#5 lý do
Explore tagged Tumblr posts
Text
5 Lý do vì sao bạn nên dùng Tumblr để viết Blog.
Có nhiều điểm khác biệt giữa blog trên Tumblr và những mạng xã hội khác. Dưới đây là 5 điểm khác biệt chính:
1. Định dạng nội dung: Tumblr là một nền tảng blog, trong khi những mạng xã hội khác như Facebook, Instagram, Twitter chủ yếu tập trung vào chia sẻ nội dung ngắn gọn như hình ảnh, video, hoặc trạng thái ngắn. Tumblr cho phép người dùng chia sẻ nội dung đa dạng bao gồm văn bản, hình ảnh, video, âm thanh và nhiều loại nội dung đa phương tiện khác.
2. Tính năng tùy chỉnh và thiết kế:
Tumblr cung cấp nhiều tính năng tùy chỉnh cho người dùng để cá nhân hóa blog của họ, bao gồm lựa chọn giao diện, màu sắc, hình ảnh nền, và cách hiển thị nội dung.
Người dùng Tumblr cũng có thể tạo các trang con (subpage) để chia sẻ nội dung theo chủ đề hoặc danh mục. Trong khi đó, những mạng xã hội khác thường giới hạn tính năng tùy chỉnh và thiết kế, và người dùng chỉ có thể tạo hồ sơ cá nhân hoặc trang doanh nghiệp có giới hạn về thiết kế.
Tumblr cho phép người dùng tùy chỉnh thiết kế blog của họ với nhiều tùy chọn độc đáo. Bạn có thể tạo ra một blog có giao diện độc đáo, cá nhân hóa hoàn toàn theo ý thích của mình, điều này giúp nổi bật và thu hút độc giả.
3. Tập trung vào nội dung sáng tạo: Tumblr là một nền tảng nổi tiếng với cộng đồng nghệ thuật, sáng tạo và cá nhân hóa. Nếu bạn có nội dung độc đáo, nghệ thuật, hay nội dung chuyên sâu trong một lĩnh vực cụ thể, Tumblr có thể là một nơi lý tưởng để chia sẻ với cộng đồng có cùng sở thích.
4. Tính năng chia sẻ và tái đăng nội dung:
Tumblr cho phép người dùng chia sẻ và tái đăng nội dung từ các blog khác một cách dễ dàng, giúp lan truyền nội dung của bạn đến một lượng người dùng lớn hơn. Điều này có thể tăng khả năng phát triển và mở rộng đối tượng độc giả của blog của bạn.
Tumblr là một cộng đồng đa dạng và nhiều người dùng, cho phép bạn tìm kiếm, theo dõi, tương tác và kết nối với các blogger khác có cùng sở thích hoặc lĩnh vực quan tâm. Điều này tạo ra cơ hội để xây dựng mạng lưới liên kết với những người có cùng đam mê và tăng khả năng được phát hiện.
5. Tính riêng tư và không có quảng cáo: Tumblr cho phép người dùng thiết lập tính riêng tư cho blog của họ, điều này có nghĩa là bạn có thể kiểm soát ai có thể truy cập và xem nội dung của bạn. Ngoài ra, Tumblr không có quảng cáo, giúp nội dung của bạn không bị làm phiền bởi quảng cáo không mong muốn.
Tuy nhiên, cũng cần lưu ý rằng lựa chọn nền tảng chia sẻ nội dung là tùy thuộc vào mục đích và đối tượng của bạn. Mỗi nền tảng có nhược điểm và ưu điểm riêng, do đó, bạn cần cân nhắc và lựa chọn phù hợp với mục đích chia sẻ của bạn.
Tóm lại, việc viết Blog trên Tumblr để chia sẻ nội dung có thể có lợi ích như tập trung vào nội dung sáng tạo, tính năng tùy chỉnh, tính năng chia sẻ và tái đăng nội dung, tính năng cộng đồng, tính riêng tư và không có quảng cáo. Tuy nhiên, lựa chọn nền tảng chia sẻ nội dung phải dựa trên mục đích và đối tượng của bạn, và cân nhắc các yếu tố ưu điểm và nhược điểm của từng nền tảng để đạt được kết quả tốt nhất cho mục đích của bạn.
3 notes
·
View notes
Text
5 lý do nên sử dụng xe rùa kẽm trong xây dựng
Bên cạnh xe rùa thùng dày, xe rùa sơn tĩnh điện thì xe rùa kẽm cũng là phương tiện vận chuyển được đông đảo nhà thầu và anh em xây dựng đánh giá cao. Để biết tại sao sản phẩm này ngày càng được sử dụng phổ biến trong lao động và đời sống sinh […] source https://phucben.com/su-dung-xe-rua-kem-trong-xay-dung/
0 notes
Text
Đi cùng nhau 5 năm, hay 10 năm đi chăng nữa thì đó cũng chỉ là một con số mà thôi.
Còn có bền dài tiếp hay không là do lòng dạ mỗi con người.
Người thực sự muốn đi tiếp cùng bạn sẽ biết cách cân bằng tất cả những điều xung quanh.
Gia đình, bạn bè, sự nghiệp, vốn chẳng phải là lý do để một người thay lòng đổi dạ.
Tệ bạc nhất chính là phũ phàng từ bỏ người đi cùng mình qua bao thăng trầm bão giông.
Người đáng để bạn nương tựa cả đời, có thể không quá giàu có, không quá tài giỏi, nhưng nhất định phải đặt bạn ở vị trí mà dẫu năm tháng qua đi, cũng không có ai hay có cách gì làm lung lay được..
61 notes
·
View notes
Text
Freud có một câu khá chí mạng mà mình nhớ:
"Không con người nào có thể che giấu bí mật. Nếu môi không động đậy, anh ta vẫn nói bằng đầu ngón tay. Sự phản bội rỉ ra từ mọi lỗ chân lông."
Những người hay khoa chân múa tay thì sẽ thế nào, những người nói to, ào ạt và sang sảng thì thế nào? Một người ngồi yên lặng và nói lúc cần họ là ai? Một bạn gái lấy một lý do khác để lấp liếm một lỗi sai hiển hiện, sâu bên trong họ chứa cái gì. Hay bậc thầy lùa gà hay nói lan man và không tập trung chính xác vào một chủ đề thì sơ hở đó ở đâu. Một người lên mạng selfie hàng ngày nó sẽ nói lên cái gì phía sau? Câu chữ của một người viết thể hiện cái suy nghĩ thế nào bên trong :"> Những khoảng hở của việc nói dài, những câu chữ khoe khoang luôn là điểm yếu để đâm một nhát chí mạng vào đó lúc cần thiết, bạn có nhìn ra không?
Nói thế này để bạn hiểu rằng có nhiều người chỉ nên xã giao là đủ, ngồi cà phê bàn việc lớn thì không. Nhiều khi chúng ta có thể hợp tác một khoảng thời gian ngắn với những người nguy hiểm (hoặc tỏ ra nguy hiểm) xong rồi done. Còn nhiều nhiều những cái nhìn này nữa dần dần sẽ làm bạn say mê và choáng váng với "khả năng" đọc hiểu tăng dần của mình.
Không phải một chốc một nhát bạn học được. Nhưng nếu tìm hiểu sớm, có lẽ lớn lên sẽ tránh được vài việc đau lòng. Cuối cùng, mất tiền luôn là cái mất rẻ nhất. Đôi khi chúng ta phải sẵn sàng bỏ tiền ra để có khoảnh khắc bingo đó, nên không phải tiếc bạn nhoé.
Ngoài việc tự cười nhạo bản thân về những cái ngu của mình khi trưởng thành (và luôn review lại nó trước khi đổ bỏ cho người), việc lớn cần nằm lòng là đừng chờ đến lượt nói, lắng nghe, quan sát, phân tích, quyết định rồi nói. Dừng 5 giây, chưa bao giờ là chậm cả. BeP
449 notes
·
View notes
Text
Thiên hạ đệ nhất hoa trà.
Hoa sơn trà hay hoa trà Nhật Bản (Camellia/ Tsubaki/ツバキ/椿), có tên khoa học là Camellia japonica (カメリア・ジャポニカ), tên gọi khác là trà my/ヤブツバキ là một loài thực vật thuộc chi trà (Theaceae), còn có tên gọi kiều diễm khác là “hoa hồng mùa đông”, được trồng phổ biến ở Nhật Bản, Triều Tiên và Trung Quốc. Thời kỳ ra hoa thường kéo dài từ tháng 12 đến hết tháng 4, hoa có các màu phổ biến là đỏ, trắng, hồng phớt và hồng đậm, cây thân gỗ hoặc thân bụi, có chiều cao trung bình từ 1,5m-6m, đôi khi lên đến 12m. Tsubaki có đặc điểm là lá dày, xanh bóng và xung quanh có răng cưa hướng lên trên, lá thuôn dài. Điều thú vị nhất của hoa trà chính là khi hoa tàn héo rụng xuống, người ta vẫn thấy nguyên vẹn một dáng vẻ. Đó là lý do vì sao hoa trà được chọn làm biểu tượng cho vẻ đẹp của những người phụ nữ có vẻ đẹp khí chất bởi sự kiêu hãnh cho đến tận phút cuối cùng.
Nếu bạn tìm hiểu về văn hoá Nhật Bản thì dễ thấy người Nhật ưa chuộng trồng các cây xanh lâu đời. Việc trồng các cây xanh cổ thụ thường mang theo tín ngưỡng linh thiêng. Cây hoa trà thường xanh tươi tốt kể cả vào mùa đông nên được ưa chuộng trồng trong các đền chùa, ngoài ra còn được trồng làm hàng rào quanh nhà để xua đuổi tà khí. Tuy nhiên cũng có quan điểm cho rằng, hoa trà là điềm gở vì khi hoa rụng xuống, hoa sẽ lìa khỏi đế hoa, điều đó khiến người ta nghĩ đến việc chia lìa, ly tán.
Hiện tại, hoa sơn trà được tìm thấy ở Nhật trong tự nhiên có khoảng hơn 30 loài, nhưng trồng phổ biến nhất là Otometsubaki (オトメツバキ/乙女椿) và Akashigata (アカシガタ/明石潟). Đối với người Nhật, hoa sơn trà mang rất nhiều ý nghĩa và là biểu tượng cho vẻ đẹp khiêm tốn, thuần khiết của người con gái.
- Hoa trà đỏ: biểu tượng của vẻ đẹp lộng lẫy, tràn đầy sức sống. Hoa trà đỏ còn là biểu tượng của sự nhớ nhung, đắm say đối với một ai đó nên khi nhận được hoa trà đỏ cũng có nghĩa là một lời tỏ tình.
- Hoa trà trắng: biểu tượng của sự đáng yêu thuần khiết, vẻ đẹp trong trẻo từ ngoại hình đến tâm hồn.
- Hoa trà hồng: biểu tượng của vẻ đẹp khiêm tốn, có thể hiểu là vẻ đẹp nội hàm của người phụ nữ, ngoài dáng vẻ yêu kiều còn có đức hạnh khiêm tốn.
Hoa trà (tsubaki/ 椿) rất dễ nhầm lẫn với giống hoa trà bụi (chè mai/山茶花/サザンカ) khi thoạt nhìn qua. Tuy nhiên cách nhận biết dễ nhất là chè mai (山茶花/サザンカ) có đặc điểm là phía sau mặt lá có lông, hoa mỏng, khi hoa rụng thì cánh phân tán chứ không giữ được nguyên vẹn dáng hình như tsubaki.
Trong phong thủy ngũ hành, tsubaki mang ý nghĩa có sự may mắn, thành công và lạc quan trong cuộc sống. Bên cạnh công dụng làm cây cảnh, hoa trà còn được dùng để làm thức uống, ứng dụng trong dược mỹ phẩm với một số tác dụng tốt cho sức khỏe như chống ung thư, hạ huyết áp, giúp cơ thể có sức đề kháng chống lại sự tấn công của vi khuẩn, virus, làm đẹp da và bảo vệ tim mạch.
Trong bài viết hôm nay mình xin giới thiệu đến các bạn về giống sơn trà cung đình hay còn gọi là sơn trà tiên nữ (Otome Tsubaki/オトメツバキ/乙女椿) có danh pháp khoa học là Camellia japonica var. decumbens, thường được biết đến như một loại hoa trà hồng đại diện và cũng là một giống cây được trồng phổ biến trong số nhiều loại hoa trà ở Nhật. Do đặc tính và vẻ ngoài khá đẹp mắt được mọi người yêu thích nên hoa trà cung đình thường được trồng ở công viên, sân vườn, hàng rào. Hoa trà tiên nữ là loài hoa kép, cánh hoa tròn xếp chồng lên, khi nở cánh xoè ra rất đẹp. Màu hoa phổ biến là màu hồng, ngoài ra có màu đỏ và trắng, lá có màu xanh nhạt đẹp mắt, kích thước nhỏ hơn các loại hoa trà khác. Người Nhật đưa hoa trà tiên nữ vào trong nhiều tác phẩm văn học, hội hoạ vì hoa mang biểu tượng một thiếu nữ xinh đẹp với đức hạnh khiêm tốn, giống như phần nhuỵ đã được khéo léo che đi. Thời gian ra hoa của hoa trà tiên nữ là từ tháng 2 đến tháng 5.
20 notes
·
View notes
Text
ÁP LỰC ĐỒNG TRANG LỨA
chúng ta có 12 + 4 năm học hành, vui chơi, chuẩn bị.
năm 20 bắt đầu đi làm, năm 60 thì coi như kết thúc sự nghiệp.
trong khoảng 40 năm đó, chúng ta chia cuộc đời và sự nghiệp thành mấy cột mốc nhỏ: 20, 30, 40, 50 rồi 60. mỗi cột mốc nhỏ lại chia thêm những cột mốc nhỏ hơn mỗi 5 năm. 5 năm là kịp cho một sự thay đổi gì đó.
ở mỗi cột mốc 5 năm, 10 năm, chúng ta nhìn quanh sẽ thấy những người ngang tuổi mình. có người tất bật, có người thong thả, thời gian không chờ ai cả. có người hơn mình, có người như mình, và có người thua mình.
nhưng hơn hay thua đều là tương đối, định nghĩa về hạnh phúc và sự hài lòng của mỗi người sẽ khác nhau. thành thử đôi khi mình thấy mình không hài lòng về cuộc sống của mình, người khác lại nhìn mình mà kỳ vọng.
4 cột mốc 25, 30, 35 rồi 40 trong đời với nhiều người chỉ là sự chuẩn bị, chứ không phải là viên mãn. có lúc mình hơn, có lúc mình thua, có lúc mình nhanh, có lúc mình chậm lại. quan trọng là trong những mốc 5 năm đó mình làm những gì, cho đi và nhận lại những gì, lựa chọn và đánh đổi những gì trong hành trình lao về phía trước.
“đường dài mới biết ngựa hay”, cuộc đời không phải là những chặng đua ngắn mà là những chặng chạy dài bền bỉ. ở mỗi chặng mình phải biết mình ở đâu, bền bỉ ra sao, chuẩn bị như thế nào để về đích.
khi mình mới trong 10 năm nho nhỏ của cuộc đời, việc của mình là đừng lãng phí. chơi thì chơi cho tới, học thì kiên trì nhẫn nại, làm thì làm tới cùng. so sánh mình với người khác là chuyện hiển nhiên, nhưng đừng vì so sánh mà quên đi là mình có ngưỡng hạnh phúc và lựa chọn riêng, mình vẫn phải hết mình trong lựa chọn của mình và mình biết chọn cách chạy hợp sức mình. biết để chắc chắn lao về phía trước.
có nhiều lý do để ở từng cột mốc mình chậm hơn người khác, nhưng chậm lại không có nghĩa là bị bỏ lại. so sánh mình với người khác để có áp lực, áp lực tạo nên động lực, có động lực rồi thì nỗ lực lao lên.
hoặc không. mình chỉ cần tập trung vào đường mình đi, lựa chọn mình đã quyết. là đủ.
#15minsnote
41 notes
·
View notes
Text
shiz and giggles list jmen, která reálně mají/nedávno měli lidé v česku
(part 3, [mostly czech, asian and pronoun-like] short names; per 2016, kdy je KdeJsme naposled mohlo sbírat)
Ban (1 jméno, dřív i příjmení)
De (2 příjmení v Praze, 15 ex jmen)
Ill (31 příjmení, hodně v Náměšti nad Oslavou)
Ell (5 příjmení), Illie (1 jméno)
Elf (1 příjmení)
Ič (2 příjmení, FM)
Iš (16 příjmení, jižní Morava)
Ižo (10 příjmení, JV a SV cíp ČR) vs Ižóf (8, úplný S Čech) vs Ižof (4, úplný J) vs Ižol (4, Hradec Králové) vs Iž (9, Přerov/Zlín) + Izsó (14), Izso (3), Ižyk (1) a dřív i Izo
Id (2 příjmení, Praha)
Re (17 příjmení, skoro všichni Šumperk), Ré (5, taky)
Le (4 jména, 569 příjmení)
Ly (5 jmen, 6 příjmení)
Or (14 jmen, všichni v Brně + 2 ex příjmení)
Ot (1 příjmení)
Xi (další sudden ex jméno i příjmení), Wi, Ri
Ro, So, Xo, Co, Pho
Ra, Ka, Xa, Ca, Na
Xe, Te, Ce, Ve
Si (1 jméno + řada složených)
Xxx (do 2011 obojí; komunikace s těmi lidmi by mě *fakt* zajímala)
Pan (do r. 2011 51 jmen a 4 příjmení)
Lo (po redukci 2011 zůstalo 1 příjmení), La (4)
Do (1 jméno, 241 příjmení)
Vo (49 příjmení, ex jméno)
Ko (1 příjmení, ex jméno)
Lé (1 příjmení)
Foo (1 příjmení)
An (5 jmen, 1 příjmení) + složeniny, Am (ex jméno)
Ye (1 jméno, 7 příjmení), Yeová (2)
Yu (4 příjmení), Yuová (1), Yú
Au (2 příjmení), Ou
Du (1 jméno a 5 příjmení), Bu (stále 1 příjmení), Cu (6), Ku (2), Gu (1), Lu (1)
Mu, Fu, Ru, Su, Ju, Nu
Wu (1 jméno, 11 příjmení, ale do 2011 jich bylo 232 + 1 Wuová)
Tu (nyní 7 jmen a 3 příjmení)
Hu (17 příjmení, ex jméno), Chu (ex 11 jmen a stále 62 [dřív 267] příjmení)
Vu (6 jmen a 365 příjmení, ze jmen tohohle typu top přeživší)
Xu (19 příjmení, ex jméno), Qu (ex příjmení), Qi (jméno ještě ano)
Ky (34 ex příjmení), Ký, Ny, Hy, Dy, Cy
Go (1 příjmení, ex jméno), Ge (8 příjmení, 2 ex jména)
Yi (jedno jméno), Ai (taky)
Ia (6 ex jmen)
Ke (2 jména, ex příjmení), Que (1 jméno, ex příjmení)
Ač (11 příjmení), Áč (25), At
Oo (dvě ex příjmení), Uu (dvě ex jména)
Be (1 příjmení, 10 ex jmen)
I, A, E (vše ex obojí)
Y, Ý (ex jména)
O (4 ex příjmení)
Ayu, Uy
Ay (8 příjmení), Aw (1 příjmení, Kyjov)
U-sa
Aia (jméno, Luhačovice)
Bi (ex 2011)
Sy (1 jméno, 1 ex příjmení)
Ba (9 příjmení)
Bá, Da, Dá, Tá, Bé
Bo (stále 3 jména)
Mo, Moo, Boo (vše ex 2011)
X (ex jméno)
Ya (jméno, Brno)
Ha (dřív 487 jmen a 365 příjmení, teď 22, resp. 66), Che (2 příjmení, ex jméno), Chi (3 příjmení v Kolíně + 2 jména), do r. 2011 taky Cha, Há, Cho a Huh
Tu (7 jmen, 3 příjmení), Tú (2 jména)
Hop (33 příjmení, ale i 2 jména)
Cá (1 příjmení, Cheb)
Cé (7 příjmení)
Ok (2 příjmení [ÚnL, Kladno], ex jméno)
Ox (3 příjmení, Teplice)
Oi, Oi Tak, Od, Ng, Šé, Oh, Ol, Ip, Is, Ib, Xú, Lý, Sú
Ťie (1, Praha)
Ji (2 příjmení, ex jméno), Di (1 jméno, ex příjmení), Mi (1 jméno i příjmení), Mí (ex jméno), Zi (2 ex jména)
Vi (4 příjmení, 14 ex jmen), Wi (5 ex příjmení)
Li (23 příjmení a 36 ex jmen), Ni (5 ex jmen, 28 ex příjmení)
Ut, Út, Er, Ur, Uz, Us
Fˇs, Bˇk, Wˇs (ex 2011)
Ině, Iňová (celkem 15, jižní Čechy)
Iňa (jméno, Hlinsko)
In (ex 1 příjmení + řada složených jmen), In Santi (3), Im
Pa Sait (1), Paa (1 v Karlových Varech)
Ma (4 příjmení, ex jméno)
Maąa (do r. 2011 jich bylo 5), Paąa (těch bylo dokonce 10)
Ao, Ąaąo
Bang (1 jméno), Bong (1 jméno i 4 příjmení)
V Yun (ex 2011), V Yacheslav
I ching, I ting, I ying (tj. varianty originálního názvu Knihy proměn)
D' Escragnolle Taunay, D´marco Odremán, Sita Nzolamesso Da S S (etc.)
pod. Al -, El -, Ó - (etc.) příjmení
Inyi (1 příjmení v Litovli)
Uyi (1 jméno v Ústí nad Labem)
Yuy Sya Gen, Sha Re Ja
Uj (11 příjmení, Ivančice + Vysočina), Új (ex)
Uc (8 příjmení)
Oz (3 jména v Brně, 1 příjmení)
Sič (30), Síč (65 příjmení), do r. 2011 i Sick
Onn (1 jméno, Brno), Oňa (1 příjmení, Bystřice p/H), Ong (2 příjmení, západ Čech)
Úa Séaghdha, Ün
Ág (3 příjmení, Blansko)
Lala (3 jména), Lála (1)
Chat (3 příjmení, dřív i jméno)
Gag (1 příjmení, Brno)
A. C., B K, K C, K. C. (ex 2011 příjmení), J C (ex jméno)
Jo (do 2011 obojí), Joo (26 příjmení, 1 jméno), Joová (4), No (ex), Ne (do 2011 jméno), Nee Tha Blay
Jojo (do 2011 příjmení), Nou Nou (2 v Brně)
Man (ex 18 jmen, příjmení běžné: 528)
Md a Mhd (do r. 2011 spousta arabských jmen, vyřazeno)
Jazz Jasper (Aš), Jax (Praha)
Je Young (ex jméno)
Gay (1 příjmení v Jihlavě, do r. 2014 i 1 jméno), That Gay (ex 1)
My (8 jmen a 1 příjmení)
That (ex 4 jména)
Ho (39 příjmení, dřív i jméno), Hoe (3 ex křestní)
Vy (1 jméno a 2 příjmení, Praha)
Ty (1 jméno)
He (2 příjmení, dřív 6 jmen), On (3 ex jména + složeniny, 1 ex příjmení)
His (2 příjmení, Přerov)
She (1 ex příjmení), Ona (19 ex příjmení), Ta (46 příjmení, 1 jméno)
Her (3 ex příjmení)
Oni (2 příjmení, 1 jméno)
Ono (2 příjmení, Brno)
To (18 příjmení, ex 6 jmen)
Them (1 jméno)
Nic (3, všichni v Orlové)
End (1 příjmení v Jablonci)
14 notes
·
View notes
Text
Hôm nay là tròn 1 tháng lẻ 3 ngày tôi bị mất xe. Ông nào nói: “Đà Lạt hiền hoà, để xe giữa đường cũng không sợ mất!” thiệt đúng ghê, để xe trong sân nhà mới mất.
Chuyện cái xe gắn bó với mình 17 năm trời bị mất là một câu chuyện dài và buồn, nhất là khi cái xe đó do ba mua cho tôi! Có lẽ tôi sẽ kể lể về những điều vẩn vơ khi nghĩ đến, nhìn thấy hay nhớ lại về những thứ, những điều ba làm cho mình ở một dịp khác, bây giờ tôi chỉ muốn nói về những lần book grab vì mất phương tiện đi lại hàng ngày.
Tháng trước tôi cũng hay đi, lên cơ quan, đi gặp khách, bạn bè hoặc đơn thuần là muốn ra ngoài. Tôi đi nhiều đến độ, mỗi ngày, trừ những hôm mệt, là tôi biết thêm bao nhiêu mảnh đời trong cuộc sống này, lấp đầy cái thế giới vốn dĩ “chật hẹp” của mình.
Có hôm gặp anh tài xế tử tế, đi qua một đoạn đường mới đang làm, nhiều sình lầy. Ảnh bọc hai cái bao nỉ vào trong bánh xe chỗ tôi ngồi, bảo để sình đừng bắn vào quần áo. Ảnh là một trong những tài xế chu đáo hiếm hoi. Người Bắc, cùng vợ vào mưu sinh, chạy sáng chiều về phụ hàng giúp vợ, vậy mà cứ luôn miệng khoe con ảnh lớn rồi, nên đỡ cực hơn “hồi đó”. Ủa lớn cỡ nào vậy anh? Lớp 10 với lớp 5. Trời đất, vậy vẫn phải lo, chớ lớn mấy đâu anh. Ổng cười hề hề.
Bữa khác, gặp bạn trông trẻ người. Hỏi ra thì biết là thầy giáo dạy Văn. Mà bạn than, em làm giáo viên hợp đồng vì không có hộ khẩu, mà lương thấp quá, em ráng học lên để đi dạy Đại học, giờ nào rảnh thì đi chạy grab kiếm thêm. Tôi hỏi, sao ngày xưa em không học ngoại ngữ, bạn bảo em chỉ thích Văn và giỏi Văn thôi. Chắc cái nghiệp đó anh, giáo viên Văn cực lắm. Mà hỏi ra, sáng ra còn phải chở vợ đang bầu đi làm, nhưng bạn bảo con em là con gái anh ạ, ruộng sâu trâu nái không bằng con gái đầu lòng. Ừa, con gái thì cưng rồi. Mà cái nghề Văn, sống ngay cũng nghèo mạc, khổ cực trăm bề, buồn.
Rồi gặp em sinh viên năm cuối, nói suốt đường về. Anh, em cố chạy sớm hơn để bắt khách người ta hổng bắt, có tiền, xong tối đi học Anh văn để sau xuống Sài Gòn, xin công ty nước ngoài. Bạn em nói mới ra trường xin công ty nước ngoài lương cao hơn. Tôi nói mày chọn chi nghề đi công trường cực chết cha… Nó dễ thương mà nhỏ xíu, không dám hỏi tuổi lại sợ mình già hơn trái cà.
Chuyện đi grab còn làm tôi nhớ lại đợt ở Quy Nhơn. Ngày cuối, tôi book grab ra bến xe, gặp nữ nhân bốn mươi hai tuổi mà đẹp gái, trẻ trung xì tin lắm luôn. Nữ nhân nói giọng rặt xứ Nẫu, lại nói nhanh, tôi tập trung nghe gần chết mới theo kịp chuyện nữ nhân kể. Chị hỏi giờ tôi về đâu. Tôi bảo về Đà Lạt. Chị lại hỏi xuống đây chi mấy ngày này, trời thì mưa, đi du lịch phải biết chọn ngày chớ. Tôi nói em xuống thăm người yêu cũ sắp lấy chồng chị ơi. Trời quơi, dẫy na, gì nghe buồn dẫy ông. Mà thôi, đàn bà con gái nó vậy đó em, sát bên nách nhau còn không giữ được nói gì xa xôi vậy. Rồi chị không để tôi buồn, chị kể tiếp đủ thứ chuyện. Trời, em tin hông, chị chạy một năm rồi mà lên 10 ký, sáng chạy, trưa về nghỉ ăn cơm, tối chạy. Mà em tin hông, bữa chị gặp thằng kia, nó bắt chị chở ra tới Phù Cát, xong chị về xe không, nắng mà lỗ chổng cẳng luôn em. Em tin hông, chị còn chơi Audition, đi họp offline, xong già quá giờ hổng dám đi nữa, có đứa nhỏ tuổi hơn con chị nữa thấy quê quá. Em tin hông, có bữa chở cha kia xỉn, chở xong xuống kiếm chuyện không trả tiền, chị dzọt cho lẹ, không thôi nó làm gì… Xong gần tới bến xe, em tin hông, bữa gần tới chị không cho nhỏ kia xuống, biết sao hông, chị chưa kể hết chuyện ai cho em xuống, ngồi đó đi. Tôi bảo: Chời ơi, vậy giờ em có được xuống không? Ừa thôi cho em xuống, đừng buồn nữa nghen, chừng nào có người yêu cũ nào lấy chồng nữa, xuống đây book xe chị, chị… kể chuyện tiếp cho nghe. Phụ nữ làm nghề đàn ông, mà dễ thương thấy ớn.
Bữa nào gặp mấy ông chú, than trời ơi nó bắt tao nộp lý lịch tư pháp, đi xin mất mẹ ngày chạy, trời ơi, tao đang chạy Grab, vừa cái app Shopee chưa kịp chạy cái nó cắt luôn, mất nết dễ sợ; có bữa gặp mấy anh bán than thôi rồi, khổ lắm em ơi, tiền lẻ không…, blah… blah…
Mà tính tôi hay nhiều chuyện, lên xe hay hỏi.
Nói chung cuộc đời vẫn khổ, và người ta vẫn sống.
Tôi thấy bây giờ nhiều người nói chuyện lớn lao quá, làm giàu, tiền tỉ, xe hơi, cứu thế giới… Mà tôi nghĩ, những cái tí hin như vậy, mới là chúng sinh mà ông Phật dạy, ăn, hít thở, mưu sinh, xô bồ, nghiệt ngã. Rồi cũng qua một kiếp người…
7 notes
·
View notes
Text
「Cô ấy từ trong tinh hà đi ra, chiếu sáng cả một đời bụi bặm của tôi. 」
Tôi vô cùng biết ơn cô ấy, người đã kéo tôi ra khỏi vũng lầy. Tôi là một có suy nghĩ khá là độc lập, thậm chí là một người hơi tự cao, cũng bởi vì suy nghĩ đó nên đối với rất nhiều chuyện đều suy xét toàn diện, cũng tương đối có quan điểm riêng của mình, hơn nữa đối với ngành giải trí, minh tinh, bát quát cũng không thích, cho nên từ trước đến giờ đều không có theo đuổi thần tượng. Cô ấy cũng không phải là người tôi vừa gặp đã thích, thực tế thì trước khi thích cô ấy, tôi đã biết đến cô ấy từ lâu rồi, đại khái là từ năm năm đi qua, đối với cô ấy ấn tượng cũng đã có thay đổi, nhưng mà đều là đứng ở góc độ người qua đường mà nhìn, về sau khi mà nhớ đến lúc đó cũng có suy nghĩ rằng:
「Trên thế giới này, mỗi người có thể gặp được hàng vạn người khác nhau, nhưng mà khi thật sự gặp được một người rồi thì đều là giữa hàng vạn người mới gặp được người đó, cho nên duyên phận giữa người với người cũng cần đúng thời điểm. 」
Bắt đầu từ tháng 5 năm 2017, cũng xem như là cuộc đời của tôi bước vào một vực sâu đi. Dưới sự ảnh hưởng của gia đình quanh năm suốt tháng, cùng với ngành học, sở thích, việc học mang tới áp lực rất lớn, tôi đã thử cố gắng tích cực phối hợp với điều trị và tư vấn tâm lý từ thầy cô cùng với bác sĩ, nhưng cuối cùng vẫn nghe theo hướng dẫn mà về nhà để nghỉ ngơi và điều dưỡng. Khoảng thời gian mà tôi ở nhà là lúc tôi trải qua vô tri vô giác, đần độn u mê nhất, mẹ tôi cẩn thận từng li từng tí làm cho tôi có một cảm giác chỉ cần chạm vào tôi liền sẽ vỡ nát, thế là nó làm cho tôi càng chán ghét bản thân mình, cảm thấy mình cái gì cũng làm không được, không nhìn thấy hi vọng cũng không nhìn thấy tương lai, không có ý nghĩ coi thường mạng sống của mình nhưng lại có ý nghĩ không muốn sống tiếp, muốn dùng cách khác để nói là có một cảm giác bị bóng tối nuốt chửng nhưng vẫn cam tâm tình nguyện đắm chìm trong đó. Nếu như chưa tiếp xúc qua người bị bệnh trầm cảm có thể nhiều người không biết, cách để người bệnh trầm cảm thoát khỏi nó không phải là tỉ mỉ chăm sóc lo lắng từng chút, mà là tự người đó tìm được sức mạnh để thoát khỏi nó.
Cho nên lúc sau khi cô ấy like bài phân tích nhân vật của cô ấy đóng do tôi viết, làm tôi có nhiều cảm xúc ngổn ngang đan xen. Khi ấy còn chưa phải là fan cho nên cũng không quá kích động, tôi chỉ là cảm thấy cô ấy thích như thế có lẽ là cô ấy cũng công nhận văn chương của tôi nhỉ.
Sự thật thì ngày đó khi tôi đăng bài phân tích đó xong, đột nhiên lại bị chảy máu mũi, làm thế nào cũng không ngừng được, tôi đứng ngây ngốc ở nhà vệ sinh mà nhìn máu mũi từng giọt từng giọt đang chảy xuống bồn rửa mặt, bộ dáng như là đang xem một bộ phim lại nghĩ đến việc: Nếu như tôi không muốn tìm cách để nó ngừng chảy, thì nó có thể nào chảy đến khô cả máu không nhở? Khi đó tôi là một người bi quan tiêu cực, tôi gần như là muốn buông bỏ sinh mệnh của chính mình, bởi vì tôi đối với thế giới này không còn tồn tại bất kỳ ý nghĩa gì nữa, tôi thậm chí còn không thể đi chứng minh bản thân mình từng tồn tại ở thế giới này.
Nhưng mà thế rồi cô ấy ở một cơ duyên xảo hợp mà chứng minh được sự tồn tại của tôi. Cô ấy không biết tôi, nhưng mà cô ấy biết có người hiểu mình; tôi không biết là cô ấy có hiểu được tôi hay không, nhưng ít ra thì cô ấy cùng công nhận với quan điểm của tôi.
Mà phần công nhận này của cô ấy đối với tôi lúc đó không khác gì một chiếc phao, làm cho tôi đột nhiên có rất nhiều chuyện muốn làm, bỗng nhiên cảm thấy thì ra mình cũng không phải là dạng người cái gì cũng không làm được, bất thình lình cảm thấy được thì ra mình tồn tại ở thế giới này cũng không phải là không có ý nghĩa.
「Khi một người phát hiện ra được mình có ý nghĩa, liền rất nhanh sẽ trưởng thành.」
Cho nên tôi từ từ bắt đầu đi làm một số việc, chậm rãi không còn kháng cự khi cùng người giao tiếp, chầm chậm mà một lần nữa bắt đầu đi nhận thức thế giới lộng lẫy đầy màu sắc này. Trong quá trình này vẫn có nhiều lúc vô cùng bi quan, thế nhưng mà cô ấy mang đến cho tôi vẫn luôn là những điều tích cực, tích cực mà tiến về phía trước, vì lẽ đó mà có rất nhiều cảm xúc tiêu cực cũng dần dần biến mất.
Cho nên cô ấy mang đến cho tôi vẫn luôn là sức mạnh có thể chống cự lại được bóng tối, có thể xua tan được những năng lượng tiêu cực.
Thực ra thì sức mạnh mà cô ấy mang đến cho tôi không phải là trừu tượng, mà rất cụ thể, ví dụ như
Sức mạnh để tôi có thể thoát khỏi bệnh trầm cảm.
Sức mạnh để tôi có thể trở nên dịu dàng.
Sức mạnh để tôi có thể càng trở nên tốt hơn.
「Cô ấy là người luôn có khả năng làm cho tất cả những người thích cô ấy dần trở nên sáng chói, lấp lánh hơn. 」
Sau này tôi cùng rất nhiều người thích cô ấy nói chuyện với nhau, nói rất nhiều thứ, ví dụ như là tác phẩm của cô ấy, kinh nghiệm của cô ấy, sức mạnh mà cô ấy mang đến cho người hâm mộ... Do tính cách, nên tôi không thể tham gia vào các trận chiến xé nhau, nhưng mà tôi vẫn luôn ở đây. Có đôi khi sẽ mở cuộc trò chuyện ra mà trả lời từng người, từng người một, đi an ủi, khuyên giải mọi người, cũng sẽ tận hết sức lực đi phân tích lợi và hại, đi phân tích sức mạnh của thần tượng mang đến rốt cuộc là gì, nói cho mọi người phải có tam quan đúng đắn, yêu cô ấy cũng phải trải qua cuộc sống của mình thật tốt. Điều tôi có thể làm là cố gắng hết sức dịu dàng với họ.
Tôi nhớ vào tháng 12 năm 2017, có một bạn nhỏ nhắn tin với tôi rằng, em ấy cảm thấy mình không còn hi vọng gì để mà sống tiếp nữa, em ấy cảm giác được mình có lẽ bị trầm cảm rồi, em ấy thật sự rất mệt mỏi rồi, toàn bộ dục vọng sống của em ấy đều là từ phần thích cô ấy mà khiến cho mình có thể kiên trì đến bây giờ. Hôm ấy tôi nói chuyện cùng em ấy đến 4 giờ sáng, sau đó tôi lại gọi điện thoại cho em ấy cả một tuần, cũng không có nói gì nhiều, chỉ là để em ấy biết tôi vẫn luôn ở đây bên cạnh em, cùng em nói nhiều chuyện về những điều tôi gặp phải, những chuyện vui vẻ, nói cho em biết thế giới này vẫn rất dịu dàng, vẫn rất thú vị.
Về sau tôi không rõ là tình trạng của em ấy có tốt được một chút nào hay không, với cái loại quan tâm nhạt nhẽo này của tôi đối với em thật sự là hỏi không nên lời, nhưng mà tôi hi vọng em ấy có thể trở nên thật tốt, suy cho cùng thì vẫn là một em gái nhỏ làm người khác đau lòng.
Đầu năm vào mùng một, em ấy gọi cho tôi một cú điện thoại, nói với tôi một câu: "Tổ quốc non sông đẹp như thế vẫn chờ em đi khám phá từng nơi một đó chứ, chị nhất định phải chờ em đến tìm chị, sau đó chúng ta sẽ cùng nhau đi gặp cô Triệu xinh đẹp nha."
Bạn nhìn xem, người thích cô ấy đều chịu ảnh hưởng của cô ấy, mà chậm rãi trở nên tốt hơn đấy.
159 notes
·
View notes
Text
07 DẤU HIỆU CHO THẤY MỘT CÔ GÁI ĐANG NGÀY CÀNG TỐT ĐẸP HƠN
Một người phụ nữ ở trạng thái tốt nhất sẽ ra sao?
Yêu bên trái, cảm thông bên phải, bước đi trên cả hai làn của con đường sinh mệnh, một bên gieo hạt, một bên nở hoa, tô điểm cho con đường dài rộng này tràn ngập hương hoa, giúp những người đi đường đang phải trải qua gian khổ, dẫu có giẫm phải gai cũng không quá đau khổ, dẫu có rơi nước mắt cũng không quá buồn thương.
Bất kể thế nào, nếu muốn sống thật tinh tường, càng ngày càng trở nên tốt đẹp hơn, chúng ta phải ghi nhớ kỹ bảy đúc kết cuộc đời sau.
1. TẬN HƯỞNG CÔ ĐƠN
Chúng ta đều đã từng mưu cầu được hòa vào đám đông nhộn nhịp, khát khao sự náo nhiệt rộn ràng. Bất cứ ai cũng chỉ có thể đi cùng bạn một đoạn đường.Những ngày tháng về sau, cảnh đẹp ngày lành, cuối cùng vẫn chỉ một mình nhìn ngắm; buồn vui mừng giận, cuối cùng vẫn chỉ một mình chịu đựng. Trong lòng có thể chứa đựng muôn núi ngàn sông, nhưng cuộc đời lại là một hành trình cô độc, sau khi thực sự cất bước, bạn mới nhận ra những đêm tối cô độc cũng có thể lấp lánh ánh sao, những bữa cơm một mình cũng có thể đậm đà hương vị. Nếu một cô gái càng ngày càng trở nên tốt đẹp hơn, thì ngay cả khi bạn không nhìn thấy, cô ấy vẫn đơm hoa khoe sắc, tỏa sáng rạng rỡ như thường.
2. NGỪNG GHEN TỊ
Muốn trở nên ngày càng tốt đẹp hơn, bạn cần một trái tim bình dị trưởng thành lên từng ngày. Chẳng cần phải phiền muộn vì “cô ấy có hoa nhưng mình lại không”, chẳng cần phải buồn bã vì “cô ấy có người cạnh bên còn mình thì không”, chẳng cần phải ủ rũ vì “cô ấy được chiều chuộng còn mình thì không”, chẳng cần phải lo nghĩ vì “cô ấy may mắn còn mình thì không” nữa. Dần dần trở nên bình thản, dần dần chú tâm hơn vào thế giới của mình, dần dần không còn ghen tị nữa. Bởi vì bạn biết, vận mệnh luôn đối xử công bằng với tất cả mọi người, chuyện gì đến rồi sẽ đến, không cần sốt ruột làm gì.
3. QUEN VỚI THONG DONG
Đối với mọi chuyện, đến thì ta đón nhận, đi ta không níu giữ. Thong dong là một phong thái, cũng là một hoài bão vĩnh viễn. Không vướng mắc với quá khứ, không do dự ở hiện tại, không hoang mang vào tương lai, chân thành với bạn bè, trìu mến với người yêu, hết lòng với gia đình, ôn hòa bao dung với người xa lạ. Gặp phải kh��� đau, không than thân trách phận; bị phản bội, không canh cánh trong lòng; vấp phải khó khăn, không sợ hãi luống cuống; đối mặt với điều chưa biết, không rụt rè e ngại. Cho nên hãy làm quen với sự thong dong, giống như có được mọi thứ trong tay rồi lại trả chúng về cho thế gian này.
4. CHÚ TRỌNG VẺ ĐẸP BÊN TRONG
Nếu vẻ đẹp nằm trong nội tâm, thì năm tháng sẽ chẳng thể đánh bại. Cốt cách mỹ nhân không nằm ở da thịt bên ngoài, biết bao nhiêu nhan sắc tuyệt trần, cuối cùng cũng héo tàn theo thời gian, chỉ có linh hồn phong phú mới mãi mãi bất diệt. Người phụ nữ càng ngày càng trở nên ưu tú, sẽ giảm bớt thời gian vào trang điểm ăn mặc và dành nhiều thời gian để gia tăng kiến thức cũng như làm đẹp thêm cho nội tâm của mình.
Học tập, bởi một khí chất “cao cấp” đương nhiên không thể thiếu sự hun đúc của kiến thức.
Đi du lịch, mở mang những chân trời mới, làm phong phú thêm trải nghiệm của bản thân. Giảm thiểu những tương tác xã hội không hiệu quả, gặp gỡ những người bạn tích cực xán lạn, bớt lệ thuộc vào các công cụ giải trí, từ bỏ một số sở thích và ước mơ, chú tâm vào những chuyện mình thực sự yêu thích và xứng đáng.
Và hãy thật lòng yêu việc đọc sách.
5. YÊU THƯƠNG BẢN THÂN
“Ai cũng có ít nhất một giấc mơ, có một lý do để tiếp tục kiên trì; nếu trái tim không có chốn về, đi đâu cũng thấy mình tha hương.” Khuyên bạn biết yêu thương bản thân, vì mong bạn độc lập; Khuyên bạn biết yêu thương bản thân, vì mong bạn tự tin; Khuyên bạn biết yêu thương bản thân, vì mong bạn tự do; Khuyên bạn biết yêu thương bản thân, vì mong bạn luôn vẹn nguyên.
Yêu thương bản thân, yêu thương cả những vết sẹo của mình, yêu thương cả hành trang mình mang ra đời, yêu thương cả những mơ ước, yêu thương cả những thứ đã và đang mất đi, yêu thương cả những thứ đã và sắp có được.
6. KHÔNG HÀI LÒNG VỚI HIỆN TẠI
Không hài lòng với hiện tại, cũng tức là trong lòng mang mơ ước và liên tục phát triển.
Duy trì cảm giác “khao khát” với cuộc sống, tin tưởng rằng mình xứng đáng với những điều tốt đẹp hơn, phải biết rằng cuộc đời vẫn còn rất dài và còn vô vàn khả năng, bạn sẽ phải bất ngờ nếu tiềm năng của bạn gặp được hoài bão trong lòng bạn đấy.
7. KHÔNG E SỢ TƯƠNG LAI
Có lúc, chúng ta e sợ tương lai, bởi vì không biết sau này sẽ còn bao nhiêu khó khăn gian khổ đang chờ đợi mình và liệu có thể chuẩn bị thật tốt để ứng phó hay không. Nhưng những cô gái càng ngày càng trở nên ưu tú sẽ ngẩng cao đầu, hiên ngang tự tin tiến về phía trước.
Họ không tin tưởng vào chủ nghĩa may mắn “thuyền đến đầu cầu ắt sẽ thẳng”, mà tin tưởng vào chủ nghĩa anh hùng “dẫu biết khi đó sẽ vô cùng khó khăn nhưng tôi đã chuẩn bị sẵn sàng để đối mặt với tất cả những điều chưa biết trước”.
Tương lai không ai biết trước, nhưng chúng ta chẳng thể nhảy cách quãng qua nó được.
-Phần đời còn lại, hãy làm một người phụ nữ tự tỏa hào quang-
23 notes
·
View notes
Text
Một câu nói tuyệt vời mà bạn lưu giữ bấy lâu nay?
1. Bởi Thượng Đế yêu cậu, nên Người mới cắn cậu một miếng. (Mình là người câm)
2. Tôi tôn trọng LGBT, tôi hiểu về trầm cảm, tôi sẽ cho những chú mèo hoang dưới lầu ăn, sẽ nhường chỗ ngồi cho cụ ông, cụ bà, sẽ nói cảm ơn với nhân viên cửa hàng... Mặc dù, tôi chẳng gì nổi bật, ngoại hình phổ thông, hay nổi nóng, từng thất bại, đau lòng, từng tuyệt vọng, buồn bã, từng nhận hết cái khổ ở đời... Nhưng tôi vẫn vậy, vẫn muốn cố gắng trở thành một con người lương thiện.
3. Điều mang lại sức mạnh tràn đầy trên thế giới này chẳng phải tôn trọng cùng bình đẳng, mà là được thiên vị. - Nhóc Maruko
4. Tôi phải mua một chiếc váy mặc vào mùa xuân đây, chỉ vậy mới có thể vượt qua những tháng ngày tràn sắc xuân này.
5. Ý nghĩa về sự tồn tại của cha mẹ chẳng phải mang lại dễ chịu thoải mái cùng cuộc sống giàu sang cho con cái, mà là để khi bạn nghĩ về mẹ cha của bạn, bạn sẽ thấy tràn đầy sức mạnh trong tim, sẽ thấy thực ấm áp, từ đó có can đảm cùng khả năng để vượt qua những khó khăn, cuối cùng, bạn sẽ thu hoạch được sự tự do cùng vui thú thực sự ở đời.
6. Tất cả những gì mất đi rồi sẽ trở về bằng một cách khác. - Cảnh Soái
7. Khi bạn vui vẻ, bạn nghe thấy âm nhạc. Khi bạn đau lòng, bạn bắt đầu hiểu từng lời ca. Đây chính là thứ mà người ta hay nói: "Mới nghe chưa hiểu ý nghĩa khúc hát, khi nghe lại đã trở thành người trong ca khúc ấy."
8. Em chẳng cố gắng dành trọn tâm trí mình để nhớ về người. Bởi em hiểu, gặp gỡ được nhau thì nên cảm ơn, hai vai ngang qua thì nên buông bỏ. Chỉ là, trong rất nhiều khoảnh khắc em chợt nhớ đến người, chẳng hạn như xem một bộ phim, nghe một điệu nhạc, nhẩm một lời ca, băng qua đường cái, cùng vô số những khoảnh khắc nhắm lại đôi mắt này. - Nhớ tháng ngày xưa cũ | Trương Tiểu Nhàn
9. Bản thân tôi là một kẻ tỏ vẻ thanh cao, chán ghét chuyện đời, chỉ ước cuộc sống này chỉ còn gió và trăng. Nhưng một ngày nào đó, tôi bắt đầu muốn cùng người trải qua sự lãng mạn trần tục ở đời, để cùng chúc mừng mỗi ngày vốn bình thường như vậy.
10. Bạn phải dành dụm sự đáng yêu nơi bạn, chăm sóc cho lương thiện lớn khôn, trở nên dũng cảm. Khi thế giới này ngày càng tồi tệ, chỉ mong bạn ngày càng tốt đẹp.
11. Tôi băng qua 120 nghìn cây số, trải qua vô số ngày đêm cùng sao trời, băng qua khói bom cùng lửa đạn... Người ở đâu, tôi bước đến gặp người. - Gửi năm tháng xa xôi | Lục Diệc Ca
12. Khi bạn có thể làm bất cứ chuyện gì, bạn rất ngầu. Nhưng khi bạn không làm chuyện bạn chẳng muốn làm sẽ càng ngầu hơn.
13. Trong tất cả những lời tạm biệt, tôi thích nhất câu "Ngày mai gặp."
14. Cậu chẳng phải kẻ tép riu gì cả, với tôi, cậu là thời tiết cùng tất cả tâm tình.
15. "Ở nơi sâu thẳm của tuyệt vọng, nở một đoá hoa đẹp nhất trần đời." 5 năm trước nhìn thấy câu này trong phòng thi lên Thạc sỹ.
16. Xe lửa ngừng ở trạm mùa xuân một tiếng đồng hồ, trong phút cuối cùng, em bước vào toa xe của tôi. - Xá Mạn
17. Đăng sinh dương toại hỏa, Trần tán lý ngư phong. (Dùng đá lửa thắp sáng ngọn đèn kia, gió thu thổi bay tất cả bụi trần. Nôm na rằng tất cả đau buồn rồi cũng nhạt nhoà theo thời gian) - Lương Giản Văn Đế
18. Tôi hi vọng em có thể vẫn mãi thích tôi, tình này không gục ngã trước hiện thực, cũng không bị người hay vật cám dỗ bản thân, hai ta có thể đồng hành bước đến hôn nhân, cùng nhau sinh con đẻ cái. Câu này không chỉ nói với em, còn nói với chính bản thân tôi nữa.
19. Trách nhiệm của bạn là san phẳng gồ ghề, chẳng phải lo nghĩ thời gian. Việc bạn làm vào tháng 3, tháng 4, đến tháng 8, tháng 9 ắt có câu trả lời. - Dư Thế Tồn
20. Dịu dàng là có người yêu em, không phải vì có được em. Mà em, lại cảm nhận được tấm chân thành ấy.
21. Một đoá hoa úa tàn chẳng làm mất cả mùa xuân, một lần thất bại cũng chẳng lãng phí cả cuộc đời. Bạn không kém cỏi chút nào đâu, chỉ cần bạn muốn bắt đầu thì có thể lên đường ngay thôi.
22. Trong lòng mỗi người đều giấu một con diều, dù cho nó mang ý nghĩa gì, xin hãy can đảm đuổi theo. - Người đua diều | Khaled Hosseini
23. Xin em hãy tự tin mà tự cho rằng. Tất cả những trời đêm đầy ánh sao trăng, những con suối róc rách mát lành, hay là mật ong cùng bơ đường... Tất cả những gì tuyệt đẹp trên thế gian này mà tôi nói chỉ vì hình dung về em.
24. Trên đời này chẳng tồn tại lời tha thứ chân chính đâu, những con đường ta bước qua đều lưu lại dấu chân. Nhưng tôi vẫn sẽ cảm ơn, bởi trên đoạn đường khúc khuỷu nhất đời người, cái thiện kéo theo cái ác cùng bước đi, tình yêu đồng hành cùng tội lỗi. Chờ cho đến khi bước qua mảnh rừng đầy bụi gai này, quay đầu nhìn lại, hay rằng thật - giả, thiện - ác đều là trái tim ta. - Nhẫn Đông | Twentine
25. Anh đến rồi, vậy thì chẳng cần sự ghé thăm của mùa xuân nữa.
26. Kẻ gặp ai cũng yêu kỳ thực chẳng yêu ai. - Thất lạc cõi người | Dazai Osamu
27. Bạn cầu xin Thượng Đế ban ân, chứng tỏ bạn tin tưởng Người. Nếu Thượng Đế không giúp bạn, chứng tỏ Người tin tưởng bạn.
28. Muối là nỗi tương tư của biển cả bao la khi dòng sông kia chảy qua khắp mọi miền.
29. Mong cho những nơi bạn đặt chân chẳng phải miền đất lạnh, mong cho những người bạn gặp gỡ đều ôm trong mình trái tim lương thiện.
30. Cha mẹ chính là người luôn dõi theo bóng lưng bạn với vẻ mừng rỡ lại đau thương, muốn đuổi theo ôm bạn vào lòng lại chẳng dám biểu lộ. - Dear Andreas | Long Ứng Đài
Tranh minh hoạ: Jungho Lee
Weibo | Linh Lung Tháp
38 notes
·
View notes
Text
Tất niên
Đêm ngày 28, mình có buổi tất niên với vài người bạn cũ hồi còn học trường tiếng, mọi người lâu ngày k gặp nên khá huyên náo, ai cũng muốn chia sẻ về năm qua làm được những gì, buổi tiệc diễn ra rất vui vẻ và thuận lợi. Tiệc tàn, lúc đó là 10:30 đêm, một số người ra về trc vì nhà xa nên họ phải đi để kịp tàu, có 2 ng ở lại vì hôm sau đi chơi tiếp. Mình và 1 bạn nữ ở lại rửa bát vì nhà gần đó, dự định rửa xong là sẽ về.
Trong lúc mình và bạn nữ đang rửa bát thì có 1 bạn nam trong trạng thái có men vào ôm ấp bạn nữ và sờ xọang mặc cho mình ở đó. Lúc đó mình nhìn cười và buột miệng, “ê ông bà làm v là t nứng đó nha”.
Khi mình nhận ra mình lỡ lời thì bạn nam kia lè nhè nói nứng thì tối nay ở lại vui vẻ tý đi, r hắn đưa tay bóp mông mình 1 cái. Rồi hắn tiếp lời, “như tối nay L cân 3 đây này”. Bạn nữ như giật mình r đẩy hắn ra r đuổi ra ngoài, mặt đỏ lên vì xấu hổ. Cả 2 im lặng 1 chút thì mình hỏi, “tý bà some vs 3 ông đó hả?” Thì L tl, “ ủa cũng biết từ “some” à?”. T đáp, t có lạ gì đâu, cũng k phải ngại, toàn ng có knghm cả.
Lúc này t ms nhận ra 2 ông kia ở lại là vì lý do này. L lại hỏi mình, “hay hnay ở lại vs t đi, cho t đỡ mệt. Bthg cũng có thêm 1 nữ nữa nhưng hnay có mình t à, có bà vào đủ team đó.” Mình hỏi L đã some nhiều vs mấy ông này chưa, L ns là chỉ có mấy dịp tụ họp tn thôi, chứ k nhiều. Mình đắn đo 1 lúc, rồi cuối cùng nhận lời vì 3 ông ông nào cũng bảnh và vạm vỡ, và nghĩ cũng k phải là lần đầu làm sau lưng ck, nên thấy kích thích.
Sau khi rửa xong bát đũa, mình đi vào nhà tắm, lấy dao cạo râu của chủ nhà dọn dẹp 1 chút, r lại đi ra phòng khách nơi 4 ng kia đang ngồi đợi. Dường như L đã ns về việc t ở lại tham gia nên 3 ông ai cũng mặt tươi như hến 😂
Rồi 5 ng đưa nhau vào giường rồi tiến hành cuộc vui, khúc này lược qua vì các post khác cũng như v. Chỉ có bất ngờ ở chỗ là 3 ông ông nào cũng ý thức đeo bao đầy đủ, k có ai mượn rượu để đi chân trần.
Cuối cùng mình ở đó cả đêm, gọi về cho chồng bảo mn đan quạt nên vui xíu, rồi sáng sớm mình bắt chuyến tàu đầu về lúc 5:30 sáng.
4 notes
·
View notes
Text
em vừa hoàn thành xuất sắc hành trình 3 tuần thực tập ở viện bác.
Em xin phép dài dòng một xíu trong chia sẻ này tại thật sự có khá nhiều chuyện đã xảy ra trong thời gian vừa qua. Bắt đầu bằng việc em nhắn xin bác cho em đi theo. Nhưng lâu lâu gặp mọi người bác em vẫn nói là bác túm cổ em đi. Có một sự thật, bác em mong em đi từ năm nhất cho khôn ra nhưng do em sợ bệnh viện, ghét áo blouse và, em còn sợ bác nữa nên là mãi tới tận năm nay em mới dám nhắn xin.
Đơn giản vì em vừa trải nghiệm 3 tháng rưỡi cho 2 môn nội- ngoại cơ sở, em biết bệnh viện là gì em mới dám nhắn xin bác. Mục tiêu chính em tự đề ra cho đợt này chỉ là biết việc các anh chị phải làm, lấy chút đam mê - động lực - mục tiêu từ các anh chị và, thay đổi phần nào mindset tệ hại của em.
Trước đợt đi này em đã không chuẩn bị gì, em không biết tại sao nhưng em có cảm giác em sẽ được dạy lại từ đầu do đây là bệnh viện của bệnh nhân mắc K nên em cũng không nghĩ nhiều lắm. Chủ yếu ôn lại chút giải phẫu thôi còn lại tới hôm đi mượn (xin) sách bác học sau.
Chính xác theo lợi mẹ em kể thì ban đầu bác em định ném em sang khoa nội để học mấy hôm xong mới về khoa ngoại trải nghiệm nhưng không hiểu sao ngay hôm đầu tiên bác em đã cho em đi theo một "chú bác sĩ" lên thẳng phòng mổ luôn. Đây là lần thứ hai em lên phòng mổ nhưng lần này khác lần trước rất nhiều. Cách đây 4 tháng em được lên phòng mổ 1 lần ở viện E nhưng chỉ là để đón bệnh nhân về khoa hậu phẫu. Nhưng lần này em được thay đồ đội mũ trực tiếp vào phòng mổ đứng, trải nghiệm em tự nhiên nhận được mà như những người khác họ phải xin để được vào đứng xem.
Các anh chị trên phòng mổ thi nhau hỏi em là em là bác sĩ mới à và em siêu siêu ngại trong khoản giới thiệu bản thân một phần là vì em không muốn dùng mác "cháu bác trưởng khoa" nhưng may mắn sao đợt này lại đúng kíp có cô trưởng khoa gây mê trực tiếp làm phòng đó, cô ý lại khá thân với bác em và đã được bác em báo trước có thằng cu y3 không biết gì lên chào hỏi anh chị. Cô đã giúp đỡ em khá nhiều trong việc giới thiệu với các anh các chị (các anh chị siêu siêu thân thiện) và còn chỉnh giúp em tác phong nữa.
Nhưng các anh chị hỏi em đã bao giờ vào phòng mổ chưa và em chia sẻ thật đây là lần hai của em, em chưa biết gì cả. Nên 7 rưỡi sáng ngày 12.8.24, em đã được lần đầu tiên đứng ngoài rón rén xem case mổ trực tiếp đầu tiên. Nhưng ca thứ 2 bác em lên và đã cầm tay chỉ việc em bài đầu tiên "rửa tay - mặc áo - đeo găng" sau đó em được trực tiếp cầm bớp phụ bác em và thành phụ mổ 2... some how và tới giờ em vẫn không tin và chưa hiểu lắm tại sao bác em lại cho em trải nghiệm này sớm như vậy...
Nhưng đó là case duy nhất em giúp bác em còn lại em giúp các anh bác sĩ trong khoa tại bác em chỉ hướng dẫn em lần đầu để em biết việc, giúp em đỡ nhát cả các anh bác sĩ đỡ lo lắng về việc phải chịu trách nhiệm ạ...
Và giờ em hoàn toàn có thể vỗ ngực tự hào với mọi người bằng một câu joke mà trưa nay em vừa nhắn cho con bạn cùng lớp "tao là một đứa y3 đã dành ra khoảng 100 giờ trong phòng mổ và phụ trên dưới 40 cases" mổ phiên và khoa bác em siêu đông nên 1 ngày mổ 12-13 ca, lắm hôm các anh bsi phải làm thông trưa nên đây là lý do cho con số 40 đó đấy ạ.
Tuần em đi làm 5 ngày và em phụ mổ tất cả những ngày đó dù tối hôm trước khi đi em hỏi thì bác em bảo đi theo mấy chị điều dưỡng xong mấy anh bác sĩ sau nhưng bằng 1 cách nào đó em chỉ đi theo mấy anh bác sĩ và chỉ ở phòng khám chiều thứ 2 5 còn lại em đứng phụ cả tuần... mấy ca khó hoặc như nào đó mà bác em làm như mổ nội soi... thì em không tham gia.
Đây là một trải nghiệm đáng nhớ với em dù ban đầu em tưởng mọi thứ sẽ tệ hơn. Nhưng trưa ngồi ăn thường bác em lại cho em một tiết lecture khoảng 30' - 1h... già rồi nên bác em nói nhiều hơn (mấy anh bác sĩ bảo em thế tại trước bác em ít nói hơn nhiều). Nhưng tình cảm bác cháu nâng cao hơn sau mỗi lần bác chửi cả bác dạy.
Hôm qua là ngày cuối cùng của em trong đợt thực tập này và em phải về trường để đi học, kết thúc kì nghỉ hè. Em có hỏi bác em nên cám ơn anh chị khi hết giao ban lúc đông đủ mọi người hay đợi cuối buổi về rồi chào anh chị thì bác em nói luôn là lúc hết giao ban bác hỏi có ai có ý kiến gì thì em đứng lên muốn nói gì thì nói và em đã đứng dậy thật và xin phép cảm ơn anh chị 2 3 câu. Bác em tự hào phết vì hành động đấy của em tại không ai bảo gì mà em tự biết đường nói như thế là cũng thành công phết rùi ạ.
Nhưng khúc sau lúc chỉ còn anh bác sĩ cả cô điều dưỡng trưởng, bác em lại nói ở nhà thấy tồ toàn gọi thằng "ba bị" mà nay nói được như thế là ok phết... Xong anh chi ngồi cười em như đúng rùi ạ... Nhưng lời hứa "nếu theo đúng kế hoạch hè năm sau em quay trở lại mong anh chị giúp đỡ em như ngày đầu em tới khoa" nó là sự thật. Anh chị siêu thân thiện và đẫ giúp đỡ em rất nhiều, tạo cho em môi trường thoải mái trong khoa để học tập và "tàn phá"...
Xin lỗi vì em đã hơi dài dòng hôm nay, em mới về nhà và thấy đôi phần ủy mị tại khi đi viện theo trường nó sẽ không thoải mái như này, còn chuyện bài vở áp lực vân vân, đi trực nữa nên em không mong chờ lắm... Em sẽ có thêm 3 năm nữa để làm đứa trẻ con trong khoa...
Cám ơn m���i người nhiều ạ
thân, Dahn.
22:10, 31.8.24
8 notes
·
View notes
Text
TMNT - Con cái phải được dạy ngược lại mới thành đại sự
99% cha mẹ đều làm hư con cái, muốn dạy con làm nên những việc lớn lao, bạn phải làm ngược lại tất cả những gì mà cha mẹ khác làm. Bất cứ ai đã làm cha mẹ đều biết rằng, khi con bạn còn là một đứa trẻ sơ sinh, ngoài ngoại hình hiền lành dễ thương, bạn sẽ thấy hành vi cử chỉ của chúng không hề có bóng dáng gì là tốt cả, niềm tin của trẻ sơ sinh rất đơn giản, chỉ tám chữ: “Thuận ta thì thịnh, nghịch ta thì diệt”.
Trẻ bẩm sinh luôn tự đặt mình làm trung tâm, chúng hoàn toàn không đứng về phía bạn để suy nghĩ, chỉ cần chúng muốn thứ gì, chúng sẽ lấy nó, nếu lấy không được thì khóc, nếu khóc mà vẫn không lấy được thì khóc to hơn, cho đến khi lấy được món đồ ấy. Tư tưởng độc tôn này của trẻ không cần phải được ai truyền đạt, mà bẩm sinh có sẵn. Nếu trẻ không ích kỷ, thì loài người có thể đã không tồn tại đến ngày nay.
Khi thấy mẹ đang cầm bánh quy chuẩn bị đưa vào miệng, đứa trẻ ích kỷ hoàn toàn sẽ không đứng về phía mẹ để suy nghĩ, nó sẽ không có lòng trắc ẩn, càng không có tình cảm xấu hổ, nó sẽ mạnh tay giằng lấy bánh quy từ tay mẹ và đưa vào miệng mình mà không chút lưỡng lự. Nếu đứa trẻ phải quan tâm đến cảm xúc của mẹ khi đói bụng, thì nó đã chết đói từ lâu rồi.
Mỗi người từ khi chào đời đều biết sử dụng những thủ đoạn quyền mưu giả dối, nên con bạn đã là một chính khách ngay từ lúc mới sinh ra. Bạn dạy con nghe lời từ nhỏ, ngoan hiền, kẻ nội trợ, giữ phận mình, thì đã dìm chết bản năng tấn công vốn có của chúng.
Làm như vậy dẫn đến chúng lớn lên yếu đuối vô năng, chỉ có thể trở thành con mồi trong mắt những người giàu có, đó là bạn đã biến con sói thành cừu non.
Nhiều đứa trẻ được cha mẹ dạy ngoan ngoãn lớn lên rồi lại gặp khó khăn khi lấy vợ, thậm chí cả ăn cơm cũng gặp khó khăn, chúng bị xã hội khinh khi, bị lợi dụng tùy ý.
Tôi kể một sự việc có thật, con gái tôi lúc đó học lớp 1, một ngày về nhà khóc lóc nói với tôi rằng 5 cây bút chì mới mẹ mua cho nó đã bị lớp trưởng giật lấy. Tôi nói con đừng khóc nữa, dùng bất cứ cách nào, phải giật lại 5 cây bút chì đó, nếu không giật được thì bị đánh đòn.
Ngày hôm sau nó về, tôi hỏi có lấy lại được bút chì chưa, nó lắc đầu một cách sợ hãi, tôi biết nó thất bại rồi, tôi bảo nó nếu đến cuối tuần mà không lấy lại được bút chì thì sẽ bị đòn. Đến cuối tuần, tôi hỏi nó có lấy lại được bút chì chưa, nó ấp úng một hồi rồi nói sợ quá không dám hỏi. Tôi bảo ngày mai con phải báo cho cô giáo, và phải lấy lại được bút chì cho tôi.
Vợ tôi đứng bên cạnh nói rằng tôi làm quá lớn chuyện, chỉ là vài cây bút chì thôi mà, mất rồi thì thôi, tại sao phải dai dẳng đến vậy, làm con sợ hãi thế. Bình thường khi con học không tốt, cũng không thấy tôi tích cực đến vậy. Tôi không giải thích với vợ, vì cô ấy chưa từng học hệ thống bản chất con người của chúng tôi, cô ấy sẽ không bao giờ hiểu được thế giới quyền mưu. Tối hôm đó, tôi gọi điện cho cô giáo chủ nhiệm của con gái và kể chuyện bị lấy bút chì, cô giáo nói ngày mai sẽ xử lý vụ việc.
Ngày hôm sau, con gái tôi về rất vui vẻ, lấy ra 5 cây bút chì mới khác được lớp trưởng đền bù. Tôi khen ngợi con gái. Sau đó tôi nói: “Ngày mai con hãy mang 5 cây bút đó đến trường, để lại 3 cây, rồi tặng 2 cây cho lớp trưởng và nói rằng chúng ta hãy trở thành chị em, sau này có gì ngon thì chia sẻ cho nhau.”
Con gái tôi ngẩn ra, ngơ ngác hỏi: “Bố à, tại sao bố bắt con phải đòi lại 5 cây bút đó, rồi lại bảo con tặng 2 cây cho lớp trưởng?”. Nhìn vẻ mặt ngây thơ của con, tôi trả lời: “Lớn lên con sẽ hiểu thôi”.
Tại sao tôi không quan tâm lắm đến kết quả học tập của con, nhưng lại coi trọng việc này?
Trước hết, lý do tôi buộc con phải đòi lại bút chì là vì đây là lần đầu tiên lớp trưởng bắt nạt con gái tôi. Nếu để lần này nó bắt nạt thành công, sẽ có lần thứ hai, rồi lần thứ ba, thứ ba sẽ có vô số lần khác…
Nếu người khác lần đầu bắt nạt bạn mà bạn không phản kháng, khi họ quen với việc bắt nạt rồi, bạn mới phản kháng thì họ sẽ không muốn, họ sẽ tiếp tục cho đến khi đánh bạn gục xuống.
Trong đầu họ sẽ nghĩ: “Thằng hèn này đã dám phản lại mình, phải tẩn nó một trận cho biết mùi chó phản chủ”.
Tại sao họ lại có suy nghĩ đó? Bởi vì lần đầu tiên họ bắt nạt bạn, bạn không phản kháng, hành động của bạn đã cho họ biết rằng bạn có thể bị bắt nạt.
Tôi sẽ giải thích thêm tại sao sau khi giật lại 5 cây bút chì, tôi lại bảo con gái tặng lớp trưởng 2 cây. Cách tôi dạy con khác hoàn toàn với đại đa số cha mẹ. Những cha mẹ khác thường chỉ dạy con học giỏi, ngày càng tiến bộ để lớn lên có thể kiếm một công việc tốt, kết quả con cái lớn lên rồi chẳng biết làm gì cả ngoài tìm việc làm.
Tôi luôn dạy con gái rằng trong lớp có người giỏi Toán, người giỏi Ngữ văn, người giỏi Tiếng Anh. Thành tích của họ tốt đến vậy, lớn lên chắc chắn sẽ đi làm. Công việc của con khi lớn lên là sắp xếp công việc cho họ làm cho tốt.
Cha mẹ khác chỉ bảo con học giỏi, tôi lại huấn luyện năng lực lãnh đạo cho con từ nhỏ. Nếu con của bạn có thể lãnh đạo trẻ khác chơi đùa, trở thành vua trẻ con, nghĩa là con bạn có năng lực lãnh đạo người khác. Tôi bảo con gái tặng 2 cây bút cho lớp trưởng và kết bạn với lớp trưởng để huấn luyện khả năng hy sinh, trở thành vua trẻ con, huấn luyện năng lực lãnh đạo lớp trưởng.
Nhìn lại lịch sử, chúng ta thấy nhiều người trở thành kẻ thống trị đều có một điểm chung là khi còn nhỏ đã là vua trẻ con. Hãy nói về vị hoàng đế đầu tiên của Việt Nam sau thời Bắc thuộc. Theo Đại Việt Sử Ký Toàn Thư chép: “Vào tuổi nhi đồng, vua thường cùng bọn trẻ con chăn trâu ngoài đồng. Bọn trẻ tự hiểu kiến thức không bằng vua, cùng nhau suy tôn ông làm trưởng. Phàm khi chơi đùa, thường bắt bọn chúng chéo tay làm kiệu khiêng và cầm hoa lau đi hai bên để rước như nghi trượng thiên tử. Ngày rỗi, thường kéo nhau đi đánh trẻ con thôn khác, đến đâu bọn trẻ đều sợ phục, hàng ngày rủ nhau đến phục dịch kiếm củi, thổi cơm.”
Có thể thấy thửa ấu thơ, Đinh Tiên Hoàng đã là vua trẻ con của một nhóm người như Đinh Điền, Nguyễn Bặc, Lưu Cơ và Trịnh Tú, những người sau này cùng ông đánh dẹp loạn 12 sứ quân, thống nhất giang sơn, sáng lập triều đại nhà Đinh, nước Đại Cồ Việt trong lịch sử Việt Nam. (Thật lòng mà nói, tôi cho rằng giai đoạn “Thập nhị sứ quân chi loạn” này cũng có thể coi là một thời kỳ chiến quốc của Việt Nam, tương tự như thời Xuân Thu – Chiến Quốc của Trung Quốc.)
Mỗi ngày, vua trẻ con đều nghĩ cách khiến trẻ nghe lời mình và đối phó với những đứa không nghe lời. Vì vậy, chúng ta nên khuyến khích con trẻ trở thành lớp trưởng càng nhiều càng tốt. Hãy nhớ, phải tạo điều kiện và dùng mọi cách để chúng đạt được vị trí này. Nếu không làm được lớp trưởng, hãy huấn luyện cho chúng khả năng lãnh đạo lớp trưởng.
Ngay từ nhỏ phải học cách hy sinh. Tôi nhớ có câu nói nổi tiếng nói rằng: “Không sợ lãnh đạo có nguyên tắc, chỉ sợ lãnh đạo không có sở thích”. Hai câu này là cốt lõi của năng lực lãnh đạo.
Lý do con người muốn bạn lãnh đạo họ là vì họ tin rằng có thể thu được lợi ích từ bạn. Mọi người còn nhớ khi còn nhỏ chúng ta thích chạy theo đàng sau ai nhất?
Nói thẳng ra, ai cho chúng ta đồ chơi là chúng ta chơi với người đó, ai cho chúng ta đồ ăn là chúng ta nghe lời người ấy.
Sức hấp dẫn thực sự của một nhà lãnh đạo nằm ở khả năng chi tiêu rộng rãi và phương pháp của họ. Chỉ cần bạn sẵn sàng chi tiêu, biết cách chi tiêu, bạn sẽ ngay lập tức thiết lập hình tượng thần thánh trong lòng họ. Chỉ cần bạn là người keo kiệt trong nhóm, dù bạn làm gì cũng không thể bù đắp được, vì họ biết mình sẽ không bao giờ được lợi từ bạn nữa và sẽ không muốn được bạn lãnh đạo.
Điều này giải thích tại sao nhiều người học giỏi chỉ làm nhân viên, trong khi nhiều người học kém lại dẫn dắt anh em khởi nghiệp làm chủ. Vì những người học giỏi ở trường chỉ tìm hiểu trong sách vở, còn những người học kém thì tìm hiểu con người, họ am hiểu bản chất con người.
Những người học kém quá buồn chán, không có gì để làm, cả ngày chỉ mơ tưởng về việc sau này trở thành ông chủ, để hiệu trưởng nghiêm khắc đến làm thư ký cho mình.
Tôi bảo con gái đòi lại bút chì, rồi tặng đi có 2 mục đích:
1. Lớp trưởng sẽ không dám bắt nạt con gái tôi nữa
2. Con gái không chỉ không tạo ra kẻ thù mới mà còn có một người bạn tốt
3 bí quyết dạy ngược
1. Cho trẻ làm quen với luật rừng từ nhỏ
Cha mẹ thường dạy chúng ta từ nhỏ rằng lớn lên phải kiếm một công việc ổn định, đừng nói năng hấp tấp, đừng động vào tiền bạc, kết quả như mong đợi, chúng ta trưởng thành theo cách của họ, vì thực sự chúng ta nghèo quá không có tiền động vào.
Từ nhỏ chúng ta được dạy khái niệm nghèo khó, dạy làm người yếu đuối, chúng ta khinh thường người giàu có, tránh xa họ, thậm chí thù ghét. Chúng ta tin rằng người nghèo mới là người tốt, người nghèo mới có tấm lòng nhân hậu, chúng ta giữ cho thế giới nội tâm của trẻ nhỏ không bị ô nhiễm.
Cho đến khi trẻ bước vào xã hội, đa số đều không thể thích nghi với luật rừng của xã hội. Chúng phát hiện xã hội hoàn toàn trái ngược với thế giới mà chúng được hiểu, vì từ nhỏ chúng đã khinh ghét người giàu có nên chúng không biết cách kiếm tiền. Vì chúng tin con người vốn thiện nên chúng không thể đối phó khi bị những kẻ xấu lường gạt trong kinh doanh, khiến chúng không thể hiếu kính với cha mẹ, để cha mẹ trở thành những người già cô đơn tủi cực, không phải vì chúng bất hiếu mà vì bất lực.
Chúng ta không thể thực hiện trách nhiệm và tình thương với con cái, khiến chúng trở thành đứa trẻ bị tụt lại, không phải vì chúng ta tàn nhẫn mà vì kém cỏi. Nếu không cho trẻ học cách đấu tranh quyền lực, lớn lên chúng chỉ có một kết cục là cừu vào nanh hổ.
Người mạnh mẽ được rèn luyện từ nhỏ, khi con cái còn nhỏ, bố mẹ nhất định phải nghiêm khắc với chúng một chút, tạo ra cho chúng sự thất bại và đả kích, bạn ở nhà đã đủ bắt nạt chúng, chúng ra ngoài sẽ ít bị người khác bắt nạt, bạn ở nhà đã mắng nhiều, đã đánh đủ, khi chúng ra ngoài, mới có thể có khả năng chống chịu sự thất bại mạnh mẽ hơn.
Có những đứa trẻ, ở nhà bị cha mẹ cưng chiều đến mức không còn ra dáng, tôi trong lòng nói, cứ đợi đấy, những ngày xui xẻo ở phía sau kia kìa, khi ra xã hội, không phải ai cũng là cha mẹ ruột của chúng, ai sẽ yêu thương chúng như thế? Ai sẽ quan tâm đến cảm xúc của chúng?
Bạn không thể chiều chuộng chúng suốt đời, đừng để chúng phát triển thành thói quen được chiều chuộng, qua áp lực và thất bại mà bạn tạo ra ở nhà, để chúng học cách đánh giá tình hình, tiến thoái lựa chọn, nếu đánh được thì đánh, không đánh được thì nói chuyện, nói không xong thì chạy, không chạy được thì chịu.
Tóm lại là phải học cách giảm thiểu tổn thương cho bản thân mình đến mức thấp nhất, để học cách đối mặt và chịu đựng áp lực, đây mới là trí tuệ, xã hội tương lai sẽ đối xử với chúng như thế nào, bạn ở nhà đã nên đối xử với chúng như thế, khi trẻ em còn nhỏ, nếu bạn thành công giúp chúng vượt qua mọi thất bại, thì khi chúng lớn lên, chúng sẽ thất bại trong việc vượt qua mọi thành công.
2. Nuôi dưỡng ý thức cạnh tranh
Trong phòng họp của Công ty Sữa Mengniu, có treo một bức tranh, trên đó vẽ một con sư tử và một con linh dương, có đoạn văn như sau: Vào buổi sáng trên đồng cỏ châu Phi, con linh dương tỉnh giấc, nó biết cuộc đua mới lại bắt đầu, đối thủ vẫn là con sư tử chạy nhanh nhất, muốn tồn tại, nó phải chạy hết tốc lực. Mặt khác, áp lực với con sư tử cũng không nhỏ, nếu không đuổi kịp con linh dương chậm nhất, thì sẽ không có gì để ăn. Khi mặt trời mọc, hãy chạy hết sức để sinh tồn!
Chúng ta phải cho trẻ hiểu ngay từ nhỏ rằng, mọi lợi ích đều không rơi từ trên trời xuống, mà phải đạt được thông qua cạnh tranh.
Thành công của chúng ta đều dựa trên sự mạnh mẽ của bản thân và thất bại của đối thủ. Làm thế nào để nuôi dưỡng ý thức cạnh tranh cho trẻ?
Có thể tôi khá bảo thủ, nhưng nếu chỉ là sở thích mà không đi kèm năng khiếu bẩm sinh thì tốt nhất vẫn là không nên cho trẻ theo học âm nhạc, hội họa, thư pháp, những hoạt động nghệ thuật như vậy. Chúng ta nên cho chúng học cờ vây, cờ tướng, cờ quân sự – những môn thể thao đối kháng. Để chúng có ý thức đối kháng ngay từ nhỏ, có quan niệm phải đánh bại đối thủ, nếu thua cũng sẽ rèn luyện khả năng chống chịu thất bại. Nhiều ông chủ giàu có rất thích các hoạt động cờ bạc, họ không ngừng tăng cường ý thức cạnh tranh của mình. Tại sao tôi không khuyến khích quá nhiều môn thể thao thể lực? Vì thể thao thể lực sẽ làm giảm sự rèn luyện tư duy.
Tôi không phản đối thể thao, rèn luyện là để có một cơ thể khỏe mạnh, từ đó có thể cạnh tranh tốt hơn, nhưng cuối cùng vẫn là nên tập trung vào cạnh tranh về tư duy, nhận thức.
3. Huấn luyện tư duy quyền mưu
Hãy cho trẻ đọc nhiều sách trước thời Hán Vũ Đế hơn, như Hàn Phi Tử, Quỷ Cốc Tử, Tả Truyện, Binh Pháp Tôn Tử – những loại sách như vậy. Trẻ phải học tư duy kiếm tiền từ nhỏ, bất kỳ tư tưởng nào không kiếm được tiền đều là giả tưởng, chiếc ví là thước
đo duy nhất để kiểm tra tư tưởng đúng sai của bạn.
Một lần, con gái tôi biểu diễn ở trường, khi về nhà tô vẽ một chút son phấn. Tối đến khi ăn cơm, với đôi mắt sắc sảo, vợ tôi nhận ra đứa con gái lấy đồ trang điểm của cô ấy để tô vẽ vì cô ấy dùng màu son cà chua khô.
Cô ấy hỏi con gái có lấy đồ trang điểm của mẹ không, con bé
sợ bị đòn nên cứng đầu phủ nhận. Vợ tôi tức giận, đánh một trận và nói: “Mới 7 tuổi mà đã dám nói dối, lớn lên có phải dám ăn trộm ăn cắp không hả”. Tối đó, vợ tôi kể lại chuyện này với tôi và tự hào về cách dạy dỗ của mình. Tôi nghe xong thì sốc, tôi nói: “Đứa trẻ nói dối thì đánh nó làm gì?”
Vợ tôi nói: “Chồng à, anh đang đùa sao? Anh điên rồi hay sao? Nói dối mà không đánh à?” Tôi hỏi cô ấy nhỏ nhẹ: “Tháng trước có lần nào em nói dối không?” Cô ấy ngạc nhiên một lúc rồi ậm ừ “Không”. Tôi lặp lại câu hỏi, cô ấy vẫn trả lời “không”. Tôi nói: “Có lần em đi nhậu cùng bạn bè, mẹ gọi, em nhắn tin là đang đi mua sắm, em quên rồi sao?” Cô ấy không thể phủ nhận nữa, nói: “À ừ, nhưng mà…cái đó khác”. Thực ra vợ tôi thường nói dối, không chỉ lần đó. À quên, nói luôn là tôi cũng thường nói dối. Tôi nói với vợ: “Con bé nói dối em đánh nó, còn khi em nói dối thì ai đánh em?”
Ôi vợ ơi, cần phải trưởng thành hơn nữa. Nếu cứ đánh mắng và bắt nó nghe lời như thế, đứa trẻ không còn chút kỹ năng sinh tồn nào, lớn lên nó kiếm sống ra sao trên thị trường, không phải trực tiếp trở thành vô dụng sao?
Tôi bảo con gái: “Con không được tuyệt đối không nói dối, nhưng tiền đề là nói dối phải mang lại lợi ích cho người khác mới được”. Con gái ngơ ngác nhìn tôi: “Bố à, đó có phải là ‘nói dối vì thiện ý’ không?” Nghe con nói vậy, tôi rất vui, ranh mãnh hơn vợ tôi cả đoạn đường. Đường Tăng miệng thì nói ra tu hành không nói dối, nhưng lại bảo Tôn Ngộ Không đội cái mũ đẹp lên. Sau khi bị Đường Tăng niệm chú gậy sắt, Tôn Ngộ Không nói: “Thầy lừa con”. Đường Tăng đáp: “Thầy cũng vì lợi ích của con mà thôi”.
• Thủ đoạn ngoan hiểm + Tấm lòng nhân hậu = Đức Phật
• Thủ đoạn ngoan hiểm + Tâm địa hung ác = Kẻ xấu xa
• Không có thủ đoạn + Tấm lòng nhân hậu = Người vô dụng
Khi dạy dỗ con trẻ, chúng ta không chỉ truyền đạt một tư tưởng đơn thuần là làm người hiền lành, ngoan ngoãn, trở thành người tốt. Chúng ta cần cho chúng trở thành nhân vật tài đức song toàn, quy tụ các tư duy:
• Lòng dũng cảm của kẻ cướp
• Kỹ năng của tên trộm
• Sự khôn ngoan của gã lừa đảo
• Sự chân thành của nhà buôn
• Hệ thống của chính trị gia
• Nền tảng văn hóa của nhà văn
• Niềm tin của nhà tu hành
Từ nhỏ, trẻ phải học tất cả những điều này. Chỉ có tích hợp đủ các yếu tố trên, trẻ mới trở thành nhân vật đứng trên đỉnh cao quyền lực và tiền tài.
12 notes
·
View notes
Text
/chuyện hum nay/ 🍃
Chuyện thứ 1
Trưa Sài Gòn đứng nắng 13h, sau khi tôi đánh một giấc khoẻ re thì tôi lại lên trường. Tôi gặp một người bạn học. Bạn ý cau có vì trưa nay bạn trai và bạn ấy cãi nhau khi anh kia phải đón bạn ấy đến trường, sự khó chịu có cơ chế lây lan nên nó lây sang bạn ấy một ít. Tôi thì không có bạn trai và tự đi grab car nên tôi cũng không quan tâm lắm. Nhưng tôi có hỏi một câu: Có bạn trai chán phết nhỉ, mới có 35 độ đã gây nhau, thế mấy hôm 45 độ thì sao?
Có những chuyện nhỏ như hạt cát nhưng là hạt cát trong chiếc giày. Vấn đề không nằm ở việc ai đón ai vào giữa trưa nắng thế này mà vấn đề ở chỗ, nếu ở cạnh nhau mà dễ trở nên căng thẳng như thế thì ta định chia sẻ với nhau như nào về cuộc sống, về những gánh nặng to tướng ở tuổi này?
Nếu ta không thể yêu ai đó nổi với những điều vô cùng nhỏ nhặt thì e rằng cũng chẳng có lý do nào lớn lao hơn và đủ thuyết phục để yêu họ cả.
Chuyện thứ 2
Tôi có học một môn, Thầy đã công bố rất chi tiết (tường tận và chằng chịt thông số) về các thành phần để đạt được điểm cuối kỳ vào buổi đầu tiên của môn học. Nhìn hòm hòm thì tôi đánh giá điểm bài tập lý thuyết trắc nghiệm trên LMS chiếm tỷ lệ rất thấp, tức là không làm thì vẫn có rất nhiều phần khác có thể kéo lại mà không rớt môn. Thế là tôi chọn không làm. Tôi đã từng mở ra và click chọn đại vài câu nhưng tôi đánh giá là nó không mang nhiều ý nghĩa nên không làm nữa (chắc vì thế nó mới chiếm tỷ lệ thấp so với tổng điểm). Tôi dành thời gian viết các nội dung thảo luận và phản biện Thầy ở các topic khác. Có lẽ Thầy để ý vì chao ôi cái con bé này thẳng và "thực" thế nhợ?!
Nhưng hôm nay sau buổi học, Thầy tranh thủ vài phút cuối cùng trong lúc tôi dọn đồ để đi đến chỗ tôi và hỏi vì sao tôi không làm bài tập lý thuyết nữa. Tôi bật chế độ bé con và trả lời là "huhuhu do em bận qué đó nhiều bài quá đi".
Và Thầy chỉ cười, cái điệu cười vừa thương, vừa hiểu, vừa bất lực của giảng viên dành cho người vừa đi học vừa đi làm.
Sau khi ra khỏi đó tôi có vài suy nghĩ. Nếu Thầy đã công bố tỷ lệ rất bài bản và mọi người đều đã chấp thuận, vậy tại sao lại còn băn khoăn vì sao ai đó làm hoặc không làm phần nào đó? Có phải ta đều vậy không? Ta cho ai đó quyền lựa chọn nhưng lại không thoải mái và thậm chí là không thực sự hiểu hết về sự lựa chọn của họ.
Nhưng tóm lại là dễ thương. Vì sự hỏi thăm đó mà tôi đã dành 1 tiếng để làm hết số câu trắc nghiệm của 5 chương. Sau khi lên LMS thì tôi còn thấy Thầy đã nhắn tin riêng vào hộp Chat của LMS từ hôm 27/4 để nhắc tôi về việc hãy làm đầy đủ để đạt điểm toàn diện, đừng chỉ dừng lại ở việc qua môn. Quá dễ thương, nhưng tôi không làm được. Vấn đề của tôi là ở chỗ không phải không muốn làm mà vì thời gian eo hẹp (và lượng bài tập này quá khổng lồ so với các môn khác) nên chỉ có thể ưu tiên làm những bài quan trọng và khẩn cấp thôi. Tôi đi học để đi làm chứ không đi học để tốt nghiệp thủ khoa. Nếu mục tiêu của tôi khác, cách làm của tôi sẽ khác.
Và còn điều cuối cùng, rất may mắn là tôi đã kịp nói với Thầy điều này trước khi ra về: Tuy em khum làm bài tập và em cũng khum thích môn này lun nhưng em rất thích sự bài bản của Thầy. Gửi mail hằng tuần nhắc sinh viên phải làm gì, trong mỗi email ghi rõ to-do-list và đặc biệt là trình bày vô cùng chỉn chu, chưa bao giờ thừa hay thiếu một space nào,... sự OCD này rất ít người có được.
Chuyện thứ 3
Đã vào mùa mưa, chạy xe cẩn thận.
— AN TRƯƠNG
18 notes
·
View notes
Text
THỬ THÁCH 54 ĐIỀU TRONG 100 NGÀY ĐỂ TRỞ THÀNH PHIÊN BẢN HOÀN HẢO CỦA CHÍNH MÌNH
NGÔI NHÀ
1. Lên kế hoạch chấm dứt tình trạng lộn xộn trong nhà kéo dài 100 ngày với các nhóm công việc gồm những thứ mà bạn dự định sẽ giải quyết mỗi ngày trong giai đoạn đó. Chẳng hạn:
- Ngày thứ 1: Sắp xếp lại sách báo, tạp chí
- Ngày thứ 2: Sắp xếp lại sách
- Ngày thứ 3: Sắp xếp lại dụng cụ làm bếp
2. Luôn tâm niệm: Có một vị trí nhất định cho mọi thứ và mọi thứ ở đúng vị trí của chúng. Trong 100 ngày sắp tới hãy tuân theo 4 quy tắc sau để giữ cho ngôi nhà của bạn luôn được ngăn nắp:
- Nếu lấy ra thứ gì, trả về vị trí cũ
- Nếu mở thứ gì, đóng lại
- Nếu thả thứ gì xuống, nhặt lên
- Nếu cởi quần áo ra, treo chúng lên móc
3. Đi quanh nhà và tìm ra 100 món đồ bạn thường xuyên mặc kệ để cho chúng hư hỏng và sửa mỗi ngày một thứ. Ví dụ:
- Một bóng đèn cháy cần được thay
- Một chiếc cúc áo bị rơi mất trên chiếc áo sơ mi ưa thích
- Các hộp nhựa thức ăn thường rơi ra ngoài khi bạn mở tủ bếp
HẠNH PHÚC
4. Nghe theo lời khuyên tích cực của các nhà tâm lý học và viết ra 5 đến 10 điều mà bạn cảm thấy biết ơn mỗi ngày.
5. Liệt kê một danh sách 20 điều nhỏ mà bạn thích làm nhất và chắc chắn rằng bạn đang thực hiện ít nhất một điều mỗi ngày trong 100 ngày sắp tới. Danh sách của bạn có thể là:
- Ăn trưa ngoài trời
- Nói chuyện với bạn bè
- Đọc cuốn tiểu thuyết của tác giả yêu thích
6. Giữ một bản ghi chép về những "cuộc nói chuyện" với chính mình, cả tiêu cực lẫn tích cực trong vòng 10 ngày. Hãy cố gắng càng cụ thể càng tốt:
- Bao nhiêu lần trong ngày bạn cảm thấy đã chiến thắng chính mình?
- Bạn có cảm giác không xứng đáng hay không?
- Bạn có thường xuyên suy nghĩ về những chỉ trích của người khác?
- Có bao nhiêu suy nghĩ tích cực nảy sinh trong đầu bạn mỗi ngày?
Ngoài ra, hãy ghi lại những cảm xúc đi kèm với các suy nghĩ. Sau đó, trong 90 ngày tiếp theo hãy bắt đầu thay đổi cảm xúc của bản thân theo hướng tích cực và thử thay đổi cách "nói chuyện" với bản thân dưới góc nhìn khác.
7. Hãy cười cho thật đã – ít nhất một lần mỗi ngày: đọc truyện cười, xem một bộ phim tâm lý hài, hoặc tán nhảm với lũ bạn thân.
PHÁT TRIỂN BẢN THÂN
8. Chọn một cuốn sách đòi hỏi bạn phải đầu tư sự nỗ lực và tập trung, đọc mỗi ngày một chút và như thế đọc đến hết trong 100 ngày.
9. Giữ tư tưởng luôn học hỏi ít nhất một điều gì đó mới mẻ mỗi ngày: có thể là tên một loài hoa, một thủ đô hay một đất nước xa xôi nào đó… Và nếu đã đến giờ đi ngủ rồi mà bạn vẫn chưa học điều gì vào ngày hôm đó, hãy mang từ điển ra và học từ vựng mới.
10. Ngừng việc kêu ca than vãn. Những cuộc nói chuyện tiêu cực làm phát sinh những suy nghĩ tiêu cực; những suy nghĩ tiêu cực sẽ dẫn đến những kết quả tiêu cực. Trong 100 ngày sắp tới, bất cứ khi nào bạn cảm thấy mình sắp sửa lên tiếng kêu ca phàn nàn, hãy lập tức ngăn bản thân lại.
11. Đặt chuông báo thức sớm hơn một phút mỗi ngày trong 100 ngày tới. Hãy chắc chắn là bạn sẽ bật dậy khỏi giường ngay khi chuông báo thức reo. Chỉ sau 100 ngày, bạn sẽ sớm nhận ra mỗi sáng bạn thức dậy sớm hơn 1 tiếng 40 phút so với hiện tại.
12. Viết bất cứ điều gì xuất hiện trong đầu bạn vào mỗi buổi sáng. Đây là cách làm do Julia Cameron giới thiệu và được đặt tên là Morning Pages. Hãy nhớ là viết tay nhé. Việc làm này sẽ giúp cảm hứng luôn tuôn chảy trong bạn.
13. Luôn luôn tự nhắc nhở, động viên bản thân bằng những suy nghĩ, lời nói và hình ảnh phù hợp nhất với mẫu người mà bạn muốn trở thành, những gì bạn muốn có và những điều bạn muốn đạt được.
TÀI CHÍNH
14. Phác thảo một kế hoạch chi tiêu hợp lý. Theo dõi chi tiết đến từng đồng trong 100 ngày tới và hãy đảm bảo rằng bạn đang theo sát kế hoạch đã đề ra.
15. Áp dụng những mẹo tiết kiệm phù hợp và hiệu quả một cách triệt để cho 100 ngày tới. Sau đây là một vài mẹo khả thi:
- Mua hàng tạp hóa bằng tiền mặt và tính toán trên sổ chi tiêu thay vì dùng thẻ tín dụng.
- Kiểm kê các đồ dùng còn dư trong nhà để tránh mua lặp các mặt hàng khi đi mua sắm.
- Chia nhỏ ngân quỹ cho từng khoản mục.
- Dành 24h suy nghĩ để xác nhận lại xem liệu bạn có thực sự cần một thứ gì mới hay không.
- Tập hợp nhiều việc lặt vặt và giải quyết chúng trong cùng một chuyến đi để tiết kiệm xăng.
Hãy ghi chép lại và theo dõi xem bạn đã tiết kiệm được bao nhiêu tiền sau 100 ngày áp dụng những mẹo nhỏ này.
16. Khi chi trả bằng tiền mặt, giữ lại tiền thừa rồi cho vào một chiếc lọ. Hãy xem thử bạn có thể tích lũy được tất cả bao nhiêu tiền trong 100 ngày đó.
17. Đừng mua bất kỳ thứ gì mà bạn thấy không hoàn toàn cần thiết trong 100 ngày. Thay vào đó, sử dụng món tiền bạn đã tiết kiệm được nhờ không mua sắm vật dụng không thiết vào một trong những hoạt động sau:
- Giải quyết bớt các khoản nợ, nếu như vẫn còn nợ nần
- Tích lũy chúng thành quỹ khẩn cấp của bạn trong 6 tháng tới
- Bắt đầu lập một quỹ tiền riêng dành cho việc đầu tư
QUẢN LÝ THỜI GIAN
18. Luôn mang theo mình một cuốn sổ tay nhắc nhở. Ghi chép lại mọi thứ thay vì ghi nhớ bằng đầu. Bạn có thể dễ dàng tìm lại chúng và quyết định sẽ làm gì sau đó. Ví dụ:
- Ý tưởng mới
- Những cuộc hẹn
- Danh sách những việc phải làm
19. Theo dõi cách bạn sử dụng quỹ thời gian của mình trong vòng 5 ngày. Rồi sử dụng thông tin bạn đã thu thập được để tạo một kế hoạch về "ngân sách" thời gian: tỷ lệ gian mà bạn muốn dành cho mỗi hoạt động mình thường xuyên tham gia. Ví dụ:
- Di chuyển, đi lại.
- Làm việc nhà.
- Giải trí.
- Các hoạt động tạo thu nhập.
Lưu ý: Đảm bảo bản thân bạn luôn theo sát kế hoạch phân bổ quỹ thời gian của bạn đã đề ra trong 95 ngày còn lại.
20. Xác định một hoạt động kém quan trọng mà bạn có thể ngừng thực hiện trong 100 ngày tới; thay vào đó hãy dành thời gian cho những việc cần ưu tiên hơn.
21. Tìm ra 5 điều thường làm bạn lãng phí thời gian của mình, sau đó tự đặt ra giới hạn thời gian bạn dành cho những hoạt động như vậy mỗi ngày, trong 100 ngày tới. Ví dụ:
- Xem TV không quá nửa tiếng một ngày.
- Dành không quá nửa tiếng mỗi ngày sử dụng Facebook, Instagram hay Twitter...
- Chơi game không quá 20 phút mỗi ngày.
22. Ngừng làm nhiều việc cùng một lúc; thay vào đó chỉ tập trung làm duy nhất một việc vào một thời điểm, không để bản thân bị phân tán sang việc khác.
23. Lên kế hoạch cho mọi hoạt động của ngày hôm sau vào tối hôm trước.
24. Ưu tiên làm những việc quan trọng nhất trong danh sách to-do trước khi làm bất cứ việc gì khác.
25. Bất kỳ khi nào bạn chuyển sang một hoạt động mới trong ngày, hãy dừng lại 1 phút và tự hỏi: "Liệu đây có phải phương án tốt nhất, xứng đáng để mình dành thời gian thực hiện hay không?".
SỨC KHỎE
26. Nếu bạn giảm đi 175 calo nạp vào cơ thể mỗi ngày, bạn sẽ có thể giảm được 2kg cân nặng sau 100 ngày.
27. Ăn ba phần rau củ mỗi ngày.
28. Ăn ba phần trái cây mỗi ngày.
29. Kiên quyết nói không với bánh kem, pizza, khoai tây chiên, nước ngọt có ga, trà sữa, và những loại thức ăn không lành mạnh khác.
30. Ăn bằng một cái bát bé hơn, điều đó giúp bạn kiểm soát tốt hơn khẩu phần ăn của mình.
31. Uống nước ép 100% từ trái cây tự nhiên thay vì các loại chứa thêm đường và chất bảo bảo quản.
32. Viết ra một danh sách 10 loại bữa sáng vừa tốt cho sức khỏe vừa dễ dàng chuẩn bị.
33. Viết ra một danh sách 20 cách chế biến bữa ăn tốt cho sức khỏe và chuẩn bị nhanh gọn để áp dụng cho các bữa trưa và bữa tối.
34. Viết ra một danh sách 10 loại thức ăn nhẹ lành mạnh và dễ áp dụng.
35. Sử dụng danh sách các bữa sáng, trưa, tối lành mạnh để lên kế hoạch cho các bữa ăn trong nhiều tuần sau này. Hãy thực hiện kế hoạch trong 14 tuần tiếp theo.
36. Giữ một bản nhật ký ăn uống. Việc này giúp bạn có thể xác định được khi nào thì bạn đi lệch hướng ra khỏi menu đã lên kế hoạch của mình và cụ thể thì bạn đã nạp nhiều calo vào cơ thể mình như thế nào.
37. Dành ít nhất 20 phút mỗi ngày cho việc luyện tập thể dục thể thao.
38. Cài ứng dụng đếm bước chân cho điện thoại thông minh và đi bộ 10000 bước mỗi ngày.
39. Thiết lập một biểu đồ cân nặng và treo nó trong phòng tắm. Vào mỗi tuần trong 14 tuần tới, hãy theo dõi những tiêu chí sau đây:
- Cân nặng của bạn.
- Tỷ lệ phần trăm mỡ trong cơ thể.
- Vòng eo của bạn.
40. Đặt giờ hẹn cho đồng hồ mỗi tiếng reo một lần hoặc thiết lập lời nhắc nhở trên máy tính của bạn để đảm bảo bạn uống nước liên tục và đều đặn xuyên suốt cả ngày.
41. Tập thói quen ngồi thiền định, điều hòa nhịp thở để làm dịu tâm trí của bạn.
CÁC MỐI QUAN HỆ
42. Tích cực tìm kiếm những điều tuyệt vời, tốt đẹp từ người yêu hay bạn đời của bạn.
43. Xác định ba việc mà bạn sẽ thực hiện mỗi ngày trong 100 ngày tới để củng cố cho mối quan hệ của mình. Ví dụ:
- Nói "Anh yêu em/Em yêu anh" và "Chúc một ngày vui vẻ" với nửa kia của bạn mỗi ngày
- Ôm chặt nửa kia ngay khi hai bạn gặp nhau.
- Nắm tay khi đi bộ và trò chuyện cùng nhau mỗi ngày.
44. Kết nối với những người bạn mới mỗi ngày trong 100 ngày tới, dù là chào hỏi người hàng xóm hay để lại comment trên một blog mà bạn thường đọc nhưng chưa từng để lại bình luận nào.
45. Luôn sẵn sàng kết nối với những người bạn ngưỡng mộ, tôn trọng và mong muốn được trở thành.
46. Bất kỳ khi nào có ai đó nói ra những lời khiến bạn buồn, hãy dành ít nhất 30 giây để suy nghĩ kỹ trước khi đáp lại, đừng để sự nóng nảy làm bạn mất đi bình tĩnh của bản thân mình.
47. Đừng bao giờ đánh giá người khác khi bạn chưa được nghe hết trọn vẹn câu chuyện từ cả hai phía.
48. Làm điều gì đó tốt đẹp cho những người xung quanh, cho dù chúng chỉ là những điều nhỏ bé.
49. Luôn sẵn sàng trao tặng những lời khen và sự công nhận cho bất cứ ai xứng đáng nhận được điều đó.
50. Học cách tích cực lắng nghe. Luôn tập trung vào những điều họ đang nói thay vì suy nghĩ những gì bạn định nói.
51. Học cách cảm thông cho người khác. Nếu bạn không đồng tình với ai đó, hãy một lần thử nhìn thế giới từ quan điểm của họ; đặt bản thân vào vị trí của họ.
52. Tập trung sống cuộc đời của mình và đừng bao giờ so sánh bản thân mình với cuộc đời của bất-kỳ-ai-khác.
53. Tìm cách giải thích hợp lý tốt nhất có thể cho các hành động của những người khác.
54. Luôn luôn nhắc nhở bản thân bạn rằng mỗi người đều đang cố gắng làm những điều tốt nhất mà họ có thể đạt được.
Nguồn: ST
14 notes
·
View notes