#gạo an toàn
Explore tagged Tumblr posts
thuannguyenrice · 1 year ago
Text
Challenges and Innovations in Rice Farming
Global rice farming faces complex challenges, requiring innovative solutions to ensure sustained productivity and the well-being of dependent communities. #gaothuannguyen #thuannguyenrice #rice #whiterice
Rice farming, a cornerstone of global agriculture, grapples with multifaceted challenges that necessitate innovative solutions for sustained productivity and the well-being of communities dependent on this vital staple. These challenges span various facets of rice cultivation, demanding a holistic approach to secure a resilient and sustainable future for this critical agricultural sector. Water…
Tumblr media
View On WordPress
1 note · View note
sa-sa-blogger · 3 months ago
Text
Đôi khi, chúng ta tự hỏi rằng sức mạnh thực sự của con người đến từ đâu. Phải chăng là từ những thành tựu to lớn, là những lần vươn mình kiên cường trước mọi sóng gió, hay là từ những giọt nước mắt lặng thầm bị giấu kín?
Không ai trên đời là mãi mãi mạnh mẽ, không ai hoàn toàn trơ trọi trước bao biến đổi của cuộc sống. Ngay cả những cành cổ thụ vững chãi cũng có lúc bị gió cuốn chao đảo, và ngay cả loài cỏ dại nhỏ bé, bền bỉ ấy cũng từng lung lay trước cơn giông.
Bởi vì bản chất của con người, giống như thiên nhiên, là sự cân bằng giữa yếu đuối và kiên cường.
Có những nỗi đau không cần diễn tả bằng lời, những c��m xúc trôi qua mà không ai hay biết.
Người ta có thể cười, có thể gượng gạo bước qua những ngày khó khăn, nhưng đâu đó trong lòng vẫn luôn tồn tại một khoảng trống sâu thẳm.
Có những giọt nước mắt không rơi thành dòng, chỉ là lặng lẽ chảy ngược vào tim. Ai cũng có lúc mệt mỏi, có lúc yếu lòng.
Những vết xước của cuộc đời không phải lúc nào cũng nhìn thấy rõ ràng, và sự mạnh mẽ không phải lúc nào cũng là vỏ bọc hoàn hảo.
Đôi khi, việc tiếp tục đi về phía trước đã là một loại dũng cảm. Người mạnh mẽ không phải là người không khóc, mà là người biết cách ôm trọn nỗi đau trong lòng và vẫn tiếp tục sống, vẫn giữ được niềm tin vào ngày mai.
Vì thế, đừng tự trách mình khi có những ngày cảm thấy kiệt quệ, muốn gục ngã. Những giọt nước mắt, dù rơi ra hay giấu kín, cũng đều là minh chứng cho sự sống, cho cảm xúc và tâm hồn của bạn.
Có lẽ điều mà chúng ta cần học là cách chấp nhận rằng mình có thể yếu đuối, rằng không sao khi ta thỉnh thoảng phải dừng lại, tựa vào một ai đó hay thậm chí chỉ là tựa vào chính mình.
Dù là cỏ dại hay cổ thụ, cho những ai mạnh mẽ nhất hay yếu mềm nhất, đều đã từng lung lay trước cơn gió của cuộc đời.
Điều quan trọng không phải là chúng ta đã từng khóc hay không, mà là sau đó chúng ta đã đứng dậy như thế nào!🌿
Cre: Doctor_Podcast
Retouch & 📸: Sa
Tumblr media
20 notes · View notes
thaiihoangg · 6 months ago
Text
Tumblr media
Hồi xưa nhà mình nghèo, rất nghèo. Đến độ gạo mình còn phải đi xin hàng xóm, làm quần quật phụ ba phụ mẹ còn hơn là làm mướn nữa. Hồi đó mình chỉ ước hè đến về nội cúng rồi ở lại trong đó tầm 1-2 tuần, được ăn ngon mà không phải nghĩ tới sáng mai dậy sớm đi chăn bò, đi cuốc đất gì hết. Hồi đó ước mơ của mình chỉ đơn giản vậy, tại có được tiếp xúc với gì nữa đâu :))))
Lớn lên tí đi học mình có nhiều cơ hội hơn, thấy bạn bè đồng trang lứa có đạp điện, có điện thoại, có quần áo đẹp, có bla bla. Nên mình ước được như mn.
Ra trường thì ước có việc làm, có tiền cho ba cho mẹ, mua cái iphone mới ra, có tiền mua tay ga, có tiền được ở trọ một mình, đi du lịch,.. chốt lại là toàn nhu cầu hưởng thụ :)))
Bây giờ mình đã dư sức nuôi sống được bản thân, mấy cái “ước mơ mơ ước” lúc trước không còn là gì nữa. Cái mình muốn nhất bây giờ là có được một ngôi nhà ở Saigon này, đêm nằm mình ước ba mẹ người thân khoẻ mạnh, tìm được một nửa phù hợp để đồng hành-yêu thương-chia sẻ cho khoảng thời gian sau này.
Hy vọng rồi mình sẽ đạt được tất cả như thời gian trước đó, mà không được thì cũng không sao :))) hên xui
45 notes · View notes
antruongnguyenthuy · 1 year ago
Text
Tumblr media
Thờ ơ chưa bao giờ là một tính tốt.
Tuần rồi, giữa quay cuồng cuối tuần, tự nhiên con bạn thời đại học gửi cái thiệp từ năm 2019 mà mình đã viết nhân dịp sinh nhật nó. Đứng thiệt lâu mà mình thật sự đã không nhớ mình từng có tặng món này hay sao ta?! Mình hay vậy lắm, mình chỉ chân thành đúng giây phút hiện tại, sau đó nhớ hay quên là chuyện của người khác, mình không mang theo bên người nhiều tâm tư đến vậy.
Có đôi khi mình không hiểu hết được sự mong đợi của những người mình thương dù họ là một tệp rất thưa thớt người, cũng không phải là quá đông đến nỗi không quan tâm xuể. Nhưng điều ngọt dịu nhất mà mình nhận được từ họ đó là dẫu mình có thờ ơ ra sao, mình cũng không bao giờ phải trả lời tại-sao-thế-này, tại-sao-thế-nọ.
Bất chấp mình luôn nhìn ra thế giới muôn màu và chực chờ sải cánh bay, vẫn có vài người cứ ôn hoà đứng đợi.
2019 là cách đây 4 năm, 2016 là cách đây 7 năm. Nhớ cái buổi đầu tiên sinh hoạt công dân ở hội trường, mình chọn ngồi ở hàng ghế đầu tiên, một mình. Tự nhiên có con kia đi muộn, hụp hụp bước vào rồi lao thẳng tới chỗ cạnh mình và ngồi xuống. Từ đấy là hai đứa dính với nhau suốt 4 năm đại học, cùng ghét một người, cùng vượt qua muôn vàn ngốc dại đầu đời. Nhớ cả những ngày hẹn nhau cà phê học bài từ 7h sáng mà đến tận 4h chiều mình mới ra tới.
Thật, tệ đến thế chắc chỉ có mỗi mình.
Nhiều điều không vui trong đời đến nhanh quá mức và mình không có sự chuẩn bị nên thoắt cái, mình đã trở thành một người khác — một kẻ quên đi gần hết cách quan tâm đến người khác. Nhưng may mắn là dẫu khác đến thế nào, vẫn có nhiều người nhận ra mình và nhẹ nhàng vuốt ve mình từ trong những điều sâu thẳm nhất, như vậy đó.
Chiều nay, có con bé cũng viết cho mình cánh thư dài cả trang A4 dù chỉ mới biết mình mấy tháng trở lại đây. Có lẽ là vì nó biết mình mới mấy tháng đấy, chứ rõ hơn về mình có khi nó sẽ viết ngắn lại. Chỉ là trong từng lời mà cô bé đã viết, nó phảng phất sự chân phương của bóng dáng mình dăm ba năm về trước.
Những năm ấy, mình cũng từng là kẻ dành nhiều chữ nghĩa cho những người gần cạnh. Nhưng rồi ngày tháng trôi qua, đứng trước nhiều điều mòn mỏi, mình dần quên đi mong muốn tỏ bày. Rồi mình cũng nhận ra ở tầm tuổi này đổ đi, hành động mới là câu trả lời, ngôn từ không cần thiết phải nhiều đến vậy. Người ta giấu đằng sau những lời sáo rỗng nhiều ý nghĩ hợm hĩnh quá, thà không nói có khi sẽ đỡ ngượng cho nhau hơn. Mình hầu như chẳng còn bày tỏ gì, tệ hơn là mình chỉ “nhận và trả”, mình quên đi cách “cho”. Nhưng mà mình không có ý định thay đổi điều gì đâu, cuộc sống là vậy, ở mỗi thời điểm mỗi người sẽ chọn cách sống mà mình thấy đỡ mệt nhất. Cùng lúc ta chấp nhận được nhau thì ở lại, không thì đường vẫn rộng, cứ đi.
Chỉ là biết ơn đời khi mang đến gần cạnh mình những người như vậy, bất kể mình làm gì vẫn để lại cho mình đường lui, bất kể mình muốn gì vẫn giấu cả thế gian để lén lút thành toàn cho mình, bất kể mình đỏng đảnh ra sao vẫn đứng đằng xa nhìn theo không rời mắt. Họ không bao giờ bày tỏ lấy một điều gì vậy mà chưa bao giờ quên mình không ăn cay, nhớ rõ mình thích áo trắng kẻ sọc xanh, sợ mình ngủ bị giật mình, biết góc mặt phải của mình xinh hơn góc mặt trái,… và ti tỉ những điều chân thành ý nhị khác.
Ta rồi sẽ lớn, ta rồi sẽ già. Ta không có nhiều chọn lựa về những người bên cạnh, mà có chọn thì cũng chẳng mấy khi toại nguyện. Nhưng trong muôn vàn chuyển biến khôn lường và ngần ấy thảo mai gượng gạo, xin nói một lời biết ơn vì ở quanh đây, có vài người đã chân thành quý mình mà không đòi hỏi mình phải động tay động chân làm một thứ gì.
Thật may mắn vì quanh mình, không ai dúi kẹo vào tay mình và nói chuyện ơn nghĩa (dù mình sẽ trả lại bằng đúng viên kẹo đó ngay thôi). Trong thế giới của một người vốn có nhiều điều lớn lao và cũng nhiều điều thật ra nhỏ nhặt đến không đáng kể, thật tốt khi ta đã luôn ân cần trước khi ta đòi hỏi.
— AN TRƯƠNG
71 notes · View notes
iam-annhien · 9 months ago
Text
Tôi chẳng hiểu sao. Những chuyện gần đây tôi ko thể nào nhớ nỗi. Vậy mà những chuyện xa xưa lại nhớ ko sót chi tiết nào
——
P bỏ tôi đi vào một ngày tháng ba, vào đúng ngày sinh nhật năm tôi 24 tuổi. Uhm. Có vẻ đó là tuổi vừa đủ đẹp của một người phụ nữ.
Đau đớn thay. Người gây ra cái chết cho P là tôi. Hình như anh ấy trừng phạt tôi bằng cách để tôi nhìn thấy anh từng chút từng chút mất đi sinh mạng mình.
Tai nạn giao thông khiến P chấn thương sọ não. Bác sĩ bảo anh ấy chết ngay tại chỗ. Nhưng mà tôi không tin. Rõ ràng lúc đó tôi còn thấy P vươn tay về phía tôi, cười với tôi. Tôi nhớ rõ ràng là như vậy
Lúc đưa tiễn P. Tôi không khóc. Không hề rơi một giọt nước mắt nào. Tôi khiến những người xung quanh hoài nghi lẫn sợ hãi.
Khi bạn còn trẻ. Bạn một mình. Bạn phải có một lòng dũng cảm nhất định để tồn tại giữa thành phố.
Trước khi gặp P, tôi hoàn toàn đơn độc. Thế giới của tôi chỉ có học, thư viện, làm thêm... Cho đến một ngày, tôi tìm thấy P. Thành phố vẫn vội vã tấp nập, chỉ duy nhất một điều khác biệt mà tôi biết. Từ nay tôi đã có P bên mình. Một người hoàn toàn xa lạ bước chân vào cuộc sống và mọi thứ thay đổi.
Nhưng! Đau lòng thay, tôi không hề chuẩn bị nhận thức để chấp nhận khả năng người đó sẽ ra đi mãi mãi.
Lúc đó. Tôi lại quay trở về làm người phụ nữ đơn độc giữa lòng thành phố. Nhưng. Lại là người phụ nữ với trái tim hun hút một lỗ hổng lớn lao.
Tôi vẫn tiếp tục sống với những lịch trình như khi P còn bên cạnh. Nhưng mà bạn biết không (Nhiều năm sau này có người nói tôi mới biết) Chết không đáng sợ, chỉ khi bạn sống với một tâm hồn đã chết. Điều đó mới đáng sợ
Nỗi day dứt, hối hận gặm nhắm tôi từng ngày. Chắc hẳn không ai hiểu được, gánh nặng khi mang trên vai hai mạng người (Đúng. Không phải một, mà là hai) đau đớn đến mức nào. Nó khiến bạn hoài nghi về bản thân, cảm giác mình là hung thủ giết người nhưng không bị pháp luật trừng phạt, khiến bạn căm ghét và phủ nhận chính mình.
Đúng vậy. Tôi căm ghét mình.
Những lúc như vậy. Tôi lại tự dỗ dành, an ủi bản thân. Hít thở vội vã để cảm thấy hiện thực này, sự mất mát này không thể xâm chiếm được tôi. Tôi cố tìm cách tránh xa nó một cách tuyệt vọng.
Cách vài ngày, ba mẹ lại đến thăm tôi. Lần nào mẹ cũng im lặng lau chùi, dọn dẹp, mua ít trái cây để vào tủ lạnh, nấu cho tôi một ấm trà gạo lứt. Ba thì thỉnh thoảng để lại một mảnh giấy trên bàn ở phòng khách: “Cố mà khóc đi con!”
Nỗi lòng của ba mẹ khiến tôi muốn ôm chầm lấy họ và thổn thức rằng tôi nhớ P đến nhường nào, đau đớn bao nhiêu. Nhưng tôi không dám. Tôi không đủ sức lực và tự tin để thừa nhận với họ rằng tôi biết chuyện gì đã xảy ra và nó hiện hữu rõ rệt như thế nào đối với tôi. Tôi thật sự không dám. Rồi tôi trốn tránh họ. Tôi vác balo đi. Chẳng biết mình muốn đi đâu. Cứ đi đã.
…….
Tumblr media
28 notes · View notes
tuthuongminh · 1 year ago
Text
Tumblr media
|𝟮𝟬𝟮𝟯.𝟵.𝟮𝟰🍂𝗴𝗼𝗼𝗱𝗻𝗶𝗴𝗵𝘁|
Dù rằng trong tay chỉ toàn là"muối gạo củi dầu" thì trong mắt cũng phải có "sao trời biển rộng". Chầm chậm tìm hiểu thế giới, làm mới bản thân, để mong chờ, để yêu thương cuộc sống này.
57 notes · View notes
ryantualison · 2 years ago
Text
Công việc hiện tại đem lại cho mình tiền, cuộc sống cũng tương đối ổn định, nhưng không cho mình "bạn", càng không cho mình "nhà".
Thời niên thiếu đi qua trong quá nhiều oán hận với gia đình, đã từng sợ phải trở về nơi đó; bây giờ lại chỉ muốn quay đầu. Sự thật thì, ba mẹ mình đã già rồi! Mình không muốn cảm nhận cảnh họ đã xảy ra chuyện, mà mình thậm chí còn chưa mua được vé máy bay.
Không đủ giỏi, không đủ tự tin, sợ bước ra vùng an toàn. Mình như số đông ngoài kia bị cơm áo gạo tiền ghì trên lưng. Cái câu chỉ có trẻ con mới lựa chọn thật ra dành cho những người lớn như mình. Công việc cùng gia đình. Chọn tất, nghĩa là áp lực, là cố gắng gấp nhiều lần, là không ngừng học hỏi. Cái giá của "con nhà người ta" chưa bao giờ đề ra cho người không biết đánh đổi.
Tumblr media Tumblr media
@ryantualison
82 notes · View notes
vinhnguyet · 14 days ago
Text
đây, ngày 9 tháng 12 của mình nhé, năm 2024
hôm nay người Công Giáo chúng mình mừng lễ Mẹ Vô Nhiễm. chuyện này nói sau nhưng mà mình nháy trước khúc này.
đầu tiên là ăn uống để chị Miên vào kiểm tra.
sáng nay mình bị đầy bụng nên không ăn uống gì, nhưng có hai thỏi bánh gạo lứt chà bông nhăm nhăm cho vui mồm. trưa thì Huyền đưa mình đi ăn bánh xèo vỏ, ui, cái chỗ này sẽ trở thành chỗ ăn quen mồm của mình trong tương lai. còn tối thì mình ăn cơm nhà bếp nấu. có gà kho sả, tôm rang thịt và canh bầu cùng quá trời rau luộc. mình xới có một muôi cơm thôi, còn lại chủ yếu là ăn rau í. chả hiểu sao dạo này mình ăn rất ít cơm, còn thức ăn thì vẫn ăn đủ. giờ mình đang uống một ly trà dâu tằm, à đúng rồi, ban nãy nghỉ giữa hai tiết mấy đứa có mời mình ít bánh tráng, eo ăn dính lắm. và sau đây là minh chứng cho những lần ăn của mình.
Tumblr media Tumblr media
chị Miên bảo cái Tumblr của mình toàn nói về công chúa, không thì bảo nhớ anh Đ. thế cũng tốt, ở đây chỉ có một mình mình, ít ra bế công chúa lên đây rồi thêm anh Đ cho có hơi người, chứ ngay chính vườn nhà mình mà còn cô đơn thì tệ lắm.
thế nên nói về công chúa trước đi. mình hay bảo công chúa có cái tật quạc mình mỗi khi mình làm mấy trò ngu người. cái kiểu quạc của công chúa là hét vào mặt mình mấy câu lệnh như "ăn đi, ngủ đi, làm đi" với cái sticker con gà la ó. sáng nay công chúa cũng quạc mình chuyện ăn sáng.
Tumblr media
nhưng hôm nay công chúa ốm rồi. công chúa bảo chắc ốm nhưng mình mạnh dạn đoán luôn là công chúa ốm rồi, chứ ai lại uể oải rồi chảy nước mũi và sụt sịt liên tục mà không ốm đâu. mình nhắc bạn mua thuốc, mang áo cho ấm thôi chứ làm được gì.
Tumblr media
nhưng vẫn cơ hội với cà chớn lắm. à, mình rất quý cái sự để ý tiểu tiết của công chúa nhá. lần đó mình kể là mình mới ốm xong, còn trận ho thì kéo dài ra thêm mấy hôm nhưng khỏi rồi, lâu lâu khò khè thôi. thế mà lần này là lần thứ 3 công chúa hỏi mình hết ho chưa dù chuyện mình kể đã qua cả tuần trời. mình bảo hôm nay nhà mình kho gà với sả, công chúa hỏi mình hết ho chưa mà ăn gà. hết rồi, tôi hết rồi, hết hẳn khò khè luôn rồi. thế mà tới lúc mình kể chuyện mình ăn miếng bánh tráng muối ớt thì bảo mình là đồ tham ăn. trừ bạn 5 điểm còn 2.
à, mình còn ăn cả sủi cảo hôm nay nữa. giờ mới nhớ, hihi.
Tumblr media
tiếp chuyện công chúa đi, eo ơi bạn cũng để ý lắm.
Tumblr media
và rồi đòi đánh mình
Tumblr media
mình cợt nhả thì bạn đòi đấm, nhưng bạn cợt nhả thì mình rộng lượng cho qua. trời ơi, bạn N bữa nay rộng lượng lắm, hehhe.
hết chuyện của công chúa rồi. giờ tới cook chị Miên. chị ta bảo ai đó nhốt mình lại đi chứ lúc chị ta độc thân mà mình có tình yêu vào đáng sợ lắm.
Tumblr media
toàn cảnh chị Miên cook mình lúc 4 giờ 30 sáng. giờ mà nhốt mình lại may ra có mỗi anh Đông làm được, chứ chưa thấy đối tượng nào có khả năng đó. nhưng may quá, mình nghỉ chơi từ tháng 11 rồi, hehe không bị nhốt. nhưng chuyện mình mong ngóng anh Đ là thật. ngày trước lúc còn chơi với ảnh, ảnh siêng coi stories của mình lắm, tới lúc ảnh lơ mình mình vẫn mong ngóng điều đó mỗi ngày, cứ 3-4 tiếng là mình vào coi lượng mắt xem stories có tăng lên không, có ảnh ở trong đó không.
rồi tới lúc nghỉ chơi nhau, mình cũng vào coi từng chút một, kiểu để cái avt ảnh hiện diện vỏn vẹn vài giây trên stories là mình thấy đủ rồi ấy. thật ra ảnh có thật sự xem hay không mình không biết và cũng sợ phải biết lắm. sao mình lại có thói quen up nhiều stories và liên tục thế nhỉ? ban đầu mình không muốn lưu lại vào cái mục photos của phở bò ấy nên mình làm thế, rồi có đợt mình không gửi ảnh bằng messenger được và anh Đ cũng bảo trông stories mình nên mình đăng nhiều hơn, cho ảnh thấy. thế là quen tới giờ. à, thế lại là mình cũng giỏi đấy chứ. thôi nói tới đây thôi, giờ chỉ còn mỗi anh Thu anh Hạ lâu lâu vào xem stories của mình, còn Huyền coi liên tục, chị Miên cũng không thiếu cái nào. vậy là đủ rồi, mình gặp bấy nhiêu đó người thôi. mà mình cũng chẳng còn coi trọng xem ai là người xem stories của mình nữa. mình coi là được.
Tumblr media
tới đó thôi, nói chuyện Lễ Mẹ Vô Nhiễm đi.
mình được thấy những người ít có cơ hội thấy. cha Khánh, ở nhà hưu dưỡng dù gần như ngày nào mình cũng đi gần đó nhưng ít khi ghé vào. dì Thảo, từ lúc dì nghỉ hưu mình chưa có dịp gặp lại dì. mình chỉ muốn thấy họ thôi còn để gặp và trò chuyện thì mình không biết sẽ phải nói gì nên thôi, thấy là đủ.
sáng mình sang cắm hoa một lúc rồi về, hôm nay lựa hướng dương để cắm, đơn giản à không lồng lộn như mọi năm.
Tumblr media
lúc trong nhà thờ, mình nói chuyện với G. mình nhận ra mình vẫn nói vớ G về chuyện mình đã buồn nhiều như nào khi mình nghỉ chơi anh Đ. nhưng, tận sâu mình là kể cho G biết thôi. mình không còn đau đáu nữa. mấy lần trước mình toàn gục mặt khóc hoặc gục đầu đau đớn nghĩ về nhưng gì mình đã làm sai thôi. bây giờ mình nhìn về phía G, kể về Đ rồi như kiểu, à chuyện cũ mèm, à chuyện đó đấy hả, à chuyện anh Đ đối xử không được tốt với mình đó hả, .. cái cảm giác đấy mình chẳng biết miêu tả ra làm sao, nhưng chắc chắn là nỗi buồn không còn nữa.
thôi công việc đi, mình vẫn chật vật lắm với cái công việc QC này. complain hai lần rồi, dù mình thấy mình nhận xét và góp ý rất kĩ lưỡng. thôi cứ từ từ bình tĩnh tiếp thu vậy. mình không muốn nói chuyện này thêm tí nào.
Tumblr media
mắt mình vẫn sưng húp chưa có dấu hiệu thuyên giảm. nhưng không sao, ai quở gì quở, mình kệ thôi.
kết bài thôi, mình còn vài việc phải làm nữa.
hy vọng là công chúa sẽ không phải ốm một trận nặng, bạn ra đường nhớ mang thêm áo choàng thêm khắn nhá. dù bạn bảo "vâng, tôi biết rồi" nhưng lần trước bạn đi nhậu tôi thấy bạn mặc mỗi cái áo thun thôi.
mọi người cũng thế nhé, ý là anh-chị-bạn-em, cũng giữ mình cho cẩn thận trong cái thời tiết này. à tự nhiên muốn mắng anh Đ một câu ghê, kiểu "cẩn thận cái thân anh đi, anh kia đi ngủ, mau". bắt đầu tuần mới thôi, mình gãy đây mệt thật í.
hết ngày rồi, yêu mọi người của mình nhiều.
3 notes · View notes
namvuitinh · 24 days ago
Text
"Nếu có một công thức bí mật để được biết đến hay trở nên nổi tiếng, tôi sẽ đưa nó cho bạn. Nhưng chỉ có một công thức không quá bí mật mà tôi biết Đó là làm việc tốt và chia sẻ nó với mọi người."
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Tôi đang viết những dòng này với cái chân đang bại liệt: Dạo gần đây tôi đã không rời khỏi nhà trong suốt 1 tuần liền, là lần đầu tiên kể từ đợt dịch, việc ngồi không 1 chỗ suốt làm chân tôi hay bị tê dại, tôi chợt nghĩ nó có phải là thoái hóa giống loài Kỳ Giông hang động không. Chân của tôi sắp teo hết cả rồi. Nếu như vậy thì tôi sẽ không thể nào nhảy hit hop cho bạn coi được. Huhu (thực ra khi full chức năng cũng không biết nhảy =)) ) .
Để tránh sự việc đau thương trên, tôi quyết hôm nay để chó dắt đi dạo, và vì cũng khá lâu rồi chó mới dắt tôi đi dạo nên lần này tôi đã sẵn sàng tâm lí để chạy đua với nó. Hì hục suốt 40 phút chạy, đôi tê dại của tôi rất hay đã biến mất và trở thành đôi chân bại liệt, tôi có thể bỏ cuộc nhưng chó của tôi thì không. Nó kéo tôi lê lết đi bộ thêm khoảng 30 phút nữa, nhìn có vẻ thê thảm nhưng thực ra đây là kiểu thời gian tôi cực kì thích, làm một cái gì đó cực kì mệt mỏi sau đó cho phép mình nghỉ xả hơi. (toàn làm 10 nghỉ 50 là nhiều =))) )
Vừa đi vừa chụp ảnh linh tinh, tôi phát hiện ra một xe máy bất thường đang chạy về phía mình. Oh right một bà cô trung niên đang đi đâu đó, phía sau xe là bao gạo đang đổ dọc đường. Tôi đã không thể bỏ lỡ cơ hội trở thành người tốt. Ngay lập tức, tôi kêu cô ấy lại để nhắc điều đó. Thế là tôi có 1 trận cười toe toét vì trông họ còn thảm hơn cả mình. Tôi an ủi cô ấy là rất may mắn khi gặp được tôi vì còn tới nửa bao gạo. Vài đoạn hội thoại ngắn khác, sau khi giúp cổ cột lại bao cho chắc chắn, tôi tiếp tục hành trình về nhà của mình. Với thể chất đi xuống nhưng tâm trạng cực kì vui vẻ.
Tả phong cảnh: Đi trên đường về, trời cũng chập tối và có màu ráng chiều rồi. Tầm mắt của tôi quét qua là hàng ngàn con muỗi đang bay trên bầu trời, aiz, thật ganh tỵ nó còn nhiều hơn số tóc trên đầu tôi nữa. Lũ chuột ở đâu cũng lũ lượt kéo đến, chạy qua chạy lại 2 bên đường làm con Bi của tôi cuốn quýt cả lên, nó rất thích bắt chuột, nhưng tôi đã không còn sức để chạy theo nó nữa rồi. Đi từ từ về nhà, tôi thấy khá là buồn cười với lũ chuột, vì có vài con sau khi nhìn thấy tôi thì tự nhiên đứng gượng lại, yên bất động. Chắc bọn chúng nghĩ àaa chỉ cần đứng yên là sẽ không ai thấy =)). Thế là tôi chụp lại được 1 tấm 1 con chuột đang đúng yên sững sờ chờ đợi tôi đi qua không thể dễ hơn =)).
Tumblr media
P/s: Tôi cảm thấy gần đây tôi không còn nhiều người để nghe tôi kể chuyện nữa nên tôi sẽ lên đây nhiều hơn. Hehe. Tôi đang tự giới hạn mình hay là đây là hành trình viết blog để trở nên nổi tiếng khắp năm châu. Hhmmm, cứ nghĩ vậy thì có lẽ sẽ thành thôi. - Câu nói của ngày hôm nay: "Nếu còn nghĩ thì có lẽ". Yeah Manifest đó bạn =))
youtube
4 notes · View notes
nothingforevers · 2 years ago
Text
Sau bao nhiêu đổ vỡ đi nữa, tôi vẫn luôn tin tình yêu là có thật, chỉ có điều, tôi không tin mình đủ may mắn có được mà thôi.
Phải luôn tự nhắc lòng không được để mất niềm tin, vì còn niềm tin, mình sẽ còn cố gắng, khi chưa có được hãy tự nhủ có lẽ do bản thân chưa đủ tốt, cố gắng chưa đủ nhiều, hoặc mình vẫn còn đang xếp hàng đợi, may mắn chưa tới lượt mình.
Và tôi luôn tâm niệm, khi thích một ai đó, đừng chỉ vội nhìn vẻ bề ngoài của họ, mà còn cần phải nhìn lại ngoại hình của chính mình, xem liệu có tương xứng không. Không chỉ ngoại hình, mà còn là học thức, mức sống, tài chính, thu nhập, gia cảnh, xuất thân, ... liệu có tương đồng không, có bị coi là trèo cao, là đĩa đeo chân hạc không.
Vì tôi tin đời thực sẽ không có cổ tích. Hoàng tử trong truyện khi xưa thích lọ lem chẳng phải vì vẻ ngoài của nàng thật lộng lẫy trong đêm vũ hội hay sao? Ít nhất cũng cái tương xứng rồi đấy, vì chàng cũng đẹp trai mà.
Còn thời nay, giữa các vòng xoáy cơm áo gạo tiền, thì mỗi người sẽ có một tiêu chí chọn hàng đầu khác nhau, có người thì chọn ngoại hình, có người thì chọn gia thế, có người sẽ chọn tài chính. Nói chung đều sẽ phải có một vài thứ tương xứng thì mới quyết định được độ phát triển và bền lâu của mối quan hệ đó.
Nên câu "gió tầng nào gặp mây tầng đó" cũng sẽ không sai. Vì thế, nên hạ thấp mong cầu của bản thân xuống ngang và tương xứng với những điều kiện mình đang có. Đừng cố mơ tưởng rằng cổ tích sẽ xảy ra giữa đời thực một cách nhiệm màu.
Đơn giản như bản thân rất thích và muốn được ăn một phở thập cẩm đặc biệt, đầy đủ topping, tái nạm gầu gân bò viên trứng chần, nhưng trong tay chỉ có vỏn vẹn ba mươi nghìn. Thì làm sao đây?! Quay lại thực tại và thức tỉnh, một là cố gắng nỗ lực nhiều hơn nữa để có nhiều tiền hơn, để có thể ăn được tô đầy đủ như mình mong muốn ; hai là vui vẻ chấp nhận thứ mình đang có, hạ tiêu chuẩn mong muốn xuống, ăn tô một hai topping gì đấy giá ba mươi nghìn như khả năng mình đang có.
Rất nhiều người cứ tự huyễn hoặc bản thân rằng, tuy chỉ có ba mươi nghìn nhưng bằng một phép màu hay may mắn nào đó, sẽ gặp và mua được tô full topping đang sale hạ giá. Mà lại quên rằng, mỗi thứ trong đời này đều có cái giá của nó, và luôn tương xứng, chẳng có gì gọi là hời cả, và một mối quan hệ cũng vậy!
Rất nhiều người mong muốn có một ai đó thật lòng quan tâm, trân trọng mình mà quên đi rằng, chính bản thân mình phải tự quan tâm mình thật tốt trước đã, thì người thương mình thật lòng nếu có xuất hiện họ sẽ thấy và biết phải quan tâm mình ra sao.
Chính mình cần tự chăm sóc bản thân tốt hơn vì không ai thương mình bằng chính mình cả. Và cũng chính mình phải tự quý trọng bản thân trước khi gặp được người toàn tâm toàn ý trân trọng mình.
Bản thân mình còn chưa nỗ lực, phấn đấu để có cuộc sống tốt hơn, đủ điều kiện để chăm sóc tốt và trân quý chính mình, thì thử hỏi làm sao có thể đòi hỏi một ai đó trân quý và chăm sóc mình thật chu đáo.
Vì vậy, các bạn hay nhìn sự hạnh phúc của người khác rồi cảm thán "sao họ đã giàu, giỏi, đẹp còn gặp được vị hôn phối giàu, giỏi, đẹp y như họ, trong khi mình lại không được may mắn đó". Mà các bạn quên rằng, đó là quy luật hấp dẫn tương xứng, các bạn lại không nghĩ ra, à, mình cần tự nỗ lực, phấn đấu, nâng cao giá trị của chính mình hơn nữa, mình cần phải tự chăm sóc bản thân thật tốt, thật đẹp, tự nỗ lực làm ra thật nhiều tiền thì ắt sẽ có người tương xứng xuất hiện đi bên bạn.
Cũng như hiện trạng, các cô gái trẻ đẹp hiện giờ, nhắc lại là chỉ có trẻ và đẹp thôi. Lại luôn mong kiếm được người, trẻ, đẹp như họ, và còn phải giàu, gia thế khủng, xuất thân gia thế tài phiệt, hào môn. Mà quên rằng những người đó họ sẽ cần nhiều thứ hơn ở một cô gái mà họ chọn để se duyên kết tóc trăm năm. Còn nếu chỉ đẹp thôi, họ sẽ xem như 1 cành hồng, chưng chơi, ngắm cho hết cái vẻ đẹp đó, hửi cho hết cái mùi hương đó, tàn rồi thì bỏ thôi, lại cắm một cành hoa khác để chơi tiếp. Còn nếu bạn là một gốc hồng cổ thụ, họ không thể tùy tiện cắt hoa, cắm bình và thưởng thức, thì họ sẽ tìm cách bỏ tiền ra để mua về, và học cách chăm bón vun trồng để bạn ở bên họ thật lâu.
Tumblr media
34 notes · View notes
vinadaiviet · 3 months ago
Text
Tumblr media
HÀNH TRÌNH 13 NĂM CỦA VINIMEX – NIỀM CẢM HỨNG TỪ TRUYỀN THỐNG NÔNG NGHIỆP NGÀN ĐỜI…
[English below]
"Ta không được chọn nơi mình sinh ra, nhưng ta được chọn cách mình sẽ sống" – Đây là triết lý mà bà Trần Vũ Quỳnh Như, Founder và CEO của Vinimex Group, luôn tâm đắc. Từ niềm cảm hứng sâu sắc về nền nông nghiệp Việt Nam hơn 4000 năm lịch sử, bà Như đã tạo nên hành trình 13 năm đầy tự hào cho VINIMEX. Được dẫn dắt bởi niềm đam mê và sự biết ơn đối với những sản vật mà mẹ thiên nhiên ban tặng, VINIMEX đã và đang góp phần đưa nông sản Việt vươn xa ra thế giới.
Trong suốt hành trình phát triển, VINIMEX không chỉ là một công ty xuất nhập khẩu nông sản mà còn là biểu tượng cho tình yêu và khát vọng lớn lao về một nền nông nghiệp bền vững. Từ những sản phẩm như khoai mì, gạo, hạt điều đến cà phê, trà và hạt tiêu, VINIMEX đã trở thành cầu nối vững chắc giữa nông sản Việt và thị trường quốc tế.
Việt Nam, với sự đa dạng về khí hậu và thổ nhưỡng từ Bắc chí Nam, đã tạo nên một nền nông nghiệp phong phú. Miền Bắc nổi bật với bốn mùa đậm sắc, đồng bằng châu thổ sông Hồng trù phú, mang lại nhiều sản vật quý giá. Miền Trung kiên cường, vượt qua khắc nghiệt của thời tiết, là vùng đất cằn nhưng sinh hoa trái, nơi các nông sản đặc biệt được trân quý. Miền Nam với ưu thế hệ thống sông ngòi và kênh rạch chằng chịt góp phần tạo nên vựa lúa chính của cả nước, có nguồn trái cây, thủy sản dồi dào.
Khởi đầu với một đội ngũ nhỏ hơn 10 người, đến nay VINIMEX đã phát triển mạnh mẽ với hơn 200 nhân sự tại các thị trường trọng điểm như Việt Nam, Campuchia, Myanmar và Philippines.
Hành trình 13 năm chỉ là khởi đầu – Bà Như và đội ngũ VINIMEX tiếp tục hướng tới tương lai, góp phần thúc đẩy nền nông nghiệp Việt Nam phát triển bền vững, không chỉ trong nước mà còn trên toàn thế giới.
—-
VINIMEX 13-YEAR JOURNEY – INSPIRATION FROM AN AGE-OLD AGRICULTURAL TRADITION…
"We cannot choose where we are born, but we can choose how we will live" – This is the philosophy that Ms. Tran Vu Quynh Nhu, Founder and CEO of Vinimex Group, holds dear. Inspired by Vietnam's rich agricultural history spanning over 4000 years, Ms. Nhu has proudly led VINIMEX through a remarkable 13-year journey. Driven by a passion for and gratitude toward the gifts of Mother Nature, VINIMEX has played an integral role in bringing Vietnamese agricultural products to the global market.
Throughout its development, VINIMEX has not only been an agricultural import-export company but also a symbol of love and aspiration for a sustainable agricultural future. From products like cassava, rice, and cashews to coffee, tea, and pepper, VINIMEX has become a strong bridge connecting Vietnamese produce with international markets.
Vietnam, with its diverse climate and soil stretching from North to South, boasts a rich agricultural heritage. The North is distinguished by its four vibrant seasons and the fertile Red River Delta, yielding many valuable products. The Central region, resilient in the face of harsh weather, is a land of arid soil that still bears fruit, where unique agricultural products are highly cherished. The South, with its vast Mekong Delta, is abundant with rice, fruit, and seafood, serving as the nation's food basket.
Starting with a small team of fewer than 10 people, VINIMEX has since grown to a strong force of over 200 employees in key markets such as Vietnam, Cambodia, Myanmar, and the Philippines.
The 13-year journey is just the beginning – Ms. Nhu and the VINIMEX team continue to look toward the future, contributing to the sustainable development of Vietnam's agriculture, not only domestically but also globally.
-----
CÔNG TY CP XUẤT NHẬP KHẨU VI NA ĐẠI VIỆT
Địa chỉ: Số 7-9, đường D5, khu phố Nhị Hoà, phường Hiệp Hòa, thành phố Biên Hòa, tỉnh Đồng Nai
Số điện thoại: (+84) 2513 918 534
2 notes · View notes
an-vat-nha-shin · 6 months ago
Text
Cách Làm Snack Ngon Dễ, Chuẩn Vị Cho Gia Đình
Trong thời đại bận rộn ngày nay, việc có sẵn cách làm snack ngon miệng và bổ dưỡng là rất quan trọng để giúp gia đình bạn có thể nạp năng lượng nhanh chóng và dễ dàng. Tuy nhiên, nhiều người vẫn lo lắng về chất lượng và an toàn của các loại snack đóng gói sẵn. Vì vậy, tự tay làm snack tại gia đình là một lựa chọn tuyệt vời để đảm bảo nguồn gốc nguyên liệu, kiểm soát lượng đường, muối và các phụ gia khác.
Table of Contents
Bí Quyết Cách Làm Snack Chuẩn Vị, Đảm Bảo An Toàn Thực Phẩm
Tổng Hợp Cách Làm Snack Đa Dạng, Từ Ngọt Ngào Đến Mặn Mà
Bánh Quy Hạnh Nhân Yến Mạch
Granola Nhà Làm Với Trái Cây Sấy Khô
Khoai Tây Chiên Không Dầu
Bánh Mì Nướng Tỏi Ớt
Khám Phá Cách Làm Snack Sáng Tạo, Nâng Tầm Hương Vị
Kết luận
Bí Quyết Cách Làm Snack Chuẩn Vị, Đảm Bảo An Toàn Thực Phẩm
Lựa Chọn Nguyên Liệu Tươi Ngon
Để làm ra những món snack thật ngon và an toàn, điều quan trọng nhất là phải lựa chọn nguyên liệu tươi ngon, không bị hỏng hoặc quá cỡ. Nên ưu tiên sử dụng các loại rau củ, trái cây tươi và ngũ cốc nguyên hạt để đảm bảo giá trị dinh dưỡng cao.
Rau củ quả tươi: Cà rốt, cà tím, bí đỏ, khoai tây, dưa chuột, cà chua, táo, lê, dâu tây,…
Ngũ cốc nguyên hạt: Gạo lứt, yến mạch, lúa mì nguyên cám, hạt điều, hạnh nhân, hạt bí,…
Các loại đậu: Đậu xanh, đậu đỏ, đậu nành, đậu Hà Lan,…
Tuân Thủ Nguyên Tắc Vệ Sinh An Toàn Thực Phẩm
Việc đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm là yếu tố vô cùng quan trọng khi chế biến snack tại gia đình. Cần rửa tay sạch sẽ, vệ sinh dụng cụ nấu nướng và bảo quản thực phẩm đúng cách.
Rửa tay thường xuyên bằng xà phòng và nước sạch trong suốt quá trình chế biến.
Vệ sinh sạch sẽ bàn làm việc, dụng cụ nấu nướng trước và sau khi sử dụng.
Bảo quản nguyên liệu và snack đã làm trong tủ lạnh hoặc hộp kín, tránh để lâu ngoài nhiệt độ phòng.
Kiểm Soát Chất Lượng Cáck Làm Snack
Để đảm bảo chất lượng và an toàn cho sn, bạn cần lưu ý kiểm soát các yếu tố trong quá trình chế biến như nhiệt độ nấu, thời gian nấu và phương pháp chế biến.
Nấu chín hoàn toàn các loại snack có nguồn gốc từ thịt, trứng hoặc sữa.
Tránh làm cháy hoặc nấu quá lâu, có thể gây mất chất dinh dưỡng và hình thành chất gây hại.
Tuân thủ đúng công thức, tỷ lệ nguyên liệu và thời gian chế biến theo hướng dẫn.
Tumblr media
Tổng Hợp Cách Làm Snack Đa Dạng, Từ Ngọt Ngào Đến Mặn Mà
Để đáp ứng đa dạng khẩu vị của mọi thành viên trong gia đình, dưới đây là một gợi ý cách làm snack ngon, đầy đủ dinh dưỡng và đa dạng hương vị.
Snack Ngọt
Bánh Quy Hạnh Nhân Yến Mạch
Nguyên liệu:
1 cốc bột yến mạch
1/2 cốc bột mì đa dụng
1/2 cốc đường nâu
1/2 cốc bơ lạt hoặc dầu thực vật
1 quả trứng
1 muỗng cà phê vanilla
1/2 muỗng cà phê muối
1/2 cốc hạnh nhân thái nhỏ
Cách làm:
Trộn đều các nguyên liệu khô: bột yến mạch, bột mì, đường nâu, muối.
Thêm bơ lạt, trứng và vanilla, nhồi đến khi hỗn hợp đồng nhất.
Cho hạnh nhân vào và nhồi đều.
Chia bộ nhi thành từng viên nhỏ, xếp lên khay nướng.
Nướng ở 180 độ C trong khoảng 15 phút cho đến khi chín vàng.
Granola Nhà Làm Với Trái Cây Sấy Khô
Nguyên liệu:
2 cốc ngũ cốc lạt
1 cốc yến mạch
1 cốc hạnh nhân, hạt óc chó thái nhỏ
1/2 cốc mật ong
1/4 cốc dầu thực vật
1 muỗng cà phê muối
1 cốc trái cây sấy khô (nho khô, mận khô, cranberry,…)
Cách làm:
Trộn đều các loại ngũ cốc, yến mạch, hạt và muối trong một cái bát lớ.
Pha trộn mật ong và dầu thực vật, đổ vào hỗn hợp ngũ cốc và trộn đều.
Đổ ra khay nướng, nướng ở 150 độ C trong 45 phút, khuấy đều sau mỗi 15 phút.
Để nguội và trộn với trái cây sấy khô.
Tumblr media
Snack Mặn
Khoai Tây Chiên Không Dầu
Nguyên liệu:
4 củ khoai tây lớn
1 muỗng canh dầu
1 muỗng cà phê muối
1 muỗng cà phê tiêu
Cách làm:
Gọt vỏ khoai tây, rửa sạch và cắt thành từng lát mỏng.
Trải khoai tây ra trên khay nướng, không chồng lên nhau.
Pha dầu, muối và tiêu trong một tô nhỏ, sau đó thoa lên mặt khoai tây.
Nướng ở 200 độ C trong khoảng 20-25 phút cho đến khi khoai tây chín và vàng.
Bánh Mì Nướng Tỏi Ớt
Nguyên liệu:
1 ổ bánh mì
50g bơ lạt
3-4 tép tỏi băm nhuyễn
1 muỗng cà phê ớt bột
1 muỗng canh hành lá băm nhỏ
1/2 muỗng cà phê muối
Cách làm:
Hòa bơ lạt để mềm, sau đó trộn đều với tỏi, ớt bột, hành lá và muối.
Thái bánh mì thành từng lát mỏng.
Phết hỗn hợp bơ tỏi lên mặt bánh mì.
Nướng ở 180 độ C trong khoảng 10-15 phút cho đến khi bánh mì giòn và thơm.
Tumblr media
Khám Phá Cách Làm Snack Sáng Tạo, Nâng Tầm Hương Vị
Để tạo sự mới lạ và hấp dẫn cho các món snack, bạn có thể kết hợp các nguyên liệu và phong cách chế biến khác nhau. Dưới đây là một số ý tưởng sáng tạo để nâng tầm hương vị của snack gia đình:
Snack Sốt Chua Ngọt
Kết hợp giữa vị chua của trái cây như dâu, cam, chanh và vị ngọt của mật ong, đường để tạo ra các loại sốt chua ngọt dùng chấm hoặc trang trí cho snack.
Snack Lớp Vỏ Giòn Tan
Thử nghiệm việc phủ lớp vỏ giòn tan bằng bột chiên xù, bột mỳ hoặc hạt bắp rang lên các loại snack như tôm chiên, gà rán để tăng thêm sự ngon miệng và hấp dẫn.
Đồ ăn nhẹ truyền Kombucha
Sử dụng nước ép kombucha để ướp hoặc chế biến các loại snack như salad, gà nướng, hoặc nước sốt để tạo ra hương vị độc đáo và bổ dưỡng.
Kết luận
Trên đây là những cách làm snack ngon, đa dạng và phong phú cho gia đình. Từ những công thức snack dễ làm, snack cho bé, cho đến snack lành mạnh và thế giới snack đa dạng, hy vọng sẽ giúp bạn có thêm nhiều ý tưởng để thực hiện trong bếp của mình. Hãy cùng khám phá và sáng tạo với những món snack độc đáo để mang lại niềm vui và hạnh phúc cho mỗi thành viên trong gia đình!
Thông tin liên hệ Shin Food 
Số Điện Thoại: 037.6262.877
Địa Chỉ: 96 Văn Minh, Di Trạch, Hoài Đức, Hà Nội.
Facebook: https://www.facebook.com/shinfood.2024/
Instagram: https://www.instagram.com/shinfood.2024
Tiktok: https://www.tiktok.com/@shin.food2024
Shopee: https://shopee.vn/shinfood2024
2 notes · View notes
jakoma · 8 months ago
Text
TÔI MUỐN KÊ ĐƠN THUỐC "MỘT ĐỜI CÓ NHAU"📝💊🫂
Yêu? Bạn có cảm thấy giống tôi
Bạn biết không bản thân chúng ta, chính xác là bản thân tôi sẽ có những câu chuyện của tôi, cậu có câu chuyện của cậu, phía sau chúng ta đều có những câu chuyện mà đối phương không thể hiểu. Biết yêu là sự lựa chọn nhưng không điều gì là tuyệt đối cả, để mà nói một cách diễu cợt thì có những chuyện " anh không sai, em không sai mà người sai ở đây là cái cây, ngọn cỏ" cũng là điều bình thường
Khoảng cách trong tình yêu nó không quá dài cũng không đến nỗi quá ngắn như ta tưởng? Tại sao có những chuyện tình đẹp như cổ tích cũng có những câu chuyện tình lại rơi vào kết cục bế tắc,...
Muôn màu muôn vẻ... Muôn hoa muôn sắc, tôi cũng thắc mắc giống bạn tại sao có những cuộc tình nó lại đẹp đến thế... Và rồi tôi cũng tự đưa ra câu trả lời cho mình đơn giản rằng " VÌ HỌ CÓ NHAU "
Để mà nói thì nhìn vào xã hội bây giờ ta thấy rõ phân hoá " giàu" hay "nghèo", " giỏi" hay "dở"...xuất phát điểm ở đâu... dẫn đến mưu cầu hạnh phúc của con người có thể gộp thêm nhiều điều khi đứng trước cơm, áo gạo tiền. Nhưng nếu suy nghĩ đơn giản mà xoá bỏ các khái niệm xã hội đó hay thêm những khái niệm khác nặng nề hơn mà không đạt được đích đến thật sự của " Có Nhau" thì bạn có yêu đi yêu lại ngàn lần ... Bạn có dám chắc nó ổn chứ!!!
Mà nói như tôi thì cũng nghe vô lý nhỉ? Nói thực tế đâu xa xôi tôi đang học nghề luật... Bạn biết không cưới nhau 10-20 năm con hai ba lứa... còn lôi nhau ra toà ly hôn là điều bình thường? Ngược lại có những chuyện tình lại yêu nhau đến trọn đời này là không đủ... Nếu nói như tôi thì họ đều " Có Nhau" đấy chứ ,Ừ đúng thì họ có nhau rõ ràng nhưng kết cục họ vẫn tệ nhưng bạn à ý tôi quan trọng là suy nghĩ " Có Nhau" là bao lâu là một đời hay một thời điểm, một đoạn đường... Mà nếu nói vậy thì ai đâu mà muốn có nhau một lúc hay có nhau một khoảng nghe càng thêm vô lý đúng không?
Đơn giản là vì bản chất của chữ " Có Nhau" không bao giờ thay đổi nó chỉ khác ở vị trí bạn đặt nó ở đâu? giống như bạn nghĩ bạn cũng " Có Nhau" nhưng bản chất chữ có nhau của bạn lại được đặt trên suy nghĩ của bản thân,ừ bạn nghĩ xem tình yêu lại giữa hai người, bạn không đặt nó ở vị trí chúng ta hay có nhưng không hoàn toàn, lúc bạn muốn bản thân mình có lợi bạn đặt nó ở bản thân, lúc bạn muốn họ có trách nhiệm bạn đặt ở chúng ta. CHƠI VẬY AI CHƠI LẠI BẠN!!! Rồi nói đi cũng phải nói lại lỡ bạn đặt đúng đó nhưng đối phương người bạn yêu họ đặt chữ "Có Nhau" ở bản thân họ thì sao? Sao bản thân mình đặt về lại được hay sao mà thay đổi được..Hay tôi đặt theo ý tôi đối phương đặt theo ý đối phương thì sao. Rồi lỡ không chịu nổi quỹ đạo, vị trí đặt lệch này thì sao đâu phải ai cũng giống ai???
Ừ ha. Nên câu trả lời của tôi đến đây cũng chỉ có vâng tôi xin thua đây là một lý thuyết nhưng dùng để chứng minh đúng trong mọi trường hợp sẽ không áp dụng được, dù gì đây cũng chỉ là lý thuyết của mình tôi, không điều gì là tuyệt đối cả, nhưng kết cục của cuộc tình nghiêng về một phía thì chắc bạn cũng biết rõ, đơn giản thứ tôi nói cũng chỉ là thứ tình yêu mà tôi mong muốn. Nếu biết cách thì tôi đã không thất bại trong cuộc tình chính mình... Có lẽ chúng ta cũng cần chút may mắn trong chuyện này nhỉ?
Nên có lẽ nếu ví tình yêu thì tôi xin ví như sau yêu là một liều thuốc, và cuộc tình của ta là một người thầy thuốc, một vị bác sĩ. Bởi vì tình yêu do ta quyết định kê sai một vị trong đơn thuốc thì ta mất nhau kê đúng đơn thì ta "Có Nhau" hay thậm trí là ta còn có những kiểu kê đơn khác như kê đơn theo liều lượng, hay kê theo đơn theo thời gian...
Tumblr media Tumblr media
2 notes · View notes
kandytadjo · 1 year ago
Text
Tumblr media
Memories
Kỉ niệm luôn là một thứ gì đó rất đáng nhớ, với tôi những kí ức tươi đẹp nhất khi ở cạnh 2 người bạn mà tôi rất thân, thân đến mức 2 bên đều sợ đánh mất nhau rất nhiều lân!
An một cô gái thân thiện, hoạt ngôn được mọi người yêu quý, lúc ban đầu khi chơi cùng nhóm 3 người, An vẫn chẳng hề muốn thân với tôi, mỗi lần nói chuyện đều rất gượng gạo và đầy xã giao. Đến khi lên lớp 8 tôi ngồi gần An hơn, từ đó mà hiểu cô ấy hơn, nói chuyện với cô ấy nhiều hơn, thế nhưng tôi lại chưa từng đi chơi với cô ấy một lần nào. Khi học đội tuyển học sinh giỏi buổi đầu tiên, tôi vẫn nhớ cảm giác Hân hoan ngồi dưới sân trường mỗi chiều chờ cô ấy tan học để đạp xe vài vòng nói chuyện vu vơ đó đúng là những kỉ niệm hồn nhiên nhất. Giận dỗi không biết bao nhiêu lần, cô ấy đều hết sức nhún nhường tôi, lúc nào cũng là người xin lỗi mà khiến tôi ỷ lại bắt nạt cô ấy. Tôi từng rất sợ đánh mất đi cô ấy vì những lý do đôi lúc khiến tôi dường như phát điên “ Vì cô ấy có bạn trai, Vì cô ấy đối lập mình, Vì cô ấy hoàn hảo và mình không xứng”. Nhưng tôi và cả cô ấy đều biết bản thân trân trọng đối phương nhường nào. Những lần khóc thút thít bên cô ấy hàng tiếng đồng hồ có khi đến tận xẩm tối mới về nhà khiến cô ấy bị mắng, những lần đi chơi lượn đường quên lối về đến khi chở cô ấy đến nhà đã thấy mẹ cô ấy trước cửa vào hỏi “Hai đứa chúng mày đi đâu giờ này mới về?” Làm toi bối rối chỉ lặng lẽ chào bác roi chuồn mất bỏ lại cô ấy với cơn giận của mẹ. Tôi từng rất giận cô ấy vì bỏ tiền ra mua quà valentines cho người ko hề biết mình, sẵn sàng cho người ấy cả tấm lòng mà quên đi tôi. Tôi ganh tị từ những điều nhỏ nhất và thấy mình thật trẻ con. Những tháng gần đây thì là dòng suy nghĩ xa cách khác tư tưởng đã đẩy tôi vào khoảng không vô tận, tôi thấy xa cách với cô ấy, muốn từ bỏ để cô ấy tìm bạn mới. Nhưng những lời nói của cô ấy như xoa dịu đi trái tym đang vỡ vụn của tôi. Tôi rất trân trọng cô ấy, hơn tất cả những gì tôi đã trải qua!!! Có đôi lúc tôi rất bức xúc cô ấy vì rất thích chụp ảnh và chụp ảnh, yêu cầu tỉ mỉ từng khung hình, còn tôi thì qua loa đại khái…. Haizzzz
Vương một người hoàn toàn vô danh trong kí ức mờ ảo của tôi. Tôi biết Vương khi học đội tuyển, ban đầu tôi rất ác cảm vì nghĩ “ Sao lại có người có kết cấu mặt kiểu này nhỉ, nhìn ghét thật, chắc cũng không ra gì” nhưng càng tiếp xúc tôi càng quý và hợp cạ với nó. Học đội tuyển chiều muộn nó đạp xe chở tôi quanh sân trường mặc tôi ngồi ngược nó vẫn lạng lách, phi xe khiến tôi hét ầm ĩ, hay giữa trời nắng của ngày ôn thi chuyển cấp nó với tôi lôi con chiến mã của lớp trưởng từ nhà xe ra giữa sân nắng lượn mấy vòng, mặc sức về nhà ốm 3 ngày mới khỏi. Ngày học đội tuyển tôi với nó thân nhau nghịch khỏi bàn, một đứa luôn nghĩ kế chuồn đi chơi còn một đứa thì ôn bài cũng bị lôi đi, nhưng lúc bị thầy mắng thì lại ấm ức mà khóc rưng rức. Mặc sức cho các đội khác học, tôi dẫn nó chạy ầm ĩ khắp nơi, thấy thầy lấp ló ở phòng tổ là vội nấp đứa canh thầy đứa tìm đường chạy về phòng. Ngày liên hoan đội tuyển nó chở tôi quanh sân trường mặc ông bảo vệ đi sau mắng mỏ, tôi và nó cứ thế phi xe rồi phải vác xe vào nhà xe để vì sợ. Đủ trò nghịch ngợm, có khi nhắn tin với nhau cả tối khuya chỉ vì 1 vấn đề nhỏ quanh đi quẩn lại. Khi học onl, thầy gọi mà tôi ko ghi bài hay chú tâm lại giả vờ ko trả lời lại, mặc nó ib cả zalo lẫn face tôi muốn nát máy. Hè tôi cùng nó đi bơi, đi ăn, đi chơi tản bộ đến tận 7h20 tối đó cũng là lần đầu tôi đi chơi về muộn như thế. Ngày sinh Nhật tôi tôi thấy nó không chúc mừng thì rất hụt hẫng cũng không thấy nó động gì, ai ngờ nó trẻ con đến nỗi không biết mua gì, đưa cho đứa bạn tiền dẫn tôi đi mua đồ, thích gì mua đấy. Khi biết giải hsg nói tôi không ghen tị với nó là giả, thực sự lòng tôi có cảm giác chua chát lạ thường vì suốt một buổi chiều 2 tiếng tôi nói chuyện với nó, nó vẫn không hề hé môi nói cho tôi sự thật… chán thực sự luôn. Khi lên cấp 3 tôi với nó hay cãi cọ hơn, có chuyện xảy ra nếu không nhờ người khác thì tôi với nó mãi hiểu lầm và không thể thân như trước nữa. Chí choé như chó với mèo nhưng tôi thực sự rất rất rất quý nó, một tình bạn trong veo như giọt sương sớm mùa thu dịu nhẹ mà lắng đọng…
7 notes · View notes
maybaynongnghiep · 10 months ago
Text
Mô hình nông nghiệp xanh là gì?
Hiện tại đất nước chúng ta, gần 80% dân số tham gia sản xuất nông nghiệp không chỉ là ngành chịu tác động mạnh của biến đổi khí hậu mà còn là ngành gây ra nhiều khi thái nhà kính lớn. Với trách nhiệm giảm thải khí hậu toàn câu, hướng đến kinh tế xanh, nông nghiệp nước ta đang từng bước chuyển đổi sản xuất đáo ứng xu thế tăng trưởng xanh hay còn gọi là nông nghiệp xanh.
NÔNG NGHIỆP XANH LÀ GÌ?
Nông nghiệp xanh là nền nông nghiệp áp dụng đồng bộ các quy trình, công nghệ sử dụng hợp lý, tiết kiệm đầu tư vào cho sản xuất, sử dụng các nguồn tài nguyên thiên nhiên. Nông nghiệp xanh hướng đến tính cạnh tranh của nông sản, phát triển công nghệ xử lý và tái sử dụng phế thải, phụ phẩm giúp người nông dân có chất lượng cuộc sống tốt hơn, bảo vệ các nguồn tài nguyên và hệ sinh thái nông nghiệp…đảm bảo nông nghiệp bền góp phần phát triển vào nền kinh tế xanh.    
MÔ HÌNH NÔNG NGHIỆP XANH TIÊU BIỂU HIỆN NAY:
Trồng rau theo phương pháp thuỷ canh: Mô hình trồng rau theo phương pháp thuỷ canh là mô hình rất quen thuộc nâng cao giá trị sản xuất, giải quyết các vấn đề giảm phát thải khí nhà kính. Không chỉ có sản phẩm đặc sản, giá trị cao, người sản xuất còn bán được giá trị nhân văn của người dân trong canh tác lúa. Trong khi đó trên thị trường thế giới, nhiều nước đã khuyến khích ưu tiên nhập khẩu các sản phẩm sinh thái, sản phẩm hữu cơ.
Tumblr media
Hệ thống Auqasponic: Hệ thống Auqasponic là nuôi trồng thuỷ sản và thuỷ canh theo chu kỳ khép kính. Hiểu một cách đơn giảm là mô hình trồng rau kết hợp giữa nuôi cá. Mô hình này sẽ không bổ sung phân bón hoá chất để nuôi cây, thay vào đó chất thải của cá qua bộ lọc vi sinh bị oxi hoá nhờ nitrat chuyển thành chất dinh dưỡng, rễ của cây sau khi hấp thụ sẽ lọc nước sạch trả lại cho bể cá.
Tumblr media
Với phương pháp này, chúng ta có thể làm sạch hồ cá tự động, vừa có rau sạch hữu cơ để ăn. Đối với những gia đình có sẵn hồ các cảnh hoặc nuôi cá quy mô lớn hệ thống Auquasponic càng tối ưu vừa giúp lọc sạch hồ các tự động, cung cấp rau sạch hữu cơ hằng ngày. Giải pháp canh tác hữu cơ: Khi hoá chất nông nghiệp đang gây quan ngại ngày càng lớn về tác động đến môi trường và sức khoẻ người dân, thúc đẩy canh tác hữu cơ như một giải pháp xanh và bền vững.  
Tumblr media
Các phương pháp canh tác hữu cơ bao gồm luân canh cây trồng, sử dụng phân xanh, sử dụng thiên địch, cơ giới canh tác. Kỹ thuật sử dụng môi trường tự nhiên nâng cao năng suất hữu cơ, duy trì hệ sinh thái. Sản xuất nông nghiệp theo cánh đồng mẫu lớn: Sản xuất nông nghiệp theo cánh đồng mẫu lớn là một trong những mô hình nông nghiệp xanh tiêu biểu, mô hình này được áp dụng nhiều trên cây lúa gạo, lúa nếp… Mô hình này liên kết với các hợp tác xã, Nhà nước, doanh nghiệp khắc phục các hạn chế, khó khăn trong canh tác nông nghiệp. Ứng dụng các thiết bị thông minh trong nông nghiệp máy cắt, máy cày, máy bay không người lái… kỹ thuật trồng trọt, quản lý sâu bệnh.  
KẾT HỢP MÁY BAY PHUN THUỐC VÀO NÔNG NGHIỆP XANH:
Nông nghiệp nước ta đang đi vào nguồn phát triển mạnh, các mô hình được hình thành để phát triển cho bà con nông dân. Tiêu biểu, dịch vụ phun thuốc bằng máy bay không người lái mang nhiều tiềm năng hỗ trợ 3 trong 1 từ gieo sạ, bón phân, phun thuốc tiết kiệm đến 90% nguyên liệu, 30% lượng nước sử dụng, quản lý được nguồn sâu bệnh, dập dịch nhanh chóng khi phát hiện mầm bệnh. Máy bay nông nghiệp còn thích hợp bay được nhiều địa hình từ đồng bằng đến đồi núi.
2 notes · View notes
areyoureadyforhell · 2 years ago
Text
Headcannon (1)
Tumblr media
Headcannon (again)
Pairwork giáp 5h chiều
Warning: các sếp đừng có thử nhe
Mentioned: Aki (CSM), Makima (CSM), Satoru (JJK), Thoma (GI), Beidou (GI), Diluc (GI)
Aki (CSM)
– định luật bảo toàn pairwork: một đứa lười + một đứa chạy kpi vl chạy
– t nghĩ là m cũng biết mình là đứa nào
– cha này hơi lowtech một chút nên nếu m thành thạo vi tính văn phòng cộng với cái đầu của hắn thì có khi lại còn được nghỉ sớm 15’ cả đôi không chừng
– nếu trông m có vẻ đủ chăm chỉ thì đừng hòng nghe một lời chì chiết nào từ hắn
– ý t là trông có vẻ í
– hắn sẽ là kiểu người không than vãn gì về việc làm thêm cả, trừ khi sau đấy hắn có hẹn (đôi khi là với m) thì hắn chỉ thở dài rồi cố gắng làm cho nhanh để được thả thoi
– your typical soft coworker
– definitely does not exist
Makima (CSM)
– haha m đùa t à
– làm thêm giờ với sếp m đùa t thật đấy à
– t nghĩ (e nghĩ thôi nhé xin đừng yiet e) là Makima khá là bình đẳng trong công việc nếu như đó là việc quan trọng/ trông m không đáng tin lắm (nhma đừng buồn vì nếu m kh đáng tin thì đã k có ở đó ròi)
– người thành thạo vi tính văn phòng nhất văn phòng
– t không dám nói j thêm vì t sợ nên tự tưởng tượng tiếp hoặc chờ tới lúc đó đi he
Satoru (JJK)
– nhớ cái định luật bảo toàn pairwork t nói ở trên ko
– m sẽ phát hiện pairwork với painwork ngoài những điểm giống nhau thì không có j khác nhau cả
– thậm chí m còn không tác động vật lí được tới lão nếu lão kiếm một chỗ nào đó nằm phè ra và bắt đầu đâm bị thóc chọc bị gạo m
– ur typical annoying partner
– exists everywhere
Thoma (GI)
– được ròi m đi ngủ đi
– nhắm mắt lại 15’ ròi mở mắt ra là được đi về ròi đó
– thật ra hắn không phải làm gì nhiều đâu vì cái mỏ dẻo quẹo đó đã dụ được mấy con cá mò lại ròi
– tất nhiên là m sẽ phải tag along với hắn khi mời những người đồng nghiệp thân thương đã giúp đỡ hai đứa đi uống một hôm để cảm ơn
– (không ai trong hai đứa m phải trả tiền hết)
Beidou (GI)
– haha m nghĩ là m sẽ phải làm việc văn phòng nếu chị ta là partner của m á?
– hào sảng vl hào sảng nên đồng nghiệp ai cũng khoái
– buồn quá vì sếp của m là Ningguang
– anw Beidou làm việc dữ dội lắm, m đi nấu đồ ăn đi
– nhớ nấu ngon ngon
Diluc (GI)
– chắc việc đột xuất là đếm tiền cuối ngày á
– hắn không thích làm việc hành chính sau giờ hành chính lắm nên sẽ bắt đầu càm ràm về chế độ lương bổng đãi ngộ
– nghe xong ai không biết tưởng hắn sắp thôi việc không luôn á
– người biết thì biết hắn là ceo thoi
16 notes · View notes