thể thì có lẽ sẽ giống như trong một câu chuyện ngôn tình nào đó chị từng đọc, hồi còn nhỏ mình rất thích ăn kem, là loại kem đá 500 đồng 1 cái, nhưng vì hồi đó dù là một hay hai nghìn đồng thì cũng được coi là tiền to nên mỗi lần ăn chỉ mua được 1 cái, còn là kiểu mỗi đứa bạn góp chung 500 đồng được bố mẹ cho vào để mua chung nữa, lúc đó thề hứa rằng lớn lên mình nhất định sẽ kiếm nhiều tiền để được ăn thỏa thích, tới khi lớn rồi, tiền kiếm ra được nhưng trường học đã được xây mới lại, to hơn xưa gấp 5 10 lần, tiệm tạp hóa nhỏ không bán nữa đã trở thành nhà hoang, không còn tìm được nơi bán kem đá có vị giống như năm ấy nữa, kem que cũng không còn giá 500 đồng, tiền giấy đã bị thay thế bằng polyme, mọi thứ trong kí ức.. tiếng ve, hoa phượng, những câu chuyện ma hồi cấp 1 đáng sợ, nhà vệ sinh từng in dấu bàn tay bị đồn có quỷ, giờ ra chơi với trò đuổi bắt, tiết tiếng anh chỉ học được một buổi, ra tòa nhà cũ trường bên đợi anh trai tan học mặc dù rất bị ghét bỏ bắt đầu mờ nhạt dần tới nỗi dù mỗi lần về quê, dù đứng trước cổng trường 30 phút nhưng vẫn không thể khiến cho những đoạn hồi ức kia có một đường dẫn trọn vẹn…. có lẽ là kiểu vậy....
Cuộc sống đẩy chúng ta tới nơi rất xa em nhỉ, dạo này em đã ổn định chưa? Chị nghĩ cuộc sống của em rồi sẽ ổn thôi, cuộc sống của chị rồi cũng sẽ như vậy. 过不去的事情还能怎样 也总会过去的, chị nhớ Lưu Diệc Phi từng nói vậy.
"Có thể chúng ta không được định sẵn sẽ trở thành một ngôi sao, nhưng chúng ta vẫn có thể trở thành đom đóm…" câu này hay đúng không!"
Hôm nay mình viết đoạn này gửi Lá nhỏ, Lá nhỏ hồi đáp bằng việc em ổn rồi lại không ổn.... thực ra đoạn văn bên trên mình đã sửa lại, xóa bớt một vài câu, thay đổi một số từ, trước nay khi viết viết mình cũng thích chăm chút câu từ để mỗi khi mình đọc lại mình cũng cảm thấy rằng haha hóa ra văn của mình cũng không tệ!
74 notes · View notes
halyyhpa · 24 days ago
Text
Có một người đáng trân trọng đến thế…
Chúng ta luôn được nghe rằng phải luôn sống và làm theo tư tưởng Bác. Tớ biết rằng có rất nhiều người nghe câu nói này cũng đang ngày một phấn đấu và làm theo với mong muốn đóng góp, cống hiến, làm đẹp cho cho đất nước, cho xã hội. Những tấm gương như vậy không hiếm có và cũng được ngợi ca rất nhiều, đó điều thật sự đáng trân quý. Nhưng tớ biết có một người cũng đang lặng lẽ, âm thầm thực hiện theo tư tưởng đáng quý mà không cần khoa trương, không cần bắt ai ai cũng phải công nhận.
Có một lần học tác phẩm “Lặng lẽ Sa Pa”, cô dạy lớp tớ rằng, anh thanh niên có 5 phẩm chất cần phải nhớ. Tớ với bạn cùng bàn bỗng nảy ra một ý tưởng là đối chiếu những phẩm chất ấy của anh với 5 Điều Bác Hồ dạy, được treo ở trên tường. Chúng tớ thấy sao có nhiều điểm khớp đến thế. Tớ biết rằng anh thanh niên chỉ là một nhân vật hư cấu, ở trong truyện nhưng cũng không khỏi ngưỡng mộ, xuýt xoa, tớ tự hỏi rằng liệu trên đời có người ưu tú như vậy hay không. Ấy vậy mà chỉ sau vài phút, câu hỏi ấy của tớ đã có câu trả lời, người ưu tú ấy có ở đâu xa xôi, đang ở trước mắt mình đấy thôi. Chẳng phải nếu đối chiếu, người hội tụ đủ 5 Điều Bác Hồ dạy chính là cô Yến hay sao?
Tớ xin được nói về điều thứ 2 trước: Học tập tốt, lao động tốt. Cô Yến tuy hiện tại là giáo viên dạy Văn nhưng cô từng kể rằng khi còn là học sinh, cô từng đi thi học sinh giỏi Địa và từng đạt 9,5 điểm Toán thi học kì, cao nhất khối, đi thi Đại học từng được 9,5 điểm Hoá. Có một lần lớp tớ học Sinh nhưng chưa học xong nên bị dính sang tiết của cô một chút, cô vào lớp thấy chữ trên bảng liền nêu ra những hiểu biết của mình, ai cũng rất ngạc nhiên. Hay khi học về những tác phẩm thuộc thời kì phong kiến, kháng chiến, cô cũng thể hiện sự hiểu biết của mình về môn Sử rất nhiều. Chưa kể, cô tuy ít nói tiếng Anh nhưng qua vài lần cô liên hệ đến một cấu trúc, câu nói nào đó hoặc vô tình phát âm một từ tiếng Anh, tớ hiểu rằng ở môn này, cô cũng có hiểu biết nhất định. Cô cũng xác nhận rằng cô cũng đang bổ sung thêm vốn tiếng Anh của mình. Chưa kể cô từng học tiếng Nôm mà trong lớp học ấy, cô là người trẻ tuổi nhất. Không chỉ tốt ở kiến thức bài vở, lý thuyết, kiến thức của cô về xã hội, cề kĩ năng sống cũng không hề nhỏ. Hiểu biết nhiều mà chất lượng, hiệu quả lao động của cô cũng rất tốt. Tớ cảm giác cô nhiều việc từ việc lớp đến việc trường nhưng cô vẫn có thể sắp xếp hợp lí tất cả mọi thứ, tớ chưa từng nhìn thấy hình ảnh cô Yến vội vã, chật vật, uể oải vì công việc bao giờ cả. Cô cũng kể rằng bản thân cô ngày ngủ chỉ khoảng 3-5 tiếng và cô có thể làm việc ở tất cả mọi nơi, kể cả trong giấc ngủ (không điêu đâu, cô kể thế thật đấy và tớ tin vì hiệu quả công việc của cô quá phi thường mà). Tớ rất nể cô ở khía cạnh này. Có nhiều lúc tớ nghĩ rằng sao lại có một người năng xuất như vậy không biết mệt mỏi là gì mà học hành cũng rất xuất sắc như thế, liệu cô có phải người bình thường không hay là thần tiên trên trời hạ xuống? Cô làm việc năng xuất như vậy không phải vì tiền bạc, tư lợi, tớ khẳng định như vậy là vì
Điều thứ 3: Đoàn kết tốt, kỉ luật tốt. Cô Yến mọi khi hoạt động khá độc lập nhưng không phải tinh thần hợp tác của cô không có. Tớ thấy cô kết hợp làm việc với các cô giáo khác rất tốt, ví dụ có lần cô thi giáo viên dạy giỏi, cô biết cách lắng nghe lời góp ý của các cô giáo khác để bài giảng trở nên hoàn thiện hôm hay cô giáo khác thi, cô chỉ bảo rất nhiệt tình, từng chút một, cô nói mà như muốn truyền đạt tất cả kinh nghiệm bao năm đi dạy của mình vậy. Tinh thần đoàn kết của cô còn được thể hiện ở việc cô thường xuyên hỗ trợ lên bài, truyền thông cho page trường. Chính vì vậy mà các thầy cô giáo trong trường đều rất yêu quý cô, bản thân cô cũng rất thân thiết với mọi người (có khi nào gặp cô Yến bên cạnh các cô giáo khác ở phòng y tế mà không thấy cô cười đâu:)). Về kỉ luật, ôi thôi, điều này nói thì lại thừa mất vì nó hiện hữu quá rõ ở cô Yến và tớ cũng đề cập ở bài trước rồi. Nhưng thôi vì đây là khía cạnh quá nổi bật, là đặc trưng của cô nên cũng phải nhắc đến một chút chứ nhỉ. Từ cuộc sống hằng ngày đến đi vào công việc, cô luôn giữ một thái độ có nguyên tắc, có kế hoạch, việc nào ra việc nấy, cái gì đã làm thì phải làm cho xong, dứt khoát không dùng dằng. Vậy nên cô chẳng bao giờ lỡ việc gì bao giờ, tính cách ấy cũng truyền cảm rất nhiều cho tớ.
Điều thứ 4: Giữ gìn vệ sinh thật tốt. Cô Yến sống có khoa học nên tất cả mọi điều quanh cô cũng phải luôn ngăn nắp, gọn gàng. Bước vào lớp tớ là cô bắt kê bàn ghế thẳng hàng, đúng lối thì mới được ngồi xuống học hay phải kéo rèm lên xuống như thế nào. Một câu cô hay nói là: “Tôi vào lớp là phải không còn một bóng rác nào”. Cô đi quanh lớp mà nhìn thấy có rác là cô sẽ nói: “Chỗ nhặt giác lên”, vệ sinh sạch sẽ trước rồi mới học sau.
Điều thứ 5: Khiêm tốn, thật thà, dũng cảm. Cô thi thoảng kể về những thành tích học tập của mình nhưng không bao giờ tự cao tự đại, nâng bản thân lên mà hạ người khác xuống. Cô rất thẳng tính, suy nghĩ như thế nào thì thẳng thắn nói vậy, không sống giả dối, giả tạo. Thân hình cô khá nhỏ bé nhưng khi nhìn vào cô tớ luôn cảm thấy một năng lượng mạnh mẽ, mãnh liệt tràn trề. Cô cũng từng kể rằng, ngày trước cô mới sinh em thứ nhất, lại mới hơn 20 thôi nhưng vì học sinh đang dần sa đà vào tệ nạn, cô cũng không ngại vào “ổ nghiện” để tìm học sinh của mình (tớ nghe mà không tin vào tai của mình luôn ấy, là tớ chắc nghĩ đến thôi cũng co rúm vào rồi chứ đừng nói là bước hẳn vào=))). Sau này, anh học sinh ấy rất nể cô và còn gọi cô là “mẹ”. Quả là người phi thường mà (nghĩ là thần tiên trên trời có sai đâu).
Hẳn cậu sẽ thắc mắc tại sao Điều đầu tiên trong 5 Điều Bác Hồ dạy tớ lại không nhắc đến ngay từ đầu cho đúng thứ tự đúng không? Bởi vì đó là điều đầu tiên, là điều quan trọng nhất, hội tụ rất nhiều yếu tố mới thể hiện sâu sắc hết được. Cậu thấy đấy, một người luôn miệt mài bên giáo án, bên những công việc được giao, luôn nhiệt huyết với nghề, không ngừng học tập, đổi mới và bền bỉ cống hiến không chỉ cho nên giáo dục nước nhà mà là cho cả đất nước Việt Nam nữa hay luôn sống hoà đồng, nêu cao tinh thần hợp tác, bảo vệ của công, giữ gìn mọi vật còn đang hiện hữu, hay luôn tôi luyện, hun đúc những đức tính đẹp nhất của con người hay chỉ đơn giản thôi là luôn có tình yêu với cuộc sống, với mọi người, với những học trò nhỏ của mình mà không gọi là “Yêu Tổ quốc, yêu đồng bào” thì là gì? (Ngoài lề một chút là chồng cô là bộ đội đó:))
Ấy chính là lí do vì sao sau 2 năm tiếp xúc, trò chuyện, đón nhận tri thức từ cô Yến, tớ dám khẳng định rằng cô Yến chính làm một hình mẫu lí tưởng cho việc sống và làm theo tư tưởng Bác. Tớ thật sự rất ngưỡng mộ, kính trọng cô bởi những đức tính đẹp mà không không phải ai cũng có, bản thân tớ cũng ý thức đước mình cần phải học tập rất nhiều từ một cô giáo Văn xuất sắc như vậy.
Yêu cô Yến lắm lắm lắm🫶🏻
P/s: Bài viết thứ 100 của tớ không đặc biệt bởi câu từ, chữ nghĩa hoàn thiện, mĩ miều mà đặc biệt bởi nó nói về một người “Trên cả nóc, vươn cả trần” thế này đây.
Tumblr media
2 notes · View notes
thuy-duong · 11 months ago
Text
Review Sách “Ổn Định Hay Tự Do”
Tumblr media
“Tôi muốn kể câu chuyện có thật về người bạn kia. Cấp một, bạn tôi nói muốn trở thành họa sĩ. Mọi người bảo trẻ con mơ mộng chút mới giống trẻ con. Cấp hai vẫn những con người ấy, không ai nói gì với bạn nữa. Cấp ba, tương lai không đuổi kịp nỗi sợ ở hiện tại, thầy cô nói ngắn gọn: “Hãy nghĩ cho kĩ vào”. Bố mẹ thì khuyên học ngành này ngành kia đi, dễ xin việc, cuộc sống sau này mau ổn định. Ừ thì ổn định. Rồi Đại học, bạn chán nản, bạn nói mình vẫn muốn trở thành họa sĩ. Và tất cả cười mỉa mai: “Đừng có mơ mộng nữa mà”. Ước mơ của bạn tôi đã chết như thế, vì những khuôn mẫu mà xã hội áp đặt lên những đứa trẻ và vì sự do sự” (Trích từ sách Nỗi buồn màu xanh lá của Raxu Nguyễn)
Vậy còn bạn, bạn muốn có một cuộc sống ổn định hay tự do theo đổi những ý định của mình?
    Hãy thử tưởng tượng xem, một ngày nọ khi bạn đang dạo bước trên đường, bỗng gặp phải một cơn mưa rất lớn. Nhưng quan trọng nhất là bạn lại không có ô, vậy bạn sẽ làm gì? Cố gắng chạy thật nhanh hay chậm rãi bước tiếp? 
Tôi chợt nhớ đến cách ứng xử của hai người A và B. Mưa vừa đổ, A đã chạy thật nhanh để không bị muộn công việc còn B thì đi từ từ chậm rãi, vì cuối cùng cũng bị ướt rôi cố gắng chạy nhanh có khi còn té ngã, ướt thế này còn có lý do để trình bày vì sao đến muộn chứ.
Hai con người, hai thái độ đối với cuộc sống. Một người thì dù gặp bất kì hoàn cảnh nào cũng cố gắng mà vượt lên, tận dụng thời gian, không hề nản chí. Một người thì thản nhiên không muốn cố gắng, hơn nữa còn muốn đổ lỗi cho hoàn cảnh, lấy đó làm lý do cho việc không chịu cố gắng của mình.
    Bởi vậy, nhân lúc còn trẻ chúng ta hãy cố gắng chạy thật nhanh, làm nhiều hơn những gì bạn muốn làm, phấn đấu không ngừng tiến lên, tin tưởng rằng bản thân trong tương lai nhất định sẽ có một cuộc sống tuyệt vời. 
Cuốn sách này được viết bởi tác giả Trương Học Vỹ là một nữ tác giả có sách bán chạy, rất nỗ lực và thích cười. Điều khiến cô tâm đắc nhất là mặc dù từng bị nhà xuất bản từ chối nhiều lần, nhưng cô vẫn sáng tác rất hăng say, có ý chí vô cùng bền bỉ. Xuyên suốt cuốn sách là những câu châm ngôn triết lý dành cho các bạn trẻ có thể tìm được động lực để thực hiện những ước mơ, hoài bão của đời mình, bên cạnh đó còn có những câu chuyện minh họa thiết thực, từ những cuộc đời của những người đã thành công. Họ cũng có những khoảng thời gian khó khăn, những ngày âm u không thấy ánh sáng, nhưng bằng cô vàn cách và những ý chí bền bỉ, họ đã thành công.
Ngoài những câu nói hay và câu chuyện thiết thực, tác giả còn nhắc đến những kỹ năng và chất cần thiết của một người thành công. Xuyên suốt tám chương sách là những câu nói truyền cảm hứng, những động lực mở ra và những bài học sâu sắc mà mỗi chúng ta nên lấy đó làm kim chỉ nam để chinh phục giông bão đời mình.
Chương 1 Một cuộc sống ổn định so sánh bằng hoài thời gian
Tại sao con người ta lại sáng tạo ra la bàn. Là vì để bản thân không bị lạc, họ cần phải các định rõ hướng đi của mình là nơi nào. Xác định rõ nơi mình muốn đến, hướng mình muốn đi, có như vậy thì từ những bước chân đầu tiên bạn sẽ không cảm thấy lạc lối và tốn nhiều thời gian vô ích.
       Ý nghĩa to lớn nhất của ước mơ là giúp con người có phương hướng, có mục tiêu rõ ràng, mang tới đam mê và khiến cuộc sống chúng ta giàu ý nghĩa. Khi có mơ ước, bạn sẽ không còn là “kẻ phiêu bạt” mặc cho cuộc đời mình dạt theo những tấm bèo trôi nữa, mà sẽ trở thành vị thuyền trưởng tự tin chèo lái con thuyền mộng mơ hướng tới miền viễn xứ mà bản thân hằng ao ước. Chỉ khi khát khao đạt được điều gì đó, bạn mới có động lực để chinh phục nó.
        Chỉ cần một người biết đi đâu, cả thế giới sẽ chỉ đường cho anh ấy.
Có nhiều người cứ mãi vội vã bước đi mà quên mất phải xác định phương hướng, kết quả là sẽ đi đến một nơi không đáng đến, Không có phương hướng mọi nỗ lực đều trở nên vô nghĩa. Bạn hãy nhớ rằng, chỉ khi định hướng đúng đắn, ta mới có động lực tiến bước, từ đó mới có hi vọng để thành công.
     Đời người cũng giống như việc con người đi lạc giữa sa mạc mênh mông, nếu như không có mục tiêu, ắt sẽ lạc lối và có thể mãi mãi không thoát khỏi sa mạc hoang vu. Ngày mà ta chọn được mục tiêu cho mình cũng chính là lúc chuyến hành trình bắt đầu, còn lúc trước đó chẳng qua là đi theo một vòng tròn vô định. Chỉ khi có định hướng chúng ta mới có thể đạt được kết quả tốt nhất trong khoảng thời gian ngắn nhất, để kiếp này trôi qua không lãng phí.
Chương 2 Mọi nỗ lực đều sẽ được đền đáp
     “Sẽ chẳng có ai chết đuối trong mồ hôi, mà chỉ chết chìm trong lười biếng, mơ hồ và mất định hướng”.
     Khi bạn bước qua những  con đường gập ghềnh, khi những khát khao của bạn tan vỡ, chỉ cần bạn đừng để gió thổi tắt ngọn lửa trong trái tim mình, chỉ cần bạn không từ bỏ niềm tin, cuộc đời sẽ không bỏ rơi bạn và cánh cửa thành công sẽ luôn rộng mở chào đón bạn.
 Đứng trên lập trường của một người đã từng nhận thất bại, đó là một điều cay đắng và day dứt khôn nguôi. Thất bại nó không chỉ mang đến cảm giác hối hận, tủi nhục mà còn khiến cho chúng ta cảm thấy buồn bã và ray rứt, như những con kiến bò khắp sống lưng. Thứ giết chết chúng ta không phải là vết thương mà là những ám ảnh của vết thương đó. Nói thì dễ làm thì mới khó, mấy ai té ngã mà có thể vui vẻ đứng lên sảng khoái cười ha ha. Bạn hãy mang theo vết thương ấy âm ỉ không bao giờ quên đó mà bước về phía trước bởi vì nó chính là bài học mà bạn cần phải khắc cốt ghi tâm.
      Thất bại thực chất là “chiếc mặt nạ” diễu võ dương oai của thành công. Nếu bạn chịu khuất phục trước vẻ ngoài đáng sợ ấy. Bạn sẽ không bao giờ thấy được gương mặt tươi cười của thành công, sau lớp mặt nạ thất bại. Còn nếu bạn không bị bề ngoài của thất bại đánh lừa, bạn nhất định sẽ giành được thành công.
     Nhà Triết học Hy Lạp cổ đại Platon từng nói: “Không có điều gì trên đời đáng để loài người bận tâm. Một lần vượt qua trở ngại chính là một lần cải thiện bản thân”. Thất bại là tài sản quý giá trong cuộc đời mỗi con người, nhưng nó chỉ có ý nghĩa khi bạn dũng cảm tiếp tục theo đổi thành công sau khi vấp ngã, nếu không thất bại sẽ mãi chỉ là thất bại mà thôi.
 Có một bài thơ đã viết thế này:
Mây trắng dần dần tan mau
Cầu vồng sau bão đủ màu đẹp tươi
Hoàng hôn lặn phía chân trời,
Mới có thể thấy đêm trôi ấm nồng
Ánh trăng khuất lấp chờ mong,
Mới có thể thấy hừng đông sáng ngời
Chương 3 Mơ mộng viển vông đơn giản là không có khả năng thực hiện 
     Sinh mệnh là hạt giống được gieo vào đất, dù có phải mọc dưới gạch ngói, sỏi đá cũng sẽ gắng sức đâm chồi: dù gặp phải đất phèn, đất kiềm, hạn hán, lũ lụt mà chết cũng sẽ lũ lượt tái sinh. Sức sống tồn tại mạnh mẽ trong chính chúng ta. Học cách chung sống hòa bình với nỗi đau của chính mình, đây chính là ý nghĩa của sự trưởng thành.
 Đến cái cây ngọn cỏ còn vươn mình, tranh đấu tìm sự sống. Bạn là người mà lại bỏ cuộc ư. Bạn nên nhớ rằng kim cương và than chì vốn dĩ xuất thân giống nhau, nhưng chúng được hình thành nhờ áp lực khác nhau. Tận sâu lớp dung nham nóng chảy, kim cương được hình thành dưới áp lực và nhiệt rất lớn, nhưng mới cao quý và đáng giá gấp nhiều lần than chì. Đừng đổ lỗi cho số phận hay hoàn cảnh bởi vì tất cả chỉ là thứ yếu mà thôi.  
     Trên đời này không có thất bại chỉ là tạm thời chưa thành công. Thất bại cũng giống như mưa gió, sương tuyết mà nhất định chúng ta phải trải qua trong đời, chỉ cần bạn luôn vững tin rằng cơn mưa qua đi cồng vồng sẽ ló dạng, sau sương gió sẽ là ngày xuân nuôi dưỡng sự sống, khi bạn đối mặt với trở ngại cũng chính là lúc kỳ tích xuất hiện. Đối diện với thất bại, chỉ cần cố gắng thêm một lần nữa, thành công có thể nằm trong tầm tay bạn.
     Một giọt nước có thể phản chiếu toàn bộ mặt trời. Một việc lớn việc lớn được tạo nên từ rất nhiều việc nhỏ nhặt không đáng kể.
     Sai một li đi một dặm, ranh giới giữa chân lý và luận điệu hoang đường chỉ cách nhau một bước.
Khi được làm những việc mình thích, bạn sẽ cảm thấy rất thoải mái, cực kì tập trung và không muốn dừng tay. Chỉ khi con người ta được làm những việc bản thân yêu thích thì mới có đủ nhiệt huyết, tinh thần nghiêm túc và dễ dàng gặt hái thành công.
     Có rất nhiều người, cuộc đời học cứ bình bình trôi qua bởi vì họ không làm công việc họ yêu thích. Khi họ hiểu ra thì mọi thứ đã quá muộn, chỉ còn lại tiếc nuối cả đời. Vì vậy để trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình, mỗi người nên hiểu rõ sở thích của bản thân, tìm ra điểm mạnh của mình, phát huy hết khả năng và làm những gì bản thân thấy hứng thú nhất, đam mê nhất và đúng với sở trường của mình nhất.
 Bạn đã bao giờ suy nghĩ mình sẽ bằng lòng với cuộc sống, ngày làm tám tiếng, sáng đi tối về cuối cùng từ giã cuộc đời như cái cách người ta thả một hạt cát xuống đáy đại dương, không lưu lại một chút dấu vết gì dù là nhỏ nhất chưa?
Chương 4 Chẳng ai có thể cho bạn cuộc đời như mong muốn nếu chính bản thân bạn không nỗ lực
      Chỉ khi trải qua quá trình tập bay cực khổ, chim non mới có thể cất cao đôi cánh bay lên trời xanh. Chỉ khi trải qua những bài tập khắt khe con ngựa mới có thể rong ruổi nơi chiến trường. Con người cũng vậy, chỉ khi trải qua thách thức, chúng ta mới có thể hiên ngang đứng trên vạn vật. Cuộc sống muôn màu bắt nguồn từ chính những thử thách.
     Đừng bao giờ cho rằng cuộc đời còn nhiều thời gian. Khi dồn hết tâm huyết vào một việc gì đó, bạn sẽ nhận ra thời gian không bao giờ là đủ.
     Khát vọng cần phù hợp với năng lực của bản thân
     Nếu không muốn trở thành hạt cát trên sa mạc, một giọt nước giữa biển cả, không muốn trở thành một người tầm thường, bạn phải nỗ lực phấn đấu để trở thành một người xuất chúng, có như vậy bạn mới có thể tỏa sáng, nhận được sự đánh giá cao và sự công nhận của mọi người.
 Chương 5 Đời người chỉ sống một lần hãy làm những gì mình thích
     Đừng bao giờ quên bạn là ai, cũng đừng bao giờ từ bỏ ước mơ của mình, vì không ai hiểu rõ những điều này bằng bạn. Hãy trung thành với sự lựa chọn của trái tim mình, cứ tiến về phía trước mặc kệ gió mưa. Không ai có thể khi thường bạn, hãy tin rằng chỉ có bạn mới là người nắm giữ được ước mơ và hạnh phúc của bản thân.
     Đừng sợ rằng quyết định của bạn sẽ sai, bởi đôi khi, những người có thẩm quyền cũng không biết đâu là thực hư và họ cũng đưa ra phán quyết dựa trên kinh nghiệm của bản thân. Hãy tin rằng quyết định của bạn là đúng đắn và bạn sẽ thấy được sự đột phá của chính mình. Tự tay phá bỏ bức tường vô hình, bước ra khỏi vòng an toàn là cách để bạn nhận ra giá trị của bản thân.
Chương 6 Kiên trì chắc chắn sẽ cô đơn nhưng xin bạn hãy nỗ lực
     Nếu bạn mất đi của cải bạn chỉ mất một phần nhỏ; nếu bạn mất danh dự, bạn sẽ mất đi rất nhiều thứ; nếu bạn mất đi dũng khí, bạn sẽ mất tất cả. Cuộc sống có rất nhiều điều đòi hỏi phải có dũng khí để trải nghiệm, để đoạt lấy. Và thành công chỉ thuộc về những người dũng cảm.
     Nếu một người dù đã cố gắng rất nhiều nhưng vẫn chưa đạt được hiệu quả tốt nhất, thì có thể là do họ làm chưa đúng cách, hoặc do họ chưa nỗ lực hết mình. Nếu bạn muốn thay đổi cuộc sống tẻ nhạt của mình, thì ngay từ bây giờ hãy dốc hết toàn bộ sức lực và nhiệt huyết mà mình có, chỉ có như vậy thành công mới đến với bạn.
     Bạn mới là chủ nhân của số mệnh
Chương 7 Thái độ mềm lòng tạo nên sức mạnh 
     Người biết cúi đầu mới là trưởng thành
     Cao giọng tuyên bố không thể chứng minh rằng bạn là người ưu tú, khiêm tốn nhún nhường cũng chẳng phải tuyên bố với thế giới này là bạn vô dụng. Rất nhiều người thành công vì họ biết cách hạ thấp lập trường của mình, đối xử với người khác bằng một thái độ khiêm tốn và từ đó nhận được sự tôn trọng và chào đón từ mọi người.
     Không nên tranh luận với người khác bời như vậy sẽ chẳng thể thay đổi quan điểm của bất cứ ai. Kết quả của sự tranh cãi sẽ chỉ khiến đối phương ngày càng tin tưởng tuyệt đối vào bản thân hơn. Nếu cứ “cãi chày cãi cối”, nhất định phải “một sống một chết” thì chỉ gây tổn thương cho đôi bên mà thôi.
Chương 8 Chỉ cần bạn có lòng tin rồi ngày mai sẽ đến
     Vẻ đẹp cuộc sống là vô tận
     Chúng ta đều là những con người bình thường, làm những việc bình thường. Không ai sinh ra đã giỏi hơn người khác, chỉ là họ nỗ lực hơn mà thôi. Nếu không muốn sống một đời tầm thường, hãy luôn tự nhắc nhở bản thân phải không ngừng tiến bộ và cố gắng nhiều hơn nữa.
      Thế giới sẽ thay đổi theo cách nghĩ của bạn
     Tâm lý quyết định tương lai và vận mệnh của một người. Một số người có thể trở nên mạnh mẽ trong một thời gian ngắn và đạt được những thành tựu ấn tượng, trong khi một số người vẫn không làm được gì, sống cho qua ngày. Ngoài cơ hội và may mắn, điểm khác biệt lớn nhất là ở tâm lý...
      Mặc dù hiểu rõ thế giới này đầy sự phức tạp, tăm tối và hoàng đường, nhưng nhưng chúng ta vẫn chọn cách đối mặt và yêu thương cuộc sống. Đừng sống trong tiêu chuẩn của người khác, cũng đừng chờ đợi người khác tới giúp đỡ mình.
     Điều quan trọng của cuộc đời không phải là đứng ở đâu mà là hướng về đâu. Thành công không nằm ở điểm xuất phát mà là nằm ở bước ngoặt. Chúc bạn có thể trở thành một tia sáng nơi bạn dừng chân, sáng soi cả một góc vũ trụ.
Hi vọng bạn có thể xông pha ngang dọc, cho dù có bị thương, có thất bại, có chảy máu, thì cũng phải yêu ghét phân minh, khóc cười thỏa sức và biết cách xoa dịu tâm hồn mình về trạng thái cân bằng, như một thời niên thiếu đã từng qua, vốn nhiệt huyết và lương thiện...
Lời kết:
Cuốn sách này rất thích hợp cho những ai đang cảm thấy chông  chênh vô định, đang bước vào độ tuổi trưởng thành, định hình bản ngã của bản thân. Có bao giờ bạn băn khoăn trăn trở rằng con đường bạn muốn đi là đâu, niềm ham thích của bạn là gì chưa, hay là bạn đang trăn trở rằng con đường này liệu có an toàn không có dẫn đến đích mà bạn đang mong chờ hay không? Đừng trăn trở gì cả chỉ là bạn đang mất phương hướng và dũng khí mà thôi. Hãy từ từ lật dở những trang sách và tìm ra được những câu trả lời mà bạn đang muốn nhé! Hy vọng cuốn sách sẽ giúp ích cho bạn…
3 notes · View notes
decemberwind · 11 months ago
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
TRĂNG TRÒN CỰ GIẢI - KHÉP LẠI NĂM CŨ ĐỂ VỀ NHÀ
🌕 #Trăng_tròn cuối cùng của năm 2023 sẽ đến vào ngày 27/12 (giờ Việt Nam) tại 4° #Cự_Giải. Đây là Trăng tròn giàu cảm xúc, mang đến nguồn năng lượng hài hòa và tích cực, nhắc nhở mỗi người dành thời gian cho gia đình thân yêu. Với những bạn đã có một năm 2023 sóng gió hay tổn thương, khoảng thời gian này lại càng ý nghĩa hơn cả. Dù bạn có mạnh mẽ và kiên cường thế nào với những trách nhiệm bên ngoài, thì sâu bên trong bạn vẫn là đứa trẻ hồn nhiên cần được vỗ về. Trăng tròn Cự Giải sẽ hướng bạn lắng nghe những chỉ dẫn bên trong và kết nối với các mối quan hệ riêng tư nhất, thiêng liêng nhất như gia đình - nơi bạn được quyền yếu đuối và thả lỏng, được yêu thương và bảo vệ.
🌕 Trăng tròn báo hiệu sự kết thúc của một hành trình trong cuộc sống. Nó xuất hiện giữa mùa Lễ hội Noel và Giao thừa, nên đây là dịp để bạn quan sát và suy ngẫm về một năm qua.
#Sao_Thủy (#nghịch_hành) trùng tụ #sao_Hỏa Nhân Mã và vuông góc #sao_Hải_Vương mang đến những cuộc trao đổi thẳng thắn, lời nói đi đôi với hành động, hỗ trợ bạn trong việc đánh giá lại mọi thứ dựa vào kinh nghiệm trước đó. Nhưng mặt khác, nó cũng khiến bạn có xu hướng không suy nghĩ kĩ càng trước khi nói, hoặc lời nói có ẩn chứa sự cáu kỉnh bên trong khi tâm trí của bạn quá nhiều luồng tư duy xuất hiện mà không thể tỏ bày. Bạn sẽ cảm thấy mù mờ và lạc hướng khi bị chi phối bởi cảm xúc với những hồi ức đã qua.
🌕 Kết hợp với #Chiron Bạch Dương #thuận_hành cùng ngày, bạn được khuyến khích kết nối với gia đình và những người thân yêu để hàn gắn những tổn thương cũ, ôn lại chuyện một năm qua, và cùng dọn dẹp những điều không còn phù hợp trong quá khứ (nhà cửa, tâm trí). Bạn không nhất thiết phải quên đi những kỉ niệm từng có, những con người và nơi chốn bạn ghé thăm. Vì chúng là một phần quan trọng tạo nên bạn của hiện tại. Chỉ cần thanh lọc lại mọi thứ, giữ lại những điều lạc quan đã góp phần định hình cuộc sống của bạn, và nói lời tạm biệt với những điều không còn hợp với bạn của năm 2024 nữa. Bạn sẽ thấy tương lai phía trước không còn mờ ảo, mà trở nên rõ ràng hơn.
🌕 Trăng tròn lục hợp #sao_Mộc và tam hợp #sao_Thổ mang đến sự trưởng thành mạnh mẽ cho bạn sau khi đã nhìn nhận lại hành trình đã qua. Trong đó sao Mộc đưa đến những tín hiệu may mắn, khiến bạn cởi mở và lạc quan khi mở lòng chia sẻ cảm xúc với người thân yêu. Tầm nhìn tích cực vào tương lai cũng khiến bạn nhẹ lòng khi khép lại quá khứ. Song song với đó, sao Thổ cũng tăng cường tính kỉ luật, nghiêm túc và giúp thế giới nội tâm của bạn bình lặng trước ngưỡng cửa năm mới. Từ đó, dù các mối quan hệ xung quanh có phức tạp thế nào, bạn cũng có kết nối ổn định và mạnh mẽ với họ.
🌕 Nghi lễ bạn nên làm vào dịp #Trăng_tròn_Cự_Giải từ ngày 25/12 - 29/12 để nâng cao năng lượng rung động của bạn:
✔️ Quan sát vị trí 4° Cự Giải trong #bản_đồ_sao của bạn để biết lĩnh v��c mà thông qua đó, bạn sẽ khép lại một hành trình cũ trong năm 2023 để về với gia đình thân yêu. Chẳng hạn nằm ở nhà 10, bạn sẽ buông bỏ một tham vọng/mục tiêu sự nghiệp để quay về với nơi chốn riêng tư an toàn nhất.
Hoặc một trải bài #Tarot để hiểu điều gì của năm 2023 dù bạn đã từng có cảm xúc với chúng thế nào, nhưng đã đến lúc cần buông bỏ để chuẩn bị cho năm 2024 tươi mới hơn.
✔️ Kết nối với nước thông qua nghi lễ thanh tẩy: bạn có thể lau dọn nhà cửa, sau đó tắm với nước ấm và nước muối khoáng (nếu được thì hãy ngâm cơ thể trong bồn tắm với ít tinh dầu). Đừng quên làm sạch không gian sống của bạn sau đó với các loại lá xô thơm và gỗ trắc xanh, nhất là với khí hậu lạnh giá của Bắc bán cầu lúc này.
✔️ Viết nhật kí: ghi lại hành trình cảm xúc của bạn trong một năm qua, những thời điểm bạn thăng hoa và cả khủng hoảng về mặt cảm xúc. Sau khi viết nhật kí xong, bạn hãy đốt trang giấy đó trên một ngọn nến thơm. Và tro của chúng hãy chôn vào gốc cây trong nhà (vườn) của bạn.
✔️ Nghe nhạc và Thiền định trong không gian ấm cúng, riêng tư để lắng nghe và kết nối với đứa trẻ bên trong của bạn.
~#MãNhânNgư~
2 notes · View notes
haliz · 2 years ago
Text
Tớ vừa mới đọc được một câu như thế này:
"Tính cách độc lập thì điều kiện đầu tiên là kinh tế độc lập."
Nó khá đúng đấy chứ nhỉ, phải không? Tớ không biết nữa, tớ luôn bị dao động suy nghĩ về phương diện này. Kiểu ý, ngày xưa, hồi tớ còn bé, mà thực ra bây giờ cũng thế, ước mơ của tớ là trở thành một người hạnh phúc và có một tủ socola trong nhà! Tớ chỉ muốn lúc nào cũng vui vẻ, tự do, hạnh phúc trong thế giới nhỏ bé của tớ cùng với những người tớ yêu thương. Rồi lớn thêm chút tớ nhận ra đó là cái kiểu hạnh phúc mà không cần lo âu hay toan tính, suy nghĩ gì ấy, là hạnh phúc mà không cần bận tâm về tiền bạc, tức là mình phải có thật nhiều tiền thì mới không suy nghĩ về nó nữa chứ trời ơi. Thế mà hồi bé ngây thơ ghê, toàn kêu là ít tiền thôi cũng được, hạnh phúc là được. Còn lâu nhé bà linh ngố, kiếm nhiều tiền vào! Chứ không có tiền cũng chẳng vui.
Lúc đầu tớ chỉ nghĩ là nếu mình có ít thì mình tiêu ít đi một chút thôi. Nhưng mà cái mình thích mình không thể mua nổi, cái bố mẹ mình thích mình cũng không mua nổi. Đấy chỉ là thích thôi nhé linh. Rồi sẽ đến lúc là cái mình và bố mẹ mình cần, nhũng thứ bắt buộc phải có. Chẳng hạn như nhỡ may, chỉ là nhỡ thui nhé, phủi phui cái mồm, nhưng mà đến tuổi già mà, đâu ai khỏe mãi được đâu, thì bố mẹ cũng cần phải đi viện, tớ cũng muốn bố mẹ ngồi trong cái phòng xịn nhất, không thiếu thứ gì, mấy cô y tá hay mọi người xung quanh sẽ đối xử nhẹ nhàng với bố mẹ tớ chứ không phải cái kiểu bị khinh người rồi lên giọng để rồi phải đút lót tiền như trên mạng. Ôi cái đầu của linh nó cứ nhảy ý này sang ý kia, thành ra viết chồng hết vào nhau không biết đọc lại có hiểu nổi không nữa. Thì đấy là những thứ cần rất rất nhiều tiền. Hay trong cuộc sống bình thường, tớ cũng muốn nhà mình được dùng những đồ xịn nhất, không phải suy nghĩ đắn đo về giá khi mua, có thể nói được câu bố mẹ thích gì con mua hết ạ! Hay chỉ đơn giản là tớ sẽ được đi học thêm nhiều thứ mà tớ thích hơn, như đàn, võ chẳng hạn. Tóm lại là có tiền sẽ khiến cuộc sống tốt hơn, có siêu nhiều tiền thì còn tốt hơn nữa!
Tớ có chơi với vài bạn, thì có ch�� yếu là hai luồng ý kiến thế này. Một vài bạn thì không đi làm thêm mà tham gia các câu lạc bộ hay phong trào tập thể rất là vui, nó cũng có kiếm được mà, chỉ là đơn vị khác thôi, kiếm được các kinh nghiệm, kĩ năng cho bản thân, giúp bản thân phát triển lên rất nhiều. Có 2 bạn đặc biệt làm tớ ấn tượng nhất, một bạn nam và một bạn nữ, cả hai chúng nó đều lao vào kiếm tiền như điên ấy. Bạn nữ thì tớ cũng không còn nói chuyện nhiều nhưng tớ biết bạn ý lao đầu vào đi làm hay khởi nghiệp rất kinh khủng, nhưng mà ok chúng ta sẽ tập trung vào câu chuyện của bạn nam vì tớ nói chuyện với bạn nam nhiều hơn =)) Lâu lắm rồi tớ với bạn nam ý không nói chuyện, cũng chả thân, vì một cách thần kì nào đó bọn tớ lại có một cái kèo, thế là kiểu phải đi thui tại lỡ hứa chứ thấy thằng bé này cứ trẻ trâu kiểu gì ý =))) Thôi lại lan man rồi để kể nốt chuyện tiền rồi bài sau viết về bạn kia vậy =))) Tóm lại là chúng nó không kể ngày đêm, nắng mưa, mệt mỏi, ốm chúng nó cũng cố cày vì " không có tiền thì chả là gì" trích lời bạn ý nói!
Hoặc có luồng như tớ =)) Thấy hai cái trên đều đúng, nên vẫn có kiếm thêm chút tiền, nhưng thỉnh thoảng lại xin nghỉ vì thấy mình sao mà làm nhiều quá trời vậy. Không, đừng tin, tớ xạo đó, tất cả là do lười!
Hôm trước tớ không có xe đi, tớ cũng không muốn đi xe ôm hay xe bus, không nhờ được ai đèo, nên tớ nghỉ làm luôn! Rồi tớ thấy tớ chẳng tự lập hay đọc lập tí tẹo nào luôn ý!!! Thế nên nay đọc câu này mới lại nghĩ lắm như này. Tự dưng mạch suy nghĩ đứt ngang rồi nên thôi tạm biệt không viết nữa đâu hihi ^^!
5 notes · View notes
sunflower6thnov · 2 years ago
Text
Chào cậu nha nếu cậu đã ghé vào tận đây chắc cậu là một người quan tâm đến tớ ( theo hướng tích cực hay tiêu cực cũng được :v )
Đây là chỗ tớ bày tỏ nỗi lòng của mình thôi. Thử đọc xem, biết đâu cậu lại xuất hiện trong câu chuyện của tớ thì sao ^^
Tumblr media
Đôi chút về tớ nhé 😎
🥰 Điều tớ thích:
Tớ thích nhất là nấu ăn, cái này chắc ảnh hưởng nhiều từ mẹ. Mẹ tớ không phải đầu bếp chuyên nghiệp ở mấy nhà hàng gì đó đâu, nhưng với tớ mẹ còn đỉnh hơn đầu bếp. Mẹ nấu ăn rất ngon, tớ nghĩ 1 đứa có gầy gò đến mấy vào tay mẹ tớ cũng phồng ra thôi. Ko hiểu sao lọt thỏm được thằng con út kén ăn, thổi mãi mà như bong bóng xịt 😂 Tớ nấu ăn chỉ bằng 4/10 của mẹ thôi mà bạn tớ đều thấy ngon (không biết nó có nịnh thối cho mình nấu nhiều không nữa 🧐). Kể ra tớ mà nấu đc bằng 6/10 mẹ là tự mở nhà hàng được rồi. Nếu mở nhà hàng tớ sẽ mở tiệm bánh... kaka chả liên quan mấy, tớ làm bánh cũng ổn mỗi tội ko khéo, toàn nát. Nhưng tớ làm pizza ngon lắm đoá, tự làm được cả đế, nếu có cơ hội sẽ làm mời cậu ăn :v
Thứ 2 là tớ có niềm đam mê với chụp ảnh, quay video linh tinh. Kiểu tớ thấy mọi khoảnh khắc, mọi điều tươi đẹp này chỉ lưu bằng đôi mắt cận 3 độ và chiếc trí nhớ ngắn hạn của tớ thôi là chưa đủ. Tớ muốn lưu giữ mọi thứ xung quanh mình. Ngay cả những bữa cơm gia đình lặp đi lặp lại hàng ngày, con đường tớ đi hàng tỉ lần, 1 nơi nào đó đến đôi 3 lần, 1 cảnh mẹ táng thằng em do lười học thấy không dưới chục lần tớ cũng thích quay,.... nói chung là có những khoảnh khắc, ngay thời điểm đó có thể thấy nó bình thường, nhưng sau nhắc lại mình thấy nó rất ý nghĩa và vô giá. Tớ thích nhìn cuộc sống với ánh mắt tò mò và màu sắc nên tớ thấy mỗi ngày cảnh vật lại có sự thay đổi, do lòng tớ thay đổi, suy nghĩ tớ thay đổi, kĩ năng quay chụp của tớ cũng thay đổi lun. Quay hoài 1 cảnh nhưng đố quay lại được góc quay và thời gian, chuyển động cảnh vật, thời tiết y hệt lần trc đã quay đó. Nói chung tớ thấy chụp ảnh là một nghệ thuật, người chụp ảnh là một nghệ sĩ 😌
Thứ 3 tớ thích viết lách, mặc dù tớ lười. Khi tớ viết tớ thấy mình là chính mình, tớ được làm bạn với con chữ. Tớ viết không hay đâu, văn cỏ ấy mà. Mấy đứa chơi cùng hay bảo tớ là Văn Chi, vì tớ xạo choá ấy mà. Nhưng xạo choá cũng là 1 kỹ năng phải không. Xia xìa. 🤪 Tớ viết theo cảm hứng, đôi lúc tớ ép mình viết nhưng tớ thấy bị gượng gạo. Lúc tớ viết ổn nhất là lúc tớ đang có vấn đề muốn chia sẻ, có lẽ tớ nên học biến văn nói sang văn viết. Tớ nhìn mọi thứ đều ra chuyện, có lẽ vì thế mà tớ lắm mồm, tớ ngồi 1 lúc mà không nói chuyện thì không chịu nổi. Tớ thích văn phong mộc mạc như c Chi Nguyễn, a Tun, anh Chà, c Làn, mấy nguoi nữa cơ, ... nói chung là nhiều lắm, chả biết sao mà văn họ như nói chuyện thủ thỉ với mình chứ ko phải là viết bài đâu. Có lẽ mình đã bị thôi miên rồi ấy.
Tớ thích nghe về tâm linh, những thứ liên quan đến khoa học siêu nhiên, nói chung là thứ gì càng kì bí tò mò thì càng thích. Kiểu gan bé nhưng nghĩ to ấy. Tớ sợ ma cực, ko biết nên viết cái này vào thích hay ghét nữa :3 Kiểu tớ thích tò mò mấy chuyện ma nhưng mà tớ lại sợ ma....
Tớ thích khám phá những đỉnh núi, hang động, những dòng sông, nhưng tớ lại hơi sợ độ cao, hơi sợ không gian tối hẹp, hơi sợ sự sâu thẳm của dòng nước..... Nói chung tớ luôn có 1 nỗi sợ vô hình với những thứ tớ thích. Nhưng nhất định tớ sẽ vượt qua nó thôi, vì mình thích mà không làm thì đúng là hối tiếc cả thanh xuân.
Tớ thích màu hồng, không biết mọi người sao chứ tớ thấy màu hồng rất đẹp, màu hồng trái ngược với tính cách mọi người thường thấy của tớ. Mạnh mẽ rắn rỏi các thứ mà mặc pink trông hơi sến hen :v
😛 Sự thật về tớ
Tớ không phải là một người mạnh mẽ đâu, thật đó, có đứa đọc nó lại bảo tớ za zẻ cho xem. Nhưng sâu trong nội tâm tớ, tớ cảm giác đứa trẻ của mình rất cô đơn. Tớ sợ người ta làm tổn hại đến mình cực, vì thế tớ hay gồng lên. Tớ cũng không biết sao nữa, chỉ là tớ luôn sợ người khác bị phật lòng. Sợ họ bỏ đi. Tớ nghĩ rất nhiều, nếu có ai đó đang nói chuyện mà họ thay đổi thái độ là tớ cảm nhận được ngay. Đôi lúc có thể là vô tình thôi nhưng lại làm tớ suy nghĩ mãi.
Cậu không tin được đâu, tớ đã trải qua 1 quá khứ ám ảnh. Tớ đã từng bị cô lập đó, không biết sao nữa. Hồi đi học cấp 2 tớ bị 1 nhóm bạn cô lập, nhóm đó cứ gọi tớ là Chi Chây, gọi theo bộ phim xin hãy yêu em them lần nữa hot hot hồi đó. Chúng noá gọi vậy chứ ko phải vậy đâu. Nói chung là cái bọn đó trêu rất ác luôn. Có 1 hồi tớ bị cô lập, thế là tớ quay sang trút giận sang Hân và còn tự tách mình ra khỏi nó, tớ tự viết thư cắt đứt tình bạn với nó luôn mới ngầu chứ =)))) thế là từ đó đi học tớ cứ lủi thủi 1 mình, đến thì bị các bạn trêu, phải ngồi với thằng mình ghét nhất lớp vì Hân đã chuyển chỗ rồi. Đi học thể dục tớ còn bị ném bóng vào đầu và không dám chơi cùng ai. Chúng nó còn đem chuyện tớ bị tới kì ra làm chủ đề trêu chọc, tớ mỗi lần đến tháng là kinh khủng lắm. Lần đó học 4 tiết nên bị tràn, tớ đã cố tình ngồi lâu hơn 1 chút rồi mới về để lau đi nhưng tụi nó vẫn cố tình ở lại để trêu chọc. Nói chung hôm đó tớ vừa xấu hổ vừa tủi thân, tớ đã khóc rất nhiều luôn. Tớ nhớ ngày nào đi học tớ cũng gục xuống bàn khóc. Đến 1 hồi tớ không chịu đc nữa tớ đã nói với cô giáo, từ đấy cũng không ai trêu nữa, nhưng kí ức về việc bị cô lập vẫn khiến tớ rất sợ hãi nếu mình làm phật ý người khác thì sao, liệu mình có tiếp tục bị cô lập không.....
Lên cấp 3, tớ chơi với 1 nhóm bạn. Sang lớp 11 thì nhóm bạn đã tách dần do 2 người chuyển lớp. Nhóm còn lại thì cũng chủ yếu là 4 đứa con gái chơi với nhau. Tớ ngồi cùng T, nó cứ hiền hiền, đôi lúc hơi khó hiểu. Nói chung tớ nói gì thì nó cũng gật thôi. Có 1 hồi tớ bị khủng hoảng học tập, tớ thấy mình học kém hơn hẳn so với 3 bạn của mình nên tự tách nhóm, tớ cứ dần từ chối những lần tụ tập, đi vệ sinh hay nói chuyện, tớ xa rời dần với những chủ đề chung... Tớ lại 1 lần nữa tự thu mình. Tớ không nhớ rõ lúc đó có ai quan tâm mình tồn tại không nữa, chỉ là tớ thấy lạc lõng, tủi thân và trống rỗng thôi. Tớ dần thấy mình mất vị trí trong lòng các bạn mình. Tớ cố để bình thường nhưng hình như nó thật sự khó. Có lẽ tớ bị vấn đề tâm lý ..... Mọi chuyện cứ như vậy cho đến 1 hôm, tớ mượn máy của bạn và vô tình biết được chuyện 2 người bạn trong nhóm ngoài mặt thì cười đùa với mình, đằng sau thì nhắn tin kiểu khiêu khích, đùn đẩy kiểu bạn thân mày kìa, đi với bạn đi.... mình cũng chẳng biết mình đã làm gì để đến mức đó nữa. Sau lúc đó thì mình hoàn toàn sụp đổ thật. Mình nhớ hôm đó mình đã khóc rất nhiều, mình khóc kiểu tổn thương thực sự luôn đó.... Mình đã từng rất thân với bọn nó luôn, có gì ăn hay đi đâu mình cũng muốn rủ chúng nó, kiểu mình cảm giác như bị mất đi thứ gì đó vậy, hụt hẫng, trống trải..... Còn cả chuyện mình đi Chùa Hương và mua quà cho H nữa. Mình mua cho nó với tâm trạng rất vui vẻ mong đợi nó sẽ thích, vậy mà nó sẵn sàng vứt vào thùng rác để dùng 1 cái mới ngay mấy hôm sau.... haiz. Cảm giác như niềm tin của mình bị vứt đi vậy. Chuyện này phải trải qua 4 năm rồi nhưng hình như nó đã thành vết xước trong tim mình vậy. Bây giờ mình đã không còn ghét bọn nó nữa, nhưng khi nhắc lại mình lại vẫn thấy hụt hẫng và nhói như ngày nào. Mình đã từng mơ cả ác mộng và khủng hoảng cả thời gian dài, mình đã huỷ kết bạn và gần như bước khỏi cuộc sống của những người cùng mình đi hết những ngày tháng cấp 3.
Haiz nói chung là zậy đó. Trong những câu chuyện đó mình không phải là người đúng 100%, không có lửa làm sao có khói nhở. Nhưng mà mấy người làm zậy có ác quá không. Làm con bé ám ảnh đến giờ -.- Nên bây giờ mình cẩn trọng lắm, ấm ức gì thì nhin thôi, sợ người khác rời đi, sợ người khác phật ý rồi bỏ rơi mình :((( Chính vì thế mỗi 1 người đến trong cuộc sống của mình, mình đều muốn đem đến cho họ những cái nhìn vui vẻ, tích cực về mình. Nếu có thể giúp chắc chắn mình sẽ giúp, nếu điều mình làm khiến họ vui vẻ thì mình sẽ làm. Khi một ai đó rời đi, kể cả người đã làm điều không tốt với mình, mình đều thấy thiếu sót hết.
Tumblr media
😡 Điều tớ ghéc
Lười quá đi ngủ mai đi làm
3 notes · View notes
joey-is-joy · 2 years ago
Text
Vũ Bảo Sam dịch
Khi bạn vừa gầy vừa xinh đẹp, trong đầu có trí thức, trong túi đều là tiền do bản thân kiếm ra. Đừng nói là tháng này, cả Thế Giới đều sẽ đối tốt với bạn. Cho nên cô gái à, nhất định phải nỗ lực hơn nữa nhé!
“Đừng động một tí là hứa “sau này...” rồi thì “tương lai...”, mình chỉ biết rằng, buổi trưa hôm nay mình nói muốn đi xem phim, buổi tối cậu sẽ đưa mình đi.”
Lô Tư Hạo đã từng nói : “Khi yêu không phụ người, khi chơi không phụ phong cảnh, khi ngủ không phụ giường, khi một mình không phụ bản thân.”
Thực ra mình cũng không cần cậu hối hận đâu, cái mình muốn là vào một ngày nào đó trong cuộc sống bình đạm này, cậu đột nhiên ý thức được rằng cậu đã đánh mất đi một thứ quý giá tới nhường nào!
Niềm đam mê du lịch tốt đẹp ở chỗ, vác lên vai cuộc sống tầm thường này, đi qua khắp nơi thưởng ngoạn cuộc sống trong quá khứ và kiếp lai sinh của bản thân.
Thật ra có một số người, trong cuộc đời này bạn đã gặp mặt người ấy lần cuối cùng rồi, chỉ là bạn không ph��t giác ra mà thôi.
“Ngày hôm ấy tôi nhìn thấy mấy đứa trẻ đang chơi trò chơi, sau đó tôi cứ không bất giác được mà cười. Mẹ hỏi tôi có gì đáng cười đâu, tôi lúc đó liền nghĩ : phải, có gì đáng để cười đâu!? Tôi chỉ là, cảm thấy mấy đứa bé ấy chơi rất vui vẻ mà thôi.”
Nắm vững một kĩ năng nào đó từ khi còn nhỏ rất quan trọng, nhạc cụ, ngôn ngữ, tài nghệ đều ok. Trong những khoảnh khắc quan trọng có thể khiến bạn toả sáng, cũng có thể khiến bạn tiếp tục sinh tồn khi lâm vào bước đường cùng.
Khi bạn muốn làm một chuyện gì đó, không cần do dự, đừng vì có bạn đồng hành mới chịu khởi hành, mà khi bạn khởi hành rồi mới có thể gặp được bạn đồng hành.
Bạn bè nếu đã nghỉ chơi với nhau rồi thì thôi, tuyệt đối đừng ở sau lưng người ta nói họ không tốt, lúc đầu vì cậu họ cũng đã phấn đấu quên mình, đừng có gặp ai cũng nói rằng họ chẳng có gì tốt đẹp, lúc đầu người ấy tin tưởng cậu, kết bạn với cậu, tình nguyện đem hết các mặt xấu bộc lộ trước mặt cậu, không phải là để ngày sau cậu đi bôi xấu họ đâu.
Con người sống không chỉ vì bản thân, mà còn vì người nhà, vì bạn bè. Cho nên mỗi một người đều không có lý do gì có thể chi phối sự sống cái chết của mình, bởi vì bản thân bạn không chỉ thuộc về bạn.
Cậu biết không, tức giận tới cùng cực toàn thân sẽ phát run. Tổn thương tới cùng cực trái tim sẽ đau tới vỡ nát. Khóc tới cùng cực sẽ nôn mửa. Buồn thương tới cùng cực sẽ hoa mắt chóng mặt. Thất vọng tới cùng cực sẽ trầm mặc.
Cậu bé ấy đã nói rằng : “Em cảm thấy bản thân không có chuyện gì là không thể làm được, chỉ cần nỗ lực hơn một chút là ổn rồi.”
5 notes · View notes
thptngothinham · 23 hours ago
Text
Hướng dẫn tóm tắt truyện ngắn Bến quê của Nguyễn Minh Châu, tổng hợp top 5 mẫu bài tóm tắt truyện Bến quê ngắn gọn nhất. Tài liệu hướng dẫn tóm tắt truyện ngắn Bến quê của Nguyễn Minh Châu với top 5 bài tóm tắt ngắn gọn nhất do THPT Ngô Thì Nhậm tổng hợp và biên soạn kèm theo sơ đồ tư duy giúp các em tham khảo trong quá trình rèn luyện kĩ năng tóm tắt văn bản. Đề bài: Em hãy tóm tắt lại nội dung truyện ngắn Bến quê của nhà văn Nguyễn Minh Châu. Tóm tắt nội dung chính truyện ngắn Bến quê Khi tóm tắt truyện ngắn Bến quê cần lưu ý nêu được các sự việc chính như sau: - Tình cảnh của nhân vật Nhĩ qua cuộc trò chuyện của Nhĩ và Liên. - Hành trình sang bên kia sông của Tuấn. - Chuyến ghé thăm Nhĩ của cụ giáo Khuyến. Sơ đồ tư duy tóm tắt truyện ngắn Bến quê >> Xem lại hướng dẫn soạn bài Bến quê chi tiết để ôn lại kiến thức về tác phẩm Top 5 bài văn tham khảo tóm tắt truyện ngắn Bến quê Tóm tắt Bến quê ngắn gọn nhất Truyện ngắn Bến quê của Nguyễn Minh Châu kể về cuộc đời của nhân vật Nhĩ - một người đàn ông đã từng đặt chân đến nhiều mảnh đất khác nhau trên thế giới qua những chuyến công tác khi còn trẻ. Bỗng nhiên anh mắc căn bệnh quái ác khiến "bán thân bất toại" và chỉ có thể sống dựa vào gia đình và vợ con. Lúc này nằm trên giường bệnh, Nhĩ mới nhận ra vẻ đẹp của bãi bồi bên kia sông mà anh đã bỏ quên trong suốt thời gian dài. Nhưng khi nhận ra thì đã quá muộn, Nhĩ không còn cơ hội để có thể đặt chân lên mảnh đất ấy nữa. Qua câu chuyện, tác giả thể hiện những suy ngẫm sâu sắc về triết lí cuộc đời con người. Top 5 bài tóm tắt truyện ngắn Bến quê hay nhất Tóm tắt truyện ngắn Bến quê mẫu số 1 Nhân vật chính trong truyện là Nhĩ, anh từng làm công việc giúp anh có điều kiện đi khắp thế giới, nhưng cuối đời mắc một căn bệnh quái ác đến nỗi không thể tự vận động được. Lúc nằm trên giường bệnh, anh mới nhận ra vẻ đẹp và sức hấp dẫn của bãi bồi bên kia sông đối diện nhà mình. Quan trọng hơn là anh đã nhận ra được tình yêu, sự hi sinh của vợ mình là chị Liên. Anh bỗng có ước muốn được đặt chân trên bãi bồi đó một lần cuối cùng nên đã nhờ con trai giúp đỡ. Tuy nhiên, cậu bé lại sa vào đám chơi phá cờ thế trên hè phố và để lỡ chuyến đò duy nhất trong ngày sang bên kia bờ sông. Từ tình huống ấy, Nhĩ nhận ra rằng đời người thật khó tránh khỏi những điều vòng vèo chùng chình trong cuộc sống. Nhĩ dùng tất cả sức lực cuối cùng để đu mình nhô ra ngoài cửa sổ và giơ tay như đang thúc giục con trai của mình. Phân tích cảm nhận của em về truyện ngắn Bến quê Tóm tắt truyện ngắn Bến quê mẫu số 2 Truyện ngắn kể về Nhĩ, một nhân vật đã đi khắp nơi trên thế giới, nhưng đến cuối đời lại mắc căn bệnh hiểm nghèo và bị cột chặt trên giường bệnh. Anh không thể di chuyển để nhìn sang bãi bồi bên kia sông Hồng dù chỉ cách cửa sổ vài mươi phân. Thời điểm đó, Nhĩ đã phát hiện ra rằng bãi bồi bên kia sông của quê hương anh rất đẹp và quyến rũ. Cũng chính khi nằm liệt trên giường bệnh, Nhĩ mới thực sự cảm nhận được tình yêu, sự tận tâm, hy sinh thầm lặng của chị Liên vợ anh. Anh mong muốn được đặt chân lên bãi bồi bên kia sông một lần. Tuy nhiên, đó là một miền đất gần gũi nhưng lại rất xa vời với Nhĩ vì hoàn cảnh bệnh tật không cho phép anh có thể tự làm được điều đó. Vì vậy, Nhĩ đã nhờ con trai giúp anh thực hiện mong muốn này. Tuy nhiên, con trai anh không hiểu mong muốn sâu xa của cha, cậu miễn cưỡng đồng ý và để lỡ chuyến đò duy nhất trong ngày sau khi sa vào trò chơi phá cờ thế trên hè phố. Từ đây, Nhĩ nhận ra một quy luật phổ biến trong cuộc sống đó là con người khó tránh khỏi những điều vòng vèo, chùng chình trong cuộc sống. Chúng ta phải dứt ra khỏi chúng để tìm đến những giá trị thực sự của cuộc sống. Cuối cùng, Nhĩ dùng hết tất cả lực lượng của mình để đu mình nhô ra ngoài cửa sổ, giơ cánh tay gầy guộc ra khoát khoát, như đang cố gắng thúc giục và khích lệ con trai. Có thể bạn cũng quan tâm: Suy nghĩ về triết lí sống trong truyện ngắn Bến quê Tóm tắt truyện ngắn Bến quê mẫu số 3 Truyện ngắn Bến quê kể về nhân vật Nhĩ, cả đời anh dường như chưa từng bỏ một nơi nào trên trái đất.
Nhưng anh lại chưa bao giờ đi đến cái bờ bên kia của con sông Hồng nằm ngay trước cửa nhà anh. Thế mà giờ đây, khi chẳng may mắc phải căn bệnh hiểm nghèo, phải cột chặt quãng đời còn lại vào giường bệnh đến nỗi không thể dịch chuyển đến vài mươi phân trên cửa sổ. Chính thời điểm ấy, Nhĩ nhìn sang bãi bồi bên kia sông Hồng và chợt nhận ra vùng đất bên kia sông, nơi bến quê thân thuộc lại mang một vẻ đẹp bình dị, quý giá vô cùng. Nhĩ muốn, Nhĩ khao khát được một lần được đặt chân lên bãi bồi bên kia sông nhưng lúc này sao quá xa xôi đối với anh. Và anh không muốn con mình giống mình nên đã nhờ con trai thay mình thực hiện ước muốn ấy nhưng con trai anh không hiểu ý định của bố, nó miễn cưỡng thực hiện rồi vì cuộc chơi hấp dẫn trên đường đi, con Nhĩ đã bỏ lỡ chuyến đò ngang sang sông duy nhất trong ngày. Anh cứ ngồi cạnh bậu cửa, sau lưng chống gối cao, buồn rầu nhìn theo cánh buồm, con đò, khách qua lại bên kia sông. Hơn hết, Nhĩ cảm thấy thật sự hổ thẹn, nuối tiếc vì khi mãi đến giây phút sắp giã từ cuộc đời này, anh mới hiểu hết nỗi vất vả, sự hy sinh, cùng những phẩm chất tốt đẹp, chăm chỉ của vợ mình. Nhĩ nhận ra nơi nương tựa đáng tin cậy, chỗ dựa vững chắc nhất của mỗi con người chính là gia đình của mình. Và mọi người xung quanh anh cũng thật đáng yêu, đáng quý bởi họ chân thật, nhân ái. Nhưng đó lại là những điều Nhĩ đã bỏ qua đến lúc thức tỉnh thì đã quá muộn rồi. Thật sự, cuộc sống và số phận của con người luôn bất thường, vạn biến, gặp nhiều nghịch lý, chính vì vậy chúng ta hãy trân trọng những giá trị tốt đẹp hiện hữu quanh ta. Tóm tắt truyện ngắn Bến quê mẫu số 4 Trong truyện ngắn Bến quê có nhân vật chính là Nhĩ, một người đã đi khắp nơi trên thế giới khi còn trẻ và xa gia đình nhưng đến khi về già thì mắc phải một căn bệnh trầm trọng không thể tự mình ra khỏi giường. Chị Liên là vợ anh, người đã dành cả cuộc đời để chăm sóc và hi sinh cho chồng và con, đang chăm sóc anh. Nhìn qua cửa sổ, Nhĩ ngắm nhìn bến sông phía bên kia, nơi quê nhà của mình, và chợt nhận ra rằng mình đã đi khắp nơi trên thế giới nhưng lại không thể đến được bến sông nơi sinh ra mình. Vì vậy, anh đã nhờ con trai thực hiện nhiệm vụ cuối cùng của cuộc đời là bắt chuyến đò để đặt chân sang bên kia bờ sông. Tuy nhiên, vì một trận cờ thế, Tuấn con trai anh đã bỏ lỡ chuyến đò duy nhất của ngày hôm đó và không thực hiện được ước nguyện của cha mình. Nhĩ nhận ra rằng con có thể bỏ lỡ cơ hội hôm nay nhưng lại có thể có cơ hội vào ngày mai, trong khi anh thì mãi không thể tự mình rời khỏi giường bệnh. Vì vậy, anh nhận ra giá trị của cuộc sống xung quanh mình, điều mà bấy lâu nay anh đã không nhận ra. Tóm tắt truyện ngắn Bến quê mẫu số 5 Câu chuyện kể về Nhĩ, một người đã đi rất nhiều nơi khi còn trẻ, nhưng cuối đời lại không may mắc phải một căn bệnh trầm trọng, không thể ra khỏi giường. Từ căn phòng nhỏ, Nhĩ có thể ngắm nhìn cảnh đẹp của bờ sông bên kia, mơ ước có một ngày được đặt chân sang bên đó, nhưng đáng tiếc là anh không thể thực hiện ước mơ đó được nữa. Nhĩ đã nhờ con trai của mình thực hiện ước nguyện này thay mình, nhưng con trai lại không hiểu ý đồ của cha, bị cuốn hút bởi trò phá cờ thế và bỏ lỡ chuyến đò cuối cùng trong ngày. Nhĩ suy ngẫm và rút ra bài học kinh nghiệm quý giá rằng cuộc đời con người khó tránh khỏi những vòng vèo, chùng chình. Phân tích tính biểu tượng của nhan đề truyện Bến quêPhân tích nhân vật Nhĩ trong truyện ngắn Bến quê Trên đây là một số mẫu bài tóm tắt truyện ngắn Bến quê hay và ngắn gọn nhưng vẫn nêu được đủ ý chính của nội dung, các bạn có thể tham khảo để hoàn thiện bài tóm tắt của mình. Chúc các bạn học tốt môn Văn ! Tuyển tập Văn mẫu 9 hay nhất / THPT Ngô Thì Nhậm
0 notes
baosam1399 · 1 year ago
Text
Tumblr media
〔Bài dịch số 1094〕 ngày 28.10.2023 :
为什么要告诉孩子家里不富裕? 因为有钱人家的孩子需要掌握的技能, 跟穷人的孩子需要掌握的技能是不一样的,别人的命运是油井, 所以他要学会打井, 我们的命运是汪洋, 就要学会划船.
Tại sao phải nói với con trẻ rằng gia đình không giàu có? Bởi vì kĩ năng sống mà con trẻ giàu có cần thành thạo khác với những kĩ năng sống mà con trẻ nghèo khó cần thành tạo. Vận mệnh của người khác là giếng dầu, cho nên họ cần học cách đào giếng; Vận mệnh của chúng ta là đại dương bao la, cho nên chúng ta phải học cách chèo thuyền.
- (Hoài Vũ Vũ/baosam1399 dịch)
152 notes · View notes
tohfish · 1 month ago
Text
Cá lăng nha được nuôi và chế biến sạch theo tiêu chuẩn 3S - “Sạch nuôi trồng, Sạch chế biến và Sạch phân phối”.
Nhu cầu về phi lê cá lăng ngày càng cao đặc biệt là giới sành ăn nhất là khi phi lê cá lăng được dùng phổ biến trong việc chế biến món chả cá lã vọng. Với ưu thế về mô hình 3S do đó TOH Fish tự tin cung cấp sản phẩm cá lăng nha phi lê hay còn được gọi tắt là là phi lê cá lăng theo tiêu chí Sạch nuôi trồng, sạch chế biến, sạch phân phối.
Cá lăng nha phi lê mà TOH Fish sử dụng đó chính là loại cá lăng nha đuôi đỏ (Đặc sản Hồ Trị An). Là loại cá nổi tiếng về độ khỏe mạnh tự nhiên, được nuôi bằng bè nước chảy thượng nguồn sông Đồng Nai đổ ra Hồ Trị An. Theo các chuyên gia ẩm thực đánh giá vô cùng cao bởi thịt cá lăng nha trắng, tươi ngon, thơm và dai, ai ăn thử một lần cũng thích. Đặc biệt để làm kho tộ, kho nghệ, chả cá lả vọng, nướng riềng sả đều ngon!
Các ưu điểm nổi trội của cá lăng nha đuôi đỏ:
- Da đen, thịt trắng
- Thịt dai hơn lăng Nghệ
- Nhưng ít dầu, ít béo hơn
- Độ ngọt ngang nhau
- Hợp với món: chả cá lã vọng, om chuối đậu, lẩu măng chua, canh chua,...
- Giá cao hơn một cá lăng Nghệ một xíu nhưng có hàng đều.
Tumblr media
Chỉ những chú cá đạt tiêu chuẩn xuất khẩu mới được TOH Fish khai thác và chế biến
Vì sao nên chọn mua Cá lăng phi lê - Phi lê cá lăng nha sạch xương của TOH Fish?
- Cá lăng phi lê được sơ chế sạch sẽ, làm sạch xương và cắt phi lê đóng gói vô cùng gọn gàng. Đặc biệt những lát cá phi lê này được lọc ra từ những chú cá lăng nha to đạt theo tiêu chuẩn xuất khẩu theo mô hình nuôi khép kín của TOH Fish.
- Hơn thế nữa, Cá lăng nha phi lê sạch xương của TOH Fish vì đã được làm sạch xương nên rất tiện cho nên Quý khách hàng mua về là có thể chế biến ngay các món ăn yêu thích cho gia đình đặc biệt là làm món chả cá lã vọng yêu thích mà không cần tốn quá nhiều thời gian nhất là trong thời buổi cuộc sống đầy bộn bề như ngày nay. Đặc biệt sản phẩm vô cùng thích hợp cho gia đình có trẻ nhỏ và người cao tuổi có thể thoải mái thưởng thức món ăn trong các bữa ăn hàng ngày mà không cần phải mất thời gian làm cá và lựa xương nữa.
- Bên cạnh đó theo nghiên c��u thì thịt cá lăng có rất nhiều giá trị dinh dưỡng và năng lượng đảm bảo cho sự hoạt động của cơ thể. Trong 100g thịt cá lăng có 19g protein, 4g chất béo, 112 calo. Đặc biệt, cá lăng rất giàu vitamin A. Đồng thời, các nhà khoa học cũng đã chứng minh cá lăng có tác dụng bảo vệ mắt, cải thiện thị lực, phòng bệnh thoái hóa điểm vàng.
- Cá đạt tiêu chí "SẠCH" từ trong quá trình nuôi cho đến quá trình thu hoạch, sơ chế và đóng gói, đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm. Hơn thế nữa TOH Fish đảm bảo theo tiêu chí nguyên liệu tự nhiên, tươi mới, tuyển lựa kĩ lưỡng. Do đó khi những lát cá đến tay Quý khách hàng đều đảm bảo là những chú cá khỏe mạnh, Sạch bệnh, nuôi theo nguyên lý tự nhiên nên thịt cá dai giòn, ngọt. Đặc biệt là Cá lóc bông phi lê sạch da sạch xương của TOH Fish cung cấp đến cho Quý khách hàng đảm bảo là cá tươi được đánh bắt mới nhất - Tức là sơ chế hôm qua, cấp đông nhanh và phân phối trong vòng 36h để đảm bảo độ tươi ngon.
Xem thêm các món ăn chế biến từ cá lăng nha: Tại đây!
Tham khảo các sản phẩm của TOH Fish: 
Công ty CP TOH Fish - Nhà cung cấp Sỉ - Lẻ thủy sản, nông sản sạch 
Website: https://tohfish.com/
TƯ VẤN – BÁO GIÁ & ĐẶT TOH: 0909.832.269 
Đc cửa hàng: 688/57/101 P15 Lê Đức Thọ, Gò Vấp. (Đối diện cổng sau tiểu học Lê Đức Thọ)
0 notes
vtoanle · 3 months ago
Text
Vậy là mình sắp bước sang tuổi 30, chẳng mong gì hơn sức khoẻ, chẳng nghĩ đc gì, cũng không dám nghĩ gì để bản thân thêm dằn vặt.... bệnh tật đã lấy đi quá nhiều cơ hội Khiến mình bỏ lỡ quá nhiều ước định. Thế nên nếu có thể nhắn nhủ điều gì. Thì mong các bạn đừng thức khuya, đừng chìm vào rượu bia, đừng giải toả bản thân theo cách tiêu cực. Đừng làm hại chính mình khi mà thần kinh các bạn còn vững vàng, còn tỉnh táo và được sống trong gia đình trọn vẹn đầy đủ.
Những năm qua bệnh tật mình đã ngẫm ra được những đặc điểm của căn bệnh trầm cảm và rối loạn lo âu lưỡng cực... dù kể cả rối loạn sợ hãi hay những chứng sang chấn tâm lý khác , dù là do bất cứ lý do gì đi nữa thì đúc kết lại chính là buồn bã suy nghĩ + không ăn+ không ngủ được!
Nó được hình thành từ những lý do trong cuộc sống:
1. gia đình lục đục, cãi nhau đánh nhau coi thường nhau nghi ngờ nhau... hoặc bố nghiện rượu, mẹ không quan tâm con cái..v...v..
2. Không biết mục đích sống để làm gì, không đủ tài năng, không có nghề gì học hành không ra hồn, không biết bản thân nên làm gì... ( cái này là 1 phần do ảnh hưởng từ gia đình, cách dạy con và môi trường sống không đúng ảnh hưởng tới tâm sinh lý và không cho con học được những kĩ năng sống cơ bản và 1 tài lẻ nào đó như võ, vẽ, nhảy múa, piano...) những cái đó thường được các bậc cha mẹ không quan trọng và nói học làm gì còn nhỏ tốn tiền, thế nhưng những cái ngoài lề đó khiến trẻ có bộ não lạc quan phong phú và dễ dàng vượt qua áp lực hơn những người khác. Thế nhưng cho đi học mà về nhà th��y cảnh đánh chửi nhau hàng ngày gia đình tan tác thì cũng vẫn bị sang chấn tâm lý
3. Thất bại trong làm ăn, bị lừa và phải chịu áp lực thời gian dài. Sốc chuyện tình cảm.
Sang chấn tâm lý là gì? Là khi buồn bã kéo dài dẫn tới ăn không ngon, ngủ không được. Nguyên nhân chính dẫn tới rối loạn ăn uống, ngủ không được nhiều ngày dẫn tới trạng thái người ta gọi là bị ngáo, nửa tỉnh nửa mơ, rồi hay sợ hãi những cái không đâu, rối loạn hành vi, và chỉ cần trong trạng thái đó vài năm, u uất khóc lóc không lý do. Là dẫn tới trầm cảm, trầm cảm luôn đi kèm rối loạn gì đó, ví dụ rối loạn lo âu, bồn chồn lo lắng, rối loạn hành vi, rối loạn lưỡng cực nói lung tung , nói ra hết điều mình nghĩ dù tích cực hay tiêu cực , không còn thiết tha gì cuộc sống, thấy con người quá vô tình, bản thân quá yếu đuối. Rối loạn lưỡng cực, sợ hãi hoang mang tột độ. Điểm chung của các loại rối loạn, tim đập nhanh, ngủ gần thiếp đi thì giật mình sợ hãi nhiều lần, âm thanh hay bị nghe thành các lời nói, ảo giác kiểu lơ mơ hỗn loạn. rất đáng sợ. Đang đi chơi với bạn bè rất vui vẻ bình thường, rồi tự nhiên bệnh phát lên bất ngờ không kiểm soát được. Ôm đầu đi đi lại lại tim đập nhanh khó thở lo lắng sợ hãi. Bệnh tâm lý là vậy! Nên nhiều người chỉ mong được chết để giải toả. Đó là điều các bạn không nên trách móc. Họ đã sống trong đau khổ quá lâu mà chỉ họ mới cảm nhận được. Khi mà họ cảm thấy chẳng còn ai yêu thương hay tin tưởng được ai nữa. Sống không có ý nghĩa nữa thì họ chết. Họ đưa theo con cái đi vì họ nghĩ để lại những đứa con cho những con người ở lại cũng chẳng thể hạnh phúc được nên họ đưa đứa con đi cùng để khỏi sống và lớn lên trong hoàn cảnh mà họ đang phải chịu và sẽ giống họ. tuyệt vọng tới cùng cực. Thế nhưng ...
Sau 1 thời gian được chữa , uống thuốc và đc sự động viên tốt từ bạn bè người thân. Những người có bệnh tâm lý như mình và tất cả những người như vậy họ sẽ lạc quan và nghĩ cuộc đời còn dài lắm, bản thân sẽ còn được trải qua và gặp được rất nhiều người bạn khác. Bản thân muốn được giỏi giang hơn,
Muốn được mọi người công nhận hơn. Và quãng thời gian uống thuốc nửa tỉnh nửa mơ đó, những người như mình sẽ yên tĩnh học hay tập tành gì đó để giết thời gian, nó khiến trí não vừa đc thư giãn vừa tiến bộ lên. Và thay vì tập trung vào suy nghĩ những điều tiêu cực thì nó được thay bằng những cái mà bạn đang học hay tìm hiểu, cơn sợ hãi ngày một ít dần và 1 2 năm sau ngừng thuốc thì khỏi. Khỏi thôi nhưng chưa hẳn đâu. Đã là sang chấn tâm lý tới mức bệnh thì cũng giống như vết thương tai nạn vậy. Nó liền và thành sẹo nhưng trái gió trở trời vẫn đau nhức. Thì bệnh sau khi khỏi thỉnh thoảng bạn mơ ác mộng hay chỉ cần mất ngủ 1 2 đêm cũng khiến bạn bị rơi vào trạng trái sợ hãi lo lắng tim đập nhanh. Nhưng không tới mức gặp ảo giác sợ hãi cùng cực như phát bệnh. Bạn phải tập thư giãn và luôn cố gắng ngủ sớm để giữ đc trạng thái tỉnh táo. Ai nói gì cho bạn áp lực. Bạn phải cố để gạt qua 1 bên. Trở thành người vô tâm cũng phải chịu, vì tỉnh táo và khoẻ mạnh mới khiến bạn muốn được sống!
Đó là tất cả những gì mình đã trải qua, đã nhìn thấy, đã tiếp xúc với những bạn như mình, và đúc kết được ra. Thế nên căn bệnh tâm lý nó tồn tại quanh xã hội. Len lỏi vào trong những người thân người bạn quanh mình và thậm chí là chính bạn. Hãy sống lạc quan và vững vàng nhé. Bản thân chết đi thì cũng chẳng giải quyết được gì. Lãng phí lắm! Cũng đừng sợ người khác coi thường vì bạn bệnh tật. Vì trong những người nhìn vào bạn vẫn có nhưng người như mình trân trọng và biết rằng bản thân bạn sinh ra đã là 1 viên ngọc quý☺️
Tumblr media
0 notes
blogwiseenglish · 4 months ago
Text
Tumblr media
Chi phí các khóa học tại các trung tâm tiếng anh cho trẻ em mới nhất
------
Bạn đang tìm kiếm thông tin về học phí các trung tâm tiếng Anh cho trẻ em? Đây là vấn đề khá đau đầu đối với các bậc phụ huynh khi có nhu cầu tìm kiếm nơi phù hợp cho trẻ từ sớm.
Những điểm cần chú ý trước lựa chọn các gói học phí trung tâm tiếng anh cho trẻ em
Để hiểu rõ hơn về học phí tiếng Anh cho trẻ em, chúng ta cần phải tìm hiểu những yếu tố quyết định ảnh hưởng đến số tiền mà cha mẹ phải bỏ ra cho việc này. Dựa vào đó, chúng ta có thể so sánh và lựa chọn trung tâm tiếng Anh phù hợp với nhu cầu và khả năng tài chính của gia đình.
1.1. Lựa chọn nơi phù hợp nhất hay nơi rẻ nhất
Lựa chọn địa chỉ phù hợp là rất quan trọng khi tìm kiếm nơi gởi gắm trẻ. Nếu đang sống tại thành phố lớn, việc lựa chọn trung tâm tiếng Anh gần nhà là điều hiển nhiên vì sẽ giúp tiết kiệm thời gian và chi phí đi lại. Tuy nhiên, nếu sống ở các vùng quê xa xôi hay nông thôn, có thể cân nhắc lựa chọn các trường tiếng Anh trực tuyến hoặc trung tâm có chi nhánh gần nơi sinh sống.
1.2. Lựa chọn trung tâm phù hợp với việc đi lại, phương pháp học phù hợp để tiết kiệm chi phí và thời gian
2. Học phí các trung tâm tiếng anh cho trẻ em hiện nay
Hiện nay, trên thị trường có rất nhiều trung tâm tiếng Anh dành cho trẻ em, với các mức học phí khác nhau. Cùng WISE KIDs tìm hiểu giá học phí của một số trung tâm tiếng Anh uy tín hiện nay nhé
2.1. Trung tâm tiếng anh WISE KIDS – Phương pháp học dựa trên Lập Trình Tư Duy (NLP) và Ngôn Ngữ (Lingguistics)
Phương pháp học tại WISE KIDs dựa trên 2 nền tảng Lập Trình Tư Duy (NLP) và Ngôn Ngữ (Linguistics), giúp bé rút ngắn đến 80% thời gian học mà vẫn đạt kết quả cao. Ngoài ra, các con sẽ được áp dụng phương pháp Transcribing để nâng cao kĩ năng nghe tự động, giúp con phát âm chuẩn như người bản xứ và tự tin giao tiếp tiếng Anh.
Hiện tại, WISE KIDs đang cung cấp nhiều khóa học dành cho mọi lựa tuổi khác nhau, từ mẫu giáo, từ 4 – 6 tuổi, từ 6 đến 11 – 12 tuổi được lựa chọn 50% – 100% giáo viên nước ngoài, 100% giáo viên Việt Nam. Tùy từng gói sẽ có giá khác nhau, thời gian sẽ tính tùy theo gói tháng 3 – 6 – 15 tháng. Ngoài ra, phụ huynh còn có thể lựa chọn các gói 1 kèm 1.
2.2. Apollo English – Một trong nhưng trung tâm tiếng anh hàng đầu Vi��t Nam
Apollo English là một trong những trung tâm tiếng Anh hàng đầu tại Việt Nam với chương trình học đa dạng và giáo viên nước ngoài dày dạn kinh nghiệm. Học phí tương đối cao nhưng được đảm bảo bởi chất lượng dạy và môi trường học tập chuyên nghiệp
3. Kết luận
Việc lựa chọn trung tâm tiếng Anh cho trẻ em phù hợp là rất quan trọng để nâng cao kỹ năng tiếng Anh và tạo điều kiện tốt nhất cho sự phát triển toàn diện của trẻ. Khi xem xét các trung tâm, phụ huynh cần chú ý đến chất lượng giáo dục, phương pháp học, học phí các trung tâm tiếng Anh cho trẻ em và các chính sách hỗ trợ.
Trên đây, trung tâm tiếng anh WISE KIDs đã cung cấp cho bạn một góc nhìn tổng quan việc đầu tư vào học phí các trung tâm tiếng Anh cho trẻ em sẽ giúp trẻ phát triển ngôn ngữ tốt hơn, mở rộng kiến thức và có cơ hội tốt hơn trong tương lai. Chúc các bậc phụ huynh và các em học sinh tìm được trung tâm tiếng Anh ưng ý như WISE KIDs và đạt được thành công trong học tập!
---
Xem bài viết gốc tại đây: https://wiseenglish.edu.vn/hoc-phi-cac-trung-tam-tieng-anh-cho-tre-em
0 notes
decemberwind · 1 year ago
Text
Tumblr media
THÁNG SONG TỬ ĐÃ ĐẾN
#Mặt_trời dạo bước vào #Song_Tử hôm nay 21/5 và sẽ ở lại đây đến ngày 21/6. Bạn được khuyến khích bước ra ngoài để khám phá cuộc sống đa sắc màu. Đây là thời điểm để mở rộng mạng lưới mối quan hệ xã hội và nâng cao kĩ năng giao tiếp. Chỉ đơn giản là cởi mở với đổi thay, nghĩ khác đi xem lựa chọn ấy sẽ dẫn bạn đến đâu. Mỗi kinh nghiệm bạn có đều để lại cho bạn bài học quý báu, miễn là bạn sẵn sàng tinh thần học hỏi.
Đồng thời, Mặt trời tiến vào Song Tử sẽ tam hợp #sao_Diêm_Vương #Bảo_Bình và lục hợp #sao_Hỏa #Sư_Tử (0°) sẽ giúp bạn nâng cao tư duy và khả năng nhận diện bản chất cốt lõi của vấn đề, tìm kiếm động lực tiềm ẩn sau hành động. Qua đó kìm hãm bớt sự bốc đồng nóng giận của sao Hỏa đối đỉnh sao Diêm Vương.
Với biểu tượng là đứa trẻ song sinh, Song Tử kết nối với tính hai mặt của cuộc sống. Tất cả chúng ta đều có những khía cạnh trái ngược nhau trong tính cách, cũng như cuộc sống luôn tồn tại nghịch lý... Những điều ấy không phải để giấu che hay quy kết thành hai màu đen - trắng rõ ràng. Mà là cơ hội để bạn tìm hiểu sự đa diện trong nội tâm mỗi người. Từ đó mang những hiểu biết bạn có chia sẻ với người khác.
Đôi khi cái đúng chỉ là cái sai được làm một cách có hệ thống, ranh giới giữa sự thật và giả dối cũng chẳng rõ ràng vì sự thật luôn có thể thay đổi mà.... Mọi điều xảy đến trong đời, suy cho cùng chỉ đơn giản là một trải nghiệm buộc phải bước qua, trước khi chúng ta có thể tiến hóa lên một phiên bản xịn hơn mà thôi.
Một lần nữa chào tháng Song Tử, và cho mình gửi lời mừng sinh nhật đến các bạn Song Tử nhé ^^
~#MãNhânNgư~
-----
🔯 Công việc của mình:
https://tinyurl.com/2dvese8w
🔯 Feedback từ khách hàng:
https://tinyurl.com/mwnu2bu4
🔯 Những sự kiện #Chiêm_tinh tiêu biểu tháng 5:
https://tinyurl.com/ybe3syna
3 notes · View notes
gumellula · 4 months ago
Text
Càng lớn mình càng thấy mình thêm chây ỳ ra, đã có suy nghĩ dừng lại và thoả mãn với hiện tại. Sống như cách những người gần đất xa trời an hưởng tuổi già, không muốn tiến bộ, cũng lười biếng nâng cấp bản thân.
Hồi thi chuyển cấp lên c2, mình muốn học trường ở thi trấn nên cố gắng học tập để thi đỗ và mình thật sự khao khát điều đó. Với mình lúc đó, đi học cấp 2 ở thị trấn là đi ra biển lớn, là môi trường mới, là cơ hội để khám phá, hơn cả học trg cấp 2 thị trấn là trường chọn, lớp chọn của huyện. Hồi cấp 1 mình năng động và có nhiều bạn bè, rất tốt, hoặc tình bạn trẻ con rất trong sáng (đôi lúc mình vẫn hoài niệm lại tình bạn hồi cấp 1 đó, lớp mình chỉ có 19 ng, rất đoàn kết, rất thân thiết, hết lòng hết vì nhau). Một vài người bạn của mình lúc đó hỏi mình sao k học cấp 2 ở trường xã, gần nhà mà, có bạn bè, học cùng với các bạn đi, mình k nhớ lúc đó mình đã trả lời ra sao, chỉ nhớ rằng lúc đó mình khao khát thật sự được ra đến biển lớn. Mình cũng hỏi tại sao các bạn k học trg thị trấn, có một vài bạn đủ năng lực để thi đậu, bây h có khi mình hiểu cảm giác của các bạn lúc đó. Nỗi sợ ra biển lớn, cái lắc đầu và câu trả lời 'không'
Cấp 3 thì biển lớn là trường chuyên của bộ, là Phan Bội Châu, có bạn đã ra biển lớn là trường chuyên của Thủ Đô. Chỉ một số ít xuất sắc vươn mình ra được biển lớn, mình tất nhiên k đủ sức, lúc đó mình lại tụt dốc cực kì kém cỏi, 2 năm 8,9 của cấp 2 là thời kì đen tối của mình, nhưng nhìn những người vươn được ra biển lớn, mình ngưỡng mộ, mình phải thoát khỏi đây, phải đi xa, phải vươn ra biển lớn hơn nữa. Phải thoát khỏi bóng tối này.
Đại học, mình thật sự đã ra được tới biển. Bước chân vào ngôi trường thuộc top danh giá của Thủ Đô. Lúc đặt nguyện vọng, không ghi một ngôi trường nào ở tỉnh - kp trường ở tỉnh là k tốt mà mình của lúc đó là phải đi xa, phải vươn xa, phải nỗ lực để trở nên tốt đẹp hơn. Lúc đó cũng có 1 vài người bạn trò chuyện với mình, cũng có một vài cái lắc đầu, chọn trường trong tỉnh vì 'ở gần nhà thôi'.
Cũng là đại học, trước khi thật sự gia nhập thị trường lao động. Biển lớn là du học, là nước ngoài, thực sự là một đại dương. Lúc đó mình k muốn ở nước ngoài quá lâu (du học 2-3 năm hay học thạc sĩ) cả ở bây giờ mình vẫn thấy ở Việt Nam rất tuyệt. Mình cũng nói vs các bạn mình thích đi du lịch khoảng tuần/tháng ở nc ngoài rồi về hơn là việc sống hẳn ở nước ngoài một thời gian dài. Nhưng vs chương trình trao đổi vài tháng-dưới 1 năm. Chương trình này khá hấp dẫn. Không quá lâu, thời gian vừa đủ để trải nghiệm, tiếp xúc với môi trường lớn, mình cũng muốn, nhưng năng lực và tài chính k đủ. Lúc đó mình cũng rạo rực, cũng mong muốn, cũng có đam mê
Gia nhập thị trường lao động, mình đã nhảy việc ở 3 chỗ, tâm thế của mình khi đó vẫn là mt này k học tập được điều gì, k bồi đắp kỹ năng đc. Nó chỉ giúp mình kiếm ra tiền và đang nuôi sống mình, mình phải tiến bộ hơn, phải nỗ lực hơn. Nhảy việc chọn 1 cv khác. Cv mới ok hơn nhưng rồi vẫn là k tiến bộ, phải nâng cấp bản thân, phải trang bị kĩ năng. Tiếp tục nhảy việc, học khoá học, chọn cv mới, cty mới.
Thế rồi, bây h mình thật sự đã mài mòn, cty hiện tại lại đang giúp mình nuôi sống bản thân, mặc dù khá chật vật với lương thấp, k nâng cao tay nghề đc. Đáng lẽ đến bây h mình phải sẵn sàng tâm thế để chuyển giao, tiên bộ hơn, nâng cấp bản thân hơn nhưng mình lại chùn chân.
Có lúc mình nghĩ có những ng cuộc sống của họ là phải k ngừng tiến lên, nhưng cũng có những ng chỉ cần an yên là được rồi và mình chọn đứng im không tiến lên.
Nhưng đó chỉ là đang tự huyễn hoặc bản thân mình, mỗi lúc có 1 đồng nghiệp nghỉ việc mình lại lung lay - vậy là họ đã tìm đc nơi chốn phù hợp hơn, họ đã tiến lên 1 bước rồi. Còn mình vẫn mãi đứng yên 1 chỗ. Cảm giác thật sự thất bại. Nhưng rồi sau đó mình lại chìm vào cuộc sống lười biếng này và thoả mãn vs hiện tại ( hiện tại cs như bây h k hề ổn, mức lương thấp dưới trung bình - đây là mức lương cho fesher chưa có kinh nghiệm, mới ra trg chấp nhận làm để có kỹ năng thôi) vậy mà hiện tại mình sắp làm đc 2 năm rồi mà kn gần như bằng 0. Nhưng mình lại sợ, k dám nghỉ việc. Hèn nhát, cũng k tiến bộ, tâm lí sợ hãi trước biển lớn, chỉ biết than thân trách phận.
Mình tự hỏi liệu con người trước kia của mình đã đi đâu, phiên bản trước kia k hoàn hảo, thậm chí lỗ chỗ đầy vết, suy nghĩ non dại yếu đuối, dễ gục ngã chỉ vì những chuyện nhỏ nhặt - nhưng cô ấy ngã được đứng dậy được, không hèn nhát, đứng lên ở chỗ ngã và không ngừng tiến lên, từ không sợ hãi biển lớn đến sợ hãi biển lớn thì vẫn sẵn sàng vượt qua. Vậy mà phiên bản hiện tại của mình lại tệ hơn cả phiên bản trc đây, không những sợ hãi trước biển lớn, mà còn không có ý chí lẫn nghị lực, mà sợ hãi trước mọi thứ và không dám bước ra khỏi vùng an toàn của mình. Thật tệ
0 notes
swans-clothes · 5 months ago
Text
Quần Bò Áo Phông Nữ: Xu Hướng Thời Trang Mùa Hè
Quần bò áo phông nữ là outfit rất trend của giới trẻ hiện nay vì nó basic, dễ mặc với tất cả các dáng người của phái đẹp. Sau đây, hãy cùng tôi tìm hiểu về nó
Giới thiệu
Thời trang luôn là một phần quan trọng trong cuộc sống của phái đẹp đặc biệt là quần bò áo phông nữ. Một trong những xu hướng thời trang không bao giờ lỗi mốt và luôn được ưa chuộng là quần bò áo phông nữ. Bộ trang phục này không chỉ mang lại vẻ ngoài trẻ trung, năng động mà còn rất tiện dụng và thoải mái. Hãy cùng khám phá những cách phối đồ với quần bò áo phông nữ để luôn tự tin và nổi bật trong mọi hoàn cảnh.
Lịch sử của quần bò và áo phông
Tumblr media
Quần bò, hay còn gọi là jeans, ra đời từ thế kỷ 19 tại Mỹ và nhanh chóng trở thành một biểu tượng của thời trang casual. Ban đầu, chúng được thiết kế cho công nhân nhờ vào độ bền chắc và tính tiện dụng. Áo phông, hay t-shirt, ban đầu là trang phục lót của quân đội trong Thế chiến thứ hai, quần bò áo phông nữ nhưng sau đó đã trở thành một phần không thể thiếu trong tủ quần áo hàng ngày của mọi người.
Tại sao quần bò áo phông nữ lại phổ biến?
Phong cách đa dạng
Quần bò áo phông nữ có thể dễ dàng kết hợp với nhiều loại trang phục và phụ kiện khác nhau. Bạn có thể phối với áo khoác, giày thể thao, hoặc thậm chí là giày cao gót để tạo ra nhiều phong cách từ năng động, trẻ trung đến lịch sự, trang nhã.
Thoải mái và tiện dụng
Một trong những lý do khiến quần bò áo phông nữ được ưa chuộng là vì sự thoải mái và tiện dụng. Chất liệu cotton của áo phông mang lại cảm giác thoáng mát, thấm hút mồ hôi tốt, trong khi quần bò thường được làm từ vải denim chắc chắn nhưng không kém phần thoải mái.
Dễ dàng bảo quản
Cả quần bò áo phông nữ đều dễ dàng giặt giũ và bảo quản. Bạn không cần phải tốn nhiều thời gian và công sức để là ủi hay giặt khô, điều này giúp tiết kiệm thời gian cho những cô nàng bận rộn.
Các cách phối đồ với quần bò áo phông nữ
Tumblr media
Phong cách casual hàng ngày
Để có một bộ trang phục hàng ngày đơn giản nhưng vẫn thời trang, bạn chỉ cần kết hợp một chiếc quần bò skinny với áo phông trơn màu. Hoàn thiện bộ trang phục với một đôi giày thể thao trắng và một chiếc túi xách nhỏ xinh.
Phong cách năng động cho những buổi dã ngoại
Khi đi dã ngoại hoặc tham gia các hoạt động ngoài trời, bạn có thể chọn một chiếc quần bò rách và áo phông in hình. Kết hợp thêm một đôi giày thể thao hoặc giày sandal, kèm theo một chiếc mũ lưỡi trai để bảo vệ khỏi ánh nắng mặt trời.
Phong cách thanh lịch cho công sở
Nếu bạn nghĩ quần bò áo phông không phù hợp với môi trường công sở thì hãy thử ngay cách phối này. Chọn một chiếc quần bò đen hoặc xanh đậm kết hợp với áo phông trắng và khoác ngoài bằng blazer. Đi cùng với một đôi giày cao gót và túi xách lớn, bạn sẽ có một bộ trang phục vừa thoải mái vừa thanh lịch. Bạn có thể xem qua loại quần jeans nữ ống rộng hot 2024.
Phong cách phá cách cho buổi hẹn hò
Tumblr media
Để tạo ấn tượng trong buổi hẹn hò, bạn có thể chọn một chiếc quần bò ống rộng và áo phông crop-top. Kết hợp thêm một đôi boots cổ thấp và phụ kiện như khuyên tai, vòng cổ để tăng thêm phần cuốn hút.
Những lưu ý khi chọn quần bò áo phông nữ
Chọn size phù hợp
Việc chọn size phù hợp là rất quan trọng để đảm bảo bạn cảm thấy thoải mái và tự tin khi mặc. Mặc quần bò áo phông nữ ông nên quá chật hoặc quá rộng, trong khi quần bò cần phải vừa vặn ở phần eo và hông. Quần bó áo phông phải chọn đúng size, đúng số.
Chất liệu và màu sắc
Nên chọn áo phông làm từ chất liệu cotton để đảm bảo độ thoáng mát và thấm hút mồ hôi. Về màu sắc, những gam màu trung tính như trắng, đen, xám dễ dàng phối hợp với nhiều loại trang phục khác nhau. Quần bò cũng nên chọn những màu sắc dễ phối đồ như xanh đậm, đen hoặc xanh nhạt. Nên chọn quần bò áo phông nữ thật kĩ vì nếu chọn chất liệu không tốt thì mặc sẽ bị khó chịu, không thoải mái và nếu chọn màu sắc phối đồ không phù hợp nó cũng là một thảm họa.
Phụ kiện đi kèm
Để bộ trang phục thêm phần hoàn hảo, đừng quên chọn những phụ kiện đi kèm như mũ, kính râm, túi xách hay giày dép phù hợp. Những phụ kiện này không chỉ giúp bạn trông phong cách hơn mà còn thể hiện cá tính riêng. Khi phối đồ quần bò với áo phông nữ thì phải chọn phụ kiện đơn giản thì sẽ tôn hết lên được sự quý phái, trang trọng của người mặc nó. Bạn muốn biết thêm nhiều phong cách phối đồ thì hãy Follow Fanpage Swansclothes của chúng tôi để biết thêm nhiều .
Kết luận
Quần bò áo phông nữ không chỉ là bộ trang phục phổ biến mà còn rất dễ phối đồ và phù hợp với nhiều hoàn cảnh khác nhau. Với những gợi ý trên, hy vọng bạn sẽ tìm được phong cách phù hợp và tự tin hơn trong cuộc sống hàng ngày. Hãy luôn nhớ rằng, thời trang không chỉ là về trang phục mà còn là cách bạn thể hiện bản thân và sự tự tin từ bên trong. Còn trần trừ gì mà không vào ngay Swansclothes để sắm những chiếc quần jeans hay áo phông đẹp đang hot hit trong tủ đồ.
0 notes
thptngothinham · 9 days ago
Text
Những bài văn hay nêu cảm nhận của em về đoạn trích Mã Giám Sinh mua Kiều (trích Truyện Kiều) của Nguyễn Du. Đề bài: Trình bày cảm nhận của em về đoạn trích Mã Giám Sinh mua Kiều của Nguyễn Du. *** Bài phân tích hay nhất cảm nhận về đoạn trích Mã Giám Sinh mua Kiều Mở đầu tác phẩm Truyện Kiều, tác giả Nguyễn Du có viết: “Đau đớn thay phận đàn bà/ Lời rằng bạc mệnh cũng là lời chung”. Truyện Kiều viết về nhân vật chính Thúy Kiều, nàng là người con gái tài sắc vẹn toàn, nhưng sống trong xã hội đen tối bị chi phối bởi thế lực của đồng tiền đã gây nên số phận đầy bi kịch cho nàng. Qua tác phẩm, Nguyễn Du thể hiện sự cảm thông sâu sắc với nàng Kiều cũng như thân phận người phụ nữ nói chung trong xã hội phong kiến. Có thể nói, bước ngoặt đau đớn đã thay đổi cuộc Thúy Kiều từ một tiểu thư khuê các sang cuộc sống tủi nhục của người kĩ nữ, đó chính là khi Kiều quyết định bán mình cứu cha. Đoạn trích Mã Giám Sinh mua Kiều miêu tả cảnh mua bán đầy xót xa ấy. “Gần miền có một mụ nào Đưa người viễn khách tìm vào vấn danh Hỏi tên, rằng: Mã Giám Sinh Hỏi quê, rằng huyện Lâm Thanh cũng gần” Mở đầu đoạn trích, Nguyễn Du đã nói về việc mụ mối dẫn dắt một người viễn khách đến hỏi Thúy Kiều về làm vợ, tuy hình thức là hỏi vợ nhưng thực chất đây lại là cuộc mua bán người vô nhân tính. Người được mụ mối dẫn dắt là Mã Giám Sinh, quê ở huyện Lâm Thanh, nghe lời giới thiệu của hắn, ấn tượng ban đầu của người đọc đó chính là một người thư sinh trường Quốc Tử Giám. Cách giới thiệu rõ ràng đến mức sành sỏi lại khiến ta nghi ngờ về nhân vật này. “Quá niên trạc tuổi tứ tuần Mày râu nhẵn nhụi áo quần bảnh bao Trước thầy sau tớ lao xao Nhà băng dẫn lối đưa vào vấn danh” Trong lời giới thiệu của Mã Giám Sinh đã có sự chuẩn bị nên ta chỉ có thể nghi hoặc mà chưa thể đưa ra kết luận về nhân vật này. Nhưng trong cách miêu tả của Nguyễn Du ta lại có những cảm nhận vô cùng rõ nét. Trước hết, Mã Giám Sinh đã trạc tuổi tứ tuần, vào tuổi này người ta thường đã yên bề gia thất nhưng bây giờ hắn ta mới đi hỏi vợ.Với tuổi tác đã không còn trẻ nhưng hắn ta lại chải chuốt cầu kì, ăn mặc đỏm dáng đến mức lố lăng, kệch cỡm “Mày râu nhẵn nhụi áo quần bảnh bao”. Cảnh tượng chủ - tớ lao xao như cái chợ cũng khiến ta đặt nhiều nghi vấn cùng thiện cảm không tốt về nhân vật này. “Ghế trên ngồi tót sỗ sàng Buồng trong mối đã giục nàng kíp ra Nỗi mình thêm tức nỗi nhà Thềm hoa một bước lệ hoa mấy hàng” Không chỉ tuổi tác, cách ăn mặc, cư xử với những người tôi tớ khiến ta nghi ngờ Mã Giám Sinh là còn người giả dối thì đến những câu thơ này ta có thể khẳng định hắn ta không chỉ giả dối mà còn là một kẻ vô học, không phép tắc tự đặt mình vào vị thế của người làm chủ cuộc mua bán nên hắn ta không coi ai ra gì “Ngồi tót sỗ sàng”. Vị trí của những bậc phụ mẫu mà hắn ta không hề suy nghĩ ngồi vào, cho thấy hắn ta là người vô học. Tâm trạng của nàng Kiều thì đau đớn, u sầu khiến mỗi bước đi những giọt lệ ngọc lại ướt đẫm khóe mắt. “Đắn đo cân sắc cân tài Ép cung cầm nguyệt thử bài quạt thơ Mặn nồng một vẻ một ưa Bằng lòng khách mới tùy cơ dặt dìu” Đến đây, bản chất của tên buôn người được bộc lộ không thể rõ ràng hơn. Hắn bắt Thúy Kiều thể hiện hết tài năng làm thơ, đàn hát “Ép cung cầm nguyệt thử bài quạt thơ”, sau khi có vẻ hài lòng với tài sắc của nàng Kiều hắn ta mới quyết định ra giá, kì kèo thêm bớt về giá cả. Việc hỏi vợ của Mã Giám Sinh đã chính thức trở thành cuộc mua bán của những người dân buôn lọc lõi, sành đời. Thúy Kiều không còn là đối tượng hỏi vợ mà đã trở thành một thứ hàng hóa đầy xót xa, đau đớn. Xem thêm: Sơ đồ tư duy Mã Giám Sinh mua Kiều Một số bài văn hay khác nêu suy nghĩ về đoạn trích Mã Giám Sinh mua Kiều Bài số 1: Nàng Kiều trong Truyện Kiều của đại thi hào Nguyễn Du được biết đến là một người con gái tài sắc vẹn toàn nhưng lại chịu kiếp hồng nhan bạc phận, chịu kiếp truân chuyên chìm nổi suốt mười lăm năm. Vốn sinh ra trong một gia đình trung lưu nhưng vì biến cố bất ngờ Thúy Kiều đã quyết định bán mình cứu cha. Và quyết định này cũng đã tạo ra bước ngoặt lớn cho hành trình mười lăm năm lưu lạc của Kiều.
Đoạn trích Mã Giám Sinh mua Kiều kể về việc bán mình cho Mã Giám Sinh cùng tâm trạng đầy đau đớn của nàng. Mã Giám Sinh mua Kiều nằm trong phần thứ hai của Truyện Kiều: Gia biến và lưu lạc. Sau khi gia đình Kiều bị vu oan, Kiều quyết định bán mình để lấy tiền cứu cha và gia đình khỏi tai họa. Đoạn trích này nói về việc Mã Giám Sinh đến mua Kiều: “Gần miền có một mụ nào Đưa người viễn khách tìm vào vấn danh Hỏi tên, rằng: Mã Giám Sinh Hỏi quê, rằng huyện Lâm Thanh cũng gần” Trước sự dẫn dắt của mụ mối, Mã Giám Sinh đã đến nhà Kiều và bắt đầu cuộc mua bán. Theo sự giới thiệu của bà mối, Mã Giám Sinh là một người khách ở xa đến “viễn khách”, thế nhưng trong lời giới thiệu của mình, hắn ta đã để lộ ra những mâu thuẫn, sơ hở. Hắn ta giới thiệu mình ở Huyện Lâm Thanh, cũng gần. Như vậy ngay trong lời nói ta đã thấy hắn là một con người có chút gian sảo. Ngay tên tuổi cũng được hắn ta đánh bóng với “mác” là thư sinh của trường Quốc Tử Giám, nghĩa là hắn là người có ăn có học. “Quá niên trạc tuổi tứ tuần Mày râu nhẵn nhụi áo quần bảnh bao Trước thầy sau tớ lao xao Nhà băng dẫn lối đưa vào vấn danh” Thế nhưng trong sự miêu tả của Nguyễn Du, ta lại có cảm nhận hoàn toàn khác biệt về nhân vật Mã Giám Sinh. Hắn ta nhận mình là thư sinh trường Quốc Tử Giám nhưng ngoại hình “quá niên trạc tuổi tứ tuần” của mình đã tạo ra sự mâu thuẫn trong lời nói. Hình dáng chải chuốt dị hợm, kệch cỡm không hợp tuổi cũng đã phần nào bóc trần được bộ mặt giả dối của hắn “Mày râu nhẵn nhụi áo quần bảnh bao”. Đoàn tôi tớ đi theo hầu cũng lộn xộn, huyên náo như những người đi thuê “trước thầy sau tớ lao xao”, nếu thực sự Mã Giám Sinh là một người có gia giáo, và những người đầy tớ kia là thực thì sẽ không có cảnh “lao xao”, vô phép tắc như vậy. “Ghế trên ngồi tót sỗ sàng Buồng trong mối đã giục nàng kíp ra Nỗi mình thêm tức nỗi nhà Thềm hoa một bước lệ hoa mấy hàng” Mọi lời giới thiệu bóng bẩy về gia thế, học vấn của mình đều bị phá vỡ trước những hành động kệch cỡm, vô học của Mã Giám Sinh khi vào nhà của Kiều. “Ghế trên” là ghế dành cho những người bề trên, bậc phụ mẫu, nhưng với tư cách của một người đi hỏi vợ, Mã Giám Sinh đã không biết hoặc hắn ta không quan tâm mà lựa chọn cho mình chỗ thích hợp nhất cho cuộc mua bán. Chính hành động ấy đã bóc trần bản chất vô lại của một tên buôn người. Trái ngược với sự hỗn hào, vô học của Mã Giám Sinh, Thúy Kiều mang tâm trạng đau đớn, bất an, mỗi bước đi lệ rơi mấy hàng “Thềm hoa một bước lệ hoa mấy hàng”. “Ngại ngùng rợn gió e sương Ngừng hoa bóng thẹn trông gương mặt dày Mối càng vén tóc bắt tay Nét buồn như cúc, điệu gầy như mai” Trước cuộc sống đầy bất an phía trước, Thúy Kiều mang tâm trạng lo lắng, sợ hãi, đây cũng là nét tâm lí thông thường của con người khi đứng trước những biến cố. Trong khi mụ mối cố gắng chào mồi bằng những lời ngon ngọt thì Thúy Kiều trong vị thế của người bị bán thì u buồn “buồn như cúc, điệu gầy như mai”. Bài số 2: Ý nghĩa to lớn của Truyện Kiều là tố cáo xã hội thối nát chà đạp lên quyền sống của con người. Cảnh mua bán người thật thương tâm trong truyện. “Mã Giám Sinh mua Kiều” là đoạn trích minh chứng cho điều trên. Ở đoạn trích, nhà thơ đã tố cáo thế lực đồng tiền tàn bạo, phơi bày tình trạng con người bị biến thành hàng hóa; bày tỏ niềm đau đớn, căm phẫn trước tình cảnh con người bị hạ thấp và chà đạp. Trong dịp thanh minh vào tiết tháng ba, Kiều cùng hai em đi du xuân tảo mộ. Trên đường về gặp một nấm mồ hoang, Vương Quan thuật lại tiểu sử của người đàn bà nằm dưới mồ. Đó là Đạm Tiên – xưa là ca nhi sống làm vợ khắp người ta nhưng nay thì không ai đoái thương thắp cho nàng một nén hương. Với bản chất đa cảm, Kiều đã xót xa, thương cảm với số phận của Đạm Tiên, và cũng từ đó Đạm Tiên như là một người bạn tri kỉ vô hình để báo cho nàng về số kiếp đoạn trường sẽ diễn ra và kết thúc như thế nào. Nhưng tiếp đó Thúy Kiều gặp Kim Trọng là bạn đồng môn của Vương Quan. Mới chỉ qua giao tiếp buổi đầu nhưng tình cảm nảy nở như tiếng sét ái tình tình trong như đã mặt ngoài còn e. Ra về, mỗi người đều nảy sinh mối tình vương vấn, luyến lưu.
Kim Trọng nặng lòng tương tư nên đã tìm nơi trọ ngay mé sau nhà Kiều. Nhờ đó hai người gặp gỡ rồi thề non hẹn ước. Hai người gặp gỡ hò hẹn được một thời gian không lâu thì Kim Trọng phải về quê thọ tang chú ba năm, và gia đình Thúy Kiều thì rơi vào cảnh bị bọn bán tơ vu oan, nên nhà cửa tan tác, Vương Ông và Vương Quan bị bắt, đánh đập. Lúc này trong nhà chỉ có Thúy Kiều là món hàng đắt giá nhất để bán lấy số bạc chuộc cha và em ra khỏi nơi giam cầm. Nàng quyết định bán mình, làm xa gần nôn nao nhưng lại không dễ dàng thực hiện vì bạn bè thân quen của gia đình không ai dám mua và không nỡ mua. Trong lúc đang cần cứu cha và em, chậm một ngày là thêm một ngày đau khổ, thời cơ đã đến với kẻ buôn người – Mã Giám Sinh. Khi miêu tả cảnh Kiều gặp Kim Trọng và Kiều gặp Từ Hải, Nguyễn Du có hẳn những câu thơ giới thiệu chân dung nhân vật. Còn đối với Mã cũng là kẻ đến cưới nàng, nhưng hắn chỉ như một công cụ của số mệnh, của cái thế lực đen tối đến gieo tai họa. Tên lái buôn này chắc đang lùng sục khắp chợ cùng quê để mua người đẹp cho mẹ chủ chứa lầu xanh Tú Bà mà hắn cũng góp phần chung lưng. Ta thấy nhà thơ diễn tả hàng loạt lời nói động tác và thái độ vừa của mụ mối và của hắn với những câu dấm dẳn nghe trào tiếu đến mức phải bật cười: “Hỏi tên – rằng Mã Giám Sinh; Hỏi quê – rằng – huyện Lâm Thanh cũng gần” Cuối cùng thì nhà thơ cũng để cho hắn xuất hiện thực sự với những nét ngoại hình khá điển hình. Về ngoại hình, Mã Giám Sinh ăn mặt một cách trau chuốt, nhố nhăng: “Quá niên …bảnh bao” / “Trạc ngoại tứ tuần” là người đã lớn tuổi, không còn trẻ tuổi. Tuổi ấy lẽ ra phải để râu nhưng đây lại chẳng có dáng mày râu. Người xưa rất coi trọng hình thức mày râu. Hai chữ “bảnh bao” là chỉ áo quần tử tế, chải chuốt, phẳng phiu. Có người nói “bảnh bao” là từ dùng để chỉ quần áo trẻ em, nay dùng để khen người lớn do đó nó mang hàm ý mỉa mai. Vậy là ngay cả tư cách đàn ông, trượng phu của Mã Giám Sinh cũng bị phủ định. Tuy nhiên, câu thơ cũng có thể hiểu một cách khác: mày râu nhẵn nhụi là được cắt xén tỉa tót, trai lơ, đi đôi với bộ cách bảnh bao ra dáng một chú rể. Ở đây ta muốn đến với cái tài tình của nhà thơ là nói thật lại hóa giả, nói trắng lại hóa đen. Bởi vậy nghe những từ ấy ta không có hàm ý trang trọng, phản ánh đúng cái bản chất bên trong của hắn. Nhiều nhà nghiên cứu đã nhận xét: Nguyễn Du có cái tài lột tả cái thần của nhân vật chỉ bằng một từ, từ tót trong ngồi tót của họ Mã, cũng như từ l��n tả Sở Khanh, từ ngây tả Hồ Tôn Hiến đã trở thành những nhãn từ trong ngôn ngữ Truyện Kiều. Ngoại hình, cử chỉ, hành động của Mã Giám Sinh, ngày tư khi chưa bước vào cuộc mua bán đã được miêu tả rất khách quan nhưng rất chính xác, đó là một kẻ vô giáo dục, một kẻ không đáng tin cậy, không lương thiện. Phần tả cảnh mua người thật hiếm có, có kẻ mua người bán. Nhà thơ đã cực tả nỗi xót xa của Kiều khi đem ra làm món hàng “Nỗi mình …mặt dày” / “ Nỗi mình” là mối tình đối với Kim Trọng đành tan vỡ. “nỗi nhà” là việc cha, việc em bị hành hạ không thể không cứu. Hai nỗi đau chồng chéo đé nặng trong lòng. Cho nên mỗi bước đi của nàng làm rơi bao nhiêu hàng lệ: khóc cho mình, khóc cho tình, khóc cho cha và em. Ngoài nỗi đau và uất ức, Kiều còn có nỗi đau xót thẹn thùng. Một người con gái khuê các, nay ra chào khách, sao khỏi sượng sùng xấu hổ. Nhà thơ dùng hình ảnh bông hoa với biện pháp ẩn dụ thật tái tình. Kiều đi ra với Mã Giám Sinh ví như cành hoa sắp gặp bão tố. Cho nên “ngại ngùng..” vì sương gió làm cho hoa tàn hoa rụng. Vì tự ví mình là hoa nên Kiều nhìn hoa mà thấy thẹn, tự thấy mình không xứng với hoa. Đó là tình cảm là đạo đức cao đẹp, thầm kín của Kiều mà chỉ mình Kiều cảm thấy. Khi phải rơi vào tình cảnh bi đát của cuộc đời, Kiều đang tiều tụy đến cùng cực thì bà mối cứ giới thiệu Kiều như một món hàng một đồ vật. Mụ vén tóc bắt tay cho khách xem; ép nàng làm thơ đánh đàn cho khách thấy mà không hề biết gì đến nỗi đau bên trong đang giày vò nàng: "Nét buồn như cúc, điệu gầy như mai” / Quả đúng là cảnh “cành hoa đem bán cho phường lái buôn” hết sức đau xót.
Khách xem xong hàng thì ngã giá “cò kè…bốn trăm” / Giá mua bốn trăm là một con số không lớn mà người mua còn cò kè thêm bớt mất nhiều thời giờ. Từ đó người đọc cảm nhận được sự mua bán róng riết, chi li biết chừng nào! Câu thơ “cò kè…hai” bộc lộ rõ nhất bản chất con buôn của Mã Giám Sinh chứ không phải là người đi kiếm vợ lẽ, nàng hầu. Tính toán của hắn hoàn toàn đặt ở tiền, chứ không đặt ở người. Nguyễn Du đã tiếp tục khắc họa nhân vật họ Mã, bằng bút pháp tả thực còn sinh động hơn nữa qua cử chỉ, hành động buôn người của hắn: "Đắn đo cân sắc cân tài  Ép cung cầm nguyệt, thử bài quạt thơ" Như vậy, dưới con mắt của hắn Thúy Kiều là một món hàng phải ép cái này thử cái kia, phải nhấc lên, đặt xuống xoay sở đủ cách như cân, đong, đo, đếm như hàng hóa vậy. Cuối cùng cái đích của sự mua bán là giá cả, hắn phải hỏi dù với cái giọng ngọt xớt giả nhân, giả nghĩa, nhưng kệch cỡm, vụng về: "Hắn khai: Rằng mua ngọc đến Lam Kiều. Hắn hỏi: Sính nghi xin dạy bao nhiêu cho tường."  Sau khi mụ mối định giá, hắn cò kè bớt một thêm hai từ một ngàn lạng, hắn chỉ ngã giá có ngoài bốn trăm. Vì hoàn cảnh đã đến bước đường cùng, Kiều buộc phải bán mình với giá ngoài 400 lượng vàng. Thế là cuộc mua bán bẩn thỉu được ngụy trang là lễ vấn danh và hàng loạt từ mĩ miều như cánh thiếp, nạp thái, vu quy đều là sự bôi đen lên tấm thân nghiêng nước, nghiêng thành. Kết thúc tấn bi hài kịch này, Nguyễn Du hạ hai câu thơ như chẳng ăn nhập gì với nhau và có lẽ khách quan nhưng thực ra là đáng sợ như hàm răng của con cá sấu, là cái nanh vuốt của xã hội bắt đầu thò ra lấy con mồi của nó: "Định ngày nạp thái vu quy  Tiền lưng đã có, việc gì chẳng xong…"  Nghĩa là đến đây số phận nàng Kiều đã được định đoạt bước sang một chặng đường đầy chông gai, gian khổ, lưu ly… Nàng đã rứt ra khỏi vòng tay êm ái của gia đình để vấp vào những hang ổ miệng hùm, nọc rắn. Ai có thể lường trước thân phận tài sắc của người con gái họ Vương. Mở đầu Truyện Kiều, Nguyễn Du viết: "Rằng năm Gia Tĩnh triều Minh  Bốn phương lẳng lặng, hai kinh vững vàng" Ta có cảm nghĩ đó là cái xã hội êm ấm, thế là giữa thanh thiên bạch nhật gia đình họ Vương mắc oan, gỡ cái oan nghiệt này bằng cách bán đứa con đầu lòng tài hoa. Đang là cô gái lá ngọc cành vàng, tiết sạch giá trong, bước chân vừa mới chạm vào ngưỡng cửa hạnh phúc đã trở thành món hàng giữa chợ. Chua xót, bi phẫn cho người con gái chưa từng vào đời mà đã phải ra trước mắt người lạ để họ nhìn ngắm một cách sỗ sàng, thậm chí còn ép nọ thử kia để không chịu sự vô ý, hớ hênh mà mua đắt dù đó là người đẹp. Đoạn thơ đã miêu tả được hết toàn bộ câu chuyện mua bán người đang diễn ra, thể hiện sự bất công của xã hội đối với con người, đặc biệt là người phự nữ. Vẻ đẹp cũng như tài trí của nàng đều không được xã hội đón nhận, mà còn gây cho nàng những bất hạnh đến cùng cực. Đọc tác phẩm Truyện Kiều, không ai không thể tiếc thương cho số phận của nàng Kiều, và phê phán xã hội phong kiến đã chà đạp lên quyền sống của con người. -------------------------------------------------------------------- Trên đây là một số bài văn mẫu hay phân tích và nêu cảm nhận về đoạn trích Mã Giám Sinh mua Kiều (trích Truyện Kiều) của Nguyễn Du mà THPT Ngô Thì Nhậm tổng hợp được. Các em có thể tham khảo thêm cùng với những bài văn phân tích đoạn trích Mã Giám Sinh mua Kiều hay nhất để có thêm những ý văn hay cho bài làm của mình. Chúc các em đạt điểm cao ! Tuyển tập những bài văn hay lớp 9 / THPT Ngô Thì Nhậm
0 notes