𝑁𝑒̂́𝑢 ��𝑜́ 𝑘𝑖𝑒̂́𝑝 𝑠𝑎𝑢, 𝑡𝑜̂𝑖 𝑛𝑔𝑢𝑦𝑒̣̂𝑛 𝑙𝑎̀𝑚 𝑚𝑜̣̂𝑡 𝑐𝑎́𝑖 𝑐𝑎̂𝑦 𝑥𝑎𝑛ℎ, 𝑛𝑔𝑎̀𝑦 𝑛𝑔𝑎̀𝑦 𝑣𝑢̛𝑜̛𝑛 𝑙𝑒̂𝑛 𝑡𝑢̛𝑜̛𝑖 𝑡𝑜̂́𝑡. 𝑁𝑒̂́𝑢 𝑐𝑜́ 𝑘𝑖𝑒̂́𝑝 𝑠𝑎𝑢 𝑛𝑢̛̃𝑎, 𝑡𝑜̂𝑖 𝑠𝑒̃ 𝑙𝑎̀ 𝑚𝑜̣̂𝑡 𝑐ℎ𝑢́ 𝑐ℎ𝑖𝑚 𝑛ℎ𝑜̉, 𝑛𝑔𝑎̀𝑦 𝑛𝑔𝑎̀𝑦 𝑙𝑖́𝑢 𝑙𝑜 𝑐ℎ𝑎𝑜 𝑙𝑖𝑒̣̂𝑛𝑔.
Don't wanna be here? Send us removal request.
Text
𝚂𝚞̛̣ 𝚑𝚘𝚊̀𝚒 𝚗𝚒𝚎̣̂𝚖 𝚕𝚊̀ 𝚖𝚘̣̂𝚝 𝚌𝚘𝚗 𝚌𝚊́ 𝚔𝚒𝚎̂́𝚖 𝚂𝚊𝚗𝚝𝚒𝚊𝚐𝚘 𝚝𝚘̂𝚒 - 𝚖𝚊̃𝚒 đ𝚒 𝚝𝚒̀𝚖
(Trích Nguồn cảm hứng bất tận: Số một - Fon, 2023)
Tuyệt tác nghệ thuật The Great wave off Kanagawa (かながわ-おき なみ うら ) của danh họa Katsushika Hokusai
Tái bút nho nhỏ:
Nguồn cảm hứng bất tận (The endless inspiration) sẽ không được released, nhưng post sẽ sớm được sửa lại trong vài tháng tới và có một trích đoạn ngắn trong bài tùy bút này^^
#thơ#tản văn#poems on tumblr#poemsbyme#art#ukiyoeart#poems and quotes#nature#culture#poetic#waves#artwork#the great wave off kanagawa#katsushika hokusai
2 notes
·
View notes
Text
"Those who know despair, once knew hope. Those who know loss, once knew love." - Ulquiorra Schiffer
Tạm dịch:
"Người hiểu được sự tuyệt vọng, nhất định từng có hy vọng. Người thấu được sự mất mát, từng biết thế nào là tình yêu." - Ulquiorra Schiffer
Warning: Bài viết này cảm nhận về Ulquiorra - một nhân vật phản diện manga/anime, khó tránh khỏi có những từ ngữ gây cực đoan để lột tả được hết nhân vật. Bên cạnh đó, để phân tích rõ nhân vật này cũng như câu quote trên, trong bài viết có thể spoil một số tình tiết trong truyện. Để hiểu rõ hơn về nhân vật theo cảm nghĩ của bạn, bạn có thể xem video mà mình để sẵn ở cuối bài viết (chữ trong video có thể hơi khó nhìn nên hãy nhấn vào biểu tượng Youtube để xem trên Youtube hoặc hãy phóng to màn hình lên nhé ^^)
UlquiHime - Couple không cannon -- bạn có thể replay bài hát lồng vào video này trong khi đọc (nhấn trực tiếp vào dòng chữ).
Ulquiorra là Espada số 4 - một trong những nhân vật phản diện mạnh nhất Bleach (Sứ mệnh Thần Chết). Người đọc manga hay xem anime này phần lớn đều biết rõ Ulquiorra chỉ tin vào mối quan hệ giữa sức mạnh trong một trận chiến với nỗi bất lực và sự sợ hãi, chỉ tin vào những gì hiện hữu trong đôi mắt hắn thấy. Nhưng điều đó không có nghĩa hắn chưa từng có trái tim. Chẳng qua trái tim đó trải qua quá nhiều điều u ám như cái cách mà hắn phải sinh tồn để trở thành một Espada, đến nỗi sự tuyệt vọng, bất lực, sợ hãi và "chẳng có gì" trở thành niềm tin duy nhất trong dòng thời gian sinh mệnh của hắn, để rồi liên tục hỏi Orihime: "Trái tim là gì? Trái tim ở đâu? Nếu ta phá tan lồng ngực của cô ra, liệu ta có thấy được trái tim của cô chứ?". Cho nên, khi Orihime chỉ vừa chạm đến bàn tay Ulquiorra trước khoảnh khắc hắn biến mất mãi mãi, hắn cuối cùng cũng đã kịp lĩnh hội về tình yêu và thức tỉnh trái tim ngủ quên của hắn - thứ chân lý trong sáng, một sức mạnh to lớn mà trong suốt cuộc đời mình, hắn chưa từng công nhận.
Dẫu sao, có ba điểm để mình khẳng định Ulquiorra có trái tim. Thứ nhất, trước khi từ một Hollow tiến hóa dần lên thành Espada, Ulquiorra cũng là một linh hồn có bản năng chiến đấu mạnh mẽ để sinh tồn, mà chắc chắn linh hồn sẽ có trái tim. Thứ hai, trong mạch truyện Bleach giải thích rằng một Hollow sẽ không thể lấy lại được lý trí, suy nghĩ, bản ngã của mình dù trải qua nhiều giai đoạn phát triển, cho tới khi tiến hóa thành Espada. Nhưng với Ulquiorra, nhiều chi tiết, phân cảnh cho thấy hắn có nhiều trải nghiệm thăng trầm trong tâm hồn của chính bản thân ngay từ khi chưa trở thành Espada. Ở một thế giới dã thú chỉ có sự sống và cái chết, chỉ có mạnh và yếu như Hư linh giới, hắn đã phủ nhận, hoặc quên rằng hắn cũng có cảm xúc, nhưng lại không nhận ra bản thân vô thức nhắc đến hai chữ "cô đơn" khi nhớ về hàng trăm năm một mình đơn độc trước kia. Từ thuở nhận thức của hắn trở nên rõ ràng, hắn đã phát hiện trong khi đồng loại của hắn đều có màu đen thì toàn thân hắn lại trắng xóa, ngũ quan không có gì ngoài đôi mắt. Hắn cứ như vậy đi trên cát, vô định, không có lấy một bạn đồng hành, chỉ có ánh trăng ngược soi bóng đen của hắn trên sa mạc cát hoang vắng. Nếu không từng trải, không có cảm nhận, không có trái tim, ắt hẳn hắn sẽ không thốt lên được những cụm từ đầy cảm xúc như "cô đơn", "sợ hãi", "bất lực", "tuyệt vọng" hay thậm chí là những câu nói sâu sắc khác. Thứ ba, Ulquiorra ý thức rất rõ về bản thân cũng như muốn biết cảm nhận của kẻ mà mình quan tâm. Đầu tiên phải kể đến chi tiết hắn không bao giờ chủ động tấn công kẻ khác trừ khi có mệnh lệnh hoặc có kẻ trực tiếp gây hại, dù hắn trông lạnh lùng, đáng sợ và tàn nhẫn. Espada phản diện luôn tấn công theo bản năng - gặp là đánh, cửa miệng là điều chết chóc, hủy diệt, nhưng riêng Ulquiorra lại chưa bao giờ, điều đó có nghĩa hắn cảm thấy thật vô ích khi tàn sát lung tung. Hắn thậm chí còn đối xử khá tốt với Orihime (hỏi trước khi vào phòng, chăm sóc từng bữa ăn, nội thất trong phòng của cô và thường xuyên quan sát tâm trạng cô khi bạn bè đến Hư linh giới). Ngoài ra còn có một chi tiết, Grimmjow (Espada số 6) từng nói với Orihime rằng Ulquiorra luôn để lại một cái lỗ rỗng trên con mồi mà hắn hứng thú, như vậy chắc chắn Ulquiorra có cảm xúc khi giao đấu, chứ không phải đánh theo bản năng "cá lớn nuốt cá bé" của những kẻ mạnh như các Espada khác.
Cho nên, khi hắn hỏi Orihime có sợ hắn không, Orihime đáp rằng "Ta không sợ [vì bạn bè đã đến giải cứu ta, chiến đấu vì ta]", hắn ngay lập tức hiểu được lý do mà con người tin rằng mình sẽ thắng trong trận chiến, hiểu ra sức mạnh của trái tim. Vì thế mà, câu nói cuối cùng của hắn trước khi biến mất, chính là: "Giờ ta đã biết. Đúng vậy, ta biết trái tim của cô ấy ở ngay tại đây, trong bàn tay đang dần biến tan này của ta..."
Death scence của Ulquiorra
Ở phân đoạn câu chuyện của Rukia - một nhân vật khác trong Bleach cũng nhắc đến sự tồn tại và hiện diện của trái tim (ồ, mình không rõ nữa, nhưng có lẽ đây là một lối suy nghĩ, một quan niệm sống về trái tim và tình yêu mà tác giả Bleach, ông Kubo, muốn gửi gắm thông điệp đến với độc giả). Rukia khi mới gia nhập Thập tam Hộ Đình đã nghĩ bản thân không phù hợp làm một Thần Chết và tự hỏi liệu có phải trái tim của cô không phải ở Tịnh Linh Đình hay không, nhưng Đội phó Kaien đã hỏi Rukia: "Em có muốn ở lại Tịnh Linh Đình chứ? Có muốn bảo vệ và ở bên cạnh những người mình yêu thương?". Rukia đã ngộ ra và tự tin hơn với vai trò Thần Chết của mình. Sau đó trong sự kiện giải cứu Orihime ở Hư linh giới, Espada số 9 đã lợi dụng cơ thể Kaien để lừa Rukia, nhưng Rukia kiên quyết khẳng định: "Trái tim của Kaien không có ở đây, bởi Kaien sẽ không bao giờ lợi dụng ta để truy sát đồng đội ta, lợi dụng ta đối phó kẻ khác".
Trái tim của chúng ta không chỉ ở trong cơ thể chúng ta. Trái tim chúng ta còn ở bên trong người khác, ở những lần con người tương tác, trò chuyện và đối xử với nhau.
"Chỉ có kẻ mạnh mới biết dùng đến trái tim để cảm nhận". Mình cũng đã nghe ở đâu đó một câu nói như thế.
Phải chăng, Ulquiorra đã từng hy vọng thật nhiều rằng sẽ có một ai đó cứu rỗi bóng đen cô đơn của hắn những đêm trăng trên sa mạc cát; đã từng nảy sinh một thứ tình cảm đối với Orihime, người đã xuất hiện để dạy hắn biết sức mạnh và nơi hiện diện thật sự của trái tim? Hẳn là vì vậy mà giờ đây ta có một Ulquiorra vốn tôn thờ niềm tin về sự tuyệt vọng và mất mát, dồn nén mọi cảm xúc thành vẻ ngoài trầm tĩnh lạnh lẽo, để đến cuối cùng trở về niềm tin đối với tình yêu thương.
Cái kết của Ulquiorra giống như một loại tiếc nuối, bởi vì nếu hắn được tiếp tục sống, chắn chắn sẽ tiếp tục mạnh lên, và mạnh nhất trong số các Espada, sau khi lĩnh ngộ một loại sức mạnh mới: Có lẽ không phải nghiễm nhiên mà tác giả Kubo cho Ulquiorra ở vị trí số 4 (Hán tự đồng âm chữ "tử"), ưu ái cho làm cánh tay phải của trùm phản diện, thường xuyên làm nhiệm vụ trinh sát tình hình và xuất hiện đầu tiên trong số tất cả các Espada nhằm gây ấn tượng với độc giả. Nhưng, sự biến mất của Ulquiorra cũng có thể là một cái kết viên mãn, bởi đôi khi lời từ biệt là chìa khóa mở ra một cánh cửa khác, là tín hiệu mở ra một con đường khác. Trên thực tế, sau khi bại trận và chết dưới Trảm Hồn Đao của Thần Chết, các Hollow sẽ được thanh tẩy linh hồn để về Thi Hồn giới, sau đó tiếp tục chu kỳ tái sinh của mình. Ulquiorra có lẽ, sẽ tái sinh ở một bản dạng, một thực thể mạnh mẽ khác và sẽ hạnh phúc hơn cuộc đời của hắn ở Hư linh giới, khi hắn biết thế nào là yêu thương và được yêu thương.
Ulquiorra không có trái tim, nhưng có trái tim. Và hắn cũng có một câu nói khác vô tình thể hiện chính điều đó: "Not be, but be." (tạm dịch: "Không có, mà có.")
Fon.
Ngày 20 tháng 8, 2023
youtube
#Youtube#bleach ulquiorra#ulquihime#ulquiora schiffer#ulquiorra x orihime#ulquiorra cifer#bleach anime#rukia kuchiki#bleach#gotei 13#espada#arrancar
33 notes
·
View notes
Text
Trong số hàng ngàn bức ảnh mình đã chụp, thì đây có lẽ là một trong những bức mình tâm đắc nhất, bởi vì ý nghĩa mà nó thể hiện sâu sắc hơn nhiều so với vẻ bề ngoài bình thường của nó. Ngoại trừ phần ánh sáng phát ra từ chiếc đèn nhỏ kia, thì dường như bạn sẽ chỉ nhìn thấy phần lớn cảnh vật có màu đen trắng.
Mình xin làm một phép liên tưởng. Hãy liên hệ hiện tượng này với một trang giấy trắng bị vẩy lên một đường mực đen. Chuyện gì xảy ra với bạn trong lần đầu tiên nhìn vào hai sự việc trên?
Đúng vậy, đa số chúng ta sẽ nhìn vào phần ánh sáng trên bức ảnh và vết mực trên trang giấy đầu tiên. Chúng ta có xu hướng để ý những thứ nổi bật, sau đó mới nhìn đến những điều đơn giản bình thường xung quanh. Mình cố ý nói rằng đó là điều bình thường, bởi vì đối với mình chúng không hề tầm thường. Nếu không có chúng làm nền, chưa chắc ánh đèn và vết mực đã có cơ hội được chú ý.
Mình đã gặp rất nhiều trường hợp mà đám đông gọi là người bình thường, họ không nổi tiếng, cũng không có sức ảnh hưởng đối với công chúng hay người khác, nhưng bản thân họ có những đam mê hoặc tài lẻ rất đặc biệt. Có rất nhiều nguyên nhân khiến họ không thể hiện hết bản thân ra bên ngoài thế giới. Nhưng mà, mình tin là, chỉ cần chúng ta cùng nhau quan tâm họ hơn một chút nữa, không ngại ngần sẻ chia, tâm sự với họ, giúp họ bỏ bớt rụt rè để tự tin tỏa sáng.
Bây giờ, mình lại làm một phép so sánh khác.
Hãy coi ánh đèn nhỏ trên chiếc cây ấy là sự quan tâm, chú ý của chúng ta. Ở phần cây được chiếu sáng, ta nhìn được màu sắc của những tán lá, nhưng ánh đèn ấy không đủ lớn để soi sáng toàn bộ cái cây. Vì thế mỗi chúng ta hãy là một ánh đèn, hoặc hãy góp sức làm cho ánh đèn ấy mạnh hơn nữa, ấm áp hơn nữa, để lan tỏa toàn bộ ánh sáng đến cho cái cây, giúp nó thể hiện được màu sắc thật sự của bản thân mình.
Ảnh chụp trên đường Chùa Láng, Đống Đa, TP. Hà Nội.
Fon-chan
Tháng 3, 2023.
5 notes
·
View notes
Text
It's my 6 year anniversary on Tumblr!
Ôi, đã lâu lắm rồi mình không cập nhật gì trên Tumblr. Hôm nay Tumblr thông báo đã được 6 năm tuổi mà mình không tin vào mắt mình, thật sự là thời gian trôi nhanh quá.
Tumblr được bao nhiêu tuổi, là bấy nhiêu năm mình xích lại gần với đọc tản mạn, hình thành cảm xúc văn chương để viết lách.
À, tất nhiên là cột mốc của những sự kiện hình thành nên một phần mình của bây giờ nữa.
2023.
Fon-chan
7 notes
·
View notes
Text
𝓜𝓲̀𝓷𝓱 𝓵𝓪̀ 𝓬𝓪́, 𝓿𝓲𝓮̣̂𝓬 𝓬𝓾̉𝓪 𝓶𝓲̀𝓷𝓱 𝓵𝓪̀ 𝓫𝓸̛𝓲. 𝓜𝓲̀𝓷𝓱 𝓴𝓱𝓸̂𝓷𝓰 𝓫𝓪𝔂 𝓽𝓱𝓮𝓸 𝔂́ 𝓶𝓾𝓸̂́𝓷 𝓬𝓾̉𝓪 𝓱𝓸̣.
''... 𝑇ℎ𝑎̣̂𝑡 𝑘ℎ𝑜́ đ𝑒̂̉ 𝑡𝑢̛𝑜̛̉𝑛𝑔 𝑡𝑢̛𝑜̛̣𝑛𝑔 𝑟𝑎̆̀𝑛𝑔 𝑡𝑜̂𝑖 đ𝑎̃ 𝑡𝑢̛̀𝑛𝑔 𝑐𝑜́ 𝑚𝑜̣̂𝑡 𝑡ℎ𝑜̛̀𝑖 𝑐𝑎̉𝑚 𝑡ℎ𝑎̂́𝑦 𝑡𝑢̛̣ ℎ𝑎̀𝑜 𝑣𝑒̂̀ 𝑏𝑎̉𝑛 𝑡ℎ𝑎̂𝑛 𝑏𝑖𝑒̂́𝑡 𝑚𝑎̂́𝑦. 𝑉𝑎̀ 𝑐𝑢̃𝑛𝑔 𝑡ℎ𝑎̣̂𝑡 𝑘ℎ𝑜́ đ𝑒̂̉ ℎ𝑖̀𝑛ℎ 𝑑𝑢𝑛𝑔 𝑛ℎ𝑢̛̃𝑛𝑔 𝑡𝑢𝑦𝑒̣̂𝑡 𝑣𝑜̣𝑛𝑔 𝑡𝑟𝑜𝑛𝑔 𝑡𝑜̂𝑖 𝑠𝑎̂𝑢 𝑠𝑎̆́𝑐 đ𝑒̂́𝑛 𝑡ℎ𝑒̂́ 𝑛𝑎̀𝑜 𝑘ℎ𝑖 𝑛𝑔ℎ𝑖̃ 𝑣𝑒̂̀ 𝑛ℎ𝑢̛̃𝑛𝑔 𝑡ℎ𝑎̂́𝑡 𝑏𝑎̣𝑖 𝑙𝑖𝑒̂𝑛 𝑡𝑖𝑒̂́𝑝 𝑡𝑜̂𝑖 𝑡𝑢̛̀𝑛𝑔 đ𝑜̂́𝑖 𝑚𝑎̣̆𝑡. 𝐶𝑜́ 𝑣𝑎̀𝑖 𝑘ℎ𝑜𝑎̉𝑛ℎ 𝑘ℎ𝑎̆́𝑐 𝑛𝑎̀𝑜 đ𝑜́, 𝑡𝑜̂𝑖 đ𝑎̃ 𝑣𝑜̛̃ 𝑜̀𝑎 𝑣𝑖̀ 𝑡𝑒̂𝑛 𝑡𝑜̂𝑖 đ𝑢̛𝑜̛̣𝑐 𝑥𝑢̛𝑜̛́𝑛𝑔 𝑙𝑒̂𝑛 𝑜̛̉ 𝑣𝑖̣ 𝑡𝑟𝑖́ 𝑐𝑎𝑜 𝑛ℎ𝑎̂́𝑡; 𝑐𝑢̃𝑛𝑔 𝑐𝑜́ 𝑚𝑜̣̂𝑡 𝑛𝑔𝑎̀𝑦 𝑛𝑎̀𝑜 đ𝑜́, 𝑡𝑜̂𝑖 đ𝑎̃ đ𝑢̛́𝑛𝑔 𝑑𝑢̛𝑜̛́𝑖 𝑚𝑎̂𝑦 𝑡𝑟𝑜̛̀𝑖 𝑣𝑎̀ 𝑛𝑎̆́𝑛𝑔 đ𝑜̂𝑛𝑔, 𝑏𝑎̣̂𝑡 𝑘ℎ𝑜́𝑐 𝑣𝑖̀ 𝑛ℎ𝑢̛̃𝑛𝑔 𝑙𝑎̂̀𝑛 𝑣𝑎̂́𝑝 𝑛𝑔𝑎̃ 𝑡ℎ𝑎̣̂𝑡 đ𝑎́𝑛𝑔 𝑏𝑢𝑜̂̀𝑛.
𝐶𝑜́ 𝑚𝑜̣̂𝑡 𝑛𝑔𝑢̛𝑜̛̀𝑖 𝑏𝑎̉𝑜 𝑡𝑜̂𝑖: ''𝐻𝑎̃𝑦 𝑡𝑢̛̣ 𝑡𝑖𝑛 𝑙𝑎̀ 𝑐ℎ𝑖́𝑛ℎ 𝑚𝑖̀𝑛ℎ 𝑣𝑎̀ 𝑦𝑒̂𝑢 𝑡ℎ𝑢̛𝑜̛𝑛𝑔 𝑏𝑎̉𝑛 𝑡ℎ𝑎̂𝑛 𝑡ℎ𝑎̣̂𝑡 𝑛ℎ𝑖𝑒̂̀𝑢. Đ𝑢̛̀𝑛𝑔 𝑠𝑜 𝑠𝑎́𝑛ℎ 𝑏𝑎̉𝑛 𝑡ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑜̛́𝑖 𝑎𝑖 𝑘ℎ𝑎́𝑐 𝑒𝑚 𝑛ℎ𝑒́''
𝑃ℎ𝑎̉𝑖 𝑟𝑜̂̀𝑖...
𝑋𝑢𝑛𝑔 𝑞𝑢𝑎𝑛ℎ 𝑡𝑜̂𝑖 𝑙𝑎̀ 𝑛ℎ𝑢̛̃𝑛𝑔 𝑛𝑔𝑢̛𝑜̛̀𝑖 𝑔𝑖𝑜̉𝑖 𝑔𝑖𝑎𝑛𝑔 𝑣𝑎̀ 𝑥𝑢𝑎̂́𝑡 𝑠𝑎̆́𝑐, 𝑛ℎ𝑢̛𝑛𝑔 𝑘ℎ𝑜̂𝑛𝑔 𝑛ℎ𝑎̂́𝑡 𝑡ℎ𝑖𝑒̂́𝑡 𝑡𝑜̂𝑖 𝑐𝑢̃𝑛𝑔 𝑝ℎ𝑎̉𝑖 𝑢̛𝑢 𝑡𝑢́ 𝑡ℎ𝑎̀𝑛ℎ 𝑐𝑜̂𝑛𝑔 𝑛ℎ𝑢̛ ℎ𝑜̣. 𝑇𝑜̂𝑖 𝑐ℎ𝑖̉ 𝑐𝑎̂̀𝑛 𝑙𝑎̀ 𝑐ℎ𝑖𝑒̂́𝑐 𝑙𝑎́, 𝑠𝑜̂́𝑛𝑔 𝑡ℎ𝑎̣̂𝑡 𝑔𝑖𝑎̉𝑛 𝑑𝑖̣ 𝑣𝑜̛́𝑖 𝑚𝑎̀𝑢 𝑥𝑎𝑛ℎ. 𝑇𝑜̂𝑖 𝑘ℎ𝑜̂𝑛𝑔 𝑐𝑎̂̀𝑛 𝑙𝑎̀𝑚 𝑚𝑜̣̂𝑡 𝑛𝑔𝑢̛𝑜̛̀𝑖 𝑥𝑢𝑎̂́𝑡 𝑐ℎ𝑢́𝑛𝑔 𝑡𝑟𝑜𝑛𝑔 𝑚𝑎̆́𝑡 𝑚𝑜̣𝑖 𝑛𝑔𝑢̛𝑜̛̀𝑖, 𝑣𝑖̀ 𝑢̛𝑜̛́𝑐 𝑛𝑔𝑢𝑦𝑒̣̂𝑛 𝑐𝑢̉𝑎 𝑡𝑜̂𝑖 𝑐ℎ𝑖̉ 𝑙𝑎̀ 𝑚𝑢𝑜̂́𝑛 đ𝑢̛𝑜̛̣𝑐 𝑎𝑖 đ𝑜́ - 𝑑𝑢̀ 𝑙𝑎̀ 𝑚𝑜̣̂𝑡 𝑛𝑔𝑢̛𝑜̛̀𝑖 𝑡ℎ𝑜̂𝑖 - 𝑛ℎ𝑖̀𝑛 𝑟𝑎 𝑟𝑎̆̀𝑛𝑔 𝑡𝑜̂𝑖 đ𝑎̃ 𝑣𝑎̀ đ𝑎𝑛𝑔 𝑛𝑜̂̃ 𝑙𝑢̛̣𝑐 𝑡ℎ𝑎𝑦 đ𝑜̂̉𝑖, 𝑡𝑖𝑒̂́𝑛 𝑏𝑜̣̂ 𝑚𝑜̂̃𝑖 𝑛𝑔𝑎̀𝑦, đ𝑎𝑛𝑔 𝑑𝑎̂̀𝑛 𝑡𝑟𝑜̛̉ 𝑛𝑒̂𝑛 𝑡𝑖́𝑐ℎ 𝑐𝑢̛̣𝑐 ℎ𝑜̛𝑛, 𝑙𝑎̣𝑐 𝑞𝑢𝑎𝑛 ℎ𝑜̛𝑛, 𝑡𝑟𝑢̛𝑜̛̉𝑛𝑔 𝑡ℎ𝑎̀𝑛ℎ ℎ𝑜̛𝑛 𝑠𝑜 𝑣𝑜̛́𝑖 𝑚𝑜̣̂𝑡 𝑡𝑜̂𝑖 𝑐𝑢̉𝑎 𝑙𝑎̂̀𝑛 𝑐𝑢𝑜̂́𝑖 𝑐𝑢̀𝑛𝑔 𝑔𝑎̣̆𝑝 ℎ𝑜̣.
𝑇𝑜̂𝑖 𝑠𝑒̃ 𝑙𝑎̀𝑚 𝑚𝑜̣̂𝑡 𝑛𝑔𝑢̛𝑜̛̀𝑖 𝑚𝑎̀ 𝑚𝑜̂̃𝑖 𝑛𝑔𝑎̀𝑦 đ𝑒̂̀𝑢 ℎ𝑒́𝑡 𝑙𝑒̂𝑛: ''𝑉𝑎̂𝑛𝑔, 𝑡𝑜̂𝑖 đ𝑎𝑛𝑔 𝑣𝑎̀ 𝑛ℎ𝑎̂́𝑡 đ𝑖̣𝑛ℎ 𝑠𝑒̃ 𝑡𝑖𝑒̂́𝑛 𝑙𝑒̂𝑛! 𝑇𝑜̂𝑖 𝑠𝑒̃ 𝑠𝑜̂́𝑛𝑔 𝑣𝑢𝑖 𝑣𝑒̉ 𝑑𝑢̀ 𝑐ℎ𝑜 𝑚𝑜̣𝑖 đ𝑖̣𝑛ℎ 𝑘𝑖𝑒̂́𝑛, ℎ𝑜𝑎̀𝑖 𝑛𝑔ℎ𝑖 𝑣𝑎̀ 𝑛ℎ𝑢̛̃𝑛𝑔 𝑑𝑎̆̀𝑛 𝑣𝑎̣̆𝑡 𝑡𝑢̛̀ 𝑙𝑜̂̃𝑖 𝑙𝑎̂̀𝑚 𝑡𝑟𝑜𝑛𝑔 𝑞𝑢𝑎́ 𝑘ℎ𝑢̛́ đ𝑎𝑛𝑔 𝑏𝑢̉𝑎 𝑣𝑎̂𝑦 𝑙𝑎̂́𝑦 𝑡𝑜̂𝑖!''
𝑇ℎ𝑎̂́𝑡 𝑏𝑎̣𝑖 đ𝑜̛𝑛 𝑔𝑖𝑎̉𝑛 𝑙𝑎̀ 𝑔𝑢̣𝑐 𝑛𝑔𝑎̃ 𝑏𝑢𝑜̂𝑛𝑔 𝑥𝑢𝑜̂𝑖, 𝑐𝑜̀𝑛 𝑡ℎ𝑎̀𝑛ℎ 𝑐𝑜̂𝑛𝑔 𝑙𝑎̀ 𝑘ℎ𝑖 𝑠𝑜̂́𝑛𝑔 𝑡ℎ𝑎̣̂𝑡 ℎ𝑎̣𝑛ℎ 𝑝ℎ𝑢́𝑐, 𝑙𝑎̣𝑐 𝑞𝑢𝑎𝑛 𝑔𝑖𝑢̛̃𝑎 𝑠𝑜́𝑛𝑔 𝑔𝑖𝑜́ 𝑐𝑢𝑜̣̂𝑐 đ𝑜̛̀𝑖.
𝑇𝑜̂𝑖 - 𝐿𝑢̛𝑜̛𝑛𝑔 𝐻𝑜𝑎̀𝑛𝑔 𝑇ℎ𝑢 𝑃ℎ𝑢̛𝑜̛𝑛𝑔 - 𝑠𝑒̃ 𝑙𝑎̀𝑚 𝑚𝑜̣̂𝑡 𝑛𝑔𝑢̛𝑜̛̀𝑖 𝑛ℎ𝑢̛ 𝑡ℎ𝑒̂́!"
Một ngày khi mình phát hiện xung quanh mình ai cũng thành công, ai cũng giỏi giang xuất sắc, mình chọn cách an ủi và khích lệ chính mình. Rằng hãy cứ liên tục tiến về phía trước, dù cho bản thân không được xuất chúng. Rằng đến một ngày điều mình làm sẽ có một kết quả tốt đẹp nào đó, giống như Thomas Edison đã mang lại ánh sáng cho nhân loại sau hơn 10,000 lần thất bại chế tạo bóng đèn. Cuộc sống, trải nghiệm và hướng đi của mỗi người là khác nhau, không nên mang bản thân ra so sánh với người khác.
Mình tin một con người đáng để tự hào nhất không phải là một người vô cùng giỏi giang, mà là một người luôn luôn biết cố gắng phấn đấu, biết làm những gì để cuộc sống của chính mình tươi đẹp như những đóa hoa rực thắm. Mình nhớ có một học bá của Trung Quốc tên Bành Chúng Vọng từng viết: ''Nếu như khó khăn lựa chọn bạn mà bạn chẳng thể nào chạy trốn khỏi nó, hãy vui vẻ ngẩng đầu ngắm mặt trời trên cao.'' Điều quan trọng nhất không phải là bạn làm được gì đó lớn lao, mà là luôn lạc quan hướng về con đường phía trước. Bạn đi đến được tới đây là vì sao? Lựa chọn của bạn ngày hôm qua có khiến bạn hối hận và muốn vứt bỏ không? Còn mình thì nghĩ rằng ắt hẳn có một lý do nào đó để bước đi trên con đường này. Mơ hồ không sao, chới với trong lo lắng cũng không sao, chỉ cần tiếp tục bước đi, sẽ lại có một ngày bản thân có thể chứng minh rằng mình làm được, và mình của ngày hôm qua có thể bồng bột thiếu sót nhưng vẫn đáng để trân quý bởi đã tạo ra tiền đề, khát vọng để mình của hôm nay tiếp tục đi xa. Buông xuôi và tự ti về bản thân mới là thất bại thực sự.
Cứ vấp ngã đi không sao cả, không thành công lần này thì ta vẫn còn cơ hội khác, chưa đủ chín chắn thì từ từ học hỏi, còn yếu kém thì tiếp tục rèn luyện. Khi gặp trở ngại mãi chưa thể tiến lên, luôn nhớ rằng bởi vì đó là lúc bạn đang lên dốc. Không cần vội vã, hãy để mọi thứ thật chín muồi. Chỉ cần ta không bỏ cuộc, nhất định đời này vẫn cho ta một cánh cửa để bước vào!
𝓢𝓮𝓻𝓲𝓮𝓼 𝓣𝓸̂𝓲 𝓿𝓲𝓮̂́𝓽 𝓷𝓪̆𝓶 𝓽𝓸̂𝓲 𝓶𝓾̛𝓸̛̀𝓲 𝓽𝓪́𝓶 Tháng 12, 2021.
1 note
·
View note
Text
2020.
“Thi ca không chỉ là những bài thơ mà các thi sĩ viết ra. Nó là một cái gì đó rộng hơn thế, nó sống trong những cử chỉ của phái đẹp, trong ánh mắt nhìn của các loài thú, trong ánh sáng của phố phường, trong dáng nghiêng đầu một con chim, trong thông điệp của những luồng ánh sáng ban đêm. Tất cả những thứ đó là thi ca, những bài thơ không viết. Đôi khi còn chân thực hơn những bài thơ đã viết và có vần điệu.”
— Márai Sándor, Bốn mùa, trời và đất.
58 notes
·
View notes
Text
“ Mình nghĩ đơn giản thế này này, áp lực của cuộc sống đã quá nhiều, bạn đừng vô tình tạo áp lực cho bản thân, theo kiểu năm này phải làm được điều này, đến tuổi này phải đạt được cái này cái kia, phải thật nhanh chóng thành công… Thật ra, cuộc sống không có ép buộc bạn. Bạn mình vẫn hay bảo: cậu phải cố gắng, phải vui vẻ, phải tích cực. Mình bảo chẳng có cái gì là “phải” ở đây cả, nếu thấy cần thiết thuận với con tim, thì mình sẽ làm, mình không thích gồng gánh. Trên đời này, chỉ có một điều mình thấy cần phải làm, đó là sống thật hạnh phúc. "
_ Trích Mình chỉ là người bình thường _
@hhoang_giang
106 notes
·
View notes
Photo
''Làm hoa không tốt sao? Con gái phải xinh đẹp như vậy.'' ''Có thể làm một cái cây. Ai lại bằng lòng làm một bông hoa chứ? Vài ngày đã rụng rồi!''
(Trích lời thoại phim Nothing but thirty)
2 notes
·
View notes