#công bố
Explore tagged Tumblr posts
doanhnhantre · 1 year ago
Text
Nữ diễn viên xinh đẹp Vũ Ngọc Anh đã chính thức công bố sẽ lên xe hoa cùng bạn trai Cường Seven vào tháng 7 tới. Sau 7 năm đồng hành, cặp đôi đẹp đã có cái kết có hậu, cùng về chung một nhà với sự chúc mừng của khán giả.
0 notes
nvathuw · 10 months ago
Text
Tao địt cả lò ban truyền thông trường H
4 notes · View notes
dungcunhahangkhachsan · 5 months ago
Text
Làm thế nào để thiết kế một hệ thống bếp công nghiệp hiệu quả và an toàn?
Công ty Inox Nhật Minh
Hotline: 0909766660 & 0901293636
Địa chỉ: 157 đường số 1, phường 11, quận Gò Vấp, TPHCM
Xưởng: 2/15 Thạnh Lộc 31, phường Thạnh Lộc, quận 12, TPHCM
=================================
Thiết kế hệ thống bếp công nghiệp là một quá trình phức tạp, đòi hỏi sự kết hợp giữa kiến thức chuyên môn, kinh nghiệm thực tế và sự sáng tạo. Một hệ thống bếp được thiết kế tốt không chỉ đảm bảo hiệu quả hoạt động, tiết kiệm chi phí mà còn phải đảm bảo an toàn vệ sinh thực phẩm và an toàn lao động.
Các yếu tố quan trọng trong thiết kế bếp công nghiệp
Tumblr media
Quy trình một chiều:
Nguyên tắc: Thực phẩm di chuyển theo một chiều từ khu vực tiếp nhận đến khu vực ra món, tránh tình trạng chồng chéo, nhiễm khuẩn chéo.
Lợi ích: Đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm, tối ưu hóa quy trình làm việc, tiết kiệm thời gian và công sức.
Phân khu chức năng rõ ràng:
Khu tiếp nhận: Nơi nhận và kiểm tra nguyên liệu đầu vào.
Khu sơ chế: Rửa, cắt, gọt, sơ chế các loại thực phẩm.
Khu chế biến: Nấu nướng, chiên xào, hấp...
Khu ra món: Trình bày và phục vụ món ăn.
Khu vệ sinh: Rửa bát đĩa, dụng cụ làm bếp.
Lựa chọn thiết bị phù hợp:
Công suất: Phù hợp với quy mô và nhu cầu của bếp.
Chất liệu: Ưu tiên inox 304, đảm bảo vệ sinh và độ bền.
Tính năng: Chọn các thiết bị có tính năng tiết kiệm năng lượng, dễ sử dụng và bảo trì.
Bố trí không gian hợp lý:
Đảm bảo khoảng cách an toàn: Giữa các thiết bị, giữa người và thiết bị.
Tối ưu hóa không gian: Sắp xếp thiết bị khoa học, thuận tiện cho việc di chuyển và làm việc.
Ánh sáng và thông gió: Đảm bảo đủ ánh sáng và thông gió tốt, tránh ẩm mốc và vi khuẩn phát triển.
An toàn lao động:
Sàn nhà chống trơn trượt: Tránh tai nạn té ngã.
Hệ thống chữa cháy: Trang bị đầy đủ bình chữa cháy, vòi phun nước tự động.
Hệ thống điện an toàn: Đảm bảo hệ thống điện được thiết kế và lắp đặt đúng tiêu chuẩn.
Vệ sinh an toàn thực phẩm:
Chất liệu dễ vệ sinh: Sử dụng vật liệu không thấm nước, dễ lau chùi.
Thiết kế hệ thống thoát nước tốt: Tránh ứ đọng nước, tạo môi trường cho vi khuẩn sinh sôi.
Thường xuyên vệ sinh và khử trùng: Đảm bảo vệ sinh sạch sẽ cho toàn bộ khu vực bếp.
Quy trình thiết kế bếp công nghiệp
Tumblr media
Khảo sát hiện trạng: Đánh giá quy mô, nhu cầu, không gian, nguồn lực...
Lập kế hoạch thiết kế: Xác định mục tiêu, yêu cầu, ngân sách, thời gian...
Thiết kế sơ bộ: Bố trí mặt bằng, lựa chọn thiết bị, tính toán chi phí...
Thiết kế chi tiết: Thiết kế kỹ thuật, bản vẽ thi công, danh mục vật tư...
Thi công và lắp đặt: Giám sát thi công, nghiệm thu công trình.
Thiết kế hệ thống bếp công nghiệp hiệu quả và an toàn là một quá trình đòi hỏi sự đầu tư kỹ lưỡng về thời gian, công sức và tài chính. Tuy nhiên, đây là một khoản đầu tư xứng đáng, mang lại nhiều lợi ích cho nhà hàng, khách sạn của bạn. Bằng cách tuân thủ các nguyên tắc và quy trình trên, bạn có thể tạo ra một không gian bếp lý tưởng, đáp ứng mọi yêu cầu về chất lượng, an toàn và hiệu quả.
0 notes
giayphepthucpham · 1 year ago
Link
0 notes
baominhland · 2 years ago
Text
Tập đoàn CEO đạt lợi nhuận vượt kế hoạch năm 2022
CTCP Tập đoàn C.E.O (HNX: CEO) vừa công bố kết quả kinh doanh quý IV/2022 với tổng doanh thu quý đạt 1.522 tỷ đồng, lợi nhuận sau thuế đạt 199 tỷ đồng. Dự án đang mở bán: Vinhomes Móng Cái CEO: Công ty cổ phần Công Nghiệp cao su Miền Nam Giá hiện tại 39.9 Thay đổi Xem hồ sơ doanh nghiệp Theo Báo cáo kết quả kinh doanh vừa được công bố, tổng doanh thu năm 2022 của CEO Group đạt 2.626 tỷ đồng…
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
pnstore · 2 years ago
Link
Montblanc công bố dòng nước hoa nam mới nhất của mình vào tháng 2 năm 2019 với tên gọi là Montblanc Explorer, là một câu chuyện đầy cảm hứng về những cuộc phiêu lưu, tìm kiếm sự thành công, những quy ước đầy thách thức và mong muốn, khát khao khám phá mọi giới hạn. Từ Nam Phi đến Haiti, Ý, Đức hoặc Indonesia, Montblanc Explorer mời các "nhà thám hiểm" tham gia một hành trình tuyệt vời, cho họ khám phá các thành phần nguyên liệu hiếm nhất cùng phương pháp sản xuất nước hoa kết hợp giữa thủ công và công nghệ mới nhất của hãng.
0 notes
iambep · 3 months ago
Text
Tumblr media
Tôi thường chọn chỗ ngồi sát cửa sổ, nếu được, thì ghế đơn sẽ càng tốt. Ghế đơn - sát - cửa - sổ sẽ là một lựa chọn tuyệt vời. Tôi vừa có thể nhìn phố xá qua lớp kính chắn, vừa được yên ổn một mình.
Những lần tôi từ trường Đại Học của mình bắt xe lên thành phố chơi, tôi đều cố gắng mua những tấm vé như vậy. 2 tiếng 45 phút đồng hồ xe chạy. 2 tiếng 45 phút tôi lặng yên ngắm những con đường. Playlist nhạc của tôi để shuffle, 300 bài hát, như là một trò chơi xổ số vậy. Nó nhảy linh tinh. Tôi thích nó nhảy linh tinh, cho hợp với tâm trạng của mình. Nếu gặp bài tôi thích, tôi khe khẽ ngân nga, nếu bài “lạ” quá, tôi phải mò ra để xem lại tên. 100 bài hát tôi biết tên. 200 bài còn lại là trò chơi xổ số. Cách giết thời gian tương đối hiệu quả.
Đi chiều thứ 6, tôi có cả một buổi tối lê la khắp phố xá, đứng nhìn những trung tâm thương mại sáng choang đèn. Tôi thèm thuồng đủ món đồ, nhưng có một cách an ủi rất tốt: Đó là cứ đi xem tiếp đi, nhỡ đâu có gì hay ho thì sao, mà nếu không có, thì quay lại mua vẫn kịp mà.
Chẳng lần nào tôi quay lại “kịp” cả. Tôi cứ thế mà đi mải miết. Và bỏ quên một món hàng đẹp mắt phía sau lưng.
Ở một thành phố xa lạ, điều hạnh phúc nhất có lẽ là không ai biết đến mình. Tôi cảm thấy rất thoải mái khi được như vậy. Có lần tôi chợt nghĩ đến nhân vật Chim Vặn Dây Cót của Murakami, ngồi vô định ngắm người qua lại nườm nượp trước ga Shinjuku, uống cà phê mua sẵn và nhấm nháp một chiếc bánh cam vòng. Xong xuôi lại về. Thật đơn giản.
Tôi nghĩ chắc Murakami đã thử cái cảm giác ấy, chắc cũng đã một lúc nào đó cô đơn lạc giữa một thành phố đồ sộ ánh sáng giống như tôi. Bởi vì thế, điều duy nhất tôi có thể nhớ lại sau bao nhiêu năm đọc Biên Niên Ký, chính là khung cảnh đối lập giữa một cá thể cô độc và đám đông di chuyển tấp nập giữa những lần đèn chuyển từ đỏ sang xanh.
Đi chán, tôi sẽ xuống Food Court để ăn. Và lại một mình. Tôi xếp hàng lẫn giữa một dòng người, lấy suất ăn, trả tiền, rồi tìm một chỗ ngồi ăn chậm rãi. Khi ăn, tôi hay nhớ nhà. Mùa đông nhà bốn người quây quần bên cái bàn ăn nho nhỏ, con mèo nấp sau lưng mẹ tôi để chờ đến lượt, con chó yên lặng nằm cách xa một đoạn rồi ngước mắt quan sát. Nó chẳng việc gì phải vội cả.
Những ngày đầu tiên sang đây không quen món, lọ ruốc với ít thịt hộp bị tôi mang ra xơi cả, vừa ăn vừa khóc, thèm cơm mẹ nấu. Cũng may, tôi ăn ở trong phòng, chẳng ai nhìn thấy tôi khóc hết. Bố nói đàn ông nuốt nước mắt vào trong mà sống. Tôi bị ám ảnh bởi câu nói ấy. Tôi hầu như không khóc bao giờ.
Ăn xong, tôi kiếm một chỗ thật náo nhiệt để đứng hút thuốc, nghe những tiếng hát, tiếng nhạc, tiếng loa công suất lớn từ một cửa hàng nào đó để chào khách. Thế rồi lại về khách sạn, một cái phòng bé xíu nằm tuốt trên tầng ba sau một khu chợ Trung Quốc để tiết kiệm chi phí, đọc dăm trang cuốn sách tôi mang theo rồi ngủ gà gật.
Có lần tôi tỉnh dậy, không ngủ được nữa, mở cánh cửa con nhìn ra khu chợ đêm, mò mẫm lấy bao thuốc, rồi nghe huyên náo. Tôi không hiểu họ nói gì, họ cũng chẳng biết tôi ở trên này đang ngắm họ. Chỉ là, tôi trống trải vô cùng.
Tôi nhớ đến cuốn Trên Đường của Jack Kerouac, tác giả nằm sau thùng chiếc xe đi nhờ của hai gã cao bồi, đắp tấm bạt chung với mấy người bạn đường, chia nhau một ngụm Whisky cho đỡ lạnh, rồi ngắm sao trời vùng Nebraska mênh mông vô tận. Tôi cũng nghèo như thế, có lúc chỉ còn đủ tiền ăn cho ngày mai, và một tấm vé về. 2 tiếng 45 phút. Tôi chẳng có sao trời để ngắm.
Tôi luôn thích tối thứ 6 và ngày thứ 7, cái cảm giác ta có thể chơi thật thoải mái, phí phạm sức lực, say ngất ngây và mệt mỏi rã rời nhưng vẫn còn có Chủ Nhật đỡ chúng ta dậy. Ta vẫn có thể liều lĩnh cả quyết được như thế, lê la mãi các bờ bụi và anh bạn Chủ Nhật sẽ ôm ta vào lòng, vỗ về ta, cho ta say ngủ và nghỉ ngơi.
Thế rồi Chủ Nhật sẽ vứt ta vào thứ Hai. Không còn gì tệ hơn như thế. Chủ Nhật là anh bạn tồi, khiến ta chẳng dám ăn chơi, lang thang, ta nửa muốn phá phách thật đã đời, nửa sợ hãi chờ đợi sáng thứ Hai - Hiện thực tàn khốc - Câu chuyện kinh dị ngắn nhất thế giới.
...
Hôm nay trong lúc đạp xe, tôi nhìn thấy một người tựa cửa kính xe buýt nhìn ra phố dài hun hút. Thứ bảy, xe buýt vắng tanh. Trời lạnh, đôi mắt cũng lạnh. Chợt nhớ đến tôi đâu đó 7 - 8 năm về trước. Cúi đầu, so vai, nghèo, rất thiếu tự tin, xếp hàng mua tấm vé xe buýt, ghế đơn, sát cửa sổ, ba lô nhỏ với bộ quần áo và cuốn sách cũ đi mượn.
Đi 2 tiếng 45 phút chỉ để ngắm những ánh đèn. Còn mình. Tối đen.
Tháng 12. 2015 From BeP
173 notes · View notes
vouu279 · 3 months ago
Text
1. Đi làm rồi mới hiểu mỗi một đồng tiền bố mẹ kiếm được đều không hề dễ dàng. Hóa ra cuộc sống chưa bao giờ là dễ dàng cả, khi bạn cảm thấy nó dễ dàng, nhất định là đang có người thay bạn gánh vác lấy phần không dễ dàng ấy.
2. Đi làm rồi mới hiểu bản thân chúng ta không có gì đặc biệt, chúng ta không phải cái rốn của vũ trụ, hay là nhân vật chính của một bộ phim, ngưng bắt mọi người luôn quan tâm và chú ý đến mình.
3. Đi làm rồi mới hiểu ngoài việc đánh giá con người qua đạo đức và phẩm chất, người ta còn đánh giá con người dựa trên thu nhập.
4. Đi làm mới hiểu nhiều kiểu người, và mình không biết được từ miệng của người khác mình có bao nhiêu PHIÊN BẢN. Người ngay thẳng thì họ góp ý, giúp đỡ, thậm chí bỏ thời gian để hướng dẫn mình; người hay để ý, “nhiều chuyện” chỉ quan sát đằng sau, gom từng tí tí một để góp nhặt thành một câu chuyện “li kì” để kể với người khác.
5. Đi làm rồi mới hiểu ở đâu cũng có người dễ ưa và người khó ưa. Chúng ta bắt buộc phải thay đổi để chấp nhận môi trường. Chúng ta có thể đảm bảo rằng đã tìm được một công việc tốt, đúng với sở thích của mình, thu nhập khá nhưng chúng ta không thể đảm bảo môi trường đó mình phù hợp. Bỏ ngay ý nghĩ sẽ có một công ty môi trường “tốt”, sếp “tốt”, đồng nghiệp “tốt”, cả công ty “khiêm tốn, thật thà, dũng cảm”.
6. Đi làm rồi mới hiểu đồng nghiệp, có thể nói 1 là 1 trước mặt chúng ta, nhưng sau lưng lại 1 thành 3. Sếp, có thể với những nhân viên nổi bật sẽ xử sự dịu dàng, còn với những nhân viên tầm trung thì cuộc đối thoại chỉ cụt lủn vài dòng, mà chủ yếu là những yêu cầu và mệnh lệnh.
7. Đi làm rồi mới hiểu có những lúc người mệt mỏi, ốm đau hay tâm trạng cảm xúc như rối loạn nhưng vẫn phải đi làm. Chỉ vì mấy chữ “Miếng cơm, manh áo”.
8. Đi làm rồi mới hiểu: “Cuộc sống cũng tựa như một ván bài, nếu may mắn được chia những quân bài tốt sẽ chẳng sao cả nhưng nếu không may mắn nhận được quân bài tốt thì hãy nên học cách trở thành người chơi bài giỏi“.
9. Đi làm rồi mới hiểu con người có nhiều mặt chứ không phải hai mặt. Cứ cho là “dòng đời xô đẩy” đi, vì nghĩ như thế, ít ra, mình còn cảm thấy yên lòng để tập trung vào mục tiêu của chính mình
#haynhucnhoi
57 notes · View notes
gixxnn · 4 months ago
Text
Tumblr media
Ý nghĩa của tiết kiệm tiền: Đủ tiền tiết kiệm sẽ mang cho bản thân đủ sự tự tin.
- Trả tiền thuê phòng, có một chốn để dung thân.
- Mua một căn phòng thuộc về riêng mình, có thể tuỳ ý sắp xếp đồ đạc của mình.
- Sở hữu một chiếc xe của riêng mình, nắm chắc chìa khoá và vô lăng trong tay, không cần đi tàu điện ngầm.
- Không muốn trải nghiệm cảm giác xót xa khi bố mẹ, người thân ốm đau mà chính mình không thể đóng góp chút tiền nào dù đã đi làm nhiều năm.
- Những lúc công việc không như ý muốn, có thể có năng lượng sa thải bác giám đốc bất cứ lúc nào.
- Những lúc tâm trạng buồn phiền, có thể thực hiện một chuyến du lịch "nói đi là đi".
- Mua bánh sinh nhật và một bó hoa xinh đẹp cho mẹ-bố-anh/em trai-chị/em gái-cháu. (Ku Ken của bác)
- Tiết kiệm tiền để đi du lịch, ngắm nhìn thế giới, đi đến tất cả những nơi mình muốn .
- Những lúc ốm đau, sẽ có năng lực nhập viện chữa trị.
- Dành một khoản tiền dưỡng lão cho bố mẹ mình.
- Mỗi năm đưa bố mẹ đi khám sức khoẻ tổng thể một lần.
- Mua cho bản thân một chiếc máy ảnh, phát triển sở thích. Có đủ tiền để ủng hộ cho sở thích của chính mình.
- Mua một chiếc điện thoại mới, để có thứ liên lạc với thế giới bên ngoài.
- Sắp xếp sân nhỏ trong nhà, mua hạt giống trồng đầy hoa.
- Ngộ nhỡ một ngày nào đó thất nghiệp, cũng không phải lo lắng quá mức.
- Không cần phải giơ tay xin tiền, không cần nhìn sắc mặt của ai.
- Có thể tự do lựa chọn cuộc đời, muốn sao thì sao.
- Khi đối mặt với những lời thúc giục kết hôn, càng có tự tin để từ chối.
- Có thể lựa chọn công việc mình thích, muốn lập nghiệp thì lập nghiệp, muốn làm thuê thì làm thuê, muốn nằm lười thì nằm lười.
- Có thể chọn lựa người mình thích, không cần vì đối phương có điều kiện không tệ mà tạm bợ.
- Mang đến cho bố mẹ và bản thân một cuộc sống tốt đẹp hơn.
- Chữa lành những vết thương do quá trình kiếm tiền gây ra.
55 notes · View notes
muathang3 · 10 days ago
Text
Chúng ta yêu nhau lâu thêm một xíu nữa đi.
- Lâu đến khi cả hai ổn định công việc, lâu đến khi cầm chặt tay nhau đi gặp bố mẹ hai bên, lâu đến khi cả hai về chung một nhà, nằm cạnh nhau chúc nhau ngủ ngon, cùng trải qua những điều hạnh phúc khi chúng ta bên nhau mỗi ngày.
" Hai người, ba bữa, bốn mùa " 🌆
23 notes · View notes
25thang7 · 23 days ago
Text
Cách mọi người nhìn nhận cuộc sống này như thế nào?
Trong cuộc sống, không thể tránh khỏi những ngày khó khăn hay tồi tệ. Nhưng càng lớn, mình càng thay đổi dần cách tiếp nhận những tiêu cực đến với mình. Mình luôn tìm cách nào đó để đón nhận cuộc sống này một cách tích cực nhất.
Mình được lớn lên mạnh khỏe, mình có cuộc sống đủ ăn, đủ mặc , có một công việc, mình có bố, có mẹ và một gia đình luôn ở bên cạnh, có những người bạn luôn sẵn sàng chia sẻ nên như vậy là mình đã đủ đầy hơn nhiều người và mình đã là một người hạnh phúc rồi.
Đón nhận một cách tích cực mình nói ở đây không phải lúc nào cũng vui vẻ, hạnh phúc với cuộc sống này mà là khi có gặp phải bất kỳ khó khăn, thử thách thì mình vẫn sẽ có thể bình tĩnh, sẵn sàng tiếp nhận nó và khi khó khăn qua đi thì mình nhận ra được là chuyện gì xảy ra cũng đều có lý do của nó, khó khăn đó là một bài học mà cuộc đời muốn mình phải vượt qua.
20 notes · View notes
lemd · 4 months ago
Note
hi Lemd, hiện tớ đang ở nước ngoài, mà tớ đang định về thăm gia đình, chuyện là chưa kịp về thăm thì bị ông già gọi điện chửi sấp mặt (do say rượu), tớ thật muốn huỷ không muốn về chút nào, cảm giác mìn không được welcome đó, mà để về chuyến này tớ đã phải dành dụm rồi sắp xếp rất vất vả. Theo Lemd tớ có nên về nữa không? một mặt thấy không một tí thoải mái nào và cũng không còn muốn về, một mặt tự thương mình vì đã rất vất vả để sắp xếp được chuyến đi trong tâm trạng háo hức. Mong tin Lemd
Chào bạn,
Là một người đã từng đi xa quê 15 năm, mãi đến năm ngoái mình mới trở về nhà, mình đã nhận ra rất nhiều điều đã thay đổi. Xuyên suốt thời gian từ khi còn nhỏ cho đến 15 năm đi xa, mình và bố không hề nói chuyện với nhau bao giờ. Chính xác thì, hai bố con, kể cả với ông anh ruột mình cũng vậy, 3 người đàn ông không hề có sự tương tác với nhau và sống ở 3 thế giới hoàn toàn tách biệt, chưa bao giờ thực sự ngồi xuống để nói chuyện với nhau đầy đủ về những gì đã diễn ra trong cuộc sống, rằng có thể cho nhau lời khuyên gì không, hoặc đơn giản là cập nhật tin tức gia đình, khám chữa bệnh, và những kì vọng của tương lai.
Chỉ đến khi mình về lại Hà Nội và sống lại căn nhà này 1 lần nữa, mình với bố mới có lần đầu tiên nói chuyện với nhau, khi mình 35 và bố thì sắp 70. Hai bố con cùng uống cafe buổi sáng trước khi mình đi làm, ngắm mèo, ngắm cây cảnh, nói chuyện thời tiết, nói chuyện gia đình, nói về công việc, tiền lương, và thuốc gì bố cần mua sắp tới. Những giá trị này đương nhiên chẳng có gì đánh đổi được, nó sẽ chỉ diễn ra trong một thời gian ngắn ngủi. Rồi sẽ biến mất mãi mãi. Không quay về được nữa, chỉ còn trong kí ức thôi.
Có những người khác, mình biết, họ có mối quan hệ khắc khẩu hơn với bố mẹ họ. Dù là đi xa hay ở gần thì vẫn luôn to tiếng với nhau. Nhưng họ thật sự yêu thương nhau. Bố chửi thì cứ chửi, con vẫn về. Về thì mới có đứa ở bên cạnh cho bố chửi chứ. Con đi thì bố chửi ai, chửi con mèo à? Phải không nào.
Một số người đàn ông gặp khó khăn trong việc bày tỏ cảm xúc của họ. Việc bố của bạn uống rượu say gọi cho bạn cũng là 1 cách bày tỏ cảm xúc, nhìn vào điểm tích cực mà nói thì say nhớ đến con mới bốc điện thoại lên mà chửi chứ. Không thì ngủ xừ cho nó xong rồi.
Bạn cứ về đi. Bạn hãy về đi.
Những giá trị gia đình nhỏ bé này sẽ có ngày bạn không còn được trải nghiệm nữa. Hãy trân trọng nó. Bạn nhé.
28 notes · View notes
baominhland · 2 years ago
Text
Xu hướng bất động sản 2023
RSM Agency đã công bố kết quả khảo sát về Xu hướng bất động sản 2023 với nhiều thông tin đáng chú ý. Mặc dù còn khá nhiều rào cản song nhu cầu đầu tư thực tế vẫn cao. Dự án đang mở bán: Vinhomes Móng Cái * Khảo sát thực hiện online với 1.000 người hoạt động trong lĩnh vực bất động sản bao gồm khách hàng/ nhà đầu tư, chuyên viên môi giới bất động sản, đơn vị phát triển dự án ở khu vực Hà Nội và…
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
meowww-dieng · 5 months ago
Text
Tự nhiên giờ ở chung t thấy cấn cấn quá bây ơi 🤡
Đùng 1 cái chị ck t đang ở bên Séc cùng ck bay về sắm giường sắm tủ mua xe máy mới về ở nhà luôn cùng bây ơi 🥲 t thì đang ở cùng bố mẹ ck, em ck nữa mà t đã thấy mệt hết cả người rồi :))
Mà vừa xong thằng ck t lại còn vừa oánh nhau với thằng em ck nữa 🥲 t đau đầu suy nghĩ mệt mỏi mấy nay rồi.
Bọn t muốn ra ở riêng nhưng con còn nhỏ quá, đang phải gửi bà nội, giờ đi thuê người thì ko yên tâm. Mà sống đông người như vậy t thấy khó thở, lắm vấn đề, suy xét soi mói nhau. Dễ thì dễ nhưng về lâu về dài ko ổn.
Nhà ck t có 2 con zai nên từ ngày xưa ông nội để cho 2 miếng. 1 miếng nhà t đang ở và có miếng bên cạnh để cho mèo ở và kho đồ đạc cũ. T muốn tận dụng chỗ đó nó bé thôi cx đc để ra ăn riêng. Nhưng mà t ko có tiếng nói gì về của cải tài sản của nhà ck t cả. Cũng đúng thôi, t ko thể tham lam thứ ko thuộc về mình. 2 miếng bố mẹ ck t cx cắm hết ngân hàng r :)) biết đc bao h ông bà mới trả xong :))
Vk ck t lấy nhau đúng là 2 bàn tay trắng luôn. Ko có nhà cửa riêng, ko có nhiều tài sản, chỉ dựa vào đi làm thuê mà nuôi nhau. Bố mẹ ck ko có gì để cho, bme t cho cây vàng thì bố đẻ t cx vay luôn :)) t có của để dành 1 chút từ hồi t đi làm.
T cứ suy nghĩ mãi, từ rất lâu r, với tính cách của t và ck ko thể ở chung đc. Nhưng cứ vì con nên chịu khó, chả có ai trông, mình thì phải đi làm. Nhiều khi đồ đạc chung, đồ của mình cứ chẳng cánh mà bay, mua cái nọ cái kia thì bị hỏi, ăn gì tiêu gì cứ bị nhìn vào. Ck t cứ bảo từ từ vì 2 vk ck còn trẻ quá, bme ko có để mà cho, ko có tiền mua đất xây nhà thì cố gắng sống chung đỡ chi phí.
Tui, còn chả dám bỏ tiền ra để mua 1 chiếc xe máy cho bản thân đi làm tiện đây tiện đó phục vụ công việc, nghĩ tiếc. Xong lại thương ck, đi làm xa, người thì gầy, tiết kiệm mua cái xe ô tô rẻ rẻ vài 2 3 trăm đỡ mưa gió còn phải cố.
Ko như chị ck t, có tiền mua đất, bảo mua xe là mua đc ngay, còn đang định bảo mua thêm ô tô...
Với đồng tiền leo thang như hiện giờ, vật giá tăng cao, thì ko biết với đồng lương như 2 vk ck bao giờ mới mua đc đất, xây đc nhà, hoặc mua đc 1 căn chung cư, hay nhà ở xã hội? :)) 4 - 5 năm sau có thể lương cx hơn 1 chút, nhưng lúc đó ko phải giá bất động sản cũng đều tăng à? Còn chưa kể nhỡ có ốm đau bệnh tật, con bệnh thì sót, mình bệnh thì ko kiếm đc tiền...
Mà hoàn cảnh cứ sống chung thế này thì thật là khó...
Anh em đánh nhau, t cứ chỉ sợ 1 ngày nó mà điên lên chúng sẽ cầm dao giết nhau lúc nào ko hay... ai mà biết đc, ai mà biết cơn phẫn nộ im ỉm bên trong con người bùng lên lúc nào?
Bố ck thì suốt ngày vay tiền, bố đẻ thì ko có tiền.
Mẹ ck thì bảo mãi ko đc, mẻ đẻ thì bận bịu ko nhờ vả đc.
Chị ck thì phiền, em ck thì lớ nga lớ ngơ.
Em mình thì nó còn nhỏ quá, cũng chẳng bao giờ tâm sự nói chuyện đc.
Con mình thì bé, phải chăm nuôi nó cẩn thận, sợ nhất nó ốm đau gì hay đi viện.
Cuộc sống sao mà khó khăn với vk ck tôi thế 😭😭😭
21 notes · View notes
vouu279 · 7 months ago
Text
Mục đích của mình không phải là
Phải quen được cái anh mình thích
Phải cưới được đúng cái anh đó
Phải có đủ con trai con gái
Phải đi du lịch đúng đất nước mình muốn
Phải có bao nhiêu tiền trong tài khoản
Bao nhiêu cái sổ đỏ sổ hồng
Phải có bao nhiêu pho-lâu-ơ
Phải có đủ cây-bi-ai mối quan hệ
Phải làm đúng cái nghề mình chọn
Phải thăng tiến đúng cái lộ trình mình vẽ ra
Mục đích của mình là
Yêu người có đủ nhân duyên với mình
Hạnh phúc trong hôn nhân hay không hôn nhân
Có con nếu đủ duyên, không đủ duyên để có con sinh học tự nhiên thì thôi
Đến nơi cuộc đời dẫn dắt
Kết nối với những người đồng điệu trong khoảnh khắc
Làm công việc mà mình sinh ra để làm
Còn phát triển đến đâu còn tùy vào nhân duyên nữa
Nên là
Nếu đời không cho mình như ý mình tưởng mình muốn
Thì mình vẫn tò mò mà chào đón điều thực sự dành cho mình
Điều đúng với sự thật của mình
Dù nó chẳng giống ai
Mình không buồn khi người ta nghĩ đến lúc phải buồn
Mình không vui khi người ta kỳ vọng mình phải vui
Mình buồn vui tùy duyên
Kết thúc lắm khi lại vui, vì dừng được điều không dành cho mình
Mà mở đầu có khi vui hơn, vì trải nghiệm mới
Ý định của mình (điều mình manifest với Vũ trụ) luôn là cho mình ở đúng nơi với đúng người vào đúng thời điểm. Vậy thôi. Còn cụ thể là gì Vũ trụ tự bài binh bố trận ra hết đó.
Cuộc sống chỉ là để sống
Và sẽ nhẹ nhàng hơn thật nhiều nếu ta đầu hàng
Buông bỏ cái mình tưởng phải thế
Để lướt sóng lên xuống với đời
Tiên Alien
36 notes · View notes
flirt-flop · 3 months ago
Text
Tôi mới đi Đà Nẵng về. Lần thứ hai tôi đến thành phố đáng sống, đáng lẽ nên viết review vì mấy ngày tôi đến thời tiết quá đẹp, dù hơi nóng một tí. Tuy nhiên, sở học vốn không được cao lại lộn xộn câu chữ, nên ở 4 ngảy tôi chỉ nhớ 3 điều:
1 là toilet ở Bà Nà dùng cái khử mùi nghe như loại after shave tôi hay dùng, ghé vào đó mấy lần cứ thấy quen quen đến lạ.
2 là có một khoảng thời gian trong những lần tham quan, thăm thú, tôi nhớ O, nhớ lời hứa hẹn sẽ đi Đà Nẵng của cả hai mà vẫn chưa thực hiện được. Rất nhanh, thoảng qua thôi, nhưng trong một tíc tắc nào đó, tôi đã mong có thể cùng người ghé đến những nơi này.
Và 3, là phần lớn thời gian trong những chuyến đi xa, không phải chỉ lần công tác này, mà những lần tôi đã đi, những nơi tôi đã ��ến, tôi dành để nghĩ về câu thơ đã đọc đâu đó rất lâu rồi:
“Có những nơi ta đến
Bố vẫn chưa từng đi
Những món ngon ta nếm
Mẹ chưa biết vị gì…”
Thường xuyên!
15 notes · View notes