#Niên thượng
Explore tagged Tumblr posts
dammymoingay · 2 days ago
Text
Hôn thư
Tác phẩm: Hôn thư Tác giả: Thái Tỷ Tác giả: Đam mỹ, 1×1, Chủ công, Gương vỡ lại lành, Hiện đại, Niên thượng, Hỗ sủng thiên công, Thụ truy công, HE Độ dài: 45 Continue reading Hôn thư
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
buddhistbooks · 9 months ago
Text
Tumblr media
Đời người ngắn ngủi, thà mất tất cả còn hơn đánh mất đi nhân cách làm người.
Theo Nho giáo, 5 đức tính của người quân tử: “Nhân, Lễ, Nghĩa, Trí, Tín” chữ Nhân đứng đầu. Xem trọng đức Nhân, nên người xưa dù rơi vào bước đường cùng, thì vẫn bảo vệ phẩm giá, giữ gìn khí tiết, khi đối diện với cái chết vẫn thể hiện được sự trong sạch tôn nghiêm.
Trong Lễ Ký ghi chép một câu chuyện xảy ra thời Xuân Thu. Năm ấy, nước Tề mất mùa, người chết đói nằm la liệt khắp nơi. Có một người tên Kiềm Ngao đã nấu cơm cứu đói rồi bày ra đường ban phát. Đến ngày nọ, Kiềm Ngao thấy có một người thất thểu trông rất mệt mỏi đi tới, từ dáng vẻ có thể biết rằng anh ta đã bị đói lâu ngày. Kiềm Ngao một tay bưng bát cơm, một tay bưng nước rồi làm ra vẻ ban ơn, quát lớn rằng:
– Này, lại đây mà ăn!
Không ngờ rằng có một người đói ngẩng đầu lên nhìn Kiềm Ngao một lúc lâu rồi trả lời: “Ta cũng vì không ăn cơm của loại người có giọng điệu như ông nên mới ra nông nỗi này”, nói xong liền hiên ngang bỏ đi. Người bị đói trong câu chuyện trên thà chết chứ không chịu cúi đầu ăn cơm của người hống hách, đối m��t với kẻ khinh thường mình đã giữ trọn nhân cách và sự tôn nghiêm của bản thân.Mạnh Tử cũng từng viết:
“Một giỏ cơm, một bát canh, có được thì sẽ sống, không có thì chết đói. Nhưng nếu la hét mà bố thí thì người qua đường cũng không nhận; lấy chân đá mà bố thí thì ngay cả người ăn xin cũng chẳng thèm.”
(Mạnh Tử – Cáo tử thượng)
“Ngạ tử sự tiểu, thất tiết sự đại” – chết đói là chuyện nhỏ, thất tiết mới là chuyện lớn. Để giữ lấy nhân cách khí tiết, mà có người sẵn sàng nhịn đói đến chết, lại cũng có người suốt đời sống cảnh nghèo khổ. Năm xưa, Nguyễn Khuyến không chịu luồn cúi chốn quan trường lui về ở ẩn, sống cuộc sống thanh bần nơi thôn dã.
Khi triều đình năm lần bảy lượt mời ra làm quan, ông vẫn một mực khước từ, chọn giữ gìn nhân cách và phẩm giá của mình. Cũng vậy, Đào Uyên Minh đã không vì năm đấu gạo mà chịu khom lưng khúm núm. Ông đã cáo quan về nhà, vui thú điền viên. Về sau nông điền liên tiếp gặp thiên tai, nhà lại cháy rụi, gia cảnh thì ngày càng túng bấn, nhưng ông vẫn cự tuyệt khi Thứ sử Giang Châu mang bổng lộc đến chiêu mời.
Vậy, tại sao người xưa coi trọng phẩm tiết hơn tất cả mọi thứ công danh hay vật chất đến vậy?
Khổng Tử có câu rằng: “Nhân giả, nhân dã” (仁者, 人也). Làm người phải có đức Nhân (仁) thì mới được gọi là người (人). Như vậy, không phải tiền tài, không phải địa vị, cũng không phải quyền lực hay gia cảnh bề thế, mà chính những phẩm đức tích luỹ qua quá trình tu dưỡng lâu dài mới khiến con người thực sự là “người”, mới khiến con người trở nên cao quý và tôn kính.
Trong Vi lô dạ thoại có một câu nói mà ngẫm đi ngẫm lại vẫn thấy thật sâu sắc, và câu nói ấy, suy đến cùng, cũng là để nói đến chữ Nhân này: Vô tài phi bần, vô học nãi vi bần; Vô vị phi tiện, vô sỉ nãi vi tiện; Vô niên phi yểu, vô thuật nãi vi yểu;
Nghĩa là: Không tiền bạc không phải là nghèo – không có học mới là nghèo; Không địa vị không phải là hèn – không có liêm sỉ mới là hèn; Không sống lâu không phải là yểu mệnh – không có những việc đáng kể lại mới là yểu mệnh;
Suy cho cùng, giữa cái bộn bề của cuộc sống, cái bon chen của cuộc đời, dù bạn đang thấy mình chịu tổn hại, cũng đừng quên rằng: cuộc đời như gió thoảng mây trôi, danh lợi là phù du chìm nổi, thế nhưng, chỉ riêng một chữ “Nhân” này là sống mãi…
An Nhiên
Nguồn secretchina.
3 notes · View notes
noxinrus · 10 months ago
Text
Dạ vũ
Tumblr media
immersed in an imaginary world, I'm a fool waiting for you to give me that sincere love.
***
Satan không thích những bữa tiệc rỗng tuếch nhạt nhẽo, nhưng voilà, ngay lúc này hắn đang biếng nhác nhận lấy một ly champagne đế cao trên chiếc khay bạc chạm khắc dây leo cổ điển từ người phục vụ vừa đi ngang qua, dự định giết thời gian trong khi chờ đợi sự xuất hiện của hậu duệ nhiều đời thuộc dòng dõi Bá tước, đối tác làm ăn của hắn và đồng thời là chủ nhân bữa tiệc mùa hè thường niên này. Xung quanh hắn, âm nhạc du dương lấp đầy những bức tường cẩm thạch sáng loáng, tất cả quyện hoà trong một không gian xa hoa hữu hạn; ríu rít tụ hội dưới chóp đuôi nhọn của chiếc đèn chùm khổng lồ lơ lửng thả treo từ chính giữa mái vòm với bức tranh tường thủ công xa xỉ khảm vàng ròng.
Hắn rũ mắt lắc lư ly rượu trong tay ở một góc khuất tối tăm bên bàn tiệc đứng trải satin, trông theo từng cặp đôi lần lượt cúi chào rồi bắt đầu điệu nhảy mở màn dưới ánh đèn pha lê lấp lánh trong suốt gần như hổ phách. Dưới gót giày hắn, mặt sàn lát đá hoa cương bóng loáng mơ hồ in dấu vô số bóng hình cao quý dát đầy vàng ngọc, những người từng xuất hiện trên muôn vàn tờ tạp chí lớn nhỏ, có tên trên nhiều bài đăng khác nhau trôi nổi khắp internet và được tung hô xưng tụng là giới thượng lưu - theo cái cách truyền thông thường gọi tầng lớp cao cấp nhất trong xã hội. Tuy nhiên bản thân giới thượng lưu cũng luôn ngấm ngầm phân chia lại những cấp bậc của riêng nó; và bữa tiệc mà hắn đang ép mình tham dự một cách cực kỳ uể oải này vốn chỉ dành cho một bộ phận rất nhỏ đang đứng trên đỉnh nhọn của một tam giác vàng thực chất vô hình.
Satan thoáng nhăn mũi sau khi nâng ly nhấp một ít champagne hảo hạng. Hắn hờ hững đưa tay nới lỏng nơ bướm trên cổ, chuẩn bị quay người rời khỏi gian phòng tù túng giả tạo này để ra xem thử ban công rộng mở hướng về phía đài phun nước cẩm thạch lấp lánh dưới ánh trăng tháng sáu; dẫu vậy một tiếng gọi quen thuộc đã đường đột níu lấy bước chân hắn:
“Satan? Thật bất ngờ vì anh cũng đang ở đây.”
Người phụ n�� mỉm cười với hắn trong bộ váy dạ hội ôm sát đính ruby đỏ rực như ngọn lửa. Mái tóc nàng búi gọn, vài lọn tóc mai xoăn nhẹ buông rủ hờ hững rơi trên bờ vai thon thả dường như cứ thế toả sáng lung linh dưới ánh đèn rọi từ đèn chùm pha lê treo trên vòm trần.
“Sao thế? Anh bất ngờ khi gặp em à?” Nàng hỏi lại vì thấy hắn mãi chỉ im lặng.
Satan nhìn đôi mắt trong veo lấp lánh như thể in dấu muôn ánh sao trời của người phụ nữ lộng lẫy đứng phía đối diện hắn chỉ cách vài bước chân, quyết định nhấp thêm một ít champagne rồi đặt đế ly xuống bàn tiệc: “Không. Dĩ nhiên em sẽ tới đây, em là một đại minh tinh kia mà.”
Nàng bật cười trước lời nói không biết là châm biếm hay khen ngợi đó: “Thôi nào, làm gì đến mức ấy.”
“Darling, đừng khiêm tốn như vậy chứ,” Satan cười, “dáng vẻ kia sao có thể thuộc về một người vô danh tầm thường.”
Nói đoạn, hắn vẫy vẫy tấm thiệp mời vàng trên tay rồi bổ sung: “Hơn nữa những kẻ tầm thường cũng chẳng thể nào xuất hiện ở đây.”
“Lâu rồi mới nghe anh gọi em như thế,” nàng nghiêng người nhìn hắn, “kiểu biệt danh ngả ngớn ấy đấy, mặc dù chúng ta chẳng là gì của nhau cả.”
Nàng biết rồi hắn sẽ tìm ra cách thức nào đó để khôn khéo né tránh khỏi chủ đề này. Thật đúng như dự đoán, cuối cùng Satan chỉ nháy mắt với nàng: “Nếu darling thích, tôi có thể gọi em như thế suốt buổi tối nay.”
Mặt hồng ngọc đỏ rực trên dây chuyền vàng dường như càng làm tôn lên nước da xinh đẹp trắng ngần, đường xương quai xanh rõ nét và cần cổ thanh nhã thon dài. Người phụ nữ yên lặng đáp lại Satan bằng một ánh nhìn xa xăm: “Còn anh, trông anh như thể không hề thuộc về nơi này. Những chuẩn mực đó, anh biết đấy, anh vốn dĩ đâu hề thích thú những thứ như thế.”
Hắn không trực tiếp đáp lời mà chỉ nhún vai: “Sau bao nhiêu năm, rốt cuộc em vẫn là người hiểu tôi nhất đấy nhỉ.”
“Phải,” nàng nói vậy nhưng tỏ ra không hài lòng, “người hiểu anh nhất trong số người không hiểu nổi anh.”
Chẳng rõ vì sao Satan cảm thấy chiếc vòng ruby xa hoa trên cổ nàng hơi nhức mắt, hắn thoáng ngả người về phía trước, chống tay lên bàn tiệc thở dài: “Em nên tự xem lại mình đi, chim hoàng yến trong lồng vàng của tôi.”
Nói đoạn, hắn xoa cằm ngẫm ngợi một lát rồi bật cười cảm thán: “Đại minh tinh và trùm băng đảng, tôi nghĩ hai ta khá ngang nhau đấy chứ.”
Dù vậy, hắn không thể phủ nhận rằng nàng đã đúng. Nếu không vì chủ nhân của bữa tiệc này, người đã tự tay gửi thiệp mời dát vàng đến dinh thự của Satan kèm theo một lời đề nghị béo bở mà hắn không thể chối từ, hắn đã chẳng đời nào đặt chân đến một nơi sáo mòn như thế. Ông ta biết hắn ghét tham gia những bữa tiệc thừa thãi vớ vẩn, song lợi ích công việc lại thuộc về phạm trù hoàn toàn khác. Như loài hoang dã không bao giờ buông tha con mồi ngờ nghệch sa bẫy của nó, trong lãnh địa của mình, hắn cũng có thể tự nhận bản thân là kẻ săn mồi thành thục, khát máu và thực dụng bậc nhất, kẻ có thể giẫm đạp lên mọi chướng ngại vật trên đường đi của nó và tận hưởng cuộc chiến đến tận giây phút cuối cùng.
Nàng nhìn người đàn ông khoác trên người bộ Âu phục xám đặt may từ một thương hiệu lâu đời chỉ dành cho giới thượng lưu ở Italy đang hờ hững chống cằm bên bàn tiệc đứng, thở dài: “Sao anh lại ở đây?”
“Chuyện làm ăn ấy mà.”
Điệu nhảy đầu tiên kết thúc, trên mặt sàn lát đá hoa cương, các cặp đôi đang lịch thiệp cúi người với nhau thay cho lời chào và chậm rãi dắt tay rời khỏi quầng sáng lung linh toả rạng từ muôn vàn ánh đèn pha lê nhân tạo. Nàng vờ vĩnh cầm trên tay ly champagne mà Satan vừa đặt xuống, chợt nghĩ đến những mùa hè trước kia của họ; và rồi ký ức ấy cứ thế thả trôi về một mùa hè nào đó rất lâu về trước, khi họ còn trẻ trung, mơ mộng, bồng bột, khi họ còn mãi ảo tưởng về khả năng phá vỡ giới hạn của bản thân, khi họ cùng nhau bỏ trốn đến Vienne trên một chiếc Mustang mù tạt cổ lỗ sĩ mà chẳng đem theo bất cứ gánh nặng nào.
Đại minh tinh và trùm băng đảng, nàng nghĩ, đúng là hai ta rất ngang bằng.
Chẳng có bất kỳ ai đến Vienne kiếm tìm nàng hay Satan để chia cắt họ như trong những vở bi kịch tình yêu cổ điển, cho tới tận giây phút cuối cùng, chính cả hai đã tự chọn cách quay trở về với số phận của mình và từ dạo đó không bao giờ gặp lại nhau nữa.
Khoảnh khắc ấy, khoảnh khắc mong manh chỉ bằng cú đập cánh chớp loé của loài bướm đêm ngoài cửa sổ, đối diện với đôi mắt của gã đàn ông hay đùa cợt bên vô lăng chiếc xe Mustang mù tạt dưới bầu trời thưa sao lập loè ánh sáng, nàng đã hiểu được tất cả khi nhận ra ngọn lửa nổi loạn kia vừa tự nuốt trọn, tự chôn vùi bản thân như một hố đen vừa huỷ hoại chính nó. Tất cả còn lại chỉ là tàn tro nguội lạnh, những tàn tích rải rác mãi mãi không thể khôi phục và điều gì đó dường như mất mát bất thành.
Dàn nhạc đang chuẩn bị bài hát tiếp theo, điệu nhảy thứ hai sắp sửa bắt đầu.
Nàng nâng ly champagne bên vành môi, cạn sạch rồi nói: “Satan, nhảy với em đi.”
Satan nhìn nàng uống champagne từ ly rượu của hắn: “Em không sợ tôi à?”
Nàng không đáp. Satan cầm lấy ly rượu trên tay nàng đặt trở lại mặt bàn, ánh mắt lướt qua bờ môi đỏ mọng chẳng rõ ẩn chứa điều gì: “Như em vừa nói, em cảm thấy tôi không thuộc về bữa tiệc này.”
Nàng biết mình cũng đâu thuộc về bữa tiệc này. Dù vậy sau rất nhiều năm, rốt cuộc hai người vẫn gặp lại ở nơi mình vốn chẳng hề thuộc về đấy thôi. Dường như số phận đã định đoạt tất cả ngay từ giây phút mọi thứ bắt đầu, và dù nàng hay Satan có là ai đi chăng nữa, họ chỉ là những quân cờ cách biệt không ngừng di chuyển trên một bàn cờ rộng lớn vô hình.
“Lẽ ra em nên sợ tôi,” hắn nhếch môi, “em biết bản thân quý giá nhường nào, còn tôi là kẻ sinh ra để tước đoạt những thứ quý giá vào trong tay mình.”
Nàng quá đỗi hoàn hảo, hoàn hảo đến mức một kẻ sinh ra trong bóng tối và chỉ thuộc về bóng tối như hắn nào có thể với tới.
“Không sao đâu,” nàng nhoẻn cười, “vì lần này là điệu Les Valse de Vienne.”
“Ồ, thì ra là Les Valse de Vienne.”
Khi vài cặp đôi đã cùng bước lên sàn nhảy chờ đợi điệu thứ hai bắt đầu, nàng từ tốn ngửa lòng bàn tay đưa ra trước mặt hắn. Ánh mắt Satan khẽ run lên, sau chẳng biết bao lâu tưởng như hàng thế kỷ, hắn thở dài nắm lấy bàn tay thon thả ấy và cất bước vào vầng hào quang của nàng. Họ bên nhau trên mặt sàn hoa cương sáng loáng, mái tóc nàng dường như lấp lánh dưới ánh đèn và đôi mắt nâu dường như toả rạng. Khoảnh khắc những nốt nhạc đầu tiên của bản Les Valse de Vienne ngân vang khắp gian phòng rộng lớn, hắn ôm nàng trong vòng tay dưới vòm trần vàng ròng với bức tranh tường nổi tiếng thời Phục hưng, dẫu vậy mọi chi tiết ngoại cảnh dư thừa đều đã nhoà nét, tan đi, mơ hồ chìm vào dáng vẻ vô thực của người phụ nữ trong chiếc váy dạ hội đỏ rực.
Satan thở hắt ra khi những ngón tay hắn chạm lướt qua tấm lưng trần. Nàng đã luôn thật tàn nhẫn. Những người phụ nữ xinh đẹp và tàn nhẫn thường ẩn chứa hiểm hoạ khủng khiếp nhất thế gian này, hắn nghĩ rằng có lẽ nàng cũng là một người phụ nữ như thế. Bản thân Satan từng bị thu hút bởi khối mâu thuẫn khổng lồ nơi quý cô kiêu kỳ đang cất bước trong vòng tay hắn như một con thiêu thân lao vào ngọn đèn đốt cháy chính mình, khi ấy nàng thậm chí chưa phải một minh tinh màn bạc, và nghĩ rằng hắn sẽ chẳng bao giờ có thể từ bỏ người phụ nữ này trong suốt cuộc đời. Người phụ nữ lộng lẫy với vầng hào quang bao trùm lên bóng tối bất chấp sự thật lạ thường rằng chính con người nàng đang nằm trọn trong màn đêm tĩnh mịch, thu thập tất cả và thiêu đốt tất cả để tạo thành ánh sáng của bản thân; thời điểm đối diện với nàng, đã có lúc hắn nghĩ hai người thật giống nhau biết mấy. Họ đã lăn lộn trong bóng tối quánh đặc suốt nhiều năm tháng cuộc đời và cùng tìm cách vượt bỏ nó, dẫu vậy mọi nỗ lực cuối cùng đều trở nên vô vọng bất thành.
Giờ đây còn nhiều chuyện chưa hề thay đổi, đại minh tinh và trùm băng đảng, dường như hai ta vẫn quá ngang bằng.
“Anh còn nhớ những ngày ta ở Vienne?” Giọng nàng nhẹ tênh, “Bên quảng trường, dưới ánh trăng một đêm hè tháng sáu.”
Hai người chạm mắt, nàng lả lướt xoay mình trong vòng tay của hắn: “Thật kỳ lạ, một minh tinh màn bạc như em lại tưởng nhớ quãng thời gian vụn vặt đó đến tận bây giờ.”
“Dĩ nhiên là thế.” Nàng khẽ cười. Điệu vũ kéo hai người kề cận rồi xa cách, giữa những bước chân nhịp nhàng quấn quyện, Satan cảm thấy dường như mặt sàn hoa cương sáng loáng kia tự bao giờ đã loãng tan ra và cóng đông lại, phủ đóng thành lớp băng phẳng lặng trên mặt hồ mùa đông tiêu điều nào đó ở miền ngoại ô xa xôi nước Áo. “Khi ấy em nào phải một đại minh tinh.”
Vạt váy dạ hội satin đỏ rực của nàng lướt qua mu bàn tay hắn giữa điệu Valse, thổi bùng lên ngọn lửa quét qua cõi lòng hắn chỉ để lại tàn tro nguội lạnh. Satan nhướng mày. Hắn biết nàng thật quyến rũ. Quý cô của hắn lặng thầm nhưng táo bạo, nàng bừng sáng lộng lẫy tựa thái dương toả rạng song ẩn chứa đầy bí mật như góc khuất tăm tối của vầng trăng. Nàng đối với hắn vẫn giống như rất nhiều năm về trước; thậm chí cả khoảng thời gian dài sau đó. Từng chuyển động rất nhẹ, chân mày, ánh mắt, khoé môi, cánh tay vươn lên và cặp chân lả lướt. Quý cô trong vòng tay hắn lại trượt ra xa, sau vài nhịp, hắn kéo nàng trở về và chào đón nàng với một cái nhếch môi hời hợt.
“Darling,” Chóp mũi Satan chạm nhẹ lên gò má ửng đỏ và như có như không sượt qua đuôi mắt xinh đẹp của nàng, “em đã từng nghe câu chuyện về con tàu Theseus chưa?”
Nàng hơi ngây ngẩn nhưng vẫn trả lời: “Theseus có một con tàu đặt theo tên mình, ngày qua ngày, dần dà người ta thay thế tất cả bộ phận của nó. Cuối cùng, liệu đó có còn là con tàu gốc nữa không, hay phải chăng đã trở thành một con tàu hoàn toàn khác?”
“Giỏi lắm,” gã đàn ông bật cười. Theo những bước chân xoay vòng của điệu Valse, một lọn tóc bạch kim bất chợt buông rủ trước vầng trán hắn làm đôi mắt xám bạc kia dường như càng thêm sâu thẳm giữa lằn ranh sáng tối tương phản mơ hồ: “Vậy em có biết, đối với tôi, con tàu Theseus chưa bao giờ tồn tại.”
Nàng cầm tay hắn, những ngón tay chậm rãi đan vào rồi lại đường đột tách ra.
“Ý anh là sao?”
“Con tàu Theseus không bất biến hay thay đổi. Nó vốn dĩ chưa bao giờ tồn tại,” hắn bật cười, chiếc răng nanh nhọn lấp ló dưới vành môi, “mọi ý niệm về nó ấy mà, my darling, đều nằm trọn vẹn trong tâm tưởng của người khác mà thôi.”
Nàng nhìn hắn. Ánh mắt hắn chưa từng rời khỏi nàng suốt buổi tối nay và có lẽ vẫn vẹn nguyên như thế sau gần thập kỷ hai người quen nhau. Chính đôi mắt lạnh lẽo xa thẳm ấy của Satan là thứ làm người khác dè chừng hắn, bất kể những câu đùa vô nghĩa hắn thỉnh thoảng thốt ra hoặc những lời chòng ghẹo sáo rỗng nực cười. Sự trống rỗng vô hồn ấy hiện lên như một dấu hiệu, một điềm báo bất thường chẳng kẻ nào có thể bỏ qua, làm nàng nghĩ tới một lời sấm truyền âm u cho ngày tận cùng của thế giới hoặc tấm biển báo vùng nước xoáy nguy hiểm chông chênh dựng trên vách đá thẳng đứng bên lòng biển.
Satan không phải một đứa trẻ. Hắn chưa bao giờ là một đứa trẻ - kẻ được ban cho cái tên của ác quỷ và khẩu Glock ngay từ khi ra đời chắc chắn không thể trở thành một đứa trẻ.
“Cuộc đời ấy mà, em biết đấy,” Satan ngâm nga trong cổ họng những thanh âm trầm thấp và khàn khàn, “không thể là một ván cược mà em luôn giành được chiến thắng.”
Đỏ bạc thì đen tình, ái tình là một cuộc chơi mà hắn chưa bao giờ giành được phần thắng. Satan nhớ về mối tình đầu ngắn ngủi ngổn ngang mà hắn từng lướt qua trong đời, bởi hắn quá sợ hãi sự mất mát nên chẳng thể nào ép bản thân rơi vào một tình yêu thực sự. Gã đàn ông bật cười bất chấp đôi mắt xám bạc lạnh cóng, kẻ được huấn luyện kể từ khi sinh ra chỉ để sát phạt như hắn lại e ngại phải đánh mất những gì đang có trong tay mình.
Hắn lắc đầu: “Nếu vậy thì chán lắm. Cuộc đời kịch tính hơn thế nhiều.”
Đầu ngón tay nàng lướt qua lòng bàn tay hắn mát rượi: “Anh nghĩ sao nếu cuộc đời có thể chỉ là một trò Russian Roulette.”
“Russian Roulette ấy à?” Hắn huýt sáo, “Smith&Wesson ổ quay, sáu lượt bắn và một viên đạn. Cuộc đời cuối cùng chỉ là một trò may rủi phụ thuộc vào xác suất”
“Anh có tin vận may của mình không?” Nàng hỏi.
“Có chứ.” Hắn thoáng nghiêng đầu rồi bình thản bổ sung, “Có lẽ em không tin, nhưng bẩm sinh tôi đã luôn là một kẻ may mắn.”
Từ thời điểm nào không còn nhớ rõ, tâm trí Satan đã tự động khắc ghi rằng sắc đỏ là dành riêng cho mình hắn. Thứ màu sắc loang lổ, chói mắt, mênh mang và đầy hiểm hoạ ấy, bản thân nó tượng trưng cho thịnh nộ và tội lỗi, khao khát và máu tanh - những gì đã định sẵn sẽ gắn liền với số phận trớ trêu nực cười của hắn. Dẫu vậy, vào khoảnh khắc đối diện người phụ nữ lộng lẫy trong bộ váy dạ hội đỏ rực giữa gian phòng vũ hội xa hoa và nắm tay cùng nàng nhảy một điệu Valse lả lướt dưới ánh đèn pha lê lấp lánh, hắn chợt nhận ra thậm chí màu đỏ ấy cũng đâu hề thuộc về mình.
"Satan, anh có biết không, em đang quay một bộ phim mới." Nàng thì thầm khi cất bước trong vòng tay hắn giữa điệu Valse.
"Vậy à?" Satan cười, "Bộ phim nói về điều gì?"
Nàng nháy mắt với hắn: "Shh... Bí mật."
Ánh sáng lấp lánh từ ngọn đèn chùm lơ lửng trên vòm trần cứ thế nhạt nhòa chảy xuống bờ vai mảnh khảnh của người phụ nữ vận chiếc váy dạ hội đỏ rực. Dẫu vậy người phụ nữ ấy đã ngoảnh mặt khỏi tầm nhìn của hắn tự lúc nào, đồng thời mang theo mọi dấu vết hữu hình mà vốn dĩ hắn có thể lợi dụng để dò đoán những suy nghĩ hỗn loạn của nàng.
"Trong bộ phim điện ảnh đó, em sẽ sắm vai một nữ diễn viên trẻ." Nàng bắt đầu kể thật chậm rãi giữa điệu Les Valse de Vienne, "Cô ta cứ mãi đắm chìm trong những thước phim mà mình đóng, đến nỗi không thể phân biệt nổi đâu mới là hiện thực được nữa."
"Tôi có thể hiểu vì sao cô ấy lại trẻ," Satan thoáng siết lấy những ngón tay nàng, "thật thiếu kinh nghiệm quá."
Nàng bật cười khúc khích khi khẽ xoay mình nhẹ nhàng như cánh bướm: "Đúng thế. Cô ấy cực kỳ non trẻ và thiếu kinh nghiệm."
Trong vòng tay người đàn ông mới gặp lại sau hơn nửa thập kỷ, tâm trí nàng mơ màng trôi về khung cảnh miền ngoại ô nước Áo nào đó, những đêm sáng trăng cạnh ô quảng trường và chiếc Mustang mù tạt cũ kỹ giờ đây đã bị bán cho một xưởng phế liệu.
"Nếu không vì anh cũng còn nhớ, Satan ạ," nụ cười trên môi nàng đã tắt, "thì em hẳn đã nghĩ rằng mình đang mơ."
Thực ra trong kịch bản của bộ phim đó, nhân vật nữ diễn viên kia chẳng qua chỉ thấp thoáng xuất hiện ở phân cảnh ngắn ngủi khi nam chính tưởng nhớ về người đàn em cùng khoa của mình. Thông thường một ngôi sao màn bạc như nàng sẽ không bao giờ chấp nhận loại vai diễn nhỏ nhoi mờ nhạt như thế; và nếu không vì khoảnh khắc này bản thân nàng cũng đang mờ hồ lướt đi trong một giấc mơ trống trải vụn vỡ, thì lời mời đoàn phim kia gửi tới sẽ chẳng thể nào lọt vào mắt xanh của nàng.
Lòng bàn tay hai người đường đột rời nhau, nàng tách khỏi vòng tay Satan và lướt đi thật xa.
"Satan, em đã quyết định từ bỏ những ảo tưởng của mình."
Satan đã không thể nghe thấy những gì nàng nói như bao lâu nay hắn vẫn thế. Còn nàng, rốt cuộc nàng sẽ phải ra đi cùng những ước vọng ngờ nghệch thời tuổi trẻ về một tình yêu đích thực của mình.
Chẳng biết bao lâu Les Valse de Vienne kết thúc, họ gật đầu với nhau thay cho lời chào. Bầu không khí tan đi rất nhanh khi xung quanh gian phòng được thắp sáng trở lại, thứ ánh sáng bão hoà làm mọi thứ đồng loạt trở nên quá đỗi nhạt nhoà.
Satan dắt tay đưa nàng trở về bàn tiệc đứng ban nãy: “Điệu Valse em muốn đã kết thúc rồi. Qua đêm nay tôi sẽ bay, hẳn đây là lần cuối cùng chúng ta gặp nhau.”
“Giờ thì thứ lỗi cho tôi,” hắn nhấc một ly vang đỏ trên chiếc khay bạc từ người phục vụ đặt trước mặt nàng, “tôi còn công việc với chủ nhân của bữa tiệc này.”
Nàng không nhìn hắn: “Em sẽ chờ anh. Chúng ta vẫn còn chuyện cần nói.”
Hắn chỉ bật cười quay đi mà chẳng đáp lời, dẫu vậy gần hai tiếng sau, họ đã gặp lại nhau bên cánh cổng lớn phủ vàng khắc dây leo dẫn vào phòng vũ hội.
Nàng đang mải ngắm nhìn giàn hoa cao ngất ở gần đó, vừa trông thấy hắn thì chớp mắt: “Dù thế nào anh vẫn quay lại nhỉ.”
“Tôi chỉ tiện đường đi qua,” Satan cười, “em đừng nghĩ nhiều.”
Dẫu vậy hắn vẫn nán lại chờ nghe những điều nàng muốn nói. Đại minh tinh đứng dưới ánh sáng rực rỡ của ngọn đèn chùm, nàng khoanh tay nhìn hắn: “Satan, anh biết là chúng ta giống nhau.”
“Phải,” hắn bổ sung, “nhưng cũng không quá giống.”
Tất cả dường như lại trở về mùa hè rất nhiều năm trước trong chiếc Mustang mù tạt cũ mèm dưới lác đác sao trời ở ngoại ô Vienne, hai người đã hiểu ra tất cả dù chỉ mãi nhìn vào đôi mắt nhau mà chẳng hề lên tiếng. Dẫu vậy Satan biết, cũng như con tàu của Theseus trong bộ thần thoại kia, những ảo tưởng vô nghĩa ấy chỉ có thể yên lặng nằm lại trong một khoảng tâm trí mơ hồ của hắn.
“Em biết đấy, chúng ta đều đã có những vị trí của riêng mình. Những vị trí định sẵn hoàn toàn khác biệt, tôi không thuộc về vị trí của em và cả em cũng vậy.”
Người phụ nữ không đáp. Hình như nàng đã quên mất những gì bản thân định nói, hoặc vốn dĩ ngay từ khi bắt đầu nàng đã chẳng có lời cần nói nào cả. Satan đứng đối diện nàng chỉ cách vài bước chân hệt như hai tiếng trước đây trong điệu dạ vũ, khoảng cách giữa họ vỏn vẹn chưa đầy nửa mét song dường như vĩnh viễn không thể nào vượt qua, tựa mặt sáng của vầng trăng với chính vùng bóng tối của bản thân nó chẳng bao giờ chạm tới ở nơi lưng chừng vũ trụ.
Nàng thở dài: “Phải. Có lẽ khi nãy em nói vậy chỉ vì muốn thử lòng anh.”
“Thử lòng tôi?” Satan nghiêng đầu, “Vậy giờ em đã có được câu trả lời mình muốn chưa?”
Đại minh tinh gượng cười, dẫu vậy ánh mắt nàng nhìn hắn xa xôi như thể ngàn rặng rừng sẫm tối trong màn đêm thưa sao ở ngoại ô nước Áo, sâu thẳm hơn rãnh Mariana vùi mình dưới đáy đại dương hun hút hay cả vũ trụ mênh mông vô tận chẳng ngừng giăng mắc giữa họ.
“Em đã có câu trả lời, mặc dù đó không phải là điều mà em muốn.”
Satan yên lặng nhìn nàng. Đầu ngón tay hắn khẽ cựa quậy, dẫu vậy sau cùng hắn quyết định khép hờ đôi mắt, đứng thẳng người và thả lỏng hai cánh tay dọc bên thân mình.
“Em phải thấy bản thân may mắn mới đúng chứ.” Hắn nói. “Tôi sẽ chia cho em một phần vận may thiên phú của mình.”
Satan cong môi nhìn người phụ nữ lộng lẫy trong bộ váy haute couture đỏ rực như ngọn lửa đang đứng lặng thinh dưới quầng sáng chói lọi từ những ngọn đèn ngoài hành lang, và rồi hắn chậm rãi đưa tay vén một sợi tóc mai ra phía sau vành tai nàng: “Em là điều quý giá duy nhất mà tôi để lại trên cõi đời này.”
Rất lâu sau đó, rốt cuộc người phụ nữ cũng cất lời: “Chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại, có phải vậy không?”
Satan gật đầu. Nàng bật cười lùi về sau vài bước: “Vậy thì thật bất công với em. Anh có thể nhìn thấy em ở bất kỳ đâu, nhưng em lại chẳng thể nào nhìn thấy anh.”
Một chiếc siêu xe thể thao đen tuyền vừa dừng lại trước thềm dinh thự. Satan mỉm cười ngửa lòng bàn tay đưa ra trước mắt nàng, và khi bàn tay hai người áp sát vào nhau lần nữa trước khi hơi ấm của ngày hôm nay vơi cạn, hắn nghiêng mình cúi xuống đặt một nụ hôn nhẹ nhàng như cánh bướm lên những đốt ngón tay của nàng.
“Vĩnh biệt, my darling.”
Đúng thế,tôi là kẻ sinh ra để tước đoạt những thứ quý giá vào trong tay mình, và em là điều quý giá duy nhất mà tôi để lại trên cõi đời này.
Người tài xế già nhanh nhẹn xuống mở cửa xe cho hắn. Khi màn mây mờ từ từ che lấp ánh trăng và ngọn gió đêm mùa hạ cuộn thổi, Satan rời đi mà chẳng hề ngoảnh lại; dưới dàn hoa chỉ còn một nữ minh tinh trong bộ váy đỏ mãi đứng lặng dưới những ánh đèn sáng rực, ánh mắt vô định dõi theo hình dáng chiếc xe đang khuất dần vào trong lòng bóng tối.
***
Les Valse de Vienne,
những khúc hát đã tan
tình ta nhạt màu
hoà vào dĩ vãng
ngọn sóng cuốn đi hạt bụi khói
trong cơn say
bên dòng sông
tình ta trôi theo khúc hát…
____________
Writer: Eilonwy
3 notes · View notes
benha123 · 2 years ago
Text
Sống vì bản thân mình
Tumblr media
Đến thời điểm hiện tại, tôi chỉ sống vì bản thân mình. Tôi làm gì cũng để mình vui vẻ, hạnh phúc. Và tôi cũng tin rằng ai cũng nên như vậy. Hạnh phúc của bản thân chính là tôn chỉ rất quan trọng để mình hành động.
Xin đừng hiểu hời hợt rằng chúng ta dẫm đạp, bất chấp mọi thứ để vì mục đích cá nhân. Những hành động được xem là tốt nhất khi thỏa mãn điều kiện cả hai cùng có lợi (hay gọi là win – win) hoặc mang lại cho bản thân mình gì đó.
Okay okay, mới nghe qua bạn sẽ nghĩ rằng đó là sự ích kỷ, lợi dụng nhưng không hề như vậy. Tôi có các ví dụ sau:
1.Để làm bản thân mình vui, tôi gửi tiền cho ba mẹ hàng tháng. Ko quan trọng ít nhiều (nếu nhiều thì thích hơn 🤣).
2.Để bản thân mình hạnh phúc về già, tôi quan tâm và nhắc nhở cháu(hoặc con cái nếu có).
3.Để bản thân mình có chỗ dự phòng, tôi giúp đỡ mọi người để phòng khi mình khó khăn.
4.Để bản thân mình vui, tôi bỏ qua cho sự ích kỷ và thật hạn chế nói xấu người khác. Tôi chẳng cao thượng chút nào cả, tôi chỉ không thích tự làm mình buồn.
5.Tôi không làm việc hại tới người khác chỉ đơn giản vì tôi thấy không vui khi làm việc đó. Tôi cũng chẳng phải người tốt, tôi chỉ thích ngủ ngon.
6.Tôi chăm chỉ làm việc, tôi tự tăng ca cũng chẳng vì yêu quý cái công ty kia, tôi chỉ quan tâm tới tương lai của tôi sẽ như thế nào nếu tôi nỗ lực hơn nữa.
7.Tôi mua tặng người ấy mấy cái linh tinh, đồ dùng nho nhỏ như kẹp tóc, trà sữa, bánh trái, bó hoa, chuyển khoản, card điện thoại hay (tương lai) là những thứ to to như điện thoại, túi xách, giày dép mới để nuông chiều cái cảm xúc “thích” của tôi khi nhìn thấy cái phản ứng của họ khi nhận được quà. Ấy vậy nên khi nào tôi còn thích thì tôi vẫn còn làm. Và đôi khi đơn giản hơn là miễn bạn ấy vui thì tôi cũng sẽ thấy vui vẻ theo.
8.Tôi trò chuyện, trao đổi với bạn bè, những người xung quanh về những kế hoạch, dự định ngắn hạn, dài hạn của họ để học hỏi về tầm nhìn, góc nhìn khác nhau khi đối diện vấn đề, phát triển cùng nhau và tự phấn đấu hơn để không bị cảm giác vô dụng hay đối mặt với khủng hoảng tuổi trung niên đang dần ập tới (Mặc dù chưa 30 mà đã lo).
9. … Vậy đấy, tôi chỉ nghĩ cho bản thân mình mà thôi.
Còn rất nhiều nữa, cứ mỗi việc làm tôi lại xem xét rằng mình có vui hay hạnh phúc không. Và nếu bét nhất, cũng phải là “mình được lợi ích gì” không. Sẽ thật tuyệt vời nếu mình có lợi ích và người khác cũng vậy. 😍
Tôi chỉ mong rằng sau khi đọc bài này, bạn cũng hiểu được rằng người nào cũng nên sống vì bản thân mình, nhưng đừng nhầm lẫn với nhỏ nhen, ích kỷ.
Càng yêu thương bản thân với cái nhìn dài hạn thì bạn càng sống tốt, sống tử tế và vui vẻ.
Mặc định được rằng tư duy làm gì cũng chỉ khiến mình vui vẻ, tốt đẹp hơn trong dài hạn, hãy yêu thương chính bản thân mình để điều chỉnh hành vi thành người tử tế.
44 notes · View notes
levantu · 11 months ago
Text
ĐỌC SÁCH KINH ĐIỂN: Bố Già - THE GODFATHER-TS LÊ VĂN TƯ
Bố Già - The Godfather
Tác giả: Mario Puzo
Dịch giả: Ngọc Thứ Lang
Gồm 32 chương
Bố Già là cuốn tiểu thuyết nổi tiếng  của nhà văn người Mỹ gốc Ý tên Mario Puzo.
Xuất bản năm 1969 với 11 triệu bản in được bán sạch, là quyển tiểu thuyết hay nhất viết về giới giang hồ, giới Mafia tại Mỹ. Rất  nhiều lời khen chê về nó.
"The Godfather" đã được hãng Paramount dựng thành phim, tài tử lừng danh Marlon Brando thủ vai chính, và cũng nhanh chóng trở thành cuốn phim ăn khách nhất lúc bấy giờ và hiện nay nó vẫn thu hút cho người xem.
Quyển sách nói về một thế lực Mafia Mỹ với ông trùm Don Vito Corleone thường được mệnh danh là “bố già”. Xung quanh ông luôn có nhiều kẻ thù muốn tìm cách hãm hại ông, nhưng đều bị ông trừng trị một cách tàn nhẫn.
Thế giới ngầm được phản ánh trong tiểu thuyết Bố già là sự gặp gỡ giữa một bên là ý chí cương cường và nền tảng gia tộc chặt chẽ theo truyền thống mafia xứ Sicily với một bên là xã hội Mỹ  đen trắng phức tạp, mảnh đất màu mỡ cho những phi vụ làm ăn thế giới ngầm, những món lợi kinh khủng. Hình tượng Bố già được tác giả  công phu thiết kế  đã trở thành bức ảnh chiều sâu, bất hủ trong lòng người đọc sách và người xem phim. Từ một kẻ nhập cư nghèo nàn đến ông trùm  đỉnh cao quyền lực, Don Vito Corleone  thâm trầm, nguy hiểm. 
Ông là một trong những thủ lĩnh tối cao của giới Mafia Mỹ. Kẻ thù căm ghét ông, khiếp sợ ông, khinh bỉ ông; ông như con rắn hổ mang nguy hiểm có đôi mắt chứa đựng một uy lực tối thượng nhìn thấy hết, biết hết, làm được hết. Nhưng đối với bạn bè, thân quyến, "Bố già" gần như là một đấng toàn năng có thể c��u họ thoát khỏi những thế kẹt và nỗi oan ức mà ngay cả luật pháp cũng chẳng gỡ được. Ông đúng là "Mafia" theo cái nghĩa nguyên thủy của nó thuở ban đầu hình thành, nơi ẩn náu.
Don Vito Corleone hiện thân huyền thoại và rất đời thực;  được kết tinh từ vốn sống của hàng chục năm lăn lộn giữa chốn mafia bao phen vào sinh ra tử. Bố già là sự tổng hợp của mọi hiểu biết trí tuệ và hành động hiệu quả và rất tàn nhẫn.
Với những pha hành động gay cấn, tình tiết bất ngờ và không khí sanh tử đến nghẹt thở, Bố già  là đỉnh cao trong sự nghiệp  của Mario Puzo. Và như một cơ duyên đặc biệt, ngay từ năm 1971-1972, Bố già đã đến với bạn đọc trong nước, ngoài nước qua hành động hào hiệp,  giang hồ, quyết liệt, dứt khoát của dịch giả Ngọc Thứ Lang.
Tác phẩm  hay nhất mọi thời đại này sẽ đưa đến cho người đọc những triết lý sống đáng để suy ngẫm và xứng đáng là đỉnh cao trong sự nghiệp văn chương của nhà văn Mario Puzo tính đến bây giờ.
…..
Về tác giả:
Mario Puzo (1920 - 1999) là nhà văn, nhà biên kịch người Mỹ gốc Italy nổi tiếng với nhiều tiểu thuyết về đề tài mafia và tội phạm. Bố già (The Godfather) xuất bản năm 1969 là đỉnh cao của dòng văn chương đặc biệt, đồng thời là tác phẩm đưa Puzo lên tột đỉnh vinh quang. Đây cũng là một trong những tiểu thuyết bán chạy nhất mọi thời đại. Ngoài Bố già, Mario Puzo còn nổi tiếng với các tiểu thuyết khác như Sicilian khúc ca bi tráng, Luật im lặng, Ông trùm quyền lực cuối cùng, Gia đình Giáo hoàng…
Về dịch giả
Ngọc Thứ Lang tên thật là Nguyễn Ngọc Tú, biệt danh là công tử xứ Bắc, vào Sài Gòn lập nghiệp khoảng năm 1950. Ngọc Thứ Lang là dịch giả  trước 1975, nhiều tác phẩm và Bố già là một dấu ấn đỉnh cao trong sự nghiệp của ông.
Năm 1972, bản dịch Bố già của Ngọc Thứ Lang chuyển từ  tiếng Anh ra mắt và đã thu hút mạnh rất nhiều độc giả.  The Godfather của Mario Puzo khi vừa xuất bản đã nằm trong danh sách sách bán chạy nhất thời gian đầu xuất bản thì Bố già của Ngọc Thứ Lang đã chấn động trên thị trường tri thức của Sài Gòn những năm thập niên 1970 .
Đọc The Godfather của Mario Puzo, bạn hãy tìm đúng bản dịch của Ngọc Thứ Lang mới đúng nội dung theo phong cách mafia Mỹ,…
Nhận xét về tác phẩm:
 “Bố già là sự tổng hòa của mọi hiểu biết. Bố già là đáp án cho mọi câu hỏi.”Diễn viên Tom Hanks
“Bạn không thể dừng đọc nó và khó lòng ngừng mơ về nó.”New York Times Magazine
“Một tác phẩm kinh điển về mafia… Tự bản thân nó đã tạo ra một thứ bùa mê hoặc độc giả.”The Times
BÀI HỌC RÚT RA TỪ SÁCH BỐ GIÀ-THE GODFATHER
Tác phẩm “Bố Già” của Mario Puzo được tác giả xây dựng nhiều bài học quý giá về cuộc sống và con người xã hội Mỹ với thế giới ngầm mafia.
Quyền lực và quyết định: Cuộc sống đầy quyền lực và quyết định khó khăn đôi khi đòi hỏi chúng ta phải đứng lên và đối mặt với những tình huống khó khăn.
Tình yêu và lòng trung thành: Lòng trung thành là tiêu chí đứng vững với đời
Giá trị của gia đình: Gia đình được coi là yếu tố quan trọng nhất trong cuộc sống của các nhân vật trong cuốn sách.
Hậu quả của quyết định: Từ những quyết định nhỏ cho đến những quyết định lớn, tác giả nhắc nhở chúng ta rằng mỗi quyết định đều có tác động và hậu quả riêng, và chúng ta cần suy nghĩ kỹ trước khi đưa ra bất kỳ quyết định nào.
Đấu tranh giữa thiện và ác
Sự khôn ngoan và sáng suốt:
Tầm quan trọng của trách nhiệm
Hiểu rõ thêm về bản chất thế giới ngầm 
Hành động mafia khác với đạo đức và pháp luật
#docsachkinhdien#bogia#THEGODFATHER#tslevantu#hoasinhtanhd
Cuốn sách “Bố Già” của Mario Puzo không chỉ là một tiểu thuyết hấp dẫn về Mafia, mà còn chứa đựng những bài học sâu sắc về cuộc sống, gia đình, quyền lực và tình yêu. Nó là một cuốn sách khó quên, đem lại cái nhìn sắc nét về con người và xã hội.
(sưu tầm, tổng hợp)
Cạnh Tranh Sinh Tồn (Tiến Sĩ Lê Văn Tư)
youtube
4 notes · View notes
trongkien1008 · 1 year ago
Text
CÓ CÂU NÓI NÀO CHỮA ĐƯỢC TÂM BỆNH KHÔNG?
Nếu cuộc sống quá khó khăn, vậy tôi chúc bạn bình an. 1. Lúc cuộc sống này không như ý muốn, là Thượng Đế tặng cho bạn một kì nghỉ dài hạn thôi, ban nên tận hưởng những ngày nghỉ ấy thật vui vẻ, khi kỳ nghỉ đột nhiên kết thúc, đến ngày bạn đi làm, có thể sẽ không có thời gian để bạn nghỉ ngơi như vậy nữa đâu. 2. Đôi khi thế giới này là giả, nhưng cũng không thiếu người đối xử thật lòng với chúng ta. 3. Vai của thiếu niên gánh trách nhiệm dựng lên gió nhẹ trăng sáng cùng những chú chim bay trên thảo nguyên rộng lớn, trong ánh mắt của các cô gái nên che giấu ánh sáng rực rỡ và biển trời đầy sao. 4. Sáng sớm của mỗi người, mặt trời đều mọc, nhưng ít người thật sự cảm nhận được, tia nắng ban mai vì chính mình mà đến. 5. Vẫn còn rất nhiều đồ ăn chưa nếm thử, vẫn còn rất nhiều nơi chưa được nhìn ngắm, vẫn còn rất nhiều chuyện chưa từng trải qua. 6. Mèo nhỏ nhà tôi mới một tuổi rưỡi, tôi mất rồi em phải làm sao đây? 7. Món trứng xào cà chua của mẹ, tôi có thể làm rất ngon, tôi có thể tôi có thể tôi có thể. 8. Cp tôi ship vẫn chưa thành đôi, tôi không thể chết. 9. Từ trước đến giờ vẫn chưa tìm thấy ý nghĩa của việc phải sống, nên tôi muốn tiếp tục đi tìm. 10. Tôi sống trên đời này, không gì hơn ngoài việc muốn hiểu được chút đạo lý, muốn gặp vài chuyện thú vị, nếu như có thể tôi mong cả đời này sẽ thành công. 11. Cuộc sống này cay đắng lắm, nhưng thức ăn có thể mang đến chút ngọt ngào. 12. Đừng hoảng hốt, ánh trăng cũng đang mơ màng ở bên biển rộng nào đó mà. 13. May mắn thay sinh mệnh không có khuôn phép, vậy nên chúng ta mới tự tạo cho chúng một ý nghĩa. 14. Cuộc sống vốn bình thản như nước, đổ một chút muối thì mặn, thêm một chút đường lại ngọt, bạn muốn điều chỉnh vị thế nào thì phải tùy bạn thôi. 15. Cuộc sống xấu đến một mức độ nhất định sẽ tốt lên thôi, bởi vì nó không thể xấu hơn được nữa. Sau khi cố gắng, mới hiểu được rất nhiều chuyện, kiên trì thì sẽ qua. 16. Thế giới lớn, đời người dài, sẽ luôn có một người khiến bạn muốn trở nên dịu dàng. 17. Phải cố gắng nhé, vì cuộc sống mà bạn muốn, vì pháo hoa của trần gian, vì gió nhẹ và trăng thanh của hôm nay. 18. Từ bỏ thật dễ dàng, nhưng kiên trì mới khó. 19. Ít nhất còn có mỗi lần gặp nhau vẫn đáng để chúng ta chờ mong, những điều tốt đẹp luôn xảy ra ở một bước ngoặt tiếp theo. 20. Nếu đã định sẽ kết thúc, sao không ngắm phong cảnh xung quanh nhiều hơn một chút?
Tumblr media
3 notes · View notes
tapnhan · 1 year ago
Text
Tumblr media
Mát quá là mát
VIII. Khả Khả Tây Lý, Ngọc Thụ (2)
Khả Khả Tây Lý là tiếng Mông, ý nghĩa là thiếu nữ xinh đẹp, cũng có thể giải nghĩa là sườn núi màu xanh, đều là để hình dung cái đẹp. Nhưng khu Khả Khả Tây Lý ở đây thì rộng tới gần tám mươi nghìn cây số vuông, ko có người nào sống nổi vì thời tiết quá khắc nghiệt, là khu không người ở lớn thứ ba thế giới và lớn nhất Trung Quốc. Đoạn gần huyện thành còn có thảo nguyên, thi thoảng vẫn thấy vài đàn bò lông nhẩn nha ăn cổ nhưng càng đi sâu vào trong mới càng thấy mặt chân thực của nó.
Tumblr media
Gọi là mùa hè chứ hè của 4500m thì vẫn gần 0 độ. Cỏ xanh thêm được 1 xíu như vầy thôi.
Vì có cái danh là cấm khu của sự sống, ban đêm nhiệt độ xuống cực kỳ thấp, Khả Khả Tây Lý thì thế núi thấp bằng, hầu hết đều là những triền thoai thoải nên gió rất là kinh dị, sóng điện thoại thì gần như là ko có, trước ko thôn sau ko quán nên mắc nạn là thôi xem như xác định. Nghe bác tài kể cũng có mấy vụ các bạn thanh niên coi nhẹ mạng sống trang bị thô sơ độc hành lên đây lánh đời rồi bặt tăm luôn. Gia đình đi báo cảnh sát, mãi sau mới tìm được đến đây thì thấy được mỗi cái lều mỏng te tan tác 1 mảnh người còn ko có vì bị dã thú ăn thịt.
Tumblr media
Mấy tụi thú dữ đó thì lẩn kín lắm ko thấy được chỉ coi được mấy e linh dương này thôy. Mùa hè lông tụi nó tiệp màu với màu thảo nguyên nên rất khó phân biệt. Đi cùng với bác tài tinh mắt kỳ cựu trong việc soi động vật nên mới coi được nhiều một chút. Đến mùa đông tuyết phủ trắng xoá cả thảo nguyên thì tụi này mới nổi bần bật sẽ dễ nhìn hơn nhưng mà mùa đông ai mà dư mạng để lên đây coi được :((
Tumblr media
Chỉ có linh dương đực mới có sừng. Càng dài càng quyến rũ với giống cái nhé. Mùa đông là mùa lông linh dương Tây Tạng dày nhất, mùa xuân là mùa mọc lông măng mới còn mùa hè là mùa đi đẻ nên là chớm hè là mùa các bạn ve vãn nhau. Nhìn thấy linh dương cái ở đâu thì cách đó vài trăm mét kiểu gì cũng có mấy chú đực rựa này ở đó nhé.
Tumblr media
Đây là đài tưởng niệm anh hùng Tạng Suonan Dajie bên cạnh tượng linh dương ở gần Côn Luân sơn khẩu. Ai tò mò thêm về chuyện này có thể coi film Kekexili Mountain Patrol nhé (có full trên utube)
Tumblr media
Vua nào lên ngôi cũng phải đem nhiệm vụ bình thiên hạ lên làm thứ 1 nên là bác Tập rất chăm chú Tây Tạng (và Tân Cương). Đường quốc lộ tới Lhasa ở đoạn Khả Khả Tây Lý này thấy toàn xe công chở vật tư, lương thực ... lên đất Tạng để lấy lòng con dân.
Tumblr media
Nhưng cho ăn cơm no xong thì chuẩn bị ăn đòn nhé. :q Bên cạnh công tên nơ đồ ăn thì đó cũng chở hàng loạt xe tăng, thiết giáp, vũ khí .. bằng đường sắt lên chờ ngày thị uy. Đường sắt Thanh Tạng là một hạng mục giao thông trọng điểm của TQ ngay từ khi mới sát nhập lại Tây Tạng vào đại lục rồi. Tàu chở người chạy ngày chạy có 1 chuyến thôi mua vé chen lấn mệt nghỉ nhưng chở khí tài như trên thì ngày chạy vài ba chuyến nhé.
Tumblr media
Từ nơi huyện lị gần nhất có thể ở để đi tới Khả Khả Tây Lý là Khúc Mã Lai đến được đây cũng mất hơn 300km. Và vì ko thể qua đêm ở Khả Khả Tây Lý được nên là phải đi về trong ngày vậy nên là hối hả đi hối hả về cả hơn 600km. Đây có thể nói là ngày cực nhất trong cả hành trình vì di chuyển cự ly dài lại trên khu vực địa hình cao trung bình hơn 4700m trời thì vừa lạnh vừa gió bữa trưa thì ăn uống đạm bạc (thực ra mỗi người được ăn 4 quả mận :v)
Tumblr media
Nhưng thôi kết thúc Khả Khả Tây Lý rồi quay về Ngọc Thụ để chuẩn bị về nhà thôi. Đường về cũng tuyết quá nên ko coi được thêm con chim nào :/
Mấy đêm ở Ngọc Thụ mình ở khách sạn tên là Cách Tát Nhỉ Vương phủ (Gesar Palace Hotel Yushu). Khách sạn này chắc bự nhất cao nhất cả cái trấn Ngọc Thụ, trang trí bên trong thì hào hoa sang trọng (nhiều tiền), trên tầng thượng có view toàn thành phố nên khá là recommend.
Tumblr media
Trường kỷ cho các lạt ma, phật sống ngồi đặt trang trí bên trong khách sạn. Dân thường thì xê ra nhé.
Tumblr media
View toàn thành phố từ sân thượng. Xa xa là đền Kết Cổ
Nhưng cái mình muốn kể ở đây là cái tên Cách Tát Nhĩ Vương (Gesar). Khách sạn này lấy tên từ bộ sử thi Cách Tát Nhĩ Vương là pho sử thi truyền miệng rất nổi tiếng của dân tộc Tạng đã được lưu truyền hơn 1000 năm nay. Bộ này nghe nói còn dài gấp 3 lần sử thi Mahaabharata của Ấn Độ, chủ yếu xoay quanh câu chuyện vua Cách Tát Nhĩ vốn là thần tiên hạ phầm được cử xuống để khắc chế cái ác hoành hành thời kỳ mông muội ở đất Tạng.
Chuyện kể đấu tranh chính trị cung đình vượt qua bao trở ngại mới được xưng vương ra sao, rồi lấy vợ đẻ con thế nào, lập bao nhiêu công lớn gì rồi đến năm 80 tuổi quay lại thiên quốc làm sao …Văn học dân gian thôi chứ nhân vật này có thật ko thì đến giờ có lẽ vẫn chưa rõ nhưng người Khang Ba và người Amdo ở Tây Tạng trước giờ vẫn luôn tin rằng Linh Quốc (gling trong tiếng Tạng) trong bộ sử thi này chính là nằm trong đất Khang Ba giữa sông Trường Giang và sông Yalong. Nơi mà linh hồn Cách Tát Nhĩ Vương an nghỉ cũng chính là núi Amne Machin ở Quả Lặc, Thanh Hải vậy nên là mạn đất Khang Ba, Ngọc Thụ này có rất nhiều nơi tôn vinh Tạng Vương này.
Tumblr media
Ngay giữa lòng Ngọc Thụ là quảng trường Cách Tát Nhĩ Vương. Ngay bên dưới chân có cái bảo tàng khá là bự.
Tumblr media
Bên trong bảo tàng có rất nhiều tranh, thangka, cổ vật được cho là của Cách Tát Nhĩ Vương. Tranh nhé
Tumblr media
Tượng (đồng?) nhé
Nói (gần) hết chuyện cảnh rồi giờ kể tới chuyện người. Ở Tây Tạng có câu nói " Phật của Vệ Tạng, ngựa của Amdo, hán tử của Khang Ba" có nghĩa là trong 3 khu Tạng Vệ Tạng, Amdo và Kham thì lớn thì tôn giáo, Phật pháp của người Vệ Tạng (Lhasa, Ngari .. bây giờ) là phát triển nhất, ngựa của người Amdo là nổi tiếng nhất và Khang Ba có nam tử hán là đặc sắc nhất. Bởi vì người Khang Ba dũng mãnh thiện chiến khẳng khái (nghe nói lúc Đạt Lai Lạt ma lúc lưu vong sang Ấn Độ trong đoàn người đi theo cũng đa phần là người Khang Ba, "nghe nói" năm xưa Nazi cũng từng cử phái đoàn sang Tibet để tìm nguồn gốc chủng tộc Aryan có nghiên cứu người Khang Ba và đưa phụ nữ Đức sang đây để lấy giống.)
Như đã nói ��� post trước thì ở mạn Ngọc Thụ chủ yếu là người Khang Ba (còn lại họ cũng rải rác ở mạn Tứ Xuyên, A Lý vv ở đại lục và Tây Tạng.). Cảm nhận chung là ngũ quan của người Khang Ba khá đậm, con trai thì hơi lùn 1 tý nhưng mà đẹp zai. Các chị gái cũng rất là đẹp.
Tumblr media
Bác tài người Khang Ba của tui, 1 trong những điều tuyệt vời nhất trong chuyến đi này. Bố bác trước làm hoà thượng ở đền nhưng sau "giải phóng" TQ đã đập phá rất nhiều đền chùa ở Tây Tạng nên buộc phải hoàn tục, sau đó mới bắt đầu tự học tiếng phổ thông làm việc tay chân giúp đỡ quân đội thời đó rồi mới dần có việc làm tại đây. Ông sinh được 3 người con thì có bác trai út này vẫn ở Ngọc Thụ, 2 chị gái thì lấy người Hán về nhà chồng ở Bắc Kinh, Thành Đô hết rồi. Con trai bác hiện cũng làm công an ở Ngọc Thụ. Có thể nói là gia đình Hán hoá khá nhiều nên tiếng phổ thông của bác rất tốt nên mình mới có thể giao tiếp được. Người Tạng trẻ tuổi thì đa phần đều thông thạo tiếng phổ thông nhưng người lớn tuổi một chút thì hơi khó. Đa phần họ như bác tài của xe còn lại của bọn mình chỉ có thể nói được đơn giản, chứ ko đọc được chữ.
Tumblr media Tumblr media
Hai e zai gặp trên đường. Mặt của e bên trái là rất phổ biến ở đây nè, e bên phải nhìn hơi Hán một tý. Bạn Đinh Chân năm nào đẹp trai nổi tiếng ở mạng xã hội TQ ở Lý Đường, Tứ Xuyên cũng là người Khang Ba nhé. Mặt như e ấy là ở đây thấy nhiều lắm nè.
Tumblr media
Ko có ảnh ce gái trẻ nào nên để ảnh gặp lại gia đình 2 cô người Tạng đi picnic ở Đường Phồn cổ đạo ở post trước ở miếu công chúa Văn Thành vậy (2 cô có đeo mấy cái vòng lớn có mấy viên Thiên Châu to ơi là to. Cái viên Thiên Châu - dzi nổi tiếng này vốn cũng là xuất phát từ đất Tạng. Những viên cổ xịn thật số lượng rất ít đa phần hình như là cha truyền con nối, hay để trẻ con đeo từ nhỏ. Bây giờ được ca tụng là có sức mạnh huyền bí năng lực siêu nhiên .. gì đó pr nghe dữ lắm mình cũng ko tìm hiủ rõ lắm.)
Con gái Tạng hồi trẻ cao ráo mảnh mai nhưng lớn tuổi lên rồi mình thấy tạng người có đầy đặn lên. Có một thực tế là vì sống ở cao nguyên Thanh Tạng độ cao với mực nước biển lớn ko khí loãng, diet nói chung chỉ bao gồm sữa, thịt bò Tạng là chủ yếu, ko ăn rau xanh hoa quả (k có mà ăn) lại sống du mục nên lớn tuổi dễ béo và tuổi thọ ko cao (nghe kể là ngày xưa sống đến 50 là thọ rồi). Ngày nay thì mặc dù diet cũng ko thay đổi quá nhiều nhưng cuộc sống cũng sung túc hơn, điều kiện y tế cũng phát triển hơn nên mặt bằng tuổi thọ nói chung ở đây giờ cũng cao hơn lên rất nhiều.
Người Khang Ba và người Tạng nói chung cũng rất mê ca hát, tối đến là lôi nhau ra quảng trường nhảy. Mùa hè ở Ngọc Thụ cuối tháng 7 cũng có dịp lễ hội lớn, mọi người mặc trang phục truyền thống nhảy múa hát ca ròng rã suốt mấy tuần. Hy vọng năm sau lên được lịch đi để xem nhân tiện trèo núi ngắm tuyết liên xem nó tròn méo như thế nào mới được :3
Tumblr media Tumblr media
Bác tài gửi cho xem ảnh bông tuyết liên ở ngọc núi 5300m bác mới đi trek về
6 notes · View notes
phatgiao247 · 1 year ago
Text
Hòa Thượng Thích Thanh Từ – Thọ giới Bách Tuế niên 🙏
1 note · View note
visibleinfrared · 2 years ago
Text
[F] SỨC MẠNH CỦA NIỀM TIN VÀ Ý NGHĨA CỦA TÔN GIÁO
Tumblr media
*** Đây không phải là một bài viết về crypto
Gần đây, thượng nghị sĩ Hoa Kỳ Elizabeth Warren phát biểu rằng: "với Bitcoin, không có gì hỗ trợ nó cả… đó chỉ là niềm tin.” Dĩ nhiên, Elizabeth nói như vậy với mục đích thể hiện cái nhìn tiêu cực với Bitcoin, một tài sản quá kỳ lạ trong thế giới quan của bà ấy. Việc thuyết phục những người thủ cựu như Warrent Buffet hay Elizabeth Warren tin rằng những tài sản như Bitcoin thực sự có ý nghĩa là điều vô cùng khó khăn, và có lẽ cũng chẳng cần thiết. Hãy xem Bitcoin và các loại tài sản khác như những tôn giáo khác nhau, chúng ta đâu cần lôi kéo người theo đạo Phật chuyển sang đạo Chúa.
Quay lại câu chuyện về niềm tin và giá trị. Thật ra mình hoàn toàn đồng tình với quan điểm giá trị của những thứ như Bitcoin phụ thuộc chủ yếu vào niềm tin. Tuy nhiên, điều đó không hẳn là tiêu cực. Niềm tin chính là giá trị mạnh mẽ nhất kể từ buổi bình minh của loài người, là thứ mà sau này hình thành nên tôn giáo. Nếu xem việc xây dựng xã hội loài người như xây một ngôi nhà, vật chất và trí tuệ khoa học sẽ là những viên gạch, còn niềm tin chính là xi măng / chất kết dính. Dĩ nhiên, chúng ta vẫn có thể xây nên một cái gì đó mà không cần xi măng, tuy nhiên nó sẽ khó khăn hơn và công trình sẽ dễ đỗ vỡ hơn. (Kim Tự Tháp là một phản ví dụ, có lẽ nó được xây bởi người ngoài hành tinh ~~)
Có thể bạn chưa biết rằng, hầu hết những thứ quan trọng trong xã hội loài người hiện đại đều được vận hành chủ yếu bằng niềm tin: chính phủ, tôn giáo, chủ nghĩa tư bản, chủ nghĩa xã hội, tiền tệ, ngân hàng,... Mình sẽ phân tích một ví dụ đang rất nổi bật trong thời gian gần đây để làm rõ hơn khẳng định trên: hệ thống ngân hàng. Về cơ bản, mô hình kinh doanh của ngân hàng rất đơn giản: người có tiền gửi tiền vào để nhận lãi, người cần tiền thì vay và trả lãi cho ngân hàng, ngân hàng thu được lợi nhuận từ chênh lệnh lãi suất. Tuy nhiên, trên thực tế cách vận hành của hệ thống ngân hàng hiện tại phức tạp hơn nhiều. Và sự phức tạp đó dẫn đến một hệ quả: ngân hàng sẽ nhanh chóng phá sản nếu bỗng dưng khách hàng lo sợ, mất niềm tin và đồng loạt rút tiền trong thời gian ngắn (bankrun). Bạn là một ngân hàng hàng đầu, có lịch sử lâu đời, uy tín và có nhiều khách hàng trung thành. Tuy nhiên, một vài năm gần đây bạn vận hành mọi thứ không tốt lắm, khiến bạn thua lỗ một khoản khá lớn. Mọi thứ sẽ vẫn ổn nếu nền kinh tế tiếp tục đà hưng phấn, hoặc mọi người (khách hàng, nhà đầu tư) không biết rõ về tình trạng của bạn, vì thế vẫn tin tưởng bạn. Khi đó bạn sẽ tiếp tục vận hành được mô hình gửi và cho vay đem lại lợi nhuận kếch xù, dần dần sẽ bù đắp được các khoản lỗ kia. Tuy nhiên, thực tế là kinh tế đã rơi vào suy thoái và các bản báo cáo tài chính lỗ ngập mồm của bạn được truyền thông phanh phui. Mặc dù tình trạng của bạn không phải là quá xấu (tức là nếu được tiếp tục vận hành bình thường thì khả năng cao sau vài năm lợi nhuận sẽ bù đắp được các khoản lỗ hiện tại), một số người không có nhiều kiến thức tài chính bắt đầu lo sợ và rút tiền, tạm gọi là unsmart money. Tuy nhiên, khi tin tức lan xa, ngày càng có nhiều unsmart money bị rút. Khi đám đông đã thực sự hoảng loạn, smart people sẽ hiểu rằng, nếu họ không chạy theo đám đông rút tiền, thì tiền của họ mới chính là unsmart money. Lúc này smart hay unsmart money cũng đều bị rút ồ ạt, hệ quả tất yếu là ngân hàng phá sản. Một vài trường hợp sẽ được chính phủ cứu, nhưng cứu ở đây chỉ là giúp bạn không chết, chứ vẫn bại liệt, vì bạn đã mất hết niềm tin của khách hàng. 
Có thể thấy rằng, tất cả những diễn biến nêu trên hầu như xoay quanh khái niệm “niềm tin”. Sức mạnh của niềm tin còn tạo nên một khái niệm vĩ đại và khủng khiếp hơn, đã thống trị và góp phần vận hành xã hội loài người hàng thiên niên kỉ: tôn giáo. Trong phạm vi bài viết này, mình không đủ khả năng để phân tích nhiều và sâu về ý nghĩa của tôn giáo. Điều mình muốn truyền tải là chỉ là một tri thức về ý nghĩa của tôn giáo mà gần đây mình đã giác ngộ được: tôn giáo giúp con người bớt đi nỗi sợ về cái chết.
Mình là một người theo chủ nghĩa vô thần cực đoan (cụm này hay nhỉ, mình tự nghĩ ra thôi, không biết có ai gọi như vậy không), tức là mình chẳng có lấy một chút niềm tin gì về tôn giáo cả. Nói nhẹ nhàng hơn thì tôn giáo của mình chính là khoa học. Trong tôn giáo của mình, trạng thái sau cái chết là một điều chưa được lý giải hoàn chỉnh. Dưới góc nhìn hóa sinh, cái chết được coi là quá trình mất đi tính sống của một hệ thống sinh học. Sau cái chết sẽ là sự chuyển hóa các vật chất trong cơ thể thành những phân tử chất khác, đó chính là phân hủy. Một khía cạnh quan trọng của cái chết liên quan đến sự phân hủy và giảm năng lượng của cơ thể. Theo nguyên lý bảo toàn năng lượng, năng lượng không thể bị mất mà chỉ được chuyển đổi từ dạng này sang dạng khác. Khi một cơ thể chết, các quá trình trao đổi năng lượng và chất bắt đầu giảm dần, dẫn đến sự mất đi năng lượng và các phân tử hóa học của cơ thể.
Những ngôn từ sáo rỗng trên có thỏa mãn được sự tò mò của chúng ta về trạng thái sau cái chết hay không? Chắc chắn là không. Bởi thứ mà chúng ta thực sự quan tâm đó là: ý thức của ta, thứ đã từng tồn tại, sau đó sẽ như thế nào? Dưới góc nhìn tôn giáo, ý thức chính là linh hồn, và linh hồn sẽ không mất đi sau cái chết. Tôn giáo còn xây dựng được một cơ cấu xã hội cho những linh hồn: người tốt lên thiên đàng, kẻ xấu xuống địa ngục. Đạo Phật thậm chí còn giải quyết được vấn đề bùng nổ dân số ở xã hội của những linh hồn thông qua khái niệm luân hồi chuyển kiếp: các linh hồn sẽ được đầu thai và chuyển sang một kiếp sống mới, với hình hài và ý thức mới.
Thật khó khăn khi là một người vô thần. Buộc mình hình dung ra trạng thái sau cái chết cũng giống như thúc ép một hình vuông (2D) tưởng tượng về không gian 3 chiều. Nó khó khăn, gây ức chế và khiến mình chán nản. Vì vậy, mình luôn bị ám ảnh bởi cái chết và quá sợ hãi điều này từ khi còn bé. Những người có niềm tin tôn giáo mạnh mẽ thì rất khác. Bởi vì trong mọi tôn giáo, cái chết đều được làm sáng tỏ rất rõ ràng thông qua các khái niệm linh hồn, địa ngục, thiên đường. Điều đó giúp những giáo đồ hình dung một cách tường tận về cái chết và trạng thái sau cái chết, khiến họ bớt… sợ chết. Đó có lẽ là ý nghĩa quan trọng nhất của tôn giáo.
Mỗi khi nghĩ về trạng thái sau cái chết, mình thường đặt dấu hỏi về sự tồn tại của bản thân và cảm thấy cuộc sống thật không trọn vẹn. Một ngày nào đó, để sống hạnh phúc hơn, có lẽ mình cũng cần đến một tôn giáo.
VI
6 notes · View notes
truyentop · 3 days ago
Photo
Tumblr media
Tru Tiên Chi Thượng - Chương 1: Sở thế tử Đại lục Huyền Nguyên, Cửu Châu Vực, Huyền Châu! Bên cạnh một hồ nước trong hoàng thành Đại Chu. Một thiếu niên công tử mặc cẩm y, gương mặt dịu dàng, phong thái lạnh lùng đang lặng lẽ ngồi đó, cầm gậy trúc trong tay câu cá. Ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve bề mặt nhẵn nhụi của gậy trúc, ánh mắt thiếu niên bình tĩnh nhìn mặt hồ không ngừng gợn sóng. Thiếu niên bất giác ngẩng đầu nhìn về phía chân trời trắng xóa, trong miệng phát ra một tiếng cười khẽ, lẩm bẩm: “Mười bảy năm, thời gian trôi qua thật nhanhI” Thiếu niên ở trước mắt tên là Sở Dạ. Là thế tử của Sở gia thành Thiên Ninh, đế đô của hoàng triều Đại Chu này. Đang lẩm bẩm, gậy trúc trong tay Sở Dạ nhúc nhích, hắn nâng tay lên, một con cá vừa cắn câu. Đợi Sở Dạ nhấc con cá lên, phía sau đã xuất hiện vài tên võ tốt hung hấn, bên hông đeo đao, bọn họ vươn tay nắm lấy dây câu, gỡ con cá xuống cho Sở Dạ rồi bỏ vào giỏ cá. Chờ đến khi con cá được gỡ ra, Bạn đang đọc truyện Tru Tiên Chi Thượng. Đọc tiếp tại: https://truyentop.net/tru-tien-chi-thuong/3420714/chuong-1.html
0 notes
lamerfashionhn · 19 days ago
Text
Top đầm dự tiệc trung niên sang trọng tinh tế cho phái đẹp
Một chiếc đầm dự tiệc trung niên sang trọng là chìa khóa để phái nữ U40-U60 tỏa sáng trong mọi sự kiện. Với thiết kế tinh tế, chất liệu cao cấp và kiểu dáng thanh lịch, những mẫu đầm đi dự tiệc không chỉ tôn lên vẻ đẹp quý phái mà còn mang lại sự thoải mái, tự tin.
Tumblr media
Chọn đầm dự tiệc trung niên sang trọng cho phái đẹp
Chi tiết tại: Top đầm dự tiệc trung niên sang trọng tinh tế cho phái đẹp
Top mẫu đầm dự tiệc phù hợp phái nữ trung niên
Khi tham dự các buổi tiệc quan trọng, phái nữ trung niên cần những mẫu đầm không chỉ đẹp mà còn mang đến sự thoải mái và phù hợp với vóc dáng. Dưới đây là gợi ý những thiết kế đầm trung niên đi dự tiệc từ Lamer Fashion được yêu thích nhất hiện nay.
Đầm suông cổ tròn họa tiết hoa
Với chất liệu lụa cao cấp, mẫu đầm suông cổ tròn họa tiết hoa là lựa chọn lý tưởng cho những quý cô yêu thích vẻ đẹp nhẹ nhàng nhưng không kém phần nổi bật. Đầm được thiết kế dáng suông giúp che khuyết điểm cơ thể hiệu quả, đặc biệt là vòng eo hoặc hông.
Tumblr media
Đầm dự tiệc trung niên suông cổ tròn với họa tiết hoa tinh tế
Điểm nhấn của chiếc đầm dự tiệc trung niên sang trọng này là họa tiết hoa tinh tế, mang lại nét nữ tính và dịu dàng. Phần tay ngắn và chiều dài qua gối tạo sự thoải mái trong mọi hoạt động. Đây chắc chắn là mẫu đầm vừa đẹp vừa tiện lợi cho các buổi tiệc lớn nhỏ.
Đầm suông cổ tròn dập ly
Được làm từ lụa ngọc trai mềm mại, mẫu đầm suông cổ tròn dập ly toát lên vẻ đẹp sang trọng khó cưỡng. Thiết kế dáng suông kết hợp với chất liệu dập ly khéo léo giúp tạo hiệu ứng thon gọn, phù hợp với mọi dáng người. Thêm vào đó, tone màu đen chủ đạo còn là yếu tố nổi bật giúp tôn lên sự thanh lịch và quý phái của phái nữ trung niên.
Tumblr media
Đầm trung niên dự tiệc sang trọng với thiết kế dập ly
Đầm suông xếp ly đính hoa ngực
Nếu bạn đang muốn tìm một thiết kế độc đáo và trẻ trung, đầm suông xếp ly đính hoa ngực là lựa chọn tuyệt vời. Chất liệu lụa satin mềm mại kết hợp với kiểu dáng xếp nếp tinh tế mang đến vẻ ngoài duyên dáng cho người mặc.
Tumblr media
Đầm suông xếp ly đính hoa ngực mang lại vẻ duyên dáng
Hơn thế nữa, điểm nhấn đặc biệt của chiếc đầm đi tiệc trung niên này nằm ở chi tiết hoa đính nổi trên ngực, tạo cảm giác sống động và nổi bật. Với thiết kế sát nách, mẫu đầm này không chỉ giúp bạn thoải mái trong các buổi tiệc mà còn mang lại vẻ đẹp thời thượng và cuốn hút.
Đầm dự tiệc cổ tròn dáng xòe
Chắc chắn những quý cô yêu thích phong cách nữ tính và sang trọng sẽ khó lòng bỏ qua mẫu đầm cổ tròn dáng xòe này. Được thiết kế dáng xòe nhẹ nhàng, có thắt eo tinh tế, mẫu đầm trung niên đi tiệc này giúp tôn dáng và tạo đường cong mềm mại.
Tumblr media
Đầm dự tiệc trung niên sang trọng tone đen dáng xòe
Phần cổ tròn và tay ngắn của đầm sẽ mang lại sự trẻ trung cho người mặc, trong khi họa tiết hoa trên nền đen tạo cảm giác sang trọng. Đặc biệt, chất liệu cao cấp và kiểu dáng thoải mái khiến mẫu đầm này trở thành người bạn đồng hành lý tưởng cho mọi buổi tiệc.
Đầm dạ hội hở vai
Có thể nói, mẫu đầm dạ hội hở vai chính là sự kết hợp hoàn hảo giữa sự quyến rũ và thanh lịch. Thiết kế hở vai tinh tế cùng dáng xòe nhẹ nhàng giúp tôn lên phần thân trên và vóc dáng duyên dáng.
Tumblr media
Đầm dạ hội hở vai tăng vẻ cuốn hút cho phái nữ trung niên
Chiếc đầm đi tiệc tuổi trung niên này còn sở hữu phần eo được nhấn nhẹ nhàng, tạo cảm giác thon gọn, trong khi chi tiết xếp ly khéo léo tăng thêm phần độc đáo. Với mẫu đầm này, các quý cô trung niên có thể thêm phần tự tin trong bất kỳ sự kiện nào.
0 notes
dammymoingay · 2 days ago
Text
Hôn thư
Tác phẩm: Hôn thư Tác giả: Thái Tỷ Tác giả: Đam mỹ, 1×1, Chủ công, Gương vỡ lại lành, Hiện đại, Niên thượng, Hỗ sủng thiên công, Thụ truy công, HE Độ dài: 45 Continue reading Hôn thư
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
ravellestye · 28 days ago
Text
Ngày nay, áo hoodie đã trở thành một món đồ thời trang không thể thiếu trong tủ quần áo của nhiều bạn trẻ, cả nam lẫn nữ. Với thiết kế trẻ trung, thoải mái, và dễ dàng phối hợp với nhiều loại trang phục khác nhau, áo hoodie đang ngày càng chiếm được cảm tình của đông đảo người tiêu dùng. Đặc biệt, trong những ngày tiết trời se lạnh,  không chỉ là trang phục thời trang mà còn giữ ấm cơ thể một cách hiệu quả. Tuy nhiên, đối với nhiều người, Hoodie vẫn còn là một khái niệm chưa rõ ràng. Vì thế, bài viết này sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn về Hoodie, lịch sử ra đời, và cách phối đồ thời thượng với item độc đáo này.
Table of Contents
1. Áo Hoodie là gì?
2. Nguồn Gốc và Sự Phát Triển của Áo Hoodie
3. Các Loại Áo Hoodie Phổ Biến
3.1. Áo Hoodie Cổ Điển
3.2. Áo Hoodie Croptop
3.3. Áo Hoodie Oversize
3.4. Áo Hoodie Có Khóa Kéo (Zip Hoodie)
4. Cách Phối Đồ với Áo Hoodie
4.1. Áo Hoodie với Quần Jean
4.2. Áo Hoodie với Quần Jogger
4.3. Áo Hoodie với Quần Kaki
4.4. Áo Hoodie với Váy
5. Những Lưu Ý Khi Chọn Áo Hoodie
Kết Luận
1. Áo Hoodie là gì?
Áo hoodie là một loại áo có mũ (hood), thường được thiết kế rộng rãi với form dáng oversize hoặc freesize, phù hợp cho cả nam và nữ. Áo hoodie thường được làm từ chất liệu nỉ, thun, hoặc vải len, có thể có khóa kéo hoặc không, giúp dễ dàng mặc vào hay tháo ra. Đặc điểm dễ nhận biết của Hoodie là phần mũ trùm đầu, túi trước bụng, và thường có chiều dài áo đến ngang hông hoặc dài hơn, tạo nên sự thoải mái tối đa cho người mặc.
Tumblr media
2. Nguồn Gốc và Sự Phát Triển của Áo Hoodie
Lịch sử của áo hoodie bắt nguồn từ những năm 1930 tại Mỹ, khi các công nhân và vận động viên cần một loại áo có khả năng giữ ấm nhưng vẫn linh hoạt trong các hoạt động ngoài trời. Sau đó, dần phổ biến trong giới thể thao và hip-hop vào những năm 1970-1980, khi những người trẻ tuổi tìm kiếm một phong cách mới mẻ và cá tính.
Trong thập niên 1990, áo hoodie trở thành biểu tượng của thời trang đường phố (streetwear) và được ưa chuộng bởi giới nghệ sĩ, người nổi tiếng và các thương hiệu lớn. Đến nay, áo hoodie đã bước ra khỏi ranh giới của một trang phục thể thao thông thường để trở thành một item thời trang đa năng, phù hợp với nhiều dịp và phong cách khác nhau.
3. Các Loại Áo Hoodie Phổ Biến
Hiện nay, áo được biến tấu và cải tiến với nhiều kiểu dáng, chất liệu và màu sắc khác nhau để phù hợp với nhu cầu thời trang của giới trẻ. Dưới đây là một số kiểu phổ biến nhất:
3.1. Áo Hoodie Cổ Điển
Hoodie cổ điển là mẫu áo hoodie ra đời sớm nhất và vẫn duy trì sức hút cho đến ngày nay. Với thiết kế đơn giản nhưng không kém phần tiện dụng, kiểu áo này mang đến sự thoải mái và phong cách đặc trưng cho người mặc. Áo hoodie cổ điển thường được làm từ chất liệu nỉ hoặc cotton mềm mại, giúp giữ ấm hiệu quả trong những ngày thời tiết se lạnh. Đặc điểm nổi bật của hoodie cổ điển là phần mũ trùm đầu giúp bảo vệ khỏi gió lạnh và túi lớn ở phía trước bụng, không chỉ là điểm nhấn thẩm mỹ mà còn rất tiện lợi để đựng các vật dụng nhỏ hoặc giữ ấm tay.
Tumblr media
3.2. Áo Hoodie Croptop
Áo hoodie croptop là phiên bản hiện đại và phá cách của áo hoodie cổ điển, với thiết kế ngắn hơn, chỉ kéo dài đến phần eo hoặc ngang hông. Kiểu áo này không chỉ mang đến sự trẻ trung mà còn giúp tôn lên vóc dáng người mặc, đặc biệt là vòng eo thon gọn. Nhờ vào chiều dài ngắn hơn so với hoodie cổ điển, hoodie croptop giúp người mặc thể hiện được phong cách thời trang năng động, cá tính và quyến rũ. Đây là item không thể thiếu trong tủ đồ của những cô gái yêu thích phong cách vừa thoải mái, vừa thời thượng.
Điểm đặc biệt của áo croptop  chính là sự thể hiện giữa vẻ đẹp nữ tính và năng động. Thiết kế thời trang ngắn không chỉ mang tính thẩm mỹ mà vẫn tạo cảm giác giác thoáng mát, dễ chịu cho người mặc. H oodie croptop  thường được kết hợp với quần eo cao như quần jean, quần legging hoặc quần short, tạo nên bộ trang phục vừa trẻ trung, vừa hợp lý. Sự kết hợp này giúp kéo dài đôi chân và làm tôn sùng người mặc, mang lại vẻ ngoài cuốn hút, hiện đại.
Về mặt chất liệu, hoodie croptop thường được làm từ vải nỉ, cotton hoặc chất liệu co giãn nhẹ nhàng, mang lại cảm giác thoải mái, dễ chịu khi vận động. Điều này khiến nó trở thành lựa chọn lý tưởng cho những buổi dạo phố, đi chơi hay tập luyện nhẹ nhàng. Không chỉ mang tính thời trang, hoodie croptop còn đáp ứng được nhu cầu tiện lợi và linh hoạt của người mặc.
1 note · View note
freshstylez · 1 month ago
Text
Các Phong Cách Thời Trang: Khám Phá Gu Thời Trang Của Bạn
Thời trang không chỉ là những bộ quần áo mà chúng ta mặc; nó còn phản ánh cá tính, phong cách sống và sự sáng tạo của mỗi người. Trong thế giới đầy màu sắc của thời trang, có nhiều phong cách khác nhau để bạn khám phá. Trong bài viết này, chúng ta sẽ điểm qua một số phong cách thời trang phổ biến và cách bạn có thể áp dụng chúng vào tủ quần áo của mình.
Phong Cách Cổ Điển
Phong cách cổ điển thường gợi nhớ đến những thập niên trước, với các trang phục thanh lịch và cổ điển như áo khoác blazer, váy midi và giày cao gót. Những màu sắc trung tính và họa tiết đơn giản thường được ưa chuộng trong phong cách này. Để tạo ra một bộ trang phục cổ điển, bạn có thể kết hợp một chiếc áo sơ mi trắng với một chiếc chân váy đen và thêm một chiếc áo khoác sang trọng.
Phong Cách Bohemian
Phong cách bohemian, hay còn gọi là boho, thường được đặc trưng bởi sự tự do và thoải mái. Những bộ trang phục boho thường có chất liệu mềm mại, màu sắc tươi sáng và họa tiết hoa văn. Đầm maxi, áo crop top, và phụ kiện như vòng tay và khăn quàng cổ thường được sử dụng để tạo nên vẻ ngoài bohemian. Phong cách này rất phù hợp cho những ai yêu thích sự sáng tạo và cái tôi cá nhân.
Các Phong Cách Thời Trang Năng Động
Phong cách năng động tập trung vào sự thoải mái và tính ứng dụng cao. Các trang phục thể thao như áo hoodie, quần jogger và giày sneaker là những món đồ chủ yếu trong phong cách này. Phong cách năng động rất phù hợp cho những người yêu thích hoạt động ngoài trời hoặc tập luyện thể thao. Để nâng cấp trang phục năng động của bạn, hãy thêm một chiếc áo khoác bomber và một chiếc túi đeo chéo thời trang.
Phong Cách Vintage
Phong cách vintage là sự kết hợp của các trang phục từ nhiều thập niên khác nhau, thường từ những năm 1920 đến 1990. Những món đồ vintage có thể là một chiếc đầm chấm bi, áo sơ mi oversized hay quần jeans ống loe. Bạn có thể tìm thấy những món đồ này tại các cửa hàng đồ cũ hoặc chợ phiên. Phong cách vintage không chỉ giúp bạn nổi bật mà còn mang lại cảm giác hoài cổ đầy thú vị.
Các Phong Cách Thời Trang Hiện Đại
Phong cách hiện đại thường đề cao sự tối giản và tinh tế. Những bộ trang phục hiện đại thường sử dụng các màu sắc trung tính và thiết kế đơn giản nhưng vẫn đầy sức hấp dẫn. Bạn có thể lựa chọn một chiếc váy chữ A cùng với giày búp bê hoặc một bộ đồ công sở với áo sơ mi và quần tây. Phong cách hiện đại rất phù hợp cho môi trường làm việc hoặc những dịp quan trọng.
Phong Cách Thể Thao
Phong cách thể thao không chỉ dành riêng cho việc tập luyện, mà còn trở thành xu hướng thời trang trong đời sống hàng ngày. Các bộ đồ thể thao, như áo phông, quần short và giày thể thao, có thể được phối hợp một cách thông minh để tạo ra vẻ ngoài vừa thoải mái vừa thời thượng. Bạn có thể thử nghiệm với các màu sắc nổi bật hoặc họa tiết độc đáo để thể hiện cá tính.
Phong Cách Tối Giản
Phong cách tối giản tập trung vào việc đơn giản hóa trang phục và phụ kiện. Các màu sắc chủ đạo thường là đen, trắng và các tông màu trung tính. Các món đồ cơ bản như áo phông trắng, quần jeans và giày sneaker có thể tạo ra những bộ trang phục tinh tế và thanh lịch. Phong cách này rất dễ áp dụng và phù hợp với nhiều hoàn cảnh.
Thời trang là một cách thể hiện bản thân, và có rất nhiều phong cách để bạn lựa chọn. Từ cổ điển đến hiện đại, từ bohemian đến vintage, mỗi phong cách đều mang lại những nét đẹp riêng. Hãy thử nghiệm và khám phá thêm Xu Hướng Thời Trang Nam Mùa Đông 2025 hay theo dõi Fanpage để nhận thêm nhiều tip hay nha
0 notes
diemtin24hhomnay · 1 month ago
Text
CEO từ nhiệm, Chủ tịch Thuduc House muốn xả hàng chục triệu cổ phiếu ở vùng đáy lịch sử
Chiếu theo giá kết phiên 3/12, lượng cổ phiếu Chủ tịch Thuduc House muốn bán trị giá khoảng 45 tỷ đồng.
Tại CTCP Phát triển Nhà Thủ Đức (Thuduc House - Mã: TDH), ông Nguyễn Quang Nghĩa, Chủ tịch Hội đồng quản trị, đăng ký bán gần 20,7 triệu cp, tương ứng với 18,4% vốn, chiếm gần hết lượng sở hữu. Nếu thành công bán ra, cổ đông lớn này chỉ còn nắm 52.200 cp, tỷ trọng không đáng kể.
Tumblr media
Giao dịch dự kiến được thực hiện từ ngày 6/12 đến 3/1/2025. Chiếu theo giá 2.160 đồng/cp,  lượng cổ phiếu trên trị giá khoảng 45 tỷ đồng.
Trước đây, cá nhân này đã mua hàng chục triệu cổ phiếu vào tháng 6/2023. Lúc này (tháng 6/2023), thị giá (đã điều chỉnh) của TDH dao động quanh 5.000 đồng/cp. Sau đó, ông từng bán ra gần 400.000 cp vào tháng 10/2023.
TDH từng ghi nhận chuỗi trần liên tục từ 24/5 đến 2/6, tức ngay trước lúc ông Nghĩa mạnh tay mua cổ phiếu. Thị giá sau đó tiếp tục tiến lên đỉnh 6.630 đồng/cp vào tháng 9/2023. Từ đây, TDH trượt dài mà không có nhịp hồi phục nào.
Đến đầu tháng 12, cổ phiếu bất động sản chỉ ngang lý trà đá, với mức giảm 67% từ đỉnh nêu trên, đồng thời thấp nhất nhất kể từ khi đưa vào niêm yết.
Cổ phiếu đi xuống song song với kết quả kinh doanh kém sắc cùng những biến động không ngừng ở thượng tầng.
TDH đang nằm trong diện cảnh báo của HOSE do lỗ sau thuế chưa phân phối tại cuối tháng 6 là số âm, căn cứ báo cáo tài chính bán niên hợp nhất.
Đến báo cáo tài chính quý III, công ty có lợi nhuận 30 tỷ đồng, song vẫn chưa đủ để thoát lỗ lũy kế (lỗ 775 tỷ đồng tại 30/9).
Về mặt nhân sự, mới đây, ngày 28/11, ông Nguyễn Hải Long đã cơ đơn từ nhiệm chức Tổng Giám đốc, với lý do cá nhân.
Ông Long được bổ nhiệm làm Tổng Giám đốc vào ngày 15/4/2024, thay cho ông Đàm Mạnh Cường, tức chỉ mới đảm nhiệm khoảng 8 tháng, đồng thời hiện là thành viên duy nhất của ban tổng giám đốc (cho đến khi từ nhiệm).
Đây đã là tổng giám đốc thứ hai từ nhiệm sau khi ông Nguyễn Quang Nghĩa trở thành Chủ tịch Hội đồng quản trị.
0 notes
ngochuyv3 · 1 month ago
Text
Chiếc vòng tay Cartier Nail Bracelet được ra mắt bởi nghệ sĩ thiết kế tài ba Aldo Cipullo vào năm 1971. Sản phẩm này chính là biểu tượng cho sự sáng tạo và tầm nhìn thông minh của ông trong lĩnh vực trang sức. Kết hợp với xu hướng nghệ thuật và thời trang nổi bật của thập niên 70, chiếc vòng tay này đại diện cho một phong cách đột phá và đầy tính cá nhân. Dòng sản phẩm này đã mang đến sức sống mới cho thế giới trang sức, vốn đã quen thuộc với những kiểu dáng và thiết kế truyền thống. Đến năm 2012, thiết kế mang tính cách mạng của chiếc vòng đinh được tái sinh với tên gọi Juste un Clou. Dưới sự tinh chỉnh của Cartier, vòng đinh Juste un Clou đã được khoác lên mình vẻ ngoài thanh lịch và thời thượng hơn bao giờ hết. Mặc dù chỉ có một vài chỉnh sửa nhỏ, nhưng điều này đã chứng tỏ sự nhạy bén của Cartier trong việc thỏa mãn nhu cầu của khách hàng. https://cititime.com.vn/vong-tay-carrtier.html
0 notes