#Lao Cai
Explore tagged Tumblr posts
travelbinge · 1 year ago
Text
Tumblr media
By World_Walkerz
Sa Pa, Lào Cai, Vietnam
195 notes · View notes
sitting-on-me-bum · 2 years ago
Photo
Tumblr media
The curves and sinews of the landscape of Lao Cai, which lies on Vietnam’s border with China.
Nguyen Tan Tuan, Vietnam
355 notes · View notes
angelnumber27 · 1 year ago
Text
Tumblr media
Terraced rice fields in Vietnam
source
122 notes · View notes
artfromthefuture · 4 months ago
Video
2134 sapa Lao Chai_1
flickr
2134 sapa Lao Chai_1 by Ann Porteus Via Flickr: In 2005 John & I travelled in North Vietnam. These pics were taken at and around Sapa and Lao Cai near the Chinese border. We enjoyed a beautiful few days before returning to Hanoi and then Halong Bay. I returned to collect more of their wonderful textiles the following year and feel that I would like another Hanoi hit after going through my pics again. Further information or more images of individual pieces please contact: This time a little closer to home in North Vietnam. Ann Porteus Sidewalk Tribal Gallery 19-21 Castray Esplanade, Battery Point 7004 Hobart Tasmania Australia [email protected] sidewalktribal.com t: 613 6224 0331 www.flickr.com/photos/sidewalk_tribal_galleries/collections/ www.facebook.com/ann.porteus
2 notes · View notes
wisdom-and-such · 2 years ago
Text
Tumblr media Tumblr media
An Interesting Book: The Journal of an unknown Hermit recovered in an archeological dig reveals long lost collections of minimalist calligraphy. Composed over the course of the Hermit’s travels through the jungle and countryside of Southeast Asia, a trip that sparks, in its’ creator, a transformative revaluation of the inter-relationship between food and life, eater and eaten, self and other, varieties of being and existence, and physicality and transcendence.
Created by wisdom-and-such, based on a true story of travels in Southeast Asia
Available for 6.99 at AnInterestingBook.com
21 notes · View notes
postcard-from-the-past · 1 year ago
Text
Tumblr media
Vietnamese infantry from the Lao Cai province of northern Vietnam
French vintage postcard
6 notes · View notes
touritesafaris · 2 years ago
Text
Motorcycling in Vietnam: 6 Thrilling Road Trips to Add to Your Bucket List
We’ve all seen Vietnam’s compelling rice terraces, coffee plantations, water buffaloes, pagodas, scenic coastlines and beyond-stunning countryside scenery in countless war movies. Yet nothing can prepare you for the exotic beauty and unique cultural heritage the country actually exhibits. If you’re planning to travel in Vietnam by motorbike, then you should feel right at home – the majority of…
Tumblr media
View On WordPress
2 notes · View notes
travelella · 8 months ago
Text
Tumblr media
Mount Pu Ta Leng, Bát Xát District, Lao Cai, Vietnam
Hà Link
0 notes
rhk111sblog · 1 year ago
Text
Vietnam's Agricultural Exports to China has already reached Usd 6.2 billion in the first nine Months of 2023 as both Countries vowed to even enhance even more their Military Cooperation and Exchanges. Both Vietnam and China also started allowing Tourist Vehicles to pass thru the Borders of their Countries; A Chinese Carmaker opened it first Electric Vehicle (EV) Factory in Thailand as Thailand asks to speed up the construction of the China-Thailand Railway which will be under China's Belt and Road Initiative (BRI) Program
0 notes
zvaigzdelasas · 7 months ago
Text
Vietnam aims to start building two high-speed railway lines linking its capital Hanoi with China before 2030, the Ministry of Planning and Investment said, another sign of a recent warming of ties between the two communist-ruled neighbours.
China is Vietnam’s largest trading partner and a vital source of imports for its manufacturing sector. The two countries are already connected via a system of highways and two railway lines that are old and need upgrading on the Vietnam side.
One of the planned high-speed lines would run from Vietnam’s port cities of Haiphong and Quang Ninh through Hanoi to Lao Cai province, which borders China’s Yunnan province, the ministry said in a statement released late on Tuesday.
The other would run from Hanoi to Lang Son province, which borders China’s Guangxi region, passing through an area densely populated with global manufacturing facilities, including some owned by Chinese investors.[...]
Earlier this month, Vietnam said it was seeking to learn from China to develop its first high-speed railway network and had sent its officials to work with Chinese railway companies.
A massive high-speed railway line linking capital Hanoi with business hub Ho Chi Minh City is also being planned in the country.
Tumblr media
10 Apr 24
214 notes · View notes
antruongnguyenthuy · 1 year ago
Text
Tumblr media
Thờ ơ chưa bao giờ là một tính tốt.
Tuần rồi, giữa quay cuồng cuối tuần, tự nhiên con bạn thời đại học gửi cái thiệp từ năm 2019 mà mình đã viết nhân dịp sinh nhật nó. Đứng thiệt lâu mà mình thật sự đã không nhớ mình từng có tặng món này hay sao ta?! Mình hay vậy lắm, mình chỉ chân thành đúng giây phút hiện tại, sau đó nhớ hay quên là chuyện của người khác, mình không mang theo bên người nhiều tâm tư đến vậy.
Có đôi khi mình không hiểu hết được sự mong đợi của những người mình th��ơng dù họ là một tệp rất thưa thớt người, cũng không phải là quá đông đến nỗi không quan tâm xuể. Nhưng điều ngọt dịu nhất mà mình nhận được từ họ đó là dẫu mình có thờ ơ ra sao, mình cũng không bao giờ phải trả lời tại-sao-thế-này, tại-sao-thế-nọ.
Bất chấp mình luôn nhìn ra thế giới muôn màu và chực chờ sải cánh bay, vẫn có vài người cứ ôn hoà đứng đợi.
2019 là cách đây 4 năm, 2016 là cách đây 7 năm. Nhớ cái buổi đầu tiên sinh hoạt công dân ở hội trường, mình chọn ngồi ở hàng ghế đầu tiên, một mình. Tự nhiên có con kia đi muộn, hụp hụp bước vào rồi lao thẳng tới chỗ cạnh mình và ngồi xuống. Từ đấy là hai đứa dính với nhau suốt 4 năm đại học, cùng ghét một người, cùng vượt qua muôn vàn ngốc dại đầu đời. Nhớ cả những ngày hẹn nhau cà phê học bài từ 7h sáng mà đến tận 4h chiều mình mới ra tới.
Thật, tệ đến thế chắc chỉ có mỗi mình.
Nhiều điều không vui trong đời đến nhanh quá mức và mình không có sự chuẩn bị nên thoắt cái, mình đã trở thành một người khác — một kẻ quên đi gần hết cách quan tâm đến người khác. Nhưng may mắn là dẫu khác đến thế nào, vẫn có nhiều người nhận ra mình và nhẹ nhàng vuốt ve mình từ trong những điều sâu thẳm nhất, như vậy đó.
Chiều nay, có con bé cũng viết cho mình cánh thư dài cả trang A4 dù chỉ mới biết mình mấy tháng trở lại đây. Có lẽ là vì nó biết mình mới mấy tháng đấy, chứ rõ hơn về mình có khi nó sẽ viết ngắn lại. Chỉ là trong từng lời mà cô bé đã viết, nó phảng phất sự chân phương của bóng dáng mình dăm ba năm về trước.
Những năm ấy, mình cũng từng là kẻ dành nhiều chữ nghĩa cho những người gần cạnh. Nhưng rồi ngày tháng trôi qua, đứng trước nhiều điều mòn mỏi, mình dần quên đi mong muốn tỏ bày. Rồi mình cũng nhận ra ở tầm tuổi này đổ đi, hành động mới là câu trả lời, ngôn từ không cần thiết phải nhiều đến vậy. Người ta giấu đằng sau những lời sáo rỗng nhiều ý nghĩ hợm hĩnh quá, thà không nói có khi sẽ đỡ ngượng cho nhau hơn. Mình hầu như chẳng còn bày tỏ gì, tệ hơn là mình chỉ “nhận và trả”, mình quên đi cách “cho”. Nhưng mà mình không có ý định thay đổi điều gì đâu, cuộc sống là vậy, ở mỗi thời điểm mỗi người sẽ chọn cách sống mà mình thấy đỡ mệt nhất. Cùng lúc ta chấp nhận được nhau thì ở lại, không thì đường vẫn rộng, cứ đi.
Chỉ là biết ơn đời khi mang đến gần cạnh mình những người như vậy, bất kể mình làm gì vẫn để lại cho mình đường lui, bất kể mình muốn gì vẫn giấu cả thế gian để lén lút thành toàn cho mình, bất kể mình đỏng đảnh ra sao vẫn đứng đằng xa nhìn theo không rời mắt. Họ không bao giờ bày tỏ lấy một điều gì vậy mà chưa bao giờ quên mình không ăn cay, nhớ rõ mình thích áo trắng kẻ sọc xanh, sợ mình ngủ bị giật mình, biết góc mặt phải của mình xinh hơn góc mặt trái,… và ti tỉ những điều chân thành ý nhị khác.
Ta rồi sẽ lớn, ta rồi sẽ già. Ta không có nhiều chọn lựa về những người bên cạnh, mà có chọn thì cũng chẳng mấy khi toại nguyện. Nhưng trong muôn vàn chuyển biến khôn lường và ngần ấy thảo mai gượng gạo, xin nói một lời biết ơn vì ở quanh đây, có vài người đã chân thành quý mình mà không đòi hỏi mình phải động tay động chân làm một thứ gì.
Thật may mắn vì quanh mình, không ai dúi kẹo vào tay mình và nói chuyện ơn nghĩa (dù mình sẽ trả lại bằng đúng viên kẹo đó ngay thôi). Trong thế giới của một người vốn có nhiều điều lớn lao và cũng nhiều điều thật ra nhỏ nhặt đến không đáng kể, thật tốt khi ta đã luôn ân cần trước khi ta đòi hỏi.
— AN TRƯƠNG
68 notes · View notes
no-1-rosalind-lang-apologist · 11 months ago
Note
Underrated scenes from each ss book
These aren't all scenes and I think the flf section just turned into a highlight reel of things i love about flf but here.
TVD
The scene where Roma picks up tiny Alisa because she was climbing inside of his walls and she's like hey don't rip my shirt it's new :( when her shirt his very obviously extremely old.
Not a scene but just the fact that the White Flower's used to have a golden retriever named Tsarina.
Idk if it's underrated exactly but that scene where Rosalind waits for Juliette in her room for three hours to tell her about the monster attack hits me like a truck every time I remember it.
"What is a Montague? It sounds Italian."
The scene where Benedikt holds Tyler at gunpoint after he threatens Marshall because he knows Marshall wouldn't have had the impulse control to not shoot
Roma beating the shit out of Dimitri
Celia coming up with her fake backstory for a Communist meeting and saying, "My mother is dead. My father is dead to me."
Juliette calling Roma a "wet blanket"
Juliette taking responsibility for Celia when she accidentally knocked Amethyst out
OVE
Juliette Cai says healthcare for all
Alisa being mad at Roma because he hasn't taught her how to catch a knife
Marshall styling Juliette's hair
Juliette making fun of newsboy cap guy
The Marshall flashback to when he met Benedikt
Roma and Juliette getting tailed by the the French White Flower guy who ends up being one of the monsters and Roma saying idk maybe he thinks I'm hotter than you when Juliette asks him why the guy looks like he wants to kill Roma
Benedikt knocking Roma out before trying to kill Juliette because holy shit
When Alisa realizes that Roma agreed to a duel to get her back
When Rosalind had Roma at gunpoint
"I would rather the two of you not burn the world down each time you choose each other."
The paragraphs where Celia starts really being Celia are just so,,,
Somehow I forgot that Alisa was already officially a Communist spy in the OVE epilogue?
fhh spoilers
FLF
Celia forcing Rosalind out of bed to go to Lourens when she wanted to die
Orion calling Dao Feng "Old Man"
Rosalind immediately making tranquilizers right when Orion moves in because she doesn't want to put up with his shit
Silas writing and publishing a fucking op-ed at 14 immediately after getting home from London (iconic)
The implication that Silas has tried to confess to Phoebe before which I call bullshit on.
Not a scene but when Orion shows back up in the morning before their first day at Seagreen, I am convinced that the red stuff on his neck was blood not lipstick.
I NEED TO KNOW IF JIEMIN'S CROSS WAS A SIGN OF ALLEGIANCE TO PRIEST?????
"Who's stealing Silas from you? You're the notorious boyfriend stealer not me." because what exactly are we implying help-
Rosalind remembering hearing Silas's parents brag about him
Phoebe "spying" on Seagreen while she has Silas wait in the car
Lao Lao instantly adopting Orion
I think a lot of the olivercelia stuff in flf is a bit underrated because a lot of us were too busy being haters for a while but the necklace knife scene!
"My little ego can always stand being snapped at by you, sweetheart."
Oliver being really really freaked out in the warehouse hit different now that we have more context ughhhh
Orion thinking that his dad might have done something to his mom. What the fuck. And also being in that house with them alone for years jesus christ
Alisa covering her walls in drawings from Benedikt
Rosalind killing Zilin
Silas taking on Orion's assignments when his headaches were really bad
The fact that Lord and Lady Hong probably knew that Oliver was onto something when Orion told Lord Hong about Oliver breaking in
The cards that Zilin had in his pocket were a spade and a diamond (spade = aroace and diamond = demi)
Rosalind and Orion's argument after the Peach Lily Palace incident
Celia being like stfu Oliver (i like telling him what to do. teehee. aNYWAY)
Ik the nation over everything quote gets talked about a lot but I think people seem to forget how pissed Celia was after he said that. Because "You're so damn selfish. Have you ever stopped to consider that I value your life just as much? If you want to protect me, don't you think that I want to protect you, too?" And then the way that Oliver is absolutely baffled by this. Ack.
Rosalind flinching when Orion pretended to kiss her forehead towards the start of flf vs her casually noting it when he actually kissed her temple midway through flf
Alisa casually having Russian classic literature at her desk despite the fact that she probably stopped receiving formal school at about 13. Slay queen.
The domestic spat. I don't think we've talked about it in a bit I'm so disappointed in us.
Alisa seeing Rosalind and Dimitri together and never saying anything about it
Silas immediately hanging up when Lord Hong picked up when he was trying to call Phoebe
Also who were Gray and Archer??? I thought they were going to be important but oh well
"She doesn't bite." "Yes, I do." like geez ok Rosalind thank you for sharing
"Phoebe walked a small circle around the hospital corridor. Silas, his eyes tracking her absently, stood with his chin propped in one palm." Yeah ok.
Then the scene after Orion sees Rosalind's scars where they're both lying on her bed together and talk for a little bit. I don't know if it's underrated exactly, but I have a very clear image of it in my mind and it is very parallely and nice I like this scene
Alisa drinking orange juice out of a coffee mug. Why? Because.
Tiny detail but Orion telling Phoebe to stop answering the phone in English because he's afraid of gossip
Phoebe immediately going DO I GET TO SEDUCE PRETTY WOMAN???? when Orion tells her he needs her help and him being absolutely exhausted by her
"You warn me for control." "I don't need your warning." I want to kiss Rosalind on the mouth.
Ok sorry but I do not interpret the scene where Orion steals the Frenchwoman's necklace as him flirting with her I think he just put on a really exaggerated twink voice because it's funnier that way
Silas knocking out a guard by holding a cloth with sedatives to his face when he and Phoebe broke Alisa out of jail.
Also just Silas trying to signal to Alisa that he's totally definitely a double agent in the process of betraying everyone because Alisa knows that he's aligned with the Communists somehow while Phoebe is Priest is so insane.
Silas fixing Phoebe's hair then Phoebe noticing that he shifted maybe half and inch away from her going hmm no that's not allowed and shifting closer to him. Especially since there's not very much emotion in her internal monologue in flf since you're not really getting her pov you're just getting a front.
"Are you keeping any other secrets from me, Janie Mead?" "One. But I don't want to tell you yet."
Orion faking a nosebleed
"His proximity was supposed to be some sort of tactic to make her flustered, she guessed, but she was only concentrating on the fact that Orion had missed a sport right by his jaw." Rosalind you absolute genius (I am so obsessed with her)
Phoebe entering Silas's house then immediately going hihihihihihi pay attention to meeeeeeeeeee without telling him that she was planning on coming over
Probably not underrated but. "Phoebe's scowl was immediate, taken aback as to who was in his bedroom, but she realized seconds later that the voice was too grainy and distant to be a visitor." Just something about Phoebe not recognizing it as her own voice and being jealous of a part of herself that she doesn't really recognize as herself is just. so. ahhhh.
aDmIrAtIoN
Not underrated but. The scene where Rosalind is like. Orion put his head on my lap to annoy me. His hair looks dumb. I am going to yoink it. To bother him. Then just. Starts playing with his hair.
A random guy selling flowers seeing a boy and a girl in a car together and thinking ah yes. customers. then fearing for his life and running away after watching phoebe yoink Silas out of his car
Phoebe conning Silas into thinking she wanted him to drive her around so she could observe architecture. Damn he is easy to trick
"'Can't I convince you to partake in a different outing instead?' Silas pleaded. 'I'll buy you cake. Or pastries? You like pastries.' 'No! We have to do this.' Phoebe separated her clasped hands, clutching at her skirts instead. 'Do you want to watch me beg?' 'pHOEBE-' 'So help me, I'll get on my knees right in the middle of the street, and then you will have to answer for my virtue-' 'Fine, fine,' Silas hurried to say, unable to withstand her theatrics. There were two red blots deepening on his cheeks." .......................ok.
Alisa purposely freaking Silas out by telling him that he has to handle the explosives. Then they end up being firecrackers she bought from a middle schooler.
Phoebe making the 🥺🥺🥺 face and Silas covering her eyes
Alisa faking a middle aged man voice
Rosalind looking at Orion and being like hmm he's really pretty it kind of looks like he's wearing mascara. Anyway.
To be continued because I'm hitting the word limit oops
23 notes · View notes
nhungcuonsachhay · 1 year ago
Text
Tumblr media
Có ai khen con đẹp. Con hãy cảm ơn và quên đi lời khen ấy Ai bảo con ngoan. Hãy cảm ơn và nhớ ngoan hiền hơn nữa Với người òa khóc vì nỗi đau mà họ đang mang Con hãy để bờ vai của mình thấm những giọt nước mắt ấy Với người đang oằn lưng vì nỗi khổ. Con hãy đến bên và kề vai gánh giúp Người chìa tay và xin con một đồng. Lần thứ nhất con hãy tặng người ấy hai đồng. Lần thứ hai hãy biếu họ một đồng. Lần thứ ba con phải biết lắc đầu. Và đến lần thứ tư con hãy im lặng, bước đi.
Con hãy biết khen. Nhưng đừng vung vãi lời khen như những cậu ấm cô chiêu vung tiền qua cửa sổ Lời chê bai con hãy giữ riêng mình Nụ cười cho người. Con hãy học cách hào phóng của mặt trời khi tỏa nắng ấm Nỗi đau. Con hãy nén vào trong Nỗi buồn. Hãy biết chia cho những người đồng cảm Đừng khóc than - quỳ lụy - van nài. Khi con biết ngày mai rồi sẽ đến - có bầu trời, gió lộng thênh thang.
Con hãy đưa tay. Khi thấy người vấp ngã Cần lánh xa. Kẻ thích quan quyền Bạn - là người biết đau hơn nỗi đau mà con đang chịu Thù - là người quặn đau với niềm vui mà con đang có Chọn bạn sai. Cả đời trả giá Bạn hóa thù. Tai họa một đời.
Con hãy cho. Và quên ngay Đừng bao giờ tham. Dù chỉ một que tăm, sợi chỉ Chớ thấy vui khi mình thanh thản trước điều cần nghĩ. Sự thanh thản ấy chỉ có ở người vô tâm Đừng sợ bóng đêm. Đêm cũng là ngày của những người thiếu đi đôi mắt.
Đừng vui quá. Sẽ đến lúc buồn Đừng quá buồn. Sẽ có lúc vui Tiến bước mà đánh mất mình. Con ơi, dừng lại Lùi bước để hiểu mình. Con cứ lùi thêm nhiều bước nữa Chẳng sao Hãy ngước nhìn lên cao để thấy mình còn thấp Nhìn xuống thấp. Để biết mình chưa cao.
Con hãy nghĩ về tương lai. Nhưng đừng quên quá khứ Hy vọng vào ngày mai. Nhưng đừng buông xuôi hôm nay May rủi là chuyện cuộc đời. Nhưng cuộc đời nào chỉ chuyện rủi may Hãy nói thật ít. Để làm được nhiều - những điều có nghĩa của trái tim.
Nếu cần, con hãy đi thật xa. Để mang về những hạt giống mới. Rồi dâng tặng cho đời. Dù chẳng được trả công.
Những điều cha viết cho con - được kết từ trái tim chân thật Từ những tháng năm lao khổ cuộc đời Từ bao đêm chơi vơi giữa sóng cồn. Từ bao ngày vất vưởng long đong Cha viết cho con từ chính cuộc đời cha Những bài học một đời cay đắng Cha gởi cho con chút nắng. Hãy giữ giữa tim con Để khi con cất bước vào cuộc hành trình đầy gai và cạm bẫy Con sẽ bớt thấy đau và đỡ phải tủi hờn.
Đừng hơn thua làm gì với cuộc đời, con ạ Hãy để chị, để anh giành lấy phần họ muốn Con hãy chậm bước dù là người đến muộn Dù phần con chẳng ai nhớ để dành!
Hãy hân hoan với điều nhân nghĩa Đừng lạnh lùng trước chuyện bất nhân Và hãy tin vào điều có thật: Con người - sống để yêu thương.
Gửi Con - Bùi Nguyễn Trường Kiên
39 notes · View notes
rjzimmerman · 2 months ago
Text
Floods Wreak Havoc Across Four Continents. (New York Times)
Excerpt from this New York Times story:
Chad. Vietnam. Austria. The American South.
In very disparate regions of the world, extreme rainfall in recent weeks has killed thousands of people, submerged entire towns, set off landslides and left millions without power. It’s a harbinger of the wild weather events that are a hallmark of climate change, driven by the burning of fossil fuels, and it is highlighting the need to urgently adapt, in rich and poor countries alike.
Bursts of extreme rainfall are making both coastal and riverine flooding more dangerous and unpredictable.
“Extreme events are getting stronger everywhere, so we should expect floods to be bigger regardless of where we are,” said Michael Wehner, a scientist at Lawrence Berkeley National Laboratory. “There is no question that these kinds of floods all over the world are getting worse.”
Some of the recent deadly floods, like the landslides in Kerala, in southern India, earlier this summer, can be directly attributable to human-induced climate change.
A scientific study, released in August, found that the downpour that caused the landslide was 10 percent heavier because of human-caused climate change.
There are no similar attribution studies yet for the floods of recent weeks. Though some studies are underway, there simply aren’t enough resources to carry out an attribution study for every single event.
Nonetheless, the science is clear: A warmer atmosphere holds more moisture. That can cause bursts of extreme rainfall, on top of other meteorological factors. For instance, Storm Boris, a sluggish, low-pressure system, has dumped five times September’s average rainfall across Europe since the storm began last week. A blast of cold polar air collided with a sweep of warm Mediterranean air dense with water vapor, producing an unusually powerful storm that brought heavy rains and strong winds. As of Wednesday, at least 23 people have died in Austria, the Czech Republic, Poland and Romania, according to Reuters.
In the United States, North and South Carolina are being battered this week by equally rare storms. Some areas recorded 18 inches of rain over 12 hours, an amount so statistically rare it’s considered a one-in-a-thousand-year event.
Typhoon Yagi, one of the region’s most powerful storms, brought rain and winds up to 127 miles per hour across northern Vietnam. At least 143 people have died in the aftermath, including 22 who died following a landslide in Lao Cai, a mountainous province bordering China. The storm marched on to Myanmar, killing at least 110 more people in flash floods and landslides.
4 notes · View notes
muahexanhla204 · 6 months ago
Text
Tumblr media
Thú thật, trong một thời gian khá dài, tôi đã đứng từ xa ngắm nhìn cái poster Schindler’s list trôi bồng bềnh trên bảng danh sách phim Netflix của mình, và chưa bao giờ cho phép mình dừng lại ngắm nhìn quá ba giây bởi nó thuộc thể loại phim đen trắng. 
Bộ phim khơi gợi trong tôi câu hỏi về nguồn gốc chiến tranh và ý nghĩa của sự tồn tại.  Ban đầu, có lẽ cuộc chiến chỉ nằm trong đầu Adolf Hitler - một ý tưởng vừa tượng hình trong não bộ như một cơn gió thu nhẹ chỉ đủ sức làm lay động những chiếc lá vàng sắp lìa cành. Sau đó vào một ngày tháng 9 năm 1939, chẳng biết một con bướm nào đã vỗ đôi cánh để rồi tiếp sức cho cơn gió bé nhỏ kia trở thành một cơn cuồng phong quét sạch mọi nẻo đường nó đi qua. Khi đó, sinh mạng của con người Do Thái chỉ nằm vỏn vẹn một dòng duy nhất trên những danh sách mà đội qu��n SS thống kê để cai trị và chà đạp.
Tumblr media
Mở màng với gam màu nắng chiều vàng ấm cúng nhưng vô cùng buồn bã trong một căn phòng nhỏ, nơi các sắc màu vẫn còn hiện diện đầy đủ trên gương mặt các thành viên của một gia đình Do Thái tiêu biểu ở Ba Lan. Có lẽ đấy là buổi chiều cuối cùng trước khi người Đức tuyên bố chiến thắng và họ biết buổi lễ Sabbath này không thể kéo dài mãi. Hai ngọn nến lập loè trên bàn là linh hồn của buổi lễ. Các cảnh sau đó vẫn còn màu sắc nâu vàng nhưng không còn sự hiện diện của đại gia đình Do Thái nọ. Kết thúc khi nến đã tan chảy chỉ còn lại hai ngọn tim đèn yếu ớt mở ra trường đoạn trắng đen của bộ phim, báo động một thời kỳ đen tối chính thức bắt đầu. Màu sắc lúc này như một tấm ảnh đã bị một đàn muỗi vằn khát máu bu kín, hút sạch chỉ để lại một màu đen trắng của tan tác và mùi tanh của sợ hãi. 
Tumblr media
Nội dung phim kể về Oskar Schindler, một doanh nhân máu mặt thuộc đảng Đức Quốc xã, đã khéo léo nhận ra chiến tranh mang lại cơ hội sản xuất thương mại với chi phí nhân công vô cùng rẻ mạt. Với lợi thế sở hữu các mối quan hệ thân tín với giới chính trị, quân đội Đức, Oskar đã mua lại một xưởng sản xuất địa phương tại Krakow rồi tái thiết lại thành một đế chế sản xuất nồi và chảo phục cho quân đội. Khi vợ ông đến thăm, ông hồ hởi chia sẻ việc kinh doanh trong quá khứ là vô nghĩa khi so sánh với hiện tại. “Mỗi thương vụ anh đã từng thử giờ anh đã thấy rồi, không phải do anh thất bại”. “Nó luôn thiếu hụt một thứ gì đó”. “Dù anh biết nó là gì, anh cũng không thể tạo ra nó. Nó tạo ra sự khác biệt giữa thành công và thất bại”. Cô vợ ngây thơ thắc mắc: Là may mắn sao anh? Câu trả lời cáo già của Schindler khiến tôi sởn da gà: CHIẾN TRANH. 
Sáu triệu người dân Do Thái đã chết không kể đàn ông, đàn bà, người già, trẻ nhỏ hay em bé sơ sinh… Một số đã bị bắn khi đang đi trên đường, hoặc đang đẩy xe lao động cật lực, hay vừa ngồi xuống cột cọng dây giày. Một số bị tống vào lò hơi ngạt tập thể. Một số nấp dưới tủ chén. Một số dán mình dính vào gầm giường. Một số nín thở dưới hầm xí. Một số tháo chạy vào đường cống. Một số chỉ run cầm cập. Một số chỉ đứng nhìn vô định. Một số chỉ có tội già nua. Một số cứ nối tiếp nhau bước vào một cánh cửa mà không biết sẽ bị giết bằng thú vui tiêu khiển nào… Đau đớn nhất là lúc tôi tưởng tượng cảnh các cháu tôi bị bọn Pháp xít thảm sát, nước mắt tôi rớt lúc nào không hay.
Tumblr media
Quan chỉ huy SS - Amon Goth - đại diện cho tất cả sự ác độc của Đức Quốc Xã. Người hầu gái Goth đã tiết lộ cho khán giả thấy được sự tuyệt vọng của mình khi sống chung với một con quái vật đội lốt người. Cô đã chứng kiến nhiều vụ việc khi nòng súng của Goth nã vô tội vạ vào người dân Do Thái. Bất lực vì đã cố tìm hiểu lý do, nhưng cô không thể nào hiểu được. Những người bị bắn, “họ không ốm cũng không gầy”, “không làm chậm mà cũng không làm nhanh hơn bất kỳ ai”. “Càng chứng kiến Ngài Chỉ huy, tôi càng hiểu chẳng có nguyên tắc nào để có thể sống sót”.  Cô đã chấp nhận việc Goth sẽ bắn cô vào một ngày nào đó. Việc sống mà nơm nớp có người giết mình bất kỳ lúc nào thì chỉ là sự tồn tại của một bóng ma.
Phẫn nộ, uất hận, bàng hoàng, thẫn thờ là một mớ cảm xúc tôi trải qua khi bộ phim kết thúc. Nếu được định nghĩa lại từ “chiến tranh” trong từ điển, thì nó phải là địa ngục. Triết gia Jean Paul Sartre nổi tiếng của Pháp ở Thế kỷ XX đã từng suy nghĩ như vậy: Con người là địa ngục của nhau. Bạn ngẩm thử xem…
Tumblr media
Trong cái địa ngục đó, Oskar Schindler đã cầm ngọn đuốc rọi sáng màn đêm. Để giải cứu gần 1,200 người Do Thái, ông chiêu mộ họ dưới vỏ bọc thợ lành nghề cho xưởng sản xuất của mình. Với mỗi người được giải cứu, ông đã tiêu tốn một phần tài sản cá nhân. Và đến một lúc khi con số lên đến 1,200 người thì đó là tất cả tài sản mà ông có được; đến nỗi có một lần kế toán công ty, Itzhak Stern, phải vội vã đến hỏi Oskar xem ông ta có giấu mình bất kỳ một khoản tiền nào không vì với "độ hào phóng" như hiện tại thì có lẽ không bao lâu sẽ chẳng còn một xu trong tài khoản.
Điều làm nên vẻ đẹp của bộ phim chính là xuất thân của Oskar - một tên Phát xít,  nhưng người xem có thể nói ngay trái tim ông không thuộc về một đảng cầm quyền nào cả.  Ông đã trao cho những người nô lệ Do Thái niềm tin vào nhân loại giữa lúc hỗn mang nhất. Phân cảnh Schindler hôn một phụ nữ Do Thái khi cô ta cầm trên tay cái bánh kem đến chúc mừng sinh nhật ông thật đẹp. Một nụ hôn như bản tuyên ngôn về tình yêu và bình đẳng. Nụ hôn cũng là lời chế nhạo đối với những kẻ nhân danh đủ thứ trên đời để có thể trưng trổ thứ quyền lực thô thiển. Nếu có một tôn giáo mà tôi theo đuổi, thì đó chính là thứ tôn giáo cho phép con người ta trao nhau những nụ hôn như thế. 
Tumblr media
Thật may mắn khi cuộc thanh trừng người Do Thái của Hitler đã chấm dứt, nhưng dường như cánh cửa địa ngục trần gian mà ông ta đã mở ra sẽ không bao giờ thực sự khép lại. Những sang chấn tâm thần, nỗi sợ hãi, sự ô nhục vẫn còn vương lại đâu đó sẽ được truyền lại bằng cách này hay cách khác cho các thế hệ tiếp theo như một màng sương không màu chứa đựng bên trong những bóng ma chực chờ đội mồ sống dậy. Một cách tự nhiên, nó sẽ  được điều chỉnh vào gene của con cái của những con bướm sống sót sau cuộc di cư vạn dặm, như Ocean Vuong đã viết trong cuốn tiểu thuyết của mình.
Định kiến là một bức tường dày. Cuộc chiến tranh nào cũng bắt đầu từ một ý nghĩ lệch lạc của một ai đó. Từ đó, máu và nước mắt sẽ tụ thành hồ và được chứa bên trong những bờ kênh tường dày kiên cố. 
Giữa muôn vàng cơ hội được sống như một ông hoàng, Oskar Schindler đã chọn cho mình một thế khó. Ông đã cầm đầu những công nhân Do Thái thoát ra cánh cổng địa ngục ở các trại tập trung.  
Tumblr media
Ai dám đứng lên cầm trên tay cây búa để đập nát định kiến của chính mình sẽ tạo nên phép màu nhân gian. Schindler đã làm được điều đó. Ông tự mua cho mình một tấm vé đến thiên đàng. Nhưng trước hết ông phải tự mình bước ra khỏi cái bậc cửa nơi ông đã đi vào (hay vô tình mở ra). Tự dưng tôi có cảm giác có lẽ ông đã nhận ra bên trên cánh cổng địa ngục đó ở phía bên này lại có một cái tên khác là “thiên đàng”. 
 Long hải, 08/05/2024
Nhân Trần
Tumblr media
P.S.
Trái ngược với các bài bình luận cho rằng trước khi "thức tỉnh" thì Schindler ban đầu chỉ là một tên tài phiệt Phát xít máu lạnh và trơ trẻn tự gán cho mình cái quyền thượng đẳng, tôi nhìn thấy một Oskar từ đầu bộ phim đã bị nuốt chửng bởi nỗi cô đơn và sự kinh tởm khi cố che dấu tính người để có thể tồn tại với thời cuộc. Tấm hình bên trên là khi ông đang ngồi tiệc tùng giữa giới tinh hoa tại Krakow, bạn nói xem ánh mắt đó có phải thuộc về một người đang tận hưởng say đắm không?
7 notes · View notes
nykhunglong · 1 year ago
Text
“Thời gian trôi rất nhanh. Thoắt cái, đã chẳng thể nhớ nổi số phòng mình từng ở trong lần đầu tiên đi du lịch cùng nhau, những ngày đặc biệt mình tự nhủ lòng sẽ phải nhớ mãi, cả những bài hát cũng đã phai mất lời ca. Mình nhẫn nại bên nhau, có buồn vui, có cay nghiệt. Đủ mọi loại trạng thái trên đời. Nhờ vậy, vào những ngày chị làm em đau đớn, em lại nghĩ về sức mạnh của thời gian. Đã cùng đi qua nhiều ngày dài đằng đẵng, nhiều đêm ngắn ngủi lạ thường, thì cớ sao lại vì những phút giây nóng nảy mà quên sạch. Dù vậy, dự cảm bất hạnh – ngay từ ngày đầu tiên mình nắm tay nhau – vẫn không thôi buông tha em. Em thường xuyên thấy đau lòng. Kiểu có những người ở cạnh nhau, chỉ bởi họ không bao giờ hạnh phúc được nữa. Đôi khi em buồn, em bảo em bị trầm cảm rồi. Chị nổi điên trước cái thói hay bi kịch hoá cuộc đời ở em. Xoáy vào đáy mắt em, chị muốn em phải thật tích cực và lạc quan. Em nghe lời chị, cười như một con khùng. Các đợt sóng vẫn ào ào ập tới, khiến em chao đảo. Nhưng vì chị, lại mạnh mẽ vững vàng. Khi không chịu nổi nữa, em úp mặt vào thau nước, khóc váng lên. Chẳng ai nghe. Sung sướng.
Rồi em tập trồng cây ở bên trong. Gieo mầm lặng lẽ từ những đêm chị nằm ngước lên trần nhà, nhớ người yêu cũ. Từ những kỷ niệm xưa mà bất thần một ai đó mang đến không báo trước. Từ những bản nhạc chị yêu thích không bản nào gắn liền với em. Cái cây không có tên. Nhưng nó tồn tại. Em tập nuôi dưỡng nó qua những cơn bão, cơn giông. Hôm nào mình cãi nhau, cái cây thôi lớn và héo úa. Rồi chỉ cần chị hôn em, thì em lại tưới nước cho nó liền. Em kể chị nghe, chị cứ nghĩ là một chậu cây em đang trồng ở ban công nhà. Ở bữa cơm, em khoe cây lâu lớn quá. Chị bảo đem ra tiệm hỏi cách chăm sóc như thế nào. Em húp ngập bụng tô canh khổ qua, lòng khổ sở với các bí mật. Húp vội quá, bị sặc, trào cả lên mũi. Chị cuống lên, hỏi có sao không. Rồi la em không ngớt vì ham ăn và hậu đậu. Em cười, thủ thỉ rằng chị ơi, cái cây mới lớn thêm được 1cm. Chị lắc đầu, không thể hiểu nổi những câu nói ngây ngô của em…
…Từ khi em biết quá khứ chưa bao giờ ngủ yên trong chị, em thường nghĩ đến những cuộc ra đi. Em dần cô độc trong tình yêu chính mình. Đêm hay nằm nói chuyện một mình. Lờ đi câu hỏi thăm của chị, tàn nhẫn đẩy chị vào vùng tối những nghĩ suy của riêng chị. Thậm chí, em còn nằm mơ chị đi với người khác, rồi tươi cười với em, bảo chị xin lỗi, thời gian qua chị lầm, chị không yêu em như chị nghĩ. Trong giấc mơ mà nỗi đau cũng có thiệt. Sáng ngủ dậy vẫn thấy đau. Nhíu mày một cái đã thấy nước mắt ở đâu rớt xuống. Tào lao bí đao, chị sẽ nói vậy, nếu nghe em kể những giấc mơ của em. Một lần nọ, khi đang ngồi trong căn phòng nhỏ của tụi mình, sự mệt mỏi ở đâu ập đến, khiến em trống rỗng và lụi tàn. Chị đang làm việc. Em đứng dậy, bảo em đi mua gì đó ăn thôi, rồi bước chân ra cổng, đi như kẻ mất hồn. Bỗng dưng em muốn đi bộ khủng khiếp. Em định đi hết con hẻm nhỏ rồi về. Tới đầu hẻm, em lại định hết cái hẻm kia rồi về cũng được. Cứ vậy, em đi đúng bốn vòng. Không thấy mệt, mồ hôi cũng chẳng thèm chảy. Nhưng đau đớn trong em tan biến đi. Nhẹ nhàng. Đúng lúc ấy chị xuất hiện, nắm tay em xách đi. Hóa ra nãy giờ chị đi sau. Mặt đỏ gay, người bê bết. Em rúc đầu vào chị, không nói gì. Chị hỏi có muốn nghe tiếng còi tàu? Em lắc đầu. Tối nay nó không về đâu.”
14 notes · View notes