#đáng yêu đáng sợ
Explore tagged Tumblr posts
Text
"Khi bạn sống chung thủy, đến trời đất còn yêu thương bạn huống chi là con người."
Mình tin trên đời này không gì đẹp đẽ hơn việc trở thành một người tử tế. Đường hoàng yêu, đường hoàng hạnh phúc, giữ lòng mình trong sạch rồi sẽ gặp được người xứng đáng.
Sống chỉ sợ trời đất không thương chứ đâu đến mức sợ người thường làm tổn thương mình .Con người ai cũng có phước phần, cứ làm trọn vẹn lòng mình rồi sẽ gặp người thương.
182 notes
·
View notes
Text
"Hồi còn nhỏ chị thích nhất là đọc ngôn tình, chị nghĩ Lư Tư Hạo nói đúng, sách - truyện và âm nhạc có thể giúp chúng ta ôm một mộng tưởng tốt đẹp về tương lại và cố gắng vì nó. Nhưng chị không thích đọc sách đâu, cái chị đọc chỉ là sách tiểu thuyết thôi.. từ hồi còn học cấp 3 tới bây giờ, chị thực sự không nhớ nổi mình đã bỏ ra bao nhiêu tiền để mua gần 6 chục cuốn ngôn tình rồi bày ở đầy phòng khách, thậm chí kế hoạch của vài tháng sau hoặc mấy năm sau nữa sẽ là mua đủ tất cả những quyển tiểu thuyết hồi còn nhỏ chị từng đọc được trên mạng và đã được xuất bản thành sách và tất cả những gì liên quan tới Conan. Chị luôn nghĩ rốt cuộc mình cứ phải như vậy làm gì, có thể có những quyển chị mua về chỉ để đó thôi, vì trước đó chị đã đọc xong trên điện thoại rồi, chị còn không dám sờ vào vì sợ nó sẽ rách chỉ vì chị mua là bản đặc biệt, sẽ được tặng kèm theo bookmak và những tấm poster rất đẹp.
Mấy tháng trước đợt vẫn còn đi làm chị đã mua một lèo 3 quyển sách của Lư Tư Hạo, nhưng thực ra tới hôm nay mới thực sự được coi là đọc xong 1 quyển hoàn chỉnh, một là do khoảng thời gian đó nói là mỗi ngày sẽ nghỉ giữa ca 4 tiếng nhưng thực chất chị chỉ nghỉ được 2 tiếng, mặc dù giờ nghỉ ca phải luôn đấu tranh vật lộn 30 phút xem nên đi ngủ hay là xuống Highlands ngồi chỉ vì phòng ngủ luôn lạnh như điểm cuối của Cực Bắc… Nhưng cuối cùng mặc dù lần nào cũng buồn ngủ tới díu cả mắt nhưng chị vẫn lựa chọn xuống Higlands ngồi 1 mình, khi giở sách ra mới đọc được vài trang có khi lại bị Liu Yang gọi lên giao nhiệm vụ. Vậy nên đợt đó chỉ đọc được vài trang là lại bỏ ngỏ, mãi sau phải hơn 1 tháng trời mới túc tắc đọc qua loa cho xong quyển "Dám Mơ Lớn, Đừng Hoài Phí Tuổi Trẻ." Nhưng chị luôn thấy tên tiếng trung của quyển sách này hay hơn nhiều.
Em cũng biết cảm giác khi đọc sách, mình sẽ gặp được những câu nói khiến mình đồng cảm hoặc thậm chí muốn khóc là thế nào phải không? Chẳng ai hiểu được đâu, thậm chí Tuấn Ngọc cũng không hiểu, Nga cũng không hiểu, Tiến cũng không hiểu, A heng cũng không hiểu, chẳng ai hiểu nổi những gì chị viết ra hay chia sẻ, nhưng chị nghĩ em hiểu. Vì em hiểu được chị mà...
Chị nghĩ tới năm 26 tuổi mới biết Lư Tư Hạo thực là một chuyện quá tiếc nuối. Vì anh từng viết rất nhiều câu nói khiến chị cảm thấy văn học là môn học đẹp đẽ nhất mà mình đã từng biết :
Anh nói : “Sở dĩ chúng ta cho rằng trưởng thành là một việc tồi tệ là bởi chúng ta đã trở thành người mà bản thân từng xem thường.”
Anh nói : “Với thần tượng, cách tốt nhất không phải là phát cuồng vì họ, mà là để người khác biết, người hâm mộ họ cũng là những người biết nỗ lực.”
Anh nói : “Không biết bản thân muốn gì cũng không sao, nhưng phải luôn nhớ kĩ bản thân không muốn những gì.”
Anh nói : “Bạn trèo lên nơi rất cao, đi tới nơi rất xa, không phải để cả thế giới nhìn thấy bạn mà là để bạn có thể nhìn thấy cả thế giới”
Anh nói : “…Có lẽ một khi trưởng thành, người ta sẽ để mất rất nhiều thứ, ví như những món đồ giản đơn nhưng lại từng khiến bạn vui vẻ cả ngày, ví như khả năng dễ khóc dễ cười, và cả những người đã từng thân thiết với bạn. Điều đáng sợ nhất không phải mất đi những điều ấy mà là việc bạn dần trở nên bình thản hơn. Bạn bắt đầu an ủi bản thân rằng thế mới là trưởng thành, đây chính là dáng vẻ mà chúng ta hằng mong muốn. Bạn chỉ đang tìm một cái cớ để tiếp tục sống như vậy và coi thường bản thân mình trước kia….”
Anh nói : “Cách đối xử tốt nhất với người mình từng yêu, không phải làm như đã quên, mà là giữ lại những điều mình thích và những giá trị đã học được, đối diện với cuộc sống một cách tốt hơn, nếu không cuộc hội ngộ đó sẽ ít nhiều mất đi những ý nghĩa tốt đẹp…”
Anh nói : “Vì sao con người phải tiến về phía trước. Bởi vì chưa tới phút cuối cùng, bạn sẽ không biết được số phận của mình ra sao, cũng không biết tương lai kết quả có tốt đẹp hay không. Rồi bạn sẽ có cơ hội đến nơi bạn muốn đến, bạn cũng biết nếu mình đứng yên tại chỗ thì sẽ chẳng đi được tới đâu cả…”
Lư Tư Hạo thực sự đã viết rất nhiều, chị nghĩ đôi khi chúng ta luôn cần một câu nói để làm động lực tiến bước em nhỉ, có thể câu nói ấy sẽ không khiến chúng ta ngay lập tức hành động hay hiểu ra điều gì, nhưng nó sẽ dần dần khiến ta tìm ra lẽ sống trong quãng đường mình đi.
Hôm nay chị dùng 1 buổi chiều để đọc nốt 1 trong 2 cuốn sách còn lại mua về nhưng để lâu tới nỗi bám đầy bụi lên đó chưa động tới, thực ra quyển này anh viết về cuộc sống và câu chuyện tình cảm xoay quanh anh và bạn bè anh nhiều hơn, thực ra chị cũng chẳng biết là đang nói cái gì với em đâu, chỉ là chị cảm thấy đột nhiên đọc xong 1 quyển sách, tự nhiên nhớ tới em, cứ có cảm giác như mấy câu chuyện này chẳng liên quan gì tới mình nhưng lại có mặt nào đó cũng giống như mình, thế là lại ngồi lõ cõ viết ra mấy dòng này… để có thể tìm được người tình nguyện ngồi đọc những câu mình viết, hiểu nhưng câu mình viết, đồng điệu với mình về tâm hồn thực sự rất khó, Lư Tư Hạo tìm được 5 người bạn tốt đã được thời gian giúp anh sàng lọc, may thay chị cũng tìm được người luôn đọc và hiểu những gì chị viết ra là em.
Chị đã liệt kê ra vô số những điều vài tháng sau phải làm, một trong số đó có viết là sẽ phải mua quà sinh nhật cho Tuấn Ngọc và khi nào vào tới SG sẽ bỏ thời gian đi thăm chị H, em có biết chị H không nhỉ, chị H hồi mới dạy tụi chị và Tiến, chị thực sự rất tốt, đãi đồ ăn ngon, mua quà sinh nhật cho từng người, dạy bọn chị làm việc, chị không biết phải kể thế nào, nếu tổng kết lại thì là chị H luôn "không bao giờ tiếc tiền cho 5 cái mồm hay ăn như tụi chị", còn tụi chị thì ngày đó chỉ có chúng duy nhất một suy nghĩ là "chị gái này nhiều tiền thật"....
.. Mấy năm nay chị không gặp chị H rồi... hình như câu chuyện về chị T và chị H chị đã kể em nghe nhiều lần, vậy nên thôi, chị sẽ không kể lại nữa, khi gặp lại chị T ở NH4 sau 1 thời gian rất lâu rất lâu rất lâu nhưng lại cảm thấy rốt cuộc cái gì đã khiến cho chị có cảm giác xa cách tới vậy.. chị không biết phải miêu tả cảm giác ấy thế nào, nếu có thể thì có lẽ sẽ giống như trong một câu chuyện ngôn tình nào đó chị từng đọc, hồi còn nhỏ mình rất thích ăn kem, là loại kem đá 500 đồng 1 cái, nhưng vì hồi đó dù là một hay hai nghìn đồng thì cũng được coi là tiền to nên mỗi lần ăn chỉ mua được 1 cái, còn là kiểu mỗi đứa bạn góp chung 500 đồng được bố mẹ cho vào để mua chung nữa, lúc đó thề hứa rằng lớn lên mình nhất định sẽ kiếm nhiều tiền để được ăn thỏa thích, tới khi lớn rồi, tiền kiếm ra được nhưng trường học đã được xây mới lại, to hơn xưa gấp 5 10 lần, tiệm tạp hóa nhỏ không bán nữa đã trở thành nhà hoang, không còn tìm được nơi bán kem đá có vị giống như năm ấy nữa, kem que cũng không còn giá 500 đồng, tiền giấy đã bị thay thế bằng polyme, mọi thứ trong kí ức.. tiếng ve, hoa phượng, những câu chuyện ma hồi cấp 1 đáng sợ, nhà vệ sinh từng in dấu bàn tay bị đồn có quỷ, giờ ra chơi với trò đuổi bắt, tiết tiếng anh chỉ học được một buổi, ra tòa nhà cũ trường bên đợi anh trai tan học mặc dù rất bị ghét bỏ bắt đầu mờ nhạt d��n tới nỗi dù mỗi lần về quê, dù đứng trước cổng trường 30 phút nhưng vẫn không thể khiến cho những đoạn hồi ức kia có một đường dẫn trọn vẹn…. có lẽ là kiểu vậy....
Cuộc sống đẩy chúng ta tới nơi rất xa em nhỉ, dạo này em đã ổn định chưa? Chị nghĩ cuộc sống của em rồi sẽ ổn thôi, cuộc sống của chị rồi cũng sẽ như vậy. 过不去的事情还能怎样 也总会过去的, chị nhớ Lưu Diệc Phi từng nói vậy.
"Có thể chúng ta không được định sẵn sẽ trở thành một ngôi sao, nhưng chúng ta vẫn có thể trở thành đom đóm…" câu này hay đúng không!"
Hôm nay mình viết đoạn này gửi Lá nhỏ, Lá nhỏ hồi đáp bằng việc em ổn rồi lại không ổn.... thực ra đoạn văn bên trên mình đã sửa lại, xóa bớt một vài câu, thay đổi một số từ, trước nay khi viết viết mình cũng thích chăm chút câu từ để mỗi khi mình đọc lại mình cũng cảm thấy rằng haha hóa ra văn của mình cũng không tệ!
72 notes
·
View notes
Text
Những trích dẫn mình khá thích từ cuốn "Sáng hoan ca, chiều thưởng rượu" của Quan Đông Dã Khách:
Cái gọi là tình cảm đẹp, chính là yêu mến có người ngầm hiểu, tâm sự có người lắng nghe, nhung nhớ có người đáp lại.
Người khác đều nói tính tôi chậm chạp, thực ra tôi cũng có thể nhanh như tên lửa, nếu như phía trước có người đợi tôi.
Khi một người rời xa bạn, đừng hỏi người đó những lý do mà bạn thầm đoán, bởi vì bạn đoán gì cũng đúng cả.
Trong tương lai, kẻ không hiểu được tình yêu sẽ hiểu được. Kẻ hiểu được tình yêu sẽ không dám yêu nữa.
Khả năng diễn xuất của bạn rất tốt, tốt đến mức dù cho bạn đau khổ cỡ nào cũng không ai biết được.
Hãy luôn nhớ rằng nếu bạn đã có thể một mình vượt qua những tháng ngày khó khăn, vậy thì với tất cả những khó khăn của năm tháng sau này, bạn đều có thể vượt qua được. Đừng mong đợi sẽ có người xuất hiện và cứu giúp bạn, nếu bạn cần phải được cứu giúp, người duy nhất có thể làm điều đó, mãi mãi chỉ là bản thân bạn mà thôi.
Thích một người ư, có lẽ giống như gió mát, tựa như sương mai, như tim đập liên hồi, như hồng trần cuồn cuộn, không còn chỗ cho một ai khác nữa.
Rồi sẽ có ngày tâm bạn bình lặng như nước, nhìn lại câu chuyện của chính mình như một người ngoài cuộc. Sau đó mỉm cười lắc đầu.
Có những người giống như mây sẽ theo gió bay đi mất, nhưng dù thế nào trời vẫn sáng. Lúc này chính là thời khắc đẹp nhất của nhân gian.
Bạn sẽ sống hạnh phúc cả đời dẫu cho không có người kia bên cạnh, bởi đây vốn dĩ là kết thúc mà bạn xứng đáng nhận được
Mối quan hệ giữa người với người vốn dĩ rất lạ kỳ. Có một số người, dành hết tâm tư chưa chắc đã có thể ở bên nhau, thế nhưng chỉ cần lơ là một chút là sẽ mất đi mãi mãi.
Tuổi trẻ của mỗi người không ai có thể thoát khỏi chuyện yêu đương nhưng không phải ai cũng thích hợp cùng bạn già đi.
Cõ lẽ thành phố này chính là như vậy, mỗi người đều có một mặt tối của bản thân. Chúng ta bày mặt tốt đẹp của mình ra cho mọi người xung quanh chiêm ngưỡng, rồi lại tự mình chống đỡ những đau khổ mà cuộc sống trút xuống chúng ta.
Người trong bóng tối, cũng đã từng là người đứng dưới ánh mặt trời, chẳng qua là vì bị thương rồi nên muốn nghỉ ngơi một chút mà thôi.
Anh ấy sẽ yêu đương, sẽ kết hôn, sẽ có con, sẽ già đi sau đó chết đi bình thản. Mà tôi, đã định sẵn là cả đời cô độc đến già, đối với người mình thích, có lời, nhưng không thể nói.
Yêu người nhiều năm đến thế, đổi lại được một lần tỉnh mộng, như hóc xương ở cổ, như kim châm vào xương.
Sợ anh ấy biết, lại sợ anh không ấy không biết, sợ anh ấy biết lại vờ như không biết, hóa ra chuyện gì anh ấy cũng biết, chỉ có mình tôi không biết.
Thành phố, bởi vì sự tồn tại của một người, mà trở nên có ý nghĩa. Hoàng hôn mùa hè, buổi chiều mùa thu, tàn dư của ánh tà dương, ánh đèn neon giữa đêm khuya, tất cả đều rực rỡ lộng lẫy. Đường đời khúc khuỷu, biển người mênh mông, chỉ cần người ở bên cạnh tôi thì dù sống giữa núi non hoang dã tôi cũng vui lòng, nguyện cùng người ngắm nhìn thế gian trăm lần thay đổi.
Một người không thể quên được người kia thông thường chỉ có hai khả năng: Hoặc anh ta không có được người này hoặc anh ta đã đánh mất người này.
Trong quá trình vết thương lành lại, làm sao tránh khỏi việc ngứa ngáy khó chịu, nhưng chỉ cần nhẫn nhịn một chút, mọi sự đều sẽ trôi qua. Người mà ta không thể quên được, cũng giống như vết thương chờ lành.
595 notes
·
View notes
Text
Câu nói mà bạn đã từng nghe về quan điểm sống cực kỳ đúng đắn là gì?
____________________________________________
1. Tôi cứ tưởng người khác tôn trọng tôi vì tôi ưu tú. Dần dần tôi hiểu ra rằng người khác tôn trọng tôi thực chất vì bản thân họ tốt đẹp, người giỏi giang biết cách tôn trọng người khác. Tôn trọng người khác thực chất là tôn trọng chính mình.
2. Bạn có thể ghét điều gì đó, nhưng hãy cho phép nó tồn tại và hãy cho phép người khác thích nó. Phẩm chất cơ bản là không coi thường sở thích của người khác.
3. Có lẽ bạn phải thức dậy lúc bảy giờ sáng và đi ngủ lúc mười hai giờ tối, ngày qua ngày một mình bước đi. Nhưng chỉ cần bạn sống kiên định và chăm chỉ thì dù có sinh nhầm thời điểm thì kết quả tồi tệ nhất trong cuộc đời bạn cũng chỉ là một bông hoa đang đợi ngày nở rộ.
4. Tôi từng nghĩ điểm số không quan trọng. Đại học Thanh Hoa, Đại học Bắc Kinh, Đại học Phúc Đán và Đại học Giao thông chỉ có thể đại diện cho thành tích của sinh viên. Sau này tôi phát hiện ra rằng làm việc chăm chỉ là một thói quen tồn tại suốt cuộc đời.
5. Ý nghĩa thực sự của lời xin lỗi là: “Tôi thừa nhận rằng tôi đã sai và chấp nhận mọi phản hồi cảm xúc tiêu cực của bạn” thay vì “Tôi đã nói là tôi xin lỗi, bạn còn muốn gì ở tôi nữa”.
6. Trong số tất cả quần áo bạn mà bạn có, ít nhất phải có một bộ mà bạn có thể mặc được. Trong số tất cả các khả năng của bạn, ít nhất phải có một khả năng mà bạn có thể sử dụng. Không làm được nhiều việc không đáng sợ, mà đáng sợ là không làm được bất cứ việc gì tốt.
7. Nếu bạn có niềm yêu thích một thứ gì đó thì đừng hỏi ý kiến người khác, bạn phải chịu trách nhiệm với lựa chọn và cuộc sống của mình.
8. Bạn sẽ không bao giờ có thể thực sự hiểu một người trừ khi đặt bản thân mình vào hoàn cảnh đ�� và xem xét mọi thứ thông qua quan điểm của họ. Đôi khi những gì bạn thấy không phải là sự thật. Những gì bạn hiểu chỉ là phần nổi của tảng băng chìm.
9. Tỉnh táo quá mức sẽ khiến con người cảm thấy lạnh nhạt và thờ ơ, say sưa quá mức sẽ khiến con người cảm thấy thiển cận và mơ màng. Vì vậy, một cuộc sống hoàn hảo phải nửa tỉnh nửa say.
10. Dù người khác có xuất sắc đến mấy thì họ vẫn là người khác. Dù bạn có khó khăn đến đâu, bạn vẫn là chính mình, là bản thân độc nhất. Đừng luôn đánh giá vị trí của mình trong lòng người khác, hãy đi theo con đường riêng của mình và trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình.
11. Sở dĩ bạn phải nỗ lực để trở nên tốt hơn là vì sau này khi gặp được người mình thích, ngoài sự chân thành, bạn sẽ còn có những điều khác để thể hiện.
12. Tình yêu không phải là hai cơ thể chạm nhau mà là hai tâm hồn gắn kết nhau.
13. Tỏ tình là để bày tỏ tình cảm chứ không phải để yêu cầu một mối quan hệ. Bạn có sự lựa chọn của bạn, tôi có sự lựa chọn của tôi. Tôi tôn trọng sự lựa chọn của bạn.
14. Nếu có một sự thật nào đó mà các cô gái nên biết, thì tình yêu chính là đời sống xã hội của bạn, chứ không phải cuộc sống của bạn. Kết hôn và sinh con là sự lựa chọn của cuộc đời bạn chứ không phải cuộc sống của bạn.
15. Đôi giày thủy tinh của Lọ Lem muốn nói với chúng ta rằng tình yêu cũng giống như một chiếc giày, vừa chân còn dễ rơi huống hồ là không vừa. Nếu đã không phù hợp mà vẫn cố chấp không từ bỏ thì bạn sẽ chỉ làm tổn thương chính mình thôi.
@taifang dịch
#câu nói hay#trích dẫn#dịch#trichdanhay#tình yêu#tuổi trẻ#nỗi buồn#suy nghĩ tích cực#yêu đời#thanh xuân#thanhxuanvuontruong#thanhxuan#cuocdoi#cuocsong#trẻ#yêu thầm#yêu#nỗi nhớ#cố gắng#suynghi#tamtrang#tamsu
205 notes
·
View notes
Text
Trong mắt có sao trời, trong tim có núi biển
🌿 Thời gian khiến người ta không kịp trở tay, chẳng thể tranh giành từng giờ từng phút, rồi lại nhớ về quá khứ.
🌿 Tôi đã chịu đựng những khoảnh khắc không ai quan tâm, sao có thể chết bởi sự hờ hững nóng lạnh này, bình minh không ai đồng hành, hoàng hôn cũng không cần ai cùng ngắm.
🌿 Hy vọng rằng bạn, trong mắt có sao trời, trong tim có núi biển, từ nay, lấy ước mơ làm chiến mã, không phụ thanh xuân tươi đẹp.
🌿 Đôi khi chúng ta luôn muốn trở thành một người khác, đến nỗi sự độc nhất vô nhị trong lòng bị lãng quên nhiều năm, điều độc nhất trên đời mang tên là tình yêu nhiệt huyết của tôi.
Vậy chúng ta hãy hẹn tái ngộ trong một ngày không xa nhé.
🌿 Núi có đỉnh, hồ có bờ, trên con đường dài của cuộc đời, vạn vật đều có sự trở lại. Khi chúng ta cảm thấy dư vị đắng cay, xin hãy tin rằng, tất cả cuối cùng sẽ ngọt ngào trở lại.
🌿 Trải qua thăng trầm, chia ngọt sẻ bùi. Nhưng suy và thịnh luân phiên thay đổi cũng không đáng sợ, trong tĩnh lặng cô độc giữ mình, trong phù hoa tôi luyện trái tim.
Người dũng cảm không phải là người không rơi nước mắt, mà là người tiếp tục tiến bước dù gương mặt đẫm lệ.
🌿 Ý nghĩa của cuộc sống rất phong phú, cho dù chúng ta nỗ lực thế nào cũng không hề dư thừa, vì chúng ta sinh ra là con người, sinh ra là chúng sinh.
🌿 Tôi đã từng nhặt được một tia sáng, lúc hoàng hôn trả lại cho mặt trời, tôi biết đó không phải là mặt trời của tôi, nhưng trong một khoảnh khắc nào đó, ánh sáng mặt trời thực sự đã chiếu lên người tôi.
🌿 Thế sự như mây bay, cuộc đời rồi cũng tàn lụi, nhưng theo đuổi sự vĩnh hằng và rực rỡ của cuộc sống giữa dòng chảy vô thường, lại được lưu giữ trong ký ức văn hóa của chúng ta.
Vạn Phương dịch Page Fb của mình là Niệm An
#trích dẫn#quotes#trichdanhay#life quote#caunoihay#vạn phương dịch#Tiengtrung#chinese#cuộc sống#tinhyeu#deep quotes#tâm trạng#deep thoughts#memories#Vanphuongdich
105 notes
·
View notes
Text
Một bài viết khá tăm tối, nếu bạn đang không ổn, xin đừng đọc.
Mình chỉ muốn lưu lại câu chuyện này trên blog nhỏ này.
Mong bạn mỗi ngày đều vui vẻ mà trải qua.
"Mày tin trên đời này có thứ còn đáng sợ hơn cả cái chết không?"
Bạn thân của tôi ngồi bên cạnh và chậm rãi nói,
"Nghe bất hiếu lắm, nhưng có một khoảng thời gian tao liên tục tưởng tượng về việc cha mẹ mình sẽ mất đi. Sau đó tao sẽ để dành tiền, đủ để hỏa táng mình và dành thêm một ít cho người nào đã giúp hỏa táng tao, xem như là lời cảm ơn. Và sau đó tao có thể chết, không còn bất kỳ suy nghĩ nào khác ngăn cản tao.
Tao đã sống những ngày mà mỗi sáng mở mắt dậy chỉ nghĩ về việc mình có nên sống tiếp hay không, và mỗi tối nhắm mắt lại chỉ mong mình sẽ không thấy mặt trời của ngày mai, mong loài người không tìm thấy được tao.
Tao đã sống những ngày mà hàng ngàn lần đứng ở những tòa nhà cao tầng là hàng ngàn lần phải tự kiềm chế để không thả mình rơi tự do.
Mày có biết điều gì đáng sợ hơn cả cái chết không?
Đó là khi tao nghĩ về việc cha mẹ tao sẽ mất đi niềm hy vọng duy nhất, là khi tao nghĩ về việc cha mẹ mình cũng sẽ phải trải qua cảm giác như tao bây giờ, chìm sâu dưới nỗi buồn và sự tuyệt vọng không có lối thoát. Ở tuổi này rồi mà như thế thì tội lắm.
Vậy nên, tao sống.
Tao tính mình sẽ chết vào năm ba lăm, nhưng có lẽ linh hồn tao đã mục rữa vào những năm hai mươi, chỉ có thân xác này là lê lết, chật vật mà tồn tại."
Tôi biết bạn mình yêu thương gia đình của nó. Thế nên, tôi tin, nỗi buồn là thứ thật sự có thể giết chết cả linh hồn và thể xác của con người ta.
|Hồi • Trước 30 • Miyie|
303 notes
·
View notes
Text
Em mong anh sẽ sống tốt, sẽ trải qua những năm tháng sau này bên một người thực sự phù hợp với anh, một người anh tin anh yêu và đó sẽ là người anh có thể dựa vào khi mỏi mệt, là người có thể khiến anh cảm thấy an yên hạnh phúc khi ở bên, cũng như là người ta sẽ biết cách làm anh vui, là người có thể cho anh những điều ngọt ngào mà khi ở trong một mối quan hệ yêu đương luôn cần có, người mà có thể dành cho anh được sự dịu dàng anh trọn vẹn bằng tình yêu thương mà anh không cần trông mong hay chờ đợi thật nhiều, như là em khi xưa, chưa một lần dịu dàng hay ngọt ngào những lúc bên anh...
Mong những ngày tháng sau này của anh sẽ vui vẻ thật nhiều, hạnh phúc thật nhiều, và mong anh luôn bình an. Còn một điều quan trọng hơn hết đó là em mong rằng anh sẽ quên đi hết những đau buồn đã qua. Mong anh đừng day dứt vì những điều đã cũ, mong anh sớm vứt bỏ được những điều không đáng để giữ.
Em biết anh cũng cần yêu ai đó và đc ai đó yêu một cách ngọt ngào trọn vẹn, em biết anh cũng cần người chia sẻ những buồn vui hay áp lực ngoài kia, biết anh cũng muốn yêu thương một người như anh đã từng..Xin lỗi vì em không phải là người có thể cho a những gì mà anh cần.
Xin lỗi anh vì tất cả những ngày qua bên nhau mà em chẳng hề đối xử thật tốt với anh, cũng chưa bao giờ nói với anh rằng em cũng yêu cũng thương cũng trân trọng mọi thứ anh đã làm vì em mà em thì lại chưa từng làm được gì khiến anh cảm thấy được vui vẻ hay cảm thấy được bù đắp chút nào hết..
Em tệ thật, cũng thật sự quá ngu ngốc khi đã không biết giữ lấy một người rất đáng giữ. Để rồi đến giờ phút này mới nhận ra, mới biết cần anh thì đã không còn là anh vẫn ở đó yêu thương và chờ em đâu nữa. Để rồi đến giờ phút này mới hiểu ra rằng là vì những ngày trước ấy em không sợ mất anh, nên bây giờ có lẽ đã thật sự đánh mất anh rồi đây...
54 notes
·
View notes
Text
Trái tim bạn đang có như đôi giày trượt?
Một đoạn trích rất hay trong phim Home Alone mà ngày trước Giáng Sinh nào cũng xem. Lúc ấy, ta chưa đủ trưởng thành để hiểu.
Sau này, chúng ta trưởng thành, tan vỡ và hạnh phúc đủ nhiều, ngồi xem lại và nhận ra bộ phim tuổi thơ ấy mang đến nhiều bài học ý nghĩa hơn thế.
Khi chúng ta yêu thương, vấp ngã, ta tổn thương và tự thu mình về một góc, không còn niềm tin vào tình yêu và khoá trái con tim.
Ta nghĩ rằng, trái tim chai sạn không còn biết yêu nữa, sau họ chẳng còn ai phù hợp, cả cuộc đời sẽ chẳng một ai thay thế được người ấy.
Chẳng ai sinh ra là dành cho riêng ai bao giờ, có chăng là do chính ta tự đóng lòng mình, từ chối yêu thương vì nỗi sợ tổn thương đã từng mà đánh đồng cả thế giới.
Đừng để tổn thương, đừng để một quá khứ tan vỡ khiến hiện tại và tương lai tiếc nuối. Và đừng để một người rời đi, ta mới nhận ra tình yêu đáng trân trọng đến chừng nào.
Xem đoạn trích với những lời thoại rất hay này nhé.
Và cũng đừng để trái tim mình như đôi giày trượt ấy.
-thích a tèo.
87 notes
·
View notes
Text
〔Bài dịch số 1127〕 ngày 12.01.2024 :
Thật ra, cuộc đời chính là một câu hỏi trắc nghiệm rất lớn. Mỗi một người, mỗi ngày, mỗi giờ, mỗi phút, mỗi giây đều đang phải đưa ra những lựa chọn.
Bữa sáng là sữa bò bánh mì hay là sữa đậu nành và quẩy? Công việc nên là nhân lúc mình còn trẻ liều chết một phen hay là dẫu cho gian khổ vẫn phải ép bản thân làm công nhân viên chức giờ giấc ổn định? Tình yêu là chỉ cần bản thân ta rung động hay là phải dùng nhà, dùng xe, dùng chứng minh tài chính mới được tính?
Chúng ta thường hay oan thán những áp lực của cuộc sống tới từ bốn phương tám hướng, ép chết đi những dũng khí dám yêu, dám hận, dám làm của chúng ta.
Chúng ta cũng luôn tin tưởng rằng con người phải biết tiến biết lùi, biết giữ lại đường lui cho mình mới là lựa chọn vững chắc nhất.
Khi tình yêu và tiền bạc trở thành lựa chọn, chúng ta thường nói, trái tim con người là thứ dễ thay đổi, vẫn là tiền bạc mới khiến chúng ta an tâm. Thế nhưng, bạn đã bao giờ đi hỏi những người có tiền chưa? Điều đáng tiếc nhất trong cuộc đời họ, rốt cuộc là buông bỏ tình yêu, hay là mất đi tiền bạc?
Tôi nghĩ tình yêu tốt đẹp nhất, là những lúc càng là khi khó khăn, hai con người vẫn có thể nắm chặt lấy đôi bàn tay của đối phương. Nhưng tình yêu tốt đẹp nhất, đương nhiên cũng cần vật chất làm vật dẫn để chồng đỡ nền móng của tình yêu.
"Ánh mắt ngây thơ nhìn đâu cũng là bạn bè, ánh mắt trầm đục nhìn đâu cũng là kẻ địch; ánh mắt sợ hãi nhìn đâu cũng là cạm bẫy, ánh mắt hám lợi nhìn đâu cũng là tiền bạc; ánh mắt buồn rầu nhìn đâu cũng là tang thương, ánh mắt vui vẻ nhìn đâu cũng là ánh sáng."
- (Hoài Vũ Vũ/baosam1399 dịch)
137 notes
·
View notes
Text
Dùng những câu từ dịu dàng nhất để nói “Em không còn thích anh nữa”.
_______________
1. Núi xưa đẹp nhất mùa thu, đoạn tương tư này nên dừng tại hôm nay.
- "Cố sơn"
2. Tuy tiệm hoa đã đóng cửa, nhưng hoa vẫn phải nở.
- Trích “Tuyển tập thơ” của Thái Nhân Vĩ.
3. Em không thể quay về như lời hứa ngày xưa được nữa, liệu rằng đây có phải là ý nghĩa của việc chia li ?
- Bắc Đảo “Daydream”.
4. Nếu sau này không thể gặp lại em nữa, vậy anh chúc em buổi sáng tốt lành, buổi chiều vui vẻ, buổi tối ngủ ngon.
- “Buổi diễn của Truman”.
5. Khi trái tim không vướng bận, không đau khổ vì tình yêu, không sợ hãi tương lai, không đau buồn vì quá khứ. Như vậy, sẽ bình yên biết bao nhiêu.
- “Sống vốn đơn thuần” - Phong Tử Khải.
6. Trong tim em từng có hình bóng của anh, thích một người không phải là việc gì phạm pháp, nhưng em chỉ có thể thích anh được vậy thôi.
- “The grand master”
7. Lòng chàng đã hai ý, tình thiếp dứt từ đây. - “Ngâm khúc bạc đầu” - Trác Văn Ngôn.
8. “Sau nay cẩm thư đừng gửi
Hoạ lâu mưa gió thình lình”
- Trích “Thanh bình nhạc” - Án Kỷ Đạo, (bản dịch của Nguyễn Chí Viễn)
9. Mưa rơi không giọt ngược
Nước đổ vớt tro đầy
Tình chàng cùng ý thiếp
Đôi ngả chảy đông tây
- Trích “Người đán bà mệnh bạc” - Lý Bạch
10. Đợi mưa, đợi gió, cũng không đợi được anh.
11. Trái tim tôi đã nguội lạnh cùng bầu trời mùa thu.
12. Thà yêu gió sáng sớm còn hơn mơ mộng đêm khuya.
13. Em rất thích biển nhưng em không thể nhảy xuống biển.
14. Lần sau gặp lại, hãy xem nhau như người lạ.
15. Hoàng hôn hôm nay thật rực rỡ, gió thổi nhè nhẹ, nhưng sau này em phải bên cạnh người khác rồi.
16. Hôm đó trong biển người em tìm thấy anh, hôm nay em trả anh về lại nơi biển người ấy.
17. Quan hệ giữa chúng ta, cũng chỉ xem như cái diều. Lúc bắt đầu anh theo gió trôi bạt khắp nơi, còn em vẫn đứng đó.
18. Dù anh có là ngôi sao đẹp nhất, anh cũng không thuộc về hành tinh của em.
19. Lần này, hoa hướng dương từ bỏ mặt trời thật rồi!
20. Anh xem, mây trên trời phân tán hết rồi.
21. Anh rất đặc biệt trong mắt em, nhưng không còn tồn tại trong giấc mơ của em nữa.
22. Hãy đi bảo vệ công chúa nhỏ của anh đi, em vẫn muốn làm ác quỷ ở thế giới này.
23. Em không ngoan chút nào, vì vậy anh muốn trừng phạt em. Hình phạt chính là sau này em không thể gặp anh nữa.
24. Mùa hạ chia tay bao lần, lòng em bỗng trở nên lạnh lẽo.
25. Em duỗi tay lâu như vậy, không có anh cầm em thấy rất mệt, vì vậy em thu tay lại rồi.
26. Em không thể dành cả đời cho anh, anh cũng không thể dành một đời cạnh em.
27. Em nghĩ mình phải trở nên tốt hơn, đây là lúc em đợi thiên sứ được an bài xuất hiện trong cuộc đời em rồi.
28. Chúc anh đoạn đường tới hạnh phúc.
29. Nhìn cảnh hoàng hôn và những đám mây thật đẹp, nhưng em sẽ không chụp cho anh nữa.
Gặp người tốt chuyện vui, em sẽ không kể anh nghe nữa.
Ăn món ngon, em cũng sẽ không cho anh biết nữa.
Gặp chuyện buồn, em sẽ không nhớ đến anh nữa.
Nghĩ kỹ lại, không có anh em cũng không thiếu gì.
Lúc vui vẻ, em vẫn sẽ vui vẻ.
Lúc buồn, em vẫn sẽ buồn.
Nhưng, chúng ta đều đã thành người lạ từng quen.
Cre: Một chút đáng yêu của ngôn tình
#Rose
#of9420
275 notes
·
View notes
Text
Trong những khoảnh khắc tăm tối nhất của chúng ta, chúng ta không cần giải pháp hay lời khuyên. Chúng ta chỉ đơn giản khao khát sự ấm áp của kết nối con người. Một cái chạm nhẹ nhàng, một sự hiện diện im lặng – đó là những mỏ neo giữ chúng ta khi bão tố cuộc đời nổi lên. Đừng cố gắng sửa chữa tôi. Đừng mang gánh nặng của tôi hay xua đuổi bóng tối của tôi. Thay vào đó, hãy là bàn tay vững chắc mà tôi có thể nắm khi tôi điều hướng cảnh quan nội tâm của mình. Ngồi cùng tôi trong im lặng, chứng kiến cuộc đấu tranh của tôi mà không cố gắng thay đổi nó. Nỗi đau của tôi là của riêng tôi để cảm nhận, những trận chiến của tôi là của riêng tôi để chiến đấu. Nhưng sự hiện diện của bạn nhắc nhở tôi rằng tôi không cô đơn trong thế giới rộng lớn, đôi khi đáng sợ này. Nó thì thầm rằng tôi xứng đáng được yêu thương, ngay cả trong sự tan vỡ của tôi. Vì vậy, khi đêm dường như vô tận và tôi lạc đường, bạn sẽ đơn giản ở đó chứ? Không phải như một người cứu rỗi, mà như một người bạn đồng hành. Hãy nắm tay tôi cho đến khi bình minh ló dạng và tôi tìm thấy sức mạnh của mình một lần nữa. Sự hỗ trợ im lặng của bạn là món quà lớn nhất bạn có thể trao tặng. Đó là tình yêu giúp tôi nhớ lại tôi là ai, ngay cả khi tôi đã quên. | Sắc Xuân Gửi Người Tình (2024)
14 notes
·
View notes
Text
Đừng sợ chồng ngoại tình,
Hãy sợ mình ngoại tình,
Vì sự cố ngoại tình do anh ta và cô gái kia gây ra, nó không hề liên quan đến nhân quả của cuộc đời mình,
Nhưng khi mình bắt đầu rung động, thổn thức vì 1 người đàn ông khác ngoài chồng, đó là nhân quả của chính mình,
Đừng giữ người,
Hãy giữ mình,
Vì 1 lần mình tổn thương là 1 lần mình tự hủy hoại trái tim và yêu thương trong chính mình,
Vì 1 lần mình cay nghiệt với họ là 1 lần mình tổn hại đến sự từ bi của chính mình,
Và 1 ngày mình chịu đựng thỏa hiệp với họ là thêm 1 ngày mình tiếp tay cho những hành vi sai trái,
Đừng tự hủy hoại chính phước đức của bản thân chỉ vì 1 người không xứng đáng nhé!
16 notes
·
View notes
Text
Trái tim còn vương tình cũ, là một trái tim thật đáng sợ.
Cánh cửa trái tim ấy nửa đóng nửa mở. Nửa muốn đóng lại vì chẳng thể quên đi bóng hình người cũ. Nửa muốn mở toang ra để đón nhận tình yêu mới, để được yêu thương vỗ về.
Trái tim ấy khiến người sở hữu nó loay hoay giữa những sự lựa chọn. Khiến người ấy phải nghi ngờ chính mình.
Trái tim còn vương tình cũ, quả thực là một trái tim đáng thương, và đáng sợ.
60 notes
·
View notes
Text
Những bình luận nổi bật trên NetEase Cloud Music (Võng Dịch Vân âm nhạc) Phần 2
1. 妈妈说过被人喜欢是件开心的事,这世界上从来没有人有义务对你好,不喜欢一定要拒绝不要吊着别人
Mẹ em từng nói được một ai đó thích là một chuyện vô cùng hạnh phúc, bởi vì trên thế giới này không người nào có nghĩa vụ phải đối tốt với em, nếu như em không thích người ta nhất định phải từ chối, đừng dây dưa qua lại.
Bài hát 《你是我所有的梦》
2. 我没什么特别的,只是特别喜欢你而已,希望你也特别喜欢我一下,让我变得特别一点.
Em không có gì đặc biệt cả, chỉ là đặc biệt thích anh mà thôi, hi vọng anh cũng thích em, để em có thể trở lên đặc biệt một chút.
Bài hát 《好喜欢你呀》
3. 我妈爱了我十多年,我还跟她吵架 。你不过爱了我两年,我就对你低头服软 。我对不起她 ,你对不起我。
Mẹ em yêu em hơn hai mươi năm, vậy mà em còn cùng bà cãi nhau. Anh chẳng qua mới chỉ yêu em hai năm, vậy mà em lại luôn cúi đầu nhận sai. Em xin lỗi mẹ, anh xin lỗi em.
Bài hát 《忘了我》
4. “���喜欢你,做我女朋友可以吗” 电话的那头没有反应,男生沉不住气了,小心翼翼地问着,“你在干嘛呀?” “我在点头”。
“Anh thích em, có thể làm bạn gái anh không” không thấy phản ứng ở đầu dây còn lại, chàng trai hồi hộp, dè dặt hỏi một câu:
“Em đang làm gì vậy?”
“Em đang gật đầu”
Bài hát 《看透以后》
5. “可以做朋友吗?”这是故事的开始。“还可以做朋友吗?”这是故事的结尾。
“Chúng ta có thể làm bạn không?” Đây là bắt đầu câu chuyện
“Chúng ta còn có thể làm bạn không?” Đây là kết thúc câu chuyện
Bài hát《可乐》
6. 晚上坐出租车回家时, 没事和师傅闲聊, 随口问了句师傅什么是生活啊? 师傅缓缓的说了一句: “我以前不喜欢开车的
Buổi tối gọi taxi về nhà
Không bận việc gì liền trò chuyện cùng bác lái xe
Tuỳ tiện hỏi bác cuộc sống là gì?
Bác tài chầm chậm nói một câu
"Tôi trước kia vốn không thích lái xe đâu.”
Bài hát《涩》
7. 你知道什么最可怕吗 就是你明明是因为失望才离开 他却以为是你不够喜欢
Em biết điều gì là đáng sợ nhất không?
Chính là bởi vì tích tụ quá nhiều thất vọng em mới rời đi, vậy mà anh ta lại nghĩ rằng em không đủ yêu.
Bài bát 《嚣张》
8. 我本想去地狱,可是地狱打烊 便转身走去天堂,但天堂也客满 于是我路过人间,正好你房间正通亮
Tớ vốn dĩ muốn xuống địa phủ, thế nhưng địa phủ đóng cửa
Tớ quay người lên thiên đàng, nhưng thiên đàng cũng đầy khách
Thế là tớ ngang qua nhân gian, vừa hay phòng cậu sáng đèn rực rỡ.
Bài hát 《路过人间》
9. 咱说现在 也不是不想处对象 就是想再等等 具体等谁呢 不知道 具体等个什么样子的呢 不知道 你说不想找吧 也想找 你说想找吧 也不是太想找 你说不着急吧 看见人家处对象也有点慌 你说着急吧 确实也不是很想要
Nói về hiện tại, cũng không hẳn là không muốn yêu đương
chính là em vẫn đang đợi
Chính xác là đợi ai, thật ra em cũng không rõ
Đợi một thứ gì đó như thế nào, em cũng chẳng biết
Người nói em không muốn tìm, cũng không phải em quá muốn tìm
Người nói em không vội, nhìn xung quanh mọi người yêu đương cũng có chút hoảng
Người nói em vội, kỳ thật em cũng không quá muốn.
Bài hát《不说不将就》
10. “第一眼就心动的人,真的会喜欢很久很久。”
Người làm em rung động từ cái nhìn đầu tiên, thật sự có thể khiến em thích rất lâu rất lâu.
Bài hát 《afterglow》
Zhihu | Lạc Yến dịch
#trích dẫn#trích dẫn hay#cuộc sống#hạnh phúc#weibo dịch#tình yêu#câu nói hay#weibo#lạc yến#bình yên cùng yến
184 notes
·
View notes
Text
Hôm qua nhìn thấy một dòng trạng thái: "bạn nhận ra bản thân đã không còn giỏi những thứ trước kia khiến mình tự hào nữa". Cảm giác như thế nào nhỉ? Chính là giống như hụt chân xuống hố vậy, ngơ ngác chẳng thể bước lên.
Mình chưa từng xem mình là một đứa giỏi viết, nhưng mình tự hào vì ngôn từ của bản thân đủ để viết những gì mà không thể trực tiếp nói thành lời. Mình từng đọc được rất nhiều tin nhắn là mình viết tốt và họ trông chờ để được đọc những gì mình viết. Họ nói họ cảm thấy đồng cảm và được sẻ chia. Bạn cũ của mình cũng từng nói nó tự hào về mình, về những gì mình đã viết ra và về sự yêu thích của mọi người dành cho.
Nhưng bây giờ, câu chữ đã bỏ mình đi mất rồi.
Mọi thứ cứ lửng lơ không chạm đất. Cảm xúc cứ trốn chạy mãi nơi đâu.
Việc không thể viết nữa giồng như đứa nhỏ làm rơi viên kẹo mà mình yêu thích vậy. Nhặt lên thì không thể ăn tiếp, nhưng vẫn cứ nán lại nhìn viên kẹo đó chẳng nỡ rời đi.
Mình thật sự đã cố chia sẻ về nỗi buồn này với người bên cạnh, và rồi những gì mình nhận được chỉ là sự im lặng không chút cảm thông. Mình cứ tha thiết mong có một ai đó ngồi lại, hỏi mình về những tổn thương ngày cũ, nói với mình là em hãy cứ viết cho chính mình mà thôi.
Mất mát không đáng sợ, mất mát chẳng được ủi an tựa như rơi xuống đáy vực mãi không chạm được điểm dừng.
Thôi, không viết được nữa thì thôi vậy, cứ dù tí ngôn từ ít ỏi cuối cùng để giữ chút niềm thương riêng rẽ này.
Hình do Đình chụp, anh vẫn luôn nhìn thế giới bằng đôi mắt thật dịu dàng.
15 notes
·
View notes
Text
“Yêu, cũng cần phải học”. Người Trung có câu: “Thật ra, trong một mối quan hệ thân mật, chúng ta không sợ sự cho đi, cũng không sợ thay đổi vì đối phương. Chúng ta chỉ sợ sự nỗ lực của mình không được nhìn thấy và không được hồi đáp xứng đáng.”
Chúng ta luôn cho rằng chỉ cần cho đi một cách chân thành thì sẽ được người khác trân trọng và tôn trọng.
Rất nhiều lần, người khác không đánh giá cao sự cho đi của chúng ta.
Tình cảm của người trưởng thành là sự cân nhắc giữa ưu và nhược điểm, và nó chợt là điều không thể bỏ qua.
Khi một người bắt đầu trở nên lạnh nhạt bạn, bạn đừng dây dưa, cũng không cần níu kéo.
Hãy học cách rút lại sự nhiệt tình, và thoát ra một cách lịch sự.
Bạn có thể trốn trong chăn và khóc, hoặc uống rượu đến nôn mửa, nhưng bạn không được phép cầm điện thoại gọi hay nhắn tin cho người kia.
Nếu bạn thích một cái gì đó, hãy cố gắng theo đuổi nó. Sau cùng, nếu bạn vẫn không thể chiếm được nó thì hãy quay lưng một cách lộng lẫy.
Nếu luôn gõ một cánh cửa đang không muốn mở, bạn sẽ trở thành một người thô lỗ.
Trưởng thành lớn nhất của một người là biết khi nào là đủ.
Thiền sư Dịch Hoài Thâm từng nói: "Hát trên lầu nói chuyện tình cảm, nếu người không có ý định, ta sẽ dừng lại."
Đừng tiêu hết tâm tư để cố giữ một người đã muốn rời đi.
Giữa người với người không bao giờ có sự đường đột, hắn nghĩ kỹ rồi mới đến, cũng đã nghĩ thông rồi mới đi.
Đừng vì mộng tưởng rồi chiến đấu một mình...
Một sai lầm không thể phạm hai lần, nếu lại phạm phải, đó không phải là sai lầm, đó là lựa chọn.
Bạn càng nỗ lực làm hài lòng một người, người đó càng có khả năng khiến bạn đau lòng.
Giữa người với người muốn duy trì một mối quan hệ lâu dài và thoải mái cần dựa vào điểm chung và thu hút lẫn nhau.
Bạn phải cố gắng làm cho bản thân trở thành một người tốt hơn, thay vì buộc người khác thích bạn.
Quãng đời còn lại, mong bạn sống vui vẻ và thẳng thắn, thỏa mãn và hạnh phúc.
"Và chúc bản thân sinh nhật an yên." 22.2
Y Khuynh dịch.
329 notes
·
View notes