#Bếp đôi từ
Explore tagged Tumblr posts
homestoryconcept · 2 months ago
Text
Các mẫu bếp từ đôi đa năng tốt nhất cho nhu cầu nấu ăn gia đình
Bếp từ đôi đa năng đang trở thành sự lựa chọn phổ biến cho các gia đình hiện nay nhờ vào khả năng nấu nướng nhanh chóng, tiết kiệm năng lượng và thiết kế tiện dụng. Đặc biệt, các mẫu bếp từ này không chỉ có chức năng cơ bản mà còn được tích hợp nhiều tính năng thông minh, giúp quá trình nấu ăn trở nên dễ dàng và tiết kiệm thời gian hơn. Dưới đây là danh sách những mẫu bếp từ đôi đa năng tốt nhất, đáp ứng nhu cầu nấu ăn của gia đình.
Tumblr media
Bếp Từ Đôi Munchen GM 228 Giá tham khảo: Khoảng 8 triệu đồng
Ưu điểm:
Thiết kế hiện đại: Bếp từ Munchen GM 228 sở hữu thiết kế sang trọng với mặt kính Schott Ceran cao cấp, bền bỉ và dễ vệ sinh. Công suất mạnh mẽ: Mỗi vùng nấu có công suất 2000W, giúp nấu ăn nhanh chóng, tiết kiệm thời gian. Công nghệ Inverter: Bếp sử dụng công nghệ Inverter giúp tiết kiệm điện năng và hoạt động ổn định. Các tính năng an toàn: Tính năng khóa trẻ em, tự động tắt khi không có nồi, bảo vệ quá nhiệt đảm bảo sự an toàn cho người sử dụng. Lý do chọn mua: Bếp từ Munchen GM 228 là lựa chọn hoàn hảo cho những gia đình có nhu cầu sử dụng bếp từ đôi với thiết kế đẹp, tính năng đa dạng và công suất mạnh mẽ.
Bếp Từ Đôi Binova BI-02IH Giá tham khảo: Khoảng 7,5 triệu đồng
Ưu điểm:
Công suất cao: Mỗi vùng nấu có công suất lên tới 2200W, giúp việc nấu nướng trở nên nhanh chóng. Thiết kế tinh tế: Mặt kính Eurokera chống trầy xước, chịu nhiệt tốt và dễ vệ sinh. Điều khiển cảm ứng: Bếp từ Binova BI-02IH được trang bị bảng điều khiển cảm ứng, dễ dàng sử dụng và thao tác. Chế độ tiết kiệm điện: Sử dụng công nghệ tiết kiệm điện giúp giảm chi phí điện năng cho gia đình. Lý do chọn mua: Bếp từ Binova BI-02IH là một lựa chọn lý tưởng cho những gia đình tìm kiếm một sản phẩm bền bỉ, dễ sử dụng, tiết kiệm điện mà không phải chi quá nhiều tiền.
Bếp Từ Đôi Sika SI-DB02 Giá tham khảo: Khoảng 7 triệu đồng
Ưu điểm:
Công suất mạnh mẽ: Mỗi vùng nấu của bếp có công suất lên tới 2400W, giúp nấu ăn nhanh chóng, tiết kiệm thời gian. Thiết kế gọn gàng: Bếp có thiết kế nhỏ gọn, dễ dàng lắp đặt và sử dụng trong không gian bếp hiện đại. Tính năng an toàn: Bếp được trang bị các tính năng bảo vệ quá nhiệt, tự động tắt khi không có nồi, khóa trẻ em, mang lại sự an toàn tuyệt đối cho gia đình. Chế độ tiết kiệm điện: Công nghệ Inverter giúp giảm lượng điện tiêu thụ, giúp gia đình tiết kiệm chi phí điện năng. Lý do chọn mua: Bếp từ Sika SI-DB02 là lựa chọn hoàn hảo cho gia đình có nhu cầu nấu ăn nhanh, an toàn và tiết kiệm điện.
Bếp Từ Đôi Tomate IH-2001 Giá tham khảo: Khoảng 5,5 triệu đồng
Ưu điểm:
Giá cả phải chăng: Đây là một trong những bếp từ đôi có giá thấp nhưng vẫn đảm bảo hiệu suất tốt. Công suất cao: Mỗi vùng nấu có công suất lên tới 2200W, giúp việc nấu ăn nhanh chóng và tiện lợi. Thiết kế đơn giản, dễ sử dụng: Bếp có bảng điều khiển cảm ứng đơn giản, dễ thao tác. Tính năng an toàn: Bếp có tính năng tự động tắt khi không có nồi và bảo vệ quá nhiệt, giúp đảm bảo an toàn cho người sử dụng. Lý do chọn mua: Tomate IH-2001 là lựa chọn phù hợp cho những gia đình có ngân sách hạn chế nhưng vẫn muốn sở hữu một chiếc bếp từ đôi chất lượng và an toàn.
Bếp Từ Đôi Monaco M-268 Giá tham khảo: Khoảng 8 triệu đồng
Ưu điểm:
Công nghệ Inverter tiết kiệm điện: Bếp sử dụng công nghệ Inverter giúp tiết kiệm điện năng, đảm bảo hiệu suất nấu cao mà không tốn nhiều điện. Chức năng nấu thông minh: Bếp có các chức năng nấu thông minh như tự động điều chỉnh nhiệt độ, giúp việc nấu ăn dễ dàng và hiệu quả hơn. Mặt kính chịu nhiệt: Mặt kính cao cấp chịu nhiệt tốt, dễ dàng vệ sinh. Các tính năng an toàn: Bếp từ Monaco M-268 có tính năng khóa trẻ em, tự động tắt khi không có nồi và bảo vệ quá nhiệt. Lý do chọn mua: Bếp từ Monaco M-268 là lựa chọn lý tưởng cho những gia đình muốn sở hữu một chiếc bếp từ đa năng, có nhiều tính năng tiện lợi và tiết kiệm điện.
Bếp Từ Đôi Luxhome LH-02 Giá tham khảo: Khoảng 6 triệu đồng
Ưu điểm:
Công suất ổn định: Mỗi vùng nấu của bếp có công suất 2000W, giúp nấu ăn nhanh chóng và hiệu quả. Thiết kế nhỏ gọn, hiện đại: Bếp từ Luxhome LH-02 có thiết kế sang trọng, dễ dàng kết hợp với nhiều không gian bếp khác nhau. Chế độ an toàn: Bếp có tính năng tự động tắt khi không có nồi, bảo vệ quá nhiệt, giúp đảm bảo an toàn cho gia đình. Lý do chọn mua: Luxhome LH-02 là sự lựa chọn hợp lý cho những gia đình muốn sở hữu một chiếc bếp từ đơn giản, dễ sử dụng nhưng vẫn đảm bảo chất lượng.
Kết Luận Các mẫu bếp từ đôi đa năng hiện nay không chỉ có khả năng nấu nướng nhanh chóng, mà còn tích hợp nhiều tính năng thông minh, tiết kiệm điện và đảm bảo an toàn cho gia đình. Nếu bạn đang tìm kiếm một chiếc bếp từ đôi chất lượng, Munchen GM 228, Binova BI-02IH và Sika SI-DB02 là những lựa chọn đáng cân nhắc. Các mẫu bếp từ như Tomate IH-2001 và Luxhome LH-02 cũng là những lựa chọn hợp lý cho những gia đình có ngân sách tiết kiệm. Hãy lựa chọn bếp từ phù hợp với nhu cầu và ngân sách của gia đình để trải nghiệm những tiện ích tuyệt vời mà sản phẩm mang lại.
0 notes
inoxhimalaya · 1 year ago
Text
0 notes
tieuduongnhi · 10 days ago
Text
Câu nói nào bỗng khiến bạn cảm thấy ấm áp?
____________________________________________
1. Một ngày nào đó, áo sơ mi của tôi và đồ ngủ của em bị trộn lẫn trong máy giặt ở nhà. Em sẽ cáu kỉnh ăn bữa sáng do tôi nấu, dao cạo râu của tôi và mỹ phẩm của em bị lũ cún giày vò ném đi không thấy dấu tích, chúng ta cũng đã quên những lời nói khí phách khi còn trẻ, đêm đến em lấy tay làm gối miên man chìm vào giấc ngủ, muốn là người thức dậy đầu tiên vào sáng sớm để lắng nghe nhịp thở của em.
2. Bạn nhất định phải tin rằng ở bên đúng người thực sự có thể quét sạch bụi bặm trong cuộc đời, để dù có ở dưới tận cùng đáy vực, bạn vẫn có thể ngước lên và nhìn thấy những vì sao sáng.
3. Tại sao người trên tàu cao tốc lại rất im lặng nhưng người trên tàu hỏa thì lại nói chuyện rôm rả suốt chặng đường ?
Chuyến tàu cao tốc chở những ý niệm đến nơi phương xa, nó không cần quá nhiều lời nói, con đường phía trước tự có ánh sáng riêng, tàu hỏa thì mang nỗi nhớ quê nhà, muôn nghìn lời nói cũng chỉ là một nỗi nhớ nhung.
4. Nếu thời gian có thể quay trở lại, tôi vẫn sẽ chọn làm quen với em, tuy sẽ chồng chất nhiều vết thương, nhưng những ký ức ấm áp trong lòng không ai có thể mang đi được, cảm ơn em đã hiện diện trong sinh mệnh của tôi.
5. Giữa hai từ "hiểu" và "thấu hiểu" tôi thích từ "thấu hiểu" hơn. Điều đó có nghĩa là tôi sẵn sàng bước vào thế giới của bạn, chấp nhận cuộc sống không như ý của bạn, ngắm nhìn khoảnh khắc bạn tỏa sáng, không ngại chạm vào những góc khuất sâu thẳm nhất trong tâm hồn bạn và chấp nhận tất thảy chúng.
6. Ngay cả khi bạn nằm trên ghế sofa ba ngày không kéo rèm cửa, bật khóc vì không biết nên mang đôi tất nào, tôi cũng sẽ không bao giờ ngừng yêu bạn.
7. Khi bạn khóc, não sẽ giải phóng endorphin để giảm đau buồn và cải thiện tâm trạng. Đây là lúc não bạn vỗ nhẹ vào lưng bạn và nói: "Mọi chuyện sẽ ổn thôi".
8. Trong tất cả những lời từ biệt, tôi thích nhất câu “hẹn gặp lại ngày mai”.
9. Nếu bạn có ghé thăm, nhưng tôi không có ở đây, xin hãy bầu bạn với những bông hoa ngoài cửa nhà tôi một lúc. Chúng rất ấm áp và tôi đã ngắm chúng rất nhiều ngày qua.
10. Có bao nhiêu người đã yêu bạn ở tại giây phút tuổi trẻ tươi đẹp, là giả vờ hay thật lòng ngưỡng mộ vẻ đẹp của bạn, chỉ có duy nhất một người vẫn yêu tín ngưỡng trong tâm hồn bạn và yêu cả những nếp nhăn trên khuôn mặt già nua ấy.
11. Có thể bây giờ, người bạn thích chỉ nhìn thấy một mặt ảm đạm của bạn. Nhưng vào một ngày đẹp trời nào đó, sẽ có người sẵn sàng đi vòng quanh bạn và nhìn thấy khía cạnh tỏa sáng của bạn.
12. Cầu mong có thức ăn trong bếp, nụ cười trong phòng khách, những cái ôm trong phòng ngủ, cầu mong bạn và người ấy một chén cơm một muỗng cháo, một nét nhăn mày một ý cười.
@taifang dịch
99 notes · View notes
taifang · 10 months ago
Text
Câu nói nào bỗng khiến bạn cảm thấy ấm áp?
____________________________________________
1. Một ngày nào đó, áo sơ mi của tôi và đồ ngủ của em bị trộn lẫn trong máy giặt ở nhà. Em sẽ cáu kỉnh ăn bữa sáng do tôi nấu, dao cạo râu của tôi và mỹ phẩm của em bị lũ cún giày vò ném đi không thấy dấu tích, chúng ta cũng đã quên những lời nói khí phách khi còn trẻ, đêm đến em lấy tay làm gối miên man chìm vào giấc ngủ, muốn là người thức dậy đầu tiên vào sáng sớm để lắng nghe nhịp thở của em.
2. Bạn nhất định phải tin rằng ở bên đúng người thực sự có thể quét sạch bụi bặm trong cuộc đời, để dù có ở dưới tận cùng đáy vực, bạn vẫn có thể ngước lên và nhìn thấy những vì sao sáng.
3. Tại sao người trên tàu cao tốc lại rất im lặng nhưng người trên tàu hỏa thì lại nói chuyện rôm rả suốt chặng đường ?
Chuyến tàu cao tốc chở những ý niệm đến nơi phương xa, nó không cần quá nhiều lời nói, con đường phía trước tự có ánh sáng riêng, tàu hỏa thì mang nỗi nhớ quê nhà, muôn nghìn lời nói cũng chỉ là một nỗi nhớ nhung.
4. Nếu thời gian có thể quay trở lại, tôi vẫn sẽ chọn làm quen với em, tuy sẽ chồng chất nhiều vết thương, nhưng những ký ức ấm áp trong lòng không ai có thể mang đi được, cảm ơn em đã hiện diện trong sinh mệnh của tôi.
5. Giữa hai từ "hiểu" và "thấu hiểu" tôi thích từ "thấu hiểu" hơn. Điều đó có nghĩa là tôi sẵn sàng bước vào thế giới của bạn, chấp nhận cuộc sống không như ý của bạn, ngắm nhìn khoảnh khắc bạn tỏa sáng, không ngại chạm vào những góc khuất sâu thẳm nhất trong tâm hồn bạn và chấp nhận tất thảy chúng.
6. Ngay cả khi bạn nằm trên ghế sofa ba ngày không kéo rèm cửa, bật khóc vì không biết nên mang đôi tất nào, tôi cũng sẽ không bao giờ ngừng yêu bạn.
7. Khi bạn khóc, não sẽ giải phóng endorphin để giảm đau buồn và cải thiện tâm trạng. Đây là lúc não bạn vỗ nhẹ vào lưng bạn và nói: "Mọi chuyện sẽ ổn thôi".
8. Trong tất cả những lời từ biệt, tôi thích nhất câu “hẹn gặp lại ngày mai”.
9. Nếu bạn có ghé thăm, nhưng tôi không có ở đây, xin hãy bầu bạn với những bông hoa ngoài cửa nhà tôi một lúc. Chúng rất ấm áp và tôi đã ngắm chúng rất nhiều ngày qua.
10. Có bao nhiêu người đã yêu bạn ở tại giây phút tuổi trẻ tươi đẹp, là giả vờ hay thật lòng ngưỡng mộ vẻ đẹp của bạn, chỉ có duy nhất một người vẫn yêu tín ngưỡng trong tâm hồn bạn và yêu cả những nếp nhăn trên khuôn mặt già nua ấy.
11. Có thể bây giờ, người bạn thích chỉ nhìn thấy một mặt ảm đạm của bạn. Nhưng vào một ngày đẹp trời nào đó, sẽ có người sẵn sàng đi vòng quanh bạn và nhìn thấy khía cạnh tỏa sáng của bạn.
12. Cầu mong có thức ăn trong bếp, nụ cười trong phòng khách, những cái ôm trong phòng ngủ, cầu mong bạn và người ấy một chén cơm một muỗng cháo, một nét nhăn mày một ý cười.
@taifang dịch
Tumblr media
146 notes · View notes
mocdieptu · 3 months ago
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Hồi mới đến Nhật học, mình gần như chẳng thích ăn món gì ở Nhật, mặc dù ngày ở nhà vẫn thỉnh thoảng đi ăn đồ Nhật. Mình không phải người quá kén ăn nhưng lúc đó mình không cảm thấy thèm ăn một món gì đó đặc biệt. Món mình ăn nhiều nhất và có lẽ cũng thích nhất đến giờ ở Nhật là cơm nắm mơ muối, oden và ramen (tsukemen). Mỗi sáng mùa đông tuyết rơi, mình thường mua một nắm cơm mơ muối và một bát oden nhiều củ cải để ăn trước khi đến trường. Mình vẫn nhớ mãi bát oden ăn vào một ngày mưa gió khi mình đến ngôi làng cổ nằm trên điểm cuối cùng của Aomori. Nồi oden nấu rất đặc biệt với nhiều loại lòng bò, đuôi bò và hải sản, những miếng mochi và đậu được nướng rồi ninh trong nước dùng ngọt lịm, sau đó được phủ một lớp xốt miso gừng thơm lừng, ăn vào tỉnh cả người dưới cái lạnh tê tái của Aomori, nơi tận cùng Đông Bắc nước Nhật. Oden của Aomori rất đặc biệt, nó là sự hoà quyện của nhiều nguyên liệu với sự xuất hiện của đuôi bò, gân bò nhưng nước dùng không chút vẩn đục hay váng mỡ, nó vàng óng ánh như nắng thu dịu dàng sưởi ấm lòng người trong mùa đông lạnh giá. Thứ oden tuyệt diệu ấy được dùng kèm với một ly rượu táo đượm nồng, phảng phất vị quế thơm làm hồn người như lang bạt về một nơi nào đó xa lắm, muốn rong chơi quên hết muộn phiền. Cho đến bây giờ, nếu như Yamagata là người tình kiếp trước của mình, thì Aomori mãi là nàng thơ, là nơi mà mình đã đến rồi trở lại nhiều lần trong những khoảnh khắc chơi vơi nhất.
Nhân một ngày mưa gió, mình ngồi nấu Oden, tự nhiên lại bâng khuâng nhớ Aomori và muốn kể lại đôi chút về những kỷ niệm đã qua…
Sau đây mình sẽ hướng dẫn các bạn làm Oden, nấu cơm tấm sườn bì với gia vị Nhật, cách làm đùi gà nướng cho Giáng Sinh đẹp như tiệm, xốt Teriyaki và cơm thịt bò nướng kiểu Nhật.
A. Cách nấu oden (おでん /Japanese Fish Cake Stew):
Oden trong tiếng Nhật được gọi là (おでん), ngoài ra còn được gọi là misodengaku hoặc dengaku. Đây được coi là một món lẩu kiểu Nhật với c��ch thức làm thì lại tương tự món hầm, ninh. Linh hồn của món lẩu Oden chính là nước dùng dashi được nấu từ tảo bẹ kombu, cá bào katsuo và nước tương Ushukuchi.
1. Nguyên liệu:
- 6 cups awase dashi (các bạn có thể mua gói Kayanoya Dashi hoặc Shimaya Dashi Powder).
- 2 cups nước hầm đuôi bò hoặc thay tất cả bằng 8 cups dashi.
- 6 tbsp Usukuchi shouyu (淡口醤油, light colored soy sauce). Hoặc các bạn có thể dùng nước tương Nhật bình thường nhà hay dùng.
- 2 tbsp rượu nấu ăn.
- 1 tbsp đường.
- 2 tbsp mirin.
- 1/2 tsp muối.
- 1/2 cây củ cải (chọn phần củ cải trên gần cuống).
- 4 quả trứng.
- 4 nishime kombu (煮しめ昆布/dried seaweed).
- 1 gói konnyaku (konjac).
- 1 gói shirataki (白滝/konjac noodles).
- 1 cây hành xanh (scallions/ leeks).
- 2 set Oden/Nerimono bao gồm Chikuwa (tubed fish cake), Gobomaki (fish cake stuffed with gobo), Datemaki (egg and fish cake), Hanpen (pounded fish cake), Ikamaki (fish cake stuffed with squid), Kamaboko (fish cake), Kanikama (imitation crab meat), Narutomaki (white fish cake with a red swirl pattern), Satsumaagee (fried fish cake), Tsumire (fish ball), Vegetable Tempura (fried fish cake with vegetables)…
- 1 gói Aburaage (油揚げ/Japanese deep-fried tofu pouche).
- 1 gói kirimochi.
- 350g lòng bò hoặc bạch tuộc sashimi (octopus sashimi/boiled octopus).
- Nước vo gạo.
2. Cách làm: - Đổ lẫn nước dùng dashi và nước hầm đuôi bò vào nồi lẩu, thêm vào 6 tbsp Usukuchi shouyu (hoặc nước tương Nhật thường dùng), 2 tbsp rượu nấu ăn, 2 tbsp mirin, 1 tbsp đường, 1/2 tsp muối và khuấy đều.
- Cắt củ cải làm các khoanh tròn dày 2,5-3cm, gọt bỏ vỏ. Sau đó lạng dao quanh phần mép củ cải để tạo thành hình tròn.
- Đổ nước vo gạo vào một nồi sâu lòng, cho củ cải vào ngâm 30 phút. Sau đó đặt nồi nước vo gạo lên bếp, để lửa nhỏ, đun liu riu không đậy vung khoảng 20 phút cho đến khi xiên tăm thấy củ cải mềm là được. Làm như vậy sẽ giúp loại bỏ hết vị đắng và hăng trong củ cải, giúp củ cải ngấm gia vị khi nấu oden.
- Thả trứng vào nồi nhỏ, thêm muối và giấm luộc trứng chín lòng đào trong khoảng 8 phút, sau đó ngâm vào nước lạnh cho dễ tách vỏ. Bóc vỏ để sang một bên.
- Buộc thắt từng miếng nishime kombu lại để thả vào oden.
- Thái bạch tuộc thành từng đoạn dài khoảng 12cm, xiên từng miếng cố định bằng que tre.
- Nếu dùng lòng bò, làm sạch với bột mì, sau đó luộc chín với giấm, gừng và hành để khử mùi rồi rửa sạch lại. Sau đó xiên vào que tre.
- Konnyaku cắt thành các miếng chéo, shirataki bó lại thành từng bó tròn, sau đó bắc nồi nước, luộc konnyaku và shirataki rồi rửa sạch lại cho hết mùi.
- Chần sơ aburaage trong nước sôi để loại bỏ dầu thừa, để ráo rồi cắt đôi. Cắt đôi từng miếng mochi và đặt vào bên trong miếng aburaage, dùng tăm xiên qua để ghim miếng đậu lại hoặc dùng kombu buộc đầu miếng đậu để cố định mochi bên trong.
- Hành xanh lấy phần đầu trắng, cắt khúc 4cm.
- Bắc nồi to, đổ nước vào đun sôi rồi cho set oden vào chần khoảng 1 phút để bỏ dầu thừa giúp khi hầm nước không bị đục sau đó để ráo. Các bạn có thể cắt các loại chả cá làm đôi.
- Bắc nồi nước dùng dashi đã hoà gia vị ban đầu, cho tất cả set oden, củ cải, konnyaku, shirataki, xiên lòng bò/ bạch tuộc, nishime kombu, aburaage bọc mochi, phần đầu hành, trứng luộc ninh trong khoảng 60 phút, hớt bọt cho trong. Sau đó dọn bếp lẩu ra bàn, dùng nóng.
8 notes · View notes
chieclamauxanh · 7 months ago
Text
Chấm điểm những điều mình đã làm trong 1 tháng ở Đà Lạt:
1. Đi máy bay: 6/10
Đợt này ở ĐL 1 tháng nhưng vì bận đủ thứ nên mình về SG 3 lần (tổng cộng 7 lượt, tính luôn 1 chiều về hẳn). Thì có 2 lần mình mua vé máy bay về. Đi máy bay từ ĐL về SG nhanh, chưa kịp say đã tới nơi :))) Nhược điểm: vé đắt gấp 4-5 lần vé xe thường.
2. Đi xe solati limousine 9 chỗ: 7/10
Dành cho ai say xe siêu nặng như mình thì đi xe này đỡ hơn 1 chút. Có khi tài xế chạy êm thì mình chỉ nôn đúng 1 lần từ SG lên ĐL, nhưng mà nói chung là cơ địa nên lần nào đi cũng như chết đi sống lại. Tài xế 10₫ dễ thương, bác tài lớn tuổi thì chạy êm ru, anh tài xế trẻ thì tâm lí, thấy mình nôn còn mua bánh mì cho mình để dành ăn. Có điều vé đắt gấp đôi vé xe thường.
2. Dạy học: 8/10
Lên ĐL thì công việc chính của mình là dạy học, ngoại trừ việc chưa đủ target tuyển sinh thì còn lại đều khá ổn. Chương trình học khiến các bé thích mê, trộm vía các bé cũng ngoan ngoãn vâng lời. Dù kiếm tiền chỉ đủ trang trải 2 cái vé máy bay và 5 lần đi xe 😂 nhưng mình bằng lòng vì trải nghiệm đáng nhớ này.
3. Dành 1 ngày cuối tuần để đi chơi: 100/10
Dù lên ở 1 tháng nhưng tâm trạng vẫn là khách du lịch nên mình và Thúy An pick 1 ngày thứ 7 không có lịch dạy để đi chơi. Tụi mình uống cà phê ở khu Hoà Bình sáng sớm, ăn bánh căn, đi Cây cam ngọt rồi ghé qua Chùa Tàu xin quẻ, trưa thì ăn gà nướng, buổi chiều ghé Đơn cà phê chơi với mèo rồi qua chợ Đà Lạt dạo dạo, kết thúc bằng đêm mưa tại cà phê hoa hồng. Trừ việc mắc mưa thì đó là một ngày siêu vuii
4. Mua quà tặng: 100/10
Đợt này đi mình mua nhiều quà, cho nhiều người mình yêu thương, mua mấy chiếc ví, chiếc túi cho mẹ và các dì, một giỏ hoa bất tử cho ngoại, mấy cây thước khắc tên cho các em, dâu sấy khoái khẩu cho chị đồng nghiệp,... Mình nhận ra mình hạnh phúc nhất khi được cho đi, chỉ cần nghĩ đến việc người ta hào hứng nhận quà của mình là mình vui quá chừng.
5. Ngắm Đà Lạt đêm và đốt lửa trại: 9/10
Tối đó mình, An và Khang dự là sẽ đi cà phê, một quán được review trên tiktok, nhưng lơ ngơ kiểu gì lại đi lạc không đến được quán đó, vậy là tụi mình rẽ đại vào một quán vắng khách, chỉ có mỗi bọn mình. Chị chủ quán đã đốt lửa trại miễn phí cho cả đám. Tụi mình gặm khoai nướng và deeptalk. Nói bon mồm quá nhưng tới giờ giớii nghiêm phải về nên -1 điểm hehe
6. Mua nhẫn: 1001/10
Mình xưa giờ không đeo trang sức, cho tới sinh nhật năm 19 tuổi, một cô bạn thân tặng mình chiếc vòng bạc, sinh nhật năm 20 lại được một người bạn thân khác tặng chiếc vòng handmade, vậy là hai tay mình đeo hai vòng. Đợt này lên Đà Lạt muốn mua thêm gì đó tặng bản thân, và cuối cùng cũng lựa được một chiếc nhẫn vừa xinh đeo ngón trỏ. Ưng xỉu áaa
7. Làm trứng cuộn: 7/10
Mình không giỏi bếp núc, nhưng khi lên Đà Lạt ở thì mình đã tập tành và cũng cố gắng thử. Món đầu tiên mình làm là trứng chiên thịt bằm, tất nhiên bị nát do không biết cuộn, lần 2 khi cô chú cho thử lại thì đã cuộn đẹp hơn, mỗi tội hơi nhạt. Thôi kệ, ai cũng bắt đầu từ đâu đó mà ha.
8. Chạy deadline điên đầu: -1000000/10
Dù lên Đà Lạt nhưng công việc ở SG của mình vẫn tiếp diễn, mình chuyển hình thức làm sang remote chứ không phải off hẳn nên mấy ngày này áp lực x2 x3. Đôi khi nó làm mình quạu kinh khủng, nhưng vì thời tiết ở Đà Lạt mát mẻ nên cũng dễ nguôi ngoai. Chứ mà 40 độ như SG thì chắc mình điên mất rồi.
Thoai tạm thế nha, vì lên đi làm chứ hong có đi chơi nhiều nên chỉ chấm được nhiêu đó 😂
Còn hơn 1 tuần nếu có trải nghiệm gì vui hơn sẽ update sauuu
Tumblr media
16 notes · View notes
spyxfamilyanalysis · 6 months ago
Text
Spy × Family analysis (Vietnamese)
Phân tích tất cả các tập có phụ đề tiếng Anh của anime~
Mình quyết định quan sát và phân tích bộ anime nổi tiếng hiện nay Mùa xuân 2022 SPY × FAMILY. Sau bài đăng trước đó của mình, mình tiếp tục xem các tập phim, bắt đầu suy nghĩ về việc phân tích chúng và xem liệu có bất kỳ sự tiết lộ hoặc sự thật thú vị nào không.
Bài đăng chính này gồm có: bài phân tích đầy đủ của các tập; sự thật và ý kiến cá nhân ​​về các chương & bộ phim, nhân vật, các cặp ghép đôi (nếu có); các biểu mẫu để hỗ trợ hoạt động của blog (hiện đã đóng); bức vẽ của tôi; câu trả lời cho hộp hỏi; yêu cầu trợ giúp & hướng dẫn, cũng như những nội dung khác.
Spy × Family: Mùa 1, 2, và Phim dài
Tập phim/ Nhiệm vụ
Mùa 1: 25 tập: 1-25
Mùa 2: 12 tập: 26-37
Chiến dịch Strix [phần 1] [phần 2.1] [phần 2.2] [phần 2.3]
Bảo vệ (Tìm kiếm) người Vợ [phần 1] [phần 2.1] [phần 2.2]
Chuẩn bị cho Kỳ thi Tuyển sinh
Phỏng vấn vào Ngôi trường Danh giá
Đậu hay Rớt
Chiến dịch Bạn bè
Mục tiêu: Người con thứ
Chiến dịch che đậy của Cảnh sát Bí mật
Thể hiện bạn yêu đến nhường nào
Kế hoạch trò chơi Bóng né Vĩ đại
Ngôi sao Stella
Công viên Cánh cụt
Thí nghiệm Apple (Táo)
Giải giáp Quả bom Hẹn giờ
Thành viên Mới trong Gia đình
Căn bếp của Yor/ Kế hoạch Lãng mạn Vĩ đại của Người cung cấp thông tin
Tiến hành kế hoạch Chim ưng/ Quý cô "bền như sắt"/ Cơm trứng Omurice❤️
Người chú Gia sư/ Điệp viên Daybreak (Bình minh)
Âm mưu Trả thù nhà Desmond/ Mẹ trở thành cơn Gió
Điều tra Bệnh viện Đa khoa/ Giải mã bộ mã khó hiểu
Điệp viên Nightfall (Màn đêm buông xuống)/ Cú đấm Khởi đầu sự Ghen tuông
Giải đấu Quần vợt Ngầm: Nhà Campbelldon
Con đường Vững chắc
Vai trò của người Mẹ và Vợ/ Mua sắm cùng Bạn
Cuộc gặp mặt Đầu tiên
Theo dõi Cha và Mẹ
Chiến lược sống sót của chú chó Bond/ Chuyến đi Nghiên cứu Thực địa của Damian
Nhiệm vụ và Gia đình
Sự hiểu biết về Bánh ngọt/ Kế hoạch Lãng mạn Vĩ đại của Người cung cấp thông tin phần II
Kế hoạch Vượt Biên giới
Chuyến tàu Du lịch Sang chảnh Đáng sợ
Nhiệm vụ này là Vì Ai?
Bản hòa tấu trên con Thuyền
Bàn tay tiếp nối Tương lai
Tận hưởng Khu nghỉ dưỡng Trọn vẹn nhất/ Khoe mẽ về Ngày nghỉ
Berlint chìm trong tình yêu/ Cuộc sống đời thường của Nightfall
Là một phần của Gia đình
Bộ phim: Spy × Family Mã: White (Trắng) (Nhật Bản: 22/12/2023, khởi chiếu tại rạp ở Hoa Kỳ (và phần còn lại của Bắc Mỹ): 19/04/2024)
Thông tin & Ý kiến: first announcement, second announcement, (1), (2), (3), (4), spoilers for (5), (5) Twilight/ Loid Forger (Part 1), (6), (7) Twilight/Loid Forger (Part 2), Chapter 96 opinion, Chapter 97 & 98 (Part 1)
Biểu mẫu: Spy x Family analysis: A small survey/Đóng/, SPY x FAMILY: Questions of choices~ /Đóng/
Bức vẽ: Christmas 2022 Thank you 37 followers, Christmas 2023 (main blog), Update my OC in spies (Spoilers), Spoilers OCs: hair colors, Post before official art coming out
Bầu chọn: Anya Forger or the Garden, OC art spy edition, Spoilers OCs: hair colors
Yêu cầu trợ giúp: Drafts posts & Art collaborations!!!
Hướng dẫn nếu bạn không nhấn được đường dẫn
Hộp hỏi: The Desmonds and Project + addition in reblog
Thông báo quan trọng mà có thể ảnh hưởng đến tương lai mình
Mình đã thêm đường dẫn các bài viết ở trên để các bạn có thể tìm kiếm dễ dàng hơn. Ngoài ra, vui lòng xem các bài đăng reblog (xem lại) khác từ những người hâm mộ Spy × Family khác vì họ cũng đi sâu vào anime và manga cũng như "đóng góp" cho Thế giới nghệ thuật Anime bằng các tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời của Spy × Family.
Cảm ơn các bạn vì 118 người theo dõi nhen!~
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Lời chia sẻ từ tác giả (là tui í chứ ai :))) ): Tui chưa có dịch toàn bộ các bài đăng trên của đường link sang tiếng việt, nên chỉ có cái bài ghim là có, còn các bài đăng tui phân tích trên thì chưa chắc là có làm hay hong nữa...
(English ver.) From the author (me duh)'s words: I haven't fully translated the links' post into Vietnamese, so only the pin post is translated, for the analysis posts, I'm not sure if I will translate...
---------------------------------Surprises----------------------------------
If pin post reaches 10 likes/ 5 reblogs, I will translate link posts into Vietnamese
When it reaches 15 likes, I will translate into other languages, you decide in the comment section~
20 likes, and I will show you spoilers of some good stuffs I've been working on...
Also, I'm currently choosing some majors for my universities for signing up my wishes (?)
7 notes · View notes
gixxnn · 7 months ago
Text
Tumblr media
Hôm nay tớ đã xuống tiền để mua một khóa học mà có lẽ có thể nói là tớ đã mong ước từ rất lâu. Khóa học này là thứ tớ nghiền ngẫm, cân đo đong đếm từ tháng ngày này qua tháng ngày khác. Tớ thích đọc- thích học- thích tiếp thu những kiến thức mới. Có điều kiện cũng sẽ chẳng ngại mà đi mua những khóa học ngắn hạn trải nghiệm nhưng khóa học này là một điều thực sự đặc biệt với tớ. Biết rõ ràng mình có khả năng mua được khóa học từ rất lâu lại cứ luôn phải quanh quẩn suy nghĩ rằng nó có thực sự "đáng" để mình xuống tiền đi học hay không.
"Đáng" ở đây có lẽ nó đi đôi với những gánh nặng đã từ rất lâu rồi tớ đã-đang-sẽ phải gánh vác. Nên khiến tớ đắn đo lâu đến vậy.
Trải qua 4 tháng-cô phụ trách case của tớ yêu cầu tớ phải quay lại dùng thuốc để điều hòa tâm trạng của mình vào mỗi đêm, nhận lấy cú sock và sự thất vọng tràn trề đến đau thấu triệt tim gan vào thứ 7 tuần trước. Tớ quanh quẩn loay hoay cố gắng điều hòa cảm xúc của bản thân để không bật khóc hay suy sụp trước mặt mọi người ở công ty. Hay chỉ đơn giản là đi qua nhà bếp thì không nhìn lên con dao gọt hoa quả đang được để sẵn trên kệ. Thuốc tớ hút, rượu tớ uống. Mấy thứ mà người đời nói rằng nó sẽ làm tốt cho tâm trạng của họ lại chẳng thấy có tác dụng gì với tớ cả. Hôm nay tớ xuống tiền mua cho mình khóa học đó. Thứ tớ đã dành ra 4 tiếng đồng hồ chỉ để xem về nó. Tớ nghĩ nó hợp với mình, nó sẽ xoa dịu mình, nó sẽ khiến tớ nghĩ bản thân mình còn phải đang cố tồn tại vì còn phải hoàn thành hết khóa học đó. Tớ vừa tự thấy đau xót cho bản thân mình, cũng vừa tự thấy có lỗi với bản thân mình. Mà lại chẳng có thể nào xin lỗi hay làm điều gì đó cho bản thân. Tớ thường phải hay đi hỏi người ta rằng làm thế nào để yêu bản thân hơn-Hãy hướng dẫn tớ một cách cụ thể được không. Họ nói tớ phải làm điều này điều kia, tớ làm-nghe theo lời họ. Hôm nay tớ cũng đã làm điều tớ mong muốn từ lâu. Nhưng tại sao trong tâm trí vẫn còn trống rỗng đến mức này vậy? Thời điểm của tớ sắp đến rồi đúng không? Tớ cần phải chịu đựng bao lâu nữa với sự trống rỗng này vậy?
17 notes · View notes
hotwife3110 · 4 months ago
Text
Câu chuyện số 2: Giao thừa 2023
Chào mọi người, cám ơn mọi người đã đọc bài viết đầu tiên của mình, tuy hơi dài, nhưng mình cảm thấy được giải tỏa phần nào khi viết ra được những cảm xúc của bản thân.
Câu chuyện thứ 2 mình muốn chia sẻ cũng khá dài, và đây cũng là câu chuyện mà mình muốn tâm sự với ai đó nhưng chưa dám. Mong các bạn cùng chia sẻ với mình.
Đêm giao thừa năm 2023, hội bạn của chồng mình tổ chức tiệc tất niên để cho có không khí Tết Việt Nam. Hôm đó có tổng cộng 12 người, có cả cặp đôi, cả những người độc thân.
Mọi người quây quần bên bếp cuốn nem, bóc bánh chưng, chuẩn bị cho bữa tất niên được đầy đủ nhất có thể. Ai cũng có việc, tất bật, trông không có vẻ gì là nơi đất khách quê người. Bữa ăn hôm đó gần như có tất cả các món ăn ngày Tết, và không khí trở nên ấm cúng hơn bao giờ hết.
Sau khi chuẩn bị mọi thứ xong xuôi, mọi người quây quần vào và nâng ly chúc mừng 1 năm 2022 như c.ứ.t và chuẩn bị tinh thần làm lại vào năm 2023, một năm đầy hứa hẹn. Ai cũng uống rượu và cố gắng nói ra những khó khăn, cũng có người mượn rượu để chửi sau lưng những thằng sếp hãm tài, hay kể về hoàn cảnh nợ nần đang có. Mỗi người 1 câu chuyện, nhưng ai cũng lắng nghe đến cuối vì mọi người hiểu, ở nơi đất Nhật, không có gia đình người thân, chỉ có những người bạn như thế này để giải tỏa.
Mọi người ăn uống từ 8h tối đến 11h đêm, ai cũng say hơi men nhưng sau khi kết thúc bữa tiệc, mọi người nhanh chóng dọn mâm để chuẩn bị đón giao thừa. Tiếp đến chắc chắn là công việc bày mâm ngũ quả. Ở Nhật thì chắc chắn sẽ không có 1 bàn thờ tử tế để cúng bái, nhưng nghi thức phong tục thì vẫn nên làm, nên ai cũng háo hức trang trí mâm ngũ quả theo phong cách của mình. Không khí rất vui.
Và đồng hồ điểm 12h đêm, ai cũng mỗi người 1 điện thoại, gọi về gia đình, mặc dù còn lèm bèm vì rượu uống nhiều quá, nên vẫn say, nhưng ai cũng cố gắng chúc mừng ông bà, bố mẹ ở nhà, rồi dặn dò năm mới phải thế này thế kia, có người còn sang cả mấy năm rồi vẫn khóc. Nói chung, dù đi đâu chăng nữa, mọi người vẫn hướng về gia đình.
Sau nửa tiếng chúc Tết qua điện thoại, mọi người bắt đầu đặc sản ngày Tết, đó là "Đan quạt". 2 bộ bài chuẩn bị sẵn đc mang ra chia 2 team, bên chơi phỏm, bên chơi 3 cây, tất nhiên là ăn tiền :))) Ai cũng háo hức để có thể thắng lớn vào ngày mồng 1 Tết để đỏ cả năm, nên mọi người xác định overnight, còn thở còn gỡ.
Cuộc đan quạt diễn ra ác liệt như tích chất vốn có của nó, có ng thua, có ng thắng, cờ bạc mà. Nhưng thời gian càng trôi, nhiệt huyết càng bớt đi vì ai cũng mệt. Có người nhà gần đó thì xin về trc, ai nhà xa thì chờ đến khi tàu chạy chuyến đầu (khoảng 6h sáng). Dần dần, chỉ còn có cặp chủ nhà, 1 cặp đôi nữa và 3 đứa con trai và nhà mình vẫn đang mải mê đan quạt.
Đến khoảng 3h sáng, mình thấy mệt quá nên mượn phòng ngủ của bạn để vào nằm, và đây cũng chính là bắt đầu của câu chuyện mà mình đã giấu kín mấy năm nay.
Vì mệt quá nên mình vừa đặt lưng xuống là đã thiếp đi, tuy nhiên những người đang đánh bài nói quá to nên lúc tỉnh lúc mê, không thể ngủ yên giấc. Khi mình vào khoảng một lúc thì bỗng mình thấy có tiếng kéo cửa, mình nghĩ là chồng mình vì mình đang quay mặt vào tường, và cũng không nghe thấy tiếng chồng mình bên ngoài nữa. Vậy là mình bảo "nằm xuống đây cạnh em đi", thì tay ông ý bắt đầu sờ vú và mân dần xuống dưới, mình có bảo là "em cũng đang nứng lắm nhưng đợi về nhà nhé", nhưng ông ý vẫn đưa tay xuống dưới và finger, và mình để yên vì lúc đó ướt nhẹp rồi, vì ở nhà bạn nên k làm gì được thôi. Được khoảng 10p sau, khi ông ý vừa kéo đầu mình qua định hôn thì bỗng mình nghe tiếng chồng mình nói to: chiến tiếp đê. Lúc này mình mới giật mình quay lại thì nhận ra đó không phải chồng, mà là 1 trong 3 người bạn còn độc thân .. Và đây cũng là ng mà đã nhiều lần đi quá giới hạn với mình như vỗ mông, bóp đùi, hoặc quệt khuỷu tay vào ngực.
Mình định thần lại và nhận thấy tay nó vẫn đang ở phía dưới, mình hỏi nó tại sao lại làm thế này, nó bảo nó muốn làm tình với mình từ lâu rồi, và hôm nay nó muốn chớp cơ hội này. Lúc đó mình nghĩ đã để cho nó mân mê hơn 10p rồi nên đâm lao thì theo lao, nhưng vẫn sợ nhỡ chồng vào hoặc có ai đó vào phòng. Nhưng khả năng chồng mình vào không cao vì có vẻ ông ý đang thắng to. Sau một lúc nó năn nỷ mình thì mình đã cho nó tiếp tục, và bất ngờ là lần này nó lật mình lại và bắt đầu 4 lù. Nó cởi quần lót ra và vén váy lên rồi ngấu nghiến như con chó đói.
Sau màn oral của nó thì nó hỏi là mình bj cho nó đc không. Và mình cũng đồng ý vì muốn có qua có lại. Khi nó cởi quần ra thì mình bị choáng ngợp vs cc đó, làn đầu tiên thấy có ng ngang chồng mình (vì của chồng mình to vl). Mình bj cho nó 1 lúc r bảo nó ra ngoài đi, nhưng nó muốn được làm tình, dù chỉ 1 chút. Lúc đó mình xem không khí ngoài phòng và thấy có vẻ vẫn chưa lắng xuống nên mình đã đồng ý cho nó làm tình nhưng yêu cầu nó ra càng nhanh càng tốt.
Vậy là nó nhét cc vào làm mình suýt kêu lên và nhấp mạnh trong khi mình không thể rên được. Được khoảng 5 phút thì mình bảo nó ra đi. Và nó nghe lời. Nó bắn lên mông mình nhưng hơi mạnh nên dính 1 chút vào váy, dù có lau cũng để thành vệt trắng vì váy đen. Sau đó nó ngồi finger mình thêm 1 chút và mình yêu cầu dừng lại.
Mình đã yêu cầu nó trốn trong phòng ngủ để mình đi ra trước đánh lạc hướng những ng kia, sau đó nó mới được ra, và khoảng 20p sau khi mn quên sự tồn tại của nó, nó mới thò mặt ra với gương mặt thoả mãn. Trong khi mình ngồi cạnh chồng, lòng còn cấn cấn khi vừa làm tình với bạn của chồng.
Kết thúc ngày Tất niên, 6h sáng ngày mồng 1, mình đi về nhà vs chồng, và vừa về đến nhà chồng liền lôi lên giường. Vừa cởi quần ra thấy nước dính bết ở quần, ông ý hỏi sao nhiều nc thế này, lúc đó hơi giật mình, nhưng mình nói là rượu vào nên nứng quá, thế là 2 vợ chồng làm tình rồi ôm nhau ngủ đến trưa.
Khoảng 2 tháng sau đó, thằng bạn kia có nhắn tin cho mình muốn thêm 1 lần nữa nhưng ở khách sạn, và mình cũng đã đồng ý vì muốn thử cc đó 1 cách trọn vẹn hơn. Và nó đã không làm mình thất vọng.
5 notes · View notes
bonglemonade · 26 days ago
Text
HIRANO TO KAGIURA LIGHT NOVEL
Chương 2: Nghỉ hè (Tháng 7)
PHẦN 3
“Hirano-san! Em về rồi!”
Sau khi kết thúc buổi tập câu lạc bộ và trở về ký túc xá, chỉ còn khoảng nửa tiếng nữa là đến giờ ăn tối.
Thường thì vừa về đến nơi là cậu đã liên tục xoa cái bụng vì đói, nhưng hôm nay có gì đó khác lạ.
Hirano nghĩ có thể Kagiura đã mua gì đó để ăn trên đường về, nhưng tiếng bụng kêu liền thay cậu phản bác.
Kagiura hưng phấn đến mức bắt đầu nói liến thoắng ngay khi đặt túi xuống.
“Lớp của Hirano-san đã quyết định làm gì trong lễ hội văn hoá chưa? Lớp em định sẽ mở một quầy yakitori, nhưng vì em là người đề xuất ý tưởng đó nên phải tham gia vào Ban điều hành.”
Sau buổi tập, Kagiura tỏa ra mùi thơm của xịt khử mùi.
Cậu ấy hay lo lắng về chuyện này, nhưng cậu không hề có mùi mồ hôi.
“Lễ hội văn hoá à? Lớp anh đang lên kế hoạch làm một ngôi nhà ma. Mấy thằng trong lớp đang cố làm cho nó hoành tráng, nên ngân sách sẽ khá là căng.”
Khi tiếp tục nói thêm về việc “các trang phục và công cụ có vẻ cũng khá cầu kỳ”, Kagiura nghiêng đầu nhìn với vẻ tò mò.
Dù cậu còn cao hơn cả những thành viên khác trong câu lạc bộ bóng rổ, thỉnh thoảng cậu vẫn có những hành động như trẻ con vậy.
Kể cả đối với Hirano, người vốn không dễ tiếp cận nhất, thái độ của cậu vẫn luôn chân thành ngay từ đầu.
“Ngôi nhà ma ám… là kiểu trò chơi dành cho mấy cặp đôi ấy hả?”
“Ồ, vậy ra em ấy cũng nghĩ như thế.”
Hirano nghĩ vậy và nhận ra rằng đó là điều bình thường với ai đó đang trong độ tuổi dậy thì. Anh chưa từng nghe Kagiura nhắc gì đến mấy chuyện đại loại như ‘Em muốn có bạn gái’ hay ‘Em đang thích một người’ trước đây.
Tương tự, Kagiura cũng chưa bao giờ hỏi về tình trạng quan hệ của Hirano. Nếu bạn sống cùng ai đó và ở bên nhau hàng ngày, bạn sẽ biết rõ là họ có đang hẹn hò với ai hay không.
“Đi với bạn cũng được mà. Năm ngoái anh cũng đã đến một nơi kiểu vậy cùng với—”
“Ai?... Với ai?”
“Hả?”
“Lễ hội văn hoá năm ngoái, anh đi cùng với ai?”
Trong một lúc, Hirano cảm thấy bị áp lực bởi cái nhìn chằm chằm của Kagiura đến mức anh không biết phải trả lời như thế nào.
Cho đến năm ngoái, anh cũng không có bạn gái và còn bận trông quầy hàng nên hầu hết thời gian anh không ở cùng ai cả.
Mọi thứ khá là lộn xộn, mọi người chỉ nổi hứng hẹn nhau đi chơi khi trùng hợp có thời gian rảnh, thậm chí có lúc còn phải nhờ người đi mua đồ ăn cho cả đám.
“Anh nghĩ là đi cùng Sasaki và vài đứa trong lớp, nhưng mà cũng không rõ lắm.”
“Năm nay anh có hẹn đi với ai không?”
“Nah. Ý là, anh cũng chả có bạn gái. Rảnh thì đi với mấy đứa bạn nên đâu cần hẹn trước làm gì.”
Tumblr media
“...Em muốn tham gia lễ hội cùng anh.”
Vòng vo nãy giờ thì ra là muốn nói chuyện này, Hirano nghĩ, nhướng mày trước sự đáng yêu của Kagiura.
Dù sao thì chắc chắn anh cũng không nghĩ đến việc đi cùng với một học sinh khoá dưới nếu như không có hẹn trước.
“Ừm. Vậy khi nào em rảnh thì mình đi dạo chút.”
“Thật hả?”
“Anh không có nhiều cơ hội được đi chơi với ai khác ngoài mấy đứa trong Ban kỷ luật và bạn cùng lớp, ý anh là không tính lúc ở ký túc xá. Coi như là thay đổi không khí cũng hay.”
“Vậy, mình cùng thử yakitori của lớp em đi, Hirano-san!”
“Ồ? Nghe được đó, anh thích yakitori."
Hirano lẩm bẩm “Năm ngoái chả thấy ai bán cả”, còn Kagiura thì mỉm cười tự hào.
Và thế là quyết định như vậy.
“Nhưng mà Kagi-kun, nhận làm ban điều hành khi em còn bận hoạt động câu lạc bộ liệu có ổn không? Chiến tranh giành vỉa hè năm nào cũng khốc liệt ghê lắm, học sinh năm nhất thường gặp bất lợi. Có một cách lách luật là đăng ký quầy cà phê và đồ uống để có thể làm trong phòng học, rồi bán mấy món ăn vặt linh tinh cũng được.”
Nếu thực đơn gồm các món có thể chế biến bằng bếp điện mà không gây nhiều khói thì có thể làm trong lớp học.
Mặc dù có hạn chế về tải điện, nhưng so với cạnh tranh ngoài trời thì ít khốc liệt hơn nhiều.
“.....Nhưng, em muốn làm yakitori.”
“Ok, vậy thì chúc may mắn. Vòng đầu tiên là nộp đơn đăng ký. Em nên tranh thủ hỏi giáo viên càng sớm càng tốt.”
“Em sẽ cố sắp xếp ngay ngày mai. Cũng gần đến hạn chót rồi.”
“Háo hức nhỉ.”
Để kế hoạch được thông qua không chỉ cần sự đoàn kết của cả lớp mà còn cần sự khéo léo của ban điều hành khi lên thuyết trình đề xuất của mình. Vì lễ hội chỉ diễn ra khi kỳ thi cuối năm đã kết thúc nên sẽ không gây ảnh hưởng gì đến việc học.
Đây là cơ hội hiếm hoi giúp học sinh tự lên kế hoạch cho nguồn ngân sách và cách chi tiêu như thế nào để tạo ra lợi nhuận, dù chỉ ở quy mô nhỏ.
Nếu đàn em của anh đã cố gắng muốn làm một thứ gì đó như vậy, anh cũng muốn cho cậu ít lời khuyên, dù nghe có vẻ hơi nhiều chuyện.
“À này, Hirano-san, anh cải trang th��nh ai trong ngôi nhà ma ám?”
“Chưa quyết định.”
Hirano nói dối ngay lập tức, trên thực tế việc này đã được thống nhất xong trong hôm nay.
Vì mọi người thay phiên nhau đóng giả làm ma, nên sẽ có từng nhóm phải mặc trang phục giống nhau, và Hirano đã được xếp vào nhóm đóng giả Oiwa-san.
“Đỡ hơn là Hanako-san”, anh tự an ủi.
Với nhiệm vụ này, hầu hết thành viên trong lớp của Hirano phải giả gái. Lý do lớn nhất đó chính là phần lớn những chuyện ma nổi tiếng của Nhật Bản đều kể về ma nữ. Còn một lý do nữa là vì vài thành viên muốn thử sức với tài năng trang điểm và hóa trang của mình. Năm ngoái họ còn đề xuất diễn một vở kịch kinh dị nhưng mà không qua được vòng bỏ phiếu.
Nói cách khác, khả năng anh phải mặc đồ nữ ngày hôm đó là rất lớn.
“Em cá chắc nếu anh mà đóng vai Yuki Onna hay thứ gì đại loại thế thì đẹp lắm luôn.”
“Hôm nay em không có bài tập à? Làm đi còn đi ăn tối.” Hirano đẩy Kagiura đang cười toe toét ra và đứng dậy khỏi ghế.
“Okaaaay.”
“Khoan, đi thay quần áo trước đã.”
“Á, em quên mất.”
Rõ ràng là Hirano đang cố tình bắt bẻ cậu, nhưng Kagiura chẳng có vẻ gì là để bụng cả. Điều này khiến anh cảm thấy công sức mình bỏ ra chăm sóc cậu đúng là không uổng phí.
2 notes · View notes
y-e-n-n-h-i-e-n · 1 month ago
Text
Mong ước cuộc đời cho đến giờ phút này vẫn là: làm người phụ nữ phía sau cánh cửa.
Gạt bỏ mọi lo toan, áp lực công việc, phàn nàn của khách hàng,…lúc anh mở cánh cửa ra luôn có em đang đợi cùng 1 ngọn đèn, bếp thoang thoảng mùi thức ăn còn ấm nóng,…dành cho em là một cái ôm từ phía sau thật chặt.
Đôi khi chỉ như vậy thôi mà khao khát bao nhiêu năm trời, trải qua mấy cuộc đau thương, lòng vẫn giữ mộng phi thường như thế thôi.
Có những giấc mơ bình thường mà phi thường vô cùng, vì dù có đợi chờ và cố gắng bao lâu đi nữa…giấc mơ cũng không trở thành sự thật.
Tumblr media
3 notes · View notes
kb-rainbow · 3 months ago
Text
Lúc đó mình đang nấu bữa tối trong bếp, anh bắt chuyện và nói về chủ đề “tận hưởng quá trình”. 
Ngay lúc bắt đầu, trong anh đã toát ra một năng lượng khá mạnh, đó là năng lượng của việc chứng minh và mong muốn thuyết phục người nghe bằng những điều anh nói.
Tumblr media
Mình chỉ ở đó đón nhận tất cả, song song là giữ cho chính mình được bình an. Đó là bài thực hành mình học được từ quyển sách giao tiếp bất bạo động, và việc chú tâm vào hơi thở đã giúp mình giữ cho bản thân không nổi nóng hay nói những lời khó nghe.
Sau khi anh nhận ra được cảm xúc mạnh của bản thân và nhìn nhận lại, anh thấy bên dưới là một nỗi sợ tiềm ẩn. Mình vui vì anh nhìn thấy được nỗi sợ của chính anh, bởi đó là bước đầu tiên của việc ý thức về nguồn năng lượng bên trong anh.
Mình khá bất ngờ vì bản thân đã không còn bị kích động bởi năng lượng và lời nói của anh. Có lẽ vì mình đã hiểu tính cách anh một phần, và một phần khác, mình đã thấu hiểu một điều: “anh trò chuyện với mình là để hai đứa hiểu nhau, chứ không phải để làm rối tung mọi thứ như mình từng nghĩ.”
Nhớ lại cuộc trò chuyện đó, mình thấy bản thân đã bớt nhỏ nhen. Đã có thêm một chút kiên nhẫn để lắng nghe xem người kia đang nói gì, và đã có thêm một chút bình an để đón nhận cái phần mà có đôi khi họ chẳng ý thức được về chính họ.
Mình luôn biết sẽ có ngày mình kiên nhẫn và đón nhận được những người thương yêu, nhưng để đi được tới đó, đừng quên “tận hưởng quá trình” trên đường đi nhé!
Bạn có thể tìm mua sách giao tiếp bất bạo động để biết cách “tận hưởng quá trình” của bản thân nha!
22.10.2024 💛
Câu hỏi hôm nay đến từ: somuchcloser
3 notes · View notes
krellatotti · 5 months ago
Text
LẦM LỠ CỦA MỘT THIÊN SỨ
Nàng xứng đáng nhận được cái chết.
Chúa đã gây ra một sai lầm khi gửi nàng tới đây.
Lý do không phải là nàng đã gây ra tội tày đình gì mà là vì nàng không phải người của nhân gian - cõi vô thường tăm tối này. Nàng là thiên sứ, nàng thuộc về bầu trời.
Nàng trắng trong và thuần khiết quá đỗi, tâm hồn mong manh tựa tấm lụa hồng của nàng không thể để bị xé rách. Thân xác tuyệt đẹp như tượng tạc chẳng thể bị bàn tay người phàm động chạm làm cho điêu tàn. 
Ấy thế mà nhân gian đã làm gì nàng thế này?
Hiện thực tàn khốc đã giết chết đứa con mang ân sủng của Chúa với đức hạnh vẹn nguyên một cách không thương tiếc, từng chút từng chút một. 
[...]
Một đứa bé xinh đẹp đã chào đời vào một đêm đông giá rét. Gia đình Liechtens của đứa bé ấy vô cùng giàu có, sống trong một tòa lâu đài cổ kính và từ trước đến nay nắm giữ vị trí thống trị nền kinh tế của cả một vùng rộng lớn. Sinh ra đã được định sẵn một cuộc đời trải thảm cùng lẵng hoa và sâm panh, luôn được nâng niu và trân trọng, em là một nàng công chúa được cưng chiều chẳng kém gì những người trong hoàng tộc thực thụ. 
Đôi mắt em là trời trong những ngày nắng hạ, trong veo và long lanh. Tôi biết mình đã lạc trong đó từ lâu rồi, như một linh hồn thả mình lững lờ trôi giữa những tầng mây trắng bồng bềnh êm dịu chẳng biết điểm dừng. Tâm hồn em hướng thiện như một nàng tiên chưa từng gãy cánh mà rơi xuống vũng bùn lầy của sự khổ đau. Em là giấc mộng đêm hè trong những áng thơ ca của Shakespeare, là báu vật mà tất cả đàn ông sống trên Trái Đất này đều mong ước được sở hữu. 
“Anh ơi, nhìn chú bướm kia đi. Trông nó đẹp thật đó, một con bướm màu trắng!” 
Trong sáng và thuần khiết như em vậy, tôi nghĩ. 
Em quay ra nói với tôi. Giọng nói em lanh lảnh mà thanh thoát như tiếng chim hót, như tiếng đàn hạc cầm trong những buổi hòa nhạc được tổ chức nơi nhà hát sang trọng mà giới thượng lưu thường lui tới. Tôi luôn ngóng chờ một ngày được ở bên cạnh nghe em hát ca và tắm mình trong nắng chiều rạng rỡ. 
Em thật tốt và đáng yêu biết bao, em yêu thương và quan tâm đến tất cả mọi người. Những người nô bộc và gia nhân đang hầu cận cho nhà Liechtens luôn nhận được món quà nhỏ nhắn từ em, đôi khi là những cái ôm ấm áp, khi thì những túi bánh quy em tự mày mò làm ở trong nhà bếp.
Em luôn tin vào những điều tốt đẹp, tin rằng chỉ cần mình cố gắng làm việc thiện, hạnh phúc tự khắc sẽ đến với ta, bất kể khó khăn và những niềm đau có là gì thì đều xứng đáng. 
“Anh biết gì không, em mới học được một câu nói của một họa sĩ rất nổi tiếng. Ông ấy là Pierre-Auguste Renoir, ông ấy nói rằng nỗi đau sẽ qua đi và cái đẹp sẽ ở lại. Con đường chúng ta đi sẽ gặp nhiều chông gai và thử thách, thậm chí là cả những mất mát và đau thương, nhưng em tin rằng chúng ta dù thế nào cũng sẽ vượt qua anh nhỉ?”. 
Cuộc đời của em vẫn luôn đẹp như những bức tranh của Renoir, những gam màu tươi sáng rực sắc cầu vồng hài hòa, lãng mạn và tràn đầy xúc cảm của trái tim người thiếu nữ xinh đẹp đương tuổi hồng xuân sắc. Dưới từng bước chân em đi được rải đầy lông vũ trắng muốt và cánh hoa hồng nhung mịn, không gì có thể khiến em chịu tổn thương và đau đớn. 
Một nhân sinh quan không chút tì vết, không một nét hoen ố của đố kị hay dục vọng, hoàn toàn thuần khiết. Như được chính tay Chúa tắm rửa trong dòng nước Thánh và tất cả những thiên thần trên vườn Địa đàng trao nụ hôn ban phước. 
Em hoàn hảo và đáng trân trọng như vậy đấy, nhất là khi em dành trọn thời gian của mình học những lễ nghi của một tiểu thư lá ngọc cành vàng, và giam mình trong thư phòng học thuộc hàng đống sách lịch sử và dày cộp để xứng đáng hơn với vị thế của bản thân mình. Một cô tiểu thư đáng quý sao có thể có những hành vi thiếu chuẩn mực trên bàn trà và dễ dàng bị ngó lơ trong những cuộc trò chuyện của các cô nàng khác vì thiếu kiến thức được. Và hơn hết, em luôn cố gắng chắt chiu thời gian quý báu của mình để ở bên tôi. 
Những ngày bên em là những ngày nằm dài trên thảm cỏ đón nắng ấm, rong ruổi cả buổi chiều hồng trên những cánh đồng lúa mạch, và dĩ nhiên là không thể thiếu tắm suối.
Ngâm mình dưới dòng nước lóng lánh, em đưa mắt lên nhìn tôi, miệng ngập ngừng định nói gì đó nhưng không rõ thành tiếng. Tôi nhẹ nhàng vươn ra ôm lấy em, ghé tai hỏi thầm.
“Sao thế em, có vấn đề cứ chia sẻ cho tôi này, tôi vẫn ở đây với em mà.”
Vừa nói tôi vừa đưa tay ra vuốt ve làn da mịn màng của người thương. 
“Anh…liệu có yêu em thật lòng?”
Mắt em hướng lên nhìn thẳng vào mắt tôi, không chớp, môi mím chặt thành một đường kẻ mảnh, có phải em đang căng thẳng hay không. Tôi không rõ tại sao em lại cảm thấy như vậy trong khi từ trước tới nay tôi đều làm mọi thứ vì em. Tại sao em lại nghi ngờ tình cảm của tôi, tôi không thể hiểu. Hay là em đã phát hiện ra điều gì rồi nhỉ?
“Dĩ nhiên là có r��i, Celineor của tôi. Nhân danh, dưới sự phán xét của Chúa, và danh dự của dòng tộc Rolsburg, tôi xin thề rằng tôi yêu em.”
Nhà Rolsburg là tùy tùng thân cận nhất của Liechtens. Từ đời đầu tiên, những vị tiền bối của chúng tôi đã phải cúi đầu phục vụ cho lũ Liechtens cậy tiền cậy quyền để cho những thế hệ sau có cơ hội tốt hơn. Khốn nạn thay, Liechtens luôn ném một ánh mắt khinh thường về phía Rolsburg, chỉ vì xuất thân hèn kém mà bị chà đạp và xua đuổi, dễ dàng bỏ qua tất thảy những gì chúng tôi đã hết mình dâng hiến cho bọn họ. 
Là con trai trưởng của gia đình Rolsburg, tôi đã ở bên cạnh em từ những ngày em còn là cô bé nhỏ xíu nằm trong chiếc nôi mạ bạc. Chúng tôi đã có hôn ước với nhau từ thuở mới lọt lòng. Coi như là ân huệ đáng giá ngàn vàng, à không, còn hơn cả ngàn vàng ấy chứ, mà chúng ta trao cho mấy người, biết thân biết phận mà yêu thương chăm sóc cho con gái của chúng ta. Cái vị trí con rể quý chẳng thuộc về thằng bé kia đâu, đáng nhẽ đó phải là người của hoàng gia. Nhưng thôi, coi như là mọi chuyện đã lỡ rồi là những lời mà cha của em đã nói với ông của tôi. Thật căm phẫn biết bao cái thái độ rẻ mạt và khinh thị đó, khiến một trong những người mà tôi yêu thương nhất trên đời phải chịu nhục nhã. Ông tôi, quý ngài Francis Schmidt Rolsburg đáng kính đối với tất cả con cháu của Rolsburg, dành cả sức trẻ của ngài để tiếp nối những giá trị từ đời xưa truyền lại, đó là cái giá được trả bằng máu và nước mắt. Đến thời khắc nhắm mắt xuôi tay, ông vẫn cố xoa đầu tôi âu yếm và nhắc tôi trong hơi thở yếu dần: “Con là tương lai của Rolsburg con ạ, cố lên cháu trai yêu dấu của ta, phải làm rạng danh dòng tộc này, ngẩng cao đầu và kiêu hãnh lên con". 
Nghe lời dặn của ông, tôi tự giao cho mình nhiệm vụ kết thân với em. Làm cho em nguyện yêu tôi say đắm, nguyện trao tấm chân tình vẹn nguyên của mình cho tôi, và quan trọng nhất là sự tin tưởng tuyệt đối vào tôi trên cõi trần thế này. Thật đáng thương và khờ khạo quá đỗi, em đã tự tay kết liễu chính đế chế của gia đình mình.
“Tôi yêu em, yêu hơn tất thảy những gì có trên đời.”
“Xin em hãy trao trái tim mình cho tôi, em sẽ không ân hận đâu Celineor à. Rồi sau này chúng ta sẽ hạnh phúc bên nhau, và em sẽ hát cho anh nghe những câu ca em viết nhé, có được không?”
“Trăng đêm nay đẹp thật!”
Dưới ánh trăng sáng rọi dẫn lối cho tình cảm lứa đôi, hơi rượu vang cay nồng thấm nhuần vào phổi và con tim, ta trao nhau tấm chân tình vĩnh cửu, suốt đời suốt kiếp vĩnh viễn không chia cắt. 
Những lời dụ dỗ nhúng qua đường mật không ngừng được tôi rót vào trí óc non nớt và trái tim ngốc nghếch ôm trọn nỗi đau thế gian và sẵn sàng hứng trọn hàng vạn vết đâm vô điều kiện của em. Cũng nhờ thế mà toàn bộ tài liệu quan trọng trong việc kinh doanh hàng hóa trong và ngoài khu vực của Liechtens đều rơi vào tay tôi, không sót thứ gì.
Những đợt đầu tư thua lỗ cứ thế liên tục diễn ra, chẳng mấy chốc ngân sách của Liechtens để bù đắp vào thiệt hại đã khánh kiệt. Trên thương trường, Liechtens đã trở thành một cái xác rỗng tuếch vì bị moi ruột từng ngày. 
Từ những tập giấy tờ em gửi, tôi còn phát hiện ra hàng loạt giao dịch bất hợp pháp khác của gia đình em và điều kinh hoàng nhất, gia đình Liechtens phản quốc. Những bức điện tín được đóng dấu đỏ tiết lộ hàng loạt bí mật quân sự cho vương quốc ở bên kia chiến tuyến. Thật chẳng thể ngờ ông bà Liechtens lại để cô con gái bé nhỏ của mình gánh lấy hết thảy lời luận tội cho những điều sai trái từ trước tới nay mà hai người đã gây ra. Khi tất cả những thứ này được công khai trước toàn thể dân chúng thì đó là thời điểm Rolsburg đặt dấu chấm hết cho một thời kỳ lẫy lừng của dòng dõi Liechtens danh giá. 
Cuộc sống của em tuyệt diệu và hào nhoáng là thế, nhưng đáng tiếc thế cờ đã bị lật ngược. Quân Hậu bị ăn rồi, thưa tiểu thư Celineor Maria Liechtens. 
Bi kịch ập đến quá đỗi bất ngờ đối với cả gia tộc Liechtens. Gia đình em phá sản vì không may dính vào bẫy của Rolsburg. Cha mẹ em vì biến cố quá lớn mà chọn cách kết liễu đời mình bằng những phát đạn, “thật vô tâm" - tôi đã nghĩ vậy - để lại một mình em bơ vơ lạc lõng một thân một mình trên thế giới này đấu tranh. Nhưng hỡi ôi, một cô con gái từ nhỏ đến lớn luôn được bao bọc cẩn thận trong vòng tay của mẹ cha làm sao có thể đối mặt và chống chọi với nghịch cảnh. Gánh trên vai khoản nợ khổng lồ, em chỉ có thể biết vật lộn với những công việc nặng nhọc sớm tối, gắng công gắng sức dành dụm từng đồng một. 
Từ một tiểu thư đài các được nâng từng bước chân đi, giờ đây đã trở thành một nô lệ chịu nhục mà bán mặt cho đất bán lưng cho trời. Cả ngày đã quá mệt vì làm việc quá sức, đến tối muộn lại bị những người chủ tồi tệ hành hạ, tra tấn đến chết đi sống lại vì không làm được việc. Cũng dễ hiểu thôi khi người con gái này đã quen với việc được nuông chiều và chăm sóc tỉ mẩn, đây vốn chẳng phải những việc em nên làm, nhưng lại là việc mà em phải làm. Buồn thay em lại không đủ khả năng làm những điều ấy. Gương mặt em vẫn xinh đẹp như vậy, nhưng nó nhem nhuốc bùn đất và cỏ dại, làn tóc mây không còn mượt và sáng bóng nữa mà rối tung hết cả. Thân xác em kiệt quệ và rệu rã. Thần trí đôi lúc còn nửa tỉnh nửa mê, chẳng thể nào phân biệt ngày đêm. Chúa đã làm mọi cách để đứa con của mình trở về bên và vị thần Số Phận cũng đành phục mệnh mà giáng cho em một đòn đau đớn, một cái chỉ tay tước đoạt hết tất cả những điều mà em tự hào ở trần thế. Từ cuộc sống, nhan sắc cho đến danh dự. Em chẳng còn gì cả, đến cả tấm thân của em một đồng cũng chẳng đáng giá. Điều này hoàn toàn trái ngược so với lời của người cha đã chết của em. Ông ta đã cho rằng em là vật ngàn vàng và hơn thế nữa, một nàng tiểu thư đài các kiêu sa được nâng niu từng tấc gót chân ngọc ngà, vốn dĩ em là như vậy, nhưng bây giờ thì không có ai thèm để mắt đến một nô lệ cả hèn kém đứng ở đáy của tầng lớp xã hội cả. Và cũng chẳng một ai sẵn sàng vươn tay ra mà đỡ lấy một kiếp khốn khổ khi gia đình của ả ta đã phản bội Tổ quốc. 
Em có thấy nỗi tuyệt vọng bủa vây lấy thân xác gầy gò? Thể xác em còn toàn vẹn hay cuộc đời tàn nhẫn kia đã cấu xé tỉ mẩn từng mảnh xương? Nỗi đau có gặm nhấm tâm hồn cô quạnh và đau đớn của em từng chút một? Em không thể trả nổi số nợ ấy đâu.
“Xin chào, chúng tôi là người của tòa án phái xuống. Chúng tôi xin thông báo với cô Celineor Maria Liechtens thông tin như sau: Gia đình Liechtens hiện tại đang nợ gia đình Rolsburg số tiền là mười lăm tỷ, và gia đình Liechtens đã không trả nợ đúng hạn định. Xin mời cô Rolsburg theo chúng tôi về tòa để xử lý vụ việc.”
Rất nhiều người đổ ra đường để bàn tán to nhỏ về em. Em vẫn đứng đó chết lặng. Cái ngày này đã đến sớm hơn dự tính. Hai bàn tay sần sùi và phồng rộp vì bê vác nặng nhọc của em buông thõng xuống, đôi môi run rẩy, gương mặt em tái mét lại. Rồi bất ngờ, em quỳ thụp xuống mà khẩn cầu:
“Tôi xin các ông tha cho tôi, xin đừng bắt tôi đi. Tôi sẽ cố gắng để trả tiền mà. Tôi xin các người hãy làm ơn tha cho tôi.”
Em vừa nói vừa khóc, đôi tay nắm lấy xin khoan nhượng mà không thành. Mặc kệ những lời van xin tha thiết thất thanh của Celineor, những người kia vẫn kiên quyết bắt giữ, không thương tiếc mà dùng chiếc gông bằng gỗ trói chặt hai bàn tay gầy guộc của em lại. 
Hãy nhìn xem em còn lại gì, em còn ai bên cạnh? Chẳng có một ai cả, có lẽ em nên cảm thấy xót thương cho hoàn cảnh của chính bản thân mình thôi và đón chờ ngày hành quyết. 
Tôi cảm thấy mình thật vô tâm và tệ hại khi bỏ lại em như thế trong khi tôi chính là người đã đẩy em vào bước đường cùng. Một nỗi đau vô cùng tận. Nhưng biết làm sao bây giờ, đó là cái giá mà Liechtens phải nhận, và người chịu đau khổ chính là em, Celineor ạ. Em vô tội, nhưng người chịu trừng phạt là em. Không trả được nợ, sửa chữa được lỗi lầm thì phải trả bằng máu. Đó là cách thế giới nhẫn tâm và vô tình vô cảm này vận hành, từ trước đến nay đều là như vậy. 
Thật nghiệt ngã biết bao, dòng dõi Liechtens chảy trong trong huyết quản của em giờ chẳng còn xứng đáng để gọi lên hai từ “quý tộc” nữa.
Tôi thương em, Celineor - nàng thơ của tôi. Nhưng tôi cũng hận em vô cùng, hận cái dòng dõi thối nát đáng nguyền rủa của em vì đã chà đạp lên thanh danh của Rolsburg. Celineor, em đã sai rồi, thực sự sai khi cư ngụ ở nơi dương gian vốn ngay từ đầu không hề dành cho em. 
Ngày hành hình, tôi ngồi trên bục cao cùng những người khác. Từ đầu, người được giao nhiệm vụ chém đầu không phải tôi, nhưng tình yêu và đôi niềm ân hận của tôi thôi thúc tôi phải làm điều gì đó, có thể là dành tặng món quà cuối cùng dành cho em, sau tất cả những gì em đã hi sinh cho tôi. 
Người con gái đáng thương ấy nhanh chóng bị áp giải vào pháp trường. Hàng vạn người đứng xung quanh chỉ trỏ, thì thầm to nhỏ. Những câu từ chế nhạo, phỉ báng từ tứ phía vang lên không ngớt. Lần lượt những hòn đá ném về phía em, máu tươi từ đỉnh đầu lập tức tuôn ra, nhưng em chẳng để tâm. Những thứ này đã là gì đâu so với những tháng ngày em bị nhục mạ và chịu đớn đau từ những sợi roi da quất lên người không ngớt.
Có vẻ như là lần này lời họa sĩ Pierre-Auguste Renoir không còn đúng nữa rồi nhỉ? Khi mà thứ qua đi là cái đẹp, còn thứ ở lại sẽ chính là nỗi đau. 
Tôi đã từng nói em sẽ không hối hận khi tin tưởng vào tôi, và tôi thầm nghĩ đến giờ chắc sẽ là hối hận nhỉ?
“Em có hối hận không, Celineor?”
Tôi đứng trước mặt em, với thanh kiếm cầm trên tay đã vào vị trí. Nhưng nàng không trả lời, chắc vì cổ họng đã khô khốc không thành tiếng, hoặc cũng vì đôi mắt nàng đã trả lời thay nàng. Đôi mắt nặng trĩu, thâm quầng hướng vào không trung vô định. Thứ thắp lên ánh sáng trong đôi mắt em là gia đình và tình yêu đã không còn nữa. Nó không còn là bầu trời xanh trong mà mờ mịt và tối đen không chút tia sáng của hy vọng. Đối diện với cái chết, nàng không khóc, tôi đoán rằng nàng đã khóc quá nhiều nên hiện tại nước mắt cũng cạn kiệt chẳng còn để mà rơi nữa.
Celineor à, em hãy nhớ rằng, từ đầu tới cuối, em không làm sai bất kì điều gì. Em không giao dịch trái phép, em cũng không làm gì có tội với đất nước của mình. Chỉ đành rằng em quá trong sáng và thánh thiện, quá tin tưởng vào những điều tốt đẹp của cuộc sống mà quên mất đi rằng cuộc đời vốn tàn nhẫn biết bao nên em hủy hoại và tự tay đánh mất đi tất cả mọi thứ là gia đình em và tình yêu em có. Nhưng Williams Frederick Rolsburg tôi đây lại phải cảm ơn em vì điều đó. 
Lầm lỡ duy nhất của em chính là “sống". Nhưng không sao hết, nếu Chúa đã lỡ tay đưa em đến đây, tôi sẽ đưa em quay về nơi mà em vốn dĩ nên thuộc về và mọi sự sẽ chấm dứt.
Tôi yêu em nhưng tôi cũng không ngần ngại mà thừa nhận rằng tất cả những gì mà em và dòng tộc Liechtens cao quý của em phải chịu đựng là do tôi. Đến tận ngày hôm nay, đến tận khoảnh khắc này, và đến khi tôi chết, tôi cũng sẽ không hối hận. 
Trời bắt đầu nổi gió rồi lần lượt những tiếng sấm nổ chói tai trên bầu trời. Có vẻ là Chúa đã đến đòi người rồi Celineor yêu quý. Ngài đã phát giác ra mọi điều độc địa tôi đã làm với em và nổi cơn thịnh nộ với tôi cùng toàn cõi nhân loại. Quả thực tôi chẳng xứng đáng với em, xứng đáng với thứ tình cảm tốt đẹp và trọn vẹn nhất của một thiên thần.
Sấm rít gào lần cuối, một đường kiếm lóe sáng trước hàng vạn con mắt.
Một chú bướm trắng bất ngờ bay đến đậu trên mũi kiếm nhuốm máu. Màu trắng tinh khôi nổi bật trước màu đỏ tanh tưởi chói mắt. Nó chỉ ở đó vài giây như lời chào vĩnh biệt rồi vụt bay đi mất, bay về phía bầu trời - nơi là nhà của nó.
Một giọt nước mắt chợt rơi khỏi khóe mắt tôi. Không đau lòng vì người đã đi xa, chỉ đau vì mối tình mãi mãi chẳng cập bến, cũng tiếc thương cho một kiếp bất hạnh và chịu vạn tổn thương cứa thẳng vào tim gan đến rỉ máu của một thiên sứ tài đức v���n toàn.
Xin cho phép tôi nhắc lại một lần nữa, và cũng là lần cuối cùng tôi nói điều này.
“Tôi yêu em, Celineor. Và mong em cho tôi được tận tay tiễn em trở về với thiên đường.”
HẾT
Tumblr media
4 notes · View notes
bep-tu-bells · 6 months ago
Text
Đại lý bếp từ Bells cao cấp tốt nhất 2024 BEPROYAL, bếp từ Bells nhập khẩu, bếp từ Bells chính hãng giá rẻ tại Hà Nội, Đà Nẵng, TP HCM.
Mua bếp từ Bells chính hãng nhập khẩu trực tiếp. Các loại bếp từ Bell tốt nhất 2024 giá rẻ nhiều ưu đãi tại BEPROYAL.
Bếp từ Bells nhập khẩu Đức made in Germany hàng chính hãng chất lượng tốt, ưu điểm nấu ăn nhanh, ít tốn điện, hiệu quả, độ bền cao, nhiều chức năng, dễ dàng vệ sinh. Các sản phẩm bếp từ Bells, bếp điện từ Bells chính hãng tại Bếp Royal uy tín đảm bảo đầy đủ nhất quyền lợi cho khách hàng.
Bells được đánh giá là hãng bếp cảm ứng từ top đầu trong phân khúc cao cấp tính đến thời điểm hiện tại, được 85/100 điểm đánh giá. Hãng Bells còn đạt độ tin tưởng trong lòng khách hàng nhờ sự hài lòng khi dùng thử, giá cả, ý định mua hoặc đề xuất, niềm tin thương hiệu và sự đổi mới. Bếp từ Bells cao cấp được người dùng lựa chọn vì độ bền rất cao, công nghệ hiện đại và thiết kế sang trọng.
TÌM HIỂU VỀ BẾP TỪ BELLS
Tumblr media
Bếp từ Bells nhập khẩu Đức made in Germany, nhập khẩu Ý made in Italy chất lượng cao được ưa chuộng nhờ ưu điểm nấu ăn nhanh, ít tốn điện, hiệu quả, độ bền cao, nhiều chức năng, dễ dàng vệ sinh. Các sản phẩm bếp từ Bells, bếp điện từ Bells chính hãng tại Bếp Royal phải trải qua hàng ngàn thử nghiệm về chất lượng và độ bền bằng những máy móc tiên tiến nhất dưới bàn tay của những kỹ sư hàng đầu trước khi trao đến tay cho người tiêu dùng.
Phân loại bếp từ Bells: bếp Bells đa dạng sản phẩm: bếp đôi 2 bếp, bếp ba, bếp bốn… với 2 vùng nấu, 3 vùng nấu, 4 vùng nấu. Nguồn gốc xuất xứ: thương hiệu bếp cảm ứng từ Bells được nhập khẩu Malysia, Thailand, Trung Quốc một quốc gia có truyền thống lắp ráp thiết bị nhà bếp cao cấp uy tín hàng đầu khu vực châu Á. Tiêu chuẩn chất lượng: bếp từ cảm ứng Bells được tích hợp mặt kính Schott Ceran nhập khẩu Đức made in Germany và mâm từ E.G.O nhập khẩu Đức cùng các linh kiện bo mạch, bụng bếp, IC công suất cao cấp giúp chất lượng bếp từ Bells luôn đạt mọi tiêu chuẩn chất lượng cao nhất hiện nay.
Những tính năng nổi bật của chiếc bếp từ Bells: bếp Bells cảm ứng có các tính năng thông minh hiện đại như 4 mức cài đặt nhiệt độ phù hợp với các món ăn chiên xào khác nhau. Bếp sẽ tự động gia nhiệt đến nhiệt độ cài đặt, cảm biến chiên sẽ tự động kiểm soát nhiệt độ dầu của chảo. Bếp Bells có chức năng PowerBoost (Booster) nấu nhanh rút ngắn thêm 50% thời gian nấu nướng, và Inverter tiết kiệm điện năng, dễ dàng vệ sinh. Bells ứng dụng công nghệ cho phép bếp chỉ hoạt động trên vùng đặt nồi với hiệu suất lên đến 90% giúp thời gian đun nấu nhanh hơn.
Chế độ bảo hành: tất cả các sản phẩm bếp từ Bells được bảo hành 2 năm chính hãng ngay tại nhà. Chúng tôi là đại lý phân phối bếp từ Bells và bếp điện từ Bells chính hãng tại Việt Nam. Chúng tôi cam kết về nguồn gốc chất lượng sản phẩm và giá là tốt nhất. Đối với khách hàng ngoại tỉnh Bếp Royal áp dụng chương trình vận chuyển nhanh, lắp đặt miễn phí.
3 notes · View notes
khong-ai-ca · 10 months ago
Text
"Mùa hè đó, tôi đã dốc toàn bộ sức lực để học nấu ăn.
Tôi không sao quên nổi cái cảm giác ấy, cái cảm giác dường như các tế bào đang được nhân lên ở trong đầu.
Tôi mua về ba quyển sách, gồm phần cơ sở, phần lí thuyết và phần ứng dụng, rồi làm theo từng quyển một. Tôi đọc phần lí thuyết trong xe buýt hoặc trên chiếc giường sofa, thuộc lòng các chỉ số calo, nhiệt độ và nguyên liệu. Và rồi sau đó, chỉ cần có thời gian rảnh rỗi, tôi lại lao vào chế biến các món ăn ở trong bếp. Ba cuốn sách gần như rách tả tơi ấy, giờ đây tôi vẫn giữ gìn cẩn thận. Và lúc này, từng trang sách với những gam màu của các bức hình minh họa lại hiện lên trong trí óc tôi, giống như những cuốn sách tranh mà tôi vô cùng yêu quý thời thơ ấu.
"Mikage bị điên rồi mẹ ạ!" "Đúng thế thật!". Yuichi và cô Eriko đã bao lần trò chuyện với nhau như thế. Trên thực tế, suốt cả một mùa hè, tôi đã nấu ăn, nấu ăn và nấu ăn hăng hái như một người điên. Tôi đổ toàn bộ số tiền kiếm được từ việc làm thêm vào cái ham muốn ấy. Thất bại thì làm lại, cho tới khi nào thành công mới thôi. Khi thì nổi khùng, khi thì buồn bực, có lúc lại cảm thấy ấm áp. Cứ thế tôi nấu ăn trong muôn vàn tâm trạng.
Bây giờ ngẫm lại, có lẽ nhờ thế mà cả ba chúng tôi thường được ăn cơm cùng với nhau. Một mùa hè tuyệt diệu.
Tôi hay nhìn ra bên ngoài cửa sổ, chút tàn dư của bầu trời oi ả đang trải ra xanh nhạt trong cơn gió chiều tràn qua tấm cửa lưới, và ăn thịt lợn luộc, món nguội Trung Hoa cùng với món xa-lát dưa hấu. Tôi nấu tất cả những món ấy cho cô Eriko, người luôn hào hứng với mọi thứ mà tôi làm và cho Yuichi, người luôn im lặng và ăn rất nhiều.
Để làm được những món như trứng ốp-lết cuộn với nhiều thức khác ở bên trong, hay nhưng món ninh bắt mắt, hoặc món Tempura 8, tôi đã phải mất khá nhiều thời gian. Trở ngại lớn nhất chính là cái tính đại khái của tôi. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng nó lại tác động xấu đên món ăn đến thế. Tôi không thể chờ cho nhiệt độ lên đủ cao, hoặc là thường bắt tay luôn vào việc chế biến khi mà hơi nước chưa bốc đi hết. Những chi tiết tưởng chừng vặt vãnh ấy lại phản ánh rất rõ lên màu sắc cũng như hình dáng của kết quả, khiến tôi thực sự bất ngờ. Chính vì thế mà cho dù đã quen với những bữa cơm chiều của một bà nội trợ, tôi vẫn không thể có được cho mình những món ăn đẹp như in trong sách.
Tôi đành phải hết sức chú tâm để làm mọi thứ thật cẩn thận. Lau kĩ càng chiếc bát tô, đóng lại nắp của lọ gia vị mỗi lúc mở nó ra, bình tĩnh suy nghĩ về các bước chế biến, nghỉ tay và hít thở thật sâu khi nào cảm thấy sốt ruột và bắt đầu điên tiết. Ban đầu, tôi đã tuyệt vọng vì sự nóng vội của bản thân. Nhưng rồi khi tất cả bỗng nhiên có kết quả, tôi đã lạc quan tưởng rằng: Hình như ngay cả tính cách của mình cũng đã thay đổi! Chỉ là tôi khoác lác vậy thôi.
Để được làm phụ tá cho cô giáo dạy nấu ăn nơi tôi đang làm việc hiện nay, hình như là một việc khó khăn lắm thì phải. Cô không chỉ bận rộn ở trên lớp, mà còn là một người phụ nữ khá nổi tiếng với rất nhiều công việc được biết đến rộng rãi trên truyền hình và các tờ tạp chí, nên tôi phải tham dự một kì thi. Nghe đâu số thí sinh nhiều không thể tưởng tượng nổi. Những chuyện đó, về sau này, tôi được nghe người ta kể lại. Tôi cho rằng mình đã quá may mắn và cảm thấy đôi chút vui sướng, vì một kẻ mới tập tành vào nghề như tôi, chỉ học trong vỏn vẹn một mùa hè mà lại vào được một vị trí như thế. Nhưng khi quan sát những cô gái tới trường học nấu ăn, tôi đã hiểu vì sao. Cơ bản thì sự chuẩn bị về tinh thần của họ khác với tôi.
Những cô gái đó, họ sống trong hạnh phúc. Dù cho có học hành nhiều thế nào đi chăng nữa, họ vẫn được dạy dỗ để không bao giờ vượt ra khỏi cái biên giới của sự hạnh phúc ấy. Có lẽ, những bậc cha mẹ rất mực thương con đã làm như vậy. Và họ chẳng bao giờ được biết tới niềm vui thực sự. Đằng nào tốt hơn? Họ không thể lựa chọn. Con người ấy được sinh ra chỉ để sống một mình. Hạnh phúc, nghĩa là một cuộc đời để không bao giờ phải cảm thấy rằng, thực ra ta chỉ có một mình. Tôi cũng thấy như thế thật là tốt. Họ mang trên mình chiếc tạp dề, miệng cười tươi như hoa, họ học nấu ăn, đầy trăn trở, đầy băn khoăn, và rồi vào giữa lúc đó thì họ bắt đầu yêu và sẽ đi lấy chồng. Điều ấy sao mà tuyệt diệu. Đẹp đẽ và dịu ngọt. Còn tôi, vào những lúc vô cùng mệt mỏi, những lúc trên mặt mình mọc mụn hay vào những đêm cô độc, tôi cố gắng gọi điện thoại đến khắp mọi nơi cho bạn bè, nhưng rốt cuộc tất cả bọn họ đều đi vắng. Những khi như thế tôi luôn cảm thấy căm ghét cuộc đời mình, cả việc tôi được sinh ra, những sự nuôi nấng, dạy dỗ ấy, tất tần tật. Tôi luôn thấy hối hận vì tất cả.
Nhưng vào cái mùa hạ tột cùng hạnh phúc ấy, và ở trong căn bếp ấy, những vết bỏng, và những vết đứt tay đều không làm tôi nao núng. Cả việc phải thức trắng đêm, cũng không làm tôi thấy nhọc nhằn. Ngày nào cũng vậy, tôi luôn phấp phỏng chờ cho đến hôm sau, để lại có thể được đương đầu và thử sức. Trong món bánh cà rốt mà tôi đã làm nhiều tới mức thuộc làu công thức ấy, có trộn lẫn cả những mẩu linh hồn của tôi. Và những quả cà chua đỏ mọng tôi tìm thấy trong siêu thị, bao giờ cũng làm tôi say đắm đến quên đi cả sinh mệnh của mình.
Bằng cách đó, tôi đã biết thế nào là niềm vui, và tôi không thể nào quay đầu lại đuợc nữa.
Dẫu sao, tôi vẫn muốn tiếp tục cảm thấy rằng, rồi một mai mình sẽ chết. Không làm thế, tôi không nhận thấy được mình đang sống.
Và kết quả là tôi đã có một cuộc đời, giống một kẻ rón rén men đi trong bóng tối, bên mép vực dốc đứng, cuối cùng cũng tới được con đường lớn, và bật ra một tiếng thở phào nhẹ nhõm."
- Kitchen | Yoshimoto Banana
5 notes · View notes
ian98m55 · 1 year ago
Text
Đôi câu mộc mạc còn hơn cả những lời lẽ mỹ miều. Tình yêu tốt nhất cũng chỉ như vậy, dù chỉ là vài lời, nhưng cả hai vẫn hiểu được nỗi lòng của đối phương, cùng thấu hiểu và yêu thương…
1.Chỉ đơn giản là yêu thương nhau thì muốn đối phương được hạnh phúc, tại sao cứ phải hoa mỹ mọi chuyện, phức tạp hóa đủ điều lên thì mới là yêu? Tại sao người ta vẫn quên mất rằng, điều quan trọng nhất không phải là thể hiện ra thế nào, mà là đối phương cảm thấy ra sao? Đừng cứ thế mà thề non hẹn biển quá nhiều để rồi quên đi rằng tình yêu luôn xuất phát từ những gì giản đơn, chân thành nhất.
2. Thứ tình cảm đó có thật sự là còn tồn tại hay không? Bởi lẽ, hầu hết các cặp đôi của hiện tại, họ yêu và thấu hiểu nhau thông qua một bức màn vô hình. Đứng trước mắt đó, nói lời yêu thương đó nhưng đôi mắt có thật sự đang có nhau? Hôm nay hứa hẹn bên nhau một đời. Nhưng ngay ngày mai, hay chỉ qua cái chớp mắt mà thôi, mỗi người lại tách ra một đường. Cũng vì thế, lời mỹ miều chưa chắc tình yêu đã sâu đậm, lời mộc mạc chưa chắc gì tình yêu đã mờ nhạt. Do đó, hãy cứ yêu thôi, đừng hứa hẹn gì cả, đơn giản mà yêu, ngày tháng dài đằng đẵng, tự khắc sẽ là một đời.
3. Ta chỉ cần lặng lẽ bên nhau và lặng lẽ vì nhau. Ta đơn giản trao đi một bờ vai để ai kia tựa đầu dựa dẫm, ta đơn giản cho nhau chút niềm vui để mỉm cười sau khi lau khô giọt nước mắt mặn mỏi. Biết bao nhiêu lý do để xa cách giữa đời, ta vẫn có thể yêu nhau với đủ vừa gắn bó. Ta yêu nhau, chỉ nhiêu thôi là đủ. Chỉ đơn giản là ở bên cạnh người đó, ta có cảm giác bình yên. Chỉ cần khi bên cạnh người đó, ta được làm chính mình. Chỉ biết là người ấy ở bên, nơi nào trên thế giới này cũng là nơi ta muốn sống.
4. Tình yêu đôi khi không chỉ đơn giản là yêu, mà còn là sự đồng điệu về thể chất, tình cảm và tâm hồn. Nó tạo ra sức hấp dẫn không thể chối từ của tình yêu. Dù chỉ là vài lời, nhưng cả hai vẫn hiểu được nỗi lòng của đối phương, cùng thấu hiểu và yêu thương.
5. Tình yêu thật ra không cần cầu kì. Cơ bản đó là khối tình cảm vô cùng trong veo, đơn giản, người gặp được nó là người xứng đáng đón nhận hạnh phúc rồi. Và nó sẽ luôn mang cho mình vẻ đẹp hoàn hảo với nét thô sơ vốn có, chẳng cần mài giũa bằng những điều phù phiếm, xa xỉ. Càng đơn giản, càng hạnh phúc.
6. Là chúng ta bắt đầu mối quan hệ này với những điểm chung bình thường giữa hai con người, đừng vật chất hóa nó lên rồi khiến nó trở nên phức tạp. Mỗi ngày đi làm mệt mỏi, chỉ cần được ngồi bên cạnh người mình thương, cùng nhau trò chuyện về những vấn đề thường ngày và động viên nhau những lúc khó khăn. Sau đó có thể cùng nhau vào bếp, chuẩn bị bữa cơm đạm bạc cho cả hai, chia ngọt sẻ bùi với nhau là mãn nguyện lắm rồi. Có thể rời những nơi xô bồ, đông đúc, cùng nắm tay nhau đi dạo công viên, ăn loại kem cả hai yêu thích, tận hưởng những phút giây bình yên nhất của tình yêu.
7. Có những tình yêu chẳng hề dịu dàng, không có những lời ngọt ngào đường mật, không có lời thề non hẹn biển, nhưng vẫn tràn đầy tình yêu thương ấm áp. Yêu nhau và thấu hiểu lẫn nhau đến mức chẳng cần phải nói ra mà đối phương vẫn biết rõ được.
8. Không cần phải phóng đại quá tình yêu để rồi tự chèn ép đi cả phần cuộc sống còn lại. Có lẽ anh và em không là một mảnh ghép hoàn hảo, nhưng ít nhất chúng ta cũng vì nhau mà thay đổi, trở nên tốt hơn để đối phương được hạnh phúc. Yêu nhau giản đơn là được rồi...
🌵
9 notes · View notes