#cả đời này
Explore tagged Tumblr posts
xiaoweii · 2 years ago
Text
Tumblr media
"Vào thời điểm bạn nói mình muốn quên đi một người, thì nhất định cả đời này, bạn đều sẽ nhớ đến người đó."
(Dịch: Mạc Y Phi)
129 notes · View notes
charles-my-beloved · 3 months ago
Text
T ghét lũ con gái lớp t (trừ vài đứa)
#kiểu địt mẹ mày tao gửi than đời tí chửi tao y như tao đang sĩ ấy#địt mẹ mày#“Biết cậu giỏi rồi bớt đi ha”#ừ bố mày giỏi vl còn mày là 1 con ngu#mẹ gửi cái đéo gì cũng bị gọi là sĩ#sĩ cái tổ cha chúng mày à#“lớp có ai ôn ngoài mày đâu” địt mẹ mày chúng mày học ở nhà cô hỏi nhau đéo nói gì mà sao tao nói bị chúng mày chửi thế vcl???#mỗi tao ôn tao gửi than tí chứ sĩ lồn gì với chúng mày đâu???#bố lũ điên#tao ghét cả đực rựa cả đàn bà#lũ đực rựa cứ sủa mấy cái retard xong bảo là “dark humor” xong hở tí với sĩ với đám Làng Gốm và đàn bà như bọn dở#đcm nhảy vào chỗ người ta xong chửi vô duyên dcd rồi chửi lại thì bảo bông tuyết#lũ đàn bà còn lồn hơn#địt mẹ cứ nữ quyền trong khi thứ chúng mày làm là đòi đè đầu cưỡi cổ đàn ông#xong mấy con lồn “slay💅✨” làm tao muốn lột da chúng nó dcd#địt mẹ#mấy con lồn Gơn phố làm nail nhuộm tóc xong đăng mấy cái ảnh trên tin tránh xa bố mày ra#đcm lũ này làm số lần tao lẩm bẩm kys với kms tăng lên#con gái lớp đéo nào cũng như lồn#what about mày học cách không gaf về một con điên nào đấy than về môn của nó đi ha?#mỗi bố mày ôn đéo có nghĩa là bố mày không được than#làm cái đéo gì cũng bảo sĩ#“nứng” con duy nhất tao thấy đang nứng là mày và mày đang cay đỏ bím vì mày gaf về tao#I want to kill these bitches
1 note · View note
win88a · 2 years ago
Text
Mơ thấy nước sông dâng cao có điềm gì? Đặt cược với lô nào?
Tumblr media
0 notes
antruongnguyenthuy · 3 months ago
Text
Tumblr media
Nữ nhân trong thiên hạ mồm to nói muốn băng sông lội suối, cuối cùng lại ngồi xuống ủi áo cho người mình thương mà thấy yên ấm vô cùng. Đàn ông trong dãy ngân hà đứng núi này trông núi nọ, danh vọng đủ điều không yên, vậy mà với cái con bánh bèo đó, nó chỉ mới hỏi chiều nay đi với ai thì đã xoắn hết cả lên.
Chả có vấn đề gì đâu, em chỉ ví dụ thôi. Ai cũng thế cả mà, không sao. Nhưng nên biết một điều, ta yếu ớt hơn những gì ta biết về mình. Không phải chỉ trong chuyện lầm than yêu ái mà cả trong muôn mặt chuyện đời. Vấp váp là chuyện bình thường. Hãy cứ bình tâm. Để có được dáng vẻ kiêu ngạo như ngày hôm nay, em cũng đã từng có những đêm đen kịch trần. Điều tệ nhất khi đó là em đã có lúc ngừng hy vọng về một cuộc sống tươi đẹp hơn. Nhưng may mà rồi em cũng đã đi được đến đây.
Chúng ta còn rất trẻ. Bắt đầu lại đi,
khi chẳng còn băn khoăn gì.
— AN TRƯƠNG
310 notes · View notes
vungoclam · 8 months ago
Text
Có một câu nói mà mình rất thích nghe: "Ngoài kia, người ta nói gì không quan trọng, quan trọng là, ở trong này có một người sẽ dùng cả cuộc đời, để thiên vị em. Tôi không nghe người khác nói gì, tôi nghe em nói."
495 notes · View notes
lacyen · 10 months ago
Text
Có thể để lại một câu nói chữa lành gửi tặng tớ được không? (phần 2)
1. 日落是免费的,春夏秋冬也是,不要觉得人生是那么无望,希望你也快乐!
Hoàng hôn miễn phí, xuân hạ thu đông cũng vậy, đừng cảm thấy cuộc đời này là vô nghĩa, hi vọng cậu hạnh phúc!
2. 世界上最美好的事情大概就是:WiFi信号满格,对方正在输入,水温刚好,旧衣服里的零钱, 快递正在派送,出门是晴天,手机还有1%刚好到家,喜欢的人刚好也喜欢自己。一切都刚刚好
Những điều đẹp đẽ nhất trên thế giới này có lẽ là: wifi luôn full vạch, đối phương đang nhập (tin nhắn), nước ấm vừa đủ, tiền lẻ trong quần áo cũ, đơn hàng đang trên đường giao, ra cửa là ngày nắng, vừa hay về đến nhà khi điện thoại còn 1% pin, người bạn thích trùng hợp cũng thích bạn. Mọi thứ thật vừa vặn.
3. 每天看到的那些不美好而伤心的。我们生下来的时候就已经哭够了,而且我们啊,谁也不能活着回去,所以,不要把时间都用来低落了. 去相信,去孤单,去爱去恨去浪费,去闯去梦去后悔,你一定要相信,不会有到不了的明天.
Mỗi ngày đều vì gặp chuyện không tốt mà đau lòng. Chúng ta ấy à, khi sinh ra đã khóc đủ nhiều rồi, làm gì có ai có thể quay trở lại quá khứ được đâu, vì vậy, đừng để thời gian trôi qua lãng phí. Hãy cứ tin tưởng, hãy cứ cô đơn, cứ yêu, cứ hận, và cứ lãng phí đi, hãy xông lên, mơ ước, hối hận, cậu nhất định phải tin rằng, không có ngày mai nào là không đến.
4. 生活不��能像你想象得那么好,但也不会像你想象得那么差
Cuộc sống sẽ không thể tốt đẹp như cậu nghĩ, nhưng cũng không xấu như cậu tưởng tượng.
5. 你就做自己吧,有点奇怪也没关系,和别人不一样也没关系,我永远站在你这边.
Cậu hãy cứ là chính mình thôi, có một chút kì lạ cũng không sao cả, không giống mọi người cũng không sao cả, tớ sẽ mãi luôn ở bên cạnh cậu.
6. 愿你一生努力,一生被爱。想要的都拥有,得不到的都释怀
Mong cậu một đời nỗ lực, cả đời được yêu. Muốn gì được nấy, không được cũng không cần phải đắn đo.
7. 太阳下山,夜里也有灯打开,你看这个世界其实并不坏。
Khi mặt trời xuống núi, bóng đêm cũng sẽ được thắp đèn, cậu nhìn xem, thế giới này thực ra cũng không hề xấu xa đâu.
8. 你也有自己的宇宙,不要再敏感和易碎了,多关照自己的情绪和身体,你也很辛苦,我都知道. 你的眼泪多么珍贵呀,以后只在喜极而泣的时候哭吧.
Cậu cũng có vũ trụ của riêng mình, đừng nhạy cảm và mong manh nữa, hãy chăm sóc cơ thể và tâm hồn mình, cậu rất vất vả rồi, tớ biết chứ. Nước mắt của cậu quý giá lắm đó, sau này hãy chỉ rơi vì hạnh phúc thôi.
9. 愿你所有快乐,无需假装。愿你此生尽兴,赤诚善良
Mong tất cả hạnh phúc, đều không phải giả vờ. Mong một đời thoải mái, đều là chân thành và lương thiện.
10. 每件事到最后一定会变成一件好事,如果还没有,说明还没有到最后
Mỗi một việc đều sẽ trở nên tốt đẹp khi đi đến cuối cùng, nếu nó chưa tốt, vậy nhất định là chưa đi đến cuối cùng.
Lạc Yến dịch
505 notes · View notes
solitude555 · 4 months ago
Text
Tumblr media
Người ngủ ngon. Đêm nay và cả những đêm sau nữa. Không cần hỏi thêm điều gì nữa, vì cũng không phải chuyện của chúng ta nữa rồi. Cứ sống tốt phần đời của người, vì tôi thể không chúc phúc nổi . Sau này yêu người mới, nhớ yêu họ thật nhiều. Còn nhiều điều cần nói. Nhưng nhớ ra hình như mình đã nói rồi. Mà người quên. Mình cũng quên
225 notes · View notes
iam-annhien · 2 months ago
Text
Và trong những ngày lang thang, biết đâu bạn may mắn nhận được một nụ cười làm thắt cả tim bạn, trong khoảnh khắc đó, bạn nghĩ cả đời này không bao giờ gặp lại nụ cười ấy ở bất cứ nơi nào nữa...
Tumblr media
149 notes · View notes
iambep · 4 months ago
Text
Tumblr media
Tôi thường chọn chỗ ngồi sát cửa sổ, nếu được, thì ghế đơn sẽ càng tốt. Ghế đơn - sát - cửa - sổ sẽ là một lựa chọn tuyệt vời. Tôi vừa có thể nhìn phố xá qua lớp kính chắn, vừa được yên ổn một mình.
Những lần tôi từ trường Đại Học của mình bắt xe lên thành phố chơi, tôi đều cố gắng mua những tấm vé như vậy. 2 tiếng 45 phút đồng hồ xe chạy. 2 tiếng 45 phút tôi lặng yên ngắm những con đường. Playlist nhạc của tôi để shuffle, 300 bài hát, như là một trò chơi xổ số vậy. Nó nhảy linh tinh. Tôi thích nó nhảy linh tinh, cho hợp với tâm trạng của mình. Nếu gặp bài tôi thích, tôi khe khẽ ngân nga, nếu bài “lạ” quá, tôi phải mò ra để xem lại tên. 100 bài hát tôi biết tên. 200 bài còn lại là trò chơi xổ số. Cách giết thời gian tương đối hiệu quả.
Đi chiều thứ 6, tôi có cả một buổi tối lê la khắp phố xá, đứng nhìn những trung tâm thương mại sáng choang đèn. Tôi thèm thuồng đủ món đồ, nhưng có một cách an ủi rất tốt: Đó là cứ đi xem tiếp đi, nhỡ đâu có gì hay ho thì sao, mà nếu không có, thì quay lại mua vẫn kịp mà.
Chẳng lần nào tôi quay lại “kịp” cả. Tôi cứ thế mà đi mải miết. Và bỏ quên một món hàng đẹp mắt phía sau lưng.
Ở một thành phố xa lạ, điều hạnh phúc nhất có lẽ là không ai biết đến mình. Tôi cảm thấy rất thoải mái khi được như vậy. Có lần tôi chợt nghĩ đến nhân vật Chim Vặn Dây Cót của Murakami, ngồi vô định ngắm người qua lại nườm nượp trước ga Shinjuku, uống cà phê mua sẵn và nhấm nháp một chiếc bánh cam vòng. Xong xuôi lại về. Thật đơn giản.
Tôi nghĩ chắc Murakami đã thử cái cảm giác ấy, chắc cũng đã một lúc nào đó cô đơn lạc giữa một thành phố đồ sộ ánh sáng giống như tôi. Bởi vì thế, điều duy nhất tôi có thể nhớ lại sau bao nhiêu năm đọc Biên Niên Ký, chính là khung cảnh đối lập giữa một cá thể cô độc và đám đông di chuyển tấp nập giữa những lần đèn chuyển từ đỏ sang xanh.
Đi chán, tôi sẽ xuống Food Court để ăn. Và lại một mình. Tôi xếp hàng lẫn giữa một dòng người, lấy suất ăn, trả tiền, rồi tìm một chỗ ngồi ăn chậm rãi. Khi ăn, tôi hay nhớ nhà. Mùa đông nhà bốn người quây quần bên cái bàn ăn nho nhỏ, con mèo nấp sau lưng mẹ tôi để chờ đến lượt, con chó yên lặng nằm cách xa một đoạn rồi ngước mắt quan sát. Nó chẳng việc gì phải vội cả.
Những ngày đầu tiên sang đây không quen món, lọ ruốc với ít thịt hộp bị tôi mang ra xơi cả, vừa ăn vừa khóc, thèm cơm mẹ nấu. Cũng may, tôi ăn ở trong phòng, chẳng ai nhìn thấy tôi khóc hết. Bố nói đàn ông nuốt nước mắt vào trong mà sống. Tôi bị ám ảnh bởi câu nói ấy. Tôi hầu như không khóc bao giờ.
Ăn xong, tôi kiếm một chỗ thật náo nhiệt để đứng hút thuốc, nghe những tiếng hát, tiếng nhạc, tiếng loa công suất lớn từ một cửa hàng nào đó để chào khách. Thế rồi lại về khách sạn, một cái phòng bé xíu nằm tuốt trên tầng ba sau một khu chợ Trung Quốc để tiết kiệm chi phí, đọc dăm trang cuốn sách tôi mang theo rồi ngủ gà gật.
Có lần tôi tỉnh dậy, không ngủ được nữa, mở cánh cửa con nhìn ra khu chợ đêm, mò mẫm lấy bao thuốc, rồi nghe huyên náo. Tôi không hiểu họ nói gì, họ cũng chẳng biết tôi ở trên này đang ngắm họ. Chỉ là, tôi trống trải vô cùng.
Tôi nhớ đến cuốn Trên Đường của Jack Kerouac, tác giả nằm sau thùng chiếc xe đi nhờ của hai gã cao bồi, đắp tấm bạt chung với mấy người bạn đường, chia nhau một ngụm Whisky cho đỡ lạnh, rồi ngắm sao trời vùng Nebraska mênh mông vô tận. Tôi cũng nghèo như thế, có lúc chỉ còn đủ tiền ăn cho ngày mai, và một tấm vé về. 2 tiếng 45 phút. Tôi chẳng có sao trời để ngắm.
Tôi luôn thích tối thứ 6 và ngày thứ 7, cái cảm giác ta có thể chơi thật thoải mái, phí phạm sức lực, say ngất ngây và mệt mỏi rã rời nhưng vẫn còn có Chủ Nhật đỡ chúng ta dậy. Ta vẫn có thể liều lĩnh cả quyết được như thế, lê la mãi các bờ bụi và anh bạn Chủ Nhật sẽ ôm ta vào lòng, vỗ về ta, cho ta say ngủ và nghỉ ngơi.
Thế rồi Chủ Nhật sẽ vứt ta vào thứ Hai. Không còn gì tệ hơn như thế. Chủ Nhật là anh bạn tồi, khiến ta chẳng dám ăn chơi, lang thang, ta nửa muốn phá phách thật đã đời, nửa sợ hãi chờ đợi sáng thứ Hai - Hiện thực tàn khốc - Câu chuyện kinh dị ngắn nhất thế giới.
...
Hôm nay trong lúc đạp xe, tôi nhìn thấy một người tựa cửa kính xe buýt nhìn ra phố dài hun hút. Thứ bảy, xe buýt vắng tanh. Trời lạnh, đôi mắt cũng lạnh. Chợt nhớ đến tôi đâu đó 7 - 8 năm về trước. Cúi đầu, so vai, nghèo, rất thiếu tự tin, xếp hàng mua tấm vé xe buýt, ghế đơn, sát cửa sổ, ba lô nhỏ với bộ quần áo và cuốn sách cũ đi mượn.
Đi 2 tiếng 45 phút chỉ để ngắm những ánh đèn. Còn mình. Tối đen.
Tháng 12. 2015 From BeP
184 notes · View notes
hoa-hong-do · 5 months ago
Text
Tumblr media
Anh là bí mật của em, là một người em chỉ muốn giữ cho riêng mình. Là người dù em biết có yêu thương thế nào cũng không thể bên cạnh được.
Em giữ anh trong một góc nhỏ tim mình, nơi ấy vừa vặn chẳng ai chen vào được. Đó là sự ưu tiên, là ngoại lệ của em. Tháng năm sau này, câu chuyện về anh vẫn là một bí mật mà em giữ lại. Thương một người không nhất thiết phải bên cạnh người ấy. Thương một người là khi ta chấp nhận vui cho niềm vui của người đó, buồn cho nỗi buồn của người đó. Là khi ta biết lùi lại phía sau để người đó được êm ấm thay vì bước bên nhau với những tháng ngày chông chênh, vô định. Thương một người, là thật tâm mong người đó một đời an yên! Đến sau cùng, anh vẫn là bí mật của em, là một người mà em biết cả cuộc đời này chỉ có thể nhớ trong thầm lặng!
175 notes · View notes
phan-viet-ha · 4 days ago
Text
Mình rất thích câu nói này:
“Mong bạn tìm được người có cùng tiếng nói, để bạn không cần phải dành cả đời mình để giải bày tâm can”
87 notes · View notes
chieclamauxanh · 21 days ago
Text
Bình thường hoá việc lớn lên không trở thành một phiên bản như mình từng mong ước.
Ngày trước mình đã từng rất nhiều lần tưởng tượng mình của nhiều năm về sau, rồi tự đặt cho bản thân thật nhiều nguyên tắc như kiểu lớn lên mình sẽ là người thế này, phải làm công việc thế kia, yêu một người thế nọ, rồi khi yêu mình phải là một người thế nào,… Tự cho mình thật nhiều hình mẫu về chính mình trong tương lai.
Và rồi theo quy luật tự nhiên của cuộc đời, mình lớn lên. Mình không phải là một người lý trí luôn giữ cái đầu lạnh như hồi xưa mình muốn, không phải là một cô người yêu bao dung và tốt bụng như mình hằng mong, mình cũng không làm công việc mà mình từng mơ ước. Mình yếu đuối, nhạy cảm, ngang ngược, nhỏ nhen và đôi khi còn ích kỉ nữa.
Chỉ là,
Mình sẽ không thể biết được bản thân như thế nào nếu không trực tiếp trải qua hoàn cảnh đó. Nếu cả đời này mình chẳng yêu ai, có khi sẽ chẳng bao giờ mình biết mình là một đứa nhạy cảm thế nào trong chuyện tình cảm. Nếu không làm công việc hiện tại, mình sẽ chẳng thể biết mình chịu áp lực giỏi cỡ nào. Và nếu không có những lần vấp ngã để mài dũa góc nhìn, tự nhìn nhận sâu sắc vào sâu bên trong, chắc mình sẽ chẳng thể chấp nhận việc bản thân thật yếu mềm và xấu tính.
Hoá ra lớn lên chỉ đơn giản là chấp nhận bản thân vốn không tốt đẹp như mình từng nghĩ.
Hoá ra không phải điều không hoàn hảo nào cũng xấu.
Hoá ra mỗi ngã rẽ của cuộc đời đều là hành trình để tụi mình khám phá bản thân, thấu hiểu bản thân và yêu thương bản thân nhiều hơn.
141 notes · View notes
zorodn · 25 days ago
Text
Nay tớ xem được đoạn phim thế này:
“Hai người muốn ở bên nhau cả đời, chỉ dựa vào tình cảm là chưa đủ. Hai người phải biết tự chăm sóc bản thân mình trước đã, sau đó mới có thể nương tựa lẫn nhau”.
Muốn đi cùng nhau lâu dài, cả hai phải tìm ra sự cân bằng. Không ai phải cố gắng quá sức để giữ người kia, cũng không ai phải mệt mỏi chứng minh tình cảm của mình.
Tình yêu đẹp thật đấy, nhưng không phải là sự hy sinh vô điều kiện, mà là sự sẻ chia, sự thấu hiểu, là nơi mỗi người đều có thể là chính mình, mạnh mẽ và độc lập.
Khi cả hai đều vững vàng, tình yêu sẽ trở thành nguồn động lực, để hai người tìm thấy sự bình yên và đồng hành trên con đường dài phía trước.
#vaicauchu
Tumblr media
86 notes · View notes
vouu279 · 8 months ago
Text
Mình rất thích câu nói này của Lỗ Tấn: “Tôi cho rằng, người khác tôn trọng tôi vì tôi rất tốt đẹp. Nhưng sau này tôi mới hiểu, người khác tôn trọng tôi bởi bản thân họ vốn rất tốt đẹp. Những người tốt đẹp sẽ tôn trọng tất cả mọi người. Tôn trọng lãnh đạo là thiên chức. Tôn trọng đồng nghiệp là việc nên làm. Tôn trọng người dưới là tốt tính. Tôn trọng khách hàng là lẽ thường. Tôn trọng đối thủ là rộng lượng. Và hơn hết, tôn trọng hết thảy mọi người là có giáo dưỡng.”
Thật vậy, tốt đẹp và tử tế từ trước tới nay luôn là một lựa chọn. Không ai có nghĩa vụ phải đối xử tốt với chúng ta cả, tất cả đều là chọn lựa của mỗi người.
Cuộc sống sẽ không ngừng đẩy bạn va vào những con người xấu xí, tình huống tồi tệ và câu chuyện dở khóc dở cười. Nhưng quyết định đối mặt như thế nào lại nằm ở phía bạn.
Mong rằng dù có trải qua bao nhiêu thăng trầm, dù có bị bào mòn bởi tháng năm, bạn vẫn giữ được một trái tim lương thiện và sáng ngời, đứng trước muôn vạn ngã rẽ của cuộc đời, vẫn lựa chọn là một người tốt đẹp.
St: Khu vườn ngôn từ
207 notes · View notes
nguoitrekhotinh · 2 months ago
Text
Tumblr media
Cuộc đời sẽ có một người như thế này xuất hiện, nhìn thì có vẻ rất vô hại nhưng thực ra đậm đặc mùi xảo trá, dù ban đầu sẽ thích kiểu vui tươi, ngây ngô đó nhưng thời gian sau càng thấy không ổn chút nào cả. Người này thực ra không làm việc gì quá xấu, mọi chuyện đều là việc nhỏ, nếu bạn tức giận thì là do bạn tính toán. Loại người này tồn tại bên cạnh là vô cùng chán ghét nhưng hỏi vì sao ghét, thì có tỉ tỉ việc để ghét nhưng khó để diễn tả được thành lời, chỉ trải qua mới hiểu, chứ kể lại là xin thua.
107 notes · View notes
ngllan02 · 2 months ago
Text
Bạn chạy nhanh, 22 tuổi có nhà, người bên cạnh ngưỡng mộ, bạn chạy chậm, 30 tuổi vẫn đang trên đường theo đuổi ước mơ, có người vì nhà cửa xe cộ mà liều mình cả đời, cũng có người mua một chiếc xe máy rồi rong ruổi khắp nơi.
Bạn muốn trở thành người như thế nào, trôi qua cuộc sống ra sao, chỉ cần bạn không hối hận là được. Không phải tất cả mọi người đều có thể thức dậy lúc 7 giờ sáng, cũng đừng so sánh bụng dạ người khác chỉ bằng một bát cơm.
Có người thích ăn nhanh nuốt chửng, có người thích ăn chậm nhai kĩ, hãy để người khác là người khác, cũng hãy để chính mình làm chính mình, một tuổi có hứng thú của một tuổi, nghe theo trái tim mình là được.
Không cần tất cả lực chọn đều bắt buộc phải chính xác. chỉ cần bạn muốn, bạn có thể lựa chọn thứ mà bạn thích. Hoa ở bên đường sẽ luôn nở, con đường sau này cũng vậy, chúc bạn cũng chúc tôi 🌵
St
123 notes · View notes