#gối lông vũ và gối nhân tạo
Explore tagged Tumblr posts
Text
Tại Sao Gối Lông Vũ Lại Được Ưa Chuộng Tại Các Khách Sạn Cao Cấp?
Gối lông vũ từ lâu đã trở thành lựa chọn hàng đầu tại nhiều khách sạn cao cấp trên toàn thế giới. Loại gối này không chỉ mang đến cảm giác thoải mái mà còn giúp khách hàng tận hưởng giấc ngủ sâu và êm ái. Trong bài viết này, chúng ta sẽ tìm hiểu những lý do vì sao gối lông vũ lại được ưa chuộng tại các khách sạn cao cấp.
1. Độ mềm mại và thoải mái tối đa
Gối lông vũ có đặc điểm nổi bật nhất là sự mềm mại. Với thành phần chính là lông ngỗng hoặc lông vịt, những chiếc gối này mang đến cảm giác êm ái và nhẹ nhàng cho người sử dụng. Đặc biệt, lông vũ có tính đàn hồi cao, giúp gối luôn giữ được độ phồng và thoải mái, ngay cả sau nhiều lần sử dụng. Độ mềm mại của gối lông vũ là một trong những yếu tố quan trọng giúp khách hàng có giấc ngủ sâu và thư giãn, điều mà các khách sạn cao cấp luôn mong muốn mang lại cho khách hàng của mình.
2. Khả năng điều chỉnh theo tư thế ngủ
Một trong những ưu điểm vượt trội của gối lông vũ tự nhiên so với các loại gối thông thường là khả năng tự điều chỉnh theo tư thế ngủ của người dùng. Lông vũ có khả năng di chuyển linh hoạt, giúp gối ôm sát và nâng đỡ cổ, đầu và vai ở nhiều tư thế khác nhau. Điều này tạo ra cảm giác thoải mái không chỉ cho những người nằm ngửa, mà còn cho những ai thích nằm nghiêng hoặc nằm sấp. Nhờ đó, khách hàng ở các khách sạn cao cấp luôn cảm thấy dễ chịu bất kể họ thay đổi tư thế ngủ như thế nào.
3. Tính thẩm mỹ và sang trọng
Không chỉ mang lại trải nghiệm thoải mái, gối lông vũ còn có tính thẩm mỹ cao. Với bề mặt mềm mịn, lớp vỏ ngoài thường được làm từ chất liệu cao cấp như cotton satin hoặc lụa, những chiếc gối lông vũ tạo nên vẻ sang trọng và tinh tế cho phòng ngủ khách sạn. Chính vì vậy, các khách sạn cao cấp thường lựa chọn gối lông vũ để thể hiện đẳng cấp và tạo ấn tượng với khách hàng từ những chi tiết nhỏ nhất.
4. Khả năng thoáng khí và điều hòa nhiệt độ
Lông vũ là một loại vật liệu tự nhiên có khả năng điều hòa nhiệt độ rất tốt. Vào mùa hè, gối lông vũ giúp giữ cho bề mặt ngủ luôn mát mẻ, trong khi vào mùa đông, gối lại có khả năng giữ ấm tuyệt vời. Điều này khiến cho gối lông vũ phù hợp với mọi điều kiện thời tiết và khí hậu, mang đến cảm giác thoải mái quanh năm cho khách hàng. Khả năng thoáng khí và điều hòa nhiệt độ của gối lông vũ là lý do tại sao loại gối này luôn được ưa chuộng tại các khách sạn cao cấp, nơi yêu cầu chất lượng sản phẩm phải đảm bảo sự tiện nghi tối đa cho khách hàng.
5. Độ bền cao
Mặc dù có giá thành khá cao so với các loại gối khác, gối lông vũ được đánh giá là có độ bền tốt. Khi được bảo quản đúng cách, ruột gối lông vũ có thể duy trì độ phồng và độ mềm mại suốt nhiều năm. Đây là một lợi thế lớn đối với các khách sạn cao cấp, nơi việc sử dụng đồ dùng lâu dài và duy trì chất lượng dịch vụ là rất quan trọng. Việc đầu tư vào gối lông vũ giúp khách sạn không chỉ mang đến trải nghiệm tốt cho khách hàng, mà còn tiết kiệm chi phí về lâu dài.
6. Thân thiện với sức khỏe và môi trường
Với xu hướng tiêu dùng ngày càng quan tâm đến sức khỏe và môi trường, gối lông vũ tự nhiên trở thành lựa chọn hàng đầu tại các khách sạn cao cấp. Lông vũ là chất liệu tự nhiên, không chứa hóa chất độc hại và thân thiện với làn da. Đồng thời, quá trình sản xuất gối lông vũ cũng ít gây tác động đến môi trường hơn so với các loại gối nhân tạo. Điều này giúp khách sạn thu hút những khách hàng yêu thích các sản phẩm tự nhiên và an toàn cho sức khỏe.
Gối lông vũ không chỉ mang đến sự thoải mái, êm ái cho người sử dụng mà còn thể hiện sự sang trọng, đẳng cấp và tính bền vững, thân thiện với môi trường. Đây chính là lý do mà ruột gối lông vũ tự nhiên luôn được ưa chuộng tại các khách sạn cao cấp. Với những lợi ích vượt trội, gối lông vũ không chỉ nâng cao trải nghiệm của khách hàng mà còn góp phần vào việc xây dựng thương hiệu cho các khách sạn hàng đầu.
#bảo quản gối lông vũ#cách chọn gối lông vũ#cách giặt gối lông vũ#gối lông vũ#gối lông vũ cao cấp#gối lông vũ cao cấp nhập khẩu#gối lông vũ chất lượng#gối lông vũ chống dị ứng#gối lông vũ êm ái#gối lông vũ giá tốt#gối lông vũ khách sạn#gối lông vũ là gì#gối lông vũ mềm mại#gối lông vũ ngỗng#gối lông vũ nhập khẩu#gối lông vũ tự nhiên#gối lông vũ và gối nhân tạo#gối lông vũ vịt#nên mua gối lông vũ ở đâu#ưu điểm của gối lông vũ
0 notes
Text
Top 10 mau ghe xoay ban trang diem sieu xinh cho phai nu
Bàn ghế trang điểm là một phần không thể thiếu để tạo nên không gian riêng tư, nữ tính và điệu đà cho phái nữ. Một chiếc ghế xoay bàn trang điểm vừa tiện lợi vừa mang điểm nhấn riêng biệt cho phong cách cá nhân của các cô nàng. Hãy cùng Nội Thất IGA khám phá top 10 mẫu ghế có chân xoay hiện đại được ưa chuộng nhất hiện nay.
Ưu điểm vượt trội của ghế xoay so với ghế cố định bàn trang điểm
So với ghế cố định, ghế xoay có khả năng xoay 360 độ, điều chỉnh chiều cao dễ dàng, và di chuyển linh hoạt nhờ bánh xe. Ghế có chân xoay giúp bạn trang điểm thoải mái hơn khi ngồi lâu do có tính năng điều chỉnh vị trí cũng như độ cao phù hợp. Với bánh xe di chuyển tiện lợi, việc cất gọn ghế khi không sử dụng để tiết kiệm không gian cũng vô cùng nhanh gọn mà không gây ra quá nhiều tiếng ồn. Hướng xoay 360 độ cho phép bạn xoay chuyển sang các hướng khác nhau mà không cần phải đứng dậy, rất hữu ích khi cần lấy đồ từ các ngăn kéo, kệ hoặc gương xung quanh bàn trang điểm. Tuy nhiên, ghế xoay thường có giá thành nhỉnh hơn so với ghế cố định, dao động từ 150.000 đồng đến 5.000.000 đồng tùy thuộc vào kiểu dáng, chất liệu và các tính năng đi kèm.
Xem thêm: Top 5+ mẫu ghế bàn trang điểm có tựa lưng nổi bật nhất hiện nay.
Top 7 mẫu ghế xoay bàn trang điểm chất liệu khác nhau
1. Ghế xoay 360 độ bằng nhựa: Phổ biến với ưu điểm giá thành hợp lý, đa dạng mẫu mã và màu sắc, chất liệu nhựa giúp việc lau chùi các vết bẩn trở nên dễ dàng, phù hợp với ngân sách hạn chế.
Ghế xoay bàn trang điểm làm bằng nhựa đa dạng màu sắc
2. Ghế bọc nhung có bánh xe: Mang lại cảm giác sang trọng, cao cấp với lớp nệm bọc nhung êm ái, tạo điểm nhấn thẩm mỹ cho không gian làm đẹp.
Ghế trang điểm có bánh xe bọc lớp nhung êm ái, nổi bật
3. Ghế xoay bọc da: Chất liệu da cao cấp, nếu như da thật bền bỉ, tuổi thọ cao thì da công nghiệp dễ vệ sinh, dễ bảo trì, mang lại trải nghiệm hoàn hảo nhất.
Ghế da trang điểm sang trọng, đẳng cấp
4. Ghế lông vũ: Có nét ấm áp, hiện đại và độc đáo với lớp lông nhân tạo mềm mịn, phù hợp với các bạn nữ có phong cách quyến rũ, sang trọng.
Ghế lông vũ có chân xoay tạo điểm nhấn cho không gian
5. Ghế xoay bàn trang điểm lông cừu: Rất mềm mại, êm ái, giúp phái đẹp thoải mái chăm chút nhan sắc trong thời gian dài mà không lo đau mỏi, phù hợp với không gian hiện đại hoặc cổ điển.
Ghế lông cừu hình tai thỏ điệu đà, dễ thương
6. Ghế xoay bàn trang điểm Acrylic trong suốt: Mang lại vẻ đẹp hiện đại và tối giản, chất liệu trong suốt tạo cảm giác thoáng đãng và không chiếm nhiều không gian.
Ghế trong suốt độc lạ, mới mẻ
7. Ghế xoay bằng mây tre phong cách Boho: Kết hợp giữa mây tre đan thủ công và khung kim loại, tạo cảm giác mộc mạc, gần gũi với thiên nhiên mà vẫn tiện lợi với bánh xe xoay 360 độ.
Ghế bằng mây tre đan có chân xoay kết hợp lớp nệm êm ái
Top 3 mẫu ghế xoay có kiểu dáng độc lạ và nổi bật nhất
1. Ghế trang điểm hình vương miện: Thiết kế độc đáo với phần tựa lưng hình vương miện cùng chi tiết trang trí tinh xảo, bọc vải cao cấp, kết hợp với khả năng xoay mượt mà, mang đến cảm giác quý phái, hoàng gia.
2. Ghế xoay bàn trang điểm kèm gối nơ: Sự kết hợp hoàn hảo giữa tiện nghi và tính thẩm mỹ, gối hình nơ không chỉ tạo điểm nhấn khác lạ mà còn hỗ trợ tốt cho lưng khi ngồi trang điểm.
3. Ghế xoay phong cách Bắc Âu: Lựa chọn lý tưởng cho những ai yêu thích sự tinh tế, đơn giản mà vẫn tiện nghi, với gam màu trung tính như trắng, đen xám, dễ dàng phối hợp với mọi không gian nội thất.
Trên đây là những gợi ý của Nội Thất IGA về các mẫu ghế xoay 360 độ cho bàn trang điểm theo xu hướng mới nhất hiện nay, chúc bạn có thể tìm được cho mình một chiếc ghế ưng ý và phù hợp nhất!
1 note
·
View note
Text
Tìm hiểu về 4 lợi ích đệm kê đầu giường – sự lựa chọn hoàn hảo cho không gian nghỉ ngơi của bạn
1. Đệm kê đầu giường là gì?
Đệm kê đầu giường là một chiếc đệm dày, thường được đặt ở phần đầu giường để tạo ra một lớp đệm mềm mại và thoải mái cho phần đầu và cổ. Nó thường có kích thước tương đối nhỏ hơn so với chiếc đệm chính và có thể được làm từ nhiều chất liệu khác nhau như mút, lông vũ hoặc sợi tổng hợp.
2. Lợi ích của việc sử dụng đệm kê đầu giường:
a. Hỗ trợ cổ và đầu:
Đệm kê giúp cung cấp sự hỗ trợ cho cổ và đầu, giúp giảm áp lực và căng thẳng trên các cơ và dây thần kinh. Điều này giúp bạn có một giấc ngủ thoải mái hơn và giảm nguy cơ đau cổ và đau vai gáy.
b. Tạo điểm nhấn thẩm mỹ:
Không chỉ mang lại lợi ích chức năng mà còn là một phần của trang trí nội thất. Với nhiều mẫu mã và chất liệu khác nhau, bạn có thể tạo điểm nhấn thẩm mỹ cho không gian nghỉ ngơi của mình, tạo ra một không gian ấm cúng và sang trọng.
c. Dễ dàng thay thế và vệ sinh:
Đệm kê đầu giường thường có thể tháo rời và giặt trong máy, giúp việc vệ sinh và bảo quản trở nên dễ dàng. Bạn có thể thay thế đệm kê đầu giường một cách định kỳ để đảm bảo vệ sinh và duy trì một môi trường ngủ sạch sẽ và khỏe mạnh.
d. Tăng tính riêng tư và cách âm:
Đệm kê đầu giường có thể giúp tăng tính riêng tư và cách âm cho không gian ngủ của bạn. Nó giúp giảm tiếng ồn từ bên ngoài và ngăn cản âm thanh từ giường và đầu giường truyền ra bên ngoài, tạo ra một không gian yên tĩnh và tĩnh lặng để bạn có thể thư giãn và nghỉ ngơi tốt hơn.
3. Cách chọn đệm kê đầu giường phù hợp:
a. Kích thước:
Để chọn được đệm kê đầu giường phù hợp, bạn nên đo kích thước phần đầu giường để đảm bảo đệm kê vTiếp tục:
phù hợp với kích thước và tỷ lệ của giường và không gian ngủ của bạn.
b. Chất liệu:
Đệm kê đầu giường có thể được làm từ nhiều chất liệu khác nhau như mút, lông vũ, sợi tổng hợp, v.v. Hãy chọn chất liệu mà bạn cảm thấy thoải mái và phù hợp với nhu cầu cá nhân của bạn. Một số chất liệu có khả năng thoáng khí tốt và hút ẩm tốt hơn, giúp duy trì sự thông thoáng và khô ráo cho giấc ngủ.
c. Độ dày:
Độ dày của đệm cũng là một yếu tố quan trọng. Đệm kê đầu giường có thể có độ dày từ mỏng đến dày, tùy thuộc vào sở thích cá nhân và cần thiết. Một đệm kê đầu giường dày hơn thường cung cấp một lớp đệm mềm mại và tạo cảm giác êm ái hơn cho phần đầu và cổ.
d. Phong cách và màu sắc:
Đệm kê có thể được lựa chọn để phù hợp với phong cách nội thất và màu sắc của không gian ngủ. Hãy chọn một mẫu và màu sắc mà bạn thấy hài hòa và tạo điểm nhấn thẩm mỹ cho không gian ngủ của mình.
Xem thêm các sản phẩm: Đệm kê đầu giường
Chào mừng đến với CloudLux - cửa hàng chăn ga gối đệm! Chúng tôi là một cửa hàng chuyên cung cấp các sản phẩm liên quan đến chăn ga, gối và đệm. Với nhiều năm kinh nghiệm trong ngành, chúng tôi cam kết mang đến cho khách hàng những sản phẩm chất lượng cao và dịch vụ tốt nhất.
Hãy đến và ghé thăm cửa hàng chăn ga gối đệm của chúng tôi để khám phá các sản phẩm chất lượng và tìm kiếm sự thoải mái cho giấc ngủ của bạn. Chúng tôi rất mong được phục vụ bạn!
_______________________________________________
CloudLux – Mang sự nhẹ nhàng của mây vào giấc ngủ
Ngách 124/29 P. Miêu Nha, Tây Mỗ, Nam Từ Liêm, Hà Nội
[email protected] @gmail.com
Website: https://cloudlux.com.vn/
Facebook: https://www.facebook.com/changaCloudlux
0 notes
Text
những tủ hình dạng gian phòng ngủ
các tủ đặt căn phòng ngủ cá tính thả sức nhất trang trí bày trí phòng ngủ không chỉ đấy đồ vật vật dụng trong nhà bên trong gian phòng ngủ mà các kiến trúc sư đang hướng khiến cho chỉ dẫn chuyển đổi khu vực ngơi nghỉ riêng tư này sao cho lưu giữ xinh hấp dẫn nhất thường ngày thư giãn nhất thông thường. không gian phòng ngủ là chỗ lý tưởng nhất đó đây vị trí mà bạn ngơi nghỉ bây giờ một ngày dài giải trí, sinh hoạt găng tay. để sắp đặt 1 căn phòng ngủ có thể theo kịp xu thế lôi cuốn, bạn giản dị coi xét những dòng phòng ngủ tiếp theo. tin rằng bạn sẽ chọn thấy kê phối hợp sở hữu trang trọng hữu hiệu nhanh chóng thu hút điều mà bạn quan tâm nhất. phòng ngủ tới ngoài mặt riêng khiến vách kính chắc hẳn ai cũng cần rung động giai đoạn được làm cho phòng ngủ trong giấc mơ này. trong lúc tỉnh ngộ dậy bạn dễ dàng nhận ra cả đại dương mềm mại dễ chịu trước mặt. các bức tường kính trong suốt đến nâng cao ánh sáng lung linh cho căn phòng ngủ. ko tới cảm giác ngăn biện pháp giữa diện tích bên trong, bên ngoài gian phòng ngủ. nếu như bạn muốn lại một khu vườn và, đừng bỏ qua trở lực xài các tường nhà kính cho gian phòng ngủ. các tường nhà được kê bằng kính cho phép bạn lười biếng nằm ở giường nhưng vẫn đơn giản thu giãn quang cảnh tự nhiên bên ngoài xuất sắc. ko chỉ sở hữu ngắm nhìn phong cảnh đương đại, cửa kính cũng hỗ trợ gian phòng ngủ đón rộng rãi ánh sáng hơn. vô cùng xuất sắc cho những ai thích đọc sách, sinh hoạt tại giường. phòng ngủ hỗ trợ thi công riêng nằm liền kề làm căn phòng khách tiếp theo cực kỳ nổi tiếng. độc đáo đương nhiên, ưu tiên thiết kế thanh thản cửa sổ kính mang nâng cao vẻ đơn giản tự nhiên của gian phòng đây quen thuộc. giường tủ quần áo củ chi sử dụng màn che cửa cho những tường nhà bằng kính này để kiểm soát an ninh phòng khỏi ánh thiên nhiên lòe loẹt chang của buổi chiều.
ko tương trợ nơi nào thí dụ thế này, vị trí bạn không cần phải đi đâu xa mà vẫn và thấy khung cảnh trùng hợp tuyệt giá trị bên ngoài. những tính năng của xếp đặt gian phòng ngủ có khuông cửa sổ làm bề ngang dễ chịu, dạng hình của gian phòng ngủ này phát triển thành một chu vi khá thư giãn. Quan sát thành thị tấp nập ngay trong căn phòng ngủ đủ để với rung động trái tim của bất kỳ ai. một dòng giường đặc biệt làm cho sự pha trộn phối hợp của họa tiết khiến sắp xếp gian phòng ngủ này nhận được thư giãn sự lưu ý. sự chóng vánh, sự thời trang của căn phòng ngủ này là vì tông màu chóng vánh của nội thất. nếu như bạn ham giá trị cổ điển, mô phỏng gian phòng ngủ tuyệt có thể này đây những gì bạn cần học. điển hình của thời trang chức năng đến bố trí tối giản nhưng tác dụng. dùng các bức tường kính để phân chia gian phòng ngủ trị giá các phòng khác. sự thích hợp trong công việc tậu nội thất làm cho căn phòng chuyên nghiệp theo tủ đồ nhật bản. đầu giường ngủ sức mạnh hình trạng đương đại dành cho chủ nhà đơn giản ngoài mặt gian phòng ngủ nhỏ này đấy 1 minh chứng cho sự tìm của vật dụng trong nhà thích hợp. tạo chức năng cho phòng ngủ của bạn lại một đặt ngoạn mục. thêm đèn chùm để tăng ánh sáng lung linh của phòng. cảm giác xúc cảm tràn ngập bố trí căn phòng ngủ tương trợ nội thất kim loại sáng màu này. khiến cho căn phòng ngủ của căn hộ nhỏ, thiếu sót sử dụng giường thông minh trị giá ẩn sau tường là giải pháp tối ưu. những ý trung nhân thích chủ nghĩa tối giản độc đáo sẽ mê mệt gian phòng ngủ này. chăn ga gối đệm hàn quốc gian phòng ngủ gây lôi kéo làm cho phần nhiều đồ nội thất thu hút chăn lông vũ nhung màu tím lãng mạn. trang trọng bắc âu đây điều được mô tả rõ trong tủ quần áo mẫu mã phòng ngủ này. giường vuông cho những người tình thích lôi kéo nhật bản.
0 notes
Link
0 notes
Text
Những mẫu đẹp nhất hiện nay để thể hiện phong cách thời trang của bạn
Những mẫu váy đẹp nhất hiện nay để thể hiện phong cách thời trang của bạn Trong thế giới thời trang ngày nay, váy cưới được xem là biểu tượng cho tính nữ và phong cách của mỗi người. Với sự đa dạng và độc đáo, có rất nhiều mẫu áo đẹp xuất hiện để thể hiện phong cách cá nhân. Dưới đây là một số mẫu đang rất phổ biến và nổi bật nhất hiện nay. 1. Váy maxi Váy maxi là sự kết hợp giữa phong cách quyến rũ và thoải mái. Được làm từ chất liệu mềm mại như voan hoặc nỉ, váy maxi có đặc điểm là chiều dài từ dưới gối trở lên. Đây là mẫu lễ hội thích hợp cho các bữa tiệc hay giới thiệu các buổi chơi trong ngày. Với một chiếc váy maxi, bạn có thể tự tin khoe trọn phong cách thời trang của riêng mình. 2. Váy xòe Váy xòe là một mẫu váy truyền thống đẹp nhất dành cho phụ nữ. Với đuôi váy xòe rộng và tỷ lệ cơ thể cân đối, chiếc váy này tạo nên vẻ đẹp nữ tính và thanh lịch. Bạn có thể chọn váy xòe với phom dáng ôm sát người hoặc có phần xếp nếp tạo điểm nhấn. Với phong cách lãng mạn, bạn sẽ luôn thu hút sự chú ý vào bất kỳ dịp nào. 3. Váy lụa là biểu tượng cho sự sang trọng và quyền lực. Được làm từ chất liệu mềm mại và tiền trả lụa, lụa mang đến sự mềm mại và lịch lãm cho người mặc. Mẫu lễ phục này phù hợp với các bữa tiệc, sự kiện đặc biệt hoặc các dịp quan trọng. Bạn có thể chọn nhung lụa với màu sắc đơn giản như đen, trắng hoặc nude để tạo điểm nhấn cho phong cách cá nhân của mình. 4. Váy dạ hội Váy dạ hội là mẫu váy đẹp được yêu thích trong những tiết trời se lạnh. Với chiếc áo khoác lông vũ bên ngoài, bạn có thể thăng hoa sáng tạo với các phụ kiện như khăn trùm đầu hay đôi găng tay. Mẫu váy cưới này trả lại sự ấm áp cho người mặc và là lựa chọn tuyệt vời cho các buổi tiệc của mùa đông. 5. Váy công sở Váy công sở là mẫu váy đẹp và mang tính chuyên nghiệp. Với dáng cơ bản như váy yếm hay váy ôm sát cơ bản, mẫu váy công sở có sự kết hợp giữa lịch sự và thoải mái. Bạn có thể kết hợp váy công sở với một chiếc áo blazer hoặc áo len để tạo thêm sự đa dạng cho trang phục công sở của bạn. Trên đây là một số mẫu váy đẹp nhất hiện nay để thể hiện phong cách thời trang của bạn. Tuy nhiên, đừng quên rằng điều quan trọng nhất là bạn cảm thấy thoải mái và tự tin khi mặc chúng. Vui lòng chọn những mẫu váy phù hợp với phong cách và cá nhân của bạn để thể hiện sự tự tin và cuốn hút của mình. Tham Khảo: Chân váy ngắn #Chân_váy_ngắn_, #ThếGiớiThờiTrang, #Thế_Giới_Thời_Trang, #thegioithoitrang, #thegioithoitrang, #nhữngmẫuváyđẹpnhấthiệnnay, #những_mẫu_váy_đẹp_nhất_hiện_nay
0 notes
Text
Khó Khăn Đi Tìm Giấc Ngủ Ngon? Đến Passion Tìm Chiếc Gối Phù Hợp Nhất Với Bạn
BẠN ĐANG GẶP KHÓ KHĂN ĐỂ TÌM GIẤC NGỦ NGON?
LÀM SAO ĐỂ PHÒNG NGỦ CỦA BẠN ÊM ÁI NHƯ KHÁCH SẠN 5 SAO?
Chuyên cung cấp các dòng sản phẩm nội thất phòng ngủ cao cấp tiện nghi, mục tiêu của chúng tôi mong muốn mang lại cho mọi gia đình đều có giấc ngủ ngon, hạn chế những tác nhân gây ảnh hưởng đến sức khỏe từ mỗi giấc ngủ.
Chúng ta luôn dành 1/3 thời gian của cuộc đời để ngủ, nhưng thực tế cho thấy rất nhiều người đang không có một giấc ngủ thật sự tốt, từ đó có thể làm tốn thời gian của bạn, tốn năng lượng và tổn hại đến sức khỏe.
Giấc ngủ là vô cùng quan trong để hồi phục sức khỏe của con người sau một ngày dài làm việc. Những người bị thiếu ngủ trầm trọng sẽ bị giảm trí nhớ, giảm khả năng tập trung, diễn đạt, phân tích và sáng tạo. Mất ngủ cũng là nguyên nhân gây nhức đầu, chóng mặt, sưng não, ù tai và các triệu chứng khác, làm giảm khả năng miễn dịch cơ thể, và thậm chí làm tăng tỷ lệ mắc bệnh ung thư.
Do đó chúng ta thường chọn cách đi du lịch để nghỉ ngơi, tìm kiếm một không gian mới để thay đổi và làm cho cơ thể được thư giãn. Vậy tại sao lại chúng ta lại không mang không gian hiện đại xa hoa và sự êm ái ngọt ngào của khách sạn về nhà mỗi đêm?
Với chi phí chỉ bằng một nửa đêm ở khách sạn bạn có thể sở hữu dòng gối tiêu chuẩn 5 sao về nhà mỗi đêm. Chúng tôi xin giới thiệu đến khách hàng dòng sản phẩm gối lông vũ được sử dụng trong hầu hết các khách sạn, resort lớn trên toàn thế giới.
Thông tin sản phẩm
Gối lông ngỗng cao cấp MASON&DOYLE với chất liệu ruột gối hòan tòan 100% lông vũ thiên nhiên, tốt, bền và đặc biệt êm ái, đảm bảo cho bạn những giấc ngủ khỏe và ngủ để tái sinh năng lượng đón chào ngày mới. Đường viền gối được may tinh xảo với kỹ thuật cuốn biên gối, nhưng vẫn duy trì được độ mềm cũng như độ chịu lực cao khi nằm xuống.
Kích thước: 50*70cm.
Chất liệu: 100 % lông ngỗng li ti cực nhỏ Vải : 100% cotton, độ mịn của vải là cotton satin 80 x 80
Công dụng: nằm êm và mềm mại thoáng mát giúp bạn có giấc ngủ ngon hơn sau 1 đêm, không bị đau cổ, gối có tính hút ẩm cao. Đặt biệt nàm ấm vào mùa đông mát về mùa hè. Gối có 2 mặt, 1 mặt phẳng, 1 mặt hình bánh ú giúp định vị đầu những khi mệt mỏi đau đầu.
Đặc điểm - Lông vũ được lấy từ lông nhung trắng và lông tơ cao cấp của ngỗng nước, là nguyên liệu thiên nhiên cao cấp, được lựa chọn cẩn thận, xử lý giặt và sấy khô. - Bạn sẽ có cảm giác nhẹ nhàng, sang trọng với phần lông nhung, sự mềm mại sẽ làm cho bạn thật sự thoải mái. - Chung quanh là lông nhung mềm mại, ở phần trung tâm là lông mình nhỏ tạo thành cấu trúc gối 3 lớp sẽ hổ trợ tốt cho cột sống cổ của bạn. - Gối tích khí nên sẽ có cảm giá xẹp từ từ và phòng lên từ từ. Gối thiết kế hơi thấp nên rất thân thiện và thích hợp với phụ nữ. - Sản phẩm được may với 2 lớp vải chuyên dụng làm từ sợi cotton thiên nhiên, mật độ sợi cao phòng được việc lông vũ thoát ra ngoài. - Được sản xuất theo tiêu chuẩn chất lượng cao của Thái Lan. - Thân thiện môi trường, an toàn và tốt cho sức khỏe. - Có thể giặt hấp và bảo quản sạch sẽ.
Ưu điểm
Sản phẩm này được làm bằng lông ngỗng. Lông của loại gia cầm này không thấm nước, không hút ẩm nên sẽ bông, ấm và nhẹ, khi bẩn có thể giặt khô. Thoáng khí và độ hút ẩm cao nên ngày lạnh cũng cảm thấy ấm áp, ngày nóng sẽ cảm thấy mát mẻ.
Gối lông vũ rất an toàn khi sử dụng Lông vũ có độ đàn hồi và độ bền rất tốt so với sử dụng sợi bông polyester. Tuỳ vào cách sử dụng có thể dùng lâu dài mà rất kinh tế.
Đường viền gối được may tinh xảo với kỹ thuật cuốn biên gối, nhưng vẫn duy trì được độ mềm cũng như độ chịu lực cao khi nằm xuống.
Với chất liệu ruột gối hoàn toàn 100% lông vũ thiên nhiên với 95% sợi lông down siêu mềm, tốt, bền và đặc biệt êm ái, đảm bảo cho bạn những giấc ngủ khỏe và ngủ để tái sinh năng lượng đón chào ngày mới.
1.Gối Down Lông Vũ Down Pillow Cao Cấp MASON & DOYLE
2. Gối Lông Ngỗng Down Pillow 50x70 Cm
3. Gối Lông Ngỗng Feather Pillow MASON & DOYLE
4. Gối Lông Ngỗng Feather LAU50 50x70 Cm
Và cùng phối hợp để tạo sự thoải mái nhất cho cơ thể và làm nhẹ đốt sống lưng; tấm làm mềm nệm Topper ra đời nhằm bảo vệ chiếc nệm và nâng nhẹ cơ thể.
Đây là sản phẩm cao cấp dùng trong các khách sạn từ 4 sao trở lên.
Vì sao bạn nên sử dụng tấm làm mềm nệm lông ngỗng:
- Nằm trực tiếp với nệm cao su, lò xo hoặc cả bông ép đều có độ cứng nhất định, nếu bạn có vấn đề về xương khớp nằm sẽ hoàn toàn không thoải mái.
- Không sử dụng kỹ lâu ngày sẽ trở nên hôi, nấm, mốc chiếc nệm.
- Tấm làm mềm nệm có độ dày 5cm tạo sự êm việc, giúp giảm stress và căng thẳng, hoàn toàn nâng nhẹ cả cơ thể.
- Có chức năng giúp chống dơ, chống nước; giúp bảo vệ chiếc nệm được sử dụng lâu bền hơn.
Chất liệu: vỏ sợi cotton 100% chống thoát lông 40S
Ruột lông ngỗng pha trộn giữa lông down và featherm ái bảo vệ cột sống lưng không bị đau mỏi sau 1 ngày làm việc.
Thành phần cấu tạo:
- Lớp trên: 100% lông down
- Lớp dưới: 50% lông down, 50% lông feather
Xuất xứ: hàng nhập khẩu Hilton.
Cách sử dụng Tấm làm mềm nệm:
- Chọn kích thước phù hợp với kích thước đệm của bạn
- Trải lên bề mặt đệm
- Kéo đai ở mỗi góc cố định vào đệm.
- Phủ ga trải giường.
Hãy Mua Ngay để sở hữu tiện ích phòng ngủ 5 sao cao cấp và có giấc ngủ ngon mỗi ngày bạn nhé! Hoặc có vấn đề gì thắc mắc để chọn lựa cho phù hợp với phòng ngủ của bạn nhất vui lòng liên hệ với chúng tôi để được tư vấn.
1 note
·
View note
Text
La Parure ✓
Như trò đùa của số phận, nàng, người thiếu nữ kiều diễm nhất trong tất cả những người thiếu nữ kiều diễm, lại sinh ra trong một gia đình công chức bình thường. Bình thường đến mức nàng đã không có một món đồ hồi môn nào ra hồn ra vía, cũng không có hy vọng gì, không có cách nào để được gặp gỡ, quen biết, yêu và cưới một người đàn ông giàu có, sang trọng ; nàng đã chấp nhận cho bản thân mình kết hôn với một viên thư ký nhỏ bé làm việc ở Bộ Giáo Dục. Nàng sống lối sống đơn giản, vì nàng không thể làm gì hơn, nhưng nàng không cam tâm như thể nó không xứng với nàng ; bởi lẽ phụ nữ chẳng hề thuộc về bất cứ tầng lớp nào khi mà vẻ đẹp, sự duyên dáng và sự quyến rũ tự nhiên sẽ sẵn sàng che lấp đi xuất thân của họ. Sự tinh tế, thanh lịch và cả sự thông minh vốn dĩ đã là bản năng, kể cả nàng thiếu nữ con nhà bình dân và một quý phu nhân thượng lưu cũng chẳng có gì khác biệt.
Nàng buồn khổ vô tận, cảm thấy mình đáng ra phải được hưởng tất cả những thứ hào nhoáng và xa xỉ nhất của cuộc sống này từ khi sinh ra. Nàng chán ghét cái chốn ở nghèo nàn của mình khi nhìn vào những bức tường bẩn thỉu, những chiếc ghế mòn cũ kỹ và sự hèn mọn của gấm vóc trong căn nhà này . Tất cả những thứ đó, những thứ mà một người phụ nữ cùng giai cấp với nàng thậm chí còn không buồn để ý tới, đã ngấm ngầm hành hạ và khiến nàng phẫn nộ. Sự ân hận và hối tiếc về mộng ước viển vông lại càng trào dâng mãnh liệt trong nàng khi bắt gặp ánh nhìn từ cô gái giúp việc người Breton của mình. Nàng mơ ước về căn phòng cách âm được trang trí với những tấm thảm họa tiết phương Đông, được chiếu sáng bởi những bộ đèn bằng đồng treo trên cao, và với hai tên bồi mặc quần ngắn đến gối đang ngủ quên trên ghế bành, mơ màng trong sự ấm áp mà chiếc lò hơi sưởi mang lại. Nàng khát khao những căn phòng khách rộng lớn và lộng lẫy nhung lụa, nội thất trang nhã, các món đồ trang trí hoa lệ vô giá, và những căn phòng nhỏ hơn, dành cho các buổi chiều cùng tán gẫu với những người bạn thân thiết nhất - những quý ông nổi tiếng, được mọi người phụ nữ ghen tị và mong muốn được họ để mắt tới.
Vào buổi ăn tối, khi nàng ngồi xuống trước chiếc bàn tròn phủ khăn trải – cái khăn vừa mua ba ngày trước, đối diện chồng mình. Chàng nhấc cái nắp nồi súp ra và hào hứng kêu lên: « A, thịt bò hầm. Còn gì ngon hơn thế nữa ? » Nhưng nàng lúc này vẫn luôn mơ tưởng đến những bữa ăn tối sang trọng với muỗng nĩa bằng bạc sáng bóng, với các bức bích họa trên tường vẽ về một thời cổ xưa nào đó với những bầy chim bay trong rừng, những khu rừng chỉ có trong cổ tích. Nàng nghĩ đến những món ăn tinh tế, tuyệt vời, những lời thì thầm nhỏ nhẹ cùng nụ cười mang chất kịch đầy khó hiểu khi người ta ăn thịt cá hồi hoặc cánh chim cút. Nàng không có nước hoa, không có đồ trang sức, nàng chẳng có gì. Mặc dù cho nàng không chỉ thích, mà còn là cảm thấy bản thân được sinh ra để xứng với những thứ ấy. Nàng muốn bản thân xinh đẹp, muốn cuộc sống của mình được mọi người ganh tỵ và khát khao. Nàng có một người bạn, một người bạn học chung ở trường dòng thuở nhỏ mà nàng đã sớm không muốn qua lại, bởi vì sau mỗi lần gặp mặt thì nàng lại phải chịu đựng sự quý phái và giàu có của cô ta đến khi trở về nhà mà khóc trong sự buồn bã, tủi thân, tuyệt vọng và thê thảm trước cái gia cảnh của mình.
Một buổi tối nọ khi chồng nàng đi làm về, trông chàng có vẻ kiêu hãnh, với một cái phong bao trên tay, chàng nói : « Nhìn này, xem anh có cái gì cho em đây ! »
Nàng nhận lấy cái phong bao và xé nó ra để đọc những dòng chữ bên trong, Bộ trưởng Bộ Giáo Dục và phu nhân Georges Ramponneau lấy làm hân hạnh đón tiếp sự đồng hành của ông bà Loisel đến buổi dạ hội ở Bộ, vào thứ hai ngày 18 tháng một.
Thế nhưng ngược lại với sự mừng vui của chồng, nàng lại ném tấm thiếp mời lên bàn một cách bực bội rồi lẩm bẩm: « Anh muốn tôi làm gì với nó đây ? »
« Nhưng, cưng à, anh cứ nghĩ là em sẽ hài lòng. Em chẳng bao giờ ra ngoài đi chơi cả nên đây rõ ràng là một cơ hội tốt đó chứ. Anh đã vất vả lắm mới có thể xoay ra tấm thiếp mời này đấy, không phải ai cũng muốn là có được đâu. » Chàng nói, « Lần này sẽ có rất nhiều quan chức ở buổi dạ hội đó ! »
Nàng giận dữ nhìn chồng, rõ ràng đã mất kiên nhẫn: �� Và anh mong đợi tôi sẽ mặc gì nếu tôi đi với anh tới chốn đấy ? »
Chồng nàng đương nhiên là chẳng nghĩ tới điều đó, chàng trở nên bối rối: « Ừ thì... bộ váy... cái bộ váy mà em mặc đến nhà hát ấy, anh thấy nó cũng đẹp--- »
Rồi chàng im lặng, sững sờ, quẫn trí, khi nhìn thấy vợ mình đang khóc. Từ khóe mắt nàng, nước mắt lặng lẽ rơi xuống, buồn bã và thảm thương. Chàng lắp bắp: « Chuyện gì... có chuyện gì vậy ? »
Nhưng, nàng đã cố gắng, cố gắng nén nỗi tủi hờn và bình tĩnh lau đi gương mặt ướt đẫm vì nước mắt của mình, « Không có gì cả. Nhưng em không có nước hoa hay bất cứ cái gì khác cho phép em đến buổi dạ hội này. Anh nên nhường tấm thiếp cho người khác đi – đưa cho ai đó có một cô vợ đủ khả năng ăn mặc trang trọng hơn em. »
« Nào, Mathilde, » Chàng nói, cảm thấy tội nghiệp cho người vợ yêu dấu của mình, « Một lọ nước hoa tầm khoảng bao nhiêu tiền ? Cái mà em có thể dùng trong những dịp khác, đơn giản nhất có thể ấy ? »
Nàng suy nghĩ một hồi, tính toán các chi phí đồng thời cũng nghĩ xem mình có thể yêu cầu từ chồng một số tiền như thế nào mà chàng sẽ không thể từ chối. Cuối cùng, nàng trả lời, một cách ngập ngừng: « Em không biết chính xác là bao nhiêu, nhưng em nghĩ rằng nó cần khoảng bốn trăm franc."
Gương mặt của chàng hơi tái nhợt, vì bốn trăm franc, đó chính xác là số tiền mà chàng đã tiết kiệm để mua một khẩu súng cho việc đi săn vào mùa hè năm sau, ở gần Nanterre, với một vài người bạn cùng bắn súng vào Chủ nhật. Tuy nhiên, chàng vẫn nói : « Được, anh sẽ đưa em bốn trăm franc. Nhưng hãy nhớ lựa chọn bộ váy đầm nào đó đẹp chút đấy. »
Ngày diễn ra buổi dạ hội càng đến gần và Madame Loisel thì lại càng có vẻ buồn bã, bồn chồn, lo lắng hơn, kể cả khi nàng đã có váy dự tiệc. Một buổi tối chồng nàng hỏi nàng : « Có chuyện gì vậy? Ba ngày qua em trông kỳ quặc lắm. »
Nàng đáp : « Em buồn. Vì em chẳng có một món trang sức nào, cả một viên đá quý cũng không. Em sẽ biến mình thành một con mụ rẻ tiền ở bữa dạ hội mất, chắc em không đi đâu. »
« Thế hoa thì sao ? » Chàng nói, « Hoa đang là mốt mà, đúng chứ ? Chỉ mười franc thôi là em đã mua được hai hoặc ba bông hồng tuyệt đẹp rồi. »
« Không. » Nàng đương nhiên là không bị những lời này của chàng thuyết phục. « Chẳng có gì nhục nhã hơn là giữa một biển người giàu có quý phái thì mình lại là kẻ nghèo nàn và thảm thương nhất cả. »
Nhưng chồng nàng lại kêu lên. « Em tự dưng lại ngớ ngẩn thế ? Em có thể tìm Madame Forestier và hỏi mượn cô ấy một chút đồ trang sức mà. Cả hai thân nhau như vậy nên việc này có phải là khó quá đâu ? »
« Đúng rồi ! » Nàng gần như chảy nước mắt vì mừng rỡ, « Sao em lại chẳng nghĩ đến việc đó nhỉ ! »
Và thế là ngày hôm sau nàng đến nhà cô bạn thân của mình, và kể lể về nỗi khổ sở mà nàng đang gặp phải. Madame Forestier liền đi tới chỗ tủ quần áo rồi trở lại với một chiếc hộp lớn, cô mở hộp ra và nói với nàng : « Cứ chọn đi, cưng à. »
Đầu tiên nàng nhìn thấy những chiếc vòng đeo tay, sau đó là dây chuyền ngọc trai, rồi đến bộ thánh giá Venice bằng vàng đính đá quý – một tác chế kỳ công. Nàng đều thử chúng trước gương, có hơi ngập ngừng, rồi trả lại chúng với chút luyến tiếc, nhưng vẫn luôn miệng hỏi : « Chị có thứ nào khác không ? »
« Có. Nhưng chị không biết món nào sẽ thật sự vừa ý của em. »
Rồi đột nhiên nàng phát hiện ra một thứ. Một chuỗi hạt kim cương đẹp tuyệt vời nằm trong chiếc hộp satin đen, và trái tim nàng bắt đầu đập mạnh một cách tham lam chẳng thể kiểm soát. Khi cầm lấy nó, hai tay nàng không ngừng run rẩy. Nàng đeo chuỗi hạt lên cổ, bấy giờ nàng mặc bộ váy đầm cổ cao, và nàng ngất ngây trước vẻ đẹp của chính mình.
« Chị yêu dấu. » Nàng hỏi, nghe như van nài, « Em có thể mượn cái này không ? »
« Đương nhiên là được chứ ! »
Và với nỗi hạnh phúc tột cùng, nàng nhảy cẫng lên, ôm hôn cô bạn của mình rồi quay về nhà, với cái kho báu bé nhỏ mà nàng vừa có được trên tay.
Ngày dạ hội cũng đã đến. Và Madame Loisel như một đóa hoa rực rỡ, trở nên thành công ngoài mong đợi trong việc thu hút sự chú ý của tất cả mọi người. Nàng là người xinh đẹp, sang trọng, lộng lẫy, thanh lịch và hào hứng nhất trong bữa tiệc ngày hôm ấy. Những quý ông đều chú tâm đến nàng, hỏi tên của nàng, còn cố gắng giới thiệu bản thân mình với nàng nữa. Tất cả tùy viên của Nội các đều muốn nhảy một điệu với nàng, còn ngài Bộ trưởng thì cũng chẳng thể không nhớ đến gương mặt kiều diễm của nàng. Và nàng khiêu vũ, một cách điên cuồng, quên hết mọi thứ, say sưa trong nỗi sung sướng với cái chiến thắng đẹp đẽ mà nàng đạt được. Nàng chìm vào đám mây hạnh phúc được tạo dựng bởi niềm kính trọng, ngưỡng mộ, tất cả những khao khát trước giờ đã được thỏa mãn, và cảm giác thắng lợi này đối với trái tim của một người phụ nữ như nàng, thật ngọt ngào hơn bất kì thứ gì khác.
Khoảng bốn giờ sáng, nàng mới rời khỏi sảnh khiêu vũ. Chồng của nàng, lúc này đang ngồi ngủ gật ở một căn phòng khách nhỏ, bên cạnh ba quý ông khác cũng có chung cảnh ngộ với chàng. Chàng quàng qua vai vợ bộ áo khoác ngoài trời mà chàng đã mua cho nàng – thứ quần áo hợp túi tiền bình dân, sự giản dị và có phần nghèo khổ tương phản rõ rệt với lớp vải phi bóng của bộ đầm khiêu vũ nàng đang mặc. Nàng cảm nhận được điều này và chỉ muốn rời đi càng nhanh càng tốt, nếu không nàng sẽ bị những quý phu nhân mặc áo choàng lông đắt tiền để ý đến mất. Thế nhưng chồng nàng lại níu tay nàng lại : « Khoan đã, em đi ra lúc này sẽ bị nhiễm lạnh đấy. Chờ anh đi gọi xe đã. »
Nàng chẳng nghe chồng nói gì, mà lập tức chạy xuống cầu thang. Cho đến khi cả hai đã ra ngoài đường thì lại không tìm được taxi, dù có la hét khản c��� cổ họng thì vẫn chẳng ích gì. Nàng và chồng đi bộ, hướng về phía sông Seine trong nỗi tuyệt vọng và không ngừng run rẩy vì lạnh. Cuối cùng, cả hai cũng bắt được xe, một chiếc taxi đêm cũ kỹ đậu bên bờ kênh, đó là loại taxi chỉ thấy được ở Paris trong buổi đêm, như thể chính bản thân nó cũng xấu hổ nếu phải xuất hiện và phô vẻ ngoài của mình vào ban ngày ban mặt.
Rời khỏi xe trước cửa căn hộ nhỏ trên đường Martyrs, hai vợ chồng nàng buồn bã bước lên bậc thang dẫn về phòng mình. Đối với nàng, mọi điều vui vẻ đã kết thúc, còn chàng thì vẫn nghĩ đến việc mình phải có mặt ở Bộ vào lúc mười giờ.
Nàng cởi bỏ bộ áo choàng rẻ tiền, đứng trước gương với hy vọng được trông thấy vẻ lộng lẫy của bản thân mình lần nữa. Rồi đột nhiên nàng hét toáng lên.
Chồng nàng, lúc này vẫn đang thay quần áo, hỏi : « Lại gì nữa vậy ? »
« Chuỗi hạt... chuỗi hạt... » Nàng lắp bắp, « Chuỗi hạt kim cương của Madame Forestier... nó không còn ở trên cổ em nữa ! »
Chàng giật nảy mình, trông như phát điên : « Cái gì !? Làm sao có thể... ? »
Cả hai bắt đầu lục tung mọi thứ lên, từng lớp váy đầm của nàng, từng lớp áo choàng và kể cả trong từng lớp túi, nhưng rốt cuộc cũng không tìm thấy được gì. Chàng hỏi : « Em có chắc là em vẫn còn đeo nó khi em rời khỏi buổi khiêu vũ không ? »
« Còn chứ, em còn chạm được vào nó kia mà ! »
« Nhưng nếu em làm rơi sợi dây ngoài đường thì chúng ta hẳn đã phải nghe thấy tiếng va chạm rồi. Có thể là trên xe taxi chăng ? »
« Đúng rồi, có thể lắm. Anh có số điện thoại của tài xế chứ ? »
« Không. Còn em thì sao, em cũng không nghía qua số điện thoại à ? »
« Không. »
Cả hai đưa mắt nhìn nhau, ngây ra như phỗng. Và sau đó Loisel lại khoác áo choàng lên, « Anh sẽ đi ra ngoài, » Chàng nói, « Tìm lần nữa trên khắp các nẻo đường từ nhà ta đến buổi khiêu vũ đó, biết đâu anh sẽ tìm lại được sợi dây chuyền cho em. »
Và chàng rời đi. Còn nàng thì ngồi lại trong căn buồng của mình, bộ váy đầm dạ hội vẫn còn mặc trên người, như bị hút hết hồn phách, chẳng còn thể nghĩ ngợi điều chi nữa.
Bảy giờ, chồng của nàng quay về. Với hai bàn tay trắng.
Chàng lại báo cho đồn cảnh sát, đăng tìm kiếm lên báo với lời hứa hậu tạ, hỏi han ở các công ty dịch vụ taxi, bất cứ nơi nào chàng cũng đều bật lên cái hy vọng nhỏ nhoi về việc sẽ tìm lại được chuỗi hạt đó. Còn nàng thì luôn luôn ở nhà và chờ đợi, vẫn cái dáng vẻ mất đi thần trí sau cái thảm họa kinh hoàng.
Trở về nhà vào buổi chiều muộn ngày hôm ấy, Loisel mệt mỏi, xanh xao và y nguyên như cũ, chẳng tìm thấy được gì.
« Em đó, » Chàng nói, « Viết cho bạn em một lá thư đi. Nói là em đã vô tình làm mẻ một góc của sợi dây chuyền và cần có thời gian để cho người sửa chữa nó lại. »
Nàng đã viết cho bạn mình, theo đúng như những gì chàng bảo.
Cho đến một tuần sau đó, niềm hy vọng của cả hai dần cạn kiệt. Và Loisel, trông như già đi năm năm so với tuổi của chàng, đã tuyên bố rằng họ phải tìm cách mua lại chuỗi hạt khác để thay thế.
Hai vợ chồng đến cửa hiệu kim hoàn nơi được khắc tên bên trong chiếc hộp. Nhưng người chủ lắc đầu : « Thưa ông bà, đây không phải là chuỗi hạt của hiệu chúng tôi. Chúng tôi chưa bao giờ khắc tên cửa hiệu trong hộp cả. »
Họ lại rời đi, đến hỏi khắp các hiệu kim hoàn khác, dựa vào trí nhớ của mình mà tìm kiếm một chuỗi hạt kim cương giống như vậy, sự buồn bã và đau khổ dần dần bao trùm hai vợ chồng nàng. Cho tới khi cả hai tìm được một món trang sức giống hệt cái mà nàng đã làm mất ở cửa hiệu nọ, nhưng lại là một cửa hiệu ở Palais Royal. Nó trị giá bốn ngàn francs và người ta sẽ giảm giá cho họ còn ba ngàn sáu.
Hai vợ chồng nàng thuyết phục người ta giữ chuỗi ngọc đó lại trong vòng ba ngày, đủ để cả hai có thể xoay ra được tiền. Và họ cũng thoả thuận rằng hắn sẽ có lại nó với giá ba mươi bốn ngàn franc nếu họ tìm thấy được chiếc vòng cổ kia trước cuối tháng hai.
Loisel thừa kế từ cha mình mười tám ngàn francs, và chàng sẽ đi vay cho đủ số tiền. Chàng mượn một ngàn francs từ người này, năm trăm francs từ người nọ, chạy vạy tứ phương tám hướng. Chàng ký tất cả giấy tờ, tất cả các cam kết với mọi loại mượn nợ mà chàng tìm được. Chàng đã như bán cả cuộc đời còn lại của mình khi mạo hiểm ký vào những thỏa thuận mà chẳng cần quan tâm về nội dung, kéo theo những nỗi kinh hoàng trước cái viễn cảnh mà chàng sắp phải chịu đựng. Rốt cuộc chàng cũng đã nhận được chuỗi hạt kim cương ấy sau khi đặt lên quầy của tiệm kim hoàn ba mươi sáu ngàn francs.
Khi vợ chàng mang món trang sức hoàn trả cho Madame Forestier, nàng nhận được một lời trách móc lạnh lùng từ bạn mình : « Em nên đưa nó lại cho chị sớm hơn, cưng à. Lỡ đâu chị cần nó thì sao ? » Và bà đã không làm hành động mà nàng sợ nhất – mở cái hộp đó ra. Nếu như chị ấy nhận thấy sự khác biệt thì sao ? Chị ấy sẽ nghĩ gì, sẽ nói gì về mình ? Chị ấy có xem mình là phường trộm cướp hay không đây ?
Kể từ đó, Madame Loisel đã nếm được mùi vị của cái gọi là gia cảnh nghèo khổ. Nhưng nàng đã không hề cúi đầu hay bỏ cuộc, bởi món nợ lớn vẫn còn đó và nàng phải giúp chồng trả cho bằng hết. Họ cho cô hầu gái thôi việc, thay đổi chỗ ở đến một căn gác xép nhỏ. Nàng đã hiểu được sự vất vả khi phải làm hàng đống việc nhà và ngâm đôi tay hồng hào trắng trẻo của mình trong hàng tá mớ chén dĩa trơn nhẫy dầu mỡ. Nàng giặt áo quần, khăn màn bẩn rồi phơi lên dây, nàng tự mình mang từng túi rác xuống đường vào mỗi sáng, tự mình xách từng xô nước nặng tới mức nàng thi thoảng phải dừng lại để lấy chút hơi thở. Và khi xuống phố, nàng ăn mặc tềnh toàng, đeo trên tay cái giỏ đi chợ và trả giá từng xu từng cắc một chỉ để đổi lấy những món đồ thảm hại theo giá rẻ nhất có thể.
Mỗi tháng trôi qua, hai vợ chồng nàng đều phải trả thêm những món nợ, từng chút một. Chồng nàng mỗi tối đều giúp làm giấy tờ cho thương nhân, và thường thì chàng còn cày đến đêm khuya để ngồi sao chép bản thảo với cái giá năm xu một trang.
Cái cuộc sống vất vả như thế đã kéo dài mười năm.
Mười năm trôi qua, họ rốt cuộc đã trả hết mọi thứ, tất cả mọi thứ, kể cả tiền lời, lãi mẹ lãi con, đều không còn nợ nần gì nữa. Madame Loisel lúc bấy giờ trông đã già đi rất nhiều, và trở thành một người đàn bà thô kệch, mộc mạc như tất cả những người đàn bà trong các gia đình hạ lưu khác. Mái tóc nàng luôn rối, áo váy xộc xệch và đôi tay ửng đỏ, nàng đã quen cái thói nói chuyện lớn tiếng trong lúc đang chà rửa sàn nhà. Nhưng đôi khi, lúc chồng nàng đi làm, nàng lại đến ngồi bên cửa sổ và nhớ về cái đêm dạ hội nhiều năm về trước – khi nàng vẫn còn lộng lẫy và đáng yêu biết chừng nào. Chuyện sẽ ra sao nếu như nàng chưa từng làm mất chuỗi hạt đó ? Ai biết chứ, thật mỉa mai làm sao ! Chẳng ai ngờ rằng cuộc đời của một người sẽ dễ dàng bị phá hủy hay được cứu vớt bởi những điều nhỏ nhặt như thế cả.
Một ngày chủ nhật nọ, khi nàng đang đi dọc theo đại lộ Champs Élysées để thư giãn sau một tuần làm việc cực nhọc, bỗng dưng lọt vào tầm mắt nàng là một người phụ nữ đang cùng con mình đi dạo. Trông người đó thật quen làm sao, đó chính là Madame Forestier – vẫn trông còn trẻ và còn xinh đẹp biết bao.
Nàng cảm thấy xúc động. Có nên nói chuyện với bà ấy hay không ? Đương nhiên rồi, vì hiện giờ nợ nần gì nàng đều đã trả hết, nàng còn sợ hãi gì mà không nói thật với bạn mình nữa đây ? Nghĩ là làm, nàng bước đến gần Madame Forestier, nói : « Jeanne, chào buổi sáng. »
Bạn của nàng, lúc này vẫn ngạc nhiên vì không nhận ra người phụ nữ thô kệch trước mặt mình là ai, « Nhưng--- thưa bà, chắc là bà đã lầm tôi với ai. »
« Không đâu chị ơi, em là Mathilde Loisel đây. »
Nàng vừa dứt lời, Madame Forestier đã suýt bật khóc : « Ôi trời ơi, Mathilde tội nghiệp, sao em lại thay đổi nhiều đến mức này ! »
« Vâng, từ lần cuối ta gặp nhau thì bao nhiêu năm qua đối với em chẳng dễ dàng gì. Tất cả cũng vì chị. »
« Chị ư ? Làm sao lại có thể như thế ? »
« Chị có nhớ không, cái chuỗi hạt kim cương mà chị cho em mượn để đến buổi dạ hội ấy ? »
« Có, chị nhớ. »
« Em đã đánh mất nó rồi. »
« Em nói gì vậy, em đã trả nó cho chị cơ mà ? »
« Thực ra đó là một chuỗi hạt trông giống nó thôi. Và vợ chồng em đã phải dùng mười năm để trả cho số tiền mua nó. Đương nhiên là rất cực khổ vì gia tài chúng em không có nhiều nhặn gì. Nhưng rốt cuộc thì nợ đã trả xong rồi, nên em cảm thấy rất thoải mái. »
Madame Forestier trông như người bị hóa đá, « Em bảo rằng em đã mua chuỗi hạt mới để thay thế cái bị mất sao ? »
« Vâng, chị chẳng để ý à ? Chúng giống nhau đến thế cơ mà. » Nàng mỉm cười, một nụ cười có phần tự hào và ngây thơ. Và Madame Forestier, chợt cầm lấy hai bàn tay nàng, « Ôi chao, Mathilde đáng thương của tôi ơi ! Chuỗi hạt của chị chỉ là đồ giả mà thôi, nó có giá năm trăm francs là quá lắm rồi !... »
- HẾT -
2 notes
·
View notes
Text
Đời thừa - Nam Cao
Từ ngẩng đầu lên nhìn Hộ ba lần. Ba lần, Từ muốn nói nhưng lại không dám nói. Hắn đang đọc chăm chú quá. Ðôi lông mày rậm của hắn châu đầu lại với nhau và hơi xếch lên một chút. Ðôi mắt sáng quắc có vẻ lồi ra. Cái trán rộng hơi nhăn. Ðôi lưỡng quyền[1] đứng sừng sững trên bờ hai cái hố sâu của má thì bóng nhẫy. Cả cái mũi cao và thẳng tắp cũng bóng lên như vậy. Cái mặt hốc hác ấy, nghiêng nghiêng bên trên quyển sách, trông khắc khổ đến thành dữ tợn. Từ thấy sợ...
Từ yêu chồng bằng một thứ tình yêu rất gần với tình của một con chó đối với người nuôi. Từ bản tính rất dịu dàng, rất tận tâm. Vả lại Hộ, đối với Từ, còn là một ân nhân nữa. Hộ đã cúi xuống nỗi đau khổ của Từ. Hộ đã cúi xuống và đã đưa một bàn tay cầm lấy cái bàn tay mềm yếu của Từ, giữa lúc Từ đau đớn không bờ bến: Từ bị tình nhân bỏ với một đứa con vừa mới đẻ. Gã tình nhân vô liêm sỉ[2] ấy, Từ đã yêu hắn bằng cả tấm lòng yêu lúc ban đầu. Từ đã tin như người ta tin một vị thần. Từ đã hiến mình một cách dè dặt tâm hồn và xác thịt. Và khi biết mình sắp có một đứa con, Từ không hề hối hận một mảy may: Từ rất bằng lòng. Ấy thế mà hắn đã phụ từ, phụ một cách hèn nhát và khốn nạn, ngay chính vào lúc Từ cần đến hắn để bảo tồn sự sống và danh dự, lúc đứa con ra đời. Từ sửng sốt vô cùng. Từ không tin ở sự thật rành rành. Rồi khi sự sửng sốt qua thì Từ khóc. Từ khóc như mưa, khóc tưởng chẳng bao giờ còn lặng được. Từ khóc, và ôm con ngồi nhịn đói, bởi vì Từ chẳng còn biết trông cậy vào ai, trừ bà mẹ già mù và quanh năm nay ốm, mai đau, mà Từ vẫn phải nuôi. Bà mẹ già biết làm sao? Bà chỉ còn một cách là còn được ít nước mắt nào thì rỏ cả ra mà khóc với con, và cả mẹ lẫn con chỉ có một cách là khóc cho đến khi nào bao nhiêu xương thịt đều chảy ra thành nước mắt hết, để rồi cùng chết cả. Giữa lúc ấy thì Hộ mở rộng đôi cánh tay, đón lấy Từ. Hộ nuôi Từ, nuôi mẹ già, con dại cho Từ. Hộ nhận làm bố cho đứa con thơ. Vì muốn yên ủi Từ và cứu lấy danh dự của Từ, Hộ đã chính thức nhận Từ làm vợ. Rồi Hộ đứng ra làm ma cho bà mẹ Từ, khi bà cụ mất. Biết bao nhiêu là ân nghĩa! Từ có yêu Hộ đến đâu, có chịu khó đến đâu, có làm nô lệ cho Hộ suốt đời Từ nữa, thì cũng chưa đủ để đền ơn. Bởi thế, nên luôn mấy năm trời, Hộ thấy Từ là một người vợ rất ngoan, rất phục tùng, rất tận tâm. Và đáng lẽ thì Hộ phải sung sướng lắm.
Nhưng Hộ chỉ sung sướng được ít lâu thôi. Sau cái hành vi đẹp của hắn, và cái hành vi ấy được trả công bằng một tình yêu rất êm đềm, hắn chỉ còn nghĩ đến gia đình, chỉ cốt làm sao nuôi được gia đình. Hộ vốn nghèo. Hắn là một nhà văn, trước kia, với cách viết thận trọng của hắn, hắn chỉ kiếm được vừa đủ để một mình hắn sống một cách eo hẹp, có thể nói là cực khổ. Nhưng bấy giờ hắn chỉ có một mình. Ðói rét không có nghĩa lý gì đối với gã trẻ tuổi say mê lý tưởng. Lòng hắn đẹp. Ðầu hắn mang một hoài bão lớn[3]. Hắn khinh những lo lắng tủn mủn về vật chất. Hắn chỉ lo vun trồng cho cái tài của hắn ngày một thêm nảy nở. Hắn đọc, ngẫm nghĩ, tìm tòi, nhận xét và suy tưởng không biết chán. Ðối với hắn lúc ấy, nghệ thuật là tất cả; ngoài nghệ thuật không còn gì đáng quan tâm nữa. Hắn băn khoăn nghĩ đến một tác phẩm nó sẽ làm mờ hết các tác phẩm khác cùng ra một thời... Thế rồi, khi đã ghép đời Từ vào cuộc đời của hắn, hắn có cả một gia đình phải chăm lo. Hắn hiểu thế nào là giá trị của đồng tiền; hắn hiểu những nỗi đau khổ của một kẻ đàn ông khi thấy vợ con mình đói rách. Những bận rộn tẹp nhẹp, vô nghĩa lý, nhưng không thể không nghĩ tới, ngốn một phần lớn thì giờ của hắn. Hắn phải cho in nhiều cuốn văn viết vội vàng. Hắn phải viết những bài báo để người ta đọc rồi quên ngay sau lúc đọc. Rồi mỗi lần đọc lại một cuốn sách hay một đoạn văn ký tên mình, hắn lại đỏ mặt lên, cau mày, nghiến răng vò nát sách và mắng mình như một thằng khốn nạn... Khốn nạn! Khốn nạn! Khốn nạn thay cho hắn! Bởi vì chính hắn là một thằng khốn nạn! Hắn chính là một kẻ bất lương! Sự cẩu thả trong bất cứ nghề gì cũng là một sự bất lương rồi. Nhưng sự cẩu thả trong văn chương thì thật là đê tiện. Chao ôi! Hắn đã viết những gì? Toàn những cái vô vị, nhạt nhẽo, gợi những tình cảm rất nhẹ, rất nông, diễn một vài ý rất thông thường quấy loãng trong một thứ văn bằng phẳng và quá ư dễ dãi. Hắn chẳng đem một chút mới lạ gì đến văn chương. Thế nghĩa là hắn là một kẻ vô ích, một người thừa. Văn chương không cần đến những người thợ khéo tay, làm theo một vài kiểu mẫu đưa cho. Văn chương chỉ dung nạp những người biết đào sâu, biết tìm tòi, khơi những nguồn chưa ai khơi, và sáng tạo những cái gì chưa có... Hắn nghĩ thế và buồn lắm, buồn lắm! Còn gì buồn hơn chính mình lại chán mình? Còn gì đau đớn hơn cho một kẻ vẫn khát khao làm một cái gì nâng cao giá trị đời sống của mình, mà kết cục chẳng làm được cái gì, chỉ những lo cơm áo mà đủ mệt? Hắn để mặc vợ con khổ sở ư? Hắn bỏ liều, hắn ruồng rẫy chúng, hắn hy sinh như người ta vẫn nói ư? Ðã một vài lần hắn thấy ý nghĩ trên đây thoáng qua đầu. Và hắn nghĩ đến câu nói hùng hồn của một nhà triết học kia: "Phải biết ác, biết tàn nhẫn để sống cho mạnh mẽ". Nhưng hắn lại nghĩ thêm rằng: Từ rất đáng yêu, rất đáng thương, hắn có thể hy sinh tình yêu, thứ tình yêu vị kỷ đi; nhưng hắn không thể bỏ lòng thương; có lẽ hắn nhu nhược, hèn nhát, tầm thường, nhưng hắn vẫn còn được là người: hắn là người chứ không phải là một thứ quái vật bị sai khiến bởi lòng tự ái. Kẻ mạnh không phải là kẻ giẫm lên vai kẻ khác để thỏa mãn lòng ích kỷ. Kẻ mạnh chính là kẻ giúp đỡ kẻ khác trên đôi vai mình. Và lại hèn biết bao là một thằng con trai không nuôi nổi vợ, con thì còn mong làm nên trò gì nữa?... Hắn tự bảo: "Ta đành phí đi một vài năm để kiếm tiền. Khi Từ đã có một số vốn con để làm ăn! Sự sinh hoạt lúc này chẳng dễ dàng đâu!". Từ khi đứa con này chưa kịp lớn lên, đứa con khác đã vội ra, mà đứa con nào cũng nhiều đẹn, nhiều sài, quấy rức, khóc mếu suốt ngày đêm và quanh năm uống thuốc. Từ săn sóc chúng đã đủ ốm người rồi, chẳng còn có thể làm thêm một việc khác nữa. Hộ điên người lên vì phải xoay tiền. Hắn còn điên lên vì con khóc, nhà không lúc nào được yên tĩnh để cho hắn viết hay đọc sách. Hắn thấy mình khổ quá, bực bội quá. Hắn trở nên cau có và gắt gỏng. Hắn gắt gỏng với con, với vợ, với bất cứ ai, với chính mình. Và nhiều khi, không còn chịu nổi cái không khí bực tức ở trong nhà, hắn đang ngồi bỗng đứng phắt lên, mắt chan chứa nước, mặt hầm hầm, vùng vằng đi ra phố, vừa đi vừa nuốt nghẹn. Hắn đi lang thang, không chủ đích gì. Rồi khi gió mát ở bên ngoài đã làm cái trán nóng bừng nguội bớt đi và lòng trút nhẹ được ít nhiều uất giận, hắn tạt vào một tiệm giải khát nào mà uống một cốc bia hay cốc nước chanh. Hắn tìm một người bạn thân nào để nói chuyện văn chương, ngỏ ý kiến về một vài quyển sách mới ra, một vài tên ký mới trên các báo, phác họa một cái chương trình mà hắn biết ngay khi nói là chẳng bao giờ hắn có thể thực hành, rồi lặng lẽ nghĩ đến cái tác phẩm dự định từ mấy năm nay để mà chán ngán. Hắn thừ mặt ra như một kẻ phải đi đày, một buổi chiều âm thầm kia, ngồi trong một làn khói nặng u buồn mà nhớ quê hương. Hắn cũng nhớ nhung một cái gì rất xa xôi... những mộng đẹp ngày xưa... một con người rất đáng yêu đã chẳng là mình nữa. Hắn lắc đầu tự bảo: "Thôi thế là hết! Ta đã hỏng! Ta đã hỏng đứt rồi". Và hắn nghĩ đến cái tên hắn đang mờ dần đằng sau những tên khác mới trồi ra, rực rỡ hơn... Rồi hắn ra về, thờ thẫn. Những sự bực tức đã chìm đi. Lòng hắn không còn sôi nổi nữa, nhưng rũ buồn...
*
* *
Ít lâu nay, mỗi lần ra đi, Hộ không chỉ trở về buồn bã mà thôi. Hắn say mềm. Thường thường hắn đã ngủ một nửa ngay từ khi còn ở dọc đường; và vừa về đến nhà, chưa kịp thay quần áo, tháo giày, đã đổ như một khúc gỗ xuống bất cứ cái giường nào, ngủ say như chết. Từ phải chờ khi con ngủ mê, rón rén lừa con, dậy lại tháo giày, cởi quần tây cho hắn, luồn một cái gối xuống gáy hắn, và cố nhấc chân, nhấc tay hắn, đặt cho hắn nằm ngay ngắn lại... Nhưng cũng có đêm hắn chưa ngủ vội. Hắn lảo đảo bước vào nhà, mắt gườm gườm, đôi môi mím chặt. Hắn đi thẳng lại trước mặt Từ. Hắn cúi xuống, quắc mắt nhìn Từ, gõ gõ một ngón tay trỏ vào trán Từ và dọa như người ta dọa trẻ con:
- Ngày mai... mình có biết không?... Chỉ ngày mai thôi! Là tôi đuổi tất cả mấy mẹ con mình ra khỏi cái nhà này... Tôi đuổi tất, không chừa một đứa nào, kể cả con bé Thảo là con ngoan nhất... Mấy đứa kia đều đáng vật một nhát cho chết cả! Chúng nó chỉ biết ăn với hét! Cả con mẹ nữa, con mẹ là mình ấy... cũng đáng vật một nhát cho chết cả! Chúng nó chỉ biết ăn rồi ngồi ôm con như nhện ôm khư khư bọc trứng, không chịu làm thêm việc gì cho có tiền. Chỉ khổ thằng này thôi!
Hắn rít lên như vậy. Rồi hắn mím chặt môi, đôi mắt ngầu ngầu nhìn vào tận mắt Từ. Từ chẳng dám cãi nửa lời, chỉ lẳng lặng cúi mặt nhìn xuống, như một đứa trẻ con biết mình có lỗi khi nghe người ta quở phạt. Bởi vậy hắn trừng trộ một lúc rồi quay ra, loạng choạng cởi quần, cởi áo, hắn vất bừa bộn xuống giường. Rồi hắn tháo giày, quăng từng chiếc một vào một xó nhà. Có khi máy tay, hắn quăng cả những vật gì thấy trên bàn, rồi lải nhải mắng Từ về tội không biết thu dọn nhà cho gọn ghẽ. Hắn nói chán rồi đi ngủ. Bấy giờ Từ mới dám đứng lên, treo quần áo cho hắn lên mắc và thu dọn tất cả những thức hắn đã vứt lổng chổng ra đầy nhà.
Lần đầu, Từ sửng sốt. Từ chẳng hiểu ra sao. Từ đoán chồng nghe ai nói nên ghen bóng, ghen gió chi đây. Từ khóc suốt đêm và dự định sẵn những câu để sáng hôm sau nói. Nhưng sáng hôm sau, hắn không để cho Từ phải nói. Hắn bẽn lẽn kêu mình đã quá chén hôm qua, hỏi Từ về những thủ đoạn vũ phu của mình rất buồn cười, rồi xin lỗi Từ, hôn hít các con như một người cha tốt. Hắn tuyên bố từ giờ chừa rượu và giữ được khá lâu, nhưng rồi lại uống và say như lần trước để làm những trò vừa buồn cười, vừa đáng sợ như lần trước. Cứ thế mãi, Từ quen đi, không giận nữa. Nhưng Từ lờ mờ hiểu nỗi đau khổ mà có lẽ chính Từ đã gây ra cho chồng. Từ hiểu và Từ buồn lắm, buồn lắm lắm. Còn gì buồn cho bằng mình biết mình làm khổ cho người mà mình yêu? Nhưng Từ biết làm sao được? Ðã nhiều lần Từ muốn ẵm con đi. Ðã nhiều lần, Từ muốn bỏ liều con để đi làm, Từ muốn hy sinh. Nhưng lòng Từ mềm yếu biết bao! Từ là vợ! Từ là mẹ. Từ sống với những tình cảm thông thường của đàn bà. Từ rất yêu chồng và thường nhận ra rằng chồng Từ cũng yêu Từ, cũng muốn có Từ. Những khi Từ ốm đau chẳng hạn. Hộ lo xanh mắt và thức suốt đêm để trông coi thuốc thang cho vợ. Ðối với các con cũng vậy. Chỉ xa chúng mấy ngày, Hộ đã nhớ và lúc về thấy các con chạy ra reo mừng và nắm lấy áo mình, thường thường Hộ cảm động đến ứa nước mắt. Hắn hôn hít chúng vồ vập lắm... Biết đâu hắn sẽ sung sướng khi không con, không vợ? Từ nghĩ về hắn: nghĩ thế nhưng Từ cũng chẳng dám tìm cách mà xa hắn. Mới nghĩ đến sự xa hắn, Từ đã phải thổn thức đến bật tiếng khóc ra được rồi... Từ đành chỉ cố ngoan ngoãn hơn, đáng yêu hơn. Từ nhịn mặc, nhịn ăn để bớt những món tiêu. Từ thu xếp cửa nhà ngăn nắp, sạch sẽ, gọn gàng. Nhất là Từ hết sức ngăn những tiếng khóc, tiếng nô đùa của lũ con. Từ sợ cả nói với chồng. Bởi vậy ba lần nhìn chồng để toan nói, Từ thấy chồng đang đọc sách chăm chú quá, không dám nói lại cúi mặt xuống nhìn đứa con đang nằm trong lòng Từ.
Cao hứng Hộ bỗng ngoảnh mặt lên. Hắn vừa gặp được một đoạn hay lắm nên ngừng đọc, ngẫm nghĩ và để cho cái khoái cảm ngân ra trong lòng. Ðôi mắt hắn, tuy mới rời trang sách đã nhìn ngay lại phía Từ. Hắn mỉm cười, Từ cũng mỉm cười. Hắn bảo:
- Này, Từ ạ... Nghĩ cho kỹ, đời tôi không đáng khổ mà hóa khổ, chính tôi làm cái thân tôi khổ, tôi mê văn quá nên mới khổ. Ấy thế, mà tuy khổ thì khổ thật, nhưng thử có người giàu bạc vạn nào thuận đổi lấy cái địa vị của tôi, chưa chắc tôi đã đổi. Tôi cho rằng: những khi được đọc một đoạn văn như đoạn này, mà lại hiểu được tất cả cái hay, thì dẫu ăn một món ăn ngon đến đâu cũng không thích bằng. Sướng lắm! Sao thiên hạ lại c�� người tài đến thế? Mình tính: người ta tả cái cảnh một người nhớ quê hương chỉ mất có ba câu, đúng ba câu!... Mình có hiểu không? ... Ba câu giản dị một cách không ngờ mà hay được đến như thế này...
Hắn đọc lại đoạn văn. Hắn định nghĩa để Từ nghe. Hắn giảng giải cho Từ. Tuy Từ chẳng hiểu được bao nhiêu, nhưng cũng tin lời hắn lắm. Từ giữ mãi nụ cười hiền dịu trong khi nghe hắn nói. Khi hắn ngừng nói đã được một lúc khá lâu, Từ mới làm như chợt nhớ ra:
- Có lẽ hôm nay đã là mồng hai, mồng ba tây rồi, mình nhỉ?
- À phải! Hôm nay mồng ba... Giá mình không hỏi tôi thì tôi quên... Tôi phải đi xuống phố.
Từ nhắc khéo:
- Hèn nào mà em thấy người thu tiền nhà sáng nay đã đến...
Hộ sầm mặt lại:
- Tiền nhà... tiền giặt... tiền thuốc... tiền nước mắm... Còn chịu tất! Tháng vừa rồi tiêu tốn quá, mới mồng mười đã hết tiền. May mà còn có đất mua chịu được.
Hắn nghĩ đến món tiền hắn đã tiêu phí mấy hôm đầu tháng. Mỗi lần hắn bực tức hay chán nản, hắn lại đi uống rượu, thành thử hết tiền sớm. Từ không hé môi phàn nàn nửa tiếng, nhưng cả tháng Từ ăn và bắt các con ăn kham khổ, thường thường đói nữa! Quà sáng thì bỏ hẳn, có khi bữa tối cũng chịu nhịn cơm, ăn cháo. Hộ trông thấy thế, thương vợ, thương con quá, và ân hận vì mình đã tiêu quá trớn. Bởi vậy suốt từ mồng mười đến hết tháng, hắn không ra khỏi nhà để chẳng phải tiêu thêm tí gì...
Hắn vừa mặc quần áo, vừa nhắc thầm trong trí:
- Nhất định hôm nay không đi đâu cả... Lấy tiền xong là về ngay...
Nhưng Từ bảo:
- Mình đi phố thì đi ăn nhé. Còn có ít gạo chỉ đủ cho lũ trẻ. Em chả đong thêm nữa, để mai trả tiền rồi lấy thêm luôn một thể... Em không để cơm mình đâu đấy... Nhà chẳng còn gì ăn...
Hộ hơi cau mày. Bởi vì hắn sợ bước vào tiệm ăn lắm. Hắn có thể gặp ở đây một vài người bạn... và khi ấy thì... ôi thôi! Mặc kệ gia đình và những cái gì còn lại!... Hắn sẽ uống rất khỏe, nói toàn những chuyện vá trời lấp biển, rồi đi la cà đến hết đêm mới về. Hắn nghĩ ngợi một chút rồi hắn bảo:
- Ðược! Tôi sẽ mua cái gì về để cả nhà cùng ăn.
- Ðừng phiền nữa! Em cứ cho chúng nó ăn cơm trước rồi đi ngủ.
- Ðừng ăn trước... Ðợi tôi đem thức ăn về, ăn một thể. Tôi về sớm. Cả tháng chúng nó đói khát, khổ sở, hôm nay có tiền cũng nên cho chúng nó một bữa ăn ra hồn.
- Vẽ chuyện!
Hắn mỉm cười, đáp lại. Hắn lại gần Từ, cúi xuống nắm lấy tay đứa bé và gọi nó. Mặt hắn và mặt Từ ghé sát. Hắn cố ý khẽ chạm môi mình vào má Từ một cái. Từ vờ giũ mấy cái bụi ở tay áo hắn. Vợ chồng nhìn nhau âu yếm. Hắn vuốt má Từ một cái rồi ra đi.
Ở tòa báo ra, Hội đi thẳng tới một hiệu thịt quay. Hắn định mua mấy hào thịt, vài cái bánh tây, gói đem về. Lòng hắn sáng bừng. Hắn tưởng tượng ra cái cảnh lũ con háu ăn và đói khát, rón thịt bằng tay và ăn những miếng bánh thật to, miệng phụng phịu và môi bóng nhờn những mỡ. Cái cảnh thô tục và cảm động! Hắn sẽ cười thỏa thích. Còn Từ sẽ ngồi bên hắn mà nhìn chúng, đôi mắt sung sướng và thương hại loang loáng ướt... Ðến trước cửa hiệu thịt quay, Hộ dừng lại. Hắn cẩn thận nhìn trước, nhìn sau, trước khi vào. Một người quen có thể đi qua, và nếu họ bắt gặp hắn đang cố nhét một gói thịt vào túi áo!... Không! Không có gì đáng ngại, ngoài đường phố... Nhưng trong hiệu, một thiếu nữ đẹp đang mặc cả... Hắn đành đợi vậy. Trong khi đợi, hai tay chắp sau lưng, hắn làm ra vẻ đợi một người bạn vừa vào một nhà nào gần đấy. Bỗng một bàn tay đập vào vai khiến hắn giật mình quay lại. Trung nhếch cười lặng lẽ và Mão cười ầm ĩ, cùng đưa tay cho hắn bắt:
- Mải ngắm nàng thơ nào mà ngây người ra thế?
Hộ ấp úng:
- À! Các anh!...
- Không theo gót sen nào đấy chứ?
- Cái ấy không quan hệ! Thi sĩ là người giữ được mình trẻ mãi và đến muôn năm cũng vẫn còn trinh bạch.
- Cũng may tôi lại cũng không là thi sĩ nốt.
- Nghĩa là chẳng theo nàng nào cả?
- Chẳng theo nàng nào cả!
- Thế thì đi theo hai thằng này!
Hộ nhìn Trung và Mão một thoáng rồi mới hỏi:
- Làm chi?
- Chẳng làm chi cả!
- Thế thì đệ kiếu. Ðệ phải về kẻo hết tàu điện.
Trung cau mày nhìn Hộ một cách kinh ngạc và khinh bỉ:
- Sao lại có người điên đến thế? Về giữa lúc chiều thì đẹp mà phố thì vui thế này!
Hộ trở nên đứng đắn:
- Không đùa nữa... Thật ra thì tôi có việc phải về, thế thôi.
- Ờ! Nói vậy còn dễ nghe... Thôi thế anh về nhé!... Nhưng mà... này! Anh đã biết gì chưa?
Hộ đã toan đi, quay đầu lại nhìn Trung...
- "Ðường về" sắp được dịch ra tiếng Anh đấy nhé! Bản quyền[4] tác giả ba nghìn đồng.
Hộ trợn mắt lên. Người hắn bổi hổi. Một lúc lâu hắn mới hỏi được Trung:
- Có đích không?
- Ðích xác rồi. Chính Quyền đưa cái thư điều đình cho chúng tôi xem.
Hộ có vẻ hoài nghi:
- Không mà lại!... Tôi biết lắm... Nhưng lại đằng này đã, về làm gì vội? Chúng mình làm cốc bia...
Hộ đã quên hẳn vợ con. Hắn chỉ còn háo hức muốn biết thêm về việc quyển "Ðường về" của Quyền được dịch ra tiếng Anh. Hắn bám lấy Mão và Trung. Ba người vào một tiệm giải khát ở Bờ Hồ. Và chỉ độ nửa giờ sau, Mão và Trung đã thấy Hộ đỏ tai, giộng một cái vỏ chai bia xuống mặt bàn:
- Cuốn "Ðường về" chỉ có giá trị địa phương thôi, các anh có hiểu không? Người ta dịch nó vì muốn biết phong tục của mọi nơi. Nó chỉ tả được cái bề ngoài của xã hội. Tôi cho là xoàng lắm! Một tác phẩm thật giá trị, phải vượt lên bên trên tất cả các bờ cõi và giới hạn, phải là một tác phẩm chung cho cả loài người. Nó phải chứa đựng được một cái gì lớn lao, mạnh mẽ, vừa đau đớn, lại vừa phấn khởi. Nó ca tụng lòng thương, tình bác ái[5] , sự công bình... Nó làm cho người gần người hơn. Như thế mới thật là một tác phẩm hay, các anh có hiểu không? Tôi chưa thất vọng đâu! Rồi các anh xem... Cả một đời tôi, tôi sẽ chỉ viết một quyển thôi, nhưng quyển ấy sẽ ăn giải Nobel[6] và dịch ra đủ mọi thứ tiếng trên hoàn cầu!
Trung gật gù cười, vẫn cái cười lặng lẽ của y. Mão thì cười hô hố. Hộ không cười, mặt căng lên vì hứng khởi. Hắn nói say sưa lắm. Và đến lúc đèn phố bật, Trung và Mão muốn về, Hộ bảo luôn:
- Thong thả đã! Ði đâu mà vội? Chúng mình đi uống rượu... Tôi có tiền...
*
* *
Sáng hôm sau. Hắn thức dậy trên cái giường nhà hắn. Hắn thấy mình mẩy đau như dần, đầu nặng, miệng khô và đắng. Cổ thì ráo và rát cháy. Hắn đưa tay với ấm nước ở trên bàn để uống. Ấm nước đầy và nước hãy còn ấm. Ðó là sự ý tứ của Từ. Hộ hiểu thế, và lòng buồn nao nao. Bởi hắn lờ mờ nhớ ra rằng: hình như đêm qua hắn say rượu, đi la cà chán rồi về, lại g��y sự với Từ; hình như hắn lại đánh cả Từ, đuổi Từ đi, rồi mới đóng cửa lại và đi ngủ... Hắn đột nhiên hoảng sợ, nhổm dậy, mắt nhớn nhác tìm Từ. Nhưng không! Từ vẫn còn nhà... Chắc hẳn trong lúc quá say, hắn gài cửa nhưng chưa gài được, thành thử khi thấy hắn ngủ mệt rồi, Từ lại bế con vào. Bây giờ Từ đang thiếp đi trên võng, đứa con nhỏ nằm bên. Từ vốn dậy sớm quen. Sáng nay, chắc Từ mệt quá, vừa mới lịm đi, nên mới ngủ trưa như thế. Ðầu Từ ngoẹo về một bên. Một tay Từ trật ra ngoài mép võng, sã xuống, cái bàn tay hơi xòe ra lỏng lẻo. Dáng nằm thật là khó nhọc và khổ não. Hắn bùi ngùi. Chao ôi! Trông Từ nằm thật đáng thương! Hèn chi mà Từ khổ cả một đời người! Cái tướng vất vả lộ ra cả đến trong giấc ngủ. Hộ nhớ ra rằng: một đôi lúc, nếu nhìn kỹ thì Từ khó mặt lắm. Ðột nhiên Hộ nảy ra ý muốn lại gần Từ, nhìn kỹ xem mặt Từ lúc bây giờ ra sao? Hắn rón rén, đi chân không lại. Hắn ngồi xổm ngay xuống đất, bên cạnh võng và cố thở cho thật khẽ. Hắn ngắm nghía mặt Từ lâu lắm. Da mặt Từ xanh nhợt; môi nhợt nhạt; mi mắt hơi tim tím và chung quanh mắt có quầng, đôi má đã hơi hóp lại khiến mặt hơi có cạnh. Hộ khẽ thở dài và lắc đầu ái ngại. Hắn dịu dàng nắm lấy tay sã xuống của Từ. Cái bàn tay lủng củng rặt những xương! Trên mu bàn tay, những đường gân xanh bóng ra, làn da mỏng và xanh trong, xanh lọc. Cái cổ tay mỏng manh. Tất cả lộ một cái gì mềm yếu, một cái gì ẻo lả, cần được hắn che chở và bênh vực... Một vẻ bạc mệnh, một cái gì đau khổ và chật vật, cần được hắn vỗ về an ủi... Thế mà hắn đã làm gì để cho đời Từ đỡ khổ hơn? Hắn đã làm gì để cho Từ khỏi khổ? Nước mắt hắn bật ra như nước một quả chanh mà người ta bóp mạnh. Và hắn khóc... Ôi chao! Hắn khóc! Hắn khóc nức nở, khóc như thể không ra tiếng khóc. Hắn ôm chặt lấy cái bàn tay bé nhỏ của Từ vào ngực mình mà khóc. Từ thức dậy, Từ hiểu ngay, không cần hỏi một câu nào cũng hiểu. Và Từ cảm động. Mắt Từ giàn giụa nước. Từ khẽ rút tay ra, vòng lên cổ chồng, nhẹ nhàng núi hắn vào, để hắn gục đầu lên cạnh ngực Từ. Hắn lại càng khóc to hơn và cố nói qua tiếng khóc:
- Anh... anh... chỉ là... một thằng... khốn nạn!...
- Không!... Anh chỉ là một người khổ sở!... Chính vì em mà anh khổ...
Từ bảo thế. Tay Từ níu mạnh hơn một chút. Ngực Từ thổn thức. Từ chực ngả đầu sát vào vai Hộ. Nhưng đứa con, bị giằng, khóc thét lên. Từ vội buông chồng ra để vỗ con. Tiếng vẫn còn ướt lệ, Từ dỗ nó:
- A! Mợ đây! Mợ đây mà! Ôi chao! Con tôi nó giật mình... Mợ thương...
Hộ đã tránh chỗ để Từ đưa võng... Từ vừa đưa vừa hát:
Ai làm cho gió lên giời,
Cho mưa xuống đất, cho người biệt li;
Ai làm cho Nam, Bắc phân kỳ,
Cho hai hàng lệ đầm đìa tấm thân...
7 notes
·
View notes
Text
Bản Tình Ca Của J. Alfred Prufrock (bởi T. S. Eliot)
Tiếng Việt [Vi]: Tầm 2 tháng trước, mình lần đầu đọc bài The Love Song of J. Alfred Prufrock của T. S. Eliot (đọc tiếng Anh nha), và mình đã đem lòng yêu bài thơ ấy. Sau đó, mình đã thử đi tìm một bản dịch sang tiếng Việt, nhưng vì khác biệt từ ngữ và âm vần nên các bản mình đọc qua đều diễn đạt chưa đủ ý gốc. Vậy là mình thử tự dịch xem thế nào, và đây là thành quả. Đây là lần đầu tiên mình dịch văn bản nên dù đã cố gắng trau chuốt lại vài lần nhưng vẫn sẽ có nhiều lỗi từ ngữ và lỗi ngữ pháp, có ai đi qua đây mà phát hiện ra lỗi thì góp ý cho mình nha (chắc chẳng có ai đi qua đâu, hơi cô đơn chút :)))).
English [Eng]: About 2 months ago, I read The Love Song of J. Alfred Prufrock by T. S. Eliot for the first time and I instantly fell in love with it. Afterwards, I tried to find a Vietnamese version of it, but due to differences in word use, rhymes, rhythms, and languages in general, the versions I found all lack something from the original. So, I decided to try to translate it myself, and this is the outcome. However, I’m still very new to this so despite having tried my best to stick to the original and use the correct words that rhyme, I’m sure there are still several hiccups. Should someone wander by, please let me know so I can improve (although I don’t think anyone will go by soon :)))).
Bản Tình Ca Của J. Alfred Prufrock
Bởi T. S. Eliot (Dịch bởi imstillsane)
Nếu ta nghĩ rằng hồi đáp của ta
Được trao cho kẻ có thể trở về trần thế,
Ngọn lửa này sẽ mãi đứng im.
Nhưng bởi chưa từng từ cõi sâu thẳm này
Có kẻ sống sót trở về, nếu điều ta nghe là thực,
Không sợ tai tiếng ta trả lời ngươi.
Hãy cùng nhau đi, em và tôi
Khi trên nền trời dang rộng ra là màn đêm tối
Như một bệnh nhân được gây mê trên bàn mổ;
Cùng nhau đi, qua những con phố hoang vắng nửa phần
Những góc tối lầm bầm
Của những đêm trằn trọc trong khách sạn mạt hạng
Và nhà hàng đầy mùn cưa với vỏ hàu ngổn ngang:
Những con phố lê thê như một cái lí lẽ buồn tẻ
Của một ý định xảo quyệt
Để dẫn em đến với một câu hỏi nặng nề ...
Ôi, đừng hỏi, “Nó là gì thế?”
Hãy cùng nhau đi và thăm nơi đó.
Trong phòng, phụ nữ đến rồi đi, chuyện trò
Bàn luận về Michelangelo.
Màn sương mù màu vàng cọ lưng nó vào những ô kính cửa sổ,
Làn khói mờ màu vàng dụi mõm nó vào những ô kính cửa sổ,
Liếm cái lưỡi vào trong các góc cạnh của màn đêm,
Nán lại trên vũng nước đọng trong rãnh cống,
Để bồ hóng rơi ra từ ống khói ngã lộn nhào xuống lưng,
Trườn qua hiên nhà, làm một cú bật bất ngờ,
Và thấy rằng giờ đang là một đêm tháng Mười dịu nhẹ,
Cuộn mình quanh căn nhà, và chìm vào chốn mơ.
Và quả thực sẽ có thời gian
Để làn khói vàng trượt dài dọc con phố,
Cọ lưng của nó vào những ô kính cửa sổ;
Sẽ có thời gian, sẽ có thời gian
Để chuẩn bị một vẻ mặt cho khi gặp những khuôn mặt khác;
Sẽ có thời gian để tàn sát và tạo tác,
Và thời gian cho công việc và các ngày của đôi tay
Mà nhấc lên và thả vào đĩa một câu hỏi;
Thời gian cho em và cho tôi,
Và đủ thời gian cho một trăm lần những lưỡng lự,
Và cho một trăm những ảo tưởng và nỗi suy tư,
Trước khi cầm lên bánh nướng và trà trong tách.
Trong phòng, phụ nữ đến rồi đi, chuyện trò
Bàn luận về Michelangelo.
Và quả thực sẽ có thời gian
Để tự hỏi, “Liệu tôi dám?” và, “Liệu tôi dám?”
Thời gian để quay lại và bước xuống thang,
Với hói trụi ở giữa đỉnh đầu tôi một mảng—
(Họ sẽ nói: “Kìa, tóc anh ta không còn dày!”)
Chiếc áo khoác sáng, cổ hồ cứng tận cằm cao biết mấy,
Chiếc cà vạt đắt tiền và nhã nhặn, nhưng giữ bằng kim gài không bóng bẩy—
(Họ sẽ nói: “Nhưng kìa, tay chân anh ta thật gầy!”)
Liệu tôi dám
Làm khuấy đảo cả vũ trụ?
Trong một phút có đủ thời gian
Cho những quyết định và suy xét mà sau một phút sẽ lại như cũ.
Bởi tôi đã biết tất cả về chúng rồi, biết hết rồi:
Biết hết về những tối, những sớm mai, chiều xế,
Tôi đã đong đếm cuộc đời tôi bằng những thìa cà phê;
Tôi biết giọng ca lặng dần với điệu hát đang hấp hối
Chìm dưới tiếng nhạc từ căn phòng xa bất định.
Vậy tôi nào nên liều lĩnh?
Và tôi đã biết hết những ánh mắt rồi, biết hết rồi—
Những cặp mắt giam cầm bạn trong một cụm từ sáo rỗng,
Và khi tôi bị phô bày, nằm sõng soài trên ghim nhọn đầu,
Khi tôi bị ghim xuống và ngọ nguậy trên tường,
Thì tôi nào thể bắt đầu
Nhổ ra những kí ức đời tôi như những mẩu thuốc lá bỏ?
Và tôi nào nên liều lĩnh?
Và tôi đã biết hết những cánh tay rồi, biết hết rồi—
Những cánh tay đeo vòng và trắng và trần trụi
(Nhưng dưới ánh đèn, phủ lông tơ màu nâu dịu!)
Có phải nước hoa từ chiếc đầm
Khiến tâm trí tôi bước lầm?
Những cánh tay nằm dọc theo mặt bàn, hoặc quấn trong chiếc khăn choàng
Và tôi có nên liều lĩnh?
Và tôi nên bắt đầu sao?
Có nên nói, tôi đã đi lúc hoàng hôn qua phố hẹp
Và nhìn kh��i bốc lên từ những chiếc tẩu thuốc
Của đàn ông cô độc mặc sơ mi, nghiêng mình ra ngoài cửa sổ? …
Lẽ ra tôi nên là lởm chởm một cặp càng
Chạy ngang qua vội vàng tầng đáy những biển tịch mịch.
Và buổi xế chiều, buổi tối muộn, ngủ giấc sao thật yên bình!
Ngón thuôn vuốt khẽ khàng,
Say giấc … mệt mỏi … hoặc chỉ giả ốm trốn làm,
Nằm dài trên sàn, ở đây cạnh em và tôi.
Liệu tôi, sau trà và bánh ngọt và đá lạnh
Có thể đẩy khoảnh khắc lên cao trào với đủ sức mạnh?
Nhưng dù tôi đã khóc và nhịn ăn, khóc và cầu nguyện,
Dù tôi đã thấy đầu tôi (đã dần hói) được mang vào trên một chiếc đĩa,
Tôi không phải nhà tiên tri — chẳng có gì đáng sẻ chia;
Tôi đã thấy thời vĩ đại của tôi thoảng qua run rẩy,
Và tôi đã thấy Người Hầu cõi vĩnh hằng cầm áo khoác tôi, và cười khẩy,
Và ngắn gọn, tôi đã sợ hãi.
Và liệu có từng xứng đáng không, sau tất cả,
Sau những chiếc tách, sau mứt cam, sau bữa trà,
Giữa những món đồ sứ, giữa những cuộc trò chuyện của hai chúng ta,
Liệu có từng đáng chút nào,
Để tiết lộ vấn đề với một nụ cười gượng gạo,
Để vo tròn cả vũ trụ lại thành một trái bóng
Để lăn nó về phía một câu hỏi nặng nề nào đó,
Để nói: “Ta là Lazarus, về từ âm phủ,
Về để kể người tất cả, ta sẽ kể tất cả”—
Nếu có người, đặt cạnh đầu nàng chiếc gối ngủ
Lại nói: “Đó hoàn toàn không phải ý của tôi;
Đó không phải nó, tất cả.”
Và liệu có từng xứng đáng không, sau tất cả,
Liệu có từng đáng chút nào,
Sau những hoàng hôn và sân cửa và những phố lấm tấm nước mưa,
Sau những cuốn tiểu thuyết, sau những tách trà, sau những vạt váy kéo lê phía sau dọc sàn nhà—
Và chúng, và nhiều điều nữa?—
Là bất khả để nói ra đúng những gì mà tôi muốn!
Nhưng nếu chiếc đèn lồng ma thuật hắt lên tấm màn những hoa văn của phiền muộn:
Liệu có từng đáng chút nào,
Nếu một người, đặt xuống chiếc gối hay trút bỏ chiếc khăn choàng
Và quay mình về hướng cửa sổ, lại nói:
“Đó hoàn toàn không phải nó,
Đó không phải ý của tôi, tất cả.”
Không! Tôi không phải Hoàng tử Hamlet, chẳng được định vậy;
Chỉ là một cận thần, kẻ sẽ có mục đích
Thúc một diễn biến, mở một hay hai cảnh kịch,
Khuyên răn hoàng tử; không ngờ gì, công cụ dễ dàng,
Kính cẩn, vui lòng khi giúp ích ít nhiều,
Khôn khéo, thận trọng, và quá đỗi tỉ mỉ;
Đầy câu từ cao vời, nhưng có chút khó hiểu;
Đôi lúc, quả thực, gần như nực cười vô lý—
Gần như, đôi lúc, Thằng Khờ.
Tôi già rồi … Tôi già rồi …
Tôi sẽ phải xắn lên hai gấu quần dài của tôi.
Tôi có nên rẽ tóc đằng sau? Liệu tôi dám ăn một trái đào?
Tôi sẽ mặc quần dài vải nỉ trắng, và trên bờ biển đi dạo.
Tôi đã nghe tiếng tiên cá cất giọng, hát cho nhau.
Tôi không nghĩ họ sẽ cất tiếng hát cho tôi.
Tôi đã thấy họ cưỡi những con sóng về phía biển
Chải nơi đầu sóng mái tóc trắng bị thổi ngược
Khi cơn gió thổi lên trắng và đen làn nước.
Ta đã nán lại trong những căn phòng của biển cả
Bên những cô gái biển quấn rong đỏ và nâu
Đến khi tiếng người đánh thức, và ta chìm sâu.
#poetry#thơ#the love song of j. alfred prufrock#bản tình ca của j. alfred prufrock#t. s. eliot#translate to vietnamese#dịch thơ#i spent more than a month on this#i did this instead of studying#what have my life become
5 notes
·
View notes
Text
Ruột Chăn Lông Vũ Tự Nhiên Và Nhân Tạo: Lựa Chọn Nào Tốt Hơn?
Trong thế giới của chăn ga gối đệm, ruột chăn lông vũ luôn được coi là một trong những sản phẩm mang lại giấc ngủ thoải mái nhất. Tuy nhiên, với sự phát triển của công nghệ, ruột chăn lông vũ nhân tạo cũng đang ngày càng phổ biến. Vậy giữa hai lựa chọn này, đâu là sản phẩm tốt hơn? Hãy cùng tìm hiểu qua bài viết dưới đây.
1. Chất liệu và cấu trúc
Ruột chăn lông vũ tự nhiên thường được làm từ lông của các loài chim như ngỗng, vịt, mang lại sự ấm áp và thoải mái. Chất liệu này rất nhẹ và có khả năng giữ không khí, giúp điều chỉnh nhiệt độ tốt hơn trong suốt đêm. Tuy nhiên, quá trình thu hoạch lông vũ tự nhiên cần phải được thực hiện một cách cẩn thận để đảm bảo không gây hại đến động vật.
Trong khi đó, ruột chăn lông vũ nhân tạo được làm từ sợi tổng hợp, có thể tái tạo được nhiều tính năng của lông vũ tự nhiên. Sợi nhân tạo thường được thiết kế để nhẹ và êm ái, mang lại cảm giác thoải mái khi sử dụng. Thêm vào đó, sản phẩm nhân tạo có thể sản xuất với nhiều độ dày và kiểu dáng khác nhau, giúp người tiêu dùng dễ dàng tìm kiếm sản phẩm phù hợp với nhu cầu của mình.
2. Khả năng giữ ấm và thoáng khí
Ruột chăn lông vũ tự nhiên thường nổi bật với khả năng giữ ấm tuyệt vời nhờ vào cấu trúc lông có thể giữ không khí, giúp duy trì nhiệt độ cơ thể. Chúng cũng rất thoáng khí, giúp ngăn ngừa cảm giác bí bách khi ngủ.
Ruột chăn lông vũ nhân tạo, mặc dù có khả năng giữ ấm tốt, nhưng có thể không bằng được lông vũ tự nhiên về khả năng thoáng khí. Tuy nhiên, các sản phẩm nhân tạo cao cấp đã được cải tiến đáng kể để khắc phục vấn đề này, mang lại sự thoải mái cho người dùng trong suốt đêm.
3. Bảo quản và vệ sinh
Một trong những ưu điểm lớn của ruột chăn lông vũ nhân tạo là khả năng bảo quản và vệ sinh dễ dàng. Chúng thường có thể giặt máy mà không lo bị hỏng, rất phù hợp với những người bận rộn hoặc không có thời gian chăm sóc sản phẩm.
Ngược lại, ruột chăn lông vũ tự nhiên yêu cầu sự chăm sóc đặc biệt hơn. Chúng thường chỉ nên giặt khô và cần tránh ẩm ướt, điều này có thể gây khó khăn trong việc bảo trì.
4. Giá cả
Giá cả cũng là một yếu tố quan trọng trong việc lựa chọn. Ruột chăn lông vũ tự nhiên thường có giá cao hơn do chi phí sản xuất và khai thác. Ngược lại, ruột chăn lông vũ nhân tạo thường có giá thành hợp lý hơn, giúp nhiều người tiêu dùng có thể dễ dàng tiếp cận và sử dụng.
5. Tác động đến sức khỏe và môi trường
Ruột chăn lông vũ tự nhiên thường không gây dị ứng cho người dùng. Tuy nhiên, việc sản xuất lông vũ cũng có thể ảnh hưởng đến môi trường nếu không được quản lý một cách bền vững. Trong khi đó, ruột chăn lông vũ nhân tạo thường ít gây dị ứng và có thể được sản xuất từ các nguyên liệu tái chế, giúp bảo vệ môi trường hơn.
Cả ruột chăn lông vũ tự nhiên và nhân tạo đều có những ưu điểm và nhược điểm riêng. Lựa chọn tốt hơn sẽ phụ thuộc vào nhu cầu và sở thích cá nhân của từng người. Nếu bạn ưu tiên về cảm giác thoải mái và tự nhiên, ruột chăn lông vũ tự nhiên có thể là lựa chọn tốt hơn. Ngược lại, nếu bạn muốn sản phẩm dễ bảo quản và có giá thành hợp lý, ruột chăn lông vũ nhân tạo sẽ là sự lựa chọn hoàn hảo. Dù lựa chọn nào, điều quan trọng nhất vẫn là mang lại giấc ngủ ngon và thoải mái cho bạn và gia đình.
0 notes
Text
Top 10 mẫu ruột gối Everon mới nhất năm 2020
10 mẫu ruột gối Everon tốt nhất năm 2020
10 mẫu ruột gối Everon dưới đây nằm trong bộ sưu tập chăn ga gối mới nhất năm 2020. Hãy cùng xem vì sao các mẫu ruột gối này được hàng nghìn khách hàng yêu thích lựa chọn nhé.
Top 10 mẫu ruột gối Everon mới nhất năm 2020
Ruột gối cũng là một sản phẩm quan trọng, có ảnh hưởng đến chất lượng giấc ngủ của bạn. Sau đây là 10 mẫu ruột gối tốt nhất năm nay bạn nên sử dụng.
Ruột gối đầu trẻ em Everon.
Giá: 95.000đ
Được làm từ chất liệu bông Polyester ở dạng hạt; ruột gối đầu dành cho trẻ em cũng là một sản phẩm làm mưa làm gió năm nay của Everon. Vỏ gối được làm từ vải tc với tỉ lệ 50% cotton và 50% Polyester. Vỏ màu trắng, được in họa tiết hoa văn chìm bắt mắt và tinh tế. Đặc biệt gối rất mềm và thông thoáng; hỗ trợ tốt nhất cho bé ngủ ngon giấc. Độ cao của gối phù hợp với những bé từ 2 tuổi trở lên. Ngoài ra, gối có kích thước nhỏ, chỉ 35x50cm; giúp bé dễ dàng mang theo đến lớp để sử dụng.
Ruột gối tựa Everon
Giá Bán: 100.000vnđ
Mẫu ruột gối tựa này của Everon có hình vuông khá lạ mắt. Chất liệu của gối là bông Polyester ở dạng hạt. Xơ bông được nhập khẩu trực tiếp từ Hàn Quốc; được xử lý sạch nên không có hại đối với sức khỏe. Bên cạnh đó, gối ít bị xẹp lún và biến dạng; dù sau một thời gian dài sử dụng. Mẫu ruột gối này được sử dụng để trang trí ở sofa; để tựa lưng hoặc để gối đầu vì có kích thước nhỏ gọn.
Ruột gối Everon Classic
Giá: 150.000vnđ
Ruột gối mỏng này được làm từ nguyên liệu bông cao cấp nhập khẩu từ Hàn Quốc. Ruột gối được làm từ bông Ball, 100% Polyester. Nhờ có cấu trúc quấn tròn đặc biệt; nên loại bông này có độ đàn hồi cao. Everon Classic vừa mềm mịn, vừa ít xẹp lún; rất phù hợp cho những bạn quen gối thấp.
Ruột gối thư giãn cổ Everon
Giá: 230.000vnvnđ
Mẫu ruột gối thư giãn cổ này được làm từ bông hạt; nên độ đàn hồi khá tốt, ít bị xẹp lún dù sau một thời gian dài sử dụng. Vỏ gối được làm từ vải Semi Micro Poly. Mặt gối được thiết kế rãnh nên giúp ổn định đốt sống cổ. Đồng thời chăm sóc tốt nhất cho toàn bộ phần cổ, vai gáy của người dùng; giúp người dùng ngủ ngon giấc nhất.
Dòng ruột gối thư giãn cổ Everon rất phù hợp cho những người có tiền sử các bệnh như thoái hóa đốt sống cổ; cho nhân viên văn phòng ngủ trưa; những người không có giấc ngủ sâu và những người đau mỏi vai gáy vì ngủ sai tư thế.
Ruột gối Everon Standard Soft
Giá: 240.000vnđ
Mẫu ruột gối Everon Standard Soft ngoài có cấu tạo như những mẫu ruột gối cao cấp khác của Everon; còn có đường né tạo ra cảm giác chắc chắn và bắt mắt khi sử dụng.
Vỏ và ruột gối được làm từ chất liệu Polyester; đem lại cảm giác mềm mịn, thoáng mát khi sử dụng; giúp bạn có giấc ngủ ngon hơn.
Ruột gối Everon 5S
Giá: 279.000vnđ
Mẫu ruột gối 5S này được người dùng đánh giá cao bởi các ưu điểm tuyệt vời. Gối vừa mềm mại, êm ái, dịu mát vượt trội; vừa có khả năng kháng khuẩn và khử mùi hiệu quả.
Tuy nhiên khi sử dụng mẫu gối Everon 5S, bạn cần chú ý những hướng dẫn sử dụng như sau để kéo dài tuổi thọ của ruột gối. Bạn nên giặt máy ở nhiệt độ không quá 30 độ C. Gối có thể vắt khô, phơi dưới ánh nắng mặt trời. Tuyệt đối không sử dụng chất tẩy để làm sạch gối; cũng không được là ủi gối.
Ruột gối Everon Ultra Micro
Giá: 370.000vnđ
Mẫu ruột gối này được làm từ bông fiber micro kích thước siêu nhỏ siêu mịn; được ví như lông vũ, nên gối rất êm ái và mềm mại. Thêm vào đó, vỏ gối được sản xuất từ vải Poly Micro nên có khả năng chống bám bụi và ngăn côn trùng hiệu quả.
Trên đây là 10 mẫu ruột gối Everon được hàng nghìn người yêu thích sử dụng trong năm nay. Chất lượng tốt và giá thành hợp lý là những ưu điểm khiến các mẫu ruột gối này được ưa chuộng. Tư thế gối đầu khi ngủ quyết định rất lớn đến chất lượng giấc ngủ của bạn. Do đó, bạn đừng bỏ qua những mẫu gối được chúng tôi gợi ý phía trên nhé! Bạn cần tư vấn nhiều hơn về địa chỉ mua ruột gối Everon chính hãng; liên hệ với chúng tôi qua hotline 0243 974 8111 - 0984 685 283 để được tư vấn trực tiếp. Bạn cũng có thể ghé thăm và trải nghiệm thực tế ở cửa hàng tại số 289 Phố Huế, Hai Bà Trưng, Hà Nội.
1 note
·
View note
Text
Pig Iron
r/nosleep
u/Cymoril_Melnibone
Ta từng nghe nhiều người nói rằng, ngươi không trở thành một thợ rèn; mà được sinh ra là một thợ rèn.
Có thể nói sự khéo léo trong quá trình làm việc với những kim loại là một món quà. Giống như tài năng của nghệ sĩ, kĩ năng của nhà văn, hay đôi tai của nhạc sĩ vậy. Phải, ngươi có thể học nó, nhưng chỉ vậy thì chưa đủ. Một bậc thầy đích thực chỉ được sinh ra từ một dòng dõi đích thực, ngươi có biết?
Giờ thì ta sẽ nói ngươi nghe - không phải kiêu ngạo đâu - ta rất có thể là thợ rèn vĩ đại nhất từng sống trên đời đấy.
Mọi vật qua tay ta đều hoàn hảo. Mọi mảnh thép dưới tay ta đều không tì vết, tựa như pha lê, tính đối xứng của cấu trúc nguyên tử đều trở nên phi thường và quái dị. Ta đã rèn những thanh gươm cho những kẻ sưu tầm, những kẻ si mê, những kẻ giàu có và nổi tiếng; và chúng đều là những tác phẩm tinh xảo nhất của ta, mang dấu ấn của riêng ta, tới mức không thợ rèn nào trên thế giới này có khả năng sao chép.
Trong số đó, ta chọn cho mình cái tên ‘Wayland’ - như lời tỏ lòng thành kính tới vị thánh nghề rèn người Anh. Nếu ngươi chưa từng nghe đến tên ta, đó là do ngươi không đủ nhạy bén và óc thẩm mỹ để thưởng thức các tác phẩm của ta - hoặc không đủ tiền trả cho ta.
Dù vậy, khi đã hoàn thành kiệt tác để đời rồi, ta cảm thấy đã đến lúc thế giới biết tới câu chuyện của mình. __________
‘Pig Iron’ (Gang thỏi) (*) là sản phẩm cơ bản ngươi có được từ những phương pháp luyện kim thời xưa. Phương pháp này giúp củng cố và trau chuốt, đồng thời loại bớt tạp chất của quặng từ lò rèn. Tuy nhiên nó lại không hiệu quả bằng những phương pháp hiện đại - do đó thợ rèn thường đặt loại gang này từ các nhà máy luyện kim hiện đại, thay vì tự mình rèn lấy.
Năm thì mười họa ta mới gặp phải khách hàng muốn một con dao hay thanh kiếm được rèn t�� nguyên liệu thô - chẳng hạn như, một tên ngốc táo bạo nào đó sẽ muốn một thanh kiếm được rèn từ đám quặng hắn vừa khai thác được. Sau đó thì cùng với búa và lò rèn, ta sẽ bắt tay vào làm việc.
Nhưng cái tên ‘Pig Iron’ đã kích thích trí tò mò của ta.
Chuyện gì sẽ xảy ra nếu ngươi luyện sắt từ lợn?
Ý tưởng ấy không đến nỗi quá vô lý, bởi lẽ giống như người, sắt cũng có trong hemoglobin của máu lợn. Để chiết xuất được chất sắt đó, nước phải bay hơi khỏi máu, sau đó protein khô sẽ trở thành ‘quặng’ cho quá trình nấu chảy. Tiếp đến, sử dụng than và canxi để hấp thụ phần lớn tạp chất còn lại. Cuối cùng ta sẽ thu được sắt nóng chảy ra từ đáy lò. __________
Theo tính toán của ta, muốn rèn được một con dao nhỏ phải cần đến máu của hơn một trăm con lợn. Nếu ngươi nhìn vào tình trạng tài chính của ta, con số ấy không là vấn đề. Tuy nhiên việc xử lý đám máu ấy sang trạng thái tiền quặng sẽ là một vấn đề thú vị đấy.
Ta chọn một cái vạc đồng khổng lồ để đun sôi máu, bởi lẽ với nó, ta có thể làm sạch các nguyên liệu hữu cơ một cách dễ dàng. Mẻ đầu tiên là một thảm họa; máu bị bắt lửa, và ta chẳng còn gì ngoài một ít than củi.
Nhưng sau nhiều lần tập luyện, ta đã tinh chỉnh được thời gian và nhiệt độ cho đến khi có đủ nguyên liệu cho quá trình nóng chảy.
Ta thừa nhận là chuyện này có đôi chút kỳ quặc; đổ từng thùng máu lợn vào lò than đá và vôi. Ta dừng lại một chút, suy nghĩ xem đây có phải việc làm của một người tỉnh táo hay không. Thế nhưng ta gạt suy nghĩ ấy đi ngay.
Ngươi biết đấy, chẳng có bộ não vĩ đại nào trong lịch sử loài người được coi là bình thường đâu.
Kim loại nở ra từ đáy lò có màu cam và dính, tựa như những viên kẹo cứng của Địa Ngục. Ta dùng kẹp gạt nó khỏi than, sau đó đưa vào lò rèn để luyện thành sắt.
Ta đã thành công.
Ngươi thực sự có thể luyện sắt từ lợn. __________
Con dao thật đẹp; ta đã chạm khắc tay cầm từ xương đùi của lợn và đánh bóng cho đến khi nó lấp lánh như ngà.
Thế nhưng con dao ấy vẫn chưa thể lấp đầy sự thỏa mãn của ta. Quả là lãng phí khi sử dụng ít lợn thế này.
Thanh gươm tiếp theo sẽ tuyệt hơn; lớn hơn, để khởi đầu thì - máu của ba trăm con lợn khỏe mạnh là đủ. Than cốc và vôi cho lò nung sẽ được lấy từ thịt và xương lợn nấu chảy; và ta dự định tận dụng hết bộ phận của lợn - kể cả mỡ của chúng cho quá trình tôi sắt.
Phải nói rằng công việc này không hề dễ dàng với một kẻ lột da nghiệp dư như ta. Xét cho cùng thì ta là thợ rèn, đâu phải đồ tể.
Sau một tháng rưỡi miệt mài làm việc, cuối cùng ta cũng được cầm trên tay thành quả của mình - thanh trư kiếm, với tay cầm bằng xương lợn đánh bóng và được buộc bằng da lợn.
Khi cầm thanh gươm ấy trên tay, ta bỗng cảm thấy một sức mạnh huyền bí chảy khắp huyết quản người thợ rèn.
Trong một khoảnh khắc điên loạn, say sưa với chiến thắng của mình, ta gầm lên trong niềm hoan hỉ và đem thanh gươm xuống đe.
Lẽ ra kim loại khi va vào nhau phải phát ra tiếng loảng xoảng, nhưng thay vào đó, thanh trư kiếm cắm sâu vào sắt như thể cái đe là thịt vậy.
Ta đã tạo ra thứ gì thế này? __________
Thanh gươm được ta treo trong cửa hàng để lôi kéo những vị khách hiếu kỳ. Ngay sau ngày ta rèn nó, một người xuất hiện.
Mang trên mình bộ com lê cùng đôi giày xa xỉ, hắn không khác tầng lớp thường thấy ở nơi này là bao. Mỗi lời hắn nói tựa như tiền rỏ giọt vậy.
“Tôi muốn mua thanh gươm đó,” hắn nói, tay chỉ vào thanh trư kiếm, “anh muốn tiền mặt, chi phiếu hay chuyển khoản?”
“Thanh gươm này không phải để bán”, ta đáp, “nó vốn là một dự án cá nhân.”
Môi hắn bặm lại vì thất vọng, nhưng chỉ ngay sau đó thôi, nó thành hình một nụ cười ranh mãnh.
“Mười triệu,” hắn thì thầm.
Ta lại lắc đầu, đoạn đưa tay với lấy đơn hàng gần nhất đây nhất của mình.
“Một trăm triệu.”
Có tiếng la hét từ bên ngoài xen vào cuộc trò chuyện. Ta gạt vị khách kia sang một bên, tro và than từ tạp dề của ta dây sang cổ áo trắng tinh của hắn. Bên ngoài là một tên vô gia cư. Mấy tên này thỉnh thoảng cũng ghé thăm cửa hàng, nhưng thường không gây sự với ta. Thế nhưng tên này lại khác - hắn đang vung tay múa chân, hò hét trước lò rèn.
“Phá hủy thanh kiếm ngay!” hắn nổi xung, “hoặc đừng động vào nó - tuy nhiên nếu ngươi trao nó cho kẻ này, cơn thịnh nộ của Chúa trời sẽ giáng xuống nhân gian!”
Lau bàn tay đen sạm vào mặt sau của quần jean, ta gằn giọng.
“Cút khỏi đây ngay lập tức.”
Người đàn ông giàu có bỗng thích thú cười thầm. Rất khẽ, rất hiểm độc.
“Anh cũng có thể phắn,” ta hầm hè, chỉ tay về phía cánh cổng.
“Nếu anh muốn,” dứt lời, hắn tiến về chiếc ô tô màu đen sang trọng đậu trên con đường lái xe rải sỏi.
Thằng lang thang đã biến mất tự bao giờ.
Cả ngày hôm đó, một cảm giác khó chịu cứ đeo bám, phân tán ta khỏi công việc. __________
Hai tuần tiếp theo, ta tiếp tục bị làm phiền bởi hai kẻ cuồng giáo khác; tên đầu tiên ở siêu thị, hắn hét ‘hủy nó đi, hủy nó đi, hoặc nó hủy mi.’ Tên thứ hai ở một con hẻm, phun vào mặt ta thứ gì đó về máu ô uế và thanh kiếm của lửa.
Ta phải thừa nhận; đúng là ta cảm thấy đôi chút băn khoăn.
Không lâu sau, người phụ nữ ấy xuất hiện… đứng trước nàng, một người dẫu khôn ngoan đến đâu cũng chẳng thể nào giữ nổi bình tĩnh.
Nàng mang trên mình chiếc váy màu đỏ thắm. Giọng nói của nàng trầm ấm, khiêu gợi như thần Vệ Nữ vậy. Ta cảm thấy máu dồn lên đến háng ngay lúc nàng cất lời.
Nàng muốn thanh gươm ấy, đương nhiên rồi.
“Em đẹp lắm,” ta nói với nàng, “có điều, em không thể sở hữu nó. Thứ này vô cùng đặc biệt.”
“Ồ em biết chứ,” nàng nói, “và anh cũng vậy.”
Ta nghĩ khi đó mình đã cười; bởi lẽ mọi chuyện cứ ngỡ chiêm bao vậy. Nhưng cuối cùng ta lại ngó lơ ham muốn của mình. Ta cảm ơn nàng đã ghé thăm cửa hàng, sau đó đuổi nàng đi. Ta quyết định cất thanh gươm vào nhà, nơi không ai có thể thấy nó lần nữa.
Hóa ra quyết định đó đã cứu sống ta. __________
Mùi khét đánh thức ta khi đồng hồ điểm quá nửa đêm.
Ta ngã khỏi giường. Cú ngã ấy đã cứu ta khỏi nhát đầu tiên.
Lông vịt của gối phát nổ, làm rung chuyển chiếc giường.
“Đèn!”, ta thét, lảo đảo tìm đến tủ quần áo, nơi thanh trư kiếm ngủ yên.
Ánh sáng rực rỡ tràn ngập, soi tỏ mọi vật trong phòng ngủ.
Hiện lên trước mắt ta là chiếc giường bị đâm thủng bởi thanh kiếm rực lửa trên tay một sinh vật có màu trắng và vàng, đôi mắt tái nhợt không có con ngươi, và đôi cánh khổng lồ kỳ quái.
Tay cầm của thanh trư kiếm nóng lên khi ta giương nó lên.
Gầm lên như một chú hổ trắng và vàng dũng mãnh, sinh vật kia rút thanh kiếm lửa khỏi giường và vung về phía ta.
Đáng lẽ lực đẩy của thanh kiếm phải ném ta về phía bức tường, nhưng khi ấy một sức mạnh lạ thường đã giữ ta khỏi ngã. Khi kiếm chạm kiếm, ngọn lửa của thanh gươm kia bỗng vụt tắt - như thể bị thanh trư kiếm hấp thụ vậy.
Gầm lên trong cơn thịnh nộ, sinh vật kia thả thanh gươm lửa xuống trong đau đớn. Hình hài tinh tươm của của nó bỗng chốc biến thành một thứ gì đó hết sức kì dị.
Ta nghĩ trong giây phút ấy, nỗi sợ đã thúc đẩy mình, mặc dù có lẽ còn hơn thế nữa. Được kích thích bởi sức mạnh phi thường ấy, ta chớp lấy thời cơ, đâm lưỡi kiếm xuyên qua ngực sinh vật kia.
Nó rít lên trong đau đớn và kinh hoàng. Một thứ dịch thể màu vàng chảy ra từ vết thương của nó.
“Không,” nó gượng dậy, cố rút thanh gươm khỏi ngực, “KHÔNG!”
Đâm kiếm sâu hơn chút nữa, ta lại được thưởng thêm một tiếng rít đau đớn và giận dữ khác.
Khi ánh sáng mờ nhạt trong đôi mắt tan dần, sinh vật kia mỉm cười,
“Pig Iron không thể bảo vệ ngươi khỏi đạo quân của Thiên Đàng đâu.” nó thì thầm.
Rồi biến mất, để lại một tấm nệm đang âm ỉ cháy, một chùm hổ lốn những lông vịt, và thanh trư kiếm - vẫn bị bao phủ bởi thứ dịch thể màu vàng ấy. __________
Sáng hôm sau, nàng quay lại, người phụ nữ mang trên mình chiếc váy đỏ thắm.
“Tôi có thể giúp anh,” nàng nói.
Giờ thì ta đã hiểu. Sự quyến rũ của nàng khi ấy rốt cuộc chỉ là dối trá mà thôi.
“Bảo vệ tôi khỏi cơn thịnh nộ của Thiên Đàng ư?” Ta bật cười cay đắng.
“Phải.”
“Cô đang mặc cả linh hồn tôi đấy à?”
Nàng mỉm cười. Điềm tĩnh, dễ chịu, thư thái.
“Nếu tôi có thể giúp anh chế tạo một vũ khí tuyệt hơn; một thứ vô song, bảo vệ anh trước cả Thiên Đàng lẫn Địa Ngục thì sao?”
Thanh trư kiếm đang ở ngay bên cạnh, chờ ta vung lên.
“Và tôi phải trả giá cho thông tin ấy như thế nào?”
Nàng khoanh tay lại, đoạn ngồi trên góc của chiếc cưa.
“Anh chỉ cần biết chủ nhân của tôi rất hứng thú với quá trình chế tạo thứ vũ khí ấy.”
Nhớ lại mối đe dọa kinh hoàng từ sinh vật từng ám sát mình đêm qua, ta buông lỏng thanh trư kiếm.
“Được thôi. Tôi đồng ý. Giờ hãy nói tôi nghe cách chế tạo.”
“Tương tự thôi,” nàng giải thích bằng giọng đều đều, “nhưng ta sẽ dùng thứ nguyên liệu khác. Một thứ quyền năng hơn lợn gấp ngàn lần.”
“Con người,” ta nín thở.
Cùng nụ cười cuồng nhiệt và thâm độc ấy của nàng, ta hiểu mình đã bị nguyền rủa từ thời khắc đó.
https://redd.it/49fnuk
____________________ (*) "Pig Iron" hay gang thỏi trong tiếng việt, là sản phẩm trung gian sau quá trình nung chảy quặng sắt với nhiên liệu giàu cacbon như than cốc cùng đá vôi trong lò cao.
Sở dĩ nó có cái tên "Sắt lợn" là vì khuôn của nó có cấu trúc phân nhánh được hình thành trên cát. Các thỏi gang được đặt ở góc bên phải hướng tới một cái rãnh ở trung tâm, gợi hình ảnh một con lợn nái đang cho con bú.
____________________
Dịch bởi: Trần Nhật Hạ - Reddit Việt Nam
1 note
·
View note
Text
5 hiểu lầm phổ biến về vải nỉ mà người dùng hay gặp phải
Vải nỉ là chất liệu khá quen thuộc, được sử dụng rộng rãi hằng ngày, đặc biệt vào mùa đông. Những chiếc áo khoác nỉ thời thượng là trang phục không thể thiếu trong tủ đồ của mỗi người. Phổ biến là vậy nhưng người dùng vẫn có nhầm lẫn về chất liệu này. Bài viết sẽ giúp bạn có đánh giá chính xác hơn về chất liệu nỉ ngay dưới đây.
Vải nỉ được làm từ sợi cotton?
Thực tế, vải nỉ là sự kết hợp giữa sợi vải và sợi len, tạo nên bề mặt có phủ một lớp bông, giúp giữ nhiệt tốt. Vải nỉ trong tiếng Anh có tên gọi là “felt” và trong tiếng Trung là 呢 (ní).
Vải nỉ được kết hợp từ sợi vải và sợi len, với lớp lông ngắn phủ trên cả 2 mặt
Vải nỉ có thể là loại vải lâu đời nhất mà con người biết đến; trước cả dệt và đan. Có lẽ vì chúng không được dệt và cũng không cần đến khung cửi nên có người đã nhanh chóng chế tạo ra chất liệu này. Một số di vật cổ đại được tìm thấy trong ngôi mộ của những kỵ sĩ du mục ở vùng núi Tiai, Siberia và có niên đại khoảng năm 700 trước Công nguyên. Ho đã sử dụng nỉ để làm quần áo, yên ngựa và lều.
Truyền thuyết kể rằng trong thời Trung cổ, Thánh Clement, người sắp trở thành Giám mục thứ tư của Rome, đã tình cờ phát hiện ra quá trình tạo ra nỉ. Các bước sản xuất vải nỉ gần như không có nhiều thay đổi. Vải nỉ được sản xuất bằng cách sử dụng nhiệt, độ ẩm và áp suất để kết nối các sợi với nhau. Vào thời Trung cổ, người thợ làm mũ đã tách lông ra khỏi da bằng tay và dùng áp lực và nước ấm lên vải để co lại bằng tay. Mặc dù ngày nay máy móc đã thay thế con người xử lý các công đoạn trên nhưng yêu cầu để làm nên chất liệu này vẫn không thay đổi.
Sử dụng vải nỉ được ứng dụng rộng rãi trong nhiều thập kỷ qua. Vải nỉ được sử dụng để tạo ra nhiều sản phẩm khác nhau, xuất hiện phổ biến trong cuộc sống hàng ngày như: quần áo, chăn gối, vỏ bọc ghế, thảm, đồ handmade hay các trang phục chuyên dụng như lớp trong của đồ leo núi, đồ lặn...
Để chứng minh vải nỉ không được làm từ sợi cotton, hãy cùng khám phá quy trình sản xuất phức tạp, nhiều công đoạn của chất liệu này nhé.
Bước 1: Pha trộn nguyên liệu: Trước khi bắt đầu quá trình chế biến, các sợi tham gia vào quá trình sản xuất nỉ được đưa vào một máy có hình trụ lớn có gắn đinh thép để kết hợp các sợi thành một khối.
Bước 2: Chải thô: Tiếp theo, các sợi hỗn hợp sẽ được chải thô. Máy chải thô là những hình trụ khổng lồ có thể liên kết các sợi thành một mạng lưới. Phễu nạp cho phép một hỗn hợp thể rắn đi vào để tạo ra một những sợi vải theo tiêu chuẩn. Các sợi trong lưới dệt được kéo bằng dây, hoặc chải thô, để chúng song song với nhau.
Bước 3: Dệt vải
Bước 4: Phơi khô vải nỉ
Bước 5: Ép chặt
Bước 6: Làm sạch vải nỉ
Bước 7: Cán láng vải
Như vậy có thể thấy, quy trình sản xuất vải nỉ khác với quy trình sản xuất vải cotton. Loại sợi sử dụng để sản xuất vải nỉ chủ yếu là sợi len, sợi tổng hợp như polyester. Chất liệu nỉ thành phẩm được sử dụng với nhiều mục đích khác nhau, đáp ứng được yêu cầu khắt khe của thị trường.
Vải nỉ dễ xù lông?
Sở dĩ vải nỉ được làm từ sợi len nên bề mặt vải có một lớp lông mỏng, giữ nhiệt tốt, hoàn toàn không bị xù lông khi sử dụng. Bên cạnh đó, vải nỉ còn sở hữu nhiều ưu điểm nổi bật.
Độ bền cao
Vải nỉ có trọng lượng nhẹ, dai, kết cấu đặc biệt giúp chất liệu này nhanh khô hơn so với vải bông hay vải len, đặc biệt là len nhân tạo. Các sản phẩm làm từ chất liệu nỉ không nhàu nát hay bai dão trong suốt thời gian sử dụng. Nếu như sử dụng len, bạn thường gặp trường hợp bị bung sợi thì với vải nỉ, điều này hoàn toàn được khắc phục. Khi cắt, vải nỉ không bị tước sợi đồng thời giữ được độ dai hoàn hảo.
Khả năng giữ ấm vượt trội
Vải nỉ ra đời với mục đích làm ấm cơ thể tại những vùng có nhiệt độ trung bình thấp. Vì thế không thể phủ nhận tính năng nổi bật của chất liệu này: sự ấm áp, mềm mại. Hai mặt vải thường có lớp lông ngắn, mịn, là “vũ khí bí mật” giúp vải nỉ thường được đánh giá cao hơn các chất liệu như len, cotton, hay bông ở khả năng giữ ấm cơ thể.
Lớp lông ngắn của vải nỉ là “vũ khí” giúp vải giữ ấm hiệu quả
Có thể sử dụng 2 mặt vải
Đặc trưng nổi bật để phân biệt vải nỉ với các chất liệu khác là cấu trúc 2 mặt song song. Dù mặt trong hay mặt ngoài của vải đều có một lớp lông ngắn, vừa tăng cường khả năng giữ nhiệt, vừa tăng giá trị sử dụng. Vậy nên dù bạn có thể “mặc trái” thì chất nỉ vẫn mang đến tính năng tối ưu cho người sử dụng. Lớp lông ngắn trên mặt vải hoàn toàn là cấu tạo bình thường của nỉ, không phải bề mặt vải bị xù lông như nhiều người vẫn nghĩ.
Nỉ là một trong số ít chất liệu có thể dùng được cả 2 mặt
Chống thấm nước
Do có nguồn gốc từ vùng mưa tuyết, sương giá nên vải nỉ có khả năng chống thấm nước cao. Hơi ẩm khi thấm vào mặt vải hầu hết đều không được giữ lại. Tỷ lệ nhỏ còn lại nhanh chóng chuyển vào môi trường xung quanh. Nhờ đó, vải nỉ thích hợp với thời tiết Việt Nam mỗi khi mùa mưa tới hay khi trời trở lạnh, không có ánh nắng mặt trời.
Vải nỉ sở hữu khả năng chống thấm nước cao
Đa dạng màu sắc
Gạt bỏ nhầm lẫn về việc vải nỉ bị xù lông, chất liệu này vẫn chinh phục được thị trường bởi sự đa dạng trong mẫu mã và màu sắc, đáp ứng được nhiều kiểu dáng trang phục cũng như các sản phẩm ứng dụng cao trong nhiều lĩnh vực khác nhau.
Bảng màu sắc đa dạng của vải nỉ
Tuy sở hữu nhiều ưu điểm như vậy nhưng không thể phủ nhận, vải nỉ vẫn còn tồn tại một số nhược điểm. Nhược điểm lớn nhất là dễ bám bụi do có nhiều lỗ nhỏ trên cấu tạo mặt vải. Vải nỉ không thể dùng khăn khô để lau mà phải mang đi giặt mới có thể làm sạch. Vì thế, chất liệu này không được đánh giá cao về khâu vệ sinh và bảo quản.
Bên cạnh đó, do nỉ là chất liệu dành cho mùa đông nên khả năng cách nhiệt rất cao. Độ dày của vải có thể là một nhược điểm bởi chúng khiến người dùng cảm thấy bí bách, nóng nực. Vì thế đừng lựa chọn những trang phục nỉ vào mùa hè nếu bạn không muốn mồ hôi toát ra như tắm.
Vải nỉ chỉ có một loại?
Nếu bạn nghĩ vải nỉ chỉ có một loại và được sử dụng với nhiều mục đích khác nhau thì bạn đã nhầm. Hầu hết các chất liệu vải đều được sáng tạo thành nhiều loại khác nhau để đáp ứng hiệu suất sử dụng của một chức năng nào đó. Và vải nỉ cũng không ngoại lệ. Vải nỉ gồm 5-6 loại khác nhau tùy vào sự kết hợp của từng loại vải. Hãy cùng khám phá nhé.
Vải nỉ cotton
Nỉ cotton hay còn có tên gọi khác là nỉ thường, được sử dụng rộng rãi trong nhiều lĩnh vực khác nhau do giá thành rẻ so với mặt bằng chung. Vải sở hữu độ co giãn tuyệt vời tuy nhiên độ dày không cao, lớp lông ngắn gần như không đáng kể trên bề mặt vải khiến khả năng giữ ấm của chất liệu này thấp hơn so với các chất liệu cùng loại.
Vải nỉ dạ
Chất liệu này là sự kết hợp giữa vải nỉ và vải dạ, được ứng dụng rộng rãi để sản xuất đồ thủ công, đồ handmade hay đồ trang trí như móc chìa khóa, gối ôm,... Vải nỉ dạ thường có nguồn gốc từ lông động vật hoặc sợi tổng hợp. Việc ép các loại sợi dưới tác động của nhiệt độ, áp suất, độ ẩm thích hợp đã tạo ra những tấm vải nỉ dạ.
Vải nỉ dạ thường được sử dụng làm đồ handmade
Vải nỉ gai
Loại vải này được sử dụng chủ yếu trong ngành nội thất bởi độ bền cao và khắc phục được nhược điểm dễ bám bụi của vải nỉ. Sở dĩ vải được gọi là nỉ gai là bởi khi tiếp xúc với bề mặt có cảm giác gai, độ ma sát lớn. Chính bởi đặc điểm này mà chất liệu nỉ gần như không được sử dụng trong ngành may mặc. Rất dễ để tìm kiếm một chiếc ghế sofa bọc chất liệu này.
Vải nỉ lông
Ngay từ tên gọi, chúng ta đã có thể hình dung được chất liệu này với sự hiện diện của lớp lông trên bề mặt. So với những chất liệu vải nỉ khác, lớp lông ở đây dày hơn, nhìn rõ hơn và nhiệm vụ của chúng để giữ ấm tối đa hiệu suất. Vì thế chúng thường được sử dụng làm lớp lót cho các loại áo khoác màu đông, để tăng khả năng giữ ấm cho cơ thể.
Vải nỉ chần bông
Chất liệu này thường được ưu tiên may những chiếc áo khoác giữ ấm trong những ngày đông giá rét. Ngoài tính chất giữ ấm của vải nỉ, khi được chần thêm một lớp bông thì khả năng giữ ấm được tăng lên nhiều phần. Tùy thuộc vào lớp bông dày hay mỏng thì việc giữ ấm càng cao. Chất vải không quá cứng, ngược lại do có sự xen kẽ của bông cotton nên khá mềm, thích hợp may áo khoác hay đồ bộ cho trẻ nhỏ.
Vải nỉ chần bông là chất liệu tuyệt vời may trang phục mùa đông
Vải nỉ nhung
Cũng như vải nỉ dạ hay nỉ lông, chất liệu này là sự kết hợp giữa vải nỉ và vải nhung, vì thế vải gồm hai mặt: mặt nỉ và mặt nhung. Thông thường chất liệu này được ứng dụng làm thảm, làm nền chụp ảnh là chính. Bạn có thể bắt gặp nỉ nhung được dùng làm thảm chụp ảnh giày dép, quần áo, phụ kiện hay chỉ đơn giản là một tấm thảm để không gian trở nên ấm cúng hơn trong những ngày đông giá rét.
Vải nỉ thun
Chất liệu nỉ thun hay còn được biết đến là vải thun dạ. Đặc điểm của loại vải này là sở hữu một lớp lông ngắn, mượt, khả năng thấm nước kém, chắn khí, chắn gió tốt nên thường được ưu tiên sử dụng vào mùa đông. Với đặc điểm này, vải nỉ thun thường được sử dụng làm chăn, nệm hoặc trang phục mùa đông.
Như vậy có thể thấy, vải nỉ có nhiều loại khác nhau, với mỗi loại lại tối ưu một ứng dụng khác nhau. Vì thế bạn cần hiểu rõ từng chất liệu của vải để có lựa chọn thích hợp nhất cho mục đích sử dụng của mình.
Chỉ sử dụng vải nỉ để may quần áo?
Như đã nói ở trên, vải nỉ có nhiều chủng loại khác nhau, mỗi loại vải khác nhau lại được sử dụng cho từng mục đích khác nhau. Vì thế, chất liệu không chỉ được sử dụng để may quần áo mà chúng có ứng dụng trong một số ngành sản xuất như nội thất, chăn ga gối đệm, hay những vật dụng trang trí, đồ handmade.
Trong sản xuất quần áo thời trang
Vải nỉ sở hữu độ mềm mại và ấm áp, bề mặt vải sở hữu lớp lông ngắn, mềm mượt. Đây chính là lý do giúp chất liệu này được sử dụng phổ biến trong ngành thời trang, mang đến cảm giác thoải mái, dễ chịu cho người mặc. Một số trang phục sử dụng vải nỉ có thể kể đến như áo khoác, áo hoodie, đồ bộ cho trẻ em,.. Những trang phục này đều dễ tạo kiểu và kết hợp với nhiều trang phục khác, tạo ấn tượng cho người mặc.
Vải nỉ là chất liệu tuyệt vời cho màu đông
Trong sản xuất đồ nội thất
Bên cạnh các chất liệu gỗ thì vải cũng thường được lựa chọn để sản xuất đồ nội thất. Chất liệu nỉ được sử dụng phổ biến hơn so với các loại vải khác. Nỉ thường được chọn làm mút hay vỏ bọc ghế, vỏ bọc sofa. Sử dụng những vật dụng được bọc vải nỉ, người dùng sẽ không bị đau lưng bởi tính năng mềm mại của chất liệu. Bên cạnh đó, vải nỉ đa dạng màu sắc giúp phối hợp với nhiều mẫu mã khác nhau, thích hợp với không gian sống hiện đại của nhiều gia đình.
Ghế sofa bọc nỉ sang trọng
Sử dụng cho vật dụng trang trí
Vải nỉ nhiều màu sắc, dễ cắt, dễ sáng tạo nên những nhà thiết kế, thợ cắt may đã sáng tạo nhiều vật dụng trang trí khác nhau sử dụng chất liệu này. Bên cạnh đó bạn cũng có thể bắt gặp vải nỉ trong nhiều đồ trang trí handmade xinh xắn, dễ thương.
Móc khóa handmade từ vải nỉ
Sản xuất chăn gối mùa đông
Nhờ ưu điểm nhẹ, giữ ấm tốt và cũng là chất liệu thân thiện với môi trường nên vải nỉ thường được ưu tiên sản xuất chăn mùa đông cao cấp, rất thích hợp với khí hậu nước ta. Mức giá cho các loại chăn nỉ cũng phù hợp với thu nhập trung bình của thị trường.
Bên cạnh đó, vải nỉ không chỉ được dùng để may gối handmade mà còn được sử dụng để sản xuất gối công nghiệp. Không khó để tìm kiếm trên thị trường hiện nay với những chiếc gối từ vải nỉ với kiểu dáng, màu sắc đa dạng, được phụ nữ và trẻ nhỏ yêu thích.
Bộ chăn ga gối làm từ vải nỉ
Vải nỉ da cá và vải thun da cá là một?
Đây là nhầm lẫn phổ biến nhất của người dùng khi lựa chọn vải nỉ. Thực tế, vải nỉ da cá và vải thun da cá hoàn toàn khác nhau.
Vải nỉ da cá
Vải nỉ da cá bắt nguồn từ vải nỉ, có độ co giãn, mềm mại và thường được sử dụng vào mùa đông. Bằng mắt thường có thể nhận thấy vải nỉ da có có một mặt phẳng, trơn còn mặt sau lại có nhiều vòng xếp chồng lên nhau như hình vẩy cá.
Nỉ da cá là sự kết hợp giữa 35% sợi tự nhiên (sợi len) và 65% sợi
Chất liệu vải thường được kết hợp từ 35% sợi tự nhiên (sợi len) và 65% sợi tổng hợp nên khả năng thấm hút mồ hôi tốt, được chuyên dụng sản xuất quần áo, đặc biệt là quần áo cho trẻ em.
Do bề mặt vải da cá nên khả năng bám bụi được hạn chế tối đa, vải ít bị bẩn và bám bẩn như các chất liệu nỉ khác.
Vải thun da cá
Vải thun da cá làm từ sợi cotton và sợi spandex
Vải thun da cá được làm từ sợi cotton và spandex với tỷ lệ pha trộn biến đổi tùy thuộc vào nhà sản xuất, có thể là 90% cotton hoặc ít hơn. Bề mặt vải cũng tương tự như nỉ da cá với một mặt phẳng, trơn, mặt còn lại có hình giống như vảy cá. Chất liệu được làm từ sợi cotton nên thường được sử dụng vào mùa hè, còn vải nỉ da cá lại là chất liệu “mùa đông”
Cách phân biệt hai chất liệu
Tuy cả hai có nét tương đồng dẫn đến nhầm lẫn nhưng bạn hoàn toàn có thể phân biệt hai loại vải này bằng những cách sau:
Cảm nhận bằng tay: Sờ trực tiếp lên 2 loại vải, chất liệu nào ấm áp hơn thì đó là vải nỉ da cá. Vải có cảm giác mềm mại, khi vò có độ nhăn nhẹ, đặc biệt khi kéo căng vải có độ co giãn thích hợp thì đó là vải thun da cá.
Nhung nước: Vải nỉ da cá không thấm hút nước, chống thấm là ưu điểm của chất liệu nên nếu bạn ngâm chúng vào nước, chất liệu nào ngấm ít hơn là vải nỉ, còn vải thun da cá do được làm từ chất liệu cotton nên ngấm nước tốt hơn.
Trên đây là những thông tin hữu ích về chất liệu vải nỉ mà có thể bạn nhầm lẫn bấy lâu nay. Sở hữu tính năng nổi bật, cùng kết cấu 2 mặt đặc biệt, vải nỉ là chất liệu “quốc dân” mà ai cũng nên sở hữu.
Theo https://foreverbedding.net/vai-ni
0 notes
Text
Bộ Drap Cotton Hàn Quốc Màu Trắng - Lông VũBộ Drap Cotton Hàn Quốc được thiết kế một cách ấn tượng sẽ khiến căn phòng của bạn thêm hiện đại và sang trọng. Với họa tiết màu trắng cùng hàng trăm lông vũ có nhiều màu sắc đa dạng, được phối hợp hài hòa, cho không gian că phòng thêm sống động. Bộ Drap này hợp với những người thích sự sáng tạo, sôi động, thích khám phá nhưng cũng khá nhẹ nhàng, tinh tế.
Drap giường là tên gọi chung của một bộ sản phẩm giường ngủ, sản phẩm bạn đang xem bao gồm:
- 1 Ga.
- 2 vỏ gối nằm: 50x70cm.
- 1 vỏ chăn khóa kéo có kèm theo ruột chăn.
Mẫu chăn cotton lông vũ làm tăng độ mượt mà cho căn phòng.
Bộ drap được may từ cotton Hàn Quốc mềm mại, thoáng mát. Chất liệu vải nhẹ, dễ giặt, nhanh khô và không bị xù lông, không phai màu sau khi giặt. Sản phẩm an toàn cho sức khỏe, không gây kích ứng da.
Drap bọc được may vừa vặn với kích cỡ nệm, dây thun có độ co giãn giúp drap ôm sát nệm, tránh bị xô lệch khi nằm.
Đường may chắc chắn, tỉ mỉ, hạn chế tối đa tình trạng bung rách, đứt chỉ trong quá trình sử dụng. Công nghệ in kỹ thuật số hiện đại cho hình ảnh sắc nét.
Thiết kế tinh tế với màu sắc hài hòa, phù hợp với nhiều phong cách nội thất khác nhau. Sản phẩm được sản xuất theo công nghệ tiên tiến, đảm bảo tính thẩm mỹ cao và giá trị sử dụng lâu dài. Bộ drap không chỉ góp phần chăm sóc giấc ngủ cho cả gia đình mà còn mang đến nhiều cảm hứng tuyệt vời trong việc trang trí phòng ngủ.
Với chất liệu cotton Hàn Quốc, dòng drap giường có khả năng thấm hút mồ hôi tốt, độ bền cao, không bụi vải, an toàn cho người sử dụng, bộ chăn ga sẽ mang đến cảm giác mềm mịn giúp bạn ngủ ngon và sâu hơn. Hơn thế nữa, với thiết kế tinh tế, tỉ mỉ, ôm khít đệm, cùng màu sắc nổi bật không chỉ giúp che phủ bề mặt đệm, mà còn làm ấm cúng, tươi trẻ thêm cho không gian phòng ngủ của gia đình.
Về thương hiệu chăn ga gối đệm Sương Tuyết
Cửa hàng Sương Tuyết (80 Nguyễn Tri Phương, quận Thanh Khê, thành phố Đà Nẵng) là một trong những nhà cung cấp chăn ga gối đệm Đà Nẵng giá rẻ. Với +1000 mẫu mã và vải phong phú, có cả hàng nội địa lẫn xuất khẩu cho khách hàng thoải mái lựa chọn.
Chăn ga gối đệm Đà Nẵng Sương Tuyết.
Khi mua ra giường tại Sương Tuyết, khách hàng sẽ được tư vấn một cách chi tiết nhất về các dòng sản phẩm với các cấu tạo, thành phần, màu sắc cũng như ưu điểm và hạn chế của nó để có được cái nhìn sâu sắc hơn, sau đó chọn mua được một món hàng phù hợp.
Đặc biệt, đây là cửa hàng chuyên may đo trực tiếp theo yêu cầu của khách hàng với máy may hiện đại, nhân lực có kinh nghiệm, sẵn sàng đáp ứng các nhu cầu đặt hàng từ các dòng chăn mền đại trà đến cao cấp.
Sương Tuyết cam kết với khách hàng:
Không bán chăn ga gối đệm chất lượng kém, hàng giả, hàng nhái.
Đảm bảo nguồn nguyên liệu tốt và thân thiện nhất với khách hàng.
Cam kết giá chăn ga gối đệm luôn cạnh tranh tốt nhất thị trường.
Luôn giao hàng đúng hẹn và đúng thời gian đã ghi trong hợp đồng.
Luôn có đội ngũ nhân viên sẵn sàng hỗ trợ tư vấn.
0 notes
Text
Chọn gối để không vẹo cổ khi ngủ
Chúng ta dành một phần ba cuộc đời để ngủ nên chiếc gối đóng vai trò rất quan trọng.
Chuyên gia của Hiệp hội giấc ngủ Mỹ Terry Cralle nói, nếu ngủ không ngon, tốt nhất là bạn nên xem xét thay chiếc gối bạn đang nằm.
Ảnh minh họa: Nightingold
Theo các chuyên gia về giấc ngủ, nhiều người chọn sai gối, tức là loại gối không phù hợp với tư thế ngủ của họ.
Neel Anand, giáo sư phẫu thuật chỉnh hình và giám đốc chấn thương cột sống tại Trung tâm cột sống Cedars-Sinai ở Los Angeles (Mỹ), nói với tờ Forbes: "Giữ cho cổ và lưng thẳng hàng khi ngủ là ưu tiên hàng đầu, điều này giúp bạn có một giấc ngủ ngon".
Làm thế nào để bạn biết đã đến lúc phải thay một chiếc gối mới? Có một mẹo mà một số chuyên gia khuyên dùng, áp dụng trên những chiếc gối có chất liệu sợi tiêu chuẩn. Bạn gấp đôi chiếc gối và đặt một cuốn sách nặng lên trên. Khi lấy sách ra, chiếc gối đàn hồi trở lại hình dạng bình thường là đạt chuẩn. Nếu gối vẫn còn gấp, hoặc không trở về trạng thái bình thường, đó là một dấu hiệu chắc chắn đã đến lúc bạn mua gối mới.
Trên thực tế, không có loại gối nào là phù hợp cho tất cả mọi người, bởi mỗi người có một lựa chọn khác nhau. Tuy nhiên, khi chọn gối, bạn vẫn cần lưu ý những điểm để có một sản phẩm phù hợp.
Khi gối, cổ và vai phải thẳng hàng với cột sống
Vai trò chính của gối là cung cấp sự hỗ trợ và ổn định cho cổ và đầu khi bạn đang ngủ. Micheal Breus, thành viên của Học viện y học giấc ngủ Mỹ giải thích, độ dày hay mỏng của gối sẽ giúp đầu, cổ và vai của bạn thẳng hàng với cột sống, giúp bạn đi vào giấc ngủ dễ chịu.
Theo tiến sĩ Niamish Baxi, một chuyên gia về chăm sóc cột sống và y học cơ xương tại Bệnh viện Phẫu thuật Đặc biệt ở New York, điều quan trọng là cổ của bạn phải ở trạng thái trung tính. Cổ không nên được uốn cong về phía trước, mở rộng về phía sau hoặc bị xoay. Khi bạn ngủ, tai phải thẳng hàng với vai và cằm hướng về phía trước. Điều này có nghĩa là khi chọn gối, với những người nhỏ, nên chọn loại gối mỏng, trong khi người to lớn nên chọn loại gối dày.
Tiến sĩ Darren Pollack, bác sĩ chỉnh hình và giám đốc y tế tại Dasha Wellness & Spa nói rằng nhiều bệnh nhân đến với ông vì đau, sau đó ông chỉ ra cho họ thấy rằng chiếc gối họ chọn không phù hợp, bởi chiếc gối đó không giúp giữ cổ thẳng hàng với cột sống. Theo thời gian, điều này có thể gây ra cứng cơ, viêm gân, đau dây thần kinh, thoát vị đĩa đệm...
Chất liệu làm gối
Lông vũ: Đây là chất liệu cao cấp nhất được sử dụng để làm gối. Loại này có nguồn gốc từ lớp lông tơ mềm mại của ngỗng và vịt, tạo nên một lớp ruột tự nhiên mềm mịn và tạo độ thoáng cao. Tuy nhiên, một số người bị dị ứng với lông vũ vì nó có thể chứa mạt bụi. Lông vũ cũng có thể hấp thụ nhiệt dư thừa, gây khó chịu cho người ngủ vì nóng.
So với lông vũ, ruột gối làm từ lông thân ngỗng (Feather pillows) giá cả phải chăng hơn nhưng dễ xẹp hơn loại trên.
Bông polyester: Đây là một trong những vật liệu phổ biến nhất được sử dụng để làm gối vì giá cả phải chăng và có sẵn. Nhược điểm của sản phẩm này là nó dễ mất hình dạng nhanh chóng, tức là tuổi thọ thấp. Loại này phù hợp với người dễ bị dị ứng, đồng thời có thể cho vào máy giặt dễ dàng.
Cao su: Loại gối này được tạo khuôn theo hình dạng của cơ thể người sử dụng, mang lại sự nâng đỡ và ổn định cao. Do đó, chúng phù hợp cho bất kỳ tư thế ngủ nào. Tuy nhiên, loại gối này có tác dụng giữ nhiệt nên không lý tưởng cho những người sống ở vùng khí hậu ấm áp.
Gối nào tốt nhất cho tư thế ngủ của bạn?
Tổ chức Giấc ngủ Quốc gia báo cáo, ngủ nghiêng là tư thế ngủ phổ biến nhất.
Trước khi chọn một chiếc gối, hãy cân nhắc tư thế ngủ quen thuộc của bạn. Theo Sleepopolis, những người nằm ngửa khi ngủ cần một chiếc gối vừa phải và có độ cứng vừa phải. Những người ngủ ngửa khi sử dụng gối cao có thể bị đau cổ, bởi nó sẽ khiến đầu bị nâng cao. Gối cao su (dạng foam) là lý tưởng.
Người ngủ nghiêng nên chọn chiếc gối có độ dày, chắc chắn. Những yếu tố này đảm bảo xương sống được căn chỉnh ở mức "trung tính" trong khi chúng ngủ.
Những người ngủ sấp thường khiến cổ và lưng bị căng thẳng, gây ra đau khớp vai hoặc cột sống. Tốt nhất nên chọn chiếc gối thấp, mềm mại.
Thùy Linh (Theo Housedigest)
0 notes