#When breath becomes air
Explore tagged Tumblr posts
lets-get-lit · 10 months ago
Text
Human knowledge is never contained in one person. It grows from the relationships we create between each other and the world, and still it is never complete.
- Paul Kalanithi, When Breath Becomes Air
232 notes · View notes
yearningleaves · 5 months ago
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
on love, pt. 1
Paul Kalanithi, When Breath Becomes Air / bell hooks, All About Love / Joseph Campbell / Hozier, "Wasteland, Baby" / bell hooks, All About Love
18 notes · View notes
ivypost · 3 months ago
Text
When breath becomes air
The indescribable ache i felt right after i finished the book. I had to close the book and sit in silence as tears welled up my eyes while reading the afterword. It felt almost as though i had lost a dear one and i had to process the death. Indescribable yet profound.
8 notes · View notes
rogrogrog · 6 months ago
Text
Tumblr media
When breath becomes air.
May 15, 2024
18 notes · View notes
nam-phong · 1 year ago
Text
Tumblr media
Một vài đoạn trích hay trong cuốn Khi hơi thở hóa thinh không:
Tôi không tin vào sự thông thái của trẻ con, cũng như sự thông thái của tuổi già. Có một khoảnh khắc, một điểm lùi, khi tổng hợp của tất cả trải nghiệm thu gom lại đều héo mòn đi bởi những vụn vặt đời thường. Chúng ta không bao giờ thông thái được như khi chúng ta sống trong chính khoảnh khắc này.
Cho dù bạn có hoàn hảo nhưng nhân gian thì không. Bí kíp là bạn biết rằng cuộc đời đã chơi gian, rằng bạn rồi sẽ thua, rằng đôi tay hay phán đoán của bạn sẽ sơ sây và dù vậy vẫn cần phải vật lộn để giành chiến thắng cho bệnh nhân của mình. Bạn không bao giờ có thể đạt được sự hoàn hảo, nhưng bạn có thể tin vào đường tiệm cận của những gì mình không ngừng hướng tới.
"Nếu tôi là một nhà văn, tôi sẽ biên soạn một cuốn sổ sinh tử, kèm theo một dòng ghi chú về những cái chết khác nhau của loài người: ai dạy con người cách chết sẽ đồng thời dạy họ cách sống." (Michel De Montaigne)
Khi nâng đỡ sự khốn cùng của ai đó, có đôi khi ta buộc phải sụp đổ dưới sức nặng của nó.
Con đường phía trước có lẽ sẽ rõ ràng nếu như tôi biết chính xác mình còn bao nhiêu tháng, bao nhiêu năm. Cho tôi ba tháng, tôi dành thời gian cho gia đình. Cho tôi một năm, tôi sẽ viết sách. Cho tôi mười năm, tôi quay trở lại với việc chữa bệnh. Cái sự thực rằng bạn sẽ sống thêm từng ngày từng ngày một chẳng có ý nghĩa gì: Tôi sẽ làm gì với ngày đó đây?
Có lẽ khi không có sự chắc chắn nào cả chúng ta đành mặc định rằng mình sẽ sống rất lâu. Có lẽ đó là cách duy nhất để nhìn về phía trước.
Một phần kỳ quái của bệnh tật đó là khi phải trải qua nó, giá trị của bạn không ngừng thay đổi. Bạn phải tìm ra điều gì là quan trọng với mình và sau đó lại tiếp tục tìm kiếm. Tôi cảm thấy giống như ai đó lấy đi thẻ tín dụng của mình và tôi phải học cách chi tiêu sao cho hợp lý. Bạn có thể quyết định rằng bạn muốn dành thời gian để làm một bác sĩ phẫu thuật, nhưng hai tháng sau có thể bạn sẽ thấy khác. Hai tháng sau, bạn có thể muốn học chơi saxophone hay cống hiến cho nhà thờ. Chết là sự kiện chỉ xảy ra trong chốc lát, nhưng sống cùng bệnh hiểm nghèo lại là cả một quá trình.
...Nhưng ngay cả khi tôi không biết mình muốn gì, tôi cũng đã học được một điều, một điều không hề có trong Hippocrat, Maimonide, hay Osler: Nghĩa vụ của bác sĩ không phải là ngăn chặn cái chết hay đưa bệnh nhân trở lại cuộc sống cũ của họ, mà là ôm lấy bệnh nhân cũng như gia đình họ trong vòng tay, những người mà cuộc sống đang dần tan vỡ và làm việc cho tới khi họ có thể đứng dậy, đối mặt, và hiểu được sự tồn tại của chính bản thân mình.
"Giao ước cổ phân thành nhiều mảnh; con người cuối cùng cũng hiểu được anh ta cô đơn trong cái bao la vô tình của vũ trụ, ở trong đó sự xuất hiện của con người chỉ là ngẫu nhiên." (Jacques Monod)
Kiến thức của con người sẽ không bao giờ chứa đựng chỉ trong một con người. Nó nảy sinh từ mối quan hệ mà chúng ta tạo ra giữa mỗi con người với nhau và với thế giới, và vẫn không bao giờ hoàn chỉnh.
Là một bác sĩ phẫu thuật tập trung vào bệnh nhân trong phòng mổ, đối với tôi có lúc tôi thấy vị trí của kim đồng hồ khá ngẫu nhiên, nhưng tôi chưa từng cho rằng chúng vô nghĩa.
Graham Greene từng nói rằng ta sống cuộc đời ta trong hai mươi năm đầu tiên còn khoảng thời gian còn lại chỉ là sự phản chiếu.
Khi đến một trong những khoảnh khắc mà con phải nói về bản thân mình trong cuộc sống, về việc còn từng là ai, những gì con đã làm và con có ý nghĩa thế nào với cuộc đời, cha nguyện cầu con sẽ không quên rằng, con đã từng lấp đầy tháng ngày của một người đàn ông đang chết bằng một niềm vui chan chứa, một niềm vui cha chưa từng biết đến trong suốt những năm trước đây, một niềm vui không khiến cha khao khát thèm thuồng hơn nữa mà là thõa mãn, bình yên. Tại thời điểm này, ngay lúc này, đó là một điều vĩ đại.
Chúng tôi từng nói đùa với bạn bè rằng bí kíp để cứu sống mối quan hệ đó là một trong hai người bị bệnh gần chêt. Trái lại, chúng tôi tự hiểu rằng thật ra bí kíp để kiểm soát một căn bệnh thập tử nhất sinh chính là yêu thương - để có thể bị tổn thương, để có lòng tử tế, để bao dung và để biết ơn. (Lucy)
19 notes · View notes
01hebu · 2 years ago
Text
If the weight of mortality does not grow lighter, does it at least get more familiar?
When Breath Becomes Air, Paul Kalanithi
28 notes · View notes
rachel-sylvan-author · 5 months ago
Text
Tumblr media
Dear fellow reader,
The last book I read was so good, I’m still basking in its warmth. In the meantime, here are my six favorite books this year so far!
Love, your friend,
Rachel Sylvan
“Free: A Child and a Country at the End of History” by Lea Ypi (Memoir) “When Breath Becomes Air” by Paul Kalanithi (Memoir) “The End of Loneliness" by Benedict Wells (Literary Fiction) “First Lie Wins” by Ashley Elston (Thriller) “The Goblin Emperor” by Katherine Addison (Fantasy) “The Nature of Fragile Things” by Susan Meissner (Historical Fiction)
QOTD: What is one/are some of your favorite books so far this year? ❤️
4 notes · View notes
censoredsnippets · 8 months ago
Text
Tumblr media
4 notes · View notes
caffeinated-by-daylight · 1 year ago
Text
I need to continue reading “when breath becomes air” for a reading circle discussion on the 23rd. Instead, I finished Loveless and I started reading Solitaire.
I am obsessed with Osemanverse and I have no self-control. HELP
11 notes · View notes
englewoodnj · 1 year ago
Text
Tumblr media
16 notes · View notes
ivypost · 5 months ago
Text
Tumblr media
shtposting because I can <333
Here's a picture of the moon from the airplane. Past midnight and I was reading when breath becomes air. Life can be beautiful, alhamdulillah.
2 notes · View notes
in-my-cocooon · 8 months ago
Text
A wise man once wrote:
“The beauty of daily things can be opening your eyes in the morning to check if you were checked upon, can be a date with serendipity, musingly unattended routine, a dance leading slowly and gently into that euphoric contentment. The beauty of daily things is when you close the day on a voice “shall we repeat?””
Yes …
Love is deepened …
and intimacy is strengthened …
by the beauty of the daily little things !!
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
4 notes · View notes
dreaminginthedeepsouth · 11 months ago
Text
Tumblr media
“Untitled (AM # 25),” an ambrotype by Yamamoto Masao, whose work is on view through January 6 at Yancey Richardson, in New York City. 
Courtesy the artist and Yancey Richardson, New York City 
[Harpers Magazine]
* * *
"Human knowledge is never contained in one person.  It grows from the relationships we create between each other and the world,  and still it is never complete."
-Paul Kalanithi :: When Breath Becomes Air
[via "alive on all channels"]
4 notes · View notes
neverwords · 1 year ago
Text
Tumblr media
9 notes · View notes
slythdiaries · 2 years ago
Text
27.04.23.
Tumblr media Tumblr media
Lord Byron at 1 am.
Also, I recently finished reading When Breath Becomes Air by Paul Kalanithi and I'm shook. Even though I knew the tragedy was coming, the abrupt end of the book left me with an empty feeling. Death, even when expected, leaves you on shaky ground.
Brilliant book. Would recommend it any day.
13 notes · View notes
kotton-kandy-kane · 2 years ago
Text
When Breath Becomes Air
My favorite quotes and moments from this magnificent book by the late Paul Kalanithi.
"What makes life worth living in the face of death?"
"You that seek what life is in death, Now find it air that once was breath. New names unknown, old names gone: Till time end bodies, but souls none. Reader! then make time, while you be, But steps to your eternity." ~ Baron Brooke Fulke Greville, "Caelica 83"
"Cadaver dissection epitomizes, for many, the transformation of the somber, respectful student into the callous, arrogant doctor."
"The neatness of medical diagrams did nothing to represent Nature, red not only in tooth and claw but in birth as well."
"Maybe life is merely an "instant", too brief to consider. But my focus would have to be on my imminent role, intimately involved with the when and how of death -- the grave digger with the forceps."
"I had started in this career, in part, to pursue death: to grasp it, uncloak it, and see it eye-to-eye, unblinking. (…) In the midst of this endless barrage of head injuries, I began to suspect that being so close to the fiery light of such moments only blinded me to their nature, like trying to learn astronomy by staring directly at the sun."
"Technical excellence was not enough. As a resident, my highest ideal was not saving lives - everyone dies eventually - but guiding a patient or family to an understanding of death or illness."
"In these moments, I acted not, as I most often did, as death's enemy, but as its ambassador."
"If I were a writer of books, I would compile a register, with a comment, of the various deaths of men: he who should teach men to die would at the same time teach them to live." ~ Michel de Montaigne, 'That to Study Philosophy Is to Learn to Die'
"Had the confirmation of my fears -in the CT scan, in the lab results, both showing not merely cancer but a body overwhelmed, nearing death- released me from the duty to serve, from my duty to patients, to neurosurgery, to the pursuit of goodness? Yes, I thought, and therein was the paradox: like a runner crossing the finish line only to collapse, without that duty to care for the ill pushing me forward, I became an invalid."
"If the weight of mortality does not grow lighter, does it at least get more familiar?"
"She asked. 'Don't you think saying goodbye to your child will make your death more painful?' 'Wouldn't it be great if it did?' I said. Lucy and I both felt that life wasn't about avoiding suffering. Years ago, it had occurred to me that Darwin and Nietzsche agreed on one thing: the defining characteristics of the organism is striving."
"Shouldn't terminal illness, then, be the perfect gift to that young man who had wanted to understand death? What better way to understand it than to live it?"
"Hemingway described his process in similar terms: acquiring rich experiences, then retreating to cogitate and write about them. I needed words to go forward."
"I can't go on, I thought, and immediately, its antiphon responded, completing Samuel Beckett's seven words, words I had learned long ago as an undergraduate: I'll go on."
"That's not to say that if you believe in meaning, you must also believe in God. It is to say, though, that if you believe that science provides no basis for God, then you are almost obligated to conclude that science provides no basis for meaning and, therefore, life itself doesn't have any. In other words, existential claims have no weight; all knowledge is scientific knowledge."
"And the New Testament says you can never be good enough: goodness is the thing, and you can never live up to it. The main message of Jesus, I believed, is that mercy trumps justice every time. Not only that, but maybe the basic message of original sin isn't 'Feel guilty all the time'. Maybe it is more along these lines: 'We all have a notion of what it means to be good, and we can't live up to it all the time.'"
"Human knowledge is never contained in one person. It grows from the relationships we create between each other and the world, and still it is never complete."
"Doctors, it turns out, need hope, too."
"Conversely, we knew that one trick to managing a terminal illness is to be deeply in love -to be vulnerable, kind, generous, grateful."
15 notes · View notes